Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 39 - Chương 686: Kéo Biểu Ngữ Lên!

Chương 686: Kéo biểu ngữ lên!

An Lương và Trần Tư Vũ đều không chú ý rằng Ninh Nhược Sương đã đi chưa?

Ninh Nhược Sương chưa đi!

Ninh Nhược Sương đau khổ ở phòng khách.

Ngày hôm sau.

Thứ bảy, ngày 11 tháng 1, thị trường cổ phiếu chính toàn cầu ngừng giao dịch.

Sáu giờ rưỡi sáng, Lưu Hưng Bang đã bận rộn, anh ta đang gửi tin nhắn trong nhóm quản lý hành động biểu ngữ, yêu cầu 28 quản lý nhỏ phải mang theo đoàn đội nhỏ của mình trước tám giờ phải đi đến 28 cửa hàng 4S xe hơi Honda ở Đế Đô, chuẩn bị kéo biểu ngữ lên.

28 quản lý nhỏ khác nhau đã xác định nhiệm vụ mà Lưu Hưng Bang ban bố, sau đó lại gửi tin nhắn trong nhóm Wechat đoàn đội nhỏ của mình, từ đó xác định tiến hành hành động biểu ngữ thuận lợi.

Vào lúc bảy giờ rưỡi sáng, Lưu Hưng Bang đã lái xe ra khỏi cửa, đương nhiên anh ta muốn đích thân tuần tra tình hình kéo biểu ngữ ở 28 cửa hàng 4S xe hơi Honda.

Dù sao một ngày có thể kiếm hơn một vạn, tính hăng hái của anh ta vô cùng cao.

Gần đến 7 giờ 50, khi Lưu Hưng Bang đến cửa hàng 4S của xe hơi Honda đầu tiên, ở đây đã kéo biểu ngữ nền trắng chữ đen lên rồi.

Chỗ móc kéo ở đầu xe của một chiếc Honda Breeze và một chiếc Honda Civic Type R đã được thay đổi, hai thanh hợp kim nhôm kiểu co giãn được cắm vào chỗ móc kéo, sau đó đã kéo bốn cái biểu ngữ lên.

'Honda không biết xấu hổ! Chất lượng thấp!'

'Honda ác ý kỳ thị người tiêu dùng nước Hạ, tổn hại an toàn tính mạng của người tiêu dùng nước Hạ!'

'Hôm nay mua Honda, ngày mai đi hỏa táng!'

'Mời cả làng ăn cơm tìm đến Honda!'

Bởi vì chỗ này là cửa hàng 4S của xe hơi Dongfeng Honda, trên trần xe Civic Type R còn đặt một chiếc loa lớn, phát ra nội dung của bốn cái biểu ngữ.

Một số người đi đường đi ngang qua đều dừng chân xem náo nhiệt, thậm chí còn có người chụp hình đăng vòng bạn bè.

Nhân viên làm việc của cửa hàng 4S của xe hơi Honda vốn muốn đi qua đuổi người, nhưng địa bàn đối phương chọn là khu vực đậu xe công cộng, chỉ cần trả phí đậu xe thì không có vấn đề gì.

Hơn nữa có hai cụ ông tóc bạc phơ vừa hút thuốc, vừa nhìn về phía nhân viên làm việc của cửa hàng 4S của xe hơi Đông Phong Honda đi qua.

Đối mặt với tình huống như vậy, nhân viên làm việc của cửa hàng 4S của xe hơi Honda còn có thể làm sao?

Cứng chọi với cứng?

Nói nhảm!

Bọn họ chỉ làm việc ở tiệm 4S mà thôi, dựa vào cái gì liều mạng vì tiệm 4S?

Vấn đề rắc rối như vậy, vẫn là để cho lãnh đạo của tiệm 4S phiền não đi!

Lưu Hưng Bang xem tình hình của cửa hàng 4S Honda đầu tiên xong, anh ta lại tiến đến chỗ thứ hai, sau đó tuần tra càng nhiều cửa hàng 4S của xe hơi Honda hơn.

Hơn tám giờ sáng, An Lương gửi tin nhắn vào nhóm chat bạn thân thủ đô.

'An Lương:@All: Các anh em, đã ngủ dậy chưa?'

'Lý Tồn Viễn: Vừa mới ăn sáng xong.'

'Vân Hải Dương: Dậy rồi, nhưng chưa rời giường.'

‘Tiền Tiểu Cương: +1’

'An Lương: Nhanh chóng rời giường, dựa vào kế hoạch đã định, mỗi người trong chúng ta đi dò xét chín cửa hàng 4S của Honda, mọi người cũng khiêm tốn một chút.'

'Lý Tồn Viễn: Nhận được!'

'Vân Hải Dương: Lập tức rời giường.'

Tiền Tiểu Cương: OK!'

Khi Lưu Hưng Bang đang tuần tra, An Lương và ba người bạn thân Đế Đô cũng đang tuần tra cửa hàng 4S của xe hơi Honda ở cả Đế Đô.

Gần mười giờ sáng.

Tại cửa hàng 4S của xe hơi Honda ở đường Nam Ngũ, khi An Lương đến, ở đây có chút náo nhiệt!

An Lương phát hiện Lưu Hưng Bang cũng ở hiện trường, mà còn xảy ra tranh chấp với tầng lớp quản lý của cửa hàng 4S xe hơi Honda, An Lương giả vờ giống như xem náo nhiệt đi qua hoà vào trong đám người.

"Quỷ Thủ Lục, có phải cậu điên rồi phải không?" Một nhân viên của cửa hàng 4S xe hơi Dongfeng Honda rõ ràng quen biết Lưu Hưng Bang.

"Tôi cảnh cáo cậu, mau dẫn đám hồ bằng cẩu hữu của cậu cút xa một chút, nếu không chúng tôi sẽ báo án xử lý!" Nhân viên của cửa hàng 4S xe hơi Honda hừ lạnh nói.

Lưu Hưng Bang giễu cợt: "Lưu n Trạch, cậu đúng là một tên phản bội vong ân phụ nghĩa! Mở to con mắt chó của cậu ra nhìn xem, những người này, cậu kêu bọn họ là hồ bằng cẩu hữu sao?"

"Ông Chu của đại viện Ngô Đồng, có phải cậu đã quên rồi không?" Lưu Hưng Bang cười khẩy.

Ông Chu nhìn về phía Lưu n Trạch, ông ta thở dài nói: "Thì ra Tiểu Trạch Tử đã lăn lộn trở nên xuất sắc rồi, tôi là nói rất nhiều năm chưa từng thấy Tiểu Trạch Tử."

Lưu Hưng Bang ở một bên châm biếm: "Trở nên xuất sắc? Dựa vào cậu ta? Tôi khinh!"

"Lưu n Trạch, lời của tôi đặt ở đây, xe hơi Honda của các cậu có vấn đề, tôi không thể kéo biểu ngữ tố cáo một chút sao?" Lưu Hưng Bang hừ lạnh.

Quần chúng vây quanh xem càng lúc càng nhiều, Lưu n Trạch đi đến bên cạnh Lưu Hưng Bang, anh ta hạ thấp giọng nói: "Cậu nói đi, cậu có điều kiện gì? Cậu muốn bao nhiêu tiền?"

"Cậu cho rằng tôi muốn tiền à?" Lưu Hưng Bang hừ lạnh.

"Những người khác không biết tính của Lưu Hưng Bang cậu, tôi còn có thể không biết sao?" Lưu n Trạch hừ lạnh: "Nói một con số, nhanh chóng cầm tiền rồi cút đi cho tôi đi!"

Lưu Hưng Bang cười nhạo: "Ngược lại đúng là tôi đã coi thường cậu rồi! Lưu n Trạch ơi Lưu n Trạch, cậu thật sự đã quên rồi sao, mọi người đã lớn lên từ một cái cây."

"Con mẹ nó, đừng có nhắc lại tình cảm cũ!" Lưu n Trạch nhìn Lưu Hưng Bang chằm chằm: "Nói thẳng đi, cậu muốn lừa bao nhiêu, đừng quá tham lam, nếu không thì tôi sẽ báo án đợi cảnh sát chăm sóc cậu!"

Lưu Hưng Bang lắc đầu một cái: "Cậu sai rồi, tôi không cần tiền, loại tiền trái lương tâm này, người nào cầm người đó đoạn tử tuyệt tôn!"

"Lưu n Trạch, hôm nay ông nói cho cậu biết, ông là người nước Hạ, ông muốn vạch trần vấn đề của xe hơi Honda các cậu!" Lưu Hưng Bang hừ lạnh nói.

"Ngây thơ!" Lưu n Trạch cười khẩy.

Xe hơi Honda bọn họ sợ kéo biểu ngữ sao?

Chỉ sợ là ở trong mơ thôi!

Chương 687: Nhóm Ảnh Tử Cân Phong đột kích!

Hãng xe hơi Honda sợ biểu tình sao?

Đúng là sống trong mơ mà!

Lúc trước, hàng loạt thông tin về việc một lượng lớn dầu máy của Honda kết tủa, người dân biểu tình còn chưa đủ sao?

Tuy nhiên, sau khi truyền thông vừa đưa tin, các tin tức liên quan tới vụ tập thể ấy biến mất không một chút dấu vết.

Ngay sau đó chính là một cuộc tẩy trắng lớn, cái gì mà mùa đông nhiệt độ không khí thấp, cái gì mà đường bị hư hỏng, rồi cái gì mà chất lượng dầu máy không đủ tiêu chuẩn, hàng tá các lý do khách quan ùn ùn không dứt.

Thậm chí toàn bộ những người vốn đang biểu tình đều bị Honda mua chuộc, uy hiếp, biểu tình được hai ba ngày thì toàn bộ tan cuộc.

Thủ đoạn của Honda vô cùng cao thâm!

Chuyện biểu tình không thành vấn đề với họ!

Dù sao chỉ cần mua chuộc những người dẫn đầu thì những người khác tự nhiên sẽ tan, bọn họ đâu sợ biểu tình chứ?

Cuối cùng rất ít người biểu tình có thể dây dưa mỗi ngày với bọn họ!

Nếu gặp phải người như vậy?

Nói chuyện điều kiện, mua chuộc thôi!

Lúc này đây Lưu n Trạch cũng chuẩn bị lặp lại thủ đoạn như thế, nhưng Lưu n Trạch rõ ràng xem nhẹ mức độ phiền phức của vụ việc này, bởi người biểu tình bây giờ cũng không phải là hành động tự phát của người tiêu dùng.

Hành động tự phát của người tiêu dùng thật sự rất dễ tan rã!

Người tiêu dùng chân chính, làm sao ngày nào cũng dây dưa với Honda bọn họ được đây?

Còn muốn đi làm hay không?

Còn muốn sống hay không?

Nhưng mà lúc này đây, cuộc biểu tình này là một âm mưu đã có tổ chức và hành động của bọn họ được trả phí ở phía sau, đơn giản mà nói những người biểu tình ở đây đang làm công việc kiếm tiền của họ.

Đương nhiên việc có lợi ích và việc không có lợi ích không giống nhau!

An Lương lặng lẽ rời khỏi đám đông biểu tình.

Trước mắt xem ra, có vẻ như Lưu Hưng Bang vẫn còn có thể kéo dài chuyện biểu tình này thêm một đoạn thời gian nữa, mỗi ngày quấy rầy cửa hàng tiêu thụ 4S của Honda là được.

Tới gần giữa trưa.

Bên trong phòng trà chung cư quốc tế Vân Cảnh, bốn người An Lương phản hồi toàn bộ, phân biệt các cách ứng phó đối với từng tình huống.

"Bên tôi không có vấn đề, tất cả các cửa hàng tiêu thụ 4S Honda đều bị biểu tình, tôi đặc biệt chào hỏi rồi, cảnh sát tuần tra sẽ không nhằm vào việc này." Lý Tồn Viễn nói.

Người tiêu thụ có tính hợp pháp muốn biểu đạt suy nghĩ không hài lòng của họ đối với cửa hàng ô tô, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?

Vân Hải Dương tán thành nói: "Bên tôi cũng không phát hiện vấn đề gì."

"Bên tôi có một vấn đề! Một công nhân của cửa hàng tiêu thụ 4S của Honda ở phía đông đã làm bị thương một ông già biểu tình, cảnh sát tuần tra đã tham gia điều tra, đoán không chừng Honda lại phải đón một tràng sóng gió!" Tiền Tiểu Cương giải thích.

An lương lập tức hỏi thăm: "Ông già ấy bị thương nghiêm trọng lắm sao?"

"Tôi đã âm thầm điều tra một chút, trên cơ bản thì vết thương không nặng lắm, chỉ là khuỷu tay cọ xát trên mặt đất nên chỉ bị thương ngoài da, nhưng có thể giám định dù vết thương nhẹ, dù sao lúc này đây đánh một ông già sẽ có rất nhiều phiền phức!" Tiền Tiểu Cương nói.

"Chỉ cần chúng ta chiếm lý, sau đó giáng một đòn đánh mạnh vào bọn họ!" An Lương đáp lại.

"Đúng rồi, Lương ca, người ở Yến Giao là do cậu sắp xếp hả?" Lý Tồn Viễn nghi ngờ hỏi.

"Ừ?" An lương nghi ngờ: "Chờ một lát, tôi hỏi một chút."

An Lương lập tức gọi điện thoại cho Lưu Hưng Bang, chờ cuộc gọi được chuyển đến Lưu Hưng Bang, An Lương mở lời nói trước một bước: "Người anh em, tình hình ông già bị thương đó như thế nào rồi?"

Lưu Hưng Bang vừa nghe đã hiểu những gì An Lương nói, cậu ta khẳng định trả lời: "Không có vấn đề gì cả, đây chỉ là chuyện nhỏ, chẳng qua do bị chà trên mặt đất nên bị trầy một chút mà thôi."

"Tôi chuyển cho cậu một vạn, cậu chia tiền thưởng cho những người đương sự nhé!" An Lương nói.

Chuyện này tự nhiên sẽ là nghìn vàng mua mã cốt!

"Đúng rồi, người anh em, người Yến Giao bên đó là người cậu sắp xếp phải không?" An Lương hỏi.

Lưu Hưng Bang: "Bên đó cũng cần sắp xếp sao?"

"Xem ra không phải cậu sắp xếp rồi, để tôi đi hỏi bạn bè khác." An Lương trả lời.

"Được, người anh em, bên này tôi sẽ sắp xếp thêm 28 nhà nữa." Lưu Hưng Bang thành thật nói.

Sau khi kết thúc trò chuyện.

An Lương đặt điện thoại lên trên bàn trà, anh đáp lại nói: "Bên tôi không có người nào sắp xếp cả. Cửa hàng tiêu thụ 4S Honda ở Yến Giao cũng bị vây quanh à?"

Lý Tồn Viễn khẳng định gật đầu: "Ừ! Chờ một lát, tôi hỏi kỹ càng hơn về tình huống này."

"Được!" An Lương đáp lại.

Mấy phút sau, Lý Tồn Viễn gửi mấy tấm hình vào nhóm chat vài đồng bọn ở Đế Đô.

An Lương xem xét, mà cửa hàng tiêu thụ 4S Honda ở Yến Giao thật sự đã bị treo biểu ngữ, quan trọng là khẩu hiệu của biểu ngữ và bọn họ giống nhau như đúc.

"Tôi hỏi một chút, bên kia xuất hiện cuộc biểu tình vào lúc hơn 10 giờ sáng, tôi nghi là những người đó làm!" Lý Tồn Viễn suy đoán.

An Lương đồng ý: "Vừa nhìn cũng có thể nhận ra chính là nhóm Ảnh Tử Cân Phong."

Vân Hải Dương ở bên cạnh mách lẻo: "An Lương, tôi nghe nói khối tài sản của nhóm Ảnh Tử kia có thể đặt tới hơn 300 ức."

Tiền Tiểu Cương nói: "Những người này thật điên rồ!"

An Lương giải thích tường tận: "Lượng tài chính bên họ tương đối mơ hồ, buổi sáng tôi có hỏi một chút, hình thức của nhóm Ảnh Tử kia là các nhà tài chính tự khống chế, nói là 300 ức mà thôi, đây chẳng qua chỉ là một số liệu, các nhà tài chính tự khống chế, những chuyện đằng sau chắc các cậu hiểu."

"Hiện tại, bọn họ đang mở rộng quy mô, đối với chúng ta mà nói, thật ra cũng là chuyện tốt, dù sao cũng cùng nhau nhắm vào Honda mà thôi." An Lương chỉ có thể cười khổ.

Những người này cho thực sự cho rằng chuyện này chỉ đơn giản như thế sao?

Bọn họ làm càng lớn, thì chính phủ Nhật Bản càng có khả năng âm thầm cứu vãn!

"Mẹ nó!" Vân Hải Dương đột nhiên kinh ngạc hô lên: "Thiên Phủ và Thịnh Khánh cũng xuất hiện biểu tình, hai khu vực bán 4S của Honda đều bị những người biểu tình vây quanh, phía bên tôi cũng có người đã gửi hình ảnh."

"Khẩu hiệu biểu tình giống nhau?" An Lương dò hỏi.

"Ừ!" Vân Hải Dương khẳng định gật đầu: "Để tôi gửi ảnh cho cậu xem."

An Lương xem hình ảnh Vân Hải Dương đưa, khẩu hiệu biểu tình này giống y như đúc với khẩu hiệu ở Đế Đô!

Chương 688: Sự đối phó cửa hàng xe hơi Honda

Hãng xe hơi Honda, trong một phòng họp của trung tâm sự nghiệp thủ đô.

Giám đốc marketing cửa hàng xe hơi Honda nước Hạ - Mitsui Hirai gõ xuống bàn làm việc, ông ta sử dụng tiếng Hoa lưu loát mở miệng nói: "Tính đến thời điểm hiện tại, hãng xe hơi Honda chúng ta đã có 28 cửa hàng tại Đế Đô, một cửa hàng tại Yến Giao, 12 cửa hàng tại Thiên Phủ và 12 cửa hàng tại Thịnh Khánh đều bị treo băng rôn với khẩu hiệu tẩy chay."

"Lấy khu vực Đế Đô làm ví dụ, doanh thu hằng ngày của các cửa hàng tương ứng cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Ngoại trừ những trường hợp đã nộp tiền đặt cọc thì không có một đơn đặt hàng nào mới trong cả ngày hôm nay." Mitsui Hirai nói rõ tình huống.

"Xin hỏi chuyện gì đã xảy ra vậy?" Mitsui Hirai nhìn từng người một trong phòng họp.

Lý Tường Lâm – Phó trưởng phòng quan hệ công chúng cửa hàng xe hơi Honda tại nước Hạ đáp lại: "Thưa ngài Mitsui, theo tìm hiểu tình huống hiện tại của phòng quan hệ công chúng chúng tôi được biết thì cuộc tẩy chay quy mô lớn lần này tồn tại một bàn tay đen đứng phía sau."

"Vớ vẩn!" Mitsui Hirai hừ lạnh.

Hành động kéo băng rôn quy mô lớn thế này nếu không có bàn tay đen thì không phải quá buồn cười sao?

"Vậy xin hỏi trước đây Shiseido từng bị môt công ty đầu tư tài chính Trung Quốc nhắm vào ngài có biết không?" Lý Tường Lâm lại hỏi.

Mitsui Hirai hiểu ra hỏi lại ngay: "Vậy bàn tay đen đứng phía sau cũng là Công ty đầu tư An Tâm?"

"Theo thông tin tình báo trước mắt thì đúng là như vậy." Lý Tường Lâm trả lời: "Bằng con đường đặc biệt tôi đã tìm hiểu được gần đây Công ty đầu tư An Tâm đang thu hút nguồn tài chính rất lớn, nghe đồn Công ty đầu tư An Tâm đang có ý định nhắm vào hãng xe hơi Honda chúng ta."

"Họ thu hút được bao nhiêu vốn?" Mitsui Hirai hỏi.

"Theo tin tình báo trước mắt nhận được là khoảng trên mấy trăm ức." Lý Tường Lâm suy đoán: "Nhưng rất có khả năng quy mô còn lớn hơn nữa."

"Bởi vì thành tích nổi bật của Công ty đầu tư An Tâm, lại thêm lý lịch đặc biệt của họ, muốn thu hút được vốn là chuyện quá đơn giản với họ. Lần này chúng ta đã gặp phải rắc rối vô cùng lớn." Lý Tường Lâm nhắc nhở.

Mitsui Hirai hừ lạnh nói: "Chúng ta không phải Shiseido!"

"Thông báo cho tất cả các phương tiện truyền thông hợp tác với chúng ta để họ đăng tin ủng hộ chúng ta, cho thấy rằng ô tô Honda chúng ta đang bị một âm mưu đã được lên kế hoạch từ lâu nhắm vào." Mitsui Hirai nói rõ.

Matsubara Natsuki - Trưởng phòng quan hệ công chúng của Nhật Bản lên tiếng: "Vâng!"

"Đúng rồi, Lý Tang, về tình hình hiện tại của ô tô Honda chúng ta, tôi hi vọng ông tiến hành xoa dịu với phía chính phủ nước Hạ và yêu cầu bộ phận điều tra của đối phương giúp chúng ta giải quyết rắc rối này." Mitsui Hirai nói.

"Lý Tang, ô tô Honda chúng ta đã hoàn toàn hòa nhập vào đất nước to lớn này, dù là Đông Bổn hay là Quảng Bổn thì đều có một nửa cổ phần của chúng ta và đạt được một nửa lợi nhuận." Mitsui Hirai nhắc nhở.

Ý của Mitsui Hirai là ô tô Honda trong nước là một công ty liên doanh, hãng xe hơi Honda kiếm được bao nhiêu tiền ở Trung Quốc thì một nửa lợi nhuận là của các doanh nghiệp Trung Quốc.

Hiện tại Honda bị thế lực bản địa nước Hạ nhắm vào thì các doanh nghiệp hợp tác với Honda sẽ đứng vững được sao?

Lý do lớn nhất khiến các doanh nghiệp nước ngoài muốn liên doanh với doanh nghiệp trong nước là vì tìm kiếm sự bảo hộ của thế lực bản địa. Vì một con rồng mạnh cũng khó đè bẹp được con rắn ở khu vực đó nên ô tô Honda cần phải học được quy tắc như vậy.

Lý Tường Lâm giận dữ nói: "Ngài Mitsui, vấn đề này rất khó! Thế lực Công ty đầu tư An Tâm này vô cùng lớn mạnh. Lần trước các điều tra viên bộ phận điều tra của Bộ kinh tế Nhật Bản đã tiến hành xét duyệt điều tra Công ty đầu tư An Tâm, kết quả thực sự không thể tin nổi."

Mitsui Hirai nghi ngờ hỏi: "Kết quả thế nào?"

"Ba điều tra viên từ Phòng điều tra của Bộ kinh tế bị buộc tội 'Gián điệp thương mại', do đó bị trục xuất ra nước ngoài, hơn nữa còn bị hạn chế về lại. Kết quả này đại diện cho điều gì, tôi tin các vị có thể hiểu được." Lý Tường Lâm giải thích.

"Mặt khác, tôi muốn nói thêm một điều, kẻ đứng sau điều khiển Công ty đầu tư An Tâm đã từng bày ra một sự kiện giết người ở thủ đô này, rõ ràng tất cả mọi người đều biết là cậu ta nhưng cơ quan điều tra lại không thể tìm ra chứng cứ. Trái lại nhóm lợi ích có liên quan còn đồng tình với cậu ta. Điều này đủ để cho thấy sức ảnh hưởng của người này thế nào rồi đấy.” Lý Tường Lâm đang nói đến chuyện Giả Đức Văn.

Thực ra tất cả mọi người đều biết chắc chắn là An Lương giải quyết Giả Đức Văn, nhưng sau khi An Lương chuyển hóa bản thân thành người bị hại, anh đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của mọi người ở thủ đô.

Mitsui Hirai tiếp tục im lặng.

Chuyện như vậy xảy ra rất nhiều ở Nhật Bản, Nhật Bản không phải thiên đường như trong truyền thuyết.

Chẳng lẽ thật sự cho rằng Nhật Bản không có quan hệ nhân tình?

Chỉ lấy một người như anh Bách Thanh ra làm ví dụ, ai hiểu thì sẽ tự hiểu.

Cho nên với tình huống mà Lý Tường Lâm nói, Mitsui Hirai hoàn toàn hiểu được. Ông ta tự hỏi hiện tại đối mặt với một người như vậy chống lại ô tô Honda, ông ta nên xử lý như thế nào?

"Có thể mua chuộc được người này không?" Mitsui Hirai dùng cách thông dụng nhất của Honda.

Xương cứng?

Đánh không lại?

Quấn lấy làm phiền?

Giải quyết không được?

Lấy lòng là được!

Lý Tường Lâm lắc đầu, đáp: "Có lẽ là không thể! Nếu là lúc đầu thì còn có chút cơ hội nhưng hiện tại đoàn thể lợi ích đứng sau cậu ta đã thúc đẩy cậu ta tiến lên, không thể nào ngăn cản cậu ta dừng lại được nữa."

Mitsui Hirai hiểu ý Lý Tường Lâm, ông ta từng đọc tác phẩm văn học của Trung Quốc.

Cái này gọi là: Người trong giang hồ, nhiều lúc không thể làm theo ý mình được!

Thực tế đúng như vậy thật!

Bây giờ An Lương không có đường lui, chỉ có thể nhắm vào hãng xe hơi Honda.

Chương 689: Nhóm Ảnh Tử hung hãn

Trước mắt, bên người An Lương tập hợp rất nhiều lợi ích đoàn thể, chính là ba nhà Lý, Vân, Tiền ba nhóm hợp tác nòng cốt, sau đó còn bốn mươi chín người vòng ngoài. Bọn họ huy động 60 ức tiền vốn.

Không chỉ thế, bên ngoài còn thêm đám Ảnh Tử!

Dưới tình huống như vậy, An Lương có nên dừng lại không?

Mitsui Hirai nhìn thấy Lý Tường Lâm bèn nói: "Lý Tang, dựa vào tình thế trước mắt, cậu có cao kiến gì?"

Lý Tường Lâm khẽ thở dài: "Tôi cho rằng sách lược ứng phó tốt nhất của chúng ta đó là cứng đối cứng với đối phương trên thị trường cổ phiếu."

Lý Tường Lâm tiếp tục nói: "Trước mắt, thủ đoạn này của đối phương đơn giản chính là muốn chèn ép giá cổ phiếu của chúng ta, chờ đến vào lúc thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch vào thứ Hai chính là thời điểm đối phương ra chiêu. Chỉ cần chúng ta đứng vững trước công kích của đối phương, làm cho đối phương thiệt hại trên thị trường cổ phiếu thì những mưu kế vụn vặt khác không đánh cũng tự tiêu."

Matsubara Natsuki chen vào nói: "Lý Tang, cậu có biết việc đó cần bao nhiêu tiền không?"

"Nếu đối phương có 100 ức thì chúng ta chuẩn bị 120 ức. Nếu đối phương có 300 ức thì chúng ta chuẩn bị 350 ức. Nếu đối phương có 500 ức thì chúng ta chuẩn bị 600 ức!" Lý Tường Lâm giải thích.

"Mang chi phí quan hệ xã hội của chúng ta đầu tư thị trường cổ phiếu, chỉ cần chúng ta thắng thì thậm chí còn có thể có lợi nhuận. Dù chúng ta có bị lỗ một chút thì chẳng lẽ bao nhiêu đó không tương đương với đầu tư vào marketing sao?" Lý Tường Lâm bổ sung.

Bình thường là dùng tiền cho marketing, bây giờ dùng tiền cũng là vì muốn xoay chiều dư luận bất lợi đối với xe hơi Honda, không phải cả hai đều là mục đích giống nhau sao?

Mitsui Hirai im lặng, anh ta đang suy nghĩ về đề nghị của Lý Tường Lâm.

Gần một phút sau, Mitsui Hirai mới chịu đáp lại: "Tôi hiểu, Lý Tang, tôi sẽ đưa ý kiến của cậu trình lên trụ sở chính. Mặt khác, Lý Tang, chuyện tôi vừa phân phó cũng thi hành luôn đi, giao cho công ty truyền thông hợp tác với chúng ta để đưa sự kiện này ra ánh sáng."

"Đưa chuyện của công ty đầu tư An Tâm ra ánh sáng ư?" Lý Tường Lâm hỏi.

"Phải!" Mitsui Hirai đáp.

"Được." Lý Tường Lâm đồng ý.

Thứ sáu, năm giờ chiều.

Trong phòng trà lớn của chung cư quốc tế Vân Cảnh, Lý Tồn Viễn đang giải thích tình hình: "Lương ca, nhóm Ảnh Tử kia rất mạnh. Bọn họ đã treo băng rôn lên cả ba cửa hàng xe hơi Honda 4S Bắc Hà, Nam Hà, Thiên Cẩm."

Tiền Tiểu Cương bật thốt: "Hành động của những người này thật mau lẹ."

Vân Hải Dương cười tủm tỉm nói: "Kiếm tiền sao? Không tồi!"

"Hải Dương nói đúng. Kiếm tiền sao? Không tồi!" An Lương tán thành: "Cậu xem xem với những người bạn bè làm truyền thông, trong lòng bọn họ Honda là mặt hàng gì bọn họ còn không rõ ư?"

An Lương trêu chọc: "Nhưng dù sao cũng phải kiếm cơm, không phải bọn họ đã giúp chúng ta hết khó xử à!"

"Lương ca, chúng ta bị truyền thông đưa ra ánh sáng. Chuyện này cậu có muốn xử lý hay không?" Lý Tồn Viễn hỏi.

An Lương phủ định: "Không cần đâu, truyền thông cho công ty đầu tư An Tâm ra ánh sáng, cũng không đưa chúng ta ra ánh sáng, đầu tư An Tâm không phải bị đưa ra ánh sáng chỉ một hai lần. Thích cho ra ánh sáng thì cho ra ánh sáng đi!"

An Lương nói thêm: "Hơn nữa, đầu tư An Tâm quả thật là ném đá giấu tay, Honda cũng không nói sai có đúng không?"

Việc này…

Không có sơ hở!

Một loạt sự kiện này đúng là công ty đầu tư An Tâm thao túng sau lưng, công ty xe hơi Honda cũng không đổ oan cho công ty đầu tư An Tâm.

"Mẹ kiếp!" Lý Tồn Viễn đột nhiên văng tục.

"Chuyện gì?" An Lương hỏi.

"Tôi vừa mở một video!" Lý Tồn Viễn giải thích.

Trong nhóm chat bạn thân Đế Đô, Lý Tồn Viễn gửi video sang. An Lương mở ra kiểm tra thì thấy trong video có một chiếc Honda Civic Type R đang bốc cháy hừng hực. Một gã trẻ tuổi đeo khẩu trang đang nói qua màn hình.

"Xe hơi Honda hại người nước Hạ!"

"Xe hơi Honda không coi trọng tính mạng người nước Hạ!"

"Xe hơi Honda ở thị trường nước Hạ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu!"

"Xe hơi Honda cút xéo đi!"

"Không mua xe hơi Honda, vùng lên theo tôi."

An Lương xem video, kinh ngạc nói: "Trực tiếp đốt xe à? Ghê gớm vậy!"

Lý Tồn Viễn tán thành: "Đúng là rất ghê!"

Vân Hải Dương bật thốt: "Đám Ảnh Tử này thật sự muốn theo chúng ta kiếm tiền."

Tiền Tiểu Cương Cương cảm thán: "Chúng ta có ra tay không?"

An Lương không đồng ý: "Không cần...!"

Lý Tồn Viễn tán thành: "Hành vi cực đoan như vậy dễ gây phiền phức ngoài ý muốn."

An Lương khẳng định: "Quả thật là như thế! Chẳng qua chúng ta có thể đổi sang cách khác."

"Ồ?" Lý Tồn Viễn nghi hoặc nhìn về phía An Lương.

Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương cũng nhìn sang An Lương, phải chăng An Lương cũng đã có chuẩn bị?

An Lương nở nụ cười: "Chúng ta có thể đập xe 5.0."

"Chuyện như vậy từng xảy ra rồi. Lúc đó doanh số bán hàng của dòng xe của Nhật Bản giảm mạnh, giá cổ phiểu tương ứng cũng sụt giảm. Hiện tại chúng ta sẽ khiến cho lịch sử tái diễn." An Lương giải thích.

"Tôi bố trí chuẩn bị ở Thịnh Khánh, đập mười chiếc sau đó tuyên truyền tốt một chút. Các cậu liên hệ khu vực khác, làm cho các bên vòng ngoài hợp tác của chúng ta để cho người tin cẩn đập xe. Tất cả tổn thất chúng ta đều bồi thường hết." An Lương giải thích.

Vốn dĩ An Lương còn muốn giấu, kết quả là nhóm Ảnh Tử giở trò rất ngang ngược, An Lương cũng chỉ có thể theo sát! Nhóm Ảnh Tử muốn giở trò à?

An Lương sẽ giở trò cùng họ!

Chỉ hy vọng đến lúc đó bọn họ đoàn kết một chút, để đỡ phải trở thành trò hề!

Chương 690: Thần tiên đánh nhau, thêm chiêu mới!

Ngày 12 tháng 1.

Đế Đô, Thịnh Khánh, Thiên Phủ - ba thành phố quan trọng cùng xuất hiện biến cố đập xe hơi Honda. Tin tức trong khu vực ba thành phố và bàn luận sôi nổi trên Internet đều được tuyên truyền dồn dập.

Trên mạng thật náo nhiệt!

Tập đoàn hợp tác truyền thông với xe hơi Honda đưa tin: Cộng đồng đưa tin rằng lúc này cửa hàng xe hơi Honda 4S đang bị băng rôn vây kín, ngoài ra còn có tình huống đập xe và đốt xe, tất cả là do công ty đầu tư An Tâm đâm sau lưng.

Không thể không nói là mối quan hệ hợp tác với truyền thông của xe hơi Honda rất nhiều, công ty đầu tư An Tâm hoàn toàn không thể ẩn nấp mãi sau bức màn, trực tiếp bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Điểm mấu chốt là sau khi quá khứ của công ty đầu tư An Tâm cũng bị đào ra, đặc biệt là hai lần công ty đầu tư An Tâm 'nhổ lông dê' Shiseido hai lần đều bị moi hết toàn bộ thông tin ra.

Từ việc phân tích tình huống, quả thật công ty đầu tư An Tâm rất giỏi trong việc tạo ra chiến tranh luân phiên, sau đó lại tham gia thị trường cổ phiếu thu lợi.

Tình huống mà hãng xe hơi Honda gặp phải lúc này chính xác là do công ty đầu tư An Tâm giở trò sau lưng.

Nhưng hãng xe hơi Honda đã xem nhẹ một việc!

Nếu hãng xe hơi Honda thật sự không có vấn đề mà hoàn toàn chính là công ty đầu tư An Tâm cố ý bôi nhọ xe hơi Honda thì công ty đầu tư An Tâm bị truyền thông đưa ra ánh sáng tuyệt đối sẽ là tình tiết thê thảm.

Nhưng tình hình thật sự là hãng xe hơi Honda có vấn đề!

Trong sự kiện đập xe do công ty đầu tư An Tâm đặc biệt sắp xếp, có hai gã khỏe mạnh đeo khẩu trang, cầm trong tay búa sắt đập nát chiếc Honda Civic Type B.

Chiếc Honda Breeze cũng chịu thảm cảnh dã man, khung xe A bị đập thành gãy khúc!

Trong video còn đặc biệt bố trí xe nội địa giá mấy vạn, nhưng khung xe A và khung B của xe nội địa đều bình yên vô sự, từ đó trở nên đối lập rõ ràng với xe hơi Honda.

Kết quả đập xe như vậy được nhóm quần chúng ăn dưa thích hóng hớt nhìn thấy.

Đối với quần chúng ăn dưa mà nói, công ty đầu tư An Tâm quả thật là ném đá giấu tay. Do bị truyền thông đưa ra ánh sáng, hành động đập xe đáp trả của công ty đầu tư An Tâm là rất có chủ đích, hoàn toàn không có cảm giác che giấu.

Hãng xe hơi Honda cũng không phải người bị hại gì, ít nhất theo video do công ty đầu tư An Tâm công bố, Honda Civic cùng Honda Breeze có thể không có vấn đề gì sao?

Quần chúng ăn dưa hoàn toàn trở thành quần chúng ăn dưa, để cho công ty đầu tư An Tâm và xe hơi Honda thần tiên đánh nhau, quần chúng ăn dưa chỉ xem mà thôi, kiên quyết không đứng vào tham dự.

Nhưng mà quần chúng ăn dưa không tham dự, đối với công ty đầu tư An Tâm là chuyện tốt vì công ty đầu tư An Tâm và dân thường có khoảng cách vô cùng xa xôi, không nhận đầu tư của dân thường.

Nhưng đối với hãng xe hơi Honda thì thật là xui xẻo!

Hãng xe hơi Honda đã từng đè ép toàn bộ tin tức bất lợi cho bọn họ, còn hiện tại hãng xe hơi Honda phải nhanh chóng đánh nhau với công ty đầu tư An Tâm. Vấn đề cửa hàng xe hơi Honda bắt đầu hiện ra.

Dưới tình huống như thế, người tiêu dùng định mua xe hơi Honda đều lựa chọn giữ tiền chờ đợi.

Dù sao ai cũng có thể thấy cuộc chiến trên mạng đặc sắc như thế!

Nếu thấy hãng xe hơi Honda ít nhiều có vấn đề thì sao cứ phải bất chấp mà mua?

Trước kia có thể tính là không biết còn hiện tại đã biết rồi, sao có thể có mắt như mù?

Đa số người tiêu dùng vẫn vô cùng lý trí!

Trước kia con hổ này nịnh nọt người tiêu dùng, trên cơ bản là đã lên thuyền, nói chung là sinh ra hội chứng Stockholm nên mới lựa chọn xem nhẹ vấn đề cửa hàng xe hơi Honda.

Tình hình thần tiên đánh nhau trên Internet đã rất náo nhiệt rồi, lại còn thêm vở kịch mới có nội dung càng đặc sắc nữa!

Một đoạn video tai nạn của xe hơi Honda xuất hiện!

An Lương đang xem video "Tai nạn thật của xe hơi Honda".

Video bắt đầu, một người đàn ông đội mũ bảo hiểm xe máy xuất hiện trên màn hình, bắt đầu giải thích tình huống.

"Chào mọi người, tôi là nhân viên thí nghiệm A. Lần này thí nghiệm lái xe với vận tốc 80km/h đâm vào xe Honda Civic, thử xem rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì!" Người qua đường A nói.

"Trước tiên tôi thay mọi người giới thiệu bối cảnh thí nghiệm một chút, nơi này là một điểm đua xe. Tôi tin là đã có người nhận ra địa điểm cụ thể này. Không có vấn đề gì, nhóm tôi đã sắp quay xong, khi xong việc sẽ đi ngay, các người tìm không ra chúng tôi đâu." Người qua đường A bổ sung.

"Lần thí nghiệm này chia làm bốn vòng. Ở mỗi vòng, nhóm chúng tôi đều sử dụng Honda Civic hoàn toàn mới làm thí nghiệm, trong hình là Honda Civic và hình nộm, chúng tôi đặc biệt đặt hàng hình nộm làm thí nghiệm tương đương với hãng IIHS lâu năm của quốc gia Bạch Đầu Ưng. Vậy nên chất lượng dẫn đầu, cam đoan kết quả là chuẩn xác." Người qua đường A tiếp tục diễn giải thích tình huống.

"Vòng thí nghiệm thứ nhất, tôi điều khiển một chiếc BMW 3 series với vận tốc 80km/h, va chạm từ ghế lái vào một chiếc Honda Civic đang đứng yên, mời mọi người chờ xem!" Người qua đường A thuyết minh.

Vân Hải Dương thốt lên: "Người này có chút ngang ngược! Tự dưng lại tự mình thí nghiệm!"

Tiền Tiểu Cương đáp: "80km/h mà thôi, căn cứ vào ba tính năng an toàn, va chạm vào mặt bên chiếc Honda Civic, tất nhiên sẽ không gặp quá nhiều nguy hiểm."

Tiền Tiểu Cương tiếp tục nói: "Đầu xe ô tô là nơi cứng nhất, có điều nếu như là khung xe B của Honda Civic, chỉ sợ thật sự sẽ bị sẽ bị một chiếc 3 series đâm hỏng mất!"

An Lương cười nói: "Cương Tử, cậu hãy tự tin lên một chút!"

Nếu như?

Chỉ sợ?

Những chữ này đều bỏ đi!

Chương 691: Lượng tiêu thụ của Honda đã giảm mạnh?

Trong phòng trà lớn của Chung cư quốc tế Vân Cảnh, video "Va chạm thực sự của Honda Civic Type R" đang được phát sóng trên chiếc TV LCD màn hình lớn 85 inch.

Người qua đường A đã ngồi trong chiếc BMW 3 series, từ góc ống kính, có thể đoán được, người này chắc hẳn là dùng camera cố định để quay.

Ngoài ra còn có một số lượng lớn các ống kính cố định đã được lắp đặt bên trong chiếc Honda Civic Type R. Những máy quay cố định này được dùng để quay lại tình hình bên trong chiếc Honda Civic Type R, bao gồm cả những hình nộm ở ghế lái và ở ghế sau.

Người qua đường A này giải thích: "Xin mọi người chú ý, hiện tại chúng tôi sẽ đi với tốc độ là 80 km/h để đâm vào chiếc Honda Honda Civic Type R. Ở xung quanh chúng tôi đã chuẩn bị đội ngũ y tế. Mà bản thân tôi cũng có những kinh nghiệm phong phú để ứng phó tại hiện trường, mong mọi người đừng bắt chước chuyện nguy hiểm như vậy. Sau đó, mọi chuyện sẽ được hoàn thành.” Người qua đường A khởi động chiếc BMW 3 series.

Thông qua những hình ảnh được chụp bằng những chiếc máy ảnh cố định, chiếc BMW 3 series đã va chạm vào phần phía sau của chiếc Honda Civic Type R với tốc độ 80 km/h.

Chiếc máy ảnh cố định được đặt bên trong chiếc Honda Civic Type R đã ghi lại khoảnh khắc chiếc Honda Civic Type R bị va chạm, người lái xe đã bị mắc kẹt một cách nghiêm trọng. Cho dù là người lái xe hay hành khách phía sau thì bọn họ đều đã xuất hiện tình huống tiếp xúc với bề mặt cứng.

Túi khí cũng bật ra trong buồng lái của chiếc BMW 3 series và âm thanh của người qua đường A lại xuất hiện.

"Xin chào mọi người, tôi vẫn còn sống, nhưng tôi cảm thấy có chút choáng váng. Tuy nhiên, vì đã chuẩn bị sẵn sàng trước khi va chạm, cho nên bây giờ tôi không có chuyện gì. Chúng ta hãy cùng nói một chút về tình hình của chiếc Honda Civic Type R." Người qua đường A nói rõ.

"Trước tiên, chúng ta có thể nhìn thấy một bên của chiếc Honda Civic Type R trông vô cùng thê thảm. Khung xe B đã trực tiếp bị gãy, thân xe bị đẩy vào bên trong rất nhiều. Hình nộm ngồi ở ghế lái hoàn toàn bị kẹt lại, hình nộm ngồi ở ghế sau cũng hoàn toàn bị đập vào mặt cứng của phần khung xe B bị đẩy vào.” Người qua đường A giải thích.

“Không còn gì cần phải nghi ngờ nữa, nếu hai hình nộm này là người thật, vậy thì tình hình hiện tại của bọn họ thở ra thì ít, hít vào thì nhiều.” Người qua đường A tiếp tục nói: "Nào, để tôi quay cận cảnh cho mọi người xem liệu khung xe B của chiếc Honda Civic Type R có thực sự bị gãy hay không?”

Trong ảnh cận cảnh, cột B của chiếc Honda Civic Type R đã hoàn toàn bị gãy.

"Những cuộc khảo sát tiếp theo được giao cho những người khác, bọn họ là người qua đường B, người qua đường C và người qua đường D. Người qua đường B và người qua đường C sẽ lái hai chiếc xe trong nước cùng va chạm với chiếc Honda Civic Type R. Người qua đường D sẽ lái chiếc BMW 3 series va chạm với một chiếc xe trong nước, từ đó tiến hành một cuộc khảo sát để so sánh." Người qua đường A giải thích rõ tình huống.

An Lương cẩn thận xem xét toàn bộ quá trình thử nghiệm, chiếc Honda Civic Type R đã hoàn toàn thất bại!

Ngay cả những chiếc xe trong nước với giá 8 vạn tệ, khi một bên xe chịu phải tác động, khung xe B cũng không bị gãy, bảo vệ hình nộm khá tốt.

Vào cuối cuộc khảo sát, người qua đường A trở lại.

"Cuộc khảo sát lần này kết thúc ở đây. Nếu nhìn vào giai đoạn thử nghiệm này, mấy người còn muốn mua chiếc Honda Civic Type R nữa thì chúng tôi cũng chỉ biết bất lực." Sau khi người qua đường A nói xong, màn hình lập tức trở nên tối đen, nhưng âm thanh vẫn tiếp tục được phát ra.

Giọng nói của người qua đường A truyền đến: "Thông báo cho công ty đầu tư An Tâm, công việc của chúng ta đã hoàn thành, hỏi bọn họ xem bước tiếp theo chúng ta nên làm gì với Honda Civic Type R?”

Vẻ mặt của An Lương tràn ngập dấu chấm hỏi!

Chuyện này...

Ghi lại một vụ tai nạn?

Không tồn tại!

Chuyện này rõ ràng là một vụ tai nạn được ghi lại một cách giả mạo, cố tình ném tiếng xấu cho công ty đầu tư An Tâm.

"Ha ha ha ha!" Tiền Tiểu Cương bật cười, anh ta cố ý nói với giọng điệu trêu chọc: "Lương ca, thủ đoạn của anh thật là cao minh. Anh vậy mà còn sắp xếp một cuộc khảo sát như vậy.”

An Lương chết đứng đưa mắt nhìn Tiền Tiểu Cương.

Lý Tồn Viễn mở miệng nói: "Đoạn video này được quay tại đường đua ở bên núi Thạch Tỉnh, tất nhiên là sẽ có kẻ giở trò quỷ rồi.”

Vân Hải Dương phụ họa: "Nhất định là bọn họ!”

An Lương thở dài: "Có phải bọn họ hay không thì cũng không quan trọng, trong hoàn cảnh như vậy, nhất định chúng ta sẽ mang tiếng xấu. Dù sao, công ty đầu tư An Tâm chúng tôi đã ngồi một cách vững chắc với thân phận ném đá giấu tay. Vì vậy, công ty đầu tư An Tâm chúng ta làm ra đoạn video này cũng hợp tình hợp lý.”

Trên thực tế, cho dù đó là những người ăn dưa trên mạng hay là về phía Honda thì tất cả bọn họ đều nghĩ rằng video thử nghiệm "Va chạm thực sự của chiếc Honda Civic Type R" này được thực hiện bởi công ty đầu tư An Tâm.

Dù sao thì nếu không có sự ủng hộ của công ty đầu tư An Tâm, tự dưng ai lại mua chiếc Honda Civic Type R với giá cao như vậy chứ?

Còn bọn họ thì sao?

Vì vậy, công ty đầu tư An Tâm vững vàng cõng nồi rồi!

Nhóm Ảnh Tử đúng là một cái bóng. Ngoại trừ đám người An Lương biết ra, những người khác rất khó phát hiện sự tồn tại của nhóm Ảnh Tử. Dù sao thì nếu có phát hiện ra thì đã thế nào?

Theo bản chất của nhóm Ảnh Tử, phân loại bọn họ vào công ty đầu tư An Tâm hoàn toàn không có vấn đề gì!

Tám giờ tối.

Tại Trung tâm hành chính Honda ở Đế Đô, Mitsui Hirai đang trầm mặc mà nhìn vào một bản báo cáo.

Bản báo cáo này là bản báo cáo tiêu thụ cuối tuần, bao gồm các thành phố trọng điểm của Đế Đô là Thiên Cẩm, Thịnh Khánh và Thiên Phủ, cũng như Nam Hà và Bắc Hà.

Đầu tiên là số liệu tiêu thụ của Đế Đô, vào thứ bảy và chủ nhật, 28 cửa hàng 4S tiêu thụ Honda Civic Type R đã gửi lại phản hồi về doanh số bán xe. Tất cả đều được tạo nên bởi những du học sinh Nhật Bản tại Đế Đô.

Thịnh Khánh 17 chiếc, Thiên Phủ 18 chiếc, toàn bộ đều được đặt từ sáng thứ Bảy. Lúc đó còn chưa treo băng rôn, tất cả đều là do may mắn mới thoát được.

Thiên Cẩm được 22 xe, Nam Hà và Bắc Hà đều là 50 chiếc, cũng là đơn đặt hàng từ sáng thứ Bảy.

Khi biểu ngữ được treo lên, doanh số tiêu thụ của chiếc Honda Civic Type R đã trực tiếp giảm đến mức đóng băng.

Sau tất cả, hầu hết mọi người mua một chiếc xe hơi đều không giống như mua một cái bắp cải trắng. Trong trường hợp có thể xảy ra vấn đề, hầu như không có ai sẵn sàng chấp nhận rủi ro!

Chương 692: Bỗng nhiên làm việc mạnh mẽ như hổ!

Nhật Bản.

Trong văn phòng của Hội đồng Điều tra Kinh tế của Bộ Ngoại giao.

"Mọi người, công ty đầu tư An Tâm lại âm mưu nhắm vào thị trường chứng khoán Nhật Bản của chúng ta. Mục tiêu lần này của bọn họ là chiếc Honda Civic Type R. Trước tiên, mời mọi người xem tình huống cụ thể.” Thông qua chiếc máy tính bảng, Bộ trưởng Naoto Sankan đã phát các hoạt động liên quan đến công ty đầu tư An Tâm vào các hoạt động của Honda Civic Type R trên máy chiếu.

Bao gồm cả video "Va chạm thực sự của chiếc Honda Civic Type R", đương nhiên đây là một trong những hành động của công ty đầu tư An Tâm.

Các thành viên của Hội đồng Điều tra kinh tế đã xem xét nội dung được Bộ trưởng Naoto Sankan phát. Thỉnh thoảng, bọn họ còn sử dụng điện thoại di động của mình để chụp ảnh và ghi lại.

Gần mười lăm phút sau, Bộ trưởng Naoto Sankan mới kết thúc việc phát sóng.

"Mọi người, hiện tại thái độ của công ty đầu tư An Tâm rõ ràng là đang nhắm vào chiếc Honda Civic Type R, xin hỏi mọi người có suy nghĩ gì về chuyện này?” Bộ trưởng Naoto Sankan dò hỏi.

Takasaki Koduda đáp lại: "Bộ trưởng, tâm tư lần này của công ty đầu tư An Tâm đối với Honda Civic Type R đã bị hãng xe hơi Honda phát hiện, tôi cho rằng xe hãng xe hơi Honda có thể ngăn cản sự tấn công của công ty đầu tư An Tâm.”

Satoru Yamazaka cũng bày tỏ sự tán thành: "Tôi tán thành! Chuyện giữa công ty đầu tư An Tâm và hãng xe hơi Honda đã được công khai trên mạng Internet của nước Hạ. Có một lượng lớn người dân nước Hạ cũng biết rằng công ty đầu tư An Tâm đang cố tình nhắm vào hãng xe hơi Honda. Nếu chuyện đã như vậy, tôi nghĩ rằng chuyện này sẽ không gây ra đả kích gì quá lớn cho hãng xe hơi Honda.”

Hiroga Kosaburo lại đưa ra những ý kiến khác: "Hai vị tiền bối, tôi lại có cách nhìn khác.”

Takasaki Koduda và Satoru Yamazaka đều nhìn về phía Hiroga Kosaburo, bọn họ đều đang chờ Hiroga Kosaburo đưa ra ý kiến hay hơn. Nếu không có, bọn họ sẽ dạy bảo lại Hiroga Kosaburo.

Nhật Bản là một xã hội có khái niệm về trật tự “tiền bối hậu bối” rất nặng nề.

Hành vi công khai phản bác tiền bối như hành động vừa rồi của Hiroga Kosaburo, nếu nói một cách nghiêm trọng một chút thì đây được gọi là “dĩ hạ phạm thượng”. Nhưng càng ngày càng có nhiều thanh niên ở Nhật Bản lại thích loại khoái cảm khi “dĩ hạ khắc thượng” ở nơi làm việc.

Hiroga Kosaburo nói một cách rành mạch: “Chúng ta nên bắt đầu bằng cách phân tích tình hình của công ty đầu tư An Tâm, một công ty đầu tư đã từng có hai lần nhắm vào Shiseido và đã thu được khá nhiều lợi nhuận."

Takasaki Koduda khẳng định đáp lại: "Đúng vậy, trong quá khứ, quả thật công ty đầu tư An Tâm đã có những thành tích huy hoàng. Nhưng quá khứ vẫn chỉ là quá khứ, lấy lần nhằm vào Shiseido thứ hai của công ty đầu tư An Tâm làm ví dụ, đầu tiên bọn họ nhắm vào thị trường chứng khoán, sau đó thao túng cư dân mạng.”

Takasaki Koduda còn bổ sung thêm: "Chúng tôi đã kiểm tra tình hình thị trường chứng khoán, cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda không hề có những giao dịch với quy mô lớn. Có thể thấy, công ty đầu tư An Tâm chưa bước vào giai đoạn đầu tiên mà đã bắt đầu thao túng cư dân mạng rồi. Vì vậy, có lẽ hãng xe hơi Honda đã phát hiện ra kế hoạch của công ty đầu tư An Tâm từ trước, do đó bọn họ lựa chọn cách tự cứu mình.”

Satoru Yamazaka tán thành: "Tôi cũng nghĩ như vậy!”

Hiroga Kosaburo phản bác: "Nếu không phải như vậy thì sao?”

"Tôi đã nghiên cứu tình hình ở nước Hạ một cách cẩn thận rồi, công ty đầu tư An Tâm hoàn toàn có thể trì hoãn đến thứ Hai để đợi thị trường chứng khoán của chúng tôi mở cửa. Trước tiên, bọn họ sẽ thao tác với cổ phiếu của xe hơi Honda, sau đó tạo ra một cuộc tấn công vào cư dân mạng. Từ đó, bọn họ có thể đè bẹp giá cổ phiếu của Công ty xe hơi Honda. Tôi đã liên lạc với Giám đốc tiếp thị cửa hàng xe hơi Honda ở nước nước Hạ, doanh số tiêu thụ ở đó khi tin tức trên mạng về xe Honda bùng nổ đã giảm một cách nghiêm trọng. Nếu lấy thủ đô của nước Hạ là Đế Đô để làm ví dụ, số lượng tiêu thụ của hai ngày bán trực tiếp bằng không." Hiroga Kosaburo nói ra tình huống một cách chi tiết.

"Dựa theo tình huống như vậy, nếu công ty đầu tư An Tâm đã có sự sắp xếp từ trước, bọn họ hẳn là sẽ có lợi nhuận chứ?" Hiroga Kosaburo hỏi ngược lại.

Hiroga Kosaburo tiếp tục nói: "Ở nước Hạ vẫn hay có một câu nói xưa: Sự việc xảy ra khác thường tất có biến! Hiện tại, trường hợp của công ty đầu tư An Tâm chính là như vậy, bọn họ đã làm một chuyện gì đó bất thường như vậy, tôi nghĩ rằng bọn họ chắc chắn sẽ có một kế hoạch lớn hơn!”

Bộ trưởng Naoto Sankan tán thành: “Có lý! Tôi sẽ tìm cách để nộp đơn xin áp dụng các quy định bảo vệ đặc biệt của Bộ Kinh tế. Nếu công ty đầu tư An Tâm thực sự đang nhắm vào hãng xe hơi Honda, nhất định chúng ta phải làm cho bọn họ đẹp mặt.”

"Bộ trưởng thật sáng suốt!" Hiroga Kosaburo phụ họa.

Takasaki Koduda và Satoru Yamazaka cũng phụ họa theo.

Nhưng Hiroga Kosaburo hoàn toàn không hiểu rõ tình huống!

Ông ta tự cho là mình đã phân tích, nhưng thực ra ông ta đã hoàn toàn đấu trí với hư không!

Trên thực tế, An Lương chỉ muốn tạo thế một chút. Anh lấy Đế Đô làm thí điểm, từ đó thử nhắm vào hãng xe hơi Honda để xem thị trường chứng khoán bên Nhật Bản sẽ có phản ứng như thế nào.

Kết quả là ai mà biết được nhóm Ảnh Tử lại cuồng dã như vậy?

Tất cả những hành động bên ngoài Đế Đô đều là do nhóm Ảnh Tử làm.

Bao gồm cả "Va chạm thực sự của chiếc Honda Civic Type R" cũng là nhóm Ảnh Tử làm ra, chỉ là công ty đầu tư An Tâm phải gánh chịu mà thôi.

Ngay cả sự tồn tại của nhóm Ảnh Tử mà Hiroga Kosaburo cũng không biết, vậy mà ông ta còn phân tích nhiều như vậy, đây chẳng phải là đang nghiêm trọng hóa vấn đề hay sao?

Công ty đầu tư An Tâm cũng là nạn nhân đó, hiểu chứ?

Nhóm Ảnh Tử hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của An Lương. Vốn dĩ An Lương chỉ có ý định thăm dò mà thôi, kết quả là dưới sự kích thích mâu thuẫn của nhóm Ảnh Tử, chuyện này đã trực tiếp trở thành tiết tấu mở đầu cho một cuộc đại chiến.

Đối với tình huống như vậy, An Lương cũng tỏ ra bất lực.

Ai có thể ngờ đến sự can thiệp của nhóm Ảnh Tử chứ?

May mắn thay, từ xưa đến nay, kế hoạch của An Lương chưa bao giờ đơn giản như vậy!

Chương 693: An Lương: Không ngờ tới sao?

Bảy giờ sáng, An Lương đã đến phòng trà lớn của chung cư quốc tế Vân Cảnh, ba người Lý Tồn Viễn đã ở trong phòng trà lớn này từ ngày hôm qua.

Bốn người bọn họ nhanh chóng ăn sáng trong phòng.

Trong khi Lý Tồn Viễn ăn một cái bánh bao tôm hấp pha lê, cậu ta thuận miệng nói: "Nhóm Ảnh Tử ngày càng mạnh, tôi nghe nói người của Đông Sơn cũng đến để gia nhập. Còn mấy thế gia than đá ở bên kia nữa, ai nấy đều giàu có đến mức chảy mỡ.”

Vân Hải Dương nói: "Những thế gia than đá này đúng là không bỏ qua bất kỳ cơ hội kiếm tiền nào!”

"Dù sao bây giờ ngành than đã không kiếm được tiền, bọn họ muốn mở rộng tài sản cũng là chuyện bình thường." Tiền Tiểu Cương nói thẳng ra.

An Lương cười lạnh: "Đầu tư sẽ có rủi ro, khi vào thị trường phải cẩn thận! Những người này thật sự coi các quan chức Nhật Bản là những kẻ ngốc sao? Dựa theo lượng vàng dự trữ chính thức của Nhật Bản, cho dù là 100 ức hay là 300 ức, thậm chí là 50 ức thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.”

Lý Tồn Viễn nhíu mày: "An Lương, tôi có thể nghe ra ý tứ này của cậu, không phải lần này chúng ta nhằm vào Nhật Bản sao?”

"Mọi người có biết trụ sở chính của đầu tư An Tâm không?” An Lương hỏi ngược lại.

Vân Hải Dương trực tiếp trả lời: "Thị trường chứng khoán Mỹ!"

"Đúng vậy! Trụ sở chính của công ty đầu tư An Tâm vẫn luôn là thị trường chứng khoán Mỹ. Quy mô của thị trường này đủ lớn và đủ các quy tắc công bằng, ngay cả các quan chức của quốc gia Bạch Đầu Ưng cũng không thể thay đổi các quy tắc. Có một số tiền lớn tại thị trường chứng khoán Mỹ mới có thể thu được nhiều lợi ích lớn hơn.” An Lương nói rõ.

Còn Nhật Bản sao?

Chẹp chẹp!

Kiếm được chút tiền còn có thể.

"Ngoài việc được niêm yết trên thị trường cổ phiếu Nhật Bản, hãng xe hơi Honda còn được niêm yết trên thị trường cổ phiếu New York, đây được gọi là niêm yết ở cả hai thị trường. Hãng xe hơi Honda chủ yếu giao dịch trên thị trường cổ phiếu Mỹ, thị trường Bắc Mỹ cũng là thị trường tiêu thụ lớn nhất của bọn họ, doanh số bán hàng cao hơn rất nhiều so với đất nước của chúng ta." Sao An Lương lại có thể chưa điều tra về tình hình cửa hàng xe hơi Honda được chứ?

Cổ phiếu của xe hơi Honda được niêm yết ở cả hai thị trường, mặc dù cùng là một loại cổ phiếu, nhưng không phải là cùng một mức giá một trăm phần trăm.

Lấy việc sản xuất cải trắng ở Thịnh Khánh làm ví dụ, ở Thịnh Khánh có thể dùng 3 tệ mua một cân. Ở Đế Đô có thể bán giá năm tệ một cân. Tuy cải trắng đều giống nhau, nhưng địa điểm bán hàng lại không giống nhau, mức độ yêu thích của người dân tương ứng cũng không giống nhau mà mức độ nhận thức cũng không giống nhau, do đó tạo nên việc giá cả không giống nhau.

Ví dụ, hãng xe hơi Honda đã vượt qua cuộc thử nghiệm của hãng IIHS tại thị trường Bắc Mỹ. Bên cạnh đó, chất lượng của cùng một chiếc xe vượt xa chất lượng của những chiếc xe được bán ở nước Hạ.

Tình trạng như vậy được coi là một bí mật nửa công khai!

Vì vậy, hãng xe hơi Honda rất được hoan nghênh ở Bắc Mỹ, do đó cổ phiếu của bọn họ dĩ nhiên cũng sẽ được hoan nghênh.

An Lương đã xem Phiên bản cao cấp đã được xác định của thẻ thông tin xu hướng trong tương lai của cổ phiếu] cho thị trường cổ phiếu Mỹ, anh có thể nhận được giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda trên thị trường cổ phiếu Mỹ trong bảy ngày giao dịch tiếp theo.

Chú ý!

Phiên bản cao cấp đã được xác định của thẻ thông tin xu hướng trong tương lai cho phép An Lương biết được giá cổ phiếu trong thời gian thực.

Ví dụ, những gì An Lương đã làm hoặc những gì hãng xe hơi Honda đã làm sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu. Sau đó An Lương có thể nhận được những biến động mới nhất của cổ phiếu và lãi suất.

Các tính năng của thẻ cao cấp này vô cùng mạnh mẽ!

Ba người Lý Tồn Viễn nghe An Lương giải thích xong thì đồng loạt rơi vào trầm mặc.

"Nói như vậy, nhóm Ảnh Tử sắp bị lừa sao? "Vân Đại Dương hỏi.

An Lương phủ định: "Việc bọn họ có bị lừa hay không, chủ yếu phụ thuộc vào vấn đề đoàn kết, và liệu các quan chức của Nhật Bản có cứu vãn được tình thế hay không?”

Trong thực tế, An Lương đã chắc chắn!

Bởi vì trên thị trường cổ phiếu Mỹ, giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda đã tăng lên!

Mặc dù giá cổ phiếu niêm yết ở cả hai thị trường có thể khác nhau, tuy nhiên đại đa số các tình huống sẽ khá gần kề, đồng thời chịu sự ảnh hưởng lẫn nhau.

Nếu giá cổ phiếu trên thị trường cổ phiếu Mỹ đã tăng thì giá cổ phiếu tại thị trường cổ phiếu Nhật Bản không thể giảm mạnh ngay cả khi không tăng, vì vậy khả năng duy nhất là giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda trên thị trường cổ phiếu Nhật Bản đang rất ổn định.

"Đúng rồi, chuyện chúng ta nhắm vào thị trường cổ phiếu Mỹ, mọi người không cần nói ra." An Lương nhắc nhở.

Tiền Tiểu Cương trực tiếp trả lời: "Hành động gần đây của tôi vẫn chưa hoàn thành, cho nên tôi sẽ không rời đi, để tránh một số người sẽ điên cuồng khi chơi trò tình cảm với tôi.”

Tiền Tiểu Cương vừa nói, vừa tắt chiếc điện thoại di động đi: "Tôi mới mua một chiếc điện thoại di động để chơi trò chơi, để xem tôi chơi từ con số không lên lên vương giả, thuận tiện trêu chọc một em gái.”

Lý Tồn Viễn tán thành nói: "Tôi cũng không trở về, để tránh việc chơi trò tình cảm quá phiền toái.”

Vân Hải Dương gật đầu: "Tôi cũng vậy. Đúng rồi, Cương Tử, cậu đưa tôi đi chứ?”

"Đàn ông mà cũng cầu xin sao?" Tiền Tiểu Cương hừ một tiếng rồi nói: "Cậu có hiểu quy tắc không vậy?”

"Quy tắc chơi trò chơi là gì?" Vân Hải Dương nghi ngờ hỏi.

"Tôi đề nghị cậu tìm hiểu thêm về trò chơi!" Tiền Tiểu Cương nói với giọng điệu khinh thường: "Trước kia tôi chơi trò chơi, tôi đã thành công trong việc ngồi chung xe đạp để trêu chọc em gái đó, cậu có tin không? ”

"Huấn luyện viên, dạy tôi với." Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương cùng nhau bắt đầu thảo luận về trò chơi.

An Lương ăn xong bữa sáng, anh đeo tai nghe không dây vào rồi hô: "Số bốn, kiểm tra!”

"Đường dây an toàn!" Cơ Vạn Thành của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn trả lời.

Để đảm bảo an toàn thông tin liên lạc, hacker siêu cấp tên Cơ Vạn Thành này cung cấp bảo vệ toàn bộ quá trình, từ đó tránh được việc bị đánh cắp thông tin.

Sau khi An Lương nhận được phản hồi, anh lập tức gọi điện thoại cho Phạm Bình, Lý Cương và Tống Nhân để thông báo lên mạng, từ đó thống nhất hoạt động quản lý. Chưa đầy hai phút sau, ba người Phạm Bình đã lên mạng.

"Kiểm tra, kiểm tra, nghe được xin vui lòng trả lời." An Lương tiến hành thử nghiệm.

"Tống Nhân nhận được." Tống Nhân là người đầu tiên trả lời.

“Phạm Bình, dựa theo kế hoạch tiến hành, đầu tư An Tâm bên này sẽ sử dụng một trăm triệu tài khoản cá nhân của tôi để thăm dò vào thị trường Nhật Bản. Đầu tư An Tâm huy động tất cả vốn vào thị trường cổ phiếu Mỹ. Trên thị trường cổ phiếu Mỹ, cứ theo đường cong xu hướng mà tôi đưa ra để hành động.” An Lương nói rõ.

"Tống Nhân nhận được, đi nghỉ ngơi trước đây, chờ thị trường cổ phiếu Mỹ vào buổi tối." Tống Nhân trả lời.

"Được rồi, đại ca, nghỉ ngơi dưỡng sức, hôm nay sẽ là một trận chiến gian khổ.” An Lương đáp lại.

Tống Nhân khẳng định nói: "Yên tâm! Cậu cứ chờ xem màn biểu diễn của chúng ta vào đêm này đi.”

Cùng đó, Lý Cương cũng trả lời rằng bọn họ đã nhận được.

Chương 694: Điên cuồng thu hoạch!

Bảy giờ năm mươi lăm phút sáng.

Chỉ còn năm phút cuối cùng trước khi Nhật Bản mở cửa sớm, trên mạng internet của Nhật Bản đã xuất hiện rất nhiều báo cáo về sự phân biệt đối xử của hãng xe hơi Honda tại thị trường nước Hạ, bao gồm cả báo cáo về mức độ an toàn bị thu hẹp cũng đã được đưa lên mạng Internet của Nhật Bản.

Các hành động này của nhóm Ảnh Tử thực sự đã tạo ra một làn sóng.

May mắn là mục tiêu ngay từ đầu của An Lương không phải là thị trường cổ phiếu Nhật Bản, nếu không tình hình hiện tại quả thực sẽ khiến người ta tức đến chết mất.

"An Lương, cậu đã đầu tư 1 ức, vấn đề này có lớn không?” Lý Tồn Viễn hỏi: "Nếu không, bốn người chúng ta cùng nhau góp vào, được không?”

An Lương phủ định: "Chỉ là 1 ức, nhất định không thành vấn đề. Dựa vào thực lực của Lý Cương, thêm vào đó là tình hình của nhóm Ảnh Tử, khả năng thua lỗ tương đối nhỏ, thậm chí còn có thể có lợi nhuận.”

Mặc dù tin tức mà An Lương thu hoạch được chính là về xu hướng cổ phiếu của Honda trên thị trường cổ phiếu Mỹ. Thông qua giá cổ phiếu hãng xe hơi Honda trên thị trường cổ phiếu Mỹ, An Lương có thể suy luận rằng giá cổ phiếu của Honda tại Nhật Bản sẽ không giảm mạnh.

Vì vậy, nhóm Ảnh Tử muốn bán khống giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda sao?

Chỉ sợ là sẽ rất khó khăn.

Đúng tám giờ, thị trường cổ phiếu Nhật Bản bắt đầu mở phiên giao dịch buổi sáng.

Thị trường cổ phiếu Nhật Bản ngay lập tức được hiển thị trên TV LCD lớn 85 inch, với giá cho phiên giao dịch đầu cửa hàng xe hơi Honda trên thị trường cổ phiếu Nhật Bản là 3102 yên Nhật.

Nhưng ngay sau khi bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda đã bị bán khống và giá cổ phiếu cũng đã giảm.

Chỉ trong năm phút ngắn ngủi, giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda đã giảm xuống còn 2729 yên Nhật.

Lý Tồn Viễn nhìn giá cổ phiếu nói với giọng điệu cảm thán: "Năm phút, 10% lợi nhuận, nhóm Ảnh Tử này thật có năng lực.”

An Lương cười nhạo: "Tồn Viễn, tôi mong mấy người sẽ đi chơi game.”

"Tiểu Cương, cậu mau tới đây kéo Tồn Viễn đi, tên ồn ào này đang muốn chọc tôi cười đến chết đây mà.” An Lương khinh thường nói.

Tiền Tiểu Cương cũng không có hành động, anh ta còn đang lập một tài khoản WeChat mới để chuẩn bị chơi từ con số không lên vương giả.

Lý Tồn Viễn xấu hổ nói: "Tôi nói sai sao?”

"Tôi nhớ, trước đây tôi đã nói với cậu về giá cổ phiếu rồi phải không?” An Lương trả lời.

"Cậu đã từng nói về chuyện này sao?” Lý Tồn Viễn nghi hoặc.

"Tôi sẽ nói một cách đơn giản. Cái gọi là giá cổ phiếu, chỉ là một mức giá, thị trường cổ phiếu chỉ là một trò chơi số và đánh cược, nó sẽ không tạo ra lợi nhuận. Nếu có ai đó kiếm được tiền thì phải có ai đó mất tiền, hiểu không?"An Lương giải thích.

"Ừm!" Lý Tồn Viễn đáp lại.

"Cậu nhìn thông tin giao dịch cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda đi. Tuy ngay từ đầu, bọn họ đã khiến giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda giảm xuống khoảng mười phần trăm, nhưng trên thực tế nhóm Ảnh Tử đang tự đấu tranh nội bộ.” An Lương nói rõ ràng hơn.

"Đấu tranh nội bộ sao?” Lý Tồn Viễn nghi hoặc.

"Tiền của họ không có cùng một hình thức quản lý thống nhất, vì vậy sẽ có một cuộc đấu tranh nội bộ." An Lương chỉ vào dữ liệu trên TV LCD rồi nói: "Cậu nhìn cái giá bán khống này đi, 2900 yên Nhật là bán khống, đến lúc đóng cửa lại thu hoạch được 2750 yên Nhật, tổng cộng 3000 vạn cổ phiếu, mỗi cổ phiếu này sẽ có lợi nhuận là 150 yên Nhật. Cho dù có mất sạch tỷ giá hối đoái thì lần này cũng kiếm được 2,94 ức.”

An Lương tiếp tục: "Trong nhóm Ảnh Tử có người kiếm được 2,94 ức thì nhất định sẽ có người thua lỗ 2,94 ức. Vấn đề bây giờ là, rốt cuộc ai là người đã kiếm được 2,94 ức và ai là người đã thua lỗ 2,94 ức. Những người vừa lãi vừa lỗ có cân đối tài khoản của nhau hay không?”

"Tôi nghĩ sẽ không!" An Lương nở một nụ cười: "Cho đến tận lúc này, tôi mới phát hiện ra rằng chúng ta đã đánh giá thấp những người trong nhóm Ảnh Tử rồi. Ban đầu khi bọn họ thành lập một nhóm Ảnh Tử, tôi còn sợ rằng không phải để chơi với chúng ta.”

Lý Tồn Viễn nghe một chút là lập tức hiểu: "Ý của cậu là mục đích ngay từ đầu của thành viên nòng cốt của nhóm Ảnh Tử chính là thu thập người trong nhóm Ảnh Tử sao?”

"Lúc trước tôi vẫn chưa chắc chắn nhưng với tình hình hiện tại, tôi có thể chắc chắn 100%.” An Lương trả lời: "Dù sao chúng ta cũng không thể coi tất cả mọi người đều là kẻ ngốc, đặc biệt là những người ở Đế Đô các cậu.”

"Đế Đô các cậu muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn quan hệ có quan hệ, như vậy xác suất có một kẻ ngốc là quá thấp. Tôi chỉ sợ nhóm Ảnh Tử này chính là phương thức thu hoạch của bọn họ, nếu như vậy thì có bao nhiêu người có thể chịu đựng được chứ?” An Lương trêu chọc nói.

"Tồn Viễn, cậu nhìn xem, quả nhiên không có ai là kẻ ngốc. Hiện tại mới thu hoạch được có vài phút mà đã bị người ta phát hiện ra tình hình, giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda cũng đã ổn định lại, không có ai nhận mình đã đặt lệnh khống cả.” An Lương giải thích cho Lý Tồn Viễn.

Lý Tồn Viễn thở dài: "Khó trách tại sao lúc trước nhóm Ảnh Tử vẫn luôn cố gắng giúp chúng ta hành động.”

“Tôi sẽ tính toán sơ bộ một chút, nòng cốt của nhóm Ảnh Tử có khả năng thu hoạch 10 ức.” An Lương tính toán đơn giản.

“Đúng là còn nhanh hơn so với việc đi cướp ngân hàng.” Lý Tồn Viễn lại tiếp tục tỏ ra cảm thán.

"Cướp ngân hàng có thể kiếm tiền sao?" An Lương nói: "10 ức, cậu thử đi cướp xem sao?”

"Không thể cướp được! Tôi không thể cướp được! Lại học được kiến thức mới rồi.” Ý Lý Tồn Viễn muốn nói chính là cậu ta lại học được thêm một kiến thức mới.

"Bây giờ các cậu đã hiểu rõ nguyên nhân tại sao tôi lại muốn thống nhất quản lý vốn chứ?” An Lương thở dài nói: "Đối mặt với sự hấp dẫn của tiền bạc, thật đúng là có rất ít người có thể chịu được. Tôi có thể tin tưởng các cậu, các cậu cũng có thể tìm những thế lực bên ngoài, nhưng quả thật là không thể tin tưởng!”

Tiền bạc chính là thứ vô tình nhất!

Có thể một giây trước vẫn còn tình cảm như vậy, sang giây tiếp theo chính là đao kiếm thù hận gặp nhau!

Một nhóm Ảnh Tử lớn như vậy, kết quả là bắt đầu xảy ra xung đột. Một số người bị thu thập, một số người có được lợi mà rút lui, căn bản là một đám ô hợp!

Chương 695: Điều mà cô nàng núi băng đang điên cuồng ám chỉ?

Thị trường chứng khoán Nhật Bản vừa bắt đầu mở cửa phiên giao dịch buổi sáng, nhóm Ảnh Tử được xem là vô cùng lớn mạnh lại xuất hiện tình huống tan rã!

Có lẽ kế hoạch ban đầu của các thành viên nòng cốt nhóm Ảnh Tử là nhận thêm các thành viên cho nhóm Ảnh Tử chăng?

“Tồn Viễn, cậu xem kìa! Cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda đã tăng lên đến mức 3098 yên Nhật.” An Lương nhắc nhở Lý Tồn Viễn, hiện tại thị trường chứng khoán Nhật Bản mới bắt đầu giao dịch được mười hai phút.

Giá hãng xe hơi Honda bắt đầu phiên giao dịch là 3102 yên Nhật, điều này có nghĩa là việc bán khống của nhóm Ảnh Tử không có bất cứ tác dụng gì với hãng xe hơi Honda.

Kết quả của việc đấu đá bên trong chính là gặt hái nội bộ!

Lý Tồn Viễn cảm thán nói: "May mà chúng ta không lựa chọn thị trường Nhật Bản!"

An Lương không đáp lại Lý Tồn Viễn, anh hỏi qua tai nghe không dây: “Giám đốc Lý, tình huống của chúng ta thế nào?”

Nghe An Lương hỏi, Lý Cương lập tức đáp: “Tổng giám đốc An, tôi đã gửi số liệu cho anh rồi.”

Trong phòng trà lớn, màn hình LCD 85 inch lập tức xuất hiện tin nhắn Lý Cương gửi đến.

Công ty đầu tư An Tâm tham gia thị trường bán khống hãng xe hơi Honda với giá là 3062 yên Nhật, sau đó rời khỏi thị trường với giá 2732 yên Nhật, tỷ suất lợi nhuận 10,78%, thu được lợi nhuận 1077,7 vạn với một ức tiền quỹ.

Dĩ nhiên thành tích này chính là kết quả gặt hái được từ nhóm Ảnh Tử!

Công ty đầu tư An Tâm đã mua toàn bộ giá cổ phiếu hãng xe hơi Honda với giá 2750 yên Nhật và bán hết lúc giá 3058 yên Nhật, nhóm Ảnh Tử vẫn thu hoạch được từ giao dịch này.

Lần này, tỷ suất lợi nhuận đạt đến 11,2%, tính theo số tiền vốn và lãi lần trước cùng đầu tư thì lợi nhuận lúc này đã là 1240,7 vạn.

Chỉ trong mười hai phút ngắn ngủi, công ty đầu tư An Tâm sử dụng tài khoản đầu tư cá nhân của An Lương để thu được 2318,4 vạn tệ từ thị trường chứng khoán Nhật Bản.

Trước đây An Lương từng nói đùa với Tống Thiến rằng anh kiếm được 400 vạn tệ trong bốn giây. Mặc dù nói vậy có hơi quá nhưng với tốc độ kiếm tiền của An Lương, anh thực sự không sợ tốc độ mua sắm của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương khiến anh phá sản.

Các cô mua sắm tùy thích có thể hết bao nhiêu tiền?

Lý Tồn Viễn nhìn số liệu trên màn hình LCD TV cộng thêm sự giảng giải của An Lương, anh ta cảm thán nói: “Tiền bạc thật dễ kiếm! Trước đây bọn tôi còn chẳng bao giờ dám nghĩ đến chuyện có thể kiếm được hơn 2000 vạn.”

“Không phải các cậu không dám nghĩ, mà là các cậu không thể làm.” An Lương chỉ ra bản chất.

Mấy người Lý Tồn Viễn muốn kiếm 2000 vạn rất khó?

Thực ra vô cùng đơn giản!

Nhưng cái khó chính là làm sao để kiếm ra được 2000 vạn một cách minh bạch và có thể công khai tiêu xài, đó mới là vấn đề lớn.

“Ài, nếu biết trước nhóm Ảnh Tử không chịu nổi một kích như vậy thì chúng ta đã tiện tay kiếm được một khoản lớn rồi!” Lý Tồn Viễn cảm thán.

An Lương phủ định: “Không không không! Chắc chắn chúng ta không thể kiếm được một khoản lớn như thế! Trước kia tôi cũng từng suy xét về phương diện này nhưng cuối cùng đã lựa chọn bỏ qua. 1 ức lần trước chỉ là thăm dò thôi.”

An Lương bổ sung: “Nếu chúng ta kiếm được một khoản lớn thì chắc chắn sẽ bị phát hiện rồi tự nhiên gây thù chuốc oán, không phải sao?”

An Lương tiếp tục nói: “Số tiền này đúng là kiếm được rất nhanh nhưng sau khi kiếm được vào thì rất dễ bị phỏng tay. Ngoài mặt thì thế gia than đá Tây Sơn không có bất cứ hành động gì nhưng hai bên đã kết thù chuốc oán. Sau này nếu có cơ hội, kiểu gì mà chẳng đánh nhau lòi óc chó ra?”

“Quân tử báo thù mười năm chưa muộn!” An Lương nhắc nhở.

“Chúng ta muốn kiếm tiền, vậy thì phải kiếm tiền ở nước ngoài, như vậy những người khác chỉ có thể ngưỡng mộ. Cho nên chúng ta cần tập trung quản lý tài chính để những người khác chấp nhận giao tài chính của họ cho chúng ta quản lý.” An Lương bổ sung.

Lý Tồn Viễn giật mình, vừa rồi anh ta đã bị lợi ích làm cho đầu óc mê muội!

“An Lương, cậu nói đúng!” Lý Tồn Viễn đồng ý.

“Được rồi, Tồn Viễn, cậu không cần ghen tị con muỗi như tôi. Tối nay chúng ta sẽ làm một giao dịch vào thị trường chứng khoán Mỹ.” An Lương nói rõ.

Lý Tồn Viễn khẳng định gật đầu: “Ừ!”

“Đúng rồi, tôi đi ăn trưa với Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương. Các cậu định giải quyết bữa trưa thế nào?” An Lương hỏi.

Lý Tồn Viễn đáp lại: “Tất nhiên là để quốc tế Vân Cảnh đưa cơm lên. Sau khi xảy ra chuyện nhóm Ảnh Tử, e là bên ngoài đã ầm ĩ hết cả lên rồi. Nếu chúng tôi ra ngoài chắc chắn sẽ bị dính vào những đạo lý đối nhân xử thế nên có lẽ phải chơi chiến thuật biến mất thôi.”

“Được, vậy tôi đi trước đây! Tiện thể tôi ra ngoài làm một vài chuyện.” An Lương nói.

“Được.” Lý Tồn Viễn đáp.

An Lương ra khỏi phòng trà, anh gọi điện cho Trần Tư Vũ.

“m Dương Sư, mới sáng sớm anh gọi điện thoại làm gì vậy?” Trần Tư Vũ mơ màng ngái ngủ hỏi. Hôm qua cô lại bị An Lương giày vò, bây giờ còn chưa đến tám giờ rưỡi.

“Hôm nay khi nào em về nhà?” An Lương hỏi.

“Có lẽ sau khi ăn trưa xong.” Trần Tư Vũ trả lời An Lương.

“Ừ, em ngủ tiếp đi! Lát nữa anh sẽ lên đưa em đi ăn.” An Lương nói xong cúp máy. Anh vào thang máy đến gara tầng hầm, lái chiếc Rolls-Royce Ghost Black Badge ra khỏi nhà.

Sau mười mấy phút đồng hồ, An Lương đi đến một ngân hàng công thương, xin hai thẻ phụ ngân hàng và nhập vào mỗi thẻ phụ 200 vạn tệ. Anh xem như đó là tiền mừng tuổi năm mới cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương.

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương khác tiểu hồ ly tinh, An Lương cho bọn họ mua tùy ý nhưng trong tay bọn họ không có quá nhiều tiền.

Thấy năm mới sắp đến nên An Lương thuận tiện đưa tiền mừng tuổi cho các cô để tránh các cô phải căng thẳng về mặt kinh tế vào năm mới.

Tài khoản cá nhân của An Lương đã vượt qua 1400 vạn tệ, lấy ra 400 vạn rất đơn giản. Chỉ ngắn ngủi một phút đồng hồ đã xong, anh lái xe quay về căn hộ cao cấp quốc tế Vân Cảnh.

Hơn chín giờ, An Lương mới trở lại phòng 8806. Lúc này Trần Tư Vũ vẫn còn ngủ nướng, Ninh Nhược Sương đã dậy rồi. Cô nàng núi băng này đang khiêu vũ trong phòng khách!

Thấy An Lương trở về, Ninh Nhược Sương lập tức dừng động tác.

An Lương đi qua ngồi xuống sô pha, nói: “Sương Sương, em cứ nhảy tiếp đi. Anh vẫn chưa được xem em nhảy múa bao giờ!”

Ninh Nhược Sương hơi xấu hổ nhưng vẫn tiếp tục nhảy. Cô ấy là Thạc sĩ của Học viện vũ đạo Quốc gia.

An Lương hứng thú nhìn Ninh Nhược Sương nhảy múa. Có lẽ cô ấy đang nhảy một điệu múa dân tộc chứ không phải các loại nhảy hiện đại, mấy phút sau, Ninh Nhược Sương dừng lại.

An Lương dò hỏi: “Điệu múa này tên là gì?”

“Một điệu nhảy rất ít người biết đến, tên là “Liễu Ấm Mộng”, chủ yếu là hoạt động để tránh các dây chằng bị xơ cứng.” Ninh Nhược Sương nói.

An Lương vẫy tay, ra hiệu Ninh Nhược Sương qua đây.

Lúc Ninh Nhược Sương đi đến, An Lương kéo cô ấy vào lòng, nói: “Để anh thử xem dây chằng của em có bị xơ cứng không nhé.”

Ninh Nhược Sương đỏ mặt, cô nói nhỏ: “Tư Vũ vẫn chưa về nhà đâu!”

Cái cô nàng núi băng này…

Đang điên cuồng ám chỉ cái gì?

Chương 696: Bao lì xì!

Phòng số 8806, Quốc tế Vân Cảnh.

Cô nàng núi băng kia như đang điên cuồng ám chỉ.

Nhưng hình như đúng là vậy thì sao?

Sau khi Trần Tư Vũ về nhà, bên này cũng chỉ còn An Lương và Ninh Nhược Sương.

Xem ra trong lòng Ninh Nhược Sương biết rõ!

An Lương ôm lấy Ninh Nhược Sương, rõ ràng là kiểm tra vấn đề xơ cứng dây chằng, cuối cùng biến thành võ mồm.

Mấy phút sau, hai bên mới kết thúc tranh chấp.

Khuôn mặt Ninh Nhược Sương đỏ bừng rúc vào lồng ngực An Lương, cô ấy đã dần thích cảm giác thế này. Có lẽ lúc rúc vào lòng An Lương và lưu luyến sự ấm áp của anh khiến cô thực sự cảm thấy rất an toàn chăng?

“Đúng rồi, Sương Sương, di động của em đâu. Anh mượn một lát.” An Lương nói.

Ninh Nhược Sương không hề do dự đưa điện thoại cho An Lương, còn nói: “Mật mã là 990909.”

An Lương đã từng thấy chứng minh thư của Ninh Nhược Sương nên tất nhiên anh biết mật khẩu này là sinh nhật của Ninh Nhược Sương, ngày 9 tháng 9 năm 1999, mốc thời gian rất đẹp.

An Lương nhập mật khẩu, anh mở Wechat ra. Ninh Nhược Sương mặc kệ thao tác của anh, không có ý định ngăn cản, hiển nhiên trong di động không có bất cứ bí mật gì.

An Lương không vào kiểm tra tin nhắn Wechat của Ninh Nhược Sương, dù sao thì Ninh Nhược Sương cũng đã làm đến bước này, lại thêm việc quét khen thưởng của Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng, anh còn cần vào xem lịch sử Wechat sao?

Trong Wechat, An Lương mở ví Wechat ra, trong ví Wechat của Ninh Nhược Sương chỉ có mấy chục đồng. An Lương lấy ra hai tấm thẻ ngân hàng và đưa cho Ninh Nhược Sương rồi nói: “Sắp đến năm mới rồi, anh chuẩn bị tiền mừng tuổi cho các em, em xem thích thẻ nào?”

Ninh Nhược Sương không giả vờ khách sáo, căn hộ trị giá cả ngàn vạn cũng đã nhận, đồng hồ trang sức cao cấp hơn 100 vạn cũng đã nhận, quần áo hàng hiệu mấy chục vạn cũng đã nhận, bây giờ còn phải giả vờ sao?

An Lương đối xử tốt với cô ấy và cô ấy cũng thích An Lương đối xử tốt với cô ấy, không hơn.

Ninh Nhược Sương nhìn hai tấm thẻ, cô ấy lựa chọn thẻ có số 1666, cái thẻ kia có số 1888. Cách lựa chọn này phù hợp với địa vị nhỏ hơn Trần Tư Vũ của Ninh Nhược Sương.

Nhỏ chọn nhỏ, lớn chọn lớn, không tranh giành không cướp đoạt, cũng không ầm ĩ không cãi vã.

An Lương âm thầm đánh giá sự lựa chọn của Ninh Nhược Sương, anh nói: "Mỗi tấm thẻ đều có số tiền như nhau, là 200 vạn."

"Hả?" Ninh Nhược Sương sửng sốt: "Nhiều vậy sao?"

"Ài, ai bảo bọn em là các cô gái phá của chứ?" An Lương trêu chọc, đồng thời liên kết thẻ số 1666 vào ví Wechat của Ninh Nhược Sương. Sau đó, anh tiện tay nạp thử 5 vạn.

Nạp tiền được thông qua không cần SMS xác minh.

An Lương lại liên kết thanh toán bảo hiểm, cũng tiến hành nạp thử 5 vạn và thuận lợi thông qua mà không cần SMS xác minh.

“Đây, cái này có thể thanh toán nhanh bảo hiểm và Wechat, giới hạn tối đa cho một giao dịch là 5 vạn và tối đa trong một ngày 20 vạn. Nếu có tiêu dùng lớn hơn thì em phải trực tiếp quẹt thẻ.” An Lương nói.

“Vào thời gian ăn Tết, cần tiêu xài gì thì em cứ tiêu xài. Nếu vấn đề gì tiền bạc có thể giải quyết được thì cứ dùng tiền mà giải quyết, em hiểu chưa?” An Lương nói.

Thực ra rất nhiều người không biết rõ nguyên tắc này!

Vấn đề rõ ràng có thể giải quyết bằng tiền nhưng có vài người lại cứ muốn dùng quan hệ tình cảm để giải quyết.

Nói ví dụ như vấn đề chuyển nhà, rõ ràng có thể giải quyết qua công ty chuyển nhà, vậy tại sao lại cứ phải gọi bạn bè đến giúp đỡ?

Nếu chuyển cùng một thành phố, qua công ty chuyển nhà có lẽ tốn mấy trăm tệ, nhiều lắm chỉ khoảng một nghìn tệ đã có thể giải quyết vấn đề.

Nhưng gọi bạn bè thì sao?

Đầu tiên là vấn đề tình cảm!

Gọi bao nhiêu bạn thì sẽ nợ bấy nhiêu tình cảm.

Nếu cần giúp đỡ vào thời gian làm việc, bạn bè xin nghỉ phép qua giúp đỡ. Vậy thì một phần tình cảm này sẽ lớn hơn chút nữa.

Sau khi bạn bè chuyển nhà giúp xong rồi, chẳng lẽ lại không mời ăn cơm?

Lúc mời khách ăn cơm, dù cho chọn một nồi lẩu tiết kiệm chi phí nhất, nếu ba năm người ăn, uống thêm chút rượu ở Đế Đô này cũng phải tốn bảy tám trăm tệ là bình thường, không phải sao?

Quan trọng lúc mời khách ăn cơm là “nên”, còn tình cảm nợ lúc chuyển nhà vẫn sẽ là nợ.

Vậy thì tại sao không dùng tiền để giải quyết vấn đề?

Đừng nói nhờ người khác giúp đỡ là quan hệ qua lại giữa người với người. Chỉ liên quan đến địa vị, người ta mới có thể đến giúp đỡ, đó thật sự là vấn đề tình người.

Ninh Nhược Sương yên lặng cầm lấy thẻ, cô co chân lại, rúc vào lòng An Lương khẽ nói: “Cảm ơn anh.”

An Lương cười xấu xa ghé sát tai Ninh Nhược Sương, nói: “Anh không muốn em chỉ cảm ơn suông như vậy.”

Tai Ninh Nhược Sương bỗng đỏ bừng, cô nhỏ giọng nói: “Chờ... Chờ... Chờ Tư Vũ về nhà... Chờ em hai ngày...”

An Lương nghe xong một nửa thì bật cười ha ha. Cô nàng núi băng này thực sự đã bị hòa tan!

Đúng lúc này Trần Tư Vũ đi ra, cô nhìn lướt qua Ninh Nhược Sương đang rúc trong lòng An Lương, trêu chọc nói: “Tên đàn ông hư hỏng kia, có phải anh lại bắt nạt Sương Sương hay không?”

An Lương khẽ hừ một tiếng, anh kéo Trần Tư Vũ lại để Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương mỗi người ngồi một bên rồi nói: “Anh không chỉ muốn bắt nạt Sương Sương, em tưởng em thoát được sao?”

Chương 697: Nhất định có âm mưu?

Trong phòng khách, An Lương đang hưởng thụ trái ôm phải ấp trong sự chúc mừng của mọi người, anh để Trần Tư Vũ khóa thẻ ngân hàng có số đuôi 1888 lại ở Wechat và bảo đảm thanh toán trên đó.

Trần Tư Vũ hôn một cái lên mặt An Lương: “Cảm ơn chồng!”

“Hả?” An Lương hỏi: “Em mới gọi anh là cái gì?”

Trần Tư Vũ hơi đỏ mặt, nhưng không chịu gọi lại, đối mặt tình huống như vậy, tự nhiên sẽ xảy ra miệng lưỡi giao tranh, gần ba phút sau, An Lương mới buông Trần Tư Vũ ra.

“Em nên gọi anh là cái gì?” An Lương lần nữa hỏi lại.

Trần Tư Vũ nhỏ giọng kêu: “Chồng.”

An Lương lại nhìn Ninh Nhược Sương, trước đó Ninh Nhược Sương chưa kịp trả lời, An Lương đã miệng lưỡi giao tranh một hồi, trước tiên phải trừng phạt trước rồi nói sau.

Sau khi Ninh Nhược Sương bị trừng phạt xong, cô ấy cũng nhỏ giọng nói: “Chồng.”

“Ngoan!” An Lương ôm hai người, xem ra khoảng cách đến giữa hai bên lại gần thêm một chút đúng không?

Trong khi An Lương tận hưởng cảm giác trái ôm phải ấp thì bộ phận điều tra của Bộ Kinh tế Nhật Bản bên lại đang chau mày ủ dột vì bọn họ phát hiện ra hình như công ty đầu tư An Tâm đang có âm mưu.

Naoto Sankan chỉ vào số liệu hiển thị trên màn hình máy chiếu: “Công ty An Tâm của nước Hạ đầu tư đúng như chúng ta dự đoán, sau khi thị trường chứng khoán của chúng ta mở ra, bọn họ đã lao vào.”

“Chỉ trong năm phút đầu tiên, tổng số tiền đã vượt quá 150 ức yên Nhật, số tiền mà bọn họ đang nắm trong tay rất lớn.” Naoto Sankan nói rõ.

“Mong các vị hãy chú ý đến tình hình từ phút thứ năm đến phút thứ bảy. Trong khoảng thời gian này, công ty đầu tư An Tâm đã tiến hành thay đổi nội bộ, từ đó tạo nên một lượng lớn các giao dịch. Tôi nghi ngờ bọn họ đang có âm mưu!” Naoto Sankan giải thích.

Takasaki Koduda tán thành: “Tôi đồng ý! Tôi cũng nghi ngờ công ty đầu tư An Tâm đang có âm mưu, bọn họ vội vàng chèn ép giá cổ phiếu, rồi lại nhanh chóng kéo giá cổ phiếu lên. Tôi nghi ngờ bọn họ đang muốn xáo trộn thị trường chứng khoán của chúng ta, để khiến các nhà đầu tư ở Nhật Bản của chúng ta mất đi niềm tin.”

Satoru Yamazaka cũng bày tỏ sự đồng ý: “Trước mắt thì giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đang lưu động lên xuống thất thường, ngược lại, công ty đầu tư An Tâm không hề hoạt động, tôi lo lắng về sau bọn họ sẽ có những hành động lớn hơn, hiện giờ bọn họ chỉ mới thăm dò thôi.”

Hiroga Kosaburo trầm mặc, lúc trước anh ta đã đấu trí với bên này nên bây giờ anh ta cảm thấy vấn đề không hề đơn giản như vậy.

“Bộ trưởng, phương án bảo vệ của chúng tôi có được thông qua không?” Hiroga Kosaburo hỏi.

Naoto Sankan phủ nhận: “Với tình hình trước mắt, có vẻ như chúng ta đã thất bại, ý của các bộ trưởng là để hãng xe hơi Honda giao dịch với công ty đầu tư An Tâm, nếu đến cuối cùng Honda không thể đấu lại với công ty đầu tư An Tâm thì chúng ta mới gia nhập thị trường để giúp đỡ.”

Hiroga Kosaburo thở dài: “Chỉ mong công ty đầu tư An Tâm không có thêm thủ đoạn gì nữa!”

Takasaki Koduda hừ nhẹ nói: “Tất nhiên công ty đầu tư An Tâm có rất nhiều thủ đoạn!”

Hiển nhiên là tên này vẫn còn đang ôm hận trong người mà!

Trước kia Hiroga Kosaburo dám phạm thượng khiến cho Takasaki Koduda rất khó chịu, bây giờ tất nhiên là anh ta muốn tìm cơ hội để phản bác lại Hiroga Kosaburo.

Theo Takasaki Koduda, công ty đầu tư An Tâm đã tốn công như vậy, tất nhiên phải có nhiều có nhiều âm mưu quỷ kế, nếu không chẳng phải là đầu voi đuôi chuột sao?

Chuyện đầu voi đuôi chuột như vậy, sẽ đánh bại toàn bộ công ty đầu tư An Tâm!

Satoru Yamazaka đồng ý: “Hy vọng bọn chúng nhất định sẽ thất bại, chúng ta phải theo dõi thật kỹ tình hình của công ty đầu tư An Tâm, chờ bên kia ra tay!”

Mười giờ sáng.

Thị trường cổ phiếu Nhật Bản đã đóng cửa phiên giao dịch sáng sớm.

Khi thị trường sáng sớm đóng cửa, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Nhật Bản là 3103 yên, nhưng giá mở cửa trước đó là 3102 yên.

Cho nên nhóm Ảnh Tử muốn chèn ép giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda nhưng thay vào đó lại tăng giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda lên 1 yên?

Không hổ là một đám người không ra gì!

An Lương nhận được bức ảnh do Lý Tồn Viễn gửi tới, đang gối đầu trên đùi của Ninh Nhược Sương, đột nhiên An Lương bật cười lên ha hả.

“Ha ha ha ha, những thứ này buồn cười chết mất!” An Lương cười lớn.

Trần Tư Vũ ngừng đánh đàn, cô tò mò hỏi: “Có chuyện gì đáng cười sao?”

Ninh Nhược Sương cũng tò mò nhìn An Lương.

An Lương nói rõ, cũng đồng thời nói về hoạt động từ đầu đến cuối của nhóm Ảnh Tử, bao gồm cả tình hình thu hoạch nội bộ, An Lương cũng đều nói ra.

Trần Tư Vũ sau khi nghe xong than thở: “Những người này không thể đoàn kết một chút sao?”

Ninh Nhược Sương đồng ý: “Nếu như nhóm bọn họ đoàn kết, chắc hãng xe hơi Honda sẽ rất khó khăn rồi?”

“Không!” An Lương phủ nhận: “Bọn họ không thể đoàn kết được.”

Đoàn kết là là việc không thể nào!

Nếu như đoàn kết dễ dàng như vậy, thì tại sao trên thế giới lại có ít người thành công như thế?

Bất kể khi nào nhóm Ảnh Tử đoàn kết lại một chút, tấn công trước vào cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, sau đó trực tiếp tạo sóng gió trên toàn bộ thị trường chứng khoán Nhật Bản. Dựa theo số vốn lên tới 300 ức của bọn họ, chắc chắn nó sẽ gây ra sóng gió cho thị trường cổ phiếu Nhật Bản trong một khoảng thời gian ngắn.

Mặc dù dưới tình huống không thể thu hoạch được lợi nhuận khổng lồ như vậy, nhưng kiếm 5% đến 10% chắc hẳn không có vấn đề gì.

Kết quả nhóm Ảnh Tử lại lựa chọn thu hoạch nội bộ!

Cho nên An Lương mới nói bọn họ là đám không ra gì, An Lương hoàn toàn không hề để bọn họ vào trong mắt!

Chương 698: Công ty đầu tư An Tâm thất bại?

Việc liên quan tới nhóm Ảnh Tử, An Lương chưa bao giờ xem bọn họ là một mối uy hiếp!

Nếu không An Lương sẽ không đặt tên cho bọn họ là “Nhóm Ảnh Tử”.

Cái tên này đầy ý chế giễu và sỉ nhục!

Ảnh là cái gì?

Chỉ là cái bóng của người khác dưới ánh mặt trời!

An Lương đang chế giễu đối phương không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ thuộc loại bọn người xấu chuột nhắt!

Hiện tại kết quả cũng đã chứng minh nhóm Ảnh Tử chỉ là một bọn chuột nhắt, ngoại trừ đấu tranh nội bộ bọn họ còn biết làm cái gì khác nữa?

Trong khách sạn quốc tế Vân Cảnh, An Lương liên lạc với Lưu Hưng Bang, sau khi đợi Lưu Hưng Bang nghe điện thoại, An Lương hỏi thăm trước: “Người anh em, bây giờ cậu có tiện nói chuyện không?”

Lưu Hưng Bang khẳng định đáp lại: “Không có vấn đề gì.”

“Bây giờ cậu lập tức sắp xếp để tất cả thu lại, băng rôn thu xuống, người cũng rút lui đi, mọi chi phí tổn thất hôm nay tôi sẽ bồi thường. Tôi cho cậu thêm chi phí ba ngày này, nhưng ngày mai cậu không được đi làm, chỉ được tụ tập lại, chuẩn bị sẵn sàng tùy lúc có thể bắt đầu làm việc. Tôi giao cho các cậu bắt đầu làm việc, các cậu mới được làm việc, không có sự căn dặn của tôi, các cậu không được làm việc, hiểu không? An Lương dặn dò.

Lưu Hưng Bang khẳng định đáp lại: “Không có vấn đề gì!”

An Lương dặn dò: “Người anh em, tôi hi vọng cậu sự hoàn thành công việc ổn thỏa. Nếu như khi tôi căn dặn bắt đầu làm việc, tôi hi vọng rằng lâu nhất là một tiếng, toàn bộ hai mươi tám cửa hàng Honda 4S sẽ kéo băng rôn lên, được chứ?”

Lưu Hưng Bang nghe hiểu được ý của An Lương, An Lương muốn nói là cho dù không làm việc, cũng sẽ để cho Lưu Hưng Bang gửi tiền đi, để đảm bảo rằng đội biểu tình có thể được tập hợp bất cứ lúc nào.

“Người anh em, cậu cứ yên tâm đi, tôi tìm người đều là người hiểu mọi thứ. Tôi, Lưu Hưng Bang khi làm việc sẽ không bạc đãi bạn bè của mình đâu, tôi chỉ nhận một phần kia của mình.” Lưu Hưng bang đáp lại nói.

An Lương hài lòng đáp lại: “Được, người anh em hiểu là tốt rồi, chờ chuyện xong xuôi, tôi cho cậu một phong bì lớn để dự lễ mùa xuân.”

“Cảm ơn, người anh em!” Lưu Hưng Bang lần đầu nói lời cảm ơn: “Còn có chuyện gì khác phân phó sao?”

“Tạm thời không có, cậu cứ mở điện thoại, có chuyện tôi sẽ phân phó.” An Lương đáp lại.

“Được, vậy tôi đi cho tất cả mọi người gỡ xuống trước.” Lưu Hưng Bang đáp lại.

An Lương trực tiếp cúp điện thoại.

Bây giờ nhóm Ảnh Tử đã bị đánh bại, tất nhiên An Lương sẽ có kế hoạch mới, sau khi anh phân phó Lưu Hưng Bang xong, anh có thể xem thông tin cổ phiếu Honda trên thị trường chứng khoán New York thông qua phiên bản cao cấp của thẻ thông tin xu hướng tương lai cổ phiếu được chỉ định.

Phiên bản cao cấp của thẻ thông tin xu hướng cổ phiếu tương lai quá mạnh mẽ!

Nó đúng là thẻ thần!

Bởi vì nó có thể liên kết các hoạt động của An Lương để hiển thị các thông tin xu hướng giá cổ phiếu thay đổi tương ứng.

Ví dụ như nếu bây giờ An Lương phân phó cho Lưu Hưng Bang huỷ bỏ các hành động chống đối với hãng xe hơi Honda thì An Lương đã đoán được nhóm Ảnh Tử bị thất bại, do đó hành động của nhóm Ảnh Tử chống lại hãng xe hơi Honda chắc chắn sẽ bị dỡ bỏ.

Dưới tình huống như thế, An Lương cũng ngừng nhắm vào hãng xe hơi Honda cùng với sự thất bại của nhóm Ảnh Tử, điều này có thể tạo nên một giả tưởng rằng công ty đầu tư An Tâm đã thất bại trước hãng xe hơi Honda và khiến hãng xe hơi Honda tin rằng mình đã thắng.

Bây giờ nó đã đánh bại công ty đầu tư An Tâm, giá cổ phiếu có nên tăng không?

Cho dù giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Nhật Bản không tăng, thì giá cổ phiếu trên thị trường chứng khoán New York chắc chắn sẽ tăng, phải không?

Vì vấn đề chất lượng nên hãng xe hơi Honda chưa xuất hiện ở thị trường Bắc Mỹ nên họ có cần lo lắng về thị trường Bắc Mỹ không?

Nếu không lo lắng về chất lượng cửa hàng xe hơi Honda, kèm theo việc có thêm Công ty đầu tư An Tâm nhắm vào sự thất bại cửa hàng xe hơi Honda, thì liệu cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda ở thị trường chứng khoán Mỹ có tăng lên một chút không?

Trên thực tế, theo thông tin được cung cấp bởi phiên bản cao cấp của thẻ thông tin xu hướng tương lai thì đúng như An Lương đã dự đoán, cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán New York đã tăng giá!

An Lương mỉm cười, trái hôn Trần Tư Vũ một cái, phải hôn Ninh Nhược Sương một cái.

...

Trung tâm hành chính cửa hàng xe hơi Honda ở Đế Đô.

Mitsui Hirai cũng đang phân tích tình hình thị trường cổ phiếu Nhật Bản: “Các vị, về hành động của công ty đầu tư An Tâm ở thị trường cổ phiếu Nhật Bản, các vị có ý kiến gì không?”

Nói thật, Mitsui Hirai không thể hiểu được hành động của công ty đầu tư An Tâm!

Mitsui Hirai thấy hoạt động của công ty đầu tư An Tâm tồn tại vấn đề rất lớn, thay đổi cách làm việc quá lớn hoàn toàn không che mắt được được người khác, ông ta tự hỏi xem công ty đầu tư An Tâm muốn làm gì.

m mưu?

Có chút giống!

Nhưng một âm mưu như vậy dường như có vẻ hơi viển vông?

Trưởng phòng quan hệ xã hội Matsubara Natsuki đáp lại nói: “Không biết công ty đầu tư An Tâm này đang làm cái gì nữa?”

Mitsui Hirai khẽ gật đầu: “Hai người kia đều là Hạ Quốc Thông, rất thành thạo ba mươi sáu kế.”

“Đúng là có khả năng đó!” Mitsui Hirai đáp lại: “Dựa theo bọn họ thay đổi phong cách làm việc, đúng là có chút giống trận đó, lẽ nào bọn họ muốn mê hoặc chúng ta rồi vào lúc quan trọng sẽ giáng một đòn nặng nề?”

Matsubara Natsuki tán thành: “Ngài Mitsui nói rất đúng!”

Mitsui Hirai đáp lại nói: “Nếu thật sự là đội hình đó, nhất định chúng ta phải chú ý tới. Nếu bị đối phương tấn công, chúng ta có thể bị tổn thất rất nhiều đấy!”

Lý Tường Lâm ở một bên nghe Mitsui Hirai cùng Matsubara Natsuki suy đoán, anh ta có những suy nghĩ khác.

“Thưa ngài Mitsui, trưởng phòng Matsubara, tôi có một ý kiến!” Lý Tường Lâm đưa ra ý kiến của mình: “Tôi nghĩ rằng lần này công ty đầu tư An Tâm đã lật ngược tình thế. Hành động của bọn họ hoàn toàn không phải là đội hình gì đó, mà là họ bắt đầu đấu đá lẫn nhau rồi!”

Chương 699: Người chuyển đổi cuồng nhiệt

Trung tâm hành chính của hãng xe hơi Honda ở Đế Đô.

Lý Tường Lâm lấy việc lật xe của công ty đầu tư An Tâm để lý luận!

Mitsui Hirai và Matsubara Koduda đều có liên hệ với nước Hạ, sao bọn họ có thể không biết ý nghĩa của “lật xe”?

“Lý Tang, ý của anh là...?” Mitsu Hirai nhìn về phía Lý Tường Lâm.

Matsubara Koduda cũng nhìn về phía Lý Tường Lâm.

Lý Tường Tâm gật đầu một cách chắc chắn: “Tôi nghĩ rằng công ty đầu tư An Tâm đã lật xe rồi, bởi vì dù thế nào đi nữa thì hành động này cũng rất quen thuộc với công ty đầu tư An Tâm!”

“Hành động chống lại chúng ta lần này chỉ sợ là do chính công ty đầu tư An Tâm giở trò, từ đó giáng một đòn gậy ông đập lưng ông, khiến các nhà đầu tư rơi vào trong cái bẫy mà công ty đầu tư An Tâm đã bày ra.” Lý Tường Lâm nói một cách rõ ràng.

Anh ta tự cười nhạo bản thân nói: “Dù sao người nước Hạ bọn họ am hiểu nhất chính là tranh chấp nội bộ, không phải sao?

Lý Tường Lâm đã nhập quốc tịch Nhật Bản, anh ta luôn cố ý ở trong “lúc vô tình” thể hiện thái độ mình là người Nhật Bản.

Bây giờ anh ta còn coi thường đồng bào của mình am hiểu nhất là tranh chấp nội bộ, từ đó chứng minh người Nhật Bản giỏi giang hơn.

Hành vi như vậy được gọi là “người chuyển đổi cuồng nhiệt”, cũng có thể gọi là “đầu hàng văn hóa”.

Ví dụ như một người diễn thuyết của đại học MaryLand từng nói rằng không khí ở quốc gia Bạch Đầu Ưng rất ngọt, ví dụ như thể hiện rằng về mặt tinh thần một số người Nhật Bản tốt như thế nào...

Lý Tường Lâm cũng giống như vậy!

Anh ta nhập quốc tịch Nhật Bản, trở thành người Nhật Bản, coi nước Hạ là kẻ thù, thái độ của anh ta còn gấp gáp và điên cuồng hơn cả Misui Hirai và Matsubara Koduda, từ đó anh ta hy vọng có thể hòa nhập vào trong nhóm của đối phương.

Misui Hirai âm thầm suy nghĩ.

Matsubara Koduda cũng đang suy nghĩ tình huống mà Lý Tường Lâm đưa ra có khả quan hay không.

Lý Tường Lâm tiếp tục nói: “Hãng xe hơi Honda của chúng tôi quá mạnh, người nước Hạ vô cùng tin tưởng vào hãng xe hơi Honda của chúng tôi. Chắc chắn công ty đầu tư An Tâm đã biết được điều này nên nếu muốn đối đầu với hãng xe hơi Honda của chúng tôi thì sẽ tương đối khó khăn. Nhưng đối đầu với những người hành động chung, đâm một dao ở sau lưng thì lại là một chuyện rất dễ dàng.

“Cho nên tình huống của lần này rất có khả năng chính là âm mưu của công ty đầu tư An Tâm, bên ngoài biểu hiện của bọn họ là đối đầu với Honda chúng tôi, nhưng thật ra mục đích thật sự là lừa gạt những người khác mà thôi.” Lý Tường Lâm phân tích nói.

Không thể không nói, người này vẫn có một chút trình độ!

Phân tích của anh ta hợp tình hợp lý, đoán được bảy tám phần của sự việc, dường như đã rất gần với chân tướng sự việc.

Vấn đề duy nhất chính là nhân vật chính không phải công ty đầu tư An Tâm, mà cốt lõi là nhóm Ảnh Tử thôi!

Nhưng thế giới bên ngoài hầu như không biết gì về sự tồn tại của nhóm Ảnh Tử, khoản này bị tính lên đầu của công ty đầu tư An Tâm, dường như cũng không có vấn đề gì lớn?

Khi Lý Tường Lâm phân tích xong thì điện thoại của Mitsui Hirai phát ra tiếng chuông, ông ta liếc nhìn màn hình hiển thị sau đó lựa chọn nghe điện thoại.

“Tôi là Mitsui Hirai.” Mitsui Hirai mở miệng trước.

“Chào ngài Mitsui, tôi là Okawa Muhua đến từ Thiên Phủ, tôi cần phải báo cáo một việc, toàn bộ những người biểu tình đứng ngoài 12 cửa hàng xe hơi 4S ở Thiên Phủ của chúng ta đều rời đi rồi!” Okawa Muhua báo cáo.

“Đã chắc chắn chưa?” Mitsui Hirai hỏi.

“Đã chắc chắn một trăm phần trăm!” Okawa Muhua trả lời một cách khẳng định.

“Tôi đã hiểu rồi!” Mitsui Hirai ngắt kết nối cuộc gọi, nhưng ông ta lại nhận được một cuộc điện thoại, lần này nhân viên có liên quan của Đế Đô báo cáo toàn bộ người biểu tình ở 28 cửa hàng xe hơi 4S ở Đế Đô cũng rút lui hết rồi.

Sau đó một cuộc rồi lại một cuộc điện thoại báo cáo sự rút lui của đám người biểu tình.

Mitsui Hirai nghe báo cáo xong, ông ta đã hiểu rõ câu trả lời.

Gần mười phút sau, Mitsui Hirai bỏ điện thoại xuống, trước tiên ông ta nhìn về phía Lý Tường Lâm, khen ngợi nói: “Lý Tang, anh làm rất tốt.”

Matsubara Koduda nghi ngờ nhìn về phía Mitsui Hirai.

Mitsui Hirai nói rõ báo cáo mà ông ta nhận được: “Bao gồm cả bên trong Đế Đô, bất kể là Thịnh Khánh hay là Thiên Phủ, hay là ở những nơi khác, tất cả cuộc biểu tình chống lại chúng ta đều đã dừng lại.”

Matsubara Koduda cũng đã hiểu được đáp án.

Cho nên đúng là công ty đầu tư An Tâm giở quỷ sau lưng sao?

Công ty đầu Tư An Tâm đã thu hoạch được những người anh em trên thị trường chứng khoán Nhật Bản, đương nhiên sẽ không chuẩn bị chống lại hãng xe hơi Honda.

Lý Tường Lâm lộ ra ý cười: “Hoàn toàn dựa vào sự phán đoán như thần của ngài Mitsui Hirai tôi mới có thể phát hiện ra vấn đề như thế, tất cả đều là công lao của ngài Mitsui Hirai, tôi chỉ là hành động theo như lời nói của ngài Mitsui Hirai mà thôi.”

Mitsui Hirai hài lòng gật đầu!

Không thể không nói cái người đi theo này thật sự là có chút trình độ, đầu óc không chỉ thông minh mà anh ta còn rất quen thuộc với những quy định nơi làm việc.

Đối mặt với sự khích lệ của ông chủ, ngược lại còn chuyển hết công lao sang cho ông chủ, hành động như vậy mới là một sự lựa chọn chính xác.

“Từ tình huống hiện này cho thấy, quả thật là công ty đầu tư An Tâm đã xảy ra tranh chấp nội bộ, từ đó khiến cho công ty đầu tư An Tâm hành động thất bại, thậm chí còn có khả năng chính là công ty đầu tư An Tâm đang giở trò.” Mitsui Hirai vuốt ve cổ tay, nhận lấy công lao.

“Đúng rồi, Lý Tang, nếu như công ty đầu tư An Tâm đã thất bại rồi, anh có ý kiến hay nào cho hành động tiếp theo của chúng ta không?” Mitsui Hirai hỏi thăm.

Lý Tường Lâm trả lời: “Chúng ta thừa thắng xông lên.”

“Giải thích chi tiết xem nào?” Mitsui Hirai dò hỏi.

Chương 700: Tùy tiện bôi nhọ? Làm theo pháp luật!

Người chuyển đổi tên Lý Tường Lâm này thật sự rất có trình độ.

Nếu không phải vì tin tình báo không đúng, Lý Tường Lâm không biết về sự tồn tại của nhóm Ảnh Tử thì sợ rằng anh ta có thể phân thích nhiều chuyện hơn nữa.

Nhưng mà tin tình báo lại không đúng!

Làm gì có nhiều cái nếu như, bằng không hay giả thuyết như vậy.

Lý Tường Lâm đưa ra kế hoạch thừa thắng xông lên: “Ngài Mitsu Hirai, bây giờ công ty đầu tư An Tâm rút lui rồi, bọn bọn hãm hại người của chính mình, e rằng trong một thời gian ngắn sẽ không có sức lực để đối phó với chúng ta.”

“Chúng ta sẽ tận dụng cơ hội này để đối phó lại bọn họ!” Lý Tường Lâm nói rõ ràng: “Đầu tiên chúng ta sẽ công khai tuyên bố với bên ngoài, tất cả những hành động biểu tình chống đối đã dừng lại, do đó tiến thêm một bước xác nhận rằng hành động biểu tình chống đối đó là của công ty đầu tư An Tâm.”

“Tiếp theo, chúng ta sẽ công bố tình hình thị trường chứng khoán của Nhật Bản, công bố hành vi hại người mình của công ty đầu tư An Tâm ra ngoài, từ đó xây dựng hình tượng công ty đầu tư An Tâm chính là kẻ xấu xa hèn hạ.” Lý Tường Lâm bổ sung thêm.

“Điều thứ ba, nếu như tổng bộ có kế hoạch nâng cấp mô hình xe ở nước Hạ, kể cả tính an toàn của khung xe, vậy thì lần này chúng ta sẽ thay đổi toàn bộ, giải quyết hết tất cả những vấn đề lúc trước.” Lý Tường Lâm nói một cách rõ ràng.

“Nếu như tổng bộ không đồng ý điều thứ ba, chúng ta vẫn có thể ném cái nồi tính an toàn này đẩy lên đầu công ty nước Hạ, tỏ vẻ rằng thép của công ty thép của nước Hạ không đạt tiêu chuẩn mới dẫn đến tính an toàn của chúng ta có vấn đề.” Lý Tường Lâm lại rơi vào trạng thái người chuyển đổi cuồng nhiệt.

Mitsui Hirai trả lời: “Điều thứ nhất là và điều thứ hai lập tức thi hành, ông Matsubara, ông sắp xếp tất cả những phương tiện truyền thông hợp tác với chúng ta nhanh chóng đăng bài đi. Tôi muốn khiến cho internet tràn ngập hai cái tin tức này, nhân tiện truyền tin tức này về Nhật Bản chúng ta.”

“Hây!” Matsubara trả lời bằng phong cách Nhật Bản.

“Còn về điều thứ ba, tôi sẽ liên hệ với tổng bộ trước, nếu như được thông qua, tôi hy vọng Lý Tang anh sẽ cho chúng ta một phương án tuyên truyền toàn diện!” Mitsu Hirai nói một cách rõ ràng.

Lý Tường Lâm gật đầu khẳng định: “Nếu như tổng bộ đồng ý thì chắc chắn tôi sẽ đưa ra một cái phương án tuyên truyền toàn diện, từ đó để cho người nước Hạ biết rằng thực lực về mặt kỹ thuật của Honda chúng ta rất mạnh.

Mitsui Hirai khen ngợi nói: “Lý Tang, anh làm rất tốt.”

“Cảm ơn lời khen ngợi của ngài Mitsui Hirai.” Lý Tường Lâm trả lời.

...

Những phương tiện truyền thông hợp tác với hãng xe hơi Honda quá nhiều rồi, có một trăm phương tiện truyền thông thì có đến chín mươi chín nhà hợp tác với hãng xe hơi Honda, dù sao thì mọi người đều cần có một bữa ăn ngon, đúng không?

Lúc hãng xe hơi Honda đối đầu với công ty đầu tư An Tâm thì trên mạng xuất hiện rất nhiều tin tức kéo đến, rất nhiều các loại tin tức đắp nặn hình tượng của công ty đầu tư An Tâm trở thành kẻ xấu xa hèn hạ.

Sau khi Lý Tồn Viễn nhìn thấy, việc đầu tiên cậu ta làm là liên hệ với An Lương, sau khi nói rõ tình hình, Lý Tồn Viễn hỏi: “An Lương, với tình hình như vậy thì chúng ta nên xử lý như thế nào?”

An Lương trả lời: “Chúng ta án binh bất động. Tồn Viễn, cậu bảo Cương Tử nói cho Hiểu Bằng biết, bảo Hiểu Bằng thu thập chứng cứ liên quan của những phương tiện truyền thông đã bôi đen chúng ta, đến lúc đó chúng ta sẽ tính sổ hết một lượt.”

“Được!” Lý Tồn Viễn trả lời.

An Lương cũng bị những phương tiện truyền thống muốn một bữa cơm ngon này chọc cười!

Vì một bữa ăn mà lại vượt quá quy tắc đã mặc định sẵn sao?

Giới truyền thông có một quy tắc ngầm, đó chính là cố gắng ít đưa tin về tin tức của các cơ quan tài chính, đặc biệt là những tin tức của ông trùm trong giới tài chính, có thể ít đưa tin thì sẽ ít đưa tin.

Còn về nguyên nhân?

Đương nhiên là do cơ quan tài chính và ông trùm tài chính có tiền!

Phương tiện truyền thông đưa tin ngôi sao một cách tùy tiện, đa phần ngôi sao đều làm như không thấy, dù sao cũng chỉ là xử lý ngoài sáng.

Nhưng muốn đưa tin của ông trùm tài chính?

Sau lưng ông trùm tài chính là thư kiện của luật sư, tiếp theo sẽ là lên hầu tòa.

Dù sao ông trùm tài chính có tiền, chỉ là lên hầu tòa mà thôi, ông trùm tài chính sẽ cảm thấy lo lắng sao?

Cơ quan tài chính hơi lớn một chút không bảo vệ được chính mình thì còn có bộ phận pháp vụ, những phương tiện truyền thông bình thường làm sao dám trêu chọc ông trùm tài chính?

Nguyên tắc cũng giống vậy, ngoại trừ những ông chủ thương nghiệp hàng đầu, nhưng ông chủ thương nghiệp khác có thể đưa bao nhiêu tin?

Cho dù là những vụ bê bối có lộ ra, cũng sẽ nhanh chóng được dọn dẹp sạch sẽ!

Bây giờ những phương tiện truyền thông đối đầu với công ty đầu tư An Tâm, đó là vì cho rằng công ty đầu tư An Tâm dễ bắt nạt?

An Lương cũng sẽ không lập tức đối đầu với phương tiện truyền thông, bây giờ anh phải đối đầu với hãng xe hơi Honda, còn về tin tức bôi nhọ phương tiện truyền thông, sẽ xử lý hết một lượt sau.

An Lương đích thân điều tra những tin tức liên quan đến công ty đầu tư An Tâm ở trên internet, dường như giống với kế hoạch của Lý Tường Lâm, công ty đầu tư An Tâm bị bôi nhọ trở thành người điều khiển phía sau, còn là người điều khiển phía sau màn hãm hại người bên mình.

“Xem ra Honda cũng có người tài giỏi!” Trong lòng An Lương âm thầm phân tích, anh mở nhóm phản bản ra, muốn xem bên trong nhóm phản bản, nhân viên vòng ngoài của bọn họ phát triển có ổn định hay không.

Thế nhưng vậy mà trong nhóm phản bản một dòng tin nhắn cũng không có?

Chẳng lẽ những người này lại lập thêm một nhóm nhỏ khác?

An Lương suy nghĩ một lúc sau đó anh dùng phương pháp đánh cá!

‘Thịnh Khánh - đầu tư An Tâm - An Lương: @All: Tất cả mọi người chú ý, tôi muốn nói một chuyện. Xét thấy tình huống bên ngoài rất phức tạp, nếu như có ai muốn rút lui khỏi liên minh, công ty đầu tư An Tâm chúng tôi sẽ hoàn trả lại toàn bộ số tiền. Cảm ơn!’

‘Thịnh Khánh - đầu tư An Tâm - An Lương: Bởi vì mọi người đều là bạn bè, hơn nữa còn là bạn bè rất tốt, chúng tôi không mong muốn có bất kỳ hiểu lầm nào xảy ra, cho nên thật sự có ai muốn rút lui khỏi liên minh, chúng tôi hoàn toàn có thể chấp nhận và hiểu được!’

Chương 701: Lại chờ cô gái nhỏ Sương Sương hai ngày

An Lương là một người tuân thủ pháp luật!

Nếu hãng xe hơi Honda đã xuất chiêu thì anh sẽ tiện tay lợi dụng chiêu này của cửa hàng xe hơi Honda để lọc lại liên minh, loại bỏ những người có khả năng phản bội đi.

Nếu chỉ có thể cùng nhau giàu sang mà không cách nào cùng chung hoạn nạn, vậy thì đồng minh như vậy giữ lại làm gì?

Vốn dĩ nhóm đang yên tĩnh nhưng sau khi An Lương gửi tin nhắn thì lập tức náo nhiệt lên.

Ngô Chính Phong nhìn thấy tin nhắn An Lương gửi đi, trực tiếp vuốt màn hình lên.

‘Thịnh Khánh - Bất động sản Thành Nguyên - Ngô Chính Phong: Nếu có một người rời khỏi liên minh, tôi sẵn sàng tặng thêm 10% để tiễn người đó. Nếu ai có ý muốn bán cổ phần thì cũng tự mình liên hệ, cho dù là liên lạc trong nhóm hay liên lạc riêng, tôi cũng sẽ hết lòng chờ đợi."

Người này thật sự rất nể mặt!

Không ngờ lại trực tiếp bày tỏ, đồng ý tăng thêm 10% lợi nhuận.

Điều này đồng nghĩa với việc nếu bạn đầu tư 1 ức, chỉ cần bạn đồng ý sẽ chuyển nhượng cổ phần của mình thì bạn có thể nhận được 1000 vạn lợi nhuận, an toàn rời sân.

'Thiên Phủ - Bất động sản Dung Thụ - Hàn Á Đông: Lão Ngô, tôi khuyên ông nên làm người tốt, tất cả mọi người đều là bạn bè, ông ưu đãi như vậy có thấy khó khăn không?”

'Thiên Phủ - Bất động sản Dung Thụ - Hàn Á Đông: Tôi thêm 1%, nếu ai rời khỏi, tôi tặng thêm 11% lợi nhuận, bên này tôi nhận được 30 ức, hoan nghênh mọi người đến tìm tôi!’

‘Thịnh Khánh - Bất động sản Thành Nguyên - Ngô Chính Phong: 12%!’

'Thiên Phủ - Bất động sản Dung Thụ - Hàn Á Đông: 13%!’

An Lương cũng không để ý đến hai người bọn họ, hành động của bọn họ nhìn có vẻ không hợp lý nhưng kỳ thật là đang giúp An Lương loại bỏ một số người có thể phản bội.

Dù sao nếu bởi vì một lợi ích nhỏ mà phản bội thì sao có thể làm đồng minh?

Nhưng mà không có ai để ý đến hai người bọn họ!

‘Đế Đô - Giải trí Sáng Tưởng - Hồ Tiểu Ngư: Hai ông trùm bất động sản đừng tranh cãi, nếu không có lợi nhuận trên 30%, sẽ không có ai động lòng.’

'Đế Đô - Giải trí Sáng Tưởng - Hồ Tiểu Ngư: Dù sao tôi cũng sẵn sàng chờ An Đại Tiên. Không nói nữa, trò chơi bắt đầu rồi, mọi người cứ tiếp tục, tôi đi trước một bước.’

Nhóm phản bản vừa mới yên lặng được một chút đã yên lặng lại như cũ, hoàn toàn không có ai muốn rời khỏi liên minh.

Dù sao bọn họ cũng đã trải qua một lần sàng lọc mới tiến vào tổ chức bên ngoài liên minh, làm sao có thể không có chút bản lĩnh?

Lợi nhuận 10% hoặc 20% trông có vẻ rất hấp dẫn nhưng trên thực tế lại chẳng được gì.

Chỉ cần bọn họ vẫn ở trong liên minh này, tương lai sẽ có cơ hội kiếm tiền!

Hơn một giờ trưa, An Lương dẫn Trần Tư Vũ xuống gara dưới lòng đất, quả nhiên Trần Tư Vũ vẫn chọn BMW M8 để lái về nhà.

Cô nhìn An Lương nói: “Anh và Sương Sương..."

"Dù sao nếu anh muốn bắt nạt Sương Sương thì hoặc là chọn phòng khách, hoặc là đến phòng số 8805." Trần Tư Vũ nói ra giới hạn cuối cùng trong lòng.

Nếu An Lương bắt nạt Ninh Nhược Sương trong phòng ngủ chính của phòng số 8806 thì trong lòng Trần Tư Vũ cảm thấy đáng ghét.

An Lương mỉm cười, vừa nói vừa kéo Trần Tư Vũ vào lòng, anh tiến lên nói bên tai Trần Tư Vũ: "Anh chính là loại người xấu xa như vậy sao?"

"Anh không phải vậy sao?" Trần Tư Vũ hờn dỗi.

"Ha ha ha, anh là, anh là, chờ anh bắt nạt cô ấy, sau khi em về, em cho rằng mình sẽ chạy thoát sao?" An Lương ám chỉ nói.

Trần Tư Vũ lập tức nghĩ đến Song Dực Song Phi, cô vừa chờ mong lại vừa kháng cự.

Chờ mong, tất nhiên là hai thiên phú của chiến sĩ quá mạnh!

Kháng cự, chính là cảm thấy lúc đó trần trụi là bị nhìn trộm, tạm thời cô không thể chấp nhận được.

"Được rồi, em về nhà trước đi, dù sao nhà em cũng ở Đế Đô, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây." An Lương nói rõ.

Trần Tư Vũ khổ não: "Sợ là sẽ có chút khó khăn, một đống lớn bảy cô tám dì, đi thăm họ hàng quá phiền, em sẽ cố gắng hết sức.”

"Ừm!" An lương đáp lại, sau đó nói thêm: "Lúc nào nên tiêu tiền thì nên tiêu, đừng bỏ qua, anh sẽ chuyển thêm tiền vào thẻ phụ định kỳ."

Trần Tư Vũ ôm lấy eo của An Lương, cô dựa đầu vào ngực An Lương: "Ừm, em đi trước, anh nhanh chóng trở lại với Sương Sương, cô ấy ăn Tết hơi khó khăn.”

An Lương gật đầu: "Anh biết rồi."

Trần Tư Vũ buông An Lương ra, cô lái BMW M8 rời đi.

An Lương trở lại phòng số 8806 một lần nữa, Ninh Nhược Sương nằm trên sô pha xem video khiêu vũ để học theo. Lúc An Lương trở về, anh trực tiếp bế Ninh Nhược Sương lên như kiểu công chúa.

An Lương ôm Ninh Nhược Sương đi về phía phòng số 8805, vừa mới tiến vào phòng số 8805, sắc mặt Ninh Nhược Sương đỏ bừng, tất nhiên cô ấy biết ý nghĩ của An Lương.

Phòng 8805 và phòng 8806 rất giống nhau, hai người vừa mới tiến vào, Ninh Nhược Sương nhỏ giọng nói: "An Đại Tiên, chờ em hai ngày nữa. ”

"Hửm?" An Lương nghi ngờ.

Ninh Nhược Sương xấu hổ nói: "Dì cả của em còn phải ở đây một đến hai ngày nữa.”

Lúc trước Ninh Nhược Sương đã nói nhưng An Lương quá vui mừng nên chỉ nghe được nửa câu.

An Lương cười khổ, chẳng trách Trần Tư Vũ đi nhanh như thế, không ngờ lại còn có nguyên nhân như vậy.

Nhưng vấn đề không quá lớn!

“Có phải chỉ có một đến hai ngày không?” An Lương hỏi.

Ning Nhược Sương khẳng định đáp: "Đúng vậy!"

Cô ấy lấy hết can đảm tiếp tục nói: "Em rất đúng giờ."

Đối mặt với tình huống như vậy, An Lương còn có thể làm gì?

Chờ đợi!

Chương 702: Cùng nhau kiếm tiền

Kiên nhẫn chính là một phẩm chất tuyệt vời!

Đủ kiên nhẫn mới có thể giành được kết quả tốt.

An Lương rất kiên nhẫn, đừng nói là hai ngày, cho dù có là hai mươi ngày, hai tháng, thậm chí thời gian lâu hơn, anh vẫn có đủ kiên nhẫn chờ đợi.

Nóng lòng?

Nếu chỉ vì cái lợi trước mắt thì sao có một kết quả tốt được!

Lấy An Lương và Ninh Nhược Sương làm ví dụ, tuy rằng lần đầu tiên An Lương gặp Ninh Nhược Sương là đã bị cô gái núi băng này hấp dẫn, nhưng lúc ấy An Lương không hề có hành động gì.

Điều gì sẽ xảy ra nếu An Lương có bất cứ hành động gì vào lúc đó?

Đừng nói là Ninh Nhược Sương, cho dù Trần Tư Vũ cũng sẽ mất đi!

Mười giờ tối, An Lương nói với Ninh Nhược Sương: "Sương Sương, em đi ngủ sớm một chút, anh phải đi xử lý công việc. Hôm nay phải thức cả đêm, buổi tối ngủ ở dưới, buổi trưa đi lên ăn cơm."

Ninh Nhược Sương gật đầu đáp lại: "Ừm! Em sẽ xem video khiêu vũ và đi ngủ trước 12 giờ.”

An Lương hôn lên trán Ninh Nhược Sương một cái: "Anh đi xuống trước.”

Phòng trà lớn của Chung cư Quốc tế Vân Cảnh.

Lúc An Lương tới đây, ba người Lý Tồn Viễn đang ăn tối.

Lý Tồn Viễn chào hỏi: "An Lương, cậu cũng ăn cùng chúng tôi một chút chứ?”

"Các cậu cứ ăn đi, tôi chuẩn bị công việc một chút.” An Lương đáp lại.

"Được rồi!" Lý Tồn Viễn cũng không khách sáo.

An Lương đeo tai nghe không dây, trước tiên anh phải kiểm tra để đảm bảo thông tin liên lạc được an toàn.

"Đại ca, bên anh đã chuẩn bị xong chưa?” An Lương hỏi.

Tống Nhân khẳng định đáp lại: "Bên tôi đang chuẩn bị hoàn thành, số liệu bên chúng tôi và giám đốc Lý bên kia đã được kết nối, bất cứ lúc nào cũng có thể thực hiện.”

"Ừm, tôi sẽ tham gia toàn bộ quá trình của hành động ngày hôm nay. Tất cả đều dựa theo kế hoạch ban đầu để thực hiện, nếu có gì thay đổi, tôi sẽ nói cho các anh biết." An Lương đáp lại.

"Đã nhận được." Tống Nhân trả lời.

Lý Cương cũng đáp lại: "Đã hiểu."

Bây giờ là thời gian mùa đông ở quốc gia Bạch Đầu Ưng, thị trường chứng khoán Mỹ mở cửa từ 22:30 đến 05:00 ngày hôm sau, tổng cộng sáu tiếng rưỡi, không có thời gian để nghỉ ngơi giữa chừng.

Vào lúc 10:30 tối, thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu mở cửa.

Tên nhãn hiệu cửa hàng xe hơi Honda ở thị trường chứng khoán Mỹ là HMC, bắt đầu ở mức giá 29,68 đô la, tương đương với 3.143 yên Nhật, cao hơn 40 yên Nhật so với giá đóng cửa của thị trường Nhật Bản là 3.103 yên Nhật.

Cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda phổ biến hơn một chút trên thị trường chứng khoán Mỹ so với thị trường Nhật Bản.

Thị trường chứng khoán Mỹ vừa mở cửa, Công ty Đầu tư An Tâm đứng đằng sau Công ty đầu tư Nhân An Thái Lan, thông qua Thái Lan trên thị trường chứng khoán Mỹ để thu cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda với quy mô lớn.

Hãng xe hơi Honda đã lưu thông hơn 17 ức cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Mỹ, với tổng giá trị hơn 500 ức đô la theo giá cổ phiếu hiện tại, công ty đầu tư An Tâm chỉ đầu tư hơn 14 ức đô la, chẳng qua chỉ là một con số nhỏ mà thôi.

Cùng với việc công ty đầu tư An Tâm đưa vốn vào sân, giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda cũng lặng lẽ tăng lên.

"Tổng giám đốc An, chúng tôi thấy rằng hai nhân viên khác cũng đang mua cổ phiếu của Honda." Lý Cương nói.

An Lương liếc nhìn thông tin trên thẻ cao cấp quyết định xu hướng cổ phiếu tương lai. Anh trả lời: "Theo kế hoạch, dốc toàn lực thu mua cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda, trước 35 đô la thu mua không giới hạn."

"Đã biết!" Lý Cương trả lời.

Vốn dĩ hãng xe hơi Honda ở thị trường chứng khoán Mỹ đang yên hơi lặng tiếng nay đột nhiên nóng lên, ngoài công ty đầu tư An Tâm ra, còn có hai nhân viên đang càn quét hàng hóa, hơn nữa còn càn quét rất nhanh.

Khoảng một tiếng sau, giá của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ đã tăng lên mức cao nhất là 33,89 đô la, đó là kết quả của ba nhân viên cùng nhau đóng góp.

Công ty đầu tư An Tâm vẫn tiếp tục thu cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda ở Mỹ, gần một giờ sáng, thị trường chứng khoán Mỹ mở cửa trong hai giờ rưỡi, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ đã đạt 34,17 đô la!

Lúc này, số tiền vốn 100 ức nước Hạ của công ty đầu tư An Tâm gần như không còn, những thứ này đã bị thu mua toàn bộ, hoàn toàn không còn cơ hội để bổ sung.

Vậy nên dưới tình huống như vậy khi làm việc vẫn nên thận trọng.

...

Nhưng An Lương không giống họ!

An Lương có thông tin của thẻ cao cấp quyết định xu hướng cổ phiếu tương lai, anh rất rõ giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda trong thị trường chứng khoán Mỹ.

Khi công ty đầu tư An Tâm rút khỏi hàng ngũ càn quét, hai tổ chức tài chính khác dường như cũng dừng lại, nhưng họ chỉ dừng lại trong vài phút và lại tiếp tục càn quét.

"Điều tra một chuyện giúp tôi, hai tên càn quét hàng kia rốt cuộc là ai." An Lương dặn dò.

Tống Nhân đáp lại: "Tôi sẽ cố gắng điều tra chuyện đó.”

Lý Cương cũng đáp lại: "Chỉ có thể cố gắng dò xét kỹ tình huống một chút.”

Khi cả hai trả lời, An Lương đang kiểm tra giá mua tổng hợp của công ty đầu tư An Tâm, 100 ức tệ nước Hạ với giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ là 32,76 đô la Mỹ, tức là khoảng hơn 4380 vạn cổ phiếu.

Giá cả như vậy không cao không thấp, mua với quy mô lớn như vậy mà giá chỉ cao hơn giá mở cửa 3 đô la đã là một mức rất tốt.

Điều quan trọng nhất là có hai công ty khác đang cạnh tranh với công ty Đầu tư An Tâm!

Nếu hai kẻ gây rối khác tồn tại, giá tổng hợp của giao dịch sẽ thấp hơn rất nhiều.

Chương 703: Trước tiên kiếm một mục tiêu nhỏ!

Ngày 14 tháng 1, ba giờ sáng.

Trong sàn chứng khoán nước Mỹ, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đã tăng vọt lên đến 37,97 đô la Mỹ. Bởi vì đột nhiên tăng vọt nên ngày càng có nhiều người chú ý đến tình hình của hãng xe hơi Honda.

An Lương cũng đang kiểm tra tin tức giao dịch cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, hai bên khác điên cuồng thu mua vẫn cứ đang điên cuồng thu mua?

Chuyện này...

Rốt cuộc thì đối phương có bao nhiêu tiền?

An Lương đoán sơ qua thử, hai bên đang điên cuồng mua vào kia ít nhất cũng phải bỏ vốn 20 ức đô la Mỹ nhỉ?

Hai bên đó rốt cuộc có lai lịch gì?

Trong lúc An Lương đang suy nghĩ, Tống Nhân nói: "Chú em, tôi nghe ngóng được tình hình của một bên rồi, có thể là Berkshire Hathaway."

"Thần cổ phiếu Berkshire Hathaway ấy hả?" An Lương hỏi.

"Đúng vậy." Tống Nhân đáp lại: "Nhưng chỉ là một suy đoán thôi, còn có thật thế không thì chưa xác định được."

Nếu như là thần cổ phiếu, vậy thì không thành vấn đề nữa!

Vậy hẳn đối phương cũng đang quan tâm đến chuyện này nhỉ?

Lý Cương gửi lại tin tức: "Tin tức tôi nghe ngóng được bên này cũng là Berkshire Hathaway, xem ra thần cổ phiếu cũng phát hiện hành động của chúng ta, đồng thời còn nhanh tay hơn cả chúng ta."

"Người ta có vốn liếng này mà!" An Lương đáp lại.

"Hôm nay chúng ta chạy à?" Tống Nhân hỏi vặn.

An Lương liếc nhìn tin tức xu hướng cổ phiếu thời gian tới bản cao cấp, rồi phủ định ngay: "Thần cổ phiếu đã vào cuộc, đương nhiên chúng ta cũng phải vào, trước tiên cứ trì hoãn, ngày mai xem tình hình tiếp."

"Được." Tống Nhân đáp lại.

Rạng sáng năm giờ, thị trường chứng khoán nước Mỹ yết giá đóng cửa. Giá đóng cửa của hãng xe hơi Honda vọt lên mức cao đến 38,12 đô la Mỹ, tăng gần 28,44% so với giá mở cửa ban đầu là 29,68 đô la Mỹ.

Thị trường chứng khoán nước Mỹ không có cơ chế hạn chế lên 10%, chỉ cần thao tác hợp lý thì trong thị trường chứng khoán Mỹ, giá cổ phiếu có thể lên không giới hạn, cũng có thể xuống không giới hạn.

Đương nhiên, nếu vô tình gặp phải cơ chế Curb thương mại vô cùng hiếm thấy thì chỉ có thể nói là số đen đủi hoặc thao tác không hợp lý.

Giá bình quân mua vào tổng cộng của công ty đầu tư An Tâm là 32,76 đô la Mỹ, nếu như lợi nhuận được tính theo giá là 38,12 đô la Mỹ, chỉ là một phép tính toán học về lợi nhuận thôi cũng đã không cần phải lo lắng đến tình huống bị phá vỡ mức giá.

Tỷ số lợi nhuận chính là 16,36%!

Dựa trên tổng vốn cổ phần nước Hạ là 100 ức, lợi nhuận một buổi tối chính là 16,36 ức tệ.

Dĩ nhiên là khoản lợi nhuận này chỉ là một phép tính thôi. Nếu như muốn thật sự hoạt động bán cổ phiếu trong một quy mô lớn thì sẽ phải tổn thất một phần lợi nhuận. Nhưng dù thế nào thì tổng lợi nhuận cũng sẽ cao hơn 10 ức.

Đây mới thật sự là cướp tiền!

An Lương hẹn thời gian làm việc ngày hôm sau với Tống Nhân và Lý Cương, sau đó nhìn về phía ba người Lý Tồn Viễn.

Ba tên này đang chơi đấu địa chủ, lấy một tệ làm gốc, nổ một cái nhà được một tệ, không nhân đôi lên mà vẫn chơi vô cùng hăng say.

Bọn họ cược tiền chỉ vì muốn cho đấu địa chủ thú vị hơn chứ cũng không phải vì mê cờ bạc.

"Này này, thành quả chiến đấu hôm nay có rồi!" An Lương kêu lên.

"Chờ đã Lương ca, tôi thắng ngay đây!" Lý Tồn Viễn ném một lá bài ra: "Tôi chỉ còn lại hai lá thôi, anh Cương Tử à, cậu có dám nổ tôi không?"

Tiền Tiểu Cường oán giận: "Nổ cái lông à, cậu cầm một đôi vua, tôi nổ gì nữa? Thôi thôi thôi!"

Trong mắt Vân Hải Dương lộ vẻ bất đắc dĩ: "Thôi!"

"Một lá sáu!" Lý Tồn Viễn thông báo: "Tôi còn một lá vua, Cương Tử, bây giờ cậu dám nổ tôi không?"

"Không phải cậu có một đôi vua á?" Tiền Tiểu Cương cạn lời nhìn Lý Tồn Viễn.

Vân Hải Dương nói móc: "Một lá vua ở chỗ tôi này!"

An Lương nghe ba người đối thoại, trong lòng thầm cảm thán. Tuy rằng tiền đặt cược rất nhỏ nhưng rõ là mấy người họ chơi rất tuân theo quy tắc, từ mặt khác thể hiện rõ họ là những người có quy tắc.

"Trả tiền đi!" Lý Tồn Viễn hô: "Được rồi, Lương ca, chiến tích sao rồi?"

Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương cũng nhìn về phía An Lương.

"Khoản số liệu cao đến 16,36 ức, nhưng chúng ta không có bán ra toàn bộ, ngày mai xem tiếp tình hình." An Lương đáp lại.

Ba người sửng sốt một lúc, sau đó hoan hô lên!

"Mẹ nó! 16 ức!" Tiền Tiểu Cương kích động nhất.

Vân Hải Dương cũng rất kích động: "Chúng ta mỗi người lấy 10%, chính là lãi 1,6 ức đó!"

Lý Tồn Viễn hơi bình tĩnh lại: "Tôi có ngựa đua rồi!"

An Lương nhắc nhở: "Các cậu tính sai rồi!"

Ba người nghi ngờ nhìn về phía An Lương.

"Các cậu không tính thu nhập từ bên ngoài vào!" An Lương nói rõ: "Dựa trên 16,39 ức, mỗi người các cậu thêm 15% bên ngoài, lợi nhuận bên ngoài là 2,454 ức, công ty đầu tư An Tâm của chúng ta đã bàn xong là phải lấy 50%, vậy chính là 1,227 ức."

An Lương tiếp tục bổ sung: "Lúc trước tôi đã hứa, khoản tiền này, công ty đầu tư An Tâm sẽ chia đều một nửa với các cậu, chính là 6135 vạn, bởi vậy nên thu nhập thực tế của các cậu là hơn 2,2 ức!"

"Chuyện này..." Lý Tồn Viễn do dự nói: "Lương ca, vậy nhiều quá thì phải?"

"Quy tắc là quy tắc, chúng ta đã lập quy tắc từ lâu rồi mà, cái các cậu nên được thì sẽ được. Mặt khác, tôi đoán sau đó Đông Bổn và Quảng Bổn sẽ tới gây rắc rối, các cậu gánh được không?" An Lương hỏi lại.

Giống như An Lương nói, quy tắc là quy tắc!

Bọn họ đã giao hẹn như vậy, nên phải chấp hành theo quy tắc!

Hơn nữa, bọn họ cầm tiền đương nhiên phải gánh khó khăn. Dù là mạo hiểm pháp luật hay là áp lực từ những nơi khác đến, tất cả đều cần họ đứng ra giải quyết.

Bình Luận (0)
Comment