Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 125 - Chương 125: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (2)

Chương 125: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (2) Chương 125: Chờ Chút, Tôi Còn Chưa Lên Thuyền! (2)

Quả nhiên.

Thân là đặc quyền của người chơi, hành vi chen ngang của anh cũng không bị ngăn cản, rất nhẹ nhàng đi đến cửa xem xét.

- Xem đi, tôi đã nói trò chơi này không làm khó được tôi, qua ải còn không phải là nhẹ nhàng thoải mái à?

Lão E đắc ý, ngẩng đầu lên đi về phía lối vào thuyền.

Nhưng không ngờ, lúc này lại có một bóng người đột nhiên ngăn ở trước mặt lão.

[ Tiên sinh, xin lấy ra vé đi thuyền của ngài. ]

Vẻ mặt lão E cứng đờ, trong nháy mắt bước chân dừng lại tại chỗ.

- Không phải chứ, ngay cả khoang hạng hai cũng không cho lên à?

- Anh biết tôi là ai không? Người chơi cao quý!

Lần này lão E thật sự không kềm được, há miệng hùng hổ nói, toàn bộ phòng chat live cũng là tiếng miệng lão phun hương thơm.

Nhưng cho dù lão mắng như thế nào thì người soát vé trước mặt vẫn thờ ơ, ngược lại một mặt không nhịn được tiếp tục mở miệng.

[ Tiên sinh, nếu như anh không có vé tàu thì mời anh trở về đi, đừng làm chậm trễ những hành khách khác lên tàu. ]

Nói xong, nhân viên xoát vé xoay người kéo hàng rào lên, chặn lối vào không cho lão E leo lên, tiếp theo xoay người đi xét vé cho những người khác.

Nhìn lão E đứng xộc xệch trong gió.

Trong phòng livestream đầu tiên là yên tĩnh trong phút chốc, tiếp theo đột nhiên bộc phát.

- Ha ha ha ha ha!

- Thối, quá... Mẹ nó... Thối!

- Thậm chí ngay cả khoang hạng hai cũng không cho lên.

- Người bán vé sợ không phải do nhân viên của Hồng Hoang diễn đó chứ?

- Không được, lại cười cơ bụng tôi sắp không chịu nổi rồi.

- Tôi hoài nghi chính là Hồng Hoang cố ý làm ra tâm tính đó.

- Đây chính là người chơi cao quý à? Yêu rồi, yêu rồi.

Trong nháy mắt, nhiệt độ trong phòng livestream bỗng nhiên tăng mạnh một đoạn, toàn bộ màn hình đều là mưa đạn lướt qua, rậm rạp nối thành một mảnh.

Rất nhiều dân mạng vừa nhận được tin tức cũng nhao nhao tràn vào trong phòng chat live, toàn bộ đều chạy tới xem chủ phòng làm trò hề.

Mà đúng lúc này.

Tiếng còi hơi to rõ.

Hai lỗi đi lên thuyền đóng lại.

Du thuyền vốn đang nổi trên mặt biển lại chậm rãi bắt đầu chuyển động, chạy về phía biển rộng vô bờ.

Trong lúc ngây người, trong lòng lão E chấn động, cuối cùng tỉnh ngộ lại.

- Đợi đã, tôi còn chưa lên thuyền mà!

Nhìn du thuyền càng chạy càng xa kìa.

Lão E ngây ngẩn cả người, khán giả cũng ngây ngẩn cả người.

Trong phòng livestream hoàn toàn yên tĩnh, bên tai vang lên tiếng hô hoán tiễn đưa và tiếng sóng biển vỗ bờ biển.

Tiếp theo, một khung nhắc nhở được bắn ra.

[ Chúc mừng bạn, mở khoá thành tựu: May mắn ]

[ Có nên bắt đầu kịch bản lại từ đầu hay không? ]

[ Có. ]

[ Không. ]

Lại còn có thành tựu như vậy à?

Nhìn về phía nhắc nhở trên trò chơi, vẻ mặt mọi người càng ngày càng cổ quái.

May mắn.

Ngay cả thuyền cũng không bắt kịp có thể gọi là may mắn à?

Đây rõ ràng chính là đao đến từ nhà thiết kế!

- Cho nên, trò chơi này chính là thể nghiệm một chút cảm giác bị nhục nhã à?

Lập tức có người chơi trêu chọc nói.

- Mặc dù nội dung không nhiều, nhưng thật ra xem ra cũng có ý tứ, nếu không thì lại thêm một lần nữa đi?

- Phát sóng đến bây giờ cũng chỉ có nửa giờ mà thôi, như vậy không có cách nào giao nộp với bên Ababa được.

- Vậy thì có thể làm gì? Nội dung trò chơi chỉ có như vậy, nhìn lên cũng không có bao nhiêu chỗ có thể thăm dò.

Sau khi phản ứng lại, khán giả bắt đầu nghị luận, thảo luận kịch bản vừa mới xem ở trong trò chơi.

Đúng là ngoại trừ bến tàu ra thì hình như không có nội dung tìm kiếm nào khác, muốn xem lâu một chút cũng không được.

- Được rồi, thử lại lần nữa xem.

Trước mặt ống kính, lão E cũng không lập tức tháo kính mắt VR xuống.

Anh luôn cảm thấy kịch bản của trò chơi này hẳn là không đơn giản như vậy.

Hơn nữa cứ như vậy bị khuyên lui, mặt mũi của lão phải để ở đâu?

Ít nhất cũng phải cho những người dùng mắt chó nhìn người kia một chút màu sắc một chút mới được!

- Quyết định, nhiệm vụ chủ yếu lần này chính là tìm vé tàu, tôi muốn xem thử sau khi tìm được vé tàuthì mấy NPC kia còn ngăn cản tôi như thế nào.

Nói xong, lão E lại tiến vào trò chơi, chuẩn bị tìm kiếm những chỗ khác chưa tìm kiếm.

Đợi đến khi tia sáng sáng lên, màn hình mở màn quen thuộc lại xuất hiện, anh mới trở về du thuyền xuất phát nửa giờ trước.

- Tranh thủ thời gian!

Nhìn thoáng qua góc trên bên phải, lão E không chút do dự khống chế nhân vật chạy khắp nơi trên bến cảng, không lãng phí thời gian nữa.

Thậm chí mỗi khi gặp một NPC, đều phải lên xem thử có thể phát động đối thoại hay không, tìm được manh mối có liên quan đến vé tàu hay không.

Nhưng rất nhanh, lão đã phát hiện ra vấn đề.

Toàn bộ trên bến tàu có hàng trăm hàng ngàn người, nếu như tìm từng người một thì không biết sẽ tìm được vào ngày tháng năm nào.

Chuyển hơn phân nửa vòng tròn.

Ngoại trừ phát động một nhiệm vụ phụ dọn dẹp nhận được một khoản phí nhỏ thì không tìm được bất kỳ manh mối hữu dụng nào nữa, giống như là con ruồi không đầu chạy loạn bốn phía.

Mắt thấy thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Lão E gấp gáp, khán giả cũng gấp gáp thay lão.

Thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi có phải vé tàu căn bản không tồn tại hay không.

- Chủ phòng mau nhìn về hướng 10 giờ! Có một NPC có vẻ mặt rất giống tổng thanh tra Hồng Hoang!

Lúc này, một mưa đạn đột nhiên xẹt qua trong phòng phát sóng.

Mọi người tinh thần chấn động, nhao nhao nhìn theo tiếng kêu, vừa vặn nhìn thấy mấy chiếc ô tô kiểu cũ đậu sát bên cạnh bến tàu.

Cửa xe mở ra, từ bên trong có một bóng người mặc đồ đen đi xuống, vừa nhìn đã biết là một quý tộc.

Quan trọng hơn là tướng mạo của anh lại vô cùng giống với dáng vẻ của Tổng thanh tra công ty Hồng Hoang!

Lão E nhớ lại cảnh quay trong phim điện anh CG của Thợ Săn Quái Vật trước đó, lập tức kích động.

- Không sai được, đây hẳn là NPC mấu chốt, bằng không thì không thể nào cần tổng thanh tra của công ty tới diễn được.

Manh mối!

Trên bến tàu này thật sự có manh mối quan trọng ẩn giấu!

Trong lòng mọi người chấn phấn không thôi, thầm nghĩ nhà thiết kế này cũng quá biết ẩn giấu, lại giấu nhân vật quan trọng đi sâu như vậy, hơn nữa còn cần nhân viên nhà mình tới diễn.

Bình Luận (0)
Comment