Hơn nữa người bắt anh ta vẫn là Agent Milton lúc trước từng tuyên bố sẽ dẫn đội tới vây quét bọn họ!
- Không phải nói là mấy ngày nữa thám viên mới có thể đuổi tới à?
- Sao lại nhanh như vậy?
- Không thích hợp, giống như là cố ý đang chờ đợi nhóm nhân vật chính mắc câu.
- Chắc là vậy, bằng không thì bọn họ đến cũng quá nhanh rồi.
- …
Khán giả nghị luận ầm ĩ.
Đoàn nhân vật chính tiến vào ngân hàng chưa đến vài phút thì đối phương đã lập tức đuổi tới, còn bắt được thành viên phụ trách thu hút sự chú ý.
Chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều có thể nhìn ra chuyện này có vấn đề.
Cũng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác không ổn.
[ Milton: Dutch, bây giờ nhanh chóng đi ra cho tôi. ]
Agent dùng súng chỉ vào đầu Hosea, đứng bên cạnh công sự che chắn ở bên kia đường.
[ Dutch: Chắc chắn có người mật báo! ]
Dutch đứng ở bên cửa sổ cũng ý thức được có gì đó không đúng, sắc mặt âm trầm nói.
Nội ứng!
Hai chữ bỗng nhiên hiện lên trong lòng Âu Dương Hiểu và khán giả.
Loại tình huống này, tuyệt đối là có nội ứng.
[ Dutch: Milton, thả bạn của tôi ra, bằng không thì đừng trách tôi ra tay với người trong này. ]
Dutch cách cửa kính lớn tiếng uy hiếp.
Loại góc nhìn tội phạm bị vây bắt này làm cho Âu Dương Hiểu cũng không nhịn được khẩn trương lên, có loại cảm giác chột dạ làm chuyện xấu bị bắt tại trận.
[ Milton: Hả, sao tôi phải làm như vậy? ]
[ Dutch: Làm ơn, Milton... ]
Có thể cảm nhận được, Hosea bị bắt, Dutch thật sự luống cuống, giọng nói đều mang theo một tia lộn xộn.
Dù sao thì Hosea chính là thành viên già dặn nhất trong bang phái, đi nam sấm bắc nhiều năm như vậy, cũng là phụ tá đắc lực biết bày mưu tính kế nhất.
Bởi vì sự tồn tại của anh ta mới giúp bọn họ tránh khỏi rất nhiều mầm tai vạ.
Nếu như không có anh thì nhất định sẽ tạo thành trọng thương đối với băng nhóm của bọn họ, thậm chí có khả năng sẽ sụp đổ.
[ Milton: Kết thúc rồi, đừng cò kè mặc cả nữa, đừng vọng tưởng làm giao dịch, tôi đã cho anh quá nhiều cơ hội ]
Agent đẩy Hosea ra, nâng súng ngắn lên.
Hosea được thả thả tự do thất tha thất thểu đi đến giữa đường.
Anh nhìn thoáng qua đám người Dutch sau cửa sổ, sau đó chậm rãi quay đầu lại.
- Phanh!
Một tiếng súng vang lên.
Đạn trực tiếp xuyên qua lồng ngực của anh, nổ tung thành một đám máu.
[ Dutch: Không! ]
[ Arthur: Chết tiệt! ]
Trong nháy mắt, đám người Dutch gầm lên giận dữ, khó có thể tin nhìn Hosea ngã xuống đất bỏ mình.
Âu Dương Hiểu cũng bị tiếng súng bất ngờ làm cho sợ hãi, cả người run lên, hai mắt lập tức trừng lớn.
Chết.
Vị trưởng bối từng nói góp đủ tiền là có thể đi đến một nơi không ai biết, còn thường xuyên dạy bảo người trẻ tuổi phải học tập nhiều hơn.
Lão cha hoà ái thường xuyên cười cười nói nói với bọn họ, cùng nhau vội vã lên đường, cùng nhau đi câu cá.
Cứ như vậy chết đi.
- Không phải chứ, vậy mà đã chết rồi à?
- Là giả phải không?
- Tôi không thể chấp nhận được!
- Mẹ nó! Đây cũng quá đột ngột rồi!
- Chắc chắn là có nội gián.
- …
- Đừng để tôi biết kẻ đó là ai!
Sau khi phản ứng lại, trong phòng trực tiếp lập tức vang lên tiếng mắng.
Bọn họ có thể chấp nhận việc chết đi trong lúc tỷ thí, cũng có thể chấp nhận việc bị bắn chết khi đang làm chuyện xấu.
Nhưng điều duy nhất không thể chấp nhận là bởi vì có người phản bội.
Khó trách.
Khó trách dọc theo con đường này kế hoạch của bọn họ đều thất bại.
Có nội ứng ẩn nấp bên trong, bọn họ có thể thành công mới là lạ.
Bọn họ vốn tưởng rằng đây chỉ là một sở thích ác độc của Hồng Hoang, nhưng không ngờ tai họa ngầm đã sớm chôn xuống từ ngay từ đầu.
Nghĩ như vậy.
Tất cả đều trở nên hợp tình hợp lý.
- Được rồi, chúng ta chạy trước rồi nói sau.
Âu Dương Hiểu cắn răng, sau khi giải quyết mấy kẻ địch bên ngoài, lập tức dựa theo lời nói của Dutch dùng thuốc nổ phá vỡ tường vây, leo lên trên nóc nhà.
Lại là một vòng bắn nhau kịch liệt.
Mấy người Dutch cũng nhao nhao đuổi theo, đi tới nóc nhà.
Kết quả là trong quá trình chạy trốn, John bị bắt, Lenny bị giết, bọn họ chỉ có thể chạy dọc theo nóc nhà.
- Tại sao, tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ, không nên là như vậy.
Giọng nói của Âu Dương Hiểu run run, hai tay cũng run rẩy, cố nén khống chế nhân vật thoát đi, hình ảnh đồng bạn chết đi vẫn luôn quanh quẩn trong đầu.
Mới trước đó không lâu, bọn họ còn cùng nhau mở tiệc, cùng nhau ca hát, bây giờ nói không có là không có, hơn nữa một lúc là ba người.
Vất vả lắm mới chạy trốn tới một tòa nhà bỏ hoang, tạm thời tránh được đuổi bắt.
Lúc này, bởi vì cái chết đột ngột của Hosea, đám người Dutch cũng đã sớm hoảng hồn, bắt đầu la lối, oán giận lẫn nhau.
Nhưng sau khi ầm ĩ xong, bọn họ lại không thể không đối mặt với hiện thực, bắt đầu thương lượng biện pháp thoát đi.
- Ai, thật sự quá đột ngột.
- Ai nói không phải đâu, làm cho tôi cũng thiếu chút nữa không tỉnh lại.
- …
- Lại ăn một lần thiệt thòi lớn, còn không chịu nhớ lâu.
- Chủ yếu vẫn là tự tin Dutch quá mù quáng.
- Bây giờ có nói cái gì cũng vô dụng.
Cho dù không có ánh mắt độc đáo thì cũng có thể cảm thấy, loạn trong giặc ngoài, bây giờ đoàn nhân vật chính đã bắt đầu đi về phía đường cùng.
Trong đó nguyên nhân lớn nhất chính là Dutch quá cố chấp, nóng lòng kiếm tiền, làm việc không suy nghĩ đến kết quả.
Nhưng vấn đề là...
Nhân vật chính được Dutch nhận nuôi vào bang phái từ khi còn nhỏ.
Nhân vật chính coi anh là một người cha, vẫn luôn kính trọng và trung thành.
Cho dù biết đó là lỗi của đối phương thì cũng không thể nói ra trước mặt anh ta, càng không thể trực tiếp rời đi.
- Lúc này mới chương bốn mà thôi, nói không chừng còn có bước ngoặt.
Bây giờ Âu Dương Hiểu còn chưa từ bỏ, thừa dịp bóng đêm đi theo đội ngũ chạy trốn lên một con thuyền, cuối cùng thành công thoát khỏi đuổi bắt.
Sau một hồi tìm hiểu mới biết được đây là thuyền đi về phía châu Úc.
Nhân vật chính chuẩn bị tới bên kia tránh đầu gió trước, đến lúc đó lại đuổi trở về tụ hợp với những người khác trong doanh trại.
Kết quả họa vô đơn chí.
Thuyền vừa mới đi tới nửa đường đã gặp phải gió lốc trên biển, ép bọn họ không thể không nhảy thuyền cầu sinh.
- Hả? Cái này cũng có thể đắm thuyền à?
Cảnh tượng quen mắt kia, Âu Dương Hiểu thiếu chút nữa cho rằng mình đang chơi trò chơi The Titanic.