An Lương dán cho Lý Tịch Nhan trước, anh đã chấm một mảnh giấy vào một cốc nước lọc rồi dán ở giữa trán Lý Tịch Nhan, trông như dán bùa chú vậy, làm Lý Tịch Nhan yêu kiều phải lườm anh một cái.
An Lương không hề nao núng, sau khi anh dán xong thì nhìn về phía Lưu Linh.
Sắc mặt Lưu Linh ửng đỏ, bà ấy đáp lại: “Đã đánh cuộc thì phải chịu thua. Ván thứ nhất là để cho cháu, chờ một lát tới ván thứ hai, chúng ta sẽ thắng lại!”
“Vậy thì cảm ơn dì!” An Lương cười đáp lại, sau đó chấm giấy ăn vào một chút nước rồi dán lên trên trán Lưu Linh, khi chờ tờ giấy dính lên, An Lương không thể tránh khỏi đụng chạm vào mặt và trán Lưu Linh.
Cái trán bóng loáng, cảm xúc co dãn và dung nhan vô cùng tương tự với Lý Tịch Nhan khiến anh nảy sinh ảo giác thời gian như quay ngược lại, tựa như vẫn còn đang dán giấy cho Lý Tịch Nhan vậy.
Ván thứ hai bắt đầu, Lý Tịch Nhan là địa chủ, cô ấy không chút do dự hô địa chủ nhưng bị An Lương lật tẩy, lại một lần nữa bị dán hai mảnh giấy.
Ván thứ ba, An Lương lại là địa chủ, lần này vận may của An Lương không tồi, trực tiếp đánh ra hai bài bom.
“Tịch Nhan, của em là năm mảnh giấy nhé!” An Lương trêu chọc, anh dán hai mảnh giấy lên cằm Lý Tịch Nhan, từ đó mô phỏng dáng vẻ chòm râu.
Lý Tịch Nhan nói thêm vào: “Chúng ta kết toán hai mươi mảnh giấy một lần, sao không phải mỗi một lần kết toán là hai mươi cái hít đất nhỉ?”
“Em có chắc chắn muốn thêm cược không?” An Lương kinh ngạc.
“Thêm!” Lý Tịch Nhan trả lời.
An Lương lại nhìn về phía Lưu Linh: “Dì à, dì thực sự muốn thêm cược sao?”
“Với dì mà nói thì hai mươi cái hít đất vẫn rất nhẹ nhàng.” Lưu Linh đáp lại.
An Lương bỗng nhiên nghĩ tới tư thế ‘con bọ cạp’ và plank mà Lưu Linh thực hiện khi tập yoga, như thế thì đối với Lưu Linh, hít đất cũng quá nhẹ nhàng nhỉ?
Người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm này là bậc thầy yoga!
“Được rồi!” An Lương lại dán giấy cho Lưu Linh, lần này vẫn là cảm giác như lần trước.
Lý Tịch Nhan lại là địa chủ ở ván mới, tất cả bài của An Lương trong ván này đều là chuỗi số. Dù anh có năng lực dự cảm gặp phải nguy hiểm thì cũng không có khả năng chống đỡ, cho dù lựa chọn cái gì thì tất cả cũng là bi kịch, hiện tại còn có thể làm gì đây?
Ván này, bài của Lý Tịch Nhan là tốt nhất, cô trực tiếp đánh ra ba bom trong một lần!
“Thế nào?” Lý Tịch Nhan hắng giọng nói.
An Lương không đả kích tính tích cực của cô ấy, dựa theo bài ba bom mà Lý Tịch Nhan vừa mới đánh ra, tình huống này đại khái có nhắm mắt cũng không thua được nhỉ?
“Tới tới tới, cho em dán!” An Lương đáp lại.
Lý Tịch Nhan dán toàn bộ bốn mảnh giấy dán ở trên cằm An Lương, hiển nhiên là trả thù chuyện An Lương dán cằm cô ấy lúc trước.
Tuy rằng An Lương có khả năng dự cảm được nguy hiểm thì theo trình tự của ván bài, vẫn tồn tại các loại tình huống lật xe, dù sao loại đấu địa chủ này cũng tồn tại thần bài.
Sợ rằng cho người khác xem trước bài mà khi đối mặt với thiên bài, họ có thể đánh tốt được không?
Gần tới 5 giờ, Lý Tịch Nhan đã làm hai lần hít đất, lần này vẫn sửa lại quy tắc trừng phạt lần nữa, cho phép phe chiến thắng gỡ xuống từng mảnh giấy tương ứng.
Nếu không thì Lý Tịch Nhan phải hít đất ít nhất bốn lần!
Lại kết thúc một ván, địa chủ An Lương đạt được thắng lợi, về cơ bản thì An Lương chỉ bị Lý Tịch Nhan dán giấy một lần lúc trước thôi.
Lý Tịch Nhan đứng dậy nói: “Chờ chút, em vào phòng vệ sinh một lát.”
“Ừ.” An Lương lên tiếng.
Khi Lý Tịch Nhan đi vào phòng vệ sinh, An Lương lại dán giấy cho Lưu Linh.
Lý Tịch Nhan nhanh chóng trở về, cô ấy nhìn thời gian rồi nói: “Chúng ta chơi thêm một tiếng nữa nhé?”
An Lương đồng ý nói: “Được.”
Rốt cuộc cũng gần tới lúc kết thúc, vận khí của An Lương cũng không tốt lắm, từ sau lần anh làm địa chủ đã liên tục bị Lý Tịch Nhan ăn ba lần với ba bom rồi, quả thực có mỗi nhịp điệu đó.
Ba lần địa chủ thì thua ba bom, có nghĩa phải thêm 24 mảnh giấy, trên mặt anh đã có bốn mảnh, vượt qua giới hạn hai mươi mảnh thì trực tiếp bị nổ kho, phải làm hai mươi cái hít đất.
Lý Tịch Nhan nói lầm bầm: “Cuối cùng thì anh cũng thua!”
An Lương không tìm cớ, vận khí Lý Tịch Nhan xác thực rất tốt, anh nhanh chóng thực hiện hít đất, chỉ là đối với anh mà nói, hít đất cũng không được tốt lắm thì phải?
Dù sao cũng phải tìm hiểu một chút về chuyên gia có cấp bậc nhà nghề chiến đấu trong nửa giờ chứ?
Ở thời điểm thực hiện hít đất, trong lòng An Lương yên lặng nghĩ về thị trường giao dịch vàng quốc tế, dựa theo tin tức anh thu được, thì giá vàng trong vòng một tháng đã tăng vọt lên 30%.
Nếu giá vàng có thể tăng vọt thì trong lúc này có phải sẽ sụt giảm đột ngột không? Mặc dù phía nhà nước không có cách thao túng nhưng họ thật sự có ảnh hướng nhất định tới giá vàng!
Không may xuất hiện kết cục giống như thua liên tục ba lần với ba bom thì sao?
Chương 799: Hai người chịu nổi không?An Lương làm xong hai mươi cái hít đất trong nhà Lý Tịch Nhan, anh nhìn đồng hồ thấy thời gian đã gần tới sáu giờ thì dò hỏi: “Hai người đói bụng không?”
“Không đói!” Lý Tịch Nhan phủ định lại.
Lưu Linh cũng phủ định theo: “Vẫn chưa đói.”
An Lương cũng không đói, gần hai giờ bọn họ mới ăn cơm trưa xong.
“Còn muốn chơi tiếp không?” An Lương dò hỏi.
Lý Tịch Nhan trực tiếp cự tuyệt: “Không chơi!”
Cô gái bạo chúa này rõ ràng chỉ muốn An Lương hít đất một lần rồi kết thúc.
An Lương gật đầu tán thành: “Được rồi, vậy chúng ta không chơi nữa, muốn ra ngoài đi dạo không?”
An Lương nói tiếp: “Cả một buổi trưa ở trong điều hòa, anh cảm thấy hơi ngột ngạt.”
“Không đi đâu, đánh bài cả buổi trưa, em mệt lắm.” Lý Tịch Nhan đáp lại, cô ấy lại nói tiếp: “Quả thật có chút bí bách, điều hòa chỉ có điểm này là không tốt.” An Lương ở một bên nói: “Nếu chúng ta ở chỗ ấm áp cộng thêm Hệ Thống thông gió, thật ra sẽ không cảm thấy bí hơi đâu.”
“Nhà em không có!” Lý Tịch Nhan đáp lại.
"Cục cưng, lúc trước em không muốn lì xì năm mới, hay anh tặng em một món quà năm mới!” An Lương giải thích rõ.
Lý Tịch Nhan liếc nhìn Lưu Linh đang thu thảm tập yoga, cô ấy trừng An Lương một cái, ý bảo An Lương không cần kiêu ngạo như thế.
“Anh đã tặng rất nhiều quà mừng năm mới rồi!” Lý Tịch Nhan đáp.
“Lại đưa thêm một phần!” An Lương thương lượng.
“Anh lại muốn đưa cái gì đấy?” Lý Tịch Nhan tò mò.
“Ngày mai em sẽ biết, anh đi nấu cơm trước.” An Lương đáp lại, tất nhiên là anh muốn tặng cho Lý Tịch Nhan một căn hộ.
Cho dù là Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương hay Dương Mậu Di, tất cả các cô đều được An Lương tặng nhà, tuy rằng Lý Tịch Nhan chưa chân chính trở thành người phụ nữ của An Lương, nhưng chuyện này không phải sớm hay muộn sẽ thành sao? Cho nên An Lương mới chuẩn bị tặng trước cho Lý Tịch Nhan một căn hộ!
Không!
Nói đúng ra, An Lương đang lấy Lý Tịch Nhan làm cái cớ, để tặng cho Lưu Linh một căn hộ, từ đó sẽ tiện cho việc nói chuyện sau này.
Dù sao phần lớn thời gian trong một năm của Lý Tịch Nhan đều ở Đế Đô học tập.
Chập tối, lúc gần 6 rưỡi, An Lương nhanh chóng bưng ra món súp gà hoa sâm đã nấu xong, sau đó ba người tuy không quá đói nhưng cũng ăn hết súp gà, trong đó Lương ca là chủ lực.
Dù sao anh cũng là chiến sĩ có hai thiên phú!
“An Lương, trên internet có rất nhiều tin tức về mấy người An Thịnh đấy!” Lý Tịch Nhan tiếc nuối nói.
“Hả?” An Lương nghi hoặc.
“Mấy người bên An Thịnh vì chúc mừng thành công của khu bảo tồn mà gửi tiền thăm hỏi động viên toàn bộ nhân viên bảo vệ môi trường nhân dịp năm mới, tin này xông thẳng lên hot search của Weibo. Bố anh nhận được rất nhiều khen ngợi trên mạng nhé!” Lý Tịch Nhan giải thích rõ.
An Lương thở phào một hơi dài.
May mắn là An Thịnh Vũ ở chỗ sáng, An Lương tránh ở phía sau màn, nếu không lần này An Lương sẽ nổi tiếng rồi?
An Lương không thích nổi tiếng.
An Lương thích giống như lão Đoàn vậy, luôn ẩn phía sau màn.
Lão Đoàn đã sáng lập Green Factory và Blue Factory, còn có những nấc thang cao, nhưng có phải hầu hết mọi người đều biết ông ta?
Người này chính là ông chủ lớn điển hình ở phía sau màn, người bình thường hoàn toàn không biết sự tồn tại của ông ta, nhưng trên thực tế lực ảnh hưởng của ông ta vô cùng lớn, thậm chí có thể là người thực sự giàu có nhất.
Lại lấy một ví dụ, rất nhiều người trẻ tuổi trên thế giới, hầu như không ai không biết các sản phẩm FMCG tương tự của Zara đúng không?
Nhưng có người biết Shein không?
Đây là một thương hiệu của một công ty đầu tư mạo hiểm đến từ nước Hạ, được đánh giá có giá trị trên 150 ức đôla, doanh số tiêu thụ hàng năm tầm 1000 ức tệ nước Hạ, nhưng rất nhiều người hoàn toàn không biết nó đấy?
Ẩn ở phía sau màn có cái gì mà không tốt chứ?
Nhìn Đông Ca đứng dưới ánh đèn sân khấu, ngủ với một em gái xấu như vậy, thiếu chút nữa bị quốc gia Bạch Đầu Ưng làm cho tự kỷ, sao phải khổ vậy chứ?
Cho nên An Lương không muốn!
An Lương chỉ thích bộ dạng hiện tại, ẩn thân trong thành phố rộng lớn mà không phải như bạn học Tiểu Vương trở thành người nổi tiếng trên internet.
Tuy rằng nhân duyên với phụ nữ của bạn học Tiểu Vương không kém, nhưng An Lương không thích loại nhân duyên với phụ nữ như thế.
Đây chính là sự khác biệt giữa người với người.
Mỗi người có một suy nghĩ riêng, suy nghĩ của An Lương là như thế, những chuyện nổi bật thì giao cho người khác, anh chỉ muốn ở phía sau màn thao túng tất cả.
Gần chín giờ tối, An Lương trở về nhà.
Chỉ có Tôn Hà ở nhà.
An Lương nghi hoặc nói: “Mẹ, bố đâu?”
“Không phải con có chuyện phải làm sao? Ông ấy bị mấy cơ quan địa phương mời đi tham gia tiệc tối chào mừng năm mới rồi, e rằng phải hơn 12 giờ mới về được.” Tôn Hà đáp lại.
An Lương liền cười lớn: “May mà có bố chắn ở phía trước!”
“Con, cái thằng nhóc thối này!” Tôn Hà cáu lên: “Con có ăn cơm không?”
“Ăn ăn.” An Lương vội trả lời.
“Nếu ăn cơm thì tự mình ăn đi, mẹ còn xem phim, đừng làm phiền mẹ!” Tôn Hà ghét bỏ nói.
Chiến sĩ gần hai thiên phú mà không có chiến trường.
Tôn Hà vẫn hay mạnh miệng nhưng tâm lại như đậu phụ!
An Lương cũng không quấy rầy Tôn Hà xem phim, dù sao quấy rầy người xem phim, không phải tương đương với cảm giác bị người quấy rầy chơi game à?
Anh trở về phòng ngủ, xem xét các phòng mới khu Bắc Ngọc, chọn các điều kiện sàng lọc là phòng nguyên căn đã hoàn thiện, cộng thêm cao cấp hơn khu nhỏ, còn cách chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công thương không quá xa, từ đó sẽ thuận tiện cho Lưu Linh đi làm.
Anh dự định vừa qua năm mới sẽ giải quyết xong chuyện phòng ở, anh rất tò mò khi đưa căn hộ cho Lý Tịch Nhan và Lưu Linh, hai người chịu nổi không?
Chương 800: Lửa chiến không ngừng!Trong phòng ngủ, An Lương đang nói chuyện phiếm với nhóm em gái, khả năng quản lý mạnh mẽ giúp anh có thể xử lý mối quan hệ với nhóm em gái một cách thành thạo.
Được rồi!
Không khoác lác nữa!
Thực ra phần lớn là dựa vào năng lực.
Lấy hồ ly tinh nhỏ làm ví dụ, có lẽ cô ấy đoán được đáp án nhưng cô ấy lựa chọn không quan tâm. Vì cô ấy không tận mắt thấy, cũng không nghe thấy, vậy thì chẳng phải là không có chuyện gì xảy ra sao?
Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương thì đã thỏa hiệp với nhau.
Thỏa hiệp và ngoại tình cùng một quy luật!
Khi đã thỏa hiệp một lần thì sẽ tiếp tục thỏa hiệp.
Trên thực tế các cô cũng tỏ thái độ thỏa hiệp, chẳng hạn như khi Tống Thiến bày tỏ hi vọng được tham gia vào thì các cô không chủ động hỗ trợ nhưng cũng không từ chối gia nhập.
Bên Lý Tịch Nhan lại càng đơn giản, cô nhóc học bá này đôi lúc ngốc nghếch và ngọt ngào, thuộc vào loại An Lương nói gì tin đó. Thậm chí, An Lương không phân biệt được cô ấy thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu?
Dù sao dựa theo số điểm hảo cảm mà Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp đánh giá cho thấy độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan vô cùng ổn định.
Độ khó của hai chị em nhà họ Hạ lại càng thấp hơn so với Lý Tịch Nhan, dựa theo đánh giá cho điểm của Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp thì năng lực từ chối với tiền bạc của họ không được cao như các chị em khác.
Sau đó còn ai nữa?
Liễu Tâm Di sao?
Còn các nhân viên của Cục điều tra an toàn quốc gia thì sao?
Cục điều tra an toàn quốc gia từng điều tra toàn diện về An Lương, Liễu Tâm Di hiểu rõ ràng nhất về tình huống của An Lương. Lúc trước gặp ở sân bay quốc tế Đế Đô, độ thiện cảm cũng chỉ 60 điểm, sau này hai bên đạt được thỏa thuận hợp tác thì độ thiện cảm đạt 69 điểm.
Độ thiện cảm này là điểm giới hạn của bạn bè bình thường và bạn bè thân thiết.
Tất nhiên trong lòng Liễu Tâm Di, có lẽ Lương ca không phải là một gã đàn ông tốt chăng?
Độ thiện cảm của Lương Tuyết cũng chỉ có 79 điểm, lại thêm cô ấy bận rộn công việc quay phim nên An Lương rất ít liên lạc với cô ấy.
Không phải hai người phía sau hoàn toàn không cần kỹ năng quản lý của Lương ca đó sao?
Cho nên Lương ca hoàn toàn yên tâm!
Gần mười một giờ tối, sau khi An Lương nói mình cần phải xử lý công việc thì tất cả các em gái đều ngoan ngoãn không dây dưa nữa. Đây là chuyện vô cùng tốt.
Nếu An Lương bày tỏ rằng mình cần xử lý công việc mà vẫn còn dây dưa quấn lấy An Lương thì chắc chắn cô em gái đó không có duyên với An Lương! Chỉ có những em gái hiểu lí lẽ và biết điều mới có thể ở bên cạnh An Lương.
11 giờ tối, An Lương xem xét giá của Thị trường vàng bạc London. Tuy hôm nay là Tết âm lịch của nước Hạ nhưng Thị trường vàng bạc London vẫn đang được giao dịch. Nó thuộc loại giao dịch diễn ra liên tục 24h một ngày và suốt 365 ngày trong năm.
Hiện tại giá vàng là 355 tệ/gam, cao hơn 10 tệ so với giá buổi sáng là 345 tệ/gam, tốc độ tăng đạt đến 2,8985%.
Tốc độ tăng chưa đến 3% có vẻ như hết sức bình thường?
Dù sao trên thị trường cổ phiếu thì 3% có đáng là gì?
Nhưng đây là Thị trường vàng bạc London!
Nếu trong tình huống dùng đòn bẩy gấp 100 lần thì tốc độ tăng sẽ là 289,85%. Nếu mở một vị thế dài hạn, số tiền ký quỹ và vàng phải được thanh toán đủ nhiều để chịu được các biến động giá cả trước đó. Sau đó rời khỏi vị thế thì có thể đạt được lợi ích gần gấp ba.
An Lương xem lại lịch sử ghi chép, trước bảy giờ tối, giá vàng là 338 tệ/gam, tức là mức giảm đạt đến 2,02899%.
Với mức giảm này, nếu mở một vị thế mua theo tình huống ở trên, dùng đòn bẩy gấp 100 lần và chưa thanh toán đủ tiền ký quỹ thì đã bị thanh lý từ lâu.
Thuộc vào loại một đợt bị đánh cho bung bét!
Thiệt hại rất lớn, không phải sao?
Đòn bẩy gấp trăm lần chỉ có thể chịu được dao động tối đa 1%, trừ khi bạn bổ sung kịp thời tiền ký quỹ để trang trải vị thế và nộp đủ tiền ký quỹ thì mới có thể giữ được nó.
An Lương không hề muốn xem giá vàng quốc tế hằng ngày vì Thị trường vàng bạc London hoạt động 24/24, anh có thể xem liên tục được sao?
“Giá cả giao động khá lớn, xem ra lúc này đội tuyển các quốc gia cũng đang đánh giá!” An Lương âm thầm cân nhắc.
Hiện tại chiến đội chủ lực trong Thị trường vàng bạc London có lẽ là cuộc đối đầu giữa Liên minh Europa và Anh Quốc chăng?
Không!
Anh Quốc không chiến đấu một mình!
Cả thế giới có rất nhiều liên minh của Anh Quốc, họ là những đồng minh của Anh Quốc.
Trên thực tế, một trong những lý do Anh Quốc muốn rút khỏi Liên minh Europa là vì Anh Quốc đã tự xây dựng một Liên minh Anh Quốc lớn từ trước.
Trong liên minh lớn này gồm có một loạt các quốc gia như Canada, New Zealand, Ấn Độ, Lion City, Great Australia…
Cho đến hôm nay, Liên minh Anh Quốc lớn đã có năm mươi ba quốc gia thành viên trên toàn cầu!
Do đó, cuộc đối đầu trên Thị trường vàng bạc London là Liên minh Europa và Liên minh Anh Quốc lớn. Hai bên đang đấu đá nhau gay gắt trong lĩnh vực tài chính!
Theo biến động giá cả trên Thị trường vàng bạc London hiện nay thì thực sự là lửa chiến ngút trời. Người bình thường có thể gia nhập vào được sao?
Tất nhiên, nếu người bình thường ký quỹ toàn bộ vào thì rủi ro thực sự quá nhỏ.
Nhưng dưới tình huống phải ký quỹ toàn bộ thì tại sao không tham gia vào thị trường cổ phiếu?
Chương 801: Quy mô tài chính siêu lớn!Trước đây, An Lương từng nói Thị trường vàng bạc London không thích hợp cho người bình thường.
Thị trường vàng bạc London có đội tuyển quốc gia cũng như các tổ chức tài chính khắp mọi nơi, vé vào của người bình thường ít nhất cũng phải 500 vạn mới có thể nói đến chuyện đầu tư vàng.
Nếu không thì sao có thể lăn lộn được trong Thị trường vàng bạc London?
Lấy một trăm vạn tiền vốn làm ví dụ, số tiền này không phải con số nhỏ trong thị trường cổ phiếu, chỉ cần lựa chọn hợp lý và nắm giữ lâu dài thì khả năng lỗ là rất thấp.
Nhưng ở Thị trường vàng bạc London, chỉ cần một cơn sóng là sẽ hoàn toàn bay sạch gốc, không phải sao?
Ưu điểm lớn nhất của Thị trường vàng bạc London chính là một môi trường thân thiện cho các quỹ tài chính lớn.
Lấy Lương ca làm ví dụ, trước đây anh điều động được 1000 ức để khuấy đảo thị trường chứng khoán lớn nhất thế giới. Anh mới vừa bước vào đã được hai đại gia tài chính là Berkshire Hathaway và Lord Albert để mắt đến.
Nếu không có sự chuẩn bị vô cùng đầy đủ và sự sắp xếp từ trước của Lương ca, cộng thêm với sự hợp tác của Berkshire Hathaway thì anh cũng sẽ gặp những rắc rối nhất định khi muốn thoát khỏi đó.
Lúc này quỹ vốn 1000 ức đã bị dính dáng đến thị trường cổ phiếu về nhiều mặt!
Nếu ném 1000 ức vào Thị trường vàng bạc London, đối mặt với khối lượng giao dịch 200 vạn ức đôla mỗi ngày tương đương với hơn 1400 vạn ức thì 1000 ức kia chỉ giống như một giọt nước.
Vì môi trường thân thiện cho các quỹ tài chính lớn lại thêm thời gian giao dịch liên tục 24/24 cho nên hấp dẫn các tổ chức tài chính lớn và đội tuyển quốc gia tham dự.
Tại sao những người bình thường cũng muốn tham dự vào đó?
An Lương yên lặng phân tích tình hình Thị trường vàng bạc London, hiện tại hai liên minh lớn đang đấu đá nhau gay gắt. Anh suy xét đến việc tham gia vào thị trường, chỉ cần cố gắng hạ thấp tỷ lệ đòn bẩy, dù cho tham gia thị trường với một vị thế đầy thì anh cũng có thể kiếm được nhiều tiền.
Ít nhất cũng kiếm được gấp đôi số tiền ban đầu!
Nếu tài chính tăng gấp đôi, An Lương cảm thấy việc đầu tư vào ngành pin Graphene sẽ không có vấn đề gì chứ?
An Lương biết rất rõ không có vốn, không có sản nghiệp trụ cột thì sẽ giống hệt như lâu đài giữa không trung.
Tuy Công ty kiến trúc An Thịnh cũng đang phát triển, nhưng tốc độ phát triển quá chậm. Hơn nữa, mô hình của Công ty kiến trúc An Thịnh là một doanh nghiệp gia tộc lâu đời, chứ không phải công ty tập đoàn siêu lớn mạnh, cho nên An Lương cần bắt đầu lại từ con số không.
Hiện tại kỹ thuật pin Grapheme là một điểm vào rất tốt!
Một khi chuỗi công nghiệp hoàn toàn được thiết lập dựa trên kỹ thuật pin Graphene thì nhà họ An của mình sẽ thêm một sản nghiệp trụ cột khác và có thể đạt được mạng lưới nhân mạch riêng thuộc về nhà họ An.
Gần sáng, An Lương nghe thấy tiếng An Thịnh Vũ về, anh im lặng giả vờ ngủ.
Sau khi giả vờ ngủ trót lọt, An Lương lại bắt đầu tìm kiếm khu nhà ở thích hợp, đầu tiên là phải giới hạn trong quận Bắc Ngọc, sau đó là giới hạn các dự án đóng bìa cứng cao cấp, cuối cùng xác định nhà đầu tư.
Nhưng trải qua quá trình sàng lọc, An Lương có phần không biết nói gì!
Có hai khu dân cư thỏa mãn điều kiện. Một cái ở núi Mộc Linh, cái này loại bỏ vì nhà mới của An Lương ở ngay núi Mộc Linh. Nếu khoảng cách quá gần, lỡ không may thất bại thì sao?
Cái thứ hai là ở dãy Hồ Điệp. Dãy Hồ Điệp nằm hướng Đông thiên về phía Bắc của núi Mộc Linh, thuộc trung tâm phát triển tương lai của quận Bắc Ngọc, thiếu môi trường thương mại nhưng lại rất thích hợp để sống.
Phồn Hoa Nguyên của dãy Hồ Điệp là một dự án bìa cứng cao tầng, từ cái tên có thể thấy được điều đó. Dự án này là sản phẩm của Công ty bất động sản Thành Nguyên.
Nếu mua nhà ở đây, dù không gặp Ngô Chính Phong thì chắc chắn Ngô Chính Phong cũng sẽ biết.
Vậy có phải hơi khó xử rồi không?
An Lương vò đầu bứt tai, tự hỏi lại một lượt, cuối cùng xác định chỉ có Phồn Hoa Nguyên ở quận Bắc Ngọc là thích hợp nhất, còn lại không phải chọn núi Mộc Linh là sẽ làm hàng xóm ư? Trong trường hợp chọn một trong hai, An Lương vẫn quyết định chọn Phồn Hoa Nguyên.
Dù sao Ngô Chính Phong cũng là người bên mình, không đúng sao?
An Lương tin Ngô Chính Phong sẽ không bán đứng mình!
Bảy giờ ba mươi phút sáng hôm sau.
An Thịnh Vũ và An Lương cùng nhau ăn sáng.
An Thịnh Vũ châm chọc: "Thằng nhóc con bây giờ hại bố thảm rồi!"
"Hả?" An Lương giả ngu.
"Lại còn giả vờ?" An Thịnh Vũ nói: "Hôm nay phía chính phủ Thịnh Khánh còn mời bố tham dự buổi tọa đàm phát triển Thịnh Khánh. Chuyện kiểu này đẩy qua đẩy lại cũng không được mà tham gia cũng chẳng có ý nghĩa gì, chỉ ngồi cạnh nghe. Con nói xem có thú vị không?"
"Tất nhiên là thú vị rồi. Điều này chứng tỏ bố có địa vị cao! Nếu không người bình thường có thể được vào nghe sao?" An Lương nịnh nọt nói.
"Cút cút cút!" An Thịnh Vũ cười mắng: "Nhưng mà lợi ích duy nhất chính là có lý do chính đáng để không ở nhà."
Tôn Hà từ trong bếp đi ra trách móc: "Hai bố con anh đều cút hết đi. Em cũng rất phiền!"
An Thịnh Vũ đáp lại: "Dù sao thì khách sạn đối diện đã được bao trọn gói. Em muốn ăn uống thì ăn uống, muốn đánh bài thì đánh bài. Năm mới chúng ta không nhận quà, chỉ phụ trách việc tiếp khách."
An Thịnh Vũ bổ sung: "Nếu thật sự có khó khăn thì em hãy xem rồi giơ tay."
Tôn Hà đồng ý nói: "Thôi được!"
8 giờ sáng, An Thịnh Vũ ra khỏi nhà trước, An Lương cũng đi ngay sau đó. Anh đến quán cà phê Starbucks ở Trung tâm Tinh Quang, chọn một ly cà phê rồi gửi tin nhắn cho Ngô Chính Phong.
Đúng là lừa đảo mà!
'An Lương: Chú Ngô, nhà ở Phồn Hoa Nguyên chỗ chú bán thế nào vậy ạ?'
Chương 802: Tôi thật sự không có gì khác!Trong quán cà phê Starbucks ở Trung tâm Tinh Quang, An Lương đang gửi tin nhắn hỏi thăm Ngô Chính Phong về Phồn Hoa Nguyên.
Ngô Chính Phong nhanh chóng trả lời.
‘Ngô Chính Phong: Tình trạng tiêu thụ bên Phồn Hoa Nguyên vẫn ổn, bên kia chủ yếu là bất động sản cao cấp mới, là dãy nhà được cải tiến.'
‘Ngô Chính Phong: Thằng nhóc này lại muốn mua nhà nữa à?’
‘Ngô Chính Phong: Bên kia không giữ nhà nguyên bản, toàn bộ đều là nhà đạt tiêu chuẩn, kém hơn bên Lãm Cảnh Nguyên một bậc, không thì qua Lãm Cảnh Nguyên chọn một căn đi?'
‘An Lương: Mua nhà cho bạn gái, chọn Lãm Cảnh Nguyên có thích hợp không nhỉ?’
‘Ngô Chính Phong:…’
Ngô Chính Phong hiểu ngay!
Bên Lãm Cảnh Nguyên có một cô bạn gái, bên Phồn Hoa Nguyên lại có một cô bạn, chiến lược mỗi nơi một mối chăng?
‘Ngô Chính Phong: Vẫn là đám trẻ chúng bay biết hưởng thụ.’
‘Ngô Chính Phong: Người có tuổi như bọn chú không chịu nổi, trong nhà không có lấy một chút dư thừa nào, thật là khó khăn!’
An Lương nhìn tin nhắn của Ngô Chính Phong, anh suýt chút đã bật cười thành tiếng ngay trong quán cà phê.
Nhưng mà An Lương không phiền muộn như Ngô Chính Phong, vì anh là chiến sĩ song thiên phú.
Với lại, bây giờ An Lương mới có mười chín tuổi thôi mà?
Đang vào lúc niên thiếu!
Mãn kinh sao?
Còn sớm chán!
‘Ngô Chính Phong: Căn hộ lớn nhất bên Phồn Hoa Nguyên chỉ rộng 280 mét vuông, cháu nhìn xem như vậy liệu có hơi uất ức cho bạn gái cháu không?’
‘An Lương: Vấn đề nhỏ thôi, cô ấy đi học ở Thượng Hải, cứ mua cho cô ấy một căn ở bên đó là được.'
‘An Lương: À phải rồi, chú Ngô, hôm nay đi xem nhà luôn có được không?’
‘Ngô Chính Phong: Đương nhiên là được rồi! Cháu đang ở đâu? Chú dặn người đưa cháu đi xem nhà!’
‘An Lương: Đừng đừng đừng, Tết rồi, phiền lắm, chú dặn người đem chìa khóa thẻ gác cổng các thứ tới là được rồi, cháu muốn loại nhà tốt nhất.’
‘Ngô Chính Phong: Được! Cháu đang ở đâu?’
‘An Lương: [Thông tin định vị]’
‘An Lương: Đang uống cà phê trong quán cà phê Starbucks ở Trung tâm Tinh Quang, chú dặn người đem đồ tới là được.’
‘Ngô Chính Phong: Được thôi!’
‘An Lương: Phải rồi, loại căn hộ tương tự bên Phồn Hoa Nguyên giá bao nhiêu tiền?’
‘Ngô Chính Phong: Thằng nhóc này lại định làm xấu mặt nữa rồi à?’
‘Ngô Chính Phong: Cứ xem như đó là quà năm mới cho cháu đi!’
‘An Lương: Cháu chỉ hỏi giá chút thôi, chứ chú tưởng cháu định trả tiền hả? [cười khả ố]’
Dĩ nhiên Ngô Chính Phong biết An Lương đang nói đùa, ông ấy biết rõ An Lương đã thu được ít nhiều lợi nhuận từ kế hoạch gốc lần trước, sao lại thiếu tiền mua một căn hộ được chứ?
Hơn nữa, dù An Lương đưa tiền thật, thì ông ấy cũng đâu thể nhận tiền được!
‘Ngô Chính Phong: Căn hộ tốt nhất giá 2,2 vạn một mét vuông, là căn hộ cao cấp, nhìn ra ngoài là sông Gia Thịnh, toàn cảnh dãy Hồ Điệp không sót một cảnh nào.’
‘An Lương: 280 mét vuông là phần diện tích kiến trúc thôi sao?’
‘Ngô Chính Phong: Phải đó. Nhưng diện tích công cộng của Phồn Hoa Nguyên tương đối nhỏ, chưa đến 20 mét vuông.’
‘An Lương: Đúng là gian thương! Diện tích công cộng cũng tính giá 2,2 vạn một mét vuông!’
‘Ngô Chính Phong:…’
Một mét vuông giá 2,2 vạn tệ, 280 mét vuông diện tích kiến trúc, tổng cộng là 616 vạn, quả nhiên chỉ là dạng căn hộ cải tiến, căn bản là không đạt đến tiêu chuẩn nhà ở cấp bậc nghìn vạn.
‘Ngô Chính Phong: Bên chú đã sắp xếp xong xuôi cho cháu rồi, sẽ có người đưa tài liệu có liên quan đến ngay, bao gồm chìa khóa căn hộ và thẻ quản trị Hệ Thống thông minh trong toàn căn hộ, còn chuẩn bị cho cháu một niềm vui nho nhỏ nữa.’
‘Ngô Chính Phong: Chú để cho cháu ba chỗ đậu xe đấy, cháu thấy vậy đủ chưa?’
‘An Lương: Khụ khụ, cháu sai rồi, chú Ngô ơi, chú không phải gian thương, chú là người tốt mà!’
‘Ngô Chính Phong:…’
‘Ngô Chính Phong: Cái thằng nhóc này! Phải rồi, lão An có biết chuyện này không?’
‘An Lương: Chắc chắn là không biết!’
‘An Lương: Chú Ngô, chú hiểu mà!’
‘Ngô Chính Phong: Được rồi! Chú sẽ giữ kín bí mật!’
‘Ngô Chính Phong: Ngày trước lão An có một mộng tưởng chưa thực hiện được, thằng nhóc cháu lại làm được!’
‘An Lương: ?’
‘An Lương: Hóng tin!’
Cha của anh cũng có tin vỉa hè sao?
‘Ngô Chính Phong: Hay là cháu cứ đi hỏi ba cháu đi.’
‘An Lương: Đừng mà!’
‘An Lương: Chú Ngô, chú đừng có gài người ta như vậy!’
‘An Lương: Lòng hiếu kỳ của cháu đã bị vực dậy rồi, chú lại không chịu nói, chẳng phải đang gài người ta sao?’
‘Ngô Chính Phong: Đó là chuyện năm cháu học lớp 9 ấy, cháu nhớ lại xem, năm đó không có chuyện gì lạ sao?’
An Lương nhớ lại, năm anh học lớp 9 sao?
Hình như khoảng thời gian đó An Thịnh Vũ hết sức bận rộn.
‘An Lương: Hình như khi ấy cha cháu bận rộn nhiều việc lắm, hẳn là có hạng mục lớn nào đó?’
‘Ngô Chính Phong: Ông ta giúp đỡ một học sinh nghèo khó tốt nghiệp, rồi đến An Thịnh thực tập luôn, cháu hiểu chưa?’
‘An Lương:…’
‘An Lương: Cái này cũng quá kích thích rồi!’
‘An Lương: Kết quả ra sao?’
‘Ngô Chính Phong: Kết quả là tình hình hiện nay đó!’
‘ Ngô Chính Phong: Cha cháu tỉnh ngộ đúng lúc, mọi chuyện lại sóng yên biển lặng!’
‘An Lương: ?’
‘An Lương: Đơn giản vậy thôi à?’
‘An Lương: Không có diễn biến sau đó luôn?’
Tin vỉa hè này không hot tý nào!
‘Ngô Chính Phong: Thật ra lúc nãy chú đã nói đáp án rồi, nhóc tự mình đi tìm đi!’
‘Ngô Chính Phong: Phải rồi, thằng nhóc cháu đừng có nói là chú kể đó!’
‘An Lương: Là bí mật của hai ta!’
‘Ngô Chính Phong: [Nắm tay]'
Kết thúc cuộc trò chuyện với Ngô Chính Phong, An Lương kiểm tra lịch sử trò chuyện của hai người, từ đó tìm ra đáp án.
Sau đó tự dưng hiểu ra!
Hóa ra là mãn kinh sao?
Thật sự chẳng có gì khác cả?
Chương 803: Quyến rũ Lương ca ư?9 giờ sáng.
An Lương kiểm tra lại giá vàng quốc tế, lúc 9 giờ, giá vàng quốc tế vậy mà lại rớt xuống tận 340 tệ một gram.
An Lương lập tức xem lại lịch sử ghi chép số liệu, bắt đầu từ 11 giờ đêm ngày hôm qua giá cao nhất vốn là 355 tệ một gram, giá vàng quốc tế giao động liên tục.
Xem ra chiến hỏa của đại liên minh Anh Quốc và liên minh Europa lại tiếp tục kéo dài rồi.
Gần đây liên minh Anh Quốc và liên minh Europa đã bước vào giai đoạn sau cùng của cuộc đàm phán, bất luận là liên minh Anh Quốc hay liên minh Europa đều đến giai đoạn lựa chọn cuối cùng.
Hai liên minh quốc tế cực lớn đối đầu nhau, dĩ nhiên sẽ khiến thị trường vàng bạc London dao động.
9 giờ 1 phút.
Một cô gái trẻ tuổi bước vào quán cà phê Starbucks, vì trong tiệm đang vắng người nên cô ta dễ dàng tìm thấy An Lương rồi đi tới.
“Anh An, chúc mừng năm mới.” Cô ấy trẻ tuổi ân cần hỏi thăm.
An Lương cũng lễ phép đáp lại: “Chúc mừng năm mới.”
“Cô là người của Thành Nguyên sao?” An Lương hỏi thêm.
“Đúng thế. Tôi là Lý Tư Tư, cố vấn tiêu thụ của Phồn Hoa Nguyên.” Lý Tư Tư tự giới thiệu.
An Lương dùng Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp xem thông tin của đối phương.
Lý Tư Tư:
Tuổi tác: 21
Chiều cao: 163
Cân nặng: 44 kg
Giá trị nhan sắc: 85
Vóc dáng: 92
Độ thiện cảm: 99
【 Thể Chất Thuần Khiết 】 : 79
【 Đạo Đức Nhân Phẩm 】 : 80
Tình trạng sức khỏe: 85
Giá trị nhan sắc được tận 85 điểm, cho dù trong trăm ngàn người cũng thuộc dạng tầm trung, đặt ở vị trí tiêu thụ thì đẳng cấp chính là nữ thần tiêu thụ! Vóc dáng của Lý Tư Tư được cho đến 92 điểm càng cao cấp hơn!
Mặc dù cô ta chỉ cao 1m63, nhưng đến quần áo mùa đông cũng không che được sự tồn tại của “bảo vật”, hiểu không?
Độ thiện cảm thế mà được tận 99?
Được rồi!
Không có vấn đề!
Lý Tư Tư biết An Lương, cô ta biết An Lương là tiểu An tổng của công ty xây dựng An Thịnh, trong tình huống này, độ thiện cảm tăng cái vèo cũng là bình thường thôi!
Dù sao thì Thể Chất Thuần Khiết cũng được 79 điểm, Đạo Đức Nhân Phẩm cũng tận 80 điểm, ba chỉ số này vô cùng đáng tin.
An Lương lãnh đạm dò thông tin của Lý Tư Tư, anh khẽ gật đầu, nói: “Xin chào.”
Lý Tư Tư thấy thái độ của An Lương lạnh nhạt thì trong lòng thấy hơi mất mát, tại nơi tiêu thụ của Phồn Hoa Nguyên, cô ta được mọi người nâng như nâng trứng, dù khách đến xem nhà cũng rất khách khí với cô ta.
Kết quả An Lương vốn không thèm để ý đến cô ta là sao đây?
Quả nhiên cạnh lãnh đạo không thiếu mỹ nữ xinh đẹp mà!
Lý Tư Tư đưa một xấp tài liệu cho An Lương: “Anh An, đây là chìa khóa căn hộ số 006 lầu một ở Phồn Hoa Nguyên, thẻ ra vào, còn có thẻ điều khiển Hệ Thống thông minh của cả căn hộ, và một số thứ khác.”
An Lương nhận lấy và kiểm tra.
Lý Tư Tư nói tiếp: “Thang máy tầng hầm lầu một đối diện khu A, vị trí đỗ xe số 1, 2 và 3 được tặng kèm với căn hộ này, chờ sau kì nghỉ Tết sẽ làm giấy chứng nhận liên quan.”
“Được rồi.” An Lương đáp.
Lý Tư Tư thử dò hỏi: “Anh Lương, có cần tôi dẫn anh đi xem phòng không?”
“Không, cảm ơn.” An Lương đáp: “Phải rồi, cô muốn uống gì?”
Lý Tư Tư lòng đầy tiếc nuối, cô ta ám chỉ lần cuối: “Cảm ơn ngài An, tôi không uống cà phê. Nếu không còn việc gì khác thì tôi xin phép về trước, trong tập tài liệu này có danh thiếp của tôi, anh An có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.”
An Lương gật đầu nhưng vốn không hề để tâm, chờ khi Lý Tư Tư ra về, An Lương liền mang danh thiếp của cô ta đi vứt, Lý Tư Tư này không đạt yêu cầu của An Lương!
An Lương liếc mắt nhìn Lý Tư Tư đang ra về, anh đeo tai nghe lên gọi cho Lý Tịch Nhan.
Lý Tịch Nhan nhanh chóng bắt máy, cô ấy hỏi: “An Lương, anh lại muốn tới à?”
“Đương nhiên rồi!” An Lương đáp: “Em yêu, em ngủ dậy rồi à?”
“Anh lại bôi đen em!” Lý Tịch Nhan hờn dỗi: “Sắp mười giờ tới nơi rồi, đương nhiên em đã rời giường!”
“Vậy em thay quần áo đi, anh qua đón ngay đây.” An Lương nói.
“Chúng ta đi đâu vậy?” Lý Tịch Nhan hỏi lại.
“Chẳng phải hôm qua đã nói sẽ cho em quà mừng năm mới sao?” An Lương đáp: “Đúng rồi, kêu dì đi cùng luôn.”
“Ồ!” Lý Tịch Nhan than thở thêm: “Cũng may là có anh, mẹ em định trưa nay sẽ nấu cơm đó, dù sao em cũng đau đầu rồi!”
“Ha ha ha!” An Lương cười ha hả, Lý Tịch Nhan đang than thở về tay nghề nấu ăn của Lưu Linh, không giấu giếm điều gì đây sao?
“Được rồi, em với mẹ em mau đi thay quần áo đi, anh xuất phát ngay bây giờ đây, mấy phút nữa là tới rồi, anh sẽ đứng dưới lầu chờ em, đừng có lề mề đó biết chưa?” An Lương nhắc nhở.
“Nhiều nhất là 10 phút thôi!” Lý Tịch Nhan đáp.
An Lương đồng ý: “Được rồi! Nếu qua mười phút mà không xuống, anh sẽ lên nhà bắt em xuống, em sẽ không muốn biết hậu quả đâu!”
“Biết rồi biết rồi mà, em chắc chắn sẽ xong trong 10 phút!” Lý Tịch Nhan đáp: “Nhưng mẹ em chậm lắm!”
“Kỹ năng đùn đẩy của em cũng được lắm đó! Đừng nói nữa, em giục bà ấy là được mà, nếu bà ấy chậm thì anh vẫn xử lý em!” An Lương hóa thân thành tổng tài bá đạo.
“Hừm!” Lý Tịch Nhan kiêu ngạo hừ một tiếng: “Thật không có lý lẽ gì cả!”
“Thế này mà em nói là không lý lẽ á?” An Lương cười xấu xa: “Sau này em sẽ biết! Nhanh lên, anh xuất phát đây!”
Chương 804: Đánh trúng chỗ sâu trong lòng Lương caTrong nhà Lý Tịch Nhan, cô ấy vừa cúp điện thoại thì lập tức kêu lên.
"Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Lý Tịch Nhan kêu to.
Lưu Linh - người đang xem yoga trong phòng khách, trả lời: "Có chuyện gì vậy?”
"An Lương lại đến!” Lý Tịch Nhan trả lời: "Hôm qua anh ấy nói sẽ tặng con món quà năm mới, hôm nay phải đưa chúng ta đi xem quà.”
"Mẹ cũng phải đi hay sao?" Lưu Linh hỏi ngược lại.
"Vâng!" Lý Tịch Nhan khẳng định gật đầu: "Anh ấy bảo mẹ cũng đi.”
Lưu Linh trả lời: "Được rồi.”
"Đúng rồi, anh ấy chỉ cho chúng ta mười phút để thay quần áo trang điểm cái gì đó, mẹ, mẹ mau lên thôi!” Lý Tịch Nhan đáp lại.
Lưu Linh cười nói: "Cậu ấy nói như vậy thôi, nếu như con trễ nửa tiếng, cậu ấy vẫn có thể chấp nhận mà.”
Lý Tịch Nhan nũng nịu: "Một lúc nữa anh ấy sẽ ở dưới lầu, nếu thật sự chậm trễ, anh ấy nhất định sẽ đi lên đó.”
Giờ phút này, cho dù là Lý Tịch Nhan hay Lưu Linh, hai người đồng thời nghĩ đến chuyện An Lương đè Lý Tịch Nhan lên bức tường ở lối vào.
Nếu như làm chậm trễ thời gian, e rằng An Lương sẽ làm như vậy, phải không?
"Vậy động tác chúng ta nhanh hơn một chút, trước tiên thay quần áo, sau đó bôi một ít kem dưỡng ẩm, tô một ít son môi rồi ra ngoài." Lưu Linh giải thích.
Lưu Linh cũng đẹp, Lý Tịch Nhan cũng xinh, hai người đều là trời sinh xinh đẹp!
Họ vẫn trông rất đẹp ngay cả khi họ không trang điểm.
Đại khái là có vụ bức tường cảnh cáo trước đó nên Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đều hoàn thành trang điểm đơn giản và thay quần áo trong vòng mười phút, hôm nay Lưu Linh đổi thành áo khoác len Louis Vuitton màu đen, so với màu đỏ hoạt bát, áo len màu đen có vẻ rất lạnh lùng hơn.
Nếu hôm qua Lưu Linh thoạt nhìn 25-26 tuổi, hôm nay Lưu Linh khoảng 27-28 tuổi, có cảm giác như một chị gái lạnh lùng vậy!
Lý Tịch Nhan mặc áo len in họa tiết quả dứa màu hồng, trang phục của cô ấy nghiêng về phong cách đáng yêu.
Hai người tay trong tay xuống lầu, An Lương đã ở dưới lầu chờ đợi, hai chị em bọn họ vẫn ngồi ở hàng ghế sau như trước.
Vừa mới lên xe, Lý Tịch Nhan lập tức chủ động hỏi: "An Lương, anh lại chọn món quà gì vậy?”
Lưu Linh cũng âm thầm tò mò.
An Lương đáp lại: "Một lát nữa em sẽ biết! Chúng ta cứ đi trước đã!”
Lamborghini Urus rời khỏi tiểu khu Thiên Lan, An Lương đã thiết lập điều hướng, từ tiểu khu Thiên Lan đến Phồn Hoa Nguyên mất 15 phút, chủ yếu là do cần phải đi đường vòng.
Nếu từ Phồn Hoa Nguyên khởi hành đến chi nhánh Bắc Ngọc ngân hàng công thương cũng chỉ mất 15 phút, Lưu Linh tự lái xe, khoảng cách đi làm khá gần.
Mười lăm phút sau, An Lương đến Phồn Hoa Nguyên.
Ở lối vào nhà để xe trong tiểu khu Phồn Hoa Nguyên, An Lương vừa chuẩn bị hạ cửa sổ xe để giải thích, nhưng cửa ra vào lại tự động mở ra?
Ngô Chính Phong sắp xếp?
Đây có phải là một bất ngờ nhỏ?
Lamborghini Urus của An Lương Urus đã được đăng ký ở Lãm Cảnh Nguyên, vì vậy Ngô Chính Phong đã gửi thông tin biển số xe đến Phồn Hoa Nguyên để nhận dạng tự động?
Chi tiết này rất đầy đủ!
Trong hầm để xe có biển báo hướng dẫn rất rõ ràng, An Lương theo biển báo hướng dẫn đến hầm để xe của tòa nhà số 1, sau đó tìm thấy bãi đậu xe khu vực A.
Chỗ đậu xe từ A1 đến A3 đã được gắn biển báo là chỗ đậu xe của tư nhân, trong đó biển số xe treo ở chỗ đậu xe A1 là biển số xe Lamborghini Urus [Rong A-168AL] của An Lương.
Lúc Lý Tịch Nhan xuống xe, lập tức nhìn thấy chi tiết như vậy, cô ấy hỏi: "An Lương, anh mua nhà ở chỗ này sao?”
Lưu Linh cũng âm thầm nghi ngờ.
An Lương không trả lời Lý Tịch Nhan: "Đi theo anh!”
Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đi theo An Lương về phía thang máy, trong thang máy, Lý Tịch Nhan lại hỏi: "Không phải anh muốn dẫn em đến gặp bố mẹ đấy chứ?”
Trong lòng An Lương âm thầm sửng sốt!
Câu hỏi đột nhiên đánh vào sự mềm yếu sâu thẳm trong lòng anh.
Lý Tịch Nhan ngốc nghếch ngọt ngào đang nghĩ gì vậy?
An Lương là một người đàn ông tốt!
Anh...
Anh đột nhiên nghĩ về một câu chuyện nhỏ.
Ngày xửa ngày xưa có một con gấu, nó nuôi một con thỏ, để sẵn sàng ăn vào dịp Tết Nguyên đán, trước tết, chúng sống với nhau như những cặp vợ chồng mỗi ngày.
Cuối cùng chờ cho đến năm mới, con gấu phủ một miếng vải màu đỏ lên người con thỏ, cầm dao và nĩa chuẩn bị làm việc đó.
Nhưng con thỏ đột nhiên vén vải đỏ lên và nói với con gấu: Cuối cùng thì anh cũng chịu kết hôn với em!
Cô bé ngốc nghếch ngọt ngào này không phải là con thỏ hay sao?
An Lương mạnh mẽ kìm nén biểu cảm và cảm xúc của mình!
Trong lòng Lưu Linh cũng âm thầm thở dài, bà ấy hoàn toàn có thể khẳng định, An Lương không phải dẫn Lý Tịch Nhan đi gặp bố mẹ gì cả, nào có chuyện lần đầu tiên gặp cha mẹ lại dẫn bà ấy đi cùng?
“Em có muốn về nhà với anh không?" An Lương quay sang trêu chọc Lý Tịch Nhan.
Lúc An Lương trêu chọc Lý Tịch Nhan, thang máy đến tầng một, An Lương vươn tay trái chặn cửa thang máy, ý bảo Lý Tịch Nhan và Lưu Linh tiến vào thang máy, chi tiết này thể hiện phong thái lịch thiệp có lẽ sẽ không được tăng điểm, nhưng nếu không có phong thái lịch thiệp thì xác suất lớn sẽ bị giảm điểm.
Trên thực tế phong thái lịch thiệp của An Lương đúng là đã làm cho Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đều âm thầm vui vẻ.
Phồn Hoa Nguyên là một hạng mục cải tiến, An Lương nhấn nút tầng 30, thang máy lập tức chạy với tốc độ cao, nhanh chóng và trơn tru.
Hơn mười giây sau, thang máy tốc độ cao dừng lại trơn tru trên tầng 30.
An Lương vẫn phát huy phong thái lịch thiệp như trước, trước tiên đưa tay chặn cửa thang máy, chờ đến khi Lý Tịch Nhan và Lưu Linh ra khỏi thang máy, anh mới đi theo ra ngoài.
Chương 805: Viên đạn bọc đườngAn Lương nhìn thoáng qua biển báo trong thang máy, phòng 3006 ở bên trái, anh nói: "Bên này.”
Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đi theo, ở cửa phòng số 3006, An Lương phát hiện khóa cửa có mật khẩu và vân tay để mở ra, phù hợp với cấp bậc của phòng cải tiến.
Nhưng bây giờ chắc chắn không thể sử dụng dấu vân tay và mật khẩu, bởi vì cả hai đều chưa được thiết lập, chỉ có thể dùng chìa khóa để mở cửa bên phải.
Sau khi An Lương mở cửa ra, anh nói: "Tịch Nhan, dì, mời vào!”
Phòng 3006 tòa nhà số 1.
Lý Tịch Nhan và Lưu Linh bước vào phòng khách, phòng khách khá rộng rãi, trang trí tinh xảo có vẻ vừa hiện đại, vừa rất ấm áp.
An Lương cầm sổ tay giới thiệu căn hộ của Phồn Hoa Nguyên: "Căn hộ này có diện tích xây dựng 280 mét vuông, diện tích bên trong đạt 259 mét vuông, thiết kế ba phòng ngủ, bốn phòng tắm, đi kèm với một phòng đa chức năng, có thể sắp xếp miễn phí như một phòng đọc sách hoặc phòng tập thể dục dựa theo yêu cầu của chủ sở hữu."
An Lương bỏ cuốn sổ giới thiệu căn hộ xuống: "Đi xem một vòng đi, chúng ta tham quan căn hộ này một chút!"
Lý Tịch Nhan nghi ngờ nói: "Đây không phải là nhà anh hay sao?”
"Đồ ngốc, đây là một món quà cho em!” An Lương cười xấu xa đáp lại.
Lưu Linh ở bên cạnh âm thầm thở dài, lúc nãy ở trong thang máy, trong lòng bà đã có suy đoán nhất định, hiện tại quả nhiên là như vậy!
"Hả?” Lý Tịch Nhan hơi sửng sốt.
"Ý anh là sao?” Lý Tịch Nhan nghi ngờ.
An Lương cầm túi tài liệu trong tay trái của mình, lắc một vài lần: "Căn hộ này là một món quà năm mới cho em!"
"Đúng rồi, căn hộ này có hệ thống sưởi ấm và hệ thống lọc không khí mới, và toàn bộ căn hộ được quản lý thông minh. Ừm, em xem cách vận hành thế nào đi, anh không có thời gian để xem." An Lương đưa túi giấy tờ trong tay cho Lý Tịch Nhan.
Còn danh thiếp của Lý Tư Tư?
An Lương đã đánh mất từ lâu!
An Lương rất kén chọn, không phải thứ gì cũng có thể nếm thử một chút.
Lý Tịch Nhan nhận lấy túi tài liệu, tìm được sách hướng dẫn sử dụng căn hộ ở bên trong, cô nhanh chóng xem xét hướng dẫn sử dụng căn nhà sau đó tìm được toàn bộ hệ thống thông minh trong nhà, cô mở toàn bộ hệ thống sưởi ấm sàn, cùng với hệ thống lọc không khí mới.
Hiệu quả của hệ thống sưởi ấm sàn không nhanh như điều hòa nhiệt độ và máy sưởi dầu, sau khi bật cần một thời gian nhất định.
Trong khoảng thời gian này, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đi xem qua căn hộ lớn này, bắt đầu từ phòng khách, bên ngoài phòng khách có ban công lớn, khoảng hơn 20 mét vuông!
Có phòng ăn riêng biệt, nhà bếp sáng sủa và rộng rãi, ban công sinh hoạt cũng vậy, hơn nữa có cả thiết bị sấy khô.
Cả ba phòng ngủ đều được trang bị nhà vệ sinh riêng biệt, phòng ngủ chính và phòng thứ hai đều có phòng thay đồ, phòng thứ ba chỉ có nhà vệ sinh và không có phòng thay đồ riêng biệt.
Phòng thứ ba có lẽ là để chuẩn bị cho hai đứa trẻ?
Hơn nữa hai đứa trẻ đều là con trai?
Các chàng trai không cần phòng thay đồ, đúng không?
Trong phòng ngủ chính, Lý Tịch Nhan nhìn phòng tắm rộng rãi, cùng với phòng thay đồ có ánh sáng tốt, cô ấy nói: "Mẹ ơi, mẹ ở trong phòng này nhé, được không?”
Lưu Linh không nói gì, bà chỉ có thể yên lặng cảm thán trong lòng, con gái ngốc nghếch của bà đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi, đã đến trình độ hết thuốc chữa rồi.
Nhưng Lưu Linh cũng phải thừa nhận rằng căn hộ này rất tốt!
Chỉ riêng căn phòng ngủ chính này thôi đã khiến bà ấy thích lắm rồi.
Dù sao, bất kể đó là một phòng tắm độc lập và rộng rãi, hay một phòng thay đồ độc lập rộng hơn hai mươi mét vuông, tất cả không phải là những gì mà phụ nữ đều mơ ước hay sao? Nếu so sánh căn hộ này với tiểu khu Thiên Lan, tiểu khu Thiên Lan chỉ được 60 điểm, chỉ cần bảo đảm, vậy Lưu Linh có thể cho căn hộ này 99 điểm. Về phần có căn hộ còn tốt hơn thì sao?
Lưu Linh chỉ có thể nói bà ấy chưa từng thấy qua căn hộ tốt hơn, căn hộ này đã hoàn toàn thỏa mãn tất cả ảo tưởng trong lòng bà.
"Rất tốt." Lưu Linh không thể nói không thích trái với ý mình.
Phòng tắm và phòng thay đồ trong phòng thứ hai đã được thu nhỏ một chút, nhưng vẫn rộng rãi.
Trong toàn bộ ngôi nhà, chỉ có phòng đa chức năng là trống rỗng, phòng này cũng rộng hơn hai mươi mét vuông, sẽ được bố trí theo nhu cầu của chủ sở hữu.
Dựa theo tình huống nhà của Lý Tịch Nhan, chắc là sẽ bị Lưu Linh bố trí thành phòng tập yoga?
Trên thực tế Lý Tịch Nhan đã nói: "Mẹ, căn phòng này có thể bố trí thành phòng yoga, treo gương lên bức tường này, chắc là rất đẹp!”
An Lương nói thêm: "Dự án này là của bất động sản Thành Nguyên, mối quan hệ cũ của gia đình anh, những chuyện giống như việc cải tạo này, sau khi dì nghĩ kỹ càng, cháu sẽ thông báo cho Thành Nguyên, bọn họ sẽ thực hiện.”
Đối mặt với sự sắp xếp của An Lương, Lưu Linh còn có thể nói gì nữa?
Viên đạn bọc đường này thực sự quá ngọt ngào!
Lưu Linh thậm chí còn tưởng tượng làm thế nào để bố trí phòng đa chức năng, bao gồm cả những gì Lý Tịch Nhan nói về việc lắp đặt gương, và thêm một số thiết bị tập thể dục, tất cả những điều này bà ấy đều nghĩ thầm trong đầu.
Lý Tịch Nhan dẫn đầu đi vào phòng tắm dành cho khách, cũng không hề nhỏ, hơn nữa được thiết kế tách biệt khô và ẩm, đồng thời sử dụng nhà vệ sinh ngồi xổm, để đảm bảo nhu cầu vệ sinh cá nhân nhạy cảm của khách.
Chương 806: Đây có phải là bất ngờ không?Phải mất gần nửa giờ, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh mới xem xong căn hộ này, bất kể là Lý Tịch Nhan hay là Lưu Linh, đều vô cùng hài lòng với căn hộ này.
"Cục cưng à, em có thích món quà này không?” An Lương hỏi.
Lý Tịch Nhan bị An Lương gọi là 'cục cưng', tuy rằng cô ấy hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn gật đầu khẳng định: "Em rất thích!”
"Đúng rồi, em đã cảm giác được nhiệt độ của hệ thống sưởi sàn, quả nhiên là nhiệt độ tự nhiên rất thoải mái!” Lý Tịch Nhan nói thêm.
Các thiết bị lắp đặt của Phồn Hoa Nguyên có tiêu chuẩn rất cao, hệ thống sưởi sàn cũng có tiêu chuẩn chất lượng cao.
Nếu nó là một hệ thống sưởi sàn cũ, sợ rằng phải mất vài giờ để ấm lên.
Tuy nhiên, Phồn Hoa Nguyên sử dụng công nghệ mới nhất để sưởi ấm sàn, từ khi mở đến khi nóng lên chỉ mất 15 phút, do đó cải thiện đáng kể trải nghiệm sử dụng hệ thống sưởi sàn.
“Thích là được rồi!” An Lương trả lời: "Mùng 3 chúng ta đi đăng ký thông tin, để căn hộ này đứng tên em.”
Lý Tịch Nhan gật đầu: "Ừm!”
Lưu Linh ở bên cạnh âm thầm thở dài, viên đạn bọc đường này, quả nhiên Lý Tịch Nhan không cưỡng lại được!
Lý Tịch Nhan kiểm tra toàn bộ hướng dẫn sử dụng hệ thống thông minh trong căn hộ, cô ấy nghiên cứu một lát, nghi hoặc nói: "An Lương, chúng ta có phải là tầng trên cùng không? ”
An Lương đáp lại: "Đúng vậy.”
Tầng cao nhất của thang máy lúc trước là tầng 30.
"Em đã tìm thấy tùy chọn để điều khiển khu vườn trên mái nhà trong hệ thống thông minh toàn bộ căn hộ, vậy căn hộ này có cả một khu vườn trên mái hay sao?" Lý Tịch Nhan tiếp tục hỏi.
"Chờ một chút, anh sẽ hỏi thăm tình hình." Sau khi An Lương trả lời, anh lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Ngô Chính Phong.
‘Chú Ngô, căn hộ này có khu vườn trên tầng mái không?’
‘Ngô Chính Phong: Cháu đã phát hiện ra bất ngờ rồi à?’
‘An Lương: Cháu không chú ý, bạn gái cháu thấy trong hệ thống thông minh của căn hộ có tùy chọn điều khiển vườn hoa trên mái.’
‘Ngô Chính Phong: Cháu tìm thẻ kiểm soát ra vào xem nó có hai loại thẻ ra vào hay không?’
'An Lương: Chờ một chút.'
An Lương kiểm tra túi giấy tờ trên bàn trà phòng khách một lần nữa, quả nhiên tìm thấy hai loại thẻ ra vào ở bên trong, thẻ kiểm soát ra vào tiểu khu màu trắng, thẻ cửa vườn hoa trên mái nhà màu vàng, mỗi loại đều có năm tấm.
'An Lương: Cháu tìm thấy nó rồi!’
'Ngô Chính Phong: Chú nhớ khu vườn ở trên tầng thượng của phòng 3006, tòa nhà số một, nên rẽ phải, không phải phòng 3007, mà là lối đi lên vườn hoa trên mái nhà.'
'An Lương: Để cháu xem nào.'
An Lương tắt điện thoại di động, anh lại cầm chìa khóa cửa phòng, nói: "Tịch Nhan, dì, căn phòng này quả thật có vườn hoa trên mái nhà, lối đi ở bên ngoài.”
Lối đi lên vườn trên tầng thượng của Lãm Cảnh Nguyên là ở trong nhà, nhưng khu vườn trên tầng thượng của Phồn Hoa Nguyên là ở ngoài trời, cả hai thiết kế đều có sẵn, tình hình cụ thể được xác định tùy theo bất động sản cụ thể.
Nhưng nhìn chung, đối với các bất động sản hạng sang cao cấp hơn, tầng trên cùng thường là nhà ở dành riêng cho nội bộ, do đó tư nhân hóa tầng trên cùng, dễ trở thành lối đi bên trong.
Phồn Hoa Nguyên là nhà ở cải tiến, tầng trên cùng cũng không giữ lại làm nhà ở, thuộc căn hộ tiêu chuẩn, vì vậy khu vườn trên tầng thượng là lối đi ngoài trời.
An Lương dẫn theo Lý Tịch Nhan và Lưu Linh ra ngoài rẽ phải, đi tới một vị trí cửa chống trộm mới, An Lương sử dụng thẻ ra vào màu vàng để mở khóa, cửa chống trộm phát ra âm thanh 'Tít tít', biểu thị đã mở khóa.
An Lương mở cửa phòng, đây là một lối đi cầu thang riêng biệt không kết nối với cầu thang chữa cháy, có nghĩa là khu vườn trên tầng mái này là của tư nhân.
An Lương đi trước, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đi theo phía sau, ba người đi qua cầu thang đến khu vườn trên tầng mái.
Khu vườn trên tầng mái này được chia thành bốn khu vực: khu vực giải trí, khu vực tắm nắng mặt trời, khu vực BBQ và khu vực hồ bơi tràn viền.
Lần đầu tiên Lý Tịch Nhan nhìn thấy khu vực hồ bơi tràn viền, cô ấy kêu lên: "Wow! Hồ bơi tràn viền!”
Trong mắt Lưu Linh cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ.
Lý Tịch Nhan nhanh chóng bước tới, khu vực hồ bơi tràn viền này tương đối lớn, là khu vực lớn nhất trong bốn khu vực, hồ bơi tràn viền là một dải dài bất thường, bên cạnh bố trí ghế tắm nắng, cùng với một quầy bar mini.
Bên cạnh khu vực hồ bơi tràn viền là khu vực tiệc BBQ, bên cạnh là khu vực giải trí, cuối cùng là khu vực tắm nắng mặt trời, nhưng không có ánh nắng mặt trời ấm áp, chỉ có một phòng kính, bên trong không có bất kỳ hoa và cỏ nào.
Lý Tịch Nhan đứng bên cạnh hồ bơi tràn viền, cô ấy kích động nói: "An Lương, em muốn bơi!”
An Lương không nói gì nhìn về phía Lý Tịch Nhan: "Bây giờ là mùa đông!”
Lý Tịch Nhan nhìn về phía Lưu Linh trước, sau đó mới trừng mắt nhìn An Lương một cái, cô ấy khịt mũi hừ một tiếng: "hồ bơi tràn viền này thật đẹp!”
Lưu Linh tán thành: "Đúng vậy, quả thật rất thoải mái, hơn nữa còn nhìn thấy rừng rậm ở dãy Hồ Điệp, phong cảnh nơi này thậm chí còn hơn cả quảng trường Phúc Phàm.”
An Lương phàn nàn: "Quảng trường Phúc Phàm hoàn toàn là dự án thiểu năng! Bắt chước khách sạn Kim Sa ở Sư Thành thì thôi đi, mấu chốt là dựng hai cây hương ở phía trước làm gì?”
"Ha ha ha ha!” Lý Tịch Nhan cười ha ha: "Dựng hai cây hương! An Lương, anh làm em buồn cười chết mất! Chủ sở hữu của quảng trường Phúc Phàm mà nghe thấy đánh giá của anh, sợ rằng họ sẽ tức giận đến chết!”
"Yên tâm, quảng trường Phúc Phàm không có mấy chủ sở hữu là người địa phương, bọn họ không nghe thấy đâu." An Lương trêu chọc đáp lại: "Quảng trường Phúc Phàm bên kia có đủ các loại xe, từ sáng đến tối luôn ùn tắc giao thông, theo như anh biết, thật sự không có nhiều chủ sở hữu là người địa phương Thịnh Khánh!”
Chương 807: Từ xa hoa về tiết kiệm rất khóGiá bán của quảng trường Phúc Phàm bắt đầu với mức giá 4 vạn Nhân dân tệ một mét vuông, thực sự không có mấy người giàu có gốc Thịnh Khánh muốn mua.
Cư dân địa phương của Thịnh Khánh không có quá nhiều nhu cầu với các căn hộ ngắm nhìn ra sông, cộng thêm hình dáng cây hương của quảng trường Phúc Phàm và giao thông kém, phần lớn chủ sở hữu là người vùng khác.
An Lương nghe nói quảng trường Phúc Phàm còn tung ra tin tức ngôi sao mua bất động sản ở quảng trường Phúc Phàm để kích thích doanh số bán hàng.
Chỉ có thể nói quảng trường Phúc Phàm cũng quá khó khăn đi?
An Lương và Lý Tịch Nhan, còn có Lưu Linh ba người xem qua toàn bộ khu vườn trên mái, An Lương gửi tin nhắn trên điện thoại di động.
'An Lương: Chú Ngô, đây cũng là khu vườn trên mái của tư nhân à?’
'Ngô Chính Phong: Đối với tất cả các dự án của bọn chú, khu vườn trên mái là của chủ sở hữu tầng trên cùng.’
'An Lương: Cộng với khu vườn trên mái chỉ có 22.000 Nhân dân tệ một mét vuông, giá này cũng quá phải chăng phải không?’
'Ngô Chính Phong: Bán theo giá ở tầng dưới cho cháu, giá thực sự của nó là 26.000 tệ.'
'An Lương: Chú Ngô, chú quá khách sáo rồi, thật ra nếu chú báo cao hơn, cháu sẽ không trả tiền đâu, ha ha ha ha!’
‘Ngô Chính Phong: Vì vậy, chú báo thấp hơn một chút thì chú sẽ mất ít hơn một chút?
Ồ, phải không?
Câu nói này hình như cũng không có gì sai?
Gần 12 giờ trưa.
Lý Tịch Nhan đang điều khiển toàn bộ hệ thống thông minh trong căn hộ, cô nàng học bá này vừa vận hành vừa nói: "Hệ thống thông minh của cả căn hộ này thật tiên tiến!”
"Tại sao lại tiên tiến?” An Lương hỏi ngược lại.
Thực ra toàn bộ hệ thống thông minh của cả căn hộ bên Lãm Cảnh Nguyên cũng rất tiên tiến!
Lý Tịch Nhan lắc lắc điện thoại di động: "Hệ thống chiếu sáng toàn bộ ngôi nhà, điều hòa không khí trung tâm, hệ thống sưởi sàn, hệ thống lọc không khí, rèm cửa, cũng như ánh sáng của khu vườn trên mái, rèm che nắng, vân vân, tất cả đều có thể được điều khiển thông qua hệ thống thông minh của cả căn hộ, hơn nữa có thể điều khiển bằng điện thoại di động.”
Lưu Linh hơi lo lắng hỏi: "Điều khiển thông qua điện thoại di động không an toàn đúng không?”
"Rất an toàn!" Lý Tịch Nhan đáp lại: "Nó có phương án bảo vệ từ xa, hơn nữa còn độc lập đăng ký với điện thoại di động, ví dụ như điện thoại di động của con đăng ký rồi, con đổi thêm điện thoại di động thì cũng không thể điều khiển từ xa.”
"Ngoài ra điều khiển từ xa còn có một thiết lập, ví dụ như mẹ làm việc tại chi nhánh Bắc Ngọc, con kiểm tra một chút, khoảng cách theo đường chim bay là hơn 4 km, chúng ta có thể thiết lập một phạm vi 5 km làm giới hạn điều khiển từ xa." Lý Tịch Nhan nói rõ.
Lý Tịch Nhan bổ sung: "Dù sao cũng rất an toàn!”
An Lương nói thêm: "Hệ thống thông minh của căn hộ Thịnh Nguyên sử dụng các thiết lập bảo mật hàng đầu thế giới, điều này không cần phải lo lắng. Ngoài ra, ngay cả khi có vấn đề với quyền điều khiển từ xa, dì có thể cắt điều khiển từ xa ở nhà và loại bỏ tất cả các quyền điều khiển từ xa.”
Lý Tịch Nhan phụ họa gật đầu: "Ừm! Có, nó có thể bị hủy bỏ ở nhà.”
Lý Tịch Nhan tiếp tục nói: "Mẹ, mẹ đưa điện thoại di động của mẹ cho con một lát, con cũng tải hệ thống thông minh của căn hộ xuống, thuận tiện xác thực luôn.”
An Lương cười xấu xa nói: "Anh cũng muốn!”
Lý Tịch Nhan hừ mũi: "Không được!”
An Lương cũng đùa giỡn mà thôi, anh nhìn thoáng qua thời gian: "Sắp trưa rồi, hai người đói bụng chưa?”
"Em hơi đói!" Lý Tịch Nhan đáp lại.
Lưu Linh phụ họa: "Dì cũng hơi đói bụng.”
"Em muốn ăn gì?" An Lương hỏi, sau đó anh nói thêm: "Ăn trưa xong, chiều nay chúng ta sẽ chuyển đến luôn chứ?"
"Hả?” Lý Tịch Nhan hơi sửng sốt.
Lưu Linh cũng chần chừ.
"Em không thích chỗ này sao?" An Lương hỏi ngược lại.
"Thích thì có thích, nhưng..." Lý Tịch Nhan hơi do dự, mới đáp lại: "Em cảm thấy quá nhanh, hình như có chút không thích ứng kịp.”
An Lương trêu chọc: "Chúng ta vậy mà còn nhanh nữa sao?”
An Lương nhìn về phía Lưu Linh nói: "Dì ơi, dì nghĩ sao?”
Lưu Linh suy nghĩ một chút, mới đáp lại: "Để Tịch Nhan quyết định đi!”
An Lương không hỏi Lý Tịch Nhan nữa, anh nói: "Chúng ta nên suy nghĩ về buổi trưa nên ăn cái gì đi!”
Lưu Linh tiếp lời: "Dì biết một nhà bán súp thịt bò rất ngon. An Lương, cháu có ăn được súp thịt bò không?”
Cái gọi là 'súp thịt bò' thực sự là một nồi súp thịt bò giống như lẩu.
"Chắc chắn rồi!” An Lương đáp lại.
Lý Tịch Nhan ở bên cạnh tiếp lời: "Mẹ, mẹ nói có phải là súp thịt bò Tôn Ký ở phía sau ngân hàng của mẹ không?”
"Đúng vậy!” Lưu Linh khẳng định đáp lại.
Lý Tịch Nhan cười nói: "Được, được, được, con thích nhà họ lắm!”
Lý Tịch Nhan giải thích cho An Lương: "An Lương, súp thịt bò Tôn Ký kia đã làm hơn hai mươi năm rồi, rất ngon!”
"Vậy thì phải nếm thử thôi!" An Lương thích ẩm thực, bởi vì có thể nhận được phần thưởng từ Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng, cho dù đó là thẻ giảm giá chia sẻ thực phẩm, hoặc gói rút thăm trúng thưởng ngẫu nhiên, ngay cả khi chỉ cho 100 vạn xu Răng Hổ cũng được.
Kết quả đúng là một câu thành sấm!
Chương 808: Dám tin tưởngSúp thịt bò Tôn Ký đã giành được phần thưởng từ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, một gói rút thăm ngẫu nhiên, kết quả là một trăm vạn xu Răng Hổ.
Phần thưởng này.
An Lương một lời khó nói hết!
Một trăm vạn xu Răng Hổ không tốt hay sao?
Được rồi, được rồi.
Ít nhất là tốt hơn một hộp kinh nghiệm cực hạn 001 phải không?
Khoảng hai giờ chiều, An Lương và Lý Tịch Nhan, còn có Lưu Linh trở lại tiểu khu Thiên Lan, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh vừa mới vào phòng lập tức cảm thấy một sự chênh lệch thật lớn.
Vừa mới ở Phồn Hoa Nguyên, trải nghiệm ở phòng 3006 của tòa nhà số 1 quá tuyệt vời, chỉ cần hệ thống sưởi ấm sàn và hệ thống lọc không khí đã khiến mùa đông lạnh giá như một làn gió xuân.
Bây giờ trở lại, nhiệt độ trong phòng khách giống như nhiệt độ ngoài trời, nhiệt độ của hệ thống sưởi chỉ là cho có.
Lý Tịch Nhan trực tiếp mở điều hòa trong phòng khách, tuy rằng cơ chế điều hòa trong phòng khách có hiệu quả tăng nhiệt rất nhanh, trong vòng nửa phút đã thổi ra gió nóng, nhưng gió nóng thổi ra từ điều hòa có một loại cảm giác nóng bực, làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Lý Tịch Nhan đột nhiên hoài niệm sự ấm áp thoải mái của Phồn Hoa Nguyên lúc trước, cô ấy mở miệng nói: "Mẹ, hay là hôm nay chúng ta sẽ chuyển qua luôn?”
An Lương ở bên cạnh phụ họa: "Bên kia có cái gì cũng có. Em chỉ cần mang theo đồ dùng cá nhân của em và trực tiếp nhận phòng thôi.”
Lý Tịch Nhan lấy điện thoại ra điều khiển: "Mẹ, con đã bật hệ thống sưởi ấm sàn và hệ thống lọc không khí ở bên kia rồi, nhiệt độ lúc trước của chúng ta rất thoải mái.”
Nói đến đây, Lý Tịch Nhan tiến đến bên tai Lưu Linh thì thầm.
An Lương không nghe thấy họ đang nói gì.
Tịch Nhan trừng mắt nhìn An Lương: "Hừ!”
Lưu Linh nghe Lý Tịch Nhan thì thầm, bà ấy thở dài nói: "Được rồi, chúng ta chuyển qua. An Lương, cháu chờ một chút, bọn dì đi dọn dẹp đồ dùng cá nhân và một số đồ giặt ủi.”
"Vâng." An Lương gật đầu đáp ứng.
Ngày 26 tháng 1, ngày mùng hai Tết.
2 giờ 20 phút chiều, An Lương thoải mái nằm ngửa trên sô pha trong phòng khách của Lý Tịch Nhan, anh đang xem xét giá vàng quốc tế.
Vào lúc 9 giờ sáng, giá vàng quốc tế là 340 tệ một gam, bây giờ là 2 giờ 20 phút chiều, giá vàng quốc tế là 349 tệ một gam.
Biên độ dao động là 2,647%!
Biên độ dao động này đã là giết chết sự tồn tại của hơn 30 lần đòn bẩy, hơn 30 lần đòn bẩy trên thị trường vàng có sẵn quốc tế, đó không phải là rất nhiều hay sao?
An Lương xem xét các tin tức kinh tế có liên quan, hiện nay đã có các chuyên gia nhắc nhở giá vàng có biến động lớn, hy vọng mọi người thận trọng khi tham gia thị trường.
Tất nhiên, đối với các nhà giao dịch chứng khoán, họ có thể không hiểu rằng mức biến động giá 2% trong một ngày là một mức biến động rất lớn.
Nhưng trong thập kỷ qua, mức biến động lớn nhất trong một ngày trên thị trường vàng có sẵn quốc tế chỉ dao động ở 5,2%, hoàn toàn không thể giống như cổ phiếu, lên tới 10% hoặc thậm chí 20% phần trăm một ngày.
Bạc dao động lớn hơn một chút, chủ yếu là do bạc rẻ hơn.
Trong thập kỷ qua, mức dao động lớn nhất trong một ngày của bạc là 14,8%, đó là White Owl, Liên minh Châu u thống nhất và Liên minh Anh cùng nhau thu mua các nhà đầu tư bán lẻ toàn cầu.
Đừng nói là bán lẻ, cho dù các tổ chức tài chính nhỏ hơn khi đối mặt với một quốc gia, hoàn toàn không có lực phản kháng!
Vẫn lấy bóng bàn làm ví dụ, bán lẻ là nghiệp dư, các tổ chức tài chính nhỏ là các cầu thủ thành phố, các tổ chức tài chính lớn là các vận động viên tỉnh, sau đó là đội tuyển quốc gia.
Làm thế nào để những người nghiệp dư giành chiến thắng trước đội tuyển quốc gia hay thậm chí cả nhà vô địch Olympic?
Tôi e tỉ số sẽ là 21 - 0, còn là lấy đi một con số 0?
Các tuyển thủ thành phố có thể nhận được năm điểm, ít nhiều cũng kiếm được ít mặt mũi, trong khi các tuyển thủ tỉnh có thể nhận được mười điểm trở lên, miễn cưỡng có một lực lượng tự bảo vệ mình.
Sau khi An Lương kiểm tra lịch sử giá một phen, anh gửi tin nhắn vào nhóm đối tác nhỏ ở Đế Đô.
'An Lương: @all: Có đó không?’
'Lý Tồn Viễn:1'
'Vân Hải Dương: 2’
‘Tiền Tiểu Cương: 1024’
'An Lương: Về cơ bản tôi đã hoàn thành kế hoạch đầu tư, mục tiêu là thị trường vàng có sẵn quốc tế.’
'An Lương: Hiện nay thị trường vàng có sẵn quốc tế rất biến động, tôi nghĩ rằng có cơ hội đầu tư, nhưng rủi ro cũng sẽ rất lớn.’
'An Lương: Lần này là đầu tư mạo hiểm, cho dù mọi người có theo hay không, là sự lựa chọn của riêng mọi người.’
'An Lương: Giải thích trước, bất kể mọi người chọn như thế nào, mối quan hệ của chúng ta vẫn không thay đổi.’
'An Lương: Cậu không đầu tư, tôi tôn trọng sự lựa chọn của cậu.'
'An Lương: Nếu có ai đó đầu tư, ai đó không đầu tư. Vì vậy, nếu lỗ, người nào không tham gia đầu tư mời ăn tối, coi như an ủi nỗi buồn bị lỗ của bọn tôi.'
'An Lương: Và ngược lại! Nếu bọn tôi kiếm được, bọn tôi sẽ an ủi những người hối tiếc vì không đầu tư.’
'An Lương: Tôi nghĩ rằng bốn anh em chúng ta đã có thể nói chuyện rõ ràng qua WeChat, vì vậy mọi người có thể thoải mái nói chuyện.'
'An Lương: Một lần nữa, rủi ro đầu tư lần này là tương đối lớn, tiền của chúng ta trên thị trường vàng có sẵn quốc tế chỉ là những con tôm nhỏ.'
'Lý Tồn Viễn: 25 ức của tôi đã sẵn sàng, ngựa đua chưa mua, chờ kết quả!’
'Vân Hải Dương: Tiền đã vay, nếu thua lỗ, sau này chỉ có thể đến nhà ba người chúc Tết để trốn nợ.'
'Tiền Tiểu Cương: Tôi không có vấn đề gì cả. Thiệt thòi thì thua lỗ, dù sao toàn bộ đều là kiếm được, tôi tin tưởng Lương ca, Lương ca cũng không cần phải lo lắng, tôi vẫn còn một vài chiếc xe có thể thế chấp, chúng ta sẽ nghĩ cách để lại bắt đầu lại từ đầu!’
Chương 809: Không tiện sao?Tinh thần của anh chàng này quả thật rất tốt!
Chính xác mà nói, ba người Lý Tồn Viễn đều rất thẳng thắn, bọn họ nguyện ý tin tưởng An Lương.
Thực tế mà nói, 25 ức là một khoản tiền rất lớn, dựa theo gia đình và địa vị của bọn họ, nếu yên ổn dùng số tiền 25 ức này tiến hành đầu tư bảo toàn vốn, bọn họ cũng có thể sống thoải mái cả đời, thậm chí kéo dài nhiều thế hệ.
Nhưng họ sẵn sàng tin vào An Lương!
'An Lương: Trong trường hợp thực sự thua lỗ, cậu không sợ sao?’
'Lý Tồn Viễn: Sợ!’
'Lý Tồn Viễn: Nhưng thua lỗ thì cũng đã thua rồi! Tiểu Cương nói đúng, chúng ta một lần nữa nghĩ biện pháp bắt đầu lại từ đầu!’
'Vân Hải Dương: Không có vấn đề gì lớn cả! Nếu thực sự bị mất, tôi sẽ bám Hồ Tiểu Ngư, chờ tôi vực dậy rồi, sau đó sẽ đưa cậu bay lên cao!’
Vân Hải Dương này.
Độc thật!
'Tiền Tiểu Cương: Hải Dương trâu bò, vỗ tay!’
'Lý Tồn Viễn: Hải Dương trâu bò, vỗ tay!’
'An Lương: Không hổ là cậu!'
'Lý Tồn Viễn: Lương ca, khi nào thì bắt đầu làm?’
'Ngày mai hoặc ngày kia.'
'Vân Hải Dương: Tôi cũng sẽ đến Thịnh Khánh vào ngày mai.’
'An Lương: Thật chứ? Cậu có muốn tôi đón không?’
'Vân Hải Dương: Không cần, tôi đã sắp xếp toàn bộ lịch trình rồi, buổi tối cuối cùng mới có thời gian, chúng ta hẹn nhau ăn khuya nhé?'
'An Lương: Được rồi.’
'Lý Tồn Viễn: Vậy thì hôm nay tôi dồn tiền để đầu tư cho yên tâm nhỉ?’
'Vân Hải Dương: Hôm nay tôi cũng có thể huy động vốn.'
'Tiền Tiểu Cương: Sẵn sàng!’
'An Lương: Không thành vấn đề, mọi người có thể chuyển tiền qua!’
'An Lương: Nhắc nhở mọi người lần cuối cùng, sau khi tiền đến, thì quên số tiền này đi, bởi vì rủi ro thực sự là rất lớn, tôi chỉ nắm chắc có một nửa.
'Lý Tồn Viễn: Liều mạng!’
'Vân Hải Dương: Tôi cũng liều mạng!’
'Tiền Tiểu Cương: Cùng nhau nào!'
Nhìn câu trả lời của ba người, An Lương âm thầm thở dài, lúc đầu, bốn người chỉ là quan hệ hợp tác lợi ích, sau đó giao tình dần dần sâu đậm, hiện tại càng tin tưởng lẫn nhau.
Dù sao ba người nguyện ý giao 25 ức tiền vốn cho An Lương vận hành, thậm chí không ký hợp đồng, chẳng lẽ còn chưa đủ tín nhiệm hay sao?
An Lương và ba người Lý Tồn Viễn trao đổi kết thúc, anh gửi tin nhắn cho Phạm Bình, để Phạm Bình chú ý đến tiền của ba người Lý Tồn Viễn, một khi tiền của ba người đến tài khoản, sẽ chuyển toàn bộ vào tài khoản FXSOL, từ đó chuẩn bị mở vị thế trên thị trường vàng có sẵn quốc tế, sau đó nắm giữ vàng có sẵn quốc tế dài hạn.
An Lương lại trao đổi với Ngô Chính Phong trao một phen, anh nhờ Ngô Chính Phong giúp đỡ xử lý một chuyện.
Gần ba giờ, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh cơ bản đã thu dọn xong, các cô chỉ thu dọn đồ dùng hàng ngày, cũng như hai bộ quần áo để thay thế.
Tuy nhiên mặc dù vậy, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đều cầm theo một cái vali, thêm một cái túi xách.
An Lương đẩy hai vali đi trước, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh mỗi người xách túi xách đi theo phía sau, ba người đi thang máy xuống lầu, An Lương đặt hai cái vali trong cốp xe Lamborghini Urus.
Đó là lợi thế của Lamborghini Urus!
Cốp xe của Lamborghini Urus thực sự lớn, sau khi đặt hai vali vào trong, nó hoàn toàn có thể đặt thêm hai vali nữa.
Mười lăm phút sau, ba người An Lương đến Phồn Hoa Nguyên.
Bên trong phòng số 3006 của tòa nhà, giống như Lý Tịch Nhan nói, khi bọn họ vào nhà, trong phòng đã ấm áp như mùa xuân, hơn nữa không khí cũng không có cảm giác khô hanh.
Đây là hiệu quả của sự kết hợp của Hệ Thống sưởi ấm sàn và Hệ Thống lọc không khí.
“Vẫn ấm áp và thoải mái!” Lý Tịch Nhan hài lòng nói.
Trong lòng Lưu Linh vừa vui vẻ vừa lo lắng!
Phồn Hoa Nguyên cái gì cũng tốt, sàn nhà có diện tích hai trăm mét vuông, cộng thêm khu vườn trên mái tinh xảo, cùng với trang trí hiện đại lại ấm áp, đây đều là những thứ mà Lưu Linh trước kia nằm mơ cũng chưa từng thấy qua.
Nhưng có một vấn đề rất lớn với Lưu Linh ở phía trước!
Vị trí của Phồn Hoa Nguyên hơi xa xôi!
Vừa nãy, dọc theo đường đi, Lưu Linh đã quan sát tình hình, Phồn Hoa Nguyên ở vị trí giữa của dãy Hồ Điệp, nơi này không có Hệ Thống đường sắt nhẹ Thịnh Khánh, trạm xe buýt cách khoảng 500 mét, cho dù là taxi cũng rất ít.
Cho nên, sau này đi ra ngoài chỉ có thể gọi taxi công nghệ hay sao.
So với khu dân cư Thiên Lan có giao thông thuận tiện, Phồn Hoa Nguyên hoa kém hơn nhiều về điều kiện giao thông.
"Tịch Nhan, dì, đi thôi.” An Lương hô.
"Hả?" Lý Tịch Nhan nghi hoặc nhìn An Lương.
“Thôi nào, đi thôi! "An Lương đi tới kéo bàn tay nhỏ bé của Lý Tịch Nhan, bảo Lý Tịch Nhan đi với anh.
Sắc mặt Lý Tịch Nhan đỏ bừng, cô ấy cố ý không nhìn Lưu Linh: "Mẹ, chúng ta đi thôi.”
Ba người đi thang máy đến nhà để xe dưới hầm, An Lương lái xe đưa họ đến trung tâm Tinh Quang, sau đó ba người cùng nhau đi vào tiệm cà phê Starbucks.
Trong tiệm cà phê Starbucks, An Lương gửi tin nhắn trên điện thoại di động của mình.
'An Lương: Chú Ngô, chú đã sắp xếp người chưa?’
‘Ngô Chính Phong: Đối tác đã đến, chú đã đưa wechat của anh ta cho cháu, cháu có thể liên hệ với anh ta.’
'An Lương: Được rồi.'
Chương 810: Một viên đạn bọc đường khác!An Lương thêm WeChat mà Ngô Chính Phong gửi tới, gọi điện thoại, sau đó xác định vị trí của đối phương, đó là một người đàn ông trẻ tuổi thoạt nhìn hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, đối phương đang chờ anh bên ngoài tiệm cà phê!
Khi hai bên xác định được người, đối phương đi vào, chủ động chào hỏi An Lương: "Chúc mừng năm mới, anh An, tôi là Thái Minh Kiệt của Trung tâm xe Porsche.”
"Chúc mừng năm mới." An Lương đáp lại: "Chú Ngô đã nói rõ cho anh biết rồi chứ?”
"Đúng vậy, tổng giám đốc Ngô đã nói rõ, vô cùng cảm kích anh đã lựa chọn Porsche của chúng tôi." Thái Minh Kiệt trả lời.
"Anh làm ở trung tâm Bắc Ngọc, phải không?" An Lương hỏi.
"Anh An đoán ra như thế nào?" Thái Minh Kiệt tò mò.
"Nếu anh ở trung tâm Nam An, anh nên biết tôi. Bởi vì tôi đã chọn một chiếc Porsche Panamera phiên bản du lịch thể thao hàng đầu ở đó. Hơn nữa, bản thân tôi cũng là chủ sở hữu của Porsche 911 TurboS, và mẹ tôi cũng là chủ sở hữu của một chiếc xe Porsche.” An Lương nói một cách đơn giản.
Thái Minh Kiệt gật đầu khẳng định: “Anh An đoán đúng, tôi là người của trung tâm Bắc Ngọc. Hóa ra anh An là chủ sở hữu của 911 TurboS, anh thực sự tinh mắt đấy!”
"Tôi cũng cảm thấy thế!" An Lương cười đáp lại: "Đúng rồi, bảo hiểm của chiếc xe này đều đầy đủ chứ?”
“Anh An cứ yên tâm, tất cả mọi thứ đều không có vấn đề gì cả." Thái Minh Kiệt vừa nói, vừa lấy một túi giấy tờ từ trong túi đeo chéo đưa cho An Lương: "Đây là giấy phép lái xe, hai chìa khóa xe, mời anh An kiểm tra.”
"Không cần kiểm tra, dù sao cũng chỉ lái vài ngày mà thôi, hiện tại phòng quản lý phương tiện không hoạt động. không đăng ký được xe mới, cho nên mới phải mượn một chiếc xe lái thử của các anh để dùng." An Lương nói rõ.
"Đúng rồi, các anh gửi cho tôi một tin nhắn, sắp tới sẽ nhập một chiếc Cayenne mới, hiện tại các anh có hạn ngạch cho Cayenne mới hay sao?” An Lương thuận tiện hỏi.
"Tất nhiên! Cayenne là một trong những chiếc xe bán chạy nhất của chúng tôi, chắc chắn sẽ có hạn ngạch. Cayenne bây giờ chỉ cần chờ đợi ba đến bốn tháng, vậy là rất nhanh rồi.”
"Vẫn hơi lâu!" An Lương than thở: "Hiện tại có xe nào khác không?”
"Được rồi. Cũng có những chiếc xe khác." Thái Minh Kiệt hơi lúng túng nói: "Coupe phiên bản 2020, được trang bị thêm gần 20 vạn phối trí, là mẫu xe hàng đầu do các nhà sản xuất cung cấp cho chúng tôi."
Thái Minh Kiệt nói thêm: "Bởi vì nó mới đưa ra thị trường, nên nó không có bất kỳ ưu đãi nào, giá 126,3 vạn, cộng với 19,8 vạn tùy chọn, giá bán có hơi thấp."
Giá bán có hơi thấp không?
Hình như là hơi thấp.
Nhưng đối với An Lương, giá hơn 100 vạn, vấn đề giá cả cần nói đến là gì?
Cũng không phải là một chiếc Pagani tùy tiện là 5000 vạn, hay là 1 ức, chiếc xe đó mới phải cẩn thận cân nhắc vấn đề giá bán?
Sau khi Thái Minh Kiệt trình bày tình hình của Porsche Cayenne Coupe, An Lương dò hỏi: "Nó có mấy lựa chọn?"
Thái Minh Kiệt trả lời: "Tình hình cụ thể, tôi cũng không nhớ rõ lắm, nhưng tùy chọn về cơ bản là cấu hình thực tế, chẳng hạn như Hệ Thống thông gió cho ghế, nâng cấp loa Berlin, nâng cấp Hệ Thống chiếu sáng ma trận, Hệ Thống lái tự động, phụ trợ song song và nhiều hơn nữa."
An Lương suy nghĩ, anh quả thật không thiếu tiền, nhưng anh mua xe rất lý trí.
Cho dù đó là Pagani, Koenig, hoặc Lylcol và Apollo và các loại HyperCar khác, An Lương không quan tâm, cũng không có kế hoạch mua sắm.
HyperCar duy nhất có thể mua, chỉ có thể là Bugatti, hơn nữa cũng chỉ là có khả năng mà thôi.
Tại sao không mua HyperCar?
Lấy Coniseg làm ví dụ, nhà cung cấp HyperCar từ Sherry chỉ có 30 nhân viên toàn thời gian và một số nhân viên bán thời gian, mỗi chiếc được gọi là Konyseg được làm hoàn toàn bằng tay, nhưng thực sự không phải là nhà máy nhỏ không có thiết bị tự động hóa hay sao?
Nói khó nghe hơn một chút, Coniseg không phải là một nhà máy lắp ráp thủ công xếp chồng lên nhau hay sao?
Mặc dù sau Coniseg Agera, họ tuyên bố sử dụng động cơ tự phát triển, tự nghiên cứu, nhưng chắc chắn đó không phải là động cơ V8 4,8 lít sau cải tiến của Ford?
Ba mươi nhân viên toàn thời gian và một số nhân viên bán thời gian tự nghiên cứu động cơ?
Top mười nhà sản xuất ô tô lớn hàng đầu thế giới nhảy xuống sông để tạ lỗi?
Chỉ cần một lý do trên là đủ để cho An Lương từ chối HyperCar.
Sau tất cả, đắt tiền lại không có chất lượng đảm bảo, tại sao lại phải chọn?
Cho dù để đua xe hay làm bất cứ điều gì khác, trong dòng Porsche 911 có rất nhiều loại khác có thể lựa chọn, thậm chí còn có thể cải tiến, chẳng lẽ không tốt hơn hay sao?
Thậm chí, ngay cả hãng Porsche cũng không còn sản xuất Porsche 91 nữa mà tập trung vào Porsche 911, điều này đã giải thích tình hình của HyperCar.
Một chiếc HyperCar hàng ngàn vạn hoặc thậm chí hàng ức, An Lương sẽ xem xét giá cả, nhưng chiếc xe có giá chỉ hơn 100 vạn, An Lương thực sự sẽ không so đo quá nhiều.
Chương 811: Anh là kẻ xấu xaTuy rằng ai cũng nói trang bị tùy chọn của Porsche rất tệ, nhưng thực sự nó vẫn khá tốt!
Với 12.500 tệ để lắp đặt tính năng thông gió chỗ ngồi, cái chức năng này ở Thịnh Khánh, đó là chức năng hưởng thụ thần thánh, là loại phải lắp nếu có điều kiện.
Một ví dụ khác là để lắp loa Berlin tốn 56.700 tệ, nếu có điều kiện, tại sao không thêm?
Ví dụ, Hệ Thống chiếu sáng ma trận trị giá 13.100 tệ, Hệ Thống chiếu sáng ma trận bốn điểm này đã là một biểu tượng của Porsche, nếu không có Hệ Thống chiếu sáng ma trận tùy chọn, thực sự là có cảm giác Porsche mà không giống như Porsche.
Giá cả trang bị của Porsche thực sự rất dễ gặp lừa đảo, nhưng trong trường hợp có điều kiện, thực ra trang bị thêm cũng không có vấn đề gì.
"Anh gửi cho tôi thông tin cấu hình chiếc Cayenne Coupe này, cùng với thông tin kỹ thuật gửi cho tôi, nếu thích hợp thì mua nó, nếu không thích hợp, chúng ta lại đặt hàng một cái mới." An Lương nói rõ.
Thái Minh Kiệt khách khí đáp lại: "Được rồi. Đúng rồi, anh An, chiếc xe thử nghiệm Cayenne này ở bãi đỗ xe số 135, tầng hầm số một.”
"Nếu anh An không có chuyện gì khác, tôi sẽ không quấy rầy anh An nữa." Thái Minh Kiệt nói thêm.
An Lương đáp lại: "Tôi không có việc gì nữa, chúc anh một năm mới vui vẻ!"
"Chúc anh An một năm mới vui vẻ!" Thái Minh Kiệt khách khí đáp lại sau đó rời đi.
An Lương cầm túi giấy tờ đến bên cạnh Lý Tịch Nhan và Lưu Linh, anh mở miệng nói: "Dì, trước đây dì đã nói rồi, dì có thể lái xe, đúng không?”
Lưu Linh gật đầu.
An Lương lấy chìa khóa xe của chiếc Porsche Cayenne ra khỏi túi giấy tờ, anh đưa một cái cho Lưu Linh, một cái khác đưa cho Lý Tịch Nhan.
"Phồn Hoa Nguyên tương đối xa, anh đã chuẩn bị cho hai người một chiếc xe Cayenne lái thử." An Lương nói: "Dì, trước tiên dì dùng xe thử lái luyện tập, tranh thủ luyện tập quen trong dịp Tết, sau đó năm sau mới mua một chiếc.”
Lưu Linh im lặng.
Viên đạn bọc đường của An Lương thật sự là từng viên nối tiếp từng viên, lúc trước bà ấy mới suy nghĩ về vấn đề này, không ngờ An Lương đã xử lý xong vấn đề này rồi?
Điều này…
Làm sao Lý Tịch Nhan chống đỡ được?
Lý Tịch Nhan đang nghịch chìa khóa xe của Porsche Cayenne, cô ấy đau khổ nói: "An Lương, em còn chưa vượt qua kỳ thi lái xe.”
"Vì vậy, anh đưa chìa khóa xe cho em, chỉ cho phép em nghịch chìa khóa xe, không cho phép em lái xe, hiểu không?" An Lương cười xấu xa.
Lý Tịch Nhan đáp lại: "Học lái xe thật sự quá khó!”
Đối với một số người, học lái xe thực sự rất khó khăn!
"Dì ơi, chúng ta đi thử thôi?” An Lương hỏi.
Lưu Linh có cảm giác nóng lòng muốn thử, bà ấy gật đầu nói: "Được rồi.”
Vài phút sau, ba người đi tới chỗ đậu xe số 135 tầng hầm số một, chiếc Porsche Cayenne này là mẫu xe mới nhất, mặc dù là lái thử, nhưng cũng không dán dấu hiệu lái xe kiểu 9, điểm này rất thân mật.
An Lương chào hỏi: "Dì ơi, dì trực tiếp thử xem?”
Lưu Linh hơi khẩn trương đáp lại: "Hay là cháu lái ra ngoài, rồi dì sẽ thử lái trên đường?”
Porsche Cayenne là một chiếc SUV cỡ trung và lớn, chiều dài xe gần năm mét, chiều rộng xe gần hai mét, đối với người mới làm quen dường như thực sự có một số khó khăn nhất định?
Đối mặt với đề nghị của Lưu Linh, An Lương đáp ứng: "Được rồi! Cháu lái đến phía sau núi Mộc Linh, từ núi Mộc Linh đến dãy Hồ Điệp đều là con đường rộng rãi, dì luyện tập xe ở đấy, được không?”
Lưu Linh thở phào nhẹ nhõm: "Được.”
An Lương nhận lấy chìa khóa xe do Lưu Linh đưa, anh ngồi vào ghế lái, Lưu Linh và Lý Tịch Nhan vẫn ngồi ở hàng ghế sau, An Lương trả tiền đỗ xe trên điện thoại di động trước.
Bãi đậu xe không giám sát, thanh toán trước là đạo đức xã hội cơ bản.
Nhưng luôn có trẻ mồ côi thích dừng lại ở lối ra, sau khi chặn lối ra, sau đó chậm rãi sử dụng điện thoại di động để trả tiền.
Lý Tịch Nhan ngồi ở hàng ghế sau quan sát nội thất của Porsche Cayenne, cô mở miệng nói: "An Lương, em cảm thấy chiếc xe này đẹp hơn chiếc xe của anh!”
? ? ?
Điều này.
Lý Tịch Nhan có phải hơi quá đáng hay không?
Cayenne này chỉ là một chiếc Cayenne cơ bản, Lamborghini Urus của An Lương có thể mua ba chiếc như thế này?
Tuy nhiên hình như Lý Tịch Nhan cũng không quá đáng thì phải?
Bởi vì nội thất của Lamborghini Urus thoạt nhìn có vẻ như Audi?
"Khụ khụ, chiếc xe kia của anh có thể mua ba chiếc này, em nói như vậy, anh rất đau lòng đó!" An Lương đã cứu vãn mặt mũi của Lamborghini. Lý Tịch Nhan nở nụ cười: "Em vẫn thích chiếc xe này!”
"Được được, chờ kỳ nghỉ Tết nguyên đán kết thúc, anh sẽ mua cho em một cái." An Lương đáp lại.
"Em còn chưa có bằng lái xe..." Lý Tịch Nhan nhắc nhở.
"Vậy mua cho dì trước?" An Lương trêu chọc.
“Anh là kẻ xấu xa!” Lý Tịch Nhan nũng nịu.
Cách mắng chửi của cô nàng học giỏi này tương đối đơn giản, còn chưa học được cách nho nhã dễ tính hơn.
May mà cô ấy không chơi trò chơi Summoner Canyon, nếu không dựa điểm văn đứng đầu trường của cô ấy, sao An Lương có thể chịu nổi?
Chương 812: Bắt đầu quan tâm đến việc lái xePhía bắc núi Mộc Linh.
An Lương dừng Porsche Cayenne ở khu vực đỗ xe tạm thời ven đường, đèn nhấp nháy kép, xác định an toàn trước khi xuống xe.
Thời điểm này, bốn làn xe ở phía bắc núi Mộc Linh căn bản không có xe!
"Dì ơi, dì thử xem?” An Lương hô.
Lưu Linh bước xuống từ hàng ghế sau, ngày hôm nay bà ấy đi giày thể thao Gucci, lái xe hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi Lưu Linh bước xuống từ hàng ghế sau, An Lương lập tức lên ghế sau, anh chuẩn bị dạy dỗ Lý Tịch Nhan một chút, cô gái này dám hạ thấp Lamborghini đến mức thật thảm!
Nội thất hơn 300 vạn của Lamborghini Urus còn không bằng Cayenne có 100 vạn?
Porsche sẽ cười đến chết!
Nhưng An Lương vừa ngồi vào ghế sau, Lưu Linh đang ở ghế lái gọi lại: "An Lương, cháu ngồi ghế lái phụ đi!”
Lưu Linh tiếp tục nói: "Một mình dì lái xe cảm giác hơi bối rối!”
Lý Tịch Nhan tán đồng: "Ừm, An Lương, anh mau lên ghế lái phụ ngồi đi, em cũng sợ mẹ lái xe lắm.”
"..." An Lương không nói gì.
Lý Tịch Nhan này được lắm!
Dáng vẻ của cô ấy chê bai Lưu Linh rất quen thuộc, cho dù là lúc trước chê Lưu Linh nấu cơm khó ăn, hay là bây giờ chê kỹ thuật lái xe của Lưu Linh kém, Lý Tịch Nhan đều rất chuyên nghiệp.
An Lương ngồi vào ghế lái phụ, anh nói rõ: "Dì không cần lo lắng, thực ra lái xe rất đơn giản! Tính an toàn của Porsche Cayenne là rất cao, dì có thể tùy ý lái.”
Lưu Linh không nói gì.
Lý Tịch Nhan cũng không nói gì.
Tính an toàn cao?
An đại sư online?
Lưu Linh hít một hơi thật sâu, dưới sự chỉ đạo của An Lương, đầu tiên bà ấy điều chỉnh chỗ ngồi, sau đó sử dụng núm xoay ở bên trái vô lăng để khởi động động cơ, đây là cách khởi động đặc trưng của Porsche.
Sau khi khởi động, đầu tiên Lưu Linh thông qua gương chiếu hậu để quan sát tình hình, xác định an toàn trước khi bật đèn rẽ vào đường.
An Lương nhìn ra Lưu Linh thật sự rất căng thẳng, hai tay bà ấy nắm chặt tay lái, mắt nhìn thẳng về phía trước, tốc độ xe cũng rất chậm, chỉ khoảng ba, bốn mươi km?
"Dì, dì không cần căng thẳng, dì nhìn xem trên đường cơ bản không có xe, dì thả lỏng một chút, Cayenne rất dễ lái." An Lương nhắc nhở.
Lưu Linh dưới sự nhắc nhở của An Lương dần dần thả lỏng, bà ấy dần dần tăng tốc độ.
Porsche Cayenne quả thật rất dễ điều khiển, đi từ núi Mộc Linh đến Phồn Hoa Nguyên, Lưu Linh về cơ bản đã thành thạo kỹ năng lái xe.
Lúc Lưu Linh đến Phồn Hoa Nguyên, Lý Tịch Nhan nhắc nhở trước: "Mẹ, mẹ có thể lái luôn vào, con vừa mới thông qua Hệ Thống thông minh trong nhà, đặt biển số xe này thành biển số khách nhà chúng ta.”
"Hả?” Lưu Linh hơi sửng sốt.
An Lương biết chức năng này, bên Lamborghini cũng có một chức năng tương tự!
"Nó có thuận tiện không?" Khi Lưu Linh trả lời, lối vào nhà để xe mở ra, bà ấy lái chiếc Porsche Cayenne vào gara, sau đó dựa theo biển báo nhắc nhở đến tòa nhà số một, cuối cùng dừng lại ở chỗ đậu xe A2.
Kỹ thuật dừng xe của Lưu Linh vẫn còn một chút khiếm khuyết, Porsche Cayenne đỗ sát chỗ đậu xe A, nhưng cũng không có vấn đề gì, ba chỗ đậu xe đều là của bọn họ, có thể đậu xe tuỳ ý!
An Lương ở ghế lại phụ nhắc nhở: "Dì, dì lại luyện tập lái xe tiếp, thuận tiện đưa cháu đến trung tâm Tinh Quang, xe của cháu vẫn còn ở bên kia.”
Lưu Linh trả lời: "Được rồi!”
Bây giờ bà ấy đột nhiên quan tâm đến việc lái xe...
Trung tâm Tinh Quang.
Lưu Linh đưa An Lương về, bà ấy đã lái xe trên đường hơn hai tiếng đồng hồ với sự đồng hành của An Lương.
Vì vậy, lần này bà ấy đã lái xe thành thạo, trực tiếp đi thẳng vào hầm để xe của trung tâm Tinh Quang, thậm chí ngay cả việc lùi xe vào chỗ đỗ cũng được cải thiện. Sau khi xuống xe, Lưu Linh chủ động nói cảm ơn: "An Lương, cám ơn cháu.”
An Lương cười đáp lại: "Dì đừng khách khí.”
"Đúng rồi, chúng tôi chuẩn bị đi siêu thị Huệ Vĩnh mua đồ ăn, buổi tối dì nấu cơm, cảm ơn cháu đã đối xử tốt với Tịch Nhan như vậy." Lưu Linh đưa ra một lời mời.
"Khụ khụ, dì, buổi tối cháu có hẹn bạn học." An Lương đáp lại: "Tịch Nhan, buổi tối anh hẹn Lưu Khải ăn cơm, em có muốn cùng đi không?"
"Có cô gái nào không?" Lý Tịch Nhan hỏi ngược lại.
An Lương lắc đầu: "Không, chỉ có anh, Lưu Khải, Chu Khang, còn có Lương Siêu.”
"Quên đi!” Lý Tịch Nhan lắc đầu phủ nhận.
An Lương đáp lại: "Cục cưng, vậy anh sẽ không đi siêu thị với em nữa, anh đi tìm Lưu Khải.”
“Ừm!” Lý Tịch Nhan gật đầu.
Hai bên bị ngăn cách trong bãi đậu xe dưới lòng đất của trung tâm Tinh Quang, An Lương lái Lamborghini Urus rời đi, trên xe thì gọi Lưu Khải.
Sau khi chờ kết nối, An Lương hỏi trước: "Khải, cậu có ở nhà không?”
"Anh nhầm máy rồi, tôi không phải là Khải!” Lưu Khải đáp lại.
"A, cậu học được cả ngôn ngữ Lam Châu à?" An Lương trêu chọc: "Cậu ở nhà hay về quê?"
"Ở nhà thôi, tôi làm gì có quê quán nào, đã không có từ lâu rồi!” Lưu Khải trả lời: "Cậu lại có chuyện gì à? Muốn tôi gánh hộ hay sao?”
An Lương đáp lại: "Hẹn cậu đi ăn tối?”
"Chỉ có hai chúng ta thôi sao?” Lưu Khải hỏi ngược lại.
"Nếu Lương Siêu và Chu Khang ở đây, gọi bọn họ cũng được." An Lương đáp lại.
"Họ đang ở đây!” Lưu Khải trả lời: "Hôm nay chúng tôi có hẹn, buổi tối đến quán cà phê Internet để chơi game."
Chương 813: Giống như suối nước nóng"Được, cậu liên lạc với bọn họ, tôi lập tức đến nhà cậu." An Lương đáp lại.
"Trước tiên bàn xem ăn cái gì đã?” Lưu Khải cảnh giác nói: "Nếu là cá nóc cái gì đó, tôi sẽ không đi, tôi nhát gan sợ chết!”
An Lương cười mắng: "Cậu là con heo rừng không ăn được cám!”
"Tôi sợ cậu muốn đưa các anh em lên đường!” Lưu Khải trả lời.
"Vậy ăn buffet được không?" An lương đáp lại: "Fujji thế nào?"
"Được đấy! Cái này ổn!” Lưu Khải trả lời.
"Cút, không có tí lý tưởng nào, cá nóc 3000 tệ một người không muốn ăn, ngược lại chọn buffet có 300 tệ một người, cậu nói tôi nên nói với cậu như thế nào mới phải đây?"An Lương nhổ nước bọt.
Lưu Khải cười ha ha nói: "Tôi rất thích Fujji. Được rồi, Lương ca, tôi cúp máy liên lạc với Chu Khang và Lương Siêu trước đã.”
"Được, nhiều nhất mười phút nữa tôi sẽ tới." An Lương đáp lại.
Ở phía bên kia, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đang đi siêu thị.
Lý Tịch Nhan kéo Lưu Linh, cô ấy hỏi: "Mẹ ơi, lái xe thật sự rất đơn giản sao?”
Lưu Linh khẳng định đáp lại: "Thực ra rất đơn giản, lúc trước mẹ cũng cảm thấy rất khó khăn, hiện tại cảm thấy rất đơn giản.”
“Con cảm thấy rất khó!” Lý Tịch Nhan nuốt nước bọt, lúc trước cô ấy học lái xe ở Thượng Hải, thật sự vô cùng gian nan.
"Cố lên!” Lưu Linh đáp lại: "Chờ khi nào con học xong, mẹ sẽ trả lại chiếc Cayenne cậu ấy mua cho con.”
Lưu Linh cảm thán: "Cậu ấy đối xử với con tốt thật!”
Lý Tịch Nhan lộ ra nụ cười ngọt ngào, An Lương quả thật rất tốt với cô ấy, bản thân cô ấy cũng rất thỏa mãn.
"Con cũng sẽ đối xử với mẹ thật tốt!" Lý Tịch Nhan đáp lại.
"Đúng rồi, mẹ, lát nữa chúng ta đi bơi, được chứ?” Lý Tịch Nhan hỏi.
Lưu Linh gật đầu: "Ừm!”
"Vậy con bật Hệ Thống làm sạch và khử trùng trước, sau đó thiết lập Hệ Thống sưởi ấm, chờ đến khi chúng ta trở về, có thể trực tiếp xuống nước." Lý Tịch Nhan vận hành trên điện thoại di động, khởi động Hệ Thống thông minh của ngôi nhà mở ra các Hệ Thống của hồ bơi tràn viền.
Lúc trước ở trong khu vườn trên mái nhà, Lý Tịch Nhan nói cô ấy muốn bơi, đó chính là bởi vì hồ bơi tràn viền có Hệ Thống sưởi ấm.
Ngay cả khi nhiệt độ môi trường xung quanh chỉ là 8°C, Hệ Thống sưởi ấm hồ bơi tràn viền có thể nâng nhiệt độ nước của hồ bơi tràn viền lên đến bốn mươi hai độ C, đó là nhiệt độ suối nước nóng ngoài trời!
Nhưng An Lương không nghiên cứu toàn bộ Hệ Thống thông minh ngôi nhà, làm sao anh biết hồ bơi tràn viền còn có loại thiết lập này?
Gần một giờ sau, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh trở về Phồn Hoa Nguyên, bọn họ mua rất nhiều thức ăn nấu chín, xem ra Lưu Linh cũng tự biết, dứt khoát ăn thức ăn nấu chín, cần gì phải tự mình xuống bếp?
Khu vườn trên tầng thượng của phòng 3006, hồ bơi tràn viền đã tràn clo, bởi vì Hệ Thống sưởi ấm hồ bơi tràn viền làm nóng nhiệt độ nước đến 40°C, nhiệt độ môi trường xung quanh chỉ có 8°C, tất nhiên xảy ra tình trạng tràn Clorua.
Lưu Linh và Lý Tịch Nhan mặc áo choàng tắm, ôm khăn tắm đi tới khu vực hồ bơi tràn viền, Lưu Linh nhìn trời trời, bà ấy thuận miệng nói: "Hiện tại bầu trời cũng không an toàn, còn phải lo lắng về máy bay không người lái.”
Lý Tịch Nhan đáp lại: "Không! Như đã giải thích trong Hệ Thống thông minh của ngôi nhà, xung quanh Phồn Hoa Nguyên là vùng cấm bay, máy bay không người lái bị cấm bay.”
"Vậy thì tốt!” Lưu Linh thở phào nhẹ nhõm.
Lý Tịch Nhan cởi áo choàng tắm trước, nhiệt độ môi trường xung quanh là 8°C, khiến cô ấy cảm nhận được cái lạnh.
Lý Tịch Nhan sau khi xuống nước, lập tức phát ra tiếng kêu kinh hô.
“Oa!”
"Thật thoải mái!"
"Mẹ ơi, mẹ mau xuống đi, cảm giác như đang ngâm mình trong suối nước nóng!" Lý Tịch Nhan gọi.
Khu vườn trên tầng mái của căn 3006 trong tòa nhà số 1.
Trong hồ bơi tràn viền, Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đều thoải mái nằm trong nước ấm bốn mươi độ C, nhiệt độ này không cao không thấp, phối hợp với nhiệt độ môi trường xung quanh 8 độ C, đúng là có cảm giác như ngâm mình trong suối nước nóng.
Lý Tịch Nhan thoải mái nói: "Cảm giác này thật sự rất đã!”
Lưu Linh phụ họa: "Quả thật rất thoải mái!”
Khu vườn trên tầng mái riêng tư, hồ bơi tràn viền siêu lớn và được trang bị chức năng làm sạch, khử trùng và sưởi ấm, quả thực là phối trí cấp thần tiên.
hồ bơi tràn viền như vậy, nếu kinh doanh bên ngoài, nó sẽ trở thành điểm check-in nổi tiếng trên mạng, đúng không?
"Mẹ ơi, chúng ta chụp một tấm ảnh gửi cho An Lương nhé!" Lý Tịch Nhan đứng dậy lấy điện thoại di động bên bờ hồ bơi tràn viền, cô ấy lựa chọn chế độ chụp ảnh selfie.
Lưu Linh không từ chối, dù sao bà ấy và Lý Tịch Nhan cũng chỉ có đầu trên mặt nước, hai người cùng nhau chụp một bức ảnh trước.
Lý Tịch Nhan lại giơ tay trái lên cùng tay phải Lưu Linh tạo thành hình một trái tim, lại chụp thêm một tấm nữa.
Lý Tịch Nhan cũng không chỉnh sửa mà gửi luôn cho An Lương.
Bên kia, An Lương ở dưới lầu nhà Lưu Khải chờ Lương Siêu và Chu Khang, anh nhận được hình ảnh của Lý Tịch Nhan gửi tới, tiện tay mở ra xem xét, lập tức thấy Lý Tịch Nhan và Lưu Linh ở trong hồ bơi tràn viền.
Hồ bơi tràn viền này tràn ngập hơi nước, rõ ràng là hơi nước nóng!
Vậy là hồ bơi tràn viền có chức năng làm nóng?
An Lương chợt nhận ra!
Chương 814: Không thể chịu đựng đượcChẳng trách lúc trước Lý Tịch Nhan nói muốn bơi, lúc ấy anh còn trêu chọc Lý Tịch Nhan, bây giờ nhớ ra đã thấy thiệt thòi chưa?
Lý Tịch Nhan và Lưu Linh đang chơi đùa trong hồ bơi tràn viền trong khu vườn trên tầng mái, anh lại hẹn Lưu Khải ăn cơm?
Điều này…
An Lương trực tiếp gửi tin nhắn cho Ngô Chính Phong trên WeChat.
'An Lương: Chú Ngô, điều bất ngờ mà chú có nói có phải là hồ bơi tràn viền trong khu vườn trên tầng mái có chức năng làm nóng không?’
‘Ngô Chính Phong: Cuối cùng cháu đã phát hiện ra?'
‘Ngô Chính Phong: Ha ha ha! Cháu đã thử nó với bạn gái chưa?'
‘Ngô Chính Phong: Đúng rồi, lén nói cho cháu biết, tất cả các dự án của Thành Nguyên của chúng ta, tất cả đều là vùng cấm bay, cháu hiểu không?’
'An Lương: …'
'An Lương: Cháu cảm ơn vì sự bất ngờ này!’
‘Ngô Chính Phong: Đừng khách khí!'
An Lương im lặng!
Anh đang khen Ngô Chính Phong hay sao?
Ngô Chính Phong này cũng quá lừa người chứ?
Ngạc nhiên và vui mừng?
Ngạc nhiên thì có, vui mừng ở đâu?
Nếu như trực tiếp nói cho anh biết hồ bơi tràn viền trong khu vườn trên mái có chức năng làm nóng, vừa rồi anh nhất định đi theo Lưu Linh và Lý Tịch Nhan, cho dù tài nấu nướng của Lưu Linh có kém một chút, nhưng Lý Tịch Nhan rất đẹp đấy!
An Lương kết thúc trao đổi với Ngô Chính Phong, anh gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan.
'An Lương: Nếu bây giờ anh đến, em có nghĩ rằng anh vẫn còn có một cơ hội không?'
‘Lý Tịch Nhan: Không có cơ hội!’
‘Lý Tịch Nhan: Em đã khóa cửa!’
‘Lý Tịch Nhan: Không nói nữa! Em tiếp tục ngâm mình trong suối nước nóng đây!’
An Lương bất đắc dĩ thở dài, suối nước nóng này được đấy!
Trong thực tế, hầu hết các suối nước nóng đều là giả.
Đặc biệt là suối nước nóng bên Thịnh Khánh, đại đa số đều là dùng nồi hơi đun nóng nước nóng cộng với bột lưu huỳnh giả.
Được rồi.
Phải nói là hầu hết các địa phương trên cả nước là như vậy?
Lúc An Lương và Lý Tịch Nhan kết thúc trò chuyện, Chu Khang và Lương Siêu đã đến, An Lương bấm còi, hơn nữa hạ cửa sổ lái phụ xuống.
"Lên xe đi.” An Lương chào hỏi.
Vừa lên xe, Chu Khang quen thuộc với chiếc xe lập tức cảm thán: "Lamborghini Urus, được xưng là chiếc SUV mạnh nhất, dữ tợn nhất, thật hâm mộ An Lương!”
Lương Siêu có cảm giác tồn tại thấp nhất, anh ta không nói gì, nhưng trong mắt lộ ra thần sắc hâm mộ.
Lưu Khải và An Lương có quan hệ tốt nhất, cậu ta thuận miệng hỏi: "Cậu không gọi Lý Tịch Nhan sao?”
"Đi ăn cơm với một đám đàn ông như các cậu, tôi gọi cô ấy làm gì?” An Lương hỏi ngược lại.
"Có lý!” Lưu Khải trả lời.
"Thằng nhãi cậu lại theo đuổi Tôn Phỉ Phỉ thất bại?” An Lương hỏi.
Lưu Khải nói: "Quá đáng! Tục ngữ nói đánh người không đánh mặt, cậu lại đâm thẳng vào trong lòng tôi một đao rồi!”
An Lương tiếp tục đâm một đao: "Không thể nào! Ba người các cậu đều độc thân à?”
"Tôi..." Lưu Khải không nói nên lời.
Chu Khang nói: "Lương ca, cậu muốn đưa các anh em lên đường tập thể sao?”
Lương Siêu cũng nhịn không được đáp lại: "Có phải do Summoner Canyon chơi không hay, hay là lẩu cay không ngon, hoặc là anh em trong ký túc xá không đủ tốt, vì sao phải yêu đương?”
Vì vậy nếu không yêu thì có bị ép buộc không?
'Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Giải cứu anh em FA!’
'Phần thưởng nhiệm vụ: Phần thưởng sẽ được trao dựa trên mức độ vui vẻ của ba kẻ FA.'
'Hình phạt thất bại: Không.'
Ba người quả nhiên đều là FA, thậm chí có thể là FA lâu năm, ngay cả Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng cũng không nhìn nổi sao?
"Nếu các anh em đều là dân FA, vậy thì đưa các anh em lên đường tập thể, để các anh em cảm nhận được cảm giác yêu đương một chút." An Lương nói rõ.
"Chúng ta đi quán bar đặt chỗ trước, sau đó tùy tiện ăn một chút, sau đó trực tiếp đi Hải Phiên Thiên, các cậu cảm thấy thế nào?” An Lương hỏi.
Để cảm nhận được cảm giác yêu đương, bầu không khí quán bar là một lựa chọn tốt, phải không?
Sau tất cả, bầu không khí của quán bar trong khi uống rượu, chắc chắn có thể tận hưởng trải nghiệm bạn gái che chở, họ sẽ chăm sóc bạn về mọi mặt, để bạn có tâm trạng uống rượu vui vẻ, để bạn có thể uống nhiều hơn một chút!
Đối mặt với đề nghị của An Lương, cả ba người Lưu Khải đều lâm vào im lặng.
An Lương nghi ngờ nói: "Tình huống gì đây? Nếu các cậu không muốn đi, tôi cứ như cũ đi thẳng đến Fujji để tự phục vụ.”
Lưu Khải xấu hổ nói: "Tôi chưa từng đến quán bar, không biết tình hình trong quán bar là gì.”
Chu Khang và Lương Siêu cùng nhau thảo luận.
An Lương nói: "Các cậu sẽ không cho rằng tôi mang các cậu đi ‘đại bảo kiếm’ đấy chứ?”
Lưu Khải gãi gãi đầu: "Chẳng lẽ không phải sao?”
"Cái này..." An Lương nhổ nước bọt: "Thân ái nhắc nhở, ‘đại bảo kiếm’ là chuyện vi phạm pháp luật, chúng ta chỉ đi quán bar uống rượu, quán bar có em gái chuyên môn uống rượu với chúng ta.”
An Lương tiếp tục nói thêm: "Về phần các cậu và em gái đấy có thể phát triển đến trình độ nào, hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của các cậu!”
"Ví dụ như tôi đẹp trai như vậy, không chừng chính là một tình yêu bất ngờ!” An Lương trêu chọc nói.
"Tôi mắc ói!" Lưu Khải nhổ nước bọt.
"Tôi ghen tị!” Chu Khang hâm mộ nói: "Mẹ nó độc thân mười chín năm, hôm nay tôi phải biểu hiện thật tốt một chút. Đúng rồi, Lương ca, tôi uống rượu tốt có tính là ưu điểm hay không?”
"Tất nhiên! Cố lên. Nếu cậu có thể uống thắng em gái của cậu, cơ hội của cậu sẽ lớn hơn!” An Lương giả vờ nghiêm trang đáp lại.
Tửu lượng của Chu Khang này?
Ôi, chúa ơi!
Tửu lượng của Chu Khang, đại khái so với Hoàng Tuấn Phong ngàn chén không say vẫn tốt hơn một chút chứ?
Chương 815: ‘Đại bảo kiếm’ là phạm phápLương Siêu cuối cùng lên tiếng: "Tôi muốn đi đến một quán bar!"
"Vậy chúng ta đi thôi?" An Lương đề nghị.
Lưu Khải gật đầu: "Tìm một quán bar rẻ một chút, trước đó chúng ta đã thương lượng xong, hôm nay góp tiền!”
An Lương cũng không cự tuyệt: "Được! Chúng tôi đi đến Surprise Bar, một quán bar có một danh tiếng khá tốt.”
Lamborghini Urus màu vàng tươi đã đến Surprise Bar, đủ điều kiện để trực tiếp có một chỗ đậu xe riêng, xét cho cùng, đây là một chiếc Lamborghini trị giá hơn 300 vạn.
Khi bốn người An Lương xuống xe, Tôn Khoa giám đốc tiếp thị của quán bar liếc mắt nhìn bốn người, lập tức xác định An Lương là trung tâm.
"Xin chào, bốn vị đại ca, xin hỏi các vị có hẹn trước không?" Tôn Khoa hỏi xong, giới thiệu bản thân: "Tôi là tiếp thị Tôn.”
An Lương khẽ gật đầu: "Không đặt trước. Tôi muốn chỗ ngồi tốt nhất trong quán bar của anh, hôm nay có chỗ không?”
Tôn Khoa khẳng định gật đầu: "Có có, bây giờ còn tương đối sớm.”
Chưa đến 7 giờ!
"Trước tiên giữ chỗ đã, chúng tôi sang đối diện ăn chút đồ lót dạ. Đúng rồi, anh có cần thêm wechat, trả tiền đặt cọc trước không?"An Lương hỏi.
Tôn Khoa trực tiếp phủ nhận: "Thêm wechat của anh chính là vinh hạnh, làm sao có thể lấy tiền đặt cọc của anh. Đúng rồi, các anh muốn ăn cái gì, có cần tôi giới thiệu cho mọi người hay không?”
"Những người bán hàng quả thật biết cách nói chuyện." An Lương trêu chọc.
Sau khi hai bên thêm WeChat, An Lương thuận tay chuyển khoản 2000 tệ: "Đặt cọc trước, một lát nữa sẽ quay lại sau."
Tôn Khoa cũng không nhận, anh ta cung kính đáp lại: “Anh quá khách khí, tôi nhất định sẽ sắp xếp cho các anh cảm thấy thoải mái.”
“Vậy thì được!” An Lương nói thêm: "Mấy anh em của tôi lần đầu tiên đến quán bar, anh hiểu không?”
Tôn Khoa liên tục gật đầu: "Hiểu rõ.”
Lần đầu tiên đến quán bar?
Sắp xếp bầu không khí táo bạo hơn một chút, cởi mở hơn một chút, để cho những người mới bắt đầu mở mắt, tốt nhất là mở thêm một vài chai rượu vang?
Dù sao anh chàng lái Lamborghini Urus cũng không thiếu tiền!
An Lương dẫn ba người Lưu Khải đi tới quảng trường ẩm thực phía đối diện, anh đã từng cùng với Lưu Linh ăn qua đêm ở bên này, bốn người chọn một nhà hàng Quảng Đông, tiện tay gọi món ăn hết khoảng 300 tệ.
“Khải, bữa ăn này các cậu mời khách, đợi một chút ở quán bar tôi mời khách, không thành vấn đề chứ?” An Lương giải thích trước: "Cũng không thể hai trận đều để cho tôi một mình mời khách chứ?”
Ba người Lưu Khải đều hiểu ý tứ của An Lương, An Lương nói không muốn hai trận đều mời khách, trên thực tế là cân nhắc vì lòng tự trọng của ba người!
Bữa ăn Quảng Đông này chỉ hơn 300 tệ, đợi một lúc nữa ở quán bar sợ rằng 3000 cũng không đủ?
An Lương không trực tiếp từ chối đề nghị góp tiền, cũng đã xem xét đến lòng tự trọng của ba người, An Lương có tiền là có tiền, nhưng anh cũng sẽ lo lắng cho bạn bè.
Lưu Khải thở dài nói: "Cảm ơn, Lương ca!”
An Lương nhổ nước bọt nói: "Cảm ơn cái gì! Trong tương lai cậu có thể gánh tội giúp tôi nhiều hơn! Dù sao nếu tôi không về nhà, hoặc bất kỳ tình huống nào khác, tôi sẽ nói ở lại qua đêm với cậu đêm trong quán cà phê Internet.”
"Chu Khang, Lương Siêu, hai người các cậu cũng gánh tội giúp tôi, sau này nếu tôi gọi điện thoại tới đây, các cậu chứng minh giúp tôi, chúng ta cùng nhau chơi game!" An Lương nói rõ.
Lưu Khải ra vẻ đau lòng: "Được! Tội này tôi sẽ gánh! Tuy nhiên nếu cậu bị lộ, cậu sẽ giống như một thằng khốn vậy!”
An Lương nhổ nước bọt: “Cút, ông đây là người đàn ông tốt!”
Lương ca là người đàn ông tốt, điểm này, chắc là không ai nghi ngờ chứ?
Nếu nghi ngờ?
Đó chắc chắn là một người đàn ông cặn bã ghen tị với cuộc sống của Lương ca!
Thịnh Khánh, bên trong Surprise Bar, bốn người An Lương ngồi ở một chỗ ngồi gần nhất với sân khấu lớn.
Surprise Bar thiết kế theo phong cách khoa học viễn tưởng tổng thể, từ sân khấu đến thiết lập ánh sáng trên không, tất cả đều nghiêng về phía phong cách khoa học viễn tưởng, đặc biệt là sân khấu trên không, máy móc mô phỏng hình dạng của tàu vũ trụ, trên đó được trang bị tất cả các loại ánh sáng, mỗi khi ánh sáng nhấp nháy, cảm giác khoa học viễn tưởng tràn đầy.
"Tiểu Tôn, đưa tôi xem menu của các anh một chút." An Lương phân phó.
Bây giờ chỉ mới bảy giờ, Surprise Bar mở cửa lúc bảy giờ, vẫn còn rất ít người.
Tôn Khoa lập tức đưa menu rượu cho An Lương: "Thưa anh, anh có muốn uống gì không?”
An Lương liếc nhìn một cái lập tức thấy bộ Thần Long, thứ này thực sự tồn tại ở trong các quán bar trên toàn quốc hay sao?
"Bộ Thần Long loại nhỏ nhà các anh có giá 38.888 Nhân dân tệ? Vàng, vàng hồng, vàng tím?” An Lương thuận miệng hỏi.
Trong lòng Tôn Khoa âm thầm kích động: "Đúng vậy.”
"Rượu thật?" An Lương thuận miệng hỏi.
An Lương không nghiện rượu, nhưng cũng không muốn uống rượu giả.
Nhìn đàn em Hoàng Tuấn Phong ngàn chén không say, tất cả đều là do uống rượu giả luyện ra, còn cho rằng mình thật sự ngàn chén không say.
Tôn Khoa lúng túng đáp lại: "Anh yên tâm, chúng tôi chắc chắn không bán rượu giả.”
"Vậy thì tốt!" An Lương cười đáp lại: "Tôi thường xuyên uống Thần Long ở Thập Tam Tiên Sinh và OT tại Đế Đô, giá nhà các anh quả thật rẻ hơn một chút so với Đế Đô. Cho luôn một bộ Thần Long đi, thuận tiện đưa thêm một ít bia cái gì đó.”
Tôn Khoa nghe thấy An Lương thường xuyên đi quán bar ở Đế Đô, anh ta dùng kính ngữ bên Đế Đô hỏi: "Thưa anh, về nhóm khuấy động không khí, anh muốn sắp xếp như thế nào?”
"Tôi không sắp xếp, tôi là người đàn ông chính trực, hiểu không?" An Lương trêu chọc.
"Hiểu rõ." Tôn Khoa lập tức gật đầu: "Thưa anh, anh xem bộ Thần Long loại lớn là cho nhiều người, hay là?”
"Uống rượu chính là uống rượu, không phải giả vờ, trực tiếp đưa lên là được rồi, dù sao nhóm khuấy động không khí đã tới, để cho ba anh em của tôi lựa chọn là được." An Lương nói rõ.
"Vâng. Anh chờ một chút, chúng tôi sẽ lên hàng ngay lập tức.” Tôn Khoa trả lời.
An Lương khoát khoát tay, ý bảo Tôn Khoa tự mình sắp xếp.
Chương 816: Được kiến nghị bay thẳng?Surprise Bar, bộ Thần Long loại nhỏ và bộ Thần Long loại lớn đều rất 'rẻ', bộ Thần Long loại nhỏ giá 38.888 Nhân dân tệ, bộ Thần Long loại lớn giá 88.888 Nhân dân tệ, vẫn rẻ hơn năm nghìn và một vạn tệ so với bên Đế Đô.
Cho nên muốn một bộ Thần Long đề nghị bay thẳng đến Thịnh Khánh?
Một lúc sau, tất cả ánh sáng tại Surprise Bar sáng lên và chiếu vào chỗ của An lương, nơi DJ đang reo hò.
“Chúc mừng anh trai ở ghế số 888 lấy được một bộ Thần Long loại lớn!
Khi DJ nhắc nhở, rất nhiều chị em của nhóm khuấy động không khí nhao nhao nhìn về phía An Lương, hiển nhiên là nhìn chằm chằm vào mục tiêu.
Surprise Bar không có nhóm bunny girl đưa rượu, nhưng thay thế bằng bikini, mỗi một cô gái mặc bikini cầm một chai rượu đi về phía chỗ ngồi của An Lương.
Ba người Lưu Khải nào đã từng trải qua chuyện như thế này?
Đôi mắt của ba người đều nhìn thẳng từ lâu.
Khi các cô gái bikini đưa một bộ Thần Long loại lớn tới, Tôn Khoa lại đến bên cạnh An Lương, anh ta nửa ngồi xổm nói: "Thưa anh, chúng tôi tặng cho anh 10 chai Budweiser, anh xem có được không?”
An Lương gật đầu: "Không thành vấn đề. Đúng rồi, cho tôi thêm hai chai Nông Phu Sơn Tuyền.”
Tôn Khoa hơi sửng sốt, Nông Phu Sơn Tuyền?
"Vâng, thưa anh." Tôn Khoa phản ứng nhanh chóng.
Chưa đầy hai phút sau, Tôn Khoa đích thân đưa hai chai Nông Phu Sơn Tuyền tới, hơn nữa còn là phiên bản chai thủy tinh 750ml: "Thưa anh, anh xem loại Nông Phu Sơn Tuyền này có được không?”
"Không vấn đề." An Lương gật đầu: "Đúng rồi, thanh toán trước, một lúc nữa chưa biết chừng tôi có việc phải đi trước.”
"Vâng, xin vui lòng chờ một chút." Tôn Khoa lại mang máy POS di động tới, An Lương trực tiếp quét thẻ 86.888 Nhân dân tệ.
'Tinh!'
'Thẻ hoàn tiền mua đồ sơ cấp đã được sử dụng thành công, hệ số giảm giá ngẫu nhiên là 3, tổng số tiền hoàn lại là 15 vạn tệ.'
'Khoản tiền hoàn lại này đến từ công ty đầu tư An Tâm.’
Sáu chai rượu sâm banh Armand de Brignac tạo thành bộ Thần Long loại lớn cũng là mua sắm nên tất nhiên có thể sử dụng thẻ hoàn tiền mua đồ sơ cấp!
Sau khi quẹt thẻ, An Lương hô: "Tất cả Armand de Brignac đều mở ra, để cho ba người anh em của tôi vui vẻ.”
Lần này Tôn Khoa tin tưởng chuyện An Lương nói trước đó thường xuyên chơi ở quán bar Thập Tam Tiên Sinh và quán bar OT tại Đế Đô, một lần mở sáu bình Armand de Brignac, tuyệt đối không thiếu tiền!
“Không thành vấn đề, thưa anh, mời anh uống thử, Armand de Brignac của chúng tôi tuyệt đối chính thống!” Tôn Khoa giải thích.
Sau khi toàn bộ sáu chai Armand de Brignac mở ra, các chị em đã chú ý đến bầu không khí bên này từ trước càng nóng nảy, dù sao Armand de Brignac đã mở và Armand de Brignac chưa mở, hoàn toàn là hai tình huống khác nhau.
Armand de Brignac chưa mở, rất có thể là ra vẻ, ví dụ như mua một chai Armand de Brignac cất giữ, mỗi một lần tới đây đều để lên bàn làm cống phẩm, nhưng sau đó gọi một ít rượu giá rẻ để lừa gạt người khác.
Bây giờ toàn bộ sáu chai Armand de Brignac đều mở ra, hiệu quả chắc chắn là hàng đầu!
An Lương liếc mắt nhìn các chị em của tổ khuấy động không khí bên ngoài, anh nói: "Khải, ba người các cậu tự mình đi ra ngoài đi!”
Hãy để họ tự lựa chọn, mức độ hoàn thành nhiệm vụ chắc là sẽ cao hơn chứ?
Ghế số 888 tại Surprise Bar, An Lương đang gửi tin nhắn cho nhóm bạn của mình ở Đế Đô.
'An Lương: 38.888 tệ một bộ Thần Long nhỏ, 88.888 tệ một bộ Thần Long lớn, giá cả phải chăng này?'
‘Tiền Tiểu Cương: Mẹ kiếp?’
‘Tiền Tiểu Cương: Quán bar ở Thịnh Khánh có lương tâm như vậy sao?’
'Vân Hải Dương: Bên Thịnh Khánh quả thật có cái giá này.’
'Vân Hải Dương: Surprise Bar?'
'Vân Hải Dương: Lương ca, ngày mai sắp xếp đi!'
‘Lý Tồn Viễn: Tôi muốn đi!’
‘Tiền Tiểu Cương: +1!'
‘An Lương: Nếu ngày mai các cậu có thể thoát thân, hoan nghênh các cậu cùng nhau tới chơi, vừa lúc Hải Dương sẽ đến vào ngày mai.'
‘Lý Tồn Viễn: Tôi không có vấn đề gì!’
‘Tiền Tiểu Cương: Tôi cũng vậy!'
'An Lương: Ok, các cậu đặt trước chuyến bay rồi nói với tôi, tôi đến đón.’
‘Lý Tồn Viễn: Vậy thì cảm ơn Lương ca!’
'Tiền Tiểu Cương: Lamborghini Urus sao?'
'An Lương: Đúng, trải nghiệm thử một chút chứ?'
‘Tiền Tiểu Cương: Không được, tôi quên đường ở Thịnh Khánh các cậu rồi, chờ ngày mai vậy!’
'An lương: Vậy tôi sẽ đặt chỗ trước.’
Sau khi An Lương và nhóm bạn ở Đế Đô trao đổi, anh hô: "Tiểu Tôn!”
Tôn Khoa lập tức chạy tới: "Thưa anh, anh có gì phân phó.”
"Ngày mai tiếp tục giữ lại cái ghế số 888 này cho tôi, bạn bè tôi ở Đế Đô chuẩn bị tới chơi, về phần tổ khuấy động không khí anh lựa chọn tốt một chút, được không?” An Lương nhắc nhở.
"Không có vấn đề!” Tôn Khoa âm thầm vui vẻ nói.
Hôm nay bán đi một bộ Thần Long loại lớn, ngày mai không ngờ còn có một cái nữa, Tôn Khoa quả thật rất kích động.
Lúc An Lương và Tôn Khoa trao đổi, ba người Lưu Khải lại một mình dắt hai em gái khuấy động không khí trở về, lúc trước bọn họ nói mình là chó độc thân có bao nhiêu chật vật, hiện tại trái ôm phải ôm thoải mái đến mức nào.
Ba người này thật độc!
Chương 817: Khen thưởng: Thông tin quan trọngLưu Khải ở bên phải An Lương, An Lương ở bên trái, Lưu Khải hỏi: “Lương ca, cậu thật sự không chọn hai em gái sao?”
Anh ta nói thêm: "Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không nói với Lý Tịch Nhan đâu!”
"Đi đi, tôi nói rồi, tôi là người đàn ông tốt, hôm nay chơi cùng với các cậu một chút, tôi uống cũng không uống." An Lương nói rõ.
"Hả?” Lưu Khải kinh ngạc nhìn An Lương: "Không phải chứ?”
"Tôi cho rằng các cậu đã gặp Lý Tịch Nhan, cho nên các cậu còn không hiểu hay sao?” An Lương trêu chọc nói.
Ba người Lưu Khải và Chu Khang, còn có Lương Siêu đều đột nhiên hiểu ra!
Hóa ra là An Lương có yêu cầu cao!
Bọn họ đều là bạn học của An Lương và Lý Tịch Nhan, bọn họ tự nhiên biết ngoại hình của Lý Tịch Nhan rốt cuộc cao cỡ nào, ít nhất những em gái trong tổ khuấy động không khí này căn bản không phải là đối thủ của Lý Tịch Nhan.
Cho dù là nhan sắc, hay là khí chất, Lý Tịch Nhan đều có thể thoải mái đè bẹp toàn bộ được không?
“Các anh em, uống nào!” An Lương nhắc nhở: "Khang, vừa rồi trên đường không phải cậu khoe khoang, cậu uống rượu rất lợi hại hay sao?”
An Lương tiếp tục nói: "Tiểu Tôn, anh đi lấy cho tôi 12.000 tệ tiền mặt, tôi gửi cho anh.”
Tôn Khoa lập tức đáp lại: "Vâng thưa anh, anh chờ một chút.”
An Lương nhìn về phía các em gái khuấy động không khí trong ghế: "Các em, ba người anh em của anh lần đầu tiên đến quán bar chơi, các em nhiệt tình một chút, sau đó chính là hung hăng chỉnh bọn họ, để cho bọn họ biết chuyện uống rượu này không thể khoe khoang, sáu người các em làm ba người bọn họ say rượu thì thưởng mỗi người hai ngàn!”
“Oa! Cảm ơn anh đẹp trai!”
“Cảm ơn anh trai!”
“Anh trai thật tuyệt vời!”
"Chúc mừng năm mới anh trai!"
Các em gái trong tổ khuấy động không khí hoan hô, các cô chỉ là tổ khuấy động không khí thường trực mà thôi, đại đa số đều là uống rượu miễn phí, nhưng không có thêm thu nhập.
Hiện tại có 2000 tệ tiền thưởng, ba người Lưu Khải sao chịu nổi?
"Khải, Khang, Siêu, các cậu cố gắng lên!" An Lương nháy mắt nói: "Thời điểm khảo nghiệm thực lực các cậu đã đến, thắng làm vua, thua tự mình đi ngủ.”
Ba người Lưu Khải nhìn nhau một chút, sau đó dùng sức gật đầu: "Nhìn thực lực của chúng ta!”
Nhưng thực lực của ba người...
Dù sao chưa đến mười một giờ, toàn bộ ba người đều nằm xuống, An Lương cũng nhận được tiếng nhắc nhở từ hệ thống nhân sinh người thắng.
'Nhiệm vụ ngẫu nhiên" Giải cứu anh em FA lâu năm": Hoàn thành '
'Phân tích toàn diện hệ số niềm vui của ba gã FA: 2,97'
'Xin chúc mừng kí chủ lưu trữ để có được một "thông tin quan trọng" liên quan đến vàng.'
Trước tiên An Lương xem xét hệ số sung sướng của ba người Lưu Khải, mỗi người bọn họ đều là hệ số sung sướng 0,99, quả nhiên vẫn là thiếu niên thuần khiết, cho dù thua đến mức tự mình đi ngủ, vẫn nguyện đánh cuộc thua.
Điều này làm cho An Lương rất hài lòng!
An Lương xem xét một "thông tin quan trọng" liên quan đến vàng.
Vương quốc Anh sẽ chính thức rời khỏi Liên minh Châu u vào lúc hai mươi ba giờ địa phương ngày 31 tháng 1, tức là bảy giờ sáng giờ Đế Đô.
Kể từ đó, Vương quốc Anh đã nói lời tạm biệt với các đồng minh trong 47 năm và kết thúc cuộc hành trình tách khỏi liên minh kéo dài hơn ba năm.
Sau khi xem thông tin, An Lương hiểu được thời gian để tham gia vào thị trường vàng có sẵn quốc tế, nếu muốn có được lợi ích lớn hơn, thì hãy tham gia vào thị trường vàng có sẵn quốc tế ngay trước thời điểm này!
An Lương xem xong "thông tin quan trọng" liên quan đến vàng, anh lại nhìn ba người Lưu Khải say như bún, tiện tay chụp vài tấm ảnh rồi mới chào hỏi: "Tiểu Tôn, anh sắp xếp ba người đưa ba người bọn họ đến khách sạn Cách Thái.”
"Tôi đi lên thuê phòng cho bọn họ." An Lương nói thêm.
"Vâng." Tôn Khoa vội vàng đáp lại.
"Đúng rồi, tên tôi là An Lương, An trong bình an, Lương trong thiện lương." An Lương cuối cùng cũng tự giới thiệu mình.
Vẻ mặt Tôn Khoa trở nên vui mừng, An Lương tự giới thiệu mình, vậy đại biểu cho quan hệ của anh ta và An Lương tiến thêm một bước, sau này An Lương muốn đến quán bar tiêu xài, chắc sẽ gọi mình đầu tiên chứ?
Chưa đầy năm phút, Tôn Khoa dẫn theo sáu nhân viên an ninh tới đây, hai người một tổ, dựng ba người Lưu Khải lên, sau đó theo An Lương rời đi.
Tôn Khoa dẫn đường ở phía trước, anh ta hạ thấp giọng nói: "An tiên sinh, chúng ta có sắp xếp cho bạn bè của anh một chút không?”
An Lương hiểu được ý tứ của Tôn Khoa, anh cười nói: "Tôi vừa mới nói, thắng làm vua, thua tự mình đi ngủ, ba người bọn họ thua, cho nên phải tự hiểu.”
Tại quầy lễ tân của khách sạn Cách Thái, An Lương thuê một dãy phòng và sau đó đưa bọn họ vào từng phòng tương ứng.
"Mọi người vất vả rồi, mỗi người một bao lì xì hai trăm tệ, chúc mọi người một năm mới hạnh phúc!" An Lương vừa nói, vừa gửi cho Tôn Khoa 1400 tệ, hiển nhiên là tính cả Tôn Khoa ở trong đó.
Tôn Khoa nhìn thấy số tiền, trong lòng anh ta âm thầm cảm thán An Lương xử sự lão luyện, rõ ràng anh ta không góp công sức, nhưng An Lương vẫn coi trọng anh ta như trước, điều này làm cho Tôn Khoa âm thầm vui vẻ.
"Cám ơn anh An ban thưởng." Tôn Khoa khách khí đáp lại.
Sáu nhân viên an ninh khác cũng lịch sự cảm ơn.