Ting ting ——.
Lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Trên điện thoại di động đột nhiên bắn ra mấy tin nhắn.
[ Anna, chúc mừng, chúc mừng, phòng bán vé bán chạy. ].
[ Chị Anna, chị có phim tốt như vậy mà không cho em biết, lần sau không chơi với chị nữa, hừ... ].
[ Xin lỗi Anna, trước đây là tôi trách oan cô, tôi không nên chất vấn sự lựa chọn của cô. ].
[ Na Na, lần trước đưa nhân vật của cô cho người khác, thật xin lỗi, có dịp mời cô ăn cơm, hy vọng cô có thể tha thứ. ].
[ Xin chào, ta đến từ công ty Giang Hải, xin hỏi gần đây cô có dự định ký hợp đồng với công ty giải trí không?].
Kèm theo những tin nhắn này là những cuộc gọi đến tới tấp, khiến điện thoại di động của cô vang lên không ngừng.
Anna che miệng, nhìn tên những người và công ty giải trí mà ngày thường cô rất khó khăn tiếp xúc tới, trong lòng rung động không thôi.
Cô biết.
Quyết định ban đầu của mình là chính xác.
…
Một bên khác.
Công ty Hồng Hoang.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Trần Lâm và mọi người bắt đầu buổi họp đầu tiên của năm mới.
Các tổ nhân viên đều tụ tập đông đủ quanh bàn họp, chuẩn bị tiếp thu ý kiến của quần chúng, xác định ra chủ đề của hạng mục trò chơi kế tiếp.
- Tốt, hôm nay là buổi họp tự do, mọi người có đề nghị gì thì có thể nói ra.
Trần Lâm ngồi ở chủ vị, quét mắt nhìn một vòng đám người ở phía dưới.
- Vậy để tôi nói trước vài câu đi.
Lão Tống lên tiếng đầu tiên, cầm lấy văn kiện vừa in ở trên bàn.
- Căn cứ vào điều tra của tôi trong khoảng thời gian này, gần nhất có một phần công ty trong nước đã bắt đầu hành động, có rất nhiều công ty công khai tuyên bố chuẩn bị đẩy ra game mới, đây là các loại hình trò chơi mà tôi thống kê được, mọi người xem qua một chút.
Nói xong thì lão nhanh chóng phân phát văn kiện xuống dưới, mỗi người đều có một bản.
Trần Lâm nhận lấy văn kiện rồi xem một hồi, sau đó ngẩng đầu lên, nói:
- Bọn họ dự định nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường trong quý một à?
- Đúng vậy.
Lão Tống trả lời:
- Có tài chính rót vào, chu kỳ chế tác trò chơi của bọn họ sẽ được rút ngắn rất nhiều, có lẽ sẽ có rất nhiều trò chơi mới được đăng bán trong thời gian tới.
Dựa theo ghi chép trên phần tài liệu này, đã có không dưới hai mươi công ty tuyên bố phát hành trò chơi mới vào đầu năm, hơn nữa theo thời gian trôi qua thì sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Đến lúc đó bọn họ sẽ đối mặt với cục diện cạnh tranh trăm hoa đua nở.
- Như vậy, chúng ta phải suy nghĩ thật kỹ hạng mục tiếp theo mới được.
Lão Lý ngồi một bên nghiêm túc nói.
- Hay là chúng ta cũng làm một game chủ lưu FPS đi?
Một nhân viên ngồi bên dưới đưa ra đề nghị.
Vừa nghe thấy lời này, các nhân viên khác lập tức bật máy hát.
- Tôi cảm thấy không được, hiện giờ ở trên thị trường có quá nhiều loại trò chơi giống như vậy rồi.
- Vậy trò chơi tiên hiệp thì thế nào? Không phải gần đây mọi người đều đang thổi phồng cổ đại tiên hiệp à?
- Cái này không phải sẽ phải đối mặt với Vẫy Vùng bên kia sao? Tôi cảm thấy còn không bằng làm đề tài lịch sử chiến tranh đi, ít nhất có thể tránh đi một chút.
- Lịch sử chiến tranh, bối cảnh võ thuật bây giờ không lưu hành mà?
- Chính xác, hiện tại có đủ loại game bay lượn tới lui trên bầu trời rồi, một cái đại chiêu là toàn màn hình vài giây, chủ yếu là phải thật hoa lệ.
Lịch sử chiến tranh?
Nghe thấy các nhân viên bàn tán xôn xao, Trần Lâm yên lặng suy tư.
Giống như...... Cũng không phải là không thể làm?
Sở dĩ hiện tại loại trò chơi này ít được quan tâm như vậy, chủ yếu vẫn là tính lặp lại quá cao.
Nhất là vài game kinh điển nổi tiếng đều gần như bị các công ty lớn vắt kiệt.
Đến nỗi kẻ đến sau bất kể làm gì cũng không thể thoát khỏi ảnh hưởng của tác phẩm trước, bất tri bất giác mang lên bóng dáng của bọn nó.
Các người chơi thấy quá nhiều nên đương nhiên là cảm thấy một màu không có ý mới, dần dà đề tài này cũng ít được quan tâm.
Nhưng nếu như sáng tạo nội dung mới rồi lại đổi một bối cảnh khác thì chưa chắc không thể hấp dẫn các người chơi lọt vào hố.
Nghĩ tới đây, Trần Lâm đột nhiên mở miệng:
- Tôi thì lại cảm thấy đề tài này không tệ.
Trong nháy mắt, toàn bộ phòng họp yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người đều quay đầu về cùng một hướng, trong mắt mang theo sự kinh ngạc.
- Tổng giám đốc Trần, cậu đang nói đùa phải không?
Lão Lý sững sờ, buột miệng thốt ra tiếng lòng của các nhân viên khác.
Chỉ có lão Tống do dự lên tiếng:
- Đề tài lịch sử chiến tranh mấy năm gần đây quả thật có chút vắng vẻ, nhưng nếu có thể thoát khỏi xiềng xích của ấn tượng cố hữu thì có lẽ có thể thử một phen.
- Mọi người đều biết đạo lý này, nhưng mà sáng tạo cái mới nói dễ hơn làm, Tống lão đại, không phải anh không biết mấy năm nay có bao nhiêu trò chơi loại này chết đi.
Lão Lý nói chuyện tương đối thẳng thắn, lập tức lên tiếng phản bác.
- Đúng vậy, cho dù có chế tác ưu tú cỡ nào thì cũng chỉ là làm chiến đấu đi đến cực hạn, cuối cùng vẫn không thoát được khuyết điểm nội dung lặp đi lặp lại.
- Hơn nữa hình thức chiến đấu võ thuật cũng chỉ có một vài thứ kia mà thôi.
- Chúng ta đâu thể hấp dẫn người chơi chỉ bằng vào hệ thống chiến đấu chứ?
Các nhân viên viên lao nhao nêu lên quan điểm của mình, toàn bộ phòng họp ầm ĩ chẳng khác gì chợ bán thức ăn.
- Ai nói không thể dựa vào hệ thống chiến đấu để giữ người chơi lại?
Đột nhiên, giọng nói của Trần Lâm vang lên.
Vẻ mặt của tất cả mọi người cứng đờ, đồng loạt nhìn về phía anh.
Lại phát hiện ahn đang tay cầm bút đen, cấp tốc viết xuống mấy chữ to trên tờ giấy trắng.
《 Sekiro: Shadows Die Twice 》
Đúng vậy!
Tất nhiên, nếu muốn sáng tạo cái mới vậy thì bọn họ phải làm một đợt lớn.
Mà trò chơi này chính là lựa chọn tốt nhất mà Trần Lâm nghĩ tới sau khi sàng lọc qua ý kiến của các nhân viên.
Mặc dù nó cũng không tính là trò chơi chiến tranh lịch sử đúng nghĩa, nhưng cách chơi và bối cảnh lại rất tương tự, hoàn toàn có thể lợi dụng một chút.