An Lương bắt đầu giải thích: “Em đã nói hết rồi, người nổi tiếng thì sẽ nổi tiếng hơn, nhưng trên thực tế thì sự nổi tiếng đâu có tác dụng gì?”
“Danh tiếng, người nổi tiếng, sự nổi tiếng... đều là những khái niệm hão huyền, theo quan niệm truyền thống, những thứ này là gốc rễ của người nổi tiếng, tuy nhiên, càng ngày càng có nhiều điều chứng minh rằng sự nổi tiếng và danh tiếng của người nổi tiếng không thể quy đổi được thành lợi ích kinh tế.” An lương nói thêm.
“Lấy điện ảnh làm ví dụ, một số bộ phim đưa tiểu thịt tươi nổi tiếng đảm nhận vai chính, nhưng rốt cuộc tại sao lại thất bại ở phòng vé?” An Lương đưa ra ví dụ.
“Càng không cần phải nói đến lĩnh vực truyền hình trực tiếp, có rất nhiều ví dụ về thất bại của người nổi tiếng, những chuyện như làm đại diện nhãn hàng thất bại hết lần này đến lần khác.” An Lương lại đưa ra thêm một ví dụ.
“Đối với người tiêu dùng mà nói, chất lượng sản phẩm tốt hay không mới là thứ cốt lõi, ví dụ, hãng điện thoại Apple không mời người nổi tiếng làm đại diện mà vẫn thống trị thế giới trong lĩnh vực điện thoại di động.” An Lương liệt kê một ví dụ khác.
“Bây giờ chúng ta hãy quay lại với lĩnh vực livestream để xem tình hình, việc người nổi tiếng livestream quảng bá sản phẩm với hy vọng rằng người hâm mộ sẽ mua sản phẩm, từ đó tạo ra giá trị cho người nổi tiếng, nhưng người hâm mộ thích các ngôi sao vì họ thích tác phẩm của họ, bất luận là bài hát, chương trình truyền hình hay phim điện ảnh, chứ không phải các sản phẩm được những người nổi tiếng làm đại diện.” An Lương phân tích.
“Hãy lấy trang phục Quốc Triều mà em nhận được lần này làm ví dụ, với mức giá khoảng 100 NDT thực sự là không đắt, nhưng có một số lượng lớn các thương hiệu “mì ăn liền” để lựa chọn trong phạm vi thương hiệu này, người hâm mộ của em có thể xem chương trình livetream của em và xem như chương trình livestream đó là tác phẩm của em, tuy nhiên để cho người hâm mộ mua hàng, thì lại là chuyện hoàn toàn khác nhau, hiểu chứ? “ An Lương khẽ lắc đầu.
…
“Còn đối với việc những người nổi tiếng trên mạng quảng bá sản phẩm lại có thể thành công, đó là bởi vì những người nổi tiếng trên mạng quảng bá những sản phẩm mà họ đang làm, những người xem chương trình livestream của họ cũng biết rằng họ đang quảng bá sản phẩm, đồng thời biết rằng khi họ đang livestream, thật sự có thể đem lại lợi ích kinh tế thực tế.” An Lương tiếp tục.
“Lấy chương trình livestream của Lý Hy làm một ví dụ, khi anh ấy livestream để bán hàng, hầu hết các sản phẩm thực sự khá rẻ, đối với người tiêu dùng mà nói điều đó có nghĩa là có ưu đãi, có lợi ích, vì vậy mới bằng lòng mua sản phẩm.” An Lương chỉ ra lý do cốt lõi.
Thực tế cũng là vì lợi ích!
...
Bởi vì người tiêu dùng có lợi ích, mới chọn chương trình livestream của những người nổi tiếng trên mạng. Lợi ích mới là hậu trường đằng sau tất cả mọi đáp án!
“Người nổi tiếng quảng bá sản phẩm thất bại, trong khi người nổi tiếng trên mạng lại bán được sản phẩm, sự khác biệt cơ bản chính là do không có lợi ích.
Nếu muốn quảng bá sản phẩm đến từ một thương hiệu nổi tiếng, đồng thời là hàng thật đúng giá có ưu đãi, thật sự cũng có thể bán được hàng như nhau”. An Lương đã nói ra đáp án chính xác.
Qua lời giải thích của An Lương, Lương Tuyết cuối cùng cũng hiểu ra được nguyên nhân.
“Nếu nói như vậy, lần hợp tác này quả thật là đối phương muốn miễn phí!” Lương Tuyết khẽ nói.
“Đương nhiên rồi!” An Lương khẳng định nói.
“Với doanh thu 200 vạn, bí mật là dù em có bỏ tiền túi ra mua hàng 200 vạn, nhưng đối phương sẽ thông qua quy chế trả hàng để lừa em, do đó không có cách nào để thông qua lời mời miễn phí với sản phẩm 200 vạn. Bất luận là thế nào, em đều sẽ thua lỗ!”
An Lương thở dài nói: “Các doanh nhân cũng rất khôn ngoan, và tất cả họ đều đang nghĩ về việc tuyên truyền livestream miễn phí.”
“Vậy thì em sẽ không nhận livestream lần này nữa.” Lương Tuyết giải thích.
“Ừ.” An Lương gật đầu.
Anh thầm nghĩ trong lòng, trừ khi là Lương Tuyết khá thiếu tiền, nếu không đến cả việc livestream quảng bá sản phẩm cũng phải suy nghĩ đến hay sao?
An Lương tự hỏi, chẳng lẽ Lương Tuyết thiếu tiền lắm hay sao? Nếu không, trước cảnh các ngôi sao livestream bán hàng thất bại như vậy, lẽ ra Lương Tuyết không nên đi livestream mới đúng?
Hơn nữa, Lương Tuyết chỉ là một diễn viên trẻ.
Cho dù có tham gia “Truyền thuyết Cổ Thần” của Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du thì cũng chỉ là nữ thứ, danh tiếng vẫn còn rất hạn chế. Sau khi suy nghĩ và phân tích, An Lương đã có một kế hoạch trong đầu, nhưng anh không nói với Lương Tuyết.
“Trong nhà có trà không?” An Lương hỏi.
Lương Tuyết gật đầu: “Có đấy.”
“Em đi pha cho anh một tách đi, loãng một chút nhé.” An Lương dặn dò.
“Ừm.” Lương Tuyết ngoan ngoãn đồng ý, cô ấy đứng dậy khỏi vòng tay của An Lương rồi đi pha trà.
Trong lúc Lương Tuyết đang pha trà, An Lương ra lệnh cho Công ty Nhân Nghĩa An Toàn điều tra tình hình kinh tế của Lương Tuyết. Vấn đề này rất dễ điều tra, bởi vì Lương Tuyết vốn là mục tiêu chú ý của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn.
Đúng như An Lương đã đoán, tình hình kinh tế của Lương Tuyết không tốt lắm, tuy rằng không quá túng thiếu, nhưng cũng không dư dả gì, vậy mới nghĩ đến livestream bán hàng.
Đối mặt với tình huống này, đương nhiên An Lương muốn giải quyết vấn đề cho Lương Tuyết.
Nói thật, dựa vào quan hệ giữa hai người, Lương Tuyết không xin tiền An Lương, cũng không nhờ An Lương tìm cơ hội kiếm tiền cho mình, An Lương đã cảm thấy rất vui rồi.
Vì vậy, An Lương quyết định sẽ giải quyết vấn đề cho Lương Tuyết.
Chương 2113: Lương ca đến thu xếp!Đối với Lương Tuyết mà nói, kiếm tiền là một vấn đề lớn, nhưng với An Lương, đó là một việc vô cùng đơn giản. An Lương lập tức gửi một tin nhắn Wechat cho Lư Chí Cường, giám đốc kinh doanh của công ty Apple nước Hạ.
‘An Lương: Tổng giám đốc Lư, tôi có một chuyện muốn nhờ anh.’
An Lương đi thẳng vào vấn đề. Hai bên đang có mối quan hệ hợp tác, hơn nữa Công ty Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai lại chiếm ưu thế hơn, An Lương không cần thiết phải đi đường vòng.
‘Lư Chí Cường: Chào tổng giám đốc An, tôi có thể giúp gì cho anh?’
‘An Lương: Tôi có một người bạn, cô ấy là một diễn viên, tôi hy vọng có thể sắp xếp một buổi livestream bán hàng cho cô ấy.’
“Lư Chí Cường: Không thành vấn đề, gần đây chúng tôi đang có một lô điện thoại iPhone phiên bản pin graphene tồn kho, chúng tôi hy vọng cô ấy có thể giúp được!”
‘An Lương: [Giơ ngón cái]’
Lư Chí Cường cũng rất biết nể mặt đấy chứ!
Hiện tại, IPhone phiên bản graphene rất khó tìm. Một lượng lớn điện thoại iPhone phiên bản pin graphene đã được buôn lậu từ nước Hạ ra nước ngoài. Bởi vì phiên bản pin graphene của iPhone chỉ được phát hành ở nước Hạ.
Sản phẩm như vậy lại khó bán được sao?
Đúng là đầu óc của giám đốc kinh doanh!
‘Lư Chí Cường: Tổng giám đốc An, tôi không rõ lắm về việc livestream bán hàng. Chúng tôi sẽ đưa ra mức phí mời là 500 vạn. Anh xem có được không?'
Lư Chí Cường đúng là chịu chi!
‘An Lương: Quá nhiều rồi, các anh còn bao nhiêu iPhone pin graphene nữa?’
‘Lư Chí Cường: iPhone 11 Pro và Pro Max đều đang tồn kho khoảng 1000 chiếc.’
‘An Lương: Như vậy đi, chúng ta hãy tiến hành bán kết hợp. Đối với mỗi điện thoại di động chưa bán được, chúng ta sẽ ghép một chiếc iPad Pro 12.9 inch phiên bản mới nhất năm 2020, đi kèm cả đồng hồ phiên bản hàng đầu của các anh, cùng với Airpods Pro và phiên bản cấu hình hàng đầu của MacPro, anh nghĩ sao?’
‘An Lương: Năm sản phẩm làm thành một túi quà may mắn, kèm theo bộ sạc nhanh, các anh hãy gửi cho chúng tôi giá chính thức trên website, chúng tôi sẽ giúp các anh giải quyết?’
‘Lư Chí Cường: Xin hỏi một chút, tổng giám đốc An, giá túi quà may mắn của các anh trong thời gian livestream là bao nhiêu tiền?’
‘An Lương: Giá của trang web chính thức cộng thêm 3000 NDT, không vấn đề gì chứ?’
‘Lư Chí Cường: Không vấn đề gì cả!’
Bởi vì hiện tại, với mỗi chiếc iPhone phiên bản graphene, người bán buôn sẽ tùy ý tăng thêm khoảng 3000 NDT. Nếu mang ra nước ngoài, dù là Nhật Bản thì cũng có thể tùy ý tăng thêm năm đến sáu nghìn NDT.
Còn đối với quốc gia Bạch Đầu Ưng?
Có thể dễ dàng tăng lên thêm cả vạn NDT!
Tuy nhiên, việc hợp tác giữa Apple và Công ty Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai lại có giới hạn, nên đã ngăn cản Apple trở thành người buôn mà thôi.
‘An Lương: Cứ quyết vậy nhé, các anh hãy chuẩn bị đi, tối nay chúng ta sẽ bắt đầu livestream.’
‘Lư Chí Cường: Ok, chúng tôi sẽ mua 2000 túi quà may mắn rồi đóng gói sản phẩm vào đó ngay.’
Khi Lương Tuyết bưng trà quay lại, thấy An Lương đang nói chuyện điện thoại, cô ấy ngoan ngoãn ngồi chờ bên kia ghế sô pha, không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Lương Tuyết hiểu rất rõ về vị trí của mình. Loại tự giác này khiến An Lương rất thích.
Khi cuộc trao đổi giữa An Lương và Lư Chí Cường kết thúc, anh vẫy tay với Lương Tuyết, Lương Tuyết bước tới rồi ngồi vào lòng anh.
“Trà hơi nóng, phải đợi một lát.” Lương Tuyết chủ động giải thích.
An Lương gật đầu: “Ừm, anh vừa mới thu xếp cho em một việc, em chuẩn bị đi, buổi tối sẽ bắt đầu livestream bán hàng.”
Lương Tuyết ngẩn ra, vừa rồi An Lương đã phân tích rõ ràng nguyên nhân khiến người nổi tiếng livestream bán hàng bị phản tác dụng ra sao. Theo phân tích của An Lương, trong chuyện livestream bán hàng, không quan trọng có phải người nổi tiếng hay không, mà quan trọng là người tiêu dùng có lợi ích gì hay không.
Nếu người tiêu dùng không có hứng thú, khả năng cao là sẽ thất bại!
“Tối nay vẫn phải livestream bán hàng sao?” Lương Tuyết do dự.
“Đương nhiên rồi!” An Lương nghiêm túc gật đầu.
Hiện giờ, chắc hẳn trong lòng cô diễn viên này đang rất bối rối, phải không?
Trong nhà diễn viên trẻ, Lương Tuyết thật sự có điều không hiểu rõ.
Vừa nãy An Lương đã phân tích một hồi lợi và hại của việc livestream bán hàng, làm cho Lương Tuyết hiểu rõ rằng livestream bán hàng chính là lỗ to, nhưng giờ An Lương lại tỏ vẻ tiếp tục livestream bán hàng?
An Lương chỉ thấy Lương Tuyết trong lòng mình đang ngẩn ngơ, anh không nhịn được mà cười ha ha. Lương Tuyết hờn dỗi đứng dậy: “Anh chỉ biết bắt nạt em thôi!”
An Lương phủ định lời cô ấy nói: “Anh không đùa mà.”
“Hả?” Lương Tuyết nhìn An Lương nghi ngờ, An Lương lại nói tiếp: “Chúng ta chỉ từ chối mặc đồ của bên Trang Phục Quốc Triều gì đó thôi, anh liên hệ lại cho em một bên livestream bán hàng khác rồi.”
“Lần livestream này không tổn thất gì cả, bán được bao nhiêu sản phẩm thì được trích phần trăm ngần ấy, anh cảm thấy cũng không có vấn đề gì lắm.” An Lương nói thêm.
Lương Tuyết tò mò hỏi: “Thế lần này livestream bán cái gì?”
Cô ấy còn nói thêm: “Anh biết rồi đó, fan của em rất ít, có thể là chẳng bán được gì đâu.”
An Lương trấn an nói với cô ấy: “Không sao, vấn đề nhỏ thôi.”
“Sản phẩm hôm nay cần bán là điện thoại bản cũ dùng pin graphene của công ty Apple.”
An Lương vừa nói vừa lấy điện thoại ra, sau đó đưa cho Lương Tuyết xem danh sách lượng tiêu thụ sản phẩm công ty Apple ở nước Hạ mà tổng giám đốc Lư Chí Cường gửi.
Chương 2114: Gói phúc lợi lớn!Lần này livestream bán hàng bao gồm sáu loại.
Bao gồm iPadPro 12.9 inch năm 2020, bộ nhớ 1TB, bản cũ có trang bị 4G, giá bán 13.099 NDT.
Còn có cả MacPro 13 inch CPU Intel bản cũ, thiết lập cũng là bản lite, tiêu chuẩn 5 CPU và RAM 16GB.
Lư Chí Cường cũng không hề có ý hại An Lương, bản cấu hình nhỏ thì cũng có nghĩa là giá cả tiện nhất, tuy rằng là vậy nhưng giá bán cũng lên đến 15,999 NDT.
Món hàng thứ ba là Applewatch 6 bản cũ 44mm, dây đeo inox, giá 6299 NDT.
“Còn có cả Airpods Pro nữa, cái này giá trên mạng là 1999 NDT, giá của bên thứ ba giảm xuống 1399 NDT, thuộc vào loại có hại nhất.”
Thế nhưng quà tặng kèm là đồ sạc nhanh miễn phí trị giá 149 NDT. Cuối cùng mới là quả bom khủng!
Chính là iPhone 11 Pro dùng pin Graphene bản cũ và Max bản cũ, hai món này đều có dung lượng 512GB.
Bình thường giá của iPhone 11 Pro bản cũ có giá 11.799 NDT, X bản cũ là 12.699 NDT, sau khi trang bị pin graphene thì tăng lên 3000 NDT.
Không hổ là công ty Apple phải không?
Rõ ràng Tập đoàn Kỹ thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai bán cho họ với giá lần lượt là 700 NDT và 900 NDT, kết quả bọn họ lại thống nhất tăng giá lên 3000 NDT mà coi được sao?”
An Lương nói xong, Lương Tuyết đã tính ra đáp án rất nhanh.
“Nếu là điện thoại Pro bản cũ, tính theo giá trên trang web chính thức thì tổng giá trị là 52.195 NDT, nếu là Max bản cũ thì là 53.095 NDT.”
Lương Tuyết lo lắng nói: “Gói phúc lợi này lớn ghê?”
“Đắt à?” An Lương hỏi.
“Gói phúc lợi lớn này có cả điện thoại iphone bản cũ, trước mắt điện thoại iphone bản cũ có pin Graphene, e rằng chính là Pro bản cũ màn hình nhỏ, tùy tiện đều có thể tăng giá lên 3000, hơn nữa hơn nữa là ở trong biên giới nước Hạ, còn là giá bán lại nữa.”
“Trong app Tiểu Hoàng Ngư, giá bán điện thoại pin graphene bản cũ của Iphone không thể nào tăng ít hơn 5000 NDT đâu. Nếu làm ra trong biên giới nước Hạ, vậy giá cả sẽ còn cao hơn nữa.” An Lương nói thêm.
Lương Tuyết ngập ngừng hỏi: “Nếu đã vậy, chúng ta thật sự có được điện thoại pin graphene bản cũ của Iphone ư?”
“Anh liên hệ với tổng giám đốc tiêu thụ của họ rồi, lấy được 2000 chiếc, Max lớn, Pro nhỏ mỗi loại 1000 chiếc, tất cả các đồ đều định giá theo trang web chính thức, nhưng tổng giá trị của gói phúc lợi thì chúng ta tự định giá.” An Lương nói.
Lương Tuyết lại sửng sốt một chút: “Chúng ta tự định giá sao?”
“Đương nhiên rồi!” An Lương gật đầu cười.
“Theo như tính toán của anh, chúng ta bán hai túi phúc lợi bán ra 55.555 NDT, nếu là Pro nhỏ thì lợi nhuận là 3360 NDT, nếu là Max lớn thì lợi nhuận đã giảm xuống còn 2460 NDT, lợi nhuận lớn đúng không?”
Lương Tuyết khẽ gật đầu: “Đúng là rất lợi.”
“Nếu như chúng ta bán hết được 2000 gói phúc lợi này, tiền lãi cuối cùng toàn bộ đều là của em.” An Lương thuận miệng nói.
“Hả?” Lương Tuyết lại sững sờ.
Toàn bộ lợi nhuận đều là của cô?
Kia không phải là gần 600 vạn hay sao?
Khả năng tính toán của Lương Tuyết không tồi, dựa theo lợi nhuận Pro nhỏ là 3360 NDT, Max lớn là 2460 NDT, tính ra tổng hợp lợi nhuận vào khoảng 5820 NDT.
Như vậy nếu 1000 bộ bán ra thì lợi nhuận sẽ là 582 vạn!
Quan trọng hơn nữa là dựa vào sức bán của điện thoại iphone pin graphene, hai nghìn gói phúc lợi này cũng không khó bán, dù sao có người từng mua là có thế kiểm tiền rồi, sao mà lại có thể khó bán được chứ?
Đặc biệt là một lượng lớn các hàng bán đồ rep của Iphone, nếu như bọn họ mua gói phúc lợi này, vậy thì hoàn toàn có thể ngay lập tức đóng gói bán cho khách, có thể thu hồi chi phí lại ngay, lại còn buôn bán lợi nhuận tốt?
Người mua điện thoại pin graphene bản cũ ở giai đoạn này thực ra không phải là những người có điều kiện kinh tế không tốt lắm.
Nếu như điều kiện kinh tế thực sự không tốt? Vậy thì chắc chắn cũng không mua được gói phúc lợi kia.
“Em…” Lương Tuyết chần chừ một lại rồi mới từ chối: “Em không muốn!”
Lương Tuyết từ chối buổi livestream phúc lợi mà An Lương đã sắp xếp.
An Lương nhướng mày hỏi: “Tại sao chứ?”
“Em...” Nhất thời Lương Tuyết không biết nên nói gì.
Dựa vào mối qua hệ giữa Lương Tuyết và An Lương thì chuyện An Lương sắp cho cô ấy thế này, cô ấy vốn dĩ nên cảm thấy vui mới phải. Suy cho cùng hốt một mớ tiền thì có gì là không tốt?
Nhưng Lương Tuyết cảm thấy bản thân bị áp đặt, có chút không muốn tiếp nhận sự sắp xếp của An Lương, nhằm để khỏi bị An Lương xem thường.
An Lương loáng thoáng đoán được suy nghĩ của Lương Tuyết. Anh dựa lưng vào sofa, rồi ôm Lương Tuyết vào lòng.
Lương Tuyết cũng ngoan ngoãn ngả vào lòng An Lương.
An Lương nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mượt của Lương Tuyết. Bầu không khí trầm lắng ban đầu đang dần dần ấm lên.
Lương Tuyết cũng biết chơi trò chơi Hiệp Cốc, hơn nữa còn là một trợ thủ chuyên nghiệp. An Lương đương nhiên chọn vai trò xạ thủ sát thương chính. Hai người vào thay đồ tắm rửa, rồi bắt đầu trò chơi Hiệp Cốc.
Một trận game đối kháng kéo dài suốt cả nửa tiếng đồng hồ. Lúc kết thúc, Lương Tuyết dịu dàng ngả vào lòng An Lương.
An Lương lại mở lời: “Kênh livestream bán hàng mà anh tìm cho em ấy, em giải quyết cho tốt đi. Anh đây rất là ích kỷ, em là của anh, chỉ có thể là của anh thôi. Em hiểu không?” An Lương thực sự rất ích kỷ!
Lương Tuyết là trợ thủ của An Lương, thì chỉ có thể là trợ thủ của An Lương. Nếu Lương Tuyết hỗ trợ cho một ai khác, sẽ chẳng có chuyện chia tay trong hòa bình. Anh sẽ sát hại xạ thủ bên đối phương đến tàn người mới thôi.
Đối diện với lời nói độc tài của An Lương, Lương Tuyết ngoan ngoãn đáp: “Em biết rồi mà.”
Chương 2115: Quảng bá sản nghiệp tư nhân“Ừm!” An Lương trả lời trước một tiếng, sau đó mới mở lời hỏi: “Em có tài khoản livestream không?”
“?”
“Em đã đăng ký rồi. Em đăng ký trên app video ngắn Douyin ấy.” Lương Tuyết nói rõ.”
“Đăng ký trên Bayer Video ấy.” An Lương nói rõ.
Peer là app video ngắn dưới sự điều hành của truyền thông An Tâm, về mặt độ phổ biến thì không bằng Douyin và kênh Sharp Knife. Nhưng sau khi đầu tư An Tâm được bỏ vào một lượng lớn vốn đầu tư, cánh tay của truyền thông đã không ngừng phát triển trên mạng xã hội.
Hiện nay Truyền thông An Tâm đã là nắm trùm trong lĩnh vực truyền thông một cách tuyệt đối.
“Phải rồi, Bayer Video là sản nghiệp dưới sự quản lý của anh. Lần livestream này vừa để quảng bá Bayer Video.” An Lương bổ sung.
Lương Tuyết thầm thở phào nhẹ nhõm, hóa ra An Lương muốn quảng bá cho Bayer Video. Lương Tuyết cứ thế mà tự an ủi mình để nhận lấy món quà của An Lương.
Lúc Lương Tuyết đăng ký vào livestream trong Bayer Video, An Lương dặn dò Tiết Trung Duệ của truyền thông An Tâm, bảo anh ta thông qua đường tin truyền thông An Tâm để tung ra thông tin, tỏ ý rằng vào 8 giờ tối trên Bayer Video sẽ diễn ra buổi livestream bán điện thoại iphone phiên bản Graphene.
Tuy độ hot của điện thoại iphone pin Graphene cực kỳ cao, nhưng Bayer Video khá ít người biết đến, thế nên phải tạo độ hot trước một lúc.
Cả chiều, truyền thông An Tâm đều đang tạo độ hot trước cho chuyện này. Giám đốc kinh doanh Lư Chí Cường của Apple nước Hạ cũng nhắn tin cho An Lương, anh ta tỏ ý rằng mình đã chuẩn bị xong Túi Quà May Mắn, hơn nữa còn quay video gửi cho An Lương, để tiện cho An Lương tiến hành quảng bá.
Video này thông qua kênh truyền thông An Tâm mà đưa ra ngoài, khiến cho những cư dân mạng nửa tin nửa ngờ, thi nhau tải Bayer Video về, đăng ký tài khoản.
Lúc gần 8 giờ tối, Tiết Trung Duệ gửi đến thông tin, nói rằng số lượt đăng ký tài khoản trên Bayer Video đã tăng lên gần 200 vạn lượt. Tin này đối với Bayer Video là một tin vô cùng đáng mừng.
Suy cho cùng thì nhóm người dùng Bayer Video quá ít!
“Sắp 8 giờ đến nơi rồi, Tuyết Tuyết, em chuẩn bị để livestream chưa?” An Lương hỏi.
Lương Tuyết gật đầu: “Em livestream ở phòng khách. Chút nữa em sẽ giải thích về sản phẩm có trong Túi Quà May Mắn và giá bán của nó, đúng không?”
“Tiện thể quảng cáo cho Bayer Video luôn.” An Lương bổ sung.
“Em rõ rồi!” Lương Tuyết đáp.
7 giờ 59 phút tối, Lương Tuyết livestream sớm hơn 1 phút.
Trước khi bắt đầu livestream, An Lương đã đi ra khỏi phạm vi camera điện thoại. Anh vẫn muốn ẩn mình sau hậu trường.
Trên Bayer Video, buổi livestream của Lương Tuyết có tên là [Bán hàng: Túi Quà May Mắn: Điện thoại iPhone phiên bản Graphene]. Bộc trực thẳng thắng, nhưng cũng cực kỳ hiệu quả.
Lúc Lương Tuyết bắt đầu buổi livestream, độ phổ biến của buổi livestream của cô đạt đến 300 vạn. Bayer Video cũng không tránh được việc đã dùng số liệu ảo của mức độ phổ biến.
An Lương có tài khoản quyền hạn cao cấp của Bayer Video. Anh có thể trực tiếp kiểm tra số người của buổi livestream, tuy mức độ phổ biến là 300 vạn, nhưng số người chỉ có hơn 19 vạn.
Lương Tuyết nhìn vào camera điện thoại và nói: “Xin chào mọi người, tôi là Lương Tuyết. Hôm nay là lần đầu tiên tôi livestream bán hàng, mong mọi người đến ủng hộ.”
An Lương tắt hẳn phần bình luận trên màn hình, những tên anh hùng bàn phím trên mạng đầy rẫy, chất lượng không ổn định. Tuy anh đã dặn dò trước những quản lý viên của Bayer Video rằng nếu có kẻ vung lời xằng bậy thì cứ khóa tài khoản, nhưng vẫn không thay đổi được chút nào vấn đề về những anh hùng bàn phím này.
Lương Tuyết giới thiệu một lượt về sản phẩm trong Túi Quà May Mắn, cô đặc biệt nhắc đến rằng: “Trong Túi Quà May Mắn, sản phẩm duy nhất không xác định được chính là điện thoại phiên bản Graphene rốt cuộc là Pro hay là Max, nhưng chúng tôi có thể bảo đảm rằng, cả hai loại này mỗi thứ đều có 1000 chiếc, tỷ lệ có được đều được chia đều ra phân nửa.”
“Tôi lập tức sẽ bày hàng ra, các bạn có thể xem kĩ trong giỏ hàng nhé.” Lương Tuyết nói rõ thêm.
“Phải rồi, để giữ tính công bằng, mỗi lần chỉ bày 200 Túi Quà May Mắn, đợi khi cả 200 Túi Quà May Mắn đều được bán hết thì chúng tôi lại bày ra tiếp.”
Tuy nhiên, Lương Tuyết đã đánh giá thấp sự nhiệt tình của người xem!
Lương Tuyết thực sự đã đánh giá thấp sự nhiệt tình của người xem!
Không...
Chính xác mà nói, Lương Tuyết đã đánh giá thấp sự nhiệt tình của Đảng Lông Dê.
Chi phí và lợi nhuận trước đây mà Lương Tuyết và An Lương tính ra đã sớm bị Đảng Lông Dê tính ra một cách chính xác, Đảng Lông Dê này này thậm chí còn lên kế hoạch mua hàng với số lượng lớn, rồi tuồn khỏi nước Hạ với số lượng lớn.
Khi giá của lô 200 Túi Quà May Mắn đầu tiên được thiết lập theo mức 55.555 tệ đã được giải thích trong chương trình phát sóng trực tiếp, đồng thời sau khi lên kệ, trước sau chưa tới 2 giây, thì 200 Túi Quà May Mắn đã bị càn quét sạch.
Cuộc càn quét bỗng trở nên náo nhiệt.
“Fuck! Hết rồi!”
“Cái quái gì thế?”
“Tôi nghi ngờ rằng ai đó đang sử dụng công nghệ cao để đặt hàng!”
“Chính xác!”
200 Túi Quà May Mắn, hai giây, các bạn làm sao mà điền được thông tin đơn hàng vậy?
“Báo cáo! Đã có phần mềm hỗ trợ! Yêu cầu hủy đơn hàng và bắt đầu lại!”
“Mẹ nó tôi chơi chuối da rắn bổng bổng chùy!”
“Thật kinh tởm!”
An Lương cũng thử đặt hàng, thì phát hiện 200 Túi Quà May Mắn không thể nào ở trong tình trạng hết hàng nhanh như vậy, tình trạng này có vẻ là thao tác công nghệ cao.
Chương 2116: Đào góc tường riêng?Thế nhưng một bình luận đã tiến hành giải thích: ‘Các bạn có phải là đồ ngốc không? Các bạn có thể chọn mua một món hàng giá rẻ từ các streamer khác, sau đó thiết lập trước địa chỉ và thông tin mua sắm, rồi khi đặt hàng tại đây, bạn có thể click để đặt hàng trực tiếp. Là như vậy!
Cũng giống như mua sắm tại nhà của bố Mã vậy (Alibaba), chỉ cần bạn thiết lập trước thông tin mua sắm là bạn có thể nhanh chóng đặt hàng, thay vì phải điền nội dung từng bước.’
Nhưng vẫn còn một vấn đề!
Tiết Trung Nhuệ đã gửi một tin nhắn cho An Lương, nói rằng trong số 200 Túi Quà May Mắn vừa rồi, trong số đó có 60 Túi Quà May Mắn đã được mua bởi cùng một người, và Lương Tuyết đã quên thiết lập giới hạn mua sắm cho mỗi người dùng là bao nhiêu.
An Lương nhập thông tin có liên quan vào điện thoại di động của mình, sau đó ở ngoài phạm vi camera, mở điện thoại di động đưa cho Lương Tuyết kiểm tra. Người xem tự nhiên sẽ nhận thấy sự bất thường của Lương Tuyết, vì thế đã đưa ra bình luận.
‘Streamer đang tìm sự giúp đỡ từ bên ngoài sao?’
‘Streamer đang làm gì vậy?’
‘Tôi chỉ quan tâm đến việc những Túi Quà May Mắn tiếp theo sẽ được bán vào lúc nào. Hình như streamer này là một người nổi tiếng!’
‘Nữ số hai trong [Truyền thuyết Cổ Thần], thảo nào lại xinh đẹp như vậy!’
‘Streamer có phải là người nổi tiếng hay không, đẹp hay không cũng không quan trọng, ngay cả một con lợn đang livestream cũng không thể ngăn cản tôi mua Túi Quà May Mắn.’
‘Cầu xin hãy tung ra Túi Quà May Mắn đợt hai, tôi đã thiết lập trước địa chỉ mua sắm, đợt lát nữa tôi sẽ săn nó chỉ trong vòng một giây.’
Lương Tuyết đã đọc hết lời nhắc nhở bên ngoài, cô ấy nói trước camera trực tiếp: “Xin lỗi các bạn đang xem, chúng tôi đã mắc lỗi trong đợt thao tác đầu tiên, dẫn đến việc ai đó mua 60 Túi Quà May Mắn cùng một lúc.”
“Tuy nhiên, do lỗi của chúng tôi, chúng tôi sẽ không hủy các đơn hàng như vậy, nhưng bắt đầu từ đợt hai, chúng tôi sẽ thiết lập giới hạn mỗi người dùng chỉ được mua nhiều nhất một Túi Quà May Mắn, và những người đã mua trước đó không được mua lại.” Lương Tuyết nói thêm.
Khi nghe Lương Tuyết nói rằng ai đó đã mua 60 Túi Quà May Mắn, hơn nữa sẽ không hủy đơn đặt hàng, làn sóng bỗng nổ ra!
‘Fuck! 60 Túi Quà May Mắn? Một gói quà là 55.555 NDT, vậy là hơn 300 vạn?’
‘Có gì thì nói đó, tôi chỉ là góp vui, đến một Túi Quà May Mắn tôi còn không mua nổi.’
‘Thật ngưỡng mộ, nếu mỗi túi quà lãi 5.000 đồng, thì 60 túi quà lãi 30 vạn đồng, không phải là quá dễ dàng sao?’
‘Rốt cuộc là ai, mời tự giác đứng lên!’
‘Im lặng ngưỡng mộ!’
Lương Tuyết không quan tâm đến những bình luận, cô thậm chí còn không cảm ơn về người mua nhiều đó.
“Hiện tại đang bắt đầu đợt quà tặng thứ hai, vẫn là 200 Túi Quà May Mắn, mời các bạn tự mua nhé.”
An Lương đã sử dụng tài khoản quyền hạn siêu cấp để kiểm tra tình hình phòng phát sóng trực tiếp của Lương Tuyết, trong thời gian chưa tới mười phút, mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp của Lương Tuyết đã vượt quá 1000 vạn, số người cũng đã vượt quá 50 vạn người, hơn nữa vẫn còn tăng lên nhanh chóng.
Đám người thích xem náo nhiệt rõ ràng là ngày càng nhiều, và Đảng Lông Dê đang xem tình hình.
Tốc độ tiêu thụ các Túi Quà May Mắn đợt hai hơi chậm hơn một chút, từ dưới hai giây tăng lên tới dưới bốn giây, miễn cưỡng tính là gần gấp đôi thời gian?
Cho dù là như vậy, nhưng đông đảo người xem vẫn phàn nàn như trước, dù sao thì bốn giây cũng chỉ trôi qua trong nháy mắt.
Đối mặt với những lời phàn nàn và trách móc của những người xem, Lương Tuyết cũng không để tâm đến, cô ấy đang phát sóng trực tiếp để quảng bá sản phẩm…
Đúng rồi!
Đây là lợi ích của phát sóng trực tiếp!
An Lương trao quà cho Lương Tuyết, Lương Tuyết trao quà cho người xem và những người xem mang lại lượng truy cập cho Bayer Video, đồng thời hãng Truyền Thông An Tâm đã bắt đầu tuyên truyền về vấn đề này, để từ đó mang đến một chủ đề lớn hơn cho Bayer Video.
An Lương suy nghĩ không biết có nên cho Tiểu Hồ Ly Tinh đến Bayer Video thử không?
Không chỉ chuyển đến các phát sóng trực tiếp từ thiện, mà còn chuyển đến các phim tài liệu về thực phẩm?
Độ phổ biến của Tiểu Hồ Ly Tinh khá cao, độ hot cũng rất lớn, nếu để cho Tiểu Hồ Ly Tinh kết hợp với tài khoản Thần Hào của An Lương cùng chuyển sang Bayer Video, thì có chắc là sẽ mang lại độ phổ biến cao cho Bayer Video hay không?
Điều này có được tính là tự đào góc tường riêng không?
Nhưng đó là chuyện sau này, bây giờ việc Lương Tuyết lên sóng trực tiếp phát quà tặng đang mang lại lượng truy cập lớn cho Bayer Video.
Đối với những chuyện có lợi ích như vậy, người xem đương nhiên sẽ quan tâm đến!
Tất cả mọi thứ đều được duy trì bởi lợi ích.
Ví dụ như trong tình hình hiện tại, rõ ràng là Bayer Video là một kênh nhỏ, nhưng trong phòng phát sóng trực tiếp của Lương Tuyết, mức độ phổ biến đã vượt quá 3000 vạn, và số người xem thực tế đã vượt quá 100 vạn.
Lý do cơ bản chính là có lợi thì tranh nhau!
Dù cho xác suất để mua được là rất nhỏ, nhưng vẫn luôn có một tia hy vọng, không phải sao? Điều quan trọng nhất là không mất phí!
Chỉ cần một chút may mắn thôi. Biết đâu giành được thì sao?
Ngay cả khi không giành được, ít nhất cũng được xem náo nhiệt.
Chương 2117: Ganh tỵ cũng được mà?Cùng với việc tung ra 200 Túi Quà May Mắn trong đợt ba, tốc độ tranh mua lần này đã quay về lại ba giây, An Lương không quan tâm đến việc tranh mua vì đã nhận được WeChat của Đổng Đại Ngư.
‘Đổng Đại Ngư: Tổng giám đốc An, các anh lại bất công nữa rồi!'
'An Lương: ?'
Giọng điệu ghen tỵ của Đổng Đại Ngư là có ý gì?
‘Đổng Đại Ngư: [Liên kết] [Quảng bá sản phẩm: Túi Quà May Mắn: Điện thoại di động Apple phiên bản Graphene]'
‘Đổng Đại Ngư: Tôi cũng đã xem chương trình phát sóng trực tiếp, các anh đang quảng bá sản phẩm cho điện thoại di động của Apple mà!’
‘An Lương: Đây có lẽ là một tổn thất cho điện thoại di động của Apple mới phải chứ?’
Rõ ràng là An Lương đã cướp hàng tồn kho của Apple, có phải Đổng Đại Ngư đã hiểu lầm rồi không?
'Đổng Đại Ngư: Thiệt thòi là phúc!'
‘An Lương: Được rồi!’
‘An Lương: Điện thoại di động b40Pro+ phiên bản Graphene của các anh còn hàng không? Hãy cung cấp cho tôi một ít theo giá trên trang web chính thức, tôi cũng sẽ phát trực tiếp quảng bá sản phẩm cho các anh.’
‘Đổng Đại Ngư: Tất nhiên là có!’
'Đổng Đại Ngư: Tổng giám đốc An có thể cung cấp nhiều hơn không? Sản lượng pin graphene của các anh cũng đã tăng lên rồi mà."
Thì ra là chờ An Lương ở chỗ này!
Đây chính là thiệt thòi là phúc?
Được rồi!
Sản lượng pin graphene thực sự là đã tăng lên một chút.
Bên cạnh đó, số cổ phần mà công ty Apple nhận được nhiều hơn Huawei, nên khi tăng một số hạn ngạch của pin graphene cho công ty Huawei cũng không có vấn đề gì.
‘An Lương: Được rồi, được rồi, tôi sẽ nói với bên đó, để họ cấp thêm một số hạn ngạch cho các anh.’
‘Đổng Đại Ngư: Cảm ơn tổng giám đốc An, chúng tôi sẽ chuẩn bị cho anh 2000 chiếc điện thoại b40Pro+ phiên bản pin graphene, đồng thời kết hợp chúng với các sản phẩm khác để tạo thành Túi Quà May Mắn, anh thấy thế nào?’
‘An Lương: Được.’
‘Đổng Đại Ngư: Vậy thì không làm phiền tổng giám đốc An nữa, tôi cũng đi tranh một Túi Quà May Mắn của Apple đây.’
Trừ khi Đổng Đại Ngư sử dụng các phương tiện công nghệ cao, nếu không thì An Lương cảm thấy Đổng Đại Ngư sẽ không thể lấy được Túi Quà May Mắn.
Khi An Lương và Đổng Đại Ngư trao đổi với nhau, Lương Tuyết đã tung ra Túi Quà May Mắn đợt năm, cô ấy đang giới thiệu thông tin về Bayer Video, mang lại lượng truy cập cho Bayer Video.
An Lương mở tin nhắn vừa nãy đã thương lượng xong với Đổng Đại Ngư cho Lương Tuyết xem ở bên ngoài ống kính.
Sau khi Lương Tuyết xem xong, thì bắt đầu nói: “Các khán giả thân mến, chúng tôi có một tin vui khác muốn nói với các bạn, vào lúc 8 giờ ngày mai, chúng tôi vẫn còn 2000 Túi Quà May Mắn điện thoại di động b40Pro+ phiên bản graphene của Huawei sẽ tiến hành livestream để quảng bá sản phẩm, ngày mai các bạn có thể đến lấy.”
“Nội dung cụ thể của Túi Quà May Mắn tạm thời chưa rõ, nhưng chắc cũng giống như hôm nay, bao gồm laptop và đồng hồ của Huawei, cũng như máy tính bảng, và tai nghe…” Lương Tuyết giải thích.
“Dù sao thì nhãn hiệu Huawei cũng rất tốt, chắc chắn sẽ không phí tiền mua, đợi đến khi chúng tôi nắm được tình hình cụ thể thì ngày mai sẽ giải thích kỹ càng.” Lương Tuyết nói thêm.
Những người xem ở trong phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi đưa ra bình luận.
'Sốc! Bối cảnh của streamer này là gì? Dù sao thì tôi cũng ngạc nhiên, điện thoại phiên bản graphene lại dễ mua được như vậy hả?'
'Lầu trên tỉnh lại đi, tôi đã đặt trước ở Huawei ba tháng rồi, nhưng tôi còn chưa được cọng lông nào nè, chiến lược bán hàng của họ là bán hàng kết hợp, các đại lý bán hàng thông thường sẽ tăng giá lên sau khi họ nhận được, xác suất đặt trước trên trang web chính thức gần như bằng không.
Thật sự mà nói, tôi càng thích Huawei hơn, tôi không thích Lưu Hải Bình, hy vọng tôi sẽ gặp may mắn vào ngày mai.'
'Ngày mai nhất định sẽ có rất nhiều đơn hàng công nghệ cao, dù sao bây giờ cũng đã có rất nhiều đơn hàng công nghệ cao rồi.'
Tiếng rên rỉ của người bình thường!
Cái gọi là đơn hàng công nghệ cao thực chất là một cách gọi để đặt hàng tự động thông qua một phần mềm.
Đảng Lông Dê và Đảng Hoàng Ngưu đều chạy theo thời đại bằng cách sử dụng các phương pháp đặt hàng công nghệ cao, nếu không thì chẳng lẽ bọn họ sẽ đặt hàng từng cái một?
Nhưng trong đợt mở bán Túi Quà May Mắn của Apple lần thứ bảy, 200 túi quà đã được bán ra trong gần 10 giây, do người dùng công nghệ cao phát hiện công nghệ cao của họ bị lỗi, khi đặt hàng phải thêm hệ thống xác minh hình ảnh.
Hệ thống xác minh hình ảnh hiện là một phương pháp tốt cho các chương trình tự động, mã xác minh hình ảnh thông thường vốn dĩ sẽ hoàn toàn không được nhận dạng chương trình tự động chung, do đó có thể giải quyết được vấn đề của các đơn hàng công nghệ cao.
Những biện pháp như vậy đã giành được sự khen ngợi của người dùng bình thường. Đảng Lông Dê và Đảng Hoàng Ngưu cũng chỉ có thể tự đặt hàng để tranh giành vận may với người dùng bình thường đến gần mười giây, 2000 Túi Quà May Mắn của sản phẩm Apple đã được bán hết, vốn dĩ là không có tình trạng ế hàng. Cuối cùng, Lương Tuyết lại giới thiệu và đề xuất Bayer Video rồi mới tắt phát sóng.
“Làm tốt lắm!” An Lương khen ngợi nói.
Lương Tuyết ngại ngùng đáp lại: “Là sản phẩm rất tốt, lại còn có nhiều lợi ích.”
An Lương không phản bác, anh chỉ vẫy tay với Lương Tuyết, Lương Tuyết liếc mắt quyến rũ nhìn An Lương.
Chương 2118: Một khả năng!Tại một tứ hợp viện nào đó ở Đế Đô.
Triệu Uyển Hề kết thúc buổi livestream của Video Bayer rồi tự lẩm bẩm một mình: “Anh đang thử kiểm tra giới hạn sao?”
Triệu Uyển Hề đã nhìn thấu kế hoạch của An Lương.
An Lương để Lương Tuyết livestream bán hàng, điều này tưởng chừng như một mũi tên bắn trúng hai con nhạn. Không chỉ giúp Lương Tuyết mà còn quảng bá cho Video Bayer. Tuy nhiên, Triệu Uyển Hề lại nghĩ xa hơn thế.
Triệu Uyển Hề hiểu rằng An Lương đang muốn thăm dò giới hạn.
Bằng cách liên kết Lương Tuyết với Công ty TNHH Tập Đoàn Kỹ Thuật Graphene Ước Mơ Tương Lai, tiết lộ mối quan hệ giữa anh và Lương Tuyết, từ đó kiểm tra giới hạn của những người bạn gái khác.
Đây là một loại chiến lược tiếp cận.
Thông qua cách này để tiết lộ thông tin, rồi từng bước phá vỡ ranh giới. Triệu Uyển Hề thở dài: “Tại sao anh lại tham lam như vậy?”
Thực ra, Triệu Uyển Hề biết tất cả về An Lương, nhưng An Lương có một sức hút đặc biệt. Ngay cả khi Triệu Uyển Hề biết An Lương có nhiều bạn gái, thì cô ta vẫn nghĩ An Lương thực sự không tệ.
Ít nhất so với ba người Lý Tồn Viễn, An Lương quả thực là một lựa chọn tốt.
“Tôi biết ý định của anh, nhưng tình hình của Hàn Quốc cũng giống như của chúng ta. Vậy tại sao anh lại đầu tư nhiều tài lực vào Hàn Quốc như vậy?” Triệu Uyển Hề thầm nghĩ trong lòng.
Triệu Uyển Hề cũng biết rằng An Lương đã đầu tư rất nhiều tài lực vào Hàn Quốc. Ban đầu, Triệu Uyển Hề nghĩ An Lương sẽ chọn Malaysia hoặc Thái Lan.
Xét cho cùng, Malaysia có thứ luật pháp mà An Lương thích, luật của Malaysia có thể hỗ trợ tình hình hiện tại của An Lương. Thêm vào đó, Malaysia lại nằm cạnh Thái Lan, dựa vào sức mạnh của An Lương ở Thái Lan, nếu An Lương muốn chen chân vào Malaysia thì chắc chắn sẽ rất thuận lợi.
Thái Lan cũng là một lựa chọn tốt hơn Hàn Quốc.
Mặc dù luật của Thái Lan quy định rõ ràng về chế độ một vợ một chồng, nhưng quốc vương Thái Lan mới kết hôn được ba tháng đã cưới thêm một đám thê thiếp. Quốc vương đã công khai đi đầu, thì tình hình ở Thái Lan thế nào còn chưa rõ hay sao?
Hơn nữa, quốc vương của Thái Lan không giống là quốc vương của Tây Ban Nha.
Quốc vương của Tây Ban Nha là biểu tượng tinh thần của đất nước, tuy cũng có quyền lực nhất định nhưng lại rất nhỏ, nếu không thì sao hoàng thất của Tây Ban Nha lại là hoàng gia nghèo nhất Châu u được?
Nhưng quốc vương của Thái Lan thì khác.
Theo luật của Thái Lan, quốc vương có các quyền sau đây:
1. Quyền không bị buộc tội;
2. Quyền phủ quyết nghị quyết;
3. Không ai có thể xúc phạm hoặc chỉ trích quốc vương, nếu không sẽ phạm tội bất kính, và hình phạt cao nhất là tử hình;
4. Quốc vương là lãnh đạo cao nhất của quân đội Thái Lan...
Với rất nhiều quyền lực trong tay, quốc vương của Thái Lan thực chất chính là người lãnh đạo tối cao của Thái Lan, hoàn toàn khác với quốc vương của Tây Ban Nha.
Trong trường hợp này, khi quốc vương của Thái Lan công khai cưới thêm thê thiếp, thì pháp luật của luật Thái Lan như thế nào, chẳng lẽ không đoán được hay sao?
Triệu Uyển Hề nhận thức rất rõ về tầm ảnh hưởng của An Lương ở Thái Lan.
Lấy Cốc Mạn, thủ đô của Thái Lan làm ví dụ. Hiện tại, liên minh do Công ty Nhân Nghĩa An Toàn và Công ty Đầu tư An Tâm thành lập đã trở thành vua ngầm của Cốc Mạn.
Dù nhìn từ mặt sáng thì hai công ty này chỉ chiếm 70% phạm vi ảnh hưởng, nhưng thực tế thì 30% còn lại cũng thuộc về họ.
Hiện tại, Cốc Mạn đã có những biến đổi chậm rãi. Thái Lan từng được biết đến là một quốc gia rất nguy hiểm, nhưng giờ đây, tình hình đã hoàn toàn khác. Môi trường an ninh công cộng ở Cốc Mạn đã có những thay đổi cơ bản nên đã thu hút được nhiều khách du lịch hơn.
Ở Cốc Mạn đã từng có nhiều vụ giết người, trộm cắp và cướp bóc, thậm chí là những tình huống tồi tệ hơn. Nhưng bây giờ, những điều này dường như đã âm thầm biến mất.
Tình hình như vậy, bề ngoài thì có vẻ là một điều tốt, nó thể hiện sự phát triển của nền văn minh và sự tiến bộ của trật tự. Nhưng nghĩ kĩ mới thấy khiếp sợ!
Đúng vậy!
Nếu nghĩ kĩ về nó, vấn đề này sẽ khiến bạn sởn gai ốc. Tại sao thủ đô của Thái Lan lại thay đổi như vậy?
Nhìn vào bản chất của hiện tượng, bạn sẽ thấy Công ty Nhân Nghĩa An Toàn đang làm chủ vấn đề này. Nó đã có thể kiểm soát môi trường an ninh công cộng của một thành phố. Vậy nó đại diện cho sức mạnh kiểm soát như thế nào?
Trong một thành phố rất lớn với dân số hơn 13 triệu người, Công ty Nhân Nghĩa An Toàn có thể kiểm soát và duy trì môi trường an ninh công cộng, điều này thể hiện sự kiểm soát thành phố đã đến mức tinh vi.
Tuy nhiên, Triệu Uyển Hề cảm thấy, nếu An Lương có ý định gì, thì Thái Lan chắc chắn là nơi thích hợp hơn Hàn Quốc.
Hàn Quốc không hề dễ xử lý chút nào!
Hàn Quốc là một quốc gia phát triển, dù là kinh tế, công nghệ khoa học hay chế độ thì tất cả đều có thể so sánh được với các nước phương Tây, và Hàn Quốc cũng có mối liên hệ sâu sắc với những đất nước đó.
Nhìn bề ngoài, Hàn Quốc chỉ là Hàn Quốc, nhưng nếu nhìn vào bản chất thông qua hiện tượng thì Hàn Quốc lại là một đàn em hàng đầu của quốc gia Bạch Đầu Ưng.
Nếu Triệu Uyển Hề được phép chọn, chắc chắn Triệu Uyển Hề sẽ chọn Thái Lan thay vì Hàn Quốc.
Xét cho cùng, nếu độ khó của Hàn Quốc là cấp 100, thì độ khó của Thái Lan, dựa trên sự phát triển hiện tại của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở đó, có thể chỉ là cấp độ 1?
“An Lương, chính xác thì anh muốn làm gì?” Triệu Uyển Hề băn khoăn mãi về chuyện này.
“Đợi đã...” Triệu Uyển Hề đột nhiên nghĩ tới một khả năng!
Chương 2119: Trở lại!Triệu Uyển Hề nghĩ đến một khả năng, cô ta biết rất rõ An Lương, bởi vì Triệu Uyển Hề nắm trong tay đầy đủ thông tin. Hơn nữa, Triệu Uyển Hề lại rất thông minh, vậy nên cô ta thường suy nghĩ sâu hơn một bậc.
Nếu nghĩ sâu hơn thì việc An Lương đối phó với Hàn Quốc có vẻ như đã được giải thích?
Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy, đúng là anh có khác. Đi một bước tính trước ba bước, lúc nào cũng phải dẫn đầu sao? Triệu Uyển Hề thầm thở dài trong lòng.
Ngày hôm sau.
Ngày 14 tháng 7, An Lương chia tay Lương Tuyết và trở về Thiên Phủ trên một chuyến bay hàng không dân dụng. An Lương cảm thấy thực sự cần phải mua một chiếc máy bay tư nhân khác.
Máy bay tư nhân có cái lợi của máy bay tư nhân, tốc độ bay nhanh hơn, thời gian bay linh hoạt hơn và trải nghiệm bay cũng thoải mái hơn.
Khoảng 10 giờ 30 phút sáng, An Lương đáp xuống sân bay quốc tế Thiên Phủ, nhân viên an ninh của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn lái chiếc Audi A8L, xe chào mừng của công ty Đầu tư An Tâm chạy tới.
An Lương ngồi ở hàng ghế sau, nhắn cho hai chị em nhà họ Hạ.
‘An Lương: @Hạ Hòa Tâm: @Hạ Như Ý: Bé lớn, bé nhỏ, anh về rồi!’
‘An Lương: Hai em đang ở đâu?’
‘Hạ Như Ý: Bọn em đang ở trên đường Xuân Tây.’
‘Hạ Hòa Tâm: Thông tin vị trí: Trung tâm Quốc Kim, đường Xuân Tây.’
‘An Lương: Đi dạo phố sao?’
‘Hạ Như Ý: Không, bọn em đang chọn áo sơ mi và vest cho bố. Ông ấy sẽ tham gia một buổi hội thảo ngôn ngữ vào tuần tới.’
‘Hạ Như Ý: Vậy nên phải mua đồ mới.’
‘An Lương: Đã chọn xong chưa?’
‘Hạ Như Ý: Chưa đâu, tốc độ xem đồ của bố em hơi lố, còn chậm hơn cả mẹ em nữa.’
‘Hạ Hòa Tâm: Em cũng đồng ý với điều này.’
‘An Lương: OK, các em cứ đi mua sắm trước đi, anh đang trên đường tới, khoảng bốn mươi phút nữa sẽ đến.’
‘Hạ Như Ý: Ừm ừm.’
‘Hạ Hòa Tâm: Được rồi, trong thời gian ngắn như vậy, chắc bố em chưa xem xong đâu. Lúc mua đồ, ông ấy thích cân đong đo đếm lắm, chắc chắn sẽ đi xem hết tất cả các cửa tiệm rồi mới đưa ra đánh giá tổng hợp.’
‘An Lương: Như vậy chẳng phải rất tốt à?’
‘Hạ Như Ý: Không tốt chút nào, chọn đồ quá chậm!’
‘An Lương: Bây giờ vẫn có con gái không thích đi chọn đồ à?’
‘Hạ Như Ý: Nếu là cửa hàng âu phục thì thôi đi!’
Gần 50 phút sau, cuối cùng An Lương cũng đến được Trung tâm Quốc Kim, đã quá gần mười phút so với thời gian dự kiến, chủ yếu là do đường Xuân Tây bị tắc.
Mỗi khi tắc đường, An Lương lại muốn sử dụng xe động cơ phi hành. Tuy nhiên, bài kiểm tra tổng hợp của xe động cơ phi hành vẫn chưa hoàn thành, và giấy phép bay vẫn chưa được phê duyệt trên phạm vi toàn quốc.
Gần 11 rưỡi, An Lương gặp được Hạ Như Ý, Hạ Hòa Tâm và Hạ Hiểu Đông. An Lương chào hỏi Hạ Hiểu Đông trước: “Chú à, chú đã chọn được bộ vest nào phù hợp chưa?”
Hạ Hiểu Đông đáp: “Vẫn chưa, cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó.”
“Cháu biết một cửa hàng may vest rất tốt, công ty chúng cháu có hợp tác với họ. Chú cháu ta đi coi thử xem sao?” An Lương ngỏ lời mời.
Hạ Tiểu Đông tò mò hỏi: “Cửa hàng nào? Bọn chú vừa đi xem đến mấy cửa hàng rồi.”
“Chú theo cháu!” An Lương không nói rõ mà đi lên trước dẫn đường.
Một lúc sau, An Lương đưa ba người Hạ Hiểu Đông đến cửa hàng của Zegna. Zegna được biết đến như một quý ông trong giới hàng hiệu, không nổi tiếng rầm rộ như Armani, nhưng lại vượt xa Armani về thiết kế.
Armani có thể biến phong cách của các nhãn hiệu xa xỉ cao cấp thành một hình ảnh phóng khoáng hoang dã. Nhưng Zegna thì khác, hình ảnh của hãng là thanh lịch và ưu tú. Mặc dù Hạ Hiểu Đông không biết Zegna, nhưng bên cạnh Zegna còn có cửa hàng của Dior, cộng với cách trang trí cửa hàng rất thoáng đãng, mặt bằng rộng rãi thì đã biết giá không hề rẻ.
Hạ Hiểu Đông quyết định đi theo An Lương vào cửa hàng của Zegna. Ông thử liếc mắt mấy cái, thoạt nhìn đã yêu thích thiết kế, chất liệu và chế tác của Zegna.
Dù chưa hề sờ thử, nhưng Hạ Hiểu Đông có thể đảm bảo 100% rằng những bộ quần áo của Zegna có chất liệu rất tốt, hơn nữa lại có tay nghề cao.
“Chú ơi, chú xem xem có thích không?” An Lương gọi hỏi.
Nhân viên của của Zegna đứng sang một bên không nói gì, cô ta nhìn ra An Lương mới là người có quyền thế. Hơn nữa, An Lương còn khoác lên mình một bộ đồ hè cao cấp, điều đó có nghĩa là An Lương thực sự rất giàu có.
Vừa vào cửa hàng, Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý đã ngồi xuống ghế sô pha nghỉ ngơi, rõ ràng là đã quá mệt mỏi rồi.
Cũng may là lúc trước, khi cùng bọn họ đi mua sắm, An Lương đã biết Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm có sức chiến đấu mạnh mẽ như thế nào. Vậy mà bây giờ trông cả hai có vẻ rất mệt mỏi, chắc là đi mua đồ nam nên rất chán nhỉ?
Hạ Hiểu Đông vẫn đang đắn đo xem xét, ông muốn chọn một chiếc áo sơ mi và một bộ vest.
Lúc nãy, khi đi chọn đồ, Hạ Hiểu Đông luôn cảm thấy mình không thể chọn được. Nhưng ở cửa hàng Zegna, vấn đề của Hạ Hiểu Đông lại biến thành “làm thế nào để chọn được bộ đồ yêu thích nhất”.
Bởi vì Hạ Hiểu Đông cảm thấy những bộ vest và áo sơ mi của nhà Zegna đều rất tốt, tựa như xuân lan thu cúc, mỗi thứ đều có ưu điểm riêng, rất khó để lựa chọn.
Sau khi xem xét kỹ càng, Hạ Hiểu Đông đã chọn một bộ vest xanh đậm và áo sơ mi trắng.
Nhân viên của Zegna dẫn Hạ Hiểu Đông đến phòng thử đồ, An Lương đi đến chỗ Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, trêu đùa: “Mới vậy mà các em đã mệt rồi à?”
Chương 2120: Vẫn còn nữa à?Trong cửa hàng Zegna của Trung tâm Quốc Kim, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm vừa bước vào cửa hàng đã ngồi nghỉ mệt trên sofa.
Có điều tình huống như thế này, lẽ nào chẳng phải là tình huống mà những cậu trai cùng bạn gái của mình đi dạo phố mới làm ra hay sao? Đối diện với câu hỏi của An Lương, Hạ Như Ý trực tiếp trả lời một cách chắc chắn: “Dạo phố thật là mệt!”
Hạ Hòa Tâm tán đồng: “Thực sự là rất mệt.”
“Hai em như vậy là tiêu chuẩn kép đấy!” An Lương giễu cợt.
“Hai em tự đi dạo phố thì không mệt à?”
Hạ Như Ý õng ẹo: “Có giống nhau đâu!”
An Lương vô ý đưa mắt về hướng buồng thử đồ. Anh lo sẽ bị Hạ Hiểu Đông nhìn thấy, nhưng trong phút chốc An Lương đã tự cười. Nếu như bị Hạ Hiểu Đông nhìn thấy thật, thì Hạ Như Ý có thể giả thành Hạ Hòa Tâm mà nhỉ?
Xét về sự việc khác thường của hệ thống máy quét quan hệ nhân sinh, An Lương cũng không thể phân biệt được Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm cho chuẩn xác. May là bây giờ bọn họ không thường chơi cái trò hoán vai đổi vế.
Nếu không thì An Lương cũng đành trơ mắt ra mà nhìn!
Hệ thống máy quét quan hệ nhân sinh thật đáng ngại, tại sao đột nhiên lại bị nghịch hỏng rồi chứ?
An Lương xoa xoa đỉnh đầu của Hạ Như Ý.
“Buổi dạo phố hôm nay phải khép lại rồi, chú rất thích Zegna.”
Hạ Hòa Tâm phủ nhận đáp: “Giá của Zegna hình như đắt lắm đúng không?”
An Lương xoa xoa đỉnh đầu của Hạ Hòa Tâm: “Anh có cách mà.”
Nhân viên tiệm Zegna nhìn An Lương và hai chị em nhà họ Hạ với ánh mắt tò mò, cô nhận ra sự kết hợp của An Lương và hai chị em nhà họ Hạ. Bởi trong hội kinh doanh thương hiệu nổi tiếng Trung tâm Quốc Kim, thông tin về An Lương và hai chị em nhà họ Hạ chẳng phải là điều bí mật gì.
Chủ yếu là điểm đặc trưng của bọn họ đủ để thể hiện ra rõ ràng.
Hai chị em nhà họ Hạ là chị em sinh đôi, hơn nữa còn là một cặp sinh đôi vô cùng xinh đẹp, còn cộng thêm có chung một người bạn trai. Đương nhiên là điểm đặc trưng quá đỗi rõ ràng, thế nên sẽ bị những người trong hội kinh doanh thương hiệu sang trọng quốc kim trung tâm nhớ kĩ thôi.
Sau khi nhân viên Zegna nhận ra An Lương, trong lòng thầm mừng rỡ. Bởi vì cô ta cảm thấy hôm nay đơn hàng này chắc chắn sẽ thành công.
Chốc lát sau, Hạ Hiểu Đông đã thay áo sơ mi và đồ Tây ra.
May là nhiệt độ máy điều hòa trong cửa tiệm cực kỳ thấp, nếu không thì giữa mùa hè oi bức mà mặc đồ Tây thì nhất định sẽ rất nóng.
Hạ Hiểu Đông nhìn về phía An Lương, ánh mắt bày ra sắc thái thắc mắc: “An Lương, cháu cảm thấy thế nào?”
An Lương quan sát kỹ lưỡng một cách rất đỗi nghiêm túc, sau đó mới trả lời một cách chắc nịch: “Rất ổn! Chế độ ăn uống của chú cực kỳ tốt. Bộ Tây phục này chú mặc lên rất vừa vặn.”
Ý của An Lương chính là khen vóc dáng của Hạ Hiểu Đông ưa nhìn.
Nhưng vãn bối khen ngợi tiền bối không nên thẳng thắn, thế nên anh dùng chế độ ăn uống ra mà hình dung.
Hạ Hiểu Đông không giấu được sự vui vẻ. Trong lòng ông đang thầm nghĩ, rốt cuộc có nên mua bộ Tây phục này không.
Trên thực tế, bên trong phòng thử đồ Hạ Hiểu Đông đã rất vừa ý với Tây phục của Zegna. Bởi vì thiết kế phiên bản của nó, chất liệu vải cùng với cách gia công đều cực kỳ tuyệt vời.
Nhưng giá cả lại đắt xắt ra miếng.
Giá của áo sơ mi trắng là 5600 tệ, bộ Tây phục lông cừu màu lam đậm có giá lên đến 27300 tệ. Một bộ đồ Tây đắt như vậy khiến Hạ Hiểu Đông cảm thấy đau lòng xót dạ!
An Lương trực tiếp gọi nhân viên cửa hàng.
“Lấy bộ này cho tôi!”
“Vâng thưa anh An.”
Nhân viên vừa nghe cách xưng hô của Hạ Hiểu Đông với An Lương, nên đương nhiên cũng khách sáo gọi An Lương một tiếng "anh An".
“À phải rồi, chú này. Công ty chúng cháu và công ty bọn họ có hợp đồng, công ty nhà chúng cháu khi thanh toán sẽ có ưu đãi. Bộ Tây phục hôm nay coi như là làm quà tặng cho chú đấy.” An Lương nói thêm.
Hạ Hiểu Đông rất muốn từ chối, nhưng Hạ Như Ý đã bước qua và lên tiếng trước: “Bố, con cũng thấy bộ Tây phục này rất tốt, đẹp hơn cả mấy bộ trước mà bố xem.” Hạ Như Ý buông lời bất lực.
Ông còn không biết bộ Tây phục này đẹp hơn mấy bộ mà ông ấy vừa xem hay sao?
Bộ Tây phục mà ông ấy vừa xem, đắt nhất cũng chỉ 4980 tệ, còn không bằng con số lẻ của bộ này nữa, được chưa?
Tây phục là món đồ mà tiền nào của đó.
Trên thực tế, loại đồ may sẵn này đều là quy mô nhỏ. Tây phục cao cấp thật sự tuyệt đối phải là đồ đo may cao cấp, từ chất vải đến đường may đều dựa vào yêu cầu của khách hàng mà tùy chỉnh, nhằm để Tây phục được vừa vặn hợp mắt.
Đây chính là có một số người mặc đồ Tây vào trông rất đẹp, một số người mặc vào thì như vượn đội mũ người. Tiểu Hồ Ly Tinh chính là một dân sành trang phục chuẩn mực!
Cô thích An Lương mặc đồ vest, An Lương cũng mua đồ may sẵn cao cấp của Zegna. Vóc dáng của anh đủ tiêu chuẩn, cho dù là đồ may sẵn cũng được điều chỉnh rất tốt.
Hạ Hiểu Đông nhìn Hạ Như Ý, ông ấy nhận Hạ Như Ý thành Hạ Hòa Tâm. Trong lòng ông nghĩ đến mối quan hệ giữa An Lương và Hạ Hòa Tâm, thì ông liền không còn ý định từ chối ý tốt của An Lương nữa.
“Thế chú sẽ không khách sáo nữa, cảm ơn cháu, An Lương.” Hạ Hiểu Đông đáp.
An Lương cười đáp: “Chú đừng khách sáo quá. Chú à, chú chọn thêm một cái cà vạt đi, còn thắt lưng và giày da nữa.”
Qua một lần lựa chọn, Hạ Hiểu Đông đã chọn được một đôi giày Derby cột dây được làm từ da bê, giá lên đến 9900 tệ. Giá của thắt lưng da cũng lên đến 3200 tệ.
Cà vạt được làm từ tơ tằm cũng có mức giá cao đến 2700 tệ. Giá tiền tổng cộng trước sau lên đến 48700 tệ.
An Lương thuận tay lấy một chiếc ví da bò, có giá 6300 tệ, để làm chẵn số cho tổng số tiền tròn đến 55000 tệ. Anh tiện thể sử dụng một Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp, có được số tiền hoàn trả lên đến gấp ba lần. Ứa nước mắt kiếm được 9,5 vạn tệ.
Sau khi An Lương thanh toán, Hạ Hiểu Đông lại cảm ơn lần nữa: “An Lương, cảm ơn cháu!”
“Trưa chú đến quán ăn nhé. Hai chúng ta cùng uống một bữa!” Hạ Hiểu Đồng nói thêm.
An Lương suýt chút đã cười thành tiếng.
Hạ Hiểu Đông này còn dám nhắc đến uống rượu ư?
Chương 2121: Bố vợ không làm cho người ta thất vọng!Khoảng gần 12 giờ 30 phút trưa, An Lương ngồi trên chiếc Audi Q7 của Hạ Hiểu Đông đi thẳng đến nhà hàng tư nhân Hòa Tâm Như Ý, Hạ Hòa Tâm lái chiếc Porsche Cayenne chở Hạ Như Ý đi theo sau.
Khi đang trên đường đi, Hạ Hiểu Đông đã kể cho An Lương nghe rất nhiều chuyện ngượng ngùng của hai chị em họ khi còn nhỏ, để An Lương nắm được lịch sử đen tối của hai chị em.
Gần 01 giờ 15 phút, An Lương và bốn người đã tới nhà hàng tư nhân Hòa Tâm Như Ý.
An Lương và Hạ Hiểu Đông thản nhiên đi trước, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đi theo phía sau, mọi người đã đến phòng VIP số 1, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm gọi món, đợi sau khi lên một đĩa đậu phộng rang muối, Hạ Hiểu Đông đã kéo An Lương bắt đầu uống rượu.
Trên bàn rượu, ông bố vợ Hạ Hiểu Đông không bao giờ để cho An Lương thất vọng, sau hai ly rượu trắng, Hạ Hiểu Đông đã trở thành anh em tốt của An Lương, phải thu xếp để An Lương chăm sóc hai cô con gái. An Lương chỉ có thể giả vờ say đồng ý.
Gần 02 giờ 30 phút, Hạ Hiểu Đông đã nằm trên bàn rồi, An Lương cũng giả vờ say rồi nằm xuống, Thái Vũ San đã đến phòng VIP số 1, đầu tiên bà nhìn thấy Hạ Hiểu Đông và An Lương đang nằm trên bàn.
“Hai người bọn họ có chuyện gì vậy?” Thái Vũ San hỏi.
Hạ Như Ý lên tiếng trước: “Còn có chuyện gì nữa, bố kéo An Lương đi uống rượu, lần nào cũng như vậy, phải uống cho đến khi cả hai cùng ngã xuống mới kết thúc.”
Hạ Hòa Tâm gật đầu: “Cả hai người họ đều không biết tiết chế!”
Thái Vũ San thở dài lắc đầu: “Lão Hạ này, rõ ràng là uống không qua An Lương.”
Hạ Như Ý phủ nhận: “Hôm nay bố lên đô rồi, hai người họ đã tranh nhau hơn một lít, kết quả là như vậy đó!”
“Đúng rồi, hôm nay các con không phải là đi mua quần áo với bố sao, sao lại ở cùng với An Lương thế?” Thái Vũ San phát hiện điểm bất thường.
“Hôm nay anh ấy vừa từ Đế Đô trở về, vừa lúc đến tìm chúng con, nhân tiện tặng cho bố một bộ quần áo, sau đó bố kéo anh ấy đi uống rượu.” Hạ Như Ý đổ tội cho Hạ Hiểu Đông.
Hiểu nôm na con gái là bát nước hắt đi?
“Cái lão Hạ này!” Thái Vũ San cũng phàn nàn về Hạ Hiểu Đông.
“Các con đưa An Lương về đi ... Bây giờ nghỉ phép rồi, cậu ấy có chỗ ở sao?”
Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý suy nghĩ, hình như An Lương thời đi học toàn ở trường, anh không có mua nhà bên ngoài, cũng không thuê nhà, cho dù ở bên ngoài, thì cũng ở khách sạn.
Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý nhìn nhau, rồi Hạ Hòa Tâm đáp: “Công ty của anh ấy có chỗ ở.”
Thái Vũ San trả lời: “Thế thì tốt, các con đưa cậu ấy về ký túc xá công ty cũng được.”
Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý cười thầm. Ký túc xá công ty?
Kí túc xá của công ty đầu tư An Tâm chắc là kế bên khách sạn Nyna nhỉ?
Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý cùng nhau dìu An Lương rời đi, Thái Vũ San nhìn cảnh bọn họ dìu An Lương rời đi, trong mắt hiện lên ánh nhìn phức tạp, sau cùng thì bà lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ con cháu đều có phúc riêng của con cháu.
Chuyện của người trẻ tuổi, vậy thì để cho người trẻ tuổi xử lý, Thái Vũ San thu hồi suy nghĩ, nhìn Hạ Hiểu Đông nằm trên bàn như một con heo chết, bà suy nghĩ một lúc rồi đỡ Hạ Hiểu Đông dậy, sau đó đỡ Hạ Hiểu Đông lên khu vực nghỉ ngơi của phòng VIP số 1.
Bà còn phải xử lý bữa tối ở nhà hàng tư nhân Hòa Tâm Như Ý, đương nhiên không thể đưa Hạ Hiểu Đông về ngay được, nhưng giao cho tài xế đưa về thì bà cũng không yên tâm.
Dù sao thì Hạ Hiểu Đông đã say mềm, không còn nhận thức nữa.
An Lương ngồi ở hàng ghế sau của chiếc Porsche Cayenne, Hạ Như Ý đỡ An Lương ngồi vào, Hạ Hòa Tâm phụ trách lái xe, Hạ Như Ý đẩy đẩy.
“Anh rể, anh say thật rồi à?” Hạ Như Ý hỏi.
An Lương ậm ừ đáp lại: “Uống hơi nhiều.”
Hạ Như Ý đáp lại: “Xem ra có vẻ anh chưa say, chúng em đưa anh tới đâu đây?”
“Không phải là ký túc xá công ty sao?” Đến lượt An Lương trêu chọc lại.
Hạ Như Ý ậm ừ.
An Lương ôm cô vào lòng.
Hạ Như Ý thì thầm: “Mùi rượu nồng quá, em không thích.”
An Lương buông cô ra, hiện tại mùi rượu của anh quả thực rất nồng.
Nửa giờ sau, Hạ Hòa Tâm đã lái xe đến khách sạn Nyna, An Lương một lần nữa đặt phòng số 6606, phòng này có ý nghĩa kỷ niệm rất quan trọng.
Mặc dù món quà kỷ niệm quan trọng nhất đã bị lấy đi trong phòng 6606.
Hạ Hòa Tâm đã lấy khăn nóng trong phòng tắm để rửa mặt cho An Lương, còn Hạ Như Ý thì đang chuẩn bị nước ấm cho An Lương, trải qua một lượt các thao tác của hai người, An Lương đã cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Trên ghế sô pha trong phòng, An Lương đang gối lên đùi của Hạ Hòa Tâm, anh ngáp dài một cái rồi hỏi: “Tình trạng sạt lở đất ở thôn An Lạc bây giờ như thế nào rồi?”
Trước khi Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm trả lời, An Lương tiếp tục nói: “Chỗ đó vẫn còn sạt lở, anh nghĩ nó quá nguy hiểm, thôi hay là các em đừng đi đến đó nữa?”
Hạ Như Ý ở ghế sô pha bên kia đáp lại: “Không phải là có sạt lở đất ở thôn An Lạc, mà là sạt lở xảy ra trên đường núi đến thôn An Lạc, chưa gây thương vong cho bất cứ người nào.”
Hạ Hòa Tâm tán thành nói: “Như Ý nói đúng, nhưng một trận sạt lở đã xảy ra trên đường núi. Ngoài ra, nhà trường đã thông báo cho chúng em rằng vụ sạt lở sắp được xử lý, và chúng em có thể xuất phát vào ngày mai hoặc ngày mốt, cố gắng hết sức để đến thôn An Lạc trước thứ Sáu.”
An Lương thản nhiên đáp: “Vậy thì lớp học sẽ bắt đầu vào thứ hai tuần sau phải không?”
“Ừm!” Hạ Như Ý gật đầu.
An Lương tiếp tục hỏi: “Các em đã trì hoãn một tuần rồi, liệu rằng sẽ phải ở đó đợi thêm một tuần không?”
Chương 2122: Tòa nhà nhỏTheo kế hoạch ban đầu của Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý, buổi thực hành dạy thêm vào kỳ nghỉ hè của họ sẽ kết thúc vào ngày 21 tháng 8, bây giờ đã bị dời lại một tuần, An Lương quan tâm đến việc liệu họ có phải ở lại thêm một tuần nữa hay không.
“Không chắc nữa.” Hạ Hòa Tâm trả lời.
“Điều đó còn phải xem sự sắp xếp của nhà trường và tình hình địa phương, đến thời khắc cuối cùng mới có thể đưa ra quyết định cụ thể.” An Lương phàn nàn.
“Anh nói như vậy, em sẽ ngầm mặc định là phải ở thêm một tuần nữa.” Hạ Như Ý tán thành.
“Em cũng nghĩ rằng sẽ ở lại thêm một tuần nữa.” Hạ Hòa Tâm cũng nói.
“Đúng rồi, anh đã sắp xếp xong ở đó rồi.” An Lương nói thêm.
Hạ Như Ý lộ vẻ vui mừng: “Thế thì tốt quá!”
Trên thực tế, không chỉ An Lương lo lắng Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý sẽ không thể thích nghi với cuộc sống địa phương khi họ đến thôn An Lạc để hỗ trợ dạy học, mà ngay cả bản thân Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý cũng đều lo lắng.
May mà An Lương đã chuẩn bị từ trước.
“Lần này là Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đi cùng với các em phải không?” An Lương hỏi.
“Ừm.” Hạ Hòa Tâm đáp lại.
“Hình như họ sẽ khởi hành cùng với các em từ Thiên Phủ phải không?” An Lương hỏi lại.
Hạ Như Ý tiếp lời: “Đúng vậy, bọn họ cũng là người Thiên Phủ, bọn em đã hẹn cùng nhau xuất phát, anh còn muốn tiễn bọn em đi không?”
“Ừm.” An Lương trả lời chắc chắn. “Anh đã chuẩn bị một số đồ dùng sinh hoạt cho các em, khi nào thì các em xuất phát?”
“Nếu ngày mai có thể khởi hành, thì sẽ xuất phát vào ngày mai.” Hạ Hòa Tâm đưa ra quyết định.
Hạ Như Ý tán thành: “Em cũng nghĩ là ngày mai có thể xuất phát.”
“Được, để anh sắp xếp trước.” An Lương đáp lại.
Anh sẽ sắp xếp cho đoàn xe đi đến sân bay Xương Hy trước, họ có thể đi máy bay từ Thiên Phủ đến sân bay Xương Hy, như vậy sẽ có thể rút ngắn được thời gian đi đường.
Khi An Lương và Bạch Nguyệt cùng nhau đi đến thôn Vân Pha, An Lương biết rằng để lái xe suốt quãng đường như vậy cũng mất gần mười giờ, quả là quá vất vả rồi.
Vì vậy, An Lương đã chọn để cho đoàn xe đi đến sân bay quốc tế Xương Hy trước, sau đó họ sẽ đi máy bay đến đó.
Trên thực tế, khoảng cách giữa sân bay Xương Hy và thôn An Lạc không đến 100 cây số, chỉ hơn 80 cây số, nhưng vì đường đi men theo sườn núi quanh co, khúc khuỷu nên khoảng cách ngắn như vậy phải mất hơn 4 giờ đồng hồ mới đến nơi.
Nếu như có một chiếc mô tô bay, thế thì có thể bay theo đường thẳng, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Dựa theo quãng đường 80 cây số và căn cứ theo thời gian của mô tô bay, e rằng không cần mất tới một tiếng. Mô tô bay là một phương tiện có thể khắc phục được hạn chế đường núi.
Đến gần 8 giờ tối, An Lương mới để cho Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý về, dù sao thì ngày mai sẽ phải đi đến thôn An Lạc, nên hôm nay họ đương nhiên là phải về nhà để tạm biệt.
Nhưng Thái Vũ San vẫn chưa về nhà.
Việc Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý sẽ hỗ trợ dạy học ở khu vực miền núi, Thái Vũ San đã biết từ sớm, bà chỉ căn dặn hai chị em nên chú ý an toàn.
Hạ Hiểu Đông cũng dặn dò họ nên chú ý an toàn, đồng thời hỏi xem liệu An Lương có đi cùng họ hay không.
Khi biết được An Lương sẽ chỉ đưa họ đi, và sẽ không ở lại đó, Hạ Hiểu Đông thở phào nhẹ nhõm.
Ngày hôm sau.
8 giờ sáng, An Lương lái chiếc xe Lamborghini Urus đi đến Nam Hồ Viện, đón hai chị em nhà họ Hạ đi đến sân bay quốc tế Thiên Phủ.
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đã hẹn gặp nhau ở sân bay.
An Lương đã mua vé máy bay, Khang Ngọc Giai và Từ Nặc ôm đùi của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, biểu hiện thẳng thắn này của họ đã gây ấn tượng tốt với An Lương.
Sân bay Xương Hy.
Chuyến bay của An Lương đã hạ cánh suôn sẻ, các nhân viên an ninh của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn đang đợi An Lương và nhóm người của anh ở lối ra của hành khách trong nước.
Trong hầm để xe của sân bay Xương Hy, ba chiếc xe địa hình Land Cruiser và hai chiếc Ford Raptor F150 đang nằm im chờ đợi.
An Lương chủ động nói: “Bạn học Khang, bạn học Từ, các bạn ngồi vào chiếc xe phía sau, tôi, Hòa Tâm và Như Ý sẽ ngồi chiếc xe phía trước.”
Khang Ngọc Giai cười khẩy gật đầu: “Tôi biết rồi!
...
Từ Nặc cũng trêu chọc: “Chúng tôi hiểu mà, An đại lão lợi hại lắm!”
Đối mặt với sự chế giễu của hai người, An Lương cũng không thèm bận tâm, anh trực tiếp mở cửa sau của chiếc Land Cruiser phía trước, để Hạ Hòa Tâm lên xe trước, sau đó tự mình lên xe, cuối cùng là đến Hạ Như Ý lên xe.
Nói một cách đơn giản, An Lương lại phải tự chịu ấm ức, anh ngồi giữa hai người ở hàng ghế thứ hai, tinh thần thà tự chịu ấm ức một mình này, chắc đây là biểu hiện một người đàn ông tốt đây mà?
Ba chiếc xe Land Cruiser và hai chiếc Ford Raptor F150 đã xuất phát, nếu trong điều kiện bình thường thì phải mất 4 giờ để di chuyển. Tuy nhiên, với công suất mạnh mẽ của Land Cruiser và Ford Raptor F150, thì chỉ cần 2 giờ đồng hồ là đã đến được thôn An Lạc.
An Lạc là một thôn trang nhỏ nghèo nàn theo phong cách truyền thống, phong cảnh của cả thôn xem ra có vẻ rất tồi tàn, sự xuất hiện của chiếc Land Cruiser và Ford Raptor F150 khiến cho cư dân trong thôn khá tò mò.
Năm chiếc ô tô mang theo những ánh mắt tò mò dọc đường đến đậu xe ở bên ngoài một tòa nhà nhỏ màu trắng cách trường tiểu học thôn An Lạc 200 mét.
Tòa nhà nhỏ màu trắng này là ký túc xá hỗ trợ dạy học được An Lương chuẩn bị cho Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, nhằm tránh cho họ phải sống ở một nơi khủng khiếp, và đe dọa đến các vấn đề về an toàn.
Chương 2123: Hôm nay về sao?An Lương không cản Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý đến thôn An Lạc để hỗ trợ giáo dục, hơn nữa An Lương còn chuẩn bị đầy đủ cho Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý.
Ví dụ như xây một ngôi nhà gần Trường tiểu học thôn An Lạc, địa điểm hỗ trợ giáo dục.
Tòa nhà nhỏ này có ba tầng, mỗi tầng có hai phòng, tầng một là ký túc xá dành cho nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, tầng hai là phòng của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, còn tầng ba là phòng của Khang Ngọc Giai và Từ Nặc.
Bởi vì đây là tòa nhà có cầu thang bộ, lầu hai là lầu tốt nhất, cho nên Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý ở lầu hai.
Mỗi căn phòng đều thiết kế rất đầy đủ, bao gồm một phòng tắm, một phòng khách nhỏ, phòng khách nhỏ có thể coi như phòng làm việc.
Phòng phụ thì được làm thành phòng bếp và phòng ăn.
Lần này, An Lương bố trí 8 nhân viên an ninh từ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đến, bọn họ gồm 6 nam và 2 nữ. 2 nhân viên an ninh nữ đã được trải qua buổi tuyển chọn đặc biệt, bọn họ rất thông thạo ẩm thực Tây Xuyên, nhiệm vụ của bọn họ sẽ là nấu ăn cho Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc hiển nhiên chỉ là móc khoá treo ở đùi, đi chung để cùng nhau giải quyết vấn đề.
Khi chiếc xe hơi đậu trước tòa nhà nhỏ, có 2 nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa bước ra khỏi tòa nhà, đây là những nhân viên an ninh đã được bố trí trước khi tòa nhà nhỏ được xây dựng.
Mọi người lần lượt xuống xe, An Lương giới thiệu tình hình của tòa nhà này với nhóm của Hạ Như Ý.
“Đây, anh đã thiết kế một tòa ký túc xá cho mọi người, toàn bộ được thiết kế rất đầy đủ. Mỗi phòng đều được trang bị một phòng tắm riêng biệt, hơn nữa còn thiết kế chia làm khu khô và khu ướt.” An Lương giới thiệu.
“Mỗi phòng đều có hệ thống điều hòa độc lập. Điện lưới ở đây quá yếu, không thân thiện với hệ thống điều hòa trung tâm, vì thế anh đã cho thiết kế hệ thống điều hòa độc lập.” An Lương tiếp tục giới thiệu.
“Để đảm bảo nguồn điện ổn định, tòa nhà này sử dụng ba hệ thống cung cấp điện. Khi sử dụng mạng lưới điện trong trường hợp bình thường, lúc lưới điện gặp sự cố mất điện, hệ thống cung cấp điện liên tục UPS sẽ can thiệp, sau đó sẽ kết nối với hệ thống cung cấp điện ắc quy.” An Lương nói thêm.
Nguồn điện ở miền núi thường hay gặp sự cố, còn đối với cư dân thành thị mà nói, rất hiếm khi cúp điện quanh năm, kể cả mất điện thì cũng sẽ có điện lại rất nhanh.
Nhưng đối với miền núi thì cúp điện không phải là chuyện thường ngày hay sao?
Ắc quy trong tòa nhà nhỏ này là pin Graphene, tổng dự trữ lên tới 200 kWh, gần như có thể đảm bảo cung cấp 100% điện năng.
Nếu xảy ra trường hợp xấu, có máy phát điện Diesel ở tầng hầm, đồng thời còn có hai máy phát điện Diesel với công suất lên tới 10 kWh. Diesel nổi tiếng trong việc tích trữ điện, nó có thể dễ dàng giải quyết vấn đề xấu.
“Ngoài nguồn điện ra, anh còn cho lắp đặt một tháp nước riêng biệt trên mái của tòa nhà, nó sẽ thực hiện việc cung cấp nước máy tinh khiết.” An Lương nói thêm: “Tòa nhà cũng có tháp tín hiệu mạng, có thể đảm bảo mạng lưới của mọi người mượt mà hơn.”
An Lương nói thêm: “Anh cũng sắp xếp đầu bếp cho mọi người rồi. Bọn họ đều thông thạo ẩm thực Tây Xuyên, mọi người muốn ăn gì thì cứ nói với bọn họ một tiếng.”
Hạ Như Ý vui vẻ trả lời: “Vậy thì tốt quá, em ghét nấu ăn lắm!”
Khang Ngọc Giai đứng bên cạnh nói: “Đại lão, sự chuẩn bị này của cậu cũng hơi khoa trương quá đấy, trực tiếp xây hẳn một căn nhà, thật là ghen tị!”
“Hai người cũng sống ở đây mà.” An Lương trả lời, sau đó anh nói sơ qua việc phân chia phòng.
Khang Ngọc Giai nhanh chóng cảm ơn: “Cảm ơn An đại lão, thế thì tôi không khách sáo nữa!”
Từ Nặc cũng cảm ơn: “Đại lão quá đỉnh!”
Hạ Hòa Tâm đứng bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: “Chắc anh cũng đã tiêu không ít tiền, đúng không?”
An Lương mỉm cười lắc đầu: “Chỉ một chút thôi.”
Khi nói đến đây, An Lương ghé sát vào tai Hạ Hòa Tâm, hạ giọng nói: “Chuyện Hải Đăng gây xôn xao trên mạng xã hội trước đó chắc mọi người biết rồi nhỉ?”
Hạ Hòa Tâm gật đầu: “Em còn nhìn thấy anh Tồn Viễn…”
“Ừ, nhà anh có cổ phần trong Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai. Tuy chỉ chiếm chưa đến 10%, nhưng trong lần hợp tác của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai và Công ty Amgen này, nhà anh có thể sẽ được chia tới cả ức, vậy nên chỉ có một tòa nhà nhỏ, tựa như vẩy chút nước ấy mà!” An Lương giả bộ khoe khoang.
Hạ Hòa Tâm nũng nịu liếc An Lương.
An Lương nắm lấy tay phải của Hạ Hòa Tâm, anh tiếp tục nói: “Tất cả các phòng đều được bố trí đầy đủ, mọi người xem trước xem có thiếu cái gì nữa không, nếu có thì tôi sẽ sắp xếp bảo người mang thêm.”
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đều rất hiểu chuyện, bọn họ đi lên tầng ba để kiểm tra. An Lương đưa Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý lên tầng hai để kiểm tra căn phòng của bọn họ.
Thật ra vẫn có sự khác biệt nhất định giữa dãy phòng ở tầng hai và dãy phòng ở tầng ba. Ví dụ, giường trong phòng ở tầng hai lớn hơn, nệm được sử dụng cũng là nệm cao cấp. Những chi tiết này phản ánh sự quan tâm của An Lương dành cho Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.
Bọn họ vào phòng của Hạ Hòa Tâm trước, An Lương giới thiệu: “Tất cả các vật liệu trang trí đều không chứa formaldehyde, thân thiện với môi trường, cho nên hai người có thể vào ở ngay và luôn.”
Nếu là vật liệu trang trí thông thường, vậy cần phải để trống ít nhất ba tháng, nhưng vật liệu không chứa formaldehyde, thân thiện với môi trường, cho nên không cần phải phức tạp.
Sau khi An Lương nói xong, Hạ Như Ý hỏi: “Hôm nay anh phải về sao?”
An Lương nhướng mày, anh mỉm cười: “Hôm nay hai em có muốn anh về không?”
Chương 2124: Không thể cứu tất cả mọi người!“Tổng giám đốc An, cô Hạ, chuẩn bị ăn cơm.” Giọng nói của nhân viên bảo vệ nữ, Miêu Lôi, truyền tới từ dưới lầu.
Khuôn mặt của Hạ Như Ý đỏ bừng, cô nói: “Chúng ta xuống ăn cơm trước đi.”
Hạ Hòa Tâm gửi tin nhắn cho Khang Ngọc Giai, cô còn nháy điện thoại để nhắc đối phương xem tin nhắn.
Trên tầng ba, Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đang xem xét căn phòng, ánh mắt của bọn họ lộ ra vẻ ngạc nhiên, tòa nhà nhỏ này nhìn bên ngoài trông rất đơn giản, nhưng bên trong thật ra lại rất sang trọng.
Thành thật mà nói, Khang Ngọc Giai cảm thấy cách trang trí của căn phòng này còn tốt hơn so với nhà của cô ấy.
Khi nhận được tin nhắn của Hạ Hòa Tâm, cô bước qua phòng bên cạnh, kêu Từ Nặc xuống lầu ăn cơm.
Chưa đầy 3 phút, mọi người đều đã tập hợp tại phòng phụ ở tầng một. Phòng phụ này gồm phòng bếp và phòng ăn, phía sau phòng phụ có nhà vệ sinh riêng, thuận tiện cho nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Có hai bàn ăn được sắp xếp trong phòng ăn, một bàn cho An Lương và những người khác, một bàn cho nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, món ăn trên cả hai bàn đều giống nhau, số lượng của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa nhiều hơn một chút.
Dù sao thì cũng có tới 10 người tại bàn của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, 8 người trong số bọn họ là nhân viên an ninh nam.
Hạ Như Ý nhìn các món ăn trên bàn, bao gồm canh gà hầm xương, cá luộc, trứng bắc thảo, củ sen xào cay, rau muống xào, còn có rau giọt băng.
Tất cả món ăn đều theo phong cách Tây Xuyên.
“Nếm thử xem vị thế nào?” An Lương ra hiệu cho Hạ Như Ý nếm thử.
Hạ Như Ý gắp một miếng trứng bắc thảo mà ngay cả Bear Grylls (1) cũng không dám ăn, cô cắn một miếng, sau đó mắt sáng lên: “Ngon quá!”
(1: Bear Grylls là nhà thám hiểm, tác giả và người dẫn chương trình truyền hình người Anh, được biết đến qua chương trình sinh tồn Man vs. Wild, trong chương trình có cảnh anh ta ăn sâu bọ.)
Hạ Hòa Tâm nếm thử món cá luộc. Rõ ràng chỉ là một món cá mè trắng Hoa Nam bình thường, nhưng thịt của nó rất chắc và không có mùi tanh. Điều quan trọng hơn là con cá này đã được rút hết xương.
Cá mè trắng Hoa Nam cũng có thể rút xương nhưng mà rút xương khá phiền phức.
Khang Ngọc Giai đang ăn món sườn heo, cô ấy cắn một miếng, sau đó khen ngợi: “Món sườn heo này quá ngon, thịt thơm quá!”
An Lương nói: “Đây hẳn là lợn thơm đen địa phương của Đại Lương Sơn.”
Mọi người vừa ăn vừa khen ngợi món ăn. Sau khi ăn xong, An Lương giới thiệu nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa với mọi người, đặc biệt là 2 nhân viên an ninh nữ, Miêu Lôi và Tiêu Tinh, người sẽ chịu trách nhiệm việc nấu ăn sau này. Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm muốn ăn gì thì có thể bảo bọn họ làm.
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc thầm ghen tị, trải nghiệm khi đi hỗ trợ giảng dạy của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm cũng tuyệt quá?
Lúc bọn họ muốn tới hỗ trợ giảng dạy, An Lương lập tức qua sửa sang lại căn phòng, mấu chốt là căn phòng này có thể so sánh với một khách sạn năm sao.
Để bảo vệ sự an toàn của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, An Lương cũng đã bố trí nhân viên an ninh. Nếu chỉ là nhân viên an ninh thì không nói, ngay cả đầu bếp cũng được bố trí.
Chuyện này cứ như là mơ vậy.
Đây chính là kiểu “bạn trai nhà người ta” đấy sao?
Mặc dù trước đây Khang Ngọc Giai luôn nói An Lương muốn trở thành một con báo, nhưng trên thực tế, Khang Ngọc Giai vẫn không hiểu nổi sự lựa chọn của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.
Cho đến bây giờ, Khang Ngọc Giai mới đột nhiên hiểu ra sự lựa chọn của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm. Suy cho cùng, có một người bạn trai như An Lương thì còn muốn gì nữa chứ?
Sau bữa trưa, Hạ Như Ý đề nghị đi dạo một vòng trong Trường tiểu học thôn An Lạc, đồng thời liên hệ, báo cáo trước với hiệu trưởng để sắp xếp lớp học bắt đầu vào tuần sau.
Thôn An Lạc là một vùng núi cao, được bao quanh bởi núi rừng, ngay cả trưa tháng bảy, trời vẫn không quá nóng.
Trước khi đến Trường tiểu học thôn An Lạc, Hạ Hòa Tâm đã liên lạc với hiệu trưởng Tằng Tiểu Phương của Trường tiểu học thôn An Lạc.
Khi nhóm của An Lương đến Trường tiểu học An Lạc, hiệu trưởng Tằng Tiểu Phương đã đứng đợi bọn họ.
An Lương kiểm tra thông tin của Tằng Tiểu Phương thông qua hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”. Bà ấy năm nay 52 tuổi, điểm đạo đức nhân phẩm là 93 điểm, chỉ cần số liệu này thôi cũng đủ khiến An Lương thấy an tâm.
Nếu điểm đạo đức nhân phẩm trên 90 điểm, tức đạo đức nhân phẩm không hề tệ.
An Lương để cho hai chị em nhà họ Hạ nói chuyện với hiệu trưởng Tằng, còn anh thì đánh giá sơ qua Trường tiểu học An Lạc.
Ngôi trường này phù hợp với những đặc điểm của một ngôi trường nghèo trong tưởng tượng. Phòng học là dạng nhà trệt, những bộ xà đơn kép hơi rỉ sét trên sân chơi lát gạch bằng đá cuội và chiếc bàn bóng bàn làm bằng đá, những thứ này mang đầy hơi thở của tuổi tác.
Tất cả đều giống hệt như những gì Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa điều tra. An Lương kiểm tra thêm một lần nữa, sau đó anh đưa ra quyết định trong lòng. An Lương không phải thánh nhân, nhưng anh cũng có đầy ắp sự yêu thương.
An Lương không thể giúp tất cả mọi người, nhưng anh có thể giúp người ở trước mặt.
Khoảng nửa tiếng sau, cuộc trao đổi giữa hai chị em nhà họ Hạ và hiệu trưởng Tằng kết thúc. Hiệu trưởng Tằng mỉm cười, cho thấy cuộc trao đổi giữa hai bên diễn ra rất vui vẻ.
“Anh rể, bọn em đã thảo luận xong với hiệu trưởng Tằng rồi, tuần sau sẽ bắt đầu giảng dạy.” Hạ Như Ý chủ động nói.
An Lương tò mò hỏi: “Đã nghỉ hè rồi, bọn trẻ vẫn bằng lòng quay lại lớp sao?”
Hiệu trưởng Tằng trả lời: “Chúng tôi đã thông báo cho phụ huynh học sinh trước kỳ nghỉ, chúng tôi sẽ mời những sinh viên đạt thành tích cao từ Thiên Phủ đến để thực tập hỗ trợ giảng dạy trong kỳ nghỉ hè. Đến hay không đến đều tuỳ vào sự tự nguyện, nhưng hầu hết các học sinh đều muốn đến trường.”
Tằng Tiểu Phương không nói chi tiết, nhưng đối với những đứa trẻ trên núi mà nói, đây là một cơ hội giáo dục hiếm có. Hầu hết mọi người đều sẽ đến, dù sao thì bây giờ đã là năm 2020, ai ai cũng biết chỉ có học giỏi thì mới có cơ hội rời khỏi vùng núi.
Chương 2125: Tài liệu giả mạo?Thời đại đang thay đổi.
Trong thời đại ngày nay, sinh viên nghèo từ các trường đại học hàng đầu ngày càng trở nên khan hiếm, nguyên nhân chính là do nguồn lực giáo dục được phân bổ không đồng đều.
Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý đã mang lại những nguồn tài nguyên giáo dục nhất định cho thôn An Lạc, những đứa trẻ trưởng thành sớm trên núi đương nhiên sẽ nắm bắt cơ hội.
Như câu nói: Những đứa trẻ nhà nghèo thường làm việc từ khi còn rất nhỏ.
Những đứa trẻ làm việc từ khi còn rất nhỏ đều biết cách phải lựa chọn như thế nào.
An Lương và hai chị em nhà họ Hạ ở lại Trường tiểu học thôn An Lạc gần hai tiếng sau đó mới rời đi.
Trên đường trở về, An Lương nói: “Trường tiểu học thôn An Lạc trông hơi tồi tàn, hay là chúng ta quyên góp một trường tiểu học đi?”
“Trường tiểu học Hỉ Vượng?” Hạ Như Ý hỏi ngược lại.
An Lương lắc đầu: “Đó là dự án của chính quyền, chúng ta có tư cách gì để tham gia vào chứ?”
“Chúng ta sẽ quyên góp một tòa nhà dạy học mới trên danh nghĩa của hai chị em em.” An Lương giải thích: “Sau khi hai người đến lớp, hãy hỏi về quy mô học sinh của trường. Anh sẽ liên hệ với chính quyền địa phương, xem xem liệu anh có thể xây dựng một trường tiểu học mới không.”
“Được đó!” Hạ Như Ý hứng thú nói: “Em cũng cảm thấy trường học của bọn họ khá là tồi tàn.”
Theo lý mà nói, nếu môi trường giảng dạy của Trường tiểu học thôn An Lạc được đặt ở Thiên Phủ, cho dù có lùi về 20 năm trước e là cũng không hề tồn tại trình trạng giống y như vậy.
Hạ Hòa Tâm lo lắng nói: “Chắc tốn nhiều tiền lắm phải không?”
An Lương nhéo nhéo khuôn mặt tươi cười của Hạ Hòa Tâm: “Ôi trời, vẫn còn là một cô gái hám tiền sao!”
Hạ Hòa Tâm hừ nhẹ, cô liếc An Lương một cái, thật ra cô đang lo lắng sẽ làm phiền đến An Lương.
An Lương nói thêm: “Sẽ không tốn nhiều tiền đâu, nhiều nhất chỉ tầm 100 vạn.”
Hạ Hòa Tâm thở phào nhẹ nhõm.
Buổi chiều, hai chị em nhà họ Hạ, Khang Ngọc Giai và Từ Nặc thảo luận về quá trình giảng dạy ở Trường tiểu học thôn An Lạc, sự phân chia các buổi giảng giữa bọn họ, v.v.
Đương nhiên, An Lương không tham gia mấy chuyện này. Anh đến từ học viện kinh tế chứ không phải học viện sư phạm, anh không hiểu gì về giáo dục cả, được chứ?
Trong khi bọn họ đang thảo luận về kế hoạch giảng dạy, An Lương liên lạc với Phạm Bình của Công ty đầu tư An Tâm.
Tuy lần này Công ty đầu tư An Tâm không nhúng tay vào chuyện làm mưa làm gió trên Thị trường chứng khoán Mỹ, nhưng An Lương vẫn quan tâm đến tình hình Thị trường chứng khoán Mỹ, lỡ đâu có cơ hội để nhúng tay vào thì sao?
‘An Lương: Anh Phạm, chuyện chúng ta nhắm vào BHP Billiton tới đâu rồi?’
‘Phạm Bình: Rối tung hết cả rồi!’
‘An Lương: ?’
‘Phạm Bình: Vốn lưu động của chúng ta ở Hạ Quốc đã đánh nhau với tư bản của Bạch Đầu Ưng Quốc. Hai bên bao vây BHP Billiton đang bắt đầu cuộc chiến toàn diện, hơn nữa tình hình đã lan rộng, ngày càng nhiều cổ phiếu bị ảnh hưởng.’
‘An Lương: Không phải BHP Billiton chắc chắn sẽ thua sao?’
Đúng vậy! BHP Billiton chắc chắn sẽ thua!
Mặc dù sự hợp tác giữa ba nước Tây Ban Nha, Nga và cả Hạ Quốc vẫn chưa được công bố chính thức, nhưng một số manh mối đã bị tiết lộ, đặc biệt là sự hợp tác sâu sắc giữa Tây Ban Nha và Hạ Quốc về mảng rượu vang.
Hiện tại, rượu vang của Tây Ban Nha đã có mặt trên thị trường ở Hạ Quốc.
Ngoài ra, sở tài nguyên của ba nước cũng đang tích cực liên hệ, mặc dù vẫn chưa có tin tức hợp tác chính thức, nhưng tin đồn đã bị tiết lộ ra từ lâu.
Thậm chí Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa còn phát hiện Tây Ban Nha chính là nước đã chủ động tung tin đồn, nói rằng ba nước đang hợp tác về nguồn tài nguyên quặng sắt.
Những tin đồn như vậy có tác động rất lớn đến BHP Billiton.
Nếu như Hạ Quốc, Nga, và Tây Ban Nha hợp tác thành công, vậy thì BHP Billiton sẽ mất Hạ Quốc, một người mua quan trọng.
Chuỗi công nghiệp hạ nguồn của quặng sắt quá đơn lẻ, còn thị trường bán quặng sắt phụ thuộc rất nhiều vào Hạ Quốc trên phạm vi toàn cầu.
Xét cho cùng, hiện tại, quốc gia duy nhất trên thế giới có cơ sở hạ tầng phát triển tốc độ cao là Hạ Quốc.
Cho dù đó là Europa, Bạch Đầu Ưng, Nhật Bản hay các nước phát triển khác, nhu cầu về sắt thép thật sự thấp hơn nhiều so với Hạ Quốc.
Nếu Hạ Quốc tìm được các nguồn cung cấp quặng sắt khác, vậy BHP Billiton không phải sẽ tàn luôn sao?’
‘Phạm Bình: Theo tình hình mà tổng giám đốc An tiết lộ, BHP Billiton quả thật đã tàn. Tuy nhiên, BHP Billiton có tài nguyên quặng sắt, và quặng sắt cũng có giá trị thực.’
‘Phạm Bình: Vì vậy, giá cổ phiếu của BHP Billiton vẫn luôn biến động. Vốn lưu động của Hạ Quốc đang bán khống BHP Billiton, tổ chức tài chính của Bạch Đầu Ưng Quốc đang phản chiến công kích BHP Billiton.’
‘An Lương: Thật thú vị.’
‘An Lương: Bên tôi cũng vừa tạo ra một tin đồn nho nhỏ. Bên anh hãy in một bản tài liệu, giả mạo chuyện ba nước Hạ Quốc, Nga và Tây Ban Nha hợp tác phát triển quặng sắt Celia.’
‘Phạm Bình: Nhưng mà tổng giám đốc An à, chúng tôi vẫn chưa nhúng tay vào.’
Công ty đầu tư An Tâm đã chậm một bước, bọn họ chưa bắt kịp những lợi ích cuối cùng.
‘An Lương: Không sao đâu, tiền không bao giờ là đủ. Cho dù chúng ta không kịp nhúng tay vào, chúng ta cũng có thể đả kích tổ chức tài chính của Bạch Đầu Ưng Quốc.’
‘Phạm Bình: Được rồi, tôi hiểu.’
‘An Lương: Làm cẩn thận một chút.’
‘Phạm Bình: Xin hãy yên tâm, tổng giám đốc An, chúng tôi đã quen với chuyện này rồi.’
Chính xác mà nói, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã quá quen với việc này. Phạm Bình giả mạo tài liệu và giao nó cho Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Trước đây, khi Công ty đầu tư An Tâm muốn tung tin đồn, thường sẽ giao cho Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa xử lý.
Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có rất nhiều kênh, năng lực phát tán tin đồn cũng rất mạnh, nếu giao chuyện này cho Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, nó sẽ bị phát tán trong thời gian rất ngắn.
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đã cầm được tài liệu do Phạm Bình làm giả, anh ta bắt đầu hành động!
Chương 2126: Hành động quấy rối của Số 4!Phạm Bình đã giả mạo tài liệu và thông tin nhưng Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán không trực tiếp tung tin đồn ra, vì anh ta có một cách tốt hơn.
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đăng một bài đăng bán tài liệu tuyệt mật trên diễn đàn Lâu đài Xám của Deep Web, mô tả ngắn gọn nội dung của tài liệu tuyệt mật, bao gồm cả sự hợp tác bí mật giữa Hạ Quốc và Nga.
Giá chào bán cao tới 100 vạn đô la Mỹ và chỉ chấp nhận thanh toán bằng tiền ảo.
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán có tài khoản cao cấp của Lâu đài Xám, An Lương đã từng lợi dụng diễn đàn Deep Web, bây giờ Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán lại lợi dụng lần nữa.
Đế Đô.
Trụ sở Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.
Thạch Phong đã từng có được thông tin tình báo thông qua Lâu đài Xám, chương trình đánh hơi mà anh ta thiết lập đã phát hiện ra ngay từ khóa “Hạ Quốc”.
Điều này đã thu hút sự chú ý của Thạch Phong.
“BOSS, chúng tôi đã tìm thấy con cá lớn!” Thạch Phong nhanh chóng triệu tập Hoàng Quốc Tường.
Hoàng Quốc Tường bước đến hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Anh nhìn này!” Thạch Phong cho hiển thị thông tin liên quan trên diễn đàn Deep Web của Lâu đài Xám.
“Có một tài khoản cao cấp của Lâu đài Xám bán thông tin hợp tác bí mật của nước chúng ta và nước Nga, giá chào bán cao tới 100 vạn đô la Mỹ. Chúng ta có nên mua nó không?”
“Sự hợp tác bí mật giữa Hạ Quốc và Nga?”
Có một số cái tên chợt thoáng qua trong đầu của Hoàng Quốc Tường, bao gồm cả những chuyện An Lương từng hỏi.
“Liệu có khả năng đó là thông tin sai lệch không?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
Thạch Phong lắc đầu: “Không thể nào. Trước hết, đối phương là tài khoản cấp cao của Lâu đài Xám. Cấp độ của tài khoản này cao hơn của tôi rất nhiều. Tôi đã nghe truyền thuyết về anh ta.”
“Giao dịch trên Lâu đài Xám cần có người trung gian. Lần trước khi chúng tôi mua thông tin, thông tin đó được giải quyết bởi một người trung gian.” Thạch Phong giải thích.
Hoàng Quốc Tường gật đầu: “Vậy thì mua đi!”
Tuy nhiên, khi Thạch Phong thực hiện việc mua hàng, sắc mặt của anh ta hơi thay đổi: “Tiêu rồi, tiêu rồi. Anh Hoàng à, chúng ta chậm hơn một bước. Bài đăng này đã bị khóa, cho thấy rằng ai đó đã mua thông tin và đang bước vào quá trình giao dịch.”
“Cái gì?” Hoàng Quốc Tường cau mày: “Có cách nào để lấy thông tin không?”
“Không có cách nào, mã hóa của Lâu đài Xám rất tân tiến, tôi không thể bẻ khóa được.” Thạch Phong trả lời.
“Vậy có cách nào để liên hệ với đối phương không, liệu chúng ta có thể mua một cái khác không?” Hoàng Quốc Tường hỏi.
“Tôi sẽ thử xem sao.” Thạch Phong nói nhưng không dám chắc chắn.
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán sử dụng lớp bảo vệ thực hiện các giao dịch thông thường với người khác. Anh ta nhân bản thông tin giả, xâm nhập vào Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia của Hạ Quốc để có thể qua được sự xác minh của người trung gian.
Khi An Lương và Hoàng Quốc Tường hợp tác với nhau, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đã xâm nhập vào mạng nội bộ của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia. Bây giờ, Số 4 đang sử dụng thông tin trước đó để sao chép và nhân bản hệ thống an ninh của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, từ đó có thể giả mạo và xâm nhập.
Cách làm này có thể đánh lừa người trung gian, khiến cho tài liệu giả mạo trở thành thông tin thật và truyền ra ngoài.
Số 4 truyền bá tin đồn thành bán tài liệu tuyệt mật, không chỉ hoàn thành lời dặn dò của An Lương mà còn thu được lợi ích kinh tế.
Quan trọng hơn, tin đồn được lan truyền theo cách này càng có sức thuyết phục.
Suy cho cùng, đó là thông tin tuyệt mật bị đánh cắp từ Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia của Hạ Quốc. Ai có thể nghi ngờ điều đó được chứ?
Ngay sau khi giao dịch được hoàn tất, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán nhận được thông tin liên lạc từ Thạch Phong, tin nhắn của Thạch Phong rất chân thành, anh ta gửi một liên kết Deep Web và bày tỏ mong muốn mua tài liệu của đối phương.
Nếu Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đồng ý bán tài liệu, bọn họ sẵn sàng giao dịch riêng, làm vậy có thể né được Lâu đài Xám, tránh tổn thất danh tiếng của Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán.
Giao dịch trong Lâu đài Xám, đặc biệt là giao dịch thông tin, thường cấm thực hiện giao dịch lần hai, nếu không sẽ bị Lâu đài Xám treo xác, mà như thế tức sẽ bị đánh mất sự tín nhiệm trong vùng xám ở Deep Web.
Ở những vùng xám như Deep Web, tín nhiệm là thứ quý giá nhất, có tín nhiệm thì người khác mới tin tưởng và sẵn sàng giao dịch.
Có ai lại bằng lòng giao dịch với người đã bán thông tin tới hai lần? Tuy nhiên, không phải là không thể bẻ khóa những hạn chế của Lâu đài Xám.
Ví dụ như các giao dịch riêng tư do Thạch Phong đề xuất vẫn là các giao dịch riêng tư thông qua liên kết Deep Web, các giao dịch như vậy hoàn toàn có thể bảo vệ quyền riêng tư của cả hai bên.
Nếu là giao dịch thông thường, Số 4 chắc chắn sẽ bỏ qua.
Nhưng bây giờ đối phương đã tạo liên kết Deep Web, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán cũng không ngại chơi khăm người khác, dù sao thì Số 4 vẫn cần phải tiếp tục chơi khăm người khác!
Ngoài ra, trong lúc chơi khăm người khác, có thể truyền bá tin đồn và kiếm được 100 vạn, hà tất gì lại không làm thế chứ?
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán bấm vào liên kết Deep Web do Thạch Phong gửi đến, tuy cả hai bên đã thiết lập một liên kết trên Deep Web, nhưng cả hai bên đều rất thận trọng, bọn họ lo sợ đối phương sẽ theo dõi ngược lại mình.
Theo dõi trong Deep Web rất rắc rối, nhưng không có nghĩa là không theo dõi được. Một số cao thủ có thể theo dõi đối phương trong Deep Web.
Ngay cả khi đối phương sử dụng Tor Browser, miễn là kỹ thuật của bọn họ đủ mạnh, năng lực máy tính đủ hỗ trợ, bọn họ vẫn có thể tìm thấy đối phương.
Vì vậy, Thạch Phong và Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đều rất thận trọng với đối phương.
Khi hai bên thiết lập liên lạc, Thạch Phong nói rõ ý định mua tin tức một lần nữa, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán cũng bày tỏ ý định bán, nhưng anh ta có một điều kiện!
Chương 2127: Giả à? Không, không, không!Đối mặt với những điều kiện được đưa ra bởi Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán, Thạch Phong hoàn toàn không thấy ngạc nhiên!
Với mấy kiểu giao dịch lần hai này, nếu đối phương không đưa ra điều kiện, vậy thì rất là kỳ lạ, được chứ?
‘Người vô danh: Điều kiện của tôi rất đơn giản, tôi cần bên anh thanh toán trước.’
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán gửi tin nhắn trong phòng trò chuyện được tạo bởi Deep Web bằng tiếng Anh, đồng thời còn sử dụng “Người vô danh” làm tên mã, để tránh liên kết với ID trong Lâu đài Xám.
Chi tiết này khiến cho Thạch Phong càng tin vào Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán.
“Anh Hoàng, đối phương yêu cầu chúng ta thanh toán trước.” Thạch Phong nói rõ.
“Thanh toán trước có rủi ro gì không?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
Thạch Phong trả lời: “Rủi ro lớn nhất là đối phương sẽ bỏ trốn với số tiền đã thanh toán. Chúng ta chỉ có thể chịu lỗ, cùng lắm thì công khai chuyện đối phương giao dịch lần hai và ôm tiền bỏ chạy, làm vậy có thể triệt luôn giao dịch lần hai sau này của đối phương.”
“Chúng ta không có cách gì để tìm được đối phương à?” Hoàng Quốc Tường hỏi.
Thạch Phong lắc đầu: “Không khả quan lắm.”
“Cậu nắm chắc bao nhiêu phần về chuyện đối phương sẽ gửi thông tin cho chúng ta sau khi nhận được tiền?” Hoàng Quốc Tường hỏi lại.
“Tôi không dám chắc, nhưng chúng ta chỉ có thể cược một ván mà thôi. Nếu chúng ta không muốn giao dịch, chúng ta sẽ không thể nào có được thông tin bí mật. Nếu chúng ta đưa tiền, ít nhất cũng có một chút hi vọng.” Thạch Phong nói ra ý kiến của mình.
Cách suy nghĩ này không có vấn đề gì.
Nếu bọn họ không đưa tiền, bọn họ quả thật không thể lấy được thông tin.
“Vậy thì cược một ván!” Hoàng Quốc Tường đưa ra quyết định.
“Vâng.” Thạch Phong ngay lập tức bắt đầu hành động.
Trong vòng chưa đầy 2 phút, Thạch Phong đã gửi tin nhắn.
‘No.6: Chúng tôi đã thanh toán xong, theo như yêu cầu của anh, tiền ảo, tương đương 200 vạn đô la Mỹ.’
‘Người vô danh: Tôi đã nhận được tiền, chờ 3 phút, tôi cần phải chuyển tiền ảo trước, sau đó mới cung cấp cho anh thông tin.’
‘No.6: Được.’
Thạch Phong lo lắng và kiên nhẫn chờ đợi.
Trong lòng Thạch Phong biết rằng phần lớn đối phương sẽ không quỵt nợ. Nếu muốn quỵt nợ, ngay lúc nhận được tiền ảo, đối phương sẽ trực tiếp thoát khỏi phòng trò chuyện Deep Web, hoàn toàn không cần phải phí lời.
Trong vòng chưa đầy 3 phút, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán đã chuyển xong tiền ảo.
‘Người vô danh: Tôi cần một địa chỉ email được mã hóa.’
‘Người vô danh: Sau khi anh cung cấp cho tôi địa chỉ email được mã hóa, tôi sẽ đăng xuất khỏi phòng trò chuyện và gửi tài liệu trong vòng 3 phút, tránh bên anh theo dõi tôi.’
‘No.6: Không thành vấn đề.’
‘No.6: [Địa chỉ email được mã hóa]’
Sau khi Thạch Phong gửi địa chỉ email được mã hóa, đối phương đã thoát khỏi phòng trò chuyện. 3 phút sau, Thạch Phong nhận được một bức thư trong email được mã hóa.
“Ha ha, anh Hoàng, đối phương đã gửi tài liệu mã hóa qua, xem ra giao dịch rất suôn sẻ.” Thạch Phong nói chuyện.
Thạch Phong không sợ đối phương gửi tài liệu giả, vì điều đó hoàn toàn không cần thiết. Nếu muốn lừa tiền, đối phương lấy được tiền rồi thì hà tất phải gửi email để thêm phiền phức làm gì?
Hoàng Quốc Tường cũng thở phào nhẹ nhõm: “Mau xem xem là tài liệu gì.”
Thạch Phong mở tài liệu mã hóa ra kiểm tra, Hoàng Quốc Tường cũng kiểm tra chung. Tài liệu mã hóa này được ghi lại bằng tiếng Hạ Quốc, tiếng Anh, tiếng Nga và tiếng Tây Ban Nha. Nội dung là thông tin ba quốc gia hợp tác phát triển quặng sắt Celia.
Hoàng Quốc Tường vô cùng kinh ngạc, bởi vì ba quốc gia đó thật sự đang thảo luận về việc hợp tác để phát triển quặng sắt Celia.
Tuy nhiên, Thạch Phong đã tìm thấy một vấn đề!
Hoàng Quốc Tường chỉ xem nội dung của tài liệu, trong khi Thạch Phong thì kiểm tra chứng nhận thông tin của tài liệu.
“Ơ?” Thạch Phong phát hiện ra vấn đề!
Bởi vì chứng nhận thông tin của tài liệu này hóa ra là hồ sơ xâm nhập mạng nội bộ của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.
Chuyện này có gì đó sai sai!
Thạch Phong tự nhận thức được bản thân, anh biết rằng kỹ thuật của mình không hẳn là tốt nhất trên thế giới, nhưng anh cũng là một cao thủ tài giỏi. Quan trọng hơn, anh còn được hỗ trợ bởi Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia và có rất nhiều nguồn lực về máy tính.
Trong hoàn cảnh như vậy, nếu ai đó có thể âm thầm xâm nhập vào hệ thống mạng nội bộ của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, chỉ nghĩ thôi cũng thấy rất khủng khiếp rồi, được chứ?
Nếu đã vào được Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, tại sao lại chỉ lấy một bản tài liệu này?
Hơn nữa, Thạch Phong đã sớm phát hiện ra vấn đề.
Có vấn đề với thông tin chứng nhận của tài liệu xác minh này!
Nhìn bề ngoài, thông tin chứng nhận này không có gì sai, nó quả thật đã vượt qua được bức tường lửa bảo mật của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, nhưng Thạch Phong vẫn tìm ra một sự khác biệt nhỏ.
Tường lửa bảo mật của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia là một động thái phòng ngự, mỗi ngày đều ẩn những mã đặc thù riêng biệt. Mã đặc thù riêng biệt trong động thái phòng ngự của tường lửa bảo mật của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia từ thông tin chứng nhận này có vấn đề.
Mã đặc thù riêng biệt đó hẳn là mã đặc thù của hai tháng trước, nhưng thông tin về chuyện Hạ Quốc, Nga và Tây Ban Nha hợp tác phát triển quặng sắt là chuyện chỉ mới bắt đầu từ tháng 7.
Nếu đặt hai chuyện này lại với nhau thì sẽ thấy có vấn đề.
Tên ăn cắp tài liệu này lấy được tài liệu tình báo của 2 tháng sau từ lúc 2 tháng trước?
Du hành thời gian?
Đó là điều không thể nào!
Câu trả lời duy nhất: đây là tài liệu giả mạo.
Thạch Phong do dự một lúc rồi nói: “Anh Hoàng, chúng ta bị lừa rồi, tài liệu này là giả!”
Khi nghe lời tuyên bố của Thạch Phong, Hoàng Quốc Tường thở dài: “Không, tài liệu này là thật. Thông tin ghi trong tài liệu này đúng là sự thật. Sở tài nguyên của ba nước đang bí mật đàm phán, bên ngoài cũng có những lời đàm tiếu.”
Trên mặt Thạch Phong hiện đầy dấu chấm hỏi, chuyện gì thế này?
Chương 2128: Cậu lại làm trò với tôi?Tài liệu là thật sao?
Không thể nào!
Thạch Phong nói ra những căn cứ dựa theo phán đoán của mình.
Hoàng Quốc Tường nhướng mày: “Ý cậu là, đối phương đã dùng hành vi xâm nhập của 2 tháng trước, chứng minh tài liệu của 2 tháng sau?
“Đúng mà cũng không đúng.” Thạch Phong nói thêm: “Hành vi xâm nhập này là giả. Đối phương đã sao chép giả mạo tường lửa bảo mật của chúng ta, nhưng điều này thực chất là giả mạo. Đối phương chỉ chặn một phần thông tin của tường lửa bảo mật và thông tin xâm nhập vào mạng nội bộ của Cơ quan Điều tra An ninh Quốc gia của chúng ta.”
“Có khả năng như vậy sao?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
Thạch Phong do dự, nhưng vẫn đưa ra câu trả lời: “Có một khả năng, đó là Số 4 của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã xâm nhập vào tường lửa của chúng ta. Tôi đã kiểm tra lịch sử, mã đặc thù tường lửa của tài liệu này tương ứng với cái ngày mà Số 4 xâm nhập.”
“Hắn ta xâm nhập vào Cơ quan của chúng ta?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
“Không phải, đối phương chỉ đưa ra thông tin xâm nhập giả, nhưng bởi vì đối phương đã thật sự xâm nhập vào mạng nội bộ của chúng ta. Ngoại trừ chúng ta ra, không ai khác có thể biết thông tin này là giả.” Thạch Phong nói thêm.
“Vậy thì thông tin này thật sự được tung ra bởi Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa?” Hoàng Quốc Tường hỏi lại.
“Tôi nghĩ rất có thể.” Thạch Phong nói thêm: “Tôi nghe nói trên Thị trường chứng khoán Mỹ, vốn của Công ty đầu tư An Tâm và Bạch Đầu Ưng đánh nhau đến nỗi não chó cũng văng ra. Hai bên cứ đánh qua đánh lại, hình như cả hai đều có tổn thất.”
“Hiện nay, vốn đầu tư vào ngày càng nhiều, cuộc chiến vốn giữa hai bên ngày càng leo thang. Nghe nói lượng tiền đã lên đến hàng nghìn ức, thậm chí là hàng vạn ức. Lẽ nào vì thế mà phía Công ty đầu tư An Tâm bắt đầu làm trò?” Thạch Phong nói ra suy đoán của mình.
Hoàng Quốc Tường ngập ngừng gật đầu: “Nếu tài liệu này được phát tán, dựa theo thế cục trước mắt của hai bên, e là phía Công ty đầu tư An Tâm có lợi thế hơn.”
“Đúng.” Thạch Phong đồng ý.
“Xem ra, quả thật chính Công ty đầu tư An Tâm đứng sau làm trò. Mấu chốt là chúng ta còn bị lừa 100 vạn đô la Mỹ!” Hoàng Quốc Tường phàn nàn.
Thạch Phong mỉm cười: “Sếp, anh có thể kiếm An Lương đòi lại tiền mà.”
Mắt của Hoàng Quốc Tường sáng lên: “Có lý, có lý. Lừa tiền lừa trúng người của mình, chuyện này không tốt chút nào nhỉ?”
“Thật sự không tốt, nhất định phải đòi lại tiền!” Thạch Phong tán thành.
“Tôi sẽ liên lạc với cậu ta ngay lập tức, cậu ta đã lừa tiền từ người của mình, đúng là quá đáng!” Hoàng Quốc Tường nói lời lẽ rất chính nghĩa.
An Lương, người đang ở thôn An Lạc, hoàn toàn không biết gì về hành động của Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán, càng không biết đến chuyện Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia đã trúng chiêu của Số 4.
Đây chắc là kiểu: người đang ở trên núi, tội tự rơi xuống đầu?
Gần 7 giờ tối, gió núi mát lạnh, An Lương dẫn Hạ Như Ý cùng Hạ Hòa Tâm đi dạo bên ngoài trấn, nhìn những đốm lửa nhỏ rải rác trên núi Đại Lượng, mỗi một đốm lửa là một thôn xóm.
Khi An Lương đang đi dạo trên đường, điện thoại di động của anh vang lên, năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” không đưa ra lời nhắc nhở nào. An Lương buông tay Hạ Như Ý, bình thản lấy điện thoại ra, kiểm tra thông tin người gọi đến. Nhìn thấy người gọi đến là Hoàng Quốc Tường, An Lương đeo tai nghe Bluetooth vào rồi kết nối máy, sau đó lại tiếp tục nắm tay Hạ Như Ý.
“Này, lão Hoàng, có chuyện gì vậy?” An Lương hỏi.
“Thằng nhóc này, cậu cũng quá đáng lắm.” Hoàng Quốc Tường đổ tội trước.
Dù sao thì Hoàng Quốc Tường cũng muốn đòi lại tiền, cho nên anh ta đương nhiên phải đổ tội trước rồi mới tính tiếp.
“Chuyện gì vậy?” An Lương nghi hoặc.
“Cậu còn giả vờ nữa?” Hoàng Quốc Tường trả lời.
An Lương trực tiếp phàn nàn: “Tôi thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra. Anh nói trước đi, giữa chúng ta còn có chuyện gì mà không thể nói?”
“Tại sao cậu lại lừa tiền của tôi?” Hoàng Quốc Tường hỏi.
“Đù má, tôi lừa tiền của anh khi nào?” An Lương nôn khan: “Ngân sách của đơn vị rác rưởi bên anh bao nhiêu tiền để tôi lừa tiền của anh?”
Hoàng Quốc Tường giải thích chi tiết một lần nữa, sau đó hỏi lại: “Số 4 là người của cậu, phải không? Chúng tôi đã bị Số 4 lừa 100 vạn đô la Mỹ, chuyện này còn không phải là vấn đề của cậu sao?”
“Ha ha ha ha ha ha!” An Lương bật cười.
Sau khi nghe lời giải thích của Hoàng Quốc Tường, An Lương đã đoán được tình hình. Anh ra lệnh cho Phạm Bình làm tài liệu giả mạo, Phạm Bình yêu cầu Số 4 tung tin đồn, Số 4 rao bán tài liệu tuyệt mật giả mạo trên Deep Web. Kết quả thì Thạch Phong phát hiện ra sau đó lại ngu ngốc đi mua tài liệu ấy, cho nên mới có tình trạng như hiện giờ.
“Anh Hoàng, tôi cười chết mất. Bên anh có thể ngu ngốc hơn nữa được không, chẳng ngờ rằng lại bị chuyện như vậy lừa gạt. Tiền của anh tôi nhận. Tôi đang định quyên góp một trường tiểu học ở thôn An Lạc, bên anh lại đưa tiền tới. Anh yên tâm, tôi sẽ lấy danh nghĩa của anh, coi như an ủi một chút cho bên anh, được không?” An Lương an ủi.
“Cậu điên à! Đơn vị chúng tôi không thích hợp làm những chuyện như vậy, cậu đừng dùng danh nghĩa của chúng tôi!” Hoàng Quốc Tường chửi bới, “Không thì trả lại một nửa đi. Tôi đã điều tra rồi, nếu muốn xây một trường tiểu học ở thôn An Lạc, cho dù thế nào thì cũng chỉ 200 vạn là đủ!”
Thật ra An Lương cũng nói đùa thôi!
An Lương đã hứa với hai chị em nhà họ Hạ sẽ dùng danh nghĩa của bọn họ để quyên góp trường tiểu học, làm sao có thể dùng danh nghĩa của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia được?
“Giao dịch công bằng thì làm gì có chuyện trả tiền chứ?” An Lương từ chối.
Không dễ dàng gì mới lừa được Hoàng Quốc Tường một lần, đã vậy Hoàng Quốc Tường còn tự dâng tới tận miệng, sao An Lương có thể trả tiền lại chứ?
“Đừng nói nữa, lão Hoàng, tôi khuyên anh nên thận trọng hơn một chút. Có rất nhiều chiêu trò lừa đảo trên Deep web, anh vấp ngã một lần sẽ khôn lên một chút. Lần này chỉ bị tôi lừa có 600 mấy vạn tệ, lần sau tránh bị tổn thất nhiều hơn nữa nhé.” An Lương trả lời.
Hoàng Quốc Tường bất lực nói: “Khi nào thì cậu đến Đế Đô, chúng tôi ắt hẳn cũng phải được phân chia cổ tức từ dự án Hải Đăng, đúng không?”
“Tôi vừa mới rời khỏi Đế Đô, công việc bên đó về cơ bản đã giải quyết xong xuôi, tôi phải về nhà để giải quyết chuyện ở nhà trước. Còn về chuyện cổ tức thì chỉ mới ký hợp đồng, tôi đã nhận được tiền tạm ứng của đối phương, anh không cần hoảng loạn đâu!” An Lương từ chối.
An Lương quyết định hoãn lại một ngày để chơi khăm Hoàng Quốc Tường!
Nguyên nhân là do chuyện này thật buồn cười, chính Hoàng Quốc Tường tự dâng mình tới tận miệng, sao có thể trách An Lương được chứ?
Chương 2129: Buổi tối trong núi!Trả lại tiền là chuyện không thể nào!
An Lương từ chối yêu cầu vô lý của Hoàng Quốc Tường. Dù sao thì Deep Web không phải của nhà Jackma, càng không phải là Cường Tử, không tồn tại đạo lý gì mà trả hàng không lý do sau 7 ngày.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, An Lương nhìn Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đang tò mò. Anh biến thành người sáng tác truyện trên Zhihu, giải thích sơ qua tình hình vừa nãy.
Hạ Như Ý vui vẻ nói: “Vậy là cấp dưới của anh đã lừa đối tác của anh 100 vạn đô la Mỹ, đối tác của anh đoán rằng đó là anh?”
An Lương ôm chặt của Hạ Như Ý: “Cái gì mà lừa gạt?”
“Đó là câu cá lưỡi thẳng, người nguyện mắc câu.” An Lương nói thêm: “Vừa hay, trước đó không phải hai em muốn quyên góp một trường tiểu học cho thôn An Lạc sao, không phải đã được tặng tới cửa rồi à?”
An Lương nói tiếp: “Hơn nữa còn không cần dùng danh nghĩa của bọn họ, dùng danh nghĩa của hai em.”
…
Cả ba người đi dưới màn đêm, gió lạnh từ núi thổi lên, sự yên tĩnh ở đây khác hẳn với sự hối hả của thành phố, khiến hai chị em nhà họ Hạ cảm thán rằng buổi tối trên núi thật thoải mái.
“Ở đây thật thoải mái!” Hạ Như Ý cảm thán.
Hạ Hòa Tâm tán thành: “Ừ, yên tĩnh, không có ngựa xe như nước, cũng không có những ánh đèn neon lập loè khắp trời.”
An Lương mỉm cười trả lời: “Nếu hai em thích ở đây, vậy đợi sau này khi được nghỉ hè, chúng ta lại đến đây nghỉ mát.”
“Căn hộ này lấy tên của hai em, hai em ở cùng nhau, mỗi người 50%.” An Lương giải thích.
Hạ Như Ý vui vẻ gật đầu: “Vâng, em sẽ quay lại vào kỳ nghỉ hè. Em thích nơi này.”
An Lương mỉm cười lắc đầu, e là cô gái này đã hiểu lầm về cuộc sống ở trong vùng núi rồi!
Điều bọn họ thích là cuộc sống hiện đại trên núi, là cuộc sống nghỉ dưỡng vô ưu vô lo. Nếu là người miền núi làm việc lúc bình minh và nghỉ ngơi lúc hoàng hôn, không có cuộc sống tiện nghi hiện đại, chắc hẳn bọn họ sẽ than khổ sở mỗi phút mỗi giây mất.
An Lương dẫn hai chị em nhà họ Hạ đi dạo bên ngoài hơn nửa tiếng, sau đó mới đưa bọn họ trở về.
Trên tầng ba của tòa nhà nhỏ, Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đang trò chuyện video với Lâm Lâm. Lâm Lâm cũng là bạn bè của bọn họ, nhưng ở phòng ký túc xá 302 bên cạnh, còn là lớp trưởng trong lớp của bọn họ.
“Wow, các cậu đang ở ký túc xá thần tiên nào vậy?” Lâm Lâm nhìn thấy căn phòng của Khang Ngọc Giai qua màn hình video.
Khang Ngọc Giai đổi camera trước của video sang camera sau, sau đó đi dạo khắp căn phòng và giới thiệu tình hình: “Đại lão An Lương sợ Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý không quen với cuộc sống nơi đây, cho nên đã cho tu sửa, xây lại một tòa nhà.”
“Xây một tòa nhà?” Lâm Lâm bị sốc.
Từ Nặc kể tình hình cụ thể.
Lâm Lâm nôn khan: “Vậy mỗi người đều có một căn phòng riêng, lại còn có phòng tắm riêng giống như khách sạn năm sao trong thành phố, còn có đầu bếp chuyên nghiệp làm đồ ăn cho mọi người?”
“Tình hình đại khái chính là như vậy.” Khang Ngọc Giai trả lời bằng một nụ cười quỷ quyệt.
Lâm Lâm lại phàn nàn tiếp: “Ngưỡng mộ, đố kỵ, ghen ghét! Thật luôn đấy. Mình ghen tị ngưỡng mộ đến nỗi muốn tách đôi cả người ra, các cậu không biết tình hình bên mình tệ hại đến cỡ nào đâu, quả thật là một lời khó nói hết!”
“Không phải trước đó cậu nói rất tốt sao?” Khang Ngọc Giai hỏi.
Lâm Lâm thở dài: “Cảm giác mới mẻ lúc ban đầu đã trôi qua, bây giờ chỉ còn lại đau khổ.”
Lâm Lâm tiếp tục nói: “Mình chỉ nói đến vấn đề phòng tắm. Phòng tắm bên mình kiểu cũ rồi. Thời tiết bây giờ nắng gắt, khí sinh học lên men bốc mùi hôi thối, quả thật không thể nào mở mắt ra nổi. Đã thế còn có muỗi, trải nghiệm này thật giống như gặp ác mộng.”
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc tưởng tượng ra tình huống mà Lâm Lâm mô tả, bọn họ lắc đầu. Chỉ nghĩ thôi đã thấy đủ rồi, nếu bọn họ tận mắt trải nghiệm thì đau khổ biết bao.
“Bọn mình chỉ có thể đồng cảm với cậu.” Khang Ngọc Giai thở dài và nói.
Từ Nặc tán thành: “Cố lên!”
Trong khi bọn họ đang trò chuyện, An Lương và hai chị em nhà họ Hạ đã quay về. Vì An Lương không có phòng riêng nên hai chị em nhà họ Hạ quyết định cho An Lương một căn phòng, còn hai chị em bọn họ sẽ ở chung với nhau.
Hành động như vậy khiến cho An Lương cảm thấy choáng váng, còn có thể như thế được sao?
Trong lúc tuyệt vọng, An Lương chỉ có thể chấp nhận sự sắp đặt của bọn họ, mặc dù đây không phải là kết quả mà anh mong muốn.
Có điều, khi An Lương đang chuẩn bị tắm rửa thì phát hiện Hạ Như Ý lén lút qua đây, vậy ra cô gái này muốn chơi trò chơi Hiệp Cốc đấu team 2 sao?
Trong trò chơi Hiệp Cốc, cấp bậc của An Lương rất cao, dù sao anh cũng là một chiến sĩ song thiên phú, hoàn toàn không khó khăn gì trong việc dẫn dắt một tân binh gà mờ như Hạ Như Ý.
Vì sự thiêng liêng của trò chơi, cả hai đã cùng nhau tắm rửa và thay quần áo, sau đó cả hai bắt đầu cuộc chiến.
Một ván đấu kéo dài hơn nửa tiếng, An Lương chọn vị trí xạ thủ với tốc độ công kích nhanh, anh dễ dàng thắng được một ván.
Hạ Như Ý nằm trong lòng của An Lương, cô thích được An Lương ôm ấp, cảm giác này thật sự rất tuyệt. Hai người nghỉ ngơi khoảng nửa tiếng, Hạ Như Ý ngồi dậy nói: “Em về lấy sạc pin dự phòng.”
“Ừ.” An Lương trả lời.
Vài phút sau, khi Hạ Như Ý quay lại, An Lương hỏi: “Em không đi lấy sạc pin dự phòng à?”
Hạ Như Ý sững sờ một lúc, sau đó lắc đầu: “Em quên đem theo rồi.”
Quên đem theo?
Hạ Như Ý lại nép vào trong lòng của An Lương, cô chủ động gãi nhẹ nhẹ lên bụng của An Lương.
An Lương hừ hừ nói: “Lại muốn chơi trò chơi nữa à?”
Hạ Như Ý làm động tác móc móc ngón trỏ, quyến rũ An Lương.
Ô hay?
Chiến sĩ song thiên phú như anh sao có thể nhận thua? Vậy là một trận đấu mới lại bắt đầu.
Đêm trong núi thật là tốt…
Chương 2130: Chủ động mời!Ngày hôm sau.
Ngày 15 tháng 7, lúc 9 giờ sáng.
An Lương tỉnh dậy, anh nhìn thời gian trước, sau đó đẩy Hạ Như Ý một cái, nhắc nhở: “Sắp 9 giờ rồi, em vẫn không dậy sao?”
Hạ Như Ý ngáp: “Hôm nay không có tiết học, em ngủ thêm một lát.”
An Lương xoa xoa mái tóc của Hạ Như Ý, kết quả cô nàng này vẫn ngủ một cách ngon lành.
Khi An Lương đến căn phòng phụ ở tầng một, Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đang ăn sáng. Hai người bọn họ nhìn An Lương đi vào, mặt lộ ra một nụ cười nham hiểm.
Khang Ngọc Giai nói đùa: “An đại lão đỉnh quá!”
Từ Nặc tán thành: “Bội phục, bội phục!”
“Chuyện gì vậy?” An Lương hỏi ngược lại.
“Không hổ là An đại lão, mặt không chút thay đổi, ngữ khí bình tĩnh.” Khang Ngọc Giai tiếp tục: “Cả hai người bọn họ đều chưa dậy nữa!”
Từ Nặc giơ ngón tay cái lên, khen ngợi An Lương.
An Lương bỏ qua những lời chế giễu của hai người bọn họ, bữa sáng hôm nay rất đơn giản, cháo gạo trắng, khoai từ hấp và dưa leo xào giải khát.
Sau khi An Lương ăn sáng xong, Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý mới đi xuống lầu.
Hai chị em nhà họ Hạ chia ra hai bên, ngồi cạnh An Lương. Khang Ngọc Giai và Từ Nặc lại nói đùa, Hạ Như Ý hơi xấu hổ, cô bám lấy cánh tay An Lương và dựa vào vai anh.
Trước những trò đùa của Khang Ngọc Giai và Từ Nặc, An Lương bắt đầu chế độ tiêu diệt vào phút chót: “Hai em không cần quan tâm đến những lời nói đùa của hai kẻ độc thân này, toàn là tiếng kêu thống khổ mà thôi!”
Hai mắt Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm sáng lên, hình như cũng có lý, tiếng kêu thống khổ của hai kẻ độc thân!
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc bất lực nhìn An Lương, bọn họ độc thân thì đã sao? Độc thân thì không có quyền con người nữa à?
Hạ Như Ý nói: “Đúng rồi, Giai Giai, Nặc Nặc. Để bọn mình giới thiệu bạn trai cho hai người, thấy được không?”
Khang Ngọc Giai quan tâm hỏi: “Cậu định giới thiệu ai?”
“Bạn của anh rể mình, một anh chàng đẹp trai vừa cao vừa vạm vỡ, có muốn gặp thử không?” Hạ Như Ý hỏi.
“Là bạn của An đại lão?” Trong lòng Khang Ngọc Giai đầy ắp sự mong đợi.
Như câu nói: Vật họp theo loài.
Bạn của An Lương chắc cũng là một đại lão? Nếu không sao có thể chơi chung với nhau được?
Khang Ngọc Giai nhìn về phía An Lương: “An đại lão, tình hình của người bạn này thế nào vậy?”
Bản thân An Lương cũng tò mò, người bạn nào của anh lại cao ráo, mạnh mẽ và đẹp trai? Tóm lại, An Lương nghĩ một hồi cũng chẳng nghĩ ra được!
Nếu chỉ là cao ráo, mạnh mẽ thì chắc cũng có vài người phù hợp với điều kiện đó, nhưng còn đẹp trai… An Lương thật sự không biết mình còn có một người bạn như vậy.
“Như Ý, người mà em đang nói đến là ai vậy?” An Lương hỏi.
Có rất ít bạn bè cùng chơi chung với Hạ Như Ý và An Lương, chỉ có nhóm học tập ở Thiên Phủ, hoặc là nhóm bạn bè ở Đế Đô.
Nhưng ba người trong nhóm bạn bè ở Đế Đô đều không phù hợp với điều kiện vừa cao vừa mạnh mẽ lại còn đẹp trai.
Đợi đã!
An Lương đột nhiên nghĩ đến ai đó: “Lẽ nào em đang nói đến anh chàng quán quân?”
Hạ Như Ý gật đầu: “Ừ, ừ. Anh chàng quán quân đó không phải vừa cao vừa mạnh mẽ sao?”
Mã Long cao 1m88, hiện nặng hơn 100 kg, đúng chuẩn cao ráo, cường tráng, thế nhưng đẹp trai là sao vậy?
Nếu đánh giá từ góc độ của An Lương, anh đánh giá ngoại hình của Mã Long bình thường, chỉ có thể ở mức độ người bình thường. Nếu là trong hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”, quả thật có thể đạt tới 60 điểm.
Nếu đánh giá ở góc độ trung lập, Mã Long có nước da hơi ngăm đen, khuôn mặt đầy đặn và vẻ ngoài dữ tợn. Anh chàng này tăng hơn mấy kg trong thời gian đi học, mấu chốt là da thịt trên mặt cứ từng cục từng cục, trông giống như mặt mày nanh ác.
Khi Mã Long được Lữ Văn Sơn dẫn đi gặp bạn thân của đối tượng xem mắt, cậu ta đã dọa đối phương suýt ngất xỉu, cho nên mới không thành công là thế.
Ký túc xá của An Lương và ký túc xá của hai chị em nhà họ Hạ từng có gặp gỡ nhau, Khang Ngọc Giai hiển nhiên biết Mã Long, hai bên thậm chí còn thêm Wechat. Mặc dù không có nói chuyện nhưng cũng có thể theo dõi tình hình đối phương từ dòng thời gian trên Wechat.
Khang Ngọc Giai làm sao có thể không biết về tình hình của Mã Long?
“Cậu có vấn đề à!” Khang Ngọc Giai phàn nàn: “Theo hình dạng cơ thể của Mã Long, mình… hơi sợ.”
Hơi sợ? Vậy cũng được nữa à?
An Lương chỉ có thể một phút mặc niệm nỗi đau cho anh chàng quán quân.
“Mà này, Hòa Tâm, Như Ý. Hôm nay anh phải đi về, trong nhà còn một số chuyện cần phải xử lý.” An Lương giải thích.
Hạ Hòa Tâm trả lời trước: “Vâng, bọn em đang chuẩn bị tiết dạy, còn phải làm bài giảng, rồi còn mở lớp học công khai đầu tiên.”
Hạ Như Ý nói thêm: “Em nghe nói giáo viên từ các thị trấn và làng xung quanh sẽ đến lớp học công khai đầu tiên của bọn em.”
“Vậy thì hai em cần phải cố lên!” An Lương cổ vũ cho bọn họ.
Hạ Như Ý tự tin nói: “Bọn em sẽ làm việc chăm chỉ, khi nào anh về?”
“Sau bữa trưa, sẵn tiện ghé qua bên chỗ Bạch Nguyệt xem tình hình.” An Lương thẳng thắn nói.
Cả hai chị em nhà họ Hạ đều biết quê hương của Bạch Nguyệt ở gần thôn An Lạc, An Lương cũng không cần phải giấu giếm.
An Lương nói tiếp: “Chỗ mà mọi người đang ở là thôn An Lạc, phía trên thị trấn này là thôn Liệt Hỏa. Khi chúng ta đến đây, có đi ngang qua thôn Liệt Hỏa, nhưng nhà của Bạch Nguyệt ở trong thôn sâu hơn thôn Liệt Hỏa.”
“Nếu trong tình huống bình thường, từ chỗ chúng ta qua đó sẽ mất hai tiếng đồng hồ. Nhưng sức mạnh xe địa hình của chúng ta khá tốt, chỉ cần một tiếng là có thể qua tới đó, mọi người có muốn qua đó xem không?” An Lương gửi lời mời.
Hạ Như Ý lập tức đồng ý: “Được, được, em cũng muốn qua đó xem.”
Khang Ngọc Giai và Từ Nặc ngồi một bên không nói gì, bọn họ biết Bạch Nguyệt, còn biết Bạch Nguyệt và An Lương hình như có quan hệ mập mờ nữa, vậy tình huống bây giờ là sao đây?