Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2586

Khương Thành khẽ cụp mi mắt xuống, nhìn nữ nhân muốn nhìn mình chịu thua.

“Đừng nói không được với nam nhân.”

Hắn cũng không biết đường đi của đạo lồng giam, ngay cả lần tiếp xúc đầu tiên.

Mà sức mạnh của hắn cũng không đủ mạnh đến mức có thể trấn áp căn nguyên

thế giới.

Nhưng mà hắn vẫn có lực trọc, một cách tốt để phá giải hệ thống thanh lọc

không khí này.

Sau khi lực trọc bao phủ lên bức tường trước mặt hắn, một vết lõm có thể nhìn

thấy bằng mắt thường xuất hiện trước mắt hắn.

Ngay sau đó, nó lan ra xung quanh với tốc độ cực nhanh.

Chỉ trong ba giây ngắn ngủi, lực trọc đã xuyên qua vào bức tường một cái lỗ có

kích thước bằng một hạt gạo.

Ngay khi Khương Thành nghĩ rằng còn phải phá hủy toàn bộ bức tường này thì

mới có thể thành công, những bức tường xung quanh đột nhiên biến thành

những đốm sáng rồi tan biến vào khoảng không.

“Vậy là qua quan rồi sao?”

Khương Thành nhanh chóng nhận ra ý nghĩ đó quá đơn giản rồi.

Vì bên ngoài của bọn họ, xuất hiện những bức tường mới.

Lần này “lồng giam” trở nên lớn hơn nhiều, với bán kính 10 trượng.

Hai người có đủ không gian để hoạt động, cuối cùng cũng tách ra khỏi cái thế

dính sát nhau.

“Ta còn tưởng rằng khó lắm cơ, không cẩn thận dùng sức hơi nhiều một chút,

suýt chút nữa rớt cái eo già của ta, ca đây hơi nghiệp dư rồi.”

Lăng biết rằng cha nội này chính là đang làm màu, nhưng kỹ năng của hắn

không tốt bằng người khác, cũng chỉ có thể kết hợp với động tác quẹt mũi.

“Woa! Khuynh đại ca thật lợi hại nha, cao thủ “dẫn muội” thật danh bất hư

truyền…”

Thành ca rất hài lòng, sau đó lại tiếp tục không ngừng cố gắng, lại dùng lực trọc

xuyên qua bức tường thứ hai.

Lần này mất thêm hai giây vì độ dày bức tường không giống nhau.

Tầng lồng giam thứ ba đã mở rộng ra bán kính một dặm.

Sau khi dùng sáu giây phá vỡ tầng tường này, cái lồng giam thứ tư có bán kính

hàng nghìn dặm giống như một quốc gia trong lồng rồi.

“Khương chưởng môn!”

“Sao ngươi lại đến đây rồi?”

Một giọng nói vừa ngạc nhiên vừa vui mừng vang lên từ xa.

Ngay sau đó, một Thánh Tôn của Mộc tộc lập tức xuất hiện trước mặt hai người

bọn họ.

Sau khi nhìn thấy Lăng, người này không khỏi sững sờ.

“Ý, vị này là?”

“Đây là tiểu muội của ta.”

Khương Thành giới thiệu đại một cái, sau đó đi thẳng vào vấn đề.

“Đạo của lồng giam này là đạo của ngươi à?”

“Phải!”

Thánh Tôn của Mộc tộc biến thành khuôn mặt nhăn nheo, cười khổ đung đưa

chạc cây của mình.

“Lần đầu tiên ta cảm thấy đạo mà ta tu luyện lại phiền toái như vậy.”

Khương Thành nhún vai hỏi: “Điều kiện thông quan là phá hết tường đúng

chứ?”

“Đúng vậy.”

“Tổng cộng có bao nhiêu tầng?”

“Hai mươi tầng, tầng sau khó hơn tầng trước!”

Vị Thánh Tôn Mộc tộc đó lại thở dài.

“Đây mới chỉ là tầng thứ tư mà thôi, sức lực của ta sắp đến giới hạn rồi.”

“Hơn nữa thời gian trôi qua, lồng giam này cũng sẽ không ngừng thu nhỏ lại.”

“Nếu trong thời gian hạn định không thể đột phá, cuối sùng sẽ bị ép đến không

còn chỗ trống, chết ngay tại chỗ này…”

“Vậy thì nguy hiểm quá rồi, quá khó luôn.”

Trong khi hùa theo, Khương Thành đã dùng lực trọc phá vỡ tầng này.

Những lời kể khổ của Thánh Tôn Mộc tộc kia đột nhiên mắc kẹt trong cổ họng.

Hắn ngẩn ngơ nhìn vị trí nơi bức tường thứ tư vừa mới biến mất, nhất thời

không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Mà khi hắn định thần lại, Thành ca đã đột phá tầng thứ năm ở nơi xa hơn.

“Woa, woa!”

“Trời ơi, chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Vị Thánh Tôn Mộc tộc kia thốt lên một câu cảm thán đến khó tin.

“Ngươi vậy mà lại phá vỡ nhẹ nhàng thế sao?”

Mãi đến lúc này hắn mới phản ứng lại, sự hiện diện của Khương Thành ở tầng

này của mình, vốn là kết quả của việc phá vỡ ba tầng đầu tiên kia.

“Hình như ngươi không dùng đạo của lồng giam này?”

“Đây, đây, đây, cũng thật thần kỳ quá rồi đó!”

Hắn biết rằng thực lực của Thành ca sâu không thể dò, nhưng tầng này là đạo

của hắn.

Là “Thần” ở đây, hắn biết độ khó trong đó.

Dưới sự gia trì của căn nguyên thế giới, đạo của mình vẫn bị người ta chọc

thủng đánh phá như chẻ tre, hắn không biết nên vui mừng hay nên thất vọng

nữa.

Thành ca cũng không quan tâm đến cảm xúc của hắn.

Hắn cứ như vậy phá lồng giam thẳng một mạch, khi đến mãi phần phía sau, vị

diện này càng lúc càng lớn.

Độ vững chắc của lồng giam càng ngày càng cao, nhưng trước sức mạnh của

lực trọc, nó vẫn giống như một cục băng gặp phải thời tiết nóng nực.

Đối với Thánh Tôn Mộc tộc đó, cửa ải này đủ để khiến hắn ta tuyệt vọng.

Đối với Lăng, cửa ải này là hoàn toàn không thể nhúng tay vào.

Nhưng đối với Khương Thành thì, hắn chỉ vui mừng vì cửa ải này rất đơn giản.

Chỉ cần phá hai mươi bức tường mà thôi, chẳng có chiêu trò gì phức tạp.

Sau khi bức tường cuối cùng biến mất, thông đạo này cũng biến mất, ba người

bọn họ cùng xuất hiện trên ô vuông thứ hai.

Mà ô vuông đó cũng chuyển dần từ xám bạc sang vàng.

Khương Thành lập tức chìm ý thức vào vòng xoáy hố đen trong cơ thể, quả

nhiên, hắn lại phát hiện ra một đạo chủng mới.

Sau khi ném nó vào hắc động trong tiểu thế giới của mình, đạo chủng đại diện

cho đạo lồng giam cũng tiêu tan bên trong.

Nhắc nhở của hệ thống vang lên, hắn thành công nhận được kỹ năng Thiên Đạo

của đạo lồng giam.

“Phương thức ngộ đạo kiểu này thực sự là phạm quy mà!”

Nhớ lại năm đó khi còn là Đạo Thánh, ta còn lo rằng mình sẽ không thể ngộ ra

được đạo trong tương lai, dẫn đến không thể bước vào cảnh giới Đạo Thần.

Còn bây giờ, đạo có thể được bán sỉ luôn.

“Con đường tu luyện, chính là đơn giản và chân chất như vậy, haiz!”

Cảm khái vài câu, hắn nói với vị Thánh Tôn Mộc tộc này: “Bọn ta muốn đột

phá cửa ải kế tiếp, ngươi ở chỗ này đợi bọn ta.”

“Hoặc là trở về luôn cũng được.”

Thánh Tôn Mộc tộc rất sùng bái hắn, vẫn muốn sát cánh chiến đấu cùng thần

tượng, thế nên nhiệt tình báo danh: “Khương chưởng môn, cho ta theo ngươi

đột phá cửa ải đi mà!”

Thành ca cân nhắc suy nghĩ, lỡ như tầng tiếp theo tương tự với không gian ba

thước như vừa rồi, chẳng phải là ba người chen chúc nhau sao?

Cảnh tượng thật làm người ta mất hứng mà?

Hắn lặng lẽ nắm lấy tay Lăng, tay còn lại vỗ vỗ vị Thánh Tôn Mục tộc đó,

nghiêm túc nói: “Phá ải thực sự là quá nguy hiểm, làm sao ta có thể để người

của mình gặp phải nguy hiểm chứ?”

“Càng huống hồ, để ngươi lại tất có chỗ hữu dụng, tương lai sẽ có ích lợi lớn!”

“Đừng chết vô ích, ta cần sức mạnh của ngươi được dùng trong lúc cần thiết

nhất!”

Chỉ trong vài câu ngắn ngủi, Thánh Tôn của Mộc tộc cảm động đến mức sụt sà

sụt sịt.

Sau đó nước mắt lưng tròng nhìn theo Thành ca dẫn theo em gái cùng nhau đi

vào cửa thứ ba.

Sau khi bước vào cửa ải này, Thành ca ngay lập tức tỏ ra thất vọng.

Bởi vì vị diện này khá lớn, nhìn một cái không thấy nổi điểm tận cùng.

Hắn chỉ có thể buông tay Lăng ra, lời nói thành khẩn, tình ý sâu xa, nghiêm túc

nhắc nhở em gái giữ an toàn, đừng ở xa hắn quá.

Lăng bị đánh giá thấp, chỉ có thể cười thầm: “Ngươi đúng là cao thủ “dẫn

muội” chuyên nghiệp, suy nghĩ cũng thật là rất chu đáo đấy chứ.”

Thành ca giả vờ nghe không hiểu hàm ý của nàng ta.

“Đó là chuyện mà ta nên làm thôi!”

Hắn chẳng buồn quan sát tình hình xung quanh nữa, cứ thế hét thẳng lên trời.

“Ải này là ai?”

“Mau ra đây phổ cập một chút về quy tắc thông quan đi, ta đang vội, gấp lắm.”

Giọng nói của hắn vang vọng khắp vùng hoang dã xung quanh, không biết tiếng

nói truyền đi bao xa.

Nhưng đã tròn một phút trôi qua rồi, vẫn không đợi được người trong ý nghĩ
Bình Luận (0)
Comment