Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2625

Tiên Mẫu nhìn Chí ở phía trên đã thay thế bản thân ngồi trên Hắc Thạch vương

tọa, trong lòng Tiên Mẫu cực kỳ không cam lòng, đồng thời, lại cảm thấy dường

như thân quen với màn này.

Trước đó không lâu, trải qua năm tháng vô tận, Vô Lăng hao hết trùng trùng

tính toán bị nàng nẫng tay trên, mai mối cho nàng.

Mà bây giờ, dường như trải qua năm tháng vô tận, hao hết bao nhiêu tính toán

nàng lại bị Chí nẫng tay trên, mai mối cho đối phương.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau!

Chí vốn dĩ không thể nắm quyền Thiên Đạo trong tay, càng không thể nhận

được quyền chi phối căn nguyên thế giới.

Lá bài cuối của hắn chính là - Thiên Phong thạch có quyền hạn cao cấp hơn.

Vào thời khắc cuối cùng tung ra lá bài cuối cùng, hắn thắng tất cả.

Nhưng Tiên Mẫu hiểu, chuyện không đơn giản như vậy.

“Từ khi nào ngươi đã bắt đầu bố trí?”

Sau khi Chí ngồi lên ghế đá, nhanh chóng bắt đầu tiếp quản Thiên Đạo và căn

nguyên thế giới, thời gian dù chốc lát cũng không lãng phí.

Mái vòm hình thành trên đỉnh đầu biển Thiên Đạo, dưới sự thao túng của hắn,

chậm rãi chìm xuống.

Mà đối mặt vấn đề này của Tiên Mẫn, hắn ngoài bận rộn, cũng lộ vẻ nhớ ra,

hình như đang suy nghĩ bản thân từng làm qua những thứ gì.

“Vậy cũng quá sớm.”

“Là thời kỳ chiến đấu tranh đoạt thần vị nhỉ?”

Tiên Mẫu nhanh chóng liên tưởng đến một vài chuyện.

“Năm đó ta để bọn họ tiến vào Thiên giới đi rèn luyện, đám người Phi Tiên môn

và tất cả mấy người khác đều trệch hướng vốn dĩ, là ngươi đang âm thầm giở

trò quỷ sao?”

Chí mỉm cười gật đầu: “Không sai, là ta lúc ấy ảnh hưởng tới một chút Thiên

Đạo, thay đổi nhiệm vụ rèn luyện của bọn họ.”

Bị hai người bọn họ nhắc nhở như vậy, nhóm người Khương Thành, Kỷ Linh

Hàm, Lâm Ninh cùng với Thương Linh, Mậu Vũ đều lộ ra vẻ chợt hiểu.

Năm đó, lần đó chuyến rèn luyện Thiên giới, ngoài Thành ca và Thu Vũ Tuyền,

tất cả những người khác đều có thân phận khác vào Thiên giới.

Chỉ có các nàng, bị “thả dù” vào biển Thiên Đạo một cách khó hiểu.

Lịch luyện hơn nửa thời gian mới thoát ra, vượt qua đến phần kết cuối cùng.

Chẳng qua cũng bắt đầu từ đó, nhóm người này đi lên một con đường tu luyện

khác.

Dưới tình huống bình thường, mặc dù Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ các nàng có

huyền văn của Khương Thành, chắc chắn sau này khi đột phá Thánh Chủ vẫn sẽ

tu luyện đạo nguyên giống như Tiên nhân xung quanh khác, mà không phải

nguyên quy tắc.

Có thể nói, quỹ tích nhân sinh của các nàng bị Chí thao túng một chút, từ đó

sinh ra thay đổi cực lớn.

“Thế nên sau này những đệ tử kia của ta lại bị đẩy đến Lạc Tiên đảo, cũng là

ngươi làm?”

“Phải!”

Khương Thành ngửi được mùi vị âm mưu, sắc mặt cũng chìm xuống.

“Ngươi làm gì các nàng?”

Cho dù chính hắn gặp điều gì cũng không sao cả, dù sao cũng có hệ thống hack.

Nhưng người tính toán bên cạnh hắn, hắn lại không thể dễ dàng tha thứ.

“Nếu không phải ta âm thầm giúp đỡ, tu vi nhập cảnh của những đệ tử như

ngươi sẽ không thuận lợi như thế.”

Thành ca sớm đã thấy kỳ quái, tỉ lệ tứ đại đệ tử Phi Tiên môn thành tài hơi cao

chút.

Cùng nhau tấn nhập Đạo Tôn Đạo Thánh, cùng nhau gia nhập Thánh Tôn Cổ

Thánh.

Mỗi lần đều chỉnh tề, không có một ai tụt lại phía sau, đây rõ ràng không phù

hợp lẽ thường.

“Thì ra là đây cũng là ngươi giở trò quỷ?”

“Sao có thể nói là giở trò quỷ, ta tử tế giúp ngươi đó chứ.”

“Còn tử tế? Chắc chắn cái tên nhà ngươi không có gì tốt!”

Thành ca không tin ở Nguyên Tiên giới ngoài mình còn có người vui vẻ giúp đỡ

như người khác.

Đối với lần này, Chí tỏ vẻ bản thân rất vô tội.

Mà Tiên Mẫu thua thất bại thảm hại, bây giờ chỉ muốn lật bàn.

Nhưng tình thế bây giờ, thật sự nàng không chiếm bất kỳ ưu thế nào, huống hồ

nàng cũng không quá rõ ràng cuối cùng Chí có còn át chủ bài khác hay không.

“Di và Vô Định cũng là người của ngươi sao?”

Chí lắc đầu rất chân thành.

“Không, Vô Định không để quan tâm tới thế sự, Di có nhu cầu mình theo đuổi,

không phải là thứ ta có thể điều khiển, ta giỏi lắm cũng chỉ là đẩy một cái vào

thời khắc quan trọng.”

“Trợ thủ chân chính lớn nhất của ta, ngược lại là ngươi.”

Hắn nhìn Tiên Mẫu ý vị sâu xa, ung dung nói: “Vốn dĩ ta nghĩ muốn ra ngoài,

đoạt được Thiên Phong thạch và tất cả quyền của vài món thần khí khác, thuận

tiện nghiệm chứng lại vài suy nghĩ của hắn.”

“Về phần nắm quyền Thiên Đạo và căn nguyên thế giới trong tay, hoàn toàn lf

nhờ ngươi tặng.”

“Nếu không phải dã tâm của ngươi quá lớn, ta cũng sẽ không chiếm được nhiều

như vậy.”

Tiên Mẫu hiểu hắn nói rất đúng sự thật.

Nếu như không phải khẩu vị bản thân trở nên to lớn, muốn giành Thiên Phong

thạch, cố ý mặc kệ liên minh Thần Đạo rót lực đạo ấn vào bên trong…

Nếu như không phải là sau này mình muốn biến Thiên Phong thạch thành công

cụ của mình, tiếp tục rót ý chí Thiên Đạo nhiều hơn, “Ma vật” gần như sẽ không

liên hệ với Thiên Đạo.

Cho dù Chí lấy được Thiên Phong thạch, cũng không chi phối được Thiên Đạo.

Mà nếu như không phải bản thân làm một loạt thao tác, khiến cường độ Thiên

Đạo vượt xa tầng thứ vị diện của Nguyên Tiên giới, vậy cho dù Chí nắm Thiên

Đạo trong tay, cũng không điều động được bao nhiêu căn nguyên thế giới.

Người không biết vừa nhìn còn tưởng mình đang lót đường cho hắn, một đường

phối hợp với hắn.

“Ài, nén bi thương.”

Thành ca không nhịn được tiến lên vỗ vai Tiên Mẫu.

“Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, không ai cười ngươi, đừng nghĩ

không ra.”

“Trở về luyện tử tế, tranh thủ tương lai tính toán viên mãn hơn.”

Ca ngoài mặt an ủi, thực tế là không yên lòng, nói gần nói xa đều người vui

sướng thấy người khác gặp họa, giễu cợt Tiên Mẫu thông minh quá sẽ bị thông

minh hại.

Dù sao trước đây Tiên Mẫu cứ thích khoe khoang bản thân ở trước mặt hắn có

tính toán cỡ nào, xoắn não cỡ nào, khiến hắn oán hận chất chứa đã lâu.

Bây giờ xem như tai nạn thôi?

Nhưng thật ra trong lòng hắn lại âm thầm thoải mái.

Tiên Mẫu hít sâu một hơi, hình như đang cố gắng bình phục tâm trạng.

Sau đó, nàng dùng ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Khương Thành

bên cạnh.

“Bây giờ chỉ có ngươi mới có thể ngăn cản hắn!”

“Ý gì?”

Thành ca lui về sau một bước, chỉ bản thân, cả mặt đều dở khóc dở cười.

“Ngươi không trông cậy vào ta làm vũ khí cho ngươi sử dụng? Ca cảnh cáo

ngươi, một, hai, không cần ba, ngươi còn muốn lợi dụng ca, ca sẽ trở mặt đấy!”

Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, bản thân hoàn toàn không có lý do ra tay với

Chí.

Người này rất khách khí đối với mình, có hỏi tất đáp, dù có đến Phi Tiên môn

cọ xát một phen, nhưng người này đã cố ý khống chế không phá hoại từng cọng

cây ngọn cỏ bên kia.

Được gọi là một sự coi trọng.

Hơn nữa mới vừa rồi người này đối phó Tiên Mẫu, trên danh nghĩa vẫn là giúp

mình xả giận, đây khiến mình ra tay thế nào?

Cuối cùng hắn làm những chuyện như vậy với đệ tử Phi Tiên môn, mặc dù cảm

giác có âm mưu, nhưng trước mắt thật sự không tìm ra tật bệnh gì, ngược lại

đúng là đối phương giúp nhóm người Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ.

Bản thân thậm chí còn chịu hắn một phần ân tình.

Dĩ nhiên, điểm quan trọng nhất vẫn là Thành ca không có nhu cầu gì đối với

Thiên Phong thạch và Thiên Đạo.

Thứ hắn tu chính là hệ thống trọc khí, bài xích với Thiên Đạo, hiển nhiên không

thể điều khiển.

Cho dù Chí xuống tay, hắn cũng không thay thế được vị trí của đối phương.

Thế nên hắn hoàn toàn không có dục vọng ra tay.

“Khương Thành!”

Ánh mắt Tiên Mẫu gắt gao nhìn chăm chú vào hắn, hình như muốn dùng ánh

mắt chân thành tha thiết đả động hắn.

“Bây giờ không phải là lúc nói giỡn.”

“Thiên Phong thạch vốn là ma vật của vị diện tai họa, rơi vào trong tay người

này, hậu quả thực sự không tưởng nổi…”

Thành ca xem thường nói: “Thiên Phong thạch vốn dĩ chính là đồ vật của Giáng

Thần đài bọn họ, vật về với chủ thôi.”
Bình Luận (0)
Comment