Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 488 - Chương 488: Chơi Thuốc Cũng Không Mạnh Như Vậy (1)

Chương 488: Chơi Thuốc Cũng Không Mạnh Như Vậy (1) Chương 488: Chơi Thuốc Cũng Không Mạnh Như Vậy (1)

Thậm chí có thể nói như vậy.

Có thể chiếm được một chỗ cắm dùi trong phân loại này thì tương đương với có được vốn liếng trong ngành trò chơi!

Hơn nữa nhìn bộ dáng, chu kỳ chế tác của trò chơi này còn không ngắn.

Khó trách Trần Lâm lại thận trọng như thế.

Hoặc là nói.

Công ty làm loại trò chơi này đều rất thận trọng.

- Hả? Các người đã tới rồi à?

Lúc này, Trần Lâm đang nói chuyện phiếm, chú ý tới lão Tống lão Lý, nhìn về phía bọn họ.

Lưu Hành quay đầu lại, mặt lộ nghi ngờ:

- Hai vị này là?

- Tổng giám đốc vận hành lão Tống, còn có tổng giám đốc chế tác lão Lý, phương diện khai phá và vận hành hạng mục bình thường đều giao cho bọn họ quản lý.

Trần Lâm giải thích xong, lại giới thiệu cho lão Tống lão Lý:

- Anh ấy là đạo sư thiết kế mỹ thuật Lưu Hành trước kia của tôi, cũng là giảng viên của đại học Tân Hải, tôi đặc biệt mời anh đi theo làm chỉ đạo mỹ thuật.

- Chúng tôi hiểu, chúng tôi hiểu, vừa rồi đã nghe Tiểu Lệ nói qua, giáo sư Lưu có thể đến công ty chúng ta, thật sự là làm cho chúng tôi hoan hỉ.

Hai người vội vàng đi tới nắm chặt bàn tay của Lưu Hành, nhiệt tình chào hỏi.

Bởi vì bọn họ đều biết có một nhân vật như vậy trấn giữ tuyệt đối có lợi mà không hại đối với Hồng Hoang.

Lỡ như sau này người ta lấy ra thành quả nghiên cứu gì đó, trở thành Thái Đẩu trong giới học thuật thì bọn họ cũng có thể đi theo được nhờ.

Dù sao thì giáo sư này thoạt nhìn cũng chỉ hơn 50 tuổi mà thôi, so với những giáo viên khác tùy tiện đều là bảy tám chục tuổi thì trẻ hơn rất nhiều.

- Hai vị khách khí rồi, tôi cũng chỉ là tới giúp đỡ học sinh của mình một chút mà thôi.

Lưu Hành cười đáp lại.

Sau một hồi khách sáo, anh nhìn về phía Trần Lâm bên cạnh:

- Đúng rồi, cái mà cậu vừa nói kia, là trò chơi gì?

Lời này vừa nói ra, sự chú ý của hai người lão Tống và lão Lý lập tức di chuyển.

Còn có đám người trong đoàn đội Mỹ Thuật cũng đều tập trung đến trên người Trần Lâm.

Trần Lâm không trả lời ngay mà hỏi ngược lại:

- Các người có nghe nói về Thú Nhân hay chưa?

- Thú nhân? Loại Phúc Thụy kia à?

Lão Lý vô ý thức nói.

Nào có thể đoán được lời vừa mới ra miệng, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn anh đều trở nên quái dị.

- Ách... Các người đừng hiểu lầm, chỉ là gần đây trên mạng có rất nhiều người nói, vừa vặn đọc được.

Lão Lý rốt cục kịp phản ứng, vội vàng giải thích.

Từ sau khi bọn họ ghi tên chương trình AI lên trên bình đài Hồng Hoang Khai Thiên, kho số liệu hậu trường đã xuất hiện rất nhiều loại hình ảnh này, muốn không nhìn thấy cũng khó.

Trần Lâm cười cười, nói:

- Không phải loại mà anh nói, mà là một loại thú nhân khác, hung tàn hơn, càng dã tính hơn.

- Cậu nói là thú nhân có bối cảnh ma huyễn ở phương Tây à?

Hai mắt Lưu Hành sáng lên:

- Trước đó có một đoạn thời gian tôi quả thật đã nghiên cứu qua thiết kế phong cách mỹ thuật tương tự, tiến hành phá giải xương cốt, nếu như là loại này thì không có bao nhiêu độ khó.

- Hoàn cảnh sinh hoạt và lối kiến trúc thì sao?

Trần Lâm vội vàng hỏi.

Nội dung của trò chơi kia quá khổng lồ, cho dù là anh cũng không nhớ rõ, muốn hoàn toàn trở về như cũ cũng không dễ dàng.

- Những điều này cũng không thành vấn đề, gần đây tôi có mấy trợ thủ vừa vặn đang nghiên cứu phương diện này, góp nhặt rất nhiều tư liệu.

- Được, vậy thì không thành vấn đề.

Trần Lâm nhẹ nhàng thở ra, nếu như không có kỹ thuật của đối phương ủng hộ thì sợ là hạng mục này của anh vẫn còn phải tiếp tục gác lại.

Đến lúc đó sợ là các công ty khác cũng đã sớm tuyên bố trò chơi MMO mới, chiếm trước thị trường.

Bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng.

Trong thời gian một năm, anh chắc là có thể tung ra trò chơi này.

- Đúng rồi, trò chơi này của cậu tên là gì?

Lưu Hành hỏi.

Trần Lâm hít sâu một hơi:

- Ma thú, trò chơi này tên là World of Warcraft! "

Hạng mục mới đã định.

Toàn bộ công ty Hồng Hoang cũng bắt đầu lu bù công việc.

Dưới sự điều phối của lão Tống và lão Lý, trò chơi mới được thành lập chuyên hạng, chuyên phụ trách khai phá tác phẩm sử thi đồ sộ này, bắt đầu chuẩn bị công việc tiền kỳ.

Trò chơi này chủ yếu là vì ứng đối với thị trường MMO tiếp theo.

Đương nhiên.

Trần Lâm cũng biết chu kỳ chế tác của nó không ngắn, cho nên cũng không vội vã cầu thành, để cho tổ hạng mục mới chậm rãi làm việc.

Trọng tâm chủ yếu của bọn họ hiện tại.

Vẫn ở trên các trò chơi khác.

Chờ khi nào chế tác hoàn thành, thời cơ chín muồi, lại chính thức tuyên bố cũng không muộn, như vậy tóm lại có một thủ đoạn ẩn giấu.

Dù sao thì dưới tay công ty lớn nào mà không có mấy hạng mục đang nghiên cứu chứ?

Chờ đầu gió vừa đến là có thể trực tiếp lấy ra, nhanh chóng chiếm định mức thị trường.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao văn phòng nhỏ lại phát triển chậm hơn công ty lớn.

Phòng ngừa chu đáo.

Luôn luôn không sai.

Nhưng cũng chính bởi vì như vậy, kế hoạch phát triển trò chơi nhỏ của Trần Lâm đã bị nhấn chìm.

Không có nhân thủ dư thừa, tạm thời không có cách nào cân nhắc, chỉ có thể chờ đợi qua một thời gian ngắn rồi nói sau.

- Đúng rồi, lão Lý.

Rất nhanh, anh đã tìm được lão Lý đang bận rộn:

- Bản đồ của Tuyệt Địa Cầu Sinh mới làm được như thế nào rồi?

- Mấy ngày trước đã hoàn tất kiểm tra, có thể lên mạng bất cứ lúc nào, có muốn lên luôn bây giờ không?

Lão Lý lật xem tư liệu một chút, trả lời.

- Lên đi, vừa vặn thừa dịp nhiệt độ của trận đấu chưa hạ, lại nối tiếp một đợt nhiệt độ, lượng tiêu thụ như vậy hẳn là có thể vượt qua 10 triệu.

- OK, đã rõ.

Vừa nghe đến lượng tiêu thụ là 10 triệu, tinh thần lão Lý lập tức tỉnh táo, vội vàng làm chuyện này.

Nửa giờ sau.

Một thông báo mới được phát ra, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người chơi ăn gà.

[ Công ty Hồng Hoang: Cảm ơn các vị đã ủng hộ, Tuyệt Địa Cầu Sinh: Đại Đào Sát, cập nhật nội dung hoàn toàn mới vào khoảng 8h tối nay. ]

[ 1. Thêm bản đồ mới Tuyết Quốc. ]

[ 2. Mở ra hình thức tự định nghĩa. ]

[ 3, Tăng lớn số lượng TP ngoại quan giả dạng. ]

[ 4. Mở rộng chủng loại vật tư và súng ống. ]

[ 5. Hệ thống thời tiết mới. ]

[ 6.... ]

Bình Luận (0)
Comment