Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 111 - Chương 2093: Nước Mắt!

Chương 2093: Nước mắt!

Trên mạng Internet của nước Hạ, An Lương sử dụng tài khoản Weibo chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai để đăng một bài mới.

Graphene Ước Mơ Tương Lai : Sản phẩm phúc lợi cộng đồng mới của chúng tôi sắp ra mắt thị trường!

Hoan nghênh mọi người ủng hộ! Mời xem chi tiết: [Video tuyên truyền].

Trích đăng Weibo này, chúng tôi sẽ không tiến hành bất kỳ loại rút thăm trúng thưởng nào, sẽ chỉ có thể cảm ơn sự yêu thích của mọi người!...

Tình hình là một vài quần chúng hóng chuyện không xem video tuyên truyền đã bắt đầu bình luận trực tiếp.

Thật kỳ lạ: Chuyển tiếp không được bốc thăm trúng thưởng, tôi cũng không phải kẻ ngốc! Nhưng vẫn đăng một chút, dù sao thì tôi cũng là người có lòng yêu thương!

Câu trả lời này nhanh chóng trở thành câu trả lời hot số một, rất đông quần chúng hóng chuyện đã trực tiếp đăng lên Weibo của Graphene Ước Mơ Tương Lai, thậm chí còn chưa hề xem video tuyên truyền...

Công tước Ouidah: Nước mắt!

Video tuyên truyền rất hay!

Xin cảm ơn tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai vì những đóng góp dành cho người khiếm thị!

Mẹ của tôi chính là người khiếm thị, đợi sau khi sản phẩm mới của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai ra mắt thị trường, nhất định phải mua một cái!

Bình luận hot thứ hai hot lên rất nhanh, rất nhiều bình luận đều là “nước mắt”, rõ ràng đã bị video tuyên truyền làm cảm động.

Những quần chúng hóng chuyện chưa xem video thì cũng lập tức vào xem ngay.

Mở video tuyên truyền ra đã truyền đến âm thanh tấp nập, hơn nữa những âm thanh này cực kỳ rõ ràng, nhưng màn hình vẫn là một mảnh tối đen, không có bất kỳ nội dung hình ảnh nào cả.

Hình ảnh tối đen kéo dài gần năm giây, âm thanh tấp nập biến mất, một dòng chữ màu trắng hiện ra.

“Thế giới một mảnh tối đen là như thế nào? Bạn thử chưa?”

“Trong thế giới tối đen như vậy…”

“Làm sao để đối phó được với nguy hiểm của thế giới hiện đại hóa?”

Xe cộ đông đúc, di chuyển lộn xộn, người qua đường thì vội vã, thậm chí là cả cầu thang bộ, hay đầu cống thoát nước cũng không có nắp cống, hay một viên gạch, những thứ này đều có thể tạo ra mối nguy hiểm đối với người khiếm thị.

Theo sự biến mất của dòng chữ màu trắng, một giọng nói do âm thanh điện tử vang lên.

“Xin chào, tôi ở đây, vị trí ở phía trước bạn 3,2 mét, cao 1,3 mét, bạn có thể tiếp tục tiến lên, bạn có thể đưa tay phải ra, xung quanh không có bất kỳ chướng ngại vật hay nguy hiểm nào.”

“Xin chào, tay phải của bạn vẫn còn cách tôi 0,3 mét mời bạn tiếp tục tiến lên phía trước một bước, bạn sẽ chạm vào tôi, bạn có thể cảm nhận được tôi là một chiếc mũ bảo hiểm lạnh lẽo.”

“Xin chào, bạn có thể đội tôi lên trên đầu, tôi sẽ trở thành ngọn hải đăng, thắp sáng thế giới tối đen của bạn.”

“Thật sao?” Một giọng nói của người đàn ông trung niên suy sụp truyền đến.

“Tôi đã hoàn thành việc sạc pin, tôi sẽ mang đến cho bạn thế giới tươi sáng trong ít nhất 24 tiếng đồng hồ, mời bạn đội tôi lên, và tiến hành điều chỉnh theo tôi nói.”

“Được!” Người đàn ông trung niên suy sụp đáp lại.

Thế nhưng hình ảnh vẫn là một mảnh tối đen, vẻn vẹn chỉ có cuộc đối thoại giữa hai người đang diễn ra, cùng với âm thanh vật thể ma sát với tóc.

Giọng nói điện tử tiếp tục nhắc nhở: “Vui lòng điều chỉnh mũ bảo hiểm sang bên phải một chút, để đạt được kết quả tốt nhất.”

Lại là một trận âm thanh khác của vật thể ma sát với tóc truyền đến.

“Xin đợi một chút, hệ thống đã chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, sắp bắt đầu quét môi trường xung quanh lần đầu tiên.” Giọng nói điện tử truyền đến.

Ngay sau đó, video tối đen xuất hiện sự thay đổi, rất nhiều điểm sáng màu xanh nhạt xuất hiện, những điểm sáng này nhanh chóng tạo thành một gian phòng khách, bao gồm tất cả mọi thứ trong phòng khách đều được xây dựng ra.

Toàn bộ quá trình vẻn vẹn chỉ mất ba giây mà thôi!

“Tôi đã phân biệt được cảnh tượng, đây là một phòng khách, xin hỏi nơi này có đặt làm cảnh phòng khách gia đình không? Nếu như đặt làm cảnh phòng khách gia đình, tôi sẽ ghi lại thông tin nơi này, để cung cấp thông tin phản hồi nhanh nhất cho bạn.” Giọng nói điện tử lại phát ra lời gợi ý.

Người đàn ông trung niên trả lời.

“Kiểm tra được sự tồn tại của tai nghe, nếu như bạn cần ra ngoài, hệ thống khuyên bạn nên đeo tai nghe, để có thể nghe thấy giọng của tôi trong môi trường ồn ào, xin hỏi bạn có cần tai nghe không? Nếu bạn cần đeo tai nghe, tôi sẽ chỉ dẫn bạn lấy được tai nghe.”

Giọng nói điện tử lại gợi ý lần nữa.

“Có, tôi cần tai nghe.” Người đàn ông trung niên đáp lời.

Sau khi người đàn ông trung niên đáp, một cái khung hình vuông màu đỏ xuất hiện trong vô số các chấm sáng màu xanh nhạt, đánh dấu thông tin văn tự: vật phẩm: tai nghe.

“Tai nghe ở trên ghế sofa phía trước bên trái cách bạn 1,7 mét, bạn cần tiến lên vài bước về phía trước, và đưa tay trái ra tìm kiếm một chút, mới có thể lấy được tai nghe, xin bạn yên tâm, tôi đã xác định được mọi thứ, không có bất kỳ nguy hiểm nào, bạn có thể yên tâm tìm kiếm, nếu như bạn cần chỉ dẫn chuẩn xác hơn, xin bạn nhắc nhở tôi, sau đó lấy được tai nghe theo chỉ dẫn chuẩn xác của tôi.” Giọng nói tổng hợp điện tử phát ra nhắc nhở.

“Tôi hy vọng chỉ dẫn chuẩn xác hơn.” Người đàn ông trung niên không chút do dự nói. Theo giọng nói của người đàn ông trung niên, video xuất hiện những thay đổi mới.

Màn hình video được chia làm hai, bên trái vẫn là hình ảnh do các điểm sáng màu xanh nhạt tạo thành, bên phải thì là hình ảnh của camera, hình ảnh người đàn ông trung niên được chiếu đến, mắt của ông ấy bị che lại, để chứng minh rằng không có gian lận năng lực thị giác.

Chương 2094: Chào mừng bạn sử dụng ngọn hải đăng!

Video vẫn đang tiếp tục.

Hình ảnh video một chia thành hai, theo lựa chọn của người trung niên, âm thanh điện tử tổng hợp tiến tới đáp lại: “Được, tôi sẽ chỉ dẫn bạn kỹ càng, bây giờ mời bạn đi chậm lại, đi về phía trước sáu bước, nâng tay trái lên.”

Trong hình ảnh video một chia thành hai, trong hình ảnh điểm sáng màu lam nhạc có thể thấy ở gần vị trí tai nghe, trong video hình ảnh bình thường là người trung niên đang tiến gần tai nghe.

“Tai nghe ở bên tay trái bạn 20 cm, vị trí phía dưới bảy cm, bạn cần chuyển động tay trái, tôi sẽ nhắc nhở vị trí sửa đổi cho bạn.” Điện tử tổng hợp phát ra âm thanh nhắc nhở.

Người đàn ông trung niên dựa vào cảm giác chuyển động tay trái, và nhờ âm thanh nhắc nhở của điện tử tổng hợp, rất nhanh đã phát hiện tai nghe.

Sau khi cầm được tai nghe, âm thanh điện tử tổng hợp nhắc nhở: “Chỗ nối tai nghe ở bên trái mũ bảo hiểm và phía trước bên phải đều có, thật xin lỗi, vị trí cụ thể tôi không thể phát hiện, xin bạn tự mình tìm.”

Người đàn ông trung niên nhanh chóng tìm vị trí chỗ nối tai nghe, đồng thời nối tai nghe vào, rồi đeo ống tai nghe lên.

“Chào bạn, xin hỏi có thể nghe thấy không, nếu như âm lượng không thích hợp, bạn có thể dùng giọng nói ra lệnh điều chỉnh, nếu như bạn không trả lời, tôi sẽ tự động đổi thành giọng loa ngoài.” Điện tử tổng hợp phát ra âm thanh nhắc nhở.

“m thanh hơi lớn một chút.” Người đàn ông trung niên đáp lại.

“m lượng trước mắt là 37%, bây giờ đã đề cao 5% âm lượng cho bạn, xin hỏi có cần tiếp tục điều chỉnh không?” Tiếng điện tử tổng hợp hỏi thăm.

“Được rồi, bây giờ tôi muốn ra ngoài, cậu có thể chỉ đường chứ?” Người đàn ông trung niên hỏi.

“Đương nhiên không thành vấn đề.” m thanh điện tử tổng hợp trả lời.

Trong hình ảnh điểm sáng màu lam nhạt tạo thành lại một ký hiệu màu đỏ xuất hiện.

“Tôi đã phát hiện gậy dò đường, xin hỏi có cần chỉ dẫn bạn lấy gậy dò đường không?”

“Không cần.” Người đàn ông trung niên quen thuộc đi về hướng gậy dò đường, đồng thời cầm lấy gậy dò đường.

“Tôi đã phát hiện bạn lấy được gậy dò đường, tôi sẽ phối hợp với bạn dưới tình huống sử dụng gậy dò đường, cung cấp tin tức chỉ dẫn chính xác cho bạn.” Điện tử tổng hợp phát ra tiếng nhắc nhở.

Người đàn ông trung niên đi ra khỏi nhà, lúc ở thang máy, nhờ tiếng nhắc nhở của điện tử tổng hợp, chính xác ấn xuống nút thang máy.

Lúc đang đợi thang máy, điện tử tổng hợp phát ra tiếng nhắc nhở: “Chờ lát nữa lúc thang máy đến, tôi thăm dò tình huống trong máy, xin bạn đếm ba giây rồi mới vào.”

“Trong thang máy không có người, xin yên tâm tiến vào.”

Người đàn ông trung niên tiến vào thang máy, tiếng điện tử tổng hợp lại nhắc nhở người đàn ông nút thang máy, hiển nhiên là phân biệt số chính xác.

Nếu như trước đây, trong thang máy không có người, người đàn ông trung niên cần mất thời gian để mò mẫm, xác định vị trí của phím xuống lầu một, hơn nữa, chỉ có ở thang máy ở chỗ mình ở, anh ta mới có thể xác định được.

Dù sao vị trí nhấn phím lầu một thang máy cũng không chắc chắn là ở cái đầu, nút đầu tiên có thể là tầng dưới mặt đất. Khi người trung niên từ trong thang máy ra, đang sử dụng gậy dò đường đi lại trong tiểu khu thì điện tử tổng hợp cũng không phát ra tiếng nhắc nhở, mãi đến khi đến cửa tiểu khu, điện tử tổng hợp mới phát ra tiếng nhắc nhở: “Lúc chuẩn bị đến khu vực phức tạp, tôi sẽ cố gắng cảnh báo bạn thông qua dự đoán và phán đoán hành vi. Nếu bạn muốn băng qua đường, xin bạn sớm nói cho tôi, tôi sẽ phân biệt đèn giao thông và lối qua đường cho bạn.” Điện tử tổng hợp lọc âm nhắc nhở.

“Được.” Người trung niên ra khỏi tiểu khu.

Tiếng điện tử tổng hợp lại phát ra tiếng nhắc nhở: “Nhận diện được đường cho người mù, xin mời đi theo đường này, nếu gặp chướng ngại vật khác tôi sẽ sớm nhắc nhở.”

Dưới âm thanh nhắc nhở của điện tử tổng hợp, người đàn ông trung niên đi vào đường dành cho người mù, còn nói: “Tôi muốn qua đường, tới cửa hàng tiện lợi đối diện.”

“Được, tôi đã kiểm tra lối qua đường, nó ở phía trước hơn trăm mét, tôi không thể phát hiện khoảng cách cụ thể, xin bạn tiếp tục đi tới, sau khi nó tiến vào phạm vi một trăm mét, tôi sẽ nhận được tin tức chuẩn xác hơn.” Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở. Đồng thời cho thấy giới hạn thăm dò là 100 mét.

Người trung niên tiếp tục tiến về phía trước, hơn nữa dưới sự âm thanh chỉ dẫn của điện tử tổng hợp đi tới lối qua đường.

m thanh điện tử tổng hợp tiếp tục nhắc nhở: “Xin chờ một chút, trước mắt là đàn đỏ cho người đi bộ, bạn cần chờ 68 giây, bên phải bạn có hai người, bọn họ cách bạn hơn một mét, ở lối qua đường đối diện có bảy người qua đường đang đợi bên trong, xin bạn lúc băng qua đường nên sử dụng gậy dò đường, nhắc nhở đối phương rằng bạn là người khiếm thị.”

Thời gian 68 giây đèn đỏ trôi qua, sau khi đèn đỏ kết thúc, âm thanh điện tử tổng hợp nhắc nhở người trung niên rằng mọi thứ đều vô cùng thuận lợi, không xảy ra bất cứ vấn đề gì, hơn nữa đi tới cửa hàng tiện lợi một cách chính xác.

“Xin hỏi bạn muốn mua gì, tôi sẽ giúp bạn.” Điện tử tổng hợp phát ra tiếng nhắc nhở.

“Tôi muốn mua mì ăn liền, tôi muốn hương vị xương sườn, hơn nữa là nhãn hiệu Đại Thang, cậu có thể nhận diện chứ?” Người trung niên hỏi thăm.

“Có thể, mời bạn tiến vào cửa hàng tiện lợi, có lẽ tôi cần ba giây đồng hồ quét sơ bộ tình huống bên trong, sau đó mới có thể cung cấp kỹ lưỡng hướng dẫn chi tiết về tuyến đường cho bạn.” Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở.

Người trung niên tiến vào cửa hàng tiện lợi, nhân viên cửa hàng trông thấy người đàn ông trung niên, cũng xác định đối phương là người khiếm thị, anh ta lên tiếng hỏi: “Chào anh, xin hỏi cần giúp gì sao?”

Người đàn ông trung niên từ chối: “Cảm ơn, tôi muốn xem thử một chút được không?”

Nhân viên cửa hàng lộ ra vẻ mặt hoài nghi, tôi muốn xem thử?

Người khiếm thị xem thế nào?

Chương 2095: Chào mừng bạn sử dụng ngọn hải đăng! (2)

Nhưng mà người mù này dưới ánh mắt hoài nghi của nhân viên cửa hàng đúng là liếc nhìn từng kệ hàng một.

Trong tai nghe, điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở: “Trước mặt bạn là một cái kệ bày rất nhiều đồ, xin hỏi có cần nhận diện hàng hóa tương ứng?”

“Nếu như bạn cần nhận diện, tôi sẽ nhận diện những thứ ngay trước mặt bạn.” Điện tử tổng hợp lên tiếng bổ sung.

“Được, mời nhận diện.” Người trung niên đáp lại.

“Trước mắt bạn nhìn thấy là một thỏi sô cô la, nhãn hiệu Dove, trọng lượng 72 gram, giá bán 138 tệ, bên ngoài bọc gói nhựa, cảm xúc chạm vào bóng loáng, màu sắc chủ thể là màu hồng, phối hợp màu nâu đậm.” Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở.

“Dựa theo ra-đa quét hình của tôi, trong kệ hàng này chưa thấy mì ăn liền, có cần tôi chỉ dẫn bạn tiến đến kệ hàng khác?” Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở tiếp.

Dưới âm thanh nhắc nhở của điện tử tổng hợp, người trung niên đi tới kệ hàng mì ăn liền, điện tử tổng hợp lần nữa lên tiếng nhắc nhở: “Tôi đã tìm được mì ăn liền hương vị xương sườn nhãn hiệu Đại Thang bạn cần, tôi cũng đang nhận diện được thông tin ưu đãi, nếu như bạn mua hai hộp mì ăn liền mùi vị xương sườn nhãn hiệu Đại Thang, hộp thứ hai chỉ còn nửa giá bốn tệ.”

Những thông tin hình ảnh này là nhược điểm của người khiếm thị, chuyện này nhân viên cửa hàng cũng sẽ không nhắc nhở.

Dù sao nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nhưng mà thiết bị hỗ trợ phần cứng cho người khiếm thị tự động nhận diện thông tin liên quan, từ đó lên tiếng nhắc nhở, cung cấp nhiều loại lựa chọn cho người khiếm thị.

“Nếu như bạn cần hai hộp mì ăn liền hương vị xương sườn nhãn hiệu Đại Thang, tôi sẽ chỉ dẫn chính xác giúp bạn lấy, xin chú ý, xin bạn đừng tùy tiện tò mò, nên dựa theo phân tích của tôi, nếu như bạn tự tiện tìm kiếm, sẽ có khả năng dẫn đến hàng hóa trên kệ hàng rơi xuống đất, tạo nên phiền toái không cần thiết.” Điện tử tổng hợp lên tiếng quan tâm nhắc nhở.

“Tôi cần chỉ dẫn chính xác.” Người đàn ông trung niên đáp lại.

“Được, xin nghe giọng nói nhắc nhở thông tin, tôi sẽ cung cấp chỉ dẫn chính xác cho bạn.” Điện tử tổng hợp lên tiếng trả lời.

Một lát sau, ở chỗ quầy thu ngân, người đàn ông trung niên cầm hai hộp mì ăn liền tính tiền, ông ta lấy ra một tờ tiền đưa tới.

Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở: “Bạn đang trả một tờ tiền giấy 50 NDT, hai hộp mì ăn liền giá tiền là 12 NDT, đối phương sẽ trả lại cho bạn 38 NDT, tôi sẽ nhận diện thông tin tiền cho bạn.”

Trong một đoạn video này đột nhiên xuất hiện một hàng thông tin chữ viết, cho thấy nhân viên cửa hàng sẽ cố ý xem nhẹ thông tin ưu đãi, dựa theo giá cả kết toán 16 NDT, chiếm lấy số tiền 4 NDT, nhưng chuyện này là để kiểm tra thiết bị hỗ trợ phần cứng cho người khiếm thị, chỉ là kịch bản sắp xếp, cũng không phải nhân phẩm nhân viên cửa hàng thực sự có vấn đề.

Khi nhân viên cửa hàng cầm tờ tiền giấy 34 NDT ra, thiết bị hỗ trợ phần cứng cho người khiếm thị lập tức lên tiếng nhắc nhở: “Số tiền đối phương trả lại là 34 NDT, xin bạn nhắc nhở đối phương, nói rằng mì ăn liền có thông tin ưu đãi.”

Người trung niên lập tức dựa theo nhắc nhở nói rõ tình huống, nhân viên cửa hàng lại đưa thêm 4 NDT.

Đoạn video kế tiếp là quá trình về nhà thuận lợi, thuận lợi đến nỗi giống như người bình thường, cho dù băng qua đường hay tránh né con buôn nhỏ chiếm dụng đường mù, tất cả đều vô cùng dễ dàng.

Lúc trong nhà, người trung niên dựa theo âm thanh chỉ dẫn của điện tử tổng hợp, dễ dàng nấu một bát mì ăn liền, cũng không bị nguy hiểm gì do nước nóng gây ra.

“Tôi đã kiểm tra sạc pin, tôi đã áp dụng hai hình thức sạc pin không dây và sạc pin có dây, tôi đề cử bạn sử dụng sạc pin không dây, trước mắt tôi còn 94% lượng pin, nếu như bạn sạc pin cho tôi, tôi sẽ hướng dẫn bạn sạc pin không dây, đồng thời sạc pin cho tôi.” Điện tử tổng hợp lên tiếng nhắc nhở.

“Được.” Người đàn ông trung niên đáp lại.

Lúc ông ta gỡ mũ bảo hiểm của thiết bị hỗ trợ phần cứng cho người khiếm thị, video tuyên truyền lại là một khoảng trắng, khoảng sau ba giây đồng hồ, một âm thanh của điện tử tổng hợp lần nữa truyền đến: “Hoan nghênh sử dụng ngọn hải đăng, tôi sẽ chiếu sáng thế giới tối đen của bạn, bảo vệ bạn an toàn.”

Ở cuối đoạn video quảng bá có xuất hiện một danh sách các vật liệu, liệt kê ra chi phí vật liệu của thiết bị ngọn hải đăng của thiết bị hỗ trợ phần cứng người khiếm thị.

..

Thông tin cấu hình phần cứng: camera nét pix góc siêu rộng 160 độ, giá thị trường 95 NDT/cái, tổng số lượng là 10 cái. Radar tia lazer đo lường khoảng cách phạm vi 10m, giá thị trường 120 NDT/ chiếc, tổng số lượng là 10 chiếc. Giá mũ bảo hiểm 25 NDT.

Chi phí con chip nhận dạng hình ảnh tự nhiên là 100 NDT; chi phí mạch tổ hợp là 20 NDT; chi phí chế tạo 40 NDT: bao bì/ đồng bộ bộ nạp điện/ tai nghe có chi phí 35 NDT, chi phí pin lithium là 150 NDT. Tổng chi phí 2550 NDT.

Chú thích:

Thiết bị bổ trợ người khiếm thị sử dụng pin Graphene. Vì nguyên nhân bí mật thương mại, chúng tôi không thể công khai giá thành của pin Graphene, nhưng dung lượng pin lithium có chi phí là 150 NDT.

Chi phí thiết kế phần mềm và phần cứng không đáng kể.

Chi phí chip kết nối độc lập không đáng kể.

Xin hỏi một ngọn đèn hải đăng thì giá bán bao nhiêu là hợp lý?

...

Chương 2096: Quan tâm giá bán, phân biệt khu vực.

Đoạn phim quảng cáo đến đây thì kết thúc, song dân cư mạng đã bỏ qua vấn đề này mà tất cả đều xúc động ở dưới phần bình luận.

Trong đoạn video quảng bá này, thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị đã bảo đảm cho cuộc sống thuận tiện của người khiếm thị ở một mức độ cao, thu hút được sự cộng hưởng của rất nhiều người.

Đặc biệt là những cư dân mạng có người thân là người khiếm thị xôn xao thể hiện rằng cuộc sống của người khiếm thị có rất nhiều điều bất tiện. Nhưng khi sở hữu ngọn hải đăng này, thì người khiếm thị cũng có thể sinh hoạt bình thường như trong đoạn phim quảng bá hay sao?

Một phần đông cư dân mạng bình luận dưới bài của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai để đặt ra câu hỏi về giá bán. An Lương chưa trả lời ngay. Anh đang gửi tin nhắn cho nhóm cổ đông của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

‘An Lương: [Liên kết]

[Video quảng bá ngọn hải đăng]

‘An Lương: Mọi người xem trước đi, xem xong rồi thì chúng ta bàn bạc.’

Chốc sau, đợi mọi người xem xong đoạn video quảng bá, An Lương tiếp tục gửi tin nhắn.

‘An Lương: Tôi dự định bán ngọn hải đăng, đồng thời bán với giá gốc. Nghị quyết này sẽ tạo nên giấc mơ của chúng ta. Như thế này lợi nhuận pin Graphene của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai bán ra sẽ có phần thua lỗ.’

‘An Lương: Nếu có ý kiến thì xin phát biểu ngay bây giờ.’

‘Triệu Uyên Hề: Tôi không có ý kiến.’

‘Triệu Uyên Hề: Đây là một chuyện tốt để hình tượng xã hội của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai được gia tăng một cách đáng kể.’

‘Lý Tồn Viễn: Không ý kiến.

‘Vân Hải Dương: Tôi và Lương ca sánh bước đồng lòng.’

‘Tiền Tiểu Cương: Tôi cũng ủng hộ Lương ca.’

Thực ra, An Lương có quyền quyết định chiến lược tuyệt đối trong tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, nhưng An Lương muốn tôn trọng mỗi một nhà cổ đông. Suy cho cùng mọi người cũng không phải là kẻ có tầm nhìn hạn hẹp, chuyện tốt như thế này cũng chẳng có ai phản đối.

Hơn nữa, cho dù muốn kiếm tiền từ người khiếm thị, nhưng có thể kiếm được bao nhiêu cơ chứ? Nếu muốn kiếm món hời khủng thì chẳng phải sẽ bị chửi đến ngóc đầu lên không nổi hay sao?

Rõ ràng là tiền không được bao nhiêu mà còn phải bị mang tiếng xấu.

Những cổ đông của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đều là thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, bọn họ đi theo An Lương đã kiếm được một mớ lợi ích, vốn dĩ không quan tâm đến khoản lợi nhuận không đáng kể của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Ít nhất là cho đến hiện nay mà nói, tập đoàn công nghệ pin Ước Mơ Tương Lai đã không thể cho bọn họ lợi ích lớn.

Lợi ích mà tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai tạo ra, ít nhất cần có đầy đủ sản lượng 1Twh sau khi công trình lần thứ ba được hoàn thiện, thì các nhà cổ đông chiếm vỏn vẹn 0,24% cổ phần có được món lợi nhuận khả quan.

...

Lợi nhuận hiện giờ quá ít ỏi, đồng thời đơn đặt hàng của quân đội lại chỉ là một món lợi cỏn con. Bọn họ mới chẳng thèm để tâm đấy!

Trong tình thế các nhà cổ đông của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đều đồng nhất ý kiến, An Lương dùng tài khoản của Graphene Ước Mơ Tương Lai công bố giá bán.

‘Graphene Ước Mơ Tương Lai: Mọi người đều quan tâm giá bán của ngọn hải đăng đúng không nào?

Qua bàn bạc của phần lớn các cổ đông của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, chúng tôi quyết định giá bán của thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị như sau: Khu vực nước Hạ: 2550 NDT...

Lô hàng đầu tiên tại khu vực nước Hạ chỉ giới hạn cho khách hàng là người khiếm thị hoàn toàn mua hàng. Khách hàng mua sản phẩm phải cung cấp thông tin chứng thực danh tính, đồng thời sau khi kích hoạt, sẽ ràng buộc với người dùng tương ứng, nên không thể thay đổi thông tin khách hàng.

Chuyện này chỉ phòng việc bán lại, chúng tôi sẽ cung cấp mức giá ưu đãi vì người khiếm thị, đồng thời để các nhà bán hàng có được một khoản lợi nhuận.

Khu vực khác nước Hạ: Không bán. Hiện ngọn hải đăng chỉ có phiên bản tiếng nước Hạ, các khách hàng khác khu vực nước Hạ muốn ngỏ lời xin mua cũng không dùng được.’

Trong bài đăng weibo, An Lương lại công khai thể hiện thái độ phân biệt khu vực. Thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị trực tiếp thể hiện rằng không bán tại khu vực nước nước ngoài, còn chỉ có mỗi phiên bản tiếng nước Hạ. Chiến lược như thế này thật sự là phân biệt một cách trắng trợn.

Nhưng đây cũng chẳng phải là hành vi bất hợp pháp!

Bởi vì các quốc gia khác có rất nhiều hành vi như thế này rồi.

Bất kể là Nhật Bản, nước Bạch Đầu Ưng hay các quốc gia khác, chiến lược phân biệt khu vực kiểu thế này dường như quá nhiều rồi, được chưa nào?

An Lương chỉ là nhân tiện phân biệt khu vực mà thôi.

Hơn nữa, phúc lợi thiện nguyện nhân ái với giá thành này, dựa vào đâu mà cho người khiếm thị của nước khác? An Lương chính là đã tuyên bố thái độ phân biệt khu vực, không phục thì chịu thôi!

Chương 2097: Lại là một món đắt tiền ư?

Vấn đề phân biệt khu vực đã là chuyện xưa nay, An Lương cũng chỉ là kẻ học sau mà thôi.

Lúc thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị mà kỹ thuật Ám Tâm nghiên cứu phát triển được công bố ra bên ngoài bởi tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, thì cả đoàn An Lương đã đến Budapest.

Budapest thật ra là hai thành phố. Buda ở bờ tây sông Danube và Pest ở bờ đông.

Xuôi theo sự tiến bộ của thời đại, sau khi trải qua sự phát triển và đổi dời, hai thành phố hợp lại làm một, từ đó hình thành thành phố lớn thứ bảy trong liên minh Europa. Số dân của Budapest chưa đầy hai triệu người. Budapest xuất hiện trong phần lớn các tác phẩm điện ảnh đều mang một hình tượng mỹ miều, nhưng Budapest trên thực tế thực ra lại vô cùng bê bối.

Kiến trúc thành phố lỗi thời, các công trình kiến trúc công cộng bị phá hỏng, nền kinh tế toàn thể lạc hậu. Tổng quan mà nói thậm chí không bằng đô thị cấp bốn của nước Hạ.

An Lương lựa chọn nghỉ lại khách sạn Lion’s Garden cách đại sứ quán nước Hạ chỉ một kilomet, nhằm để bảo đảm vấn đề an ninh ở mức độ cao nhất.

Vấn đề an ninh trật tự tại Budapest thật sự có phần rối ren, đặc biệt là Budapest về đêm, cho dù là Lý Tồn Viễn và Tiền Tiểu Cương thì hai người họ đều thận trọng mà không đi ra ngoài vào ban đêm.

Điều phiền toái nào tránh được thì cứ cố mà tránh. Lỡ may xảy ra chuyện ngoài ý muốn thật thì sao?

Trong khách sạn Lion’s Garden, Trần Tư Vũ có hơi suy tư. Cô đang ngẫm nghĩ xem nên dùng khúc đàn piano nào để tham gia thi đấu.

An Lương kiểm tra tin nhắn trong điện thoại, Hàm Chứng Long tỏ ý rằng lô hàng thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị sẽ chính thức bán ra thị trường vào 13 giờ trưa ngày 11 tháng 7 giờ nước Hạ.

Do năng lực sản xuất và vấn đề về thời gian sản xuất ngắn, lô thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị đầu tiên bán ra chỉ có 1000 chiếc, bán hẹn trước trên app Dengta.

Mỗi một khách hàng đặt trước buộc phải cung cấp trước chứng thực khiếm thị hoàn toàn. Để đảm bảo cho người khiếm thị có thể tự mình hoàn thành việc đặt trước, việc đặt hàng trước trên app Dengta cho phép hoàn thành bằng cách dùng giọng nói, nhằm cung cấp đầy đủ dự tiện lợi cho người khiếm thị.

Cách để chứng minh khiếm thị hoàn toàn vô cùng đơn giản!

Chỉ cần dùng app Dengta để quay video người thật là được, đồng thời điền đầy đủ thông tin thực tế của cá nhân.

Hậu thuẫn của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai cực kì lớn mạnh, đối với việc tra cứu thông tin danh tính của người khiếm thị hoàn toàn có thể thông qua kênh thông tin của triều đình mà xác nhận.

Hơn nữa, khi người khiếm thị trong video được xác minh thì cũng có thể nhìn ra danh tính.

An Lương tự tải app Dengta xuống để thử đặt trước thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị, nhưng sau khi anh tải xuống và sử dụng thì cần nhập vào thông tin yêu cầu định vị.

Thông tin nhắc nhở này là tiếng nước Hạ, chứ không có một phiên bản ngôn ngữ nào khác.

Khi An Lương đã lựa chọn, cung cấp vị trí thì app Dengta mới đưa ra thông báo tiếp theo.

Xin lỗi, khách hàng thân mến. Sản phẩm này chưa hỗ trợ cho đặt hàng tại nước ngoài. Xin quý khách kiên nhẫn chờ đợi thông tin sau này.

Nhìn thông báo này, An Lương lộ ra nụ cười.

Định vị của anh là tại Budapest, rõ ràng là không phải trong lãnh thổ của nước Hạ, thế nên bị từ chối là việc đương nhiên.

Ninh Nhược Sương ngồi cạnh An Lương, cô đưa điện thoại của mình cho An Lương.

“Công ty của anh tung ra sản phẩm mới à?”

“Giờ mới biết à?” An Lương hỏi lại.

Ninh Nhược Sương gật đầu.

“Không phải ngày nào em cũng xem Weibo.”

“Em cảm thấy sản phẩm mới này thế nào?” An Lương thuận miệng hỏi.

“Rất tốt, đây là tin tốt cho người khiếm thị. Thiết bị này thật sự ưu việt đến vậy sao?”

Ninh Nhược Sương tò mò. An Lương gật đầu. Bởi vì đây là công nghệ do Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp. Đương nhiên là phải ưu việt rồi.

Suy cho cùng Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng thậm chí còn cung cấp công nghệ năng lượng hạt nhân sóng di chuyển...

Tuy hiện nay công nghệ này An Lương chưa tóm hoàn toàn hết trong tay, nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Ngày hôm sau.

9 giờ sáng giờ địa phương Budapest, ngày 11 tháng 7.

Đoàn người An Lương đến học viện âm nhạc Liszt. Vòng thi tứ kết được tổ chức tại học viện âm nhạc Liszt nổi tiếng. Hiện trường cuộc thi náo nhiệt hơn hai vòng thi đấu trước rất nhiều. Bởi phần lớn học viên học viện âm nhạc Liszt đều phải xem trực tiếp.

Cơ hội được tiếp xúc gần với các cao thủ đàn piano trên toàn thế giới thế này là cơ hội hiếm có của các học viên học viện âm nhạc Liszt.

Trong khán phòng hòa nhạc lớn của học viện âm nhạc Liszt, đoàn An Lương ngồi ở vị trí ghế đầu. Một lượng đông đảo nhân viên bảo vệ của công ty Nhân Nghĩa An Toàn cũng cải trang thành khán giả ngồi vây xung quanh.

Trần Tư Vũ bốc được thứ tự số chín. Thứ tự này không tốt cũng không xấu. Cô xếp ở vị trí hàng giữa trong 32 thí sinh.

Giám khảo của vòng tranh đấu tứ kết được tăng thêm 14 người, nhằm để loại ra sáu con điểm cao nhất và sáu con điểm thấp nhất, rồi lại lấy tổng đi chia cho ba, để bảo đảm tính hợp lý cao nhất cho số điểm đánh giá.

Gần 10 giờ rưỡi, Trần Tư Vũ bước lên sân khấu biểu diễn.

Trần Tư Vũ hôm nay toàn thân chỉ mặc một chiếc váy dài màu tím nhạt, trông cực kỳ giản đơn, nhưng trên thực tế chiếc váy dài này đến từ thương hiệu Chanel, đồng thời thuộc hàng giá hạng sang, giá trị lên tới 12 vạn Euro, gần bằng 100 vạn NDT.

Nếu được định giá tại nước Hạ thì vượt qua con số 100 vạn NDT. Đây là chiến lược khu vực quốc gia khác nhau thì định giá nhau khác nhỉ?

Sau khi Trần Tư Vũ lên sân khấu và tự giới thiệu sơ lược về bản thân, cô ngồi xuống bên chiếc đàn piano, hít sâu vào một hơi và đàn tấu lên khúc nhạc cô đã lựa chọn.

Chương 2098: Tiếc nuối? Động lực!

Bản nhạc piano mà Trần Tư Vũ chơi có tên là “River flows in you”.

Không có bản dịch nào cố định cho tên của tác phẩm này. Trần Tư Vũ thích dịch nó là “Dòng sông của lòng bạn”, thay vì dịch theo nghĩa đen là “Dòng sông chảy trong cơ thể bạn”.

An Lương thích dịch là “Lòng tôi dâng trào”, đây là một kiểu dịch tương ứng.

Trần Tư Vũ gọi nó là “Dòng sông của lòng bạn”, tất nhiên An Lương hiểu nó là “Lòng tôi dâng trào”, đây là bản piano mà Trần Tư Vũ và An Lương cùng thích, nó cũng là một sự lựa chọn độc đáo để thi đấu.

Bởi vì bản nhạc piano này không cần kỹ thuật gì ghê gớm, cũng chẳng có giai điệu mạnh mẽ vang dội, mà chỉ có lời thủ thỉ êm tai, chảy trong lòng như một dòng sông hiền hòa và yên tĩnh.

Trần Tư Vũ hòa mình vào bản nhạc, như đang muốn bày tỏ dòng sông của lòng mình.

An Lương chăm chú lắng nghe, anh nghe ra tâm tư của Trần Tư Vũ, vừa suy tính được mất, lại có chút âu lo, An Lương thầm thở dài trong lòng.

Kết thúc bản nhạc.

Các giám khảo lần lượt chấm điểm.

Trong tổng số 42 giám khảo, loại bỏ sáu điểm cao nhất và sáu điểm thấp nhất, sau đó chia ba để có được điểm cuối cùng là 88,6.

Số điểm này không được tốt lắm, bởi Trần Tư Vũ là người biểu diễn thứ chín trên sân khấu, nhưng trước đó đã có bốn thí sinh đạt từ 90 điểm trở lên rồi, và tỷ lệ đấu loại ở vòng 1/8 này lên tới 75%.

Điều này có nghĩa là chỉ chọn ra tám thí sinh xuất sắc nhất mà thôi.

Trước mắt, mới có chín người lên sân khấu, nhưng Trần Tư Vũ đã xếp thứ năm, quả thực là một điểm số nguy hiểm.

Trần Tư Vũ bước xuống rồi đến bên cạnh An Lương, tâm trạng của cô có phần sa sút. Dù đã đoán là mình sẽ không thể vượt qua vòng 1/8, nhưng lúc này Trần Tư Vũ vẫn cảm thấy hơi khó chịu.

An Lương nắm lấy tay phải của Trần Tư Vũ, nhẹ giọng an ủi: “Năm sau chúng ta sẽ tiếp tục tham gia, em vẫn có cơ hội. Lần này về hãy học tập nghiêm túc, phấn đấu giành chức vô địch năm sau!”

Trần Tư Vũ nghiêm túc gật đầu: “Ừm!”

Sau lần này, Trần Tư Vũ đã quyết định ít nhất phải cố gắng gấp đôi!

Khoảng bốn giờ chiều, cuộc thi piano quốc tế kết thúc, Trần Tư Vũ không lọt vào top 8. Chính xác mà nói, Trần Tư Vũ chỉ xếp thứ 17.

Từ vòng sơ loại, thứ hạng của Trần Tư Vũ đã rất ổn định. Vòng đầu xếp ở vị trí thứ 14, vòng loại tiếp theo thứ 16 và vòng 1/8 xếp thứ 17. Mặc dù nhìn vào bảng xếp hạng thì vị trí của Trần Tư Vũ có vẻ ngày càng thấp, nhưng trên thực tế, điểm của Trần Tư Vũ lại ngày một cao.

Vì ở vòng sơ loại có rất nhiều các thí sinh kém, còn vòng tiếp theo, Trần Tư Vũ đã phát huy hơn mức bình thường và bước vào vòng 1/8 mà lẽ ra cô không được vào.

Tương đương với việc tất cả mọi người ở tứ kết đều có mặt trong top 32, nhưng Trần Tư Vũ đứng ở vị trí thứ 33.

Tuy nhiên, Trần Tư Vũ vào thi đấu trận 1/8 lại đạt hạng 17. Điều này cho thấy năng lực của Trần Tư Vũ ngày càng mạnh, phá vỡ giới hạn của bản thân ở các cấp độ cao hơn.

Dù Trần Tư Vũ thua trong vòng 1/8 lần này, nhưng An Lương lại nghĩ, nếu Trần Tư Vũ quay về và nỗ lực luyện tập, thì cuộc thi piano quốc tế năm sau chắc còn có thể tiến xa hơn nữa?

Gần 8 giờ tối, An Lương đưa Trần Tư Vũ cùng các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh quay trở lại Vienna, chuẩn bị trở về nước Hạ ngay trong đêm.

Dù sao Vũ Sương Hào cũng là máy bay tư nhân, không gian nghỉ ngơi bên trong rất lớn, nên ban đêm trở về vừa hay có thể nghỉ ngơi. Hơn nữa, về đến nước Hạ cũng là tờ mờ sáng, có thể tránh được sự chênh lệch múi giờ. Bên trong máy bay tư nhân Vũ Sương Hào, Tôn Mẫn Chi đang nói chuyện với Trần Tư Vũ. Bà ấy cũng có cùng suy nghĩ với An Lương. Bà ấy định sẽ bồi dưỡng thêm cho Trần Tư Vũ, nhân cơ hội năm sau, tiến vào vòng chung kết cuộc thi piano quốc tế, thậm chí là lọt vào top 3.

Thực ra, việc Trần Tư Vũ lọt vào vòng 1/8 năm nay là một điều bất ngờ.

Theo quy định của cuộc thi piano quốc tế, ban đầu, tất cả các trường tham gia đều có hai suất dự thi, nếu không được vào vòng loại sẽ tự động bị giảm xuống một suất, nếu vào được vòng loại thì sẽ giữ được hai suất.

Nếu lọt vào vòng 1/8 sẽ được bổ sung thêm một suất dự thi nữa. Vậy là Trần Tư Vũ đã giành được một suất dự thi mới cho Học viện m nhạc Quốc gia, đây thực sự là một điều bất ngờ.

Bởi ý định ban đầu của Tôn Mẫn Chi là giữ hai suất mà thôi.

“Bạn học An Lương.” Tôn Mẫn Chi gọi An Lương.

“Vâng?” An Lương tỏ vẻ ngờ vực.

“Tôi vừa thảo luận với Trần Tư Vũ về việc học bù trong kỳ nghỉ hè. Sau khi chúng tôi quay lại, Trần Tư Vũ tiếp tục đến lớp mỗi ngày trong kỳ nghỉ hè giống như thời gian đi học.” Tôn Mẫn Chi giải thích.

“Tài năng của Trần Tư Vũ rất tốt, tôi rất lạc quan về con bé. Nếu nó nghiêm túc chuẩn bị trong một năm, thì với tài năng thiên bẩm đó, nó có hy vọng sẽ giành được vị trí đầu tiên!” Tôn Mẫn Chi tiếp tục.

Trần Tư Vũ cũng nghiêm túc nhìn An Lương: “An đại sư, kỳ nghỉ hè này, em sẽ học đàn thật nghiêm túc!”

? ? ?

Bình thường cũng không nghỉ ngơi sao?

An Lương thản nhiên nói: “Nhưng còn việc thử nghiệm xe động cơ phi hành tại trường đua quốc tế GoldenPort và chuyến du lịch trong kỳ nghỉ hè của chúng ta thì sao?”

Điều này có nghĩa là Trần Tư Vũ không có thời gian cho kỳ nghỉ hè?

Chương 2099: Đánh giá chân thật: Chỉ rõ điểm mạnh!

Trong cuộc thi piano quốc tế này, Trần Tư Vũ phải dừng bước tại vòng 1/8.

Thành tích như vậy cũng không làm Trần Tư Vũ suy sụp, ngược lại nó còn khiến cho cô vô cùng có động lực, muốn cuộc thi piano quốc tế năm sau mình phải tranh được quán quân.

Đối mặt với sự lôi kéo của An Lương, Trần Tư Vũ có hơi do dự, sau cùng vẫn từ chối một cách đầy khó khăn: “Anh đừng có dụ dỗ em, em muốn nghiêm túc thật sự học tập, em cũng hi vọng sang năm có thể lấy được quán quân cuộc thi piano quốc tế!”

Tôn Mẫn Chi nói thêm: “Cuộc thi piano quốc tế chỉ có thể tham gia khi còn là sinh viên đại học mà thôi, hết rồi thì coi như bỏ qua luôn, cô nghĩ là em ấy không muốn phải tiếc nuối.”

Trần Tư Vũ gật đầu: “Em cũng không muốn phải tiếc nuối điều gì!”

Ninh Nhược Sương cũng âm thầm cảm thán ở bên cạnh, cô ấy cũng có giấc mơ mà mình theo đuổi, đó là phải đường đường chính chính bước vào nhà hát lớn Quốc Gia, được có tư cách biểu diễn các tiết mục quan trọng.

Tuy rằng nhờ có An Lương trợ giúp, Ninh Nhược Sương đã có thể đặt chân vào nhà hát lớn Quốc Gia, nhưng đây không phải kết quả mà cô muốn, cô muốn làm được bằng thực lực của bản thân, đường đường chính chính lên diễn tiết mục quan trọng.

“Được rồi, được rồi, anh không quấy rầy em nữa, nhưng anh cảm thấy thứ bảy cuối tuần các kiểu thì vẫn nên nghỉ ngơi, làm việc thì phải có kết hợp với nghỉ ngơi!” An Lương nói.

Tôn Mẫn Chi cũng không bắt ép gì quá đáng, cô đồng ý, nói: “Nếu em đến tìm Trần Tư Vũ, thứ bảy có thể tan học sớm.”

“Thế thì tốt rồi!” An Lương đáp.

Trần Tư Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, An Lương vừa nãy có nói muốn thí nghiệm xe động cơ phi hành…, Trần Tư Vũ vẫn muốn đi lắm.

...

Trên độ cao 10000 mét, Vũ Sương Hào khởi hành một cách vững vàng, An Lương đã từng mở khóa thành tựu Một Ngày Vạn Dặm, giờ không phải mở khóa lại nữa, dù sao lần này cũng không phải Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, An Lương còn đi một mình nữa.

Sau gần tám tiếng bay, Vũ Sương Hào hạ cánh an toàn ở sân bay quốc tế Đế Đô, sau đó nó sẽ dừng lại ở đó. Trong trường hợp bình thường, An Lương cũng không sử dụng nó.

Dù sao mục tiêu của nó hơi lớn hơn một chút!

An Lương suy nghĩ hay là lại mua thêm một cái máy bay nhỏ nữa?

Ví dụ như loại máy bay thương mại cỡ nhỏ của công ty Gulfstream hay công ty Dassault, chuyên dùng để bay nội địa, để riêng cho anh sử dụng.

An Lương thường xuyên chạy qua lại giữa Thiên Phủ, Thịnh Khánh, Đế Đô, và cả Ma Đô, nếu có một máy bay tư nhân loại vừa và nhỏ thì cũng không tệ.

Sau khi đã quyết định, An Lương âm thầm nghĩ, cân nhắc khi nào thì mua máy bay riêng mới.

Căn hộ số 8806 chung cư quốc tế Vân Cảnh.

Sau khi về, Trần Tư Vũ đã nằm dài trên sofa, cô cảm thán: “Ở nhà vẫn thoải mái hơn!”

Ninh Nhược Sương đồng ý với cô: “Mình cũng thích ở trong nước mình hơn, nước ngoài lúc nào cũng lộn xộn, trăng cũng không được tròn.”

An Lương cười đáp lời hai cô: “Vẫn có một số người cảm thấy ở nước ngoài rất tốt. Giờ đã năm 2020 rồi đâu thể nghĩ như vậy được, triều Đại Thanh đã diệt vong từ lâu, vẫn còn sống trong quá khứ hay sao?”

Nếu là 40 năm trước...

Thôi bỏ đi!

Ngay cả hai mươi năm trước, nói nước ngoài rất tốt cũng không có vấn đề gì, nhưng vào năm 2020 này, nước Hạ thực sự đã phát triển vượt rất xa các nước khác rồi.

An Lương ngồi xuống sofa, Trần Tư Vũ vốn đang nằm lại biến thành con mèo trong lòng An Lương, cô thoải mái cuộn mình nằm trong lòng An Lương, An Lương cũng thuận tay vỗ về cô mèo lớn.

Ninh nhược Sương ngồi bên cạnh An Lương, cô đưa điện thoại của mình cho An Lương xem: “Sản phẩm mới của các anh có người dùng đánh giá rồi, phản hồi cũng không tệ lắm.”

An Lương xem Ninh Nhược Sương đưa cho mình cái gì, không ngờ là đánh giá thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị Hải Đăng.

‘Tôi Là A Manh: Đầu tiên cảm ơn @Graphene Ước Mơ Tương Lai, cảm ơn vì đã thông qua yêu cầu đặt hàng trước của tôi, tôi mới có thể giành được Hải Đăng!

Trước kia tôi đã từng xem tuyên truyền của Hải Đăng, tuy rằng không thấy được nhưng đã nghe tuyên truyền của Hải Đăng, tôi cảm thấy hứng thú vô cùng.

Trong đoạn tuyên truyền đã thể hiện rằng đó là kĩ thuật phân biệt hình ảnh mạnh không gì bằng, quả thực chính là đôi mắt thứ hai của những người có thị lực bị tổn hại chúng tôi.

Nhưng tôi vốn dĩ không hề tin! Đúng vậy!

Tôi không hề tin vào tuyên truyền của Hải Đăng.

Bởi vì trước khi bị mất thị lực, tôi từng làm trong ngành máy tính kỹ thuật, tôi hiểu rất rõ làm ra được kỹ thuật phân biệt hình ảnh được như Hải Đăng rốt cuộc khó khăn đến đâu.

Có lẽ người thường cũng không thể hiểu đạt đến trình độ như kĩ thuật phân biệt hình ảnh Hải Đăng là khó thế nào, tôi chỉ có thể nói, kỹ thuật như vậy chưa từng được thấy tại bất kỳ nhà máy công nghiệp cao nào trên toàn thế giới!

Dù là IBM với máy tính lượng tử và nhân công có năng lực trí tuệ cao, hay là công ty Google không ngừng tìm kiếm giới hạn của khoa học kĩ thuật, hoặc là Microsoft, họ đều không thể có được kỹ thuật phân biệt hình ảnh như vậy.

Đổi sang một cách nói khác, nếu như đem kỹ thuật phân biệt hình ảnh Hải Đăng vào hệ thống tự động lái của Tesla, chắc chắn Tesla sẽ không bao giờ xuất hiện tình trạng đâm phải vật thể tĩnh nữa.

Nói cho cùng khả năng phân biệt vật thể tĩnh của Hải Đăng có độ chuẩn xác rất cao, dù là tai nghe, hay là gậy dẫn người khiếm thị và các đồ liên quan, quan trọng hơn nữa là khả năng định vị không gian.

Một người khiếm thị trong cửa hàng tiện lợi lại có thể cầm được chính xác hai hộp mì ăn liền, hàm lượng trong kỹ thuật phân biệt hình ảnh này, thực sự là khiến cho người ta phải rợn tóc gáy được không?

Cho nên ngày từ đầu tôi vốn không hề tin tuyên truyền của Hải Đăng.

Đặc biệt là khi biết giá của Hải Đăng là 2550 NDT, tôi lại càng không tin rằng kĩ thuật của Hải Đăng tiên tiến như vậy, dựa theo tình trạng của Hải Đăng, dù có thêm một số 0 đằng sau giá bán đi nữa tôi cũng cảm thấy không vấn đề gì.

Nhưng tôi có được Hải Đăng, hơn nữa tự dùng thử trên sáu tiếng, trong quá trình dùng thử, tôi đã cố ý kiểm tra tốc độ phản ứng của Hải Đăng, tuy rằng trong một vài hoàn cảnh đặc biệt phức tạp, tốc độ phản ứng của Hải Đăng chậm hơn khoảng hai đến ba giây, nhưng tôi cho rằng tình trạng này cũng chỉ là do vấn đề giá cả hạn chế.

Nếu như đổi mới radar laser tốt hơn, camera với độ nét tốt hơn, cùng với con chip xử lý mạnh hơn, tính năng của Hải Đăng nhất định sẽ càng tốt hơn nữa.

Cuối cùng lại cảm ơn lần nữa @Graphene Ước Mơ Tương Lai, bởi vì theo như tôi tính ra, Hải Đăng bán với giá 2550 NDT, bán một cái là lỗ một cái, dù sao nó cũng chọn dùng pin graphene, hơn nữa còn có cả phí nghiên cứu và phát triển...

Nhưng Tập đoàn Kỹ thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai chấp nhận phí tổn vật liệu để ra giá bán Hải Đăng, chứng minh rằng Tập đoàn Kỹ thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai thực sự chỉ đang tặng cho những người khiếm thị chúng ta tình yêu mà thôi.

Cảm ơn tình yêu của các bạn!

Chương 2100: Phản đối có tác dụng sao?

Phần đánh giá chân thực của A Manh trên Weibo đã lên hot search. Một lượng đông đảo cư dân mạng đã đua nhau thả like. Động thái này của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đã giành được một lượng lớn thiện cảm của những người qua đường.

Nhưng cũng dẫn đến một vấn đề!

Chẳng hạn như ý kiến phản đối kịch liệt từ nước ngoài.

Bất kể là trên Weibo hay là trên Face của nước ngoài, thì đều có người kịch liệt phản đối sự phân biệt đối xử của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai. Họ lên án tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai có hành động phân biệt khu vực và phân biệt chủng tộc.

Đặc biệt là Nhật Bản. Một bộ phận dân cư mạng Nhật Bản đã trực tiếp đăng bài lên Weibo mong tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai biết đường trở lại, đừng thực hiện chiến lược kinh doanh phân biệt chủng tộc nữa.

...

‘Kiến thức Nhật Bản: @Graphene Ước Mơ Tương Lai kính mến. Chúng tôi là ban chuyên mục [Kiến thức Nhật Bản] của chương trình Quan sát xã hội Nhật Bản.

Về sản phẩm Hải Đăng, thiết bị phần cứng hỗ trợ người khiếm thị mà các bạn công bố, ban chuyên mục chúng tôi hy vọng có thể thực hiện một đoạn phim quảng bá chuyên nghiệp về nó. Đồng thời xin gửi lời tri ân đến quý công ty vì sự cống hiến cho hội những người yếu thế.

Đồng thời, ban chuyên mục chúng tôi hy vọng quý công ty có thể mở rộng hệ thống phân phối ra khu vực nước ngoài, để hải đăng có thể soi sáng cho nhiều thế giới tăm tối hơn nữa, để mang đến ánh sáng hy vọng cho càng nhiều người khiếm thị hơn nữa.

Phần công ích thắp sáng thế giới tối tăm của những người khiếm thị có lẽ không phân biệt biên giới, không phân biệt chủng tộc mà dốc lòng vào sự yêu thương quan tâm dành cho hội những người yếu thế. Có phải vậy không?

Chúng tôi mong chờ phản hồi từ quý công ty!’

...

An Lương nhìn bài đăng mà Kiến thức Nhật Bản đăng tải trên phần hot search, anh nở một nụ cười khinh rẻ. Không phân biệt biên giới? Không phân biệt chủng tộc? Nghĩ cái gì vậy chứ? Xin lỗi nha!

An Lương bằng lòng tin tưởng hơn rằng: Chẳng cùng dòng cùng tộc, ắt khác máu tanh lòng.

An Lương đăng nhập vào ngay tài khoản Weibo Graphene Ước Mơ Tương Lai. Trước tiên, anh thả cho phần đánh giá của Tôi là A Manh một like, sau đó mới đăng tải bài đăng mới.

‘Graphene Ước Mơ Tương Lai:

@Kiến thức Nhật Bản: Vô cùng cảm ơn sự quan tâm của các bạn dành cho hải đăng của chúng tôi, cũng vô cùng cảm ơn ý tưởng của các bạn về đoạn phim quảng bá dành cho Hải Đăng. Nhưng, Hải Đăng tại nước Hạ là hạng mục phi lợi nhuận, chúng tôi không cần đến đoạn phim quảng bá mới đó.

Về vấn đề mở rộng hệ thống phân phối ra thị trường quốc tế, chúng tôi chỉ có thể tiếc mà nói rằng hiện đang tồn tại những sự khó khăn nhất định về công nghệ và về sản xuất. Đầu tiên là khó khăn về công nghệ. Hải Đăng của chúng tôi phát triển trên nền tảng tiếng nước Hạ, chúng tôi tạm thời chưa có năng lực để thay đổi ngôn ngữ của cả hệ thống thành một loại ngôn ngữ khác.

Tiếp theo chính là sự khó về sản xuất. Tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai của chúng tôi không có dây truyền sản xuất Hải Đăng. Chúng tôi phải ủy thác cho @Công ty chế tạo chính xác Đế Đô lắp ráp sản xuất.

Tuy công ty chế tạo chính xác Đế Đô có thể theo kịp số lượng sản phẩm, nhưng @Công ty công nghệ Ám Tâm không bắt kịp công suất sản xuất con chip.

Đặc biệt, từ thiết bị cho đến lập trình phần mềm của công nghệ Hải Đăng, bao gồm cả chế tạo và thiết kế của con chip, tất cả đã được hoàn toàn thực hiện bởi nước Hạ. Con chip xử lý hình ảnh của chúng tôi đều là tự chủ chúng tôi thiết kế. Chúng tôi đã áp dụng kỹ thuật sản xuất tự động công nghệ nano.

Sự tồn tại của hai vấn đề không cách nào giải quyết này, trong khoảng thời gian ngắn, chúng tôi thực sự không thể mở rộng hệ thống phân phối ra thị trường quốc tế. Chúng tôi vẫn mong cộng đồng mạng thấu hiểu và cảm thông.

Còn việc bao giờ mới có thể mở rộng hệ thống phân phối ra quốc tế, vấn đề này cần cái gật đầu từ sếp lớn thì mới có thể quyết định được.

Suy cho cùng thì Hải Đăng cũng là hạng mục phi lợi nhuận. @Tôi là A Manh nói rất đúng. Mỗi một lần sản xuất và tiêu thụ từng chiếc một thì chúng tôi đã có sự tính toán tổng hợp. Dựa vào hiệp thương cung ứng đã ký kết với @Apple nước Hạ mà tham khảo, đại khái chúng tôi sẽ thua lỗ trên 1000 NDT. Các bạn không nhìn nhầm đâu. Mỗi một chiếc Hải Đăng được bán ra sẽ làm cho số tiền chúng tôi bị thua lỗ vượt qua con số trên 1000 NDT. Thế nên, các sếp lớn bên chúng tôi không thể tùy tiện đồng ý cho việc bán ra thị trường nước ngoài được.

Nhưng xin những người tiêu dùng tại nước ngoài đừng quá nôn nóng sốt ruột. Chúng tôi đang nghiên cứu phát triển Hải Đăng thế hệ thứ hai càng ưu việt hơn nữa. Hải Đăng thế hệ thứ hai sẽ được tích hợp với camera có độ nét vượt trội hơn, với radar laser đo lường khoảng cách ưu việt hơn, con chip hình ảnh càng mạnh mẽ hơn, mũ bảo hiểm sợi carbon càng nhẹ hơn và cùng với phương án một hệ kỹ thuật phần cứng tân tiến hơn.

Hải Đăng thế hệ thứ hai sẽ cung cấp những tính năng ưu việt ít nhất là gấp đôi thế hệ đầu tiên. Đồng thời, thiết lập con chip nhận dạng ngôn ngữ tự nhiên chuyên nghiệp, nhằm cung cấp sự nhận dạng ngôn ngữ và hỗ trợ cho khu vực nước ngoài.

Đương nhiên, cấu hình phần cứng được cập nhật tân tiến hơn, về mặt giá cả nhất định sẽ không giữ ở mức giá nguyên liệu cơ bản nữa.

Để duy trì hạng mục công ích của Hải Đăng một cách tích cực, Hải Đăng thế hệ thứ hai của chúng tôi sẽ phục vụ cho những người tiêu dùng với điều kiện kinh tế tốt hơn, nhằm mang đến một nguồn sinh lực mới mẻ cho hạng mục công ích.

Nói tóm lại, chúng tôi sẽ nỗ lực để những người tiêu dùng quốc tế có thể sử dụng được Hải Đăng trong thời gian nhanh nhất! Để ánh sáng của Hải Đăng soi rọi đến mọi góc khuất của thế giới.

Cảm ơn đã ủng hộ!’

Chương 2101: Đạo đức giả!

An Lương dùng tài khoản Weibo Graphene Ước Mơ Tương Lai đăng tải thông tin mới. Tuy lối hành văn thể hiện rõ sự khách sáo, nhưng cả bài đăng được viết chi chít bởi sự “Phân biệt khu vực và phân biệt chủng tộc.”

Hải Đăng thế hệ thứ hai, tăng cường thiết bị phần cứng, hai vấn đề chủ yếu gì gì đó đều là giả, An Lương chỉ không muốn để khu vực nước ngoài hưởng cái tốt mà thôi.

Sự đồng cảm phải được đặt đúng nơi, người muốn đối xử tốt với cả thế gian sẽ không có được thiện cảm của tất cả mọi người. Dù sao thì An Lương cũng chẳng phải người muốn đối xử tốt với cả nhân loại, anh cũng không ưa gì loại người này.

Khu vực nước ngoài muốn Hải Đăng ư? Chẳng thành vấn đề!

Hải Đăng thế hệ thứ hai ưu việt vượt trội sẽ mở rộng ra thị trường tiêu thụ quốc tế, nhưng còn giá thành ấy hả...

An Lương đã sử dụng tài khoản chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai công khai tuyên bố, Hải Đăng đời thứ hai sẽ sử dụng phần cứng có tính năng mạnh hơn, cho nên giá cả không thể nào lại rẻ như Hải Đăng đời đầu tiên.

Hải Đăng đời đầu hoàn toàn là hạng mục công ích, mặc dù không có chuyện như An Lương công khai nói độ lỗ vốn hơn 1000 NDT một cái trong sản xuất và tiêu thụ, nhưng trên thực tế chắc chắn không thể có lợi nhuận.

Tính theo chi phí thực tế, sự hao hụt cho mỗi lần tiêu thụ một lô Hải Đăng đời đầu là ở khoảng 30 NDT. Chủ yếu là hao hụt do chi phí vận chuyển, tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đã áp dụng bán hàng bằng con đường internet, để giảm chi phí tiếp thị, nhưng về phương diện chi phí vận chuyển qua bưu điện, thì Thuận Phong Express được dùng áp dụng làm kênh độc quyền, tất cả chi phí vận chuyển đều do tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đảm nhận.

Đây chính là nguyên nhân hao hụt chính.

May mắn là tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai về phương diện pin Graphene đã kiếm được rất nhiều tiền, công ty Apple đã bị tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đánh một đòn mạnh, tổn thất nhỏ này không đáng quan tâm, sau khi An Lương sử dụng tài khoản blog chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai để trả lời, một số quần chúng hóng chuyện đã gửi tin nhắn cho An Lương nói về linh hồn của việc phiên dịch.

'Tâm Ẩn : Là một phiên dịch viên, tôi có thể chắc chắn trả lời, việc phiên dịch ngôn ngữ trong hệ thống phần mềm là cực kỳ cực kỳ cực kỳ khó khăn.

[Đầu chó bảo mệnh] lại dịch một chút @Thông tin weibo mới nhất của Graphene Ước Mơ Tương Lai, để bạn bè ở nước ngoài dễ xem. Nói ngắn gọn: Hải Đăng đời thứ hai có thể khai thông kênh tiêu thụ ở nước ngoài, nhưng nhất định phải thêm tiền!'

... Câu trả lời này trực tiếp leo lên trở thành bình luận hot số một, phần lớn quần chúng hóng chuyện không phải kẻ ngốc, ý tứ cần biểu đạt trong câu trả lời của An Lương có vẻ ôn hòa hoàn toàn lại bị cư dân mạng lý giải được.

Blog chính thức chứng thực của tổ chuyên mục hiểu biết Nhật Bản lại lần nữa đăng hỏi.

'Kiến thức Nhật Bản: Xin hỏi @Graphene Ước Mơ Tương Lai đã tính giá của một chiếc Hải Đăng đời thứ hai chưa?

Hy vọng quý công ty cố gắng suy xét người khiếm thị là nhóm người yếu thế, giảm giá bán của Hải Đăng đời thứ hai thấp nhất có thể, để càng nhiều người khiếm thị có thể thắp sáng hy vọng.

An Lương đột nhiên nhìn thấy tin tức do blog Kiến thức Nhật Bản đăng lên, tài khoản lại đạo đức giả như vậy?

An Lương rất thích kẻ không biết xấu hổ như vậy...

'Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Apple nước Hạ: giá cả điện thoại A của các bạn thật đắt, hy vọng quý công ty cố gắng xem xét nhu cầu của những người yếu thế có thu nhập thấp, giảm giá bán điện thoại thấp nhất có thể, để càng nhiều những người yếu thế thu nhập thấp có thể sử dụng điện thoại của công ty các bạn. Theo dự tính của chúng tôi, chi phí vật liệu cho chiếc iPhone 11 ProMax của các bạn chỉ khoảng 2400 NDT, nhưng giá bán của các bạn cao tới một vạn NDT, xin hỏi có chỗ giảm giá không?

@Benz nước Hạ : Xe hơi của các bạn đắt thật, hy vọng quý công ty cố gắng suy xét nhu cầu của những nhóm người yếu thế mới vào làm việc, cố gắng hết mức giảm giá xe hơi của công ty các bạn, để càng nhiều những nhóm người yếu thế mới vào làm việc có thể mua được xe hơi của công ty các bạn.

Lấy chiếc xe con TheC của công ty các bạn làm ví dụ, giá thành phẩm chỉ hơn 10 vạn NDT một chút, nhưng các bạn lại bán hơn 30 vạn NDT, giá này đắt quá rồi chứ?

@Nova y dược : Zolqensma của công ty các bạn quá đắt rồi, chi phí gần 1500 vạn NDT, chi phí điều trị như vậy thì 99% các gia đình sẽ không thể chịu được, nhưng Zolgensma của các bạn có thể cứu vớt lại được trẻ sơ sinh mới ra đời, các bạn có thể giảm giá của nó xuống 1500 tệ không, để cứu vớt trẻ sơ sinh mới chào đời?

@Amgen y dược : Thuốc đặc trị trị liệu bệnh bạch cầu tế bào bạch huyết cấp tính Blincvto của công ty các bạn cũng quá đắt rồi, giá hơn 400 vạn NDT, như vậy thì 99% gia đình không thể chịu được, xin hỏi có thể giảm xuống 400 NDT không?

Dược phẩm của các bạn có thể cứu mạng người, xin hỏi các bạn có sẵn lòng cứu mạng người không?'

An Lương không trả lời câu hỏi của Kiến thức Nhật Bản, ngược lại anh dựa theo câu hỏi của đối phương viết một loạt những lời đạo đức giả, nếu như nói điện thoại Apple và xe Mercedes-Benz cũng không thể nào nói nổi, chỉ là bậy bạ, nhưng nói hai công ty dược phẩm kia thì lại không có vấn đề gì.

Bởi vì dược phẩm của họ thực sự đắt như vậy! Nhưng dược phẩm của họ cũng quả thực là thuốc cứu mạng!

Lấy Zolqensma của công ty Nova làm ví dụ, nó có thể điều trị một loại bệnh cơ thần kinh di truyền hiếm gặp trẻ mắc bệnh này tồn tại đột biến gen mã hóa protein sống tồn ở thần kinh vận động, chức năng các cơ sẽ dần dần mất đi, hơn nữa theo thời gian trôi qua, sẽ khó mà hoàn thiện các chức năng sinh sống cơ bản như hô hấp và nuốt.

Chương 2102: Chúng tôi có thể hạ giá, nhưng sau đó thì sao?

Nếu từ bỏ việc điều trị, hầu hết trẻ em mắc bệnh thông thường sẽ chết trước hai tuổi.

Hai năm đó, cha mẹ của đứa trẻ mắc bệnh sẽ phải đối mặt với sự tra tấn vô cùng vô tận về thể xác và linh hồn. Dù sao thì chi phí điều trị gần 1500 vạn NDT, đâu phải là gia đình bình thường có thể gánh vác?

Nếu như gánh vác không nổi, vậy chỉ có thể từ bỏ việc điều trị.

Bởi vì ngoài thuốc đặc trị Zolaensma của công ty Nova ra, trong phạm vi trên toàn thế giới không có phương pháp điều trị nào khác, hơn nữa trước khi chế tạo ra thuốc đặc trị Zolqensma, bệnh cơ thần kinh di truyền hiếm gặp này hoàn toàn không có cách điều trị.

Còn về bệnh bạch cầu gì đó cũng không cần An Lương phải nói nhiều nữa đúng không?

Loại thuốc đặc trị trị liệu bệnh bạch cầu tế bào bạch huyết cấp tính Blincyto này, giá cả cũng vượt hơn 400 vạn NDT, liệu những gia đình bình thường có đủ khả năng gánh vác?

Dù sao trong phạm vi nước Hạ, những gia đình có thể rút ra 50 vạn NDT moịt lần trong tài khoản ngân hàng chỉ có tỷ lệ là 0,37%.

400 vạn NDT?

Đại đa số các gia đình cho dù có bán nhà, rồi vay mượn tiền khắp nơi, cũng không có cách nào gom đủ tiền! Kiến thức Nhật Bản muốn chơi trò đạo đức giả với An Lương?

Vẫn còn hơi non rồi!

Gây áp lực đạo đức là một chiêu trò rất ác độc!

Đối mặt trước sự dồn ép của tài khoản Kiến thức Nhật Bản, An Lương không hề trực tiếp phản ứng lại, mà quay sang gây áp lực cho bốn công ty khác, kéo họ xuống nước để mượn gió bẻ măng.

Đáp lại việc gây áp lực đạo đức một cách trực tiếp?

Đùa sao!

Người ta đã lấy danh nghĩa đạo đức để tạo ra sức ép thì còn có thể nói lý được hay sao? Nếu nói lý thì họ sẽ chỉ tiếp tục gây áp lực đạo đức mà thôi!

Ví dụ, Kiến thức Nhật Bản đang gây sức ép cho thiết bị phần cứng hỗ trợ cho người khiếm thị, nếu An Lương muốn nghiêm túc nói lý với họ, thì phải liệt kê các dữ liệu, cho thấy rõ chi phí phần cứng, chi phí nghiên cứu và phát triển… của Hải Đăng.

Nhưng những thứ này chẳng có ý nghĩa gì cả.

Bởi vì blog Kiến thức Nhật Bản sẽ tiếp tục tạo ra sức ép trên danh nghĩa đạo đức!

Nếu bên kia đã gây áp lực đạo đức rồi, thì còn mong đợi họ có đạo đức nữa hay sao?

Ban đầu, blog Kiến thức Nhật Bản nghĩ rằng, blog Graphene Ước Mơ Tương Lai sẽ bị gây sức ép, sau đó sẽ đứng ra giải thích hay làm gì khác tương tự. Nhưng ai mà ngờ đối phương lại gây sức ép ngược lại. Không chỉ không giải quyết chuyện gây sức ép đạo đức kia, mà còn trở thành kẻ gây sức ép đạo đức cho người khác.

Apple nước Hạ là đen đủi nhất!

Rõ ràng Apple nước Hạ là đối tác của Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai, nhưng bây giờ cũng bị blog Graphene Ước Mơ Tương Lai kéo vào.

Blog chính thức của Apple đã đăng một Weibo mới, cho biết hoạt động nghiên cứu và phát triển điện thoại di động của Apple đòi hỏi rất nhiều kinh phí, cộng thêm đủ các loại thuế và chi phí nhân lực, vậy nên lợi nhuận ròng của điện thoại di động của Apple không quá cao.

Hãng xe Benz cũng thẳng thắn cho biết, chi phí nguyên vật liệu chỉ là chi phí nhìn thấy được, còn rất nhiều chi phí vô hình khác. Đối với ngành ô tô, cả chi phí nghiên cứu, phát triển và thử nghiệm an toàn đều rất cao.

Benz còn khôn ngoan đưa Hải Đăng lên, cho biết Hải Đăng có hàm lượng công nghệ rất cao, đặc biệt là hàm lượng công nghệ xử lý ảnh đã đạt đến trình độ tiên tiến của thế giới, chi phí nghiên cứu phát triển phần cứng và phần mềm tương ứng chắc chắn rất cao.

Vì vậy mà việc Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai sẵn sàng bán Hải Đăng với giá bằng giá nguyên liệu chắc chắn là một việc làm tốt!

Ban đầu, tài khoản chính thức của công ty Nova trên Weibo chỉ là một blog vô danh.

Xét cho cùng, thuốc đặc trị Zolqensma của Nova không được ưa chuộng, lại chỉ mới nhập về nước Hạ vào năm ngoái, quan trọng hơn là giá của nó lên đến gần 1500 vạn tệ. 99,9% người dân nước Hạ không thể mua được với mức giá như vậy.

Bởi thế mà ở trên Weibo, công ty Nova chỉ như một cậu em không hề có cảm giác tồn tại.

Lần này lại bị blog chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai kéo vào, blog chính thức của công ty Nova bèn lên tiếng trả lời.

...

Công ty Nova: @Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Kiến thức Nhật Bản: Cảm ơn các bạn đã quan tâm đến thuốc đặc trị Zolqensma của chúng tôi.

Đầu tiên, chúng ta hãy công bố chi phí nghiên cứu và phát triển của thuốc đặc trị Zolqensma, 103 ức đô la Mỹ.

Quá trình nghiên cứu và phát triển mất 6 năm, từ năm 2009 đến năm 2015 và đã vượt qua kiểm định kỹ lưỡng vào tháng 12 năm 2016. Nó đã đạt được chứng nhận FDA của Bạch Đầu Ưng và tham gia vào thị trường Bạch Đầu Ưng.

Vào năm 2017, nó đã đạt được chứng nhận dược phẩm của Liên minh Europa và gia nhập thị trường Europa.

Vào năm 2018, nó đã đạt được chứng nhận dược phẩm của nước Hạ và chính thức gia nhập thị trường nước Hạ trong năm 2019. Đồng thời, công ty chúng tôi còn có kế hoạch tham gia vào các thị trường lớn trên toàn cầu trong năm nay.

Hiện tại, loại thuốc đặc trị Zolqensma của công ty chúng tôi dùng để điều trị các bệnh thần kinh cơ di truyền, có giá 212,5 vạn đô la Mỹ tại quốc gia Bạch Đầu Ưng. Công ty chúng tôi đã áp dụng phương án kết toán hối đoái chung của thế giới.

Nói một cách đơn giản, theo tỷ giá hối đoái hiện tại giữa Nhân dân tệ và đô la Mỹ thì giá thuốc đặc trị Zolqensma của chúng tôi chỉ chưa đến 1400 vạn.

Mặc dù mức giá này quả thực là rất đắt, nhưng công ty chúng tôi cần phải làm rõ một điều.

Ngay cả khi giá thuốc đặc trị của Zolqensma có cao, thì đó vẫn là sự quan tâm đến những người có hoàn cảnh khó khăn. Đây không phải là ngụy biện của chúng tôi.

Trước khi thuốc đặc trị Zolqensma của công ty chúng tôi xuất hiện, nếu mắc các bệnh di truyền về thần kinh cơ, thì bạn không còn cách nào khác là nằm chờ chết.

Chương 2103: Chúng tôi có thể hạ giá, nhưng sau đó thì sao? (2)

Tỷ lệ mắc các bệnh thần kinh cơ di truyền là 1/6000 đến 1/10000. Xác suất này là xác suất ngẫu nhiên. Không phải cứ trong khoảng 6000 đến 10000 trẻ sơ sinh nhất định sẽ có một người mắc bệnh thần kinh cơ di truyền. Nhưng mọi trẻ sơ sinh đều có xác suất mắc căn bệnh này.

Một khi bạn không may mắn và mắc bệnh thần kinh cơ di truyền, nếu không chọn thuốc đặc trị Zolqensma của công ty chúng tôi phát triển ra trước thì không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nằm chờ chết.

Vì công ty chúng tôi đã phát triển thuốc đặc trị Zolqensma nên bệnh nhân mới còn có cơ hội lựa chọn thứ hai.

Bây giờ, chúng ta hãy đặt ra một giả thiết. Nếu công ty chúng tôi giảm giá Zolqgensma xuống còn 1400 nhân dân tệ thì hậu quả sẽ như thế nào?

Hệ quả đầu tiên là một điều tốt, bởi vì một số bệnh nhân không thể trả chi phí y tế cao sẽ có thể sử dụng Zolqensma để có được cuộc sống mới.

Chúng tôi không thể phủ nhận điều này! Nhưng điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?

Hệ quả tiếp theo là thành quả y dược mà chúng tôi đã mất sáu năm nghiên cứu và phát triển, với tổng số tiền đầu tư 103 ức đô la Mỹ sẽ bị phá hủy trong chốc lát.

Thuốc đặc trị Zolqensma chỉ mới được quốc gia Bạch Đầu Ưng phê duyệt vào tháng 12 năm 2016. Tổng doanh thu của chúng tôi vẫn chưa đến 50 ức đô la Mỹ và tổng lợi nhuận lại càng ít.

Trước mắt, chúng tôi vẫn đang chịu thua lỗ trong việc phát triển thuốc đặc trị Zolqensma. Nếu tại thời điểm này mà yêu cầu chúng tôi giảm giá thuốc đặc trị Zolqensma xuống 1400 nhân dân tệ và chúng tôi cũng làm theo, vậy còn lần sau thì sao?

Đúng vậy!

Còn lần sau thì sao?

Hay nói cách khác là vẫn còn lần sau sao?

Chúng tôi phải đầu tư một lượng lớn thời gian và tiền bạc để phát triển các loại thuốc mới, và những đầu tư này đều có rủi ro của nó. Ví dụ, chúng tôi đã mất 6 năm và 103 ức đô la Mỹ để nghiên cứu ra thuốc đặc trị Zolqensma, nếu như thất bại thì sao?

Mặc dù thuốc đặc trị Zolqensma thành công, nhưng công ty chúng tôi có thể cung cấp một số thông tin. Bên trong ghi lại mười loại thuốc mới mà công ty chúng tôi đã nghiên cứu thất bại, và tổng chi phí là hơn 500 ức đô la Mỹ.

Những chi phí nghiên cứu và phát triển này là tiêu hao vô hình, người bên ngoài thậm chí còn chẳng thể biết, và chúng tôi cũng không chủ động công bố. Chi phí nguyên vật liệu chỉ là một phần rất rất nhỏ, còn chi phí nghiên cứu và phát triển mới là vấn đề lớn nhất. Chúng tôi là một công ty thương mại, và các công ty thương mại thì phải theo đuổi lợi nhuận.

Dựa trên tiền đề là theo đuổi lợi nhuận, chúng tôi mới không ngừng phát triển các loại thuốc cứu sống sinh mệnh, chứ không phải làm vì đam mê.

Nếu là vì đam mê thì một số lượng lớn các loại thuốc đặc trị sẽ không được phát triển, và những bệnh nhân mắc các căn bệnh tương ứng cũng chẳng có quyền được lựa chọn. Đối diện với bệnh tật, họ không phải là nhóm người yếu thế hơn sao?

Vì vậy, trước mắt thì thuốc đặc trị Zolqensma của chúng tôi không thể giảm giá được, chúng tôi cần có lãi, cần có lãi nhiều hơn để có đủ kinh phí phát triển thêm nhiều loại thuốc chữa bệnh mới. Cảm ơn vì đã hiểu!'

Công ty Nova đã đăng trên weibo bài đăng đầy chân thành và có đạo lý.

Nếu công ty Nova giống như bài đăng, công ty Nova bọn họ có thể hạ giá loại thuốc đặc trị Zolgensma xuống mức 1400 nhân dân tệ nước Hạ, nhưng sau đó thì sao?

Sau đó công ty y dược không còn tâm trí nào nghiên cứu phát minh thuốc mới, dù sao nghiên cứu phát minh thuốc mới lại là tiếp tục làm ăn thua lỗ, dựa vào đâu phải nghiên cứu phát minh thuốc mới?

Làm một chút thuốc xoa dịu vô cùng đơn giản, vừa tiện nghi vừa không có tác dụng phụ, lại còn không có chuyện áp lực đạo đức thì không tốt sao?

Lặp lại nhiều lần như thế, chắc chắn chính là kết cục không tốt đẹp gì.

Công ty Amgen đã đứng ra gửi công văn bày tỏ ủng hộ công ty Nova, hơn nữa ủng hộ việc gây áp lực đạo đức lên tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

‘Công ty Amgen: Đầu tiên lên án @Kiến thức Nhật Bản, tiếp theo ủng hộ @Graphene Ước Mơ Tương Lai. Hải Đăng quá tuyệt rồi!

Nhưng chúng tôi đề nghị các anh nhanh chóng tính toán nghiên cứu sự cân bằng giữa chi phí và giá bán, từ đó thu hồi chi phí, tránh cho Hải Đăng trở thành độc nhất vô nhị.

Cuối cùng lén bày tỏ công ty Amgen chúng tôi bằng lòng trở thành thương hiệu đại diện của các bạn ở nước Bạch Đầu Ưng.

Lúc bán Hải Đăng đời thứ hai, chúng tôi hy vọng bán đến nước Bạch Đầu Ưng.

Đương nhiên nếu như Hải Đăng đời đầu cũng có thể bán sang nước Bạch Đầu Ưng, chúng tôi bằng lòng thảo luận phương án có thể hợp tác.’

Quần chúng ăn dưa nhìn thông tin công ty Amgen ban bố, sôi nổi nhạo báng công ty này có vấn đề.

Bên cạnh việc tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai gây áp lực đạo đức với công ty Amgen, kết quả công ty Amgen không chỉ không phản bác, ngược lại tỏ ra ủng hộ tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Thao tác càng rối loạn là công ty Amgen hy vọng trở thành đại lý đại diện Hải Đăng. Đây là thao tác gì?

Thật ra trong lĩnh vực thương nghiệp, thao tác như công ty Amgen đây mới bình thường.

Mặc dù tài khoản blog chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai cũng là gây áp lực đạo đức, nhưng công ty Amgen lại không phải não tàn, sao có thể không biết thực ra tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai ngược lại đang châm biếm bài đáp trả của kiến thức Nhật Bản?

Hơn nữa phía trước còn có công ty Nova dùng lý động não, dùng tình để giải thích.

Dưới tình huống như vậy, công ty Amgen đương nhiên muốn công khai kêu gọi, xem xem có thể trở thành thương hiệu đại diện cho tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai không.

Lỡ như thành công thì sao?

Một khi trở thành đại diện Hải Đăng của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, công ty Amgen sẽ có thể kiếm hời từ chi phí bỏ ra nhỉ?

Chỉ là kêu gọi công khai trên weibo mà thôi, một đồng cũng không mất, tại sao không làm? An Lương nhìn thao tác trên weibo của công ty Nova và công ty Amgen, trong lòng anh thầm cảm thán quan hệ xã hội công ty của hai nhà này đều vô cùng cao minh.

Vượt xa một số lão làng internet nước Hạ.

Chương 2104: Kêu gọi cách không: Hợp tác?

Một số lão làng quan hệ xã hội internet nước Hạ quả thực chính là đầu tôm!

Nhìn xem năng lực quan hệ xã hội đang khủng hoảng của công ty Nova và công ty Amgen người ta, rõ ràng gây áp lực đạo đức còn có thể nhẹ nhàng xoay chuyển cục diện.

Cho dù là công ty Nova vén lên bức màn mây mù hay là sự hợp tác ngược lại của công ty Amgen, tất cả đều dễ dàng hóa giải nguy cơ.

Đối mặt công ty Amgen công khai kêu gọi trên weibo, An Lương hơi suy nghĩ một chút đã lập tức quyết định kêu gọi cách không.

Dù sao có so sánh mới thể càng thể hiện rõ Hải Đăng quý giá, không phải sao?

‘Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Công ty Amgen: Nhà các anh thật sự muốn làm đại diện thương mại sao? Tới tới tới, chúng ta trò chuyện về chuyện Hải Đăng đời thứ nhất.

Vừa nãy bị ông chủ mắng một trận, tiền đồ dự án Hải Đăng chưa rõ, chúng ta hợp tác một chút, cân bằng chi phí nghiên cứu phát minh một chút.

Mặc dù số fan hâm mộ tài khoản chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai không hề ít mà tận mấy ngàn vạn, nhưng tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai không có kiếm chuyện, ví dụ quét chút fan zombie gì đó.

Cho nên độ tương tác của Graphene Ước Mơ Tương Lai vô cùng cao, tùy tiện bình luận một câu mà số lượt thích cũng dễ dàng trên mười vạn.’

Đối mặt nội dung weibo mới nhất của Graphene Ước Mơ Tương Lai, quần chúng ăn dưa sôi nổi trêu chọc.

‘Đỉnh cao: Đến rồi đến rồi, mật mã tài phú lại tới! Sớm mua một chiếc cổ phiếu của công ty Amgen nhỉ?’

Câu trả lời này trở thành bình luận hot nhất, bởi vì rất nhiều quần chúng ăn dưa thích xem blog Graphene Ước Mơ Tương Lai như kim chỉ nam cổ phiếu.

Ví dụ như tình huống hiện tại.

Nếu như công ty Amgen và tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai hợp tác thành công, vậy giá cả cổ phiếu của công ty Amgen tăng lên một chút cũng không có vấn đề gì nhỉ?

Một vài người thậm chí còn đăng ảnh chụp màn hình dưới bài đăng của tài khoản chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai, bày tỏ thông qua blog chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai đã kiếm được tiền vốn hơn trăm vạn.

Công ty Amgen cũng trông thấy phản hồi của tài khoản chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai, đại diện Eric Walter công ty Amgen ở nước Hạ lập tức dặn dò cấp dưới liên lạc với tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Mặc dù đôi bên chỉ là kêu gọi cách không trên weibo bày tỏ hợp tác, trông có vẻ hơi giống một trò đùa, nhưng đôi bên vốn không cùng xuất hiện, lần này kêu gọi cách không trên weibo có lẽ chính là thời cơ hợp tác thì sao!

Eric Walter hết sức coi trọng thiết bị Hải Đăng hỗ trợ cho người khiếm thị.

Dựa theo phân tích của Eric Walter, nếu như đưa Hải Đăng vào nước Bạch Đầu Ưng thì sẽ thu được lợi ích kinh tế khả quan tương đương.

Dù sao cũng không phải tất cả người khiếm thị đều có điều kiện kinh tế kém.

Sau khi An Lương kêu gọi cách không trên Weibo thì tiếp tục phân phó nhân viên công tác của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai bên này, nếu như nhận được sự hợp tác của công ty Amgen, phải chuyển đến cho An Lương bên này, An Lương dự định sẽ tự mình phụ trách.

Tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai hiện tại đã không còn là phân xưởng nhỏ như trước kia nữa, không chỉ có trang web chính thức chính quy, cách thức liên hệ hợp tác đối ngoại cũng rất đa dạng, từ email đến số điện thoại liên hệ, còn có địa chỉ công ty cụ thể...v.v.

Công ty Amgen đã thử trực tiếp liên hệ với tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, sau khi thông qua bàn bạc giữa hai bên, đã thúc đẩy việc trao đổi trực tiếp giữa Eric Walter đại diện của công ty Amgen ở nước Hạ và An Lương.

Trong cuộc trao đổi này, An Lương là thành viên ban giám đốc của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, phụ trách giám sát hạng mục Hải Đăng.

Hai bên chào hỏi nhau vài lời rồi mới bắt đầu hình thức thương lượng.

Eric Walter sử dụng tiếng nước Hạ lưu loát hỏi: “Giám đốc An, liên quan đến việc hợp tác Hải Đăng, bên anh có yêu cầu gì không?”

Tiếng nước Hạ của người này cực kỳ giỏi!

Nếu không biết đối phương là người nước ngoài, An Lương thậm chí còn hoài nghi đối phương là người Đế Đô nước Hạ, bởi vì khẩu âm của đối phương là khẩu âm của Đế Đô nước Hạ, chứ không phải là khẩu âm Tây Cương phổ thông.

Khá nhiều người nước ngoài khi nói tiếng nước Hạ rất dễ nói thành giọng Tây Cương.

“Hôm nay ở trên Weibo công ty Nova đã nói rất đúng!” An Lương khen ngợi công ty Nova, đồng thời tỏ rõ thái độ của bản thân.

Eric là người thông minh, nếu không phải người thông minh thì làm sao có thể trở thành người đại diện của công ty Amgen ở nước Hạ? Anh ta lập tức hiểu rõ ý tứ của An Lương.

“Tò mò xin hỏi một chút, Hải Đăng đời thứ hai của bên công ty anh, ước chừng bao giờ có thể hoàn thành?” Eric hỏi.

An Lương không hề giấu giếm: “Tạm thời chưa xác định được, nhưng đã tiến vào giai đoạn nghiên cứu phát triển, bởi vì tôi không phải là nhân viên công nghệ nên tôi không xác định được chu kỳ nghiên cứu phát triển.”

“Vậy thật là quá đáng tiếc, tôi còn cho rằng bên công ty anh đã nghiên cứu phát triển thành công Hải Đăng đời thứ hai rồi.” Eric đáp lời.

An Lương phủ định: “Vẫn còn một đoạn hành trình cần phải đi.”

Thực tế công việc nghiên cứu phát triển Hải Đăng đời thứ hai cực kỳ thuận lợi, bởi vì bất kể là Hải Đăng đời đầu tiên, hay là Hải Đăng đời thứ hai, đều có thể thích ứng được với ba hạng mục công nghệ do Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra.

Chỉ có điều bây giờ có thể sử dụng Hải Đăng đời đầu để tiến hành thu hoạch lợi ích, còn có thể hình thành so sánh giá bán, có điều gì không tốt.

Chương 2105: Dự tính giá bán?

Eric đặt vấn đề về Hải Đăng đời thứ hai xuống, lại lần nữa đưa chủ đề nói chuyện về Hải Đăng đời đầu tiên.

“Giám đốc An, mạo muội hỏi một chút, liên quan đến Hải Đăng đời đầu tiên, sản lượng hàng tháng của các anh có thể đạt được bao nhiêu?” Eric trực tiếp bắt đầu hỏi về thông tin then chốt.

An Lương vẫn như cũ không giấu giếm: “Xét từ hiện tại mà nói mỗi tháng vỏn vẹn chỉ có 5 vạn cái.”

“Ít như vậy?” Eric nghi hoặc.

Tổng số người khiếm thị ở phía nước Hạ, ít nhất ước tính cũng là gần 1700 vạn người!

An Lương đáp: “Có hai lý do tạo thành, thứ nhất là việc tự sản xuất con chip, chúng tôi tự mình sản xuất con chip từ đầu đến cuối.”

Hiện tại công ty công nghệ chip chỉ có một máy quang khắc và thiết bị đồng bộ, hơn nữa vừa mới đưa vào sản xuất, vẫn còn đang tiếp tục thử nghiệm và cải tiến, cho nên sản lượng tương đối thấp.

“Lý do thứ hai anh hiểu mà!” An Lương chỉ nói một nửa.

Eric cười ẩn ý, ​​lý do thứ hai đơn giản chính là vấn đề lỗ vốn Hải Đăng. Hải Đăng là hạng mục công ích, chỉ cần bán một cái là lỗ một cái.

Trước khi liên hệ với An Lương, công ty Amgen đã tiến hành phân tích, cho dù chỉ tính đến chi phí vật liệu, tham khảo việc hợp tác giữa tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai và công ty Apple, chỉ tính riêng hạng mục chi phí của pin Graphene này đã xuất hiện tình trạng lỗ vốn rất lớn.

Eric càng đồng ý tin tưởng vào tình hình do blog chính thức pin Graphene Ước Mơ Tương Lai công bố, cứ mỗi chiếc Hải Đăng được bán, tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai sẽ phải gánh chịu tổn thất vượt hơn 1000 nhân dân tệ.

Nếu thành lập trên tiền đề như vậy, mỗi tháng chỉ sản xuất được 5 vạn chiếc Hải Đăng, vậy thì không có vấn đề gì rồi phải không?

“Hiểu hiểu!” Eric hiểu rõ đáp.

“Nếu như hai bên chúng ta hợp tác, liệu các anh có thể đảm bảo sản lượng cho đại lý tiêu thụ Hải Đăng ở Bạch Đầu Ưng của công ty Amgen chúng tôi không?” Eric hỏi.

Eric tiếp tục bổ sung: “Sự hợp tác giữa hai bên chúng ta, về mặt giá cả có thể bàn bạc sâu hơn.”

“Ban đầu tôi muốn nói, chúng tôi không thể đảm bảo vấn đề sản lượng, nhưng nếu đã có thể bàn bạc sâu về mặt giá cả, vậy tôi cảm thấy đã có thể bàn bạc được rồi, tôi tin rằng ngài Eric đã xem qua chi phí danh sách vật liệu mà chúng tôi đã liệt kê rồi đúng chứ?” An Lương hỏi ngược lại.

“Đúng vậy.” Eric trả lời.

“Chúng tôi vẫn chưa liệt kê chi phí của pin Graphene, và chi phí gia công sản xuất con chip, và cả chi phí nghiên cứu phát triển công nghệ.” An Lương giải thích thêm.

Eric lại lần nữa khẳng định đáp: “Những điều này chúng tôi đều đã phân tích. Chúng tôi vừa mới kết hợp với một người khiếm thị, để nhắm đến việc tiến hành thử nghiệm Hải Đăng đời đầu tiên, thông qua phân tích của chúng tôi, nếu các anh muốn tiêu thụ pin Graphene trong Hải Đăng, giá bán tổng hợp có khả năng vượt quá 1500 tệ.”

“Còn về chi phí nghiên cứu phát triển, chúng tôi không thể tính toán được.”

Eric thẳng thắn nói.

“Nếu như các anh muốn ủy thác cho công ty khác sản xuất chip, vậy chi phí thực sự sẽ tăng thêm một bậc.” Eric ý thức được lý do thoái thác của An Lương.

Eric thực sự ý thức được lý do thoái thác của An Lương, bởi vì thông qua phân tích của công ty Amgen, Hải Đăng đời đầu tiên đúng thật là lỗ vốn!

Trước mắt, chip xử lí hình ảnh của Hải Đăng đời đầu tiên chọn dùng công nghệ nano 28, tuy rằng nhìn qua loại kĩ thuật này có vẻ hơi lạc hậu.

Dù sao thiết bị di động hiện này đã bắt đầu có xu hướng sử dụng nano 7 rồi, thậm chí đang công phá đỉnh cao kĩ thuật nano 5, các loại bộ xử lí trong máy tính và card đồ họa đã đang sử dụng công nghệ nano 7 và nano 14 thế hệ N rồi.

So sánh như vậy, công nghệ nano 28 thật sự là thứ lạc hậu hay sao? Nhưng trên thực tế cũng không hẳn là như vậy!

Trong lĩnh vực công nghiệp, công nghệ nano 28 đã là ổn lắm rồi.

Kỹ thuật Ám Tâm sản xuất chip nano 28, cho nên mỗi một con chip xử lí hình ảnh có giá là gần 100 NDT.

Dựa theo phỏng đoán của Hàm Chứng Long, nếu như để cho công ty khác sản xuất chip xử lí hình ảnh, hơn nữa là sản xuất với quy mô nhỏ, mỗi một con chip sẽ có giá cao hơn vẫn 20 tệ.

Có lẽ nhiều hơn 20 tệ một con chip nghe cũng không có gì là to tát cả.

Nhưng tính một tháng 5 vạn chip, vậy thì giá sẽ đội lên đến 100 vạn, đây là vấn đề phí tổn không thể bỏ qua được.

“Giám đốc An, nếu như cân bằng chi phí nghiên cứu và phát triển, rồi cân nhắc thêm cả phấn lợi nhuận mà anh muốn, thì giá bán của hải đăng thế hệ đầu tiên các anh dự tính là bao nhiêu?” Eric đi thẳng vào vấn đề.

Đối mặt với câu hỏi trực tiếp của Eric, An Lương im lặng vài giây rồi mới trả lời: “Nếu muốn cân bằng với cả chi phí nghiên cứu và phát triển thì không phải là dễ, các anh là công ty y dược, hẳn là hiểu được sự khó khăn trong quá trình nghiên cứu và phát triển.”

Eric thở dài: “Đúng vậy, nghiên cứu và phát triển quá khó khăn, còn phải chấp nhận những lần thất bại nữa.”

An Lương tán thành: “Đúng vậy, còn cả những lần thử nghiệm thất bại nữa.”

Hai bên lại ngồi xuýt xoa nghiên cứu phát triển gian nan biết bao, sau đó lại quay trở về vấn đề giá cả.

Chương 2106: Kẻ xấu le ve, không đáng nhắc đến!

“Danh sách vật liệu chúng tôi công khai ra ngoài là 2550 tệ, cố ý đặt phí chế tác pin là 150 tệ, nhưng trên thực tế thì chi phí là trên 1000 tệ, nếu như vậy thì lượng bán ra phải đạt 100 vạn chiếc mới có thể cân bằng được.”

“Chi phí nghiên cứu phát triển, mỗi một chiếc phí tổn lên đến hơn 3000 tệ.” An Lương nói.

“Vậy là các anh đã dùng 30 ức NDT để phát minh ra Hải Đăng hay sao?” Eric thuận miệng hỏi lại.

“Nói đúng ra là 29,8 ức.” An Lương trả lời lại một con số chính xác hơn, gia tăng độ đáng tin cậy.

“Tổng hợp lại tất cả chi phí rồi, có thể lấy giá hải đăng là 7000 NDT, giai đoạn trước chúng tôi còn muốn bảo đảm lợi nhuận sung túc, giống như tân dược của các anh, lợi nhuận của tân dược của các anh giai đoạn trước cũng rất cao, có đúng không?” An Lương hỏi.

Eric đáp lại: “Tôi có một mức giá bán lẻ muốn đề nghị, anh thấy 3999 đô la thế nào?”

Cái giá này đổi sang NDT thì đã vượt quá 2,58 vạn NDT, tức là gấp mười lần với giá bán trước mắt.

“Người của các anh có thể chấp nhận được cái giá đó sao?” An Lương hỏi vặn.

“Nếu như các anh bằng lòng bán cho chúng tôi với giá 2000 đô la, chúng tôi sẽ bán với giá 3999 đô la ở nước Bạch Đầu Ưng, tôi tin rằng người dân Bạch Đầu Ưng nhất định sẽ tiếp nhận nó thôi.” Eric nói.

“Hơn nữa, chúng tôi sẽ gánh vác tất cả những tin bôi xấu, ví dụ như là giá bán ở Bạch Đầu Ưng là do chúng tôi quyết định, không liên quan gì đến các anh.” Eric còn bổ sung thêm.

An Lương cười, Eric này không hổ là đại diện của công ty y dược, vì lợi nhuận, có thể làm bất cứ chuyện gì.

Chỉ là tin xấu mà thôi, công ty Amgen bọn họ chính là kiểu, có vấn đề gì không? Kiếm tiền mà thôi, không có gì xấu mặt!

“Chúng tôi là công ty nước Hạ, chúng tôi càng mong muốn được giao dịch bằng NDT hơn, vậy thì chúng tôi sẽ vui vẻ bán Hải Đăng cho các anh với giá 1,5 vạn, hơn nữa sẽ cung cấp cho các anh một bản tương thích với tiếng anh bản địa nước Bạch Đầu Ưng.” An Lương nói.

Eric suy nghĩ một chút rồi đáp lại: “Về mặt số lượng cung ứng thì sao?”

“Dựa theo đơn đặt hàng của các anh thôi. Chúng tôi có thể ủy thác cho bên ngoài chế tạo chip, những thứ khác thì chúng tôi đều có thể mua được ở ngoài.” An Lương bổ sung thông tin.

“Chúng tôi chọn dùng chip xử lí hình ảnh công nghệ nano 28, có nhiều cơ sở ở nước Hạ chúng tôi có thể chế tác, cho nên không cần phải lo lắng về phương diện sản lượng này.” An Lương giải thích.

“Vậy thì đợt đầu tiên chúng tôi đặt 10 vạn bộ, khi nào các anh có thể giao hàng?” Eric hỏi.

“Không thể xác định được, nhưng nhiều nhất là hai tháng là có thể xong rồi. Ba ngày sau chúng tôi có nhóm Hải Đăng thứ hai được đưa ra thị trường, tổng cộng là một vạn chiếc, có thể chia cho phía các anh 5000.” An Lương nói.

“Chuyện ngôn ngữ hệ thống có thể giải quyết được chứ?” Eric hỏi lại.

“Ha ha ha, đại diện Eric cứ khéo đùa!” An Lương cười. Thời đại này rồi, ngôn ngữ hệ thống mà vẫn còn là vấn đề sao?

Eric cũng cười theo: “Giám đốc An, hôm nay chúng ta có thể kí hợp đồng không?”

“Anh ở Đế Đô à?” An Lương hỏi.

“Tất nhiên rồi!” Eric đáp lại.

“Tổng bộ khu vực Châu Á Thái Bình Dương của công ty Amgen chúng tôi đặt ngay tại Đế Đô của nước Hạ.”

“Ra là vậy, hoan nghênh đại diện Eric đến Tập đoàn Kỹ thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai chúng tôi để ký hợp đồng.” An Lương đưa ra lời mời.

Eric lại nói tiếp: “Tôi có thể liên hệ với phóng viên truyền thông hay không?”

“Tất nhiên là được rồi!” An Lương đáp lại.

“Thời gian kí cụ thể là mấy giờ?” Eric hỏi.

“2 giờ chiều, anh thấy sao?” An Lương đưa ra một mốc thời gian.

“Được!” Eric đồng ý.

An Lương và Eric kết thúc cuộc trò chuyện, An Lương bật cười ngay sau khi đặt điện thoại xuống.

Trần Tư Vũ đang ở đàn piano, cô tò mò hỏi: “An đại sư, có chuyện gì vui sao?”

An Lương đi qua ôm lấy Trần Tư Vũ từ phía sau, anh cười nói: “Mới có một người từ Quốc gia Bạch Đầu Ưng đưa tiền tới cho anh, bọn anh thương lượng hợp tác trị giá 15 ức nhân dân tệ, thu được lợi nhuận rất lớn!”

Thực tế chi phi xây dựng Hải Đăng tốn 2550 vạn!

Ngay cả khi phát sinh việc sản xuất chip xử lý hình ảnh, cộng thêm 20% giá chip xử lý hình ảnh nhưng 10 vạn chiếc Hải Đăng cũng chỉ tốn thêm 200 vạn mà thôi.

Tổng lợi nhuận vẫn vượt qua 12 ức nhân dân tệ.

Đây không phải lợi nhuận thu được từ chứng khoán, mà là lợi nhuận thu được từ ngành sản xuất, đằng sau những lợi nhuận này thể hiện một loạt doanh nghiệp được hưởng lợi.

Ví dụ như xưởng sản xuất cameras chiều sâu, xưởng sản xuất radar laser đo khoảng cách, công ty chế tạo chính xác Đế Đô, vân vân... Toàn bộ đều được hưởng lợi.

Cách kiếm tiền này thoải mái hơn so với thị trường chứng khoán, bởi vì nó có thể khiến mọi người kiếm tiền nhanh hơn, cũng có địa vị xã hội cao hơn.

Ninh Nhược Sương đang luyện yoga tò mò hỏi: “Kiếm được bao nhiêu lợi nhuận vậy?”

“Tầm mười số!” An Lương cười trả lời.

Vẻ mặt Trần Tư Vũ với Ninh Nhược Sương đều vô cùng ngạc nhiên…

Gần 3 giờ chiều.

Eric, người của tổng bộ Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai tự mình đến đây ký hợp đồng, nhưng An Lương cũng không có tham dự buổi lễ ký hợp đồng, bởi vì Eric gọi rất nhiều phóng viên tin tức truyền thông đến.

Thế là Lý Tồn Viễn phải gánh lấy việc này!

Lý Tồn Viễn cũng là giám đốc của Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, Hải Đăng trực thuộc Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, lợi ích được chia cho mọi người nên đương nhiên là Tồn Viễn cũng phải làm việc.

Dưới sự chứng kiến của đông đảo phóng viên báo đài, Lý Tồn Viễn cùng Eric giả vờ ký hợp đồng.

Chương 2107: Lỗ vốn? Kiếm được mớ tiền lớn!

Trên thực tế, hợp đồng đã được nhân viên của hai bên xem xét, xét duyệt từ lâu, hơn nữa hợp đồng chính thức đã được ký rồi, bây giờ chỉ là làm một lần ở trước camera mà thôi.

Tất cả các cuộc họp báo ký kết hợp đồng, không thể nói 100% là giả, nhưng nói là giả 99% thì hoàn toàn không có vấn đề gì.

Hợp đồng của một dự án hợp tác quy mô lớn có tầm quan trọng lớn, chuyện gì sẽ xảy ra nếu hợp đồng có vấn đề ngay hiện trường chứ? Ví dụ hợp đồng bị bí mật thay đổi nội dung, để tránh những trường hợp rắc rối như vậy thì hợp đồng chính thức đã được ký từ trước, ở trước camera chỉ là giả vờ thôi, chẳng lẽ định ký ngay tại chỗ thật à?

Chỉ là nói giỡn thôi!

Sau khi hai bên giả vờ ký kết hợp đồng xong, họ bắt đầu nhận phỏng vấn của bên truyền thông báo chí.

Phóng viên tin tức của Đế Đô Dương Tiếu Tiếu là người hỏi đầu tiên.

“Giám đốc Lý, chào anh, tôi là Dương Tiếu Tiếu phóng viên Thời sự buổi tối Đế Đô, xin hỏi dự án hợp tác với công ty các anh hợp tác với công ty Amgen ở hạng mục Hải Đăng này, các anh đã bán Hải Đăng với giá bao nhiêu?”

Đối mặt với câu hỏi của Dương Tiếu Tiếu, Lý Tồn Viễn trả lời một cách rập khuôn: “Xin lỗi, đó là vấn đề bí mật doanh nghiệp.”

“Vậy giá Hải Đăng bán ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng thì sao?” Dương Tiếu Tiếu hỏi thêm.

Eỉc lại trả lời thay Lý Tồn Viễn: “Mặc dù mỗi một phóng viên chỉ có thể hỏi một câu hỏi, nhưng tôi sẵn sàng cho phóng viên Dương một ưu đãi, dù sao thì người đẹp nên được ưu ái.”

Dương Tiếu Tiếu nhìn qua Eric, đối phương nói tiếng nước Hạ rất chuẩn!

Eric tiếp tục nói: “Dựa theo hợp tác của chúng tôi với Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, chúng tôi có quyền định giá Hải Đăng ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng, hơn nữa còn không cần phải có sự đồng ý của Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.”

Lý Tồn Viễn trả lời thêm: “Lời đại diện Eric nói chính là thật sự.”

Sau khi hai người trả lời, người dẫn chương trình lại chỉ một phóng viên tin tức đặt câu hỏi.

“Giám đốc Lý, đại diện Eric, tôi muốn hỏi có bao nhiêu chiếc Hải Đăng trong hợp đồng hợp tác của các anh, dựa theo tức tức của tài khoản weibo Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đã từng công bố, số lượng Hải Đăng có hạn, hơn nữa chỉ có phiên bản tiếng nước Hạ, xin hỏi làm thế nào để khắc phục vấn đề này?”

Người phóng viên này không có nói tên nhà đài, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Lý Tồn Viễn bình tĩnh trả lời: “Cô đang hỏi hai vấn đề.”

Eric nói tiếp: “Giám đốc Lý đừng vội, để tôi trả lời đi, về vấn đề tổng số lượng Hải Đăng trong hợp đồng cũng là bí mật thương nghiệp, chúng tôi sẽ không tiết lộ.”

...

Eric tiếp tục nói: “Còn về hệ thống ngôn ngữ, công ty Amgen chúng tôi sẽ tham gia sâu vào hợp tác để giải quyết vấn đề hệ thống ngôn ngữ.”

“Cuối cùng có một quảng cáo nhỏ, ba ngày sau, tức là ngày 15 tháng 7, công ty Amgen chúng tôi sẽ bán 5000 bộ Hải Đăng ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng vào lúc 12 giờ trưa theo giờ địa phương.” Eric quảng cáo.

Lý Tồn Viễn nói tiếp: “Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai chúng tôi cũng tuyên bố bán 5000 bộ Hải Đăng ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng vào lúc 12 giờ trưa theo giờ địa phương, và điều kiện để đặt mua cũng giống như lúc trước.”

Phóng viên ở hiện trường chủ yếu là hỏi Eric, công ty Amgen bán Hải Đăng ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng như thế nào, với giá bán ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng.

Đối mặt với vấn đề này, Eric lộ ra nụ cười tươi: “Như tôi vừa nói thì công ty Amgen có quyền tiêu thụ độc lập ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng, kể cả giá bán hay là chiến lược bán hàng, đều do công ty Amgen quyết định, không cần sự đồng ý của Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.”

Nghe như vậy thì có lẽ Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai tương lai sẽ gặp rắc rối rồi?

Từ lý do từ chối của Eric, nghe có vẻ trong sự hợp tác giữa hai bên, Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai dường như đã từ bỏ rất nhiều quyền chủ đạo?

Tuy nhiên, sự thật về quyền tự chủ lớn mà công ty Amgen đang sở hữu là do họ tự mình đảm đương. Ví dụ như về vấn đề giá bán!

Eric tiếp tục nói: “Vừa nãy Phóng viên tin tức buổi tối Dương Tiếu đến từ Đế Đô đã dò hỏi về vấn đề giá bán của Hải Đăng ở quốc gia Bạch Đầu Ưng của chúng tôi, bây giờ tôi có thể tiết lộ giá bán cụ thể.”

Các phóng viên tin tức có mặt tại hiện trường kéo đến nhìn về phía Eric.

Lúc nãy khi Dương Tiếu dò hỏi về vấn đề này, cả Lý Tồn Viễn và Eric đều tránh trả lời.

“Hải Đăng do công ty Amgen của chúng tôi làm đại diện sẽ chỉ được bán ở Quốc gia Bạch Đầu Ưng, giá bán cụ thể ban đầu dự kiến ​​là 3999 đô la Mỹ, nhưng không loại trừ khả năng sẽ đột ngột thay đổi giá." Eric giải thích.

“Ngoài ra, Hải Đăng do công ty Amgen của chúng tôi làm đại diện sẽ được trang bị hệ thống hai ngôn ngữ, bao gồm tiếng nước Hạ và tiếng Anh của quốc gia Bạch Đầu Ưng, phương thức bán hàng cụ thể sẽ được thông báo sau." Eric giải thích.

Tuy nhiên, nửa câu cuối Eric nói đã không còn quan trọng nữa!

Bởi vì khi mức giá 3999 đô la Mỹ được công bố, các phóng viên tin tức tại hiện trường đã ồ lên, và sau đó nhận ra rằng đây là một tin lớn.

Mặc dù không ai đặc biệt chú ý đến tỷ giá hối đoái cụ thể giữa đô la Mỹ và đồng nước Hạ, nhưng tỷ giá hối đoái giữa đồng nước Hạ và đô la Mỹ về cơ bản là khoảng hơn 6 lần, giá bán 3999 đô la Mỹ không phải là tương đương với hơn hai vạn sao?

Chương 2108: Phân biệt chênh lệch giá gấp mười lần!

Một số phóng viên báo chí đã trực tiếp sử dụng điện thoại di động để tìm kiếm và quy đổi 3999 đô la Mỹ thành tiền nước Hạ, từ đó xác nhận rằng giá bán của Hải Đăng của đất nước Bạch Đầu Ưng cao hơn gấp 10 lần so với đồng nước Hạ. Đây chắc chắn là một tin lớn!

Một số phóng viên báo chí đã bắt đầu biên soạn văn bản, chuẩn bị công bố thông tin vào thời điểm sớm nhất.

Buổi họp báo nhanh chóng kết thúc sau khi Eric công bố giá, bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đã có mặt rất đúng giờ, mỗi phóng viên tin tức có mặt tại hiện trường đều được tặng một phong bì tiền mặt trị giá 1000 đồng.

Đây cũng được coi là tiền nhuận bút tiêu chuẩn cho ngành truyền thông tin tức. Nếu không, những phóng viên tin tức này sẽ đưa tin điện báo như thế nào đây? Trong thế giới Internet, một số phóng viên báo chí đưa tin nhanh đã đưa tin trên nhiều nền tảng khác nhau. Ví dụ, trên Weibo, phóng viên tin tức buổi tối của Đế Đô Dương Tiếu đã đăng bài viết tương ứng.

...

Hãy mỉm cười vui vẻ mỗi ngày: Sự liên kết song phương giữa Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai của nước Hạ x Công ty Amgen của quốc gia Bạch Đầu Ưng để mang lại một ngọn hải đăng biểu tượng ánh sáng đến cho những người khiếm thị ở quốc gia Bạch Đầu Ưng.

Hai công ty đã thống nhất giao ước sẽ cho bán Hải Đăng vào lúc 12 giờ trưa ngày 15 tháng 7 theo giờ địa phương.

Căn cứ theo thỏa thuận hợp tác được hai bên tiết lộ, trong việc hợp tác giữa hai bên, công ty Amgen sẽ giành quyền tự chủ hoàn toàn, dù là về phương thức bán hàng hay giá bán thì cũng đều do công ty Amgen tự quyết định, Tập đoàn Công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai không có quyền can thiệp vào.

Tại hiện trường buổi họp báo công bố thông tin của cả hai bên, ông Eric Water, đại diện của công ty Amgen nước Hạ cho biết, giá bán dự tính của Hải Đăng tại quốc gia Bạch Đầu Ưng là 3999 đô la Mỹ, tương đương với 25,866 nhân dân tệ theo tỷ giá hối đoái hiện tại.

Giá bán cao gấp mười lần giá bán của nước Hạ, về phía quốc gia Bạch Đầu Ưng rốt cuộc là sẽ bán Hải Đăng thông qua phương thức nào đây, cho dù đó là tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai hay là công ty Amgen thì vẫn chưa được tiết lộ bất cứ điều gì.

Phóng viên tin tức buổi tối của Đế Đô: Dương Tiếu đã đưa tin, tin tức này đã trực tiếp làm dấy lên làn sóng hải đăng trên Weibo, bởi vì giá của Hải Đăng ở quốc gia Bạch Đầu Ưng hóa ra cao hơn gấp mười lần so với ở nước Hạ!

Điều này vốn là không thể tin được!’

Một số cư dân mạng đã để lại bình luận:

...

'Phì Tín Vương: Người ở New Zealand, nhìn thấy giá bán Hải Đăng của quốc gia Bạch Đầu Ưng, thì trực tiếp câm lặng!

Bạn gái tôi là một người khiếm thị, tôi muốn mua cho bạn gái tôi một chiếc Hải Đăng, nhưng giá bán Hải Đăng của quốc gia Bạch Đầu Ưng như vậy là quá cao rồi phải không?

Xin hỏi, trong tương lai, nếu Hải Đăng được bán ở các quốc gia khác, giá cả có tham khảo nước Hạ hay không?’

Lời bình luận này đã bị phanh phui đến cùng...

'Ma Thần Tại Thượng: Những người New Zealand cao quý sẽ không thèm quan tâm đến giá cả, còn chưa tới 4000 đô la Mỹ, rắc nước!’

' Max-White: Cười chết mất!

Hải Đăng ở nước ngoài đắt vậy sao!

Liệu rằng lô Hải Đăng tiếp theo của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai vẫn sẽ được bán với giá 2550 đồng? Rùng mình!'

An Lương đương nhiên nhìn thấy Weibo của Dương Tiếu, còn tiện thể đọc qua các bình luận phổ biến, anh lập tức sử dụng tài khoản chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai để đăng bài viết mới nhất.

...

Graphene Ước Mơ Tương Lai: Xin mọi người hãy bình tĩnh!

Tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai của chúng tôi vẫn sẽ bán Hải Đăng với mức giá 2550 đồng nước Hạ, đồng thời số lượng bán ra lần này sẽ lên đến 5000 cái.

Tất cả các quy tắc vẫn y như cũ, người khiếm thị nên dùng app Hải Đăng để đặt mua, chúng tôi sẽ chọn ra 5000 người khiếm thị trong số những người đã đặt mua.

Hữu Tình Đề Thị: Hải Đăng là một sản phẩm ràng buộc cá nhân, nếu người dùng sử dụng Hải Đăng thực tế không phải là người dùng đặt mua trước đó, thì chúng tôi có quyền chấm dứt dịch vụ Hải Đăng từ xa.’

Bài đăng mới nhất của An Lương không hề có chút đùa giỡn!

Người khiếm thị vốn dĩ là nhóm người yếu ớt, nếu Hải Đăng không ràng buộc nhân thân cá nhân thì ai mà biết những người bán sẽ giở trò gì?

Suy cho cùng thì giá bán Hải Đăng ở nước Hạ chưa bằng một phần mười giá bán ở nước ngoài.

Điều này có nghĩa là có lợi ích khổng lồ.

Sau khi An Lương sử dụng tài khoản chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai để đăng bài xong, Eric cũng sử dụng tài khoản chính thức của công ty Amgen để đăng một bài mới, qua đó thể hiện phương thức mua bán Hải Đăng của đại lý công ty Amgen.

Công ty Amgen: Trước hết, cảm ơn rất nhiều các bạn nước Hạ đã quan tâm. Chúng tôi sẽ tập trung trả lời một số câu hỏi sau:

Câu hỏi 1: Những người khiếm thị ở ngoài nước Hạ có thể mua Hải Đăng với giá là 2550 nhân dân tệ không? Trả lời: Không!

Hải Đăng là sản phẩm độc quyền của nước Hạ, khi đăng ký app Hải Đăng, bạn sẽ phải đăng ký thẻ căn cước nước Hạ để xác minh thông tin thân phận.

Câu hỏi 2: Công dân khiếm thị của nước Hạ đang sống ở quốc gia Bạch Đầu Ưng có thể mua Hải Đăng với giá 2550 nhân dân tệ không? Trả lời: Không!

Giá của Hải Đăng ở quốc gia Bạch Đầu Ưng là 3999 đô la Mỹ, không thể bán với giá 2550 nhân dân tệ được. Nếu công dân nước Hạ ở Bạch Đầu Ưng vẫn giữ quốc tịch nước Hạ và có thẻ căn cước của nước Hạ, thì nên trở lại nước Hạ để tiến hành đăng ký.

Bởi vì, App Hải Đăng cần xác minh thông tin vị trí khi đăng ký, nếu ở khu vực nước ngoài thì không thể xác minh được.

Câu 3: Ở quốc gia Bạch Đầu Ưng, Hải Đăng được bán như thế nào? Trả lời: Phương thức bán hàng đợt đầu tiên gồm 5000 chiếc, dựa theo sự bàn bạc của ban lãnh đạo cấp cao công ty Amgen, trước tiên chúng tôi sẽ cung cấp cho các khách hàng VIP của công ty Amgen, sau đó sẽ là khách hàng hợp tác của Amgen.

Đồng thời, chúng tôi đã được trao quyền app Hải Đăng, vậy nên chúng tôi sẽ lấy ra 500 Hải Đăng cho đăng ký và mua ngẫu nhiên. Tình hình cụ thể sẽ được thông báo ở quốc gia Bạch Đầu Ưng.

Câu hỏi 4: Hải Đăng phiên bản đặc biệt của nước Hạ có thể sử dụng ở nước ngoài không? Trả lời: Có, nếu người khiếm thị của nước Hạ đi du lịch nước ngoài, Hải Đăng vẫn sẽ cung cấp các dịch vụ tương ứng, nhưng quyền sử dụng Hải Đăng được ràng buộc với cá nhân, vì vậy không thể bán lại phiên bản đặc biệt của Hải Đăng nước Hạ cho các quốc gia khác.

Cuối cùng, xin cảm ơn @ Graphene Ước Mơ Tương Lai, sự hợp tác giữa hai bên chúng ta rất tốt đẹp…

Chương 2109: Trương giáo chủ? Dương Đỉnh Thiên!

Vốn dĩ, công ty Amgen chỉ là một nhân vật bình thường trên Weibo, nhưng lần này, sau khi hợp tác với Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai về dự án Hải Đăng, nó đã trở nên vô cùng nổi tiếng.

Trước kia, mỗi khi họ đăng bài trên weibo, số lượt thích không vượt quá mười lượt. Còn bây giờ vượt lên cao như vậy?

Thì chắc chắn là được nhân viên của công ty và khách hàng hợp tác thân thiện like cho.

Nhưng hiện giờ, số lượt thích ở bài đăng mới nhất của họ đã vượt quá 10000 lượt, số lượng bình luận cũng đang tăng lên nhanh chóng.

‘Để tôi vui khỏe: Hải Đăng đẳng cấp!’

‘Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương: đẳng cấp! Ở nước Hạ chúng ta chỉ có giá 2550 nhân dân tệ, mà giá ở quốc gia Bạch Đầu Ưng lại đắt hơn những mười lần, quá đỉnh luôn!’

...

Bình luận này đã leo lên vị trí đầu tiên, đông đảo người hóng chuyện đều cảm thấy tự hào. Suy cho cùng, loại chiến lược phân biệt quốc gia và sắc tộc dựa trên việc chênh lệch giá cả như thế này chính là sự đẳng cấp ở trong mắt thiên hạ.

Tuy nhiên, một số người lại nghĩ ngược lại.

‘Thiên Hải mập mạp: Mọi người không nhìn ra à!

Các bạn chỉ nhìn thấy sự chênh lệch giá giữa Hải Đăng ở nước Hạ và Bạch Đầu Ưng là mười lần, nhưng các bạn lại không nghĩ tới chuyện Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai đã bán Hải Đăng cho công ty Amgen với giá bao nhiêu?

Theo suy đoán của tôi, cái giá để Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai bán Hải Đăng cho Amgen chắc chắn không dưới 10000 nhân dân tệ.

Theo đuổi lợi nhuận là bản chất của một công ty thương mại!'

Câu trả lời này là bình luận đứng thứ 2. Rất đông người hóng chuyện và cư dân mạng đang phẫn nộ với bình luận này. Mặc dù người này có thể thấy rõ việc làm của Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai, nhưng thế thì đã làm sao?

Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai không được kiếm tiền chắc?

Điều quan trọng hơn là Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai kiếm tiền từ quốc gia Bạch Đầu Ưng chứ không phải từ những người khiếm thị ở nước Hạ. Vậy thì có vấn đề gì chứ?

An Lương cũng đã xem bài đăng mới nhất của công ty Amgen, anh tiện tay sử dụng tài khoản chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai ấn like cho bài viết.

Còn về ý kiến của những bình luận phổ biến, nói về chuyện kiếm tiền của Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai thì An Lương không thèm đáp lại.

Trên Internet luôn có quá nhiều thứ kì lạ!

Mà Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai cũng không phải là một tờ giấy màu đỏ, sẽ luôn có người không thích.

Cho dù Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai có cho mỗi người một tờ giấy màu đỏ, thì vẫn có người chỉ thích tờ giấy đỏ, chứ không thích Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Đây là sự phức tạp của lòng người!

Gần 6 giờ tối, trên đường trở về chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương nhận được tin nhắn của Triệu Uyển Hề.

‘Triệu Uyển Hề: Chuyện Hải Đăng làm tốt lắm!’

‘An Lương: ?’

‘Triệu Uyển Hề: Buổi tối anh có thời gian không, cùng nhau ăn cơm đi.’

‘An Lương: Không có thời gian.’

‘Triệu Uyển Hề: Sợ tôi tới vậy à?’

‘An Lương: Đúng vậy, mẹ tôi nói, phụ nữ càng đẹp thì càng hay lừa người.’

‘Triệu Uyển Hề: Anh là Trương giáo chủ chắc?’

‘An Lương: Xin lỗi, tôi là Dương Đỉnh Thiên!’

‘Triệu Uyển Hề: Hừ!’

Tên An Lương này lại bắt đầu chơi chữ rồi!

Chủ nhật, gần 7 giờ tối. Lúc An Lương về lại chung cư quốc tế Vân Cảnh, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đã chuẩn bị xong bữa tối.

Đừng hiểu nhầm, đấy chẳng phải Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đích thân xuống bếp đâu.

Chung cư quốc tế Vân Cảnh là chung cư dạng nhà hàng năm sao. Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương thông qua app Quản Gia là có thể thong thả sắp xếp xong bữa tối.

“Hôm nay thuận lợi không?” Trần Tư Vũ thuận miệng hỏi.

An Lương vừa bóc vỏ tôm vừa trả lời: “Rất thuận lợi. Chiều nay em lại luyện đàn à?”

“Ừm ừm!” Trần Tư Vũ gật đầu khẳng định. Bây giờ cô ấy tràn trề động lực để gắng sức lập được thành tích tốt vào cuộc thi piano quốc tế vào năm sau. Chẳng hạn như giành được giải quán quân?

“Em có xem chuyện trên Weibo. An đại sư, ký kết hợp đồng giữa các anh và công ty Amgen có giá là bao nhiêu vậy?” Ninh Nhược Sương tò mò.

An Lương cười hề hề bảo: “Em muốn biết sao?”

“Em hơi tò mò một chút.” Ninh Nhược Sương trả lời.

“Thế em phải làm sao nào?” An Lương hỏi lại.

Ninh Nhược Sương liếc nhìn An Lương. Cô ấy bóc một con tôm cho An Lương và chấm vào nước chấm hải sản, rồi còn đút cho An Lương ăn. An Lương ăn xong con tôm mà Ninh Nhược Sương bóc cho thì mới cất giọng đáp: “Mỗi đơn giá 1,5 vạn NDT.”

“Đắt thế à?” Ninh Nhược Sương sửng sốt.

Vì giá tiền mà tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai bán Hải Đăng ra bên ngoài cũng chỉ có 2550 tệ. Thế nhưng giá cả ký hợp đồng với công ty Amgen lại lên đến 1,5 vạn tệ.

Trần Tư Vũ nhanh chóng tính được rằng: “Thế có nghĩa là lợi nhuận của mỗi chiếc Hải Đăng vượt qua con số 1,2 vạn sao?”

An Lương nói thêm: “Vào lần đầu, chúng ta ký kết được 100.000 chiếc.”

Thông tin này trùng khớp với lợi nhuận 10 số mà An Lương đã nói đến trước kia.

“Ồ!” Trần Tư Vũ ngạc nhiên.

“Lợi nhuận cao ngất ngưởng!” Ninh Nhược Sương cũng gật đầu.

An Lương lắc đầu than vãn: “Anh chỉ chiếm 9,99% cổ phần thôi.”

“Thế cũng đã trên một ức rồi. Tuyệt đỉnh luôn!” Trần Tư Vũ đáp.

Ninh Nhược Sương tán đồng: “Em cũng thấy tuyệt thật đó.”

“Thực sự là rất tốt. Hôm nay anh rất vui. Anh chuẩn bị mua cho các em một món quà. Các em muốn quà gì nào?” An Lương hỏi.

Trần Tư Vũ lắc đầu phủ nhận: “Cái gì em cũng không muốn hết.”

“Em cũng không muốn đâu.” Ninh Nhược Sương tán đồng.

Chương 2110: Dù sao cũng là bạn thân sập bẫy!

Có thể nói rằng, những gì nên có thì bọn họ cũng đã có cả rồi. Từ trang sức ngọc ngà đến xe hơi, rồi đến bất động sản thì An Lương đã lo liệu thỏa đáng. Thậm chí còn tặng cả cơ ngơi trị giá hơn cả ức.”

Bọn họ thật sự là chẳng thiếu thứ gì.

Trần Tư Vũ nói thêm: “Bây giờ em chỉ muốn chăm chỉ luyện đàn, tốt nhất là trình độ đạt được một bước tiến bộ bứt phá!”

Ninh Nhược Sương chẳng nói một lời. Trên con đường khiêu vũ, Ninh Nhược Sương cảm thấy bản thân rất khó để có được một bước tiến bộ bứt phá.”

“Hay là hai chúng ta luyện đàn thật nhiều, tài năng đàn của anh cũng được ấy chứ.” An Lương tự tin nói.

“Hứ!” Trần Tư Vũ nhẹ hắng giọng.

“Trong trường của em, tài năng của bất kỳ một ai cũng chẳng kém hơn anh đâu. Trình độ thô sơ của anh thì lấy đâu ra cái gì mà tự tin?”

Ba người vừa ăn bữa tối vừa chuyện trò rôm rả.

“Đúng rồi, An đại sư, ngày mai là thứ hai đấy. Em phải đến trường luyện đàn. Tâm Mỹ cũng hạ quyết tâm dày công luyện tập nữa.” Trần Tư Vũ nói rõ.

Ninh Nhược Sương ở một bên bổ sung: “Em cũng phải đến trường luyện múa. Vào tiết mục biểu diễn đặc biệt cho ngày Quốc Khánh tại nhà hát lớn quốc gia, em muốn được bước lên sân khấu bằng cách dựa vào chính sự nỗ lực của mình.”

Ninh Nhược Sương nhấn mạnh nói rằng dựa vào nỗ lực của bản thân tức có ý là không để An Lương giật dây sau cánh gà.

“Được thôi được thôi. Các em đều đến lớp cả rồi. Đúng lúc anh cũng về Thiên Phủ, bên đấy có chuyện cần giải quyết.” An Lương đáp.

“Ừm ừm. Hôm nay cô Tôn còn nhắn tin cho em, cô bảo em đừng có cả ngày đều đi ra ngoài chơi với anh.” Trần Tư Vũ cười nói.

An Lương vung lời: “Cô Tôn của các em thật là dữ dằn!”

Sau bữa tối, ba người ngồi trên sofa xem tin tức về Hải Đăng. Sau đó Trần Tư Vũ bắt đầu đàn piano, Ninh Nhược Sương cũng bắt đầu tập yoga, An Lương thì nhắn tin cho Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.

‘An Lương: @Hạ Hòa Tâm: @Hạ Như Ý: Chuyện sạt lở vẫn chưa xử lý xong à?’

‘An Lương: Chuyện ở Đế Đô anh đã xử lý xong cả rồi. Chuyện Hải Đăng, hai em đã thấy chưa?’

‘Hạ Hòa Tâm: Em thấy rồi.’

‘Hạ Như Ý: Phía nhà trường vẫn chưa có thông báo, có lẽ là chuyện sạt lở vẫn chưa được xử lí xong.’

‘An Lương: Anh định ngày mốt sẽ về, hai em có thể hỏi nhà trường xem. Xem xem có phải là đã hủy bỏ chuyện dạy học ở thôn An Lạc rồi không.’

‘Hạ Như Ý: Anh đừng nghĩ nữa, chẳng có hủy bỏ đâu. Nếu có hủy đi nữa thì nhà trường sẽ thông báo mà.’

‘Hạ Hòa Tâm: Chúng em có bạn học dạy thay kỳ hè ở chỗ Quý Châu, nghe tin mà các cô ấy phản hồi lại thì chúng em thấy cũng rất ổn.’

‘An Lương: Các em khá lắm!’

‘An Lương: Thôi bỏ đi. Không thuyết phục được các em rồi. Dù sao thì cứ dựa vào giao ước của chúng ta trước đó mà xử lý, anh ở bên đây sẽ phái người bảo vệ hai em.’

‘Hạ Như Ý: Cảm ơn anh rể.’

‘Hạ Hòa Tâm: Vâng.’

‘An Lương: Được, anh đi xử lý công việc trước đây. Đợi ngày mốt anh về.’

An Lương kết thúc cuộc trò chuyện với hai chị em nhà họ Hạ, anh đưa mắt nhìn về phía Ninh Nhược Sương đang tập yoga.

An Lương trịnh trọng nói, sắc mặt của Ninh Nhược Sương lập tức đỏ ửng.

Trần Tư Vũ vẫn cứ luyện đàn, cô vẫn tiếp tục luyện đàn. Dù sao thì cũng là bạn thân bị sập bẫy mà cô lại không bị, đúng không?

Suy nghĩ của Trần Tư Vũ quá mức ngây thơ!

Dù sao thì An Lương cũng là chiến sĩ song thiên phú, cho dù dạy cho Ninh Nhược Sương hai động tác yoga mới, Trần Tư Vũ vẫn không may mắn thoát khỏi ngược lại bị An Lương xoay vòng vòng.

Xin lỗi, chiến sĩ song thiên phú còn có thể làm mưa làm gió vào ngày hôm sau.

Gần 7 giờ 30 phút sáng, cả Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều bị đồng hồ báo thức của điện thoại đánh thức, lần này An Lương không tắt bỏ đồng hồ báo thức điện thoại của bọn họ, bởi vì hiện tại hai người đã có mục tiêu rõ ràng.

Trần Tư Vũ muốn giành được thành tích quán quân trong cuộc thi Piano quốc tế năm sau, Ninh Nhược Sương thì muốn lên sân khấu trong buổi biểu diễn đặc biệt vào ngày Quốc khánh tại nhà hát lớn quốc gia.

“Tư Vũ, Sương Sương, anh hôm nay phải trở về rồi, các em nhớ là phải nhớ anh đấy!” An Lương quái đản nói.

Trần Tư Vũ ậm ừ: “Không thèm nhớ anh đâu!”

Ninh Nhược Sương tán thành: “Em cũng sẽ không nhớ anh đâu.”

An Lương chỉ khẽ cười không nói, bọn họ chỉ là cứng miệng mà thôi, thực sự đợi sau khi An Lương rời đi rồi, bọn họ đều sẽ ngày ngày gửi tin nhắn để bày tỏ nỗi nhớ với An Lương.

Gần 9 giờ sáng, An Lương gửi tin nhắn cho diễn viên nhỏ Lương Tuyết.

‘An Lương: Em vẫn ở Đế Đô sao?’

‘Lương Tuyết:Ừm. Vẫn ở, gần đây kế hoạch tham gia vào dự án mới phim điện ảnh và truyền hình Hoan Du.’

‘An Lương: Hoan Du lại có dự án mới?’

‘Lương Tuyết: Đúng vậy, bọn họ đang lên kế hoạch cho một bộ phim cổ trang, nội dung hình như là liên quan đến cổ quốc Lâu Lan, hiện tại kịch bản vẫn chưa xác định hoàn toàn.’

Ngay cả kịch bản còn chưa xác định, mà diễn viên Lương Tuyết này đã xác nhận rồi? Có thể!

Chu Đào của điện ảnh và truyền hình Hoan Du thật biết làm người mà!

‘An Lương: Em vẫn đang ở tiểu khu Hoa Nở chứ?’

‘Lương Tuyết: Ừm, anh muốn đến đây à?”

‘An Lương: Đợi một lát sẽ qua.’

‘Lương Tuyết: Được ạ, em đợi anh.’

Trong phòng 1702 tòa nhà 3 tiểu khu Hoa Nở đường Đống Tứ Đế Đô, Lương Tuyết lộ ra nụ cười hạnh phúc, tuy cô ấy biết rõ vị trí của bản thân mình, nhưng mỗi lần An Lương đến, Lương Tuyết vẫn cực kỳ vui vẻ.

Cô ấy cảm thấy rằng bản thân đã đắm chìm vào trong đó.

Rõ ràng lúc ban đầu, cô ấy chỉ muốn tìm một chỗ dựa mà thôi, nhưng sau khi tiếp xúc với An Lương, Lương Tuyết cảm thấy bản thân mình đã hoàn toàn đắm chìm.

Chương 2111: Muốn gài bẫy người khác?

10 giờ 30 phút sáng.

Tần Thiên Tường lái chiếc Audi A6L đưa An Lương đến tiểu khu Hoa Nở, vì để đảm bảo bí mật hành tung của An Lương, công ty Nhân Nghĩa An Toàn đã chuẩn bị rất nhiều hậu đài.

Ví dụ như tín hiệu điện thoại của An Lương đã được thông qua ghép chuyển.

Cục điều tra an toàn quốc gia luôn thích tập trung tín hiệu điện thoại của An Lương, để xác định hành tung của An Lương, nhưng công ty Nhân Nghĩa An Toàn luôn có biện pháp đối phó.

Đó chính là ghép chuyển tín hiệu!

Cái gọi là ghép chuyển tín hiệu là ghép tín hiệu điện thoại của An Lương với các tài khoản điện thoại của người khác, để thực hiện định vị ảo.

Nếu như bây giờ cục điều tra an toàn quốc gia điều tra được thông tin định vị điện thoại của An Lương, thì căn bản là không có cách nào xác định được vị trí tín hiệu điện thoại của An Lương, bởi vì sẽ xuất hiện rất nhiều định vị tín hiệu.

Tiểu khu Hoa Nở.

Trong căn phòng mà Lương Tuyết thuê, Lương Tuyết chủ động ôm An Lương, cô vùi mình vào trong vòng tay của An Lương, tham lam hưởng thụ sự ấm áp của An Lương.

An Lương âm thầm cảm thán vuốt ve mái tóc dài của Lương Tuyết.

“Trợ lý của em đâu?” An Lương thuận miệng hỏi.

Lương Tuyết trả lời đáp: “Cô ấy thuê một căn hộ ở phía xéo đối diện.”

“Ồ, trợ lý phát tài rồi sao? Giá thuê phòng ở Đế Đô rất đắt đó.” An Lương trêu chọc nói.

Lương Tuyết trả lời: “Em trả cho cô ấy.”

Hai người bước vào phòng khách, An Lương ngồi trên ghế sô pha, Lương Tuyết lại giống như Trần Tư Vũ, ngồi vào trong lòng An Lương, cô ấy chủ động nói: “Đúng lúc em đang có một chuyện muốn tìm anh.”

“Hửm?” An Lương nghi hoặc.

Lương Tuyết bắt đầu giải thích: “Có một công ty thời trang tìm em livestream.”

“Livestream quảng cáo?” An Lương hỏi ngược lại.

Lương Tuyết gật đầu khẳng định: “Vâng!”

“Phương thức hợp tác như thế nào?” An Lương hỏi ngược lại.

Cách livestream quảng cáo có rất nhiều kiểu!

Trong các trường hợp bình thường livestream quảng cáo cần phí phát hành, đơn giản mà nói chính là mặc kệ có bán được hàng hay không, cũng mặc kệ bán được bao nhiêu hàng, càng mặc kệ vấn đề trả hàng, chỉ cần livestream quảng cáo, thì sẽ nhận được một khoản phí phát hành.

Phí phát hành livestream của một số minh tinh thậm chí còn cao tới tám con số!

Thế nhưng theo sự cố thất bại livestream quảng cáo không ngừng xảy ra, phí phát hành cũng trở nên có điều kiện hơn.

Ví dụ như cần bao nhiêu doanh số bán hàng mới trả phí phát hành, và tỷ lệ trả hàng không được đạt mức bao nhiêu...v.v. Những điều kiện này tổng hợp lại, sẽ nảy sinh rất nhiều yếu tố không thể kiểm soát được.

Quan trọng nhất vẫn còn một điều, nếu livestream quảng cáo mà không bán được thì sao? Đó tuyệt đối là việc thảm hại!

Một vị diễn viên hài kịch ở đảo Hồng Khang nào đó trong một lần livestream quảng cáo bán gạo, đã trực tiếp thất bại, toàn trường livestream chỉ bán được 9 bao gạo trong buổi livetream, trong đó có 2 bao là do bạn bè mua.

Tình huống livestream này làm cho vị diễn viên hài kịch này, ở lĩnh vực livestream hoàn toàn bị chìm xuống, sau đó sợ là cũng không có lời mời livestream quảng cáo nào nữa nhỉ?

Dù sao thì sự việc một buổi livestream chỉ bán được 9 bao gạo, quả thực thực sự khiến người nghe rơi nước mắt! Xét thấy vấn đề livestream quảng cáo quá phức tạp, nên An Lương mới hỏi về tình hình cụ thể của Lương Tuyết.

Nếu như có nhiều kiểu hạn chế, bao gồm cả tỷ lệ bán hàng và tỷ lệ trả lại hàng gì đó, thì khả năng cao chính là muốn gài bẫy người khác rồi?

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Lương Tuyết đáp lại: “Phương thức hợp tác cụ thể có rất nhiều điều kiện hạn chế.”

“Đầu tiên là phí mời cho buổi livestream là 200 vạn.” Lương Tuyết giải thích.

“Nhưng có những hạn chế về tỷ lệ bán hàng và trả hàng, nếu doanh số không đạt, phí mời sẽ bị giảm theo một tỷ lệ phần trăm nhất định, hoặc thậm chí bị hủy bỏ.”

“Tỷ lệ trả hàng cũng ảnh hưởng đến phí mời, khi tỷ lệ trả hàng lớn hơn 10%, phí mời sẽ giảm phần trăm + 1% tỷ lệ trả hàng.”

Lương Tuyết tiếp tục giải thích: “Nếu tỷ lệ trả hàng lớn hơn 40%, phí mời sẽ trực tiếp bị hủy bỏ.” Lương Tuyết nói thêm.

An Lương nhíu mày: “Doanh thu yêu cầu là bao nhiêu?”

“200 vạn!” Lương Tuyết đáp lại.

“Buổi livestream này là để tiêu thụ loại hình trang phục như thế nào?” An Lương lại dò hỏi.

“Chủ yếu là trang phục mùa hè, nhãn hiệu Quốc Triều do người nổi tiếng trên mạng tự vận hành, áo thun mùa hè giá trung bình khoảng 100 tệ, quần đùi cũng vậy, giá một bộ dao động khoảng 200 tệ.” Lương Tuyết giải thích.

An Lương nghe xong thì thở dài: “Đồ ngốc này, đối phương rõ ràng là muốn miễn phí.”

“Hửm?” Lương Tuyết nghi hoặc.

“Mặc dù doanh thu yêu cầu là 200 vạn có vẻ không phải là một vấn đề lớn, nhưng trên thực tế trong này có ẩn chứa nguy cơ!” An Lương trực tiếp gạt sương mù sang một bên để nhìn rõ sự thật.

“Là anh có ý gì?” Lương Tuyết khó hiểu.

“Mặc dù doanh thu yêu cầu của đối phương chỉ có 200 vạn, xem ra có vẻ dễ dàng, suy cho cùng nếu doanh số 1 vạn bộ thì doanh thu là 200 vạn, nhưng thực tế mục tiêu này rất khó thực hiện.” An Lương trước tiên chỉ ra vấn đề.

“Nhìn toàn bộ các trang mạng, tại sao khi người nổi tiếng quảng bá sản phẩm thì kết quả đa phần là thất bại, nhưng người nổi tiếng trên mạng làm đại diện sản phẩm thì không có vấn đề gì?” An Lương đưa ra một câu hỏi mới.

Lương Tuyết khó hiểu: “Có vẻ như quả thật là có vấn đề như vậy, nhưng người nổi tiếng thì càng nổi tiếng hơn, tại sao lại xảy ra chuyện người nổi tiếng thì thất bại, còn người nổi tiếng trên mạng thì lại bán được hàng?”

“Cách nói của em đã chỉ ra luôn nguyên nhân!” An Lương một tay ôm lấy vòng eo thon thả của Lương Tuyết, tay còn lại nựng nựng khuôn mặt mềm mịn của cô.

“Hả?” Lương Tuyết lộ ra vẻ khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment