Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 360 - Chương 4501 - Chào Hàng Thông Minh!

Chương 4501 - Chào hàng thông minh!
Chương 4501 - Chào hàng thông minh!

Đối mặt với câu hỏi của Lữ Thành Hoa, Tống Thiến giới thiệu với ông ta: “Người này là An Lương, bạn trai của tôi.”

Lữ Thành Hoa chào hỏi lịch sự: “Xin chào, tổng giám đốc An, rất vui được gặp cậu. Đây là danh thiếp của tôi, mong tổng giám đốc An giữ lấy.”

Trong mắt An Lương hiện lên ý cười, từ cách Lữ Thành Hoa đưa danh thiếp, An Lương liền biết Lữ Thành Hoa không biết gì về mình. Hoặc ít nhất là Lữ Thành Hoa này không phải là thành viên trong giới Đế Đô, cũng không phải thương nhân có quan hệ trong với Đế Đô.

An Lương được xưng là An Thần Tài ở Đế Đô, ở Đế Đô có rất nhiều người biết đến anh, những thương nhân có quan hệ trong với Đế Đô đương nhiên cũng biết An Lương.

An Lương lấy danh thiếp của Lữ Thành Hoa, anh tả lời: “Thật ngại quá, tổng giám đốc Lữ, tôi không có danh thiếp.”

Lữ Thành Hoa vội xua tay đáp: “Không sao, không sao. À đúng rồi, tổng giám đốc Tống, tôi đã mang hàng mẫu qua đây, tôi lấy ra cho cô xem trước nhé.”

Khi Lữ Thành Hoa đang lấy mẫu từ chiếc ba lô lớn, An Lương nhìn vào danh thiếp của Lữ Thành Hoa.

Công ty giải pháp đóng gói tùy chỉnh Thành Tín.

Lữ Thành Hoa · Giám đốc kinh doanh chuyên về các giải pháp đóng gói theo yêu cầu, bao gồm ly trà sữa, hộp nhựa, hộp giấy, hộp gỗ, hộp bánh, túi quà, túi đóng gói, túi nhựa tự hủy, v.v… vui lòng liên hệ với chúng tôi để được tư vấn chi tiết.

Thông tin liên hệ: [số điện thoại]

Sau khi An Lương đọc xong danh thiếp, anh tiện tay bỏ danh thiếp vào túi. Lữ Thành Hoa lấy hộp đóng gói từ trong ba lô ra, từ khóe mắt ông ta thấy An Lương cất danh thiếp đi, điều này khiến ông ta có thiện cảm về An Lương.

Suy cho cùng, không vứt bỏ danh thiếp trước mặt người khác đã là một kết quả rất tốt rồi.

“Tổng giám đốc Tống, tổng giám đốc An, hai người xem hộp đóng gói này có đáp ứng được nhu cầu của hai người không?” Lữ Thành Hoa lấy ra một dải nhựa, ông ta nhanh chóng gấp và ghép dải nhựa vào một chiếc hộp nhựa.

Lữ Thành Hoa tiếp tục giới thiệu: “Chiều dài, chiều rộng và chiều cao của chiếc hộp nhựa này đều là 28 cm. Tổng giám đốc Tống, ly nhựa của cô đều do chúng tôi làm riêng. Chúng tôi biết rằng ly nhựa của cô chỉ cao 20 cm, và chiều dài ống hút tối đa là chỉ 26 cm. Ngay cả khi được bổ sung thêm ngăn đựng ly hạn chế, chiếc hộp nhựa này cũng có thể chứa đầy đủ ống hút và đồ uống.”

“Đây là phiên bản hộp 28 cm có thể chứa tới chín loại đồ uống. Chúng tôi cũng có thể làm những hộp nhỏ hơn, chẳng hạn như hộp chỉ chứa một hoặc hai ly và hộp chứa bốn ly.” Lữ Thành Hoa nói thêm.

An Lương trả lời: “Chắc tổng giám đốc Lữ không biết mục đích của chúng tôi khi làm cái hộp này phải không?”

Lữ Thành Hoa đoán được câu trả lời: “Tôi đoán chắc là dùng để giao hàng mang đi. Trà sữa của cửa hàng rất mắc, sử dụng loại đóng gói giao hàng mang đi có chất lượng tốt hơn cũng là chuyện hiển nhiên.”

An Lương gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi quả thực đang định dùng nó làm gói hàng mang đi và sử dụng máy bay không người lái để giao hàng, vậy nên tổng giám đốc Lữ có thể phân tích vấn đề một chút không?”

Lữ Thành Hoa suy nghĩ một chút, rồi đáp: “Nếu máy bay không người lái được sử dụng để giao hàng, vậy chúng ta cần thêm tay cầm hay cần các thiết kế hỗ trợ máy bay không người lái khác à?”

Ánh mắt của An Lương mang theo ý tán thành, tuy rằng Lữ Thành Hoa không đoán đúng đáp án, nhưng cũng cho thấy ông ta hiểu nguyên nhân của vấn đề.

Về phần đoán sai đáp án, là bởi vì ông ta không biết tình hình của máy giao hàng không người lái, nên đương nhiên đoán không được đáp án chính xác.

“Máy bay không người lái mà chúng tôi sử dụng rất khác.” An Lương giới thiệu tình hình của máy bay giao hàng không người lái cho Lữ Thành Hoa, bao gồm ba phiên bản của máy bay giao hàng không người lái, kích thước khoang chở hàng tương ứng và trạm đỗ máy bay giao hàng không người lái đang được xây dựng.

Sau lời giải thích của An Lương, Lữ Thành Hoa nhanh chóng đáp lại: “Theo như chỉ thị của tổng giám đốc An, hướng suy nghĩ vừa rồi của tôi sai rồi. Gói hàng để đựng đồ ăn mang đi của cửa hàng không thể quá nhỏ, tránh máy bay không người lái làm đổ trong lúc vận chuyển.”

Lữ Thành Hoa tiếp tục bổ sung: “Nếu không có bộ giới hạn nào được lắp đặt trong khoang chở hàng của máy bay không người lái, thì cá nhân tôi đề xuất hộp mang đi nhỏ nhất có thể làm với diện tích chứa được bốn ly. Còn phần bên trong thì xác định xem có bao nhiêu đồ uống để làm giá đỡ ly.”

“Ví dụ, khi chỉ có một món đồ uống, giá đỡ ly hạn chế được thiết kế ở giữa để đảm bảo sự cân bằng.” Lữ Thành Hoa đưa ra một ví dụ.

“Nếu có hai ly thì đặt theo đường chép. Khi có ba ly thì có thể xếp theo hình tam giác đều. Khi có bốn ly thì đương nhiên là đặt hình tứ giác ổn định nhất.” Lữ Thành Hoa nói thêm.

“Nhân tiện, chúng ta có thể cùng nhau phát triển ra giá đỡ ly giới hạn, đồng thời tạo ra một tay cầm đục lỗ ở bên cạnh mỗi hộp mang đi, tạo điều kiện cho cánh tay robot tự động của máy bay không người lái xử lý thuận tiện hơn.” Lữ Thành Hoa đưa ra thêm một gợi ý.

Đây là một gợi ý tuyệt vời!

Mặc dù không phải không thể sử dụng loại hộp mang đi không có tùy chỉnh gì, nhưng nếu có tay cầm đục lỗ để xử lý, cánh tay robot của máy giao hàng không người lái và cánh tay robot của trạm đỗ hàng không có thể mang đi dễ dàng hơn, từ đó giảm tai nạn khi xử lý.

An Lương mỉm cười trả lời: “Tổng giám đốc Lữ, ông nói như vậy thật khiến chúng tôi khó mà không chọn bên ông, nhưng chúng tôi có yêu cầu.”

Lữ Thành Hoa liếc nhìn Tống Thiến từ khóe mắt, ông ta thấy Tống Thiến không có ý định ngăn cản hay can thiệp, ông ta lập tức hiểu rằng An Lương cũng có thể đưa ra quyết định, vì vậy ông ta lịch sự hỏi: “Tổng giám đốc An có yêu cầu gì?”

Bình Luận (0)
Comment