Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2745 - Chương 2745 - Phú Quý! Phúc Hắc "Tiểu Thủ Triết" (4)

Chương 2745 - Phú Quý! Phúc hắc "tiểu Thủ Triết" (4)
Chương 2745 - Phú Quý! Phúc hắc "tiểu Thủ Triết" (4)

"Mai này ta phải đi lộ tuyến hiền hoàng, nắm giữ đại cách cục và đại phương hướng, đánh đánh giết giết cái gì đó không thích hợp với ta." Tam hoàng tử tỏ vẻ đương nhiên nói.

Nghe vậy, Chiêu Ngọc công chúa và Vân Mộng Vũ đều tỏ vẻ ghét bỏ và khinh thường không hề che giấu.

Đây là da mặt dày cỡ nào mới có thể mặt không biến sắc nói ra những lời xấu hổ như vậy?

Có điều tam hoàng tử xưa giờ là người da mặt rất dày, tuy bị ghét bỏ tới mức không cần không cần nhưng vẫn ở ì trên phi liên không định đi, ngược lại nói chuyện với Phú Quý: "Phú Quý, ngươi nghe nói gì chưa? Gần đây tiểu ma tôn nhân lúc chúng ta kéo dãn chủ lực ma tộc, vồ vào hậu lộ ma tộc người ta, lập được đại công rồi."

"Ừm, nghe qua. Lần này hình như tiểu ma tôn đạt được chiến quả rất huy hoàng." Vương Phú Quý bình tĩnh gật đầu, hiển nhiên đã sớm biết được tin.

Hôm nay hắn đổi cách ăn diện đơn giản thường ngày, mặc y phục và đội trang sức ngọc quan đều cực kỳ xa hoa và phóng đãng, nhẫn trữ vật trên tay chính là một trong số nhiều đạo khí có được trong học viện Thần Vũ, một nhẫn trữ vật cấp độ đạo khí.

Ngay cả chiếc quạt đong đưa trong tay cũng là một đạo khí, bảo kiếm giắt ngang hông lại là một thanh bán tiên khí...

Dáng điệu như vậy thật sự có một khí chất đệ nhất quý công tử Tiên Triều.

"Phi, huy hoàng cái gì? Đó chỉ là vô liêm sỉ." Tam hoàng tử vô cùng khinh bỉ tức giận mắng: "Người của chúng ta ở tiền tuyến đánh sống đánh chết, hắn chưa từng nói tới cứu viện, cư nhiên còn thừa cơ tập kích lập đại công, ta chưa từng thấy kẻ nào mặt dày vô sỉ như vậy."

"Cũng không thể nói như vậy." Biểu cảm của Vương Phú Quý rất thản nhiên: "Cho dù nói thế nào, chiến thuật và nắm bắt thời cơ lần này của tiểu ma tôn vẫn rất tốt, hơn nữa quả thực là làm ma tộc suy yếu, cường đại nhân tộc. Nhìn từ cách cục chỉnh thể, hắn quả thực đã lập công huân lớn cho nhân tộc."

"Phú Quý à, sao ngươi có thể nói chuyện giúp người xấu đó chứ?" Chiêu Ngọc công chúa trừng to mắt, hơi bất mãn: "Chẳng phải ngươi rất túc trí đa mưu sao? Chẳng phải nên nghĩ cách hố hắn một trận sao?"

Khoảng thời gian này, Vương Phú Quý phụ trách chiêu đãi Chiêu Ngọc công chúa rất "dụng tâm", chỉ với điều kiện có hạn của cứ địa tiên số 3, hắn đã làm tới mức "thập phần chu đáo".

Còn Chiêu Ngọc công chúa, trong khoảng thời gian cực ngắn này, thái độ đối với Vương Phú Quý đã có cải thiện rõ ràng, cũng dần bắt đầu cảm thấy tuy Vương Phú Quý này có gương mặt hơi tròn nhưng bất luận là khí độ, phong độ, trí tuệ cùng với tính cách, tài phú,...phương diện nào cũng hiếm ai có thể sánh với hắn được.

Tiểu thiếu nữ mà, tâm tư thay đổi dĩ nhiên rất nhanh, năng lực thích ứng cũng mạnh.

Nghe Chiêu Ngọc công chúa bất mãn, Vương Phú Quý lại nghiêm mặt nói: "Chiêu Ngọc! Tuy tiểu ma tôn có hiềm khích với mọi người và Vương thị chúng ta. Nhưng bây giờ người ta tiến công ma tộc trên chiến trường, giết địch trên chiến trường, cho dù nói thế nào cũng có công với nhân tộc. Nếu ta đi kéo chân sau của hắn, đâm đao sau lưng, vậy Vương Phú Quý ta thành loại người gì?"

Chiêu Ngọc công chúa bị phê bình nhưng không hề tức giận, ngược lại sáng mắt lên nhìn Vương Phú Quý: "Phú Quý, ngươi nói rất có lý. Ở phương diện đại cách cục, ngươi mạnh hơn tam hoàng huynh nhà ta quá nhiều."

"Xì, Phú Quý tiểu tử cũng chỉ nói mồm mà thôi." Tam hoàng tử lại bĩu môi nói: "Ngươi cách cục lớn như vậy, sao không nghĩ đi giúp tiểu ma tôn chứ?"

"Cũng không phải không thể giúp." Vương Phú Quý khẽ chau mày, suy nghĩ nói: "Bây giờ, vị trí chiến lược của hắn vô cùng tốt, nếu có thể giúp hắn phối hợp một chút, có lẽ có thể giúp hắn, cũng là giúp nhân tộc mở rộng chiến quả không nhỏ. Có điều..."

Vân Mộng Vũ tựa như rất hiểu Vương Phú Quý, nói: "Phú Quý đang lo lắng nhân phẩm của tiểu ma tôn không ổn, chúng ta giúp hắn phối hợp mở rộng chiến quả, hắn quay ngược lại cắn chúng ta một cái?"

"Không thể không phòng." Vương Phú Quý khẽ cười nói: "Cứ coi như cho hắn một cơ hội đi. Hi vọng hắn có thể lạc đường biết quay đầu, có thể đứng ở lập trường lớn của nhân tộc suy nghĩ vấn đề. Nếu không...Ha ha, có điều, kế hoạch của ta còn chưa đủ chín muồi, còn thiếu một thời cơ tốt mang tính mấu chốt."

Nghe ngữ khí này của hắn, hiển nhiên là trong lòng đã có mưu hoạch, tuyệt đối không phải nhất thời nghĩ ra.

"Thời cơ mấu chốt gì?" Tam hoàng tử cũng vô cùng tò mò hỏi: "Thời cơ khi nào tới?"

"Thời cơ mà..."

Ánh mắt của Vương Phú Quý hướng ra cửa sổ phi liên.

Ngoài cửa sổ, đường nét của 【 phố Quang Vinh 】trong cứ địa tiên số 3 xa xa có thể thấy. Trong đó, lầu cao hoa lệ của phân bộ Đa Bảo Các vô cùng bắt mắt, giống như hạc trong bầy gà.

Khóe miệng Vương Phú Quý lộ ra ý cười: "Có lẽ, qua hôm nay, thời cơ sẽ tới."

Bình Luận (0)
Comment