Đối mặt với vấn đề gánh vác khó khăn mà An Lương nói, Lý Tồn Viễn đáp lại ngay.
"Vấn đề nhỏ!" Thái độ của Lý Tồn Viễn bình tĩnh.
Vân Hải Dương tán thành: "Nếu như Đông Bổn và Quảng Bổn không có vấn đề, sợ rằng chúng ta sẽ gặp phiền phức. Nhưng bây giờ bên chúng có chuyện, chúng ta lại đang thu hoạch ở thị trường nước ngoài, bọn chúng còn dám đến gây sự?"
Tiền Tiểu Cương phỉ nhổ nói: "Chúng ta không tìm chúng gây sự chính là chuyện tốt đấy!"
Lý Tồn Viễn bổ sung: "Mấy nhà thế lực ở vòng ngoài mà chúng ta lôi kéo vừa lúc quản nó, Lương ca, cậu nghĩ nhiều quá, bọn chúng không dám khiêu khích đâu, cùng lắm là nói bậy bạ sau lưng chúng ta, chửi rủa một chút mà thôi!"
"Các cậu lôi kéo thế lực vòng ngoài nào thế, mạnh đến vậy à?" An Lương kinh ngạc.
"Chuyện kiếm tiền quang minh chính đại như này, đương nhiên chúng tôi phải lôi kéo phía mạnh nhất rồi. Thí dụ như gia đình Tiểu Ngư rất ghê gớm đấy, chứ không cậu cho là sao Hải Dương lại không dám làm gì cả?" Lý Tồn Viễn cười trêu chọc.
Tiền Tiểu Cương tán thành: "Đúng vậy. Gia đình Tiểu Ngư rất mạnh, nếu Hải Dương mà chấp nhận Tiểu Ngư rồi vậy sẽ phải một lòng một dạ đến già. Bởi thể nên cậu xem Hải Dương mới vẫn từ chối đó, cậu ta đúng là một tên cặn bã trăm phần trăm mà!"
Vân Hải Dương kêu gào: "Sai hết! Hai người các cậu bị điên hả? Tên cặn bã nhất đang ở đối diện các cậu kìa. Các cậu xem cậu ta đi, ngay cả bạn thân của Trần Tư Vũ mà cũng không tha nữa, thế mà các cậu còn bảo tôi là tên cặn bã hả?"
"Tôi cảm thấy Lương ca rất tốt!" Lý Tồn Viễn đáp lại.
Tiền Tiểu Cương tán thành: "Tôi cũng thấy Lương ca không có khuyết điểm nào hết, cậu ấy tốt với Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương thế cơ mà, cậu ấy tuyệt đối không phải là cặn bã!"
"Tôi muốn ói!" Vân Hải Dương phỉ nhổ: "Hai người các cậu nịnh bợ quá rồi đấy, tiền tài làm méo mó tư tưởng của các cậu rồi!"
Tiền Tiểu Cương cười ha hả: "Không không không, tôi là học sinh của Lương ca, bây giờ tôi đang học tập làm sao để quen thành công hai cô bạn gái, đợi tôi thành công rồi, cậu biết ngay tôi có nịnh bợ hay không."
An Lương ngáp một cái: "Các anh em, tôi đi ngủ trước đây, các cậu buôn chuyện tiếp đi!"
Sau khi nói xong, An Lương đi tới trong góc, kiểm tra xem cái đệm nào còn chưa bị nằm ngủ.
Tiền Tiểu Cương hơi sửng sốt: "Lương ca, anh không lên đi ngủ à?"
"Trần Tư Vũ mới về, người thân của Ninh Nhược Sương tới, hơn nữa cô ấy cũng ngủ rồi, tôi không lên nữa, ngủ trước đây, xem giao dịch cả ngày mệt mỏi quá!" An Lương đáp lại.
An Lương cầm bừa một cái khăn ướt rửa mặt rồi súc miệng qua loa bằng nước súc miệng, xong xuôi là ngã ngay xuống đệm thiếp đi luôn.
Ba người Lý Tồn Viễn cũng không đấu địa chủ nữa, bọn họ suy nghĩ một chút rồi cũng đều nằm xuống đi ngủ.
Lúc bốn người ngủ, trên mạng trực tuyến của quốc gia Bạch Đầu Ưng xuất hiện những tin tức liên quan đến âm mưu thất bại của công ty đầu tư An Tâm khi nhắm vào hãng xe hơi Honda, đồng thời tin tức hãng xe hơi Honda còn hứa hẹn sẽ đổi mới công nghệ chế tạo xe ở nước Hạ cũng xuất hiện trên mạng trực tuyến của quốc gia Bạch Đầu Ưng.
Cùng lúc, dường như hãng xe hơi Honda làm theo đề nghị của Lý Tưởng Lâm, ném vấn đề của hãng xe hơi Honda sang cho xí nghiệp vật liệu thép nước Hạ.
Càng buồn nôn hơn chính là hãng xe hơi Honda thông qua thủ đoạn uy hiếp để cho xí nghiệp vật liệu thép của nước Hạ gánh tiếng xấu.
Nếu mà không chịu nhận tiếng xấu ư?
Đương nhiên sẽ mất một khách hàng lớn như hãng xe hơi Honda này!
Vì miếng cơm, vì một khách hàng lớn như hãng xe hơi Honda, xí nghiệp vật liệu thép nước Hạ còn có lựa chọn nào khác đây?
Hai tin tức này quả thực chính là hai cú đánh lớn cùng lúc vào thị trường nước Hạ!
Tình hình bên phía quốc gia Bạch Đầu Ưng cũng vậy. Một vài chuyên gia của quốc gia Bạch Đầu Ưng phân tích hai tin tức, bày tỏ rằng hãng xe hơi Honda có đầy đủ sức cạnh tranh trong thị trường nước Hạ.
Hãng ô tô Honda có đầy đủ sức cạnh tranh trong thị trường nước Hạ, vậy ý nghĩa quá tốt đi chứ!
Quay lại với tình hình thị trường cổ phiếu, đương nhiên là giá cổ phiếu lại tăng thêm một bước.
Tuy rằng thị trường chứng khoán nước Mỹ đã ngừng giao dịch, nhưng giá sau khi bán lại đạt tới 38,65 đô la Mỹ, vượt qua giá đóng cửa, có nghĩa là thị trường xem trọng hãng xe hơi Honda!
Giá cổ phiếu hãng ô tô Honda trong thị trường Nhật Bản cũng tăng mạnh!
Nhưng An Lương đã ngủ, anh cũng không có hứng thú với những tin tức này.
Nguyên nhân à?
Có tin tức xu hướng cổ phiếu thời gian tới bản cao cấp, hiểu chưa?
Tình hình hãng Honda tại thị trường cổ phiếu nước Mỹ, chẳng lẽ An Lương còn không rõ ư?
Xin lỗi nhé!
Lương ca đã lấy được đáp án đề kiểm tra từ lâu rồi!
Ngày hôm sau.
Gần 12 giờ trưa, An Lương mới tỉnh lại. Buổi trưa anh đi ăn với Ninh Nhược Sương, buổi chiều thì thảo luận tình hình thị trường cổ phiếu Mỹ hôm nay với Tống Nhân và Lý Cương.
Tuy rằng An Lương đã có đáp án, nhưng Tống Nhân và Lý Cương không có. An Lương cần phải tiết lộ đáp án một cách hợp tình hợp lý cho họ, để hai người họ làm việc tốt hơn ở trên tiền tuyến.
10 giờ 15 phút tối, mọi người chuẩn bị khởi công.
An Lương nhìn giá trước khi bán lại của hãng ô tô Honda, anh cười bảo: "Một chiêu này của Honda hay đấy, vừa ụp tiếng xấu lên cho xí nghiệp sắt thép, lại hứa hẹn cải tiến công nghệ, tinh thần của những cổ đông hãng Honda trên mạng trực tuyến đều cao lắm nhỉ?"
Lý Tồn Viễn đang xem tin tức, cậu ta tán thành nói: "Đúng thật! Đám cổ đông nhao nhao này còn nói gì mà biết sai có thể sửa, có thể được tha thứ gì gì đó, không thể không nói anh hùng bàn phím quả thật chỉ là anh hùng bàn phím, giờ để bọn họ mua Honda Civic xem, e rằng chuyện lại khác."
"Sao anh hùng bàn phím lại mua chứ?" An Lương trêu chọc.
Nếu như điều kiện trước khi làm anh hùng bàn phím là phải mua những đồ hoặc là học những tri thức tương ứng thì sợ là số lượng anh hùng bàn phím phải giảm đến 99,999% mất nhỉ?
Mười rưỡi tối, thị trường chứng khoán Mỹ đúng giờ mở cửa. Giống như dự đoán của An Lương, sau khi vừa bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu hãng ô tô Honda lại tiếp tục tăng lên!
Chương 705: Lời được khoản lớnKhi thị trường chứng khoán Mỹ mở cửa thì giá xe ô tô Honda cũng cao đến 38,98 đô la Mỹ và cái giá này vẫn đang tiếp tục tăng cao.
Công ty đầu tư An Tâm đã mua hết cổ phiếu của hãng xe hơi Honda. Hôm nay chỉ với tư cách là khách và không tham gia sàn giao dịch.
An Lương ngạc nhiên nhận ra hôm qua có hai tên đầu cơ cổ phiếu đến giờ vẫn đang tiếp tục mua vào.
Trong đó có một công ty hình như là Berkshire Hathaway, còn công ty còn lại không xác định được thân phận. Bọn họ tham lam vậy sao?
Sau khi mở cửa được một tiếng thì giá cổ phiếu của hãng xe ô tô Honda tăng đến 39,99 đô la Mỹ, chỉ còn thiếu một cent là phá vỡ mức giá bốn mươi đô la Mỹ.
Giá cổ phiếu của hãng xe ô tô Honda đã không phá vỡ cái giá này từ lâu lắm rồi.
Kể từ năm 1980, sau khi xe ô tô Honda niêm yết giá trên thị trường chứng khoán Mỹ thì giá cổ phiếu cao nhất của nó tăng lên đến 43,69 đô la Mỹ vào ngày 1/2/2011.
Giá cổ phiếu cao lần hai là 43,54 đô la Mỹ vào ngày 1/1/2011.
Giá cổ phiếu lần ba là 42,36 đô la Mỹ vào ngày 1/11/2013.
Các khoảng thời gian còn lại không vượt quá bốn mươi đô la Mỹ.
Dù sao cả năm 2019 đối với Honda mà nói, đừng nói là bốn mươi đô la Mỹ mà ba mươi lăm đô la Mỹ cũng chưa từng đạt đến, mức giá thấp nhất giảm xuống còn 23,66 đô la Mỹ.
Hiện giờ lại sắp phá vỡ mức giá cao 40 đô la Mỹ một lần nữa, tốc độ tăng kịch liệt như vậy đã làm cho hãng xe ô tô Honda trở nên sốt nóng trong giao dịch cổ phiếu Mỹ. Một số nhà đầu tư và tổ chức nhỏ cũng bắt đầu quan tâm đến hãng xe hơi Honda.
Dù sao toàn bộ tin tức mới nhất về hãng xe hơi Honda đều là những thông tin có lợi.
Lý Cương hỏi: “Tổng giám đốc An! Chúng ta có bán ra không?”
“Đợi thêm chút nữa.” An Lương trả lời.
An Lương đã có câu trả lời, anh hiểu rõ phải đợi chờ.
Vào lúc một giờ sáng ngày 15/01, cổ phiếu hãng xe hơi Honda đã tăng lên mức cao thứ hai trong lịch sử, tăng đến 43,66 đô la Mỹ và chỉ lệch ba cent so với mức giá cao nhất trong lịch sử.
Thị trường lúc này đang nóng lên dường như đã giúp cho hãng xe hơi Honda phá vỡ mức giá cao nhất trong lịch sử, chỉ cần nó bị phá vỡ thì có thể lập được kỷ lục mới về giá cổ phiếu cao nhất lịch sử.
Đây chính là cơ hội.
“Bán hết đi.” An Lương căn dặn.
Sau khi Tống Nhân và Lý Cương được dặn dò thì họ đã dẫn người đi làm ngay.
Trong thị trường chứng khoán Mỹ có hai tên đầu cơ cổ phiếu đã dẫn dắt các tổ chức và nhà đầu tư nhỏ điên cuồng theo đuổi cổ phiếu hãng xe hơi Honda, sau đó tranh giành khiến cho giá cổ phiếu hãng xe ô tô Honda vượt xa thời điểm cao nhất trong lịch sử.
Nhưng vào đúng lúc này công ty đầu tư An Tâm bỗng nhiên phá giá.
4380 vạn cổ phiếu xe hơi Honda liên tục xuất hiện trên thị trường chứng khoán Mỹ khiến cho giá cổ phiếu ban đầu là 43,66 đô la Mỹ giảm xuống còn 43,20 đô la Mỹ và vẫn đang còn tiếp tục phá giá.
Đối mặt với việc công ty đầu tư An Tâm phá giá, có một tên đầu cơ cổ phiếu của công ty Berkshire Hathaway bị nghi ngờ đang mua vào không chút do dự, tên còn lại thì đang nhìn Berkshire Hathaway mua vào rồi cũng mua cổ phiếu tương tự như vậy.
Các nhà đầu tư sao có thể không theo dõi được?
Trong thị trường chứng khoán Mỹ, giá cổ phiếu xe ô tô Honda đang dao động giữa 43,2 đô la Mỹ và 43,5 đô la Mỹ.
Theo giá cổ phiếu xe ô tô Honda trước mắt thì công ty đầu tư An Tâm đang giữ 4380 vạn cổ phiếu với tổng giá trị khoảng 190 vạn đô la Mỹ.
Dưới sự dẫn dắt của hai tên đầu cơ cổ phiếu thì các tổ chức và nhà đầu tư nhỏ cũng điên cuồng đổ xô mua vào.
Toàn bộ cổ phiếu của công ty đầu tư An Tâm đều bị mua hết, giá bán ra thấp nhất cũng không thấp hơn 43,2 đô la Mỹ, điều đó có nghĩa là công ty đầu tư An Tâm lời được một khoản lớn.
Lý Cương đã mau chóng gửi số liệu tương ứng cho An Lương.
Toàn bộ giá cổ phiếu hãng xe hơi Honda của công ty đầu tư An Tâm bán ra với giá bình quân là 43,34 đô la Mỹ, giá bình quân mua vào là 32,76 đô la Mỹ.
Lần trước tính lợi nhuận chỉ là phép tính toán học, lần này là lợi nhuận thật sự.
Sau khi trừ đi tỷ giá hối đoái thì xác suất lợi nhuận là 32,9%, điều đó có nghĩa là tổng lợi nhuận là 32,29 ức.
Đây là lợi nhuận hàng thật giá thật.
“Ừm, tổng giám đốc Lý, hoạt động hôm nay đến đây là kết thúc, ngày mai chúng ta lại tiếp tục.” An Lương dặn dò.
Sau khi Tống Nhân và Lý Cương trả lời xong thì off đi nghỉ ngơi.
Hôm nay ba người Lý Tồn Viễn không chơi đấu địa chủ, từ đầu đến cuối bọn họ cùng với An Lương chỉ quan tâm đến sự biến động thị trường cổ phiếu. Đợi sau khi An Lương lấy tai nghe ra, Lý Tồn Viễn hỏi: “Lương ca, lợi nhuận của chúng ta có hơn 3 ức không?”
“Đây! Nhìn bản đồ này, ở đây có hiển thị tổng lợi nhuận, tổng cộng là 32,29 ức” An Lương giải thích.
“Theo như thỏa thuận, mọi người chiếm 10% là 3,229 ức.” An Lương giải thích thêm: “Cộng thêm một phần bốn trong tỷ lệ 15% là hơn 1,21 ức, tổng cộng là hơn 4,439 ức.”
“Số lợi nhuận này đã nằm trong tay rồi sao?” Lý Tồn Viễn thấy hơi phấn khích.
“Ừm!” An Lương chắc chắn nói: “Trước mắt là số lợi nhuận này đã có trong tay, nhưng tôi chuẩn bị làm tiếp. Tồn Viễn, cậu có thể lựa chọn dừng lại rồi tôi chia lợi nhuận cho cậu trước, cậu thấy thế nào?”
“Đi thôi, chúng ta mau đi nghỉ thôi, mai làm tiếp.” Lý Tồn Viễn sao có thể dừng lại được?
Mới có hai ngày đã kiếm được nhiều như vậy, sau này còn có thể kiếm được bao nhiêu nữa?
Ba người Lý Tồn Viễn đều đang vô cùng háo hức mong đợi.
Chương 706: Biểu diễn nghệ thuật thưởng tràBốn người An Lương và Lý Tồn Viễn đang ngủ trong phòng trà lớn.
Khu dân cư Tử Duyệt Lâm, đường Đông Tây Đế Đô.
Nơi đây là nhà dì cả của Trần Tư Vũ, hôm nay Trần Tư Vũ trang điểm rất đơn giản, cô mặc áo khoác lông vũ thể thao và đội chiếc mũ len như cách ăn mặc của một sinh viên đại học bình thường.
Chiếc đồng hồ ngọc trai cao cấp đắt tiền “Bí mật hoa cúc Ba Tư” bị áo lông vũ che mất nên hoàn toàn không thể hiện hết được hình tượng sang trọng.
Điểm nổi bật duy nhất chắc là nhẫn hoa sen giữa ngón tay hiệu Van Cleff & Arpels, nhưng chiếc nhẫn hoa sen phiên bản toàn kim cương ở trong một hoàn cảnh bình thường thì nó lại trở nên bình thường hơn bởi vì người bình thường hoàn toàn sẽ không nghĩ nó là phiên bản toàn kim cương.
Dù sao người bình thường có ai nghĩ chiếc nhẫn trông có vẻ ‘bình thường’ nạm đầy ‘thạch anh’ lại có giá hơn 25 vạn?
Trần Tư Vũ cùng mẹ Thích Nhược Khanh hôm nay đi thăm họ hàng. Mẹ cô Thích Nhược Khanh là giáo viên dạy đàn piano nên sau này Trần Tư Vũ đi theo con đường học đàn piano.
Trần Tư Vũ đang ngồi trên sô pha trong phòng khách chơi điện thoại thì cửa chống trộm ngoài đại sảnh truyền đến tiếng gõ cửa, cô đứng dậy bước đến cánh cửa nhìn qua mắt thần xem ai đến rồi mới mở cửa, cô chủ động chào hỏi: “Dì hai! Em họ Gia Nhạc.”
Thích Nhược Nhàn nói: “Tư Vũ cũng đến à, cháu ngày càng đẹp đó.”
Tần Gia Nhạc nhìn chị họ của mình mà trong lòng thầm trầm trồ. Chị họ đẹp quá, đúng là ngôi sao lớn hàng đầu không ai sánh bằng.
“Chào chị hai.” Tần Gia Nhạc chào hỏi.
Trần Tư Vũ gật đầu rồi quay người đi vào phòng khách.
Thích Nhược Nhàn và Tần Gia Nhạc vẫn chưa đóng cửa, có một giọng nữ vang đến: “Dì hai, Gia Nhạc hai người đến rồi à.”
“Chào chị cả.” Tần Gia Nhạc lễ phép chào hỏi.
Miêu Đồng Hân trả lời: “Chào Gia Nhạc!”
Ba người cùng đi vào nhà hàng, Trần Tư Vũ và Miêu Đồng Hân chào hỏi nhau rồi cô tiếp tục chơi điện thoại.
Tần Gia Nhạc cố ý tìm chuyện để nói với Trần Tư Vũ, anh ta chủ động nói: “Chị hai! Lúc nãy ở dưới lầu em nhìn thấy có một chiếc xe rất hợp với chị đó.”
Trần Tư Vũ để điện thoại xuống rồi nhìn Tần Gia Nhạc và hỏi: “Xe gì?”
Miêu Đồng Hân chen vào: “Gia Nhạc, em nói đến chiếc BMW M8 sao?”
“Đúng thế! Chiếc BMW M8 Series Thunder màu xanh Barcelona, đúng là kinh quá mà biển số xe cũng hợp với chị hai.” Tần Gia Nhạc giải thích.
Thích Nhược Khanh mẹ của Trần Tư Vũ vừa đi từ nhà bếp vào phòng khách tò mò hỏi: “Biển số xe nào?”
Tần Gia Nhạc trả lời: “Dì ba, bọn cháu đang nói đến chuyện ở dưới lầu có một chiếc BMW rất hợp với chị hai, biển số xe là: ‘Đế A•SY520’, dịch ra là tên của chị hai đó, ngụ ý rất là hay.”
Thích Nhược Khanh ngờ vực nói: “Đó là xe của chị hai cháu ư?”
Tần Gia Nhạc ngẩn người.
Gia đình Tần Gia Nhạc làm thương mại xuất nhập khẩu, cũng thuộc mức có ít tài sản, một năm lãi được trăm vạn. Anh ta cũng khá hiểu biết nên đương nhiên là sẽ biết giá BMW M8.
Kết quả đúng là của Trần Tư Vũ ư?
Chuyện này...
Tần Gia Nhạc biết rất rõ tình hình gia đình Trần Tư Vũ, có thể nói cô là dân địa phương Đế Đô, một dân thành phố bình thường thì chắc chắn không thể nào mua được chiếc BMW M8 với cái giá đó.
Miêu Đồng Hân quan sát Trần Tư Vũ, cô ta nhận ra nhẫn hoa sen giữa ngón tay hiệu Van Cleff & Arpels, trong lòng cô ta hình như đang nghĩ điều gì đó.
“Chị hai, xe đó của chị à?” Tần Gia Nhạc nhìn Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ cũng không muốn giấu: “Ừm!”
Thích Nhược Khanh liếc nhìn Trần Tư Vũ rồi nhìn sang Tần Gia Nhạc: “Gia Nhạc! Chiếc xe đó có vấn đề sao?”
Tần Gia Nhạc vò đầu, lúng túng nói: “Chiếc xe đó... Đâu có vấn đề gì đâu. Cháu thấy nó rất đẹp.”
Miêu Đồng Hân chen vào: “Chiếc xe đó có giá gần 300 vạn.”
Thích Nhược Khanh tỏ vẻ ngạc nhiên, bà ta cứ nghĩ chỉ chiếc BMW nhiều nhất là khoảng 30 vạn nhưng lại có giá đắt gấp mười lần.
Tần Gia Nhạc cười gượng gạo, anh ta nghĩ mình đã gây ra rắc rối.
Nguồn gốc của chiếc xe này chắc là có vấn đề phải không?
“Trần Tư Vũ, Đồng Hân nói có đúng không?” Thích Nhược Khanh nhìn Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ trả lời: “Mẹ! Chỉ là một chiếc xe thôi mà.”
“Một chiếc xe 300 vạn là có vấn đề.” Thích Nhược Khanh nhìn chằm chằm Trần Tư Vũ.
Miêu Đồng Hân không thích Trần Tư Vũ.
Chính xác mà nói thì Miêu Đồng Hân ghen tị với Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ đúng chuẩn chân dài da trắng và xinh đẹp, hơn nữa cô còn tập luyện đánh đàn piano toát ra khí chất thanh lịch khiến cho Miêu Đồng Hân thấy trong lòng vô cùng ghen ghét.
Miêu Đồng Hân tốt nghiệp trường dạy nghề, hiện là nhân viên kinh doanh của Tiffany. Cuộc sống của cô ta rất khó khăn nên khi cô ta biết Trần Tư Vũ lái chiếc xe giá 300 vạn nên trong lòng cô ta lại nảy sinh lòng đố kỵ thêm một bậc nữa.
Dựa vào đâu mà Trần Tư Vũ lại sống tốt như vậy?
Dựa vào đâu mà cô ta lại khốn khổ như vậy?
“Dì ba, thực ra Tư Vũ nói cũng đúng đó, một chiếc xe thôi mà, chỉ là chuyện nhỏ, dù sao có tiền là có thể mua được.” Miêu Đồng Hân đố kỵ và nói: “Điều quan trọng là biển số xe mới là vấn đề lớn, muốn có được biển số xe của Đế Đô khó biết bao nhiêu. Chắc Gia Nhạc cũng biết đúng không?”
Tần Gia Nhạc run bần bật, anh ta thì biết cái gì.
Thích Nhược Khanh nhìn Tần Gia Nhạc.
Trần Tư Vũ bắt đầu nói: “Tuy biển số xe Đế Đô rất khó lấy, nhưng dựa vào quan hệ thì thực sự cũng dễ lấy lắm.”
“À phải rồi. Mẹ! Con quên nói với mẹ, con đã yêu rồi. Xe là do bạn trai con tặng, biển số xe cũng là bạn trai nghĩ cách lấy được, anh ấy nói biển số xe tượng trưng cho lòng thành của anh ấy.” Trần Tư Vũ hào phóng nói.
Tần Gia Nhạc lập tức nói: “Anh rể đúng là có quyền lực. Giá của biển số xe chắc chắn là còn hơn giá chiếc xe. Xin chị hai giới thiệu với anh rể là em muốn đi theo anh rể.”
Miêu Đồng Hân càng thêm ghen tị, cô ta lại thể hiện nghệ thuật thưởng trà: “Ôi! Thì ra là bạn trai tặng. Xem ra Tư Vũ đã tìm được một người bạn trai tốt."
“Ơ! Tư Vũ, hình như nhẫn của em hiệu Van Cleff & Arpels phải không?” Miêu Đồng Hân tiếp tục thể hiện nghệ thuật thưởng trà: “Loại nhẫn này đắt lắm đấy.”
Chương 707: Trần Tư Vũ cũng là âm dương sư!Trần Tư Vũ đang ở trong nhà dì cả, con gái dì cả đang biểu diễn kỹ nghệ pha trà.
Đối mặt với màn biểu diễn nghệ thuật thưởng trà của Miêu Đồng Hân, Trần Tư Vũ dĩ nhiên hiểu ý đối phương, cô không thèm để ý nói: “Ánh mắt chị họ không tệ, đây là nhẫn Lotus between the Fingers của Van Cleff & Arpels, giá không cao lắm đâu, chỉ hơn 25 vạn thôi!”
Thích Nhược Khanh khẽ cau mày nhưng bà không nói gì, bà cũng hiểu Miêu Đồng Hân nói có chủ ý gì.
Mẹ của Tần Gia Nhạc là Thích Nhược Nhàn thì đứng bên ngoài toàn bộ cuộc nói chuyện, bà ta giả vờ như không nghe thấy.
Trần Tư Vũ tiếp tục nói: “Thật ra, em lại thích đồng hồ đeo tay này hơn!” Trần Tư Vũ vừa nói vừa kéo tay áo bên trái của áo lông vũ lên, lấy ra đồng hồ bí mật cúc Ba Tư.
“Chị họ cũng biết cái này nhỉ?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
Chẳng qua, Trần Tư Vũ không chờ Miêu Đồng Hân trả lời đã nói: “Cũng của Van Cleff & Arpels, nó nằm trong bộ sưu tập đồng hồ trang sức cao cấp, Bí mật cúc Ba Tư. Cái này hơi đắt hơn một chút, 146 vạn.”
Miêu Đồng Hân nhăn chặt mày.
Tần Gia Nhạc cố ý khuấy động bầu không khí: “Oa! Đắt như vậy sao?”
“Một chiếc xe đã 300 vạn, thì một chiếc đồng hồ đeo tay hơn 100 vạn cũng không thành vấn đề nhỉ?” Trần Tư Vũ trả lời Tần Gia Nhạc nhưng mắt lại nhìn về phía Miêu Đồng Hân.
Miêu Đồng Hân kề sát cô, châm chọc, bóng gió cô: Cô lắm tiền nhỉ?
Trần Tư Vũ cũng không nể mặt nữa!
“Đúng rồi, bạn trai em cũng là sinh viên đại học. Bọn em vô tình gặp nhau ở trên máy bay. Anh ấy có mấy người bạn ở Đế Đô, biển số xe này cũng là bạn anh ấy làm giúp em đấy.” Trần Tư Vũ nói thêm.
“Ngoài ra, anh ấy còn biết chơi đàn piano, đại khái thì trình độ trung bình trong trường chúng em.” Trần Tư Vũ tiếp tục nói rõ ràng: “À, còn nữa, trong số món quà anh ấy tặng em thì chiếc xe không phải là món quà đắt nhất đâu.”
Trần Tư Vũ tự mình nói: “Anh ấy tặng em một căn hộ, sơ sơ khoảng 1000 vạn thôi!”
Sau khi Trần Tư Vũ nói xong, bầu không khí trong phòng khách bỗng im ắng.
Muốn biểu diễn nghệ thuật thưởng trà sao?
Hừ!
Trần Tư Vũ cô sợ màn pha trà này à?
An Lương chính là bậc thầy âm dương sư đấy, Trần Tư Vũ đi theo An Lương cũng học được không ít đâu!
Thích Nhược Khanh thở dài một cái: “Tư Vũ, con nói thật chứ?”
“Dĩ nhiên là thật rồi!” Trần Tư Vũ đáp lại: “Đúng rồi, mẹ, cho dù là xe BMW hay căn hộ trị giá ngàn vạn, tất cả đều đứng tên con đó.”
Miêu Đồng Hân hoàn toàn hết ý kiến!
Vốn dĩ cô ta chuẩn bị biểu diễn trà nghệ, định móc máy quyền sở hữu xe và căn hộ, ai ngờ lại bị Trần Tư Vũ nói trước!
Trần Tư Vũ thở dài rồi nói: “Thật ra, con không thích những món quà này lắm, món quà con thích nhất, chính là đàn piano trị giá 200 vạn!”
Thích Nhược Khanh là cô giáo dạy đàn piano, bà ta hiếu kỳ hỏi: “Đàn piano 200 vạn… Là Steinway & Sons ư?”
“Vâng!” Trần Tư Vũ khẳng định: “Trường học của con và Steinway & Sons có hợp tác chế tác phiên bản giới hạn, chính xác là 198 vạn.”
Thích Nhược Khanh nhìn Trần Tư Vũ rồi nói: “Chốc nữa đi xem chỗ ở của con một chút!”
“Vâng, được ạ.” Trần Tư Vũ đồng ý.
Tần Gia Nhạc lập tức lên tiếng: “Chị hai họ, cho em đi theo nha!”
Miêu Đồng Hân cũng mở miệng: “Chị cũng muốn nhìn căn hộ lớn của Tư Vũ!”
Trần Tư Vũ mỉm cười nói: “Được ạ. Đúng rồi, chúng ta ăn cơm trưa xong mới đi chứ?”
Thích Nhược Khanh gật đầu: “Ừ!”
Bà ta có chút lo lắng nhìn Trần Tư Vũ cho nên bà ta mới muốn tận mắt nhìn thấy những vật này.
“Vậy con liên lạc với người đưa đón chúng ta, hàng ghế sau của xe BMW quá nhỏ, mọi người ngồi không thoải mái.” Trần Tư Vũ nói xong thì thao tác trên app quản gia phục vụ.
Cô vừa thao tác vừa nói rõ ràng: “Chỗ con ở dùng phương thức quản lý của khách sạn năm sao, các loại phục vụ đều do con người làm, có thể lựa chọn đặt theo yêu cầu.”
Trần Tư Vũ nói tiếp: “Ví dụ như bây giờ con cần dùng xe thì có thể thông qua app quản gia phục vụ để đặt xe.”
Mọi người im lặng nghe, chuyện như vậy, dường như cách bọn họ có chút xa xôi thì phải?
Chưa đầy hai phút, Trần Tư Vũ đã nói: “Xong rồi! Một giờ nữa xe đưa đón sẽ tới đợi chúng ta. Sau khi chúng ta ăn trưa xong thì hãy xuống, lúc đó cùng đi qua xem căn hộ của con.”
Thích Nhược Khanh đáp: “Đổi thành hai giờ đi, để người khác chờ đợi quá lâu không tốt.”
Trần Tư Vũ giải thích: “Không sao đâu. Mẹ, bọn họ luôn cung cấp chất lượng phục vụ tốt nhất về những việc này mà.”
“Được rồi.” Thích Nhược Khanh lại nói: “Mẹ đi vào phòng bếp giúp dì.”
Thích Nhược Nhàn cũng tỏ ý đi phòng bếp giúp.
Tần Gia Nhạc tò mò hỏi: “Chị hai họ, nhà anh rể làm gì vậy?”
Trần Tư Vũ suy nghĩ một chút mới nói: “Chắc là kinh doanh địa ốc, đầu tư tài chính, còn có khai thác mỏ. Chị cũng không rõ lắm, chỉ biết nhà họ có mỏ vàng.”
“…” Tần Gia Nhạc không biết nói gì.
Mỏ vàng ư?
Nghiêm túc không đấy?
Miêu Đồng Hân cũng tỏ vẻ không muốn nói nữa.
“Chị hai họ, chị đang đùa hả?” Tần Gia Nhạc thử dò hỏi.
“Không có, quả thật nhà bọn họ có mỏ vàng. Chị rất rõ việc này nha.” Dĩ nhiên Trần Tư Vũ khéo léo nói chuyện mỏ vàng.
“…” Tần Gia Nhạc không khỏi than thở.
Bữa tiệc buổi trưa vì Miêu Đồng Hân biểu diễn nghệ thuật thưởng trà và Trần Tư Vũ mạnh mẽ phản kích, làm lộ ra chút buồn phiền.
Lúc một giờ, điện thoại di động của Trần Tư Vũ đổ chuông, hiển thị số đường dây nóng của lễ tân chung cư quốc tế Vân Cảnh, Trần Tư Vũ nghe máy.
“Xin chào cô Trần, chúng tôi đã sắp xếp xe đưa đón đến địa điểm dự tính. Nếu cô cần liên lạc trực tiếp với tài xế xe đưa đón, xin gọi tới đường dây nóng của chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyển tiếp cho cô, do đó sẽ đảm bảo phục vụ cô tốt nhất.” Nhân viên lễ tân của chung cư quốc tế Vân Cảnh nói rõ tình huống.
“Được, tôi biết rồi. Cô bảo tài xế chờ chút, chúng tôi ở bên này vẫn chưa kết thúc, sau khi kết thúc tôi sẽ thông báo cho cô.” Trần Tư Vũ nói.
“Vâng, cô Trần. Chúc cô một ngày tốt lành!” Nhân viên lễ tân lễ phép trả lời.
Sau khi Trần Tư Vũ cúp điện thoại, liền nói: “Xe đưa đón ở bên kia đã tới rồi. Dì cả, dì hai, mọi người cùng đi xem một chút nhé!”
Chương 708: Tỉ mỉ đón tiếp!Đối mặt với lời mời của Trần Tư Vũ, dì cả Thích Nhược Hàm và dì hai Thích Nhược Nhàn hơi suy nghĩ một chút rồi đồng ý ngay.
Thích Nhược Hàm trả lời: “Chúng ta thu dọn đơn giản chút rồi lên đường, chờ lát nữa trở về rửa chén cũng được.”
“Không cần phải vội đâu. Dì cả, mọi người cứ từ từ thu dọn, xe tới đón chúng ta sẽ chờ mà.” Trần Tư Vũ nói rõ.
“Ừ, chúng ta thu dọn trước.” Thích Nhược Hàm đáp.
Khi ba chị em Thích Nhược Hàm thu dọn thì Trần Tư Vũ nhắn tin cho Ninh Nhược Sương trên khung chat, chủ yếu nói rõ chuyện chốc nữa cô dẫn người đi thăm phòng số 8806, để Ninh Nhược Sương và An Lương ở phòng 8805.
Trần Tư Vũ còn nhắn tin riêng cho An Lương nên tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Nếu không An Lương và Ninh Nhược Sương lại ôm ôm ấp ấp trên ghế sô pha ở phòng khách, chẳng phải Trần Tư Vũ sẽ gay go sao?
An Lương trả lời tin nhắn của Trần Tư Vũ.
‘An Lương: Khi nào mọi người tới đây?’
‘Trần Tư Vũ: Một lát nữa mới tới được.’
‘An Lương: Có tất cả bao nhiêu người? Anh sắp xếp ít quà gặp mặt.’
‘Trần Tư Vũ: Mẹ em, dì cả và dì hai của em, còn có chị họ và anh họ nữa.’
‘Trần Tư Vũ: Cám ơn chồng!’
‘An Lương: Ngoan, chờ khi trở lại hãy cảm ơn anh!’
‘Trần Tư Vũ: Hừ’
Gần hai giờ.
Đoàn người Trần Tư Vũ mới ra khỏi cửa, Tử Duyệt Lâm là khu chung cư cũ, không có bãi đậu xe chuyện biệt dưới mặt đất cho nên Trần Tư Vũ dừng BMW M8 ở dưới lầu.
Phía sau BMW M8 của Trần Tư Vũ là một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen đang đỗ, người lái xe mặc âu phục màu đen và mang găng tay trắng đứng ở bên cạnh xe Rolls Royce Phantom.
Khi Trần Tư Vũ đi tới, đối phương tiến lên trước một bước rồi khách khí hỏi thăm: “Xin chào, cô Trần.”
Trần Tư Vũ khẽ gật đầu: “Chào ông.”
Người lái xe vừa kéo cửa xe ngồi phía sau vừa dò hỏi: “Cô Trần, xin hỏi có bao nhiêu người đi xe?”
Trần Tư Vũ nói ngắn gọn và rõ ràng: “Bốn người. Chờ lát nữa tôi lái xe đi ở phía trước, ông đi theo phía sau tôi. Chúng ta trở về chung cư quốc tế Vân Cảnh.”
“Vâng.” Người lái xe đáp lại.
Trần Tư Vũ chào dì cả Thích Nhược Hàm và dì hai Thích Nhược Nhàn khi họ ngồi ghế sau của xe, dĩ nhiên Miêu Đồng Hân cũng ở hàng sau, còn Tần Gia Nhạc là con trai nên chọn vị trí kế bên tài xế.
“Mẹ, mẹ đi với con.” Trần Tư Vũ nói.
BMW M8 màu xanh và Rolls Royce Phantom màu đen nối đuôi nhau rời khỏi khu chung cư Tử Duyệt Lâm.
Trong chiếc Rolls Royce Phantom màu đen, Thích Nhược Hàm hơi cẩn thận, bà ta chỉ là người nội trợ, hoàn toàn không có cách nào được tiếp xúc với tầng lớp cao như thế.
“Gia Nhạc, chiếc xe này rất đắt phải không?” Thích Nhược Hàm hỏi.
Tần Gia Nhạc tằng hắng: “Quả thật rất đắt, ít nhất trên 1000 vạn.”
“Đắt như vậy sao?” Thích Nhược Hàm kêu lên.
Trong lòng Miêu Đồng Hân tràn đẩy ghen ghét và đố kỵ, cô ta rất ghen tỵ với Trần Tư Vũ.
Thật ra, khi Trần Tư Vũ lấy ra chiếc đồng hồ trang sức cao cấp của Van Cleff & Arpels, Miêu Đồng Hân cũng biết rằng Trần Tư Vũ đã tìm được một người bạn trai giàu có.
Nhưng cô ta chưa tới sông Hoàng Hà thì sao chết tâm được!
Ngộ nhỡ Trần Tư Vũ khoác lác thì sao?
“Bác tài, tôi muốn hỏi một chút. Trần Tư Vũ ở chỗ mấy người thật sự là chủ nhân à?” Thích Nhược Hàm tò mò hỏi.
“Xin lỗi bà, tôi không thể trả lời câu hỏi của bà được.” Dĩ nhiên tài xế không thể trả lời vấn đề liên quan tới khách hàng.
Nếu không, một khi khách hàng khiếu nại thì ông sẽ thất nghiệp đó, có biết không hả?
Hơn nửa giờ sau, BMW M8 dừng ở cửa vào trong bãi đỗ xe, Rolls Royce Phantom màu đen cũng dừng ở phía sau, Trần Tư Vũ xuống xe trước.
Tài xế đặc biệt mở cửa xe hàng ghế sau, mọi người rối rít xuống xe.
Trần Tư Vũ giới thiệu: “Nơi này là chung cư quốc tế Vân Cảnh, nó cách trường học con có mười lăm phút đi bộ thôi. Chếch phía đối diện là Intime, ở phía đông đi bộ khoảng mười phút là SKP. Nói chung là vô cùng thuận tiện.”
Khi Trần Tư Vũ giới thiệu thì quản lý Thư Khiết ở đại sảnh đã đi ra rồi, cô ta lễ phép hỏi: “Xin chào cô Trần. Chào mừng cô về nhà.”
Trần Tư Vũ nhận ra Thư Khiết, lúc trước làm giấy chứng nhận bất động sản, cô và Thư Khiết có qua lại.
“Chào quản lý Thư. Tôi đưa người nhà tới thăm quan chỗ ở.” Trần Tư Vũ đáp lại.
“Nhiệt liệt hoan nghênh!” Thư Khiết vội vàng nói.
Dưới sự hướng dẫn của Thư Khiết, đoàn người Trần Tư Vũ đi vào cửa lớn đại sảnh. Thư Khiết giới thiệu với người nhà của Trần Tư Vũ về tình hình của chung cư quốc tế Vân Cảnh, kể cả phương thức quản lý khách sạn cao cấp năm sao, hai mươi bốn giờ trong mọi hoàn cảnh thời tiết đều có quản gia phục vụ, vân vân.
Tới cửa thang máy, Thư Khiết lịch sự nói: “Cô Trần, nếu cô có yêu cầu gì thì có thể liên hệ bất cứ lúc nào.”
Trần Tư Vũ đáp: “Được.”
Trần Tư Vũ nói xong thì dẫn mọi người đi vào thang máy, cô vừa chọn tầng 88 vừa nói rõ: “Biện pháp an ninh ở chỗ này vô cùng nghiêm ngặt, nếu không có con dẫn đường thì phải thông qua hai cửa kiểm soát mới có thể đi vào trong thang máy.”
Tốc độ thang máy rất nhanh lại vận hành vừa êm và vững vàng, ngoài lời giải thích rõ ràng của Trần Tư Vũ, toàn bộ mọi người vẫn giữ im lặng.
Trước cửa căn hộ 8806, Trần Tư Vũ ấn dấu vân tay mở khóa, cửa phòng liền mở ra.
Sảnh bên trong căn hộ rất sáng sủa.
Trần Tư Vũ vừa lấy bọc giày ra vừa nói: “Bình thường không có người tới chơi ở bên này cho nên con cũng không chuẩn bị dép.”
Mọi người đeo bọc giày rồi đi theo sau Trần Tư Vũ vào nhà, Trần Tư Vũ chỉ vào đàn piano Steinway & Sons ở góc phòng khách, nói: “Đó chính là đàn piano Steinway & Sons trị giá 198 vạn, bình thường con hay dùng nó để luyện đàn.”
Thích Nhược Khanh đi thẳng tới, bà ta nói: “Mẹ đàn thử chút.”
“Vâng, mẹ.” Trần Tư Vũ trả lời: “Mọi người có thể nghe mẹ con đánh đàn một chút, tài nghệ của mẹ con rất cao đó.”
Mọi người ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, lắng nghe Thích Nhược Khanh biểu diễn đàn piano.
Không biết có phải vì giá tiền 198 vạn của đàn piano này mà mọi người lại cảm thấy Thích Nhược Khanh đàn rất hay!
Chương 709: Quà lưu niệm!Trong căn hộ số 8806 ở chung cư quốc tế Vân Cảnh, Thích Nhược Khanh đang đánh đàn piano Steinway & Sons trị giá một 198 vạn, bà ta cũng không chơi bản nhạc nào đầy đủ, mà chỉ là một đoạn rất nhỏ trong bài hát: "Chỉ là hồi ức đã qua".
Đàn xong một đoạn, Thích Nhược Khanh thở dài, nói: “Đúng là Steinway & Sons.”
“Nếu mẹ thích thì mẹ cứ đàn thường xuyên đi, bình thường con ở bên này cũng không có ai.” Trần Tư Vũ đáp lại.
Thích Nhược Khanh không trả lời.
Trần Tư Vũ dẫn mọi người đi thăm quan, khi đi vào phòng ngủ, sắc mặt Trần Tư Vũ đột nhiên đỏ bừng vì trong phòng ngủ có đồ dùng của An Lương, ví dụ như chiếc ba lô đang để tự do ở trên giường.
Khóe mắt Miêu Đồng Hân nhìn thấy ba lô Louis Vuitton dành cho nam giới, cô ta lại bắt đầu biểu diễn kỹ nghệ pha trà.
“11 sao?” Miêu Đồng Hân biết rõ còn hỏi: “Em họ Tư Vũ, bạn em cũng ở đây à?”
Trần Tư Vũ lập tức thoải mái thừa nhận: “Mấy ngày trước anh ấy có ở đây.”
“Oa! Hai người ở chung sao?” Miêu Đồng Hân rất tự nhiên biểu diễn nghệ thuật thưởng trà.
Trần Tư Vũ bình tĩnh trả lời: “Anh ấy là bạn trai em, chúng em ở cùng nhau thì có gì kỳ quái sao? Đúng rồi, chị họ, chị có bạn trai chưa?”
“…” Miêu Đồng Hân cứng họng luôn.
Nếu An Lương đang ở đây, chắc anh sẽ tặng cho nhan sắc của Miêu Đồng Hân một đánh giá 60 điểm.
Chỉ là bắt đầu từ bây giờ, Miêu Đồng Hân cảm thấy ảo tưởng của cô ta phải thay đổi một chút, tốt nhất là biến thành phong cách của Trần Tư Vũ, được bạn trai tặng bất động sản ngàn vạn, xe hơi ba trăm vạn và trang sức trăm vạn.
“A, mẹ, mẹ chờ con chút.” Trần Tư Vũ đi về phía tủ quần áo, sau đó lấy ra giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản từ ngăn tủ nhỏ bên trong tủ quần áo, đưa cho Thích Nhược Khanh xem.
“Mẹ, mẹ xem này. Trên giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản có ghi tên con đấy.” Trần Tư Vũ nói thêm: “Lúc trước anh ấy học tập tương đối bận rộn nên tự con đi trung tâm quản lý tài sản và nhà ở để làm.”
Trần Tư Vũ cố ý nói chính cô đi trung tâm quản lý tài sản và nhà ở để làm, như vậy có thể chứng minh giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản này tuyệt đối là thật, không phải giấy chứng nhận giả.
Dù sao ở thời đại này quả thật vẫn có người dùng giấy chứng nhận bất động sản giả để lừa gạt mà, không phải sao?
Thích Nhược Khanh nhanh chóng kiểm tra, quả nhiên trên giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản có tên Trần Tư Vũ, bà ta thở dài, nói: “Anh ta tên là gì?”
“Anh ấy tên An Lương, An trong Bình An và Lương trong Thiện Lương.” Trần Tư Vũ trình bày rõ ràng.
“Gia đình anh ta làm gì mà có thể thẳng thắn đưa cho con một bất động sản trị giá ngàn vạn như vậy?” Thích Nhược Khanh truy hỏi.
Tần Gia Nhạc ở một bên nói to: “Trong nhà anh rể có mỏ vàng.”
Vẻ mặt Thích Nhược Khanh khó hiểu.
Mà dì cả Thích Nhược Hàm và dì hai Thích Nhược Nhàn cũng đầy thắc mắc.
Trong nhà thực sự có mỏ à?
Là mỏ vàng sao?
Trần Tư Vũ nói chắc nịch: “Quả thật nhà bọn họ có một mỏ vàng, chẳng qua là anh ấy nói mỗi năm lãi không nhiều, đại khái khoảng một ức một năm thôi.”
“…” Mọi người không nói lên lời.
Nghe nói lãi một năm không nhiều lắm? Một năm chỉ có một ức thôi à?
Lão Vương đang kể chuyện sao?
Miêu Đồng Hân đã hoàn toàn tự kỷ rồi, màn trình diễn kỹ nghệ pha trà của cô ta đã bị Trần Tư Vũ dễ dàng nghiền nát.
Căn hộ số 8806 ở chung cư quốc tế Vân Cảnh chỉ rộng hơn tám mươi mét vuông, đi thăm quan một vòng thì dì cả Thích Nhược Hàm của Trần Tư Vũ tỏ ý muốn di về thu dọn bát đũa và còn chuẩn bị cơm tối.
Bởi vì tối nay, trụ cột chính trong ba nhà bọn họ cũng tham gia vào bữa tiệc này.
Trần Tư Vũ dẫn đoàn người vào thang máy lần nữa, đưa tới sảnh chung cư, vừa tới cửa đại sảnh thì quản lý Thư Khiết lập tức bước lên tiếp đón.
“Xin chào cô Trần, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị món quà lưu niệm mừng năm mới cho cô.” Thư Khiết nói với thái độ rất lịch sự.
Cô ta vừa nói xong thì Trần Tư Vũ đã hiểu, chắc chắn An Lương đã dặn chuẩn bị quà lưu niệm, cô liền nói: “Cám ơn.”
Thư Khiết vừa làm tư thế mời cô vừa nói: “Xin mời, ở bên này.”
Đoàn người Trần Tư Vũ đi tới phòng chờ của đại sảnh chung cư, Thư Khiết và một nhân viên nữ mỗi người đưa tới hai phần quà lưu niệm.
Miêu Đồng Hân nhìn túi quà lưu niệm, sắc mặt cô ta lập tức trở nên rối rắm.
Vốn dĩ cô ta còn muốn làm kiêu, ra vẻ không muốn đấy!
“Cô Trần, thật xin lỗi, chúng tôi chỉ kịp chuẩn bị quà lưu niệm cho bốn vị khách nữ.” Thư Khiết nói xong thì bày tỏ áy náy.
Trong lòng Trần Tư Vũ cười thầm, An Lương lại là một bình dấm chua rồi!
Thế mà không chuẩn bị quà cho em trai họ của cô.
Chẳng qua, quan hệ giữa Trần Tư Vũ và Tần Gia Nhạc cũng rất bình thường, mỗi năm ngoại trừ năm mới có liên lạc qua còn các thời điểm khác cũng chỉ thấy trên mạng.
“Không sao.” Trần Tư Vũ đáp lại.
Vẻ mặt Tần Gia Nhạc ở bên cạnh đang rất tủi thân, có phải anh ta không có quan hệ đâu?
Dựa vào cái gì mà anh ta không có quà lưu niệm chứ?
Anh ta cũng biết phân biệt tốt xấu đấy!
Túi đựng bên ngoài quà lưu niệm là túi Neverfull kinh điển của Louis Vuitton, chỉ riêng cái túi đựng quà lưu niệm cũng có giá không dưới một vạn đấy!
Anh ta không nhìn thấy món đồ bên trong nhưng đã dùng túi Neverfull kinh điển của Louis Vuitton làm túi đựng món đồ đó, vậy thì món đồ đó rất đắt nhỉ?
Cho nên, vì sao anh ta không có quà hả?
Khó chịu!
Muốn khóc!
Chương 710: Không có khả năng giúp một tay!Trên đường trở về khu dân cư Tử Duyệt Lâm, dì cả và dì hai, người nhà của Trần Tư Vũ ngồi trên xe Rolls-Royce Phantom.
Tần Gia Nhạc ngồi ở ghế phó lái quay sang hỏi: "Chị họ cả, chị xem quà tặng bên trong là cái gì?"
Mẹ cô là Thích Nhược Nhàn nói thay: “Mẹ đã xem qua, bên trong là bộ sữa rửa mặt Hermes, lại thêm một cái khăn quàng cổ Louis Vuitton, ngoài ra còn có túi tote của Louis Vuitton. Tổng giá trị hẳn là 2 vạn nhân đân tệ."
Thích Nhược Nhàn cảm thán nói: "Bạn trai chưa từng gặp mặt kia của Trần Tư Vũ chỉ sợ là không đơn giản!"
Tần Gia Nhạc bật thốt: "Vì sao con không có?"
"Một thằng nhóc như con cũng muốn mấy thứ này à?" Thích Nhược Nhàn hỏi lại.
"Con có thể đem tặng..." Tần Gia Nhạc ngập ngừng.
Thích Nhược Hàm chần chừ nói: "Mấy thứ này lên đến 2 vạn sao?"
"Chỉ có nhiều hơn chứ không ít hơn đâu. Chị cả, một cái túi này trị giá hơn một vạn, chị hỏi Đồng Hân sẽ biết. Không phải con bé đang làm việc ở Tiffany sao? Hẳn là rất hiểu biết về cái này đúng không?" Thích Nhược Nhàn đáp lời.
Miêu Đồng Hân bối rối gật đầu: "Dạ."
Thích Nhược Nhàn tiếp tục nói: "Đồng Hân, quan hệ của con cùng Tư Vũ hòa hoãn lại một chút đi. Các chị em họ mà, hiện tại rõ ràng là con bé bay lên cành cao, nếu con có quan hệ tốt với nó thì nói không chừng có thể thay đổi tương lai."
Thích Nhược Nhàn nói thêm: "Con xem thử nhìn một chút những món quà mà bạn trai thần bí của bon bé tặng đi. Một món quà đã hai vạn tiền, con còn chưa hiểu ra sao?"
Thích Nhược Nhàn cảm thán nói: "Trần Tư Vũ về sau sẽ rất khác biệt với chúng ta!"
Tần Gia Nhạc thuận miệng nói: "Chị họ hai xinh đẹp như vậy, những thứ này hẳn là..."
Chính là câu: “Người nói vô tình, người nghe hữu ý.”
Miêu Đồng Hân ghi nhớ câu nói của Tần Gia Nhạc. Theo như cô ta hiểu, ý của Tần Gia Nhạc là nói cô ta không đẹp chăng?
Trên chiếc BMW M8, mẹ của Trần Tư Vũ là Thích Nhược Khanh đang hỏi: "Con với An Lương đã tới mức độ nào rồi?"
Mặt Trần Tư Vũ đỏ lên, cô thẹn thùng đáp: "Anh ấy học ở Thiên Phủ, nhưng thường xuyên đến Đế Đô."
Thích Nhược Khanh sao có thể không biết?
Bà thở dài một hơi: "Tư Vũ, mẹ chỉ hy vọng con chú ý an toàn."
Chú ý an toàn...
Khụ khụ khụ!
Trần Tư Vũ hờn dỗi nói một tiếng: "Mẹ!"
Thích Nhược Khanh thay đổi đề tài: "Đây là phần quà cậu ấy tặng à?"
"Dạ." Trần Tư Vũ đáp.
Thích Nhược Khanh không biết về xe hơi nhưng cũng biết mấy món đồ xa xỉ. Bà sao có thể không rõ giá trị của món quà này sao?
"Cậu ấy còn ở Đế Đô không?" Thích Nhược Khanh lại hỏi.
"Còn, nhưng anh ấy ở đó xử lý chút công việc. Mỗi ngày đều rất bận rộn. Chắc là không có thời gian gặp mặt mẹ." Trần Tư Vũ nói nhanh.
"Con xem con gấp cái gì kìa?" Thích Nhược Khanh đáp lại. "Hiện tại mẹ sẽ không gặp nó. Chờ tới lúc các con hoàn toàn xác định mối quan hệ thì mẹ mới gặp nó."
Thích Nhược Khanh tiếp tục nói: "Hơn nữa, dù sao mẹ cũng không ở bên cạnh con, tự mình phải chú ý một chút, hiểu chưa?"
"Ồ!" Trần Tư Vũ đáp lại, cô nói tránh đi: "Sao chị họ cả vẫn quái gở như vậy nhỉ?"
"Không phải nó vẫn thế à?" Thích Nhược Khanh đáp: "Ngược lại mẹ lại nghe được một chuyện, con bé làm sale ở Tiffany, áp lực công việc khá lớn. Nếu con giúp nó một chút thì quan hệ giữa các con sẽ được cải thiện."
Trần Tư Vũ hừ nhẹ một tiếng: "Làm sao có thể?"
"Thứ nhất, con không thích Tiffany. Thứ hai, con sẽ không giúp chị ta!" Trần Tư Vũ nói, tỏ thái độ rõ ràng.
Hiện tại Trần Tư Vũ rất thích trang sức Van Cleef & Arpels, sao có thể lựa chọn Tiffany được?
Còn chuyện trợ giúp Miêu Đồng Hân ư?
Lấy ơn báo oán.
Dùng cái gì mà trả ơn?
Thích Nhược Khanh cũng không khuyên giải, tư tưởng của bà rất tiến bộ. Bà biết rõ quan hệ họ hàng của thế hệ trẻ rất hờ hững. Dù sao cũng là chị em họ, một năm cũng chỉ gặp mặt trong lễ mừng năm mới.
Quan hệ như vậy thì như thế nào?
Mối quan hệ thân thiết ư?
Nhưng mà trừ quan hệ huyết thống bên ngoài thì còn có mối ràng buộc nào khác không?
Bên này Trần Tư Vũ giành chiến thắng với nghệ thuật thưởng trà, bên kia Hồ Tiểu Ngư lại gặp phiền phức. Do điện thoại của Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương đều tắt máy, cô ta đã trở thành đối tượng xã giao chính.
Một lượng lớn nhân viên có quan hệ đều dồn dập gọi điện thoại cho Hồ Tiểu Ngư, qua đó muốn thăm dò hành động của công ty đầu tư An Tâm.
Còn những em gái muốn mời Hồ Tiểu Ngữ đi dạo phố nhiều không kể xiết!
Bất kể là gọi điện thoại thăm dò loanh quanh hay là mời đi dạo phố, Hồ Tiểu Ngư đều từ chối hết. Đừng nói cô ta không biết tin tức, dù có biết tin thì sao cô ta có thể làm lộ ra?
Buổi tối, gần tám giờ, An Lương nhận được tin nhắn của Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ: ‘Yêu thương, moah!’
An Lương: ‘?’
Trần Tư Vũ: ‘Có tiền thật tốt mà.’
An Lương: ‘Bị hack nick rồi?’
Trần Tư Vũ: ‘...’
Trần Tư Vũ: ‘Hôm nay em rất vui! Hôm nay chị họ trà xanh kia của em ghen ghét với em đến tự kỷ rồi. Em vui quá đi!’
An Lương: ‘Em vui là tốt rồi. Đúng rồi, mọi người bên đấy đến thăm, mẹ em có hỏi gì không?’
An Lương ngẫm nghĩ, chẳng lẽ mẹ Trần Tư Vũ không hỏi gì?
Ví dụ như có hỏi nguồn gốc của khu nhà này không?
Trần Tư Vũ: ‘Hừ! Em biết anh muốn hỏi cái gì!’
Trần Tư Vũ: ‘Mẹ em nói, hiện tại mẹ không muốn gặp anh! Khổ thế đấy!’
An Lương âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu có yêu cầu gặp người nhà gì đó, không phải là Lương ca này biến thành Lương ca kia(1) à?
(1)Chơi chữ đồng âm. Lương 1: hiền lành. Lương 2: lạnh lùng.
Chương 711: Hãng xe hơi Honda phản côngBuổi tối, gần mười giờ.
Bên trong phòng trà lớn của Chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương đang giải thích bước tiếp theo của kế hoạch với Tống Nhân và Lý Cương.
"Bước tiếp theo trong kế hoạch của chúng ta là bán khống giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda ở thị trường chứng khoáng Mỹ." An Lương nói về kế hoạch.
"Đại ca, việc kia anh chuẩn bị ổn chưa?" An Lương hỏi.
Tống Nhân khẳng định lại: "Bên này tôi sắp chuẩn bị xong rồi! Thái Lan và những quốc gia bên cạnh như Myanmar, Campuchia, Việt Nam, xa hơn nữa là Malaysia, Philippines và Indonesia, tất cả đều đã xong!"
"Làm tốt lắm!" An Lương đáp.
"Chuyện nhỏ thôi!" Tống Nhân khách sáo nói.
Sau khi An Lương và Tống Nhân nói xong, Lý Cương bổ sung: "Giám đốc An, cậu xem tin tức ở Nhật Bản một chút đi. Có tin trang web chính phủ Nhật Bản của Honda đột nhiên gửi đi."
"Được, để tôi xem." An Lương lập tức xem xét tình hình cụ thể.
Đó là tin công bố kế hoạch phát triển Honda hoàn toàn mới trên trang web của Nhật Bản bên phía chính phủ.
Trong ba năm tới, hãng xe hơi Honda sẽ đổi mới toàn diện tính năng an toàn của dòng xe ở nước Hạ, dốc sức đưa kỹ thuật mới nhất vào thị trường nước Hạ và đưa càng nhiều mô hình xe giới thiệu cho nước Hạ.
Không chỉ như thế, Honda còn tuyên bố kế hoạch mời gọi tốt nhất, mời gọi hơn một 150 vạn chiếc Honda Civic Type R và tất cả số Honda Breeze trong phạm vi nước Hạ.
Theo tin tức được Honda công bố, Honda tiến hành gia cố cách thức xử lý vị trí khung xe B của Civic và Breeze, qua đó gia tăng hệ số an toàn của khung xe B.
Nhìn thấy thông cáo của hãng xe hơi Honda, An Lương nhịn không được cười ra tiếng!
Tiến hành gia cố cách thức xử lý vị trí khung xe B à?
Việc này...
Hoạt động sửa lại cánh tay treo phía trước của người làm việc...
Khung xe B chính là một trong ba khung có kết cấu quan trọng nhất trong khung xe. Nếu có thể giải quyết vấn đề đơn giản như vậy thì hãng xe hơi Honda còn cần gì phải cắt xén nguyên vật liệu?
Nhắm vào việc gia cố khung xe B chỉ là một cách an ủi mà thôi!
Nhưng tác dụng của việc an ủi này quả thật hữu hiệu, ít nhất có thể chứng tỏ khả năng xử lý của hãng xe hơi Honda, nâng cao được tinh thần cho một số cổ đông chăng?
Kỳ thật tác dụng an ủi đối với người tiêu dùng bình thường cũng có hiệu quả!
"Thị trường thang máy báo cáo" Trong trung tâm thương mại ước chừng có 70% khả năng nút đóng cửa thang máy thật ra không có tác dụng.
Nút đóng cửa thang máy cũng là một tác dụng an ủi, bởi nó được sinh ra với hiệu quả là làm người ta nghĩ rằng chính mình nắm trong tay thời gian thang máy đóng cửa và phát sinh tâm lý thỏa mãn.
Còn có thiết bị điều khiển máy lạnh trung tâm của tòa nhà văn phòng thương mại cũng chung tình trạng đó. Trên thực tế, tính năng tùy chọn độ ẩm trên đại đa số thiết bị điều khiển máy lạnh trung tâm không có tác dụng, đường thông gió chuyển độ ẩm gió gì đó là được quyết định bởi tình hình thực tế của điều hòa trung tâm.
Ở cửa ra vào của văn phòng thương mại, chủ yếu chỉ là khống chế lượng gió mà thôi!
Lượng gió nhỏ thì độ ẩm cao, lượng gió lớn thì độ ấm thấp.
Còn việc tự điều chỉnh độ ẩm thì sao?
Tác dụng an ủi tâm lý mà thôi!
Nhưng tác dụng an ủi tâm lý như vậy làm cho người ta sinh ra cảm giác thỏa mãn.
Hãng xe hơi Honda am hiểu sâu sắc về tâm lý học. Dù rất nhiều người đều biết và nói đây là tác dụng an ủi tâm lý, nhưng người đón nhận an ủi tâm lý như vậy càng nhiều hơn.
Lý Cương dò hỏi: "Giám đốc An, cái thông cáo này của Honda hẳn là làm giá cổ phiếu lại cao thêm một bậc. Chúng ta có còn định bán khống Honda không?"
"Đương nhiên còn!" An Lương khẳng định.
Chỉ là tác dụng an ủi nhằm vào thị trường nước Hạ, lại thêm việc hứa hẹn hai ngân phiếu khống đã muốn tăng giá cổ phiếu à?
Vậy là quá xem thường kế hoạch chuẩn bị lâu như thế của An Lương rồi!
"Quản lý Cương, chờ sau khi cổ phiếu Mỹ bắt đầu phiên giao dịch ta toàn lực mua khống giá cổ phiếu hãng xe hơi Honda chu toàn một chút thì sẽ tranh thủ được giá rất cao." An Lương nhắc nhở.
Lý Cương đáp: "Không thành vấn đề! Bây giờ Honda đang có lợi thế rất tốt, chúng ta mua khống hẳn là có thể được rất cao đó."
An Lương ngắt lời Lý Cương: "Trong lòng tôi biết rõ!"
"Được." Lý Cương không khuyên nữa.
Anh ta đã nhắc nhở An Lương hai lần. Cho dù có đưa tới kết quả hỏng bét thì anh ta cũng không có trách nhiệm. Hiện tại anh ta chỉ cần chấp hành theo phân phó của An Lương thôi.
Đế Đô, buổi tối, mười giờ rưỡi.
Thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu của hãng xe hơi Honda bắt đầu phiên giao dịch duy trì ở mức 43,88 đô la, vượt qua kỷ lục cao nhất giới là 43,69 đô la.
Nhưng sau khi bắt đầu phiên giao dịch, công ty đầu tư An Tâm trực tiếp phá giá, đưa ra giá 43,87 trên một ngàn vạn đơn mua khống, chỉ kém có một đô la Mỹ, tựa như làm nhục lẫn nhau.
Một ngàn vạn cổ phiếu đưa lên lập tức ngăn chặn xu hướng tăng khi bắt đầu phiên giao dịch của hãng xe hơi Honda, khiến cho giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda rớt giá với việc bỏ ra chỉ một đô la Mỹ mà thôi.
Nhưng một đô la Mỹ này là để ngăn chặn giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda!
Giá cổ phiếu của Hãng xe hơi Honda không tăng lên nữa!
Tình huống như vậy thật quỷ dị. Rõ ràng trước khi bắt đầu phiên giao dịch, hãng xe hơi Honda tuyên bố tin tức có lợi, nhưng chiêu lấn át đó của công ty đầu tư An Tâm làm cho nhà đầu tư có vẻ lo lắng sốt ruột.
Dù sao hiện tại giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đã gần đạt kỷ lục cao nhất, hơn nữa nhà sáng lập ghi chép lại, dựa theo lý thuyết mà nói, đây đã là kịch sàn rồi?
Nếu lúc này xông vào lỡ như phá giá thì sao?
Chương 712: Chiến đấu với Cổ Thần?Bầu không khí tại thị trường chứng khoán Mỹ vô cùng kỳ dị!
Giá cổ phiếu của Honda đang tăng mạnh thì chững lại đột ngột, hoàn toàn bị công ty đầu tư An Tâm đè bẹp, các nhà đầu tư nhỏ lẻ ngồi im không dám động đậy.
Phố Huaer, Mỹ.
Trong văn phòng công ty Albert Lord, một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt xanh hét ầm lên: "Ai làm tụt giá cổ phiếu của Honda vậy?"
"Ngài Jack, chúng tôi vừa nhận được một cuộc gọi của ông Ron từ Berkshire Hathaway, đối phương hỏi có phải chúng ta đã làm tụt giá cổ phiếu của Honda không." Trợ lý John Johnson đáp.
"Không phải do bọn họ làm sao?" Jack sửng sốt: "Johnson, mau đi điều tra thử, xem xem tổ chức nào đã làm tụt giá cổ phiếu của Honda!"
Trợ lý Johnson lập tức nói: "Được, tôi sẽ đi điều tra ngay."
Cùng lúc đó tại một văn phòng khác, Ron Klein, phó chủ tịch cấp cao của công ty đầu tư Berkshire Hathaway đang xem xét giá cổ phiếu của Honda.
Trợ lý của Ron, Daniel báo cáo: "Ngài Ron, bên phía LAC đã phủ nhận việc làm tụt giá cổ phiếu của Honda. Tôi cũng đã điều tra tình hình, đúng là không phải do bọn họ làm tụt giá cổ phiếu của Honda."
LAC là tên gọi tắt của công ty Albert Lord.
"Ngài Ron, tôi sẽ lập tức đi điều tra xem rốt cuộc là..." Ron cắt lời Daniel.
"Không cần, đối thủ của chúng ta là công ty đầu tư An Tâm đến từ Hạ Quốc, ngay từ đầu đối phương đã nhắm đến giá cổ phiếu của Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ rồi." Ron Klein nói.
"A?" Daniel ngạc nhiên nói: "Không phải trước đó bọn họ đã kiếm được hơn 4 ức rồi sao?"
Ron phủ định: "Đúng là bọn họ đã kiếm được hơn 4 ức, nếu đổi thành tiền Hạ Quốc thì có lẽ là hơn 30 ức, nhưng bọn họ lại quá tham lam, bọn họ đã nhìn thấu kế hoạch của chúng ta, rõ ràng là muốn ngăn cản chúng ta, từ đó kiếm thêm một khoản lời."
Daniel không nói gì nữa, nếu ông Ron đã biết hết thì anh ta chỉ việc im miệng.
Ron nói tiếp: "Dù kế hoạch của bọn họ rất hoàn hảo, nhưng nguồn tài chính của bọn họ lại quá nhỏ!"
Lượng tiền mặt dự trữ của Berkshire Hathaway phải hơn 1000 ức, đồng thời họ còn nắm giữ trong tay hơn 900 ức cổ phiếu của Apple, hơn 200 ức cổ phiếu ngân hàng Bald Eager, và hơn 170 ức cổ phiếu CocaCola, tất cả đều là đô la Mỹ!
So với Berkshire Hathaway, công ty đầu tư An Tâm trông giống một con tôm nhỏ xíu đối đầu với cá mập trắng nhỉ?
"Hãy liên lạc với ông Jack của LAC, tôi muốn nói chuyện với ông ta!" Ron nói.
Sau khi Daniel bấm số gọi, Ron trực tiếp ngồi chờ điện thoại, khi có người nhận máy, Ron nói ngay: "Jack, là tôi Ron đây."
Jack dò hỏi: "Có chuyện gì?"
"Người làm tụt giá cổ phiếu là công ty đầu tư An Tâm của Hạ Quốc, tài chính của họ chắc khoảng hơn 20 ức đô la, cùng thâu tóm nó không?" Ron hỏi.
Jack hỏi ngược lại: "Ông chắc chứ?"
"80%." Ron đáp.
"Mỗi người ăn một nửa?" Jack hỏi tiếp.
"Không thành vấn đề." Ron trả lời.
"Được! Ông ăn trước một nửa đi, chúng tôi sẽ đuổi kịp ngay!" Jack đồng ý nhưng phải kèm điều kiện.
Ron không nói gì nữa mà dập máy luôn, rồi ông ta bắt đầu truyền lệnh cho cấp dưới tiếp nhận các lệnh bán khống của công ty đầu tư An Tâm.
Sau khi Berkshire Hathaway gia nhập thị trường chứng khoán, một ngàn vạn lệnh bán khống của công ty đầu tư An Tâm lập tức bị 500 vạn cổ phiếu nuốt chửng.
Công ty đầu tư Albert Lord của Jack trông thấy tình huống như vậy, ông ta cũng lập tức lệnh cho cấp dưới thu mua lệnh bán khống của công ty đầu tư An Tâm.
Vốn là một ngàn vạn lệnh bán khống do công ty đầu tư An Tâm tung ra đã đè bẹp giá cổ phiếu của Honda trong gần tám phút, nhưng sau khi Berkshire Hathaway và Albert Lord tham dự, chúng đều bị nuốt chửng trong vòng một phút.
Hơn bốn ức đô có là gì với hai tổ chức tài chính hùng mạnh này chứ!
Lý Cương lập tức báo cáo tình hình: "Tổng giám đốc An, lệnh bán khống của chúng ta đã bị Berkshire Hathaway và một tổ chức khác thu mua."
"Ừm!" An Lương nhìn xem giá cổ phiếu của Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ.
Đến phút thứ mười, vì Berkshire Hathaway và Albert Lord đã thu mua hết một ngàn vạn lệnh bán khống có mệnh giá 43,87 đô la, vì thế giá cổ phiếu của Honda lại tăng lên 44,02 đô la.
Giá cổ phiếu kỷ lục lại lần nữa được tạo thành!
"Đạt đến mức giá 44 đô la thì tung ra 1000 vạn cổ phiếu!" An Lương dặn dò.
Vì thẻ cao cấp hữu thần đã xác định sự tồn tại của thẻ tin tức xu hướng cổ phiếu thời gian tới, nên An Lương đã có đáp án sẵn, nên những hành động bây giờ của anh chỉ là để hợp lí hóa phương thức kiếm tiền mà thôi.
Sau khi nhận lệnh Lý Cương lập tức thực hiện.
...
Một ngàn vạn lệnh bán khống lúc này được niêm yết tại mức giá 44 đô la, đều bị Berkshire Hathaway và Albert Lord thu mua hết một cách dễ dàng.
Hai tổ chức tài chính hùng mạnh đã hình thành được những bước đầu ăn ý!
Nhờ sự hỗ trợ của hai tổ chức tài chính hùng mạnh, hơn nữa còn có những tin tức có lợi mà Honda đã công bố, giá cổ phiếu Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ tiếp tục tăng lên 44,12 đô la.
Giá cổ phiếu cao nhất lịch sử của Honda tại thị trường chứng khoán Mỹ được làm mới liên tục.
An Lương tiếp tục ra lệnh: "Vẫn dùng mức giá 44,10 đô, tiếp tục bán hết nguồn tài chính còn sót lại của chúng ta đi."
"Dạ." Lý Cương đáp.
Hơn 2300 vạn cổ phiếu còn sót lại trong tài khoản của công ty đầu tư An Tâm đều đã được niêm yết, nhưng với Berkshire Hathaway và Albert Lord thì cũng chỉ là muối bỏ bể.
Chỉ trong một phút, lệnh bán khống hơn 2300 vạn cổ phiếu của Honda đã bị thu mua một cách nhanh chóng!
19 ức đô la của công ty đầu tư An Tâm trên thị trường chứng khoán Mỹ lập tức bị Berkshire Hathaway và Albert Lord thu mua một cách dễ dàng, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì công ty đầu tư An Tâm sẽ bị hai ông trùm tài chính thâu tóm.
Nhưng sao lại không có bất ngờ được?
Chương 713: Bùng nổ lúc nửa đêm!Có rất nhiều ông trùm trên thị trường chứng khoán Mỹ!
Liệu Berkshire Hathaway của Warren Buffett có đủ mạnh không?
Lượng tiền mặt dự trữ hàng nghìn ức đô, giá các loại cổ phiếu tương đương tiền mặt cũng vượt mức nghìn ức, nhưng số tiền khổng lồ như vậy vẫn chưa thể lọt vào top 20 trên thị trường chứng khoán Mỹ!
Lấy Fidelity đang đứng đầu làm ví dụ sẽ thấy tài sản mà bọn họ đang quản lý đã vượt mức 13000 ức đô la!
Vị trí thứ hai một nhà đầu tư nước ngoài. Đó chính là công ty đầu tư toàn cầu Barclays của Anh, hiện đang sở hữu khối tài sản hơn 1 vạn ức đô la Mỹ!
Tập đoàn Tiên phong xếp thứ mười cũng đang quản lý khối tài sản hơn 8000 ức đô la Mỹ.
Công ty đầu tư An Tâm thật sự chỉ là một con tôm nhỏ trên thị trường chứng khoán Mỹ.
Nếu con tôm chỉ muốn đi theo ông trùm húp chút canh ngọt thì không vấn đề gì.
Nhưng giờ đây con tôm nhỏ lại đang muốn đối đầu với hai con cá mập trắng!
Trong tình huống bình thường thì việc con tôm chết tươi là điều không thể nghi ngờ.
Chỉ tiếc tình huống bây giờ không phải tình huống bình thường.
An Lương đã có sẵn đáp án trong tay thì sao có thể xem là tình huống bình thường được?
Hơn nữa, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã chuẩn bị sẵn một phần quà cho An Lương, mà An Lương cũng đã chuẩn bị một phần quà cho Honda, thì còn gì là tình huống bình thường nữa?
11:30 đêm, thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch lúc một giờ, giá cổ phiếu Honda đã tăng lên mức 44,25 đô, giá cổ phiếu cao nhất lịch sử của Honda lại được thay đổi một lần nữa.
An Lương nói: "Đại ca, bắt đầu thực hiện kế hoạch."
"Được." Tống Nhân đáp.
"Giám đốc Lý, bất cứ lúc nào cũng phải để mắt đến giá cổ phiếu của Honda đấy." An Lương nói tiếp.
"Dạ!" Lý Cương đáp.
An Lương lại ra lệnh: "Số Bốn, cậu cũng phải hành động theo kế hoạch."
Nhiệm vụ của thiên cơ thần toán số bốn là rải con át chủ bài mà hệ thống người chiến thắng cuộc sống đã cung cấp cho An Lương ở Mỹ.
Gần 12 giờ đêm.
Lấy Thái Lan làm trung tâm, xung quanh có Lào, Myanma, Campuchia, Việt Nam, và xa hơn là ở Malaysia, Philippin và Indonesia, thậm chí cả Singapo.
Trên các trang mạng ở những khu vực này bắt đầu xuất hiện rất nhiều tin tức về các vấn đề của Honda, cũng giống như ở Hạ Quốc, nguyên vật liệu của những chiếc ô tô Honda ở các quốc gia này đều bị cắt giảm.
Thật sự cho rằng Honda chỉ gây ra vấn đề ở Hạ Quốc sao?
Honda là công ty ô tô thương mại, và các công ty thương mại muốn theo đuổi lợi ích đều nhắm vào nơi nào sự giám sát pháp lý lỏng lẻo, không thì nó còn nhắm vào khu vực nào nữa.
Hạ Quốc có chuyện chẳng lẽ Đông Nam Á lại không?
Khốn khiếp!
Chỉ là do vấn đề không xảy ra ở Đông Nam Á thôi!
Ở Hạ Quốc còn có thể vạch trần được chứ để vạch trần ở Đông Nam Á thì rất khó, không có ai để ý đến thì sao vạch trần được?
Dùng tình yêu để phơi bày à?
May mà Tống Nhân là người đứng sau chỉ đạo do đó mới có thể đảm bảo việc vạch trần sự thật diễn ra một cách suôn sẻ.
Đặc biệt là ở Thái Lan, trên dưới kết hợp vạch trần vụ việc một cách nhịp nhàng. Trong một quán bar đêm, trong một cửa hàng ăn khuya, trong các cửa hàng ven đường đều đang bàn luận về Honda, điều này làm danh tiếng của Honda sụt giảm nghiêm trọng.
Cùng lúc đó, trên các trang mạng ở Mỹ cũng đang đăng tải những vấn đề liên quan đến việc bảo đảm an toàn của những chiếc ô tô được Honda bán ra khắp thị trường Đông Nam Á, và có thông tin cho rằng Honda cũng đang gặp một số vấn đề ở thị trường Mỹ!
Trong phần thưởng 'Thông tin thương nghiệp bí mật quan trọng' về Honda do Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp có ghi chép rằng Honda đang gặp vấn đề ở thị trường Bắc Mỹ.
Chỉ ở Hạ Quốc Honda mới có vấn đề?
Người tiêu dùng Hạ Quốc không thể không quan tâm đến lợi ích của mình!
Để có được lợi nhuận, Honda đã làm rất nhiều chuyện!
'Thông tin thương nghiệp bí mật quan trọng' về Honda có viết rằng Honda đã đặc biệt tăng cường khả năng tránh va chạm của ghế lái bằng cách làm nghiêng một góc 25 độ, và ghế lái cũng nghiêng trụ B.
Nhưng ghế phụ lái lại nghiêng 25 độ làm giảm khả năng tránh va chạm, đồng thời vật liệu thép làm nghiêng trụ B của ghế phụ lái cũng giảm mạnh.
Các trang mạng ở Mỹ đã liệt kê các vấn đề khác nhau của Honda ở thị trường Bắc Mỹ, sang những vấn đề ở Hạ Quốc và rồi cả những vấn đề ở khu vực Đông Nam Á.
Nhân tiện vạch trần luôn là có thể Honda cũng đang có vấn đề ở các thị trường khác!
Thị trường ô tô Bắc Mỹ mà Honda còn dám làm bừa thì thị trường khác có là gì?
Dường như hoàn toàn ăn khớp với lối suy nghĩ này!
Cho đến bây giờ, thị trường ô tô Bắc Mỹ là thị trường khó tính nhất, dù gì quyền lợi tố tụng tập thể cũng đáng để tìm hiểu?
Giờ thủ đô đang là một giờ sáng, ở Mỹ là hai giờ chiều, một lượng lớn thông tin bất lợi nhằm vào Honda tràn ngập trên các trang mạng.
Hơn nữa, một số chuyên gia ô tô nổi tiếng ở Mỹ cũng đang hoạt động rất tích cực, họ đồng ý với những tiết lộ trên các trang mạng, cho rằng Honda cũng đang gặp vấn đề ở Mỹ.
Tình huống như vậy dẫn đến một phản ứng dây chuyền!
Berkshire Hathaway và Albert Lord thật sự rất hùng mạnh, nhưng những tập đoàn lớn trên thị trường chứng khoán Mỹ lại rất đông, Berkshire Hathaway và Albert Lord đều không vào được top 20, Albert Lord thậm chí còn xếp sau Berkshire Hathaway thì sao họ có thể một tay che trời được?
Khi đối thủ chỉ có công ty đầu tư An Tâm, Berkshire Hathaway và Albert Lord biết rõ công ty đầu tư An Tâm có rất ít khả năng có thể đánh bại họ.
Nhưng nếu đối thủ tăng lên thì sao?
Chương 714: Tư bản vô tình nhất!Có một câu thường nói: Không có bạn bè vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Câu nói này ở thị trường tư bản được vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn!
Berkshire Hathaway và Lord Albert quả thật là cơ quan tài chính của quốc gia Bạch Đầu Ưng, hơn nữa còn là cơ quan tài chính vô cùng lớn, nhưng bây giờ lại xuất hiện tình huống bất lợi với họ.
Các cơ quan tài chính lớn khác lập tức như ngửi được mùi máu tươi của cá mập trắng, bọn họ không chút do dự nào lập tức lao vào cắn xé Berkshire Hathaway và Lord Albert.
Về phần bọn họ cũng trực thuộc cơ quan tài chính của quốc gia Bạch Đầu Ưng?
Thì có liên quan gì?
Giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda lên tới 44,25 đô la Mỹ trong lịch sử giá cổ phiếu cao nhất, hãng xe hơi Honda cũng lọt vào tầm ngắm của những kẻ săn mồi trên thị trường tư bản, các lệnh bán khống lần lượt được tung ra khiến Berkshire Hathaway và Lord Albert vô cùng khó xử.
Tiếp tục tiêu thụ lệnh bán khống?
Chuyện đó không thể!
Bọn họ đều có những kênh tình báo riêng, sau khi tin nóng trên Internet phát tán, về cơ bản họ đều nhận được thông tin tình báo chuẩn xác trong thời gian ngắn nhất.
Hãng xe hơi Honda ở thị trường Bắc Mỹ thực sự có vấn đề!
Đây...
Bẫy bố mày à?
Lúc trước Berkshire Hathaway và Lord Albert đã mua vào gần 20 ức đô la Mỹ cổ phiếu, sau đó lại yên tâm tiếp nhận 19 ức đô la Mỹ bán khống của công ty đầu tư An Tâm.
Hai cơ quan tài chính cùng đầu tư gần 30 ức đô la Mỹ.
Số tiền này quả thật rất nhiều, cho dù với Berkshire Hathaway và Lord Albert mà nói thì cũng không phải là số lượng nhỏ, nhưng để bọn họ tiếp tục thu vào lệnh bán khống, chuyện đó là không thể.
Thị trường đầu tư coi trọng việc giảm tổn thất!
Những người có cái đầu nóng không thích hợp với thị trường đầu tư!
Sau khi phát hiện vấn đề, nhất định phải giảm tổn thất ngay lập tức, nếu cứ cứng rắn đâm đầu vào nhất định sẽ chết thảm hơn.
Đối với cơ quan tài chính mà nói, giảm tổn thất là năng lực cơ bản, ngay cả khi nhóm hạng mục tương ứng là người nóng nảy, nhóm kiểm soát rủi ro buộc phải giảm tổn thất.
Lúc rạng sáng một giờ, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ trượt xuống tới 39,80 đô la Mỹ, hơn nữa vẫn đang tiếp tục giảm xuống, bởi vì Berkshire Hathaway và Lord Albert đều đang trì hoãn việc bán cổ phiếu ra.
Hai cơ quan này đều rất ăn ý, họ phối hợp với nhau, không trực tiếp tung số lượng lớn cổ phiếu ra thị trường.
Cuối cùng hậu quả của phá game là bọn họ cùng xong đời!
Hai giờ sau, tốc độ bán ra của Berkshire Hathaway và Lord Albert rất từ tốn, bởi vì người dám thu mua rất ít, trừ bỏ một số ít nhà đầu tư nhỏ muốn đánh bạc, không có bất kỳ cơ quan tài chính lớn nào dám tiếp nhận.
Lúc này giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đã giảm xuống 35,22 đô la Mỹ, hơn nữa vẫn tiếp tục giảm xuống, vì vẫn không có người dám nhận vào.
Rạng sáng năm giờ.
Báo cáo cuối ngày của thị trường chứng khoán Mỹ, cuối cùng giá đóng cửa là 34,02 đô la Mỹ, giá này không phải giá thấp nhất, chỉ là bởi vì nó đã đóng cửa.
Quả nhiên, giá thị trường sau khi đóng cửa còn thấp hơn!
Giá sau khi đóng cửa đạt 33,90 đô la Mỹ, có nghĩa cổ phiếu của công ty hãng xe hơi Honda có lẽ sẽ tiếp tục giảm xuống.
Trừ khi hãng xe hơi Honda chứng minh tất cả chuyện trên Internet là giả, bọn họ bị hãm hại, nếu không thì tin xấu sẽ liên tục ảnh hưởng tới giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda.
“Đại ca, ban ngày là lúc gia tăng cường độ!” An Lương nhắc nhở.
Tống Nhân đáp lại: “Không thành vấn đề, sau ban ngày ở bên chúng ta, anh sẽ gửi một chút hàng mạnh, cho hãng xe hơi Honda thử đủ!”
“Ừ!” An Lương lên tiếng, anh lại phân phó bốn bên cùng gia tăng cường độ.
Lý Cương yên lặng gửi số liệu thị trường chứng khoán Mỹ cho An Lương, sau khi anh ta gửi đi, cảm thán: “Tổng giám đốc An quá lợi hại, khó tránh thường xuyên nhận được thông tin lợi nhuận của Tổng giám đốc An!”
Thông tin lợi nhuận này là Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng sử dụng tài khoản đầu tư cá nhân của An Lương để thu lợi.
An Lương cười đáp lại: “Được, giám đốc Lý, nghỉ ngơi sớm một chút, tối hôm nay anh là chủ lực! Nếu giá cả tối nay thích hợp, chúng ta sẽ chuẩn bị nhảy ra.”
“Được, tôi đi nghỉ ngơi trước.” Lý Cương đáp lại.
Ngay lúc An Lương tháo tai nghe, ba người Lý Tồn Viễn đã tới cạnh An Lương, bây giờ Lý Tồn Viễn đã học được cách xem số liệu, anh ta nhìn số liệu trên màn hình TV LCD 85 inch, vẻ mặt vô cùng kích động!
“Lương ca, dựa theo giá sau đóng cửa mới nhất là 33,90 đô la Mỹ, chúng ta có thể kiếm rất nhiều?” Vân Hải Dương dò hỏi.
Lý Tồn Viễn trả lời thay An Lương: “Số liệu này cho thấy, tất cả giá bán khống của chúng ta là 44,02 đô la Mỹ, giá sau đóng cửa là 33,90 đô la Mỹ, bỏ qua tất cả các nhân tố khác, chỉ tính số liệu dưới tình huống này, tổng lãi suất của chúng ta 22,9904%.”
Lý Tồn Viễn tiếp tục nói: “Lúc trước tổng vốn cổ phần là hơn 132 ức, dựa trên tỷ suất lợi nhuận là 22,99%, lần này chúng ta lãi hơn 30 ức.”
Sau khi nói xong, Lý Tồn Viễn nhìn An Lương: “Lương ca, tôi nói đúng không?”
An Lương gật đầu: “Đúng vậy. Nếu dựa theo số liệu trước mắt mà nói, đúng là lãi 30,4 ức.”
“Mẹ nó!” Tiền Tiểu Cương kích động nói: “Lại ăn thêm 30 ức, quá sung sướng!”
“Để tôi tính, chúng ta có thể được chia bao nhiêu, tôi hơi choáng váng đầu...” Vân Hải Dương tỏ vẻ có chút không chịu được.
An Lương cười nói: “Lần trước lãi hơn 32 ức, lần này chỉ lãi hơn 30 ức một chút, tính qua mỗi người được 4 ức, số liệu cụ thể không cần phải tính.”
Đột nhiên Vân Hải Dương cho mình một cái tát: “Không phải tôi đang nằm mơ chứ?”
Tiền Tiểu Cương cười xấu xa nói: “Tôi giúp cậu nhé?”
“Cút!” Vân Hải Dương hừ một tiếng.
An Lương ngáp: “Tắm rửa rồi ngủ đi, tối nay mới là lúc quan trọng!”
Chương 715: Cơn bão truyền thông mạnh mẽ!Ngày 16 tháng 1.
Chín giờ sáng ở Đế đô, mười giờ tối ở quốc gia Bạch Đầu Ưng.
Vụ bê bối của hãng xe hơi Honda diễn ra mãnh liệt trong phạm vi toàn cầu!
Vốn dĩ nước Hạ là khu vực chịu thiệt hại nặng nề nhất về vấn đề chất lượng của hãng xe hơi Honda, nhưng bây giờ trên Internet nước Hạ đều vô cùng sung sướng, cư dân mạng điêu khắc cát (1) không ngừng thu thập tin tức Internet khắp toàn cầu, sau đó thống kê khu vực bị trúng chiêu của hãng xe hơi Honda.
(1 Điêu khắc cát: là một từ phổ biến trên Internet, ban đầu nó là từ đồng âm của thuật ngữ thiếu văn minh "đồ đần". Bây giờ nó chủ yếu đề cập đến những người hài hước.)
Trước kia cư dân mạng điêu khắc cát nước Hạ cho rằng chính mình mới là người bị hại của hãng xe hơi Honda, luôn tránh không nói đến vấn đề này, rốt cuộc chỉ có chính mình kỳ thị, cũng không phải chuyện vinh quang gì?
Bây giờ mới phát hiện hãng xe hơi Honda là “công ty lương tâm”, sao họ chỉ gài bẫy nước Hạ đây?
Toàn bộ Đông Nam Á đấy?
Ngay cả quốc gia Bạch Đầu Ưng cũng không phải ngoại lệ đâu?
Sau đó cư dân mạng nước Úc lớn cũng bùng nổ tin tức, xe hơi Honda xảy ra tai nạn xe cộ, nếu không có phúc lớn mạng lớn thì sẽ mời cả làng ăn cơm.
Cư dân mạng nước Úc phúc lớn mạng lớn này phát tán toàn bộ hình ảnh tai nạn xe cộ của xe hơi Honda lên Internet, hơn nữa bổ sung cả video ghi lại, do đó chứng minh xe hơi Honda ở nước Úc lớn cũng có vấn đề.
Người bị hại thứ nhất!
Viện Bảo hiểm An toàn Xa lộ IIHS của quốc gia Đầu Bạch Ưng khẩn cấp bổ sung thí nghiệm xe hơi Honda, sau đó công bố kết quả, giống như tin nóng, xe hơi Honda quả nhiên có hành vi gian lận!
Người bị hại thứ hai!
Người bị hại thứ ba nhảy ra là Hàn Quốc.
Công bằng mà nói, nơi này chỉ là góp đủ số hoặc vui sướng khi người gặp họa, bởi vì doanh số của hãng xe hơi Honda ở Hàn Quốc vô cùng thấp.
Xe hơi Hyundai Hàn Quốc giả làm cư dân mạng cũng nhảy ra tỏ vẻ xe hơi Honda ở Hàn Quốc cũng có vấn đề!
Người bị hại thứ ba!
Sau đó là Liên minh châu u, khu vực này có rất nhiều quốc gia phát triển, tuy rằng doanh số của hãng xe hơi Honda ở Liên minh châu u không tốt, năm 2019 công bố số liệu bán ra không đến 20 vạn chiếc, nhưng khu vực này nổi tiếng khó hầu hạ.
Các thành viên của Liên minh châu u sôi nổi nhảy ra, tỏ vẻ hãng xe hơi Honda có vấn đề, yêu cầu Liên minh châu u tiến hành phạt tiền hãng xe hơi Honda.
Vài năm gần đây kinh tế của Liên minh châu u không quá tốt, họ thích nhất là bắt được một con dê, sau đó điên cuồng nhổ lông dê, lúc trước còn muốn phạt Apple hơn 1000 ức đô la Mỹ đấy!
Có chỗ nào điên cuồng hơn châu u không?
Nếu nói về tình hình trên Internet là muốn dành được nụ cười của người, còn khu vực Đông Nam Á, đứng đầu là Thái Lan vô cùng tích cực, xuất hiện các loại phản đối hoạt động của hãng xe hơi Honda hoạt động bên ngoài.
Đặc biệt là thậm chí ở Thái Lan còn xuất hiện tình huống đập xe!
Doanh số của hãng xe hơi Honda ở Đông Nam Á gấp năm lần ở châu u, có thể nói là một khu vực tiêu thụ quan trọng, bây giờ danh tiếng của hãng xe hơi Honda ở Đông Nam Á bị phá hủy là chuyện tồi tệ với hãng xe hơi Honda.
Bây giờ hãng xe hơi Honda còn vướng vào đủ các vấn đề của cư dân mạng khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán!
Nếu chỉ có một thị trường xuất hiện vấn đề, ví dụ như xuất hiện vấn đề bên nước Hạ, hãng xe hơi Honda còn có thể mạnh mẽ dìm xuống, nhưng bây giờ chủ yếu là thị trường toàn cầu, toàn bộ xảy ra các loại vấn đề.
Dưới tình huống như thế, hãng xe hơi Honda trở mình thế nào?
Trên thực tế, hãng xe hơi Honda đã có một chút cảm giác nằm yên vẫn bị mọi người chế giễu.
Dù sao cũng thật sự có vấn đề!
Dựa theo tình huống bị toàn cầu mắng trước mắt, hãng xe hơi Honda ngoài nghĩ cách giải quyết vấn đề an toàn cho mẫu xe này này còn có thể làm gì bây giờ?
Giả chết!
Lần trước bị toàn cầu chế giễu là công ty Volkswagen, tuy rằng nhiều vụ bê bối xảy ra, Volkswagen nằm yên để mọi người chế giễu, cuối cùng không phải lại đứng lên sao?
Đối với những công ty này mà nói, cùng lắm thì giả chết thôi!
Tạm thời mặc kệ giá cổ phiếu gì đó, danh tiếng và bêu danh gì đó, chỉ cần sau đó lại sản xuất ra xe chất lượng hơn, không phải vẫn sẽ bán chạy sao?
Hãng xe hơi Honda lựa chọn giả chết, chẳng qua là công bố trên trang web chính phủ Civic Type R là thiết kế lỗi, cũng không thực sự chủ động giảm vấn đề an toàn, hơn nữa hứa hẹn sẽ mau đổi mới xe hơi, do đó cung cấp tính năng an toàn tốt hơn.
Thông báo này vốn không có tác dụng an ủi gì, dù sao cư dân mạng điêu khắc cát ở nước Hạ lại tiếp tục lôi hãng xe hơi Honda ra mắng chửi.
Không!
Vẫn có tác dụng an ủi!
Ít nhất sau khi hãng xe hơi Honda tự an ủi, lập tức lâm vào trạng thái giả chết, không để ý tới cư dân mạng bên ngoài.
Dù sao thì người giả vờ ngủ đến mức người khác gọi còn không tỉnh, nói gì giả chết?
Nhưng mà hãng xe hơi Honda có thể lựa chọn giả chết để tránh được chuyện này, chỉ cần không để ý tới giá cổ phiếu tụt xuống và danh tiếng xấu, là có thể xem nhẹ tất cả vấn đề của cư dân mạng.
Nhưng hành vi giả chết của hãng xe hơi Honda đã hại chết hai cơ quan tài chính Berkshire Hathaway và Lord Albert.
Phó giám đốc đầu tư cao cấp của Lord Albert, Jack Smith đập vài cái gạt tàn giữa văn phòng mà vẫn chưa trút hết phẫn nộ trong lòng.
Ron Klein của Berkshire Hathaway ổn trọng hơn nhiều, tuy rằng ván này bị gài dính bẫy, ván này Ron Klein nhận thua, nhưng ván tiếp theo ông ta yên lặng thề sẽ để mắt tới công ty đầu tư An Tâm!
Nhưng khi nào mới có ván tiếp theo?
Chính An Lương cũng không biết!
Đừng hỏi nữa, hỏi lại chính là chờ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phát quyền lợi.
Nếu không dựa vào đâu dám bơi chung hồ với những ông trùm tài chính đó?
Đặc biệt, lúc này công ty đầu tư An Tâm trêu chọc đến Berkshire Hathaway và Lord Albert, chỉ sợ đã khiến những kẻ săn mồi lớn chú ý tới rồi?
Nhưng dù tương lai ra sao thì An Lương cũng đã thắng ván này!
Anh chuẩn bị thu hoạch!
Điều lo lắng duy nhất là rốt cuộc giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Mỹ có thể tụt đến đâu?
Chương 716: Song hỷ lâm môn!Trước mắt hãng xe hơi Honda bị cô lập từ bốn phía.
Trong phạm vi toàn cầu đều bùng nổ vụ bê bối liên quan đến hãng xe hơi Honda, càng mấu chốt là Honda đã lựa chọn thái độ giả chết mặc cho mọi người chế giễu, Honda vẫn giả vờ như không biết.
Tình cảnh của Berkshire Hathaway và Albert Lord cũng gay go như vậy, hai trùm đầu tư tài chính trong thị trường chứng khoán Mỹ đã quyết định là sẽ lỗ vốn, hiện tại chỉ là vấn đề lỗ bao nhiêu.
Hội đồng thanh tra Bộ Kinh tế Nhật Bản.
Bầu không khí bên trong nhóm nhỏ điều tra Naoto Sankan đang bị đình trệ.
Suy đoán của Hiroga Kosaburo đã sai, suy đoán của Takasaki Tokuda và Satoru Yamazaka cũng sai rồi, nếu suy đoán của Naoto Sankan cũng sai lầm như vậy, mọi người đều có chút xấu hổ.
"Khụ!" Naoto Sankan tằng hắng một tiếng, giả vờ bình tĩnh nói: "Các vị, lần này chúng ta an toàn rồi, chiến trường chính của công ty đầu tư An Tâm ở thị trường chứng khoán Mỹ."
Mọi người rối rít phụ hoạ, tỏ ý bọn họ an toàn rồi, không cần lo lắng công ty đầu tư An Tâm có thể thu hoạch rau hẹ của nhà đầu tư cổ phiếu của Nhật Bản bọn họ.
Nhưng tại sao có một loại cảm giác trống trải chứ?
Công ty đầu tư An Tâm nhằm vào thị trường chứng khoán Nhật Bản, bọn họ cảm thấy rất phiền.
Hiện tại công ty đầu tư An Tâm không nhằm thị trường chứng khoán Nhật Bản bọn họ, bọn họ lại cảm thấy giống như bị khinh thường vậy?
Giống như mua một chiếc xe sang trọng, bạn bè kết hôn mời bạn đảm nhiệm xe hoa, bạn sẽ cảm thấy rất phiền, dù sao cũng là chuyện phiền phức, lại phải tiêu hao thời gian, còn phải lãng phí tinh lực.
Nhưng nếu bạn bè không gọi bạn thì sao, bạn sẽ lại cảm thấy có phải là bạn bè xem thường bạn không?
Lòng người thật phức tạp!
Trung tâm hành chính của xe hơi Honda ở Đế Đô.
Lý Tường Lâm nhìn tình hình của hãng xe hơi Honda, trong lòng anh ta thầm thở dài. Cuối cùng thì anh ta cũng biết bản thân mình đã đoán sai, trước đây làm việc ở Nhật Bản, chỉ sợ là phải đi theo đoàn thể đầu tư của công ty đầu tư An Tâm.
Anh ta nên nghĩ đến điều này từ sớm!
Mitsui Hirai thở dài một hơi, anh ta an ủi: "Lý Tang, cậu không cần tự trách mình, chuyện này đã vượt ngoài phạm vi quyền hạn của trung tâm hành chính ở Đế Đô của chúng ta. Đây là một chuyện đã có âm mưu từ sớm, dày công chuẩn bị kế hoạch công kích để nhằm vào Honda của chúng ta, quả thực chúng ta rất khó đề phòng."
Mitsui Hirai tiếp tục nói: "Nước Hạ của bọn họ có một câu nói cổ: Chỉ có nghìn ngày làm tặc, vậy thì có nghìn ngày đề phòng cướp. Kế hoạch của công ty đầu tư An Tâm quá chu đáo, thậm chí bọn họ còn dùng “khổ nhục kế”, giả vờ tranh chấp nội bộ trong thị trường Nhật Bản, chúng ta không có cách nào đề phòng cũng rất bình thường."
Trình độ thay đổi suy nghĩ của người này tương đối cao!
Khổ nhục kế cũng nghĩ ra được?
Thật ra thì công ty đầu tư An Tâm cũng là người bị hại!
Thao tác của nhóm Ảnh Tử xem như là biến khéo thành vụng, trái lại đã trợ giúp kế hoạch của Lương ca ở thị trường chứng khoán Mỹ.
Chỉ có thể nói đây xem như là thiện có thiện báo?
Chạng vạng khoảng sáu giờ tối, An Lương ăn tối với Ninh Nhược Sương trong phòng số 8805, gần đây An Lương vẫn luôn bận rộn trong thị trường chứng khoán Mỹ, tuy Ninh Nhược Sương đã chuẩn bị ổn thoả, nhưng ngược lại là An Lương không có thời gian.
Ninh Nhược Sương ngồi trong lòng của An Lương, cô ấy xiên một miếng dưa Hami đút cho An Lương, tất nhiên là An Lương sẽ hưởng thụ việc Ninh Nhược Sương đút cho.
Đợi sau khi nuốt dưa Hami xuống, An Lương tiến đến ngửi lên cần cổ của Ninh Nhược Sương.
"Sương Sương, có phải em có mùi hương gì không?" An Lương hỏi.
Ninh Nhược Sương hờn dỗi: "Sáng sớm em đã tắm đó!"
"Không phải, ý anh là có phải em có mùi hương gì đặc biệt không, trước đây khi anh xem em là Trần Tư Vũ, không phải anh đã ôm em rất nhiều lần sao. Khi đó anh cũng không ngửi thấy hương nước hoa, nhưng sau đó hẳn là Tư Vũ đã ngửi thấy mùi hương gì đó." An Lương nhớ lại sai lầm của quá khứ, từ đó tránh lại xuất hiện tình huống tương tự trong tương lai.
Trước đây rõ ràng anh không có ngửi thấy hương nước hoa!
Sắc mặt Ninh Nhược Sương khẽ đỏ, cô ấy nhỏ giọng đáp lại: "Thật ra thì có hương nước hoa, chẳng qua là mùi hương rất nhạt. Vốn dĩ em cho rằng cô ấy không thể ngửi thấy, kết quả là cô ấy vẫn phát hiện ra vấn đề."
Thì ra là như vậy!
Sau khi biết rõ nguyên nhân, An Lương kéo Ninh Nhược Sương tập kích cái cổ trắng nõn dịu dàng như ngọc của cô ấy, Ninh Nhược Sương phát ra tiếng rên yêu kiều nhỏ nhẹ.
An Lương và Ninh Nhược Sương đã xảy ra giao tranh miệng lưỡi, nhưng cũng chỉ thế thôi.
Kiên nhẫn là một loại phẩm chất ưu tú!
Ninh Nhược Sương đã ở trong chén rồi, chắc chắn An Lương sẽ không ăn tươi nuốt sống.
Nếu không thì giống như Nhị sư huynh ăn dưa hấu vàng sao?
Thị trường chứng khoán Mỹ tối hôm nay là một trận đánh then chốt, tuy An Lương đã cầm đáp án trong tay, nhưng anh cũng phải đích thân đi chỉ huy, cho nên anh cũng không chuẩn bị ăn sạch Ninh Nhược Sương bây giờ.
Nói cho cùng bây giờ ăn sạch Ninh Nhược Sương, rồi bỏ Ninh Nhược Sương ở trong nhà một mình, anh đi xuống lầu xử lý chuyện của thị trường chứng khoán Mỹ sao?
Vậy đối với Ninh Nhược Sương mà nói là không tốt!
Đối với mấy em gái mà nói, sau khi bị ăn sạch, nội tâm của bọn họ vô cùng nhạy cảm và yếu đuối, rất cần có người ở bên cạnh, từ đó có được cảm giác an toàn.
Nếu An Lương ăn rồi đi, đối với Ninh Nhược Sương mà nói, đó không phải là một thể nghiệm hoàn mỹ, sẽ để lại tiếc nuối.
An Lương không muốn như thế!
An Lương không hy vọng làm Ninh Nhược Sương tủi thân.
Dù sao Ninh Nhược Sương thấu tình đạt lý không ầm ĩ không ồn ào, không tranh không đoạt, An Lương thật sự không hy vọng lại làm Ninh Nhược Sương tủi thân, anh chỉ muốn trân trọng Ninh Nhược Sương thật tốt.
Hơn nữa, hôm nay hưởng thụ một bữa tiệc thịnh soạn ở thị trường chứng khoán Mỹ, sau khi thắng được số lượng lợi nhuận lớn, lại chia sẻ niềm vui cùng với cô nàng băng sơn, chẳng lẽ không phải là song hỷ lâm môn sao?
Chương 717: Giằng co và theo đuôi lẫn nhau?Mười giờ tối.
Trong phòng trà lớn của chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương đeo tai nghe không dây hỏi: "Tình hình giao dịch trước giờ mở cửa như thế nào?"
Thị trường chứng khoán Mỹ có thời gian giao dịch khá dài, năm tiếng rưỡi trước giờ mở cửa, bốn tiếng rưỡi ngoài giờ, lại cộng thêm sáu tiếng rưỡi bắt đầu phiên giao dịch, tổng thời gian giao dịch lên đến 16,5 giờ.
Nhưng hạn chế của giao dịch trước giờ mở cửa và giao dịch ngoài giờ trái ngược nhau khá nhiều, An Lương chỉ tham gia giao dịch sáu tiếng rưỡi bắt đầu phiên giao dịch.
Lý Cương trả lời: "Tình hình của Honda tương đối gay go, giá trước giờ mở cửa giảm xuống đến 33,2 đô la Mỹ, nhưng lượng giao dịch cực ít, rộng khắp trên thị trường cho rằng hãng xe hơi Honda bắt đầu phiên giao dịch thì sẽ rơi vào hạ giá đột ngột.
Bản thân hãng xe hơi Honda cũng giả chết nằm yên mặc cho dân mạng chế giễu, còn trông chờ vào giá cổ phiếu của nó có thể ổn định được?
Nói nhảm!
Thị trường chứng khoán Mỹ là thị trường cổ phiếu lớn bậc nhất toàn cầu, độ khó thu hoạch rau hẹ ở đây khá cao, chí ít tình hình tương tự Honda như vậy, về cơ bản không thể nào có rau hẹ tiếp theo.
"Sau khi bắt đầu phiên giao dịch hãy tiếp tục chờ đợi, Honda còn có thể giảm xuống!" An Lương nhắc nhở.
"Được." Lý Cương đáp lại.
Cho dù không có sự nhắc nhở của An Lương, Lý Cương cũng biết hãng xe hơi Honda có thể giảm xuống, ít nhất giảm xuống giá cao 30 đô la Mỹ.
Mười giờ rưỡi tối.
Thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch, quả nhiên giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda khi bắt đầu phiên giao dịch hạ giá đột ngột.
Giá trước giờ mở cửa là 33,20 đô la Mỹ rơi thẳng xuống 32,99 đô la Mỹ, hơn nữa tiếp tục lao xuống rất nhanh.
Trước mắt tay chơi tham gia giao dịch hãng xe hơi Honda, không phải là cơ quan tài chính, cũng là dân chơi cổ phiếu thâm niên, lính mới thông thường càng muốn xem náo nhiệt.
Berkshire Hathaway và Albert Lord đang chật vật tìm cách thoát để sống sót, trước đây bọn họ muốn giúp đỡ Honda, kết hợp với tin tức tốt của Honda, từ đó kiếm được một khoản lớn.
Nhưng ai biết tự bản thân Honda không có ý chí tiến thủ chứ?
Hiện tại Berkshire Hathaway và Albert Lord là đối tượng chủ yếu bị bao vây tiêu trừ, một số nhà đầu tư khác cũng đang bán tháo cổ phiếu của hãng xe hơi Honda theo.
Thời gian bắt đầu phiên giao dịch của thị trường chứng khoán Mỹ vỏn vẹn mười phút, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đã giảm xuống mức 30,01 đô la Mỹ, sắp phá vỡ mốc 30 đô la Mỹ.
Trên thực tế điểm mốc này hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì!
Giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda bây giờ giống như một sườn núi dốc vậy, quả thực không có bất kỳ sức mạnh nào có thể ngăn cản.
Khi thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch được một giờ, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đã giảm xuống 26 đô la Mỹ.
An Lương lập tức căn dặn: "Giảm xuống 1 đô la Mỹ nữa thì chuẩn bị hành động!"
"Nhận được!" Lý Cương trả lời.
Thời gian chờ đợi này cũng không quá lâu, mấy phút sau đã giảm xuống giá 25 đô la Mỹ.
Hành vi giả chết không hành động của hãng xe hơi Honda đã thúc đẩy giá cổ phiếu giảm xuống!
Khi giá cổ phiếu đã giảm xuống 25 đô la Mỹ, công ty đầu tư An Tâm lặng lẽ thu cổ phiếu với giá 25 đô la Mỹ.
Trước mắt công ty đầu tư An Tâm đang nắm giữ hơn 4300 vạn cổ phiếu bán khống, nếu như rời sân theo giá 25 đô la Mỹ, vậy lợi nhuận của công ty đầu tư An Tâm nhất định sẽ bùng nổ.
Công ty đầu tư An Tâm gia nhập thị trường đã ảnh hưởng giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, vốn đã giảm xuống giá 25 đô la Mỹ lại khẽ tăng lên 25,12 đô la Mỹ ngược lại với xu thế.
Đối mặt với tình huống như vậy, An Lương quả quyết ra lệnh dừng hành động.
Khi công ty đầu tư An Tâm dừng hành động, cổ phiếu của hãng xe hơi Honda lại một lần nữa giảm xuống, nhưng tốc độ giảm xuống vô cùng chậm, rõ ràng đều đang đợi công ty đầu tư An Tâm gia nhập thị trường một lần nữa.
Thao tác bán khống trước đây của công ty đầu tư An Tâm người có quyết tâm đều biết, đương nhiên là đang chờ đợi công ty đầu tư An Tâm.
Vì thế cục diện trở nên giằng co!
Công ty đầu tư An Tâm đang đợi cổ phiếu của hãng xe hơi Honda giảm xuống, nhiều người giữ cổ phiếu của công ty xe hơi Honda đang đợi công ty đầu tư An Tâm gia nhập thị trường kéo cao giá cổ phiếu.
Hai bên đều đang đợi đối phương.
Vì vậy tạo nên cục diện giằng co!
Cho dù tình cờ có một giá bán ra số lượng lớn, khiến cho giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda giảm đến 24,95 đô la Mỹ, nhưng chỉ cần công ty đầu tư An Tâm vừa vào thị trường, đơn bán của đối ứng lại sẽ bị huỷ bỏ lập tức.
Thủ đoạn theo đuôi này khiến cho An Lương cảm thấy rất phiền!
"Lão Lý, treo đơn mười triệu cổ phiếu 24,50 đô la Mỹ, xem xem có phải Berkshire Hathaway và một cơ cấu khác có động tâm hay không." An Lương căn dặn.
…
Lý Cương chấp hành theo căn dặn của An Lương.
Ai mà chẳng chán ghét mấy người theo đuôi?
Hiện tại giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda là 25,12 đô la Mỹ, An Lương cố ý treo một đơn 24,50 đô la Mỹ, quả thực là đang làm cho người khác ghét bỏ.
Vốn dĩ An Lương chính là m Dương Sư được không?
Công ty đầu tư An Tâm đã treo đơn lớn 100 vạn cổ phiếu lên, lại đè luôn giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, khiến cho hãng xe hơi Honda vừa mới ổn định ở mức giá 25,12 đô la Mỹ, lặng lẽ giảm xuống 24,98 đô la Mỹ.
Tuy là chưa đạt đến mức 24,50 đô la Mỹ, nhưng chí ít là đang rớt giá.
Lần này công ty đầu tư An Tâm không lập tức gia nhập thị trường, bởi vì gia nhập thị trường bây giờ, nhất định sẽ lập tức nâng giá cổ phiếu lên cao.
Vụ bê bối của công ty xe hơi Honda quả thực ầm ĩ đến sôi sục, nhưng cũng không có nghĩa là cổ phiếu của hãng xe hơi Honda sẽ không có giá trị, nó vẫn là một công ty ô tô lớn mạnh.
Giá cổ phiếu của nó không thể nào giảm xuống vô tận, thế nào cũng có một mức giá thấp nhất mà số lượng lớn người công nhận.
Cho nên mới xuất hiện tình huống giằng co như hiện tại!
Chương 718: Kẻ thù? Thật cao tay!Giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đang tiếp tục giằng co!
Chỉ cần công ty đầu tư An Tâm vừa vào sân thì giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda tăng cao; một khi công ty đầu tư An Tâm rời sân thì giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda sẽ giảm một chút.
Trong trường hợp này, nếu anh muốn thu được lợi nhuận trong một khoảng thời gian ngắn thì e rằng sẽ phải chịu tổn thất!
An Lương âm thầm kiểm tra tình hình thông tin trên thẻ cao cấp quyết định xu hướng cổ phiếu tương lai, dựa theo tình hình phản ánh này, hiện tại công ty đầu tư An Tâm đang rất thuận lợi.
Nhưng tình hình bây giờ là thế nào?
Chẳng lẽ cái thẻ này bị hỏng rồi sao?
Cũng không phải như vậy!
Bởi vì những tình huống phát sinh trước đó giống hệt với những tình huống được phản hồi lại.
Trong lúc An Lương đang suy nghĩ xem kết quả có vấn đề gì bất thường thì đột nhiên Tống Nhân nói: "An Lương à, bên này anh vừa nhận được một cuộc gọi từ Berkshire Hathaway, đối phương muốn nói chuyện với cậu một chút."
“Ồ?” An Lương hơi nghi ngờ: “Bọn họ tra ra được chúng ta sao?
Đối với Berkshire Hathaway thì việc bọn họ tra ra được công ty đầu tư An Tâm cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
“Đúng vậy!” Tống Nhân đáp lại.
“Để cho đối phương cúp điện thoại đi, bên này em sẽ liên lạc với bọn họ.” An Lương nói.
“Được.” Tống Nhân đồng ý.
Vài phút sau, An Lương liên lạc được với Berkshire Hathaway, cuộc gọi vừa mới được kết nối thì đầu dây bên kia chào anh bằng ngôn ngữ của nước Hạ một cách thành thạo.
“Chào anh An, tôi là Ron Klein, Phó Chủ tịch cấp cao phụ trách việc đầu tư của Berkshire Hathaway. Ngưỡng mộ danh tiếng của anh đã lâu, tôi rất hân hạnh được gặp anh!” Tiếng nước Hạ của Ron rất tốt, hơn nữa, ông ta cũng có một chút hiểu biết về nền văn hóa của nước Hạ.
An Lương đáp lại bằng tiếng Anh chuẩn: "Xin chào, ngài Ron, Berkshire Hathaway của các ông cũng rất có tiếng tăm. Xin hỏi ngài Ron là có chuyện gì không?"
Ron vẫn sử dụng ngôn ngữ của nước Hạ để đáp lời: “Berkshire Hathaway bên chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với công ty đầu tư An Tâm của anh. Nghe nói anh đang muốn thu mua cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, chúng tôi thì đang muốn bán cổ phiếu của hãng xe hơi Honda. Hai bên của chúng ta giao dịch vấn đề này thì thế nào?"
An Lương cũng vẫn đáp lại bằng tiếng Anh: "Các ông định bán ra với giá bao nhiêu?"
Hai người đều rất có ý, bọn họ đều giao tiếp bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của đối phương!
Ron trả lời: "Anh An có suy nghĩ gì không?"
An Lương hét giá: "24,5 đô la Mỹ, Ron, ông có nhận không?"
"Anh An hơi tham lam rồi thì phải. Hãng xe hơi Honda có giá trị của mình. Đây là một trong mười hãng xe hơi hàng đầu thế giới với máy móc công nghệ rất tiên tiến, cái giá 24,5 đô la Mỹ là quá thấp.” Ron nói rõ ràng.
Ron tiếp tục nói thêm: "Công ty đầu tư An Tâm của các anh có thể sẽ cần khoảng 4300 vạn cổ phiếu. Trước mắt, giá thị trường đang là khoảng 25 đô la Mỹ, nhưng nếu các anh muốn mua với quy mô lớn thì chắc chắn giá cả sẽ phải tăng lên, đúng không?"
An Lương không phủ nhận.
Tình huống như vậy rất phổ biến trên thị trường chứng khoán.
“Nói một mức giá thấp nhất đi!” An Lương đáp lại.
“Rất tốt!” Ron trả lời: “25,1 đô la Mỹ, ván này thì Berkshire Hathaway chúng tôi nhận thua. Công ty đầu tư An Tâm của các anh sẽ giải quyết vấn đề này và không cần phải mạo hiểm trên thị trường chứng khoán Mỹ."
An Lương nhanh chóng tính toán trên máy tính bảng, nếu rời khỏi thị trường với mức giá 25,1 đô la Mỹ thì lợi nhuận mà công ty đầu tư An Tâm thu về sẽ vượt quá 50 ức!
Điều quan trọng nhất là nó không có rủi ro!
An Lương đã kiểm tra các câu trả lời tiếp theo thông qua những bản chỉ định cao cấp về thẻ thông tin xu hướng tương lai của cổ phiếu. Mặc dù nó cung cấp thông tin về xu hướng cổ phiếu trong bảy ngày giao dịch nhưng sau hôm nay, cổ phiếu của hãng xe hơi Honda có biến động rất nhỏ, chủ yếu là dao động trong khoảng 1 đô la Mỹ.
Với tình huống như vậy thì việc kiếm được nhiều tiền là hoàn toàn không thể!
Vì vậy tốt hơn hết anh nên rời sân này.
Mặc dù như vậy sẽ khiến công ty đầu tư An Tâm hoạt động chậm, có lẽ sẽ thu về thêm khoảng một đến hai ngàn vạn lợi nhuận nhưng rủi ro quá lớn, nếu bị các ông trùm tài chính nhắm đến thì sao? Trước tiên tôi muốn hỏi một chút, các ông được lợi ích gì? ”An Lương hỏi ngược lại.
Ron cũng không giấu giếm trả lời: "Quả nhiên là công ty đầu tư An Tâm của các anh chỉ quan tâm đến thị trường chứng khoán bên Mỹ mà đã bỏ qua thị trường Nhật Bản rồi phải không?"
An Lương sửng sốt một chút, anh vội vàng mở thông tin ghi chép của thị trường chứng khoán Nhật Bản, phát hiện tình huống bất thường...
“Các ông đã làm mất giá của Honda trên thị trường chứng khoán Nhật Bản sao?” An Lương hỏi.
Ron chưa kịp trả lời thì An Lương đã tự mình nói: "Đúng, đúng vậy, các ông không phải chúng tôi, không hề tuân theo quy định của Nhật Bản."
An Lương nói thêm: "Ở đó các ông kiếm được bao nhiêu tiền?"
“Anh thử đoán xem?” Ron không trả lời ngay.
An Lương tra xét kỹ càng biến động giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda và thông tin về khối lượng giao dịch trên thị trường chứng khoán Nhật Bản, đồng thời yên lặng tính toán số liệu. Ron cũng không có ý thúc giục An Lương, ông ta kiên nhẫn chờ đợi.
Phải gần một phút sau, An Lương mới tính ra được lợi nhuận của Berkshire Hathaway trong thị trường chứng khoán Nhật Bản: "Gần 20 ức đô la Mỹ, đúng không?"
“Đại khái chỉ khoảng 16 ức đô la Mỹ thôi, trong đó hơn 3000 vạn đô la Mỹ là kiếm được từ các thế lực địa phương bên kia.” Ron trả lời.
An Lương cho biết thêm: “Nếu chúng tôi giúp bên ông thanh lý cổ phiếu của hãng xe hơi Honda với giá 25,1 đô la Mỹ thì các ông chỉ mất hơn khoảng 60 ức đô la Mỹ, còn những tổn thất còn lại sẽ do những ông trùm tài chính khác đảm nhận đúng không?"
“Một bên khác là Albert Lord.” Ron trả lời: “Lần này người quản lý dự án của Honda là Jack Smith. Ông ta là một tên ngu xuẩn!”
“Vậy là ông thành lập cuộc giao dịch ở thị trường chứng khoán Mỹ để hợp tác với chúng tôi, sau đó sẽ thu hoạch nhiều hơn ở thị trường chứng khoán Nhật Bản đúng không?” An Lương hỏi.
"Tất nhiên! Dù sao thì trên thị trường chứng khoán Mỹ, An Tâm của các anh đã ra tay trước đã chiếm vị trí dẫn đầu. Chắc chắn là chúng tôi không thể cạnh tranh với bên anh. Vì vậy cho nên chúng tôi chỉ có thể khai chiến trường từ những nơi khác.” Ron thẳng thắn nói.
Ron tiếp tục nói thêm: "Chỉ có như vậy thì Berkshire Hathaway chúng tôi mới có thể thay đổi xu thế suy giảm và tránh để bị công ty đầu tư An Tâm của anh thu vào. May mắn là kết quả bây giờ kiếm được 10 ức!"
“Anh An, tôi rất có thành ý, anh thấy thế nào?” Ron hỏi An Lương một lần nữa về việc có hợp tác hay không.
Tình hình hiện tại chính là hợp tác để đôi bên cùng có lợi!
Còn Albert Lord thì sao?
Ông ta đã hoàn toàn bị lãng quên rồi!
Chương 719: Bữa tiệc thao thiết: Lợi nhuận lên đến mười một chữ số!Ron Klein, Phó chủ tịch cấp cao phụ trách việc đầu tư của Berkshire Hathaway đang thảo luận về các vấn đề đôi bên cùng có lợi với An Lương.
Theo lời đề nghị của Ron, Berkshire Hathaway bọn họ sẽ giảm bớt thời gian chiếm dụng vốn và như vậy thì công ty đầu tư An Tâm cũng sẽ tránh được nhiều rủi ro hơn, quả thực là có lợi cho cả hai bên.
“Ngài Ron, tôi đồng ý với lời đề nghị của ông.” An Lương trả lời trước: “Nhưng tôi có một yêu cầu.”
“Anh cứ nói đi.” Ron đáp lại.
“Công ty đầu tư An Tâm của chúng tôi sẽ công bố với bên ngoài về mối quan hệ hợp tác mà bên chúng tôi đã đạt được với Berkshire Hathaway trong lần chĩa mũi nhọn vào hãng xe hơi Honda.” An Lương nói rõ ràng.
Điều này chính là muốn kéo Berkshire Hathaway xuống nước!
Muốn để cho một mình công ty đầu tư An Tâm gánh vác tất cả sao?
Nghĩ rất hay đấy!
Hiển nhiên Ron cũng biết An Lương đang nghĩ gì, ông ta đáp: "Không thành vấn đề. Sớm hay muộn thì giao dịch giữa chúng ta cũng sẽ bị người khác điều tra, việc song phương hợp tác cũng sẽ bị bại lộ."
“Được!” An Lương đáp lại.
Sau khi song phương nhất trí với hiệp định này, công ty đầu tư An Tâm “tiếp quản” cổ phiếu hãng xe hơi Honda của Berkshire Hathaway, về cơ bản thì hai bên đã giải quyết xong.
Vào lúc 4h30 rạng sáng, khi thị trường chứng khoán Mỹ gần đến giai đoạn cuối thì giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda bất ngờ tăng vọt lên 25,1 đô la Mỹ. Giao dịch giữa công ty đầu tư An Tâm và Berkshire Hathaway đã chính thức hoàn thành.
Giao dịch của hơn 4300 vạn cổ phiếu đã được hoàn thành trong nháy mắt, kéo giá cổ phiếu lên cao.
Một thông tin giao dịch khổng lồ như vậy, làm sao có thể được giấu được người khác?
Trước tiên, Jack của công ty đầu tư Albert Lord liên lạc với Ron nhưng Ron không hề nghe máy. Ông ta đã giải quyết được rồi, sao có thể quan tâm đến sự sống chết của đối phương?
Đây là phố Huaer!
Bên ngoài thì áo mũ chỉnh tề nhưng bên trong mấy ai lại không phải là ác ma ăn thịt người?
Sau khi giao dịch giữa công ty đầu tư An Tâm và Berkshire Hathaway hoàn tất, bọn họ đã nhận được thêm gần 200 vạn cổ phiếu nữa trên thị trường công khai. Lúc này, bọn họ mới rời khỏi thị trường. Bây giờ, cuộc nhắm đến hãng xe hơi Honda đang bước vào giai đoạn thanh toán.
Chưa đầy hai phút sau, Lý Cương đã gửi hết số liệu qua.
Cuối cùng, mức giá cuối cùng của cổ phiếu trước khi công ty đầu tư An Tâm rời sân được ấn định tại 25,1 đô la Mỹ. Bọn họ vào sân với số liệu ban đầu là 44,02 đô la Mỹ, tổng lợi nhuận là 42,98%.
Bởi vì lần này thao tác bán khống cũng như những lợi nhuận trước đó cũng đều được đưa vào cho nên lần này lợi nhuận của thao tác bán khống này đã đạt tới một số liệu kinh khủng là 56,86 ức!
Cuối cùng, tổng tiền vốn của số liệu lên đến 18,915,669,367 nhân dân tệ!
Lợi nhuận vượt quá 89 ức.
Suýt nữa thì đã có tổng lợi nhuận lên đến mười một con số.
Giá vốn khi gia nhập thị trường là 100 ức, khi rời thị trường tổng số doanh thu lên đến 189 ức, ai có thể tưởng tượng được một mức lợi nhuận như vậy chứ?
Cho dù là Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương hay là Tiền Tiểu Cương, bây giờ bọn họ đều đã học được cách nhìn số liệu.
Tiền Tiểu Cương run rẩy nhìn chuỗi các con số đã vượt quá 189 ức, cậu ta đếm đi đếm lại ba lần.
"Mười một chữ số! Đây là mười một chữ số!" Tiền Tiểu Cương sững sờ nói.
Vân Hải Dương vỗ nhẹ vào mặt của mình: "Tôi không nằm mơ chứ?"
Lý Tồn Viễn nhìn An Lương: "Lương ca, thật sự là chúng ta đã kiếm được nhiều lợi nhuận như vậy sao?"
“Kế hoạch của chúng ta có chính xác không?” An Lương hỏi lại.
Lý Tồn Viễn gật đầu một cách chắc chắn.
“Mọi người phối hợp có tốt không?” An Lương tiếp tục hỏi.
Lý Tồn Viễn lại gật đầu.
“Hãng xe hơi Honda có vấn đề không?” An Lương tiếp tục hỏi.
Lý Tồn Viễn vẫn gật đầu.
“Những người khác biết rõ Honda có vấn đề sao?” An Lương chỉ ra điểm mấu chốt.
Lý Tồn Viễn lắc đầu.
“Vậy giao dịch của chúng ta có vấn đề à?” An Lương lại hỏi tiếp.
"Không có!
Lý Tồn Viễn đáp lại.
"Được rồi, các anh em, trước hết mọi người đừng kích động, tiếp theo sẽ còn có nhiều chuyện hơn, đặc biệt là ba người các cậu. Đầu tiên hãy nghĩ đến các thành viên ở ngoài phạm vi và những người không được chọn ở ngoài phạm vi, vào lúc ăn Tết, bọn họ sẽ lấy lòng các cậu như thế nào đây? ”An Lương đùa giỡn nói.
Vân Hải Dương bật cười: "Đột nhiên tôi cảm thấy thật dễ chịu!"
Tiền Tiểu Cương cười xấu xa: "Từ nay về sau tôi sẽ là người dẫn đầu của đám quỷ hỏa!"
Lý Tồn Viễn ép mình phải bình tĩnh lại: "Bây giờ tôi chỉ muốn mua một con ngựa chiến!"
“Máy bay trực thăng của tôi cũng đang được sắp xếp rồi!” Tiền Tiểu Cương ở bên nói: “Tôi muốn mua một chiếc trực thăng hạng sang, dưới 5000 vạn tôi sẽ không nhìn!
Vân Hải Dương hừ một tiếng: "Tôi sẽ mua một chiếc Koenigsegg!"
Lý Tồn Viễn tỏ vẻ buồn nôn: "Tôi khuyên cậu không nên mua! Cái đồ vứt đi này hoàn toàn được làm thủ công, ngay cả bảo trì cũng phải gửi ra nước ngoài, muốn sắp xếp như thế nào thì đều không có. Mỗi năm bảo trì còn phải lo lắng xem nó có phát nổ không, ngoại trừ giá đắt ra thì nó có ích lợi gì?”
“Đi hóng gió!” Vân Hải Dương đáp lại.
Tiền Tiểu Cương ở bên đâm một dao: "Cậu lái Koenigsegg, tôi lái Lamborghini Daniel, chúng ta cùng nhau đi ngoài, cậu có tin rằng tôi sẽ được chào đón hơn không?"
Koenigsegg?
Có bao nhiêu người biết đến nó chứ!
Đặc biệt là các cô gái, trong mắt bọn họ ngoại trừ trâu thì cũng chỉ có ngựa, ngay cả chịu đựng Nike một chút cũng không được, nói gì đến Koenigsegg?
Đúng là không nên mua hàng loạt!
Vân Hải Dương không còn sức nói lại.
“Vậy tôi sẽ mua một chiếc Bugatti!” Vân Hải Dương đổi mục tiêu.
“Vậy còn tạm phù hợp!” Lý Tồn Viễn nói.
Tiền Tiểu Cương cười với vẻ đùa giỡn: "Được rồi! Cậu mua đi, tôi sẽ giúp cậu lái xe. Dù sao thì cậu cũng không muốn bị tai nạn xe hơi, đụng một cái là mất mấy nghìn vạn, cậu không đau lòng sao?"
"Mẹ kiếp! Không mua nữa!" Vân Hải Dương tỏ vẻ buồn nôn: "Tôi sẽ mua một chiếc Porsche secondhand!"
“Đừng, đừng, đừng, Hải Đường, tôi khuyên cậu mua Bugatti, cậu không lái thì ba người chúng tôi giúp cậu lái!” Tiền Tiểu Cương thuyết phục.
“Cút!” Người muốn tiêu diệt đám người này - Vân Hải Dương không còn sức lực để phản bác.
Chương 720: Đại hội chia chiến lợi phẩmAn Lương không thèm để ý đến sự đùa giỡn của Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương. Đứng ở góc độ của anh thì vẫn nên khuyên Vân Hải Dương đừng mua siêu xe, người này thật sự là không được may mắn với siêu xe!
Chiếc xe second hand Porsche 911 Carrera của anh ta đến bây giờ vẫn còn đang bị thương nghiêm trọng, phải trái trước sau chiếc xe đều là vết tích bị cọ xước, rõ ràng là một chiếc Porsche 911 Carrera động lòng người vậy mà lại bị biến thành một chiếc xe tạo cho người ta cảm giác như phế liệu.
Người như vậy còn mua Bugatti làm gì?
Đề nghị mua Volkswagen Passat cùng tập đoàn sản xuất với Bugatti đi!
Khi Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương đang cười đùa thì Lý Cương gọi điện cho An Lương báo cáo.
“Giám đốc An, ngân hàng Công Thương đã chuyển tất cả tiền vào tài khoản của chúng ta rồi, tổng cộng là 189,1 ức, vì tỷ giá hối đoái đã bị tổn thất mất hơn 560 vạn.” Lý Cương báo cáo.
Về số tiền gần 190 ức cũng bị tổn thất khoảng năm sáu trăm vạn vì tỷ giá hối đoái, ngân hàng Công thương quả thật là đã đưa ra điều kiện ưu đãi rồi.
“Không sao, mọi người nghỉ ngơi trước đã, về tiền thưởng thì ngày mai tôi sẽ công bố.” An Lương đáp lại.
“Được ạ, cám ơn giám đốc An.” Lý Cương trả lời đầy cảm kích.
Dựa theo độ hào phóng của An Lương thì tiền thưởng lần này chắc cũng không hề ít!
Sau khi Lý Cương báo cáo xong, An Lương lập tức nói với ba người Lý Tồn Viễn: “Tôi định đi ngủ trước đây, ngày mai gọi tất cả mọi người đến phòng họp của khách sạn quốc tế Vân Cảnh chia chiến lợi phẩm.”
An Lương lại bổ sung thêm: “Tôi sẽ gửi một tin nhắn vào trong nhóm, các cậu cũng gửi tin nhắn cho tất cả mọi người đi.”
“Ok!” Lý Tồn Viễn đáp lại.
Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương cũng thoải mái thể hiện là đồng ý.
Sau khi An Lương vệ sinh đơn giản xong thì liền nằm lên đệm sau đó mới gửi một tin nhắn trong nhóm Phản Bản.
“Thịnh Khánh-Đầu tư An Tâm-An Lương: @all: Mọi người xin chú ý, về việc kết thúc nghiệp vụ của của Honda, chúng ta đã thu được thắng lợi lớn, ba giờ chiều mai tại phòng họp của khách sạn quốc tế Vân Cảnh sẽ tiến hành chia lợi nhuận.”
“Thịnh Khánh-Đầu tư An Tâm-An Lương: Nếu như không đến được thì có thể nhờ người đáng tin đến đại diện.”
“Thịnh Khánh-Đầu tư An Tâm-An Lương: Quan trọng nhất là mọi người hãy chuẩn bị tài khoản ngân hàng, ngày mai sẽ chuyển vào tài khoản! Ngủ trước đây, hẹn gặp vào ngày mai!”
Sau khi An Lương gửi tin nhắn, cả nhóm Phản Bản lập tức náo nhiệt hẳn lên!
Đừng tưởng bây giờ mới năm giờ sáng, những người trong nhóm đều là những người thông minh, tất cả đều đang quan tâm theo dõi sự biến động của thị trường chứng khoán Mỹ.
Dù sao trong thị trưởng cổ phiếu toàn cầu thì động tĩnh của thị trưởng cổ phiếu Mỹ là lớn nhất, lẽ nào lại không đoán ra được kết quả sao?
An Lương không thèm để ý đến sự náo nhiệt ở trong nhóm Phản Bản mà ném di động vào một bên rồi đi ngủ.
Ngày hôm sau.
Ngày mười bảy tháng một, lúc mười giờ sáng, các thành viên vòng ngoài Đế Đô đều lũ lượt đi đến khách sạn quốc tế Vân Cảnh.
Khách sạn quốc tế Vân Cảnh tất nhiên là đã bố trí xong công tác tiếp đãi, phòng họp và nhà hàng ở tầng ba, và các loại phòng nghỉ ngơi đều được mở ra.
Mười hai giờ trưa.
An Lương dẫn theo ba người Lý Tồn Viễn xuất hiện, họ vừa xuất hiện đã được các thành viên vòng ngoài hỏi thăm nhiệt tình, nhưng mọi người vẫn rất có chừng mực chứ không hỏi trực tiếp chuyện lợi nhuận.
Trong nhà hàng của khách sạn quốc tế Vân Cảnh đã chuẩn bị tiệc hải sản rất phong phú, An Lương cầm mic lên nói.
“Chào mọi người, tôi là An Lương, rất vui được gặp mọi người!” An Lương chào hỏi mọi người.
Quần chúng vỗ tay nhiệt tình.
“Chúng tôi vốn định là ba giờ sẽ mở cuộc họp lớn ở phòng họp bên cạnh nhưng tôi vừa nhìn thì thấy hình như tất cả mọi người đều đã đến rồi nhỉ?” An Lương hỏi thăm.
Thật ra Tống Nhân vẫn chưa đến.
Tống Nhân tham gia bằng cách xem trực tuyến.
Dù sao thân phận của Tống Nhân cũng khá nhạy cảm, nếu như anh ta vào nước Hạ chắc chắn sẽ rất rắc rối.
Lý Tồn Viễn ở bên cạnh trả lời: “Đúng vậy, mọi người đều đã đến ký lên bảng danh sách rồi, ký theo nhóm cũng như vậy.”
“Nếu như tất cả đều đã đến rồi thì cuộc họp của chúng ta sẽ bắt đầu trên bàn tiệc luôn đi, để mọi người vừa ăn vừa nghe tôi lảm nhảm mấy câu.”
Tuy là kiếm được tiền cho tất cả mọi người nhưng An Lương lại không hề có thái độ kiêu ngạo vì đã lập công chút nào.
Dù sao kiếm tiền được cho mọi người cũng là chuyện tốt, sao lại phải dùng thái độ chán ghét làm cho việc tốt trở thành việc xấu chứ?
“Đầu tiên chúng tôi sẽ công bố hai số liệu!” An Lương chỉ về ti vi LCD màn hình 85 inch rồi nói: “Những người phía sau không cần phải gấp, ngài Lý Tồn Viễn sẽ nhắn mọi thông tin vào trong nhóm.”
Lý Tồn Viễn nhắc lại: “Mọi người yên tâm, tôi sẽ chuyển tin nhắn.”
Ti vi LCD tám mươi lăm inch hiển thị hai số liệu là:
18,915,669,367 tệ.
18,910,000,000 tệ.
Lý Tồn Viễn gửi hai số liệu này vào trong nhóm để tất cả mọi người có thể nhìn thấy.
“Số liệu thứ nhất là con số trên sổ sách của chúng tôi, số thứ hai là số sau khi trải qua đổi tỷ giá ngoại hối, khoản tiền này toàn bộ đã nằm trong tài khoản của công ty đầu tư An Tâm.” An Lương giải thích.
Mọi người vỗ tay nhiệt tình.
Còn về hải sản mĩ vị trên bàn thì vẫn chưa có người nào động đến.
Lúc này mọi người đều quan tâm đến tiền vào tài khoản chứ ai thèm ăn hải sản nữa?
Chờ lúc sau chia tiền xong thì muốn ăn gì mà chẳng được.
“Trước khi chia tiền, đầu tiên phải cám ơn mọi người đã tin tưởng công ty đầu tư An Tâm của chúng tôi. Nếu như không được mọi người tin tưởng đã giao cho công ty đầu tư An Tâm của chúng tôi 100 ức tiền vốn thì kế hoạch lần này của chúng tôi chắc chắn sẽ không thể thành công!” An Lương ám chỉ nhóm Ảnh Tử.
Nếu như công ty đầu tư An Tâm không tập trung vào quản lý vốn thì e là cũng sẽ có kết quả như nhóm Ảnh Tử.
Mọi người đều cười, họ đều đã nghe hiểu ám chỉ của An Lương.
Nhóm Ảnh Tử đã trở thành câu chuyện cười của cả Đế Đô rồi!