Càng làm cho bọn họ khiếp sợ là.
Lúc này, chỗ bọn họ đang đứng là Rừng Elwynn, cũng chỉ là một khu vực nhỏ trong mấy chục khu vực địa đồ.
Ngoại trừ nơi mà bọn họ đã đi qua ra thì tất cả đều bị đồ vật che lại, ấn mở còn có thể nhìn thấy tên của từng tấm bản đồ kia.
- Mẹ nó! Đây là cái gì? Bản đồ thế giới à?
- Bản đồ thế giới thật lớn!
- Dựa theo tỷ lệ này, từ phía nam đi đến tận cùng phía bắc chẳng phải là cần mấy giờ?
- Đây vẫn chỉ là Vương Quốc Đông Bộ mà thôi, phía bên kia bờ biển còn có một đại lục Kalimdor...
- Tôi có người bạn nói, hình như bộ lạc đều ở bên Kalimdor, liên minh ở Vương Quốc Đông Bộ.
Hai khối đại lục nhìn nhau từ hai bờ đại dương, ước chừng mấy chục khu vực lớn nhỏ giống như rừng rậm Erwin, quả thực làm cho người chơi giật nảy mình.
Phải biết rằng chỉ riêng vùng rừng rậm này đã làm cho bọn họ phải đi hơn nửa giờ mới thăm dò được một phần hai mươi.
Bản đồ của toàn bộ thế giới sẽ lớn bao nhiêu?
Đây thật sự là một trò chơi Open Beta mới mở à?
- Không sai, lần này Hồng Hoang đã phóng đại chiêu rồi.
Trong ký túc xá, mấy người Hứa Chú cũng đang nghiên cứu bản đồ thế giới.
Sau khi nhìn thấy địa điểm của mình hoàn toàn khác biệt về hình dạng và phong mạo, từng người đều lộ ra vẻ mặt chấn động.
Cho đến giờ phút này, bọn họ mới biết được tại sao trò chơi lại tên là World of Warcraft.
Bởi vì đây mẹ nó thật sự là một thế giới!
- Bản đồ lớn như vậy, sau này chắc là sẽ có truyền tống chứ?
Bạn cùng phòng chẹp miệng, tán thưởng nói.
Mấy người Hứa Chú Ý cũng cho là như vậy, lại lập tức tăng thêm tốc độ tiến lên làm nhiệm vụ.
Cuối cùng sau hơn một giờ, anh đã đi tới một nơi tên là Trấn Thiểm Kim.
Lúc này, trong tiểu trấn đã tụ tập một đống lớn người chơi giống như bọn họ, cấp độ phổ biến ở khoảng cấp 3 đến cấp 5.
Mới vừa đi vào đã gặp phải một đội thông báo cần tổ đội, náo nhiệt đến không chịu nổi, rõ ràng đều cảm nhận được cày quái khó khăn.
Nhưng náo nhiệt nhất vẫn là một quán rượu bên cạnh, vô số người chơi ra ra vào vào, bàn giao nhiệm vụ.
Hoặc ngồi trên ghế giao lưu chiến lược bên cạnh đống lửa, phối hợp với tiểu khúc của quán rượu bên tai, không khí cực kỳ náo nhiệt.
Hứa Chú bị thuộc tính xã giao của trò chơi này làm chấn động.
Bởi vì ở trong trò chơi khác, trên đường nhanh chóng thăng cấp căn bản không có người nào nguyện ý dừng bước lại, tới nói thêm mấy câu với một người đi đường.
Nhưng hôm nay, trong nhà trọ này lại giống như một nơi xã giao thiên nhiên, tập hợp người chơi đến từ khắp nơi trong nước, nói chuyện trời đất.
- Tôi hiểu rồi, là cảm giác đắm chìm!
Đột nhiên, Hứa Ánh bừng tỉnh.
- Trò chơi này khác với những trò chơi khác, chính là cảm giác đắm chìm! Làm cho chúng ta có loại cảm giác thân lâm kỳ cảnh mạo hiểm!
Từ lúc vừa mới bắt đầu.
Hồng Hoang công bố CG đầu tiên, đến tuyên truyền phim điện ảnh, sau đó mới công bố nội dung trò chơi.
Không có một cái nào là làm không công!
Bởi vì chính là nội dung của những lời này đã miêu tả ra một thế giới ma huyễn hùng vĩ trước đó, làm cho bọn họ rất tò mò.
Sau khi bọn họ chân chính tiến vào trò chơi thì sẽ bất tri bất giác thay vào trong đó, trở thành một thành viên trong số đông đảo mạo hiểm giả.
- Oa, các người mau đến đây xem, tôi rơi ra một cái mũ giáp!
Lúc này, lại là một tiếng kinh hô vang lên.
Bạn cùng phòng chơi Nhân Đầu Ngưu kia đánh tiểu quái rơi ra một cái mũ giáp, sau khi đeo vào, toàn bộ đầu trâu cũng bị một cái mũ giáp hình thùng sắt bao trùm.
Sừng trâu từ hai bên cạnh vươn ra, nhìn còn có chút bá khí.
- Mũ giáp? Anh rơi ra từ đâu vậy?
- Đoạn đường này tôi đánh nhiều quái như vậy mà còn chưa góp đủ trang bị trên người đâu.
- Hả? Sau khi thay trang bị thì trang phục của nhân vật cũng sẽ thay đổi theo à?
- Trang bị trong trò chơi này cũng có hiệu quả thay trang à?
Hứa Chú nhìn thấy máy vi tính của bạn cùng phòng tụ tập trước mặt, thì ngạc nhiên không thôi.
Lúc trước bởi vì trên người cũng là nhiệm vụ cho vải thô đồ trắng, bọn họ không chú ý tới.
Nhưng bây giờ thông qua lời nhắc nhở của bạn cùng phòng, anh mới phát hiện giống như mỗi trang bị thay đổi, bộ vị giống nhau trên người nhân vật cũng sẽ thay đổi theo, giống như thời trang.
Phải biết rằng đây chỉ là trang bị phổ thông!
Chẳng phải là sau này trang bị nhiều hơn thì có thể tự do phối hợp à?
- Được được được, đến lúc đó tôi nhất định phải kiếm được một bộ khôi giáp anh tuấn!
Bạn cùng phòng nhìn pháp trượng gậy gỗ trong tay mình, bỗng nhiên có động lực.
Hứa Chú Ý ở bên cạnh cũng là âm thầm líu lưỡi.
Trò chơi này có quá nhiều cách chơi mà anh chưa từng thấy.
Điều này làm cho lòng hiếu kỳ của anh đối với trò chơi này cũng càng ngày càng đậm.
Rất nhanh chóng.
Anh đi dạo xong toàn bộ Thiểm Kim Trấn, nhận nhiệm vụ có thể nhận.
Sau khi nói chuyện với ông chủ khách sạn, anh lấy ra một đạo cụ tên là Lô Thạch, có thể trực tiếp truyền tống đến trong khách sạn mà mình đang ở, ngược lại là vô cùng thuận tiện.
Chỉ có điều...
Bọn họ lại không tìm được đồ vật truyền tống có liên quan đến địa đồ.
Ngược lại nhận được một nhiệm vụ đưa tin, bảo bọn họ đưa thư đến một nơi tên là thành Bạo Phong.
- Thành Bạo Phong không phải là chủ thành chứ?
- Hay là làm nhiệm vụ này trước đi?
Hứa Minh Long và lão Tống đều không ngờ rằng, trong lúc nhất thời, bọn họ lại có thể gặp nhau.
Trên đường vừa vặn gặp phải một người chơi Pháp Sư nhân loại bị tiểu quái đuổi theo.
Mắt thấy lượng máu của anh đã cạn, tràn ngập nguy hiểm.
Bọn họ lập tức xông tới, giúp đối phương giải quyết tiểu quái kia.
- Cảm ơn anh.
Một khung trò chuyện bắn ra trên đầu pháp sư.
- Không khách khí, anh cũng đi thành Bạo Phong đưa tin à?
Hứa Minh cẩn thận đánh ra một hàng chữ đáp lại.
Quả nhiên giống như suy đoán của anh, đối phương cũng nhận được nhiệm vụ đưa tin, chuẩn bị đi thành Bạo Phong xem thử.
Kết quả dọc theo đường đi lệch, không cẩn thận dẫn tới hai con quái nhỏ ven đường, vất vả lắm mới dựa vào chiến thuật thả diều mài chết một con, HP cũng đã thấy đáy.
Nếu không phải hai người bọn họ xuất hiện.
Có lẽ lại phải tốn không ít thời gian chạy về phục sinh.