Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 147 - Chương 147: Trò Chơi Này Thật Là Tà Môn (1)

Chương 147: Trò Chơi Này Thật Là Tà Môn (1) Chương 147: Trò Chơi Này Thật Là Tà Môn (1)

Vương Lão Cúc đã sớm chú ý tới cánh cửa kia, nhưng mà thay vì kêu gọi anh em cùng đi thì anh lại lén lút tiến vào trong cửa, điều này lập tức khiến ba người khác giận mắng.

- Mẹ nó! Thì ra lối đi ở nơi đó.

- Cho nên vừa rồi chúng ta cướp đoạt cái rương lâu như vậy là đồ ngu phải không?

- Đừng đẩy, đừng đẩy tôi, để tôi vào trong trước đi!

Ba người chen thành một đống trước lối vào, vất vả lắm mới đi qua cửa ra vào tiến vào bên trong.

Lúc này Vương lão cúc đã phát hiện con đường đi thông cửa ải tiếp theo, đang điều khiển nhân vật bám vào vách tường trèo lên trên từng chút một, điểm cuối không còn xa nữa.

Kết quả là mới leo được một nửa thì đã bị ba người chạy tới bắt được hai chân, trình diễn một hồi đại chiến chen lấn trèo tường một lần nữa.

Tình anh em keo sơn gì đó tại thời khắc này đều tan thành mây khói.

- Ha ha ha ha ha ha!!!

- Quá buồn cười, Tán Nhân luôn đi ở đằng sau giở trò xấu.

- Tán Nhân: Tôi không lên được thì người khác cũng đừng hòng đi lên!

- Trò chơi này có vẻ thú vị nhỉ?

- Tôi hiểu rồi, trò này phải nhiều người chơi mới vui, tôi lập tức đi gọi đám anh em chiến hữu tạo phòng chơi!

Khán giả trong phòng live stream không ngờ rằng trò chơi này lại có hiệu quả tiết mục như thế, chỉ mới xem người khác chơi thôi mà đã cảm giác rất vui vẻ rồi.

Một vài khán giả ngồi trước màn hình máy vi tính càng là ngứa tay khó nhịn.

Lập tức hô bạn gọi bè tới cùng nhau chơi game.

Ngay cả streamer khác cũng phát hiện ra trò chơi kỳ quái này, nháo nhào kêu người khác online chơi chung với nhau.

Nhất thời.

Tiếng cười và tiếng mắng chửi tràn ngập ở bên trong mỗi phòng chat Live.

Thậm chí trong các trường đại học cũng đều quanh quẩn đủ loại âm thanh la mắng, trình diễn vô số cảnh tượng tuyệt giao.

Nhiệt độ của game 《 Nhân Loại thất bại thảm hại 》 cũng dần được đẩy lên cao với tư thế vô cùng mãnh liệt.

...

Một màn này làm cho mấy nhân viên kỳ cựu trong Hồng Hoang ngồi chờ trước máy vi tính sợ hết hồn.

- Ai da, sao lại có nhiều người chơi như vậy chứ?

- Mau nhéo tôi một chút, xem có phải là tôi đang nằm mơ hay không.

- A! Đâu...... Tôi không có bảo anh nhéo mạnh như vậy!

Lần này bọn họ thật sự xác định trò chơi ngu ngốc mà mình làm trở nên nổi tiếng, từng người lộ ra sắc mặt cổ quái.

Mà những người mới đứng phía sau bọn họ thì kích động đến đỏ mặt.

Trò chơi thứ nhất mà mình làm khi vừa mới nhậm chức thế mà lại thành công như vậy!

Mặc dù bọn họ chỉ làm một chút việc đơn giản dưới sự dẫn dắt của các nhân viên kỳ cựu tham gia tuyển chọn tổ trưởng.

Nhưng loại cảm giác tham dự trước nay chưa từng có này quả thật giống như nằm mơ giữa ban ngày!

Hồi tưởng vẻ mặt vô tri không hiểu gì cả khi vừa tiếp nhận phương án trò chơi này, bây giờ nghĩ lại thật đúng là xấu hổ vô cùng, bọn họ làm sao dám chất vấn phương án ưu tú như vậy chứ!

Phải biết rằng sếp nhà mình dựng nghiệp với hai bàn tay trắng bằng cách tự khai phát trò chơi, đương nhiên là ánh mắt của anh phải có chỗ độc đáo rồi.

- Thật sự là tà môn, trò chơi vớ vẩn này lại có số liệu tốt như vậy sao?

Lão Lý gãi gãi đầu trọc vừa cầm số liệu trò chơi đi tới trước mặt mọi người, lộ ra vẻ mặt như thấy quỷ.

Nhìn thấy dáng vẻ của hắn, A Quang và một đám nhân viên kỳ cựu lập tức vui vẻ, có loại cảm giác hãnh diện.

- Lão Lý à, đừng quên anh còn thiếu chúng tôi một bữa cơm đấy, trước đó anh đã nói sẽ mời mọi người ăn một bữa rồi.

- Biết rồi, tôi là loại người sẽ lật lọng à?

Lão Lý khó chịu lườm bọn họ một cái, bổ sung thêm một câu:

- Trước đó tôi đã nói là nếu trò chơi này có thể bán ra thì mới mời cơm, bây giờ mới là chơi thử miễn phí mà thôi, còn không biết thị trường trả tiền như thế nào đâu.

Hắn xem như là lãnh tụ của đoàn đội, lão đương nhiên sẽ không lật lọng về những việc nhỏ này.

Lúc đó nói ra câu kia chỉ là vì kích thích bọn họ một chút, để cho bọn họ càng có động lực làm trò chơi hơn thôi.

Dù sao cả bọn làm việc với nhau nhiều năm như vậy, lão cũng hy vọng những đồng nghiệp cũ này có thể đạt được thành tựu gì đó trong công ty.

Điều duy nhất mà lão nghĩ mãi không ra.

Chính là trò chơi này thật sự nổi tiếng.

Một trò chơi về người cao su vượt ải không thể nói là rất ưu tú nhưng lại có thể trổ hết tài năng giữa nhiều trò chơi như vậy, thật sự là thái quá.

Quả nhiên phán đoán của tổng giám đốc Trần đối với thị trường trò chơi, còn có về phương diện thiết kế trò chơi, không phải là loại nhân viên cấp dưới như lão có thể hiểu được.

Quả nhiên người có thể lên làm sếp đều có chút vốn liếng.

- À quên mất, hình như vừa rồi tổng giám đốc Trần tìm tôi nói là có một chuyện quan trọng liên quan tới trò chơi này thì phải?

Lão Lý đột nhiên nghĩ đến việc gì đó, vội vàng đi ra ngoài rồi tới trước cửa văn phòng của Trần Lâm và gõ cửa.

……..

Đại hội trò chơi độc lập kéo dài một tuần mới kết thúc mỹ mãn.

Sau khi hoạt động kết thúc, những trò chơi nhận được phản ứng tốt dần dần bộc lộ tài năng, xuất hiện ở trong tầm mắt các người chơi.

Trong số mười mấy trò chơi nổi nhất, có hơn phân nửa là tác phẩm của người chế tác trò chơi độc lập, được đông đảo người chơi khen ngợi.

Đương nhiên.

《 Nhân Loại thất bại thảm hại 》 do Hồng Hoang xuất phẩm cũng nằm trong danh sách này.

Trổ hết tài năng bên trong một đám tác phẩm của công ty và studio khác.

Điều này khiến các nhân viên kỳ cựu phụ trách chế tác trò chơi vui đến phát rồ.

Sáng sớm.

Dưới sự chủ trì của lão Tống, mọi người tụ tập trong phòng họp tiến hành quyết nghị sau cùng.

- Làm sao bây giờ, tôi có chút hồi hộp.

- Không biết ai làm cửa ải được hoan nghênh nhất.

- Tôi cũng hồi hộp, nhưng mà đầu tiên phải nói trước, cạnh tranh công bằng, ai không được chọn thì đừng buồn.

- Phải phải, tài nghệ không bằng người khác, cùng lắm thì lại trở về luyện tập một chút thôi.

- Tổ của chúng ta chắc là ok rồi, các người ai được chọn thì nhớ mời khách đấy.

- Tán thành!

Ngay lúc các nhân viên khẩn trương nghị luận thì cửa phòng họp mở ra, Trần Lâm cùng với lão Tống và lão Lý bước vào.

Bình Luận (0)
Comment