Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 262 - Chương 4403 - Chắc Chắn Là Nhân Vật Chính!

Chương 4403 - Chắc chắn là nhân vật chính!
Chương 4403 - Chắc chắn là nhân vật chính!

Buổi họp thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sử dụng thư mời mã QR điện tử, quy trình đăng ký khá đơn giản và chỉ cần quét mã bằng điện thoại di động.

“Anh Hoàng.” An Lương chào Hoàng Quốc Tường.

“Tiểu Ngư.” Triệu Uyển Hề chào Hồ Tiểu Ngư.

An Lương cũng gật đầu với Hồ Tiểu Ngư, sau đó nhìn Hoàng Quốc Tường: “Anh đã sắp xếp đâu vào đấy rồi chứ?”

Hoàng Quốc Tường phàn nàn: “Biết rồi còn cố hỏi.”

“Tôi dã nghe nói rồi, cậu lén lút thiết lập hệ thống quản lý thành phố thông minh!” Hoàng Quốc Tường tùy tiện nói đại.

An Lương mỉm cười trả lời: “Anh đã nghe điều đó từ ai?”

“Đừng hỏi, tôi sẽ không nói đâu.” Hoàng Quốc Tường chỉ đoán, làm gì có ai nói cho anh ta?

An Lương hạ giọng đáp lại: “Chắc anh lại đoán, phải không?”

Hoàng Quốc Tường không trả lời.

An Lương tiếp tục thấp giọng nói: “Anh đoán đúng rồi đấy. Chúng tôi quả thực có kích hoạt một ít chức năng trong hệ thống quản lý thành phố thông minh ở phạm vi gần ba đường, chủ yếu là thông qua ba hệ thống giám sát an ninh để phát hiện tình huống bất thường.”

“Cậu...” Hoàng Quốc Tường cau mày.

“Ý của anh là, tại sao tôi không nói cho anh hả?” An Lương hỏi ngược lại.

“Bởi vì chuyện này ban đầu được thực hiện với danh tính của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia của anh, anh có thể kiểm tra hồ sơ công việc của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, anh chắc chắn sẽ có thể tìm ra báo cáo về vấn đề này.” An Lương nói thêm.

Hoàng Quốc Tường lập tức lấy điện thoại di động của mình ra để kiểm tra, quả nhiên, anh ta đã tìm thấy bản khai của vấn đề này và được chấp thuận.

“Làm sao cậu làm được...” Hoàng Quốc Tường ban đầu muốn hỏi An Lương rằng An Lương đã sử dụng phương pháp nào, nhưng anh ta chợt nhận ra, “Thì ra là thế! Chúng tôi chịu trách nhiệm công tác bảo mật ở đây, đơn đề nghị nâng cao bảo mật như thế này gần như không cần thông qua sự xét duyệt của tôi, đơn đăng ký cũng có thể được thông qua.”

“Đúng!” An Lương gật đầu mỉm cười.

“Sau khi buổi họp thường niên kết thúc, các cậu giải tán?” Hoàng Quốc Tường hỏi thăm dò.

An Lương trả lời với giọng khẳng định một lần nữa: “Nhảm nhí! Anh nghĩ dự án thành phố thông minh là gì?”

“Dự án thành phố thông minh đại diện cho nguồn lực tính toán khổng lồ, cần có sự hỗ trợ của siêu máy tính, điều đó cũng có nghĩa là cần rất nhiều vốn đầu tư!” An Lương nhắc nhở.

An Lương đã khởi động dự án thành phố thông minh ở Thịnh Khánh để bảo vệ khỏi những tên trộm, vì vậy An Lương sẵn sàng chịu các chi phí liên quan. Nếu muốn khởi động dự án thành phố thông minh ở Đế Đô, nếu để Hoàng Quốc Tường chịu một nửa chi phí, An Lương cảm thấy đó cũng không phải là vấn đề gì quá to tát, nhỉ?

Trước đây An Lương dự định khởi động dự án thành phố thông minh ở Đế Đô, mặc dù Hoàng Quốc Tường đã giúp nộp đơn nhưng vẫn chưa được phê duyệt nên hiện tại An Lương cũng không vội.

An Lương và Hoàng Quốc Tường nhỏ giọng trao đổi, anh nhìn Hồ Tiểu Ngư: “Tiểu Ngư, có thành viên ngoại vi nào vẫn chưa tới Đế Đô không?”

Hồ Tiểu Ngư trực tiếp phủ nhận: “Không, tối hôm qua em đã tiến hành thống kê, tất cả thành viên ngoại vi được mời đều đã đến Đế Đô.”

An Lương thầm hài lòng rằng tất cả các thành viên ngoại vi đã đến, điều này giải thích cho sự thành công của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh ở một mức độ nào đó. Nếu không, làm sao nó có thể có sức hấp dẫn như vậy?

“Có những ai đã đến đây rồi?” An Lương lại hỏi.

Hồ Tiểu Ngư trả lời: “Nhóm người của anh Hải Dương đã tới, nhóm người của anh Nghị Lực và cả anh Tường Vũ cũng đã đến. Các thành viên chính thức của câu lạc bộ chúng ta cũng đến gần hết, cả thành viên ngoài vi cũng đến được kha khá.”

An Lương liếc nhìn thời gian, còn chưa tới8 giờ, 9 giờ bắt đầu buổi họp thường niên, mấy người này đến sớm như vậy sao?

“Thúc giục các thành viên khác vẫn chưa đến.” An Lương giải thích.

Hồ Tiểu Ngư gật đầu khẳng định: “Vâng, em đã gửi một tin nhắn trong nhóm, yêu cầu mọi người thúc giục các thành viên ngoại vi mà bọn họ đã mời.”

“Ừm.” An Lương gật đầu, “Anh đi vào xem một chút”

Sau khi nói xong, An Lương đi đến hội trường Phương Phi Uyển.

Một lượng lớn bàn tròn đã được thiết lập trong đại sảnh của Phương Phi Uyển theo kiểu tiệc tùng, mỗi chỗ ngồi của những chiếc bàn tròn này đều có bảng tên, để tránh việc mọi người ngồi tùy tiện.

Mặc dù xác suất ngồi ở một vị trí ngẫu nhiên tương đối nhỏ, nhưng dù sao thì những người được mời có thể tham gia buổi họp thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh không thể nào lại là kẻ ngốc, nhưng lỡ như có ai đó bị hư não thì sao?

Vì vậy, mỗi chỗ ngồi đều có biển tên, các thành viên chính thức chịu trách nhiệm sắp xếp chỗ ngồi cho các thành viên ngoại vi mà họ mời. Một số lượng lớn các thành viên ngoại vi đang ngồi ở vị trí của họ, trong khi các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đang trò chuyện trong các nhóm nhỏ.

Khi An Lương bước vào, Lý Tồn Viễn là người đầu tiên chào hỏi: “An Lương!”

“Chào buổi sáng, Tồn Viễn” An Lương trả lời, “Hôm nay cậu đến đây một mình sao?”

Đối mặt với sự chế giễu của An Lương, Lý Tồn Viễn không biết phải nói gì, sau đó cậu ta đáp: “Làm sao lại có thể đến một mình được chứ, em trai em gái họ đều đến đây chơi đấy.”

Sau khi Lý Tồn Viễn chào hỏi, một số thành viên ngoại vi nghe thấy cuộc trò chuyện của Lý Tồn Viễn đã bắt đầu nhìn về phía của An Lương. Một vài thành viên ngoại vi không nghe thấy cuộc trò chuyện của Lý Tồn Viễn cũng phát hiện ra biến động ở bên đó, sau đấy thì nhanh chóng to nhỏ với nhau và nhìn về phía An Lương.

An Lương là nhan vật chính của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh!

Bình Luận (0)
Comment