Trong hoàn cảnh như vậy, tâm trí im lặng vốn có của Vân Hi Nguyệt đã hồi sinh trở lại. Nếu như Triệu Uyển Hề có thể chấp nhận Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và Tống Thiến, vậy tại sao không thể chấp nhận nhiều hơn?
Ngoài ra, Vân Hi Nguyệt có biết An Lương có bạn gái ở Thịnh Khánh, cô ấy nghĩ Triệu Uyển Hề chắc cũng biết về chuyện này.
Vân Hi Nguyệt ít liên hệ với Triệu Uyển Hề, nhưng Vân Hi Nguyệt biết Triệu Uyển Hề rất thông minh. Vì vậy Vân Hi Nguyệt đánh giá rằng Triệu Uyển Hề chắc cũng biết về việc ở Thịnh Khánh của An Lương.
Nếu Triệu Uyển Hề không tách khỏi An Lương, điều đó có nghĩa là cô cũng có cơ hội, nhỉ?
An Lương gửi tin nhắn trong nhóm anh em Đế Đô.
‘An Lương: @Mọi người, các anh em, tối nay mọi người có thời gian không, ăn chung với nhau đi.’
‘Lý Tồn Viễn: Tôi có thời gian.’
‘Vân Hải Dương: Không thành vấn đề.’
‘Tiền Tiểu Cương: Được!’
‘Tiền Tiểu Cương: Mấy giờ, ăn ở đâu?’
‘Tiền Tiểu Cương: Có cần dẫn bạn gái theo không?’
‘An Lương: 7 giờ tối, quán lẩu tại khách sạn Thịnh Khánh của đường số 3 phía Bắc.’
‘An Lương: Còn chuyện có dẫn bạn gái theo không thì tùy mọi người quyết định.’
‘An Lương: Những người tham gia tối nay bao gồm Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương, Tống Thiến, chị họ của Vân Hải Dương - Vân Hi Nguyệt, và cháu gái nhỏ Vân Hinh.’
‘Vân Hải Dương: ... ‘
‘Vân Hải Dương: Con nhóc Vân Hinh đó cũng đi à?’
‘An Lương: Nguyên nhân chính là Vân Hinh muốn ăn lẩu.’
‘Vân Hải Dương: Vậy thì chúng ta thê thảm rồi, con nhóc đó ăn lẩu rất ồn ào!’
‘Vân Hải Dương: Tôi sẽ liên hệ với Tiểu Ngư và Lý Thiến để hỏi ý kiến của bọn họ.’
Tình cảm vướng mắc giữa Vân Hải Dương, Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến thực sự không thể tách rời. Ngay cả khi Hồ Tiểu Ngư quyết định từ bỏ Vân Hải Dương trước đó, hai người họ lại tiếp tục vướng vào nhau trong nháy mắt.
Chuyện này đối với người ngoài có vẻ hơi lộn xộn và khó hiểu, nhưng đối với bản thân họ mà nói, có lẽ đó là tình cảm của họ chăng?
‘Tiền Tiểu Cương: Vậy tôi cũng sẽ dẫn Hạ Thi Hàm và Hoàng Bội Lôi theo.’
‘Lý Tồn Nguyên: ...’
‘Lý Tồn Viễn: Tôi nghi ngờ mấy cậu đang cố ý ghẹo tôi!’
Trong số bốn anh em ở Đế Đô, hiện tại chỉ có Lý Tồn Viễn là độc thân. Mặc dù trên lý thuyết Vân Hải Dương cũng độc thân, nhưng trên thực tế Vân Hải Dương, Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến có mối quan hệ rất sâu sắc.
‘Lý Tồn Viễn: Quên đi, tôi sẽ đến một mình.’
‘Lý Tồn Viễn: An Lương, hôm nay tôi đến đây để nhờ cậu một chuyện.’
‘An Lương: Có chuyện gì?’
‘Lý Tồn Viễn: Xin chị dâu giới thiệu bạn gái cho tôi.’
‘An Lương: Vấn đề nhỏ!’
‘An Lương: Tư Vũ và Thiến Thiến có khá nhiều chị em tốt trong trường.’
‘An Lương: Trong trường học của Sương Sương thì còn nhiều em gái xinh đẹp dáng chuẩn hơn nữa, để tôi sắp xếp cho cậu!’
‘Lý Tồn Viễn: Vậy thì tốt quá!’
‘Lý Tồn Viễn: An Lương, chuyện này tôi giao cho cậu.’
‘An Lương: Yên tâm đi, người anh em của tôi!’
Thực ra An Lương biết rằng Lý Tồn Viễn đang nói đùa, dựa theo điều kiện của Lý Tồn Viễn, cậu ta muốn thoát độc thân chẳng phải chỉ vài phút là xong hay sao?
Chỉ là Lý Tồn Viễn không hài lòng mà thôi.
Lý Tồn Viễn cũng muốn học cách trở thành một người đàn ông tốt, nhưng Lý Tồn Viễn học không tốt, và cậu ta vẫn chưa bắt đầu con đường trở thành một người đàn ông tốt. An Lương vừa mới hẹn gặp với ba người anh em ở Đế Đô thì nhận được tin nhắn từ Triệu Uyển Hề.
‘Triệu Uyển Hề: Trong bữa lẩu tối nay, chị Tử Câm cũng muốn tham gia.’
‘An Lương: Chị ấy cũng muốn tới à?’
‘Triệu Uyển Hề: Vừa rồi, khi Thiến Thiến gửi tin nhắn cho em, em đang ở cùng với chị Tử Câm. Em đã hẹn với chị Tử Câm cùng ăn tối, nên đương nhiên phải dẫn theo chị Tử Câm.’
An Lương nói trước về các thành viên sẽ tham gia vào bữa tối, sau đó gửi thêm tin nhắn.
‘An Lương: Không sao, dù sao cũng là người quen.’
‘Triệu Uyển Hề: ừm, thực ra chị Tử Câm và chị Hi Nguyệt cũng quen biết nhau, hơn nữa hoàn cảnh của bọn họ cũng khá giống nhau, nên chắc sẽ có đề tài nói thôi.’
‘An Lương: Em đang nhắc nhở anh phải không?’
‘Triệu Uyển Hề: [Trợn mắt]‘
‘Triệu Uyển Hề: Em thấy anh đang chột dạ thì có!’
‘An Lương: Hay lắm!’
‘An Lương: Xem tối nay anh xử em thế nào!’
‘Triệu Uyển Hề: Anh nghĩ rằng em sợ anh sao?’
‘An Lương: Ha ha, từ khi nào mà em đã biết cứng miệng vậy?’
Nếu như Hồ Ly Tinh nhỏ bảo không sợ An Lương, An Lương sẽ tin là thật. Vì mặc dù Hồ Ly Tinh nhỏ trăm trận trăm thua, nhưng Hồ Ly Tinh nhỏ chưa bao giờ chịu thua, nên cô ấy có thể chiến đấu cả trăm trận, dù cả trăm trận đó đều thua.
Nhưng Triệu Uyển Hề thì thôi!
Triệu Uyển Hề chỉ có thể chiến đấu một lần, sau đó lập tức đầu hàng, rồi bán đứng các chị em của mình để đối phó với An Lương. Cho nên, khi Triệu Uyển Hề nói cô không sợ An Lương, đây hoàn toàn là chỉ là cứng miệng mà thôi.
Lúc đó đã gần 7 giờ tối.
An Lương đưa Tống Thiến, cũng như Vân Hi Nguyệt và Vân Hinh đến căn phòng sang trọng trong khách sạn Thịnh Khánh.
Bên trong căn phòng lớn được bố trí bàn tròn, phía trước mỗi ghế đều có khu vực bếp từ để đặt những chiếc nồi nhỏ có đáy, điều này nhằm chăm sóc từng khách hàng để họ có thể nấu lẩu một cách tao nhã.
Bằng không, nếu chỉ đặt một cái nồi lẩu lớn ở giữa bàn tròn, vậy thì ăn lẩu kiểu gì?
Không thể nào lại đứng lên đâu nhỉ? Không lịch sự chút nào!
Loại lẩu nhỏ dành cho mỗi người này sang trọng hơn rất nhiều. Điều duy nhất cần chú ý là Vân Hinh, cho nên An Lương đã trực tiếp gọi điện cho quản lý cửa hàng để sắp xếp nhân viên phục vụ giúp Vân Hinh đun nồi lẩu.
Một yêu cầu nhỏ như vậy chắc chắn có thể được đáp ứng!
18 giờ 58 phút, tất cả mọi người đã đến phòng riêng. Vân Hinh bắt đầu gọi đồ ăn, cô bé rất thích gọi món, vì như vậy cô bé có thể gọi những món mà mình thích.