Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2623

Tiên Mẫu nhớ ra, chuyện đầu tiên sau khi bản thân trở thành Chủ Thiên Phong

thạch, chính là phong ấn trấn áp bia đá Tứ Giới.

Mà mục đích đúng là vì để ba người Thánh Hoàng, Lăng và Thu Vũ Tuyền vĩnh

viễn không có ngày nổi danh.

Bây giờ nghe thấy lời này, nàng cảm giác mình có thể đã làm sai chút gì đó rồi.

Nhưng bây giờ muốn lập tức lấy ra bia đá Tứ Giới thì không dễ dàng như vậy.

Bởi vì lúc ấy sau khi nàng đang trấn áp bốn tấm bia đá, còn làm chút việc dư

thừa, đó chính là gây ra một vòng Hỗn Độn ở phía bên ngoài “trông chừng”

miễn phí.

Mặc dù Hỗn Độn chi tinh là Thiên Phong thạch chuyển hóa hỗn độn loạn lưu

mà đến, nhưng cũng không thuộc về Thiên Phong thạch.

Một chủ Thiên Phong thạch như nàng không thể làm chủ.

Muốn cho Cẩn và Lăng xuất hiện ở bên ngoài, bây giờ nàng phải nghĩ cách xử

lý sạch nhóm Hỗn Độn chi tinh.

Đừng nói bây giờ thuật phân thân của nàng, mặc dù rảnh rỗi, không dễ nghĩ

cách.

Nên làm thế nào cho phải đây?

Có lẽ là tâm linh tương thông, lúc này Khương Thành cũng nghĩ tới bia đá Tứ

Giới.

Hắn nhớ Chí từng đi vào Thiên Phong thạch, lấy thân phận người xem mà nhìn

đại chiến Tiên Mẫu và Vô Lăng.

“Vậy bốn tấm bia đá cũng là một vị diện khác?”

Chí gật đầu.

“Phải, vậy là ánh chiều tà của bốn thế giới trước kia, cũng không coi là cùng

một vị diện với Thiên Phong thạch, thế nên ta có thể xuất hiện ở kia.”

Khương Thành lại nghĩ tới một chuyện, không khỏi buồn bực nói: “Vậy ngươi

âm thầm trợ giúp Vô Lăng tăng tốc đả thông tấm bia đá thứ ba, lại là vì cái gì?

Sự hiện hữu của hắn dường như không quan trọng.”

“Không, không, không.”

Chí khoát tay, không đồng ý cách nói trên.

“Vô Lăng rất hữu dụng, kế hoạch của ta cần hắn nhanh chóng đi lên chín tầng

cao đài.”

“Nhanh chóng? Ngươi giúp hắn, chính là vì tạo ra thời gian sai lệch?”

“Thời gian sai lệch?”

Chí cũng chưa từng nghe qua từ này, chẳng qua hơi nghĩ đã hiểu hàm nghĩa.

“Không sai, quả thật như thế. Chỉ có thừa dịp Cẩn và Lăng bị kéo vào trong tấm

bia đá, nhanh chóng khiến Vô Lăng đi lên chín tầng cao đài, ta mới có thể được

cơ hội bây giờ.”

Khương Thành không rõ cơ hội theo lời hắn là cái gì.

Mặc dù trong đầu Tiên Mẫu đầy tính toán, nhưng vẫn không nhìn ra.

“Hắn đi lên Cao Đài, ngươi có thể được cái gì?”

Chí khoát tay lần nữa.

“Ta không chiếm được cái gì, nhưng hắn lên Cao Đài, ngươi sẽ xuất hiện,

không phải sao?”

Nhẹ nhàng đặt một câu hỏi ngược lại khiến Tiên Mẫu có cảm giác bị tính kế

càng thêm nồng đậm.

“Ngươi sớm biết ta sẽ xuất hiện? Hơn nữa hay là tại chờ ta và Vô Lăng đánh

một trận?”

“Không sai.”

“Tại sao?”

Nhìn nàng một cái vô cùng sâu, ý vị sâu xa nói: “Bởi vì ta vẫn chờ đợi ngày

ngươi tiếp nhận Thiên Phong thạch.”

“Ngươi nói gì?”

Là tông sư chơi tâm kế, cho tới bây giờ Tiên Mẫu đều là người điều khiển quân

cờ, người khác đều là tượng gỗ, chỉ có số phận bị nàng tính toán và lợi dụng.

Nhưng lần này, rốt cuộc nàng cũng có cảm giác bị người khác coi là con cờ để

lợi dụng.

Vụt!

Thạch kiếm trong tay Chí xẹt qua mặt đất, mang theo chút đá sỏi, giương lên

một lần nữa.

“Được rồi, hai người chúng ta cũng nên tiến hành cuộc chiến cuối cùng.”

Hắn quay đầu lại nhìn về phía Khương Thành, nghiền ngẫm cười một tiếng.

“Ngươi không biết đối phó nữ nhân này như nào, nhưng ta có biện pháp, yên

tâm đi.”

Trong lòng Thành ca tự nhủ ta yên tâm cái gì?

Ta vốn không còn trông cậy vào việc ngươi tới ra tay thay ta?

Hơn nữa này sao đây chính là cuộc chiến cuối cùng?

Ca đây là nhân vật chính không cần ra sân sao?

Đế đao trong tay Tiên Mẫu khẽ chuyển động, mặc dù trong lòng còn tồn đọng

vô số nghi ngờ, nhưng một đao kia vẫn vung lên không chút do dự.

Thứ một đao kia đem theo vẫn là loại sức mạnh mới toàn diện mà nàng dung

hợp ý chí Thiên Đạo và căn nguyên thế giới tạo ra.

Nàng dựa theo hiểu biết đối với võ đạo, hung hãn giết Chí ở phía đối diện.

Trong phút chốc, trời đất thay màu.

Vào giờ khắc này, tất cả Thánh Tôn ở đó đều bất giác sinh ra cảm xúc sợ hãi và

kính sợ.

Mặc dù Tiên Mẫu khống chế sức mạnh rất tốt, hoàn toàn không lan đến gần

những người khác. Nhưng căn nguyên thế giới và Thiên Đạo chính là cơ sở sinh

tồn của vô số sinh linh.

Khi hai thứ kết hợp thành một luồng sức mạnh, cho dù Kỷ Linh Hàm và Mạc

Trần Lam Đề, hoặc là Hồn tổ và Minh Tổ, tất cả đều cảm nhận được nguy hiểm

cực hạn theo bản năng.

So sánh với sức mạnh của Tiên Mẫu, lúc trước thần quang của bốn người Kim

Đồng Ngọc Nữ giống như đùa giỡn, căn bản không đáng nhắc tới.

Mà ở nơi trung tâm của luồng sức mạnh to lớn mênh mông, Chí đánh trả vô

cùng đơn giản, chính là tung kiếm quét nửa vòng tròn ở trước người.

Sau đó, mới vừa rồi sức mạnh to lớn mênh mông còn huy hoàng như mặt trời đã

bị ngăn cách ra ngoài.

Sau một khắc, hắn dùng lực thanh gia trì kiếm đạo thập tứ trọng, chuyển thủ

thành công.

Cứ giao chiến đơn giản một lần như vậy, Tiên Mẫu lập tức biết sức mạnh của kẻ

địch trước mặt này.

Cũng là lực thanh, thứ Vô Lăng nắm giữ chỉ là một vũng nước đọng, còn Chí

nắm giữ một hồ mênh mông mờ mịt.

Lần trước Vô Lăng dựa vào vũng nước đọng cũng có thể giết nàng qua lại, bây

giờ đối mặt với Chí, rõ ràng nàng bất lực.

Tiên Mẫu không thể hiện nhiều thủ đoạn vô dụng, nàng nhanh chóng lấy mộc

trượng đạt được trước đó không lâu.

Nếu thủ đoạn bình thường không đánh lại, vậy thì quyết đoán vận dụng đại sát

khí.

Thần khí vừa ra, quả thật hiệu quả không giống bình thường.

Vốn dĩ lực thanh chèn ép như mây đen, lập tức đã bị ngăn lại.

Nhưng… Cũng chỉ là ngăn lại.

Trong ý tưởng của Tiên Mẫu, cảnh mộc trượng vừa ra, lực thanh trực tiếp bị xóa

đi lại không xuất hiện.

Lúc trước mộc trượng có sức mạnh vô địch, gặp thần giết thần ở trong tay Vô

Lăng, lúc này chấn động kịch liệt, giống như gặp phải kình địch lớn nhất.

Lực thanh tới tiếp xúc bắt đầu biến mất chút một, nhưng tốc độ chậm không thể

tin nổi.

Cứ theo đà này, nàng muốn giết Chí trước mặt thì người xem bên ngoài phải ăn

no uống đủ rồi ngủ một giấc.

“Tại sao có thể như vậy?”

“Điều này không thể nào!”

Tiên Mẫu không biết đây là lực thanh, nhưng kẻ ngu cũng biết cấp bậc của

luồng sức mạnh này ở trên căn nguyên thế giới.

Nhưng sao thế gian tồn tại sức mạnh như vậy?

Khi nàng đang hoài nghi nhân sinh, mộc trượng trong tay đột nhiên trống rỗng,

giống như vốn dĩ dùng hết khí lực toàn thân đấu với người khác, bỗng nhiên đối

phương dời đi.

Mà trên thực tế, Chí đúng là đột nhiên thu hồi lực thanh.

Rút lui không có chút ý nghĩa, mộc trượng của Tiên Mẫu tiến quân thần tốc,

trực tiếp đánh tới trên người mình.

Có thể nói là tự tin đến mức độ cuồng vọng.

Sau đó, mộc trượng bị ngăn lại lần nữa.

Cũng không thể xóa sổ hắn.

Về phần nguyên nhân, ngoài “bản ngã” thần kỳ của hắn quá mức nghịch thiên,

cũng bởi vì bảo quan đỉnh đầu hắn bỗng nhiên sáng lên ánh sáng nhẹ.

Vòng ánh sáng nhạt bao trùm ở bên ngoài người Chí, khó khăn chặn lại sự xâm

nhập của mộc trượng.

“Đây không phải là thần khí sao?”

Thành ca lập tức nhận ra.

“Thì ra là món thần khí rơi vào trong tay Chí!”

“Mũ quan lại có thể ngăn cản mộc trượng tiêu hủy?”

Tiên Mẫu chỉ có thể thu hồi mộc trượng.

Đến bước này, nàng cũng biết Chí đến đã có chuẩn bị, hoàn toàn có sách lược

ứng phó với tất cả thủ đoạn của mình.

“Nếu đã như vậy…”

Nàng bay lui về phía sau, kéo ra khoảng cách với Chí.

Ùng ùng!

Cửu Trọng Cao Đài dâng lên ầm ầm, đương không xuất hiện ở bên ngoài Thiên

Phong thạch.

Nàng đứng sừng sững ở trên Cao Đài, đế đao trên tay phải chậm rãi giương lên

lần nữa.
Bình Luận (0)
Comment