Giá của mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm kế chót đã đến mức độ 4.95 ức, giá này thực ra đã hơi quá đáng, tương đương với mức tăng giá 23.75%. Dù gì trước đó giá của tận 90 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm được giao dịch thành công với giá 4 ức, bây giờ phải đến giá 4.95 ức, thì đó đúng thật là có hơi quá đáng một chút nhỉ?
Thế nhưng khi mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm cuối cùng lộ diện, nữ hoàng Elizabeth đáng lẽ đã nhận được 1 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm lên sân lần nữa.
Đại sứ Scott Barnes kéo thẳng giá lên mức độ 5 ức.
Giá này khiến những người khác đều im lặng.
Bao gồm Kenta Takeda đến từ Nhật Bản cũng giữ im lặng, vừa nãy ông đã dùng 4.85 ức nhận được một mảnh, đáng lẽ còn muốn nhận thêm một mảnh, thế nhưng bây giờ nhìn có vẻ dường như hơi khó?
Kenta Takeda thử tăng thêm 500 vạn thử, giá này đã vượt mức giới hạn tâm lý của nguyên thủ tướng Nhật Bản, nhưng mà chỉ là thử lần cuối một chút mà thôi.
Thế nhưng đối mặt với sự tăng giá của Kenta Takeda, Scott Barnes không hề do dự tăng 1500 vạn, khiến cho giá lên đến mốc 5.2 ức nhân dân tệ đầy ý nghĩa.
Giá này cũng là giá cuối cùng, dù gì đã tăng đến mức 30%.
Nhận thức giá trị của hầu hết người tham gia đấu giá đối với hoàng kỳ nghìn năm, vẫn còn định nghĩa ở 4 ức nhân dân tệ trước đó.
"Ngài Chu, chúng tôi đã trả hết toàn bộ, xin người mua cũng giao mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm thứ hai đến lãnh sứ quán nước Anh của chúng tôi." Scott Barnes chủ động mở lời.
Chu Thâm cười đáp lại: "Dạ vâng, không có vấn đề!"
Tại vị trí trong góc của phòng họp lớn, An Lương nhỏ tiếng nói với Triệu Uyển Hề: "Chúc mừng!"
Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương một cái, cô hơi đau đầu đáp lại: "Tuy rằng đột nhiên lời một khoản lớn, nhưng thực ra cũng khá phiền đó!"
"Versailles?" An Lương trêu ghẹo.
Buổi đấu giá hoàng kỳ nghìn năm lần này sẽ mang đến lượng lớn hiện kim cho nhà Triệu Uyển Hề, trong đó giá của 90 mảnh đều là 4 ức nhân dân tệ, đó đã là tận 360 ức.
Giá trung bình của 10 mảnh hoàng kỳ nghìn năm giai đoạn 3 đấu giá công khai là 4.85 ức, nghĩa là có tổng thu nhập 4.85 ức.
Tổng thu nhập cuối cùng là 408.5 ức nhân dân tệ.
Nhà Triệu Uyển Hề tất nhiên không thể nào làm thao tác trốn thuế gì đó, nên thu nhập nhận được từ lần đấu giá này sẽ thu thuế 20% căn cứ vào hạng mục thu thuế [tài sản chuyển nhượng], tổng cộng cần đóng 81.7 ức nhân dân tệ.
"Khoản tiền ngoài ý muốn này, thực ra nên là của anh" Triệu Uyển Hề nhìn về phía An Lương.
An Lương vẫy vẫy tay: "Vấn đề này dừng thảo luận, trước đó anh đã nói rồi, những hoàng kỳ nghìn năm này chỉ đại diện cho tấm lòng của anh, nhà của em xử lý thế nào, thì đó là việc nhà của em.
"Nhưng mà" Triệu Uyển Hề vừa mới mở miệng, đã bị An Lương cắt ngang.
"Không có nhưng mà" An Lương áp sát vào tai Triệu Uyển Hề, anh hạ giọng xuống nói: "Hiện tại khả năng sinh lời của công ty đầu tư An Tâm cực kỳ khả quan, nếu không có gì ngoài ý muốn, lợi nhuận của năm nay có thể vượt qua cả thu nhập trong buổi đấu giá của nhà em"
"Hả?" Triệu Uyển Hề ngạc nhiên nhìn về phía An Lương.
Trong lúc An Lương thì thầm trao đổi với Triệu Uyển Hẻ, Triệu Hưng Quốc bước lên sân khấu tuyên bố tặng 26.8 ức nhân dân tệ xây dựng một quỹ từ thiện đối với nhóm người khó khăn trong y tế trong phạm vi toàn quốc.
Quyết định này khiến cho buổi đấu giá lần này bế mạc viên mãn, buổi đấu giá kết thúc lúc sáng sớm.
An Lương và Triệu Uyển Hề núp trong góc, bọn họ không gấp rời khỏi, bây giờ đang là giờ cao điểm rời khỏi, bọn họ không đi chung cho vui.
"Chút nữa anh đến nhà em?" Triệu Uyển Hề chủ động đưa ra lời mời.
An Lương từ chối đáp lại: "Nghĩ cái gì chứ?"
Mặt Triệu Uyển Hề đỏ ửng lên: "Em không có..."
"Ý của em là giờ khá muộn rồi, anh về có làm phiền đến bọn họ không?" Triệu Uyển Hề bổ sung nói.
"Hai người họ chưa từng nói cho em nghe?" An Lương hỏi ngược lại.
"Hửm?" Triệu Uyển Hề thắc mắc.
An Lương cười nói rõ: "Nếu trong trường hợp anh về muộn, anh đều ngủ ở phòng khách cả."
"Hả?" Triệu Uyển Hề ngạc nhiên nhìn An Lương, sau đó cô không nhịn được nở nụ cười: "Anh cũng có lúc ngủ phòng khách à?"
"Anh nghi ngờ em đang bêu xấu anh!" An Lương cố tình hừm hừm nói.
Triệu Uyển Hề cười không nói gì.
"Đúng rồi, vừa nãy em đang nói gì?" An Lương kéo chủ đề về, "Buổi đấu giá lần này, nhà em đóng thuế theo pháp luật, và còn quyên góp 26.8 ức thành lập quỹ từ thiện, còn có phiền phức gì?"
Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương một cái: "Anh cố tình giả vờ, hay là biết rồi còn hỏi?"
"Anh thực sự không biết." An Lương gãi đầu.
"Thực sự không biết?" Triệu Uyển Hề nghi ngờ nhìn An Lương.
"Thực sự không biết!" An Lương khẳng định gật đầu.
"Ảnh hưởng của việc anh tặng quà lần này cực kỳ lớn, em lo lắng những người khác của giới Đế Đô." Triệu Uyển Hề nói được một nửa.
An Lương cười phá lên: "Em lo lắng các nhà khác của giới Đế Đô có ý đồ với an?"
"Như vậy đã bắt đầu ghen rồi?" An Lương trêu ghẹo.
Triệu Uyển Hề do dự một chút, mới đáp lại nói: "Tình hình của giới Đế Đô tương đối phức tạp, Vân Hải Dương chính là một ví dụ.
"Hai người bố em và anh em đều biết tình hình của anh, bao gồm việc của Tư Vũ và Sương Sương, nhưng bọn họ có thể giả vờ như không biết." Triệu Uyển Hề hạ giọng xuống nói.
An Lương mới hiểu ra mọi chuyện, nghĩa bóng của Triệu Uyển Hề là người trong giới Đế Đô thì có phiền phức, nhưng ngoài giới Đế Đô thì mắt nhắm mắt mở?
Chương 3077: Đương nhiên là ngủ phòng khách!"Em nghĩ nhiều quá rồi, vừa nấy anh thực sự không phải biết rồi còn hỏi, bởi vì hai người chúng ta có sự chênh lệch tình báo." An Lương bổ sung nói rõ: "Anh đã không còn nhiều hoàng kỳ nghìn năm như vậy!"
"Anh còn có bao nhiêu?" Triệu Uyển Hề hiếu kỳ hỏi: "Nếu không tiện nói, anh cứ giữ bí mật."
An Lương không giữ bí mật nói: "Còn có 97 mảnh"
"Lại còn nhiều như vậy sao!" Triệu Uyển Hề ngạc nhiên.
"Thực ra cũng không nhiều rồi!" An Lương thở dài một hơi: "Gần đây các hành động truy tìm hoàng kỳ nghìn năm đều thất bại hết, bọn anh đã điều tra 119 khu vực, nhưng tất cả đều không có hoàng kỳ nghìn năm"
"Cảm ơn." Triệu Uyển Hề cảm kích nói, trong trường hợp hoàng kỳ nghìn năm quý hiếm như vậy, An Lương để bày tỏ tấm lòng với cô, tặng một lần 130 mảnh cắt, đó đúng thật là một phần quà hậu hĩnh.
"Bố em qua rồi, anh không đưa em về nha, ngày mai gặp." An Lương nhắc nhở Triệu Uyển Hẻ.
Đợi lúc Triệu Hưng Quốc bước đến, An Lương chủ động chào hỏi, "Chú Triệu!"
Triệu Hưng Quốc mặt nở nụ cười đáp lại: "Chút nữa cùng ăn khuya?"
An Lương phủ định đáp lại: "Cũng không sớm nữa, chú Triệu nghỉ sớm một chút, sau này mới đi đến nhà làm phiền chú Triệu nữa."
"Cũng được!" Cho dù bị từ chối, nhưng Triệu Hưng Quốc vẫn cười trả lời: "Lúc nào cháu có thời gian thì qua cùng với Uyển Hề"
"Dạ vâng, cảm ơn chú Triệu" An Lương đáp lại, sau đó bổ sung nói: "Chú Triệu, thôi cháu không tiễn mọi người nha, cháu cũng chuẩn bị về nghỉ ngơi"
Triệu Hưng Quốc gật đầu: "Không có vấn đề!"
Sau khi tạm biệt với cả nhà Triệu Uyển Hề, anh dặn dò Tần Thiên Tường quay về căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh, thời gian này về, đương nhiên là anh ngủ phòng khách rồi!
Nhà khách quốc gia.
Sau khi An Lương rời khỏi, cả nhà Triệu Uyển Hề cũng chuẩn bị về biệt thự của đường Tây Nhị. Triệu Đống Lương chịu trách nhiệm lái xe, Triệu Hưng Quốc ngồi ở ghế phụ, Triệu Uyển Hề ngồi ở ghế sau.
Lúc ở trên đường, Triệu Hưng Quốc chủ động mở miệng: "Uyển Hề, con suy nghĩ xong rồi à?"
Triệu Uyển Hề hít một hơi thật sâu: "Con đã suy nghĩ kỹ rồi!"
Triệu Hưng Quốc nhắc nhở nói: "Tuy rằng Tiểu An rất ưu tú, nhưng cậu ấy cũng có một chút vết nhơ, con có thể chấp nhận những vết nhơ này không?"
Triệu Đống Lương mở lời theo: "Em nên biết tình hình của cậu ta, ngoài ở Đế Đô ra, cho dù là Thiên Phủ, hay là Thịnh Khánh, thậm chí là Ma Đô, cậu ấy cũng có một chút vấn đề nhỏ."
Triệu Uyển Hề hừ nhẹ một tiếng: "Triệu Đống Lương, anh có tư cách gì mà nói những việc như vậy?"
Triệu Uyển Hề tiếp tục nói: "Bố phê bình cậu ấy, đó là bố cây ngay không sợ chết đứng, nhưng Triệu Đống Lương, việc của anh, anh tưởng em không biết, hay là bố không biết, hoặc là chị dâu không biết?"
Triệu Đống Lương im lặng không lên tiếng.
"Phạm Ngọc Hương? Nhan Vũ Vân? Còn cần em nói tiếp không?"
Triệu Uyển Hề hừ nhẹ nói ra những cái tên.
"Hụ hụ!" Triệu Hưng Quốc cố tình ho cắt ngang Triệu Uyển Hề, "Được rồi được rồi, Uyển Hề, chừa lại một chút mặt mũi cho anh con!"
Triệu Đống Lương không dám nói gì nữa, anh hơi bị bất ngờ rồi, thì ra việc của anh mọi người đều biết? Đáng lẽ Triệu Đống Lương còn tưởng mình làm rất cẩn thận chứ!
"Đống Lương, một số chuyện, Uyển Oánh không có nói con, nhưng con cũng nên biết điểm dừng" Triệu Hưng Quốc nhắc nhở nói.
"Uyển Oánh là cô gái tốt, bố và mẹ con, còn có ông nội con đều rất thích cô ấy" Triệu Hưng Quốc nhắc nhở lần nữa.
Triệu Uyển Hề ở bên cạnh đâm thêm nhát: "Có phải anh tưởng rằng anh làm rất kín, không ai chú ý đến anh?"
Triệu Đống Lương không nhịn được hỏi: "Anh lộ ra manh mối ở đâu rồi?"
"Nếu muốn người khác không biết, trừ khi mình đừng làm!" Triệu Uyển Hề đáp lại: "Thực ra trước kia anh che giấu rất tốt, dù gì anh rất tiết chế, quản lý thời gian nghiêm ngặt"
"Nhưng sau khi tinh chất Đông Thanh Tử năm ngoái, cùng với nhựa đào năm nay ra mắt, tình hình của anh không ổn, đặc biệt là anh lấy được quá nhiều phần thông quá các thành viên khác của câu lạc bộ, nhưng việc như vậy sẽ lộ ra phong phanh"
Triệu Uyển Hề nhắc nhở nói.
"Vậy chị dâu của em.." Triệu Đống Lương hơi ngượng ngùng.
"Em và Trần Tư Vũ, còn có Ninh Nhược Sương, cùng với Tống Thiến, thậm chí là Lương Tuyết đều là bạn tốt" Triệu Uyển Hề dường như hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Triệu Hưng Quốc thở dài: "Đống Lương, sau này con đối xử với Uyển Oánh tốt một chút."
Triệu Đống Lương gật đầu lia lịa: "Con biết mà!"
Căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Lúc An Lương về đã gần 1 giờ rưỡi sáng, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương lại đều ở phòng ngủ chính của nhà số 8806, bọn họ đều đã ngủ rồi, An Lương tất nhiên cũng không làm phiền bọn họ. Sau khi tắm rửa trong nhà vệ sinh phòng khách, đã nghỉ ngơi ở phòng khách.
Ngày hôm sau.
Vừa qua 7 giờ sáng.
An Lương cảm thấy đầu mũi nhột nhột, đợi sau khi anh mở mắt ra, mới phát hiện là con mèo lớn Đế Đô Trần Tư Vũ này dùng tóc nghịch cánh mũi anh.
"Trần Tư Vũ!" An Lương hừm hừm ôm lấy con mèo lớn Đế Đô.
Trần Tư Vũ vội vàng xin tha: "An đại sư, em sai rồi, anh mau thả em ra"
An Lương cười hề hề một cái: "Em tưởng rằng em còn có thể chạy thoát sao?"
Trần Tư Vũ xin tha lần nữa: "An đại sư, em còn phải đi học, hôm nay không đi trễ được đâu."
An Lương vẫn không thả Trần Tư Vũ ra: "Em biết lỗi chưa?"
"Biết rồi, biết rồi, em... em tối nay mới đền tội, em thực sự không muốn đi trễ." Trần Tư Vũ đáng thương xin tha mạng.
An Lương cuối cùng cũng thả con mèo lớn Đế Đô này ra: "Chiều nay mấy giờ tan học?"
"Khoảng 6 giờ." Trần Tư Vũ đáp lại.
An Lương cười đáp lại: "Vậy 5 giờ anh qua."
"Vậy cô Tôn chắc chắn phải than thở." Trần Tư Vũ cười phá lên.
Chương 3078: Người phụ nữ tốt!"Cô ấy than thở là việc của cô ấy, anh đến là việc của anh" An Lương không để tâm nói: "Tối nay em muốn ăn gì?"
Trần Tư Vũ tùy ý đáp lại nói: "Chị Uyển Hề nói mời chúng em ăn tối.
"Triệu Uyển Hề này..." An Lương than thở nói: "Em có biết không, cô ấy cũng thích anh?"
"Em biết mà!" Trần Tư Vũ cười đáp lại.
"Em không để tâm?" An Lương hỏi ngược lại.
"Anh còn thích em không?" Trần Tư Vũ không trả lời, cô nhìn thẳng vào mắt An Lương, nghiêm túc hỏi.
"Đương nhiên!" An Lương sờ nhẹ tóc của Trần Tư Vũ, sau đó ôm cô vào lòng lần nữa.
Trần Tư Vũ thoải mái e ấp vào trong lòng An Lương, mặt cô tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
"Nếu anh thích em, tại sao em phải để tâm?" Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
Trước đó cô có thể chấp nhận Ninh Nhược Sương, còn có thể im lặng cho phép Tống Thiến, đương nhiên cũng có thể chấp nhận Triệu Uyển Hề. Thực ra Trần Tư Vũ cực kỳ hiện đại, cô biết thành tựu của An Lương cực kỳ cao, thậm chí cô còn biết sau này An Lương không thể danh chính ngôn thuận cưới cô, nhưng thế thì đã làm sao?
Chỉ cần An Lương còn thích cô ấy, thì cô đồng ý ở bên cạnh An Lương!
"Xin lỗi" An Lương nhẹ nhàng nói.
"Không sao đâu." Trần Tư Vũ dịu dàng đáp lại: "Trước đó lúc chị Uyển Hề tiếp xúc với chúng em, em và Sương Sương, cùng với Thiến Thiến đã biết sẽ có ngày xảy ra kết quả như vậy."
"Sau khi chúng em tiếp xúc với chị Uyển Hề phát hiện cô ấy người rất tốt, tính cách cũng rất ôn hòa, nên chúng em không ngại" Trần Tư Vũ bổ sung nói.
An Lương bị sự chu đáo của Trần Tư Vũ cảm động đến không biết nên nói gì. Có thể đây chính là người phụ nữ tốt nhỉ?
Sự dịu dàng và chu đáo của Trần Tư Vũ khiến cho An Lương cảm động vô cùng.
Đối mặt với người phụ nữ tốt như Trần Tư Vũ, An Lương còn cầu xin gì chứ?
Chỉ có thể nói người đàn ông tốt gặp người phụ nữ tốt, chính là việc hạnh phúc nhất trên thế giới nà!
"An đại sư, sau này anh không được ăn hiếp em!" Trần Tư Vũ e ấp trong lòng An Lương, cô cố tình ấm ức nhìn An Lương.
Con mèo lớn Đế Đô này biết nhõng nhẽo nhất, An Lương cũng thích được cô nhõng nhẽo.
Đối mặt với sự nhõng nhẽo của mèo lớn Đế Đô, An Lương ôm chặt lấy cô: "Yên tâm, anh sẽ không để em bị ăn hiếp đâu."
Hai người e ấp với nhau, gần 5 phút sau, Ninh Nhược Sương bước đến trước cửa nhắc nhở nói: "Hai người mau dậy đi, bữa ăn sáng đã được đưa qua rồi."
Trần Tư Vũ đỏ mặt ngay giãy giụa thức dậy.
An Lương thì vẫy tay với Ninh Nhược Sương: "Sương Sương, em qua đây một chút"
Ninh Nhược Sương làm sao có thể không biết chiêu trò của An Lương?
"Không!" Ninh Nhược Sương hứ nhẹ một tiếng, cô liếc nhìn An Lương một cái: "Em cũng phải đến trường, gần đây em tập múa hơi bận"
"Được thôi, anh rửa mặt trước, các em ăn sáng trước đi" An Lương đáp lại.
An Lương rửa mặt rất nhanh, dù gì là con trai.
Đợi An Lương rửa mặt xong xuôi đến phòng khách, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đang lột trứng cút phá lấu cho anh.
Nếu là những thứ như là tôm và cua, tất nhiên là An Lương chịu trách nhiệm lột vỏ, nhưng những thứ dễ bóc vỏ giống như trứng, thì là bọn họ lột vỏ cho An Lương.
An Lương vừa uống sữa đậu nành, vừa ăn trứng cút phá lấu, anh tùy ý hỏi: "Tư Vũ, gần đây em tập đàn thế nào rồi?"
Trần Tư Vũ đắc ý đáp lại: "Đương nhiên là rất tốt rồi!"
"Cô Tôn dạo này lúc nào cũng khen ngợi em, cô Tôn nói là, trình độ hiện tại của em, nếu đặt trong cuộc thi piano quốc tế, thì có thể đi vào top 10" Trần Tư Vũ vui vẻ bổ sung.
"Vậy nên năm sau có tự tin không?" An Lương tiếp tục hỏi.
"Ừm Trần Tư Vũ tự tin vô cùng nói.
"Ngày mai chắc chắn có thể đi vào top 8, chỉ cần vào top 8, thì có thể vào cuộc thì biểu diễn, nhưng cuối cùng có thể lấy được hạng nhất không, em cũng không thể xác định"
Dựa vào quy chế cuộc thi của cuộc thi piano quốc tế, top 8 cần vào cuộc thi biểu diễn, cuối cùng thành tích được quyết định dựa vào tỷ lệ được phiếu của cuộc thi biểu diễn, vậy nên tồn tại nhiều biến số.
"Sương Sương thì sao?" An Lương lại quan tâm đến Ninh Nhược Sương: "Gần đây em tập thế nào rồi?"
Ninh Nhược Sương thở dài một cái: "Thực ra em cảm giác cũng khá được, nhưng tình hình trong lĩnh vực vũ đạo của tụi em khác, đặc biệt là đi con đường múa đơn"
Ninh Nhược Sương tiếp tục nói: "Thông thường mà nói trong buổi tiệc liên hoan cỡ lớn hầu hết là múa đôi hoặc là múa nhóm, tiết mục múa đơn thông thường chỉ có một, vậy nên cạnh tranh của múa đơn cực kỳ kích liệt, chắc chắn phải là đỉnh của chóp, mới có cơ hội thành công"
Thực ra Ninh Nhược Sương không có nói việc mối quan hệ, trong lĩnh vực múa đơn cũng tồn tại mối quan hệ, cùng với một số quan hệ hợp tác kỳ lạ nào đó.
Hiện tại thực lực của Ninh Nhược Sương trong lĩnh vực múa đơn đã đi vào lĩnh vực đỉnh cao, nhưng không phải đỉnh của chóp, nên cô còn cần cố gắng.
"Cố lên!" An Lương khích lệ Ninh Nhược Sương.
"Sương Sương, anh ít nhiều cũng biết việc trong lĩnh vực vũ đạo của các em, em yên tâm, anh biết em không chịu để anh giúp em nhận được cơ hội lên sân khấu, nhưng anh có thể đảm bảo một việc" Ăn Lương trịnh trọng nói: "Chỉ cần là cạnh tranh có em tham gia, anh có thể đảm bảo tính công bằng của cạnh tranh!"
"Ừm! Ninh Nhược Sương dịu dàng đáp lại: "Cảm ơn Ân đại sư"
Trần Tư Vũ ở bên cạnh cũng đáp lại: "Chị Uyển Hề cũng đảm bảo qua rồi An Lương tất nhiên biết Triệu Uyển Hề đã từng đảm bảo qua rồi, nhưng đảm bảo của Triệu Uyển Hề là đảm bảo của Triệu Uyển Hề, đảm bảo của An Lương là đảm bảo của An Lương.
Ninh Nhược Sương cần là đảm bảo của An Lương, Ninh Nhược Sương cần là thái độ của An Lương, cùng với sự quan tâm được hé lộ sau đó, mà không chỉ là môi trường cạnh tranh công bằng mà thôi.
Chương 3079: Việc quan trọng?Sau khi ăn sáng, An Lương cũng không đưa hai người đến trường, bây giờ bọn họ đã tự mình đến trường.
An Lương nhận được tin nhắn từ Hoàng Quốc Tường.
"Hoàng Quốc Tường: Thức dậy chưa?"
"An Lương: ?"
"Hoàng Quốc Tường: Đến trụ sở chính của chúng tôi một chuyến?"
"An Lương: Có việc?"
"Hoàng Quốc Tường: Ừm!"
"Hoàng Quốc Tường: Việc cực kỳ quan trọng, không tiện trao đổi trên điện thoại."
"An Lương: Được thôi!"
"An Lương: Bên các anh có bãi đậu mô tô bay chứ?"
"Hoàng Quốc Tường: Đương nhiên!"
"Hoàng Quốc Tường: Nhưng bãi đậu mô tô bay của chúng tôi chỉ có phép hệ thống điều khiển bay tự động lái đỗ vào, cậu giao cho hệ thống điều khiển bay xử lý"
"An Lương: Nhận được."
"An Lương: Tôi qua ngay."
An Lương vệ sinh cá nhân đơn giản, rồi dẫn Tần Thiên Tường đến bãi đậu mô tô bay trên sân thượng căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Hai chiếc mô tô bay được trang bị màng chống đạn trong suốt được làm từ nhôm Nitrit cất cảnh, thông qua hệ thống điều khiển bay lái thông minh đến bãi đỗ của trụ sở chính cục điều tra an ninh quốc gia.
Cục điều tra an ninh quốc gia có trang bị số lượng kha khá mô tô bay, từ đó thực hiện nhiệm vụ khẩn cấp.
Chưa đến 10 phút đồng hồ, hệ thống điều khiển bay của mô tô bay đời thứ ba phiên bản hào hoa đã lái thông minh đậu vào bãi đậu mô tô bay của trụ sở chính cục điều tra an ninh quốc gia.
An Lương dẫn Tần Thiên Tường ngựa quen đường vũ vào trụ sở chính cục điều tra an ninh quốc gia, bởi vì trong hệ thống có quyền truy cập của An Lương, thông qua ứng dụng nhận diện đặc trưng khuôn mặt, An Lương thông qua cửa cấm nhẹ nhàng.
Lầu 3 cục điều tra an ninh quốc gia.
"Ti trưởng Lục, lâu quá không gặp!" An Lương gặp Lục Dược Văn của tỉ hành động, anh chủ động chào hỏi.
Lục Dược Văn đáp lại nói: "Đúng thật là lâu quá không gặp, giám đốc An, chúng ta cùng qua đó đi, giám đốc Hoàng còn đang đợi chúng ta"
An Lương tùy ý hỏi: "Lão Hoàng tìm chúng ta có việc gì?"
Trụ sở chính cục điều tra an ninh quốc gia.
Trong hành lang của lầu ba, An Lương gặp Lục Dược Văn của tỉ hành động.
Lục Dược Văn chủ động dẫn đường, dẫn An Lương đến trong một căn phòng họp bảo mật.
Trong phòng họp bảo mật, ngoại trừ Hoàng Quốc Tưởng, còn có Đài Chính Bác của khoa an ninh thông tin, cùng với Kim Kha của khoa tình báo.
An Lương xem xét hình ảnh được chiếu lên màn chiếu của phòng họp đó là một bức thông tin bản đồ, trong đó địa điểm được dùng vòng đỏ khoanh lại, chắc là Hàn Quốc?
"Lão Hoàng, bây giờ là tình hình gì?" An Lương tùy ý hỏi.
Hoàng Quốc Tường chỉ chỉ bản đồ trên màn chiếu: "Cậu biết ở đâu không?"
"Hàn Quốc?" An Lương hỏi ngược lại.
"Tôi nhớ các cậu đã đặt bẫy rất sớm ở Hàn Quốc, nắm giữ sức mạnh cực kỳ khổng lồ ở Hàn Quốc, đúng chứ?" Hoàng Quốc Tường thám thính hỏi.
An Lương vừa không thừa nhận, cũng không phủ nhận, anh tránh né đáp lại: "Có chuyện gì sao?"
"Nơi được đánh dấu trong bản đồ là núi Naejangsan Jeolla-buk do của Hàn Quốc, trong núi Naejangsan có một ngôi cổ tự nghìn năm, trước đó vào năm 2012, chùa Naejangsan từng xảy ra hỏa hoạn, tổn thất kinh tế trực tiếp đạt đến 17 ức won" Hoàng Quốc Tường nói rõ.
17 ức won, chuyển lại thành khoảng 940 vạn nhân dân tệ. Tổn thất này khá là nhỏ nhỉ?
Hơn nữa, một ngôi chùa năm ở Hàn Quốc, cho dù là chùa cổ nghìn năm, thì có liên quan gì đến Hoàng Quốc Tường chứ?
"Sau đó thì?" An Lương tùy ý hỏi.
"Chúng tôi đã tiến hành điều tra chi tiết với chùa Naejangsan, đặc biệt là tiến hành thám thính cực kỳ kỹ càng với núi Naejangsan, từ đó phát hiện hầu hết môi trường của núi Naejangsan trả qua nghìn năm không có sự thay đổi" Hoàng Quốc Tường nói rõ bổ sung.
An Lương nhếch mày nhẹ, anh ngầm đoán được ý đồ của Hoàng Quốc Tường.
"Cách mà các cậu tìm hoàng kỳ nghìn năm, chắc là như vậy nhỉ?"
Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
Trước khi An Lương trả lời, Hoàng Quốc Tường tiếp tục nói, "Điều kiện cơ bản để nuôi dưỡng hoàng kỳ nghìn năm, chính là cần môi trường nghìn năm không đổi, cùng với môi trường thích hợp để hoàng kỳ sinh trưởng, đúng chứ?"
"Các anh đã phát hiện hoàng kỳ nghìn năm?" An Lương ngạc nhiên hỏi.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng hợp tác đưa ra thông báo.
"Ting!
'Sự kiện ngẫu nhiên: Bên thứ ba phát hiện ra hoàng kỳ nghìn năm.
'Ý nghĩa sự kiện: Bên thứ ba phát hiện độc lập hoàng kỳ nghìn năm trong trường hợp cách ly thông tin, từ đó hoàn toàn xóa bỏ hiềm nghi của ký chủ, khiến cho hoàng kỳ nghìn năm quay về trạng thái bình thường:
An Lương xem xét thông báo mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra, trong lòng anh thầm hài lòng, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không hổ danh là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, lại bổ sung tất cả lỗ hổng trong các vấn đề nhỏ nhoi này.
Trước đó phát hiện hoàng kỳ nghìn năm ít nhiều cũng có liên quan trực tiếp đến An Lương, từ đó dễ khiến cho người khác nghi ngờ, nhưng lần này cục điều tra an ninh quốc gia trong trường hợp hoàn toàn cách ly thông tin với An Lương đã tự tìm được hoàng kỳ nghìn năm, đã hoàn toàn tẩy trắng sự kiện hoàng kỳ nghìn năm.
Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Hoàng Quốc Tường khẳng định đáp lại: "Đúng vậy, chúng tôi đã phát hiện hoàng kỳ nghìn năm"
"Tôi không tin!" An Lương trêu ghẹo nói: "Lão Hoàng, giữa chúng ta ít chiêu trò một chút, thêm một chút chân thành được không?"
"Nếu các anh phát hiện ra hoàng kỳ nghìn năm, hơn nữa là trong trường hợp chúng tôi không biết chuyện, tôi cảm thấy các anh sẽ An Lương không khách sáo nói.
nuốt một mình Hoàng Quốc Tường không phủ nhận: "Nếu tình hình bên ngoài cho phép, chắc chắn chúng tôi sẽ nuốt một mình."
"Tôi tin rằng cậu cũng sẽ xử lý như vậy" Hoàng Quốc Tường nhìn về phía An Lương.
An Lương cũng không phủ nhận.
Chương 3080: Thật: Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng!"Vậy nên rốt cuộc là xảy ra trường hợp ngoài ý muốn gì, lại khiến cho các anh từ bỏ ý định nuốt một mình?" An Lương hiếu kỳ hỏi.
Hoàng Quốc Tường thở dài một cái, đầy tiếc nuối nói: "Chúng tôi sơ suất rồi "Các anh không chớp?" An Lương trêu ghẹo.
Hoàng Quốc Tưởng cũng có chú ý lời nói trend trên mạng, nhưng Hoàng Quốc Tường không có ý nói đùa.
"Tiểu Đài, cậu nói một chút về tình hình." Trưởng khoa an ninh thông tin Đài Chính Bác bắt đầu giải thích cho An Lương.
"Trước đó lúc chúng tôi điều tra núi Naejangsan đã dùng vệ tinh địa quang học, hơn nữa tiến hành quét điều tra chi tiết trên toàn phương diện, nhưng hành vi như vậy lại bị vệ tinh của nước Mỹ phát hiện"
Trước đó lúc hành động ở núi Phú Sỹ, cũng là vì nguyên nhân này, khiến cho hành động ở núi Phú Sỹ bị lộ, suýt nữa dẫn đến hành động thất bại.
"Vậy nên nói nước Mỹ cũng phát hiện núi Naejangsan cũng tồn tại hoàng kỳ nghìn năm?" An Lương nhíu mày.
Tuy rằng Hàn Quốc ở gần nước Hạ, nhưng Hàn Quốc là nước thành viên liên minh của nước Mỹ, nước Mỹ có cứ địa quân sự ở Hàn Quốc, một khi nước Mỹ tham gia vào trong đó, thì vấn đề sẽ trở nên cực kỳ phức tạp.
Dù gì nước Mỹ ở Hàn Quốc có thể nói là chiếm trọn tất cả điều kiện có lợi thiên thời địa lợi nhân hòa! Cho dù là An Lương cũng không muốn xảy ra xung đột với nước Mỹ trên đất Hàn Quốc.
Vậy nên nếu nước Mỹ cũng phát hiện hoàng kỳ nghìn năm, thì vấn đề sẽ khá là khó xơi.
"Không!" Đài Chính Bác phủ định đáp lại: "Nước Mỹ không có phát hiện ra hoàng kỳ nghìn năm, bọn họ chỉ là phát hiện chúng tôi dùng vệ tinh địa quang học lén lút quan sát Hàn Quốc."
An Lương thở phào một chút, chỉ cần nước Mỹ không phát hiện hoàng kỳ nghìn năm, thì việc còn có thể thay đổi được.
Đối mặt với câu trả lời Đài Chính Bác, An Lương hơi thở phào nhẹ nhõm đồng thời, anh lại hỏi nói: "Nếu nước Mỹ đã không phát hiện việc của hoàng kỳ nghìn năm, sao các anh không hành động?"
Đài Chính Bác lộ ra một biểu cảm ngượng ngùng: "Tuy rằng nước Mỹ không biết nguyên nhân chúng tôi lén lút quan sát Hàn Quốc, nhưng nước Mỹ cho rằng chúng tôi có âm mưu."
"Dư thừa!" An Lương mỉa mai.
Nước Hạ dùng vệ tinh địa quang học lén lút quan sát Hàn Quốc, thì chắc chắn là có âm mưu rồi! Không lẽ còn là thương thầm Hàn Quốc sao?
"Bây giờ vệ tinh địa quang học của chúng tôi đã rút khỏi Hàn Quốc, nhưng vệ tinh địa quang học của nước Mỹ lên ngôi rồi."
Đài Chính Bác cười đau khổ.
An Lương hiểu ý của nước Mỹ.
Nước Mỹ đúng thật là không biết vệ tinh địa quang học của nước Hạ tại sao lại lén lút quan sát Hàn Quốc, nhưng nước Mỹ biết nước Hạ chắc chắn có âm mưu gì đó, vậy nên đã sắp xếp vệ tinh địa quang học há miệng chờ sung.
Còn về Hàn Quốc có ý kiến gì? Xin lỗi!
Ý kiến của Hàn Quốc không quan trọng!
Kỹ thuật không gian bên ngoài của Hàn Quốc tương đối lạc hậu, trong lúc đối mặt với kỹ thuật không gian bên ngoài, Hàn Quốc hoàn toàn không có tiếng nói gì cả, cho dù là vệ tinh địa quang học của nước Hạ, hay là vệ tinh địa quang học của nước Mỹ, cũng đều là muốn xem Hàn Quốc thì xem Hàn Quốc thôi.
Không phục á?
Không phục thì nhịn ở đó!
Dù gì Hàn Quốc không có vũ khí sát thủ vệ tinh!
Hoàng Quốc Tường tiếp lời nói: "Tình hình bây giờ là chúng tôi bị nước Mỹ canh chết, cho dù là bên trong nước Hạ chúng ta, hay là bên Hàn Quốc, chúng tôi đều bị nước Mỹ canh chết rồi, hoàn toàn không dám có bất kỳ động tĩnh gì"
An Lương hiểu rõ gật đầu: "Đúng vậy, một khi các anh có hành động bất thường gì, nước Mỹ sẽ chú ý đến các anh, từ đó đi theo các anh phát hiện ra hoàng kỳ nghìn năm, đúng chứ?"
"Đồng thời cũng là vì nguyên nhân như vậy, các anh mới không nuốt hoàng kỳ nghìn năm một mình" An Lương bổ sung.
Hoàng Quốc Tưởng cười đau khổ.
"Nhưng tôi có một vấn để!" An Lương nhìn về phía Hoàng Quốc Tường.
"Vấn đề gì?" Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.
"Các anh đã làm sao để xác định trên núi Naejangsan có hoàng kỳ nghìn năm vậy?" An Lương hỏi.
Hoàng Quốc Tường im lặng.
An Lương nhìn Hoàng Quốc Tường im lặng, anh chủ động suy đoán nói: "Chẳng qua là có hai con đường"
"Thứ nhất, các anh đã sử dụng vệ tinh địa quang học cấp độ bảo mật, từ đó nhận được hình ảnh cực kỳ rõ ràng của mặt đất, thậm chí chụp được hẳn hoàng kỳ nghìn năm." An Lương nói rõ.
Trước đó lúc hành động ở núi Phú Sỹ, chính là thông qua chụp hình từ xa xác nhận được hoàng kỳ nghìn năm.
"Thứ hai, các anh có nhân viên ngoại ẩn ở Hàn Quốc xác nhận thực địa được hoàng kỳ nghìn năm, nhưng bởi vì vấn đề thân phận, anh ta không thể mang hoàng kỳ nghìn năm về, đúng chứ?"
An Lương liệt kê ra hai khả năng.
Hoàng Quốc Tưởng không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận, anh chỉ đáp lại nói: "Chúng tôi không thể xác nhận 100% đó là hoàng kỳ nghìn năm, nhưng khả năng tồn tại hoàng kỳ nghìn năm cực kỳ cao."
"Chúng tôi biết được bố cục của các anh ở Hàn Quốc cực kỳ sớm, hơn nữa có thế lực cực kỳ khổng lồ ở Hàn Quốc, nên chúng tôi cần sự hợp tác của các anh" Hoàng Quốc Tường nhìn về phía An Lương.
"Hành động lần này, hai bên chúng ta hợp tác, cậu cảm thấy sao?" Hoàng Quốc Tưởng hỏi.
An Lương gật đầu: "Đương nhiên là không có vấn đề!"
"Tôi tin rằng anh biết, tôi vừa mới tặng 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm cho Triệu Uyển Hề, vậy nên chắc chắn tôi hy vọng nhận dược nhiều hoàng kỳ nghìn năm hơn." An Lương cười bổ sung.
"Nhưng mà!" An Lương chuyển tiếp nói: "Chúng ta tiểu nhân trước quân tử sau, hành động lần này phân chia lợi ích như thế nào?"
"Hoàng kỳ nghìn năm là do chúng tôi phát hiện, hơn nữa cũng là do chúng tôi xác định vị trí, vậy nên chúng ta chia tám hai!"
Hoàng Quốc Tường mở miệng lớn.
An Lương không hề do dự từ chối: "Nằm mơ đi!"
Chương 3081: Hợp tác bình đẳng!"Tuy rằng lần này đúng thật là các anh đã phát hiện hoàng kỳ nghìn năm, nhưng bây giờ các anh bị nước Mỹ ghim chặt, các anh hoàn toàn không thể nào hành động, càng không thể nào lấy được hoàng kỳ nghìn năm!" An Lương phản bác nói.
"Chia bảy ba?" Hoàng Quốc Tưởng thám thính.
An Lương từ chối lần nữa: "Lão Hoàng, tôi có thành ý hơn ông, tôi nói thẳng giới hạn, chúng ta chia đôi, các anh cung cấp tình báo, chúng tôi thực hiện nhiệm vụ ngoại cần"
Hoàng Quốc Tường bắt đầu suy nghĩ.
An Lương tiếp tục bổ sung: "Hàn Quốc có cứ địa quân sự của nước Mỹ, tôi tin rằng anh biết bọn họ có ưu thế lớn cỡ nào, các anh hoàn toàn không có cơ hội hành động"
Điều mà An Lương nói là sự thật!
Hoàng Quốc Tưởng thở dài: "Chia đều thì chia đều, nhưng tôi hi vọng hành động có thể thành công, dù gì kiếm được một cây hoàng kỳ nghìn năm không dễ dàng"
"Yên tâm!" An Lương cười đáp lại.
"Bố trí của các cậu ở Hàn Quốc đúng thật là rất sâu!" Hoàng Quốc Tưởng cảm thán.
An Lương vẫn không thừa nhận, chỉ là bình tĩnh nói: "Chúng tôi làm công tác chuẩn bị trước, đợi chúng tôi làm xong công tác chuẩn bị, các anh mới đưa tình báo cụ thể cho chúng tôi."
"Được." Hoàng Quốc Tường không từ chối, ông ta hiểu nghĩa bóng của An Lương. An Lương không lấy tình báo trước, đó là tránh xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Lõ như Hoàng Quốc Tường giao tình báo cho An Lương, bên hoàng kỳ nghìn năm xảy ra vấn đề, vậy trách nhiệm thuộc về bên nào?
An Lương và Hoàng Quốc Tưởng đều hiểu được hậu quả nghiêm trọng của việc tình báo bị tiết lộ, để tránh trường hợp như vậy xảy ra, An Lương không lấy tình báo trước.
"Các cậu dự định khi nào hành động?" Hoàng Quốc Tường hỏi thêm.
"Đợi thông báo của chúng tôi, chúng tôi phải làm tốt công tác chuẩn bị trước" An Lương không gấp hành động. Bởi vì An Lương biết nước Mỹ không đơn giản!
Nước Mỹ là một quốc gia rất phức tạp; Trên bề mặt mà nói, nước Mỹ giống như là hổ giấy, chỉ là nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng trên thực tế không có uy hiếp quá lớn.
Thế nhưng nghiên cứu sâu vào mới phát hiện, đó chỉ là thủ đoạn ngu dân của những tập đoàn nắm quyền của Mỹ mà thôi.
An Lương nhìn thấu được bản chất của nước Mỹ, mới cẩn thận khác thường.
Đặc biệt là trong vấn đề như hoàng kỳ nghìn năm, nước Mỹ chắc chắn cực kỳ để tâm, nhưng tổ chức độc quyền nắm quyền phía sau chính là cần hoàng kỳ nghìn năm.
"Được!" Hoàng Quốc Tường đồng ý nói.
Hoàng Quốc Tường cũng biết hành động lần này không đơn giản, ông không gấp gáp, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được.
"Việc chính nói xong rồi, chúng ta nói một chút về việc nhỏ nhặt" Hoàng Quốc Tường tùy ý nói.
"Việc nhỏ nhặt gì?" An Lương hỏi ngược lại.
"Liên quan đến việc các cậu giả mạo chúng tôi" Hoàng Quốc Tường chê bai nói: "Tôi phát hiện các cậu rất thích giả mạo chúng tôi, điểm này quá đáng rồi nhỉ?"
An Lương cười nhạo thẳng: "Tôi phát hiện anh mặt dày thật đó!"
"Liên quan đến việc giả mạo, không lẽ không phải là các anh bắt đầu trước?" An Lương hừm hừm nói: "Đặc biệt là ở khu vực Thái Lan, nhân viên ngoại cần của các anh dùng thẳng thân phận của chúng tôi được chứ?"
"Ngoại trừ Thái Lan, cho dù là khu vực Đông Nam Á, hay là khu vực châu Âu, chúng tôi đều phát hiện nhân viên ngoại cần của các anh dùng thân phận của chúng tôi." An Lương mỉa mai.
Hoàng Quốc Tường cười không nói gì.
"Trời đất!" An Lương giờ mới hiểu ra, sau đó bất lực than thở, "Lão Hoàng, chiêu trò của anh nhiều thật đó!"
"Vậy nên cậu còn có thể phủ nhận việc của công ty Nhân Nghĩa An Toàn?" Hoàng Quốc Tường trêu ghẹo.
Hoàng Quốc Tường không phải thực sự muốn chỉ trích việc giả mạo thân phận, mà là câu cá thông qua việc này, An Lương nhất thời bất cẩn, đã nói theo chủ đề đó.
Hai tay An Lương đưa ra: "Không lẽ nhân viên ngoại cần của các anh không phải giả mạo nhân viên của công ty đầu tư An Tâm chúng tôi, từ đó nhận được ưu đãi đi du lịch và nơi ở sao?"
"Không hổ danh là cậu!" Hoàng Quốc Tường trêu ghẹo: "Cho dù đến lúc này, cậu cũng có thể đổi trắng thay đen"
"Không lẽ tôi nói sai rồi?" An Lương giả vờ kinh ngạc.
Hoàng Quốc Tưởng không tiếp tục dây dưa trong chủ đề này, ông tùy ý nói: "Tôi nghe nói tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai lần này công khai chiêu mộ nhà đại lý của khung chỉ giả người bảo vệ, tôi đoán cậu muốn lừa đảo, đúng chứ?"
"Danh dự của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai chúng tôi cực kỳ tốt!" An Lương hừ một tiếng.
Hoàng Quốc Tường đáp lại nói: "Tôi chỉ quan tâm lần này có chia hoa hồng hay không?"
"Các anh thiếu tiền?" An Lương hỏi ngược lại.
Hoàng Quốc Tường khẳng định gật đầu: "Sắp cuối năm rồi, cố gắng lấy thêm ít tiền, cuối năm phát một phần tiền thưởng không tỏi"
"Cậu biết mà, sinh sống ở Đế Đô không dễ dàng." Hoàng Quốc Tường cảm thán nói.
"Công việc của cục điều tra an ninh quốc gia chúng tôi có hệ số nguy hiểm tương đối cao, nhưng phần thưởng cuối năm trong các đơn vị anh em về cơ bản là đứng chót, tôi hi vọng năm nay thay đổi một chút"
An Lương đẹp thái độ nói đùa, anh khẳng định gật đầu: "Ông nghe nói không sai, sau lần chiêu mộ nhà đại lý lần này, đúng thật sẽ tiến hành chia hoa hồng"
"Cục điều tra an ninh quốc gia các anh có 9% cổ phần, lợi ích cuối cùng cũng được phân chia theo 9%." An Lương đáp lại.
Chương 3082: Chiêu trò nhiều thật, mở đầu màn lừa đảo.Hoàng Quốc Tường nở nụ cười: "Chúc các cậu mã đáo thành công "Phải là chúc chúng ta!" An Lương đáp lại.
"Đúng đúng đúng, chúng tôi cũng là cổ đông của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai" Hoàng Quốc Tưởng cười lên.
Buổi sáng gần 11 giờ.
An Lương rời khỏi cục điều tra an ninh quốc gia, anh gửi tin nhắn cho Triệu Uyển Hề.
'An Lương: Trưa nay em có rảnh không?"
"Triệu Uyển Hề: Đương nhiên rảnh, anh qua ăn cơm sao?"
'An Lương: Thôi đi, anh ngại, em hiểu mà.
"Triệu Uyển Hề: Anh còn biết ngại à? ' 'An Lương; Chiều nay phải mở buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ, trưa nay chúng ta qua đó ăn cơm?"
"Triệu Uyển Hề: Không có vấn đề.
"Triệu Uyển Hề: Em ở nhà, anh qua đón em?
"An Lương: Được!
"An Lương: Anh lái mô tô bay, khoảng 7 phút sau tới.
"Triệu Uyển Hề: Ừm. 5 phút nữa em đợi anh ở trước cửa.
Thời gian dự đoán hành trình của mô tô bay cực kỳ chính xác, bởi vì mô tô bay không tồn tại trường hợp kẹt xe hoặc là trường hợp đợi đèn giao thông, hệ thống điều khiển bay dự đoán bao nhiêu phút thì chính là bấy nhiêu phút.
7 phút sau đó, mô tô bay đời thứ ba phiên bản sang trọng hạ cánh ở hẻm ngoài biệt thự nhà Triệu Uyển Hề, mở màn chắn nhôm nitrit chống đạn ra, An Lương vẫy tay với Triệu Uyển Hẻ.
Triệu Uyển Hề mặt vui vẻ bước qua, cô tự nhiên ngồi phía sau An Lương, sau đó ôm eo An Lương, áp chặt vào lưng An Lương.
"Chúng ta xuất phát thôi, bên đó có một quán ăn gia đình rất ngon"
"Ừm! An Lương khởi động mô tô bay đời thứ ba phiên bản sang trọng, giao nhiệm vụ lái cho hệ thống điều khiển bay.
Trên đường bay, An Lương hỏi: "Công ty của buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ lần này được định chưa?"
Trong mô tô bay đời thứ ba phiên bản sang trọng đang đến tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, đối mặt với câu hỏi của An Lương, Triệu Uyển Hề khẳng định đáp lại: "Tổng cộng có 87 công ty thông qua được thẩm định, hiện tại đại diện của 87 công ty đã toàn bộ đến Đế Đô, hơn nữa đã xác nhận tham gia buổi chiêu mộ nhà đại lý chiều nay."
Triệu Uyển Hề bổ sung nói: "Trong những công ty tham gia này, chúng tôi phát hiện mấy công ty thú vị, bọn họ chắc là bình phong của chính quyền nước ngoài."
An Lương cười thẳng thừng: "Anh đoán những tên này chắc là hy vọng nghiên cứu phát triển ngược áo giáp khung xương cấp vũ khí thông qua khung chỉ giả người bảo vệ."
Triệu Uyển Hề đồng tình nói: "Em cũng đoán như vậy!"
"Nếu đã có sự tồn tại của những tên này, anh có một kế hoạch!
An Lương chớp mắt nói.
"Hửm?" Triệu Uyển Hề hiếu kỳ: "Kế hoạch gì?"
"Nếu đối phương mong muốn nghiên cứu ngược khung chỉ giả người bảo vệ, chúng ta sẽ cung cấp cánh cửa tiện lợi cho bọn họ"
An Lương trêu ghẹo nói.
An Lương tiếp tục bổ sung: "Chiều lúc bắt đầu cuộc chiêu mộ nhà đại lý, chúng ta tuyên bố sẽ cung cấp tất cả bản vẽ của khung chỉ giả người vệ cho đại lý của 5 châu, bao gồm các tham số thiết kế v.v..., để bọn họ nghiên cứu ngược dễ dàng hơn"
Triệu Uyển Hề hiểu ngay ý của An Lương: "Như vậy, cạnh tranh của quyền đại lý các châu sẽ càng kịch liệt hơn! Dù gì quốc gia của một khu vực châu lục không chỉ có một, giữa bọn họ cũng sẽ cạnh tranh"
An Lương bổ sung nói: "Sẽ còn cạnh tranh giữa các châu nữa!
Chẳng hạn như khu vực châu Mỹ, tỷ lệ nước Mỹ thắng cuộc sẽ cực kỳ lớn, nhưng Canada chắc chắn sẽ không chịu thua dễ dàng, Canada có thể sẽ tham gia cạnh tranh của khu vực châu Phi"
"Nhưng điều quan trọng nhất của khung chỉ giả người bảo vệ là hệ thống Hải Đăng, không có sự hỗ trợ của hệ thống Hải Đăng, khung chỉ giả người bảo vệ xem như không có linh hồn, vậy nên cho dù nghiên cứu ngược áo giáp khung xương cấp vũ khí từ khung chỉ giả người bảo vệ, vẫn không có ý nghĩa gì cả" Triệu Uyển Hề tiếp lời.
"Đúng vậy! Áo giáp khung xương không có linh hồn, hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì!" An Lương đồng tình.
Buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ lần này, tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai mang tâm tư ngầm câu cá, bởi vì An Lương biết những tên này muốn nghiên cứu ngược áo giáp khung xương cấp vũ khí thông qua khung chỉ giả người bảo vệ.
Nhưng An Lương hoàn toàn không sợ bọn họ nghiên cứu ngược!
Bởi vì tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai hoàn toàn sẽ không công bố kỹ thuật mũ bảo hiểm Hải Đăng, càng không mở hệ thống Hải Đăng ra.
Thực ra các quốc gia khác cũng biết hệ thống Hải Đăng mới là linh hồn của khung chỉ giả người bảo vệ, nhưng những quốc gia khác thì hi vọng mình tự nghiên cứu phát triển hệ thống Hải Đăng.
Đây là sự đấu trí của hai bên.
Hai bên đều có ý nhỏ mọn, hai bên đều có ý đồ không tốt Chỉ là xem thử ai có thể cười đến cuối cùng mà thôi.
Đúng 2 giờ chiều.
Trong sảnh công bố của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ chính thức mở ra.
Diêu Hải Lan trưởng bộ phận quan hệ công chúng đảm nhiệm vị trí MC, cô đứng trên sân khấu, dùng tiếng Trung mở lời khai mạc.
"Chào mừng những người bạn đến từ khắp nơi trên thế giới, chào mừng mọi người đến với tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai." Diêu Hải Lan bày tỏ sự hoan nghênh trước.
Chương 30883: Hai bên đều có ý đồ không tốt!Mỗi đại diện công ty đến hiện trường, tất cả đều được nhận một máy tính bảng, cùng với một cặp tai nghe không dây, từ đó cung cấp phiên dịch bằng tiếng, và phiên dịch bằng chữ.
"Tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai chúng tôi là một doanh nghiệp cố gắng hết sức trong việc phát triển khoa học kỹ thuật tạo phúc lợi cho nhân loại, vậy nên chúng tôi nguyện mở ra khung chỉ giả người bảo vệ cho toàn thế giới, từ đó nâng cao trải nghiệm cùng với lòng tự tồn sinh sống của người tàn tật" Diêu Hải Lan đề cao trách nhiệm xã hội của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.
Hiện trường phát ra tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
Đây chính là sự phối hợp thương mại, Diêu Hải Lan dám nói, khán giả thương mại ở hiện trường cũng dám vỗ tay.
"Hỡi các bạn, xin cho phép tôi đại diện tập đoàn chúng tôi tuyên bố một tin tốt" Diêu Hải Lan tăng âm lượng lên.
"Tập đoàn chúng tôi đã suy nghĩ kỹ càng đến sự khác nhau về mặt thói quen và thể chất của người dùng ở các khu vực khác nhau trên toàn thế giới, để phục vụ người dùng ở khắp nơi trên thế giới tốt hơn, tập đoàn chúng tôi sẽ cung cấp tất cả hình vẽ thiết kế, cùng với tham số linh kiện cho nhà đại 5 khu vực châu lực, từ đó tiện cho nhà đại lý dựa vào tình hình người dùng địa phương phát triển khung chỉ giả người bảo vệ lần thứ hai tốt hơn" Diêu Hải Lan nói quyết định trước đó của An Lương ra.
Sảnh công bố thời sự ngay lập tức phát ra tiếng vỗ tay nồng nhiệt, cùng với tiếng khen ngợi.
An Lương và Triệu Uyển Hề ngồi ở hàng ghế đầu tiên nhìn nhau cười, tiếng vỗ tay nồng nhiệt và tiếng khen ngợi ở hiện trường có nghĩa là kế hoạch của bọn họ thành công rồi nhỉ?
"Cuối cùng nói thêm một việc, xin các bạn chú ý, quyền đại lý lần này tập đoàn chúng tôi chiêu mộ là 5 năm, trong đó phí đại lý sẽ không hoàn trả." Diêu Hải Lan nói rõ.
"Hơn nữa sau khi trở thành nhà đại lý châu lục, chúng tôi sẽ thu 10 ức đô la Mỹ làm tiền đảm bảo buôn bán tối thiểu, phí đảm bảo này sẽ được dùng trong tiền hàng của khung chỉ giả người bảo vệ." Diêu Hải Lan bổ sung.
"Tiếp đến xin mời mọi người xem xét tình hình của buổi chiêu mộ quyền đại lý trên máy tính bảng, quyền đại lý của năm khu vực châu lục sẽ tiến hành đấu giá đồng thời, mời mọi người tự tiến hành ra giá" Diêu Hải Lan nhắc nhở.
Năm quyền đại lý cùng tiến hành đấu giá đồng thời, đây là một quyết định cực kỳ nội chiến!
Tiến hành đấu giá đồng thời 5 quyền đại lý khu vực châu lục đúng thật là quyết định cực kỳ nội chiến!
Bởi vì tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai không có quy định chỉ cho phép công ty của khu vực này chỉ được đấu giá quyền đại lý của khu vực đó.
Chẳng hạn như công ty của nước Mỹ có thể tham gia đấu giá quyền đại lý của khu vực châu Phi, hoặc là công ty của nước Hạ tham gia đấu giá quyền đại lý của khu vực châu Âu, tham gia đấu giá không giới hạn khu vực như vậy, có thể nhẹ nhàng phá vỡ liên minh khu vực.
Chẳng hạn như nước Mỹ và Canada liên kết với nhau cùng bảo thầu quyền đại lý của khu vực nước Mỹ, từ đó khiến cho quyền đại lý của khu vực châu Mỹ có một giá cả siêu thấp.
Nhưng tham gia đấu giá vượt khu vực là có thể giải quyết được vấn đề, thứ hai là phá vỡ tâm lý ăn may.
Lấy đấu giá của hoàng kỳ nghìn năm làm ví dụ, thông thường là càng về sau càng đắt.
Để tránh trường hợp này xảy ra, An Lương thôi thì quy định quyền đại lý của 5 khu vực cùng tham gia đấu giá, từ đó khiến cho giá cả quyền đại lý của 5 khu vực tham khảo lẫn nhau, đẩy cao giá lên thêm một chút.
Sau khi quyền đại lý của 5 khu vực châu lục đồng thời đấu giá, khu vực có giá cao nhất lại là khu vực châu Âu, giá đại lý lên đến 3.69 ức đô la Mỹ.
Thứ hai là khu vực châu Mỹ, giá quyền đại lý là 3.3 ức đô la Mỹ; sau đó là khu vực châu Á trừ nước Hạ, giá quyền đại lý cũng lên đến 3 ức đô la Mỹ.
Quyền đại lý của khu vực châu Phi và khu vực châu Đại Dương cũng đều dưới 3 ức đô la Mỹ. Tình hình như vậy dường như hơi khác so với dự tính của An Lương?
Theo suy tính của An Lương, quyền đại lý của 5 khu vực thì giá cũng sẽ không chênh lệch nhiều?
Nhưng những công ty tham gia đấu giá rõ ràng đã nghĩ đến vấn đề lợi ích, bọn họ muốn một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa nhận được quyền đại lý châu lục, từ đó nhận được bản vẽ thiết kế hoàn chỉnh của khung chỉ giả người bảo vệ, lại thông qua quyền đại lý này nhận được lợi ích khổng lồ.
Triệu Uyển Hề áp sát vào tai An Lương nhẹ nhàng nói: "Đừng lo lắng"
An Lương giờ mới nhớ ra Triệu Uyển Hề đã sớm sắp xếp một quân cờ, Triệu Uyển Hề đã sắp xếp công ty Bảo Duyệt làm người nâng giá.
Sau khi công ty Bảo Duyệt tham gia vào, khu vực châu Phi và khu vực châu Đại Dương có giá quyền đại lý thấp nhật cũng được nâng lên, hơn nữa còn nhanh chóng tăng vọt lên độ cao 4.9 ức đô la Mỹ.
Các công ty tham gia cạnh tranh đấu giá quyền đại lý khác cũng biết là người nâng giá mà tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai sắp xếp, nhưng mục đích của bọn họ cũng không đơn giản, cho dù biết rõ có người nâng giá thì sao?
Còn không phải chỉ có giả vờ không biết thôi, không lẽ rút khỏi cạnh tranh sao?
Đó là điều không thể nào.
Chương 3084: Người phá cuộc?Công ty Tesla cắn răng đưa quyền đại lý của khu vực nước Mỹ lên độ cao 5 ức đô la Mỹ, tương đương với chi phí đại lý mỗi năm một ức.
Không thể không nói rằng công ty Tesla cũng là cố gắng hết sức muốn lấy lòng tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, từ đó nhận được nguồn cung pin Graphene.
Nhưng đó là điều không thể nào!
An Lương sẽ không nuôi cọp gây tai hoạ.
An Lương biết công ty Tesla rất có tiềm năng, anh lại làm sao có thể cung cấp pin Graphene cho công ty Tesla, giống như bây giờ nước Mỹ đàn áp điện thoại Huawei vậy, An Lương cũng đang âm thầm đàn áp công ty Tesla.
Việc như vậy trong cạnh tranh thương mại rất thường gặp.
Đả kích đối thủ cạnh tranh mà thôi, trong trường hợp một khi có cơ hội, ai cũng sẽ làm được chứ!
Sau khi quyền đại lý tăng lên 5 ức đô la Mỹ, công ty Bảo Duyệt đã không ra tay nữa, bởi vì giá như vậy đã đạt đến mong muốn của An Lương, nếu công ty Bảo Duyệt tiếp tục ra tay, đúng thật là có khả năng làm cho các công ty khác không chơi tiếp.
Dù gì cho dù không lấy được bản vẽ hoàn chỉnh, nhưng lấy được sản phẩm cũng có thể nghiên cứu ngược.
Khi công ty Bảo Duyệt rút khỏi cạnh tranh, giá cả của quyền đại lý 5 khu vực châu lục dần dần trở nên ổn định.
Cuối cùng quyền đại lý của khu vực châu Mỹ do công ty Pfizer lấy được với giá 5.88 ức, cho dù là công ty Tesla, hay là công ty Apple, tất cả đều bại trận.
Quyền đại lý của khu vực châu Âu được công ty Bayer của Đức lấy được với giá tương tự, đó cũng là một công ty dược phẩm lâu đời, cho dù là công ty Pfizer, hay là công ty Bayer, đều là bình phong chính quyền trước đó mà Triệu Uyển Hề từng nói, bọn họ là tranh được bản vẽ chi tiết của khung chỉ giả người bảo vệ cho chính quyền nước họ.
Quyền đại lý của khu vực châu Á trừ nước Hạ dược công ty TNHH Sanjing Life của Nhật Bản lấy được với giá 5.2 ức đô la Mỹ, giá này thấp hơn một chút, nhưng dù gì là thị trường khu vực châu Á trừ nước Hạ, rê hơn một chút cũng nền.
Quyền đại lý của khu vực châu Đại Dương không được nước Úc lấy, ngược lại bị New Zealand lấy được, công ty sức khỏe Blue Ocean của New Zealand lấy được thành công quyền đại lý với giá 9.1 ức đô la Mỹ.
Cuối cùng là quyền đại lý của khu vực châu Phi, quyền đại lý của khu vực này không nằm trong tay công ty bản xứ, mà được lấy bởi công ty bảo hiểm Gallia của nước Pháp với giá 5.1 ức đô la Mỹ.
Nước Pháp và nước Đức không đồng lòng!
Ngược lại nước Anh rất bình tĩnh, bởi vì nước Anh đã rút khỏi liên minh châu Âu, nước Anh dưới sự dẫn dắt của nữ hoàng Elizabeth, dường như cũng không để tâm đến khung chỉ giả người bảo vệ?
"Chúc mừng 5 nhà đại lý!" Diêu Hải Lan đọc tên 5 nhà đại lý ra, "Đồng thời cũng cảm các bạn tham gia khác, chúng tôi có chuẩn bị buổi trà chiều, hoan nghênh mọi người tham gia."
Đại diện công ty chưa thể trở thành nhà đại lý được lễ phép mời sang dùng trà chiều, 5 công ty được trở thành nhà đại lý thì ở lại chuẩn bị ký kết hiệp định bảo mật chi tiết, từ đó tránh phương án thiết kế khung chỉ giả người bảo vệ bị lộ.
Thế nhưng trên thực tế tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai hoàn toàn không sợ phương án thiết kế bị lộ, ký kết điều khoản bảo mật chỉ là để an ủi lòng của 5 nhà đại lý mà thôi!
Trong phòng họp nhỏ của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương, cùng với Tiền Tiểu Cương ba người đến tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai ký kết hợp đồng bảo mật với nhà đại lý 5 khu vực châu lục.
Thân phận của Ngô Xuân Sinh chuyên gia công nghệ pin Graphene có vấn đề, tất nhiên không thể nào lộ diện, An Lương và Triệu Uyển Hề cũng lười lộ diện, vậy nên công tác ký hợp đồng rơi vào ba người Lý Tồn Viễn.
Ba người Lý Tồn Viễn đều nắm giữ 9.99% cổ phần của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, đảm nhiệm vị trí CEO trong tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, tất nhiên có tư cách phụ trách ký hợp đồng.
Sau khi đợi nghi thức ký hợp đồng xong, nhà đại lý của 5 khu vực châu lục lần lượt sẽ chỉ trả chi phí đại lý, cùng với 10 ức nhân dân tệ phí đảm bảo vào tài khoản ngân hàng chỉ định của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.
Đợi sau khi phí đại lý và phí đảm bảo đến, Oria Les phó giám đốc của công ty Pfizer chủ động hỏi: "Giám đốc Lý, khi nào chúng tôi có thể có được bản vẽ chi tiết của khung chỉ giả người bảo vệ."
Lý Tồn Viễn liếc nhìn đối phương một cái, phó giám đốc của công ty Pfizer này lại tinh thông tiếng trung!
"Xin chờ một chút, ngài Les, chúng tôi đang tiến hành xử lý bảo mật với bản vẽ thiết kế chi tiết của khung chỉ giả người bảo vệ, từ đó đảm bảo sự an toàn của bản vẽ. Lý Tồn Viễn đáp lại.
Gần 10 phút sau đó, nhân viên bảo vệ của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai mang 5 ổ cứng di động qua, trên mỗi ổ cứng di động có ghi chú sẵn tên công ty tương ứng.
Lý Tồn Viễn giao ổ cứng di động cho mỗi nhà đại lý, anh nhắc nhở nói: "Những ổ cứng di động này đều được bảo mật hai lớp bằng phần mềm và phần cứng, đợi khi các anh về đến môi trường an toàn, tôi mới giao mật khẩu cho các anh, từ đó tiện cho các anh lấy tài liệu.
Oria Les cười đáp lại: "Cảm ơn giám đốc Lý, các anh suy nghĩ cực kỳ chu đáo!"
Chương 3085: Có cầu đều khổ: Bội thu!Lúc Lý Tồn Viễn đang đối phó với 5 nhà đại lý khu vực ở bên đây, An Lương đang tuyên bố tình hình của buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ trong nhóm bí mật câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
'An Lương: @Tất cả mọi người: Buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ kết thúc, tình như cục thể như sau! Quyền đại lý khung chỉ giả người bảo vệ: Khu vực châu Mỹ: Nước Mỹ/⁄ Công ty Pfizer - 5.88 ức đô la Mỹ; khu vực châu Âu: Nước Đức/ Công ty Bayer - 5.88 ức đô la Mỹ; khu vực châu Á ngoại từ nước Hạ: Nhật Bản/ công ty TNHH Sanjing Life - 5.2 ức đô la Mỹ; châu Đại Dương: New Zealand công ty sức khỏe Blue Ocean - 5.1 ức đô la Mỹ; khu vực châu Phi: Nước Pháp Công ty bảo hiểm Gallia - 5.1 ức đô la Mỹ; tổng chi phí: 27.16 ức đô Mỹ.
Tổng chi phí đảm bảo vệ bán hành: 50 ức đô la Mỹ"
'An Lương: Trong đó phần chi phí đại lý, sẽ hoàn toàn trở thành lợi nhuận của chúng ta.
'An Lương: Trong 50 ức chi phí đảm bảo bán hàng, có khoảng 37 ức đô la MỸ là lợi nhuận, nhưng lần này sẽ chỉ cắt 30 ức ra chia hoa hồng:
'An Lương: Xét đến lợi nhuận lần này là hoa hồng mà tập đoàn sau khi có lời chỉ trả cho nhà đầu tư, tức là lợi nhuận đầu tư mà các nhà đầu tư nhận được, chúng tôi để có thể có được điều kiện ưu đãi miễn thuế.
'An Lương: Mỗi thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều nắm giữ 0.24% cổ phần, tính toán theo tỷ giá hối đoái 1 đô la Mỹ đổi thành 6.4565 nhân dân tệ, mỗi thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sẽ nhận được 8857 vạn 2849.5 tệ lợi nhuận.
'An Lương: Mời tất cả thành viên chính thức chú ý, nếu trong trường hợp tài khoản nhận tiền có thay đổi, xin tự thay đổi trong ứng dụng câu lạc bộ.
Hiện tại ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đã cực kỳ toàn diện.
Nếu là trước đây, công tác thay đổi số tài khoản này còn cần Hồ Tiểu Ngư xử lý, nhưng bây giờ cứ tự thực hiện thông qua ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh là được.
Sau khi An Lương gửi tin nhắn trong nhóm bảo mật câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, lại gửi tin nhắn riêng vào nhóm bí mật những người bạn Đế Đô.
'An Lương: Các anh em, lần này chúng ta lại lời to rồi!
"An Lương: Mỗi người chúng ta có thể nhận được 36 ức 8684 vạn 4864.6 tệ, hơn nữa tất cả đều phù hợp với điều kiện miễn thuế"
"Tiền Tiểu Cương: Tôi cứ thích cảm giác gặt rau hẹ của nước ngoài như thế này!
'An Lương: Thực ra vừa nãy bọn họ cũng biết, nhưng mà bọn họ có điều mưu cầu, vậy nên mới chịu bị lừa mà thôi:
Có câu đều khổ! Không dục thì mạnh!
Nếu không phải chính quyền nước ngoài và các công ty kia nảy sinh lòng tham nghiên cứu ngược áo giáp khung xương cấp vũ khí thông qua khung chỉ giả người bảo vệ, lại làm sao bị An Lương chơi đùa?
Chỉ có thể không tham lam thì sẽ không bị lừa!
Nếu đã nảy sinh lòng tham, thì bị lừa không phải là đáng đời sao?
"An Lương: Tôi chúng tôi tụ họp một chút, các cậu chọn điểm đến, tôi đãi!
"Vân Hải Dương: Gọi cả thành viên của câu lạc bộ?"
'An Lương: Ừm! Hôm nay chắc là mọi người đều rất vui, các cậu chọn một địa điểm đủ rộng, chúng ta cùng ăn mừng ăn mừng!"
"Vân Hải Dương: Tuân lệnh!
Sau khi An Lương trao đổi xong với Vân Hải Dương, anh đã gửi tin nhắn cho Hoàng Quốc Tường.
'An Lương: Lão Hoàng, các anh chắc cũng nhận được thông tin rồi chứ?
"Hoàng Quốc Tưởng: Phần hoa hồng của chúng tôi là 33 ức 2148 vạn 1860 tệ, đúng chứ?"
'An Lương: Anh tính rõ ràng thật "Hoàng Quốc Tường: [Thông tin tài khoản]"
"Hoàng Quốc Tường: Cảm ơn ông chủ!
'An Lương:...
'An Lương: Yên tâm, không mất phần của anh đâu.
'Hoàng Quốc Tường: Cậu chắc chắn là đối phương không thể nào nghiên cứu ra được áo giáp khung xương cấp vũ khí?"
'An Lương: Dư thừa!
"An Lương: Tự anh đi hỏi bên quân đội, xem thử tiến độ của bên quân đội, bọn họ muốn bản vẽ có bản vẽ, muốn phương án kỹ thuật có phương án kỹ thuật, muốn pin Graphene có pin Graphene, anh xem thử bọn họ đã thành công chưa?"
Trong trường hợp như vậy cũng thất bại, huống chỉ trường hợp chỉ có bản vẽ?
Thực ra áo giáp khung xương cấp vũ khí và khung chỉ giả người bảo vệ, chỉ cách có một đường!
Chính bởi vì vậy, những doanh nghiệp nước ngoài kia mới bỏ tiền tỷ tranh giành quyền đại lý khung chỉ giả người bảo vệ. Dù gì những doanh nghiệp nước ngoài kia, cùng với các chính quyền nước ngoài đứng phía sau họ, đều phân tích ra rõ ràng, khung chi giả người bảo vệ gần như chính là áo giáp khung xương cấp phi vũ khí.
Thế nhưng bọn họ bỏ lỡ một vấn đề quan trọng - đó chính là hệ thống cung cấp năng lượng!
Nếu nói rằng hệ thống Hải Đăng là linh hồn của khung chỉ giả người bảo vệ, thì hệ thống cung cấp năng lượng chính là cơ bản tồn tại của khung chỉ giả người bảo vệ, nếu không có hệ thống cung cấp năng lượng, khung chỉ giả người bảo vệ cũng không thể nào tồn tại.
Vấn đề chính là ở hệ thống cung cấp năng lượng!
Cho dù chính quyền nước ngoài có thể bỏ qua hệ thống Hải Đăng, nghiên cứu phát triển lại hệ thống điều khiển phần cứng thay thế Hải Đăng, nhưng bọn họ không thể bỏ qua hệ thống cung cấp năng lượng.
Hiện tại hệ thống mà khung chỉ giả người bảo vệ đang dùng là hệ thống nguồn cung năng lượng pin Graphene, khung chỉ giả người bảo vệ phiên bản hoàn chỉnh có khoảng cách sử dụng tối đa là 30km, thời gian sử dụng tối đa là 18 giờ đồng hồ, tải trọng tối đa là 120kg.
Chương 3086: Anh Lương tự thả like cho mình!Thế nhưng khung chỉ giả người bảo vệ là thiết bị hỗ trợ người tàn tật, không phải áo giáp khung xương cấp vũ khí.
Nếu muốn ứng dụng khung chỉ giả người bảo vệ vào lĩnh vực vũ khí, thì bắt buộc phải thiết kế lại khung chỉ giả người bảo vệ, chẳng hạn như kết cấu khung xương vũ khí kiên cố hơn, tăng phòng ngự áo giáp, tăng điểm nối móc vũ khí v.v...
Chỉ nội việc thay đổi tăng phòng ngự áo giáp, thì đã có thể khiến cho tổng trọng lượng của khung chỉ giả người bảo vệ tăng lên.
Một khi tổng trọng lượng của khung chỉ giả người bảo vệ tăng lên, điều đó có nghĩa là thời gian sử dụng liên tục của khung chỉ giả người bảo vệ giảm xuống.
Tuy rằng có thể thiết kế thêm thể tích ổ pin Graphene, từ đó nâng cao khả năng sử dụng liên tục của khung chỉ giả người bảo vệ, nhưng phương án thiết kế là việc sử một chút động toàn bộ.
Nếu thiết kế lại ổ pin Graphene, thì lại phải thiết kế lại kết cấu cơ khí của khung chỉ giả người bảo vệ, chẳng hạn như có cần suy nghĩ thiết ngăn không bảo vệ ổ pin không?
Dù gì nếu ổ pin hư hỏng, điều đó có nghĩa là mất đi hệ thống cung cấp năng lượng, cũng có nghĩa là mất đi động lực. Vậy nên muốn khung chỉ giả người bảo vệ trở thành áo giáp khung xương cấp vũ khí, thực ra độ khó cực kỳ lớn, không phải đơn giản chỉnh sửa bổ sung là có thể xong.
Dù gì bên quân đội của nước Hạ chiếm trọn thiên thời địa lợi nhân hòa và tất cả điều kiện ưu thế trong dự án khung chỉ giả người bảo vệ, nhưng vẫn chưa nghiên cứu ra áo giáp khung xương cấp vũ khí.
Lo lắng của Hoàng Quốc Tưởng là hoàn toàn dư thừa!
Buổi chiều gần 5 giờ đồng hồ.
An Lương lái chiếc Rolls - Royce Ghost Black Badge đến học viện âm nhạc quốc gia, đáng lẽ tối nay là Triệu Uyển Hề mời ăn cơm, An Lương làm rối loạn kế hoạch của Triệu Uyển Hề, anh mượn sự thành công của buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ, từ đó tổ chức một buổi họp mặt cho câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Chủ yếu là An Lương lo lắng lúc Triệu Uyển Hề mời ăn tối, lỡ như bị bơ thì sao? Vậy thôi thì để câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh làm một buổi họp mặt lớn, trong trường hợp như vậy, cũng sẽ không bị bơ rồi nhỉ?
An Lương cũng không thể không thả một like cho mình!
Trong học viện âm nhạc quốc gia, An Lương ngựa quen đường cũ đến phòng tập đàn, anh từng ra vào học viện âm nhạc quốc gia nhiều lần, hơn nữa giả mạo nhẹ nhàng sinh viên của học viện âm nhạc quốc gia, lại làm sao có thể không biết đường.
An Lương đến bên ngoài phòng tập đàn số 9, Trần Tư Vũ đang đàn piano, An Lương tì ở cửa im lặng lắng nghe, anh cũng phát hiện trình độ đàn của Trần Tư Vũ nâng cao.
Tôn Mẫn Chỉ liếc nhìn một cái An Lương ở trước cửa, lộ ngay nét mặt bất lực, mỗi khi An Lương đến, Trần Tư Vũ sẽ bỏ lơ một khoảng thời gian.
Tôn Mẫn Chỉ có hi vọng cao vào Trần Tư Vũ, cô chỉ muốn muốn Trần Tư Vũ tập trung tập đàn, cuối cùng lấy được một thứ hạng tốt trong cuộc thi piano cấp quốc tế năm sau.
Mộc Tâm Mỹ cũng mặt đau khổ, nếu trong trường hợp Trần Tư Vũ lười biếng, điều đó có nghĩa là thời gian tập đàn của cô sẽ nhiều hơn một chút, hơn nữa còn phải đối mặt với Tôn Mẫn Chi tâm trạng không tốt.
Hơn mười phút sau đó, Trần Tư Vũ đàn xong, An Lương lớn tiếng kêu gọi: "Tư Vũ"
Trần Tư Vũ ngay lập tức quay người lại nhìn về phía An Lương, sau khi nhìn thấy An Lương, mặt cô đây vui vẻ.
"Sao anh lại đến rồi?" Trần Tư Vũ giả vờ trách móc nói.
An Lương nhìn Trần Tư Vũ cố tình giả vờ trách móc, anh nhịn cười nhìn về phía Tôn Mẫn Chi.
"Cô giáo Tôn, thời gian không còn sớm nữa, em đưa Tư Vũ đi trước đây, ngày mai đảm bảo không đi trễ!"
Tôn Mẫn Chỉ bất lực đáp lại: "Bạn học An Lương, tôi bắt buộc phải nói với cậu, Trần Tư Vũ cực kỳ có năng khiếu, tôi cực kỳ trông chờ vào cô ấy, năm sau cô ấy cực kỳ có khả năng lấy được một thứ hạng tốt trong cuộc thi piano quốc tế!"
Tôn Mẫn Chi dùng ba từ cực kỳ liên tiếp, từ đó thể hiện sự xem trọng với Trần Tư Vũ. Trên thực tế cũng đúng là như vậy.
Tôn Mẫn Chi cực kỳ xem trọng Trần Tư Vũ, vậy nên mới bồi dưỡng trọng tâm Trần Tư Vũ.
"Dạ vâng, cô Tôn, em đảm bảo ngày mai sẽ không đi trễ." An Lương đưa ra đảm bảo.
"Hi vọng là vậy!" Tôn Mẫn Chi bất lực thở dài.
Dù gì trong vấn đề không đi trễ, tiền án của Trần Tư Vũ quá nhiều đi, đặc biệt là lúc An Lương ở Đế Đô, Tôn Mẫn Chi cũng chỉ hi vọng Trần Tư Vũ sẽ không đi trễ.
Còn về việc thực sự đi trễ rồi?
Đi trễ rồi thì đi trễ rồi, cùng lắm thì sau này bắt Trần Tư Vũ bù lại thời gian, nếu không còn có thể làm gì?
Trên hành làng phòng đàn số 9, An Lương nắm tay Trần Tư Vũ rời khỏi.
Mộc Tâm Mỹ bi kịch phát hiện ra rằng, đáng lẽ cô và Trần Tư Vũ sẽ luân phiên đàn nửa tiếng đồng hồ, bây giờ sau khi Trần Tư Vũ rời khỏi, cô phải một mình đàn hết 1 tiếng rưỡi đồng hồ, như vậy thực sự là quá khổ đi!
Bên ngoài phòng đàn, An Lương nắm tay Trần Tư Vũ chủ động nói: "Tối nay bên câu lạc bộ bọn anh có họp mặt, anh chuẩn bị đưa em, cùng với Sương Sương tham gia."
Trần Tư Vũ thắc mắc hỏi ngược lại: "Còn chị Uyển Hề thì sao?"
"Cô ấy cũng là thành viên của câu lạc bộ, đương nhiên là sẽ tham gia" An Lương đáp lại.
Trần Tư Vũ im lặng vài giây, mới bổ sung hỏi: "Lần này không mời Tống Thiến sao?"
An Lương suy nghĩ một chút, rồi đáp lại nói: "Anh giao quyền quyết định cho em, em quyết định xem có mời cô ấy không"
Chương 3087: Queen TeaThực ra giữa An Lương và Tống Thiến, hiện tại vẫn chưa có tiến triển nào thực tế cả.
"Vậy thì mời Thiến Thiến!" Trần Tư Vũ vui vẻ nói, cô khoác lấy tay An Lương, nhõng nhẽo nói: "Thực ra Thiến Thiến khá tốt, em và Sương Sương đều thích Thiến Thiến, chị Uyển Hề cũng không bài xích Thiến Thiến."
An Lương hồi ức về Tống Thiến, Tống Thiến hoạt bát mang chút thoải mái, đúng thật không có gì không tốt cả, đặc biệt là cô ấy trở về lại tính cách ngày xưa, không cố ý lấy lòng An Lương, ngược lại khiến An Lương thích thú hơn.
Nhưng đánh giá nhan sắc của Tống Thiến chỉ ở mức nghìn người có một, còn chưa đạt đến mức vạn người có một, nhưng mức nghìn người có một cũng cực kỳ cao rồi, tuyệt đối thuộc mức hoa khôi trường.
Chỉ là tiếc là xung quanh An Lương xuất hiện quá nhiều gái xinh mức độ vạn người có một mà thôi, vậy nên ánh sáng của Tống Thiến mới bị lu mờ.
"Nếu đã như vậy, vậy thì mời một chút đi!" An Lương đáp lại.
"An đại sư, tốt nhất là anh gửi tin nhắn cho Thiến Thiến, cô ấy ở trường á" Trần Tư Vũ nhắc nhở nói.
An Lương không từ chối: "Ừm, để anh gửi tin nhắn cho cô ấy"
Sau khi An Lương trả lời Trần Tư Vũ, đã gửi ngay tin nhắn cho Tống Thiến.
"An Lương: Em đang ở đâu?"
"Tống Thiến: ?"
"Tống Thiến: Thông tin vị trí: Học viện âm nhạc quốc gia Đế Đô"
"Tống Thiến: Có chuyện gì sao?"
"An Lương: Tối nay câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chúng anh có liên hoan, em muốn cùng tham gia không?"
"Tống Thiến: Thực sự được sao?"
"An Lương: Tại sao lại không được?"
"Tống Thiến: Được, được, chờ em một chút, em sửa soạn một chút"
"Tống Thiến: Địa điểm liên hoan ở đâu?"
"An Lương: Anh đang ở trường nè, anh đi rước Tư Vũ, Sương Sương đang chạy qua."
"An Lương: Chỉ là liên hoan bình thường, em không cần sửa soạn thế nào, bọn anh đợi em ở bãi giữ xe."
"Tống Thiến: Dạ vâng, chờ em một chút, tìm quần áo rồi qua"
"An Lương: Được!"
Sau khi An Lương gửi tin nhắn cho Tống Thiến, anh lại gửi tin nhắn cho Ninh Nhược Sương.
"An Lương: Sương Sương, em xuất phát chưa?"
"Ninh Nhược Sương: Đang đi qua, khoảng 5 phút nữa đến."
"Ninh Nhược Sương: Mọi người có muốn uống trà sữa không?"
"An Lương: Thôi anh không uống đâu, em hỏi thử Tư Vũ và Thiến Thiến"
"Ninh Nhược Sương: Dạ được."
Ninh Nhược Sương gửi ngay tin nhắn vào nhóm ba người họ tạo với An Lương.
"Ninh Nhược Sương: @Trần Tư Vũ: @Tống Thiến: Tôi đang ở hẻm sau, các cậu có muốn uống trà sữa không?"
"Trần Tư Vũ: Tôi muốn Cherry thập cẩm"
"Tống Thiến: Trà lài sữa tươi."
"An Lương: ?"
"An Lương: Hẻm sau mới mở một quán trà sữa à?"
"Trần Tư Vũ: Đương nhiên!"
"An Lương: Ngon không?"
"Ninh Nhược Sương: Chút nữa gặp mặt, anh có thể nếm thử món tụi em gọi."
5 phút sau, Tống Thiến đến bãi giữ xe trước một bước, cô mặc một chiếc hoodie màu vàng nhạt, phối với quần thể thao màu xám, nhìn khá là giống cô sinh viên.
"Sương Sương còn chưa qua sao?" Sau khi Tống Thiến đến mặt đây vui vẻ, sau đó hỏi về Ninh Nhược Sương.
Trần Tư Vũ tùy ý trả lời: "Có thể là quán trà sữa hơi động khách, nên cần phải đợi"
An Lương hiếu kỳ tiếp lời: "Chúng ta đến hẻm sau xem thử"
Trần Tư Vũ nhìn Tống Thiến một cái, cô đồng ý nói: "Được!"
An Lương nắm tay Trần Tư Vũ, Tống Thiến cũng nắm tay Trần Tư Vũ, ba người bước về phía cổng sau học viện âm nhạc quốc gia.
Vài phút sau, ba người đến hẻm sau, Trần Tư Vũ đi ở phía trước dẫn đường.
An Lương phát hiện Trần Tư Vũ đang bước về phía quán lẩu cá, quán trà sữa Tiểu Y Đỗ trước đó An Lương tặng cho Tống Thiến chính là ở đối diện xéo quán lẩu cá.
Không lẽ Tống Thiến đã tiến hành cải cách với quán trà sữa? Suy nghĩ như vậy rất nhanh đã được chứng thực!
Biển hiệu của quán trà sữa Tiểu Y Đỗ ban đầu đã biến mất không vết tích, thay thế là một biển hiệu có nền màu hồng phấn, tên quán cũng được tiến hành thay đổi, từ "Tiểu Y Đỗ" Biến thành "Queen Tea"
An Lương nhìn về phía Tống Thiến: "Đây là tình hình gì?"
Tống Thiến hơi ngại ngùng đáp lại: "Sau khi trước kia anh tặng quán trà sữa Tiểu Y Đỗ cho em, em đã tiến hành khảo sát chi tiết với quán trà sữa Tiểu Y Đỗ, cuối cùng quyết định để quán trà sữa chuyển đổi nâng cấp."
"Quán trà sữa Tiểu Y Đỗ đáng lẽ chủ yếu kinh doanh sản phẩm tầm thấp, tuy rằng lượng kinh doanh không tồi, đánh giá cũng khá được, nhưng nó vẫn còn có khoảng cách nhất định với quán trà sữa trong lòng của em, nên cần có sự thay đổi." Tống Thiến bổ sung.
Đơn bình quân của quán trà sữa Tiểu Y Đỗ trước kia ở khoảng 14 tệ, giá này đặt ở thời đại năm 2020, đúng thật đã cực kỳ rẻ.
Dù gì giá thực đơn của quán trà sữa đứng đầu đã hơn 40 tệ!
Hẻm sau học viện âm nhạc quốc gia, trước cửa quán trà sữa cũ là Tiểu Y Dỗ.
Tống Thiến tiếp tục giới thiệu tình hình nâng cấp thương hiệu, "Trước đó em từng điều tra qua thị trường, hẻm sau ngoại trừ có học viện âm nhạc quốc gia chúng em, học viện vũ đạo quốc gia, còn có hơn 10 trường đại học, về mặt sức tiêu thụ chắc chắn không có vấn đề."
"Xét đến trường hợp như vậy, em mới quyết định tiến hành nâng cấp thương hiệu quán trà sữa Tiểu Y Đỗ trước đó thành Queen Tea." Tống Thiến tổng kết.
"Hoàng hậu trà sữa?" An Lương trêu ghẹo.
Tống Thiến phủ định: "Ngụ ý của thương hiệu chúng em là "Mỗi cô gái uống trà sữa quán chúng em đều là nữ hoàng tinh tết"
Chương 3088: Bên trong có điều đặc biệt!"Giá trung bình thực đơn là bao nhiêu?" An Lương hiếu kỳ.
Trần Tư Vũ tiếp lời nói: "Khá đắt đó! Thập cẩm Cherry mà em vừa mới chọn, giá cả lên đến 168 tệ một ly."
"Trà lài sữa tươi của chúng em cũng phải 68 tệ một lý" Tống Thiến báo giá theo.
"Ô quao!" An Lương hơi ngạc nhiên.
Bởi vì đối với quán trà sữa mà nói, cho dù là một ly trà sữa tươi 68 tệ, hay là một ly trà trái cây 168 tệ, giá cả này đều rất quá đáng, vượt xa so với định giá của quán trà sữa top.
1Hiện tại định giá trà trái cây của quán trà sữa top 1 về cơ bản nằm ở mức khoảng 30 đến 40 tệ, thế nhưng định giá trà trái cây của Queen Tea lại hơn một trăm sao?
"Có loại trà trái cây nào rẻ hơn không?" An Lương hồi.
Tống Thiến lắc đầu: "Không có, Queen Tea chỉ làm sản phẩm cao cấp, hiện tại tụi em chỉ có 4 loại trà trái cây, bao gồm Cherry, sầu riêng Monthong, nho hoa hồng ánh sáng, cùng với dâu bạch ngọc."
"Anh có thể xem thử ứng dụng Queen Tea của tụi em." Tống Thiến chỉ chỉ mã QR ở trước cửa, ngỏ ý An Lương quét mã QR xem xét.
An Lương quét mã QR một cái, xem xét tiểu ứng dụng gọi món của Queen Tea.
Hiện tại Queen Tea chỉ có hai dòng trà sữa, lần lượt là trà trái cây và trà sữa tươi.
Trà sữa tươi bao gồm các vị trà khác nhau, chẳng hạn như là trà lài, trà hoa hồng, lục trà v.v..., giá của dòng này đều là 68 tệ, không có bất kỳ chất phụ gia nào, chỉ có sữa tươi và lá trà.
Thứ hai chính là dòng trà trái cây cao cấp vừa nãy Tống Thiến nói, chỉ có bốn loại.
Tình yêu dâu tuyết trắng và ánh nắng ngày đẹp trời đều là 128 tệ một ly, thập cẩm cherry thì là 168 tệ một ly, giấc mơ sầu riêng Monthong càng là đạt đến độ cao 198 tệ.
Không thể không nói, giá cả này đúng thật là cực kỳ đắt đỏ!
Thế nhưng cho dù là giá cao như vậy, An Lương vẫn nhìn thấy thông tin hiển thị trên tiểu ứng dụng.
"Hiện tại có 14 đơn đặt, tổng cộng 25 ly nước đang được pha chế, thời gian ra đơn dự kiến chờ 15 phút"
"Kinh doanh lại tốt như vậy sao?" An Lương ngạc nhiên hỏi.
Tống Thiến nở nụ cười: "Sau khi nâng cấp thương hiệu, kinh doanh của chúng em đúng thật là khá tốt chủ yếu là xung quanh nhiều trưởng đại học, khách hàng tiềm năng có khả năng tiêu thụ cũng rất nhiều"
An Lương chỉ thấu bản chất nói: "Làm khổ ví tiền của các bạn nam rồi!
Trần Tư Vũ cười lên theo, cô cảm thấy An Lương nói hoàn toàn không có vấn đề: "Đúng đúng đúng, trên tường trường của chúng, là có người chê bai Queen Tea, nói rằng giá cả này không thân thiện cho lắm"
Tống Thiến tiếp lời đáp lại: "Chủ yếu là chi phí nguyên vật liệu quá cao, lấy sầu riêng Monthong làm ví dụ, chúng em chỉ chọn sầu riêng Monthong tươi có chất lượng cấp A, giá mua đã đạt đến độ cao 25 tệ một cân"
"Tỉ lệ cơm sầu riêng của sầu riêng Monthong về cơ bản nằm ở mức khoảng 35%, điều đó có nghĩa là giá vốn của cơm sầu riêng Monthong gần 72 tệ một cân" Tống Thiến bổ sung.
"Mỗi ly giấc mơ sầu riêng Monthong, chúng em quy định cho vào cơm sầu riêng là 1 can, cho dù loại bỏ hạt, ít nhất cũng phải trên 7 lượng, cộng thêm trà tụi em chọn lọc kỹ lưỡng, vốn tổng hợp của nguyên vật liệu đã gần 80 tệ!" Tống Thiến liệt kê giá vốn.
"Cộng thêm tiền vốn nguồn nhân lực, tiền vốn kinh doanh, cùng với đảm bảo lợi ích nữa, giá bán này chỉ có thể nói là hợp lý, không thể nói là quá quá đáng" Tống Thiến thẳng thắn nói.
An Lương gật đầu nhẹ, nếu theo tình hình của Tống Thiến nói, thì giá bán cũng không được gọi là quá đáng.
"An đại sư, Queen Tea chúng em bây giờ là nói chuyện bằng đánh giá khách hàng, hầu hết khách hàng đều là khách cũ đó!" Tống Thiến bổ sung.
Sau khi Tống Thiến nói xong, Ninh Nhược Sương xách ba ly trà sữa bước ra từ trong quán, cô nhìn thấy ngay ba người An Lương.
Ninh Nhược Sương đưa trà lài sữa tươi cho Tống Thiến, lại đưa thập cẩm cherry cho Trần Tư Vũ, bản thân cô chọn tình yêu dâu tuyết trắng.
"An đại sư, anh nếm thử trước?" Trần Tư Vũ đưa ly thập cẩm cherry cho An Lương. An Lương uống một miếng, đã phát hiện ra điều đặc biệt!
Ly thập cẩm cherry này bên trong có điều đặc biệt, những thịt cherry không bị xay nhuyễn hoàn toàn, bởi vì sau khi xay nhuyễn hoàn toàn, dễ tạo thành bọt không thể tan.
Thịt trái cherry trong thập cẩm cherry là từng miếng từng miếng và bọn chúng có thể hút lên được thông qua ống hút, điều này rõ ràng không phải là chuyện trùng hợp.
"Ly cherry này có chút thú vị!" An Lương nhìn về phía Tống Thiến: "Các em đã xử lý cherry như thế nào vậy?"
Trà trái cây thập cẩm cherry đáng lẽ nhìn có vẻ bình thường thực ra bên trong có điều đặc biệt!
An Lương chỉ uống có một miếng, đã phát hiện ra điểm quan trọng, vậy nên mới hỏi Tống Thiến tình hình cụ thể.
Tống Thiến không giải thích ngay, cô đổi một chủ đề khác: "An đại sư có uống qua tuyết trà chưa?"
An Lương đương nhiên uống qua!
Hạ Như Ý và Hạ Hoà Tâm hai chị em khá thích uống tuyết trà, An Lương tất nhiên uống qua rất nhiều lần.
"Uống qua rồi." An Lương đáp lại.
"An đại sư cảm thấy tuyết trà thế nào?" Tống Thiến hỏi lại lần nữa.
An Lương cho đánh giá trung lập: "Đọ trên không đủ, đọ dưới có dư, ngoài ra xét đến số lượng cửa hàng tuyết trà quá nhiều, chất lượng của cửa hàng khác nhau có thể tốt xấu không đều"
Chương 3089: Bạn thân ôm thành nhóm?Tống Thiến đồng tình trả lời: "Ngày trước em cũng thích tuyết trà, nhưng một số sản phẩm của quán bọn họ thực sự không được lắm, chẳng hạn như dòng trà trái cây dâu rượu, sau khi dâu rượu bị xay nhuyễn tạo thành trái cây nhuyễn có bọt ăn tệ cực."
"Để tránh sau khi cherry xay nhuyễn tạo thành bọt trái cây như vậy, và để giữ lại cảm giác thịt quả cherry, chúng em xử lý cherry bằng cách cắt nhân tạo." Tống Thiến kéo chủ đề về.
"Nhân viên của Queen Tea có tận 10 người!" Tống Thiến bổ sung.
"Nhiều vậy sao?" An Lương ngạc nhiên.
Lúc trước còn là quán trà sữa Tiểu Y Đỗ, số lượng nhân viên chỉ có 3 người, bây giờ sau khi nâng cấp thương hiệu thành Queen Tea, số lượng nhân viên đạt đến 10 người, điều đó có nghĩ là vốn nguồn nhân lực gia tăng.
Tăng 7 nhân viên tính toán theo lương trung bình 5000 tệ, vốn nguồn nhân lực một năm đã tăng thêm 42 vạn.
May mà giá thực đơn của Queen Tea tương đối cao, lợi nhuận tương ứng cũng tương đối cao, nếu không chỉ là mỗi năm tăng thêm vốn nguồn nhân lực 42 vạn đã là một gánh nặng khổng lồ.
Chẳng hạn như kêu quán trà sữa Tiểu Y Đỗ chịu đựng vốn nguồn nhân lực 42 vạn, lợi nhuận trung bình một ly của trà sữa Tiểu Y Đỗ chưa đến 5 tệ, cho dù tính toán theo lợi nhuận 5 tệ một ly, điều đó tương đương với việc một năm phải bán ra 84,000 ly trà sữa, mới có thể san bằng khoản chi phí nguồn nhân lực này.
Tiếp tục tính xuống thì mỗi ngày tương đương với việc phải bán ra 230 ly trà sữa! Cho dù một phút bán ra một ly, thì cũng gần 4 tiếng đồng hồ.
Thế nhưng điều này khả thi không?
Vậy nên lúc đầu nhân viên của quán trà sữa Tiểu Y Đỗ chỉ có 3 người, từ đó tiết kiệm khoản lớn chi phí nguồn nhân lực. Trong trường hợp bình thường, lợi nhuận của quán trà sữa thực sự không quá nhiều, hơn nữa đầu tư ban đầu cực kỳ nhiều, hơn nữa phải lựa chọn thương hiệu trà sữa nhượng quyền, thì càng không dễ có được lợi nhuận.
Vậy nên An Lương không ủng hộ người bình thường khởi nghiệp lựa chọn quán trà sữa!
"Nếu không phải diện tích mặt bằng của Queen Tea quá nhỏ, thực ra em còn muốn thêm nhân viên cửa hàng, hiện tại trong 10 nhân viên cửa hàng, 6 nhân viên cửa hàng chuyên pha chế trà sữa, 3 nhân viên là sư phụ cắt, bọn họ phụ trách cắt trái cây, còn có một người là tạp vụ, xử lý công việc tạp vụ." Tống Thiến nói rõ cụ thể.
"Hiện tại thời gian chờ đơn của Queen Tea, hầu hết thời gian đều vượt quá 10 phút, giống như thứ bảy chủ nhật, cùng với thời gian nghỉ ngơi buổi trưa và chiều v.v..., thời gian chờ đơn thậm chí hơn 1 tiếng đồng hồ, điểm này có rất nhiều khách hàng than phiền" Tống Thiến bổ sung.
An Lương cười đáp lại: "Có chuẩn bị mở rộng không?"
Tống Thiến khẳng định gật đầu: "Sương Sương và Tư Vũ đã chuẩn bị đầu tư dự án này, em đang tìm địa điểm mới"
An Lương ngạc nhiên nhìn Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, lại nhìn nhìn Tống Thiến: "Không nhận ra đó!"
Trần Tư Vũ hứ nhẹ một tiếng: "Xem thường bọn em?"
"Chúng em chuẩn bị thử một chút." Ninh Nhược Sương cũng tiếp lời.
An Lương đồng tình gật đầu: "Phân loại khác biệt cao cấp của Queen Tea lựa chọn đúng thật có thị trường trong Đế Đô, phù hợp với nhu cầu của nhóm người tiêu dùng cao cấp, thậm chí còn có thể trở thành hot trên mạng"
"Các em có cần giúp đỡ gì không?" An Lương hỏi.
Tống Thiến phủ định đáp lại: "Những việc nhỏ nhặt này, làm gì cần làm phiền đến An đại sư"
Tống Thiến tiếp tục bổ sung: "Đợi em chọn xong địa điểm, để Tư Vũ và Sương Sương cùng quyết định, sau đó là có thể mở chi nhánh, việc này rất đơn giản."
"Ừm! An Lương khẳng định đáp lại, một quán trà sữa thôi mà, đúng thật là việc rất đơn giản.
"Nếu có gặp phiền phức, các em nhớ nói cho anh biết" An Lương bổ sung nói.
Đối với Queen Tea, An Lương đồng tình vui vẻ.
Tuy rằng An Lương không để tâm Queen Tea có thể phát triển đến mức độ nào, nhưng nó là tâm huyết của ba người Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương, cùng với Tống Thiến. Giống như hồ ly tinh nhỏ muốn phát triển đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, và làm phóng sự ẩm thực vậy, đó là sự nghiệp của hồ ly tinh nhỏ.
"An đại sư, liên hoan hôm nay ở đâu?" Tống Thiến hiếu kỳ hỏi.
"Vân Sơn Cư, ngoài đường Tây Lục." An Lương đáp lại nói: "Nhà anh Hải Dương có một câu lạc bộ bên đó, vừa hay dùng để tổ chức hoạt động liên hoan của câu lạc bộ"
"Đi thôi, chúng ta mau xuất phát, chờ chút nữa là phải kẹt xe rồi!" An Lương nhắc nhở bổ sung.
An Lương cũng đột nhiên cảm thấy mô tô bay đặt mà Amanyangyun đề ra cực kỳ cần thiết, chẳng hạn như bây giờ, An Lương chính là cần một chiếc mô tô bay 4 chỗ.
Nếu có mô tô bay phiên bản bốn chỗ, An Lương thì có thể cùng với ba người Trần Tư Vũ lái mô tô bay đến Vân Sơn Cư bên ngoài đường Tây Lục, mà không phải tự lái xe qua đó.
"Xem ra là phải hối thúc bộ phận nghiên cứu và phát triển mô tô bay, kêu bọn họ nhanh chóng làm xong mô tô bay phiên bản nhiều người ngồi!" Trong lòng An Lương thầm nghĩ.
Vân Sơn Cư, ngoài đường Tây Lục.
Hầu hết các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đã đến nơi, hơn nữa khá là nhiều thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh cũng đưa "người ngoài" theo.
"Người ngoài" có nghĩa là không phải thành viên câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, chẳng hạn như Lâm Nghị Lực, anh đã đưa em gái Lâm Vân Tư theo.
Chương 3090: Quỷ xui xẻo?Lâm Vân Tư là gái xinh cấp nghìn người có một, đánh giá hình thể càng đạt đến 94 điểm, trong cả giới Đế Đô cũng tương đối có tiếng, mọi người tất nhiên chào mừng sự có mặt của cô ấy.
Ngoại trừ Lâm Vân Tư, Lâm Nghị Lực còn đưa theo mấy người bạn của giới Đế Đô, bọn họ là thành viên ngoại vi mà Lâm Nghị Lực phát triển, lần này đưa đến đến gặp gỡ mọi người.
Hầu hết thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều đưa "người ngoài" theo.
Đến Lý Tồn Viễn cũng không ngoại lệ, anh chị em của nhà Lý Tồn Viễn một đống, bình thường anh bị anh chị em dựa hơi nhiều rồi, liên hoan câu lạc bộ lần này, các anh chị em của anh ta tất nhiên là phải đi theo chơi.
Mối quan hệ của Tiền Tiểu Cương với gia đình tương đối tệ hại, tuy rằng anh ấy không đưa hai người anh qua, nhưng đã đưa Hạ Tư Hàm và Hoàng Bối Lôi qua, anh đang hưởng thụ niềm vui trái ôm phải ấp.
Triệu Uyển Hề đã đến nơi trước, Trương Tử Câm vừa hay cũng đang ở mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân, vậy nên tiện thể cùng qua xem thử.
Hai người Triệu Uyển Hề và Trương Tử Câm ngồi ở trong góc, người khác không có ai không biết điều đến làm phiền bọn họ, dù gì nhà của hai người đều tầng thứ nhất của giới Đế Đô.
"Uyển Hề, em đoán xem cậu ấy có đưa các bạn gái khác qua không?" Trương Tử Câm trêu ghẹo.
Triệu Uyển Hề liếc nhìn Trương Tử Câm một cái: "Chắc chắn sẽ đưa!"
"Hửm?" Trương Tử Câm thắc mắc: "Hôm nay em cũng ở đây, cậu ta...
"Chị tưởng rằng anh ấy sẽ làm một chút việc trên mặt?" Triệu Uyển Hề hỏi ngược lại.
"Ừm" Trương Tử Câm khẳng định gật đầu.
"Đó là chị không hiểu anh ấy" Triệu Uyển Hề đáp lại: "Em hiểu anh ấy, anh ấy không phải là loại người như thế, trên thực tế em cũng không hi vọng anh ấy là người như thế, nếu hôm nay anh ấy vì lấy lòng em, bỏ rơi mấy người Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương ở một bên, thì trong tương lai có vì người phụ nữ khác, lại bỏ rơi em ở một bên?"
Trương Tử Câm ngây người ra một chút.
"Chúng ta cá cược một chút không?" Triệu Uyển Hề nhìn về phía Trương Tử Câm.
"Cá cược thế nào?" Trương Tử Câm hồi.
"Nếu An Lương qua một mình, em sẽ quyên góp 1000 vạn cho mái ấm bảo vệ động vật Tinh Nhân; nếu An Lương đưa Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương theo, chị Tử Câm quyên góp 1000 vạn cho quỹ từ thiện Ấm Áp Quan Tâm, thế nào?" Triệu Uyển Hề đề nghị.
Quỹ từ thiện Quan Tâm Ấm Áp là một quỹ từ thiện chủ yếu lo lắng cho trẻ mồ côi và người già neo đơn, do Triệu Uyển Hề phát động và vận hành, chủ yếu do nhà Triệu Uyển Hề quyên góp tiền vốn.
Trương Tử Câm gật đầu: "Không có vấn đề!"
Chỉ có 1000 vạn mà thôi, cho dù là Triệu Uyển Hề, hay là Trương Tử Câm, hai người đều không có để tâm gì cả.
Dù gì buổi chiêu mộ nhà đại lý khung chỉ giả người bảo vệ của tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai lần này, đã chia được một khoản lợi nhuận lớn, bọn họ không để tâm 1000 vạn tiền vốn, chỉ là thêm chút niềm vui.
"Chị Tử Câm, chị thua chắc rồi!" Triệu Uyển Hề cười nói.
Trương Tử Câm không phản bác: "Chúng ta đợi kết quả."
Kết quả này không khiến bọn họ đợi quá lâu, sau khi bọn họ cá cược, chỉ bảy tám phút sau đó, An Lương đã lái xe đến Vân Sơn Cư, sau đó đưa ba người Trần Tư Vũ xuống xe.
Lúc bốn người An Lương bước vào sảnh, Triệu Uyển Hề tất nhiên nhìn thấy Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, cùng với Tống Thiến, cô nhanh chóng nói: "Chị Tử Câm, em đã nói, chị thua chắc rồi!"
Trương Tử Câm im lặng, cô hạ giọng xuống, nhanh chóng nói, "Em thực sự không để tâm?"
"Em để tâm, nhưng em để tâm anh ấy hơn." Triệu Uyển Hề cười đáp lại.
"Em qua chào hỏi với bọn họ một chút" Triệu Uyển Hề đứng dậy bước về phía An Lương.
Trần Tư Vũ và ns, cùng với Tống Thiến ba người đều nhìn thấy Triệu Uyển Hề đang bước đến, ba người hơi căng thẳng một chút, bởi vì bọn họ đã không phải cô bé ngây ngô trước kia, bọn họ đều biết được thân phận của Triệu Uyển Hẻ.
"Tư Vũ, Sương Sương, Thiến Thiến, chào buổi tối, chào mừng tham gia liên hoan của câu lạc bộ chúng tôi." Triệu Uyển Hề nở nụ cười, chủ động chào hỏi với ba người Trần Tư Vũ.
Trong lòng ba người Trần Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, Triệu Uyển Hề bày tỏ thiện chí, bọn họ đặt xuống lo lắng trong lòng.
An Lương nhìn xung quanh một cái, tùy ý nói: "Câu lạc bộ chúng ta nhiều người vậy sao?"
Trong sảnh lớn của Vân Sơn Cư, An Lương cảm thấy ít nhất cũng có hơn 100 người nhỉ?
"Mọi người đều có anh chị em và bạn bè, câu lạc bộ chúng ta lại có tiếng bên ngoài, vậy nên có mấy người bạn phải đến mở mang tầm mắt." Triệu Uyển Hề đáp lại.
"Nè, bên Lý Tồn Viễn có hơn mười anh chị em đến, anh ta đang đau đầu đó!" Triệu Uyển Hề trêu ghẹo.
An Lương liếc nhìn hướng của Lý Tồn Viễn một chút, anh ta đang ngăn cản một cô gái uống rượu, cô gái đó nhìn khoảng mười mấy tuổi, chắc là em của cậu ấy?
"Anh Hải Dương thì sao?" An Lương chuẩn bị hóng hớt.
"Chắc là bị Tiểu Ngư và Lý Thiến bao vây, nghe nói một người bạn thân chạy bộ ngày trước của anh trà trộn vào rồi, Tiểu Ngư và Lý Thiến hơi không vui" Triệu Uyển Hề cười nói.
An Lương cười ha ha phá lên: "Anh Hải Dương sao lại xui xẻo như vậy?"
Trần Tư Vũ ở bên cạnh tiếp lời: "Anh Hải Dương không phải vẫn luôn là quỷ xui xẻo sao?"
"Đúng đúng đúng!" An Lương đồng tình: "Anh Hải Dương đúng là khá xui xẻo!"
Chương 3091: Lịch sử đen nhiều vậy sao?"Hay là chúng ta đi xem thử?" An Lương đề nghị.
"Được!" Trần Tư Vũ là hóng hớt không sợ lớn chuyện.
Triệu Uyển Hề cũng không phản bác: "Chúng ta đến sân sau tìm thử, chắc là ở sân sau đó"
Ninh Nhược Sương và Tống Thiến tất nhiên không có ý kiến, thế là Triệu Uyển Hề dẫn đường, mọi người đến sân sau chuẩn bị hóng hớt chuyện.
Sân sau câu lạc bộ Vân Sơn Cư.
Sau khi mấy người An Lương bước vào sân sau, đã phát hiện ra ba người Vân Hải Dương.
Theo suy nghĩ của An Lương, Vân Hải Dương chắc phải là đang bị Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến đập liên tục, nhưng kết quả là ba người vừa nhâm nhi vài ly, vừa cười đùa nói chuyện.
Điều này không ổn!
Không lẽ Vân Hải Dương đổi đời rồi?
"Hải Dương!" An Lương lớn tiếng kêu.
Vần Hải Dương bị dọa giật cả mình, sau khi phát hiện là An Lương, Vân Hải Dương mới than thở đáp lại: "Trời ơi, A Lương, cậu làm tôi hết hồn!"
"Cậu cũng không có làm chuyện gì có lỗi, cậu sợ gì?" An Lương trêu ghẹo.
"Sao các cậu lại trốn đến sân sau rồi?" An Lương làm mặt xấu với Vân Hải Dương.
Hồ Tiểu Ngư hừm hừm đáp lại: "Còn không phải tên đểu cáng Vân Hải Dương này mèo mả gà đồng bên ngoài, vừa nãy còn bị người ta tìm đến tận cửa, sân sau yên tĩnh một chút"
Lý Thiến đồng tình chê bai: "Lịch sử đen của Vân Hải Dương nhiều thật!"
"Rốt cuộc là tình hình gì vậy?" An Lương hiếu kỳ thực sự.
Bốn người Triệu Uyển Hề và Trần Tư Vũ cũng hiếu kì, rốt cuộc là tình hình cụ thể gì, mới có thể khiến cho Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến chỉ chê bai, nhưng không có hề có ý giận dỗi.
Vân Hải Dương nhỏ tiếng chống đỡi: "Hụ hụ, có thể nào để lại chút thể diện cho anh không, việc đã qua rồi thì cho qua đi, nói ra khá ngại ngùng dó"
"Vậy thì tôi càng có hứng thú hơn rồi!" An Lương cười hề hề trêu ghẹo.
Hồ Tiểu Ngư bắt đầu nói thẳng: "Tên đểu cáng này, có gan làm, không có gan nhận?"
Lý Thiến đồng tình: "Đúng vậy đúng vậy, thực sự là đểu cáng mà!"
"Hải Dương, mau nói đi!" An Lương hối thúc.
Vân Hải Dương ho nhẹ một tiếng: "Hụ! Cậu biết mà, An Lương, ngày trước tôi... ừm... hơi hơi... có chút... nói chung là cuộc sống khá kham khổ mà"
Trước khi quen biết An Lương, cuộc sống của Vân Hải Dương đúng là khá khó, đặc biệt là về mặt điều kiện kinh tế, hoàn toàn là thảm không muốn nói.
"Vậy thì?" An Lương truy hỏi.
Hồ Tiểu Ngư ở bên cạnh hối thúc: "Anh mà không nói, thì em nói đó?"
"Đừng đừng đừng, để anh tự nói đi!" Vân Hải Dương thở dài một cái: "Rất lâu rất lâu về trước, tôi có quen một người bạn gái, lúc đó, lúc tôi quen với cô ấy, điều kiện của tôi hơi không tốt lắm, nên cô ấy đã tiêu rất nhiều tiền"
An Lương hiểu ngay ý của Vân Hải Dương, trước đó Vân Hải Dương là trùm keo đệ nhất của giới Đế Đô, còn là vua ăn ké, chắc là anh ta đã tiêu rất nhiều tiền của bạn gái cũ.
"Sau này tình cảm rạn nứt, chúng tôi chia tay trong hòa bình, sau đó bây giờ cô ấy biết điều kiện tôi không tồi, muốn quay lại từ đầu, tôi lại làm sao có thể đồng ý?" Vân Hải Dương nghiêm chỉnh nói.
"Đối mặt với sự từ chối của tôi, đối phương đề ra yêu cầu bồi thường chi phí tổn thất thanh xuân, để tránh phiền phức, hơn nữa con người tôi rất dễ mềm lòng, nên cuối cùng cho đối phương 200 vạn" Vân Hải Dương cảm thán.
An Lương trêu ghẹo nói: "Tôi không tin!"
Triệu Uyển Hề đồng tình: "Tôi cũng không tin!"
Hồ Tiểu Ngư liếc nhìn Vân Hải Dương một cái: "Ai tin thì người đó là kẻ ngốc! Mọi người đều biết mà, lúc anh ấy học cấp 2, lừa tôi mất 100 tệ, đúng 1 năm còn chưa trả!"
"Đó là mượn!" Vân Hải Dương bất lực.
Lý Thiến ở bên cạnh châm dầu vào lửa: "Nói ra, anh ấy còn nợ tôi 300 tệ, đến bây giờ còn chưa trả"
"Hửm? ? ?" An Lương ngạc nhiên nhìn Vân Hải Dương.
"Hơ!" Triệu Uyển Hề cũng trêu ghẹo nhìn Vân Hải Dương.
Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, cùng với Tống Thiến tất cả đều có biểu cảm kỳ lạ nhìn Vân Hải Dương, bọn họ không hiểu giới Đế Đô, còn tưởng những thiếu gia của giới Đế Đô không nên kẹt tiền như vậy.
Nét mặt Vân Hải Dương tối sầm xuống: "Không có giấy nợ, không có lịch sử chuyển khoản, việc không có chứng cứ, sao em có thể vu oan cho anh?"
"Hèn chỉ lúc đó anh đòi tiền mặt, thì ra đã sớm lên kế hoạch không trả tiền!" Lý Thiến hừ nhẹ.
An Lương không thể không giơ ngón tay cái lên thả like cho Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương này có chút gì đó!
Lại còn biết tránh né chứng cứ, từ đó làm chuẩn bị cho việc mượn nợ không trả.
Trần Tư Vũ ở bên cạnh tiếp lời: "Anh Hải Dương, bây giờ anh cũng không chuẩn bị trả sao?"
"Việc không có chứng cứ, anh không thể nào thừa nhận!" Vân Hải Dương từ chối thẳng thừng nói.
Nếu cố gắng chống cự, thì đó là việc không thể xác định thật giả.
Nếu thực sự trả tiền rồi, thì không phải là chứng minh có thiếu tiền sao? Vậy nên Vân Hải Dương ăn quỵt thẳng luôn!
"Các em thì đừng mong chờ anh Hải Dương trả nợ nữa, dù gì trước đó anh Hải Dương từng tham gia yêu thích trượt ván..." An Lương vừa nói được một nửa, đã bị Vân Hải Dương chặn lại.
"Anh Lương, đừng như vậy!" Vân Hải Dương mặt đầy đau khổ.
Trước đó Vân Hải Dương tham gia nhóm người yêu thích trượt ván, anh ta dụ dỗ các thành viên nữ khác mua các trang bị như ván trượt, bảo vệ gối và nón bảo hiểm v.v... cho anh, hoàn toàn là khuôn mặt vàng trong làng trai đểu.
Loại lịch sử đen như vậy, Vân Hải Dương tất nhiên muốn che giấu.
Chương 3092: Làm cái gì mà không cần vận may đi?An Lương cũng nể mặt không nói: "Đi đi đi, Hải Dương, chúng ta đến sảnh tìm bọn họ uống rượu"
Vân Hải Dương đồng ý nói: "Được."
Mọi người quay trở về sảnh lớn, trên đường về, An Lương hạ giọng xuống hỏi: "Tình hình gì?"
Vân Hải Dương hơi ngơ ngác: "Cái gì tình hình gì?"
"Cậu và Tiểu Ngư, còn có Lý Thiến, bây giờ rốt cuộc là tình hình gì?" An Lương hỏi nhiều chuyện hỏi.
"Dựa hơi của cậu, tôi cảm thấy lại có hi vọng rồi!" Vân Hải Dương cười hề hề nói.
"Cái quái gì vậy?" An Lương thắc mắc.
"Triệu Uyển Hề đồng ý rồi, cô ấy là hướng gió của giới Đế Đô, nhà cô ấy ngầm đồng ý chuyện của cậu và cô ấy, nên tôi cảm thấy có hi vọng rồi!" Vân Hải Dương đáp lại nói.
An Lương cười nhẹ một tiếng: "Tôi tặng 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm"
Vân Hải Dương tự kỷ!
Thực ra cuối cùng An Lương và Triệu Uyển Hề có thể đến bên nhau, thứ mà phát huy tác dụng không phải là 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm kia chỉ phát huy tác dụng bậc thang mà thôi.
Nguyên nhân thực sự là bản thân Triệu Uyển Hề chấp nhận rồi!
130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm tuy rằng đủ quý giá, nhưng đối với nhà Triệu Uyển Hề mà nói, đó cũng chỉ là thêu hoa trên gấm, không đủ để nhà Triệu Uyển Hề đồng ý, và còn hi sinh cả hạnh phúc của Triệu Uyển Hề.
Nguyên nhân bản chất vẫn là sự lựa chọn của Triệu Uyển Hề, bản thân Triệu Uyển Hề lựa chọn An Lương, cộng thêm có 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm làm bậc thang, nhà Triệu Uyển Hề mới ngầm thừa nhận việc này.
Nếu Vân Hải Dương muốn học tập An Lương... được thôi!
Vân Hải Dương không học nổi!
130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm, đó hoàn toàn không phải là điều mà Vân Hải Dương lấy ra được, cho dù Vân Hải Dương có thể điều động được hơn 500 ức tiền vốn, nhưng cũng không có ai 1 lần bán ra 130 mảnh cắt hoàng kỳ nghìn năm.
Sảnh lớn, câu lạc bộ Vân Sơn Cư.
Sau khi An Lương quay về, anh phát hiện số người ở sảnh lớn dường như lại nhiều hơn một chút?
"Tiểu Ngư, em hỏi thử, hôm nay có bao nhiêu người đến?" An Lương tùy ý nói với Hồ Tiểu Ngư.
Hồ Tiểu Ngư là quản gia nhỏ của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, mỗi tháng cô có thể nhận được 1000 điểm cống hiến làm thù lao, những việc này tất nhiên là do Hồ Tiểu Ngư xử lý.
Trên thực tế, trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh có rất nhiều người đều nhắm trúng vị trí của Hồ Tiểu Ngư, chỉ là không có ai đề ra mà thôi.
"Anh chờ chút, em đi hỏi thử tình hình" Hồ Tiểu Ngư đáp lại.
Vài phút sau, Hồ Tiểu Ngư báo cáo cho An Lương: "Ngoại trừ chúng ta, hiện tại đã đến ? ? 7 người, chúng ta thống kê bằng cách lập nhóm đối mặt trong Wechat"
"Lại có nhiều người đến vậy sao!" An Lương cảm thán một tiếng.
An Lương là đang cảm thán sức ảnh hưởng của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh trong giới Đế Đô.
"Nếu hôm nay đã có nhiều bạn bè giá lâm đến vậy, câu lạc bộ chúng ta cũng không thể keo kiệt, tôi đề nghị làm một ít hoạt động, và thêm một ít phần thưởng!" An Lương đề nghị nói.
Hồ Tiểu Ngư hứng thú ngay: "Hoạt động gì, phần thưởng gì?"
Là một con cá chép, vận may của Hồ Tiểu Ngư đụng nóc, nếu là hoạt động loại hình vận may, Hồ Tiểu Ngư lại chuẩn bị giết sạch!
Tiền Tiểu Cương vừa hay bước qua, anh than thở nói: "An Lương, tôi năn nỉ cậu đó, đừng làm hoạt động gì mà kiểu vận may nữa, nếu không chúng tôi lại bị Tiểu Ngư đè bẹp dưới đất mất!"
Lý Tồn Viễn đồng tình theo: "Đúng vậy, lần nào cũng bị Tiểu Ngư đánh đến sợ!"
Lâm Nghị Lực ở bàn bên cạnh cũng đưa mặt qua, anh ta vội đồng tình: "Năn nỉ đó, làm chút hoạt động dựa vào thực lực đi, cho chúng tôi một ít cơ hội!"
An Lương cười đùa đề nghị: "Vậy thì làm chút hoạt động dựa vào thực lực, tự đổ xúc xắc đọ lớn nhỏ, người thắng vào vòng trong, đến khi chọn ra người chiến thắng, thế nào?"
(? 1... Mọi người không còn sức than thở.
Đổ xúc xắc?
Lúc đối mặt với Hồ Tiểu Ngư, không phải tự sa vào lưới sao?
Vân Hải Dương ở bên cạnh nhắc nhở thân thiện: "Anh Lương, tôi nhắc nhở một chút, trước đó lúc cậu không ở Đế Đô chúng tôi đến quán bar chơi, Tiểu Ngư đổ xúc xắc thắng liên tục 29 ván, kinh doanh và tổ khí chất của quán bar tất cả đều uống tới ói rồi!
"..." An Lương câm nín nhìn Hồ Tiểu Ngư.
Hồ Tiểu Ngư mặt vô tội, cô có vận may tốt còn có vấn đề sao?
Triệu Uyển Hề ở bên cạnh tiếp lời: "Thực ra thắng liên tiếp 29 ván cũng không có vấn đề, bởi vì tỉ lệ thắng thua của mỗi lần đổ xúc xắc đều là 50%, cho dù thắng liên tiếp bao nhiêu ván, tỉ lệ thắng cũng sẽ không giảm xuống"
Điểm này không sai!
Đây là cạm bẫy logic nhận thức cơ bản.
"Chẳng hạn như vấn đề kết quả của xúc xắc là số chẵn hay số lẻ, nếu sau khi xuất hiện 7 lần số lẻ liên tiếp, lúc nào cũng có người cho rằng tỉ lệ lần thứ 8 xuất hiện số chẳn cao hơn, dù gì đã có 7 lần số lẻ rồi.
Thế nhưng kết quả thực sự là lần thứ 8 đổ xúc xắc, tỷ lệ của số chẵn và số lẻ vẫn là chia đều 50%.
Vậy nên Hồ Tiểu Ngư thắng 29 lần đổ xúc xắc, cũng chỉ là trong 29 lượt, mỗi lượt đều may mắn lấy được tỷ lệ 50% mả thôi.
Không phải cái gì lần thứ nhất là tỷ lệ 1⁄2, lần thứ hai là tỷ lệ 1⁄4, lần thứ tư là tỷ lệ 1⁄8, cách tính này là sai lầm nhận thức!
Chương 3093: Làm cái gì mà không cần vận may đi? (2)"Anh Lương, em cảm thấy đổ xúc xắc khá được đó!" Hồ Tiểu Ngư ủng hộ đổ xúc xắc.
An Lương vẫy tay nói: "Lần này chúng ta tăng thêm mấy nguyên tắc"
"Trước tiên nói về hoạt động cuộc thi đối kháng uống sảng khoái, đến hiện, tất cả người ở hiện trường đều có thể báo danh, đợi sau khi báo danh, chúng tôi sẽ mở kênh hoạt động tạm thời của ứng dụng câu lạc bộ, rút thăm ngẫu nhiên đối thủ tiến hành thi uống," An Lương nói rõ.
"Để tăng tính hấp dẫn, đối thủ được ghép ngẫu nhiên cần đổ xúc xắc đếm lớn nhỏ quyết định thắng bại, người thắng vào vòng trong, nhưng người thắng cần uống một ly bia, người thua rơi vào nhóm người đua thi tiếp, nếu thua lần nữa bị loại, nếu thắng trong nhóm người thua, thì có thể hồi sinh vào nhóm người thắng" An Lương bổ sung chi tiết.
"Nhóm người thắng cũng có quy tắc bị loại: "Trong lúc tiến hành thi đối kháng, nghiêm cấm đi vệ sinh, nếu muốn đi vệ sinh, thì xem như thất bại." An Lương nói thêm.
"Thứ hai là trường hợp ói, nếu ói tại hiện trường, cũng được tính là thất bại" An Lương lại liệt kê thêm một nguyên tắc.
"bi vệ sinh và ói tại hiện trường đều loại thắng, không vào nhóm người thua nữa." An Lương quy định.
"Cuộc thi đối kháng này kiêm cả thực lực và vận may, chắc là không có vấn đề nhỉ?" An Lương hồi.
Hồ Tiểu Ngư hỏi ngay: "Ly to cỡ nào?"
Bởi vì người thắng phải uống một ly mới có thể vào vòng trong, nên ly to hay ly nhỏ, mới là vấn đề quan trọng!
Xét đến người thắng cần uống bia mới có thể vào vòng trong, nếu ly bia quá lớn, thì sẽ không thân thiện đối với người có tửu lượng kém.
An Lương nhìn nhìn ly thuỷ tinh trên bàn thấp, ly thủy tinh nhỏ nhất chỉ có khoảng 100ml, ly thuỷ tinh tầm trung khoảng 300m], dung lượng tương đương với một chai bia nhỏ của quán bar, còn ly bia lớn nhất chắc là hơn 600ml.
"Tầm trung là được" An Lương đáp lại.
Hồ Tiểu Ngư thở phào nhẹ nhõm: "Tôi muốn báo danh! Anh Lương, phần thưởng là gì?"
Mọi người đều nhìn về phía An Lương, bọn họ cũng muốn biết phần thưởng là gì.
"Phần thưởng bình thường, mọi người cũng không để tâm, chúng tôi đưa ra phần thưởng thiết thực nhất, hạng nhất của cuộc thi đối kháng nhận được 5 vạn điểm cống hiến, hạng nhì được 3 vạn điểm, hạng 3 được 2 vạn điểm, sau hạng 4 là không có gì cả" An Lương lấy điểm cống hiến của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh làm phần thưởng.
Hồ Tiểu Ngư đáp lại đầu tiên: "5 vạn điểm, tôi lấy chắc rồi!"
Lâm Nghị Lực trêu ghẹo: "E rằng hơi khó! Chúng ta giả sử có 200 người tham gia, dựa vào tình hình nhóm người thua có người hồi sinh mà anh Lương quy định, cho dù Tiểu Ngư cô thắng hết, thì cũng cần 12 lượt mới có thể vào được vòng chung kết top 4 cuối cùng"
"Tiểu Ngư, tửu lượng của cô, chắc là không tốt như vậy nhỉ?"
Lâm Nghị Lực bổ sung hỏi.
Hồ Tiểu Ngư nhanh chóng tính nhẩm một lần, trong trường hợp cơ chế hồi sinh nhóm người thua, lượt thứ nhất 100 người vào vòng trong, nhóm người thua cung cấp 50 người vào vòng trong, tính toán như vậy, đúng thật là cần 12 lượt mới có thể đến được vòng chung kết top 4.
"Được thôi, tửu lượng của tôi đúng thật là không đủ!" Hồ Tiểu Ngư đáp lại, nhưng cô nghĩ ra một cách để thắng.
An Lương có quy định giữa chừng đi vệ sinh, cùng với ói tại hiện trường, là loại thẳng.
Mọi người nghe Hồ Tiểu Ngư không đủ tửu lượng, đều thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng 12 lượt vòng quyết đấu nghe có vẻ rất khó, nhưng đổi sang bia 600ml, cũng chỉ khoảng 6 chai mà thôi, khá nhiều người có tửu lượng này.
An Lương nhìn về phía Hồ Tiểu Ngư nói: "Đừng nản lòng, chúng ta còn có hoạt động thứ hai."
Hồ Tiểu Ngư tỉnh táo ngay: "Hoạt động thứ hai là gì?"
"Hoạt động thứ hai làm chút hoạt động có độ khó!" An Lương trêu ghẹo nói: "Chúng ta làm một hoạt động hít đất chịu nặng, sẽ do một nam một nữ tổ hợp tự do tham gia cuộc thi, sau đó người nữ ngồi trên người nam, người nam hít đất, trong vòng 3 phút tổ hợp hít được nhiều cái nhất thắng, phần thưởng giống cuộc thi đối kháng uống thoải mái"
Hồ Tiểu Ngư nhìn Vân Hải Dương một cái, Vân Hải Dương là người thấp nhất trong bốn anh em Đế Đô.
Hồ Tiểu Ngư than thở thẳng: "Hoạt động này, em lại không có cơ hội"
Lâm Nghị Lực và Diệp Tường Vũ hai người ánh mắt sáng lên ngay, bởi vì Lâm Nghị Lực có chiều cao 1m88, Diệp Tường Vũ cũng cao 1m85, hai người là thân hình cao to vạm vỡ.
Hoạt động này đối với hai người mà nói, chắc là chiếm ưu thế không tồi!
Triệu Uyển Hề ở bên cạnh sau khi nghe An Lương nói rõ, cô hỏi, "Nam nữ tham gia cuộc thi đều có phần thưởng sao, hay là hai người chia đều phần thưởng?"
An Lương suy nghĩ một chút, mới đáp lại nói: "Hai người đều có phần thưởng, nếu là hạng nhất, tuyển thủ nam nữ đều có thể nhận được 5 vạn điểm cống hiến"
"Anh tham gia không?" Triệu Uyển Hề truy hỏi.
An Lương khẳng định gật đầu: "Đương nhiên anh phải tham gia!"
An Lương tiếp tục bổ sung nói: "Các em thật thà gửi cân nặng của mình riêng cho anh, chắc chắn anh sẽ chọn người nhẹ nhất!"
Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương một cái.
Trần Tư Vũ nũng nịu: "Thôi em không gửi đâu, dù gì em không ốm bằng Sương Sương"
Ninh Nhược Sương trước đó vẫn luôn giảm cân, cân nặng của cô đúng là nhẹ hơn Trần Tư Vũ một chút.
Ninh Nhược Sương cũng phủ định nói: "Em nặng hơn Thiến Thiến một chút"
Tống Thiến hơi ngây người: "Em được không?"
An Lương cười kéo cô qua, và ôm lên đùi, sau đó lắc lắc đầu: "Anh nghi ngờ em gần 50kg!"
Chương 3094: Việc hao sức?Triệu Uyển Hề ở bên cạnh mỉa mai: "50kg đã làm sao chứ, em cũng hơn 50kg nè!"
"Vậy chúng ta thua chắc rồi!"
An Lương đáp lại thẳng thừng: "Tiểu Ngư, anh đoán em đến 45kg cũng không tới, đúng chứ?"
Hồ Tiểu Ngư khẳng định gật đầu: "Đúng vậy, nhưng anh ấy nhìn có vẻ không được lắm!"
Vân Hải Dương lại trúng đạn!
"Anh được mà!" Vân Hải Dương mặt dày đáp lại, đàn ông sao lại thừa nhận không được?
Diệp Tường Vũ ở bên cạnh hỏi: "Anh Lương, hoạt động này là tổ hợp tự do đúng không, tôi có thể mời bất kỳ ai trên hiện trường đúng không?"
"Trên lý thuyết là vậy, nhưng anh cũng không thể mời một người đàn ông ngồi trên lưng anh nhỉ?" An Lương trêu ghẹo.
Diệp Tường Vũ nổi da gà toàn thân, anh ta vội lắc đầu: "Điều đó tất nhiên là không thể nào!"
"Thứ hai là bạn nữ phải đồng ý?" An Lương bổ sung.
Diệp Tường Vũ cười hề hề: "Đó là điều bắt buộc mà! !"
Tiền Tiểu Cương ở bên cạnh đắc ý nói: "Tôi cảm thấy tôi có thể tranh một chút, Hạ Tư Hàm nhà tôi giảm cân thành công bây giờ chỉ còn 40kg!"
"Cương Tử cố lên, tôi và Hải Dương đều thua rồi, bây giờ trông cậy vào cậu cả." An Lương khích lệ nói.
Lý Tồn Viễn ở bên cạnh phát biểu: "Tôi cũng có cơ hội mà!"
Tiền Tiểu Cương trêu ghẹo: "Tồn Viễn, cậu không có bạn nữ đi cùng!"
SG.. Lý Tồn Viễn bị giết thảm thương.
Lý Tồn Viễn đúng thật không đưa bạn nữ đi cùng, anh đưa mười mấy anh chị em đi theo, anh có thể làm gì, anh cũng rất tuyệt vọng được chứ?
Sau khi hoạt động liên hoan An Lương đề ra được xác nhận, đã nhanh chóng lan truyền ra.
Xét đến hít đất chịu nặng là hoạt động cần thể lực, vậy nên đặt hít đất chịu nặng lên phía trước, đợi sau khi kết thúc hít đất chịu nặng, mới tiếp tục hoạt động đối kháng uống thoải mái, đồng thời cũng cung cấp thời gian báo danh cho hoạt động đối kháng uống thoải mái.
Cuối cùng An Lương cũng báo danh tham gia hít đất chịu nặng, do Tống Thiến làm bạn nữ, bởi vì trong bốn bạn nữ, cân nặng của Tống Thiến là nhẹ nhất, chỉ có 48kg.
Dù gì chiều cao của bốn người Triệu Uyển Hề và Trần Tư Vũ đều rất cao, cân nặng của bọn họ hơn 50kg là chuyện bình thường.
Đáng lẽ Tống Thiến cũng 50kg, nhưng sau cuộc giảm cân trước đó, khó khăn lắm mới xuống dưới 50kg.
Thời gian cuộc thi hít đất chịu nặng là 3 phút, thống kê số lượng hít đất trong vòng 3 phút, hơn nữa hiện trường có 10 trọng tài tự nguyện, từ đó xác định hít đất có tiêu chuẩn hay không.
Thành tích cuối cùng của An Lương là 3 phút 68 cái hít đất chịu nặng, thành tích này nhìn sơ qua có vẻ không tốt lắm, nhưng yêu cầu của bên quân đội nước Hạ với tân binh là 2 phút 60 cái hít đất, hơn nữa là trường hợp không chịu nặng.
Trên lưng An Lương còn ngồi một Tống Thiến 48kg đó!
Vậy nên 3 phút làm được 68 cái hít đất, đã là thành tích rất lợi hại. Nhưng không phải là thành tích lợi hại nhất!
Lâm Nghị Lực tên này có chút hàng, anh ta tìm một cô gái chiều cao hơn 1m5, cân nặng chưa đến 40kg làm bạn hợp tác, cộng thêm Lâm Nghị Lực thích tập gym, trong vòng 3 phút anh ta làm được 89 cái hít đất.
Thế nhưng Lâm Nghị Lực không phải hạng nhất!
Bởi vì Diệp Tường Vũ lợi dụng lỗ hổng nguyên tắc, trước đó Diệp Tưởng Vũ hỏi An Lương là có phải có thể tổ hợp tự do, anh ta chính là đang tìm lỗ hổng quy tắc.
Cuối cùng Diệp Tưởng Vũ tìm em họ Dương Tư Nhuệ của Lý Tồn Viễn, cô bé năm nay mới chỉ có 14 tuổi, chiều cao mới có 1m5, cân nặng chỉ có 33kg.
Trong trường hợp như vậy, Diệp Tường Vũ làm được 91 cái hít đất trong vòng 3 phút, thành tích này cuối cùng lấy được hạng nhất.
Hạng 3 là Tiền Tiểu Cương, tổ hợp của anh và Hạ Thi Hàm có được chiến tích khá tốt 87 cái hít đất chịu nặng. Ngoại trừ top 3, tất cả những người còn lại đều là tro bụi, bao gồm cả An Lương.
Thực sự tố chất cơ thế của An Lương cực kỳ tốt, bởi vì yếu thế cân nặng bạn nữ mà thôi.
Cân nặng của Tống Thiến suýt nữa là hơn Dương Tư Nhuệ 15kg, trong trường hợp như vậy, độ khó mà An Lương muốn chiến thắng cực kỳ cao.
Sau khi kết quả cuối cùng ra, mọi người bắt đầu bắt bẻ Diệp Tường Vũ.
Lâm Nghị Lực mỉa mai thằng: "Anh em, cậu không có đức võ!"
Nếu không phải Diệp Tường Vũ lợi dụng lỗ hổng quy tắc, thì hạng nhất chính là Lâm Nghị Lực.
Diệp Tường Vũ cười ha ha đáp lại: "Dựa vào quy định của anh Lương, em gái Tư Nhuệ phù hợp điều kiện tham gia, vậy nên tôi không có vi phạm nội quy, đúng chứ?"
An Lương cười lắc đầu: "Đúng thật không có phạm quy, chúc mừng anh Tường Vũ!"
"Đúng rồi, anh Viễn, em họ của cậu không phải thành viên câu lạc bộ chúng ta, chúng ta kết nạp em ấy làm thành viên ngoại vi, cậu có ý kiến gì không?" An Lương nhìn về phía Lý Tồn Viễn.
Lý Tồn Viễn mặt nghiêm túc đáp lại: "Không cần phiền phức như vậy, em họ tôi còn nhỏ, hôm nay cũng là đi theo qua chơi, điểm cống hiến của em ấy cho tôi là được, tôi giữ giúp em ấy!"
Lý Tồn Viễn tiếp tục nói: "Đợi sau khi em ấy đủ tuổi, tôi sẽ trả lại điểm cống hiến cho em ấy"
Mọi người câm nín nhìn Lý Tồn Viễn, cách nói này y hệt cách giữ tiền tết.
Dương Tư Nhuệ từ chối thẳng: "Anh họ, anh lại muốn lừa em!
Anh An Lương, em có thể trở thành thành viên ngoại vi không?"
An Lương cười gật đầu: "Đương nhiên là được."
Sau khi trả lời, An Lương nhìn về phía Lý Tồn Viễn: "Xin lỗi rồi, anh Viễn, chiêu này của cậu không được."
Lý Tồn Viễn bất lực lắc đầu: "Tôi thực sự khổ quá mà!"
Mọi người đều cười phá lên.