Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 261 - Chương 4402 - Tôn Trọng Sự Lựa Chọn!

Chương 4402 - Tôn trọng sự lựa chọn!
Chương 4402 - Tôn trọng sự lựa chọn!

Ninh Nhược Sương nói thêm: “Em đã thảo luận với Tư Vũ và Thiến Thiến, bọn em không muốn tham gia.”

An Lương vuốt ve tấm lưng nhẵn nhụi của Ninh Nhược Sương, anh cũng không hỏi tại sao, dù là nguyên nhân gì cũng không quan trọng, quan trọng là bọn họ không muốn tham gia, vậy thôi.

An Lương tôn trọng quyết định của bọn họ.

“Nếu không muốn tham gia, vậy thì không cần phải tham gia nữa.” An Lương đáp.

“Ừm!” Giọng điệu của Ninh Nhược Sương lộ ra một chút hạnh phúc, cô ấy ôm lấy An Lương như một con bạch tuộc.

Hai người ở cùng nhau khoảng nửa tiếng đồng hồ, Ninh Nhược Sương chủ động mở miệng nói: “Đại sư An, anh mau qua đó xử lý Tư Vũ đi. Vừa nãy cậu ấy đã bán đứng em không chút do dự, em cũng không thể nào bỏ qua cho cậu ấy được!”

“Hai người đúng là chị em tốt!” An Lương trêu chọc.

Ninh Nhược Sương trả lời: “Cái này gọi là có phúc cùng hưởng!”

“Rồi, rồi, rồi, em nói đúng!” An Lương đương nhiên đồng ý.

Do đó, con mèo lớn Đế Đô – Trần Tư Vũ – cũng không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của chính đạo cự phách – ĐẠo trưởng An.

Khi hai người đi tắm và thay quần áo lần nữa, An Lương thản nhiên hỏi: “Em không muốn tham dự buổi họp thường niên vào ngày mai à?”

Trần Tư Vũ từ chối không do dự: “Em không muốn tham gia, em muốn đi học. Hôm nay, cô giáo Tôn còn đặc biệt dặn dò em, bảo em phải đến trường vào thứ bảy và chủ nhật.”

An Lương đáp lại một cách đùa cợt: “Cô giáo Tôn đề phòng anh đấy sao?”

“Đương nhiên!” Trần Tư Vũ trả lời với giọng khẳng định, “Cô giáo Tôn lo lắng rằng anh sẽ đưa em đi khắp nơi vào thứ bảy và chủ nhật, cho nên cô ấy đã nói trước với em rằng em phải đến trường vào thứ bảy và chủ nhật.”

“Thiến Thiến thì sao?” An Lương hỏi.

Trần Tư Vũ giải thích: “Thiến Thiến đang bận với cửa hàng mới của QueenTea, cậu ấy không muốn tham gia, anh gửi tin nhắn hỏi cậu ấy xem.”

An Lương không từ chối. Việc Tống Thiến tham gia hay không là việc của Tống Thiến, dù cho An Lương biết rằng Tống Thiến sẽ không tham gia, bởi vì cả Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều nói như vậy.

Tuy nhiên, An Lương vẫn muốn gửi một tin nhắn để hỏi. Đây là vấn đề về thái độ, điều đó có nghĩa là An Lương rất coi trọng Tống Thiến. Là một người đàn ông tốt, An Lương nhận thức rất rõ tầm quan trọng của những thái độ này.

Sau khi tắm rửa xong xuôi, An Lương và Trần Tư Vũ quay trở lại phòng ngủ chính, anh gửi một tin nhắn cho Tống Thiến. Giống như Trần Tư Vũ đã nói, Tống Thiến không tham dự buổi họp thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.

An Lương không ép buộc.

Nếu bọn họ muốn tham dự buổi họp thường niên, An Lương sẽ sắp xếp đâu vào đấy. Nếu họ không tham gia buổi họp thường niên, An Lương sẽ không ép buộc bọn họ.

An Lương không phải là kiểu đàn ông gia trưởng, anh khá tôn trọng lựa chọn của bạn gái. Khi màn đêm buông xuống, con mèo lớn Đế Đô nằm trong vòng tay của An Lương và dần chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, mới hơn 7 giờ sáng.

Mặc dù là thứ bảy, nhưng cả Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều thức dậy sớm, cả hai đều phải đến trường.

Đặc biệt là Ninh Nhược Sương, cô tự nguyện đi đến trường luyện tập thêm, điều này khiến An Lương vô cùng ngưỡng mộ. Anh thậm chí còn muốn bí mật sắp xếp để Ninh Nhược Sương bước vào sân khấu lớn quốc gia, nhưng lại lo lắng Ninh Nhược Sương sẽ không hài lòng với sự sắp xếp như vậy .

An Lương ăn xong bữa sáng cùng với Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, sau đó đưa bọn họ đến trường, rồi lại đi đến căn biệt thự nhỏ. Khi An Lương đến, Triệu Uyển Hề đã dậy sớm để thu dọn đồ đạc và đang đợi An Lương.

“Uyển Hề, em ăn sáng chưa?” An Lương hỏi.

Triệu Uyển Hề trả lời: “Em ăn rồi, bây giờ chúng ta đi qua bên khách sạn quốc gia đi, em thấy trong nhóm có rất nhiều người bảo đã đến rồi.”

“Ừm!” An Lương gật đầu đồng ý. Mặc dù còn chưa tới 8 giờ, nhưng anh biết Triệu Uyển Hề đã đi kiểm tra tình hình của buổi họp thường niên trước đó, đây là thói quen của Triệu Uyển Hề. Kể cả nhân viên cấp dưới đã báo cáo tất cả cũng như chuẩn bị đâu ra đấy, tuy nhiên Triệu Uyển Hề vẫn muốn kiểm tra lại lần nữa.

Cả hai ngồi lên chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đến khách sạn quốc gia.

Khách sạn quốc gia đương nhiên cũng được trang bị một bến đậu hàng không, nhưng vì tất cả các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều có mô tô bay nên khách sạn quốc gia đã thiết lập một thông báo trong hệ thống quản lý bến đậu hàng không. Bày tỏ rằng để tiết kiệm bến đậu hàng không, thuận tiện cho tất cả mọi người đều có thể đỗ, hy vọng rằng sau khi mô tô bay được đỗ, chức năng bay tự động sẽ được sử dụng để cho phép mô tô bay quay trở lại bến đậu hàng không của mỗi người

Triệu Uyển Hề và An Lương ngồi trên chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đến bến đậu hàng không của khách sạn quốc gia, bọn họ thiết lập hệ thống điều khiển chuyến bay thông minh, để mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi quay trở lại căn biệt thự nhỏ.

An Lương liếc nhìn bến đậu hàng không của khách sạn quốc gia, đây là bến đậu hàng không cỡ trung bình đến lớn với ba mươi sáu bến, nhưng một số bến đã có người đậu.

An Lương cũng nhìn thấy nhân viên thực địa của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia và nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, những người này đang bảo vệ bến đậu hàng không.

Nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đều là thành viên tiếp xúc với kế hoạch kéo dài tuổi thọ, vì vậy bọn họ không sợ phải bước ra ánh sáng.

Tại bến đậu hàng không của khách sạn quốc gia, An Lương dẫn Triệu Uyển Hề đến Phương Phi Uyển. Khi hai người đến nơi, bọn họ thấy Hồ Tiểu Ngư đã đến trước, Hoàng Quốc Tường cũng đã đến trước. Hồ Tiểu Ngư phụ trách đón khách và điểm danh, còn và Hoàng Quốc Tường đang kiểm tra khâu an ninh.

Bình Luận (0)
Comment