Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 411 - Chương 4552 - Bờ Biển Bên Kia: Tập Đoàn Doanh Nghiệp.

Chương 4552 - Bờ biển bên kia: Tập đoàn doanh nghiệp.
Chương 4552 - Bờ biển bên kia: Tập đoàn doanh nghiệp.

An Lương đưa trà bưởi ở nhiệt độ phòng cho Ninh Nhược Sương, còn anh tự mình đi lấy nước cam.

Nước cam của QueenTea cũng rất đặc biệt, phải kể đến việc sử dụng phương pháp đo đường không tổn hại bằng tia hồng ngoại ngay từ khi chọn cam, để chọn ra những trái cam có hàm lượng đường cao hơn.

“Thấy thế nào?” An Lương lại nhìn Vân Hi Nguyệt, bảo Vân Hi Nguyệt bình luận.

Vân Hi Nguyệt nhấp một ngụm dâu tuyết, cô ấy lại cẩn thận thưởng thức thêm lần nữa/

Ước chừng 10 giây sau, Vân Hi Nguyệt thở dài nói: “Đúng như Vân Hinh nói, trà hoa quả này thật sự rất ngon!”

Vân Hinh đang cầm ống hút, uống từng ngụm, không thể dừng lại.

“Tôi cũng phát hiện ra một vài điểm khác biệt giữa nó và Hắc Trà.” Vân Hi Nguyệt bổ sung.

“Đầu tiên là sự khác biệt về những miếng dâu. Mặc dù Hắc Trà cũng sử dụng dâu tươi, nhưng tôi có thể thấy rõ chất lượng dâu của Hắc Trà không đồng đều. Có miếng dâu rất chua, có miếng dâu lại có vị rất nhạt, cũng có một số rất ngọt, có điều không được nhiều.” Vân Hi Nguyệt giải thích.

“Thứ hai là sự khác biệt ở chính những miếng dâu đó. Miếng dâu của Hắc Trà không thể hút trực tiếp bằng ống hút, nhưng những miếng dâu của QueenTea dường như có thể hút bằng ống hút. Đây hẳn là điểm đặc biệt của QueenTea đúng không?” Vân Hi Nguyệt bổ sung.

“Cuối cùng là độ ngọt. Vị ngọt của Hắc Trà có thể cảm nhận rõ như đường hóa học, nhưng vị ngọt của QueenTea lại rất tự nhiên, cứ như vị ngọt của dâu vậy. Từng miếng dâu đều vô cùng ngọt.” Vân Hi Nguyệt bổ sung.

An Lương mỉm cười trả lời: “Chị Hi Nguyệt quan sát rất tỉ mỉ. Cho dù đó là kích thước phù hợp của những miếng dâu, hay vị ngọt tự nhiên, và cả vị ngọt của từng miếng dâu, những điều này quả thực là những điểm đặc biệt của QueenTea.”

“Chị Hi Nguyệt chắc cũng biết rằng phần cuối của cuống dâu tây ngọt hơn và phần dưới cùng của cuống lá nhạt hơn, phải không?” An Lương hỏi ngược lại.

Vân Hi Nguyệt gật đầu, cô ấy đã từng thấy một màn tỏ tình tương tự trong một đoạn video ngắn, cô gái ăn phần ngọn dâu tây, bạn trai ăn phần dâu tây còn sót lại.

“Không lẽ QueenTea chỉ chọn ngọn dâu tây?” Vân Hi Nguyệt kinh ngạc.

An Lương mỉm cười gật đầu: “Phần còn lại của dâu tây sẽ không bị lãng phí. Chúng sẽ được thu gom và làm thành bánh ngọt và bánh quy, sau đó quyên góp cho trại trẻ mồ côi.”

Vân Hi Nguyệt khẽ gật đầu, trong lòng cô lại cảm thấy kinh ngạc, QueenTea đang âm thầm làm việc thiện mà người tiêu dùng không nhìn thấy sao?

Chuyện này đúng là một mũi tên trúng hai đích!

Một mặt, nó quan tâm đến trải nghiệm hương vị của khách hàng, mặt khác, nó không lãng phí nguyên liệu để làm việc thiện.

“Không có gì lạ khi nó đắt như vậy!” Vân Hi Nguyệt thở dài.

Đã gần 5 giờ chiều, Vân Hi Nguyệt và đứa trẻ nghịch ngợm Vân Hinh đã uống hết trà sữa của QueenTea. Vân Hinh thậm chí còn gọi một ly khác, nhưng Vân Hi Nguyệt đã ngăn lại.

“An Lương, cảm ơn hôm nay đã tìm lớp huấn luyện khiêu cvu4 cho chúng tôi, chúng tôi phải về nhà tôi, tối nay cần phải ăn cơm với người nhà.” Vân Hi Nguyệt bày tỏ lời từ biệt.

An Lương khẽ gật đầu: “Được rồi, chị Hi Nguyệt. À mà món quà tôi tặng cho Vân Hinh chắc cũng đã đến nhà của gia đình họ Vân, tôi đã nhờ Hải Dương ký nhận giúp.”

“Ừm, cảm ơn.” Vân Hi Nguyệt rất lịch sự.

Vân Hinh cũng lịch sự bày tỏ lòng biết ơn của mình: “Cám ơn anh An.”

“Anh An, khi nào anh lại đến chơi với em?” Vân Hinh hỏi với giọng tràn đầy sự mong đợi.

An Lương suy nghĩ một lúc, rồi đáp: “Ngày mai em có học khiêu vũ không? Nhảy xong anh dẫn em đi uống trà sữa, được không?”

“Vâng ạ, vâng ạ!” Vân Hinh vui vẻ đáp lại.

Vân Hi Nguyệt ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm xúc rối loạn. Rõ ràng cô cố ý tránh né An Lương, kết quả bây giờ lại phát sinh quan hệ, điều này quả thực khiến trong lòng của Vân Hi Nguyệt dấy lên một đợt sóng trào.

An Lương xoa tóc Vân Hinh: “Này nhóc, khi nào em trở về thì nhớ tìm cậu Hải Dương để đòi quà đi nhé. Anh tặng quà cho em, cậu Hải Dương đã ký nhận giúp rồi đấy, nhớ chưa?”

“Nhớ rồi ạ!” Vân Hinh trả lời một cách mong đợi.

An Lương đưa Vân Hi Nguyệt và Vân Hinh đến lối vào của trung tâm mua sắm SKP, anh không tiễn họ đến bến đậu hàng không trên sân thượng của trung tâm mua sắp.

“Sương Sương, chúng ta về chung cư quốc tế Vân Cảnh trước nhé?” An Lương quay đầu nhìn Ninh Nhược Sương, đưa ra lời mời.

Ninh Nhược Sương đỏ mặt, cô đương nhiên nghe ra được ẩn ý của An Lương.

Mặc dù Ninh Nhược Sương có vẻ ngoài là một cô gái lạnh lùng, nhưng cô ấy thực sự đã bị An Lương làm cho tan chảy từ lâu. Giống như Trần Tư Vũ, cũng là một tay đua lão luyện trên đường cao tốc.

Hai người trở về chung cư quốc tế Vân Cảnh trên chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, sau đó tắm rửa thay quần áo, bắt đầu trò chơi liên minh hàng đôi.

An Lương đương nhiên là xạ thủ, Ninh Nhược Sương đương nhiên chọn vị trí hỗ trợ. Hơn nửa giờ sau, An Lương thành công xuất kích, hai người nghỉ ngơi một hồi, lại tắm rửa thay quần áo. Ninh Nhược Sương rúc vào lòng An Lương, lặng lẽ cảm nhận chút hơi ấm còn sót lại.

An Lương cầm điện thoại lên kiểm tra tin nhắn thông báo do hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ gửi đến. Do vừa rồi An Lương đang chơi liên minh, độ ưu tiên của tin nhắn thông báo không cao nên An Lương bỏ qua.

An Lương cầm lấy điện thoại, mở màn hình lên, liền nhận được tin nhắn của Dương Tư Quá.

‘Dương Tư Quá: Tổng giám đốc An, chúng ta nhận được một lời mời hợp tác đến từ bờ biển bên kia.’

‘Dương Tư Quá: [Yêu cầu hợp tác từ tập đoàn doanh nghiệp nước Mỹ]’

‘Dương Tư Quá: Sau khi nhận được kế hoạch yêu cầu hợp tác này, tôi lập tức điều tra các thông tin liên quan của tập đoàn doanh nghiệp.’

‘Dương Tư Quá: [Thông tin tập đoàn doanh nghiệp]’

‘Dương Tư Quá: Tổng giám đốc An, đọc xong xin hãy trả lời tin nhắn.’

Bình Luận (0)
Comment