Tại Nhật Bản xa xôi.
Trong một phòng họp bí mật, cựu Thủ tướng Nhật Bản, Nijikoshi Chisu, Inamori Morio và bốn người khác đang ngồi ở hai bên chiếc bàn họp dài.
“Yasuda-san, rốt cuộc thì ai đã cướp lấy miếng bánh của chúng ta vậy?” Giọng một ông già hỏi người trẻ tuổi họ tên là “Yasuda”.
Yasuda Fumino trả lời: “Mitsui-san, chúng tôi đã điều tra tình hình. Theo như hành động mua đứt 1 ức cổ phiếu của Thắng Xuân - Chuyến đi thông minh với giá 545 Hạ Quốc tệ, đối phương rất có khả năng là một người trong gia tộc thuộc giới Đế Đô – Hạ Quốc.”
Mitsui Takaaki thở dài: “Mấy người này thật là tham lam!”
Mitsubishi Koji tiếp lời: “Thực ra lần này chúng ta đã tận dụng được lợi thế rồi, bởi vì đối phương không biết chúng ta sẽ tham gia dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An, nếu không đối phương nhất định sẽ không cho chúng ta mua số lượng lớn cổ phiếu Thắng Xuân - Chuyến đi thông minh như vậy.”
Sumitomo Kazuhiro thuận miệng hỏi: “Yasuda-san, bây giờ chúng ta có bao nhiêu cổ phiếu?”
“Chúng ta đã mua 1 ức cổ phiếu với giá 550 Hạ Quốc tệ và 9,585 vạn cổ phiếu khác với giá 540 tệ. Trước đó, chúng ta đã mua khoảng 200 vạn cổ phiếu rải rác trong âm thầm. Kết hợp lại, tỷ lệ cổ phần của chúng ta vẫn chưa tới 2%.” Yasuda Fumino tiếp tục nói thêm, “Ngoài ra, theo như tìm hiểu Công ty TNHH Công nghệ Thắng Xuân - Chuyến đi thông minh đã áp dụng mô hình cổ phiếu AB. Ngay cả khi chúng ta nhận được nhiều cổ phiếu hơn, chúng ta vẫn sẽ không thể có đủ quyền biểu quyết.”
Mitsui Takaaki nhìn cựu Thủ tướng của Nhật Bản: “Abe-san, theo sự phân công lao động, chúng tôi chịu trách nhiệm mua lại cổ phần của Thắng Xuân - Chuyến đi thông minh. Ông chịu trách nhiệm liên hệ với An-san đó. Vậy tiến độ hiện tại thế nào rồi?”
Cựu Thủ tướng Nhật Bản trả lời với giọng cung kính: “Chúng tôi đã có những cuộc trao đổi thân thiện với đối phương. Chỉ cần thời cơ chín muồi, chúng ta có thể thúc đẩy sự phát triển của dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An ở Nhật Bản.”
“Khi nào thì mới đúng là lúc thời cơ chín muồi đây?” Mitsui Takaaki hỏi lại.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản vẫn trả lời một cách lịch sự: “Theo phân tích của chúng tôi, ước tính rằng đối phương sẽ hoàn thành bố cục ở mười chính thành phố chủ yếu tại Hạ Quốc trước, sau đó mới mở rộng ra nước ngoài.”
Mitsui Takaaki ngập ngừng hỏi: “Đối phương không thể ưu tiên phát triển bên Nhật Bản của chúng ta giống như kế hoạch vận chuyển không người lái sao?”
“Điều này sẽ khó khăn.” Nijikoshi Chisu trả lời.
“Mitsui-san, chúng tôi đều biết tại sao đối phương muốn phát triển kế hoạch giao hàng không người lái ở Nhật Bản, nhưng dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An khác với kế hoạch giao hàng không người lái. Dự án taxi thông minh Thắng Hành – Bình An cũng có thể phát triển mạnh ở Hạ Quốc, cho nên đối phương chắc chắn sẽ ưu tiên phát triển trong nước Hạ Quốc để đảm bảo trước.” Nijikoshi Chisu nói thêm.
Inamori Morio tán thành: “Tôi cũng nghĩ đối phương chắc chắn sẽ ưu tiên phát triển dự án taxi thông minh không người lái ở Hạ Quốc trước, nhưng chúng ta có thể đưa ra đề xuất để đối phương thử nghiệm hoạt động trong Nhật Bản của chúng tôi trước.”
Inamori Morio nói thêm: “taxi thông minh không người lái là một điều mới. Chúng ta chỉ cần thời gian để khai thác thị trường và để người tiêu dùng trong thị trường Nhật Bản của chúng ta chấp nhận điều mới này, đặc biệt là về công việc xác minh mang tính an toàn.”
Mitsui Takaaki nhìn Inamori Morio: “Sự cân nhắc của Inamori-san rất tỉ mỉ, vậy anh có thể thuyết phục An-san cung cấp trước cho chúng ta một loạt taxi thông minh không người lái để chúng tai thử nghiệm không?”
Inamori Morio không trả lời, anh nhìn cựu Thủ tướng Nhật Bản và Nijikoshi Chisu.
Trong số bảy người họ, chỉ có cựu Thủ tướng Nhật Bản và Nijikoshi Chisu là có mối quan hệ tốt nhất với An Lương, chuyện này đương nhiên cần hai người quyết định.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản và Nijikoshi Chisu nhìn nhau, bọn họ khẽ gật đầu, sau đó Nijikoshi Chisu nói: “Tôi nghĩ chắc không có vấn đề gì đâu. Mặc dù dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An có triển vọng phát triển rất tốt ở Hạ Quốc, nhưng cũng có một tương lai tươi sáng ở Nhật Bản chúng ta.”
“Một khi dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An được triển khai tại Nhật Bản, nó không chỉ mang lại lợi ích cho cậu ta mà còn kích thích giá cổ phiếu của Thắng Xuân - Chuyến đi thông minh tăng hơn nữa.” Nijikoshi Chisu phân tích.
“Bọn họ hợp tác với chúng ta, chỉ có cái lợi chứ không có hại, cho nên tôi nghĩ bọn họ không thể từ chối yêu cầu hợp lý của chúng ta.” Nijikoshi Chisu kết luận.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản tán thành: “Tôi cũng nghĩ như vậy, tính tình của An-san rất thân thiện, cậu ta nguyện ý chia sẻ lợi ích. Tôi cảm thấy đối phương rất có khả năng sẽ cho phép chuyện này.”
Yasuda Fumino trẻ tuổi trả lời với giọng chế giễu: “An-san có tính cách thân thiện mà mấy người nói, tôi nghe đâu cậu ta từng đánh nhau với Cục điều tra tình báo nước Mỹ, đánh đến mức tôi chết thì bạn cũng phải bị thương. Trước đó, thậm chí cậu ta còn ám sát cả nhân viên hành động thực địa của Cục điều tra tình báo nước Mỹ.”
Yasuda Fumino năm nay mới 29 tuổi, với tư cách là đại diện của Yasuda Zaibatsu*, anh chủ yếu ở đây để rèn luyện năng lực làm việc và nâng cao kiến thức. Vì nhỏ tuổi hơn nên Yasuda Fumino vẫn còn tâm trí thích nói đùa.
*Yasuda zaibatsu là một tập đoàn tài chính do gia tộc Yasuda sở hữu và quản lý.
Cả cựu Thủ tướng Nhật Bản và Nijikoshi Chisu đều không có ý định đáp trả về trò đùa của Yasuda Fumino.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản trực tiếp nói chuyện chính: “Tôi sẽ liên hệ với đối phương trước và nói về việc Nhật Bản chúng ta muốn thử nghiệm taxi thông minh Thắng Hành - Bình An, xem thử ý của đối phương thế nào.”
Mitsui Takaaki trả lời với giọng khẳng định: “Được, chuyện này đành nhờ vào Abe-san rồi!”
Cựu Thủ tướng Nhật Bản gửi tin nhắn cho An Lương ngay tại chỗ.
‘EXF: Bây giờ cậu có thời gian không?’
Hạ Quốc.
Bây giờ là giờ nghỉ trưa của thị trường Big A, An Lương đương nhiên có thời gian.