Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 410 - Chương 4551 - Áp Lực Càng Thấp?

Chương 4551 - Áp lực càng thấp?
Chương 4551 - Áp lực càng thấp?

Tuy nhiên, sau khi An Lương phát triển thành một cây cao chót vót, vì mối quan hệ giữa An Lương và Vân Hải Dương, Vân Hi Nguyệt hiện đã bị hạn chế lại. Bởi vì Vân Hi Nguyệt cần phải cân nhắc, nếu như cô thực sự có mối quan hệ với An Lương, vậy Vân Hải Dương phải đối mặt như thế nào đây?

Quan trọng hơn, hiện tại An Lương đang công khai yêu đương với Triệu Uyển Hề. Nếu như cô xen chân vào mối quan hệ này, liệu có ảnh hướng đến tình hình của gia tộc họ Vân trong giới Đế Đô không, thậm chí có khi nào còn phá vỡ sự hợp tác giữa gia tộc họ Vân với An Lương?

Đây hẳn là cảm giác thân bất do kỷ, phải không?

Trong khoang ngồi của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, Vân Hinh cầm điện thoại di động của An Lương lên. Sau khi lựa chọn một hồi, cuối cùng cô bé chọn món dâu tuyết có giá 328 tệ.

“Anh An, em muốn uống dâu tây.” Vân Hinh vừa nói chuyện vừa đưa điện thoại cho An Lương.

“Được thôi.” An Lương gật đầu, cầm lấy điện thoại và đưa cho Vân Hi Nguyệt, “Chị Hi Nguyệt, chị muốn uống gì?”

Vân Hi Nguyệt cầm điện thoại lên kiểm tra, lông mày hơi cau lại: “Quả nhiên là quán trà sữa này!”

“Chị Hi Nguyệt biết quán trà sữa này à?” An Lương thuận miệng hỏi.

“Ừm, gần đây quán trà sữa này rất nổi tiếng, trong giới trà sữa được mệnh danh là Hermès. Dù là giá cả hay là hương vị, đều làm rất tốt.” Vân Hi Nguyệt đáp.

An Lương mỉm cười, QueenTea quả thực rất có tiếng tăm ở Đế Đô. Thậm chí cũng vô cùng nổi tiếng trên mạng xã hội, dù là Xiaohongshu hay là những ứng dụng video ngắn, đều có bóng dáng của QueenTea.

Vân Hi Nguyệt nhìn quanh danh sách đồ uống trong thực đơn đặt hàng của ứng dụng mini QueenTea, cuối cùng cô ấy chọn món dâu tuyết giống Vân Hinh, có vẻ như cô ấy cũng thích dâu tây?

“Sương Sương, em uống cái gì?” An Lương hỏi.

“Dạo này em hơi mập, em muốn uống trà bưởi, ghi chú thêm là không cho thêm đường.” Ninh Nhược Sương đáp.

An Lương lập tức sử dụng hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” để xem dữ liệu của Ninh Nhược Sương. An Lương phát hiện cân nặng của Ninh Nhược Sương chỉ tăng có 0,7 cân, cô gái lạnh lùng này hình như quá khắt khe với bản thân nhỉ?

“Được.” An Lương gọi trà bưởi cho Ninh Nhược Sương, giá của món này khá rẻ, chỉ cần 128 tệ.

An Lương thì vẫn gọi món nước cam, đây chính là lựa chọn cơ bản không thay đổi của An Lương. An Lương đặt hàng và chọn lấy tại cửa hàng, đồng thời nhắn thêm lưu ý rằng sẽ mất nửa giờ để đến cửa hàng.

Trên đường ngồi trong chiếc mô tô phiên bản nhiều chỗ ngồi, An Lương tình cờ hỏi: “Chị Hi Nguyệt, còn khoảng nửa năm nữa là Vân Hinh sẽ vào lớp một, đúng không?”

Vân Hi Nguyệt trả lời với giọng khẳng định: “Ừ, cho nên bây giờ bọn chị mới quay về lại Đế Đô, dự định sẽ cho Vân Hinh học lớp một ở Đế Đô.”

Vân Hinh có chút chán nản, cô bé thì thầm: “Con không thích bên này, con thích Thịnh Khánh.”

Vân Hi Nguyệt phớt lờ Vân Hinh.

An Lương trả lời: “Nhóc con, môi trường học tập bên này tốt hơn nhiều, áp lực học hành cũng ít, em quả thực muốn đi Thịnh Khánh sao?”

“Hả?” Vân Hinh hoàn toàn không hiểu ý của An Lương.

An Lương nói theo cách khác: “Nếu em đi học ở đây, em không cần phải làm bài tập quá nhiều, điểm có thấp hơn một chút trong kỳ thi cũng không thành vấn đề.”

“Thật sao?” Vân Hinh vội vàng hỏi.

“Tất nhiên là thật.” An Lương trả lời với giọng khẳng định.

Vân Hi Nguyệt ngồi bên cạnh, cô im lặng, bởi vì cô ấy biết rằng An Lương đang nói dối. Thực tế thì hoàn toàn ngược lại!

Tài nguyên giáo dục ở Đế Đô quả thực tốt hơn ở Thịnh Khánh, nhưng môi trường giảng dạy ở Đế Đô phức tạp hơn. Trẻ em đều bị cuốn vào áp lực cạnh tranh ở Đế Đô từ lúc nhỏ cho đến khi tốt nghiệp đại học.

Nhưng đối với Vân Hinh mà nói, con bé không cần phải chịu áp lực như vậy. Con bé đã ở đích đến, con bé cần phải nỗ lực ở những lĩnh vực khác, chẳng hạn như học khiêu vũ, để tạo dựng hình ảnh cá nhân tốt hơn.

Một ví dụ khác là thiết lập tam quan đúng đắn, tránh suy nghĩ cực đoan và trở thành một cô gái rắc rối với những ý tưởng kỳ lạ. Nói cho cùng, An Lương cũng không hẳn là lừa Vân Hinh.

“Vậy thì tốt quá. Tự nhên em lại thích nơi này, em muốn học ở nơi này.” Thái độ của Vân Hinh thay đổi quá nhanh!

An Lương không nhịn được cười, bắt đầu ha ha... Ninh Nhược Sương cũng cười.

Nửa tiếng đồng hồ sau, mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi hạ cánh xuống bãi đậu xe tạm thời bên ngoài cửa hàng QueenTea ở chung cư Hoa Mậu, An Lương đưa Vân Hinh bước xuống mô tô bay, theo sau là Ninh Nhược Sương và Vân Hi Nguyệt.

Tại lối vào của cửa hàng QueenTea ở chung cư Hoa Mậu, An Lương chào Đàm Yến: “Quản lý Đàm, đơn hàng tự đến lấy của chúng tôi đã sẵn sàng chưa?”

“Vừa mới làm xong được khoảng 5 phút, hiện đang là khoảng thời gian hương vị ngon nhất. Tổng giám đốc An muốn uống luôn hay là gói lại mang đi?” Đàm Yến lập tức đáp, trong lòng thầm đoán thân phận của Vân Hinh. Nhưng cô ấy rất sáng suốt, hiển nhiên không thể nào lại đi hỏi thân phận của Vân Hinh được.

“Nhóc con, em muốn uống luôn bây giờ không?” An Lương hỏi Vân Hinh.

Vân Hinh trả lời với giọng khẳng định: “Em muốn uống ngay bây giờ.”

“Toàn bộ đều uống liền.” An Lương dặn dò.

“Đợi một chút.” Đàm Yến đáp lại, sau đó đặt ống hút vào từng cốc trà sữa mà An Lương gọi, rồi dọn lên khay.

An Lương đưa cho Vân Hinh ly trà dâu ở nhiệt độ bình thường, đứa trẻ nghịch ngợm Vân Hinh lập tức hút một ngụm to.

“Ngon quá!” Vân Hinh nheo mắt và khen ngợi.

An Lương đưa một ly dâu tuyết khác ở nhiệt độ thường cho Vân Hi Nguyệt: “Chị Hi Nguyệt, thử đi.”

Vân Hi Nguyệt cũng uống một hớp lớn, cẩn thận nếm thử mùi vị, cô phát hiện thêm nhiều chi tiết, chẳng hạn như hút những miếng dâu tây rất suôn sẻ, mỗi miếng dâu tây đều rất ngọt, hương dâu nồng đậm.

Bình Luận (0)
Comment