Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 504 - Chương 504: Thủy Triều Mmorpg Biến Đổi (1)

Chương 504: Thủy Triều MMORPG Biến Đổi (1) Chương 504: Thủy Triều MMORPG Biến Đổi (1)

Nhưng các học viên lại không chú ý những điều này, ngược lại rơi xôn xao bàn tán.

Công ty Hồng Hoang.

Là học sinh trước kia của giáo sư mở à?

Sao có thể như vậy được!

- Lại nói tiếp, cậu ta cũng chỉ là một sinh viên trong lớp thiết kế mỹ thuật của tôi mà thôi.

Lưu Hành cảm khái nói.

- Lúc đó biểu hiện của cậu ta không tệ, tôi đã chuẩn bị dùng danh ngạch tiến cử cậu ta đi thi nghiên cứu, kết quả bị tiểu tử kia từ chối, còn chạy tới xây dựng một công ty trò chơi, cũng chính là công ty Hồng Hoang hiện tại.

Ầm!

Trong đầu đám người nổ vang.

Ông chủ của công ty Hồng Hoang.

Không ngờ lại thật sự là học sinh của giáo thụ!

- Được rồi, tôi nói tới đây thôi, bây giờ công ty Hồng Hoang cần rất nhiều nhân viên kỹ thuật về phương diện mỹ thuật, nếu như mọi người có ý định đầu nhập thì tôi có thể đề cử mọi người đi qua đó.

- Nhưng có thể thông qua phỏng vấn, lấy được chức vụ gì thì phải dựa vào bản lĩnh của mình.

Bây giờ.

Trần Lâm được coi là học sinh ưu tú nhất mà Lưu Hành từng dạy dỗ, đương nhiên phải nói rõ hơn một chút về loại chuyện này, tránh cho có sau này gặp chuyện rắc rối.

Nhưng cho dù như thế.

Một đám học viên vẫn vô cùng kích động.

Sau khi tốt nghiệp có thể thu nhập một tháng hơn mười ngàn, hơn nữa năng lực càng mạnh thì thu nhập càng cao, điều này đã vượt xa mong đợi của bọn họ, đương nhiên là không ai muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Gần như hơn phân nửa người nhanh chóng chạy tới báo danh.

Còn về những người dư lại, một là gia đình giàu có hai là đã có chỗ khác, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Sau khi thống kê xong.

Lại bàn một chút nội dung đề tài nghiên cứu, Lưu Hành đứng dậy rời đi, gửi tư liệu đăng ký cho Trần Lâm.

.......

Cùng lúc đó.

Trong công ty của Hồng Hoang.

Trần Lâm đang ở trong studio, xem xét tiến độ quay chụp CG.

- Không tệ, cứ dựa theo tư thế này di động là được.

Bên cạnh sân bãi, trên mặt Trần Lâm lộ ra ý cười, nhìn lão Lý mặc động bắt phục, cầm quải trượng khom người đi lại, lên tiếng chỉ huy.

Các nhân viên công tác khác bên cạnh thì nín cười, mặt mũi đỏ bừng.

Cuối cùng.

Rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa.

- Phốc ha ha ha......

- Không được, tôi không nhịn được nữa.

- Tư thế này cũng quá kỳ quái rồi.

- Lão Lý cảm thấy thế nào?

Tiếng cười trong nháy mắt đã truyền khắp toàn bộ studio.

Lão Lý đứng trước dụng cụ động bắt cũng là lộ ra vẻ mặt u oán, nhìn về phía Trần Lâm bên cạnh.

Động tác này nhìn thế nào cũng giống như một ông lão.

Không phải đã nói là diễn người thú sao?

Chẳng lẽ là người thú lão nhân?

- OK! Cút!

Vất vả lắm.

Nhân viên phụ trách quay phim không có tay run, quay chụp toàn bộ động tác.

Lão Lý trên sân như trút được gánh nặng, cuối cùng không nhịn được hỏi:

- Tổng giám đốc Trần, nhân vật mà cậu muốn tôi diễn này cũng quá kỳ quái rồi?

Mặc dù anh đã xem kịch bản, nhưng trong ấn tượng lại giống như không có nhân vật này.

Nhưng nếu như chỉ là một người đi đường thì cũng hoàn toàn không cần tốn công tốn sức quay phim như vậy, tùy tiện tìm người đi ngang qua sân khấu là được rồi.

- Không có kỳ quái nha.

Trần Lâm đang xem hình ảnh trên thiết bị ngẩng đầu lên:

- Hình tượng của nhân vật Gul’dan chính là như vậy.

- Hả? Thì ra là anh ta?

Lão Lý ngẩn người, cuối cùng nhớ ra đại vai ác quan trọng trong kịch bản, thuật sĩ tộc người thú Gul'dan.

Đúng là mẹ nó chống quải trượng!

Dưới sự kinh ngạc, anh lập tức chạy đến trước dụng cụ, quả nhiên thấy được động tác vừa mới quay chụp của mình đã được sao chép đến một lão thú nhân lưng gù, toàn không nhìn ra là do anh diễn.

- May mắn, may mắn, không nhận ra đó là tôi diễn là được.

Lão Lý nhẹ nhàng thở ra.

Đặc hiệu của bộ phim CG này rất nhiều, nhân vật người thú bên này gần như không nhìn ra được là ai diễn, chỉ có bên phía nhân tộc mới nhìn ra được.

Chỉ cần người khác không biết anh là ai.

Vậy còn có gì để mất mặt chứ?

- Nghỉ ngơi một chút, lát nữa lại đi thu động tác của tộc trưởng thị tộc Sương Lang, xem có thích hợp hay không.

Trần Lâm nhìn nhân viên cắt nối động tác của nhân vật, nói.

- Tộc trưởng thị tộc?

Tinh thần của lão Lý chấn động.

Cái này mới phải chứ, anh nên diễn loại nhân vật khí phách chính diện một chút như vậy mới đúng.

Hoặc là diễn vai quốc vương nhân tộc cũng không phải không thể.

Cứ như vậy, trong lúc lão Lý suy nghĩ lung tung.

Rất nhanh anh đã bị Trần Lâm kéo đi quay chụp động bắt của mấy nhân vật khác, mãi cho đến giữa trưa mới được thả ra, trở về xử lý đoàn đội Hừng Đông.

Kết quả vừa mới vào cửa đã truyền đến tiếng trêu chọc của các nhân viên.

- Lão Lý, nghe nói anh bị Tổng giám đốc Trần bắt tới diễn thú nhân à?

Tổ mỹ thuật A Quang vừa cười vừa nói, chỉ thiếu viết lên trên mặt mấy chữ lớn ‘cười trên nỗi đau của người khác’.

Lão Lý hung dữ trừng mắt liếc anh một cái:

- Các người thì biết cái gì, tôi diễn đều là nhân vật quan trọng! Tống tổng giám đâu? Các người có ai biết anh ấy đi đâu không?

Nói xong nhìn về phía đoàn đội Ánh Sáng, lại không nhìn thấy bóng dáng của lão Tống.

- Hình như là có nghiệp vụ gì muốn thương lượng, đi ra ngoài rồi ạ.

Một nhân viên mở miệng nói.

- Đi ra ngoài à? Đáng ghét, để cho anh ta trốn thoát rồi!

Lão Lý lộ ra vẻ mặt khó chịu, một bàn tay đập vào bên cạnh máy in.

Anh vốn dĩ còn nghĩ đến việc cùng lôi lão Tống xuống nước, đi quay chụp mấy nhân vật.

Kết quả tên kia lại nhạy bén như vậy, lại dùng cớ đàm phán nghiệp vụ để chạy trước, chuồn rất nhanh.

- Được rồi, được rồi, tiếp tục công việc đi, nhiệm vụ giao cho các người hôm nay đã làm xong chưa?

Nói xong, lão Lý bắt đầu tuần tra, trút hết oán khí của mình lên đám gia hoả đang cười trên nỗi đau của người khác.

.......

Chớp mắt một cái.

Lại là nửa tháng trôi qua.

Trải qua một đoạn thời gian yên lặng, một tin tức nặng ký cuối cùng cũng phá vỡ sự bình tĩnh ngắn ngủi của ngành trò chơi.

Công ty Thịnh Thú đại lý trò chơi online sắm vai nhân vật cỡ lớn Thần Dụ, trong tuần này sẽ mở ra open beta toàn diện!

Tin tức này vừa ra, toàn bộ mạng sôi trào.

Bởi vì đã thật lâu không có trò chơi MMORPG mới xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment