Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2478

Kể từ lần thăng lên Cổ Thánh ở Thanh Lan phủ kia, Khương Thành liên tiếp trải

qua mấy vòng.

Nếu không phải vì đã thăng lên Cổ Thánh, có được đạo nguyên rồi, thì e là bây

giờ khi đối mặt với cả Vạn vực Hạ giới, đạo của hắn chắc cũng không đủ dùng.

Hoàn toàn không đủ để khống chế cả một địa bàn khổng lồ như thế.

Nói trắng ra thì, để làm kẻ thống trị của một vị diện, vốn là nghiệp vụ chuyên

môn dành cho Thiên Đạo.

Chuyện này đổi lại để những Cổ Thánh khác làm, thì chút đạo nguyên kia cũng

chẳng là gì thôi, bởi vì quy mô và Thiên Đạo quá lớn.

Bản thân Khương Thành cũng là do có đạo tâm quá đặc biệt, nó được buộc lại

với huyền văn và thế giới trong cơ thể, vả lại, căn cơ của hắn ở thời kỳ Thánh

Tôn quá đỗi hùng hậu, thế nên đạo nguyên cũng mạnh hơn những Cổ Thánh

khác rất nhiều, tạm thời vẫn có thể miễn cưỡng duy trì được.

Trong quá trình sắp xếp và sữa chữa Bug ở vị diện hết lần này đến lần khác, thế

giới trong cơ thể của Khương Thành cũng đang được thăng cấp nhanh chóng.

Bởi vì hắn nhận được một lượng lớn kinh nghiệm cảm ngộ.

Về những thứ liên quan đến các loại hệ thống tu luyện và hệ thống chiến đấu,

tuy trước kia thực lực của ca này mạnh, nhưng đó giờ hắn chưa từng đi nghiên

cứu một cách tỉ mỉ chuyên sâu như thế.

Đặc biệt là một Thiên Đạo, mỗi lần trau chuốt đều phải bắt tay từ bản chất của

nó, nên thứ nhìn thấy đều là những gì ảo diệu có chiều sâu nhất.

Những cảm ngộ này, khiến cho thế giới bên trong của hắn không ngừng được

hoàn thiện, không ngừng tiến bộ và tốt hơn.

Và điều cuối cùng mang lại là, thực lực được tăng một bậc.

Khương Thành biết rất rõ, rằng bản thân đã gặp được cơ duyên lớn nhất trong

lịch sử.

Và còn là kiểu trước nay chưa từng có nữa.

Loại cơ hội đóng vai Thiên Đạo thế này, những người khác căn bản không gặp

được.

Mà dù cho có gặp được, nhưng bọn họ lại không có hệ thống, nên ngay từ cửa

đầu tiên đã rớt rồi.

Trong tầm nhìn của hắn, tất cả chúng sinh ở Vạn vực Hạ giới giống như từng

ước số biết chuyển động vậy.

Bọn họ sống, tu luyện, chiến đấu, tụ tập, chia xa…

Đối với Khương Thành, nó đã không còn là những vở kịch nữa, thay vào đó, là

từng linh kiện trong cái công xưởng cực khủng mang tên vị diện đang tự chuyển

động.

Ở nơi đây, thực ra hắn nhìn thấy rất nhiều “người quen.”

Là những tinh anh Vạn vực năm đó đi theo hắn tiến vào Tiên giới như Tỉ

Trường, Quy Tàng, Lăng Tinh, Hư Uyên, Thái Thường, Thanh Vân và Tịch

Vân.

Nhưng hắn cũng không hề cố tình làm chút gì đó cho bọn họ, giống như khi

trước lúc gặp “Phi Tiên môn”.

Nhìn thấy bọn họ gặp phải nguy hiểm, hắn không hề nhúng tay.

Và hắn cũng không cố tình sắp xếp cơ duyên kỳ ngộ gì đó cho bọn họ, tất cả

đều xem tạo hóa của bản thân họ.

Mọi thứ đều rất công bằng và chính trực, không hề mang theo bất cứ tình cảm

riêng nào.

Chỉ có thực hiện chức trách của Thiên Đạo như một người máy, hờ hững nhìn

xuống từng góc một trong vị diện, mỗi khi có xuất hiện nhân tố nào làm ảnh

hưởng đến sự ổn định và cân bằng của vị diện, hắn sẽ lập tức đi xử lý.

Hắn biết rất rõ, qua được vòng này rồi, tình huống ở phía sau sẽ càng phức tạp

hơn nhiều.

Đến lúc đó hẳn sẽ xuất hiện Tiên giới.

“Kỳ lạ, vì sao vị diện này lại chưa xuất hiện Giả Tiên giới nhỉ?”

“Lẽ nào nó khác với tuyến thời gian năm đó mình từng trải qua?”

Hắn không rõ lắm về chuyện này.

Qua sự cố gắng “làm việc” của hắn, cả Vạn vực Hạ giới càng lúc càng có nhiều

cao thủ Nhập Thánh và Thánh Giai xuất hiện.

Nhưng những người này, dù có tu đến Thánh Giai đỉnh phong, cũng chẳng có

không gian để đột phá, vẫn không một ai phi thăng lên Tiên giới được.

“Xảy ra vấn đề gì rồi sao?”

Khương Thành nhìn lướt qua linh mạch cửu giai đã buộc với đạo tâm của mình,

quả nhiên nơi đó đã trở thành trung tâm của Vạn vực Hạ giới, thu hút rất nhiều

tu sĩ đến.

“Lẽ nào cái thế giới này không có trạm kiểm soát Tiên giới?”

“Hay là, mình cần phỉa tiến hóa Vạn vực Hạ giới thành Tiên giới?”

“Nếu là như vậy thì…

Hắn phất tay, nâng cấp linh mạch cửu giai kia lên thành tiên mạch nhất phẩm.

Bỗng chốc, Hạ giới xuất hiện khí tiên nguyên vốn không nên tồn tại.

Những sinh linh sống ở xung quanh tiên mạch kia, dù là Nhân tộc, Yêu tộc hay

Linh tộc, gần như đều điên cuồng.

“Đù mé, linh khí gì thế này?”

“Sao ta có cảm giác, tiện một chút thôi cũng đủ hơn được vô số linh mạch cửu

giai rồi?”

“Hoàn toàn là hai cấp bậc linh khí mà!”

“Lẽ nào, đây là tiên khí trong truyền thuyết?”

Một vài người có cảnh giới ở cấp Thánh giả đỉnh phong đã bắt đầu đột phá tại

chỗ kế bên tiên mạch này.

Ai ai cũng thành tiên ngay tại chỗ.

Chỉ là, tranh chấp cũng nhanh chóng nhấc lên.

Tiên mạch chỉ có một dòng thế thôi, phạm vi bao phủ cũng chỉ lớn chừng đó, ai

cũng muốn được chiếm một phần, có người còn muốn độc chiếm luôn nữa.

Đối với màn gió tanh mưa máu ở bên dưới, Khương Thành không quan tâm

mấy.

Hắn chỉ đang đợi vị diện này thăng cấp.

Tuy nhiên, từ khi linh mạch kia bắt đầu xuất hiện, cho đến mười năm sau, Hạ

giới cũng đã xuất hiện hàng trăm Chân Tiên rồi, nhưng hắn vẫn chưa được

thông qua ải này.

“Chắc không đến mức bắt mình phải nâng trình của cả Hạ giới lên tầm Tiên giới

đâu nhỉ?”

“Thế thì làm khó mình quá rồi.”

Tuy Hạ giới này của hắn đã xuất hiện Tiên nhân rồi, nhưng tiên mạch thì lại chỉ

có một.

Mà Tiên giới của năm đó, tiên mạch không tới hàng chục triệu thì cũng có tám

triệu cái, vả lại phẩm chất còn đa dạng nữa.

Cái cao nhất là tới cấp bậc tiên mạch cửu phẩm.

Khương Thành mà muốn coppy cho ra kiểu rầm rộ cỡ đó, bắt buộc phải tạo

thêm hàng triệu cái tiên mạch nữa, mới miễn cưỡng đạt đủ chỉ tiêu.

Nhưng cho dù hắn làm như vậy thật, thì có vẻ vẫn còn hơi khác so với Tiên giới

chân chính.

Cuối cùng hắn cũng ý thức được vấn đề nằm ở đâu.

“Tiên mạch của Tiên giới, tất cả đều được căn nguyên thế giới sinh ra.”

“Dù dòng tiên mạch này của mình được nâng cấp cao đến đâu, thì nó cũng

không phải là căn nguyên thế giới.”

“Căn nguyên thế giới ở nơi này lại không phải do mình khống chế, thế mình

tính là Thiên Đạo gì nữa?”

Hắn không hề biết là, khi hắn nghĩ ra được vấn đề này, thực chất cũng đã chạm

đến điều mấu chốt cốt lõi của Thiên Phong thạch rồi.

Nếu hắn tìm cách thăm dò sâu thêm nữa, biết đâu thật sự có thể tìm thấy nguồn

gốc năng lượng của Thiên Phong thạch, thực tế là đến từ Nguyên Tiên giới ở

bên ngoài, rồi phát hiện ra căn nguyên thế giới của Nguyên Tiên giới, đang bị

các Giáng Thần giả rút lấy thông qua Thiên Phong thạch.

Vậy thì, hắn rất có thể sẽ phá được kế hoạch của Giáng Thần giả.

Chỉ là, dù cho ca này đã thành “Thiên Đạo thực tập”, nhưng mạch não vẫn khác

với người thường.

Ở trong mắt hắn, màn thử thách này chỉ là ảo cảnh được mô phỏng ra thôi.

Nên cản bản không hề tồn tại thứ gọi là căn nguyên thế giới.

“Nếu đã không tồn tại, thì ta tự mình tạo ra một cái là được rồi.”

Hắn không hề biết căn nguyên có hình dáng như thế nào.

Trong đầu Khương Thành hồi tưởng lại hơi thở của A Linh ở Huyền giới năm

đó, và tiếp tục nâng cấp tiên mạch.

Từ nhất giai thoắt cái tăng lên cửu giai.

Lần này, những sinh linh sống ở lân cận tiên mạch càng điên cuồng hơn.

Nhưng ngoài hàng trăm người đã thành tiên kia ra, thì những người khác căn

bản không thể chịu nổi khí tiên nguyên dày đặc như thế kia, có rất nhiều người

nổ tung ngay tại chỗ.

Trận tai kiếp này, nhanh chóng đánh sập sự ổn định của vị diện.

Ngay tức khắc, Khương Thành nghe thấy âm thanh thông báo mình đã chết của

hệ thống.

Sau khi sống lại, hắn chìm vào suy tư.

“Xem ra, nâng cấp tiên mạch không thể giải quyết được vấn đề này.”

“Cũng phải, căn nguyên thế giới đâu phải được tiến hóa từ linh mạch và tiên

mạch.”

“Nếu như xem vị diện như một con người, thì căn nguyên thế giới hẳn là… khí

hải của hắn?”

“Hay là, thử đưa khí hải của mình kết nối với vị diện này, dùng tiên lực trong cơ

thể mình làm nguồn sức mạnh của vị diện này?”

Khi ý tưởng này vừa nhảy ra, Khương Thành tức tốc hành động ngay.
Bình Luận (0)
Comment