Khương Thành tiếp tục hỏi: “Cái tên kia đại ma đầu kia lừa ngươi giúp hắn
trộm căn nguyên, là để làm cái gì chứ?”
“Tu luyện đó.”
A Hoàng trả lời như đó là một lẽ đương nhiên.
“Tại sao lại muốn ngươi trộm, sao hắn không tự mình đi lấy?”
“Lúc đó hắn không có cách nào trực tiếp điều động căn nguyên thế giới, nhất
định sẽ bị phản lại.”
“Thì ra là vậy!”
Thành ca lại càng muốn giết Chí hơn.
Hóa ra lực thanh của tên đó mạnh lên theo cách này.
Đây không phải là lừa con gái mình giúp hắn làm chuyện phi pháp sao?
Chẳng xem trọng gì cả!
Nghe nói hắn đã ngỏm ở kỷ nguyên thứ nhất rồi, chỉ dựa vào cái tư tưởng ý
niệm “bản ngã” này mà kéo dài hơi tàn, sao mà sau khi hắn ra ngoài lại có được
sức chiến đấu ở cấp độ cao của vị diện.
Cho đến khi hắn kiểm soát được Thiên Phong thạch, có được quyền chi phối
Thiên Đạo, người này cuối cùng mới có thể tự mình điều động căn nguyên thế
giới.
“Bây giờ các ngươi có thể tìm ra được căn nguyên của thế giới ở đâu không?”
Bây giờ Thành ca thực sự rất muốn đấu một trận nữa với cái tên đó, đấu theo
kiểu không chết không dừng lại vậy.
Nhưng A Hoàng và A Linh lại đồng thời lắc đầu.
“Không tìm được.”
Khương Thành chỉ có thể tạm thời áp chế ý chí chiến đấu của mình xuống.
“Tốt nhất sau này hắn đừng xuất hiện ở trước mặt ta, nếu không thấy lần nào thì
đánh lần đó!”
A Hoàng thật không biết nhìn sắc mặt người khác liền thốt ra một câu hỏi như
khảo vấn linh hồn.
“Ngươi đánh lại được tên đại ma đầu đó sao?”
Đối với đứa con gái tự ý phá hỏng bầu không khí này, trong lòng Khương từ
phụ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng đồng thời cũng chẳng phủ định.
Hắn chỉ có thể tiếp tục làm màu.
“Cha ngươi đây, theo đuổi lớn nhất của đời ta chính là có được một trận bại,
nhưng thật là đáng tiếc, cái nguyện vọng này quá khó để thành hiện thực.”
Sau đó, hắn nói ra dự định trước đây của mình về việc sử dụng thế giới nội thể
cơ thể để chịu tải những người ở bên ngoài đó.
A Hoàng làm như không nghe thấy gì, chỉ quan tâm đến việc nghịch ngợm thể ý
thức của hắn.
Nhưng may là, A Linh rất đáng tin cậy, ngay lập tức đưa ra một số ý kiến có
tính xây dựng.
“Khương đại ca muốn dùng thế giới nội thể cơ thể của mình để chịu tải sinh
linh, có hai loại phương pháp khác nhau.”
“Hai loại nào?”
“Một là dùng chính bản thân mình làm vật chứa, giống như chúng ta đi vào bên
trong cơ thể ngươi vậy, ngươi hãy để bọn họ tiến vào trong này.”
A Linh tiếp tục nói: “Tuy nhiên, nếu làm như vậy, bọn họ có thể làm ảnh hưởng
đến sự ổn định bản thể của ngươi. Một khi bọn họ lao ra khỏi thế giới nội thể cơ
thể, bọn họ sẽ phá hủy kinh mạch và da thịt của ngươi …”
Khương Thành lập tức bác bỏ cái phương án này.
“Loại còn lại thì sao?”
Thực sự thì hắn cũng không lo lắng người khác sẽ hủy hoại bản thể của mình,
những người đó có thể xuyên qua hố đen ở bên rìa được hay không vẫn còn là
một dấu chấm hỏi.
Cho dù bọn họ xuyên qua được, bọn họ có thể phá hủy thể trọc sao?
Hắn chỉ cảm thấy rằng có nhiều người như vậy chui vào thế giới nội thể cơ thể
hắn, điều đó thực chẳng thoải mái gì.
“Loại còn lại chính là dời thế giới nội thể cơ thể ngươi ra ngoài.”
“Cái gì? Dời ra ngoài?”
Khương Thành cạn ngôn.
“Sau khi dọn ra ngoài, chẳng phải ta sẽ mất thế giới nội thể sao? Rồi ta phải
sống thế nào?”
Thế giới hắc động của hắn hiện tại bao gồm tất cả mọi thứ, bất luận là khí hải,
hồn hải, biển ý thức, cũng như các quy tắc huyền văn và đạo tâm.
Một khi mất đi những thứ này rồi thì hắn còn chơi cái quái gì nữa?
“Khương đại ca hiểu nhầm rồi.”
A Linh khẽ mỉm cười, thản nhiên nhẹ nhàng giải thích: “Cái việc chuyển ra
ngoài này không phải là thực sự chuyển ra ngoài, mà chỉ là phóng sức mạnh của
thế giới nội thể cơ thể ra bên ngoài mà thôi.”
“Sau đó thì sử dụng sức mạnh đó để định hình tạo ra một thế giới của ngoại
thể.”
“Còn về bản thể của ngươi vẫn như cũ, chỉ là sức mạnh lưu lại ở bên ngoài, bản
thể không còn mạnh như vậy nữa.”
“Ngươi vẫn có thể tiếp tục tu luyện, sau khi trở nên mạnh hơn thì có thể đạt
được sức mạnh mới có thể tiếp tục cường hóa thế giới ngoại thể.”
“Sau này nếu ngươi muốn chiến đấu, thì bất cứ lúc nào cũng có thể thu hồi hết
tất cả sức mạnh ở thế giới ngoại thể vào bản thể.”
“Thì ra là như vậy à!”
Khương Thành chợt hiểu ra.
Điều này tương đương với việc giải phóng sức mạnh của bản thân ra ngoài rồi
cố định nó ở bên ngoài như là “căn nguyên thế giới”, nghe có vẻ khá thuận tiện.
Nhưng ngay sau đó, hắn lại có một vấn đề mới.
“Cứ phóng sức mạnh này ra ngoài thì chẳng phải sẽ tiêu tan rất nhanh sao?
Ngay cả khi ta luôn phân tâm kiểm soát nó, nó cũng không phải là căn nguyên,
chứ đừng nói đến là một thế giới.”
A Linh mím môi cười: “Nếu đổi thành người khác đương nhiên là không thể,
nhưng Khương đại ca đã quên mất nghề chuyên nghiệp của ta là gì rồi à?”
Khương Thành chợt nhớ ra thân phận của nàng là hóa thân của căn nguyên
Huyền giới, không khỏi vui mừng ra mặt.
“Ngươi có thể giúp ta làm được việc này?”
“Đương nhiên!”
A Linh đắc ý ngẩng cao cái đầu nhỏ lên: “Ta không chỉ có thể giúp ngươi thu
thập sức mạnh của thế giới nội thể, mà còn tạo thành hình dạng giống như
nguyên bản, ta còn có thể giúp ngươi tiến hóa những sức mạnh kia thành một
thế giới hoàn chỉnh, đều không cần ngươi phân tâm.”
Khương Thành nghe vậy mừng rỡ như hoa nở trong lòng, thật muốn ôm nàng
lên hôn mạnh hai cái.
Cảnh tượng mà hắn tưởng tượng ban đầu là bản thân hắn biến thành núi, sông,
mặt trời, mặt trăng và các vì sao kiểu ấy, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra rằng
những lo lắng của bản thân là dư thừa.
“Quá tuyệt, ngươi vẫn là người đáng tin cậy nhất vào những thời điểm quan
trọng như vậy, quá giỏi, lợi hại!”
“Khương địa ca phục luôn rồi, ha ha ha ha!”
A Hoàng đang bám trên người hắn, có chút ghen tị.
“Ta cũng giỏi, ta còn lợi hại hơn cả nàng ta!”
Thành ca gật đầu lia lịa: “Ừ, ừ, ừ ngươi làm loạn là giỏi nhất.”
A Linh nhận được lời khen ngợi cao nhất của hắn, mặt mày rạng rỡ, đôi mắt
cười thành hình trăng khuyết.
“Không nên chậm trễ nữa, chúng ta bắt đầu ngay thôi nào!”
Tuy rằng không biết được cái thế giới ngoại thể đó có thể chứa được bao nhiêu
người, nhưng có thể che chở bao vệ được một bộ phận cũng là làm được một
phần rồi.
A Linh lại vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé của mình.
“Khương đại ca, thực ra muốn làm được việc này, ta còn cần một thứ nữa.”
Khương Thành vỗ vỗ ngực, thản nhiên nói: “Muốn cái gì ngươi cứ nói, chỉ cần
ta có, ta đều đáp ứng cho ngươi!”
A Linh chậm rãi thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói: “Ta cần quyền khống chế của
dòng sức mạnh kia!”
“Được thôi, không thành vấn đề! Ta phải làm sao?”
Mức độ sảng khoái kiểu này khiến A Linh nhất thời ngẩn ngơ luôn.
Nàng tin rằng với kiến thức của Khương Thành, hắn hẳn sẽ hiểu quyền khống
chế đồng nghĩa với gì.
Một khi mình có ý đồ khác, hậu quả thật khó mà tưởng tượng được.
Dù không cẩn trọng đến đâu đi chăng nữa, thì khi gặp phải chuyện liên quan
đến tính mạng như vậy cũng nên cân nhắc suy nghĩ một chút chứ?
Thấy nàng đột nhiên ngừng nói, Thành ca còn nghĩ rằng lại có vấn đề gì khó
nữa.
“Sao vậy?”
“Không, không có gì, vậy chúng ta bắt đầu thôi!”
A Linh mỉm cười, nụ cười còn rạng rỡ hơn trước.
Bên ngoài, đám tiên nhân vây quanh Khương Thành thấy hắn cứ cúi đầu im
lặng không thốt lời nào, còn cho rằng hắn đã hoàn toàn hết cách rồi, tất cả mọi
người đều rơi vào tuyệt vọng.
Sau đó, họ nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Thấy trên cơ thể của Minh chủ Khương đột nhiên tỏa ra hàng ngàn tia sáng.
Những tia sáng rực rỡ nhiều màu sắc, lộ ra khí tức thần thánh lại huyền diệu,
trực tiếp chiếu vào chỗ sâu của của Loạn lưu hỗn độn ở phía xa.
Ngay sau đó, một vầng sáng cực kỳ chói mắt từ trên đỉnh đầu chậm rãi bay lên.
Vầng ánh sáng nhiều màu sắc và ẩn chứa vô vàn huyền bí. Rất nhiều người chỉ
cảm nhận được trong chốc lát, giống như nhìn thấy điều vô cùng huyền bí, gần
như lạc vào trong đó.
Nhất thời, đến ngay cả Cổ Thánh cũng không khỏi giữ vững tâm trí của mình.
Cũng ngay vào lúc đó, vầng sáng co rút dữ dội, rồi lập tức “nổ tung”.
Sau đó, những ngôi sao mọc lên như nấm sau mưa.
Khí tiên nguyên mà mọi người quen thuộc lại một lần nữa tràn ngập xung
quanh.