Hiện nay, chỉ có 1,268 chiếc Thắng Hành - Bình An hoạt động trong một giờ, tổng doanh thu đã vượt quá 7,6 vạn Hạ Quốc tệ, điều đó có nghĩa là dự án taxi thông minh dựa trên hoạt động của Thắng Hành - Bình An là một dự án có tỷ suất lợi nhuận rất cao!
Đây là một vấn đề toán học rất đơn giản.
Dịch vụ di chuyển sau nửa đêm không phải là khoảng thời gian nhu cầu cao nhất đối với dịch vụ di chuyển mỗi ngày, nhưng dù vậy, chỉ trong một giờ, Thắng Hành - Bình An đã thu về hơn một nửa chi phí.
An Lương tính toán rằng trong khoảng thời gian hai giờ từ 1 giờ sáng đến 3 giờ sáng, Thắng Hành - Bình An có thể kiếm lại chi phí cho cả ngày, hoặc thậm chí cao hơn một chút.
Điều này có nghĩa là trong thời kỳ cao điểm của nhu cầu về dịch vụ di chuyển trong ngày, đó là thời điểm Thắng Hành - Bình An kiếm được lợi nhuận thuần túy.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, dự án taxi thông minh do Thắng Hành - Bình An điều hành tại khu đô thị chính Thịnh Khánh và các khu vực lân cận sẽ tạo ra lợi nhuận ròng ít nhất 100 vạn Hạ Quốc tệ mỗi ngày.
Với triển vọng lợi nhuận như vậy, An Lương đã hình dung giá cổ phiếu của Công ty TNHH Công nghệ Du lịch thông minh Thắng Xuân sẽ tăng vọt như thế nào sau khi niêm yết! .
An Lương nhanh chóng đọc dữ liệu do Dương Tư Quá gửi đến, sau đó anh trả lời tin nhắn.
‘An Lương: Số liệu tốt!’
‘An Lương: Thời gian cũng không còn sớm, tôi sẽ xem thêm số liệu thống kê vào ngày mai.’
‘Dương Tư Quá: Được rồi, tổng giám đốc An, chúc ngủ ngon.’
An Lương đặt điện thoại xuống, anh khẽ ôm Trần Tư Vũ, một lúc sau thì chìm vào giấc ngủ.
Mới hơn 7 giờ sáng, Trần Tư Vũ đã thức dậy trước. Lần này cô không lấy tóc chạm vào mũi An Lương, vì cô biết hôm qua An Lương thức khuya làm việc nên cô cẩn thận thức dậy, tránh làm An Lương thức giấc.
Trong phòng khách của căn biệt thự nhỏ, sau khi Trần Tư Vũ đi ra, cô ấy đã chủ động hạ giọng nói: “Đại sư An còn đang ngủ, tối hôm qua còn đang chú ý dến số liệu của dự án taxi thông minh, chúng ta không nên gọi anh ấy dậy ăn sáng.”
“Ừm.” Triệu Uyển Hề gật đầu, cô cũng không hỏi gì về dự án taxi thông minh, bởi vì cô biết Trần Tư Vũ đã đi ngủ sớm. Tóm lại, đợi lát nữa An Lương tỉnh dậy, cô hỏi cũng có gì khác nhau đâu.
Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và Tống Thiến cùng nhau ăn sáng, sau đó nhóm ba người của Trần Tư Vũ đến trường, trong khi Triệu Uyển Hề đang ở trong phòng khách kiểm tra tài liệu do bộ phận dự án Titan của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai gửi đến.
Triệu Uyển Hề kiểm tra chi phí toàn diện của Thắng Hành - Bình An, bao gồm hóa đơn chi phí sản xuất và chi phí nguyên vật liệu BOM.
Trong số đó, chi phí nguyên vật liệu BOM đạt mức giá cao 26,4 vạn, còn chi phí sản xuất chỉ 1,6 vạn. Điều này là do bộ phận dự án Titan áp dụng dây chuyền sản xuất hoàn toàn tự động và chỉ một số quy trình yêu cầu tham gia thủ công.
Vì thế mà chi phí sản xuất tương đối thấp, xét cho cùng, hiệu quả sản xuất tự động cao, chi phí thấp nên có tính cạnh tranh.
Triệu Uyển Hề kiểm tra chi tiết chi phí nguyên vật liệu BOM, đặc biệt là nhà cung cấp.
Do dự án Titan đã bị một số lượng lớn các công ty ô tô nước ngoài cùng nhau ngăn chặn và cấm bán, nên tất cả các bộ phận trong danh sách nguyên vật liệu BOM đều của Hạ Quốc. Hầu hết các bộ phận đều có ba nhà cung cấp, để các nhà cung cấp có thể cạnh tranh, đảm bảo chất lượng của các bộ phận.
Trong lúc Triệu Uyển Hề đang kiểm tra danh sách nguyên vật liệu BOM của Thắng Hành - Bình An, An Lương đã thức dậy, anh tắm rửa sạch sẽ rồi bước đến ngồi cạnh Triệu Uyển Hề, sau đó liếc nhìn chiếc máy tính bảng trên tay Triệu Uyển Hề.
“Em đang nhìn gì đó?” An Lương thản nhiên hỏi.
Triệu Uyển Hề trả lời: “Em đang xem chi phí thu mua và danh sách nguyên vật liệu BOM của Thắng Hành - Bình An.”
“Hả?” An Lương hơi sửng sốt, bởi vì Thắng Hành - Bình An có gần 10,000 phần, Triệu Uyển Hề kiểm tra từng phần một sao?
Triệu Uyển Hề đoán được An Lương đang nghĩ gì, cô ấy đáp lại: “Em chỉ xem xét danh sách các bộ phận quan trọng nhất và tình hình mua sắm, cũng như tình hình nhà cung cấp.”
“Em gần như không xem một số sản phẩm không có nội dung kỹ thuật.” Triệu Uyển Hề nói thêm.
An Lương vòng tay qua chiếc eo mảnh khảnh của Triệu Uyển Hề, anh nói đùa: “Uyển Hề, đoán xem dữ liệu hoạt động của Thắng Hành - Bình An thế nào?”
Triệu Uyển Hề trả lời: “Chắc rất tốt đúng không?”
“Ồ?” An Lương tò mò, “Sao em có thể thấy được điều đó?”
Triệu Uyển Hề trực tiếp mở ứng dụng thành phố thông minh Thịnh Khánh trên máy tính bảng, sau đó nhấp vào bài đăng thảo luận hàng đầu trong diễn đàn thảo luận của Thắng Hành - Bình An.
…
[Tại sao tôi thích dịch vụ di chuyển của Thắng Hành - Bình An?]
Đầu tiên xin tự giới thiệu, tôi là nữ, cao 1m68, nặng 48,8 kg, ngoại hình thì tôi tự đánh giá là 7 điểm. Để tránh bối rối khi gặp người quen, tôi chỉ tung ra bức ảnh đã được làm mờ này thôi.
Tại sao tôi thích dịch vụ di chuyển của Thắng Hành - Bình An? Đáp án đơn giản.
Dịch vụ di chuyển của Thắng Hành - Bình An không có những tài xế kinh tởm!
Trước tiên tôi xin nói rõ, tôi không nói rằng tất cả tài xế taxi và tài xế đặt xe trực tuyến đều kinh tởm, nhưng tôi đã gặp rất nhiều tài xế kinh tởm!
Ví dụ, những người bắt đầu cuộc trò chuyện một cách khó hiểu, những người pha trò khó chịu và những người gửi tin nhắn văn bản quấy rối thông qua thông tin liên hệ, đây là những điều bình thường.
Còn những người cứ nhìn trộm qua kính chiếu hậu thì tôi không muốn nói đến, kẻo lại tự luyến.
Tôi sẽ đưa ra một số bằng chứng trước, để tránh bài viết bị xóa, tất cả thông tin liên hệ đều được mã hóa bằng bốn chữ số ở giữa.