Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 335 - Chương 335: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (1)

Chương 335: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (1) Chương 335: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (1)

- Mẹ nó! BGM (*) này vừa vang lên, cảm giác có chuyện gì đó sắp tới!

(*) BGM (BackGround Music): Nhạc nền.

- Đúng vị, chính là mùi này!

- Cảm giác khẩn trương kéo căng, thật sự tuyệt vời!

- Trong phòng còn có người!

Cửa lớn mở ra, mấy bóng người cầm súng lao ra, mấy người vốn đứng ở ngoài cửa cũng hoảng hốt lui lại, trốn vào trong công sự che chắn phía sau.

Một hồi cảm xúc kinh tâm động phách mạnh mẽ bắn vào nhau... Không đúng, một trận đọ súng đã bắt đầu như vậy như vậy.

A Kiệt khống chế nhân vật trốn ở phía sau rào chắn chuồng bò, thỉnh thoảng lại thò đầu ra nhắm chuẩn người trong phòng, tiếng súng và tiếng la hét không ngừng quanh quẩn bên tai.

Địch nhân phát hiện vị trí của anh, liên tục tấn công về phía anh mấy lần, đánh ra một cái lỗ thủng trên rào chắn trước mặt anh.

Phản hồi vật lý chân thật kia làm cho bọn họ vỗ tay tán dương.

May mắn là trận đấu súng này cũng không kéo dài quá lâu, kẻ địch đã bị bọn họ tiêu diệt sạch sẽ, chỉ có một người cưỡi ngựa chạy trốn.

[ Không cần phải để ý đến anh ta, anh ta không sống được bao lâu ở bên ngoài đâu. ]

Dứt lời, ba người lại một lần nữa tụ hợp, tiến vào trong phòng cẩn thận vơ vét, thế mới biết được thành viên vừa rồi là người của những bang phái khác, giống như bọn họ chạy trốn tới đây.

Mà ngay khi A Kiệt đang vơ vét chuồng ngựa thì vừa vặn bắt gặp thành viên bang phái trốn ở bên trong.

Bắt được đánh đập một trận tàn nhẫn, cuối cùng ép hỏi ra mục đích bang phái của đối phương xuất hiện ở đây.

Lại là vì chuẩn bị đi làm nổ đường ray, cướp vật tư trên xe lửa!

- Nổ đường ray, mới từ đầu đã kích động như vậy à?

- Đây chẳng phải là còn có cảnh đấu súng trên xe lửa à?

- Mẹ nó, làm cho tôi muốn chơi.

- Mẹ nó, đây mới là Tây Bộ Thế Giới chân chính.

- Đúng là có loại cảm giác kẻ liều mạng bôn ba khắp nơi.

Giờ khắc này, khán giả cuối cùng cũng tỉnh ngộ, vì sao trò chơi này lại cho bọn họ cảm giác mạnh mẽ như vậy.

Ngoại trừ tạo dựng cảnh tượng và âm thanh ra thì điểm quan trọng nhất chính là sự chân thực của nó!

Mặc kệ là hoàn cảnh kiến trúc hay là cố sự bối cảnh, tất cả đều hoàn toàn giống như niên đại bang phái hỗn loạn mọc lên như rừng kia.

Vì mạng sống, bọn họ có thể làm bất cứ chuyện gì.

Rõ ràng là không có quá nhiều giới thiệu bối cảnh.

Nhưng lại thông qua đối thoại của nhân vật và hoàn cảnh, làm cho bọn họ bất tri bất giác hiện ra trong đầu một loạt hình ảnh về Tây Bộ Thế Giới.

Đơn giản giống như phim truyền hình có dị khúc.

Thậm chí.

Khi A Kiệt giải quyết xong những thành viên bang phái kia, chuẩn bị dắt những con ngựa trong chuồng đi cũng cần trải qua một đoạn quá trình trấn an con ngựa.

Đúng vậy.

Bởi vì vừa rồi bắn nhau đã làm cho con ngựa chấn động, trở nên vô cùng nóng nảy.

Cho dù chỉ là một chi tiết nhỏ như vậy những cũng đã bị Hồng Hoang làm đến cực hạn, không bị bỏ qua, quả thực giống như là trải nghiệm chân thực.

- Cái này... Mẹ nó, mới gọi là thế giới mở chứ!

- Không phân biệt được thật giả, tôi rốt cuộc hiểu được thế giới mở là có ý gì rồi!

- Đáng ghét, trò chơi này của Hồng Hoang là muốn phóng lên trời à.

- Tôi có thể cảm nhận được trò chơi này không giống với trò chơi trước đây của Hồng Hoang, không giống với những trò chơi thế giới mở khác.

- Đúng, tôi cũng có loại cảm giác này, chỉ sợ dã tâm của Hồng Hoang không chỉ là làm một trò chơi thôi đâu.

Chỉ mới một đoạn ngắn kịch bản không tới nửa giờ mà khán giả đã bị rung động thật sâu bởi trò chơi thế giới mở này, đắm chìm trong câu chuyện xưa của thời đại hỗn loạn này.

Giống như có một sợi dây đang dẫn dắt bọn họ không ngừng đi tới, muốn tìm tòi nhiều hơn về chuyện của thế giới này, càng tràn đầy hiếu kỳ đối với bối cảnh trò chơi.

Mưa đạn vốn đang thưa thớt lác đác cũng theo A Kiệt không ngừng đi tới, đột nhiên trở nên nhiều hơn.

Gần như mỗi một nơi đều sẽ gây nên một mảng nghị luận và kinh hô lớn, rậm rạp nối thành một mảng.

Trong phòng livestream, nhiệt độ dưới thảo luận này nhanh chóng tăng lên, càng dần dần bắt kịp với Cự Kình.

...

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Người phụ trách hậu trường của phòng livestream Cự Kình nhíu mày.

Vừa rồi nhiệt độ của bọn họ rõ ràng còn cao hơn hai triệu so với Hồng Hoang.

Lúc này mới trôi qua nửa giờ mà chênh lệch đã rút ngắn còn 1 triệu, hơn nữa càng ngày càng nhỏ.

- Tổng quản lý, vừa rồi tôi đã xem qua trò chơi của bọn họ...

Nhân viên phụ trách hậu đài vội vàng chạy đến, muốn nói lại thôi.

- Nói mau!

Vẻ mặt người đàn ông trầm xuống.

- Là... Là như vậy, tôi à... Không nhìn ra tại sao nhiệt độ bên phía bọn họ lại cao như vậy...

Nhân viên ấp úng nói.

Bởi vì anh thấy.

Trò chơi tên là Hoang Dã Đại Đại Phiêu Khách: Cứu Rỗi kia mặc dụ được chế tác tinh xảo, nhưng so với Tín Ngưỡng của bọn họ vẫn là quá bình thường.

Không sai, chính là bình thường!

Chỉ là gấp rút lên đường trên mặt tuyết, cùng nhau bắn súng và mấy kịch bản nhỏ mà thôi.

Anh thật sự không biết trò chơi này rốt cuộc hay ở chỗ nào.

So sánh một chút.

Trò chơi của bọn họ không chỉ có chế tác tinh xảo, tình cảnh chiến đấu còn vô cùng hùng vĩ, tuyệt đối coi như là một trận thịnh yến thị giác hoa lệ.

Nghĩ tới đây, anh lại nói:

- Có lẽ là bởi vì bên phía bọn họ vừa mới bắt đầu chơi thử, người xem đã chảy trở về, mới tăng lên một chút như vậy, quản lý đừng lo lắng, trò chơi này của chúng ta đã trải qua vô số lần kiểm tra, tuyệt đối sẽ không thua bởi bọn họ.

- Nói vậy ngược lại cũng đúng.

Người đàn ông gật đầu, vẻ mặt căng thẳng trầm tĩnh lại:

- Đi thôi, lập tức tới giai đoạn chơi thử tiếp theo, trước tiên chuẩn bị sẵn sàng đi.

- Được, vậy tôi sẽ đi làm ngay.

Nói xong, nhân viên quay người rời đi.

Sau khi người đàn ông liếc mắt nhìn hiện trường livestream thì cũng đi đến hậu trường và nơi giám sát.

Mà bọn họ không biết chính là.

Ngay khi bọn họ nói chuyện kết thúc không bao lâu, mưa đạn trong phòng livestream của Cự Kình bắt đầu trở nên có chút không giống với lúc trước.

Bình Luận (0)
Comment