Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 161 - Chương 3058: Chỉ Có Một Điều Kiện!

Chương 3058: Chỉ có một điều kiện!

VIPTruyenGG.com

Mua Truyện Inb Zalo: VIPTruyenGG.com

--------------------------

Ở một số vùng tương đối lạc hậu của Thái Lan, nhân viên bảo vệ của công ty Nhân Nghĩa An Toàn thậm chí còn có thể điều động công an địa phương được chứ?

Dù gì cái mà công ty Nhân Nghĩa An Toàn cung cấp được quá nhiều!

'An Lương: Tôi hi vọng khống chế nguồn cung năng lượng của Thái Lan, ít nhất trở thành nhà cung cấp điện năng lớn nhất Thái Lan từ đó nắm giữ triệt để sinh mạng của Thái Lan.

'An Lương: Lão Hoàng, điều kiện của tôi đã đưa ra rồi, anh thấy sao?"

"Hoàng Quốc Tường: Dã tâm của cậu cũng lớn quá đi chứ?"

'An Lương: Có sao?"

'An Lương: Đó không phải là thao tác bình thường sao?"

'An Lương: Cho dù là Hong Kong, hay là Hàn Quốc, không phải đều là như vậy sao?"

Hoàng Quốc Tường nhìn tin nhắn An Lương phản hồi, ông không đưa ra quyết định ngay lập tức.

Không!

Chính xác mà nói tình hình hiện tại đã vượt quá quyền hạn của Hoàng Quốc Tường.

'Hoàng Quốc Tưởng: Về việc liên quan đến nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư, tạm thời tôi không thể phản hồi cho cậu, tôi có thể xin phép giúp cậu một chút.

"An Lương: Được.

'An Lương: Tôi tin rằng chắc sẽ không có vấn đề đâu, mọi người chúng ta đều là người nhà"

Từ lúc mới bắt đầu, mãi đến tận bây giờ, An Lương đều biểu hiện ra thái độ người nhà, và lôi kéo nhiều tập đoàn lợi ích, vậy nên An Lương không cho rằng yêu cầu của mình là rất quá đáng.

"Hoàng Quốc Tường: Tôi rất hiếu kỳ, cậu không lo lắng rằng kỹ thuật nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư có vấn đề, từ đó khiến cho đầu tư của cậu trôi theo dòng nước sao?"

'An Lương: Tôi có niềm tin với tên đó!

'An Lương: Bước đi của các anh quá nhỏ đi, đợi xây dựng xong nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư thử nghiệm, sau khi thông qua thử nghiệm, mới xây dựng nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư chính thức, về mặt tốc độ quá chậm đi"

'An Lương: Đợi các anh đi xong quá trình thử nghiệm, rồi mới xây dựng nhà máy điện hạt nhân đời thứ, tôi đoán chắc cũng bảy tám năm thời gian trôi qua rồi nhỉ? !

"Hoàng Quốc Tường: Lỡ như nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư có vấn đề, xảy ra sự cố thì sao?"

'An Lương: Trước tiên, công nghệ điện hạt nhân đời thứ tư về mặt tính an toàn cực kỳ tốt:

'An Lương: Thứ hai, cho dù thực sự xảy ra vấn đề ngoài ý muốn, thì đó cũng là việc của Thái Lan, liên quan gì đến tôi chứ?"

Hoàng Quốc Tưởng ngây người ra một chút.

Lý do của An Lương đúng thật không có vấn đề.

Bởi vì An Lương xây dựng nhà máy điện hạt nhân ở Thái Lan, nếu xảy ra trường hợp ngoài ý muốn, thì đó đúng thật là việc của Thái Lan, đúng chứ?

Cuộc trao đổi của An Lương và Hoàng Quốc Tường không xác nhận hoàn toàn phương án hợp tác, Hoàng Quốc Tường còn cần báo cáo tình hình với trung ương, rồi mới đưa ra câu trả lời cuối cùng.

Nhưng An Lương đã phán đoán sẵn đáp án ròi! Còn về hành động Prometheus?

Nếu hành động Prometheus thực sự muốn mượn Thái Lan, thì An Lương chắc chắn sẽ cho các nhân viên chiến đấu tinh anh mà nước Mỹ dẫn đầu một bất ngờ.

Vừa nãy An Lương không nói dối, nhân viên chiến đấu tinh anh của nước Mỹ chắc chắn không dễ đối phó, nhưng An Lương cũng không phải không tìm được hỗ trợ bên ngoài?

Chẳng hạn như đội chiến đấu đặc chủng Triglav của đội tàu chiến Thái Bình Dương của nước Nga? Mối quan hệ của An Lương với nước Nga cực kỳ ổn định.

Dù gì bây giờ An Lương đang là ông chủ chống lưng của nước Nga, ngoài việc thường xuyên có nhiệm vụ an ninh, An Lương còn dự định xây dựng nhà máy xử lý nước thải ô nhiễm hạt nhân cấp thế giới, chính là một đường dây lợi ích ổn định.

Nếu An Lương cần sự hợp tác của đôi chiến đấu đặc chủng Triglav, thì chắc chắn không có bất kỳ vấn đề gì, chỉ là cần chỉ trả một khoản chi phí an ninh riêng mà thôi.

Cộng thêm nước Nga chịu cung cấp trang bị tân tiến nhất cho An Lương, từ đó nâng cao thực lực của nhân viên bảo vệ của công ty Nhân Nghĩa An Toàn, khiến cho thực lực của công ty Nhân Nghĩa An Toàn tăng mạnh.

Nếu có nước Nga cung cấp thiết bị tân tiến, thực lực của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở nước Nga, đúng là không sợ nhân viên chiến đấu tinh anh của nước Mỹ thật.

Đế Đô.

Sau khi Hoàng Quốc Tường kết thúc cuộc trò chuyện với An Lương, đã liên hệ với tổng bí thư Triệu Hưng Quốc của trung ương, ông báo cáo điều kiện của An Lương qua đó, cuối cùng hỏi nói: "Lão Triệu, ông cảm thấy việc này có thể đồng ý với cậu ta không?"

"Anh cảm thấy sao?" Triệu Hưng Quốc hỏi ngược lại.

Hoàng Quốc Tường im lặng, ông thầm suy nghĩ.

Gần khoảng 1 phút sau đó, Hoàng Quốc Tường mới đáp lại nói, "Tôi cảm thấy được!"

"Nguyên nhân?" Triệu Hưng Quốc truy hỏi.

"Cậu ta từ đầu đến cuối đều là một nhóm với chúng ta, chúng ta ở Thái Lan, thậm chí là khu vực toàn Đông Nam Á, hành động bây giờ tiện lợi hơn rất nhiều, tôi rất yên tâm với cậu ta" Hoàng Quốc Tường nói rõ.

"Quan trọng hơn là người này cực kỳ biết điều, cậu ta biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, cái gì được nói, cái gì không được nói." Hoàng Quốc Tường bổ sung nói.

"Còn về việc Đới Cường của Bảo Tỉnh, trước đó tôi thám thính cậu ta, nhưng cậu ta hoàn toàn không thừa nhận." Hoàng Quốc Tường cảm thán nói: "Đúng thật là cậu ta cực kỳ biết điều, về mặt biết giới hạn làm cực kỳ tốt.

"Còn có một nguyên nhân nữa, cậu ta nói đúng, tiến độ của chúng ta quá chậm đi, nếu chúng ta có thể thúc đẩy nhà máy điện hạt nhân đời thứ tư nhanh hơn một chút, kết hợp thêm pin Graphene, chúng ta sẽ có cơ hội vòng qua thế chế năng lượng dầu mỏ." Hoàng Quốc Tường bổ sung.

"Nếu đã như vậy, tôi sẽ mở cuộc họp trung ương, thúc đẩy quyết định này." Triệu Hưng Quốc đáp lại.

"Vừa hay chúng ta có thể lời một khoản từ cậu ta!" Hoàng Quốc Tường cười nói: "Cậu ta nói mà, kêu chúng ta thực hiện theo mô hình hợp tác bình thường, thì chúng ta thực hiện theo mô hình hợp tác thương mại bình thường"

"Tôi thấy được!" Triệu Hưng Quốc đồng ý.

Chương 3059: Thích một người không cần lý do!

Chiều tối, Ma Đô.

An Lương nắm tay Lý Tịch Nhan đi bộ trong khuôn viên trường đại học Phúc Đán, giống như một cặp tình nhân nhỏ của trường học vậy.

"Ngày mai anh phải rời khỏi sao?" Lý Tịch Nhan nhỏ tiếng hỏi.

"Không nỡ?" An Lương hỏi ngược lại.

"Ừm!" Lý Tịch Nhan gật đầu.

"Anh có chút việc cần xử lý bên Đế Đô, bây giờ đã là tháng 10, đợi lúc nghỉ động, em về rồi, chúng ta có nhiều thời gian bên nhau."

An Lương đáp lại.

"Phải đến nghỉ đông sao?" Lý Tịch Nhan có chút vướng mắc nhỏ.

"Giữa đó có thời gian, anh cũng sẽ qua đây." An Lương bổ sung.

"Ừm ừm!" Lý Tịch Nhan vui vẻ nói.

"Đúng rồi, em vẫn nên tranh thủ học lái xe đi" An Lương dặn dò nói: "Nếu đến lái xe em cũng không biết, chắc chắn anh sẽ không đồng ý cho em học lái mô tô bay đâu."

"Biết rồi!" Lý Tịch Nhan hừm hừm nói. Học cách lái xe?

Thế cũng khó quá đi chứ! Đêm khuya gần 13 giờ, An Lương và Lý Tịch Nhan kết thúc rank hai người trong trò chơi Liên Quan, Lý Tịch Nhan e ấp trong lòng anh hơi buồn ngủ, An Lương tiện tay tắt đèn chuẩn bị đi ngủ.

Vài phút sau, Lý Tịch Nhan chìm vào giấc ngủ trước, màn hình điện thoại của An Lương sáng lên trong bóng tối, An Lương lấy điện thoại lên xem, lại là tin nhắn Diêu Kỳ gửi qua.

'Diêu Kỳ: Ngày mai là anh phải đi sao?"

An Lương không che giấy trả lời tin nhắn.

'An Lương: Đúng vậy.

'Diêu Kỳ: Tôi sẽ cố gắng:

'An Lương: ? !

'Diêu Kỳ: Tôi sẽ có mối quan hệ tốt với Lý Tịch Nhan, tôi sẽ không để anh khó xử, tôi sẽ khiến cho mọi thứ thuận theo tự nhiên.

"Diêu Kỳ: Nếu là như vậy, anh không có lý do để từ chối tôi rồi chứ?

'An Lương: Tôi rất thích Tịch Nhan:

Ngụ ý của An Lương là kêu Diêu Kỳ đừng làm bậy.

'Diêu Kỳ: Anh yên tâm "Diêu Kỳ: Tôi sẽ chú ý.

"Diêu Kỳ: Đôi lúc thực sự rất ngưỡng mộ Tịch Nhan, Vũ Tình nói không sai, kiếp trước chắc là cô ấy đã giải cứu dải ngân hà, nên kiếp này đến để hưởng phước!

'An Lương: Thích một người không có nhiều lý do như vậy đâu:

'Diêu Kỳ: Đúng vậy, thích một người không có nhiều lý do như vậy, tôi cũng thích anh như vậy.

Vậy là anh Lương lại gậy ông đập lưng ông rồi?

Ngày hôm sau, buổi sáng gần 8 giờ.

An Lương lại một lần nữa dùng mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa đưa Lý Tịch Nhan đến trường học, sau đó đến sân bay quốc tế Ma Đô, máy bay tư nhân Boeing G650ER thuộc về An Lương đã đang đợi sẵn.

Đợi sau khi An Lương lên máy bay, Boeing G650ER nhanh chóng nhận được cho phép cất cánh.

Từ lúc An Lương đến sân bay đến lúc Boeing G650ER cất cánh, tổng cộng cũng chưa đến 10 phút đồng hồ, hiệu suất của máy bay cá nhân bỏ xả so với hàng không dân dụng, tiết kiệm lượng lớn thời gian.

Khoảng cách thẳng của Ma Đô và Đế Đô chỉ có hơn 1000km, chưa đến 1100km, nếu là máy bay dân dụng, về cơ bản đều cần khoảng hơn 2 tiếng đồng hồ.

Nhưng đối với máy bay công vụ cao cấp Boeing G650ER mà nói, nếu bay theo tốc độ tối đa, thì chỉ cần 1 tiếng đồng hồ.

Cho dù tính cả thời gian cất cánh và thời gian hạ cánh, tối đa cũng chỉ cần 1 tiếng rưỡi đồng hồ. Không thể không nói, máy bay tư nhân cực kỳ tiện lợi, hơn nữa hiệu suất cũng cực kỳ cao.

Vấn đề duy nhất chính là giá cả quá đắt đỏ... Chờ chút!

Vấn đề này không phải là vấn đề của máy bay tư nhân, mà là vấn đề của túi tiền. Đối với An Lương mà nói, giá cả của Boeing G650ER không đáng để nhắc đến. Anh muốn mua, thì mua thôi, chỉ có vậy thôi.

Buổi sáng gần 10 giờ, An Lương ngồi chiếc Audi A8 phiên bản chống đạn rời khỏi sân bay quốc tế Đế Đô.

Anh không chọn mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa, bởi vì thời gian này tình hình giao thông còn được, hơn nữa khu vực cấm bay của Đế Đô quá nhiều, nếu bay trong nội bộ thủ đô, hoàn toàn không có gì thú vị, còn không bằng giao hết cho hệ thống điều khiển bay.

Tại vị trí ghế sau của Audi A8 phiên bản chống đạn, An Lương đang nằm gửi tin nhắn cho Triệu Uyển Hẻ.

"An Lương: Đang lên lớp?"

"Triệu Uyển Hề: ? ' "Triệu Uyển Hề: Em giống như anh, không cần đến trường, nhưng em lại không giống anh, em là học phần học hết rồi, học xong môn chuyên ngành rồi, nếu tham gia thi cử, em có thể đạt được điểm cao một cách nhẹ nhàng:

"An Lương:...

Triệu Uyển Hề này có vấn đề!

"Triệu Uyển Hề: Anh đến Đế Đô rồi?"

"An Lương: Vừa mới hạ cánh, tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai ngày mai mở cuộc gọi chiêu mộ địa lý, anh qua xem thử tình hình:

"An Lương: Hiện tại có bao nhiêu công ty đăng ký?"

"Triệu Uyển Hề: Cực kỳ nhiều.

"Triệu Uyển Hề: Công ty mới đầu đăng ký có hơn 1 vạn công ty, bên em hoàn toàn không thể xử lý thông tin đăng ký của nhiều công ty như vậy.

'An Lương: Vậy nên bên em xử lý như thế nào?"

Trước khi Triệu Uyển Hề trả lời tin nhắn, An Lương tiếp tục gửi tin nhắn.

'An Lương: Chắc là đặt ngưỡng cửa, chẳng hạn như giao nộp trước một phần tiền đảm bảo báo danh?"

Khi An Lương vừa mới gửi tin nhắn, Triệu Uyển Hề cũng gần như gửi tin nhắn đồng bộ.

"Triệu Uyển Hề: Bên em đặt 1 ức đô la Mỹ tiền đảm bảo báo danh, thông qua ngưỡng cửa này, đào thải mất 99% người báo danh.

An Lương nhìn tin nhắn mà Triệu Uyển Hề gửi đến, anh nở nụ cười, đúng thật giống như anh đã suy đoán.

"Triệu Uyển Hề: [Danh sách đăng ký đại lý khung chỉ giả Người Bảo Vệ và thông tin liên quan]"

"Triệu Uyển Hề: Anh xem thử thông thử tin trước, hiện tại có 87 công ty đang đăng ký trở thành đại lý khung chỉ giả Người Bảo Vệ.

'An Lương: Anh xem thử trước.

An Lương kiểm tra xem ngay thông tin mà Triệu Uyển Hề gửi qua.

Chương 3060: Thao tác ngầm của Triệu Uyển Hể!

Lần này liên quan đến quyền đại lý của khung chỉ giả Người Bảo Vệ, dựa vào dặn dò của An Lương phân chia cả thế giới thành 5 khu vực, bao gồm khu vực châu Mỹ mà nước Mỹ dẫn đầu, khu vực châu Âu, khu vực châu Á ngoại trừ nước Hạ, còn có khu vực châu Đại Dương, cùng với khu vực châu Phi.

Còn về khu vực nước Hạ?

Khu vực nước Hạ là do đích thân tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai bán ra, hơn nữa bán ra với giá cả cực kỳ rẻ.

'An Lương: Sao còn có công ty đăng ký quyền đại lý?

"Triệu Uyển Hề: Anh đang nói công ty Bảo Duyệt chứ hả?"

"Triệu Uyển Hề: Công ty bọn họ có kênh phân phối nước ngoài, đặc biệt là khu vực châu Phi?

"Triệu Uyển Hề: Nhưng mà, công ty bọn họ sẽ không thực sự tham gia cạnh tranh, tôi đặc biệt mời công ty bọn họ qua để gia tăng cạnh tranh, từ đó nâng cao giá cả.

Mời người nâng giá? Như vậy cũng được.

Lợi hại rồi đó, Triệu Uyển Hề!

An Lương lại tiếp tục xem công ty đăng ký khung chỉ giả Người Bảo Vệ của nước Mỹ, giống như An Lương suy đoán, ngoại trừ công ty Amgen đó giờ có hợp tác, còn có công ty dược phẩm Nova, cùng với công ty Pfizer.

Ba đầu sỏ dược phẩm tất nhiên không chịu bỏ qua khung chỉ giả Người Bảo Vệ tốt như vậy.

Thế nhưng ngoại trừ ba đầu sỏ dược phẩm, công ty Apple và công ty Tesla lại cũng tham gia vào, hai công ty này chắc không liên quan gì đến lĩnh vực y học nhỉ?

Đặc biệt là công ty Tesla, nó từng bị tập đoàn lợi ích mà An Lương triệu tập đấm đá, khiến cho công ty Tesla tổn thất nghiêm trọng.

Tệ hơn là công ty Tesla sau khi bị đấm đá, còn bị tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai phản bội, tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai từ chối không cung cấp pin Graphene cho Tesla, từ đó khiến cho sự phát triển của công ty Tesla trong lĩnh vực xe hơi năng lượng mới cũng tương đối khó khăn.

An Lương đang suy nghĩ ý đồ của công ty Apple và công ty Tesla khi tham gia cạnh tranh quyền đại lý khung chỉ giả Người Bảo Vệ, hai công ty này chắc chắn không phải đơn thuần vì quyền lý khung chỉ giả Người Bảo Vệ.

An Lương đang suy nghĩ nguyên nhân thực sự của việc công ty Apple và công ty Tesla tham gia hội chiêu mộ đại lý khung chỉ giả Người Bảo Vệ.

Hai công ty bọn họ và lĩnh vực y tế về cơ bản không có quan hệ gì, cần gì phải đến cho ham vui? Nếu đã đến ham vui, chắc chắn có nhu cầu của bọn họ!

"Ý đồ thực sự của công ty Tesla... chắc là thông qua nhận được quyền đại lý của khung chỉ giả Người Bảo Vệ, từ đó kéo gần mối quan hệ của chúng ta, triển khai hợp tác thêm bước nữa trong hạng mục pin Graphene" An Lương suy đoán.

Tuy rằng công ty Tesla từng bị đấm đá, nhưng trong lĩnh vực xe hơi năng lượng mới, thực lực của công ty Tesla vẫn không thể xem thường.

Hiện tại ngoại trừ tập đoàn công nghệ pin Graphene ra, các xe hơi năng lượng mới khác về mặt thực lực vẫn có khoảng cách nhất định với Tesla.

Một khi công ty Tesla nhận được nguồn cung pin Graphene, thì hoàn cảnh của công ty Tesla sẽ có thể thay đổi, thậm chí bước lại lên vị trí đỉnh kim tự tháp của ngành xe hơi năng lượng mới.

Còn về ý đồ của công ty Apple...

An Lương suy đoán chắc là công ty Apple mong muốn nhận được nhiều nguồn cung pin Graphene hơn, bởi vì công ty Apple đã nếm được trái ngọt, những sản phẩm của công ty Apple được trang bị pin Graphene nhận được nhiều lợi nhuận hơn, hơn nữa đánh giá cũng tốt hơn.

Chẳng hạn như dòng điện thoại Iphone được trang bị pin Graphene, cho dù là trong thời gian sử dụng liên tục, hay là về mặt tốc độ sạc pin, đều có trải nghiệm cực kỳ tốt.

Dòng điện thoại Iphone vẫn luôn bị gièm pha chính là vấn đề sử dụng liên tục, vấn đề này được pin Graphene giải quyết nhẹ nhàng, tiện thể giải quyết luôn vấn đề tốc độ sạc pin.

Công ty Apple tất nhiên hy vọng nhận được lượng cung pin Graphene nhiều hơn.

'An Lương: Em cảm thấy hai công ty Apple và Tesla tham gia cuộc chiêu mộ nhà đài của chúng ta là ý gì?"

"Triệu Uyển Hề: Chắc là lôi kéo quan hệ, từ đó mong muốn tìm được sự hợp tác về mặt pin Graphene.

"Triệu Uyển Hề: Gần đây Đổng Đại Ngư của điện thoại Huawei chạy cũng siêng năng lắm, EQ của người này cực kỳ cao, mối quan hệ của anh ta với giám đốc Ngô được xử lý cực kỳ tốt, nếu không có gì ngoài ý muốn, trong quý 4, lượng cung pin Graphene với điện thoại Huawei sẽ tăng lên một chút.

"Triệu Uyển Hề: Công ty Apple cũng biết được việc như vậy, nên công ty Apple gấp rồi.

"Triệu Uyển Hề: Còn về công ty Tesla, hoàn cảnh bây giờ của chúng hơi khó khăn:

"Triệu Uyển Hề: Cơ hội quay xe duy nhất của công ty Tesla, chỉ có chúng ta cung cấp pin Graphene cho bọn họ. Nếu không, công ty Tesla chắc là chỉ có thể đánh sản phẩm tầm trung và tầm thấp trong lĩnh vực xe hơi năng lượng mới.

"Triệu Uyển Hề: Dù gì sản phẩm cao cấp không có thời gian sử dụng liên tục siêu dài và tốc độ sạc pin siêu nhanh của pin Graphene, người tiêu dùng chắc chắn không hài lòng.

An Lương nhìn tin nhắn Triệu Uyển Hề trả lời, anh không nhịn được cảm thán nhẹ một cái, bởi vì phân tích của Triệu Uyển Hề gần như nhất trí với phân tích của anh, Triệu Uyển Hề thông minh như vậy khá là có sức hút.

"An Lương: Anh cũng đoán là như vậy.

'An Lương: Trong cuộc chiến quyền đại lý của khu vực nước Mỹ có con cá sấu lớn Tesla này ở đây, các công ty khác chắc là xui Às% rồi.

"Triệu Uyển Hề: Trưa nay anh có thời gian không?"

'An Lương: Anh hỏi thử Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương trước:

"Triệu Uyển Hề: Bọn họ đều đang ở trường:

Chương 3061: Một Triệu Uyển Hề không thể chống cự!

"Triệu Uyển Hề: Gần dây Trần Tư Vũ tập đàn rất cố gắng, cô ấy hi vọng lấy được một thành tích tốt vào cuộc thi piano quốc tế vào năm sau, vậy nên mỗi ngày đều cố gắng khắc khổ tập đàn, cô ấy kiên trì như vậy, em rất khâm phục!

"Triệu Uyển Hề: Ninh Nhược Sương cũng tập múa ở trường:

"Triệu Uyển Hề: Lần này sân khấu lớn của đêm liên hoan quốc gia, cô ấy chỉ thiếu có hai hạng, nếu như anh giúp một chút, chắc chắn cô ấy có thể lên đó...

'An Lương: Thực ra anh biết:

'An Lương: Nhưng anh sẽ không giúp cô ấy.

'An Lương: Bởi vì anh giúp cô ấy, lại là làm nhục ước mơ của cô ấy.

'An Lương: Trước đó Sương Sương từng nói rồi, cô ấy muốn bước lên sân khấu lên dựa vào thực lực của cô ấy, mà không phải là đi lên thông qua quan hệ quen biết.

"Triệu Uyển Hề: Thế thì thực sự rất khó:

"Triệu Uyển Hề: Cô ấy là múa đơn:

"Triệu Uyển Hề: Múa đơn muốn bước lên sân khấu lớn, độ khó vượt xa so với múa nhóm 'An Lương: Anh có niềm tin với cô ấy.

'An Lương: Anh tin rằng cô ấy có thể làm được.

"Triệu Uyển Hề: Ừm, em sẽ chú ý, nếu cô ấy muốn dựa vào năng lực, thì em nói trước một chút, người khác cũng không được đi đường tắt, mọi thứ nói chuyện dựa theo năng lực!

"An Lương: Cảm ơn.

"Triệu Uyển Hề: Chuyện nhỏ mà thôi.

"Triệu Uyển Hề: Ngoài ra, em và bọn họ giống như chị em, việc như vậy, đáng lẽ là em sẽ giúp bọn họ:

'An Lương:...

Hay lắm chị em!

Triệu Uyển Hề này đúng thật là không ngừng làm tan rã tuyến liên minh của An Lương, từ tình hình hiện tại mà nói, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương chắc là bại trận, thậm chí là Tống Thiến cũng không chạy thoát.

Còn về diễn viên nhỏ Lương Tuyết kia?

An Lương cảm thấy cô ta chắc là người đầu tiên bại trận!

Tuy rằng trong tuyến liên minh của An Lương, tuy rằng An Lương cố gắng cân bằng một chén nước, nhưng An Lương thực sự không thể làm được.

Chẳng hạn như An Lương thương Lý Tịch Nhan hơn.

Rồi chẳng hạn như diễn viên nhỏ Lương Tuyết đúng thật là địa vị thấp nhất trong tuyến liên minh của An Lương.

Vậy nên An Lương mới suy đoán Lương Tuyết chắc là người đầu tiên bại trận, cô ấy làm sao có thể chống cự được sự lôi kéo của Triệu Uyển Hê.

Đối mặt với câu trả lời của Triệu Uyển Hề, An Lương thầm thở dài.

'An Lương: Vậy nên buổi trưa có việc gì? !

"Triệu Uyển Hề: Em muốn mời anh sang nhà em ăn cơm.

"Triệu Uyển Hề: Ông nội em hỏi mấy lần, sao anh còn chưa đến Đế Đô.

Nhìn tin nhắn Triệu Uyển Hề đáp lại, An Lương quyết định trêu chọc Triệu Uyển Hề một chút.

'An Lương: Ông cụ có phải hiểu lầm gì không?"

"Triệu Uyển Hề: Trong mắt ông nội em, anh là bạn trai em.

Triệu Uyển Hề rộng rãi đáp lại An Lương, hoàn toàn không có ý tránh né. Điều này...

An Lương đột nhiên cảm thấy mình lại gậy ông đập lưng ông!

"An Lương: Nhưng anh không phải!

An Lương cố gắng níu kéo trả lời tin nhắn.

"Triệu Uyển Hề: Không phải sao?"

'An Lương: Phải sao?"

"Triệu Uyển Hề: Không phải sao?"

"Triệu Uyển Hề: Trong giới Đế Đô, có ai không biết mối quan hệ của chúng ta? ' "Triệu Uyển Hề: Không lẽ anh không hiểu tâm ý của em?"

Đứng trước sự tỏ tình đột ngột của Triệu Uyển Hề, An Lương không bất ngờ chút nào, bởi vì Triệu Uyển Hề nói cũng không sai.

Cho dù là trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, hay là trong giới Đế Đô, liên quan đến mối quan hệ của An Lương và Triệu Uyển Hề, thực ra đều đã mặc nhận rồi.

'An Lương: Anh hiểu là anh hiểu, nhưng em hiểu tâm ý của anh không?"

"Triệu Uyển Hề: Không! Em cảm thấy anh không hiểu:

"Triệu Uyển Hề: Em biết anh đang lo lắng cái gì, nhưng anh không phát hiện, nhận thức của anh đối với em càng cập nhật chậm một chút.

Ermmmmmm?

Nhìn tin nhắn Triệu Uyển Hề gửi qua, An Lương chần chừ một chút, hình như anh bỏ qua một vấn đề, hoặc có thể nói là hình như anh không nhận thức được một vấn đề.

Trước đó lúc Triệu Uyển Hề đang làm tan rã tuyến liên minh của anh, điều đó có nghĩa là Triệu Uyển Hề đang xây dựng tuyến liên minh của mình.

Vậy nên...

'An Lương: Em...

"Triệu Uyển Hề: Anh nghĩ thông rồi?"

'An Lương: Nhưng mà...

'An Lương: Đột nhiên anh hơi không biết nên nói gì.

"Triệu Uyển Hề: Anh muốn nói là, nhưng mà em kiêu ngạo như vậy, ưu tú như vậy, nổi trội bắt mắt như vậy, tại sao lại đưa ra lựa chọn như vậy?"

Triệu Uyển Hề tự hỏi tự trả lời tiếp tục gửi tin nhắn.

"Triệu Uyển Hề: Lúc mới đầu, em có thiện cảm với anh, đúng thật em hy vọng chiếm hữu anh một mình:

"Triệu Uyển Hề: Rồi thời gian quen biết của chúng ngày càng dài, em phát hiện anh đối xử với Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, thậm chí là Tống Thiến cũng đều rất tốt, anh không phải chỉ đơn thuần lợi dụng ưu thế kinh tế chơi đùa bọn họ.

"Triệu Uyển Hề: Đặc biệt là anh tặng cho mấy người họ những tài sản có giá trị rất cao, điểm này khiến em nhìn anh với ánh mắt khác.

'An Lương: Ý em là homestay Mật Viên và phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp?"

"Triệu Uyển Hề: Đúng vậy, giá trị của bọn chúng đều là 1.5 ức, nhưng anh cứ đơn giản như vậy tặng cho bọn họ.

'An Lương: Em có từng nghĩ, Anh không hề để tâm khối tài sản ít ỏi ấy thì sao?"

"Triệu Uyển Hề: Em từng suy nghĩ:

"Triệu Uyển Hề: Nhưng phân tích căn cứ vào tâm lý học, cho dù một người giàu có cỡ nào, anh ta cũng không thể nào tặng lợi ích bậy bạ được.

"Triệu Uyển Hề: Anh cũng không phải loại người như thế?

"Triệu Uyển Hề: Anh là bởi vì yêu bọn họ, và đồng ý cho bọn họ cảm giác an toàn, vậy nên mới tặng những thứ này cho bọn họ, đúng chứ?"

An Lương không phủ nhận.

An Lương đúng thật là đang tạo cảm giác an toàn cho Ninh Nhược Sương và Trần Tư Vũ.

Chương 3062: Đại nhân, thời đại thay đổi rồi!

Tuy rằng Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều không tỏ ra trạng thái lo lắng, nhưng An Lương biết trong lòng bọn họ vẫn luôn thiếu mất cảm giác an toàn.

Dù gì An Lương cực kỳ ưu tú, người mà An Lương tiếp xúc cũng cực kỳ ưu tú.

Lấy Triệu Uyển Hề làm ví dụ, cô muốn gia thế có gia thế, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn trí tuệ có trí tuệ, cô và An Lương xứng đôi như vậy.

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương tất nhiên thiếu cảm giác an toàn trong lòng.

Dù gì bọn họ tự nhận mình ngoại trừ xinh đẹp, còn có ưu điểm gì khác?

"Triệu Uyển Hề: Tuy rằng anh rất lăng nhăng, nhưng anh cũng rất thích cái cũ, anh còn đang cố gắng duy trì đối xử rất tốt với mỗi người.

'An Lương; Dù gì anh cũng là đàn ông tốt!

"Triệu Uyển Hề: [Trợn mắt] [Trợn mắt] [Trợn mắt] ' "Triệu Uyển Hề: Bản thân anh tin không?"

'An Lương: Bản thân anh tất nhiên là tin?

"An Lương: Nếu đến bản thân anh cũng không tin, người khác lại làm sao tin? !

"Triệu Uyển Hề: Đúng!

"Triệu Uyển Hề: Vậy nên anh tin rồi...

"Triệu Uyển Hề: Thực ra nếu chỉ có những thứ này, anh cũng sẽ không đưa ra quyết định:

"Triệu Uyển Hề: Còn bởi vì con mắt nhìn tổng quan của anh thể hiện ra.

"Triệu Uyển Hề: Em thích cái nhìn tổng quan mà anh thể hiện ra, anh biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, anh cũng thể hiện ra tình yêu đối với thế giới này.

"Triệu Uyển Hề: Những thứ này đều là nguyên nhân em thích anh.

"Triệu Uyển Hề: An Lương, em thích anh, anh có đồng ý chấp nhận em làm bạn gái của anh không?"

"An Lương: Cho dù anh có bạn gái?"

"Triệu Uyển Hề: Em sẽ cố gắng chấp nhận bọn họ, em sẽ cố gắng làm được không ghen tị:

'An Lương: Anh chỉ có thể nói, tuy rằng anh rất bác ái, nhưng anh sẽ không thương ai nhiều hơn, cố gắng làm được không thương ai nhiều hơn.

"Triệu Uyển Hề: Không hổ danh là anh đó, nói lăng nhăng thành bác ái, phong cách không có liêm sỉ như anh, chắc cũng là một trong những nguyên nhân em thích anh"

"Triệu Uyển Hề: Vậy nên, ý của anh là, anh chấp nhận em rồi sao? !

'An Lương: Anh còn có thể từ chối sao?"

Đúng vậy!

Triệu Uyển Hề đã nói hết ra như vậy rồi, An Lương còn có thể từ chối sao?

Đối mặt với Triệu Uyển Hề ưu tú như vậy lại chủ động như vậy, An Lương hoàn toàn không có lý do từ chối!

'An Lương: Em đang ở đâu?"

'An Lương: Cần anh qua đón không? !

"Triệu Uyển Hề: Thông tin vị trí: Thôn Song Long đường Tây Lục Đế Đô"

'An Lương: Sao ở xa thế?

"Triệu Uyển Hề: Hình ảnh: Nhà bảo vệ động vật Tinh Nhân"

"Triệu Uyển Hề: Sau khi chị Tử Câm tham quan mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân ở Thiên Phủ của các anh, chị ấy lật đổ quyết định trước kia, cuối cùng quyết định xây một mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân cỡ lớn.

"Triệu Uyển Hề: Giá đất bên đây rẻ hơn một chút "An Lương: Thì ra là vậy.

'An Lương: Thế anh qua đón em?"

"Triệu Uyển Hề: Được, chút nữa lúc chúng ta về có thể sẽ kẹt xe, đề xuất anh dùng mô tô bay:

"An Lương: Được!

"Triệu Uyển Hề: Đợi anh:

Xét đến vấn đề ùn tắc giao thông mà Triệu Uyển Hề nói rõ, An Lương quay về căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh trước, ở nơi đậu mô tô bay của sân thượng căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh lái mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa đến mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân của Đế Đô.

Bốn chiếc mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa cất cánh từ bãi đỗ xe mô tô bay trên sân thượng căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương lười tự lái, cài đặt xong điểm đến, để hệ thống điều khiển bay tự lái thông minh.

Hiện tại điều luật đối với mô tô bay đã ngày càng hoàn thiện, cho dù là khu cấm bay là về mặt quy hoạch đường bay, tất cả đều có quy định liên quan.

Chẳng hạn như bên trong khu vực Lục Đạo của Đế Đô, nếu tự lái mô tô bay, thì đường bay của mô tô bay phải tuân thủ quy định của tuyến đường giao thông mặt đất.

Đơn giản mà nói, nếu tự lái mô tô bay, thì chỉ có thể bay trên không của đường cái.

Nhưng nếu giao cho hệ thống điều khiển bay thông minh, hệ thống bay thì có thể bay vòng qua đường cái, bởi vì hệ thống bay sẽ tuân thủ quy định khu cấm bay nghiêm ngặt hơn.

Thứ hai là độ cao bay, mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa dân dụng trong lúc tự điều khiển, ở khu vực khác nhau có giới hạn độ cao khác nhau, tôi đa cũng chỉ có 50m độ cao thôi.

Nếu hệ thống điều khiển bay điều khiển thông minh, thì sẽ do hệ thống điều khiển bay điều tiết, cho phép vượt quá độ cao 50 mét, nhưng sẽ thiết lập độ cao khác nhau đối với khu vực, tối đa cũng không vượt quá 50 mét.

Đơn giản này, phương tiện giao thông hoàn toàn mới mô tô bay này đã được đưa vào phạm vi quản lý của pháp luật, tình hình bay tùy theo ý muốn trước kia đã được quy định áp chế hoàn toàn.

Dù gì lúc trước kia, mô tô bay chỉ nắm giữ trong tay một số ít người, bây giờ mô tô bay đã được đưa thị trường, điều lệ pháp luật liên quan đang dần hoàn thiện.

Chính bởi vì vấn đề quản lý giám sát này, An Lương mới lười tự lái mô tô bay.

Nhưng mà, cho dù là dựa theo giới hạn của pháp luật, ưu thế của mô tô vẫn cực kỳ khổng lồ, bởi vì mô tô bay đi trên không sẽ không kẹt xe, cộng thêm mô tô bay dưới sự điều khiển của hệ thống điều khiển bay, tốc độ của nó sẽ cực kỳ nhanh.

Trong trường hợp bình thường, nếu là An Lương tự lái mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa, trong nội bộ thành phố Đế Đô, trong trường hợp thông thường, An Lương cũng sẽ điều khiển tốc độ trong phạm vi 100km/h.

Nhưng hệ thống điều khiển bay thì khác!

Chương 30683: Đại nhân, thời đại thay đổi rồi! (2)

Mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa có camera chiều sâu vượt trội hơn, radar laser, cùng với radar nanomet và siêu âm, dưới sự phối hợp của các thiết bị điện tử này, cho dù bay theo tuyến đường cái, hệ thống điều khiển bay cũng có thể nâng cao tốc độ nhẹ nhàng lên đến 200I1m/h.

Đây cũng chính là sức hút của hệ thống điều khiển bay!

Thôn Song Long ngoài đường Tây Lục cách căn hộ chung cư quốc tế cách khoảng 60km, giao cho hệ thống điều khiển bay lái thông minh chỉ cần hơn 10 phút đồng hồ là có thể đến nơi.

Trên đường đến thôn Song Long, An Lương gửi tin nhắn cho Lý Dương.

'Số 0: Trong vòng 2 tiếng đồng hồ, chúng ta có thể điều động bao nhiêu hoàng kỳ nghìn năm đến Đế Đô?"

'Chu tước 7: Xin chờ một chút, tôi cần hỏi lại bộ phận hậu cần.

'Chu tưới 7: Mảnh cắt chỉ hoàng nghìn năm là bộ phận hậu cần đang quản lý.

'Số 0: Chờ câu trả lời từ cậu.

Bên kia, thôn Song Long.

Sau khi An Lương kết thúc cuộc trò chuyện với Triệu Uyển Hề, Triệu Uyển Hề không nhịn được cười vui vẻ. Trương Tử Câm thắc mắc nhìn về phía Triệu Uyển Hề: "Có việc gì vui như vậy?"

"Em thắng rồi!" Triệu Uyển Hề cười đáp lại.

Trương Tử Câm ngây người ra chốc lát, sau đó hiểu ngay ý của Triệu Uyển Hê, bởi vì đối với con cưng của trời như Triệu Uyển Hề mà nói, việc mà có thể được cô gọi là thắng rồi, có thể nói là không có bao nhiêu.

"Vị kia đồng ý với em rồi?" Trưởng Tử Câm hỏi ngược lại.

Triệu Uyển Hề cười gật đầu: "Đúng vậy"

"Thế..." Trương Tử Câm nhìn Triệu Uyển Hề, cô không hỏi cụ thể, nhưng cô biết Triệu Uyển Hề chắc chắn hiểu rõ ý của cô.

Triệu Uyển Hề tất nhiên hiểu rõ ý của Trương Tử Câm, cô không trả lời chính diện: "Chị Tử Câm, tên đó có một câu cửa miệng."

"Hữm?" Trưởng Tử Câm hiếu kỳ: "Câu cửa miệng gì?"

"Đại nhân, thời đại thay đổi rồi!" Triệu Uyển Hề cảm thán nói, "Đúng vậy, thời đại thay đổi rồi, thời đại bây giờ đã sớm trở nên quá huyền ảo, một số chuyện cũng trở nên không phải không thể tha thứ, dù gì cũng một đường luân hồi, đúng chứ?"

"Em..." Trương Tử Câm nhíu mày, cô cảm thấy hơi khó hiểu.

Dù gì...

Trương Tử Câm quen biết với Triệu Uyển Hề rất nhiều năm, quan hệ hai bên cũng luôn cực kỳ tốt.

Trương Tử Câm cực kỳ hiểu rõ tính cách của Triệu Uyển Hề kiêu ngạo đến mức nào, nhưng bây giờ Triệu Uyển Hề lại thay đổi sự kiên trì của mình sao?

Triệu Uyển Hề tự cười nhạo một chút: "Chị Tử Câm có phải đang cảm thấy tại sao em lại thay đổi không?"

Trương Tử Câm im lặng.

"Tên đó có một loại ma lực, anh ấy lúc nào cũng có thể hấp dẫn người xung quanh mình" Triệu Uyển Hề nở nụ cười.

Trương Tử Câm nhìn mặt Triệu Uyển Hề trong mắt phát sáng, cô biết là Triệu Uyển Hề đã lún sâu vào rồi.

"Nhà em có biết không?" Trương Tử Câm hơi lo lắng hỏi.

Với gia thế của Triệu Uyển Hẻ, đối với tình hình như An Lương, chắc sẽ không chấp nhận nhỉ? Dù gì vị tổng thư ký Triệu Hưng Quốc kia cũng rất nguyên tắc!

Triệu Uyển Hề đáp lại nói: "Ngoại trừ ông nội em, những người khác đều biết"

"Anh của em cũng biết?" Trương Tử Câm ngạc nhiên.

Triệu Uyển Hề cười đáp lại: "Chị Tử Câm chắc không biết tên đó đã cứu chị dâu, cùng với cháu gái nhỏ của em nhỉ?"

Triệu Uyển Hề nói lại một lần việc tai nạn trên không trước đó.

"Tuy rằng anh của em không hài lòng tình hình như vậy, nhưng vì chuyện tai nạn trên không trước đó, anh của em cũng chỉ có thể bấm bụng nhận thôi" Triệu Uyển Hề cười nói.

"Còn ải của ông nội em thì làm sao?" Trương Tử Câm hiếu kỳ.

"Chị nhớ là tư tưởng của ông cụ Triệu rất truyền thống, tình hình của các em, cụ Triệu chắc chắn sẽ không thích" Trương Tử Câm khá là lo lắng cho Triệu Uyển Hề.

Triệu Uyển Hề bình tĩnh đáp lại: "Ông nội em không biết."

"Ấn tượng của ông nội em với anh ấy cực kỳ tốt" Triệu Uyển Hê bổ sung nói: "Kế hoạch của em là kéo dài trước, tạm thời không nói cho ông nội nghe chân tướng, nếu có thể kéo dài mãi mãi, thì cứ kéo dài mãi mãi"

Trương Tử Câm hiểu ý của Triệu Uyển Hề, ông cụ Triệu Trang Khang năm nay đã 80 tuổi rồi, vậy nên cứ kéo dài ra trước, mới là cách tốt nhất.

Triệu Uyển Hề đổi một chủ đề khác: "Chị Tử Khẩm, bao nhiêu năm rồi, chị vẫn còn chưa bước ra được sao?"

Trương Tử Câm liếc nhìn Triệu Uyển Hề một cái: "Em đang có tình chọc tức chị á?"

Triệu Uyển Hề cười năn nỉ: "Em chỉ nói đùa thôi mà!"

Trương Tử Câm thở dài: "Hoàn cảnh của chị rất phức tạp. Trước tiên, năm nay chị đã 30 tuổi rồi, hơn nữa là tái hôn, tuy rằng một số tình hình mọi người đều biết, nhưng trên danh nghĩa thì chị là tái hôn"

"Dựa vào tình hình của nhà chị, chị không thể tùy tiện tìm một người bình thường, dù gì một số việc thực sự rất phức tạp."

Trương Tử Câm thở dài.

Triệu Uyển Hề mặt xin lỗi nói: "Thật ngại quá, chị Tử Câm, em..."

Trương Tử Câm cắt ngang Triệu Uyển Hề: "Không sao đâu"

"Uyển Hẻ, thực ra chị rất ngưỡng mộ em" Trong mắt Trương Tử Câm lộ ra thần thái mong chờ: "Em có thể quyết định tương lai của em, em có thể theo đuổi hạnh phúc mà em muốn, cho dù với tình hình của vị kia, em cũng có thể không màng tất cả đều theo đuổi"

Triệu Uyển Hề im lặng, cô không biết nên an ủi Trương Tử Câm như thế nào.

"Được rồi được rồi, đừng nói những chủ đều đau thương này nữa, chúng ta nói một chút về vị kia của em đi" Trương Tử Câm kéo chủ đề lên người An Lương.

Mặt Triệu Uyển Hề đỏ lên ngay: "Anh ấy có gì mà nói chứ, dù gì tình hình của anh ấy mọi người đều biết, là một thằng quỷ lăng nhăng!

"Nhưng lại là quỷ lăng nhăng như vậy bắt được trái tim của em, nên chị mới hiếu kỳ, rốt cuộc cậu ta có ma lực gì?" Trương Tử Câm cười hỏi.

Triệu Uyển Hề lộ ra một nét cười đều: "Vậy thì chị Tử Câm có thể tiếp xúc với anh ấy nhiều một chút, cảm nhận một chút về ma lực của anh ấy"

Chương 3064: Ma lực của An Lương!

"Vừa nãy em đã nói rồi, tên đó có một loại ma lực, anh ấy lúc nào cũng có thể thu hút người bên cạnh anh ấy, nếu chị Tử Câm tiếp xúc nhiều một chút, em tin rằng cũng có thể cảm nhận được!"

Triệu Uyển Hề bổ sung.

Trương Tử Câm lại liếc nhìn Triệu Uyển Hề một cái, cô vừa định nói gì, đã nhìn thấy trên không có bốn chiếc mô tô bay đang bay đến.

"Vị kia của em đến rồi!" Trương Tử Câm nhắc nhở: "Mô tô bay của cậu ta, hình như có chút đặc biệt."

Triệu Uyển Hề khẳng định đáp lại: "Trong đó có hai chiếc mô tô bay đến từ quân đội, người lái lần lượt đến từ bên quân đội và cục điều tra an ninh quốc gia, từ đó bảo vệ an toàn của tên đó."

"Trang bị cả kỹ thuật của bên quân đội?" Trương Tử Câm ngạc nhiên.

"Ừm!" Triệu Uyển Hề khẳng định đáp lại.

"Cái nhìn tổng quan của tên đó cực kỳ tốt, an toàn của cậu ấy rất quan trọng" Trong lúc Triệu Uyển Hề và Trương Tử Câm đang trao đổi, bốn chiếc mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa đáp xuống mặt đất. An Lương bước xuống từ mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa, anh chủ động bước về phía Triệu Uyển Hề và Trương Tử Câm.

"Chị Tử Câm, chào buổi trưa." An Lương chào hỏi với Trương Tử Câm trước.

Trương Tử Câm khoan thai đáp lại: "Chào buổi trưa, các em về ngay sao?"

An Lương cười trêu ghẹo: "Con bé này làm một cuộc tập kích đột nhiên, em đang chuẩn bị quà thăm nhà, vậy nên cũng cần chờ một chút, em cũng muốn tham quan một chút mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân của bên chị"

"Quà thăm nhà?" Trương Tử Câm hiếu kỳ: "Em đã chuẩn bị quà gì?"

Triệu Uyển Hề cũng hỏi theo: "Có phải rượu đào lông không?"

Trương Tử Câm cười đùa nói: "Nếu là rượu đào lông, chị cũng muốn một ít, bố chị rất thích"

Triệu Uyển Hề rộng rãi đáp lại: "Không có vấn đề, chúng em chia một chút cho chị."

"Không có rượu đào lông" An Lương bất lực nói: "Rượu đào lông năm nay cực kỳ ít, hiện tại chỉ có bốn anh còn một chút, nhưng anh không lừa ra được."

"Yên tâm, anh đã chuẩn bị quà khác" An Lương bổ sung.

"Vậy là quà gì?" Trương Tử Câm tràn đầy hiếu kỳ.

Trương Tử Câm đúng thật cực kỳ hiếu kỳ An Lương đã chuẩn bị quà gì.

Bởi vì trong mắt Trương Tử Câm, cho dù là đối với nhà của Triệu Uyển Hề, hay là đối với An Lương mà nói, quà cáp bình thường đều không có ý nghĩa.

"Chị đoán xem?" An Lương hỏi ngược lại.

Triệu Uyển Hề mở miệng suy đoán trước: "Nhựa đào sao?"

An Lương chỉ mỉm cười, vừa không khẳng định, nhưng cũng không phủ định.

Trương Tử Câm ở bên cạnh nửa nói thật nửa nói đùa nói: "Đại hội trưởng, giới hạn quy đổi của nhựa đào trong câu lạc, có xin phép nâng lên một chút?"

An Lương thắc mắc nhìn về phía Trương Tử Câm: "Chị Tử Câm, bốn nhà bên chị là thành viên vinh dự, lượng quy đổi mỗi tháng lên đến 15 chai, số lượng này khá nhiều nhỉ?"

Triệu Uyển Hê trả lời hộ Trương Tử Câm: "Chị Tử Câm hơi đáng thương, mỗi tháng chị ấy lấy được tối đa 3 chai, những chai còn lại đều bị người lớn trong nhà lấy mất"

Trương Tử Câm cảm thán nói: "Cho dù chỉ còn có ba chai, còn bị bạn thân dụ dỗ, câu lạc bộ còn nhận người không, tôi có thể đề cử người tham gia câu lạc bộ không?"

Triệu Uyển Hề lại trả lời hộ An Lương: "Anh ấy chắc chắn đồng ý, nhưng những người khác chắc chắn không đồng ý, bởi vì phúc lợi của thành viên chính thức cực kỳ tốt, mọi người bây giờ đều ăn ý bài xích gia tăng thành viên chính thức"

Tuy rằng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh có phương án đề cử tiếp nạp thành viên mới, nhưng lần nào cũng là số phiếu bầu không đủ, nhiều thành viên chính thức bỏ quyền bỏ phiếu, từ đó dẫn đến kết nạp thành viên mới không thông qua.

Giống như Triệu Uyển Hề nói vậy, đãi ngộ của thành viên chính thức câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh cực kỳ tốt, thêm một thành viên chính thức, thêm một người chia sẻ lợi ích, những người khác lại làm sao đồng ý?

Cộng thêm bỏ phiếu là ẩn danh, không ai biết là ai bỏ phiếu gì cả.

Vậy nên mỗi lần kết nạp thành viên mới, ngoại trừ thành viên chính thức đề cử, cùng với Ngô Chính Phong ở Thịnh Khánh bỏ phiếu đồng ý ra, những người khác về cơ bản phiếu trống.

An Lương cười đùa nói: "Uyển Hề nói đùng, nếu chị Tử Câm muốn đề cử thành viên chính thức, em đoán lại là phiếu trống chiếm đa số, chỉ cần số phiếu tán thành không vượt quá 80%, thì không thể trở thành thành viên chính thức"

Triệu Uyển Hề tiếp lời: "Thực ra cũng có thể lựa chọn trở thành thành viên ngoại vi, đãi ngộ của câu lạc bộ chúng ta với thành viên ngoại vi không ngừng nâng cao, dù gì mọi người đều không đồng ý chấp nhận thêm thành viên chính thức mới, vậy nên đã nâng cao đãi ngộ của thành viên ngoại vi"

Triệu Uyển Hề bổ sung nói: "Chẳng hạn như về mặt hạn ngạch quy đổi nhựa đào thiên nhiên loại 1 của Shiliwan, đáng lẽ giới hạn quy đổi của thành viên ngoại vi là một nửa của thành viên chính thức, và làm tròn xuống"

"Giới hạn của thành viên chính thức là 5 chai, giới hạn của thành viên ngoại vi là 2.5 chai, sau khi làm tròn xuống chính là 2 chai."

Triệu Uyển Hề giới thiệu tình hình.

"Nhưng mà bây giờ đổi thành hình thức làm tròn lên, cho dù là trong trường hợp 2.01, chúng ta cũng sẽ nâng giới hạn quy đổi lên 3 chai." Triệu Uyển Hề đưa ra ví dụ nói rõ.

"Nhưng về mặt điểm cống hiến quy đổi, thành viên ngoại vi vẫn duy trì ở mức giá 120%." Triệu Uyển Hề nói thêm.

Trương Tử Câm nắm được lỗ hổng hỏi: "Nếu là trường hợp như vậy, thì chị có thể nào sắp xếp 10 thành viên ngoại vi, sau đó mỗi tháng là có giới hạn quy đổi 30 chai?"

An Lương cười đáp lại: "Cho dù chúng ta bỏ qua sự tồn tại của cơ chế thẩm định thành viên ngoại vi, chỉ nội vấn đề điểm cống hiến đã không thể giải quyết"

Chương 3065: Từ chối tiếp nhận mới?

Triệu Uyển Hề phối hợp giải thích với An Lương: "Chị Tử Câm chắc là không có để tâm đến vấn đề chuyển điểm cống hiến, ứng dụng của câu lạc bộ chúng ta có giới thiệu, chuyển dời điểm cống hiến cần trừ 20% phí chuyển khoản"

"Chẳng hạn như chị Tử Câm chuyển điểm cống hiến của mình cho thành viên ngoại vi, chuyển 100 điểm, chỉ có thể đến 80 điểm, nếu tính theo giá quy đổi nhựa đào thiên nhiên loại 1 Shiliwan của thành viên ngoại vi là 120 điểm cống hiến, chị Tử Câm cần chuyển 150 điểm cống hiến qua" Triệu Uyển Hề bổ sung.

Trương Tử Câm tính nhẩm một chút: "Nghĩa là giá đắt hơn 50%, đúng chứ?"

"Đúng vậy." An Lương khẳng định: "Vậy nên cho dù bỏ qua cơ chế thẩm định thành viên ngoại vi, nhưng điểm cống hiến cũng không thể có được theo ý thích"

Trương Tử Câm đồng tính nói: "Điểm cống hiến của câu lạc bộ đúng thật là tương đối khó nhận được."

Thực ra điểm cống hiến của Trương Tử Câm còn có rất nhiều, đến mức gần 700 vạn, nhưng chuyển điểm cống hiến cho thành viên ngoại vi quy đổi sản phẩm đặc biệt của câu lạc bộ, lỗ thực sự là quá nhiều, Trương Tử Câm cũng không nỡ.

Điểm cống hiến của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh có tiếng là khó lấy.

An Lương và Trương Tử Câm lại một chút về việc của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, dưới sự dẫn dắt của Trương Tử Câm tham quan mái ấm bảo vệ động vật Tỉnh Nhân.

Gần 11 giờ rưỡi, An Lương nhân được cuộc gọi thoại của Lý Dương, An Lương trượt màn hình nhấc máy: "Chuyện gì?"

"Xin lỗi, Boss, tôi gửi tin nhắn cho anh, anh không trả lời, nên đã gọi cho anh" Lý Dương nhanh chóng nói: "Tình hình cụ thể, anh xem thử tin nhắn điện thoại."

An Lương xem xét ngay tin nhắn mà Lý Dương gửi qua, anh tiện tay trả lời một cái, rồi cất điện thoại di động lại.

"Uyển Hẻ, sắp 11 giờ rưỡi rồi, chúng ta về trước?" An Lương đề nghị.

Triệu Uyển Hề khẳng định đồng ý: "Ừm, em có nói cho ông nội rồi, khoảng 12 giờ chúng ta đến nơi."

Nói đến đây, Triệu Uyển Hề mời mọc nói: "Chị Tử Câm, chị có đi cùng không?"

Trương Tử Câm từ chối thẳng thừng: "Thôi chị không đi đâu, bên đây còn có một số việc cần xử lý"

"Ừm, vậy chúng em đi trước nha, tạm biệt" Triệu Uyển Hề đáp lại.

Trương Tử Câm vẫy vẫy tay: "Tạm biệt"

Thôn Song Long bên ngoài đường Tây Lục Đế Đô.

An Lương đưa Triệu Uyển Hề về nơi đỗ mô tô bay, Triệu Uyển Hề tất nhiên là đi chung một chiếc mô tô bay với An Lương, An Lương ngồi phía trước, Triệu Uyển Hề ngồi ở phía sau An Lương, cô tự nhiên thoải mái ôm lấy eo của An Lương, và ép sát vào lưng của An Lương.

Tuy rằng thời tiết Đế Đô tháng 10 đã trở nên mát mẻ, nhưng hình thể của Triệu Uyển Hề cực kỳ tốt, anh vẫn cảm nhận được xúc cảm mềm mại.

"Rốt cuộc anh đã chuẩn bị quà gì?" Triệu Uyển Hề hỏi.

Trong lòng An Lương thầm cảm thán, thông qua động tác này của Triệu Uyển Hề, anh biết ngay Triệu Uyển Hề là thực sự thích anh, nếu không sẽ không làm động tác thân mật như vậy.

Dù gì, nếu không thích một người, thì cơ thể sẽ bài xích bản năng, ngược lại cũng như vậy.

Chờ chút em sẽ biết, anh đã sắp xếp người đưa qua rồi" An Lương không hé lộ đáp án.

Từ thôn Song Long bên ngoài đường Tây Lục về đến biệt thự ở đường Tây Nhị của nhà Triệu Uyển Hề, chỉ cần khoảng 15 phút.

An Lương lại cài đặt xong điểm đến, để cho hệ thống điều khiển bay lái thông minh, bởi vì khu vực đường Tây Nhị, mô tô bay bị giới hạn nghiêm ngặt bắt buộc phải lái dọc đường cái, hơn nữa độ cao bay tối đa chỉ có 10 mét.

Xét đến trường hợp như vậy, An Lương thích để hệ thống điều khiển bay lái thông minh.

Dù gì mô tô bay có ưu thế lớn nhất trong thành phố là không kẹt xe, cũng không phải vì lái mô tô bay vui. Nếu muốn vui, thì hoàn toàn có thể để ngoài tuyến Lục Đạo của thủ đô, ngoài tuyến Lục Đạo có nhiều nơi bay tự do, thích vui chơi như nào thì vui chơi.

Sau 15 phút, dưới mô hình lái thông của hệ thống điều khiển bay, mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa được trang bị thêm gốm sứ nhôm trong suốt được Alon hóa hạ cánh trước cửa nhà An Lương.

Bốn vệ sĩ của công ty Nhân Nghĩa An Toàn, còn có hai vệ sĩ của nhà Triệu Uyển Hề, đã sớm đợi sẵn trước cử.

Khi mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa hạ cánh, sau khi An Lương và Triệu Uyển Hề bước xuống, Lý Dương xách một chiếc vali xách tay màu bạc bước đến.

"Giám đốc An, đồ vật đã chuẩn bị xong hết rồi" Lý Dương nói rõ.

An Lương nhận vali xách tay màu bạc, anh còn nhấc nhấc thử, không có trọng lượng gì mấy.

Triệu Uyển Hề khoác tay trái của An Lương, cô nhìn vali xách tay màu bạc, cười đùa hỏi: "Cảm thấy phần quà này kỳ kỳ, làm gì có ai dùng vali xách tay màu bạc đựng quà cáp chứ?"

Hình tượng của vali xách tay màu bạc quá kinh điển, tràn đầy hình tượng giao dịch không đàng hoàng trong các phim truyền hình.

An Lương cười đáp lại: "Yên tâm, phần quà này, anh tin rằng cụ Triệu chắc chắn sẽ thích, bố em cũng chắc chắn sẽ thích"

"Em nói trước cho anh nghe, ông nội em đã gọi cả bố em và anh em về, việc này em không biết trước, chị dâu em vừa mới gửi tin nhắn nhắc nhở cho em" Triệu Uyển Hề hơi xin lỗi nói.

An Lương bình tĩnh trả lời: "Không sao đâu, anh cũng gặp qua hết Às1% rồi.

"Vậy chúng ta vào thôi?" Triệu Uyển Hề thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Đi!" An Lương chủ động bước vào biệt thự.

Lúc bước qua cửa nhà, Triệu Uyển Hề vẫn khoác tay trái của An Lương, từ đó nói rõ mối quan hệ của hai người.

Trong biệt thự, Triệu Trang Khang đang huấn luyện ba con có sói.

Sau khi An Lương và Triệu Uyển Hề bước vào, Triệu Trang Khang tất nhiên là nhìn thấy Triệu Uyển Hề đang khoác tay trái của An Lương, ông cười sảng khoái nói: "Nhóc An, cuối cùng cháu cũng đến rồi!"

Chương 3066: Hình như có gì đó kỳ kỳ?

An Lương chào hỏi nói: "Chào buổi trưa, ông Triệu, tinh thần của ông nhìn có vẻ không tồi"

"Gần đây đúng là khá khỏe" Triêu Trang Khang khẳng định đáp lại.

"Những con chó kia nhìn cũng có về không tồi, cháu rất thích!"

An Lương khen ngợi nói.

Triệu Trang Khang cảnh giác nhìn An Lương: "Bọn chúng đều là bảo bối của ông, cháu đừng nghĩ đến... Triệu Nghị Kiên, mày chết đi đâu rồi, mau đưa mấy đứa Đại Hổ về nông trại bên ngoài."

Triệu Nghị Kiên là vệ sĩ của ông cụ Triệu Trang Khang, anh ta ngay lập tức bước qua đưa ba con chó sói rời khỏi.

Triệu Uyển Hề ở bên cạnh cười đùa nói: "Ba con chó sói đó là cục thịt trong lòng của ông nội, anh có thích cũng không được."

"Ngoại trừ bọn chúng, những thứ khác đều được!" Triệu Trang Khang rộng rãi nói.

An Lương lại nhìn hồ cá chép trong biệt thự, hồ cá chép này có cơ quan phía trong, không chỉ có hệ thống lọc nước tuần hoàn, còn có thiết bị tăng giảm nhiệt độ, cho dù là vào mùa đông, những con cá chép này cũng có thể trải qua mùa đông an nhàn.

Triệu Trang Khang ngay lập tức khó xử nói: "Cá chép là cá cảnh, bọn chúng thực sự không ngon!"

Nghe phát ngôn con nít của Triệu Trang Khang, cho dù là An Lương, hay là Triệu Uyển Hề, đều ha ha cười phá lên.

Theo tiếng cười của hai người, Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương cũng cùng vào trong biệt thự.

Triệu Hưng Quốc chủ động chào: "Tiểu An, chào mừng!"

Ánh mắt của Triệu Đống Lương hơi phức tạp, anh cực kỳ hiểu rõ tình hình của An Lương, nhưng anh cũng biết em gái nhà mình là thực sự thích An Lương.

An Lương khách sáo đáp lại: "Chào buổi trưa, chú Triệu, anh Đống Lương"

Triệu Đống Lương gật gật đầu: "Chào buổi trưa."

"Đúng rồi, cháu có chuẩn bị một phần quà, còn mong ông cụ Triệu thích." An Lương đưa vali xách tay màu bạc qua.

Triệu Đống Lương nhìn vali xách tay màu bạc, anh cười cười, bởi vì dùng vali xách tay màu bạc để tặng quà, cũng chỉ có An Lương mới nghĩ ra được?

"Mật khẩu là 888888" An Lương bổ sung nói.

"Lại còn có cả mật khẩu!" Triệu Trang Khang nhận vali xách tay màu bạc qua, đặt thẳng trên bàn đá nghỉ ngơi trong biệt thự chuẩn bị mở ra.

Trong biệt thự nhà Triệu Uyển Hề, ông cụ Triệu đặt thẳng vali xách màu bạc của An Lương mang đến lên bàn đá nghỉ ngơi, sau đó gạt mật khẩu, để cho 6 số mật khẩu đều gạt đến mức số 8.

"Cạch" Một tiếng khớp truyền đến, Triệu Trang Khang mở vali xách tay màu bạc ra, sau khi nắp vali được mở ra, Triệu Trang Khang giống như hóa đá vậy, tay trái ông giữ lấy nắp vali xách tay màu bạc, nhìn chằm chằm vào đồ vật trong vali xách tay.

"Bgố2"

"Ông nội?"

Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương đều nhìn về phía Triệu Trang Khang.

Ánh mắt Triệu Uyển Hề phức tạp nhìn đồ vật trong vali xách tay, sau đó lại nhìn về phía An Lương, trong mắt cô toàn là thần sắc dịu dàng.

Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương cùng bước về phía bàn đá nghỉ ngơi, bọn họ cực kỳ hiếu kỳ rốt cuộc trong vali xách tay màu bạc có cái gì mới có thể khiến cho Triệu Trang Khang hóa đá.

Thế nhưng lúc hai người bước đến bên bàn đá nghỉ ngơi, hai người cũng bị hóa đá.

Triệu Trang Khang hít một hơi thật sâu đóng nắp vali xách tay màu bạc lại, sau đó trịnh trọng nói: "Nhóc An, phần quà này, ông già hiểu ý rồi, chút nữa cháu mang về đi"

Triệu Hưng Quốc đồng tình nói: "Ừm, tấm lòng của cháu, nhà chú đã hiểu rõ, nhưng quà không được nhận"

Triệu Đống Lương hơi tiếc nói: "Phần quà quý trọng quá, cậu quen với Uyển Hề, đó là lựa chọn của hai em, chúng tôi sẽ chỉ chúc phúc"

An Lương hơi hơi bất ngờ, bởi vì ba người họ lại từ chối sao!

An Lương tất nhiên là tặng mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm làm quà, mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm không chỉ có giá trị cao quý, nó còn là thần dược cứu mạng.

Trong trường hợp như vậy, bọn họ từ chối mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm nữa thì thật là đáng quý.

"Ông Triệu, cháu cũng không có ý gì khác, cháu chỉ đơn thuần là tặng quà mà thôi" An Lương kiên trì nói.

Triệu Trang Khang lắc đầu: "Nếu cháu tặng nhựa đào, ông già sẽ rất vui; nếu cháu tặng rượu đào lông, ông già chắc chắn sẽ rất phấn khích. Nhưng cháu tặng thứ này, hơn nữa tặng nhiều như vậy, ông già cảm thấy trong lòng bất an"

Đúng vậy!

An Lương không chỉ tặng một mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, mà là tặng cực kỳ nhiều!

Triệu Hưng Quốc ở bên cạnh tiếp lời: "Tiểu An, nhà chú đồng ý cho cháu quen với Uyền Hè, không phải bởi vì những nhân tố này, mà là vì Uyền Hề thích cháu, đây mới là nguyên nhân căn bản"

Triệu Đống Lương tiếp lời: "An Lương, anh cảnh cáo cậu đó, nếu sau này cậu phụ lòng em của anh, chắc chắn anh sẽ chấn chỉnh cạu!"

An Lương cười trả lời: "Anh Đống Lương, anh yên tâm. Em sẽ không đâu"

"Mong là như vậy!" Giọng điệu của Triệu Đống Lương phức tạp nói.

An Lương chủ động nắm lấy tay phải của An Lương, anh bổ sung nói: "Chú Triệu, anh Đống Lương, cháu cảm ơn sự thông cảm của mọi người, cháu tặng phần quà này cũng là vì nói rõ một việc, đó chính là cháu đối xử với Uyển Hề là nghiêm túc, không có bất kỳ mục đích nào khác" An Lương tiếp tục bổ sung: "Trong mắt của cháu, phần quà này chỉ là tấm lòng của cháu, không liên quan đến giá trị, giá trị duy nhất của nó chính là bày tỏ tấm lòng của cháu"

Triệu Hưng Quốc nhíu mày.

Triệu Đống Lương im lặng.

Triệu Trang Khang mở lại vali xách tay màu bạc ra lần nữa, trong vali xách tay màu bạc chi chít tất cả đều là túi hút chân không, nhìn thẳng vào hoàn toàn không rõ có bao nhiêu túi.

"Nhóc An, cháu có từng suy nghĩ giá trị thực sự của món quà này không?" Triệu Trang Khang hỏi.

An Lương không có đáp lại Triệu Trang Khang, anh nhìn về phía Triệu Uyển Hề: "Uyển Hề, em đoán thử có bao nhiêu?"

Trước khi Triệu Uyển Hề trả lời, An Lương tiếp tục nói: "Nếu là em, anh tin rằng em có thể đoán được."

Chương 3067: Quà thăm nhà quý giá!

Triệu Uyển Hề nhìn sơ những chiếc túi hút chân không đựng trong vali xách tay màu bạc, cô không thử đếm, mở miệng thẳng đáp lại: "Tổng cộng 130 mảnh, đúng không?"

"Lý do?" An Lương hỏi ngược lại.

"Hiện tại định giá của Deepweb đối với mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm là 4 ức nhân dân tân, nếu là 130 mảnh, thì vừa hay trị giá 520 ức nhân dân tệ, đây là một ngụ ý cực kỳ tốt, không phải sao"

Triệu Uyển Hề trả lời "Nó còn có ý nghĩa tầng thứ hai" An Lương đáp lại: " Ức] có nghĩa là [Vạn vạn] "

"520 vạn vạn năm?" Ánh mắt của Triệu Uyển Hề sáng lên.

"Vậy nên phần quà này, anh cảm thấy cực kỳ thích hợp." An Lương cười đáp lại.

"Nhưng giá trị của nó quá cao đi, em cũng cảm thấy nhà em không thể chấp nhận." Triệu Uyển Hề đáp lại.

Nói đến đây, Triệu Uyển Hề áp sát vào tai An Lương, cô hạ giọng xuống nói: "Đã nói là cân bằng đâu?"

Như vậy dường như không phải nhỉ?

An Lương cười đáp lại: "Phần quà có ý nghĩa như vậy, anh không cho phép em từ chối"

Đứng trước câu trả lời bá đạo như vậy của An Lương, Triệu Uyển Hề chỉ liếc nhìn anh một cái, sau đó chủ động khuyên răn: "Ông nội, bố, anh hai, phần quà này, chúng ta nhận lấy"

Triệu Trang Khang nhíu mày, nhưng Triệu Uyển Hề đã đồng ý rồi, ông cũng không phản bác: "Chuyện của giới trẻ các cháu, người trẻ các cháu tự quyết định"

Triệu Hưng Quốc nhìn An Lương một cái thật lâu: "Tiểu An, phần quà của cháu, tạm thời nhà chú nhận lấy"

Triệu Đống Lương không nói gì.

An Lương bổ sung nói: "Đúng rồi, chuyện tặng quà lần này, ngoại trừ chúng ta biết, không có bất kỳ ai khác biết"

Triệu Hưng Quốc hiểu ý của An Lương: "Nhà chú sẽ bảo quản cẩn thận, về mặt an toàn không có vấn đề."

"Vậy thì tốt" An Lương cười đáp lại, sau đó chuyển chủ đề: "Anh Đống Lương, chúng ta uống một chút?"

Triệu Đống Lương tất nhiên không chịu thua: "Vậy thì uống một chút!"

Nói uống rượu?

Triệu Đống Lương anh cũng từng có danh tiếng hiển hách!

12 giờ 15 phút trưa, trong biệt thự của đường Tây Nhất của nhà Triệu Uyển Hê.

An Lương và mấy người nhà Triệu Uyển Hề đến phòng ăn, mẹ của Triệu Uyển Hề Lương Vũ Điệp đang bận rộn trong nhà ăn. Thực ra nhà của Triệu Uyển Hề có bảo mẫu, nhưng Lương Vũ Diệp vẫn đích thân bận rộn, đó thì thái độ thể hiện xem trọng An Lương, giống như trước đó An Lương mời tiệc nhà vậy, tiệc nhà thường đại diện cho thái độ thân cận.

Trong nhà ăn, mọi người lần lượt ngồi xuống.

Triệu Trang Khang tất nhiên là ngồi ở giữa, Triệu Hưng Quốc ngồi ở vị trí thứ hai bên trái Triệu Trang Khang, An Lương thì ngồi ở vị trí thứ ba bên phải Triệu Trang Khang, bên phải An Lương là Triệu Đống Lương, Triệu Uyển Hề và mẹ cô ấy, cùng với chị dâu Khương Uyển Oánh và cháu gái Triệu Ân ngồi với nhau.

Triệu Ân đang hiếu kỳ nhìn An Lương.

An Lương chủ động chào hỏi: "Nhóc con còn nhớ anh không?"

"Nhớ" Triệu Ân nũng nịu đáp lại: "Chú là chú mà biết lái máy bay.

(3.. An Lương nổ nụ cười bất lực, con bé này ngày trước gọi anh là anh mà, bây giờ sao thành chú rồi?

Nhìn thấy thần thái bất lực của An Lương, Triệu Uyển Hề ở bên cạnh cười lên.

"Nhóc An, cháu muốn uống cái gì?" Triệu Trang Khang hồi An Lương.

"Trong hầm rượu của ông, ngoài mấy chai rượu Mao Đài ra, những chai còn lại cứ lựa thoải mái."

Không phải là Triệu Trang Khang không nỡ mấy chai rượu Mao Đài, mà là mấy chai rượu Mao Đài kia là kỷ niệm của người vợ đã khuất để lại cho ông, bọn chúng đã vượt qua khái niệm rượu nước, bây giờ là vật giữ kỷ niệm.

An Lương gãi gãi đầu, nói rõ lại lần nữa việc của rượu đào lông, sau đó bổ sung nói: "Lúc năm sau, chúng cháu sẽ làm nên nhiều rượu đào lông hơn."

Triệu Trang Khang vội tiếp lời: "Vậy lúc năm sau, ông lấy nhiều một chút"

Triệu Trang Khang lại nhìn Triệu Uyển Hề: "Uyền Hề, năm sau cháu chú ý một chút, tránh để mấy tên già khác cướp trước một bước."

Biểu hiện chân thực như vậy của Triệu Trang Khang, ngược lại làm cho An Lương đầy thiện cảm. Bởi vì như vậy là Triệu Trang Khang xem anh là người nhà.

"Yên tâm, ông cụ Triệu, cho dù Uyển Hề không nhắc nhở, cháu cũng sẽ để lại đủ rượu đào lông cho ông" Sau khi An Lương nói xong, bổ sung hỏi: "Chú Triệu, tình hình sức khỏe của ông cụ Triệu, bây giờ sau khi kiểm tra sao rồi?"

Triệu Hưng Quốc tiếp lời: "Khá được đó, nhưng bác sĩ cũng không kiến nghị ông cụ uống rượu."

"Vậy à, ông Triệu, vậy hôm nay ông không uống thế nào?" An Lương tiện thể đề nghị.

Triệu Hưng Quốc đồng tình: "Nói đúng lắm"

Triệu Đống Lương đáp lại theo: "Cháu cũng đồng tình."

Triệu Trang Khang hừm hừm nói: "Ông chỉ uống một ly!"

Triệu Uyển Hề lấy ngay một cái ly nhỏ 5 tiền cho Triệu Trang Khang.

Triệu Trang Khang bất lực than thở: "Được rồi được rồi, ông không uống là được, hôm nay ông uống nước ép với con bé!"

Thế nhưng sau khi Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương đọ rượu với An Lương, Triệu Trang Khang cũng không nhịn được tham gia vào, Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương hoàn toàn không ngăn cản được, chỉ có thể kêu Triệu Trang Khang uống ít một chút.

"Anh Đống Lương, chúng ta uống thêm một ly!" An Lương chủ động mời Triệu Đống Lương.

Triệu Đống Lương mặt ửng đỏ đáp lại: "Nào, uống tiếp!"

Triệu Đống Lương không thể không thầm thừa nhận, anh đã đánh giá thấp tửu lượng của An Lương, bây giờ anh đã hơi lên não rồi, nhưng An Lương dường như còn tỉnh táo?

Triệu Trang Khang và Triệu Hưng Quốc đã không uống được nữa.

Chương 3068: Không có tha thứ sao?

Lúc gần 2 giờ rưỡi chiều, Triệu Đống Lương cũng cơ bản rơi vào trạng thái say xỉn, An Lương còn giữ được tỉnh táo, cho dù là trong trường hợp chấp ba, anh cũng một lần nữa thắng đậm.

Trong phòng khách nhà Triệu Uyển Hề, cô đỡ An Lương nằm xuống trên sofa lười.

"Anh nghỉ ngơi một chút trước, em đi rót ly nước cho anh"

"Ờm" An Lương đáp lại một tiếng.

Uống rượu quá nhiều, đúng thật cần uống thêm nước. Việc như vậy, ai uống nhiều ai biết.

Vài phút sau, Triệu Uyển Hề bưng một ly nước qua cho An Lương, cô tiên thể ngồi bên cạnh An Lương, tùy ý nói: "Anh của em thảm rồi, đang bị chị dâu cằn nhằn"

An Lương chờ đáp lại: "Bởi vì uống say?"

"Ừm" Triệu Uyển Hề khẳng định đáp lại: "Tửu lượng của anh em khá tốt đó, bình thường về cơ bản sẽ không uống say."

"Tửu lượng của anh Đống Lương đúng thật rất tốt, hôm nay may mà là anh, đổi thành anh Viễn hoặc là anh Cương Tử, bọn họ đều không được!" An Lương đáp lại.

Còn về Vân Hải Dương?

Tên là diễn viên trên bàn nhậu!

"Phần quà hôm nay, thực ra không cần thiết như vậy đâu." Triệu Uyển Hề kéo chủ đề về lại việc quà thăm nhà.

An Lương ngồi thẳng người lên, anh đưa tay ôm eo của Triệu Uyển Hề, vừa ngáp vừa nói: "Anh cảm thấy rất cần thiết."

Trước khi Triệu Uyển Hề trả lời, An Lương tiếp tục nói: "Anh đã nói rồi, những món quà đó chỉ là để bày tỏ tấm lòng của anh không có bất kỳ ý nghĩa gì khác"

"Nhưng mà" Triệu Uyển Hề vừa mới mở lời, đã bị An Lương cắt ngang.

"Dựa theo thuyết tương đối mà nói, phần quà đó phù hợp với tình hình của em" An Lương nghiêm túc nói: "Cực kỳ cảm ơn mắt xanh của em, cũng cảm ơn em đã tha thứ cho sự bác ái của anh, em khoan dung với anh như vậy, làm sao anh lại có thể không trân quý chứ?"

"Trước đó em cũng từng nói, anh đối xử với bọn họ đều rất tốt, vậy nên cũng sẽ đối xử với em rất tốt" An Lương bổ sung.

Thực ra cô hiểu ý của An Lương, dựa vào thuyết tương đối mà nói, phần qua thăm nhà mà An Lương tặng đúng thật rất xứng với Triệu Uyển Hẻ.

Triệu Uyển Hề hứ nhẹ một tiếng: "Em không tha thứ cho sự lăng nhăng của anh đơn giản như vậy đâu!"

"Hả?" An Lương ngây người ra một chút, Triệu Uyển Hề này là ý gì?

Lúc An Lương trao đổi với Triệu Uyển Hề, Triệu Trang Khang cũng chơi điện thoại trong phòng của mình.

Ông cụ Triệu rất hiện đại, các ông cụ của giới Đế Đô này thậm chí còn có nhóm chat của mình, bình thường cũng chia sẻ cuộc sống của mình trong vòng bạn bè.

Triệu Trang Khang thì gửi tin nhắn trong nhóm của mấy ông cụ.

"Triệu Trang Khang: Các anh em già, các ông có quen biết An Lương không?"

"Vân Tịnh An: ? ' "Tiền Đại Hữu: ? ' "Trương Chí Văn: ? ' 'Lý Hạo Nhiên: ? ' "Triệu Trang Khang: Các ông có vấn đề gì?"

Lý Hạo Nhiên là ông nội của Lý Tồn Viễn, mối quan hệ của ông và Triệu Trang Khang cực kỳ tốt.

'Lý Hạo Nhiên: Trong giới Đế Đô có ai không quen biết thằng nhóc An Lương?"

'Vân Tịnh An: Đúng rồi!

"Tiền Đại Hữu: Triệu Uyển Hề nhà ông cũng quen biết.

"Triệu Trang Khang: [Hình ảnh một vali xách tay hoàng kỳ nghìn năm] ' "Triệu Trang Khang: Đoán thử xem đây là gì?"

Lúc Triệu Trang Khang gửi hình ảnh một vali xách tay hoàng kỳ nghìn năm trong nhóm, nhóm các ông cụ lại một lần nữa gửi toàn dấu chấm hỏi.

"Trương Chỉ Văn: Tình hình gì vậy?

"Tiền Đại Hữu: Nhiều mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm như vậy?"

"Tiền Đại Hữu: Lão Triệu, không lẽ ông muốn lừa đảo, làm một ít sản phẩm giả mạo để trêu đùa mấy tên ngốc ở nước ngoài?"

"Vân Tịnh An: Tôi nghe Hải Dương nhà tôi nói, gần này bọn nhóc hình như cũng muốn lừa mấy tên ngốc ở nước ngoài:

'Lý Hạo Nhiên: Chờ chút 'Lý Hạo Nhiên: Tồn Viễn nhà chúng tôi vừa nấy còn nói An Lương đã đến Đế Đô, bọn nhóc sắp gặp nhau một chút, vậy nên hiện tại An Lương đang ở nhà Lão Triệu?"

'Lý Hạo Nhiên: Không lẽ là...

"Trương Chí Văn: @Triệu Trang Khang: Đại ca Triệu, đừng mồi nữa, rốt cuộc là tình hình gì?"

"Triệu Trang Khang: Đây là quà thăm nhà của thằng nhóc An, tổng cộng có 130 mảnh, mỗi mảnh trị giá 4 ức, dựa theo cách nói của nhóc An, đây là số đẹp 520.

'Lý Hạo Nhiên:...

"Trương Chí Văn:...

"Vân Tịnh An:...

"Tiền Đại Hữu:...

Nhóm toàn các ông cụ lại bắt đầu gửi tin nhắn câm nín, mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đáng lẽ nghìn vàng khó kiếm, đột nhiên lại xuất hiện 130 mảnh, nghe cứ như nằm mơ vậy.

Những ông cụ này là biết tác dụng thần kỳ của hoàng kỳ nghìn năm, nó được mệnh danh là thần dược giữ mạng, đặc biệt là đối với những ông cụ này, hoàng kỳ nghìn năm càng là ách chủ bài đảm bảo sinh mạng nằm mơ cũng muốn có.

'Lý Hạo Nhiên: Lão Triệu, tối nay chúng ta gặp mặt một chút!

"Trương Chí Văn: Lão Triệu, tôi có chút việc thương lượng với anh, bây giờ tôi qua.

"Vân Tịnh An: Tôi cũng có chút việc.

"Tiền Đại Hữu: Các ông đợi tôi với!

Triệu Trang Khang nhìn mấy ông cụ tích cực như vậy, đáng lẽ ông còn có chút sỉn, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo.

Triệu Trang Khang: Thực ra vừa nãy tôi nói đùa đó.

"Triệu Trang Khang: Thực ra sự thật là tôi làm ra một ít mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm giả chuẩn bị lừa đảo.

"Triệu Trang Khang: Vừa nãy là uống say rồi, các ông đừng xem là thật"

"Vân Tịnh An: Tôi đã hỏi Hải Dương nhà tôi, An Lương đúng thật đang ở nhà của ông:

'Lý Hạo Nhiên: Tôi cũng hỏi Tồn Viễn nhà tôi rồi.

"Tiền Đại Hữu: Tôi có hỏi Cương Tử nhà tôi rồi"

"Trương Tử Văn: Tôi hỏi Uyển Hề nhà tôi rồi, nó không có trả lời, tôi cảm thấy im lặng là đồng ý- "Trương Chí Văn: Lão Triệu, ông đợi đó, tôi qua ngay.

Nhà lão Trương ở ngay bên cạnh nhà lão Triệu, bước qua có mấy phút đồng hồ mà thôi!

Chương 3069: Bị lộ thẳng luôn?

Trong phòng khách, Triệu Uyển Hề nhìn tin nhắn Trương Chí Văn gửi qua, mặt cô đầy thắc mắc.

An Lương chủ động hỏi, 'Sao vậy?"

'Ông nội của chị Tử Câm gửi tin nhắn cho em, hỏi em anh ở nhà em không, em cũng cảm thấy kỳ lạ? Triệu Uyển Hề nói rõ tình hình.

An Lương nhếch mày: "Đúng thật là khá kỳ lạ, anh và Trương Tử Câm về cơ bản không có giao thiệp gì, cho dù có giao thiệp, đó cũng là giao thiệp được sinh ra thông qua em, vậy nên ông ấy hỏi anh là gì?

Trong lúc An Lương trả lời, anh nhận được tin nhắn của Lý Tồn Viễn gửi qua.

'Lý Tồn Viễn: Anh Lương, bây giờ chắc anh đang ở nhà Triệu Uyển Hề nhỉ?"

Tin nhắn của Lý Tồn Viễn vừa mới gửi qua, tin nhắn của Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương cũng gửi qua cùng lúc, tất cả đều đang hỏi anh có phải đang ở nhà của Triệu Uyển Hề.

An Lương gửi tin nhắn thẳng vào nhóm bạn thân Đế Đô.

'An Lương: @Tất cả mọi người: ? ? ? ' 'An Lương: Tình hình gì vậy?

'Lý Tổn Viễn: Ông nội tôi đang hỏi"

"Vân Hải Dương: Tôi cũng vậy.

"Tiền Tiểu Cương: Cộng thêm.

1An Lương thảo kết hợp thảo luận trường hợp như vậy với Triệu Uyển Hề, sau khi hai người suy nghĩ một chút, gần như cùng lúc nghĩ ra đáp án.

"Việc của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm bị lộ ròi!" An Lương mở miệng.

Triệu Uyển Hề gần như cùng lúc nói: "Ông nội em làm lộ thông tin ra ngoài rồi!"

Hai người nhìn nhau một cái, đều lộ ra thần thái bất lực.

Triệu Uyển Hề tiếp tục nói: "Sau khi ông nội uống say, lúc nào cũng hơi không đáng tin, em nghi ngờ là ông đã khoe khoang với ông nội của chị Tử Câm, thậm chí là khoe khoang với mấy ông cụ khác"

Triệu Uyển Hề đau đầu: "Lúc đó là không nên cho ông nội uống rượu."

An Lương cười đáp lại: "Không sao đâu, thông tin tiết lộ ra ngoài thì tiết lộ ra ngoài đi, dù gì cũng không phải chuyện gì xấu"

"Đương nhiên là chuyện xấu!" Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương một cái: "Nhiều hoàng kỳ nghìn năm như vậy, chắc chắn sẽ bị người khác nhòm ngó"

Lo lắng của Triệu Uyển Hề nhanh chóng trở thành sự thật!

Chỉ khoảng năm sáu phút sau, Trương Chí Văn lên tới nhà đầu tiên, ông ngựa quen đường cũ đi vào trong biệt thự, lớn tiếng kêu gào: "Lão Triệu, ông già Triệu, ông chết đi đâu rồi?"

Triệu Hưng Quốc và Triệu Đống Lương cũng đều đã say xỉn rồi, bọn họ đang nghỉ ngơi, vậy nên là Lương Vũ Điệp tiếp khác.

Lương Vũ Điệp khách sáo chào hỏi: "Chú Trương, mau mời ngồi."

"Tiểu Lương à, bố cháu đâu?" Trương Chí Văn nhanh chóng hỏi.

"Bố cháu uống say rồi, đang nghỉ ngơi ở trong phòng" Lương Vũ Điệp đáp lại.

"Vậy chú đi xem thử ông ấy" Trương Chí Văn đáp lại một tiếng, đã bước về phía phòng của Triệu Trang Khang, ông quen thuộc với nhà lão Triệu lắm đó, đương nhiên là biết Triệu Trang Khang ở phòng nào.

Lương Vũ Điệp hơi không hiểu rõ tình hình, cô gửi tin nhắn hỏi Triệu Uyển Hê.

"Lương Vũ Điệp: Ông cụ Trương kế bên qua rồi, ông ấy tìm ông nội con, con có biết là việc gì không?"

"Triệu Uyển Hề: Con đoán là ông nội uống say rồi, sau đó khoe khoang việc của hoàng kỳ nghìn năm với ông Trương, vậy nên ông Trương mới qua ngay."

"Lương Vũ Điệp:..."

"Lương Vũ Điệp: Mẹ đi gọi bố con trước"

Trương Chí Văn đi thẳng đến phòng của Triệu Trang Khang, ông gõ cửa kêu gọi: "Lão Triệu, mau mở cửa, tôi biết ông đang ở trong đó."

"Tôi ngủ rồi!" Triệu Trang Khang cố tình ghét đáp lại.

"Hề hề hề, ngủ rồi còn trả lời tôi được á?" Trương Chí Văn đắc ý cười: "Ông già Triệu này, mau mở cửa!"

"Ông qua làm gì?" Triệu Trang Khang hừm hừm hỏi.

"Đương nhiên là có việc!" Trương Chí Văn đáp lại: "Mau mở cửa."

"Ông chờ chút, tôi phải ngủ trưa trước, tôi uống nhiều rồi!" Triệu Trang Khang rõ ràng không uống mở cửa.

"Được! Ông cứ ngủ từ từ, tối nay tôi ăn cơm tối ở nhà ông, tôi đi cho cá chép ăn trước" Trương Chí Văn đáp lại một tiếng, rồi quay lưng rời đi.

Trong phòng, Triệu Trang Khang lộ nét mặt đau khổ, vừa nãy ông thực sự là uống say rồi mới gửi hình mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm vào trong nhóm, nên đã tạo thành thế khó bây giờ, ông đang suy nghĩ nên giải quyết như thế nào.

Chưa đến nửa tiếng đồng hồ, Lý Hạo Nhiên ông nội của Lý Tồn Viễn, Vân Tịnh An ông nội của Vân Hải Dương, Tiền Đại Hữu ông nội của Tiền Tiểu Cương, ba ông cụ lập nhóm đến biệt thự của nhà Triệu Uyển Hề, và gặp được Trương Chí Văn đang cho cá chép ăn trong sân nhà.

Lý Hạo Nhiên và Trương Chí Văn cũng là bạn cũ, ông chủ động chào hỏi: "Lão Trương, lão Triệu đâu?"

"Đang núp trong phòng giả vờ đi ngủ kìa!" Trương Chí Văn hừ một tiếng: "Tôi xem ông ta muốn núp đến lúc nào!"

Ba ông cụ bước về phía Trương Chí Văn, bọn họ cũng cho cá ăn theo Trương Chí Văn, kiên nhẫn chờ đợi Triệu Trang Khang "tỉnh"

dậy.

Trong phòng khách, Triệu Uyển Hề đang nói rõ tình hình cho An Lương nghe.

"Chết rồi, ngoại trừ ông nội của chị Tử Câm, ông nội của ba người anh em kia của anh cũng đến rồi!" Triệu Uyển Hề bất lực nói.

An Lương cười hỏi: "Bọn họ quen với ông nội của em?"

"Quen chứ, những ông cụ này của giới Đế Đô, hầu hết đều quen biết, dù gì mọi người cũng thường gặp nhau. Ông nội của Lý Tồn Viễn còn có quan hệ rất tốt với ông nội của em." Triệu Uyển Hề nói rõ.

"Em cảm thấy ông nội của em sẽ xử lý thế nào?" An Lương tùy ý hỏi.

Trong mắt Triệu Uyển Hề lộ ra nét bất ngờ: "Anh không có cách giải quyết sao?"

An Lương lắc đầu: "Những mảnh hoàng kỳ nghìn năm kia đã tặng cho nhà em rồi, vấn đề gánh nặng này, chắc chắn anh sẽ không tham gia"

Trong lòng Triệu Uyển Hề trở nên ấm áp, tuy rằng trên mặt An Lương đang đổ thừa, nói rằng sẽ không giải quyết loại gánh nặng này, nhưng thực chất là An Lương nói rõ quyền sở hữu của những mảnh hoàng kỳ nghìn năm kia, anh thực sự tặng những mảnh hoàng kỳ nghìn năm kia cho nhà Triệu Uyển Hẻ.

Chương 3070: Gánh nặng?

"Dựa vào tình hình hiện tại, nhà em chắc chắn không thể nuốt hết những mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm kia một mình." Triệu Uyền Hề thở dài.

Tuy rằng nhà Triệu Uyển Hề là một hiện diện của tầng thứ nhất giới Đế Đô, bố của cô càng là tổng bí thư, nhưng mối quan hệ của giới Đế Đô chồng chéo phức tạp, nhà bọn họ cũng đúng thật không thể nuốt hoàng kỳ nghìn năm một mình.

An Lương đương nhiên hiểu rõ đạo lý như vậy.

"Không sao đâu, nhà em chắc sẽ kiếm được một khoản lớn." An Lương cười trêu ghẹo.

Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương một cái, cô hiểu ý của An Lương.

Giá cả được định trong Deepweb của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm là 4 ức nhân dân tệ, nhưng điều đó không có nghĩa nó có thể tùy ý bán ra với mức giá 4 ức nhân dân tệ.

Nếu để An Lương bán mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, trừ khi thông qua Deepweb, mỗi lần bán với quy mô nhỏ, nếu không sẽ bị lôi vào mối quan hệ đối nhân xử thế, cuối cùng làm một mức giá hữu nghị.

Nhưng nhà của Triệu Uyển Hề thì khác, nhà cô ấy tuy rằng không thể nuốt trọn hoàng kỳ nghìn năm, nhưng hoàn toàn có thể bán hoàng kỳ nghìn năm ra giá cao.

Tuy rằng sẽ không làm đấu giá gì, nhưng bán với giá của Deepweb đánh giá, thì tuyệt đối không có vấn đề gì cả.

Hơn nữa, chỉ là các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, chắc là có thể ăn hết hoàn toàn những mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm này.

Dù gì các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đi theo An Lương kiếm được rất nhiều tiền, có mỗi 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, bọn họ nuốt hết đều là chuyện nhỏ.

"Chút nữa em sẽ đề xuất cho nhà, lần này cho dù bán ra bao nhiêu mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, cho dù bán với giá gì, cuối cùng chia cho anh một nửa." Triệu Uyển Hề đề nghị nói.

Đối mặt với đề nghị của Triệu Uyển Hề, An Lương hơi ngây người ra một chút, sau đó ôm Triệu Uyển Hề vào lòng, anh ôm lấy Triệu Uyển Hề, hạ giọng xuống nói: "Đề nghị của em rất tốt, nhưng thực sự không cần thiết."

"Anh muốn kiếm tiền, thực ra có rất nhiều cách, chẳng hạn như mỏ vàng già trước đó, bên anh làm cho cơ quan tài chính của Mỹ quay vòng vòng, nhưng bọn họ lại không có cách đối phó với bọn anh" An Lương đưa ra ví dụ.

Từ lúc mới bắt đầu, An Lương đã thích gặt rau hẹ của nước Mỹ.

Bởi vì An Lương có giác ngộ của một cây dao.

Là một cây dao, việc cắt rau hẹ, đương nhiên phải cắt rau hẹ của nhà người ta, nếu chọn rau hẹ của nhà mình, chắc chắn tồn tại rủi ro nhất định.

Thứ hai, cho dù là rau hẹ của nhà người ta An Lương cũng thích chọn rau hẹ cơ quan chuyên nghiệp hơn. Bởi vì An Lương cực kỳ hiểu rõ một đạo lý, cơ quan chuyên nghiệp bị cắt rau hẹ, về cơ bản đều cũng sẽ nhẫn nhịn nuốt hết, cố gắng lần sau giành lại.

Còn nếu người bình thường bị cắt rau hẹ?

Tuy rằng nước Mỹ không có thói quen dán băng rôn các thứ, nhưng cũng chắc chắn sẽ kiếm chuyện, lỡ như làm lớn chuyện thì sao? Vậy nên An Lương thích rau hẹ của cơ quan chuyên nghiệp ơn.

Ngoài ra, còn có một điểm quan trọng nhất, hiện tại quy mô tiền vốn mà An Lương nắm giữ cực kỳ khổng lồ, công ty đầu tư An Tâm đã hình thành quy mô, độ quen thuộc trong việc cắt rau hẹ ở thị trường tư bản của nó cực kỳ cao.

Lấy công ty đầu tư An Tâm mà nói, lợi ích mỗi năm đã đạt đến độ cao 20%. Lãi suất năm của ngân hàng An Tâm cũng đạt đến mức 15%.

Trong trường hợp như vậy, tài sản của An Lương có tốc độ tăng trưởng rất nhanh.

An Lương là chủ nhân của tiền bạc, anh có thể đối xử với tiền bạc chính xác, sẽ không trở thành nô lệ của tiền bạc.

Vậy nên lúc đối mặt với đề nghị của Triệu Uyển Hề, An Lương hoàn toàn không động lòng, những mảnh hoàng kỳ nghìn năm kia đã tặng cho nhà họ Triệu, thì là của nhà họ Triệu, cho dù nhà họ Triệu xử lý thế nào, đó cũng là quyền tự do của nhà họ Triệu.

Triệu Uyển Hề e ấp trong lòng An Lương, cô nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn.

"Không có chỉ" An Lương áp sát vào tai Triệu Uyển Hề nhẹ nhàng nói.

Đôi tai trắng trẻo của Triệu Uyển Hề ngay lập tức đỏ ửng lên, "Em em phải đi ra ngoài xem tình hình"

An Lương thả Triệu Uyển Hề ra: "Đi đi! Anh nghỉ ngơi một chút trước, vừa nãy uống hơi nhiều"

"Ừm, anh nghỉ ngơi trước đi" Triệu Uyển Hề đáp lại một tiếng.

Sau khi Triệu Uyển Hề rời khỏi, An Lương xem xét lại tin nhắn của nhóm bạn thân Đế Đô.

'Lý Tồn Viễn: @An Lương: Trời ơi?"

"Tiền Tiểu Cương: Hết hồn rồi!

"Tiền Tiểu Cương: Anh Lương, cậu điên rồi?"

"Vân Hải Dương: Quà thăm nhà 130 mảnh hoàng kỳ nghìn năm!

"Vân Hải Dương: Đột nhiên tiếc nuối vì nhà không có em giá.

"Tiền Tiểu Cương: Anh Lương, anh Lương, tôi có đứa em họ, cũng khá dễ thương, bữa nào giới thiệu cho cậu làm quen?"

'Lý Tồn Viễn: Tôi cũng có một em họ, anh Lương suy nghĩ một chút?

"Vân Hải Dương: Tôi có một chị gái, cũng khá xinh đẹp, còn quen biết với An Lương, quan trọng hơn là mua một tặng một, anh Lương suy nghĩ một chút?"

'Lý Tôn Viễn: ?? ?

"Tiền Tiểu Cương: Anh Hải Dương, cậu không ổn!

An Lương nhìn lịch sử tin nhắn của ba anh em, anh chỉ có thể gửi tin nhắn chê bai.

'An Lương: Các cậu đều có vấn đề!

'An Lương: Anh Hải Dương, tư tưởng của cậu có vấn đề!"

"Vân Hải Dương: Tôi chỉ muốn hoàng kỳ nghìn năm"

"Vân Hải Dương: Anh Lương, cậu còn bao nhiêu?"

'An Lương: Nói chung là còn 'An Lương: Chờ chút...

"An Lương: Sao các cậu biết vậy?"

'Lý Tồn Viễn: Các ông cụ đều chạy đến nhà họ Triệu, người có lòng tất nhiên đã chú ý đến việc này, sau đó thừa cơ thăm nhà hỏi thăm, tiếp theo thì cậu hiểu mà.

'An Lương:...

'An Lương: Vậy là ai cũng biết? !

'Lý Tồn Viễn: Đúng vậy!

'Lý Tồn Viễn: Anh Lương oai quá!

"Tiền Tiểu Cương: Anh Lương cũng đỉnh quá!

Chương 3071: Con trai phải biết bảo vệ chính mình!

"Tiền Tiểu Cương: Vừa thăm nhà đã tặng 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, đại diện cho số may mắn 520 ức, cái này thực sự không học được.

"Tiền Tiểu Cương: Tôi vừa nhận được một ít thông tin ngõ ngách, trong giới Đế Đô, một số nhà có điều kiện tương đối tệ một chút, đang chuẩn bị giới thiệu bạn gái cho cậu.

'An Lương: ? ? ? ' 'An Lương: Tôi và Triệu Uyển Hề vừa mới xác nhận mối quan hệ, bây giờ cô ấy là bạn gái của tôi.

"Tiền Tiểu Cương: Vậy thì sao?"

"Tiền Tiểu Cương: Anh Lương, cậu không phải tưởng là, mấy tên trong giới Đế Đô không biết sự tồn tại Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, cùng với Tống Thiến, thậm chí là Lương Tuyết chứ?"

'An Lương: @Vân Hải Dương: Lúc này, anh Hải Dương nên đứng ra minh bạch?

"Vân Hải Dương:...

"Vân Hải Dương: Không giống nhau "Vân Hải Dương: Anh Lương, chúng ta không giống nhau.

'An Lương: Đúng thật là không giống nhau, tôi chỉ có một người bạn gái trong giới Đế Đô là Triệu Uyển Hề, cậu muốn có hai người, nên tôi đã thành công, cậu đã thất bại, đúng chứ?"

'An Lương: Nếu đã có Triệu Uyển Hề rồi, những người khác của giới Đế Đô còn chịu?"

"Vân Hải Dương: Nể mặt 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, tôi cảm thấy không có vấn đề!

"Vân Hải Dương: Nếu tôi lấy ra được 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, cho dù là nhà Tiểu Ngư, hay là nhà Lý Thiến, tôi cảm thấy đều không phải là chướng ngại:

"Tiền Tiểu Cương: Đó là 260 mảnh.

'Lý Tồn Viễn: Toán học của người dốt hơi tệ.

"Vân Hải Dương:...

"Vân Hải Dương: Đừng nói tôi nữa, vẫn là nói anh Lương đi!

"Vân Hải Dương: Anh Lương, lần này cậu hoàn toàn nổi tiếng trong giới Đế Đô rồi, sau này cậu phải biết cách bảo vệ bản thân!

'Lý Tồn Viễn: Đúng vậy! Con trai phải biết bảo vệ tốt bản thân!"

"Tiền Tiểu Cương: Thực sự ngưỡng mộ quá!

Giống như lời ba người Lý Tôn Viễn nói, bởi vì việc phần quà thăm nhà 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, lần này An Lương nổi tiếng triệt để trong giới Đế Đô rồi!

Dù gì giá trị của 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm quá đang quá đi Giả sử Vân Hải Dương có thể lấy ra 260 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, thì anh và Hồ Tiểu Ngư, cùng với Lý Thiến, thực ra cũng không phải vấn đề lớn gì.

An Lương xoa nhẹ đầu, đáng lẽ anh định âm thầm tặng quà, vậy mà ai biết chuyện được làm lớn đến vậy?

Gần 5 giờ chiều.

Triệu Uyển Hề quay về lại phòng khác, cô đến ngồi bên cạnh An Lương, chủ động mở lời nói: "Liên quan đến việc của hoàng kỳ nghìn năm, hiện tại đã có quyết định cơ bản"

An Lương nhìn về phía Triệu Uyển Hề, ngỏ ý cô tiếp tục nói.

"Nhà em giữ lại 30 mảnh, 100 mảnh còn lại buôn bán công khai"

Triệu Uyển Hề nói rõ.

An Lương tùy ý hỏi: "Phương án bán ra công khai thì sao?"

"Em đang định nói việc này: "Bán ra công khai chia thành ba phần"

"Phần thứ nhất là đặc quyền của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, tổng cộng có 30 mảnh, sẽ do quy định cũ của câu lạc bộ chúng ta quyết định, quyết định người mua bằng phương pháp đổ xúc xắc" Triệu Uyển Hề nói rõ chi tiết.

"Phần thứ hai là phần của giới Đế Đô, tổng cộng có 60 mảnh, chỉ cần là người của giới Đế Đô, và thuộc tầng thứ 6 của giới Đế Đô trở lên, bao gồm cả tầng thứ sáu, thì có thể báo danh tham gia đấu giá." Triệu Uyển Hề bổ sung.

"Cho dù là phần của câu lạc bộ chúng ta, hay là phần của giới Đế Đô, tất cả đều cố định 4 ức một mảnh, sẽ chọn lọc dựa trên phương thức rút thăm ngẫu nhiên của câu lạc chúng ta." Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương tiếp lời: "10 mảnh cuối cùng là đấu giá công khai đúng không?"

Triệu Uyển Hề gật đâu: "Ừm, không chỉ là đấu giá công khai, còn giới hạn giới Đế Đô chúng ta tham gia, đây là kết quả thảo luận, Thịnh Khánh bên anh, Thiên Phủ kế bên, còn có Ma Đô, cùng với Thẩm Quyến và Quảng Châu v.v.., nhưng tầng lớp địa phương này cũng cần được chăm sóc."

"Phía sau giới Đế Đô chúng ta cũng có đại điện lợi ích của tầng lớp địa phương này, nên kết quả thảo luận cuối cùng chính là đấu giá công khai 10 mảnh, nhưng lại cấm giới Đế Đô tham gia." Triệu Uyển Hề nói rõ.

"10 mảnh này không giới hạn giá cả?" An Lương nắm được trọng tâm.

"Đúng vậy." Triệu Uyển Hề gật đầu: "Đây cũng là kết quả thảo luận, bởi vì nhiều người mua tiềm ẩn không chịu giao quyền quyết định cho vận may, đồng thời mong rằng dùng giá cao làm cách xa nhiều người, từ đó giảm cạnh tranh"

"Trong phạm vi toàn cầu, lượng cầu của hoàng kỳ nghìn năm cực kỳ lớn, cung nhỏ hơn nhiều so với cầu, đáng lẽ phần đấu giá công khai là 20 mảnh, nhưng sau khi thảo luận giảm xuống còn 10 mảnh" Triệu Uyển Hề bổ sung.

An Lương cười đáp lại: "Vậy giá trị của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm có thể được vẽ lại rồi?"

"Đó là chuyện đương nhiên" Triệu Uyển Hề gật đầu: "Hoàng kỳ nghìn năm là tài nguyên không tái sinh, ít nhất là trong thời gian ngắn là tại nguyên không thể tái sinh, cộng thêm tác dụng của nó thực sự là quá tốt, nên giá trị của nó còn sẽ nâng cao lần nữa"

Trong lúc An Lương thảo luận với Triệu Uyển Hể, việc liên quan đến hoàng kỷ nghìn năm cũng được lưu truyền trong giới đặc biệt của Đế Đô, chẳng hạn như lãnh sứ quán chính quyền nước ngoài ở Đế Đô, bọn họ cũng nhận được thông tin liên quan.

Tác dụng của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm không chỉ có danh tiếng hiển hách ở Đế Đô nước Hạ, trong tầng lớp thượng lưu trong phạm vi toàn thế giới cũng cực kỳ có tiếng, chẳng hạn như nữ hoàng Elizabeth của nước Anh, bà ta đã từng đích thân sử dụng hoàng kỳ nghìn năm, và mong muốn nhận được nhiều hoàng kỳ nghìn năm hơn.

Vậy nên các đại sứ của chính quyền nước ngoài liên kết với nhau phản đối, yêu cầu cho phép bọn họ tham gia đấu giá giới hạn của giới Đế Đô, cùng với đấu giá không giới hạn.

Chương 3072: Cưới công chúa lấy tước vị công tước?

Các chính quyền nước ngoài cũng lần lượt lên tiếng, từ đó hi vọng nước mình tham gia cuộc đấu giá hoàng kỳ nghìn năm của giới Đế Đô.

Tình hình như vậy khiến cho mấy người Triệu Hưng Quốc rất bất ngờ.

Lần này chính quyền trung ương nước Hạ rất cứng rắn, từ chối thẳng yêu cầu của chính quyền nước ngoài, hoàn toàn không cho phép nhà hàng nước ngoài tham gia đấu giá giới hạn của giới Đế Đô, đến đấu giá công khai cũng chỉ có thể dựng người đại diện lên.

"Việc hoàng kỳ nghìn năm lần này, dấy lên sự chú ý của toàn thế giới, em nghe nói vị nữ hoàng Elizabeth kia còn đang thảo luận, cò cần gả một cô con gái cho anh, thậm chí cho anh tước vị công tước nữa!" Triệu Uyển Hề trêu ghẹo nói với An Lương.

An Lương vẫy vẫy tay: "Chê!"

Các công chúa của hoàng gia nước Anh, An Lương thực sự không thích, nói chung khó nói lắm!

"Nếu đổi thành hoàng gia Tây Ban Nha thì sao?" Lenore là trưởng công chúa của hoàng gia Tây Ban Nha, có quyền thừa kế thứ nhất của hoàng gia Tây Ban Nha, tương lai cô ấy được định sẵn sẽ trở thành nữ hoàng của Tây Ban Nha.

"Là thân vương!" Triệu Uyển Hề sửa lỗi của An Lương: "Vị công chúa kia tương lai là nữ hoàng, tối đa anh cũng chỉ là thân vương mà thôi"

An Lương trêu ghẹo Triệu Uyển Hề ngược lại: "Anh cảm thấy thân vương cũng không tồi!"

"Anh nghĩ hay lắm!" Triệu Uyển Hề hứ nhẹ một tiếng: "Dựa vào pháp luật của Tây Ban Nha quy định, chồng của nữ hoàng không thể là người nước ngoài, anh không có cơ hội đâu."

"Thì ra em đã sớm điều tra pháp luật rồi à!" An Lương cười như không cười nhìn Triệu Uyển Hẻ.

Mặt Triệu Uyển Hề hơi đỏ ửng: "Em chỉ là nhắc nhở anh mà thôi."

Giờ nước Hạ, buổi tối gần 10 giờ.

Trong một phòng họp lớn của nhà khách quốc gia, buổi đấu giá hoàng kỳ nghìn năm sắp sửa bắt đầu.

Trong phòng họp lớn, ngoại trừ các thành viên của giới Đế Đô, còn có đại diện của nhiều tầng lớp thành phố khác, cùng với các đại sứ của chính quyền nước ngoài, hai người sau có thể tham gia đấu giá công khai.

Phòng họp lớn này đã được đặt sẵn camera hoạt động show ca nhạc ngày lễ nhà giáo, chuẩn bị trực tiếp buổi đấu giá.

Phòng trực tiếp được tạo từ ứng dụng bảo mật thông tin liên lạc của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, chỉ cho phép thành viên được mời xem.

Hồ Tiểu Ngư vẫn là MC, cô ấy đã ngựa quen đường cũ, tất nhiên là một việc không phiền hai người.

"Chào buổi tối tất cả mọi người, tôi tên là Hồ Tiểu Ngư, liên quan đến quy tắc của buổi đấu giá lần này, tôi tin rằng mọi người đều đã rõ rồi, không rõ thì tôi cũng không giải thích thêm, tự mình xem chi tiết quy tắc đấu giá" Hồ Tiểu Ngư vừa mở màn đã nắm giữ quyền chủ động.

"Trước tiên là đấu giá lần đầu tiên, dựa vào nguyên tắc chỉ cho phép thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh tham gia, tổng số lương là 30 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, mỗi lần quyết định một tên" Hồ Tiểu Ngư giới thiệu nói.

"Xin các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh nhấn tham gia báo danh, tôi sắp bắt đầu ngay lần đổ xúc xắc đầu tiên" Hồ Tiểu Ngư nói rõ.

Các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh nhanh chóng hoàn thành lần báo danh đầu tiên.

Dù gì đấu giá chọn lọc thông qua vận may này là kỹ năng truyền thống của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, bọn họ sớm đã hiểu được nguyên tắc.

Hồ Tiểu Ngư nhìn điện thoại một cái: "Báo danh đã kết thúc, tổng cộng có 47 thành viên báo danh, ngoại trừ thành viên sáng lập An Lương ra, tất cả những người còn lại đều đã báo danh"

"Lượt đấu giá đầu tiên bắt đầu." Hồ Tiểu Ngư tùy ý nói, sau đó đổ một xúc xắc vào trong bể thủy tinh, kết quả cuối cùng là 3 nút.

"Tất cả thành viên có số thứ tự chẳn bị loại!" Hồ Tiểu Ngư tuyên bố: "Các thành viên còn lại, sẽ tự động xếp lại thứ tự bù vào"

Tự động xếp lại thứ tự bù vào có nghĩa là "13579" sẽ trở thành "1234"

5Và cứ như thế hoàn thành xếp thứ tự.

"Lần đổ xúc xắc thứ hai bắt đầu!" Hồ Tiểu Ngư lại tùy ý đổ xúc xắc, kết quả cuối cùng là 6 nút.

"Tất cả thành viên có số thứ tự lẻ bị loại!" Hồ Tiểu Ngư tuyên bố nói, đáng lẽ 24 thành viên chiến thắng giảm xuống ngay còn 12 người, hơn nữa sẽ tự động xếp lại thứ tự bù vào.

"Lân đổ xúc xắc thứ ba bắt đầu" Hồ Tiểu Ngư tiếp tục tùy ý đổ, sau đó kết quả là 1 nút.

"Tất cả thành viên có số thứ tự chẳn bị loại, và xét đến số người còn lại là 6 người, mở ra lượt cuối cùng, số của xúc xắc tương ứng với số thứ tự chiến thắng" Hồ Tiểu Ngư tuyên bố nói, sau đó đổ xúc xắc.

Kết quả cuối cùng là 4 nút!

Trên màn hình Led của phòng họp lớn hiển thị ngày người chiến thắng, lại là Hồ Tiểu Ngư! Hồ Tiểu Ngư ngây người ra một chút, sau đó vui mừng la lên: "Tôi thắng rồi!"

Trong phòng họp lớn, đại diện của các thành phố khác, cùng với các đại sứ của chính quyền nước ngoài khi đối mặt với kết quả như vậy, khá là nhiều người cũng nhíu mày lại, và bắt đầu thảo luận nhỏ tiếng.

Bởi vì là Hồ Tiểu Ngư đổ xúc xắc, và cuối cùng là Hồ Tiểu Ngư thắng rồi, điều này khiến bọn họ nảy ra cảm giác Hồ Tiểu Ngư đang chơi xấu.

Thế nhưng các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh tất cả đều rất bình tĩnh.

Bởi vì họ đã sớm lĩnh giáo được vận may của Hồ Tiểu Ngư, dựa vào vận may ngút trời của Hồ Tiểu Ngư, thì đó là thắng thoải mái được chứ?

Một đại sứ của chính quyền nước ngoài giơ tay lên ngỏ ý có thắc mắc.

Hồ Tiểu Ngư gọi thẳng: "Xin chào, xin hỏi có việc gì sao?"

"Xin chào, cô Hồ, tôi là Anthony Leno đại sứ của nước Pháp, tôi có một thắc mắc, xin hỏi đấu giá tiếp theo, vẫn là cô đổ xúc xắc sao?" Anthony Leno hỏi bằng tiếng Trung cực kỳ chuẩn.

Hồ Tiểu Ngư lại làm sao không hiểu được ý của đối phương?

Chương 3073: Chơi xấu?

"Đại sứ Anthony là sợ tôi chơi xấu lúc đổ xúc xắc, đúng chứ?" Hồ Tiểu Ngư thẳng thắn hỏi lại.

Anthony đúng thật có sự nghi ngờ như vậy!

Trên thực tế khá là nhiều người có sự nghi ngờ như vậy! Nhưng việc như vậy lại làm sao có thể thừa nhận?

"Cực kỳ xin lỗi, tôi không có nghi ngờ như vậy, chỉ là có một chút thắc mắc" Anthony đáp lại.

Hồ Tiểu Ngư cười đáp lại: "Tôi tin rằng người có nghi ngờ như vậy không chỉ có đại sứ Anthony, chắc là có rất nhiều người ở đây cũng có nghi ngờ như vậy, vậy tôi làm phiền đại sứ Anthony một chút, do đại sứ Anthony phụ trách công tác đổ xúc xắc trong bốn lượt đấu giá tiếp theo."

"Đại sứ Anthony, việc nhỏ như vậy, tôi tin rằng anh không có vấn đề chứ?" Hồ Tiểu Ngư nhìn về phía Anthony Leno.

Anthony đứng dậy: "Không có vấn đề!"

Thế là trong bốn lượt đấu giá tiếp theo, vào lượt cuối cùng, Hồ Tiểu Ngư lại được chọn.

Đối mặt với kết quả như vậy, Hồ Tiểu Ngư trêu ghẹo thẳng: "Cảm ơn sự hợp tác của đại sức Anthony, cảm ơn đại sứ Anthony cố tình chơi xấu, lại giúp tôi được thêm một hạn ngạch"

"Để đảm bảo sự công bằng trên bề mặt, công tác đổ xúc xắc của 5 lượt đấu giá tiếp theo, chúng tôi chọn thêm một người ngoài cuộc tham gia."

Hồ Tiểu Ngư đặc biệt nhấn mạnh "người ngoài cuộc".

Lần đấu giá này của nội bộ câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, làm gì cần người ngoài lo lắng chơi xấu? Chưa thấy các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều không phản đối sao?

Hồ Tiểu Ngư là cá chép của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh!

Tất cả thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều vị vận may của Hồ Tiểu Ngư đánh bại. Dù gì vận may tốt đúng thật là có thể thích làm gì làm!

Đối mặt với sự trêu ghẹo của Hồ Tiểu Ngư, đại sứ Anthony của nước Pháp chỉ có thể bất lực cười đau khổ.

Người thứ hai phụ trách đổ xúc xắc trên sân khấu đến từ giới Đế Đô, hơn nữa là người quen An Lương từng gặp, vị kia là Mộng Tưởng mà cũng là chủ xe 911 Turbos giống An Lương.

Lúc An Lương vừa mới đến Đế Đô, và quen biết với mấy người Lý Tồn Viễn, sau đó lúc xây dựng nhóm lợi ích, Mộng Tưởng cũng là một thành viên được mời.

Tiếc là lúc đó Mộng Tưởng tự từ bỏ cơ hội.

"Anh Mộng Tưởng, quy tắc đều hiểu chứ?" Hồ Tiểu Ngư hỏi.

Mộng Tưởng gật đầu lia lịa: "Tôi hiểu mà"

Mộng Tưởng sẽ chịu trách nhiệm công tác đổ xúc xắc trong 5 lượt, tốc độ của anh đổ tương đối nhanh, sau khi Hồ Tiểu Ngư dặn dò đã bắt đầu đổ.

Chỉ vỏn vẹn 5 phút đồng hồ, 5 lượt đấu giá rút thăm ngẫu nhiên đã kết thúc. Hồ Tiểu Ngư lại lấy được thêm một hạn ngạch!

Trong phòng họp lớn, cho dù là thành viên giới Đế Đô, hay là đại diện của các thành phố khác, cùng với các đại sứ của chính quyền nước ngoài kỳ, đều xì xầm bàn tán về vận may của Hồ Tiểu Ngư.

Lý Hồng Cốc bố của Lý Tồn Viễn nói đùa với Hồ Vân Trí bố của Hồ Tiểu Ngư: "Anh Hồ, Tiểu Ngư nhà anh vận may tốt thật!"

Hồ Vân Trí cười phá lên: "Vận may của Tiểu Ngư đúng thật cực kỳ tốt"

Lâm Hằng bố của Lâm Nghị Lực tiếp lời nói: "Tôi từng nghe Nghị Lực nhà tôi nói qua, Tiểu Ngư vẫn luôn có vận may rất tốt trong các hoạt động của câu lạc bộ, Nghị Lực nhà chúng tôi rất ngưỡng mộ!"

Lý Hồng Cốc cảm thán nói: "Tình hình như vậy ai mà không ngưỡng mộ?"

Lâm Hằng đồng tình: "Có lý! Dù gì dựa vào tình hình hiện tại mà nói, 10 mảnh hoàng kỳ nghìn năm mà cuối cùng đấu giá, về mặt giá cả chắc chắn sẽ vượt quá 4 ức, bây giờ mua với giá 4 ức, thì là lời trắng"

Lý Hồng Cốc cười đùa nói: "Chút nữa giá đấu giá là bao nhiêu, nhà chúng tôi mua lại với giá bấy nhiêu, nhà các anh bán không?"

Lâm Hằng than thở nói: "Nghị Lực nhà chúng tôi còn không trúng lần nào!"

Hồ Vân Trí cười ha ha lên, Lâm Nghị Lực đúng là không trúng được lần nào, Hồ Tiểu Ngư nhà bọn họ đã trúng những ba lần!

Nửa tiếng đồng hồ sau, 30 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm giai đoạn thứ nhất thuộc về câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đã rút thăm ngẫu nhiên hoàn tất, Hồ Tiểu Ngư trở thành người thắng đậm nhất, tổng cộng cô nhận được 6 hạn ngạch, tương đương với một mình chiếm 20% hạn ngạch.

Lý Tồn Viễn và Lâm Nghị Lực, cùng với Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương, tất cả đều rất xui xẻo, bọn họ không lấy được hạn ngạch nào cả.

Lâm Hằng đột nhiên làm động tác bắt tay với Hồ Vân Trí bên cạnh. Hồ Vân Trí hơi mơ màng bắt tay với Lâm Hằng.

Lâm Hằng cười đùa nói: "Hít vận may của anh!"

Hồ Vân Trí câm nín nhìn Lý Hằng: "Bao nhiêu tuổi rồi!"

"Tiểu Ngư nhà anh vận may quá tốt đi!" Lâm Hằng cảm thán nói, "Về tôi nói một chút Nghị Lực nhà chúng tôi, kêu nó bình thường tiếp xúc nhiều một chút với Tiểu Ngư nhà anh"

Hồ Vân Trí lộ ra nét mặt bất lực, ông than thở nói: "Nó còn dây dưa không dứt với Vân Hải Dương của nhà họ Vân, tôi nghĩ thôi cũng thấy đau đầu."

Lý Hồng Cốc ở bên cạnh an ủi nói: "Việc của người trẻ, thì để người trẻ bọn họ tự xử lý."

Nói đến đây, Lý Hồng Cốc nhỏ tiếng nói: "Dù gì nhà họ Triệu cũng xử lý như vậy mà."

Hồ Vân Trí thở dài một cái: "Nếu không còn có thể làm gì?"

Lầm Hằng cũng cảm thán nói: "Thời đại khác rồi, người trẻ có suy nghĩ của mình rồi."

Sau khi đấu giá rút thăm ngẫu nhiên giai đoạn thứ nhất thuộc về câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh kết thúc, Hồ Tiểu Ngư lấy micro nói rõ: "Tiếp theo sẽ bắt đầu đấu giá rút thăm ngẫu nhiên giai đoạn thứ hai thuộc về giới Đế Đô, xin mời tất cả thành viên tham gia đấu giá báo danh"

"Thời gian báo danh 2 phút, quá thời gian xem như tự động từ bỏ" Hồ Tiểu Ngư nhắc nhở nói.

Thế nhưng chỉ vỏn vẹn 1 phút sau đó, tổng cộng hơn 300 người báo danh kết thúc.

Chương 3074: Cá chép thật!

"Vẫn là quy tắc cũ, mỗi lần đổ xúc xắc loại đi 50% thành viên, đến khi cuối cùng số thành viên nhỏ hơn 6 người, chúng ta mới rút thăm người chiến thắng cuối cùng" Hồ Tiểu Ngư nói rõ quy tắc.

"Để công bằng, giai đoạn này có 60 lượt đấu giá, mỗi lượt sẽ thay đổi một người đổ xúc xắc, sẽ do ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chúng tôi rút thăm ngẫu nhiên thành viên ở hiện trường, xin các thành viên được rút thăm chuẩn bị kỹ càng" Hồ Tiểu Ngư tuyên bố nói.

"Người đổ xúc xắc đầu tiên là số 194... Ủa?" Hồ Tiểu Ngư thắc mắc một tiếng, bởi vì số 194 là Vân Hải Dương.

Vân Hải Dương đi thẳng lên sân khấu, anh chủ động mở lời: "Quy tắc tôi đều hiểu, tôi là người máy đổ xúc xắc không có cảm xúc, chỉ chịu trách nhiệm đổ xúc xắc"

Hồ Tiểu Ngư liếc nhìn Vân Hải Dương mọt cái: "Thế thì bắt đầu đi Vân Hải Dương bắt đầu lần đổ xúc xắc đầu, đổ ra 3 nút, loại hết tất cả người tham gia có số thứ tự là chẵn.

Sau khi Vân Hải Dương đổ xúc xắc lần thứ sáu, người tham gia đấu giá còn dư 5 người, không đủ 6 số tương ứng trên xúc xắc.

Đối mặt với tình hình như vậy, Hồ Tiểu Ngư bắt đầu nói rõ bổ sung quy tắc.

Trong phòng họp lớn, khi lượt đầu tiên rút thăm ngẫu nhiên giai đoạn thứ hai thuộc về giới Đế Đô tiến hành đến lần đổ xúc xắc thứ sáu, chỉ còn có 5 người may mắn còn lại.

Đối mặt với tình hình như vậy, Hồ Tiểu Ngư đã tiến hành giải thích: "Hiện tại chỉ còn 5 người may mắn, nếu xúc xắc đổ ra 6 nút, sẽ đổ xúc xắc lại, từ 5 người may mắn chọn một người làm người chiến thắng cuối cùng"

Sau khi Hồ Tiểu Ngư nói xong, đã làm một động tác mới với Vân Hải Dương.

Vân Hải Dương tùy ý đổ xúc xắc, khiến cho xúc xắc không ngừng chuyển động trong bể thủy tinh, camera HD theo dõi ghi lại tình hình của xúc xắc, để tất cả mọi người có thể xem trên màn hình hoặc trực tiếp sự thay đổi của xúc xắc.

Kết quả cuối cùng là 2 nút, nghĩa là thành viên có số thứ tự là số 2 chiến thắng.

Trên màn hình xuất hiện thành viên có số thứ tự là số 2, thành viên này lại là Hồ Tiểu Ngưt Hồ Tiểu Ngư lại một lần nữa lấy được lộc khai trưởng!

Đối mặt với tình hình như vậy, trong phòng họp lớn có khá nhiều người phát tỏ ra kinh ngạc và chất vấn, tiếc là cách đổ xúc xắc đã cực kỳ công bằng, hơn nữa xúc xắc đã sớm được kiểm tra qua rồi, đúng thật không có bất kỳ vấn đề gì.

"Quào!

"Hả??"

"Điều này..."

"Không phải chứ?"

"Tôi đã không còn gì để nói nữa rồi!"

"Tôi ói đây!"

"Điều này không thể nào!"

"Tiểu Ngư, vị thần trường tồn!"

"Vận may này đúng thật lợi hại!"

"Có vận may như vậy không đi mua vé số?"

"Mua vé số lời nhiều bằng cái bây giờ?"

Lý Hồng Cốc than thở nói: "Anh Hồ, Tiểu Ngư nhà anh cũng ác quá đi chứ?"

Hồ Vân Trí cười ha ha: "Được nhường được nhường!"

Lâm Hằng không nhịn được đưa tay ra lần nữa: "Chúng ta bắt tay lần nữa!"

Hồ Vân Trí cũng không để tâm bắt tay với Lâm Hằng, sau đó lúc lượt thứ tư, Lâm Nghị Lực lại thắng lợi!"

"Ha ha ha ha!" Lâm Hằng đắc ý cười nói: "Cảm ơn anh Hồ!"

"Như vậy cũng được?" Lý Hồng Cốc đáng lẽ không tin nhưng mê tin dị đoan như vậy, nhưng có tiền lệ Lâm Hằng ở phía trước, nên ông cũng đưa tay ra với Hồ Vân Trí: "Anh Hồ, chúng ta cũng bắt tay một chút?"

Hồ Vân Trí cũng không keo kiệt, ông đưa thẳng tay bắt tay với Lý Hồng Cốc.

Lúc lượt thứ mười, Lý Tồn Viễn quả nhiên thắng.

"Điều này..." Hồ Vân Trí hơi mơ màng rồi, không lẽ ông thực sự có vận may như vậy?

"Anh Hồ!"

"Lão Hồ!"

Lý Hồng Cốc và Lâm Hằng đều nhiệt tình hình Hồ Vân Trí.

Hồ Vân Trí hai tay đan chéo để dưới nách, từ chối ý định bắt tay lần nữa: "Hụ hụ, các anh đó, đừng có làm mấy trò mê tín!"

Lâm Hằng phản bác nói: "Đương nhiên không phải là mê tín, tôi chỉ là muốn bắt tay với anh một chút, bày tỏ một chút tình hữu nghị của hai bên chúng ta."

Lý Hồng Cốc khẳng định nói: "Anh Hồ, chúng ta đã quen biết vài chục năm, bắt tay một chút có vấn đề gì sao?"

Trước khi Hồ Vân Trí bắt tay, Hồ Tiểu Ngư lại một lần nữa nhận được thắng lợi cuối cùng.

Đối mặt với tình hình như vậy, hai tay của Hồ Vân Trí càng nắm chặt hơn, từ chối bắt tay với Lâm Hằng, cùng với Lý Hồng Cốc, tránh bị hai người hút mất vận may.

Gần một tiếng rưỡi đồng hồ, đấu giá ngẫu nhiên giai đoạn thứ hai thuộc về giới Đế Đô kết thúc, trong 60 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm được rút thăm ngẫu nhiên, Hồ Tiểu Ngư lại thắng đậm, lấy được tận 5 mảnh!

Tuy rằng về mặt số lượng mà nói nhìn có vẻ như vận may của Hồ Tiểu Ngư hơi tệ một chút, dù gì trong trường hợp tận 60 mảnh, Hồ Tiểu Ngư chỉ lấy được 5 mảnh, tương đương với tỷ lệ 8.33%, thấp hơn nhiều so với tỷ lệ 20% của giai đoạn thứ nhất.

Nhưng phải biết rằng người tham gia giai đoạn thứ nhất chỉ có vỏn vẹn 47 người, nhưng người tham gia giai đoạn thứ hai có đến 320 người, số người hơn gấp 6 lần so với giai đoạn thứ nhất.

Sau khi suy nghĩ tổng hợp cả tình hình người tham gia vào, mới có thể phát hiện vận may của Hồ Tiểu Ngư rốt cuộc quá đáng cỡ nào, chỉ có thể Hồ Tiểu Ngư trong đấu giá rút thăm ngẫu nhiên giai đoạn 1 và giai đoạn 2 giết điên rồi! Trải nghiệm của các người tham gia khác thực sự là quá tệ đi.

"Tiếp theo là đấu giá công khai của giai đoạn 3, tổng cộng có 10 mảnh hoàng kỳ nghìn năm, cho phép tất cả người ngoài người tham gia giai đoạn 1 và giai đoạn 2 tham gia." Hồ Tiểu Ngư tuyên bố tình hình.

Chương 3075: Giết điên rồi à!

"Đấu giá công khai giai đoạn 3 sẽ sử dụng mô hình đấu giá, đồng thời, sau khi đấu giá thành cộng, trong vòng 10 phút hãy giao nộp 50% tiền đặt cọc, và giao nộp toàn bộ số tiền đấu giá trong vòng 24 giờ đồng hồ, nếu không hủy bỏ tư cách nhận đấu giá, và không hoàn trả tiền đặt cọc." Hồ Tiểu Ngư bổ sung.

"Dưới đây xin mời ngài Chu Thâm của hãng đấu giá Gia Duyệt lên chủ trì đấu giá công khai của giai đoạn 3. Hồ Tiểu Ngư chuẩn bị xuống sân khấu.

Chu Thâm đến từ nhà họ Chu, ông ta là chú của Chu Vinh Hoa, từng làm việc 12 năm ở công ty đấu giá cỡ lớn ở nước ngoài, sau đó về nước sáng lập ra hãng đấu giá Gia Duyệt "Kính thưa các vị khách quý, cùng với các đại sứ đến từ nước ngoài, chào mừng mọi người đến với buổi đấu giá cá nhân của chỉ hoàng nghìn năm lần này, tôi biết mọi người đều đang quan tâm đến hoàng kỳ nghìn năm, nên chúng ta đi thẳng vào giai đoạn đấu giá" Chu Thâm không mò mẫm, ông tuyên bố thằng vào giai đoạn đấu giá.

"Về tác dụng của hoàng kỳ nghìn năm, chúng tôi không tường thuật nhiều nữa, giai đoạn này mỗi lần đấu giá một mảnh hoàng kỳ nghìn năm, giá khởi điểm của mỗi mảnh là 4 ức nhân dân tệ, tiếp theo là mảnh hoàng kỳ nghìn năm đầu tiên, mỗi lần ra gia không thấp hơn 500 vạn." Chu thầm nói rõ quy tắc đấu giá.

Giá cả của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đã sớm được định ở mức 4 ức nhân dân tệ, tất nhiên không làm mấy trò đấu giá khởi điểm 0 đồng rồi, giá khởi điểm được đặt thẳng ở độ cao 4 ức.

Hơn nữa còn thiết lập mỗi lần ra giá thấp nhất tặng ở mức 500 vạn, từ đó lên kế hoạch nâng cao giá một bước nữa.

Giá cả của hoàng kỳ nghìn năm đã từng được định giá qua một lần trong Deepweb, bây giờ đấu giá khởi điểm thẳng bằng giá đã được định, hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì.

Sau khi Chu Tâm tuyên bố bắt đầu đấu giá, giá cả trên màn hình lớn đã liên tục được làm đới.

Lần đấu giá này của hoàng kỳ nghìn năm không giống như đấu giá truyền thống, mỗi người tham gia có tư cách, đều có thể ra giá trực tiếp thẳng trên ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.

Giá cả cao nhất sẽ được hiển thị trên màn hình lớn, và dùng chế độ nêu tên.

Chẳng hạn như giá cao nhất hiện tại là 4.35 ức, người ra giá là Mã Dậu đến từ Thâm Quyến. Người trong ngành đều biết người này là người đại diện của ngài tiểu Mã kia.

Ngài tiểu Mã từng đăng quang vị trí người giàu nhất: "chỉ có" 4.35 ức tất nhiên không phải là vấn đề gì.

Thế nhưng giá cả 4.35 ức nhanh chóng được làm mới, đại sứ Scott Barnes đến từ nước Anh phá vỡ, giá cả đi thẳng đến 4.45 ức nhân dân tệ.

Nữ hoàng Elizabeth của nước Anh ra tay rồi!

Đối mặt với sự ra tay của nữ hoàng Elizabeth, những người tham gia khác suy nghĩ một chút, đã dừng ra giá. Dù gì giá được định hiện tại của hoàng kỳ nghìn năm là 4 ức nhân dân tệ, bây giờ đã cao hơn 4500 vạn, hơn nữa là mảnh đầu tiên, nếu tiếp tục tăng giá, dường như có chút không đáng?

Vậy nên mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đầu tiên đã được đại sứ Scott Barnes thành công gặt hái!

"Chúc mừng đại sứ Scott!" Chu Thâm bày tỏ chúc mừng đầu tiên, sau đó bổ sung nói: "Xin đại sứ Scott giao nộp 50% tiền đặt cọc trong vòng 10 phút để khóa kết quả đấu giá, nếu không đấu giá vô hiệu, sau đó chúng tôi sẽ đấu giá lại"

Scott mở lời thẳng đáp lại: "Chúng tôi chỉ trả toàn bộ ngay, xin hỏi sau khi chỉ trả toàn bộ, làm sao để nhận được hoàng kỳ nghìn năm?"

Chu Thâm là một người đấu giá, tất nhiên là anh được cho biết trước câu trả lời của những câu hỏi cơ bản này.

"Nếu là sau khi chỉ trả toàn bộ, nhanh nhất có thể có được ngay mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm sau khi kết thúc buổi đấu giá, người bán sẽ chịu trách nhiệm chuyển đến bất kỳ một địa điểm nào trong phạm vi Đế Đô." Chu Thâm đáp lại.

Scott tiếp lời ngay: "Được, chúng tôi sẽ chỉ trả toàn bộ ngay, xin người mua đưa mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đến lãnh sứ quán nước Anh chúng tôi ngay."

"Nhận thông tin" Chu Thâm đáp lại: "Tiếp đến bắt đầu đấu giá mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm thứ hai, vẫn là nguyên tắc cũ, xin mọi người tự tiến hành ra giá, và chú ý đồng hồ đếm ngược trong trang đấu giá"

Chưa đến 1 phút sau đó, khi mảnh cắt chỉ hoàng nghìn năm thứ hai đang được đấu giá, trên màn hình lớn xuất hiện một thông tin.

"Mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đầu tiên: Giá giao dịch thành công 4.45 ức - người nhận đấu giá: Scott Barnes - đã thanh toán thành công."

Sau khi thông tin này được đưa ra, giá cả của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm thứ hai nhanh chóng lên đến mốc giá 4.45 ức.

Giá cả này lại xuất hiện sự ngưng lại tạm thời, rõ ràng là chịu ảnh hưởng của giá mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đầu tiên, cuối cùng giá giao dịch thành công vẫn duy trì ở độ cao 4.45 ức.

Người nhận đấu giá cuối cùng là Mã Dậu, người đại diện của vị tiểu Mã kia.

Mã Dậu giống như đại sứ Scott vậy, nhanh chóng chỉ trả toàn bộ, ngoài ra còn ủy thác công ty vận tải Thể Quyết Đạt thông qua ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, vận chuyển mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm đến Thâm Quyến.

Công ty vận tải Thể Quyết Đạt là doanh nghiệp của bên quân đội, công ty này chịu trách nhiệm vận chuyển, về mặt tính an toàn chắc chắn không có vấn để!

Sau khi đấu giá của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm thứ hai hạ màn, đấu giá của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm thứ ba xuất hiện một chút sóng gió, đột phá giá 4.45 ức, đến độ cao 4.55 ức.

Và ngày càng số lượng của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm càng ít, giá cả càng cao.

Bình Luận (0)
Comment