"Hỗn Độn Linh Thạch? Chính là thứ sánh ngang với một trăm viên Tiên Linh Thạch? Thứ này, Chân Tiên đều thèm nhỏ dãi?"
"Ngươi biết cái gì! Dịch cải thiện tư chất huyết mạch tiên phẩm kia mới lợi hại hơn, nghe nói thứ đó cho dù ở thời kỳ Thần Vũ cũng cực kỳ hiếm, là bảo vật tuyệt thế có thể nghịch thiên cải mệnh, bồi dưỡng ra thiên tử thiên nữ."
"Hỗn Độn Linh Thạch lợi hại hơn, nghe nói Chân Tiên dùng Hỗn Độn Linh Thạch tu luyện thì tốc độ sẽ rất nhanh...Nói không chừng có cơ hội đột phá tiểu cảnh giới, thế này không mạnh bằng tiên cải dịch gì đó?"
Mọi người tranh luận, cũng lần lượt cảm khái sự "vô nhân đạo" của Vương Phú Quý.
Chẳng trách chân giẫm hai thuyền, cũng có thể ung dung san bằng Tu La trường, ngay cả Tiên Hoàng và Ma Hoàng tựa như đều mặc nhận không có nhúng tay. Quả thật là khiến người ta ngưỡng mộ đố kỵ.
Mấy người đang nói chuyện hưng phấn, sau lưng bỗng dưng truyền tới một giọng nữa thanh lãnh: "Mấy người các ngươi, không làm việc sao?"
Cũng không biết từ khi nào, một nữ tử bạch y đã đứng phía sau mấy người.
Nữ tử này trông có vẻ ngoài ba mươi, trên đầu búi tóc phụ nhân, trên búi tóc chỉ đơn giản cài một cây trâm bạch ngọc, ăn mặc vô cùng đơn giản.
Thế nhưng nàng ta như vậy lại không hề khiến người ta coi thường, ngược lại tao nhã mà có vận vị, đặc biệt là vẻ u sầu như có như không lượn lờ trên gương mặt đó, càng khiến khí chất của nàng ta trở nên vô cùng đặc biệt, giống như tố lan nở rộ trong u cốc, thanh vận lưu chuyển, tiên tư dạt dào.
Nhìn thấy nàng ta, mấy tiểu nhị giật mình, vội vàng thu lại biểu cảm, cung kính hành lễ với nữ tử: "Chưởng quỹ."
Hóa ra nữ tử này chính là chưởng quỹ của phân bộ Đa Bảo Các trú ở cứ địa tiên 3, Sương Hoa phu nhân.
Đừng thấy nàng ta trông yếu ớt, một thân tao nhã, thực lực đã đạt tới Thần Thông cảnh hậu kỳ, cho dù ở nội bộ Đa Bảo Các cũng có địa vị bất phàm. Nếu không phải như vậy, nàng ta cũng sẽ không được phái tới cứ địa tiên số 3 tọa trấn.
Nghe nói, Sương Hoa phu nhân từng có một vị bạn đời nhiều năm trước, sau đó người bạn đời đó bất ngờ mất tích lúc giao chiến với ma tộc ma vực, nàng ta vì truy tìm tung tích của người đó mới xin thường trú ngoại vực.
Nhiều năm trôi qua như vậy, Sương Hoa phu nhân cũng không từ bỏ tìm kiếm người đó, thi thoảng sẽ nghe ngóng tin tức ở cứ địa hoặc thương gia khác xung quanh, thi thoảng còn sẽ đích thân tới ma vực thăm dò, thường sẽ đi rất lâu.
Chuyện này không phải là bí mật gì ở cứ địa tiên số 3, có không ít tu sĩ đồng bối và tiền bối đều cảm khái sự si tình của Sương Hoa phu nhân, rất chiếu cố nàng ta.
Kỳ thực các tiểu nhị lúc thầm nghị luận đều cảm thấy bạn đời của chưởng quỹ khả năng cao đã mất rồi. Dù sao thì thế cục trên chiến trường ngoại vực thay đổi nhanh chóng, phần lớn tu sĩ một khi mất tích thì không tìm về được nữa.
Đương nhiên, nếu như vậy, họ chắc chắn không dám nói trước mặt Sương Hoa phu nhân.
Bây giờ bị Sương Hoa phu nhân đánh vỡ mất tập trung, các tiểu nhị lập tức giải tán, vội vàng chạy đi làm việc, vùi đầu khổ nhọc.
Bọn họ không dám chọc giận Sương Hoa phu nhân.
Thế nhưng, các tiểu nhị bận tiêu giảm cảm giác tồn tại lại không hề phát hiện, lúc họ cùng giải tán, trong con ngươi của Sương Hoa phu nhân, người mà họ luôn tôn kính lại xẹt qua một tia quang mang tham lam.
Trên mặt nàng ta bất động thanh sắc, tay giấu trong ống tay áo lại bất tri bất giác siết lại, trong lòng cười lạnh không thôi.
Vương thị ơi Vương thị, không ngờ gia tộc các ngươi còn xuất ra một bại gia tử như vậy. Đã như vậy, vậy để 【 Sương Hoa phu nhân 】ta thu lợi tức một phen trước đã.
...
Phòng khu tuyến đông cứ địa tiên số 3, tiểu viện cư trú của Vương Phú Quý.
Bởi vì thân phận của hắn tôn quý đặc thù, cứ địa phòng khu tuyến đông chia cho hắn một trong số tiểu viện tốt nhất.
Tiểu viện chiếm diện tích không nhỏ, không chỉ có thư phòng, phòng ngủ cùng với tĩnh thất dùng để tu luyện chuyên dụng, trung gian thậm chí còn khai tích ra một viện nhỏ nhắn.
Cho dù ở ma giới ngoại vực khổ hàn, nơi này cũng được dùng trận pháp cách tuyệt với môi trường ngoại giới.
Trong viện trồng trọt không ít linh thực, bình thường đều có người chuyên chăm sóc, được chăm chút bốn mùa như xuân, các loại kỳ hoa dị thảo tranh nhau đua nở, giống như tiên cảnh nhân gian.
Hoàn cảnh này, cho dù là so với viện của Vương Phú Quý ở Vương thị cũng không hề thua kém.
Vương Phú Quý được đãi ngộ cao, do vậy cũng có thể thấy rõ độ xem trọng của Tiên Hoàng Tiên Tôn đối với hắn.
Nhưng nếu lúc này, có người xông vào thư phòng của Vương Phú Quý sẽ phát hiện một tin kinh thiên!
Vương Phú Quý lại "cấu kết" ma tộc ngoại vực.
Lúc này.
Người ngồi đối diện Vương Phú Quý là một ma tộc thuần chủng toàn thân trên dưới đều tỏa ra khí tức cường hãn.