Nhìn thấy tư liệu bọn họ cầm trên tay, mọi người lập tức run lên, nháy mắt yên tĩnh trở lại.
- Được rồi, lần tuyển chọn tổ trưởng này, tôi mời tổng giám đốc Trần tới làm chứng nhân, mọi người ngồi đi.
Lão Tống ho nhẹ hai tiếng, đi tới sân khấu bắt đầu hội nghị.
Mà trên màn ảnh lớn phía sau lão là số liệu trò chơi vừa mới thống kê ra.
Có thể thấy được.
Chỉ trong thời gian một tuần, số lượng người chơi 《 Nhân Loại thất bại thảm hại 》 đã cao tới hơn 500 ngàn.
Mặc dù là bởi vì chơi thử miễn phí nhưng vẫn vượt qua mong muốn ban đầu của bọn họ.
Trong đó cửa ải có tỷ lệ chơi cao nhất càng đạt đến trình độ khoa trương là 71%, được khai phá bởi tiểu tổ có tư lịch già dặn nhất, hết sức quen thuộc với thị trường trò chơi.
Nhìn thấy cửa ải xếp hàng thứ nhất là thiết kế của tiểu tổ mình, vị nhân viên kia lập tức kích động không thôi, những người khác cũng nhao nhao nhìn anh với ánh mắt hâm mộ.
Quả nhiên không ngoài dự đoán.
Khi lão Tống lớn tiếng tuyên bố kết quả, vị nhân viên kỳ cựu kia đã trở thành tổ trưởng của tiểu tổ thứ nhất, đứng dậy ra mắt mọi người trong những tiếng chúc mừng.
Tiếp theo, tổ trưởng của tiểu tổ thứ hai, thứ ba, thứ tư lần lượt được xác định.
Tất cả đều được sàng lọc và chọn lựa dựa theo thành tích trò chơi lần này và tổng hợp biểu hiện trong ngày thường.
- Tốt, hội nghị hôm nay đến đây thôi, lúc sau tôi lại tìm riêng mọi người an bài việc làm.
- Những người khác không được chọn thì cũng đừng nản lòng, chờ sau này công ty phát triển lên thì sẽ có rất nhiều cơ hội cho mọi người.
Nghe thấy lời nói của lão Tống, trong mắt của những nhân viên có chút thất vọng vì không được chọn lại dấy lên ngọn lửa một lần nữa.
Đúng vậy, lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Sau này công ty phát triển thì sẽ ngày càng có nhiều vị trí, đồng nghĩa với việc sẽ có rất nhiều cơ hội đang chờ bọn họ!
- Vậy tổng giám đốc Trần, chúng tôi đi về trước.
Sau khi nói một câu với Trần Lâm, đám người nhao nhao rời khỏi phòng họp, bắt đầu trở về thiết lập tiểu tổ đã sớm làm tốt trước đó.
Chờ đến khi mọi người đều rời khoi, lúc này lão Tống mới quay đầu nhìn về phía Trần Lâm, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
- Xảy ra chuyện gì à?
Trần Lâm hiểu rõ lão nhất nên không khỏi lên tiếng dò hỏi.
Lão Lý ở bên cạnh tò mò nhìn qua.
- Ừm, có một chút phiền phức nhỏ.
Lão Tống gật đầu, "Tôi làm theo lời cậu nói, ngay khi hoạt động vừa kết thúc thì tôi đã lập tức đi liên hệ với những tác giả trò chơi độc lập có thành tích không tệ kia để mời bọn họ gia nhập vào Hồng Hoang nhưng đều bị những công ty khác giành trước.
- Động tác của bọn họ nhanh như vậy à?
Trần Lâm đan xen hai tay vào nhau chống cằm, lộ ra vẻ mặt suy tư.
Lần này anh để cho các nhân viên tham gia đại hội trò chơi độc lập ngoại trừ việc sàng lọc tổ trưởng thì còn một mục đích khác chính là thể hiện thực lực của công ty nhà mình trước những tác giả trò chơi độc lập kia, từ đó mời chào bọn họ sẽ có trọng lượng hơn.
Dù sao thì Hồng Hoang bọn họ vừa mới cất bước, thứ thiếu nhất chính là phương diện nhân tài chế tác, bồi dưỡng người mới thì cũng cần chu kỳ rất dài.
Mà hoạt động trò chơi độc lập lần này cũng chính là sân khấu để những tác giả độc lập kia thể hiện bản thân, dựa vào tác phẩm của mình để nhận được lời mời từ các công ty lớn trong nước.
- Xem ra các công ty khác cũng có ý nghĩ giống như chúng ta, là bởi vì bọn họ đưa ra đãi ngộ cao hơn chúng ta à?
- Không phải.
Lão Tống lắc đầu.
- Vậy thì là vì cái gì? Chúng ta ra đãi ngộ không thấp hơn so với những công ty lớn kia.
Lão Lý lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Lão Tống nhìn anh một cái, nói:
- Là quy mô.
- Những tác giả độc lập kia càng coi trọng quy mô của công ty hơn, trước đó tôi đã nói chuyện với vài người, tất cả đều cảm thấy quy mô của công ty chúng ta quá nhỏ, nói cái gì mà sẽ cân nhắc, kết quả ngày hôm sau đều đầu quân vào công ty lớn khác.
- Cái gì? Chúng ta không chê bọn họ đã tốt lắm rồi, thế mà bọn họ còn ghét bỏ chúng ta quy mô nhỏ?
Lần này lão Lý ngồi không yên, tính khí dễ giận lập tức xông ra.
Chính xác.
Mặc dù Hồng Hoang bọn họ không phải là số một số hai ở trong nước, nhưng dù gì cũng đã phát hành vài trò chơi nổi tiếng, không phải là công ty và studio nhỏ bình thường có thể so sánh được.
Như vậy mà còn bị ghét bỏ, thật đúng là mắt cao hơn đầu.
- Cũng đành vậy thôi chứ làm gì được bây giờ, dù sao thì dưới tình huống đãi ngộ không kém quá nhiều, đa số người vẫn là có khuynh hướng làm ở các công ty lớn nổi tiếng.
Lão Tống bất đắc dĩ nói.
- Nhưng mà đây còn không phải là chủ yếu nhất, sở dĩ những tác giả độc lập kia lựa chọn công ty lớn cũng là bởi vì nguyên nhân này.
Nói xong, lão cầm máy tính bảng lên, mở ra giao diện rồi đưa cho hai người còn lại xem.
Trần Lâm và lão Lý nhìn về phía máy tính bảng, phát hiện đây là trang xác định và đánh giá các trò chơi trong đại hội trò chơi độc lập lần này.
[Chuyên Nghiệp xác định và đánh giá (bình thường): Trò chơi này quả thật không tệ, là lựa chọn thú vị đáng để chơi cùng với bạn bè, nhưng nó lại có một thiếu sót rất lớn, đó chính là cửa ải quá ít! Rất dễ dàng cảm thấy nhàm chán bởi vì nội dung lặp đi lặp lại.]
[Dưa Hấu xác định và đánh giá (tạm được): Có thể nhìn ra được phong cách và thiết kế được suy xét kỹ lưỡng, nhưng mà trò chơi lại có quá nhiều BUG, không giống như là trò chơi do công ty nổi tiếng làm ra, có lẽ là mời bên ngoài làm?]
[Ngô lão đầu xác định và đánh giá (kém cỏi): Nhảy khối lập phương, trèo tường, khuân vác đồ đạc, đi tới đi lui, nội dung chỉ có vậy thôi, sinh viên tốt nghiệp còn làm tốt hơn cái này!]
- Toàn là một gia hoả miệng phun đầy phân!
Lão Lý tức giận trợn mắt nhìn, mặc dù trò chơi này không phải do lão phụ trách, nhưng ngoại trừ phong cách vẽ không đi con đường bình thường ra thì những phương diện khác đều tận lực hoàn thiện.