Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2459

Khương thành nghĩ đến đây, lập tức bắt đầu hành động.

Muốn khu vực của bản thân xuất hiện linh khí thì cách hay gặp nhất chính là

linh mạch.

Nếu như không có cũng có thể nghĩ cách chuyển dời từ nơi khác sang.

Nhưng mà trước mắt Thành ca không sang nơi khác được, đừng nói gì đến việc

tìm linh mạch sang.

Còn về cách thứ hai thì phải dùng bảo vật mang theo bên mình rồi.

Đối với tiên nhân khác mà nói, sáng tạo ra một bảo địa thích hơp tu luyện với

hạ giới là một chuyện vô cùng dễ dàng.

Suy cho cùng thì thứ mà tiên nhân dùng toàn là tiên thạch, tiên tinh, thậm chí là

chí nguyên tiên tinh cả rồi.

Cứ móc đại một tiên tinh ra, tiên khí chứa đựng trong đó sau khi chuyển thành

linh khí thì còn nhiều hơn cả linh mạch bình thường.

Nhưng mà linh khí không giống linh mạch, không thể tiếp tục duy trì, dùng

xong thì hết.

Khương Thành chọn cách thứ ba, trực tiếp biến ra một linh mạch.

Nếu đổi thành những người khác, biến ra cũng chỉ là thứ rỗng tuếch, không có

gì cả,

Nhưng thứ hắn dùng lại là kỹ năng tạo vật chết của hệ thống.

Chỉ tốn một huyền tinh, một tiên mạch to lớn không ngừng xoay chuyển, gần

như có thể lấp đầy cả ngọn núi này xuất hiện dưới núi.

Không sai, hắn lười tạo ra linh mạch, trực tiếp tạo ra một tiên mạch luôn.

“Nếu phải làm thì phải làm một cái thật cao cấp, hiệu quả dễ thấy hơn.”

Sau khi tiên mạch này xuất hiện, cả ngọn núi thoáng chốc trở nên xán lạn.

Tất cả các cây bắt đầu không ngừng điên cuồng vọt lên, dây leo nhanh chóng

lan rộng ra, cỏ cây đua nhau nở hoa khoe sắc với tốc độ ánh sáng.

Thậm chí đến cả lá cây cũng lại lần nữa tản ra sinh cơ, phát ra ánh sáng chói lọi.

So với một khắc trước, ngọn núi lúc này hoàn toàn là một dáng vẻ khác, khiến

người ta hoàn toàn không thể tin cả hai là một.

Linh thảo linh dược xuất hiện đứng như dự đoán, từng đám từng đám, khắp núi

đều có.

Mà những linh thảo linh dược này vẫn đang tiến hóa nhanh chóng, chưa đến bao

lâu nữa e là sẽ biến thành tiên dược thấp giai cả thôi.

Tuy những thứ này hiện nay chẳng có ý nghĩa gì với Thành ca cả, nhưng đối với

những sinh linh ở đây thì ý nghĩa lại vô cùng lớn.

Những ngọn núi xung quanh dấy lên những cơn động đất.

Muôn thú chim chóc không biết với số lượng bao nhiêu đều điên cuồng bay về

phía bên này.

Đây đúng là một cơn “thú triều” mà.

Tiên khí cao cấp hơn linh khí nhiều, lực hấp dẫn đối với những chim chóc cầm

thú đương nhiên hoàn toàn không thua kém.

Khương Thành cười tươi rói, nếu không phải không được phát ra tiếng thì hắn

đã nhịn không được cao giọng hát ca rồi.

Nếu cứ phát triển theo cục diện này, ngọn núi nơi hắn đang ở rất nhanh sẽ là nơi

sáng nhất, chuyện kết giới bao trùm những nơi khác chỉ là chuyện vài phút.

Cái gì là thao tác, cái gì là phá vỡ thế cục?

Đây chính là nó đấy!

“Hóa ra cửa phá giới này lại đơn giản như vậy, chẳng cần phải chiến đấu luôn.”

Nhưng mà nụ cười của hắn vốn không kéo dài được quá lâu.

Bởi vì sự phát triển của mọi chuyện có chút khác biệt so với những gì hắn nghĩ.

Đó là bởi vì tham thiên đại thụ vì tiên khí mà sinh trưởng kinh khủng đã phát

nổ.

Những hoa quả mới lớn lên đã bành trướng đến một mức độ nhất định thì đã

bước đến tận cùng của sinh mệnh, khô đi hoặc phát nổ.

Còn về những linh thảo thì cũng chết non theo sự tiến hóa của tiên dược.

Thế thì cũng thôi đi.

Những chim chóc cầm thú cũng tổn hại nghiêm trọng.

Lúc vừa mới bắt đầu, bọn chúng vì có được tiên khí dồi dào mà tiến hóa với tốc

độ mắt trần cũng có thể nhìn thấy được.

Nhưng quá trình tiến hóa này rất nhanh đã xuất hiện biến cố.

Những linh thú vừa mới tấn cáp hoặc bị vỡ ngay tại chỗ, hoặc ngã xuống bặt vô

âm tín, chẳng có một con nào may mắn thoát nạn cả.

“Sao lại có thể thế được?”

Khương Thành có phần mơ hồ.

Nhưng mà ngay sau đó hắn đã hiểu ra.

Đây là đồ dởm không chịu được của ngon mà.

Những tiên thú và thảo mộc của tiên giới kia quanh năm sinh trưởng trong môi

trường có khí tien nguyên, sớm đã quen rồi, kết cấu bên trong của bọn chúng

cũng sớm đã thay đổi rồi.

Mà bây giờ những chim thú cá bọ từ lúc bắt đầu đến cả linh thú cũng chưa đến,

nào có thể chấp nhận được sự tốt đẹp của tiên mạch chứ.

Cơ thể bên trong chúng nhanh chóng lấp đầy tiên khí, cũng quả thật là nhanh

chóng mạnh hơn.

Nhưng kết cấu bên trong cơ thể nhanh chóng thay đổi nào có thể thực hiện được

trong một thời gian ngắn như vậy chứ.

Đối với bọn họ mà nói, tiên khí này chính là thuốc độc ngọt ngào, sẽ hủy hoại

bọn họ một cách không thể ngăn cản lại được.

Khương Thành có thể nhìn ra kết giới của ngọn núi nơi mình đang ở mở rộng ra

ngoài, mới mấy mươi giây đã sắp phủ rợp cả những ngọn núi xung quanh rồi.

Nhưng tiến trình này chung quy vẫn không thể kết thúc.

Bởi vì với cái chết tập thể của hoa lá cây cối, và động vật, khu vực này trở nên

đầy ắp tử khí.

Đó không phải là tử khí của quy tắc tử mà là một tử khí không thấy được bất cứ

tia hi vọng nào.

Sau đó hắn ngã xuống.

Bởi vì “trò chơi bành trướng” này đã chơi chết hắn luôn rồi.

“Ting! Ký chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực của kẻ địch, sắp xếp

phương án hồi sinh.”

Hệ thống vẫn ở đấy như xưa.

Nhưng ngay sau đó, vẫn chẳng có bất cứ phương án hồi sinh nào cả, trực tiếp

cho hắn hồi sinh lại.

Nhưng mà thế giới có phạm vi trăm dặm nơi hắn đứng lại lần nữa khôi phục lại

dáng vẻ ban đầu.

Khương Thành sau khi hồi sinh lại lần này lại mang trạng thái vô cùng bình

tĩnh.

“Xem ra vẫn phải làm theo trình tự rồi.”

Hắn không biến ra tiên mạch nữa, mà biến ra linh mạch nhị giai.

Lần này sau khi xuất hiện linh mạch, sự thay đổi của ngọn núi trở nên chậm đi

nhiều.

Nhưng mà có lẽ thời gian của thế giới này trôi qua rất nhanh, quá trình diễn biến

vẫn có thể nhìn thấy bằng mắt thường được.

Khương Thành cũng không nôn nóng, cứ chầm chậm nhìn chim chóc muông

thú ở địa bàn hắn ở từ từ mạnh lên, vẻ mặt giống lão nông dân nhìn trang trại

của mình trưởng thành lên vậy.

Quá trình lần này rất thuận lợi.

Theo sự phát tán của linh mạch, linh khí càng ngày càng nồng đậm, rất nhiều dã

thú tiến hoán thành linh thú.

Sau đó những dã thú xung quanh cũng dần dần gia nhập, bắt đầu cạnh tranh đấu

đá.

Kết giới nơi Khương Thành cũng vì sự tăng lên của “tầng vị diện” mà từ từ mở

rộng ra.

Thành ca thử đi ra khỏi ngọn núi nơi mình ở.

Quả nhiên lần này hắn đã thuận lợi đến được ngọn núi kề bên, phạm vi hoạt

động mở ra rất nhiều.

“Xem ra suy đoán của ta quả nhiên không sai, đây chính là trò chơi bành trướng

địa bàn.”

“Không ngờ lại đơn giản như vậy, mấy lần trước chết oan quá rồi.”

Đại khái qua tầm một ngày, kết giới chính thức mở rộng đến rìa của thế giới

này.

Đột nhiên, thế giới rộng trăm dặm này đều chìm đắm trong ánh hào quang,

Khương Thành mơ hồ nhìn thấy chu vi rộng lớn ở nơi xa xa.

“Không phải chứ?”

“Còn có địa bàn khác nữa à? Có thôi đi không hả?”

Tuy nhìn thấy kết giới mở rộng, bản thân chẳng cần phải làm gì, vô cùng nhẹ

nhàng, nhưng hắn cảm thấy cũng thật vô vị.

Mà cũng vì thế, hắn phát hiện đạo tâm của mình đã có một sự thay đổi vô cùng

kì lạ - đạo rất lâu rồi không thăng cấp, lại có thể tăng lên nhanh như vậy.

Lần trước sau khi thăng cấp huyền văn, quả cầu đen trắng có phần không ổn

định giờ đây vì đạo tâm mạnh lên, cuối cùng cùng cân bằng trở lại

Ngoài ra, đạo tâm thăng cấp cũng giúp sức chiến đấu tăng lên.
Bình Luận (0)
Comment