Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 124 - Chương 124: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (1)

Chương 124: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (1) Chương 124: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (1)

Nhưng mà đúng vào lúc này, hình ảnh trước mắt lão E đột nhiên thay đổi, xuất hiện ở trên một bến tàu cực lớn.

Âm thanh của ngựa xe như nước quanh quẩn bên tai, còn kèm theo tiếng la hét đến từ bốn phương tám hướng, cùng với tiếng động cơ xe gầm gừ.

Hình ảnh và âm thanh lập thể lập tức làm cho lão E đứng ngây ngốc tại chỗ, ngơ ngác đứng ở giữa biển người trên bến tàu.

- WTF! Đây là cái gì?

- Bến tàu! Bến tàu từng xuất hiện trong video giới thiệu trước đó!

- Không thích hợp, không phải nói là chỉ là chiếu phim VR thôi à?

- Anh nói với tôi đây là phim điện ảnh à?

- Mẹ nó, đây chính là một cảnh mô phỏng hoàn toàn bằng mô hình 3D!

- Hồng Hoang lại làm được cảnh tượng và mô hình 3D!

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng livestream đều nổ tung, tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh trong màn hình.

Ngay cả lão E ở góc dưới bên trái màn hình cũng ngây ra như phỗng, đứng ở đó không nhúc nhích, giống như bị chấn động mạnh mẽ làm cho giật mình.

Một hồi lâu sau.

Lão vừa mới giật mình tỉnh giấc, theo bản năng hơi quay đầu.

Kết quả là góc độ trong phim cũng chuyển động theo động tác của lão, làm cho lãocuối cùng cũng thấy rõ cảnh tượng xung quanh, quả nhiên là bến tàu quen thuộc kia.

Mà ở trên mặt biển cách đó không xa.

Một chiếc du thuyền cực lớn trang nghiêm nguy nga yên tĩnh đậu ở đó, thỉnh thoảng truyền đến một tiếng còi hơi to rõ.

Khí tức của thời đại trước khiến cho lão há to miệng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.

Không phải là lão chưa từng chơi qua trò chơi VR.

Mà là những trò chơi VR trước đó còn xa xa không đạt được trình độ tinh tế như trò chơi này.

Không chỉ có mô hình và cảnh quay 3D, mà ngay cả xe cộ, người đi đường bên cạnh cũng giống như thật, tới lui bên cạnh anh ta, có cảm giác như tiến vào trong phim.

- Chất lượng này, tuyệt!

Cuối cùng, lão không nhịn được tán thưởng một tiếng.

Lão hưng phấn điều khiển nhân vật đi lại khắp nơi trong bến tàu, thử tiến hành tương tác với vật phẩm xung quanh.

Tiếp theo lão phát hiện mình không chỉ có thể di chuyển vật thể trên mặt đất, mà còn có thể leo lên trên mui xe, vừa đi vừa nhảy.

Độ tự do này thật sự là quá mạnh mẽ, làm cho khán giả đều thán phục không thôi, ánh mắt không khỏi nhìn về phía một chiếc du thuyền cực lớn trên mặt biển kia.

- Chủ phòng thử xem có thể lên du thuyền kia hay không?

- Đúng đúng đúng, đi lên xem một chút, có phải giống như giới thiệu hay không.

- Cũng không thể như vậy được, một chiếc du thuyền lớn như vậy, muốn làm ra thì phải tốn bao nhiêu nhân lực và thời gian chứ.

- Tôi dám cá đây chính là một bức ảnh mà thôi.

- Nhất định là anh rồi, còn cần nghĩ à?

Theo khán giả thấy thì chỉ riêng bến tàu này đã đủ trâu bò rồi.

Nếu như ngay cả du thuyền cũng làm được thì quá bất hợp lý.

Nhìn thấy bọn họ nghị luận, hai mắt lão E lại sáng lên.

Hồi tưởng lại lúc đó Hồng Hoang giới thiệu trò chơi này, cũng đã nói nội dung át chủ bài của trò chơi này là đi biển.

Mặc dù anh cũng không quá tin tưởng du thuyền to đến khoa trương này là thật sự, nhưng vẫn phải đi thử một chút, lỡ như có kinh hỉ thì sao?

- Đi, trước tiên đi qua xem kỹ rồi nói sau.

Không nói nhảm, nhân vật tiếp tục tiến lên.

Hao hết sức lực thiên tân vạn khổ, cuối cùng lão cũng xuyên qua đám người đi tới lối lên thuyền, cũng nhìn rõ toàn cảnh bờ biển.

Du thuyền này rất lớn, chỗ lên thuyền được chia làm hai cửa vào là khoang hạng nhất và khoang hạng hai.

Một bên có người chuyên nghênh đón, một bên chen chúc đầy người, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra chênh lệch địa vị của hành khách.

Quả nhiên không hổ là bối cảnh thế giới trước.

- Thân là người chơi cao quý, sao có thể chen chúc đi vào từ cửa vào khoang hạng hai được chứ, trước tiên đi vào khoang hạng nhất đi!

Lão E tự tin không thôi, trực tiếp lướt qua cửa vào khoang hạng hai chạy tới khoang hạng nhất bên kia, rất nhanh đã đi tới nơi được thiết kế riêng cho thuyền.

Nhưng khi lão tới gần, nhân viên xét vé hai bên con đương lại đột nhiên chặn lão lại.

[ Thưa anh, đây là đường chuyên dụng của quý tộc. ]

- Hả? Ý anh là tôi không phải là quý tộc à?

Lần này lão E không làm nữa, chỉ muốn so tài với người soát vé một chút.

Nhưng vừa mới khoát tay lên đã thấy trên tay áo của mình có vết rách, vết vá và áo khoác bằng vải bố, động tác lập tức cứng lại tại chỗ.

Mẹ nó.

Anh ta thật sự không phải là quý tộc.

- Phốc ha ha ha ha...

- Quá rối loạn, NPC này còn có thể mắt chó coi thường người khác.

- Đây là điều mà tôi không ngờ tới, còn tưởng rằng sẽ dùng biện pháp gì đó ngăn cản người chơi lên thuyền chứ.

- Chắc chắn là bức ảnh rồi, ngay cả thuyền cũng không cho đi lên.

- Hạng nhất? Trước tiên thay quần áo khác đã rồi nói sau.

- Anh chờ đó, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây!

Một màn này làm khán giả cười đến tè ra quần, ai cũng không ngờ vừa lên đã trực tiếp gặp trắc trở, mà còn dùng phương thức đặc sắc thái quá nhưng lại phù hợp thời đại này.

Nhìn bộ dáng giơ nắm đấm một mặt biệt khuất của lão E, bên trong phòng chat live cũng là sung sướng dị thường.

- Trác! Tôi cũng không tin, cửa vào khoang hạng nhất không được, tôi đi khoang hạng hai được không?

Lão E không tin tà, hung ác trừng mắt nhìn hai người soát vé, sau đó lại quay người chạy về phía cửa vào khoang hạng hai đông nghịt.

Thật không dễ dàng, lão mới thành công chen vào đám người, đi tới chỗ đội ngũ đang xét vé.

So với khoang hạng nhất thì khoang hạng hai có rất nhiều nhân viên xét vé.

Hơn nữa vô cùng nghiêm khắc, nhất định phải kiểm tra hành lý và đồ vật mang theo trên người một lần, thậm chí ngay cả râu tóc cũng phải lật ra xem bên trong có bọ chét hay không.

Nhưng người chơi cao quý đương nhiên sẽ không phiền phức như vậy.

Đơn giản chính là qua kịch bản để đảm bảo độ chân thật thôi.

Đối với lão E đã chơi qua mấy trò chơi tìm ra lời giải mà nói, loại trình độ này đơn giản giống như ăn cơm uống nước.

Không suy nghĩ nhiều, lão trực tiếp điều khiển nhân vật xuyên qua đám người đi về phía đội ngũ.

Bình Luận (0)
Comment