Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 126 - Chương 126: Vé Tàu Thông Đến Thiên Đường

Chương 126: Vé Tàu Thông Đến Thiên Đường Chương 126: Vé Tàu Thông Đến Thiên Đường

Nếu không phải trong phòng livestream có nhiều ánh mắt như vậy nhìn, lại nhớ kỹ tướng mạo của Tổng giám đốc Hồng Hoang thì bọn họ cũng không phát hiện được.

Nào dám dừng lại, lão E lập tức chen chúc đám người chạy về phía chiếc xe hơi kia.

Nhưng vừa mới đi chưa được mấy bước, cửa một chiếc xe hơi khác đã mở ra, một bóng người cao gầy mặc lễ phục màu trắng, tay cầm dù, đầu đội mũ dạ tiệc đã chậm rãi xuống xe.

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng livestream đều sôi trào.

- Oa, đại mỹ nữ siêu cấp!

- Khí chất này thật tuyệt vời!

- Hiển nhiên là một thiên kim quý tộc.

- Trong trò chơi, nữ diễn viên cũng xinh đẹp như vậy à?

- Đây là dùng diễn viên nào làm nguyên mẫu vậy?

Một nhân vật nữ hoàn toàn mới xuất hiện, thoáng cái đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, ngay cả bước chân của lão E cũng không khỏi chậm mấy phần.

Đợi đến khi lão lại nghĩ đến gần, một loạt cảnh vệ đã ngăn cản xung quanh, những người kia tự mình tiến hành đối thoại theo kịch bản.

[ Tôi không biết mọi người đang ngạc nhiên cái gì, cái này nhìn giống như lớn hơn Mauritania bao nhiêu. ]

[ Lộ Ti, anh có thể chướng mắt cái khác, nhưng tàu Titanic thì không giống, nó dài hơn so với tàu biển Mauritania 100m. ]

...

[ Đây chính là thuyền không chìm mà mọi người nói à? ]

[ Nó quả thật sẽ không chìm, cho dù thượng đế cũng không cách nào làm chìm nó. ]

...

[ Tiên sinh, anh nhận vận chuyển hành lý và hàng hoá à. ]

[ Cầm số tiền này đi, tôi tin tưởng anh có thể giúp tôi an bài thoả đáng, giúp tôi chuyển đến phòng số B52, 54, 56. ]

...

Mấy người nói chuyện vô cùng rõ ràng, cho dù lão E cách rất xa cũng có thể mơ hồ nghe được.

Lão E không biết ý của đoạn đối thoại này.

Nhưng trực giác lại nói cho lão biết, công ty Hồng Hoang sẽ không để cho nhân viên của mình diễn một vai không có tác dụng, mà còn là nhân vật do tổng thanh tra của công ty diễn.

Cho nên lão âm thầm nhớ lại đoạn đối thoại này, sau khi thử nhiều lần không có cách nào tới gần thì lại tiếp tục tìm kiếm ở xung quanh.

- Ai, hình như bên kia chưa đi lần nào?

Đột nhiên, ánh mắt lão E rơi xuống một quán rượu cách đó không xa.

Vừa rồi lão vẫn luôn tìm kiếm trong bến tàu, còn chưa tới kiến trúc bên kia xem qua, bởi vì ngay từ đầu tưởng rằng chỉ là một phông nền mà thôi.

Nhưng khi anh đi tới bên ngoài quán rượu, thử khống chế nhân vật đi vào trong thì lại phát hiện không có bất kỳ ngăn cản nào, trực tiếp đi vào trong đại sảnh náo nhiệt.

- Kiến trúc này lại có thể vào à?

- Tôi còn tưởng rằng là phông nền thôi chứ.

- Có thể nha, ngay cả mô hình kiến trúc cũng làm.

- Không phải thông tin về vé tàu đều giấu ở đây chứ?

- Nhanh, còn lề mề nữa là thuyền sẽ đi tiếp đó.

Nhìn thấy chỉ còn lại không đến 10 phút nữa là tới giờ tàu chạy, khán giả cũng vội vàng phát mưa đạn thúc giục.

Lão E thì lại ôm lòng hiếu kỳ, đi tới đi lui trong đại sảnh.

Cuối cùng, khi trên một cái bàn đang đánh bài, lão nhìn thấy mấy tờ giấy đặt ở dưới đáy đồng xu, sau đó một tin tức vật phẩm bắn ra.

[ Vé tàu Titanic (khoang hạng hai): Vé tàu thông đến Thiên Đường, vật phẩm cần thiết để được lên tàu Titanic, phải thắng ván bài mới có thể nhận được. ]

- Vé tàu!

- Vé tàu của tàu Titanic!

- Thì ra nó được giấu ở nơi như vậy!

- Thật sự có vé tàu à?

Trong nháy mắt vừa nhìn thấy thông tin về vật phẩm, phòng livestream lại lần nữa vỡ tổ, hô hấp của lão E cũng trở nên dồn dập hơn.

Đi ra phía trước, phát hiện bên đánh cược lại là một tiểu tử đẹp trai kinh người.

Nhưng bây giờ lão không có tâm tư chú ý những thứ này, mắt thấy thời gian chỉ còn dư lại bảy tám phút, lão vội vàng ngồi xuống tham gia vào ván bài.

Trùng hợp chính là, tiền boa của lão vừa mới được lấy ở bến tàu khi giúp người khuân đồ lại vừa đủ để giao thẻ đánh bạc.

Hơn nữa độ khó của đánh bài cũng không cao.

Chỉ là bài tứ sắc bình thường mà thôi.

Dựa vào nhiều năm kinh nghiệm của mình, lão E rất thuận lợi đã thắng được đánh cược, lấy được một vé tàu quý giá kia.

Còn tiểu tử đẹp trai và đồng bạn bên cạnh cũng kích động đứng dậy.

[ Ha ha, chúng ta thắng rồi! ]

[ Chúng ta phải về nhà rồi! ]

Trong tiếng hoan hô, bọn họ phát hiện khoảng cách thời gian thuyền khởi hành chỉ còn lại 5 phút, vội vàng cầm lấy hành lý chạy ra khỏi quán rượu.

- Đi, tôi muốn xem thử lần này người soát vé có cho tôi lên thuyền hay không.

Lão E hừng hực hứng thú, cầm vé tàu cũng nhanh chóng rời khỏi quán rượu.

Cho dù chiếc tàu kia chỉ là phông nền thì anh cũng phải hung hăng ném tấm vé tàu này lên trên mặt người soát vé.

- Tôi cá 5 tệ, lần này chắc chắn lại bị ngăn cản.

- Tôi cảm thấy có thể lên được, không thì đi gặp giám sát viên phát động một kết cục khác.

- Dựa theo kịch bản tìm kiếm thì đây cũng là kết cục viên mãn mà?

- Tôi cũng cảm thấy là vé tàu kia giấu quá sâu.

- Hơn nữa một chút nhắc nhở cũng không có, nếu không phải là trùng hợp gặp được thì có lẽ còn phải làm lại một lần nữa.

Ngay khi lão E chạy tới lối lên thuyền thì mưa đạn trong phòng livestream cũng vô cùng náo nhiệt, đều đang suy đoán kết quả sau khi nộp vé tàu.

Lúc này, khoảng cách thuyền rời bến chỉ còn lại 2 phút đồng hồ.

Mắt thấy sắp thu hồi thang du thuyền, bước chân của lão E càng nhanh hơn.

- Chờ một chút, tôi còn chưa lên thuyền, đám điêu dân các người không thể chờ thêm 2 phút nữa à?

Mặc dù trò chơi này quả thật làm rất tốt.

Nhưng anh cũng không muốn chạy lại kịch bản một lần nữa.

Trong lúc hùng hùng hổ hổ, cuối cùng cũng bắt kịp một đợt xét vé cuối cùng, đi tới trước mặt nhân viên xét vé đáng ghét kia.

[ Tiên sinh, xin lấy vé tàu của ngài ra. ]

- Hả? Lời kịch thay đổi à?

Lão E hơi sững sờ, lão nhớ lại vừa rồi lúc không có vé, người soát vé đã trực tiếp bảo lão cút đi.

Nhưng lão cũng không suy nghĩ nhiều, từ trong cột đạo cụ lấy ra vé tàu vừa lấy được, đưa cho đối phương.

Sau khi xem xong và trải qua một loạt kiểm tra đơn giản, người soát vé nhanh chóng tránh ra khỏi cửa vào.

[ Có thể, lên đi, chúc ngài đi du lịch vui vẻ. ]

Bình Luận (0)
Comment