Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2653

“Chỉ cần ta kiên định tin bản thân vô địch thì ta thật sự vô địch?”

Nếu không có án lệ của hai người Thu Vũ Tuyền và Chí thành công ở trước

mặt, Thành ca chỉ cảm thấy loại chuyện này chỉ là tán gẫu đơn thuần, vũ nhục

thông minh của mình.

Dựa vào hai chữ đó thôi, bản thân hắn không tin, nói gì niềm tin lý niệm?

Huống chi đồ chơi này tu luyện thế nào, hắn không có một chút đầu mối.

Mà cũng vào lúc này, nơi xa lại có một đoàn Tiên nhân chen chúc nhau đến.

“Chính là yêu nữ này, bên cạnh là đồng đảng của nàng!”

“Hai quái vật quỷ dị nguy hiểm, mọi người cẩn thận!”

Lúc trước đám người kia bị Thu Vũ Tuyền đuổi giết, lúc này rất thuận lợi

chuyển thành trợ thủ đắc lực hơn.

Một cuộc đại chiến mới bộc phát rất nhanh.

Mặc dù kẻ địch lại càng thay đổi nhiều càng trở nên mạnh mẽ gấp mấy lần,

nhưng quá trình chiến đấu so với trận chiến đấu trước đó không có gì khác

nhau.

Khương Thành bên này vẫn thuận tay tạo kết giới, dễ dàng ngăn cản đám người

bao vây tấn công mình ở bên ngoài.

Dường như hai bên cách một tầng thứ nguyên, đám “cao thủ” điên cuồng vận

chuyển, nhưng ngay cả một sợi tóc nhỏ của hắn cũng không thể rung chuyển.

Mà Thu Vũ Tuyền bên kia không còn xuất hiện nguy hiểm gì.

Kể từ sau khi nàng hiểu mở khóa gói kỹ năng sử dụng kiếm phòng ngự lực vật,

kẻ địch sẽ không thể tạo thành uy hiếp gì đối với nàng.

Tất cả công kích cũng bị thanh Đế kiếm Lăng Tiên ngăn chặn.

Thành ca quang minh chính đại ở một bên quan sát nàng, phát hiện mình đoán

quả nhiên không sai.

Mặc dù bao vây tấn công Thu Vũ Tuyền là một nhóm kẻ địch tu luyện lực vật

tới cấp Cổ Thánh, cũng không uy hiếp được nàng.

Bây giờ nàng và một đám kẻ địch Thiên Tôn, cấp Chí Tôn vật lộn, là bởi vì kẻ

địch xuất hiện ở trước mặt nàng chỉ có mạnh như vậy.

Đồng thời, Điều này khiến Thành ca hâm mộ, trong lòng càng phát ra tiếng

không thăng bằng.

“Ghê tởm, tại sao ta có thể không có loại năng lực đặc thù này?”

Chí Lĩnh ngộ “lý niệm”, lúc trước khi tỷ thí không thể đánh bại Khương Thành,

ngược lại bị nguyên thuật Tam Thiên trọng đánh lui.

Mà Thu Vũ Tuyền khẳng định cũng không địch lại Thành ca của bây giờ, nếu

không một kiếm của nàng có thể phá hủy phân khu thứ hai.

Nhưng bản thân Khương Thành hiểu được, sau khi lĩnh ngộ “lý niệm” có được

năng lực đặc thù đó sẽ là một loại cảnh giới cao hơn.

Vậy tu vi cảnh giới không giống Thánh Chủ, Thánh Tôn, Cổ Thánh, mà là một

tầng khác.

“Có lẽ nó thật sự có thể xưng là thần lực sao?”

“Chỉ là thần lực của bọn họ vẫn chưa đủ mạnh, thế nên lực chiến đấu vẫn không

thể vượt qua ta, nhưng mà tương lai…”

Vô tính, Khương Thành có chút cảm giác cấp bách.

Hắn cũng không thể bại bởi Chí, nếu không tất cả sinh linh bên trong Nguyên

Tiên giới bao gồm đệ tử Phi Tiên môn đều xong đời.

Hắn cũng không thể thua Thu Vũ Tuyền.

Mặc dù nha đầu này không phải là loại dã tâm như Chí à, nhưng thân là lão gia

tại sao có thể khuất nhục phía dưới thị nữ?

“Rốt cuộc sao lý niệm mới khai phá ra thần lực?”

Hắn cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Thu Vũ Tuyền, cố gắng nhìn ra ảo

diệu từ đó.

Về phần dáng vẻ chuyên gia uy quyền bên ngoài, hắn đắn đo đến sít sao.

Rõ ràng cái gì cũng không hiểu, vẫn không quên “thúc giục” Thu Vũ Tuyền bên

kia cố gắng chiến đấu hăng hái.

“Như ngươi không ổn, phải học tiến công.”

“Thần lực chỉ có thể dùng để phòng ngự, chứng tỏ ngươi đây vẫn chỉ là giai

đoạn sơ cấp của hệ thống lý niệm.”

“Phía sau còn có rất nhiều giai đoạn như trung cấp, cao cấp, siêu cấp, cứu cấp,

mỗi giai đoạn đều có năng lực khác nhau, vô cùng phức tạp.”

“Đạo hành của ngươi còn rất nông cạn, ta sốt ruột thay ngươi luôn.”

Thậm chí ca còn làm bộ làm tịch đưa ra vài hướng dẫn.

“Theo ta thấy, ngươi là vì niềm tin hay là không đủ kiên định.”

“Lòng tin của ngươi có tạp chất, không đủ thuần túy, cần phải tiếp tục tu tâm…”

“Thần lực chúng ta không giống với những hệ thống tu luyện khác, muốn tăng

đẳng cấp, điều cần không phải là sức mạnh xây đắp, không phải nhận thức với

chí lý vạn vật, mà là thăng hoa của tâm linh…”

“Thăng hoa tới trình độ nhất định, ngươi chính là trời, lòng tin của ngươi cao

giống như thiên ý, dễ dàng siêu thoát cho tất cả hệ thống tu luyện trở lên, hiểu

chưa…”

“Tóm lại hiểu cũng hiểu, nếu như ngươi không hiểu, vậy chứng tỏ ngộ tính

ngươi vẫn chưa tới…”

Tiên Mẫu dâng lên một luồng xúc động mãnh liệt trong chỗ tối, rất muốn vạch

trần hồ ngôn loạn ngữ của người này.

Tên này ngoài mặt nói đạo lý rõ ràng, thật ra tất cả đều là lời nói suông thêm

dầu.

Thần lực hoàn toàn không tồn tại, nhưng hắn diễn khá giống thần côn.

Quả thực rất quá đáng!

Nhưng Thu Vũ Tuyền người trong cuộc lại không lên tiếng.

Bởi vì nàng tu luyện điên cuồng, thật đúng là muốn lấy được chút dẫn dắt, tiến

tới nâng bản thân lên.

Cho nên lời nói suông nói bừa của Khương Thành, một chữ cũng không sót,

nàng đều ghi nhớ kỹ.

Theo thời gian chuyển dời, cuối cùng linh quang của nàng thoáng hiện lần nữa.

Hơn nữa lần này năm kiếm liên tiếp, mỗi một kiếm đã thành công phá mở

phòng ngự lực vật của kẻ địch, dễ dàng giết chết đối phương.

Không chỉ như thế, bởi vì năm kiếm mà phân khu thứ hai sinh ra chấn động rất

nhỏ.

Bị năm kiếm rạch mở khe dữ tợn đáng sợ, rất lâu không thể lấp đầy.

Số kẻ địch còn dư lại lần nữa bị cả kinh chạy trốn khắp nơi, mà Khương Thành

lại ngơ ngác nhìn hỗn độn loạn lưu ngẩn người phía ngoài khe nứt.

Cho đến khi Thu Vũ Tuyền thu kiếm, hắn mới khôi phục tinh thần.

“Khụ!”

Một lần nữa sau khi điều chỉnh vẻ mặt thành hình thức chuyên gia, hắn cố ý

thản nhiên nói: “Cũng không tệ lắm, xem ra ngươi tiến bộ một chút, lúc trước

mỗi lần chỉ có thể thỉnh thoảng dùng được một lần thần lực, lần này liên tiếp

dùng năm kiếm.”

Trên mặt Thu Vũ Tuyền không có chút vẻ đắc ý.

Bởi vì mới vừa rồi Khương Thành nói, bản thân mới ở giai đoạn sơ cấp, mà

Khương Thành cũng tới giai đoạn siêu cấp.

“Lúc trước đúng là niềm tin của ta còn có chút dao động, không đủ kiên quyết.”

“À?”

Thành ca có chút trợn tròn mắt.

“Ngươi thật đúng là giác ngộ từ ta… Ôi không, ngộ được từ trong hiểu biết

chính xác của ta?”

“Hừ! Đó là bản thân ta lĩnh ngộ, không có liên quan với ngươi.”

Mặc dù Thu Vũ Tuyền trước sau như một vẫn không phục hắn, nhưng lời này

coi như là thừa nhận, mới vừa rồi sở dĩ nàng có thể tăng lên, đúng là có được

chỉ dẫn từ trong Khương Thành.

Điều này khiến Tiên Mẫu trong chỗ tối hòa nghi nhân sinh tại chỗ.

Có lầm hay không?

Chẳng qua là tên kia nói nhảm vô ích, điều này cũng được?

Có thể kỳ quái hơn chút hay không?

Rốt cuộc là tên này ngẫu nhiên nói đúng bí quyết, hay là thiên phú tự thân của

Thu Vũ Tuyền vô cùng lớn mạnh, trong một thời gian nàng có chút không phân

rõ.

Mà bản thân Khương Thành lại không chết dễ dàng, hận không thể tự tát mình

hai cái tại chỗ.

Bảo ngươi làm màu, bây giờ xong chưa?

Bản thân còn chưa lĩnh ngộ, lại biến hình trợ công cho nha đầu này, khiến nàng

bước một bước dài về phía trước, đây coi là tinh thần cao thượng gì?

Ca lấy việc giúp người làm niềm vui chỉ là nói mà thôi!

Thu Vũ Tuyền nào biết lộ trình tâm lý phức tạp của hắn, chỉ xem như hắn thật

sự hiểu rõ “thần lực”.

“Đúng rồi, mới vừa rồi ngươi nói tâm linh thăng hoa, cụ thể thăng hoa như thế

nào?”

Mắt thấy nàng còn muốn từ nhận được “hướng dẫn” từ chính mình, Thành ca

cảm giác bản thân nhận nhục nhã nghiêm trọng.

“Ta nói rồi ư, sao ta không nhớ rõ?”

“Đã nói rồi, ngươi còn nói thăng hoa tới mức độ nhất định…”

“Đủ rồi! Ngươi câm miệng đi, bây giờ ta không muốn nói chuyện với ngươi!”

“Không nói thì không nói, có cái gì mà đắc ý!”
Bình Luận (0)
Comment