Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2641

“Khí tiên nguyên!”

“Thật sự là khí Tiên Nguyên,từ đâu tới vậy?”

“Nguyên Tiên giới khôi phục rồi sao?”

Những tiếng kêu kinh ngạc vui mừng nối tiếp nhau vang lên, vang vọng khắp

nơi, phản chiếu vẻ mặt sắp mất đi sự tự chủ của mọi người.

Mặc dù thời gian Chí cướp đi căn nguyên thế giới không bao lâu, nhưng những

người lo lắng và tuyệt vọng sống một ngày mà như đang sống trong một năm,

cảm giác lúc này không khác gì gặp được cơn mưa sau một đợt hạn hán kéo dài.

Cho dù là Cổ Thánh hay Tiên Vương, đều không thể chờ đợi được liền bắt đầu

hấp thu.

Bọn họ “tham lam” hút khí tiên nguyên, rồi chuyển hóa nó thành tiên lực, yêu

lực và hồn lực mà họ cần.

Khi ngày càng có nhiều người tham gia, vốn dĩ khí tiên nguyên cũng được xem

là nồng đậm nhanh chóng trở nên mỏng, càng ngày càng ít đi.

Đặc biệt là những Cổ Thánh đó, giống như những cái máy hút khổng lồ, khí tiên

nguyên xung quanh căn bản không đủ để bọn họ cướp đoạt.L i ê n h ệ z l: 0 9 3

5 8 2 4 7 0 2

Mặc dù dưới những thao tác của A Linh, thánh lực thứ hai của Khương Thành

đã được tập hợp thành nguyên, tổng lượng khí tiên nguyên được chuyển đổi lớn

hơn hàng trăm, hàng nghìn lần, nhưng cũng không thể phân chia được cho

nhiều người như vậy.

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, cái thế giới mới được “ra đời” này bắt đầu

sụp đổ, tiếp đó là sụp đổ vỡ tan.

Là “hóa thân của căn nguyên”, khuôn mặt của A Linh trở nên tái nhợt, buộc

phải quay trở lại thế giới nội thể của Thành ca.

Những tiên nhân có mặt ở đó lại vang lên những tiếng ồn ào.

“Gì thế?”

“Sao biến mất nhanh như vậy?”

“Ảo ảnh sao? Chẳng lẽ vừa rồi là hồi quang phản chiếu của Nguyên Tiên giới

à?”

Nhiều người vẫn không biết rằng đó là thế giới của bản thân Khương Thành,

nhưng mà những Cổ Thánh đứng gần hắn nhất lại đều biết chân tướng.

Đặc biệt là khoảnh khắc các đệ tử của Phi Tiên môn nhìn thấy “thế giới” tan vỡ,

thân hình Khương chưởng môn lắc lư, như thể hắn đã chịu phải một phản hệ dữ

dội, lại càng thương xót hơn.

Đám nữ nhân Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, Lam Đề vội vã tiến tới để dìu đỡ.

Đám đệ tử La Viễn, Đan Thái lại càng là chửi thề ngay tại chỗ.

“Câm miệng lại cho ta!”

“Cái thế giới vừa rồi là do Khương chưởng môn của chúng ta tạo ra, không phải

là Tiên Nguyên giới gì đó. Các ngươi đoán bừa cái gì vậy hả?”

“Là vì có quá nhiều người hấp thu khí tiên nguyên, cho nên mới chịu tải không

nổi.”

Ánh mắt đám cao thủ Băng Cực, Minh Đồng, Minh Tổ, Thượng Huyền nhìn

Khương Thành vừa lo lắng, lại vừa khâm phục.

“Khương chưởng môn đã muốn tự mình bảo vệ chúng ta…”

“Mặc dù đã thất bại, nhưng hành động vĩ đại của thời gian ba lần hít thở vừa rồi

cũng đã đủ để chấn động thiên hạ rồi.”

“Đúng vậy, nếu đổi lại là chúng ta chỉ e là trong nháy mắt liền sụp đổ, tu vi của

hắn thật sự là sâu đến khó lường được!”

“Chỉ đáng tiếc, so với căn nguyên thế giới của Nguyên Tiên giới, thì nội tại của

một người vẫn là không đủ.”

“Ai có thể so sánh ngang bằng được với toàn bộ Nguyên Tiên giới chứ, cho dù

là Chí thì hắn cũng không làm được!”

Thất bại của Khương Thành thực ra cũng là chuyện đương nhiên.

Đừng nói là một sinh linh, ngay cả một số vị diện thấp kém, chẳng hạn như

Huyền giới vậy, cũng không thể chứa tải theo nhiều Cổ Thánh như vậy.

Nếu không, đám người Bạch Vô Khải, Ninh Chi Lâm vào lúc đỉnh cao Thánh

Tôn sắp đột phá cấp độ Cổ Thánh, cũng sẽ không rời khỏi Huyền giới, chạy ra

ngoài để đột phá.

Nói trắng ra là trình độ vị diện không đủ.

Mà một bí cảnh giống như Lạc Tiên đảo cũng là dựa vào căn nguyên thế giới

mới có thể chịu tải được hàng chục ngàn cao thủ.

Còn về đám Cổ Thánh Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh và La Viễn bước vào thế giới

nội thể của Khương Thành lần đó, một là vì Thành ca đã dựa vào cơ thể thần

thánh của chính mình để mang nó, hai là vì những đệ tử này không có ý định

hấp thu sức mạnh của Khương chưởng môn.

Càng huống hồ lúc đó là thánh lực thứ hai, bọn họ cũng không thể hấp thụ

được.

“Là do ta suy nghĩ không chu toàn.”

Sau khi trở lại thế giới nội thể và khôi phục lại trạng thái của mình, A Linh khẽ

thở dài một tiếng.

“Ta vốn nghĩ rằng thế giới ngoại thể của Khương đại ca đủ mạnh để duy trì cho

hàng ngàn Cổ Thánh không suy bại.”

“Nhưng không ngờ tới, bọn họ đều muốn hấp thu khí tiên nguyên, tiếp tục tu

luyện, tiên lực căn bản không đủ.”

“Hơn nữa ngoại trừ Cổ Thánh, thì Thánh Tôn và Thánh Chủ lại nhiều hơn, Đạo

Thần với dưới Đạo Thánh lại càng khó đếm rõ được, bọn họ tạo thành áp lực

quá lớn với thế giới ngoại thể.”

“Xem ra, chỉ có thể từ bỏ cái ý định này rồi.”

Khương Thành lắc đầu: “Không, không cần từ bỏ.”

“Vì vận mệnh của vô số sinh linh trong Nguyên Tiên giới, ta phải tiếp tục kiên

trì, cho dù là hy sinh bản thân mình!”

A Linh lúc đầu còn thấy khó hiểu, sau đó lại tỏ ra sự ngưỡng mộ.

Nàng thật lòng khen ngợi: “Khương đại ca thật vĩ đại!”

Trong lòng Thành ca thầm nhủ ca đây không vĩ đại như ngươi nghĩ đâu.

Sở dĩ hắn còn muốn tiếp tục là bởi vì vừa rồi hắn nhận được lợi.

Đúng vậy, thế giới ngoại thể sụp đổ, hắn phải chịu phản hệ dữ dội.

Khí tiên nguyên được giải phóng ra bị cạn kiệt, điều này cũng khiến trạng thái

hiện tại của hắn yếu đi rất nhiều.

Nhưng mặt khác, thế giới nội thể của hắn mạnh hơn gấp ba lần so với vài phút

trước đó.

Mặc dù hồ nước khô cạn nhưng sức chứa của hồ lại được mở rộng.

Đây là một điều mà hắn không thể tưởng tượng ra nổi.

Dù sao thì tu vi của Khương Thành cũng đã vượt qua Cổ Thánh một bậc lớn rồi.

Cũng tức là trước đó chưa có ai từng đạt đến cảnh giới phía sau, vậy nên chưa

có ai đặt tên cho các cảnh giới đó.

Đến cảnh giới này rồi, muốn nâng cao lên một chút đã là điều cực kỳ khó khăn.

Nhưng vừa rồi chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, Thành ca cảm thấy rằng

khí hải, đạo nguyên và hồn hải của hắn đều đang tiến triển theo bước nhảy vọt.

Tốc độ nâng cao nhanh hơn nhiều so với việc hắn trực tiếp hấp thụ Loạn lưu

hỗn độn.

Điều này khiến Khương Thành cảm thấy có chút khó mà lí giải.

Thứ mà Loạn lưu hỗn độn cung cấp cho mình chính là lực thanh!

Sau khi chuyển hóa thành thánh lực thứ hai, tốc độ tăng lên nhanh gấp trăm lần

so với bất kỳ viên Đế đan nào, vậy mà lại không bằng vài chục giây ngắn ngủi

vừa rồi?

Một giọng nữ lạnh lùng đột nhiên cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.

“Bởi vì bọn họ tu luyện ở thế giới ngoại thể của ngươi, bọn họ biến tướng nâng

cao cái vị diện đó của ngươi.”

Chủ nhân của giọng nói này là Tiên Mẫu.

Sau khi nàng bị Chí chém chết, những mảnh vỡ khắp bầu trời biến thành một

hạt trân châu, không còn động tĩnh gì nữa.

Để tìm ra manh mối hồi sinh Chỉ Dư, Khương Thành đã bảo vệ nàng, không để

Chí phá hủy hạt trân châu thêm nữa.

Hơn nữa Chí cũng đích thân nói rằng cách duy nhất để Tiên Mẫu khôi phục lại

lần nữa chỉ có đưa nàng vào biển Thiên Đạo để nuôi dưỡng lại.

Bây giời Thiên Đạo đều bị Chí nuốt chửng hết mất rồi, chuyện kiểu này đã

không thể làm được nữa rồi.

Vậy nên, Thành ca đã lùi lại cầu thứ khác, đặt nó vào thế giới nội thể của mình

khôi phục nó từ đạo nguyên của chính mình.

Thật không ngờ lại có động tĩnh sớm như vậy.

Nhìn kỹ, có thể thấy hạt trân châu trong thế giới nội thể đang chập chờn lúc tối

lúc sáng, không còn khí chết nặng nề như trước nữa.

“Ngươi đã hồi phục rồi?”

Giọng Tiên Mẫu mất hết cảm xúc, mang nặng cảm giác máy móc.

“Còn lâu mới hồi phục lại được, nhưng lần này đều nhờ có ngươi.”

Không đợi Khương Thành nói, nàng nói tiếp: “Ta biết ngươi đang muốn tạo thế

giới ngoại thể để bảo vệ các sinh linh bên ngoài, nhưng đây hoàn toàn là chuyện

hoang đường, không thể nào làm được.”

Nó liên quan đến sự vận hành của một thế giới, nếu A Linh nói nàng là một

chuyên gia trong ngành, vậy thì Tiên Mẫu có thể được gọi là tổ sư của bậc thầy

luôn.

Sự phán đoán của nàng vẫn rất có quyền uy.

Nhưng mà Khương Thành không tin tà ma cho lắm.

“Sao không làm được?” Hắn hỏi ngược lại.

“Bởi vì thế giới ngoại thể của ngươi có quá nhiều điểm thiếu sót, chỉ có thể coi

là đỉnh cấp bí cảnh thôi, không thể so sánh được với chủ vị diện của Nguyên

Tiên giới kia, thậm chí còn không bằng với Hạ giới.”
Bình Luận (0)
Comment