Vậy là thông qua rồi à?
Kịch bản cuối cùng lại qua cửa dễ dàng như vậy à?
Nhìn thái độ của nhân viên soát vé trước sau giống như hai người, lão E há to miệng, nhưng vẫn khống chế nhân vật đi lên bậc thang thông lên du thuyền.
Khoan hãy nói.
Lúc đứng trên bậc thang, lão thật sự có cảm giác leo lên đài cao, được vô số người chú ý.
Quay đầu lại, nhìn toàn bộ bến tàu một lần nữa.
Thật giống như những người này đang đưa tiễn cho lão, cảnh tượng này làm cho lão có cảm giác như thật.
- Mặc dù kịch bản hơi ngắn một chút, nhưng không thể không nói, hình ảnh vẫn làm rất tốt.
Lão E tán dương một tiếng, chậm rãi xuyên qua cửa vào, một cước bước vào trong du thuyền, chờ đợi kịch bản tiếp theo xuất hiện.
...
ả...
Hả?
Có chuyện gì vậy?
Không phải nói là kết thúc kịch bản rồi à?
Đợi một hồi lâu không có phản ứng, lão E ngạc nhiên nhìn bốn phía, còn tưởng rằng có BUG.
Trong phòng livestream, khán giả cũng tràn đầy dấu chấm hỏi.
Bởi vì hình ảnh thông quan trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, người đi đường trên bến tàu vẫn lui tới xe như cũ, thậm chí trong hành lang trên tàu thủy còn có người đang không ngừng đi qua lại.
Thật giống như... Chưa xảy ra chuyện gì cả.
- Ô...
Lúc này, một tiếng còi hơi to rõ quen thuộc vang lên.
Cửa lớn cửa vào du thuyền chậm rãi đóng lại.
Tầm mắt của lão E xuyên qua khe cửa, còn có thể nhìn thấy bên ngoài chậm rãi lái ra khỏi bến tàu, cùng với đám người đứng ở bên bờ vẫy tay tạm biệt.
Đợi đến khi cửa lớn hoàn toàn đóng lại:
"Phịch" một tiếng vang thật lớn, cuối cùng lão cũng bị đánh thức.
- Đậu đen rau muống, tình huống thế nào? Không phải nói chiếc tàu này chỉ là phông nền à?
Lão E đeo kính mắt VR khoa tay múa chân, không ngừng quay đầu nhìn xung quanh, rõ ràng là một hành lang hẹp dài hai bên.
Các hành khách mang theo rương hành lý đi tới đi lui, tìm kiếm mã số phòng ghi trên vé tàu.
Xa xa còn truyền đến tiếng hô của các thuyền viên.
Toàn bộ trên thuyền vô cùng náo nhiệt, hoàn toàn không giống với hình ảnh trong tưởng tượng của bọn họ.
Cho đến lúc này.
Cuối cùng khán giả cũng phản ứng lại.
- Mẹ nó! Không phải phông nền!
- Con tàu này là thật à?
- Mẹ nó, ngay cả mô hình du thuyền cũng làm rồi!
- Không thích hợp, trò chơi này vô cùng không thích hợp!
- Anh đừng nói với tôi rằng lúc ở trên cảng biển chỉ là đoạn mở đầu của kịch bản nha.
- Không phải Hồng Hoang sẽ làm thật đấy chứ?
Lần này bọn họ thật sự bị kinh trụ, trong lòng ngoại trừ ngơ ngác ra thì vẫn là ngơ ngác.
Kết hợp với trước đó ở trên bến cảng lâu như vậy, nhưng mới chỉ là một kịch bản mở đầu thôi à?
Con tàu này là tàu thủy thật à?
- Được!
Lão E hưng phấn đến mức cả ngưiof run rẩy.
- Tôi đã nói rồi, trò chơi này làm sao có thể đơn giản như vậy, Hồng Hoang này thật sự phóng đại chiêu rồi, xem thử thiết lập mô hình và quang cảnh ở đây như thế nào trước.
Nói xong, cuối cùng lão cũng không nhịn được tâm tình kích động, khống chế nhân vật đi ra ngoài, nhanh chóng đi tới bên ngoài boong tàu.
Lúc này, tàu Titanic đang chậm rãi lái ra khỏi cảng.
Rất nhiều hành khách tụ tập ở đây, thân bằng hảo hữu bên bờ bên kia phất tay tạm biệt, phóng tầm mắt nhìn tới một biển người đen kịt, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Cho dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được cảnh tượng náo nhiệt kia, làm cho người ta không nhịn được tâm tình khuấy động.
- Trâu bò, ngay cả thiết lập mô hình thân thuyền và va chạm vật thể cũng làm được, có tiền cũng không phải đốt như vậy.
- Có phải trình độ kỹ thuật của Hồng Hoang tương đối cao, cho nên thấy làm những thứ này đơn giản hay không?
- Không thể nào! Cho dù là Unreal Engine 5 thì muốn làm đến độ chính xác như thế này ít nhất cũng phải mất nửa năm trở lên.
- Con tàu này cũng quá lớn, ở trên cảng nhìn còn không có gì, sau khi đi lên thì quả thực giống như là một toà thành.
- Không phải trọng điểm là Hồng Hoang lại làm được trò chơi như bọn họ nói à?
Giọng nói thán phục hết đợt này đến đợt khác vang lên.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ Hồng Hoang lại thật sự thực hiện được cảnh tượng ban đầu thổi da trâu ở đại hội giao lưu, làm ra trò chơi, còn làm đến mức khoa trương như thế.
Người khác cũng đang khoác lác, kết quả là anh thật sự làm được.
Chuyện này có chút ngoại hạng.
Chẳng lẽ anh không biết mình thổi da trâu có bao nhiêu hung ác hay sao?
May mắn.
Lời tạm biệt trên thuyền cũng không kéo dài bao lâu.
Đợi đến khi tàu Titanic rời khỏi bến tàu, cuối cùng mọi người mới dần dần chảy về, trở lại trong khoang thuyền tìm kiếm giường ngủ của mình.
Lão E nhân cơ hội này liếc mắt nhìn lan can bên ngoài một chút, trong nháy mắt đã bị sóng biển cuộn trào mãnh liệt kia làm cho sợ đến lông tơ dựng đứng, vội vàng rụt trở về.
- Đừng! Đừng đi ra ngoài!
- Dọa mấy người sợ độ cao chúng tôi không dám xem tiếp rồi.
- Chứng sợ biển sâu của tôi làm tôi kém chút qua đời tại chỗ.
- Boong tàu con mẹ nó cao, đây chính là cảm giác ngồi du thuyền à?
- Nhìn lên thì có chút kích động, làm cho tôi muốn mua về chơi quá.
Trên boong thuyền khắp nơi đông sờ sờ tây một hồi, sau đó lão E mới vẫn chưa thoả mãn đi về lối vào khoang hạng hai.
Đồng thời.
Ánh mắt của lão rơi xuống khoang hạng nhất bị vây cột ngăn cản ở phía trên.
- Không biết có thể đi lên trên kia hay không, phải nghĩ cách xem thử khoang thuyền mới được.
Cho dù lão là streamer có hàng triệu fan hâm mộ, thu nhập cũng không ít, nhưng cũng chưa từng đích thân thể nghiệm cảm giác ngồi du thuyền cỡ lớn, trong lòng không khỏi có chút xao động.
Nhưng lão thử nhiều lần cũng không thể vượt qua rào chắn thành công nen cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ, theo dòng người đi vào trong khoang hạng hai phía dưới.
Tiếp theo bọn họ khiếp sợ phát hiện.
Trong khoang hạng hai, mỗi một tầng đều thiết lập mô hình và qua lại, chỉ cần là phòng không có khoá đều có thể trực tiếp mở ra.
Thậm chí khi mở ra phòng có người thì còn bị hành khách bên trong chửi mắng một trận, hoặc gặp được hành khách đang làm việc.
Đó cũng không phải là chuyện gì đáng giá để nói.