Khán giả nhìn thấy cảnh này lập tức cười thành một mảng.
Này thì đắc ý.
Ngựa không còn, xem anh còn tiếp tục kịch bản như thế nào nữa.
- Cái này không tính, chúng ta làm lại một lần nữa.
Thấy đội ngũ chạy mất, nhiệm vụ thất bại, lão E lập tức thành thật hơn rất nhiều, lại bắt đầu gấp rút lên đường, ngoan ngoãn đi theo đội ngũ một đường tiến lên.
Cuối cùng sau mấy phút đồng hồ, bọn họ đã đi tới trên một sườn núi quen thuộc, nhìn thấy đường ray xe lửa đi qua bên cạnh.
Mà nhiệm vụ của người chơi chính là hỗ trợ lắp đặt thuốc nổ ở dưới đường ray.
- Wow, thật sự định cho nổ đường ray à?
Trong lòng khán giả chấn động, tinh thần lập tức tỉnh táo.
Loại chuyện này ở trong hiện thực bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ đến, nhưng ở trong thế giới miền viễn tây vô cùng hỗn loạn này lại là chuyện không thể bình thường hơn được.
Làm cho bọn họ có một loại cảm giác thả bay bản thân.
Đúng vậy.
Trong quá trình chơi, bọn họ đã dần dần hiểu rõ nội hạch của trò chơi này.
Đó chính là tự do.
Tinh thần tự do!
Hồng Hoang dường như là đang giải thích chân lý thế giới mở cho bọn họ từ một góc độ khác!
- Cho nên thế giới mở là mở về mặt tinh thần à?
Trong lời nói của lão E tràn đầy trêu chọc.
Trên đường tới đây, anh đã tin tưởng hơn phân nửa những bình luận nhắm về trò chơi này trên mạng.
Nhưng cho dù như thế thì anh vẫn vô cùng yêu quý trò chơi này.
Bởi vì trình độ chế tác của nó thật sự quá tốt!
Anh làm theo lời hướng dẫn, kéo căng kíp nổ bom.
Anh nhanh chóng trở lại trên sườn núi, chờ đợi xe lửa xuất hiện.
Trong phòng livestream, tâm tình của khán giả cũng căng thẳng theo, đồng thời lại có chút kích động.
- Tới rồi!
Đột nhiên, lão E hô nhỏ một tiếng.
Trên đường ray cuối tầm mắt truyền đến một hồi âm thanh ầm ầm.
Một chiếc xe lửa hơi nước kiểu cũ rất có phong cách niên đại chậm rãi chạy tới, khói đen dày đặc bốc lên từ ống khói phía trước đoàn tàu.
Ô ô ——
Tiếng còi to rõ quanh quẩn trong sơn cốc, làm cho mọi người giật mình tỉnh giấc.
Từng đôi mắt dán chặt vào xe lửa càng ngày càng gần, mãi cho đến khi tới chỗ chôn thuốc nổ.
- Chuẩn bị nổ!
Lão E xoa xoa hai bàn tay, trong mắt hiện lên tia hưng phấn.
Nhưng mà…
Ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Kíp nổ đã được nhấn nhưng cảnh nổ tung trong tưởng tượng lại không xuất hiện.
Ngược lại xe lửa một đường thông suốt chạy qua chỗ chôn thuốc nổ, tiến vào trong đường hầm phía dưới bọn họ.
[ Fuck! Anh đang đùa với tôi à? ]
[ Anh tìm được tên ngu ngốc này ở đâu vậy? ]
[ Anh nói sẽ không xảy ra vấn đề.]
[ Cho nên là lỗi của tôi à? ]
Các thành viên bang phái trên sườn núi hùng hùng hổ hổ, tất cả đều bối rối bởi biến cố bất ngờ này.
Mà ngay khi tất cả mọi người cho rằng kế hoạch đã thất bại.
Mấy người bên cạnh rất nhanh phản ứng lại.
[ Được rồi, đi mau! ]
[ Còn có thể theo kịp! ]
Nói xong thì vội vàng nhảy xuống ngựa, nhanh chóng chạy về phía lối ra bên kia của đường hầm.
- Mẹ nó, bọn họ muốn nhảy xuống xe lửa à?
Nhìn thấy cảnh này, lão E cũng rất nhanh hoàn hồn lại.
Vốn cho rằng nổ đường ray đã quá mãnh liệt rồi, không ngờ còn có cách chơi kích thích như nhảy xe lửa để buộc nó dừng lại, quả thực là giống như thế giới miền viễn tây trong tưởng tượng của anh.
Đâu còn nói nhảm nhiều như vậy, anh lập tức hào hứng đuổi theo đội ngũ, chạy về phía lối ra của đường hầm, quả nhiên thấy xe lửa đang chậm rãi chạy ra khỏi đường hầm.
- Wow, thật sự muốn nhảy xuống xe lửa à?
- Vừa lên tới đã kích thích như vậy à?
- Thiết kế tình tiết này thật tuyệt, cảm giác thể nghiệm kéo max!
- Tôi đã sớm muốn thử xem nhảy xe lửa sẽ như thế nào.
- Trò chơi này thật sự giống như những gì tôi ảo tưởng về Tây Bộ Thế Giới.
Kịch bản cao trào đến, mưa đạn trong nháy mắt sôi trào, thần kinh cũng dần dần căng thẳng.
Đương nhiên, người căng thẳng nhất thuộc về lão E đang chơi game.
Khi anh điều khiển nhân vật chạy đến cửa ra của đường hầm thì xe lửa đã chạy ra một khoảng cách, căn bản không cho anh cơ hội suy tính.
[ Đến đây đi, nhảy! ]
Theo lời hô to của đồng đội, anh cũng không có bất kỳ chần chờ nào, bỗng nhiên tung người nhảy xuống, té chổng vó một cái, cuối cùng cũng ổn định cơ thể ở bên trên xe lửa.
Hai tên đồng đội khác thì xui xẻo hơn nhiều.
Một tên thì bị hất ra, rơi xuống bên ngoài đường ray.
Một tên thì rơi xuống bên cạnh, hai tay bắt được mép xe dán người lên thành xe lửa.
- Mẹ nó! Diễn tôi xem đúng không?
Lão E cười ra tiếng, vội vàng đứng lên kéo đồng đội kêu cứu mạng lên, cuối cùng anh cũng không cần phải chiến đấu anh dũng một mình.
Nếu không chỉ dựa vào một mình anh mà muốn ngừng xe lửa thì vẫn có chút khó khăn.
- Sợ cái rắm, trực tiếp biến chiến thần xe lửa!
- Chỉ là mấy khoang xe mà thôi, một đường giết xuyên qua đi.
- Cho tôi một khẩu Gatling, tôi có thể san bằng hết.
- Mấy người quá xấu xa rồi, bỏ vào trong Tây Bộ Thế Giới ít nhất cũng phải là một tên tội phạm.
- Cảnh sát thúc thúc, chính là bọn họ leo lên xe lửa, mau bắt giữ tất cả đi.
Nếu đặt ở trong thế giới hiện thực, loại tình huống này chắc chắn không thể thấy được.
Trò chơi này của Hồng Hoang không thể nghi ngờ là mở ra một cánh cửa mới cho bọn họ.
Nhất là đứng ở đỉnh chóp xe lửa đang chạy chậm rãi, nhìn cảnh vật hai bên không ngừng xẹt qua, còn có núi tuyết xa xa giống như đứng im bất động, hình ảnh kia quả thật là tuyệt.
Có loại cảm giác kích thích chưa bao giờ thể nghiệm qua.
- Cảnh vật xung quanh làm được quá tuyệt vời.
Nhìn vùng núi phủ tuyết tràn ngập phong cách Tây Bộ, lão E tán thưởng không thôi.
Sau khi thưởng thức một lúc, anh mới điều khiển nhân vật từ khe hở tiến vào trong xe.
Bảo vệ trong xe phát hiện bọn họ, trực tiếp bày ra một trận bắn nhau kịch liệt trên đoàn tàu đang di chuyển.
Trong lúc nhất thời, tiếng súng không ngừng vang lên.
Người của hai bên trốn ở phía sau hàng hoá và công sự che chắn tiến hành bắn giết đối phương.
Cảnh tượng cao bồi sống mái với nhau kia làm cho khán giả trong phòng trực tiếp càng liên tục kinh hô, cảm thán cảnh tượng này quá chân thực.