Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2635

Khương Thành chạm vào đầu tiên là di bia của thế giới thứ nhất.

Khoảnh khắc vòng tay tiếp xúc với bia đá, trong đầu hắn lập tức xuất hiện hình

ảnh một hang đá.

“Chỗ quái nào vậy?”

Vừa nảy ra suy nghĩ này, hắn đã trông thấy từng sinh linh đang hoạt động trên

một phiến lá và văn minh hoàn chỉnh phức tạp.

Những sinh linh này không phải nhân tộc, cũng không giống bất cứ tộc quần

nào của Nguyên Tiên giới nhưng không khó để nhìn ra được một vài đặc trưng

của tộc quần tương lai.

“Là vậy sao?”

“Thật sự là một phiến lá một thế giới?”

Đưa mắt nhìn sang, tảng đá bên cạnh tụ tập một tộc quần khác cho hắn cảm giác

sinh cơ bừng bừng.

Hắn tiếp tục quan sát, phát hiện cây cỏ, tảng đá, thậm chí cả bụi bặm trong hang

động đều tràn đầy khí tức sinh mệnh.

Sinh linh muôn hình vạn trạng, vô số câu chuyện, hệ thống tu luyện hoàn toàn

mới đua nhau khoe sắc không ngừng diễn ra trước mặt hắn, khiến hắn nhìn

không xuể, suýt nữa mất đi năng lực suy nghĩ.

Trong tầm mắt có thể thấy rõ bất cứ góc độ nào.

Chỉ bằng tâm niệm có thể thay đổi bất cứ vị trí nào, khống chế số phận của bất

kỳ sinh linh nào.

Loại cảm giác này khiến hắn thấy thật quen thuộc.

Đó không phải cảm giác vào vai Thiên Đạo hồi còn lịch luyện ở Lưu Kim chi lộ

sao?

Hơn nữa việc hắn làm được còn nhiều hơn cả lúc đó, bởi vì nơi đây không có

pháp tắc thiên địa tuần hoàn trói buộc hắn.

Hóa ra đây chính là ý nghĩa đích thực của chủ nhân bia đá.

Hắn tìm tòi một lượt bên trong, nhanh chóng tìm được bóng dáng của Lăng.

Lúc này nàng đang chiến đấu với một sinh linh.

Sinh linh kia không quá mạnh, chí ít bằng kinh nghiệm của Khương Thành phán

đoán, lúc đối phương ra tay, sức công phá cũng chỉ tương đương Đạo Thánh mà

thôi.

Nhưng một con gà quèn như vậy lại đánh bất phân thắng bại với Lăng.

Hai bên giao thủ không vung binh khí như thời kỳ Nguyên Tiên giới mà là

quyết đấu tay không.

Vì hệ thống tu luyện của thế giới này chính là thu lấy sức mạnh đưa vào cơ thể

từ bên ngoài, không tồn tại phân nhánh binh khí.

Lực lượng bên trong không phải tiên lực.

Ở thế giới này, dù thi triển tiên lực chứa trong cơ thể cũng không có bất cứ lực

công kích gì.

Nơi đây cũng không hỗ trợ rót sức mạnh vào binh khí, cho nên đế kiếm mà

Lăng mang vào vốn không có hiệu quả gì.

Võ kỹ khác cũng hoàn toàn vô hiệu.

Còn đạo nguyên tự thân, vì không phù hợp với thế giới này nên trực tiếp bị vị

diện áp chế.

Đường đường là cường giả trên Cổ Thánh, thực lực phát huy ra ở thế giới này

yếu đến mức khiến người ta phải rơi lệ.

Nàng có thể thích ứng trong thời gian ngắn như vậy, đồng thời giao thủ với Đạo

Thánh có một nguyên nhân rất lớn là nhận thức của nàng đối với bản chất tu

luyện cao hơn những người ở đây.

Thực chất, nàng hoàn toàn thắng chắc trận này.

Khương Thành dễ dàng nhìn ra được, nàng còn che giấu một phần thực lực.

Có lẽ vì đối phương còn có hai đồng đội nữa nên nàng phải tỏ ra yếu kém khiến

đối phương lơ là cảnh giác, chơi bài chiến thuật.

Thấy nàng hoạt bát như vậy, Thành ca cũng yên tâm.

Hắn vốn định lập tức đưa Lăng ra khỏi bia đá nhưng chẳng biết vì sao, thấy cô

em gái này là hắn lại nghiện làm đại ca.

“Làm màu một chút, củng cố sự sùng bái của nàng đối với ta chắc cũng không

làm lỡ thời gian đâu nhỉ?”

Cho nên hắn trực tiếp dùng chân thân tiến vào bên trong.

Lăng đang chiến rất hăng với đối phương, bất chợt giữa chiến trường xuất hiện

một bóng người.

Hai bên đều kinh ngạc vì vị khách không mời mà đến, vội vàng đình chiến.

Định thần nhìn lại, nàng không thể tin vào mắt mình.

“Khương Thành? Sao lại là ngươi? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

“Khương Thành gì hả?”

Thành ca ra vẻ không vui quay đầu trừng mắt nhìn nàng.

“Không biết lớn nhỏ, mới mấy ngày không gặp mà đã quên đại ca rồi à?”

Lăng lặng lẽ mỉa mai, lão nương là chiến đế đấy nhé!

Nhưng ngẫm lại dường như thân phận chiến đế cũng chẳng là gì ở thời đại này.

Nàng chỉ đành bịt mũi, cố ý nũng nịu gọi.

“Khương đại ca, trận gió nào thổi ngươi tới đây thế?”

Khương Thành đang định nói là cơn gió làm màu nhưng ngại thân phận đại ca

nên phải giữ giá.

“Ca bấm tay tính toán, muội muội gặp nạn đương nhiên phải lập tức chạy tới

cứu giúp, cảm động không nào?”

Ta biết ngươi thắng chắc rồi nhưng không quan trọng.

Vì ca đã tới nên dù ngươi có thắng cũng phải là nguy trong sớm tối, tính mệnh

chỉ mành treo chuông, sau đó chờ ca anh hùng cứu mỹ nhân.

Lăng ở chung với hắn lâu như vậy, sao lại không nhìn ra bản tính thích lòe

người, chơi trội của tên này.

Cái gì mà bấm tay nhẩm tính, rõ ràng là cơ duyên xảo hợp, bất ngờ xông vào

đấy chứ?

“Cảm động, tiểu muội thật sự quá cảm động. Nhưng mà…”

Nàng nhìn Khương Thành từ trên xuống dưới, cố ý dừng lại một chút, ra vẻ

muốn nói lại thôi.

“Nhưng cái gì?”

Lăng cười khúc khích, “Nhưng lần này ai kéo ai còn chưa chắc đâu nha.”

“Phì!”

Thành ca cũng bị nàng chọc cười.

“Lâu ngày không gặp, thực lực của muội muội không thấy tăng lên nhưng lòng

tin thì bành trướng dễ sợ, không phải quên mất anh tư của ca rồi chứ?”

“Nào có nào có.”

Lăng liên tục xua tay, “Anh tư của ca ca ta luôn ghi nhớ trong lòng, sao dám

quên được?”

“Chỉ là lần này thật sự khác biệt.”

“Có gì khác?”

“Ca ca đi vào thế giới này từ bao giờ?”

“Mới vừa nãy.”

Lăng lại hỏi: “Ca ca đã biết cách tu luyện vũ lực của thế giới này chưa?”

“Đương nhiên là chưa rồi!” Thành ca trả lời rất hùng hồn.

“Ca ca có thể chuyển hóa lực lượng của bản thân thành vũ lực không?”

“Tất nhiên là không thể! Ta còn chẳng cảm nhận được vũ chi lực của khỉ gì

hết.”

Lăng nhìn vẻ mặt vẫn tràn đầy tự tin của hắn, nhất thời mệt đến chẳng muốn

mỉa mai nữa.

Trông hắn vốn chẳng biết thế giới này khác biệt chỗ nào cả!

“Có phải ngươi nghĩ nơi này cũng giống với những tiểu thế giới như Nguyên

Tiên giới không?”

Trước đây tuy những tiểu thế giới đó và kỷ nguyên đầu tiên, kỷ nguyên thứ hai

cũng vận dụng những lực lượng khác không phải tiên lực nhưng vẫn thuộc về

cùng một hệ thống tu luyện.

Dù không học được lực lượng của thế giới này thì đạo tâm, cảm ngộ võ đạo và

lý giải về quy tắc vẫn tồn tại.

Thực lực đạt đến mức nhất định, ở tiểu thế giới khác cũng dùng được như

thường.

Nhưng thế giới thứ nhất này lại là chuyện khác.

Đạo tâm của Nguyên Tiên giới không ăn khớp với nơi đây, không tồn tại võ

đạo, cũng không tồn tại ba ngàn quy tắc.

Sở học trước đây hầu như đều không dùng được.

Trong mắt nàng, dù Khương Thành có thiên tư thông minh đến đâu thì tới đây

vẫn phải từ từ thích nghi một thời gian mới có thể quật khởi.

Vừa đến đã muốn đại sát tứ phương, mơ đẹp quá.

Thật ra Thành ca hiểu nàng muốn nói gì nhưng lại vờ như không hiểu.

“Sao vậy? Chẳng lẽ có gì khác nhau à?”

“Không, không sao hết, đúng là không có gì khác cả.”

Tuy tình hình trước mắt không ổn lắm nhưng Lăng vẫn ôm ý xấu giấu diếm,

muốn thấy Khương Thành chịu thiệt.

“Ca ca lợi hại như vậy, thần chắn giết thần, ở đây chắc cũng bách chiến bách

thắng thôi.”

“Đương nhiên rồi.”

“Được, vậy ta chờ xem ngươi thể hiện đấy.”

“Đừng chỉ đứng xem, phải vỗ tay cổ vũ cho ta nữa…”

“Được được!”
Bình Luận (0)
Comment