Nghe đám Ngụy Miểu và Thân Lô ngươi một câu ta một câu giải thích, cuối
cùng Khương Thành cũng hiểu rõ quy tắc của khôi lỗi chiến.
“Sao… có vẻ giống điều khiển nhân vật chiến đấu thế nhỉ?”
Hắn ngẫm lại, phát hiện đúng là thế thật.
Vậy chẳng phải không gian ảo sẽ kết hợp với khôi lỗi chiến và biến trận quyết
đấu ban đầu trở thành một ván game nhập vai hay sao?
Hắn nhìn sơ qua con rối liên kết với mình, phát hiện nó chính là một con rối thể
hệ tiên lực bình thường.
Tu vi chừng Đế Cảnh thất trọng.
Ngoài ra không còn gì nữa.
Không có huyết mạch, không có thần hồn, không có ý thức.
Cảm ngộ quy tắc của bản thân hắn dường như không thể vận dụng trên người
con rối.
Thứ duy nhất sử dụng được e rằng chỉ có một ít võ kỹ thi triển bằng tiên lực.
“Cấp thấp vậy sao?”
“Vẫn là các ngươi biết chơi.”
“Quá khen quá khen!”
Tả Lục cười híp cả mắt, giống như một con cáo già đạt được mục đích.
Vừa rồi điều hắn lo lắng nhất chính là không thể kéo Khương Thành vào trong
trận khôi lỗi chiến này.
Chuyện tương tự như vậy từng xuất hiện khi đối chiến với Di trước đây.
Lúc đó hắn và Tả Nhị cũng phát động tổ hợp không gian ảo và khôi lỗi chiến
nhưng cuối cùng chẳng có gì xảy ra cả.
Nguyên năng bị Di trực tiếp phá vỡ, căn bản không có hiệu quả.
Cũng may có vẻ Khương Thành không có năng lực đó.
“Ngươi muốn chết thế nào?”
Hắn cũng điều khiển một con rối toàn thân màu xanh lục.
Mà tu vi tiên lực của con rối đã đạt tới trình độ Đạo Tôn.
Tuy cảnh giới này đặt ở Nguyên Tiên giới hiện nay chỉ có thể coi như tiên nhân
ở tầng dưới chót nhưng phải xem là so với ai.
So với Khương Thành Đế Cảnh thất trọng, Đạo Tôn cao hơn chừng sáu đại
cảnh giới, áp đảo không đủ để hình dung sự chênh lệch.
“Ha ha ha!”
Chín Giáng Thần giả còn lại đều cười phá lên.
“Ngon rồi.”
“Không ngờ giết chết Khương Thành lại đơn giản như vậy.”
“Tả Lục, thủ đoạn của ngươi đúng là bắt nạt người ta quá.”
“Ta cứ ngỡ cùng lắm chỉ làm được cảnh giới ngang bằng thôi, ai ngờ lại kéo
cảnh giới chênh lệch đến mức to lớn như vậy.”
“Tên này đối mặt với nguyên năng của chúng ta hoàn toàn không có sức phản
kháng.”
Lúc này bọn họ cũng được liên kết với một con rối.
Có năm người là Đạo Tôn, còn bốn người là Chí Tôn. Bất cứ ai đều có thể dễ
dàng nghiền ép con rối của Thành ca.
Tất cả con rối đều chỉ có tu vi tiên lực, không có pháp tắc không gian và bản
nguyên mà Đạo Tôn nên có.
Điều này cũng quyết định chiến đấu tiếp theo là quyết đấu võ kỹ.
Về phần các đồng đội của Khương Thành, có Lẫm Đế nhận được một con rối
cấp Đạo Tôn.
Bốn đệ tử Phi Tiên Môn Ngụy Miểu và Diệp Đường nhận được con rối cấp Chí
Tôn, mà Thân Lô và bốn đội viên của chiến đội Vấn Đao lần lượt nhận được
con rối cấp Thiên Tôn và Tôn Giả.
Nhìn qua, có thể so chiêu cùng đối phương cũng chỉ có mình Lẫm Đế.
Đám Ngụy Miểu và Diệp Minh cố gắng thì cũng miễn cưỡng tự bảo vệ bản thân
được một thời gian.
Mà bọn Thân Lô là đối tượng bị nghiền ép giống như Khương Thành.
“Tiêu đời.”
Thấy con rối của Khương Thành mới Đế Cảnh thất trọng, Lẫm Đế chỉ thấy hai
mắt tối sầm, suýt nữa bất tỉnh.
Nàng vốn còn đang mong chờ Thành ca có thể tạo ra kỳ tích lần nữa, sở hữu
một con rối cảnh giới cao hơn đối phương. Kết quả thì sao?
Nàng hít sâu, căm tức trừng mắt với hắn.
“Ngươi làm gì thế hả?”
“Tốt xấu gì cũng là một Cổ Thánh, sao cảnh giới lại bị ép xuống thấp như vậy?”
“Đây là ngươi nói tất thắng, cứ giao cho ngươi là được?”
Bị đồng đội nghi ngờ năng lực gánh team, Thành ca chỉ biết lúng túng sờ mũi.
“Ta cũng không biết vì sao nữa.”
“Nhưng ngươi yên tâm đi, trận chiến này chúng ta nhất định sẽ thắng.”
“Thắng cái đầu ngươi!”
Lẫm Đế vừa dứt lời đã thấy Khương Thành điều khiển vầng sáng hình người
màu xanh lam kia vung “kiếm quang” trong tay đâm ra.
Có lẽ là lần đầu điều khiển, lúc bay lên, con rối của hắn suýt nữa bước hụt.
Thấy cảnh tượng này, đám Giáng Thần giả đối diện cười ồ lên.
“Ha ha ha ha, đúng là hiếm thấy.”
“Ta phải chơi đùa cho đã mới được.”
Bọn họ cũng không buông lỏng cảnh giác.
Rõ ràng đã tạo ra thế áp đảo vượt qua mấy cảnh giới nhưng ba Giáng Thần giả
Tả Lục, Tả Ngũ, Tả Thất vẫn cùng xông lên.
Dù sao kẻ địch hàng đầu của họ cũng là Khương Thành. Còn những người khác
thì không cần nguyên năng vẫn có thể giải quyết dễ dàng.
Ba con rối đạt cấp độ Đạo Tôn xếp hình chữ phẩm 品, lập tức bao vây Khương
Thành.
Mà bên kia, những người khác vẫn chưa khai chiến.
Vì sự chú ý của mọi người đều tụ về đây, đám Tả Nhị chủ yếu vẫn là theo dõi
bọn Lẫm Đế, Ngụy Miểu. Chỉ cần họ không nhúng tay vào thì tạm thời hắn
cũng không có hứng phân tâm.
“Khương Thành, ngươi một đời dũng mãnh, chắc không ngờ mình sẽ chết oan
ức như vậy nhỉ?”
Tả Lục đằng trước cười to, sau đó vung kiếm vọt tới.
Con rối tản ra uy năng tiên lực của cảnh giới Đạo Tôn.
Khương Thành liếc mắt đã nhìn ra đối phương đang thi triển kiếm pháp gì.
Dù sao ở lĩnh vực kiếm thuật, hắn và Thu Vũ Tuyền xem như đứng đầu, bỏ xa
cả quãng mới đến lượt những người khác.
Hắn quả quyết thi triển kiếm đạo thập tam trọng, lại phát hiện con rối không mở
ra được thế giới kiếm đạo.
Vì con rối chỉ có tiên lực, không có thần hồn, không phát động được ý cảnh
kiếm đạo.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể lùi một bước, dùng những loại kiếm thuật
khác ứng đối.
Chênh lệch tu vi tiên lực giữa hai con rối là quá lớn. Khương Thành hiểu rõ, chỉ
cần một lần giao phong chính diện, con rối của mình chắc chắn sẽ vỡ nát.
Cho nên, hắn lựa chọn thả diều.
Chừng năm giây sau, con rối của hắn bị kiếm của Tả Thất đâm trúng, tan vỡ tại
chỗ.
Quả nhiên sau đó bản thân Khương Thành cũng treo.
Giáng Thần giả còn lại trong sân không hề reo hò chiến thắng.
Vì trận chiến vừa rồi đã đủ khó tin.
Tu vi tiên lực kém bao nhiêu đại cảnh giới, hơn nữa còn là lấy một địch ba,
Khương Thành vẫn chống đỡ được năm giây mới chết, thật sự không thể tưởng
tượng nổi.
Cũng khiến những Giáng Thần giả như họ ý thức được, rốt cuộc sở đoản của
mình kéo chân sau đến mức nào – ví dụ như võ kỹ.
“Bất kể ra sao, cuối cùng Khương Thành cũng chết.”
“Hắn chết thì kẻ địch khó giải quyết nhất cũng biến mất.”
“Rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.”
Tả Nhị chuyển ánh nhìn về phía Lẫm Đế.
“Ngươi định tự sát hay để chúng ta giết?”
“Nếu muốn chết cho oanh liệt, ta có thể thu hồi không gian ảo, đánh một trận
với với ngươi ở bên ngoài.”
Không có Khương Thành, bọn họ đối phó ai cũng thành thạo, lại có dịp bày ra
phong phạm cao nhân rồi.
Lẫm Đế lắc đầu.
“Không cần.”
Ngay lúc khôi lỗi của nàng tay trái đeo xích, tay phải cầm kiếm, chậm rãi bước
lên phía trước, Khương Thành cũng nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ
thống.
“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra thực lực kẻ địch, sắp xếp phương án thắng
lợi.”
“Ting! Kí chủ nhận được bộ dụng cụ sửa chữa nhân vật.”
Nghe phương án ngắn gọn này, Thành ca suýt lệ nóng quanh tròng.
Bao nhiêu năm trôi qua, cuối cùng hắn mới được lại nghe được phương án
thắng lợi của hệ thống mà không phải phục sinh xong bỏ đó.
“Ting! Kí chủ sống lại.”
Theo âm thanh nhắc nhở kết thúc, hắn lại sinh long hoạt hổ đứng giữa ô vuông.
Mà con rối màu lam đại diện cho hắn cũng xuất hiện trước mặt mọi người lần
nữa.