- A a a! Tôi thật sự phục lão Lục này, làm việc không thể cẩn thận hơn một chút à?
Âu Dương Hiểu sắp tức đến bể phổi rồi.
Vội vàng móc súng ra, bắt đầu bắn nhau cách phòng ở với binh sĩ và thám viên bên ngoài.
Vất vả lắm mới thừa dịp bóng đêm và mưa to yểm hộ, dựa vào mật đạo vòng ra phía sau kẻ địch, cướp lấy súng máy liên tục bắn lui kẻ địch.
[ Arthur: Tiếp theo nên làm gì đây? ]
[ Dutch: Chúng ta cần một chút thời gian... Bây giờ chúng ta không thể đi về phía đông, cho nên tôi nghĩ chúng ta nên đi về phía bắc? Tôi cần phải có người giúp tôi tranh thủ thời gian, thời gian chết tiệt, các người ai đồng ý đi?
Sau khi mất đi cố vấn Hosea, Dutch cũng có vẻ hơi do dự, từ trong lời nói có thể nghe được rõ ràng.
[ Arthur: Vậy John làm sao bây giờ? ]
[ Dutch: John? Tôi... Chúng ta sẽ đi cứu anh ta, chỉ là còn chưa... chưa tới lúc. ]
[ Arthur: Nhưng bọn họ sẽ treo cổ anh ta. ]
[ Dutch: Chuyện này không đến mức đó. ]
Nói xong, Dutch trực tiếp xoay người rời đi, tránh né đề tài này.
Bây giờ anh đã không có tâm tư đi cứu John bị bắt, nhưng lại không thể không mở miệng trấn an vì tâm tình của các thành viên.
Cuối cùng chỉ còn lại nhân vật chính là Arthur và quả phụ Sadie dự định đi cứu đồng bạn.
- Tôi biết ngay mà, gia hỏa Dutch này chính là kẻ ích kỷ.
- Ha ha, còn không bằng một góa phụ được cứu giữa chừng.
- Thật ra cũng có thể hiểu được, là một lãnh tụ, gặp phải nhiều biến cố như vậy cùng một lúc thì thể xác và tinh thần đã sớm mệt mỏi rồi.
- Hai người thì làm sao mà cứu người? Đây chính là ngục giam đó.
- Sợ là đi chịu chết.
Hai người đi cứu người, nghĩ như thế nào cũng là chuyện ngàn lẻ một đêm.
Nhưng dù sao thì đây cũng là trò chơi, cho nên Âu Dương Hiểu cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đi theo đội ngũ, rất nhanh đã di chuyển về phía doanh trại mới.
Kết quả là vào lúc này, một thành viên tên là Molly uống say giận mắng Dutch, không cẩn thận nói ra là mình đã tiết lộ bí mật cho thám viên, mới làm cho kế hoạch ở Saint Denis thất bại.
- Thì ra là cô ta!
Biết được chân tướng, mọi người lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
Lúc trước bọn họ đã nghi ngờ trong đội ngũ có nội ứng, quả nhiên là không sai.
Thành viên bang phái biết được tin tức này cũng xôn xao, thậm chí Dutch còn giơ súng lục lên muốn bắn chết cô.
Nhưng bởi vì đối phương yêu mình nên không đành lòng, cộng thêm có thể là say khướt nói bậy, do dự không hạ thủ.
Cuối cùng, bác gái Susan vẫn đứng ở một bên cầm lấy súng săn, phịch một tiếng, Molly trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi.
[ Susan: Cô ta phải biết quy củ. ]
Giọng nói lạnh lùng quanh quẩn trong doanh trại.
Trong phòng livestream, mưa đạn lập tức trở nên náo nhiệt.
- Bác gái Susan uy vũ!
- Phản đồ nên bị như vậy.
- Hại chết nhiều người như vậy, làm sao có thể sống được.
- Một phát súng này cũng thật là nhẹ nhàng cho cô ta.
Tìm ra nội ứng, cuối cùng mọi người cũng nhả ra một ngụm tức giận.
Nhưng theo đó mà đến lại là đủ loại vấn đề.
Có thể cảm thấy rõ ràng uy vọng của Dutch trong bang phái đã không còn như trước, các thành viên khác cũng đều có tâm tư riêng, bắt đầu chia thành từng đoàn thể nhỏ.
Bởi vì những lời mà Molly nói lúc nãy thật ra cũng chính là những gì bọn họ muốn nói.
Lãnh tụ Dutch này cũng không mang đến cho bọn họ cuộc sống như mong muốn, ngược lại mỗi ngày đều bị thúc ép chạy trên con đường tử vong, đào vong khắp nơi, không có chỗ ở cố định.
Đổi thành người khác thì cũng sẽ có lời oán giận.
Nhân tâm tan rã.
Đoàn thể cũng giải tán.
Chỉ sợ đoàn đội này chẳng mấy chốc sẽ sụp đổ.
- Kết quả cuối cùng vẫn là phải giải tán à?
Hồi tưởng lại lúc trước mọi người hòa thuận múa hát trong núi tuyết, trong lòng Âu Dương Hiểu không khỏi tiếc hận.
Cô không rõ tại sao lại đi đến tình trạng này.
Nhưng mà cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đoàn đội ngày xưa từng bước một đi lên lối rẽ, cũng không thể làm gì được.
Arthur ngồi trong doanh trại, trong lòng phiền muộn, dùng nhật ký ghi chép tất cả.
[ Thật sự là quá rối loạn... Tất cả mọi thứ. ]
[ Không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. ]
[ Toàn bộ sự kiện đối với tất cả mọi người mà nói đều rất gian khổ. ]
[ Nhưng khó khăn nhất là Dutch, tất cả những gì chúng ta trải qua làm cho anh ta giống như rơi vào trạng thái gần như điên cuồng…. ]
Loại cảm xúc mờ mịt này quả thực làm cho khán giả đồng cảm.
Cho dù là ai đi nữa, nếu gặp phải nhiều chuyện như vậy, cho dù không sụp đổ thì cũng sẽ hoang mang lo sợ.
Cảm giác nhập diễn mạnh mẽ kia làm cho bọn họ cũng bắt đầu lo lắng đến vận mệnh của những người này sau này.
Tiếp theo hình ảnh dừng lại, dần dần biến thành màu trắng đen.
[ Chương 6: Beaver Hollow ]
Cuối cùng cũng đến chương 6.
Nhìn thấy tiêu đề xuất hiện trong màn hình, Âu Dương Hiểu không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Chuyển chương, ít nhất nói rõ những chuyện trước mắt đều tạm thời trôi qua, không cần phải tiếp tục chạy trốn nữa.
- Được rồi, tóm lại là đi cứu người trước rồi nói sau.
Cô còn không quên hành động muốn cứu John, trực tiếp tiến vào nội dung chương 6.
Vừa mở màn đã là một hình ảnh giống như là mộng cảnh.
Một con nai đứng ở bờ sông uống nước, không biết biểu thị cho cái gì.
Hình ảnh tiếp theo lóe lên, nhân vật chính là Arthur tỉnh lại từ trên giường.
Sau khi ho khan kịch liệt mấy tiếng, lúc này mới đi vào trong doanh địa.
- Sao tôi cảm thấy anh ấy hình như… gầy đi rất nhiều? Là ảo giác à?
Đột nhiên, Âu Dương Hiểu chú ý tới cái gì, hồ nghi nhìn chằm chằm bóng lưng của Arthur.
So với tiểu tử cường tráng trước đây thì giống như thật sự gầy đi trông thấy, không biết có phải là gần đây bôn ba quá nhiều nên mới khiến cơ thể kiệt sức hay không.
Tình trạng của nhân vật biến hóa theo chuyện đã trải qua, thậm chí râu ria cũng thay đổi theo thời gian, không thể không nói Hồng Hoang vẫn vô cùng lợi hại về chi tiết.
Mà lúc này.
Trong đoàn đội cũng xuất hiện manh mối mâu thuẫn.
Vừa đi qua đã phát hiện có người đang cãi nhau với bác gái Susan, mắng cô là hung thủ giết người.