Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 336 - Chương 336: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (2)

Chương 336: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (2) Chương 336: Mẹ Nó, Gửi Mưa Đạn Sai Phòng (2)

- Chẳng lẽ là ảo giác của tôi à? Hình như càng xem càng thấy nhàm chán.

- Anh cũng vậy à? Tôi còn tưởng rằng chỉ có một mình tôi cảm thấy như vậy.

- Đúng là có chút nhàm chán, lúc đầu còn tốt, nhưng sau đó hình như cũng lặp lại quá trình làm nhiệm vụ, đánh quái, giao nhiệm vụ, hình như bị đẩy đi.

- Chiến đấu rất tốt, nhưng cảnh tượng hoành tráng thì thấy nhiều cũng sẽ có mệt mỏi, cho tới bây giờ cũng không thấy có gì hấp dẫn tôi.

- Nếu nói thế giới mở thì hình như thiếu đi một chút gì đó.

Khán giả nghị luận ầm ĩ, đều đang kể lại cảm nhận của mình trong một giờ vừa qua.

Từ lúc vừa mới bắt đầu là cảnh tượng hoa lệ đến bây giờ lặp lại một lần thật nhàm chán.

Cũng không phải là trò chơi Cự Kình này làm không tốt, thậm chí bản thử nghiệm đã đạt đến cấp bậc 3A trên thị trường.

Nhưng chính là có loại cảm giác không nói ra được.

Nhìn rất đẹp, nhưng lại rất nhàm chán.

Nếu để mình chơi thử thì có lẽ không chơi được bao lâu.

- Tôi biết thiếu cái gì rồi.

Đột nhiên, một mưa đạn xẹt qua trong phòng livestream.

- Là nội hạch trong trò chơi! Trò chơi này thiếu nội hạch của thế giới mở, dọc theo đường đi chỉ có làm nhiệm vụ và làm nhiệm vụ, ngược lại thiếu sót yếu tố thế giới mở của trò chơi!

Nội hạch của trò chơi à?

Khán giả thấy thế hai mắt sáng lên, cuối cùng cũng phản ứng lại.

Đúng là giống như lời nói của mưa đạn này, dọc theo đường đi chính là làm nhiệm vụ đánh quái.

Nhưng khác nhau duy nhất chính là đổi chỗ đánh, đặc hiệu chiến đấu khác nhau, với quái vật khác nhau mà thôi, nội hạch vẫn là đánh quái thăng cấp rơi đồ.

Cũng không phải là loại cách chơi này không được.

Mà là bọn họ đến đây là vì thế giới mở, khó tránh khỏi tâm lý có chút chênh lệch.

- Đúng rồi, bên Hồng Hoang thì sao, có ai đang xem bên đó không?

Có người chơi nghĩ đến Hồng Hoang, lại phát mưa đạn hỏi thăm.

Kết quả chờ một hồi lâu, mới rốt cục có người đáp lại.

- Ha ha ha, đồ ăn này quá thái bức, có công sự che chắn cũng có thể bị đánh tới.

- Wow, tuyết sơn này, thiếu chút nữa làm mù mắt chó của tôi rồi.

- Cảnh tượng trâu bò này, Tây Bộ Thế Giới cũng có núi tuyết cao như vậy à? Không phải là không trốn thoát được chứ?

- Cảnh tuyết này tôi muốn chụp ảnh màn hình để làm hình nên quá!

- Hả? Không đúng, hình như tôi gửi mưa đạn nhầm phòng livestream, mẹ nó, đúng là xem mê mẩn quá nên mới nhầm mà!

Khán giả:...

Không phải chứ.

Gửi mưa đạn cũng có thể gửi nhầm phòng livestream à?

Anh mở cùng lúc hai website để xem đúng không?

Người xem bên phía Cự Kình xạm mặt lại, bị thao tác của đám người này hấp dẫn.

Nhưng cùng lúc đó, lòng hiếu kỳ của bọn họ lại bị câu lên.

Đám người này rốt cuộc đang xem cái gì, thậm chí ngay cả gửi mưa đạn cũng không chú ý đến, hơn nữa còn hô to gọi nhỏ.

Hay là... chúng ta đi xem trò chơi của Hồng Hoang một chút đi?

Một số người bắt đầu do dự.

Bọn họ lo lắng phân tâm sẽ bỏ lỡ nội dung quan trọng, cho nên chỉ mở ra phòng livestream của Cự Kình.

Nhưng nhìn bộ dáng này, hình như bên Hồng Hoang càng náo nhiệt hơn.

Sau khi chần chờ một lát, cuối cùng cũng có người không nhịn được mở ra trang mới.

Kết quả vừa xem thì khá lắm, nhiệt độ của Hồng Hoang lại bắt kịp nhiệt độ của Cự Kình, chỉ chên lệch mấy chục ngàn mà thôi.

Hai phòng livestream được treo song song ở trang đầu.

Mở ra xem xét trong phòng livestream của Hồng Hoang.

Trong nháy mắt đã bị cảnh tượng khoa trương của mưa đạn làm cho chấn động.

Nhưng ngay sau đó, bọn họ đã bị hấp dẫn bởi hình ảnh của trò chơi đang livestream, cả đám đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.

- Không phải nói là chơi thử trò chơi à? Sao lại đang xem phim?

Đây là suy nghĩ đầu tiên của bọn họ khi vừa nhìn thấy hình ảnh, không nhịn được phát mưa đạn hỏi.

- Phim gì chứ, đây chính là trò chơi mà?

- Không thấy UI điều khiển do bên cạnh à?

- Chết cười, lại có một người xem trò chơi như phim điện ảnh.

- Mới từ bên phía Cự Kình qua à?

- Chẳng lẽ không phải là xem trực tiếp hai cửa sổ à?

- Ha ha, anh đừng nói, tôi đã xem song song hai cửa sổ, kết quả chỉ có thể xem một mình của Hồng Hoang.

- Tôi cũng giống vậy, thiếu chút nữa quên mất còn có Cự Kình đang truyền bá.

Nói một chút, người xem bên Hồng Hoang cũng đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Lúc này, bọn họ mới phát hiện mình đã bất tri bất giác đắm chìm vào trong trò chơi, hoàn toàn quên bây giờ là hai nhà cùng nhau mở livestream.

Phản ứng này lập tức làm cho khán giả bên phía Cự Kình ngạc nhiên không thôi.

Cuối cùng thì trò chơi gì lại có ma lực như vậy.

Lập tức học những người khác mở song song hai cửa sổ livestream, chuẩn bị quan sát một chút.

Kết quả nhìn một chút.

Âm thanh bên phía Cự Kình trực tiếp bị bọn họ tiện tay tắt đi.

Cuối cùng ngại nửa màn hình xem quá khó chịu, dứt khoát mở full màn hình, trực tiếp ném Cự Kình qua một bên.

- Đùng!

Một tiếng súng vang lên, phòng livestream của Hồng Hoang lập tức nổ tung.

Đồng thời còn kèm theo một tiếng vọng trong khe núi.

Trong nháy mắt.

Da đầu của đám người A Kiệt đeo tai nghe đều tê tại.

Khán giả thiếu chút nữa đã cao trào lên.

- Mẹ nó! Tiếng vọng làm thật là tốt!

- Tiếng vọng này, nghe sảng khoái đến nổ tung rồi!

- Lợi hại quá rồi! Có loại cảm giác như là đốt pháo ở trên núi vậy.

- Loại chi tiết này cũng làm ra được, nhân viên của Hồng Hoang e rằng phải tăng ca đến đột tử mất.

- Núi tuyết này, nếu nói là quay cảnh thật thì tôi cũng tin luôn đó!

Chỉ là một tiếng súng mà đã trực tiếp khiến cho những bình luận trên màn hình sắp sôi trào lên, tuôn ra giống như là thủy triều.

Giờ phút này.

Cuối cùng thì những khán giả từ phòng livestream của Cự Kình kia qua xem cũng đã biết tại sao lại có nhiều người tụ tập reo hò ở đây như thế rồi.

Bởi vì thật sự quá mạnh!

Cho dù là chi tiết trong trò chơi, hay là âm thanh hoàn cảnh hoặc là những nội dung khác thì trò chơi này đều đã làm đến cực hạn.

Thậm chí một vài hình ảnh kịch bản hoạt hình mà bọn họ tưởng rằng là cố định, nhưng người chơi cũng có thể thao tác, bởi vì làm giống như là điện ảnh nên khiến cho bọn họ có ảo giác như là đang xem phim.

Bình Luận (0)
Comment