Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2552

Khương Thành là một người thông minh. Chỉ với một câu “Cảm ơn đám Giáng

Thần giả ban tặng” của Tiên Mẫu, hắn lập tức hiểu rõ chân tướng.

Mấy năm nay Thiên Đạo trở nên mạnh mẽ là vì khi chính thần ngã xuống,

Thiên Đạo có thể thu hồi đạo ấn và hấp thu hết đạo mà bọn họ lĩnh ngộ được.

Chi tiết này cho thấy thật ra Tiên Mẫu vẫn luôn cố gắng phát triển Thiên Đạo,

để nó vượt qua đẳng cấp của vị diện.

Từ cuộc chiến tranh giành thần vị, nàng đã sắp đặt một ván cờ cực lớn.

Và đây mới chỉ là một góc của ván cờ mà thôi.

Ở một góc khác, nàng còn ấp ủ âm mưu làm suy yếu căn nguyên thế giới.

Chuyện này nàng không hề ra tay, vì nàng vốn không làm được.

Nhưng có người khác làm được, đó chính là Giáng Thần giả.

Khi Giáng Thần giả lợi dụng Thiên Phong thạch hấp thu căn nguyên thế giới,

đưa Nguyên Tiên giới về thời mạt pháp, Thành ca vẫn tò mò vì sao Tiên Mẫu

chẳng tỏ ra sốt ruột chút nào.

Bây giờ cuối cùng hắn cũng biết được chân tướng.

Giáng Thần giả hấp thu căn nguyên thế giới, khiến đẳng cấp vị diện của Nguyên

Tiên giới giảm xuống nhưng Thiên Đạo không bị hấp thu cùng cho nên vẫn

không chịu tổn hao.

Một bên thăng một bên giáng, cuối cùng Thiên Đạo biến tướng vượt qua đẳng

cấp của vị diện, hoàn toàn chiếm ưu thế tuyệt đối.

Chậc chậc, thảo nào năm đó khi liên minh Thần Đạo bị đám Giáng Thần giả lừa

gạt, rót sức mạnh đạo ấn vào Thiên Phong thạch, toàn bộ quá trình Tiên Mẫu

không hề đứng ra nhắc nhở ngăn cản.

Đó chính là kết quả mà nàng mong muốn nhỉ?

Bất kể là Giáng Thần giả hay chính thần, thật ra đều đang hành động theo

phương hướng mà nàng mong muốn.

Khương Thành ngẫm nghĩ, phát hiện dường như hành động của mình đã nằm

trong dự đoán của Tiên Mẫu.

Nếu căn nguyên thế giới thật sự bị Giáng Thần giả hút hết toàn bộ thì Nguyên

Tiên giới sẽ lập tức bị hủy diệt, kế hoach của nàng chẳng khác gì tự sát.

Cho nên bước cuối cùng trong kết hoạch, nàng vẫn cần diệt trừ đám Giáng Thần

giả kia, thu hồi căn nguyên thế giới bị hao tổn.

Nàng biết sớm muộn gì mình cũng phải đánh một trận với Giáng Thần giả.

Để thêm phần chắc chắn, thậm chí nàng còn cố tình hiện thân chiến đấu với

mình, nhún nhường nhờ cậy, nói gì mà bây giờ diệt trừ được Giáng Thần giả chỉ

có ngươi, vì tương lai Nguyên Tiên giới vân vân và mây mây…

Về sau trong trận đoàn đội chiến đỉnh cấp ở Thiên Dịch sơn, mình đã tiêu diệt

tất cả Giáng Thần giả như nàng mong muốn.

Nàng thuận lợi thu hồi căn nguyên thế giới tàn dư từ Thiên Phong thạch và tiên

sơn, khôi phục nguyên khí của Nguyên Tiên giới.

Dường như tất cả Nguyên Tiên giới đều trở về lúc ban đầu, song không ai biết

rằng, Thiên Đạo đã mạnh hơn hẳn vị diện này, không người nào có thể chạm

đến nữa.

Sau khi nghĩ thông suốt tất cả, Khương Thành không cách nào nhìn thẳng nữ

nhân trước mặt nữa.

Thật đáng sợ!

Đây mới thật sự là thiên địa vi cục, chúng sinh vi kỳ.

Trước đây hắn nghĩ Cung Tình đã xem như đỉnh cao của âm mưu tính toán rồi.

Bây giờ so với giáo sư chuyên gia Tiên Mẫu, Cung quân sư chẳng khác nào học

viên sơ cấp.

“Ta rất tò mò, nếu ta không khiêu chiến với đám Giáng Thần giả kia thì ngươi

định làm thế nào?”

Đối mặt với vấn đề này của hắn, Tiên Mẫu không cần nghĩ mà trả lời ngay.

“Ta sẽ nâng đỡ năm người kia, liên thủ với bọn họ.”

Khương Thành biết năm người nàng nói chính là đám ngũ thần Hồn Tổ, Minh

Tổ.

“Được rồi, chuyện đến nước này, ngươi đã đạt được mục đích rồi.”

“Ngộ đạo Tiên thụ của ta đã trả cho ta được chưa?”

“Ngộ đạo Tiên thụ?”

Tiên mẫu ngẩn người, tỏ vẻ khó tin nói: “Thế mà ngươi lại đánh mất Ngộ đạo

Tiên thụ?”

Rất ít người biết chuyện Ngộ đạo Tiên thụ của Thành ca, dù sao cái cây này

bình thường đều phát huy uy lực trong cơ thể.

Nhưng Tiên Mẫu lại ấn tượng sâu đậm.

Dù sao năm đó ở biển Thiên Đạo, lần mà Khương Thành suýt bị Thiên Đạo

nuốt chửng chính là nhờ Ngộ đạo Tiên thụ cứu nguy.

Nàng đứng ngoài xem hết cả quá trình, biết đó là con bài tẩy cuối cùng.

“Ngươi đừng giả vờ với ta.”

Khương Thành lập tức sa sầm mặt.

“Lúc trước Ngộ đạo Tiên thụ của ta gửi vào căn nguyên thế giới của Thiên

Phong thạch, nếu ngươi thu hồi sức mạnh căn nguyên thì chắc chắn Ngộ đạo

Tiên thụ cũng phải thu về cùng chứ.”

“Còn không mau đưa ra đây?”

Hắn vươn tay, tỏ vẻ ngươi không đưa thì đừng trách ông đây không khách khí.

Tiên Mẫu không khỏi đau đầu.

Bây giờ Thiên Đạo đã vượt qua đẳng cấp vị diện, Nguyên Tiên giới trừ Vô Định

Cổ Thánh không màng thế sự ra, cũng chỉ có Khương Thành uy hiếp được tới

Thiên Đạo.

Lần này nàng đứng ra là để trấn an Thành ca và xây dựng quan hệ hữu nghị với

hắn, thực sự không muốn làm kẻ địch của hắn.

“Lúc thu hồi căn nguyên thế giới, ta thật sự không thấy tiên thụ nào hết.”

Thậm chí nàng còn giơ tay thề thốt.

“Ta có thể thề dưới danh nghĩa Thiên Đạo, nếu chuyện này ta lừa gạt ngươi thì

Thiên Đạo sẽ bị hủy diệt, từ nay về sau ta hoàn toàn biến mất, không thể hiện

thân.”

Khương Thành thấy bộ dạng nàng nghiêm túc thành thật sự vậy cũng tin tưởng

hơn mấy phần.

Nhưng chuyện liên quan đến Ngộ đạo Tiên thụ, hắn không thể từ bỏ như vậy

được.

“Ngươi bảo Thiên Đạo nhường đường, ta muốn đích thân vào hạch tâm căn

nguyên điều tra.”

Đổi thành người khác đưa ra yêu cầu này, Tiên Mẫu sẽ chẳng thèm liếc mắt.

Nhưng lần này để nhận được sự tín nhiệm của Khương Thành, nàng gật đầu

không chút do dự.

“Được, đi theo ta.”

Ngay sau đó, Thành ca được nàng đưa tới nơi trung tâm nhất của Nguyên Tiên

giới.

Căn nguyên thế giới không có hình thái cố định. Sau khi tới nơi, Khương Thành

đã mạnh đến cực điểm lâu rồi mới thấy lại cảm giác mình thật nhỏ bé.

Nhưng hắn cũng không cảm nhận được bất cứ sự công kích gì từ căn nguyên.

Cả người đắm chìm dưới quang huy của nó, thần hồn và tiên lực của hắn vốn bị

trọc thể ngăn trở dường như có thể thoát khiếu mà ra bất cứ lúc nào, trở về với

điểm bắt đầu.

Đó là sự hấp dẫn bản chất nhất, ẩn chứa ý vị huyền diệu khó giải.

Dõi mắt nhìn ra xa, trong tầm mắt hắn khi thì là muôn vàn huy quang giống

nhau, khi thì ẩn chứa sự thiên biến vạn hóa của tất cả lực lượng.

Nếu đưa những người khác vào đây có thể lập tức sinh ra cảm ngộ vô tận.

Đương nhiên trước đó họ sẽ hòa tan vào trong căn nguyên.

Tìm kiếm ở đây một lúc lâu, Thành ca thật sự không thấy bóng dáng Ngộ đạo

Tiên thụ đâu. Điều này khiến hắn hoàn toàn thất vọng.

Tuy bây giờ với thực lực của hắn và hệ thống tu luyện cổ quái, dường như tiên

thụ có cũng được, không có cũng chẳng sao.

“Sao rồi?”

“Thôi, cái gì là của mình thì vẫn là của mình, không là của mình thì không thể

cưỡng cầu.”

Khương Thành lắc đầu, quay về đại điện lúc trước.

“Theo ta thôi trắc, tiên cây ngộ đạo của ngươi chắc còn ở trong Thiên Phong

thạch.”

Tiên Mẫu sóng mắt lưu chuyển, suy nghĩ rất lung.

“Nếu lúc đó ta không nhìn thấy thì đáp án cũng chỉ có một, bị người trong

Thiên Phong thạch giấu đi rồi.”

“Được rồi được rồi, ngươi dừng lại đi!”

Thành ca tức giận trừng nàng.

“Giờ cái đinh trong mắt ngươi chỉ còn lại Thiên Phong thạch thôi chứ gì?”

“Khó giải quyết lắm phải không?”

“Đã vậy tự ngươi dây dưa với chúng đi, đừng có ngầm xúi giục ta.”

Bỏ lại câu này, hắn trực tiếp rời khỏi Vô Thượng Đạo Cực.

Trở lại bên ngoài, đám tiên nhân trước đó mang theo môn đồ tời tham gia kỳ thi

tuyển người vẫn đang tụ tập bên ngoài.

Vừa thấy bóng dáng hắn, Kỷ Linh Hàm lập tức tiến lên đón,

“Ngươi đã về rồi!”

Ánh mắt của Hàm muội tử còn vương nỗi sầu ưu. Nàng vốn tưởng lần này lại

phải chia ly một đoạn thời gian rất dài.

Mà khi hai người ôm nhau, bên cạnh cũng nổ ra một tràng hoan hô vang trời.
Bình Luận (0)
Comment