Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 49 - Chương 876: Có Thể Múa Thêm Một Điệu Múa Vì Bạn Không?

Chương 876: Có thể múa thêm một điệu múa vì bạn không?

“Hồ ly tinh nhỏ, em nhìn cái này xem.” An Lương đưa điện thoại của mình cho cô.

Dương Mậu Di nhìn thấy trên điện thoại hiển thị hoạt động tuyển chọn streamer năm 2009 của kênh Răng Hổ, cô hỏi: “Đại vương, chúng ta không tham gia hoạt động này.”

“Hoạt động này lừa người đó.” Dương Mậu Di chỉ ra điểm sai lầm như nói trúng tim đen: “Hoạt động này có thời hạn quá lâu, đó là để điên cuồng thu hoạch từ cuộc cạnh tranh khốc liệt.”

“Tuy hiện giờ Triệu Cao đứng nhất với hơn một ngàn vạn phiếu, nhưng đó là do công hội Đại Tần không tham gia, phiếu bây giờ đều là do người chơi bỏ phiếu, đến những ngày cuối cùng thì chắc chắn phiếu năm sẽ vọt lên rất nhanh.” Dương Mậu Di nói tiếp.

“À đúng rồi Đại vương, trước kia em và Mặc Tâm bọn họ có trò chuyện với nhau, lần này streamer nào có phiếu năm đứng nhất chắc chắn sẽ được hơn 5000 vạn và tạo ra tiếng tăm cho kênh Răng Hổ.” Dương Mậu Di nói rõ.

Thời gian hoạt động ròng rã hai tháng, thực sự dài đằng đẵng rồi từ đó có được càng nhiều người dùng hơn.

Hoạt động của kênh Răng Hổ thực sự giản dị không màu mè.

‘Nhiệm vụ liên hoàn bắt đầu’

‘Nhiệm vụ liên hoàn đầu tiên: Vương giả ngày xưa, kiểm soát lại thế giới.’

‘Tuy nhiệm vụ truyền thuyết của Đế Vương Thần Thánh [Lương Nhân Trở Về] vẫn đang tiếp tục, nhưng ngọn cờ chiến đấu trong truyền thuyết đang phai màu, uy danh ngày xưa bị mai một, thời đại đang thay đổi, vinh quang ngày xưa ngày càng phai nhạt.’

‘Đế Vương Thần Thánh đã dẫn dắt streamer [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa] đứng nhất năm, lại một lần nữa viết tiếp câu chuyện truyền thuyết Yêu giang sơn, càng yêu mỹ nhân hơn.’

‘Hình phạt thất bại: Không’

‘Nhiệm vụ liên hoàn đặc biệt có đính kèm nhiệm vụ bắt đầu.’

‘Vinh quang chính đạo: Với thân phận đại diện của chính nghĩa, mỗi lần chinh phục được Hồ yêu thì sẽ được nạp mức 500 vạn xu Răng Hổ.’

Gợi ý đặc biệt:

Nếu nạp tiền trước ngày 24/2 (Bao gồm ngày 24) thì kênh nạp tiền tương ứng sẽ đổi thành công ty đầu tư An Tâm.

Nếu nạp tiền sau ngày 25/2 (Bao gồm ngày 25) thì kênh nạp tiền tương ứng sẽ đổi thành công ty đầu tư Nhân An.

An Lương xem Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng hiển thị tin nhắn nhiệm vụ, anh bất lực than thở.

Dựa vào tình hình nhiệm vụ đính kèm thì giờ anh đang lỗ 1500 vạn đúng không?

“Hồ ly tinh nhỏ, em có muốn tham gia hoạt động tuyển chọn streamer năm nay không?” An Lương hỏi.

“Đại vương, em vừa nói rồi mà, chúng ta không tham gia hoạt động lừa người này, chúng ta sẽ cùng nhau mở trung tâm rút thăm trúng thưởng, mỗi đợt thu được hơn 10 vạn chẳng tốt hơn sao?” Dương Mậu Di nói rõ.

“Em định mở một đợt livestream rút thăm vào ngày 8 Tết Nguyên Tiêu và ngày 9 chủ nhật” Dương Mậu Di nói rõ.

“Dựa vào tình hình nhận tiền lì xì năm trước thì em thấy hai đợt livestream rút thăm lần này có thể thu về được hơn trăm vạn.” Dương Mậu Di mặt mày hớn hở nói.

Hồ ly tinh nhỏ này hoàn toàn đắm chìm trong hoạt động của trung tâm rút thăm.

Còn livestream bình thường thì sao?

Đừng nói cái gì mà livestream bình thường nữa, ngay cả “Tìm kiếm quán ngon” trước đây cũng đã ngừng phát sóng.

“Tìm kiếm quán ngon” đã chuyển sang hình thức ghi hình và phát sóng, chủ yếu phát trên BiliBili và Youtube.

Ở kênh Răng Hổ, hiện giờ Dương Mậu Di chỉ làm trung tâm rút thăm hồ ly may mắn.

“Hồ ly tinh nhỏ, em không tham gia hoạt động tuyển chọn streamer năm nay, chẳng lẽ không có ai bàn ra tán vào hay sao?” An Lương tò mò hỏi.

“Không có ai kỳ quái nói em đã hết hot rồi sao?” An Lương hỏi tiếp.

“Đại vương!” Dương Mậu Di hờn mát trả lời: “Lần trước, sau khi anh giúp em đánh Đại Mộng thì sớm đã không còn ai quái gở rồi.”

“Hơn nữa, giờ em đang quản lý trung tâm rút thăm hồ ly may mắn, rất nhiều người ngưỡng mộ chết đi được.” Dương Mậu Di tự hào nói.

“Một tuần livestream hai lần, một lần livestream nhiều nhất là ba tiếng rồi thu nhập với sáu con số, những người khác đều ngưỡng mộ em, ở đâu ra người kỳ quặc nữa?” Dương Mậu Di nói rõ.

Kịch bản này không đúng.

Với tiếng tăm của Dương Mậu Di, cộng thêm độ hot của hoạt động tuyển chọn streamer năm nay, chẳng lẽ không có ai đứng ra đặt chuyện hay sao?

“Không phải chứ. Lần này không có ai công kích em sao?” An Lương nói móc.

Dương Mậu Di mỉm cười nói: “Đâu có, em nói rồi mà. Đại vương, hiện giờ có rất nhiều người ngưỡng mộ em, cả Mặc Tâm cũng ngưỡng mộ em.”

“Cô ta cũng ngưỡng mộ em sao?” An Lương nói móc: “Phiếu năm của cô ta trên 980 vạn, tính theo một phần ba thu nhập thì cũng phải hơn 300 vạn, cô ta ngưỡng mộ em cái gì mới được?”

“Ái chà!” Dương Mậu Di bắt đầu giải thích: “Đại vương, anh phải xem thời gian em livestream là bao lâu, còn cô ấy là bao lâu?”

Dương Mậu Di nói tiếp: “Một tuần em mở hai đợt livestream, mỗi đợt dài hơn hai tiếng rưỡi, hơn nữa không cần lộ mặt, chỉ cần hò hét hai tiếng để họ rút thăm là được.”

“Mặc Tâm không như vậy, thời gian livestream của cô ấy cơ bản hơn mười tiếng trong một ngày, chẳng những cần phải đủ các cuộc nói chuyện, còn cần phải hát, thậm chí đôi khi phải nhảy múa.” Dương Mậu Di bổ sung.

“Có một đợt em rút thăm, ít thì hơn 10 vạn lợi nhuận, nhiều thì 30 vạn lợi nhuận, ít nhất một tháng có lợi nhuận trên 100 vạn, không chênh lệch nhiều so với Mặc Tâm.” Dương Mậu Di hớn hở nói.

“Ngoài việc livestream ra thì em có đủ thời gian để nghỉ ngơi, học hành, tìm đồ ăn ngon và quay video về đồ ăn ngon, còn có cả thời gian để vận động, nhưng Mặc Tâm thì không có gì cả.” Dương Mậu Di nói thêm.

“Thú vui lớn nhất của Mặc Tâm là nói chuyện với bọn em trong nhóm. Đại vương, anh nói xem cô ấy có thể không ngưỡng mộ em sao?” Dương Mậu Di hỏi.

Dương Mậu Di thật sự không nói dối.

Chương 877: Thư Sinh và Hồ ly tinh!

Trong nhóm các chị em streamer kênh Răng Hổ, dù là Mặc Tâm hay Bạch Lộ, hay Lục Y cùng các streamer Tư Phàm nhỏ bé đều rất ngưỡng mộ Dương Mậu Di.

Thời gian livestream ít, thu nhập cao, sao không ngưỡng mộ được?

“Đúng là nên ngưỡng mộ em.” An Lương trả lời.

Thời gian livestream của Mặc Tâm dài như vậy sao?

Xem ra trở thành một streamer cũng rất khó.

Thực ra trong ngành nghề livestream, thời gian livestream rất quan trọng.

Bởi hầu hết các streamer đều ở trong trạng thái “Ôm cây đợi thỏ”, khi một anh trai nào đó bỗng nhiên muốn donate, nếu không mở livestream thì chắc chắn sẽ bỏ lỡ được các anh donate.

Dù sao hầu hết các anh trai ủng hộ không chỉ một người.

Kiểu như An Lương chỉ ủng hộ một mình Dương Mậu Di là điều rất hiếm thấy trên kênh Răng Hổ.

Dù sao các ông anh vẫn thích nhiều đường tác chiến.

Lúc nào cũng ở trong phòng livestream, thực sự rất dễ chán nên mấy ông anh thích tìm cảm giác mới mẻ.

Con người mà...

Hầu hết đều có mới nới cũ đúng không?

“Vậy em có muốn bọn họ càng ngưỡng mộ em hơn không?” An Lương hỏi.

“Hử?” Dương Mậu Di nghi ngờ.

An Lương nói: “Đưa điện thoại của em cho anh.”

“Đại vương, anh...” Dương Mậu Di đoán được suy nghĩ của An Lương.

An Lương ngắt lời cô ta: “Đưa điện thoại cho anh.”

“Vâng!” Dương Mậu Di ngoan ngoãn đưa điện thoại cho An Lương.

Cô đoán ra được, An Lương rất thành thật, không làm ra vẻ giả tạo.

An Lương mở app kênh Răng Hổ rồi đăng nhập tài khoản livestream của Dương Mậu Di, anh đóng camera rồi mới mở và đổi tên phòng livestream.

Trước tiên, An Lương sửa lại tên trong phòng livestream của Dương Mậu Di, sau đó anh lập tức nhập lệnh để Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng nạp vào tài khoản anh 100 vạn xu Răng Hổ.

100 vạn xu Răng Hổ này là khen thưởng đạt được khi Lý Tịch Nhan dẫn An Lương đi ăn súp thịt bò Tôn Kỳ.

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng tức khắc thông qua đường dây của công ty đầu tư Nhân An nạp 100 vạn xu Răng Hổ, An Lương sử dụng di động của mình đăng nhập tài khoản, anh trả phí định mức khác để sửa đổi biệt danh.

Anh sửa biệt danh 'Lương Nhân Trở Về' thành 'Thư Sinh Không Phụ', vừa vặn phù hợp với biệt danh streamer của Dương Mậu Di.

Dù sao tài khoản có biệt danh 'Lương Nhân Trở Về' rất dễ bị liên tưởng, cho nên An Lương mới nhân cơ hội này sửa thành một tên khác.

Nếu không khi Dương Mậu Di đạt giải nhất trong cuộc bình chọn streamer trên kênh Răng Hổ năm 2019, không may danh tiếng của Lương Nhân Trở Về vượt lên thì làm sao?

Vì để tránh phiền toái như vậy, An Lương phải đề phòng trước, anh lợi dụng hoàn cảnh trước mắt này mà thẳng thừng sửa đổi biệt danh của mình.

Sau khi sửa xong biệt danh, An Lương vào phòng livestream của Dương Mậu Di rồi bắt đầu nạp phí gia hạn.

'Chúc mừng [Thư Sinh Không Phụ] nạp phí gia hạn [Đế Vương] ở phòng livestream [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa] x 13'

'Chúc mừng [Thư Sinh Không Phụ] nạp phí gia hạn [Đế hoàng] ở phòng livestream [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa] x 20'

100 vạn xu Răng Hổ có thể nạp phí gia hạn 33 lần, An Lương chuyển thành hai tổ hợp là 13 lần và 20 lần nạp phí gia hạn, từ đó tạo thành từ đồng âm là cả đời yêu em.

[Thư Sinh Không Phụ] tặng 13 tấm Tàng Bảo Đồ cho streamer [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa]!

[Thư Sinh Không Phụ] tặng 14 tấm Tàng Bảo Đồ cho streamer [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa]!

An Lương lại lần nữa lấy ra 13 và 14 tấm Tàng Bảo Đồ làm một lần tuần hoàn, rồi đánh ra tám lượt tuần hoàn, tổng cộng chính là 108 vạn phiếu đậu vàng.

Anh vừa mới nạp phí duy trì 33 lần Đế Vương, trên thực tế thu được 108,9 vạn phiếu đậu vàng, còn dư lại 9000 phiếu đậu vàng. An Lương tạm thời ngừng lại, chốc nữa gom góp đủ rồi đưa ra.

Nạp phí gia hạn liên tiếp như thế, còn điên cuồng đưa ra Tàng Bảo Đồ đắt nhất, khiến giá trị nhân khí phòng livestream của Dương Mậu Di tăng vượt mức 800 vạn, cho dù không nhắc nhở chuyển tiếp phát sóng thì số người có ghế VIP cũng hơn một vạn người.

Bình luận chi chít có thể làm di động của Dương Mậu Di bị đơ không nhỉ?

'Thư Sinh Không Phụ là ai?’

'Lại có đại ca coi trọng streamer Hồ Ly à?’

'Chúc mừng streamer Hồ Ly!’

'Cầu mắt của mấy người dài ra! Người này có nhãn hiệu fans, còn ký tên anh ta, không lẽ là Lương Nhân đại ca đổi tên? 'Ký tên: Đừng hỏi, chỉ sủng ái hồ ly nhỏ!’

' Xin hỏi tình huống của streamer này là như thế nào, sao lại được phần thưởng tiền vạn trên màn hình livestream đen vậy?’

‘Lầu trên là người sao Hoả à?'

'Ngạc nhiên chưa! Chẳng lẽ vẫn còn người không biết streamer Hồ Ly?'

'Có lẽ là ma mới!’

'Khoảng thời gian này, streamer Hồ Ly sửa lại tên phòng, Lương Nhân đại ca sửa lại nickname, hai người muốn làm chuyện gì?’

'Hay là streamer Hồ Ly muốn khiêu vũ?’

'Tôi thấy cậu đang muốn quả đào!’

'Streamer Hồ Ly cũng lâu lắm rồi không lộ mặt livestream, tôi chỉ nhớ rõ hồ ly may mắn!’

'Xin hỏi khi nào hồ ly may mắn phát sóng?’

'Muốn rút thăm trúng thưởng! Không cần cẩu lương!’

‘Rút thăm trúng thưởng! Rút thăm trúng thưởng!’

'Streamer bồ câu cầu rút thăm trúng thưởng!’

An Lương thấy vài người bạn tiến vào phòng livestream của Dương Mậu Di ở trên kênh Răng Hổ.

'Cựu Sự: Lương Nhân đại ca?'

'Cựu Sự: Lương Nhân đại ca định làm chuyện gì à?’

An Lương thấy bình luận của Cựu Sự, anh cầm lấy di động của Dương Mậu Di, bật microphone nói chuyện.

“Đại ca Cựu Sự, chúc mừng năm mới!” An Lương chào hỏi trước.

Sau đó tiếp tục nói: “Tôi vừa thấy hoạt động tuyển chọn streamer hàng năm, hồ ly nhỏ nhà chúng tôi không vào được danh sách một trăm nhà, cho nên cà trước 100 vạn để lọt vào danh sách một trăm, chờ tới phần sau sẽ bắt lấy giải nhất!”

“Đúng rồi, chắc là phòng livestream hồ ly may mắn sẽ mở ra vào thứ bảy cuối tuần, chúc mọi người năm mới vui vẻ!” Sau khi nói xong, An Lương lập tức kết thúc livestream.

Chương 878: Bậc thầy về quản lý học!

Tuy rằng An Lương đăng lên với tốc độ ánh sáng, nhưng người ở phòng livestream vẫn trò chuyện sôi nổi, hầu như đều nói về chuyện rút thăm trúng thưởng hồ ly may mắn.

Đến nỗi An Lương nói muốn tranh giải nhất trong hoạt động tuyển chọn streamer hàng năm, trừ vài người xem thì phần lớn đều không quan tâm.

Chỉ tiền lấy giải nhất streamer hàng năm hả?

Nằm mơ đi!

Cứ thử chơi rút thăm trúng thưởng hồ ly may mắn sẽ hiểu thôi!

Bên trong phòng livestream của Triệu Cao ở công hội Đại Tần, vốn dĩ là người liên quan trong chuyện tình cảm của An Lương và Dương Mậu Di, Triệu Cao thấy một bình luận.

'Xin hỏi streamer, bây giờ anh có cảm thấy lo lắng không? Ở bên kia, [Thư Sinh Không Phụ] là [Lương Nhân Trở Về] vừa điên cuồng đưa Tàng Bảo Đồ cho streamer Hồ Ly, anh ta phát lời nói, muốn giúp streamer Hồ ly lấy giải nhất trong đợt tuyển chọn streamer hàng năm!’

Đúng lúc này, Triệu Cao nhìn thấy câu cuối trong bình luận.

“Điên rồi! Người anh em, cậu đừng làm chuyện gì hù tôi. Lương Nhân đại ca thật sự nói sẽ giúp streamer Hồ Ly đoạt giải quán quân à?” Triệu Cao lập tức dò hỏi. Sau câu hỏi của Triệu Cao, bình luận lít nhít được gửi lên.

'Tôi vừa mới từ bên streamer Hồ ly chạy lại đây, [Thư Sinh Không Phụ] chính là [Lương Nhân Trở Về].'

'Nhắc nhở hữu nghị: Tài khoản streamer Hồ ly đều do Lương nhân đại ca đăng nhập!’

'Mau nhìn 12 triệu phiếu bầu của streamer, tôi đột nhiên cảm thấy cái gì cũng không phải, ngồi chờ Lương Nhân đại ca giết trong chớp mắt!’

'Tôi cũng cảm thấy cục diện sẽ là giết trong chớp mắt!’

‘Tin đồn bên lề, Lương Nhân đại ca và kênh Răng Hổ có thỏa thuận đặc biệt, hình như tỷ lệ nạp phí cực kỳ cao!’

'Đừng đồn thổi nữa!'

'Kênh Răng Hổ răng cũng phải nộp thuế, hiểu biết chút đi?'

'Chúng ta vẫn nên lo lắng cho Triệu Cao trước đi!’

'Chúc mừng Triệu Cao lại được nhắc tới vị trí thứ hai lần nữa!’

Triệu Cao nhìn tin tức trong bình luận, anh ta không biết phải làm sao, đành nói: “Tôi khinh! Lúc này tôi vất vả lắm mới xông lên vị trí thứ nhất, chẳng lẽ lại muốn tôi xuống?’

'Có chút tự tin!'

'Mời bạn học Triệu Cao tự tin một chút, xóa [chẳng lẽ] đi!’

'Đúng vậy, chúc mừng bạn học Triệu Cao, lần này anh lại xuống rồi!’

'Tin tức bên lề, nhà Lương Nhân đại ca là nhà giàu nhất Thịnh Khánh!’

'Hãy tìm hiểu gia tộc có quy mô xí nghiệp ngàn ức một chút?’

8 giờ 15 phút sáng.

An Lương nhận được điện thoại của An Thịnh Vũ, anh lập tức chạm màn hình nhận điện thoại.

“Alo, bố?” An Lương mở miệng trước một bước.

“Nhóc con, con dậy chưa?” An Thịnh Vũ nhắc nhở: “Bố lập tức xuất phát đi công trường của Kế hoạch phát triển Tây Thành, nhóc con, con phải có mặt trước 9 giờ!”

“Con lập tức xuất phát đây.” An Lương trả lời.

Dương Mậu Di đang cuộn tròn ở trong khuỷu tay An Lương, tuy rằng khi An Lương nhận điện thoại không mở loa ngoài, nhưng cô ấy cũng nghe thấy giọng nói của An Thịnh Vũ. Cho nên sau khi An Lương cúp điện thoại, Dương Mậu Di chủ động nói: “Đại vương, anh mau rời giường đi!”

An Lương xoay người một cái, đè lên Hồ ly tinh.

Sắc mặt Dương Mậu Di đỏ bừng, nói: “Đại vương, anh sẽ tới muộn đó!”

Dựa theo tuyệt kỹ cự phách chính tông của An đạo trưởng, bây giờ mới hơn 8 giờ 15 phút, nếu thật sự bắt đầu chiến đấu, tất nhiên anh sẽ đến trễ.

“Được rồi!” An Lương lầm bầm nói: “Tạm thời bỏ qua cho em!”

“Buổi tối anh lại tới đây cho em một trận!” An Lương hôn lên trán hồ ly tinh nhỏ.

Dương Mậu Di nũng nịu đáp lại: “Được, em chờ Đại vương.”

Đúng là hồ ly tinh nhỏ!

An đạo trưởng, một người cự phách chính tông phải dùng nghị lực to lớn mới rời khỏi giường, anh nhanh chóng rửa mặt, sau đó, anh lái xe Audi A6L đi vào công trường của An Thịnh trong Kế hoạch phát triển Tây Thành.

Lúc 8 giờ 50 sáng, cuối cùng An Lương cũng đến. Anh dừng xe ở bên cạnh xe Panamera Sport Turismo của An Thịnh Vũ, rồi đi vào phòng làm việc ở bên trong ngôi nhà được dựng tạm bằng các tấm di động.

An Thịnh Vũ đang xem giấy tờ, An Lương lên tiếng chào hỏi Đường Đại Sơn trước: “Cháu chào chú Đường.”

“Chào giám đốc An.” Đường Đại Sơn đáp lại.

An Thịnh Vũ nhìn lại, ông ấy hô: “Đội nón bảo hộ vào, đi theo bố.”

An Lương cầm lấy nón bảo hộ ở trên bàn làm việc, nón bảo hộ màu đỏ làm người ta rất an tâm.

Nếu nón bảo hộ màu xanh lá…

Trong lòng các doanh nghiệp nhà máy sản xuất nón bảo hộ đều hiểu, nón bảo hộ màu xanh lá quá khó bán!

Bên trong công trường xây dựng An Thịnh, lần này không có buổi phát lì xì long trọng như trước cho công nhân đi làm trở lại nữa, chỉ có An Thịnh Vũ và An Lương đứng cùng một chỗ, chia nhau phát lì xì cho công nhân xây dựng.

Trong đó, những công nhân già có tuổi nghề trên ba năm mà đi làm lại sẽ được An Thịnh Vũ phát lì xì 500 tệ mỗi người, còn những công nhân mới tuổi nghề xấp xỉ ba năm mà đi làm trở lại thì được An Lương phát lì xì 200 tệ một người.

Khi An Lương phát lì xì, Đường Đại Sơn dựa theo nhờ cậy của An Lương, chụp cho anh rất nhiều ảnh, hơn nữa còn quay một đoạn video ngắn.

Tổng số nhân viên trong công ty xây dựng An Thịnh có 426 người, ngoại trừ vài nhân viên quản lý và nhân viên hậu cần, An Lương và An Thịnh Vũ phải mất khoảng bốn tiếng mới phát hết lì xì cho công nhân đi làm trở lại.

An Lương đột nhiên nghĩ đến một tin tức.

Khi công nhân nhà máy ngỗng Thâm Quyến đi làm lại, báo chí đưa tin chú Tiểu Mã đứng ở cổng nhà máy ngỗng phát cho mỗi công nhân quay trở lại làm của nhà máy một bao lì xì, công nhân viên của nhà máy ngỗng gấp 10 lần so với công nhân xây dựng An Thịnh cũng không quá đáng nhỉ?

Dù cho dựa theo tính toán gấp mười lần, xin hỏi chú Tiểu Mã phải đứng bao lâu ở cổng nhà máy ngỗng?

Tin tức này không đáng tin cậy!

Chương 879: Phát nổ ngay tại chỗ

Hơn 11 giờ trưa, An Lương chơi di động ở phòng làm việc dựng bằng ván di động, giữa trưa anh phải tham gia bữa cơm gặp mặt đầu xuân với nhân viên quản lý hiện trường của xây dựng An Thịnh và nhóm công nhân xây dựng vừa mới quay trở lại làm.

Đây là thông lệ của xây dựng An Thịnh.

Trước kia chỉ có An Thịnh Vũ tham gia, bây giờ An Lương cũng bắt đầu tham gia.

An Lương xem lại đoạn video ngắn và những bức ảnh mà Đường Đại Sơn đã chụp và quay lúc trước, anh chọn ra ba bức ảnh, không dùng bộ lọc cũng không chỉnh sửa dung nhan, cứ vậy đăng lên vòng bạn bè.

Trong vòng bạn bè có thể lựa chọn phạm vi xem, nhóm cô em của anh đều có thể thấy được, người trong vòng Đế Đô có thể thấy, bạn học thời đại học có thể thấy, nhất định An Thịnh Vũ và Tôn Hà có thể thấy, bạn học thời đại học có thể thấy và vòng Thịnh Khánh cũng có thể thấy

Ẩn bài đối với bạn học tiểu học, bạn học cấp hai và phần lớn bạn học cấp ba, còn có cái gì mà nhân viên tiêu thụ quán bar, nhân viên cửa hàng đồ cao cấp, nhân viên khách sạn, vân vân.

Ngược lại chỉ có bạn bè và bạn học có quan hệ thân thiết mới có thể xem.

Đây là học cách quản lý vòng bạn bè!

Thông qua vòng bạn bè này, An Lương muốn chứng minh bản thân thật sự rất bận rộn với chuyện xí nghiệp của gia tộc.

Anh vừa mới đăng bài xong thì hai chị em nhà họ Hạ đã cùng nhau bấm like!

An Lương nhìn tin tức định vị mà tài xế xe chuyên dụng của khách sạn lớn trên đỉnh núi Mộc Linh phát ra, sau đó anh nhắn tin trả lời hai chị em nhà họ Hạ trong nhóm ba người.

'An Lương: @ Hạ Hòa Tâm @ Hạ Như Ý: Hai người đi chơi ở đâu đấy?'

'Hạ Như Ý: [Vị trí]'

'Hạ Như Ý: Bọn em đang ở phố đồ sứ, về cơ bản thì ngày hôm qua bọn em không đi dạo phố. Hôm nay bọn em mới bắt đầu dạo phố.’

'Hạ Hòa Tâm: Nơi này có một ngôi chùa, bọn em nhân tiện đi xem một chút.'

'An Lương: Ừ, được, hai người đi chơi, còn anh ở bên này làm việc.'

An Lương lại lướt vòng bạn bè một chút, Lý Tịch Nhan, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cũng thả like. Anh tách riêng các cô em để trò chuyện một chút, sau đó anh tỏ ý phải tiếp tục làm việc và các cô em cũng bày tỏ thái độ ủng hộ.

Thông qua một vòng bạn bè này, An Lương với chuyên ngành quản lý lại một lần nữa thành công trong quản lý thời gian.

Ván này, ngài An lại thắng!

An Lương quản lý thời gian thành công thông qua vòng bạn bè, anh lại một lần nữa đặt chân lên vùng đất bất bại.

Gửi ảnh phát lì xì khi trở lại làm việc này lên vòng bạn bè khiến cho Lương Tuyết - người đã lâu ngày vắng mặt cũng phải ấn một like.

Cô diễn viên bé nhỏ này sống lại rồi sao?

An Lương gửi tin nhắn hỏi thăm.

An Lương: ‘Cô diễn viên quèn, cô hồi sinh rồi à?’

Lương Tuyết: ‘Nếu như tôi nói tết nhất mà chúng tôi vẫn phải gấp gáp quay phim, anh tin không?’

An Lương: ‘Thảm như vậy sao?’

Lương Tuyết: ‘Mọi người đều đang nén lại uất ức, cố gắng thực hiện bộ “Lời hẹn ước của chúng ta” sao cho tốt nhất!’

Lương Tuyết: ‘Anh yên tâm, với bộ phim này anh chắc chắn sẽ kiếm được lời!’

Lương Tuyết: ‘Tôi đã xem qua đoạn phim trước đó, tôi cảm thấy bộ phim này có cơ hội bùng nổ!’

Lương Tuyết: ‘Đầu tư của anh chắc chắn có giá trị!’

Thấy Lương Tuyết trả lời nghiêm túc như vậy, An Lương hơi muộn phiền. Anh biết “Lời hẹn ước của chúng ta” sẽ kiếm ra tiền, Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng sớm đã nói rõ rằng đầu tư 500 vạn cho bộ phim chiếu mạng này sẽ kiếm được lợi nhuận 1000 vạn.

Nhưng đối với Lương ca bây giờ mà nói, con số nhỏ nhoi 1000 vạn có quan trọng không?

Có lẽ là không quan trọng đâu nhỉ?

Chiếc Cullinan mà An Lương tặng cho Trần Tư Vũ đã có giá hơn 1000 vạn rồi!

Song thấy Lương Tuyết nghiêm túc như vậy, An Lương không muốn làm cô cụt hứng.

An Lương: ‘Cố lên!’

An Lương: ‘Khi nào các cô quay xong?’

Lương Tuyết: ‘Tạm thời vẫn chưa xác định được, nhưng theo như lời đạo diễn nói chắc là sắp xong rồi!’

An Lương: ‘Sau khi hoàn thành, tôi mời cô ăn cơm.’

Lương Tuyết: ‘Được! Tôi nhất định phải ăn một bữa ra trò!’

Lương Tuyết: ‘Vì bộ phim này tôi đã gầy đi tận bốn cân rồi đấy!’

An Lương: ‘Được!’

An Lương: ‘Đợi sau khi “Lời hẹn ước của chúng ta” đóng máy, món ngon của Ma Đô tùy cô chọn!’

Lương Tuyết: ‘Được, tôi nhớ kỹ rồi nhé! Tôi đi làm việc đây, lại phải quay bù thêm một loạt phân cảnh.’

An Lương: ‘OK.’

Đối với cô diễn viên bé nhỏ Lương Tuyết này, An Lương có hơi lấn cấn.

Nhan sắc của Lương Tuyết đạt đến 96 điểm.

Xinh thì chắc chắn rất xinh nhưng phiền phức thì thật sự cũng rất phiền phức!

Những vụ việc trong giới giải trí chẳng lẽ không phiền phức sao?

Ví dụ như việc các tên chó săn có mặt ở khắp mọi nơi.

An Lương không hề muốn dính líu đến những vụ tai tiếng ngoài lề, đó hoàn toàn là một quả bom. Bởi vì một vụ tai tiếng sẽ có thể cùng lúc bị Lý Tịch Nhan, Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và hai chị em nhà họ Hạ phát hiện ra.

Vậy không phải là sẽ phát nổ ngay tại chỗ sao?

Hiện nay người may mắn duy nhất còn sót lại có lẽ chính là hồ ly tinh nhỏ đấy nhỉ?

Hồ ly tinh nhỏ này có khả năng cao là sẽ chọn lựa làm lơ, giả vờ không nhìn thấy tin tức mới.

Buổi trưa, tại đoàn ăn công trường trong kế hoạch phát triển Tây Thành của Kiến trúc An Thịnh, gồm có An Lương, An Thịnh Vũ và tầng lớp quản lý Kiến trúc An Thịnh đang ăn ở đó.

Đoàn ăn Kiến trúc An Thịnh vẫn hiền lành đôn hậu như trước đây!

Chương 880: Lại nện vào chân rồi?

Hơn một giờ chiều, An Lương đang gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan.

An Lương: ‘Em yêu, em đang ở đâu vậy?’

An Lương ngẫm nghĩ Lưu Linh đã đi làm rồi, chắc hẳn Lý Tịch Nhan đang ở nhà một mình?

Lý Tịch Nhan: ‘Em đang thực tập ở Ngân hàng Công Thương này!’

An Lương: ‘? ? ?’

An Lương: ‘Cái quái gì vậy?’

Lý Tịch Nhan: ‘An Lương, em thấy anh nói đúng. Bà Phan rất hạnh phúc, bà ấy có mục tiêu và đang theo đuổi mục tiêu của mình, cho dù có phải chịu khổ cũng vẫn hạnh phúc!’

Lý Tịch Nhan: ‘Em cũng có mục tiêu mới rồi!’

Lý Tịch Nhan: ‘Bài tập trong kỳ nghỉ lễ của em không cần phỏng vấn bố anh nữa, em muốn viết một bài báo liên quan đến Ngân hàng Công Thương, cho nên hôm nay em mới đến Ngân hàng Công Thương để thực tập đó!’

An Lương: ‘...’

Đây có phải là tự khiêng đá nện vào chân mình?

Vốn dĩ An Lương đưa Lý Tịch Nhan ghé thăm chốn cũ là vì muốn tăng thêm tình cảm giữa hai người. Kết quả lại thành ra xuất hiện tình cảnh như thế này sao?

Đúng là tai bay vạ gió!

An Lương: ‘Em yêu, em phải thực tập trong bao lâu vậy?’

Lý Tịch Nhan: ‘Bắt đầu từ hôm nay cho đến ngày 14, ngày 15 em đi báo danh.’

Vì vậy ý tưởng trước khi nghỉ phép của An Lương đều đã không còn nữa?

Theo ý tưởng của An Lương, trong kỳ nghỉ đông, anh dự định sẽ thông qua Lý Tịch Nhan để giành được sự khen thưởng của thẻ Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về. Cuối cùng là do anh quá tham lam, cứ nghĩ đến việc...

Thế là không được ăn một cái gì sao?

Xin hỏi Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng, vấn đề này nên giải quyết thế nào?

Xin hãy sắp xếp một phương pháp giải quyết cấp độ 5!

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng không phản hồi lại như mọi khi.

An Lương: ‘Chiều nay mấy giờ em tan làm?’

Lý Tịch Nhan: ‘Buổi chiều em tan làm cùng mẹ.’

Cô phù thủy xinh đẹp này!

An Lương ngầm thở dài một tiếng, anh lại gửi tin nhắn.

An Lương: ‘Mọi người đợi ở Ngân hàng Công Thương nhé, anh thay mặt cho Kiến trúc An Thịnh đến tư vấn kinh doanh.’

Lý Tịch Nhan: ‘Hả?’

An Lương: ‘Kiến trúc An Thịnh là đối tác lớn của Ngân hàng Công Thương, em hỏi mẹ em xem, bà ấy biết đó!’

Lý Tịch Nhan: ‘Anh lại có ý đồ xấu xa gì?’

An Lương: ‘Giải quyết công việc chung, muốn tìm hiểu chút không?

An Lương: ‘Anh qua đó ngay.’

Sau khi An Lương gửi tin nhắn xong, anh nói với An Thịnh Vũ: “Bố, Lưu Khải rủ con đi chơi game, con đi trước đây!”

An Thịnh Vũ chủ động hỏi han: “Tối có về không?”

“Chắc con không về đâu.” An Lương đáp.

An Thịnh Vũ nhắc nhở: “Chú ý an toàn!”

“...” An Lương không nói gì.

Bố của anh cái gì cũng đều biết rõ!

Công trường kế hoạch phát triển Tây Thành của kiến trúc An Thịnh.

An Lương đi ra khỏi văn phòng vách ngăn di động, anh lái chiếc xe Audi A6L cũ rời khỏi công trường kế hoạch phát triển Tây Thành, đến thẳng chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công Thương.

Lý Tịch Nhan sau khi cùng An Lương kết thúc cuộc nói chuyện thì đến ngay phòng làm việc của Lưu Linh.

“Mẹ ơi, An Lương sắp đến đây rồi.” Lý Tịch Nhan vội vàng nói.

Lưu Linh hỏi: “Cậu ấy đến đây làm gì?”

“Anh ấy nói anh ấy thay mặt kiến trúc An Thịnh đến đây để tư vấn nghiệp vụ.” Lý Tịch Nhan nói.

Lưu Linh khẽ gật đầu: “Được rồi, đợi cậu ấy đến thì con đưa cậu ấy đến đây là được.”

“Vâng ạ!” Lý Tịch Nhan trả lời: “À đúng rồi, ý của anh ấy là gì vậy mẹ?”

“Đợi chút nữa con sẽ biết.” Lưu Linh không trả lời.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, An Lương lái chiếc xe Audi A6L cũ đến chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công Thương, anh trực tiếp đỗ xe ở cửa, ở đây cho phép tạm đỗ xe.

An Lương đi vào đại sảnh chi nhánh Bắc Ngọc Ngân hàng Công Thương thì nhìn thấy Lý Tịch Nhan, anh trực tiếp đi đến chỗ Lý Tịch Nhan, chủ động mở miệng nói: “Chào em, anh muốn xử lý nghiệp vụ cho vay.”

“Hả?” Lý Tịch Nhan bỗng sửng sốt một chút, sau đó mới nhận ra là An Lương, cô ấy nhìn An Lương nói: “Qua bên này.”

Lý Tịch Nhan đưa An Lương đến phòng làm việc của Lưu Linh.

Sau khi hai người vào phòng làm việc, An Lương chủ động chào hỏi: “Cháu chào dì.”

Lưu Linh đáp lại: “Chào cháu. Dì nghe Tịch Nhan nói cháu đến đây để tư vấn vấn đề nghiệp vụ của An Thịnh à?”

“Dạ!” An Lương trả lời: “Cháu muốn bàn về vấn đề vay vốn của An Thịnh, chúng ta đến chỗ khác bàn chuyện này có được không ạ?”

“Được chứ.” Lưu Linh trả lời.

Kiến trúc An Thịnh là khách hàng lớn.

Khách hàng lớn thì có quyền đưa ra yêu cầu!

“Đúng rồi, Tịch Nhan, em cũng đi cùng đi.” An Lương nói.

“Hả?” Lý Tịch Nhan sửng sốt một hồi.

Lưu Linh ở bên cạnh đồng ý thay cho Lý Tịch Nhan: “Tịch Nhan, con cũng có thể đi cùng, An Thịnh của cậu ấy là khách hàng lớn của chúng ta, giám đốc cũng sẽ không ngăn cản.”

An Lương nói đùa: “Dì à, dì nói như thể cháu đang lạm dụng quyền lực vậy?”

Lưu Linh không nhịn được mà liếc nhìn An Lương, chẳng lẽ An Lương không phải đang lạm dụng quyền lực à?

Trong chốc lát, bởi vì lúc này không có khách hàng nên nhân viên giao dịch Doãn Trúc Vi nói chuyện: “Sa Sa, cô đoán xem thái tử gia của An Thịnh đến đây làm gì?”

Nghiêm Sa Sa nói đùa: “Chị Lưu đưa con gái đến đây rồi, tôi đoán là thái tử gia của An Thịnh đến đây để theo đuổi con gái của chị Lưu đấy, sau đó chị Lưu chắc là không yên tâm đấy nhỉ?”

“Chị Lưu cũng thật cẩn thận quá!” Doãn Trúc Vi cũng đùa theo.

“Cẩn thận một chút là tốt!” Nghiêm Sa Sa đáp lại: “Bọn trẻ bây giờ trưởng thành rất sớm!”

“Nói cứ như bản thân cô lớn lắm ý?” Doãn Trúc Vi lẩm bẩm đáp.

“Lớn hơn cô một chút!” Nghiêm Sa chế nhạo.

“Cô!” Doãn Trúc Vi không thể phản bác.

Chương 881: Anh chính là người bá đạo

Trong chiếc xe Audi A6L cũ màu đen, Lưu Linh và Lý Tịch Nhan đều ngồi ở ghế phía sau.

Lý Tịch Nhan than thở: “Chiếc xe này không đẹp!”

“Chiếc xe cũ từ tám năm trước rồi, thực sự là không được đẹp lắm.” An Lương trả lời.

“Sao anh lại lái chiếc xe này?” Lý Tịch Nhan tò mò.

“Dạo này mỗi ngày đều phải đến công trường, anh không nỡ lái chiếc Lamborghini đi, nên chỉ lái chiếc Audi cũ, nếu có va chạm vào đâu thì cũng không đau lòng!” An Lương có vẻ như vô tình tiết lộ thông tin anh mỗi ngày đều phải đến công trường.

“Đúng rồi, bây giờ chúng ta đi đâu thế?” Lý Tịch Nhan dò hỏi.

“Cục cưng à, không phải trước đây anh đã nói rồi sao, đợi sau khi kết thúc đợt nghỉ đông, anh sẽ mua cho em một chiếc Porsche Cayenne.” An Lương giải thích.

Lý Tịch Nhan ngại ngùng nói: “Một chiếc Porsche Cayenne có giá hơn 100 vạn phải không?”

“Ừ, sao thế?” An Lương nghi ngờ.

“Một cân củ cải chỉ cần năm hào, một chiếc xe Porsche Cayenne...” An Lương trực tiếp ngắt lời của Lý Tịch Nhan.

“Cục cưng à, bà cụ Phan có cuộc sống của bà cụ Phan, chúng ta có cuộc sống của chúng ta, mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, chúng ta hiểu cuộc sống của những người khác chỉ là để mở rộng hiểu biết, từ đó sẽ sống cuộc sống của mình một cách tốt hơn.” An Lương lý luận cho Lý Tịch Nhan nghe.

Lý Tịch Nhan hờn dỗi: “Biết rồi, biết rồi, em chỉ cảm thấy...”

An Lương lại lần nữa ngắt lời của Lý Tịch Nhan: “Được rồi cục cưng, anh không cần em cảm thấy, anh chỉ cảm thấy anh muốn mua cho em một chiếc xe Porsche Cayenne, anh thích dáng vẻ vui vẻ của em, anh cảm thấy xứng đáng!”

“Hừ! Bá đạo!” Lý Tịch Nhan vẫn hờn dỗi.

“Thật sự xin lỗi, anh chính là người bá đạo như vậy đấy!” An Lương cười hì hì.

Lưu Linh ở bên cạnh yên lặng nghe cuộc đối thoại giữa An Lương và Lý Tịch Nhan, bà ấy biết đứa con gái ngốc của mình vốn dĩ là hoàn toàn bị dụ dỗ rồi, cô con gái ngốc này của bà ấy làm sao có thể là đối thủ của An Lương được cơ chứ?

Trung tâm Porsche Bắc Ngọc cách chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công Thương rất gần, khoảng cách đường thẳng giữa hai địa điểm không quá hai km, cho dù là đi đường vòng cũng chỉ mất hơn 10 phút, ba người đến nơi một cách thuận lợi.

Trước khi đến nơi, An Lương đã gọi điện thoại cho Thái Minh Kiệt, khi họ đến thì Thái Minh Kiệt đang đợi ở cửa cửa hàng.

Sau đó, An Lương đưa Lý Tịch Nhan và Lưu Linh rời khỏi chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công Thương.

An Lương vừa mới dừng xe thì Thái Minh Kiệt đã đi lên đón.

“Chào anh An.” Thái Minh Kiệt chào hỏi một cách khách sáo.

“Chào anh.” An Lương đáp lại: “Đúng rồi, xe chuẩn bị xong rồi chứ?”

Tại trung tâm xe Porsche chi nhánh Bắc Ngọc.

Trước những câu hỏi của An Lương, Thái Minh Kiệt gật đầu liên tục: “Mọi thứ trong buổi sáng nay đều đã được chuẩn bị ổn thỏa, lúc nào cũng trong trạng thái chờ đợi nghênh đón anh An.”

“Xin mời anh đi phía bên này!” Thái Minh Kiệt ra hiệu mời, anh ta dẫn cả ba người vào phòng trưng bày của Trung tâm Porsche, sau cùng đến khu vực triển lãm Cayenne.

“Thưa anh An, bà Lưu, cô Lý, đây là chiếc Porsche Cayenne CoupeS mà tôi đã giới thiệu với mọi người trước đó. Nó là phiên bản hiệu suất cao của dòng Cayenne S với màu cam nham thạch rất thời thượng.” Minh Kiệt giới thiệu các thông số khác nhau về chiếc xe trước mắt.

Nào là gia tốc đạt từ 0 đến 100 km chỉ trong vòng 5 giây.

Nào là động cơ 2.9T-V6 công suất 440 mã lực, mô-men xoắn 550 Nm.

Nào là hệ thống dẫn động cung cấp khả năng phân phối lực cho tất cả bánh xe toàn thời gian...

An Lương ở bên cạnh trêu chọc: “Quản lý Thái, anh giới thiệu những thứ này cũng vô dụng thôi, anh xem họ có nghe không?”

Thái Minh Kiệt sững sờ trong giây lát.

“Mang chìa khóa ra đây, chúng tôi ra ngoài lái xe đi một vòng, các vị đây mà thích thì mua thôi.” An Lương đáp.

“Vậy cũng được ạ!” Thái Minh Kiệt đáp lại.

Kiểu dáng Coupe của Porsche Cayenne hấp dẫn hơn một chút so với Porsche Cayenne, kiểu dáng Fastback thời thượng hơn. Lưu Linh chỉ lái một vòng quanh Trung tâm xe Porsche chi nhánh Bắc Ngọc và vẻ mặt dần hiện lên sự thích thú.

Còn với Lý Tịch Nhan thì sao?

Rất tiếc!

Lý Tịch Nhan không có bằng lái xe.

“Em yêu, em thích không?” An Lương hỏi Lý Tịch Nhan.

Lý Tịch Nhan lại nhìn Lưu Linh: “Mẹ, mẹ có thích không?”

Lưu Linh khẽ thở dài, cuối cùng bà đã bị đổ gục trước thực tại!

Gần đây bà Lưu Linh thường lái chiếc Porsche Cayenne và bà rất thích chiếc xe này. Hôm nay Lưu Linh đi làm bằng chiếc Porsche Cayenne đã làm dấy lên sự ghen tị của các đồng nghiệp.

Mặc dù Lưu Linh biết rằng có vấn đề với những trạng thái như vậy, nhưng không ai là hoàn hảo và ai cũng mắc sai lầm mà, đúng chứ?

“Ừ, thích!” Lưu Linh đáp lại.

An Lương liếc nhìn Lưu Linh, đúng lúc này, Lưu Linh cũng liếc sang, hai ánh mắt chạm nhau, Lưu Linh cũng nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.

Chương 882: Tâm trạng bị đánh gục bởi thực tại

“Được, vậy chốt mua chiếc này, quản lý Thái, anh tính tổng cộng bao nhiêu tiền?” An Lương hỏi.

Thái Minh Kiệt trả lời: "Giá hướng dẫn của chiếc Cayenne CoupeS này là: 123,6 vạn Nhân dân tệ, hiện tại tạm thời chưa có ưu đãi gì, đã thêm 19,8 vạn cho việc lựa chọn. Thuế mua hàng khoảng 10,65 vạn, thuế vận chuyển xe, bảo hiểm giao thông bắt buộc là 2 vạn cho bên kinh doanh thứ ba chúng tôi tính tổng cộng vào khoảng hơn 3 vạn.

Thái Minh Kiệt tiếp tục: "Tổng cộng là 157,05 vạn phần lẻ lẻ thì bỏ qua và tặng thêm bốn lần bảo trì cơ bản miễn phí. Anh An, anh thấy có ổn không?"

“Duyệt!” An Lương gật đầu: “Hay là gửi tặng thêm mấy thẻ chip nữa đi”?

Thái Minh Kiệt do dự một lúc mới trả lời: “Vậy thì tặng thêm thẻ chip hạn ngạch 5000 được chứ ạ?”

“Thêm chút nữa thì được!” An Lương nói thêm: “Ở đây có hàng có sẵn của 911 không?

“Dạ?” Thái Minh Kiệt sững người mất một lúc.

“Nếu có sẵn hàng ở đây, nhân tiện mua một chiếc 911 nữa đi!” An Lương đáp.

Thái Minh Kiệt vội vàng trả lời: “Có, có chứ! Vâng, chúng tôi có 911-Targa4S đời 2020, cũng là một mẫu xe cao cấp, với 25 vạn cấu hình được tuyển chọn.”

“Mang bảng cấu hình xem có gì hay ho nào.” An Lương yêu cầu.

Thái Minh Kiệt ngay lập tức lấy bảng cấu hình.

An Lương xem và nhận thấy rằng tất cả chúng đều là những cấu hình hữu ích, chẳng hạn như hệ thống hỗ trợ giữ làn, hệ thống hỗ trợ phát hiện điểm mù, bốn đèn chiếu sáng ma trận, thông gió cho ghế, hình ảnh 360 độ...

“Còn giá cả thì sao?” An Lương hỏi: “Đừng nói với tôi là Targa-4S không có ưu đãi gì luôn đấy?"

Tình hình bán hàng của dòng Porsche 911 Targa trong nước không mấy khả quan!

“Có ưu đãi chứ!” Thái Minh Kiệt khẳng khái trả lời.

“Giá hướng dẫn 169,575 vạn ưu đãi 23,5 vạn, giá xe trần là 146 vạn. Giá vừa đủ miễn thuế đối với dòng ô tô hạng sang.”

Mức áp dụng thuế ô tô hạng sang hiện tại là 152,1 vạn, nếu vượt qua giá này thì thuế ô tô hạng sang sẽ tăng 10%.

Tất nhiên, hầu hết mọi người không cần phải lo lắng về vấn đề này.

"Chi phí lựa chọn là 25 vạn. Thuế mua hàng, bảo hiểm thương mại, thuế vận chuyển xe, cũng như bảo hiểm bắt buộc giao thông, chúng tôi có thể giải quyết vào khoảng khoảng 16 vạn, tổng trị giá là 187 vạn.” Thái Minh Kiệt trong lòng có chút thấp thỏm không yên.

Đây thực sự là một vố làm ăn lớn!

“Lại không tặng thẻ chip à?” An Lương nhắc nhở.

Thái Minh Kiệt trả lời: “Chờ một chút, tôi sẽ thêm ưu đãi nữa.”

“Được rồi, anh đi hỏi xem, nếu thích hợp thì tậu hai chiếc xe này luôn, trả tiền đầy đủ trong hôm nay và lái xe đi luôn.” An Lương đáp.

Thái Minh Kiệt không tiếp tục ba hoa nữa, anh ta trực tiếp đi đến văn phòng của giám đốc kinh doanh.

Không đến ba phút, Thái Minh Kiệt quay lại: “Anh An, nếu anh muốn mua hai chiếc xe và trả tiền đầy đủ, chúng tôi sẽ tặng một thẻ chíp hạn ngạch 2 vạn và cả hai chiếc xe sẽ được tặng thêm sáu lần miễn phí bảo trì cơ bản!”

An Lương liền đáp: “Duyệt! Hai xe đều cần nó, biển số thế nào đều giao cho anh giải quyết, có được không?"

“Tất nhiên không có vấn đề gì ạ!” Thái Minh Kiệt nhanh chóng đáp lại.

An Lương nhìn Lý Tịch Nhan nói: “Em yêu, đưa chứng minh thư cho anh một chút.”

“Vâng!” Lý Tịch Nhan đưa chứng minh thư cho An Lương.

An Lương đưa chứng minh thư của anh và Lý Tịch Nhan cho Thái Minh Kiệt: “Anh đi thực hiện hợp đồng đi nhé.”

Thái Minh Kiệt vội vàng thực hiện hợp đồng mua xe.

Lý Tịch Nhan hỏi: “Không phải là anh đã có Porsche 911 rồi sao? Tại sao anh lại muốn mua một chiếc nữa vậy?”

“Anh mua cho mẹ.” An Lương cười đáp lại: “Anh gọi điện cho mẹ, nói với mẹ rằng anh mua cho mẹ một chiếc.”

Tại trung tâm xe Porsche chi nhánh Bắc Ngọc.

An Lương đang gọi cho Tôn Hà, đợi đến khi kết nối đến đầu dây bên kia, An Lương nói: “Mẹ, mẹ có đang đi làm đó không?”

“Hỏi vớ hỏi vẩn, không đi làm thì làm gì!” Bà Tôn Hà nói: “Mẹ đang xét duyệt sổ cái ở mỏ vàng Linh Khúc, có chuyện gì không?”

Bà Tôn Hà nói thêm: “Nếu đó là chuyện nấu bữa tối này nọ thì con đi ra ngoài ăn một mình nhé.”

“E hèm!” An Lương hắng giọng một tiếng: “Mẹ, con mua xe cho mẹ.”

“Cái chi rứa trời?” Tôn Hà trả lời bằng phương ngữ Thịnh Khánh, có nghĩa là: "Cái gì thế?"

An Lương tiếp tục nói: “Con đang ở Trung tâm xe Porsche đây. Con mua một chiếc Porsche 911 mui trần cho mẹ. Một lát nữa con sẽ lái xe qua đó?”

“Lại vung tiền quá tay hả con trai?” Bà Tôn Hà thở dài: “Mẹ có xe rồi, còn mua làm cái gì nữa trời?”

“Hê hê, con muốn chiếc 718 của mẹ nên đã mua cho mẹ một chiếc 911.” An Lương đáp lại.

“...” Tôn Hà cảm thấy không còn gì để nói.

Cái thứ logic gì vậy trời?

“Bao nhiêu?” Tôn Hà hỏi.

“Rẻ ấy mà, chưa đến 200 vạn luôn ấy!” An Lương đáp: “Năm vừa rồi con kiếm được ít tiền. Thiết nghĩ mẹ cũng đã vì con mà vất vả nhiều, nên con mạnh dạn mua cho mẹ của con một chiếc xe hơi.”

“Thằng nhóc này!” Tôn Hà cảm thấy như được an ủi.

“Được thôi! Mẹ sẽ đưa cho con chiếc 718 của mẹ. Một lát nữa con sẽ đến hả?”

“Vâng, lát nữa con đến chỗ kế toán của mẹ.” An Lương đáp: “Thế nhá mẹ, con cúp máy trước đây, bên này đến lúc thanh toán rồi!”

“Ừ.” Tôn Hà cúp điện thoại.

An Lương cất điện thoại di động, Thái Minh Kiệt giao hợp đồng mua xe, An Lương nhìn sơ qua thì thấy hợp đồng không có vấn đề gì.

Nếu có vấn đề gì thì sao?

Được thế thì còn gì bằng!

Chương 883: Ý của cô là sao?

An Lương trực tiếp quẹt thẻ 344 vạn. Anh không dùng Thẻ Hoàn Tiền Tiêu Dùng Cao Cấp, bởi vì giới hạn hoàn tiền của Thẻ Hoàn Tiền Tiêu Dùng Cao Cấp là 500 vạn. Lúc này, vẫn còn thiếu hơn 100 vạn nữa mới đạt mức hoàn tiền, thật chẳng đáng là bao.

Sau khi thanh toán, Thái Minh Kiệt giải thích các vấn đề về giấy phép và nhân tiện đưa hai thẻ chíp hạn ngạch 2 vạn cho An Lương.

An Lương đã nhận lấy thẻ. Loại thẻ chip hạn ngạch 2 vạn như thế này, lúc trước anh đã lừa được của Lưu Đức Minh năm chiếc. Có thể nói anh là một tay chơi thẻ chip!

“Dì à, chìa khóa chiếc xe Porsche dì vừa lái thử ở đâu rồi?” An Lương hỏi.

Lưu Linh lấy chìa khóa chiếc Porsche Cayenne đưa cho An Lương.

Lý Tịch Nhan đứng bên cạnh nói: “Còn một chiếc, em để ở nhà mất rồi.”

Thái Minh Kiệt vội vàng đáp: “Không sao hết, khi nào mọi người đến nhận biển số xe có thể đưa chìa khóa chiếc xe đó cũng được mà.”

“Vậy cũng được!” Lý Tịch Nhan đồng ý.

“Đúng rồi, dì à, dì đã đỗ chiếc Porsche Cayenne lái thử đó ở đâu vậy?” An Lương hỏi.

“Chỗ đỗ xe bên cạnh Ngân hàng của chúng tôi.” Lưu Linh đáp.

An Lương nói với Thái Minh Kiệt: “Quản lý Thái, anh có thể tự qua đó lái xe về đúng không?”

“Đúng rồi, địa điểm là ở chi nhánh Bắc Ngọc của Ngân hàng Công Thương.” An Lương nói thêm.

Thái Minh Kiệt đồng ý: “Không thành vấn đề!”

“Còn một chuyện nữa, anh có thể sắp xếp một chút, cử người đem chiếc Audi đến Trụ sở chính Công ty xây dựng An Thịnh, bên đó sẽ có người đảm nhận việc tiếp theo.” An Lương giải thích.

An Lương đã mua cho Tôn Hà một chiếc Porsche 911 Jarga 4S để anh có thể sử dụng chiếc Porsche 718 của Tôn Hà.

Porsche 718 có vẻ đời hơi thấp, phải không?

“Vâng thưa anh An.” Thái Minh Kiệt nói tiếp: “À đúng rồi, anh An, anh chờ một chút, tôi sẽ giục bên làm biển số tạm thời, đợi một lát nữa anh có thế lái xe đi.”

“Được thôi!” An Lương khua khua tay.

Sau khi Thái Minh Kiệt rời đi, An Lương giao lại hợp đồng mua xe, hóa đơn và các giấy tờ liên quan của Cayenne CoupeS cho Lý Tịch Nhan.

“Này em yêu, những giấy tờ này phải giữ lại đấy, nếu sau này xe có vấn đề, em có thể đem đến trung tâm này, căn cứ vào giấy tờ này họ sẽ giải quyết nó.” An Lương giải thích.

Chiếc Porsche Cayenne CoupeS đương nhiên mang tên Lý Tịch Nhan, còn lại chiếc 911-Targa4S mamg tên An Lương, giữa anh và Tôn Hà không cần quan tâm đến những chi tiết này làm gì.

Lý Tịch Nhan cầm lấy túi hồ sơ đựng giấy tờ, trực tiếp đưa cho Lưu Linh: “Mẹ, mẹ giữ đống giấy tờ này nhé.”

Lưu Linh cầm lấy tập hồ sơ giấy tờ với tâm trạng phức tạp, bà biết rất rõ chiếc xe này không phải mua cho Lý Tịch Nhan, mà là mua cho bà, Lý Tịch Nhan chỉ là bức bình phong cho việc này thôi.

Suy cho cùng, Lý Tịch Nhan không có bằng lái xe, thêm nữa con bé còn muốn đến thành phố Ma Đô để học, An Lương mua cho con bé một chiếc Cayenne ở Thịnh Khánh này thì có ích lợi gì chứ?

Mục đích lớn nhất vẫn là để Lưu Linh sử dụng nó, đúng chứ?

Lý Tịch Nhan không thể nhìn thấu bản chất của vấn đề, cô hoàn toàn mê muội trong sự cưng chiều của An Lương.

Nhưng người ngoài nhìn vào có nhận ra không?

Khi An Lương lần đầu tiên nêu vấn đề này, Lưu Linh đã nhìn thấy vấn đề này thực sự là mật ngọt chết ruồi.

Sau đó, An Lương sắp xếp cho bà lái thử Porsche Cayenne, mới thực sự là thứ mật ngọt chết ruồi, khiến con người ta không thể không bị thu hút.

“An Lương, họ có nhà vệ sinh ở đây không?” Lý Tịch Nhan hỏi.

An Lương gật đầu: “Đương nhiên là có rồi, anh đưa em tới đó.”

An Lương đưa Lý Tịch Nhan đến gần nhà vệ sinh nữ, rồi anh liền trở lại khu vực nghỉ ngơi.

Lưu Linh nhìn An Lương, do dự rồi nói khẽ: “An Lương à!”

“Vâng?” An Lương nghi hoặc nhìn về phía Lưu Linh.

Lưu Linh nhìn An Lương bằng ánh mắt phức tạp, thở dài một tiếng: “An Lương, có một số việc là không thể đâu.” An Lương cười ấm áp: "Dì à! Ý của dì là sao?”

Khu vực nghỉ ngơi của Trung tâm Porsche Bắc Ngọc.

An Lương nở nụ cười ấm áp như một cậu thiếu niên ngây thơ vô tội.

'Hệ thống đã phát hiện một rủi ro không xác định từ cấp độ pháp lý và đạo đức, đang cố gắng tìm ra giải pháp. Sau khi tìm được giải pháp khả thi, ký chủ sẽ được thông báo sớm nhất có thể. Vui lòng kiên nhẫn chờ.’

Chết tiệt?

Ngay cả một rủi ro không xác định như vậy cũng có thể tìm ra cách giải quyết?

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng này đỉnh đấy!

Nhờ thông báo của Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng, trong lòng An Lương càng thêm yên tâm anh khẽ mỉm cười nhìn về phía Lưu Linh.

Lưu Linh bất giác né tránh ánh mắt của An Lương.

Khi bầu không khí trở nên im lặng, Lý Tịch Nhan đã quay trở về nói: "An Lương, bồn rửa tay của họ thực sự có nước nóng này!"

“Điều đó là tất nhiên mà.” An Lương trả lời cô.

Dù sao đây cũng là trung tâm Porsche. Bồn rửa tay bên ngoài phòng vệ sinh không thể giống như trong mấy trung tâm mua sắm giá rẻ mùa đông vẫn không có nước nóng được.

“Học kỳ này sau khi đi học về, em phải chăm chỉ học lái xe mới được!” Lý Tịch Nhan tự cổ vũ bản thân.

An Lương nhắc nhở: "Chú ý an toàn!"

“Đừng lo, em sẽ cẩn thận!” Lý Tịch Nhan tràn đầy tự tin nói.

Chương 884: Xin chúc mừng tổng giám đốc Lưu mua được Cayenne

An Lương và Lý Tịch Nhan trò chuyện một lúc, Thái Minh Kiệt bước tới gần phía họ.

“Anh An, biển số tạm thời của hai chiếc xe đã được xử lý. Tất cả đều có thời hạn 15 ngày và chỉ được sử dụng tại địa phương Thịnh Khánh." Thái Minh Kiệt giải thích.

“Nhân tiện, anh An, chúng tôi đã chuẩn bị lễ đón xe cho bà Lưu và cô Lý, anh thấy được không?” Thái Minh Kiệt hỏi.

An Lương gật đầu: "Được."

An Lương nhìn Lưu Linh nói đùa: "Chúc mừng tổng giám đốc Lưu tham gia bán hàng online được ba tháng, mua được Porsche Cayenne!"

Lý Tịch Nhan cười lớn: "Giám đốc Lưu giỏi quá đi mất!"

Lưu Linh nhìn Lý Tịch Nhan không nói nên lời, đứa con gái ngốc này đúng là vô tâm mà.

Thái Minh Kiệt cúi đầu, anh cũng biết là bán hàng online, anh vất vả nhịn cười.

Lý Tịch Nhan hỏi: "An Lương, có phải em cũng có thể giả làm bán hàng online không?"

“Anh thấy được đấy!” An Lương đáp: “Lát nữa em tự chụp một tấm ảnh riêng, chắc cũng có thể giả làm người bán hàng online đấy!”

“Ừm, em muốn chơi cái này!” Lý Tịch Nhan trả lời: “Nhưng công việc kinh doanh mà em điều hành là gì?”

An Lương suy nghĩ một chút mới trả lời cô: "Em trở về chụp mấy bức ảnh về La Prairie, nói em gia nhập La Prairie ba tháng thế là mua được Porsche!"

"Ha ha ha, La Prairie! Anh nghiêm túc thật đấy à?" Lý Tịch Nhan lập tức hiểu ý của An Lương.

Cách viết của La Prairie và La Prairie chẳng phải giống hệt nhau sao?

“Dù sao cũng chỉ là để cho vui thôi mà!” An Lương đáp.

“Ừm!” Lý Tịch Nhan vui đùa.

Buổi lễ đón xe diễn ra suôn sẻ, Lý Tịch Nhan chụp ảnh chung với Porsche Cayenne Coupe đầu tiên, sau đó Lưu Linh cũng chụp chung với nó vài bức, cuối cùng cả hai cùng chụp ảnh chung.

Chiếc Porsche 911 Targa 4S còn lại không có lễ đón, chiếc xe đó là quà tặng cho Tôn Hà.

Lý Tịch Nhan đã gửi ảnh lễ đón xe cho An Lương, trong đó có cả ảnh của Lưu Linh mà cô gửi chung.

“Anh xem mấy bức ảnh này ổn không?” Lý Tịch Nhan hỏi.

An Lương kiểm tra mấy bức ảnh, nhìn Lưu Linh và Lý Tịch Nhan đứng cùng nhau anh chợt nghĩ đến hai chị em nhà họ Hạ, Lưu Linh này thật sự là hơi quá đáng, sau khi sử dụng một chút bộ lọc làm đẹp liền có cảm giác bà ấy như chị em sinh đôi với Lý Tịch Nhan vậy.

Ai có thể chịu đựng được điều này chứ?

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng thật tuyệt vời!

“Cũng được đấy!” An Lương đáp: “À đúng rồi em yêu à, lát nữa anh phải đi gửi xe cho mẹ anh, vậy nên sẽ không đi cùng hai người nữa.”

Nói xong, An Lương nhìn Lưu Linh: "Dì ơi, dì tự lái xe về được không?”

Lưu Linh gật đầu: "Được, mà cảm ơn cháu, An Lương. Hôm nào cháu rảnh đến nhà dì chơi đi, dì đích thân xuống bếp nấu đồ ăn chiêu đãi cháu."

Ma nữ xinh đẹp này nhất định là cố ý!

An Lương nhìn thấu được chiêu trò của Lưu Linh, anh thẳng thừng từ chối: “E rằng mấy hôm nay thì không được rồi. Sau khi An Thịnh hoạt động trở lại là có rất nhiều việc cần xử lý, cháu cũng cần góp sức để giải quyết mấy việc đó."

Lưu Linh khẽ nhếch nhẹ khoé miệng.

Lý Tịch Nhan bấm máy nói: "Mẹ à, mẹ cũng nên tự nhận thức về tài nấu ăn kinh khủng của mẹ đi!"

“Ừm!” Thái Minh Kiệt khó chịu đứng ở một bên, anh bật cười những vẫn phải cố kìm nén đến mức ho khan vài tiếng.

An Lương liếc nhìn Lý Tịch Nhan, đúng chuẩn con gái ruột có khác!

Kỹ năng bóc phốt này quá đỉnh!

"Giám đốc Thái, phiền anh gửi chiếc Audi cũ mà tôi đã lái đến trụ sở An Thịnh giúp tôi để tôi dặn bên đó mấy câu khi anh gửi nó đến đó sẽ có người ra nhận." An Lương vừa nói vừa lấy chiếc chìa khoá xe Audi A6L cũ đưa cho anh ta.

Thái Minh Kiệt nhanh chóng nhận lấy, anh lịch sự nói: "Vâng, anh An."

Lưu Linh nói thêm: "Giám đốc Thái, chiếc xe thử nghiệm của anh đang đỗ ở phía bên phải chi nhánh Bắc Ngọc của ngân hàng Công Thương. Là phía bên phải đối diện với sảnh chi nhánh Bắc Ngọc, cách đó khoảng năm mươi mét."

“Dạ, bà Lưu.” Thái Minh Kiệt lịch sự đáp lại.

Khu vực giao hàng của Trung tâm Porsche Bắc Ngọc.

Một chiếc Porsche 911 Targa 4S màu đỏ đã sẵn sàng. Chiếc xe này có biệt danh là Red Poison Dart Frog.

Bên cạnh đó là chiếc Porsche Cayenne Coupe màu cam nham thạch cùng Lưu Linh ở ghế lái và Lý Tịch Nhan ở ghế phụ.

Đầu tiên An Lương khởi động chiếc Porsche 911 Targa 4S, sau đó bật máy sưởi và sưởi ghế, cuối cùng là mở trần xe.

Mở trần xe vào mùa đông có phải là hành vi thiểu năng trí tuệ không?

Đối với những nhận xét như vậy, An Lương đề nghị bọn họ nên mua một chiếc xe thể thao mui trần cá nhân mà tự trải nghiệm thử.

Câu hỏi của mấy anh hùng bàn phím chuyên chém gió về ô tô có thể nghĩ ra thì chẳng lẽ bộ phận thiết kế "623" của Porsche không nghĩ ra?

Chưa kể chiếc bán mui trần của dòng Porsche 911 Targa, nó hoàn toàn là một chiếc xe thể thao mui trần chỉ cần không phải là dòng sử dụng động cơ cũ thì việc mở mui vào mùa đông cũng không có vấn đề gì.

Thao tác đúng để mở mui vào mùa đông là mở mui, đóng cửa sổ, bật điều hòa, bật sưởi ghế, từ đó hình thành không gian ổn định khí động học giúp nội thất xe luôn ấm áp.

Loại công nghệ này thực sự được áp dụng trong khu vườn trên sân thượng của số 3901, tòa nhà số 8 ở Lãm Cảnh Nguyên, được gọi là công nghệ rèm không khí.

Công nghệ thực sự rất tân tiến!

Thời đại đang thực sự thay đổi!

Chương 885: Thế giới thực dụng

Gì mà Ferrari Rafa, McLaren P1 hay Porsche 918 đại khái đều là quảng cáo từ các phương tiện truyền thông cộng thêm sự chém gió của mấy anh hùng bàn phím.

Chỉ lấy Porsche 918 làm ví dụ, hiện tại Porsche vẫn đang cập nhật?

Porsche 911 không tốt sao?

"Dì à, cháu đi trước nhé!” An Lương vẫy tay.

“Tạm biệt.” Lưu Linh đáp.

An Lương lái chiếc Red Poison Dart Frog rời khỏi Trung tâm Porsche Bắc Ngọc, anh trực tiếp đến thẳng công ty kế toán nơi Tôn Hà làm việc.

Địa điểm làm việc của Tôn Hà cũng ở quận Bắc Ngọc, trong trung tâm Sáng Nghiệp đối diện với núi Mộc Linh.

Chiếc xe Red Poison Dart Frog đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người trên đường đi, chủ yếu là vì vấn đề mở mui xe vào mùa đông nhưng tâm lý của An Lương vô cùng mạnh mẽ, anh không hề để ý đến điều đó.

Trong gần hai mươi phút, An Lương đến tòa nhà Thiên Tinh ở Trung tâm Sáng Nghiệp, và Tôn Hà đang ở “Văn phòng kế toán chuẩn xác” của tòa nhà này.

An Lương lái xe vào trong, để xe dưới tầng hầm rồi gọi cho Tôn Hà, bà ấy vừa bắt máy anh đã nói: "Mẹ, con đang ở nhà để xe dưới tầng dưới của mẹ. Mẹ đậu xe ở đâu?"

“Con đến sớm vậy?” Tôn Hà trả lời: “Mẹ đang ở chỗ đậu xe số 29 khu C ở tầng hầm số ba. Mẹ xuống đấy ngay đây.”

“Vâng.” An Lương đáp.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, An Lương lái xe xuống nhà để xe dưới tầng hầm số ba, sau đó tìm thấy chiếc Porsche 718 coupe của Tôn Hà ở khu C. Đây là phiên bản mui cứng của 718 Cayman. Thân xe màu đỏ không đẹp bằng Red Poison Dart Frog.

So với Porsche 911 Targa 4S được mệnh danh là "Red Poison Dart Frog” chiếc Porsche 718 Cayman của Tôn Hà thực sự kém sang.

Tất nhiên, Red Poison Dart Frog so với Lamborghini Urus cũng tương đối giống vậy.

Chưa đến năm phút sau, Tôn Hà đã tới chỗ đậu xe, lần đầu tiên bà ấy thấy chiếc Porsche 911 Targa 4S.

“Chiếc xe này bao nhiêu tiền?” Tôn Hà hỏi.

An Lương thành thật trả lời: "Chỉ tốn 187 vạn." Vừa nói, anh vừa đưa một túi tài liệu cho Tôn Hà: "Tất cả thủ tục, chứng chỉ, chìa khóa dự phòng đều có trong này."

“Mẹ, 718 của mẹ bây giờ là của con rồi đúng không?” An Lương cười hỏi.

Tôn Hà khẽ khịt mũi: "Mùa đông lạnh như này còn mở mui xe!"

“Ha ha, không lạnh đâu, con đóng lại ngay đây." An Lương trả lời sau đó ngồi vào ghế lái đóng mui xe lại.

Tôn Hà đưa chìa khóa chiếc Porsche 718 cho An Lương: "Lái cẩn thận."

"Mẹ yên tâm, đảm bảo an toàn!" An Lương cầm chìa khóa xe: “Con đi trước đây, tên lưu manh Lưu Khải vẫn đang đợi con chơi game cùng.”

Tôn Hà cũng lười vạch trần lý do của An Lương, bà ấy xua tay ra hiệu cho An Lương rời đi.

An Lương lái chiếc Porsche 718 đi, trải nghiệm xử lý của chiếc xe này tuyệt hơn nhiều so với Audi A6L!

Còn về cảm giác thoải mái khi lái?

Nếu muốn thoải mái thì An Lương đâu cần đổi Audi A6L làm gì.

Ở phía bên kia, chi nhánh Bắc Ngọc của ngân hàng công thương.

Lưu Linh trở lại trên chiếc Porsche Cayenne Coupe hoàn toàn mới, màu cam nham thạch rất thu hút, bà ấy vừa dừng xe ở cửa thì nhân viên an ninh đã nhìn thấy.

“Xe mới! Chúc mừng giám đốc Lưu!" Nhân viên bảo vệ lễ phép nói.

Lưu Linh không giải thích, bà chỉ khẽ gật đầu, rồi cùng Lý Tịch Nhan bước vào đại sảnh.

Bây giờ đã là 4 giờ 50, một lát nữa là đến giờ tan làm, Lưu Linh quay lại thu dọn đồ đạc cá nhân túi xách của bà vẫn còn ở trong phòng làm việc.

Vì không có khách nên Nghiêm Sa Sa đã đi về trước, đồng thời cô cũng nhìn thấy chiếc Porsche Cayenne Coupe màu cam nham thạch của Lưu Linh mới mua.

“Chị Lưu, đó có phải là chiếc xe mới mà em vừa nhắc tới không?” Nghiêm Sa Sa hơi nịnh nọt hỏi.

Đối mặt với sự quan tâm của Nghiêm Sa Sa, tâm trạng của Lưu Linh có chút phức tạp.

Chỉ là một chiếc xe hơi mà thôi!

Vậy mà khi Lưu Linh lái chiếc Porsche Cayenne để lái thử vào buổi sáng, bà ấy đã cảm nhận được sự nhiệt tình của các đồng nghiệp, ngay cả thái độ của ban lãnh đạo cũng có thay đổi.

Không thể không nói, đây thực sự là một thế giới vô cùng thực dụng.

Phồn Hoa Nguyên.

Lưu Linh đã lái xe về cùng với Lý Tịch Nhan.

Lý Tịch Nhan sớm đã kích hoạt hệ thống sưởi sàn và hệ thống lọc không khí từ xa, khi họ quay lại, ngôi nhà đã ấm áp như mùa xuân.

Lưu Linh đặt túi đồ xuống, bà hỏi: “Tịch Nhan, buổi tối chúng ta ăn trái cây, bánh mì và tôm hấp nhé được không?”

“Được ạ.” Lý Tịch Nhan đáp.

Những món này không yêu cầu kỹ năng nấu nướng cao siêu, chỉ cần có chút hoa tay là được cũng không lo nấu xong sẽ không ngon.

Dù sao thì Lý Tịch Nhan cũng đã quen với bữa tối giống nhau như vậy, vừa để giữ dáng, lại vừa cung cấp nhiều vitamin.

Khi Lưu Linh đang ‘nấu cơm’, Lý Tịch Nhan đã chụp một vài bức ảnh về bộ đồ của La Prairie, sau đó đăng một bản sao khẩu hiệu kinh doanh online lên vòng kết nối bạn bè.

‘Lý Tịch Nhan: Đã gia nhập Nhóm Kinh doanh Wechat của La Prairie được ba tháng, mua được Porsche Cayenne!

Chào mừng những người có lý tưởng cao cả cùng gia nhập La Prairie!’

[Hình ảnh] [Hình ảnh]

Lý Tịch Nhan chỉ đăng hai bức tranh, một bức là hình chiếc Porsche Cayenne Coupe, và bức còn lại là hình bộ đồ La Prairie. Cô chọn chế độ công khai để đăng bài đăng này.

Dù sao thì đây cũng không phải là một tin không thể để người khác thấy.

Chương 886: Dùng giọng điệu bình tĩnh nhất nói điều kiêu ngạo nhất

Hiệu quả thu hút người xem của tin nhắn này siêu tốt, ngay sau khi Lý Tịch Nhan vừa đăng lên đã liên tục nhận được lượt thích và bình luận.

'Lưu Sa: Xin chúc mừng!’

Lưu Nguyệt biết sự thật, cô thực sự ghen tị với Lý Tịch Nhan.

Rõ ràng bạn trai của cô cũng là bạn học cấp ba, tại sao cùng một kịch bản lại có cái kết hoàn toàn khác?

'Lưu Khải: Buồn nôn quá! Xin mấy người đừng rắc cẩu lương nữa! Cẩu độc thân sắp chết tới nơi rồi!’

‘Tôn Phỉ Phỉ: An Lương tặng à?'

‘Tống Tâm Hinh: Đẹp lắm!'

Lý Tịch Nhan không kết bạn với tất cả các bạn học cấp ba, chỉ có một số bạn học, tự nhiên không có bình luận của âm dương quái khí. Còn về âm dương sư của nhà họ Lưu?

Lần trước Lý Tịch Nhan trực tiếp chọc giận dì ba Lưu Mai, Lưu Mai giờ đã rất thành thật.

Lý Tịch Nhan mỉm cười đáp lại tin tức của những người bạn thân trong vòng bạn bè, cô thấy rằng không ai tin vào Wechat kinh doanh cả.

Ở phía bên kia, An Lương lái chiếc Porsche 718 màu đỏ đến Lâm Sơn Cư.

Buổi sáng đi ra ngoài, cô hồ ly tinh nhỏ này có chút kiêu ngạo, bây giờ An Lương chuẩn bị dạy dỗ cô ta!

Ở Lâm Sơn Cư, Dương Mậu Di đang trò chuyện trong nhóm chị em Răng Hổ.

'Mặc Tâm: @Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Hồ Ly này, Lương ca nhà cô thực sự muốn đưa cô lên vị trí thứ nhất à?'

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Không đâu.’

‘Bạch Lộ:?’

‘Lục Y: Không phải sao?’

‘Tư Phàm: Tôi đã xem đoạn video quay được. Những điều mà Lương ca nhà cô thông báo bằng tài khoản của cô đêm qua không phải thật sao?’

'Mặc Tâm: Tôi đoán tối qua hai người đã ở cùng!’

'Bạch Lộ: Thôi khỏi đoán, đó không phải là điều hiển nhiên sao?'

'Lục Y: Nghe nói Lương ca thưởng cho cô thì cô có thể nhận được 80% doanh thu sao?'

‘Mặc Tâm: Ghen tị thật đấy!’

'Bạch Lộ: Tôi cũng nghe nói về việc đó, rất nhiều anh trai khác cũng có đặc quyền tương tự. Nền tảng Răng Hổ quả thực có những đặc quyền như vậy!’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: 80% doanh thu cũng lỗ.’

'Tư Phàm: Khi nạp danh hiệu Đế Vương có quà tặng 10%, vậy tổng cộng tương đương với 88%, không phải rất tuyệt sao?'

'Mặc Tâm: Ngay cả khi khấu trừ 20% thuế nữa, tôi nghĩ nó vẫn rất tuyệt mà.’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Sau khi trừ thuế chỉ được 70,4%, lỗ 29,6% đó được không?’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Bây giờ tôi ít phát sóng hơn, kể cả sau khi giành chức vô địch, những sự phô trương đó cũng không hữu ích lắm.'

'Mặc Tâm: Ghen tị quá!'

'Mặc Tâm: Tôi đã cố gắng hết sức để phát sóng trực tiếp hơn mười giờ mỗi ngày, bây giờ còn chưa đến 10 triệu lượt bình chọn còn cô lại nghĩ giành chức vô địch là điều vô dụng.'

'Bạch Lộ: Tôi còn chưa bao giờ nghĩ đến việc giành chiến thắng, top 10 về cơ bản là không có cửa luôn.'

'Lục Y: Nhà chúng tôi cũng không chơi hoạt động này.'

‘Tư Phàm: Tôi muốn chơi nhưng điều kiện ở nhà kém, chỉ có thể xem mọi người thi đấu.'

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Lợi ích khi xuất hiện trong top 10 của sự kiện này thực sự khá tốt. Nếu Tư Phàm lọt vào top 10, có lẽ sẽ có cơ hội đổi đời đấy.'

‘Mặc Tâm: Tư Phàm cảm thấy bị xúc phạm!’

'Bạch Lộ: Tư Phàm cảm thấy rất đau lòng!'

'Lục Y: Tư Phàm cảm thấy lòng đau như cắt!'

'Tư Phàm: Làm phiền rồi, streamer thuỷ mặc hoạ đâu có quyền.’

'Mặc Tâm: Hồ ly, cô thực sự không giành vị trí thứ nhất à?’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Dù sao cũng thật sự không muốn giành, chủ yếu là vì quá đắt, tôi tiếc tiền!'

‘Mặc Tâm: Ái chà chà, cô tiếc tiền?’

'Bạch Lộ: Chẳng lẽ tiền của anh ấy trở thành của cô?’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Dù sao cũng vẫn tiếc!'

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Tôi sẽ cùng anh ấy thảo luận sau, dù sao tôi cũng không muốn.'

‘Mặc Tâm: Ghen tị thật!'

‘Bạch Lộ: Tôi cũng ghen tị!’

'Lục Y: Hồ ly nói không phải là không giành nổi mà là không muốn giành, giọng điệu bình tĩnh nhất lại hàm chứa ý nghĩa kiêu ngạo nhất!

'Tư Phàm: Lặng nhìn trộm màn hình, đây là thế giới của ông trùm sao?’

Tuy nhiên, trước những lời trêu chọc Dương Mậu Di bất ngờ im lặng trong nhóm chat.

Lâm Sơn Cư.

Lúc An Lương đến, Dương Mậu Di đang nói chuyện phiếm với đám chị em trên Răng Hổ, An Lương trực tiếp lấy điện thoại di động trên tay cô ra, dùng sức mạnh trấn áp hồ ly tinh.

“Đại vương, anh chưa có tắm đấy!” Dương Mậu Di đẩy An Lương.

Anh bế Dương Mậu Di lên, đi thẳng tới phòng tắm.

Tắm rửa à?

Đương nhiên không thành vấn đề!

Vì để tiết kiệm tài nguyên nước, đương nhiên hai người phải tắm chung.

'Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ đặc biệt [Vinh Quang Của Chính Đạo] đạt được phần thưởng nạp tiền hạn mức 500 vạn xu Răng Hổ.'

‘Bất cứ lúc nào ký chủ cũng có thể tiến hành nạp tiền, đối chiếu các kênh nạp tiền, mời xem xét lịch sử.’

'Giành được phần thưởng [Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về].'

Ở trên giường lớn giữa phòng ngủ, Dương Mậu Di cuộn mình ở trong vòng tay An Lương, nhẹ giọng kêu gọi: “Đại vương.”

“Sao?” An Lương ôm hồ ly tinh nhỏ, để cho cô dựa sát vào anh.

Kề bên nhau trong mùa đông sẽ ấm áp hơn một chút!

“Đại vương, sao chúng ta không bỏ tham gia hoạt động tranh cử streamer hằng năm đi!” Dương Mậu Di đề nghị.

“Vì sao?” An Lương hỏi lại.

Dương Mậu Di trả lời: “Thật lãng phí!”

Hồ ly tinh nhỏ nói tiếp: “Hôm nay em và đám chị em có trao đổi một hồi, các cô ấy đều nói là quá lãng phí.”

Nếu như Mặc Tâm các cô ấy biết, chắc chắn sẽ tỏ vẻ không muốn cõng nồi!

Chương 887: Điều kiện

“Đại vương, anh tính một chút thử xem, nếu như cuối cùng phải 5000 vạn mới giành chiến thắng, dựa theo thỏa thuận của chúng ta và Răng Hổ, sau thuế chúng ta chỉ có thể lấy lại tỷ lệ phân chia tương đương 70,4% là 3520 vạn, tương đương với lỗ sạch 1480 vạn.” Dương Mậu Di nói ra con số chính xác.

“Mà hoạt động rút thưởng được hồ ly may mắn, lợi nhuận một năm có thể còn không tới 1480 vạn.” Dương Mậu Di giải thích thêm: “Đại vương, hay là chúng ta đừng tham gia có được không?”

Dựa theo cách tính của Dương Mậu Di, nếu như An Lương thật sự tự nạp tiền xu Răng Hổ, xác thực sẽ lỗ sạch 1480 vạn, thuộc loại thao tác may rủi cực kỳ mệt mỏi lỗ lã.

Dù sao Dương Mậu Di cũng không giống với streamer bình thường, bây giờ cô cũng chỉ rút thưởng mà thôi, căn bản không có khả năng hoàn vốn.

Lấy Mặc Tâm làm ví dụ so sánh, nếu như Mặc Tâm đoạt được hạng nhất, dựa theo mức độ tỏa sáng của hạng nhất, Mặc Tâm sẽ gặt hái được nhiều fan hâm mộ mới, đồng thời cũng tăng mức độ tỏa sáng với fan hâm mộ cũ, để cho fan hâm mộ cũ quay trở về.

Mặc Tâm là streamer ca hát, thỉnh thoảng cũng trò chuyện về tình cảm, chỉ cần cô ấy đạt được hạng nhất, hơn nữa lúc livestream kéo dài thời gian hơn một chút, hoàn vốn cũng không phải là chuyện quá khó.

Nhưng mà vấn đề nằm ở chỗ, xu Răng Hổ của An Lương không phải do anh tự nạp tiền mà là Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng thưởng cho.

Lỗ vốn à?

Hình như hoàn toàn không có tồn tại thì phải?

Mặc dù xu Răng Hổ của An Lương cũng là vàng ròng bạc trắng, nhưng vàng ròng bạc trắng này là thu hoạch từ trên thị trường đầu tư của Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng, có liên quan gì tới chuyện anh lỗ vốn đâu đúng không?

“Hồ ly nhỏ, nếu như bổn vương nhất định phải đưa em lên hạng nhất thì sao?” An Lương hùng hồn nói.

Trong lòng Dương Mậu Di đột nhiên thấy ấm áp, mặc dù dựa theo lý trí mà nói, An Lương dẫn dắt cô ta đạt được hạng nhất khẳng định là thao tác may rủi lỗ vốn, nhưng có người phụ nữ nào mà không mơ về anh hùng đâu chứ?

An Lương rất thông thạo trong việc thao túng lòng người, dù sao trong xung đột giữa lý trí và tình cảm, anh vĩnh viễn chưa bao giờ thất thủ.

Nếu như chuyện gì cũng coi trọng lý trí thì làm sao tình yêu có thể tồn tại được đây?

“Đại vương!” Hồ ly tinh nũng nịu gọi anh.

Anh nghiêng đầu nhìn dáng vẻ thẹn thùng quyến rũ của Dương Mậu Di, anh đột nhiên hiểu rõ “tiền hết người chết” cũng không phải là chuyện đùa.

Dù sao đối mặt với dáng vẻ quyến rũ e thẹn như thế này, anh lại không có cách nào nhịn được.

Bạn học An Lương lại vô cùng chân thực biểu đạt thái độ của bản thân.

Đợt chiến đấu lần hai giữa đại diện của chính nghĩa và hồ yêu kiều mị mở ra, Lúc này đây, song thiên phú mạnh mẽ chống đỡ cuộc chiến, cuối cùng vẫn như cũ là đại diện của chính nghĩa chiến thắng.

Tà không thể thắng chính!

Vinh quang của chính nghĩa.

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra gợi ý phù hợp, An Lương lại giành được hạn mức nạp tiền 500 vạn xu Răng Hổ.

Từ từ đã, hình như ý nghĩa phần thưởng đã thay đổi rồi thì phải?

Chẳng lẽ Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng đã biến thành Hội Sở Nhân Sinh Người Thắng rồi sao?

Nhưng giá cả lại rất tốt, An Lương yên lặng suy nghĩ, lẽ ra tên anh phải đứng đầu bảng mới đúng chứ?

Dù sao một lần chiến đấu là 500 vạn mà, cho dù là xu Răng Hổ, dù cho dựa theo tỷ lệ phân chia thấp nhất, lại thêm nộp thuế thì cũng phải thu vào được 200 vạn đúng không?

Như vậy thì không phải là tên đứng đầu bảng rồi sao?

Sau trận chiến thứ hai, An Lương ôm hồ ly tinh nhỏ tới phòng vệ sinh rửa mặt đơn giản, sau đó hai người lại nằm trên giường nghỉ ngơi, chiến sĩ song thiên phú cũng cần nghỉ ngơi thêm.

Dương Mậu Di nhỏ giọng nói: “Đại vương, chúng ta sẽ tham gia thật sao?”

An Lương quả quyết trả lời: “Đương nhiên!”

Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng tặng xu Răng Hổ, đó chính là tương đương với việc chơi gái miễn phí, có đạo lý nào lại không tham gia đây?

Hơn nữa, Lương ca cảm thấy cho dù bản thân có đánh đấu thêm vài lần cơ bản cũng không thành vấn đề!

Dù sao trải nghiệm chiến đấu vừa có thể đạt được vui sướng lại còn có thể thu hoạch xu Răng Hổ.

Trước mắt ngoại trừ phần thưởng của [Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về] ra, bây giờ cái nhiệm vụ [Vinh quang của chính đạo] này hẳn là nhiệm vụ thoải mái nhất rồi thì phải?

“Nếu như Đại vương nhất quyết muốn tham gia, vậy thì phải đồng ý với em một điều kiện!” Dương Mậu Di nói rõ.

“Em nói trước đi.” An Lương hỏi dò.

Xu Răng Hổ của An Lương đều là miễn phí. Nếu không nạp tiền thì thật lãng phí, nếu nạp tiền xong mà không sử dụng, sẽ do nền tảng Răng Hổ sử dụng. Cả hai lựa chọn đều tệ như nhau.

Vì vậy, An Lương quyết định tự mình làm việc chăm chỉ hơn một chút, kiếm thêm xu Răng Hổ, sau đó đưa cho hồ ly tinh nhỏ.

Mấy việc vất vả như này, cứ giao cho An Lương làm là được!

“Nếu Đại vương nhất định phải tham gia, bất kể Đại vương đã chi bao nhiêu tiền, sau khi kết toán lần cuối, em sẽ trả lại cho Đại vương.” Dương Mậu Di giải thích.

“Ngoài ra, tất cả lợi nhuận của trung tâm rút thăm hồ ly may mắn năm nay sẽ được trao cho Đại vương!” Dương Mậu Di nói thêm.

An Lương nhíu mày!

Anh đánh Dương Mậu Di một cái, khiến cô hét lên: "Đại vương, anh làm gì vậy?"

An Lương ậm ừ: “Em biết lỗi chưa?"

“Hả?” Dương Mậu Di khó hiểu.

An Lương đáp: "Điều kiện của em hoàn toàn là đang tát vào mặt anh!"

“Hả?” Dương Mậu Di nhanh chóng phủ nhận: “Không, không phải đâu Đại vương, em đâu có ý đó.”

Chương 888: Thiên phú khá mạnh

“Để anh phân tích cho em!” An Lương phân tích: “Em vốn dĩ không muốn tham gia hoạt động tranh cử streamer hằng năm vì em đã dự đoán được có lẽ sẽ phải tổn thất đến cả nghìn vạn, đúng chứ?

"Ừm." Dương Mậu Di khẳng định đáp.

An Lương tiếp tục phân tích: "Bây giờ anh muốn đưa em tham gia hoạt động tranh cử streamer hàng năm, tức là tâm nguyện của anh muốn thúc đẩy việc này tiếp tục diễn ra. Anh biết nếu vẫn tiếp tục điều này chắc chắn sẽ có hậu quả và anh cũng có thể gánh chịu hậu quả. Anh hoàn toàn không cần sự giúp đỡ từ em." An Lương nói tiếp.

"Em lại muốn trả cho anh phần tiêu thụ quà tặng, và lợi nhuận của trung tâm rút thăm hồ ly may mắn vậy chẳng phải em tự mình gánh chịu mọi hậu quả sao?" An Lương hỏi ngược lại.

Những điều An Lương vừa phân tích chính là tình hình thực tế.

"Hậu quả của việc do anh chọn lại để em gánh chịu, hơn nữa còn là việc em không đồng ý, em nói xem vậy chẳng phải đang vả mặt anh thì là gì?" An Lương ậm ừ.

Anh biết Dương Mậu Di không hề cố ý, anh chỉ phân tích như vậy thôi.

“Đại vương, em không có, anh phải tin em.” Dương Mậu Di có chút lo lắng đáp lại.

Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Dương Mậu Di, tâm trạng của An Lương rất phức tạp!

Bởi vì Dương Mậu Di lo lắng đồng nghĩa với việc cô ấy quan tâm đến An Lương.

Nếu không, làm sao lại quan tâm đến cảm xúc của An Lương?

Nhưng hồ ly tinh nhỏ như vậy thực sự có chút dè dặt, cảm giác địa vị trong tình yêu của cô ấy rất thấp, cho nên tâm trạng của An Lương rất phức tạp, không chỉ ấm lòng khi Dương Mậu Di quan tâm đến anh, mà còn xót xa cho dáng vẻ dè dặt của cô.

Anh ôm chặt lấy Dương Mậu Di nói: “Đồ ngốc, anh đùa thôi."

“Đại vương!” Dương Mậu Di rên rỉ.

“Thế này đi, anh chi cho em bao nhiêu thì em chỉ cần chia tỉ lệ tương ứng rồi trả cho anh là được. Ví dụ như anh chi cho em 1000 vạn thì em trả anh 704 vạn, được không?"

An Lương đề xuất một điều kiện mới.

An Lương đã thương lượng với nền tảng Răng Hổ về tỷ lệ chia doanh thu của Dương Mậu Di, giờ đây An Lương có thể chuyển đổi số xu Răng Hổ được thưởng bởi Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng thành tiền thật với tỷ lệ cao hơn.

Vậy nghĩa là càng được miễn phí?

“Được, được!” Dương Mậu Di đồng ý một cách chắc chắn: “Đại vương, anh làm vậy sẽ lỗ khá nhiều đấy.”

“Không sao hết, điều này có thể nêu cao danh tiếng của em, làm cho trung tâm rút thăm hồ ly may mắn của em lớn mạnh hơn, có tiếng tăm hơn đồng thời cũng để bảo vệ em, để nền tảng Răng Hổ sẽ không dễ dàng bỏ rơi em.” An Lương giải thích.

Trung tâm rút thăm hồ ly may mắn thuộc khu vực màu xám, nếu không có sự hỗ trợ của nền tảng Răng Hổ, nó thực sự có thể bị nhắm đến.

Dù gì nếu nền tảng Răng Hổ thực sự đóng cửa trung tâm rút thăm hồ ly may mắn thì cũng không phải vấn đề lớn với họ.

Dương Mậu Di hơi sửng sốt, hoá ra còn có suy xét sâu xa như vậy sao?

“Được rồi, hồ ly nhỏ, hoạt động tranh cử streamer hằng năm cứ để anh lo.” An Lương nói.

“Phải rồi, tối nay em muốn ăn gì? "

Sau hai lần liên tiếp trấn áp hồ yêu, An Lương thấy hơi đói!

Dương Mậu Di đáp: "Em vừa tìm được quán gà hoa tiêu ngon lắm, anh ăn bồi bổ chút đi!"

An Lương ậm ừ: "Ý em là gì?"

Mặt Dương Mậu Di đỏ bừng: “Đại vương anh mau bồi bổ đi! Đêm nay... Đêm... Đại vương cố lên!"

Được thôi!

Bồi bổ thì bồi bổ!

Để thiên phú làm ấm thời gian kỹ năng nguội lạnh, thiên phú của cô hồ ly tinh nhỏ này cũng khá mạnh, mèo lớn Đế Đô không chịu được anh, cô gái núi băng cũng không chịu được, cô hồ ly này thật sự chủ động xuất chiến?

An Lương tìm theo địa chỉ Dương Mậu Di cung cấp, anh rất tự nhiên lái chiếc Mercedes-Benz GLC-AMG63 của Dương Mậu Di đi.

Khi đang đi trên đường đi Dương Mậu Di ngồi bên ghế phụ đã đánh sập nhóm chị em trong Răng Hổ, vì trong nhóm này có tin tức của cô.

'Bạch Lộ: @Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Người đâu? Đột nhiên biến đi đâu mất rồi?'

'Mặc Tâm: Tôi đoán là Lương ca đến rồi!'

'Lục Y: Mấy việc tiếp theo để Tư Phàm đoán thử xem?'

'Tư Phàm: [Đỏ mặt]'

'Tư Phàm: Không đoán được!’

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Tôi vừa hết pin!’

'Bạch Lộ: Từ lúc cô đột ngột biến mất đến bây giờ đột ngột xuất hiện, tổng cộng là một tiếng bốn mươi bảy phút. @Mặc Tâm: Lương ca của em thật tuyệt vời!'

'Tư Phàm: Lương ca của tôi! Xuất sắc [Hét vỡ giọng]’

'Lục Y: Ghen tị thật đấy! '

‘Bạch Lộ: ?’

‘Mặc Tâm: ?’

'Tư Phàm: Lộ rồi nhé!’

Cửa hàng gà hoa giao phong cách cổ bên rìa cầu Quan Tâm.

Dương Mậu Di đang múc canh gà hoa giao cho An Lương, cô vừa múc canh vừa nói: “Đại vương, em định sau này rảnh rỗi sẽ đến đây quay phim phóng sự về thức ăn.”

An Lương hít sâu một hơi: “Ngửi thấy mùi cũng được!”

Dương Mậu Di đẩy hơn phân nửa chén canh gà qua: “Đại vương, anh ăn chén này trước, em lại múc cho anh thêm một chén nữa. Đúng rồi, em còn gọi tám con hàu sống cho Đại vương!”

An Lương không nói nên lời.

Hồ ly tinh nhỏ này thật độc ác!

Không không không!

Hồ ly tinh nhỏ bỗng nhiên trở thành một chiếc máy ép trái cây!

Khó trách trước đây hàng yêu phục ma, Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng đã thưởng cho thiên phú “cơ thể khỏe mạnh”.

Nếu không có cái thiên phú này, và thiên phú của đàn ông đích thực nhất định không năm giây, sợ rằng An đạo trưởng đại diện của chính nghĩa sẽ thất bại?

Chương 889: Máy vắt nước ép

An Lương im lặng uống canh gà hoa giao, sau đó ăn hết tám con hàu sống, hiện tại anh cần tích tụ năng lượng, cứ để cho hồ ly tinh nhỏ này kiêu ngạo trước đã.

Chờ lát nữa khi trở về, anh sẽ cho cô hiểu rõ đêm dài đằng đẵng đáng sợ đến mức nào.

“Đại vương, ăn thêm một con tôm nữa đi!” Dương Mậu Di bóc vỏ tôm sú và rút ruột tôm trước khi đút An Lương ăn.

Xin nhắc lại, tôm rất giàu thành phần giúp bổ sung năng lượng tích cực.

An Lương trực tiếp nói Dương Mậu Di đút cho anh, trong lúc anh đang ăn tôm, Dương Mậu Di đã gắp ra hai miếng hải sâm từ canh gà hoa giao, cái này không cần phải giải thích nhiều chứ?

Chẳng lẽ thật sự có một số người không biết tác dụng của hải sâm?

An Lương khuyên rằng nên ăn nhiều hải sâm nếu có điều kiện, để trở thành một người tràn đầy năng lượng tích cực.

Sau bữa tối, An Lương và Dương Mậu Di không về nhà ngay, họ đang đi dạo trên cầu Quan Tâm.

Đúng lúc này, hai chị em nhà họ Hạ đang ở nhà hát lớn Thịnh Khánh, các cô muốn cách sông quay chụp Thiên Tầm Nhai, đương nhiên An Lương không lo lắng sẽ vô tình gặp mặt họ trên cầu Quan Tâm.

Còn những người khác thì sao?

Hiểu rõ về năng lực nhận thức nguy hiểm một chút đi?

Trong màn đêm, An Lương nắm lấy tay trái Dương Mậu Di, hai người đan chặt mười ngón tay vào nhau ở giữa đám đông.

“Đại vương, chúng ta có thể đi chơi trò chơi điện tử được không?” Dương Mậu Di đề nghị.

“Đương nhiên là được rồi!” An Lương trả lời.

An Lương đưa hồ ly tinh nhỏ đến khu vui chơi ở cầu Quan Tâm. Các trò chơi mà Dương Mậu Di muốn chơi đều là phiên bản hai người chơi, bao gồm cả trò chơi bắn súng một đội hai người.

Hai người chơi ở khu vui chơi hơn nửa tiếng, vì có sức mạnh đồng tiền, An Lương đã giúp Dương Mậu Di giành được một con cáo chín đuôi bằng bông.

“Hồ ly tinh nhỏ, đằng kia có một cái máy nhảy, có muốn thách đấu không không?” An Lương nhếch mép cười đắc ý.

Trong lần đầu tiên gặp hồ ly tinh nhỏ, cô vốn không biết nhảy!

Dương Mậu Di từ chối: “Không!”

“Đại vương của em, anh biết rồi đó, em không biết nhảy.” Dương Mậu Di đáng thương nói.

An Lương cũng không làm cho Dương Mậu Di khó xử, anh nghĩ đến có nên thử với Ninh Nhược Sương khi đến Đế Đô vào Tết Nguyên Tiêu này không nhỉ?

Ninh Nhược Sương là một tuyển thủ chuyên nghiệp, chắc là không vấn đề gì đi?

“Sao Đại vương không thử?” Dương Mậu Di đề nghị ngược lại.

An Lương cũng từ chối: “Quên đi, anh không biết nhảy.”

“Ứ ừ, Đại vương, anh cứ thử đi mà!” Dương Mậu Di lắc lắc cánh tay An Lương làm nũng.

Chiêu làm nũng này của hồ ly tinh nhỏ rất hiệu quả, cuối cùng An Lương cũng đồng ý, đưa cáo chín đuôi bằng bông cho Dương Mậu Di, sau đó chọn một chiếc máy nhảy.

Tuy nhiên, trước đây Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng không cung cấp kỹ năng nhảy chuyên nghiệp như kỹ năng ca hát chuyên nghiệp, An Lương nhảy lung tung, không theo nhịp điệu nào, nhưng biểu cảm của anh vẫn rất điềm tĩnh, vốn dĩ không bị ảnh hưởng gì.

Không nhảy được trên máy nhảy thì có vấn đề gì không?

Xin hỏi điều đó có ảnh hưởng đến việc anh đeo Patek Philippe và lái Lamborghini không?

Gần mười giờ, An Lương và Dương Mậu Di về Lâm Sơn Cư.

Ngay sau khi trở về nhà, An đạo trưởng đại diện của chính nghĩa lại bị hồ ly tinh đánh lén, liệu anh có chịu được sự gần gũi quá khích của yêu tinh này không?

Một trận chiến chính nghĩa với yêu tinh bắt đầu trong phòng tắm.

Trận chiến này còn kéo dài hơn nửa giờ, lúc trước bổ sung năng lượng tích cực nay đã phát huy tác dụng, chuyên gia chính đạo đã đánh bại được hồ ly.

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra lời nhắc nhở rằng An đạo trưởng lại lần nữa bảo vệ công lý một cách vinh quang, nhận được phần thưởng là 500 vạn xu Răng Hổ.

An Lương đột nhiên phát hiện từ hôm qua đến hôm nay đã sáu lần bảo vệ vinh quang, hồ ly tinh nhỏ này thật xứng làm máy ép trái cây, nếu không có sức mạnh song thiên phú hỗ trợ thì làm sao có thể chống chọi được?

Quả thực là tai họa của chính nghĩa.

Dương Mậu Di cuộn tròn trong vòng tay của An Lương xem chương trình phát sóng trực tiếp của Mặc Tâm.

“Đại vương, anh xem, Mặc Tâm cũng thật khó khăn. Cô ấy bắt đầu phát sóng từ 4 giờ chiều đến lúc này đã mười một giờ. Nhưng hôm nay, dòng quà tặng của cô ấy chỉ có hơn 4.000 tệ." Dương Mậu Di thở dài.

“Khổ thật đấy!” An Lương đáp: “Nhưng phiếu hàng năm của cô ấy khoảng 1000 vạn, chứng tỏ trước đây cô ấy bị chèn ép quá nhiều, fan của cô ấy bây giờ cũng không còn nữa.

“Chắc là đến một phiếu cũng chẳng còn nữa?” An Lương nhếch mép nói.

Dương Mậu Di mặt đỏ lên: “Đại vương, anh nói gì vậy!”

Máy ép trái cây này có hiểu được ám hiệu trêu chọc của anh không? Mọi người.

Mới hơn 11 giờ tối.

Dương Mậu Di cuộn tròn trong vòng tay của An Lương và xem livestream, cô đang xem livestream của Mặc Tâm.

“Đại vương, em thấy Mặc Tâm hát rất hay!” Dương Mậu Di khen ngợi.

An Lương thuận miệng trả lời: “Anh nghe nói trong ngành livestream, hầu hết các tiết mục ca hát đều pha lẫn tạp âm, người này không phải cũng vậy sao?”

“Ôi trời!” Dương Mậu Di hờn dỗi: “Đại vương!”

“Được rồi, chúng ta cùng nhau xem.” An Lương cùng Dương Mậu Di xem livestream.

Điện thoại di động của Dương Mậu Di phát sóng livestream của Mặc Tâm, cô ấy đang ngượng ngùng nói chuyện.

“Gần 11 giờ 30 rồi, chúng tôi bắt đầu livestream từ 4 giờ chiều, giờ đã hơn bảy tiếng rồi. Có anh nào ủng hộ “Lục Cửu Thất” hát một bài không?", Mặc Tâm hét lớn.

“Một cuốn sách ma thuật thì có thể chọn một bài hát, chào mừng các anh trai đi ngang qua đến chọn một bài hát nào!” Mặc Tâm tiếp tục hét lên.

Chương 890: Sợ chết khiếp

Một cuốn sách ma thuật có giá 100 tệ.

Đối với một người livestream như Mặc Tâm mà nói, phí chọn một bài hát này thực ra rất bình thường.

Mặc Tâm đã hét đến năm sáu phút vẫn không có người nào vào chọn bài hát, Mặc Tâm chỉ có thể tự hát bài “Lạnh Lẽo” để giảm bớt đi bầu không khí khó xử trong phòng livestream.

“Thật thê thảm!” An Lương bình luận.

“Em đã từng thê thảm hơn.” Dương Mậu Di nghiêng người hôn An Lương.

Khụ khụ!

Lẽ nào máy ép trái cây này…

“Đại vương, anh còn phiếu Đậu Vàng trong tài khoản không?” Dương Mậu Di hỏi.

“Có 9000 tệ phiếu Đậu Vàng, còn có 1 vạn xu Răng Hổ.” An Lương đáp.

“Chà! Vậy 6mà còn nhiều như thế sao?” Dương Mậu Di nghiêm túc nói: “Đại vương, em muốn 9000 phiếu Đậu Vàng, em muốn hỗ trợ Mặc Tâm.”

“Không thành vấn đề.” An Lương đưa điện thoại di động của mình cho Dương Mậu Di.

Dương Mậu Di lấy điện thoại di động của An Lương, cô bấm vào ứng dụng Răng Hổ, sau đó tìm phòng livestream của Mặc Tâm để vào.

Tài khoản của An Lương là tài khoản Đế Vương Thần Thánh, khi vào phòng livestream sẽ có phần giới thiệu bắt mắt.

Mặc Tâm đột nhiên nhìn thấy phần giới thiệu của Đế Vương Thần Thánh, cô vội vàng lên tiếng chào hỏi: "Hoan nghênh bạn... Lương Nhân đại ca?"

'[Thư Sinh Không Phụ] Trong phòng livestream của [Mặc Tâm] ném Răng Hổ số 1! Một Răng Hổ số 1 trị giá 1000 tệ, Dương Mậu Di đã đặt mua Răng Hổ số 1 và gửi tin nhắn.'

'[Thư Sinh Không Phụ]: Hát bài hát “Hôm nay em muốn gả cho anh” đi.'

“Hả?” Mặc Tâm nhìn tài khoản của An Lương, cô có chút giật mình.

'[Cựu Sự]: Lương Nhân đại ca, anh đang làm cái quỷ gì vậy?'

'[Mưa Thu]: Chết! Lương Nhân đại ca đang phản bội đấy à?'

'[Xó xỉnh]: Chết! Mặc Tâm nhà chúng ta lấy đệ nhất?'

'[Thư Sinh Không Phụ]: Tôi là hồ ly.'

'[Thư Sinh Không Phụ]: Tôi sử dụng tài khoản của anh ấy dùng phiếu đậu vàng kẻo anh ấy lại quên mất nó mà để nó hết hạn thì rất lãng phí.'

'[Cựu Sự]: Chị hồ ly thật tốt!'

'[Cựu Sự]: Mời chị hồ ly ngồi trên ghế nào!'

'[Cựu Sự]: Làm tôi sợ chết khiếp! Tôi cứ tưởng người anh yêu quý của tôi đang phản bội đấy!'

“Chà! Hồ ly, cô đang đùa tôi đấy à?” Mặc Tâm trêu chọc.

'[Thư Sinh Không Phụ]: Hát nhanh lên.'

“Chị hồ ly, chị nói thật đi, tài khoản của lão đại nhà chị có bao nhiêu phiếu, tôi ăn thêm được không?” Mộ Tâm đáng thương nói.

“Chị hồ ly, chị phải thương xót cho đứa em gái tội nghiệp này. Em gái tội nghiệp sắp chết đói thật rồi. Hơn bảy tiếng đồng hồ, cộng với 1000 tệ chị mới tặng, dòng quà tặng chỉ có hơn 5000. Thật thảm!” Mặc Tâm bắt đầu chế độ buôn thảm bán thương.

'Thư Sinh Không Phụ mở một tấm Tàng Bảo Đồ trong phòng livestream của [Mặc Tâm]'

'Thư Sinh Không Phụ: Hát nhanh!'

“Cảm ơn chị hồ ly, sau này em sẽ là người của chị. Chị hồ ly nói đi đông thì em đi đông, chị hồ ly nói đi tây thì em đi tây...” Mặc Tâm đang diễn.

'Thư Sinh Không Phụ: Sao vẫn chưa hát?'

“Không thành vấn đề, hát ngay luôn nè!” Mặc Tâm bắt đầu hát.

Nhưng bài hát này có hơi khó nghe?

“Thay người thay người, bài hát này thật khó nghe.” An Lương hô lên.

'Thư Sinh Không Phụ: Đổi đi, Lương lão đại của tôi nói rằng bài hát của cô thật khó nghe, ha ha!'

Sau khi gửi tin nhắn, Dương Mậu Di rời khỏi phòng livestream của Mặc Tâm, cô lại đăng nhập vào phòng livestream của Tư Phàm. Sau khi vào, cô ta giới thiệu với An Lương: “Đại vương, Tư Phàm này cũng là bạn của em. Cô ấy là hoạ sĩ vẽ tranh bằng mực.”

An Lương nhìn về phía livestream của Tư Phàm. Giữa đêm khuya, cô gái nhỏ vẫn đang vẽ tranh bằng mực, từ góc nhìn của máy ảnh được quay một góc 60 độ trực tiếp trước mặt cô. Cô chỉ có thể nhìn thấy bức tranh. Tuy nhiên, cô gái nhỏ này lại vô cùng tập trung vào việc vẽ tranh, đến cả Đế Vương Thần Thánh đến cũng không chào.

Chẳng trách độ nổi tiếng của cô ấy không nhiều!

Ghế VIP trong phòng livestream chỉ có sáu người, còn phải thêm tài khoản Đế Vương Thần Thánh của Thư Sinh Không Phụ, và chủ tài khoản chính là Tư Phàm, quả thực là thảm quá không muốn nhìn.

Dương Mậu Di dùng số phiếu đậu vàng còn lại trị giá 3000 Nhân dân tệ trong phòng livestream của Tư Phàm, rồi đưa điện thoại cho An Lương.

“Cám ơn Đại vương!” Dương Mậu Di có chút xấu hổ nói: “Đại vương, em đột nhiên cảm thấy dùng quà tặng để giúp đỡ người khác thì rất tốt!"

“Có muốn dùng nhiều hơn một chút không?” An Lương vươn tay nhéo lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Mậu Di.

Dương Mậu Di lắc đầu: “Không, em không biết những người khác, Mặc Tâm và Tư Phàm là chị em của em, giúp đỡ từng này cũng tốt lắm rồi"

“Đại vương, không còn sớm nữa, chúng ta đi tắm thôi.” Dương Mậu Di chủ động nói.

Hồ yêu chủ động khiêu chiến ư?

An đạo trưởng đại diện cho chính nghĩa sao có thể tỏ ra yếu kém được?

Lần này, thời gian chiến đấu kéo dài hơn trước, bởi vì hình như năng lực tác chiến của An đạo trưởng đại diện cho chính nghĩa càng tăng lên sau khi anh chiến đấu liên tục.

Tới gần một giờ sáng, Dương Mậu Di khoác một tay một chân lên người An Lương, cô đang ở trong trạng thái mơ màng buồn ngủ.

An Lương đang kiểm tra tin tức mà Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra, vinh quang của chính nghĩa được tính khi đấu bốn trận và thắng cả bốn, tổng phần thưởng là 2000 vạn xu Răng Hổ.

An Lương bảo Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng nạp thêm 1500 vạn, anh lấy điện thoại của Dương Mậu Di mở phòng livestream của cô, vẫn là trạng thái màn hình đen khi camera và micro đã tắt.

Chương 891: Vượt lên hạng nhất

Chờ đến khi mở phòng livestream của Dương Mậu Di xong thì Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng cũng đã hoàn thành việc nạp xu, An Lương tiến vào phòng livestream của Dương Mậu Di rồi bắt đầu gia hạn.

'Chúc mừng [Thư Sinh Không Phụ] đã gia hạn [Đế Vương] trong phòng livestream [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa] x20'

'Chúc mừng [Thư Sinh Không Phụ] đã gia hạn [Đế Vương] trong phòng livestream [Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa] x24'

An Lương gia hạn trước 1 lần của 20 tháng, sau đó lại gia hạn thêm 20 lần của 24 tháng, phí gia hạn một tháng là ba vạn, tổng cộng là 1500 vạn.

Bởi vì An Lương đã gia hạn quá nhiều, cho dù đang là lúc đêm khuya rạng sáng và phòng livestream đang tối đen thì số người vào ghế VIP vẫn nhanh chóng vượt qua 1 vạn, bình luận lại nổ tung.

'Có sao nói vậy, người này thật sự rất mạnh!'

'Streamer đang màn hình đen?'

'Tôi đã tính nhẩm rồi, tổng phí gia hạn là 1500 vạn, đây là loại thần tiên gì vậy chứ?'

'Hâm mộ streamer Hồ Ly!'

'Hâm mộ ghen tị đến vặn vẹo!'

'Streamer này là streamer nào thế?'

'Vậy mà còn có người không biết streamer Hồ Ly?'

'Khiếp sợ! Có người không biết Hồ Ly may mắn thật à?'

An Lương không để ý đến khung bình luận, sau khi anh bổ sung phí gia hạn xong thì trước hết là nhìn lướt qua cách bỏ phiếu của cuộc bình chọn hàng năm, mỗi một lần nhiều nhất là 1000 phiếu, anh nạp 1500 vạn để gia hạn Đế Vương Thần Thánh và được tặng thêm 10%, tổng số phiếu Đậu Vàng là 1650 vạn.

Nếu mỗi lần được bầu tối đa 1000 phiếu thì đây chẳng phải là bắt anh nhấn vào màn hình 16500 lần?

An Lương từ bỏ ngay lập tức!

Anh gửi tin nhắn cho Lâm Bác trên Wechat.

'An Lương: Tổng giám đốc Lâm, đã ngủ chưa?'

'Lâm Bác: Vẫn chưa, anh An có chuyện gì sao?'

'An Lương: Tôi vừa mới nạp 1500 vạn, tất cả đều gia hạn Đế Vương thành 1650 vạn phiếu Đậu Vàng, mấy anh sắp xếp cho Hồ Ly một chút, đều đưa vào cuộc bầu chọn hàng năm nhé.'

'An Lương: Cái cuộc bầu chọn hàng năm của mấy anh đặt quy định kiểu gì đấy, một lần tối đa 1000, không phải là cần nhấn hơn 1 vạn lần sao?'

'An Lương: Tôi đề nghị mấy anh đưa ra quy định mới cho người sử dụng Đế Vương là một lần tối đa có thể tặng 100 vạn phiếu.'

'Lâm Bác: Được, anh An, ngày mai chúng tôi sẽ thực hiện yêu cầu của anh.'

'Lâm Bác: Đúng rồi anh An, toàn bộ 1650 vạn phiếu Đậu Vàng đều đổi thành phiếu bầu hàng năm tặng cho streamer Hồ Ly sao?'

'An Lương: Đúng vậy, mấy anh giải quyết vấn đề này sau hậu trường nhé, tôi lười nhấn hơn 1 vạn lần.'

'Lâm Bác: Được, làm phiền anh An gửi mật khẩu của tài khoản trên Răng Hổ qua nhé.'

'An Lương: 608725.'

'Lâm Bác: Xin hãy chờ một chút, một phút là làm xong.'

'An Lương: Được, các anh cứ làm đi, tôi đi ngủ trước, tổng giám đốc Lâm nghỉ ngơi sớm nhé.'

'Lâm Bác: Được, cảm ơn anh đã quan tâm.'

'An Lương: [Tạm biệt]'

'Lâm Bác: [Tạm biệt]'

Vài phút sau, An Lương đã thay đổi trang chủ của hoạt động bình chọn streamer hàng năm, số phiếu của Dương Mậu Di trong mười phút đã tăng hơn một trăm vạn phiếu, thay đổi theo thời gian thực, sau đó vượt thẳng lên hạng nhất!

Bảng xếp hạng streamer thường niên năm 2019:

Top 1:

Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: 16.500.842 phiếu

Top 2:

Triệu Cao: 12.998.211 phiếu

Top 3:

Mặc Tâm: 9.817.886 phiếu

Top 4:

Nhất Mộng: 9.001.236 phiếu

Dương Mậu Di dùng 1650 vạn phiếu để bay lên top 1, hơn nữa còn vượt qua người đứng thứ hai 350 vạn phiếu!

Trong phòng livestream của Mặc Tâm, Cựu Sự nhanh chóng giải thích mọi việc.

'Cựu Sự: Streamer Hồ Ly lên top 1 với 1650 vạn phiếu!'

'Cựu Sự: Thật là vô lý!'

'Cựu Sự: Tôi thật sự không thể chịu đựng nổi!'

'Cựu Sự: Quá mạnh rồi, cứ thế vứt thẳng hơn một nghìn vạn ra, đây là trong nhà có mỏ vàng à?'

Mặc Tâm cũng than vãn: "Tôi ghen tỵ thành quả chanh rồi đây này!"

"Thật hâm mộ chị Hồ Ly, livestream màn hình đen… Chắc là Lương Nhân đại ca đang chơi điện thoại của cô ấy, kết quả lại vượt thẳng lên hạng nhất, có tiền là muốn làm gì thì làm ư?" Mặc Tâm tiếc nuối nói.

Bình luận được gửi điên cuồng 'Có tiền thật sự là muốn làm gì thì làm!'

Triệu Cao đang livestream trong công hội Đại Tần cũng than thở.

"Đến rồi! Anh ta thật sự làm vậy nè! 183 người các bạn nhìn xem, mẹ nó thật quá đáng, streamer Hồ Ly vốn chỉ có hơn tám trăm phiếu, kết quả người kia lập tức tiêu hơn 1500 vạn rồi đổi tất cả thành 1650 phiếu, quả thật là không chừa đường sống mà!" Triệu Cao liên tục than thở.

"Các anh em, chúng ta sẽ lại đứng nhất thôi, chúng ta chỉ kém top 1 hơn ba trăm vạn phiếu, vẫn còn cơ hội!" Triệu Cao hét lớn, hy vọng có được nhiều phiếu bầu hơn.

Khán giả lại gửi bình luận hoàn toàn trái ngược.

'Cậu thấy mình còn cơ hội ư? [Đầu chó]'

'Tiểu Cao, tỉnh lại đi!'

'Cậu nghĩ rằng người ta chỉ có 1650 vạn phiếu ư? Đó là bởi vì chỉ cần 1650 vạn phiếu là đã có top 1 rồi đấy!'

'Người ta chỉ lấy top 1 thôi, đó là vì top 1 là mạnh nhất!'

'Cười chết mất! Tiểu Cao vì lấy top 1 mà livestream mười hai tiếng mỗi ngày trong hơn nửa tháng liền, kết quả lại thất bại, ha ha!'

'Đề nghị công hội Đại Tần đánh trả!'

'Lỡ may đánh trả rồi bị người ta đánh trả lại, cuối cùng cũng không đánh thắng người ta thì không phải thảm thương lắm à?'

'Công hội Đại Tần cũng phải lo lắng về chi phí đúng không?'

'Cứ thế mà bị thua sao?'

'Đột nhiên muốn ủng hộ streamer Hồ Ly!'

Chương 892: Trở lại trường và nền tảng tương lai

Hội chị em Răng Hổ.

'Tư Phàm: @Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Cảm ơn chị Hồ Ly, em vừa nhận ba quả tên lửa to chị tặng rồi ạ.'

'Lục Y: @Tư Phàm: Cô ấy ngủ rồi!'

'Bạch Lộ: @Lục Y: Ha ha, có cái cảm giác đó rồi!'

'Mặc Tâm: Bó tay rồi!'

'Mặc Tâm: [Hình ảnh]'

'Mặc Tâm: Hồ Ly đã vươn lên đứng đầu bảng rồi, nên bây giờ tâm trạng không ổn định, vì vậy hôm nay nghỉ sớm rồi.'

'Lục Y: Tôi tự hỏi phải chăng tin tức này đã bị tiết lộ rồi từ sớm rồi?'

'Bạch Lộ: Trước đó Lương Nhân đại ca đã dùng tài khoản Hồ Ly để nói về việc này rồi mà, vì sao mọi người lại cảm thấy lạ về vị trí đầu bảng của cô ấy thế?'

'Mặc Tâm: Có ai biết gia đình Lương Nhân đại ca như thế nào không?'

'Mặc Tâm: Thật là nực cười!'

'Mặc Tâm: Nếu đúng theo tình hình hiện giờ của Hồ Ly thì vị trí đầu bảng này không phải vẫn thiệt thòi à?'

'Lục Y: Có tin đồn rằng anh ấy là người giàu nhất Thịnh Khánh đấy.'

'Bạch Lộ: Còn có tin đồn rằng đó là dòng họ nắm giữ tập đoàn ngàn ức.'

'Tư Phàm: Dù sao thì nhất định chị Hồ Ly cũng biết điều đó.'

'Mặc Tâm: Thôi được rồi, bỏ đi, đi ngủ thôi, từ ngày mai bắt đầu rảnh rỗi không có việc gì rồi.'

Ngày hôm sau.

Dương Mậu Di dậy trước, An Lương vẫn đang ngủ, cho dù là người có song thiên phú thì An Lương cũng cần có thời gian nghỉ ngơi.

Dương Mậu Di nhẹ nhàng với lấy điện thoại, vì không muốn làm An Lương tỉnh giấc nên cô cẩn thận mở điện thoại ra, việc đầu tiên cô làm là xem tin nhắn từ nhóm chat chị em Răng Hổ.

Sau khi xem xong nhật ký trò chuyện, cô vào ứng dụng Răng Hổ để xem bảng xếp hạng phát sóng năm 2019, cô thực sự đứng thứ nhất!

Hơn nữa lượt bình chọn hàng năm của cô đã tăng hơn 50 vạn!

Nhìn từ kỷ lục, An Lương đã ủng hộ cho cô 1650 vạn phiếu, tổng số lượt phiếu lúc này là 17.108.762, tương đương với việc tăng hơn 600.000 lượt.

Mặc dù ngày hôm qua cô không livestream!

Điều này cũng có nghĩa là kể cả cô không phát sóng trực tiếp, cô cũng có thu nhập hơn 60 vạn từ lượng quà tặng.

'Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa: Ngày hôm qua tôi đi ngủ sớm, anh ấy đã dùng điện thoại của tôi để hoạt động.'

'Mặc Tâm: Đây có phải là lời mà con người nên nói không?'

'Mặc Tâm: Tâm trạng tệ quá đi!'

'Mặc Tâm: Tìm được đại ca như của các các người, tôi xin lui về quy ẩn giang hồ!'

'Lục Y: Tắm rửa rồi ngủ đi!'

'Bạch Lộ: Nghĩ về Cựu Sự một chút?'

'Mặc Tâm: Hai người không cùng đẳng cấp với nhau à?'

Dương Mậu Di nói chuyện phiếm với các chị em, cô tiện thể xem luôn số phiếu bình chọn hàng năm của mình.

Gần chín giờ sáng, An Lương ngáp dài một tiếng, anh ấy cuối cùng cũng thức dậy.

Suốt hai ngày qua, anh đã quá mệt khi phải làm nhiệm vụ tiêu diệt yêu quái, vậy nên phải ngủ đủ giấc.

Lúc An Lương tỉnh dậy, anh ấy thấy Dương Mậu Di đang nghịch điện thoại, thản nhiên hỏi: “Em dậy khi nào vậy?”

“Em vừa dậy thôi!” Dương Mậu Di trả lời.

Đương nhiên An Lương không tin rồi!

Vì trông cô không giống như vừa ngủ dậy.

“Đại vương, hôm nay anh đi làm không?” Dương Mậu Di hỏi.

Anh gật đầu đáp: “ Đi chứ, nhưng có thể đi muộn một chút.”

Đúng là An Lương chuẩn bị đi khu vực phía Tây để phát triển dự án, qua đó ký tên và quan tâm một chút đến giá vàng thế giới, tiện thể đăng lên trang cá nhân để chứng minh rằng anh là một người biết cách quản lý thời gian.

“Vậy Đại vương phải dậy chưa?” Dương Mậu Di hai mắt ngấn nước nhìn An Lương.

Tiểu Hồ Ly Tinh này...

Được rồi!

Cô ấy bây giờ là máy ép trái cây.

Trên thực tế, đúng là từ mùng bốn đến mùng sáu, mỗi ngày An đạo trưởng đại diện của chính nghĩa đều đấu với Hồ Ly Tinh ba trận.

Đến mùng bảy, An Lương chuẩn bị quay về học viện kinh tế Thiên Phủ để báo danh mà vẫn phát sinh thêm hai trận đấu nữa.

Trên Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cho thấy, số lần danh môn chính đạo thắng là 15 trận. Dưới sự trợ giúp của song thiên phú, cuối cùng An đạo trưởng cũng chiến thắng.

Gần mười giờ sáng, An Lương lái chiếc Lamborghini Urus đến khách sạn lớn trên núi Mộc Linh, dự định của anh ấy là về trường báo danh, sau đó buổi tối sẽ đến Đế Đô.

Ngày mai là Tết Nguyên Tiêu, ngày kia sẽ bắt đầu cuộc thi dương vĩ cầm, Trần Tư Vũ được mời đến biểu diễn piano, anh đã đồng ý với Trần Tư Vũ từ trước là sẽ đến Đế Đô tham dự.

Ngoài ra, lần này đi còn để giải quyết vấn đề sản xuất pin graphene của “nền tảng tương lai”.

Đây là việc quan trọng nhất trong các việc quan trọng!

Nếu như không ngoài dự tính, ngành sản xuất pin graphene sẽ trở thành ngành kinh doanh chính của An Lương trong tương lai, hơn thế ngành này sẽ nâng tầm của nhà họ An.

Tuy nhiên, để bước vào ngành sản xuất pin graphene, An Lương cần giải quyết nhiều khó khăn.

Như là làm thế nào để hợp tác?

Hay An Lương có thể sản xuất pin một mình không?

Việc đó chắc chắn là không thể!

Không chỉ là vấn đề cơ sở phối hợp trên dưới mà còn cả vấn đề thúc đẩy sản xuất của Triệu Vương, đó là điều mà An Lương không thể một mình gánh vác được. Thậm chí một mình anh cũng không thể hoàn thành được việc đăng ký bằng sáng chế!

Vì vậy, một mình An Lương không thể chiếm lĩnh thị trường sản xuất pin graphene.

Nhưng nếu hợp tác thì hợp tác với ai mới là vấn đề quan trọng.

“Chào anh! Anh đang nghĩ gì vậy?” Giọng nói trong trẻo ngọt ngào của Hạ Như Ý cắt ngang suy nghĩ của An Lương.

An Lương bình tĩnh lại, đứng trước mặt anh lúc này là hai chị em xinh đẹp nhà họ Hạ.

“Hai người sắp xếp đồ xong chưa?” An Lương thản nhiên hỏi.

Hai chị em họ cùng gật đầu.

“Vậy chúng ta cùng trở về trường nhé!” An Lương nói.

“Được thôi!” Hạ Như Ý gật đầu đồng ý.

Hạ Hòa Tâm cũng nhẹ nhàng đồng ý: “Được.”

Chương 893: Em cũng muốn trở thành bạn gái của anh!

Khách sạn trên núi Mộc Linh.

Hành lý của hai chị em nhà họ Hạ đã được nhân viên bỏ vào cốp xe Lamborghini Urus, lần này hai chị em Hạ Như Ý và Hạ Hoà Tâm lại có thể cùng ngồi ở hàng ghế sau.

Kỳ lạ!

An Lương âm thầm sử dụng Máy quét quan hệ giao tiếp để xem mức độ thiện cảm của họ, vẫn là 79 điểm, vẫn là tình trạng không tăng không giảm.

Chẳng lẽ là hai người không ai nhường ai sao?

Dù sao thì từ Thịnh Khánh đến Thiên phủ ước chừng cũng hơn ba trăm cây số, đoạn đường này cũng quá dài rồi, bất luận là ai ngồi hàng ghế trên, người còn lại cũng sẽ cảm thấy thua thiệt sao?

An Lương cũng không nói đến vấn đề này, anh trực tiếp lái xe xuất phát.

Sau khi chiếc xe Lamborghini Urus màu vàng tiến vào đường cao tốc thì chạy với tốc độ cao nhất.

Hôm nay tình trạng giao thông tương đối tốt, trên đường cũng không có quá nhiều xe.

Hạ Như Ý ngồi ở hàng ghế phía sau nói: "Đúng rồi lão đại, có một việc muốn nói với anh."

"Hửm?" An Lương nghi ngờ hỏi ngược lại: "Có chuyện gì sao? "

"Mẹ em nói muốn mời anh qua nhà bọn em ăn cơm, cảm ơn anh những ngày qua đã giúp đỡ bọn em." Hạ Như Ý nói.

Mẹ của Hạ Như Ý và Hạ Hoà Tâm muốn mời ăn cơm?

An Lương đau đầu!

Bởi vì An Lương đang suy nghĩ đến khả năng nấu nướng của Lưu Linh.

"Khụ khụ, anh muốn hỏi một chút, khả năng nấu nướng của mẹ em có tốt hay không?" An Lương thẳng thắn hỏi.

"Nếu như khả năng nấu nướng không tốt, em hãy quên câu hỏi của anh đi, anh cũng sẽ vờ như không biết chuyện này." An Lương nói tiếp.

Hạ Như Ý cười haha: "Lão đại, anh cũng thẳng thắn quá đi!"

Hạ Hoà Tâm cũng không nhịn được mà nói: "An Lương, anh hơi thẳng thắn rồi đó!"

An Lương hừ hừ nói: "Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng!"

"Hả?" Hạ Như Ý tò mò: "Chẳng lẽ có chuyện gì sao?"

Hạ Hoà Tâm cũng tò mò.

An Lương vừa lái xe, vừa trả lời: "Đừng hỏi nữa, dù sao hai người cứ trả lời, khả năng nấu nướng của mẹ hai người có tốt không?"

"Nếu như khả năng nấu nướng không tốt lắm, hay là chúng ta đặt một bàn ăn ở bên ngoài, sau đó gọi mẹ hai người đến, nhân tiện gọi luôn bố hai người đến cũng được." An Lương rất chân thành nói.

Hạ Như Ý đáp lại: "Mẹ em là giáo viên mỹ thuật, bà ấy nấu ăn rất ngon, không chỉ mùi vị rất ngon, hơn nữa lại có máu nghề nghiệp, thế nên các món ăn cũng được trang trí rất đẹp mắt."

"Thật sao?" An Lương hỏi.

"Đương nhiên là thật!" Hạ Như Ý đáp.

An Lương lại hỏi thêm: "Hoà Tâm, em chắc chắn không lừa anh đấy chứ, có phải đúng như vậy không?"

Hạ Hoà Tâm nhẹ nhàng trả lời: "Như Ý nói thật đấy, mẹ em là giáo viên mỹ thật, khả năng nấu nướng cực kỳ tốt. Đợi một lát anh tìm một chỗ nghỉ ngơi, em sẽ gửi cho anh xem hình ảnh những món mà mẹ em đã từng nấu."

"Được!" An Lương cẩn thận trả lời.

Bởi vì có “Tác phẩm xuất chúng” của Lưu Linh nên An Lương cảm thấy vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Dù sao thì tiêu chuẩn đánh giá của mỗi người là không giống nhau.

Ví dụ như có vài người cảm thấy mùi của sầu riêng rất thơm, ăn cũng rất ngon, nhưng có vài người cảm thấy sầu riêng rất thối, không thể ăn được.

An Lương không muốn có sự đánh giá sai lệch này!

Sau ba mươi phút đoạn đường đã đi được hơn nữa, An Lương chọn lựa một khu phục vụ để nghỉ ngơi.

Hạ Hoà Tâm và Hạ Như Ý gửi ảnh vào trong nhóm của ba người, An Lương nhìn vào bức ảnh, từ bức ảnh có thể thấy các cô không hề nói dối, khả năng nấu nướng của mẹ bọn họ thật sự không tệ, thậm chí đem so với những quán ăn khác có khi còn đẹp mắt hơn.

Không hổ danh là giáo viên dạy mỹ thuật?

Giáo viên dạy mỹ thuật không phải đều là đầu bếp giỏi chứ?

"Như thế nào, em không lừa anh chứ?" Hạ Như Ý hỏi.

"Ừ! Thực sự trông rất ngon!" An Lương trả lời.

"Vậy buổi trưa chúng ta đi luôn nhé?" Hạ Như Ý dò hỏi.

"Có thể chúng ta phải mất hơn một giờ đồng hồ mới có thể đến nơi." An Lương nhắc nhở: "Có phải hơi muộn không?"

"Không muộn đâu, mẹ em sẽ chờ chúng ta, lúc trước đã nói rõ rồi." Hạ Như Ý đáp.

"Vậy được!" An Lương gật đầu: "Đúng rồi, bố em cũng ở đó chứ?"

"Ừ." Hạ Như Ý khẳng định.

An Lương âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm không phải gia đình đơn thân, vậy thì không có khó khăn gì rồi.

"Bố em có hút thuốc, uống rượu không? " An Lương tiếp tục hỏi.

"Không hút thuốc lá, chỉ uống rượu." Hạ Như Ý thành thật trả lời.

"Được!" An Lương sau khi hỏi xong, thông qua hệ thống liên lạc trên xe gọi cho Phạm Bình của công ty đầu tư An Tâm.

"Giám đốc Phạm, cậu ở đâu?" An Lương trực tiếp hỏi.

"Giám đốc An, tôi ở Trung tâm tài chính Quốc Tế." Phạm Bình trả lời.

"Cậu đi mua giúp tôi một bộ mỹ phẩm, phải tốt một chút, nhân tiện mua thêm mấy chai rượu Đài Loan, bảo người ta mang đến phố Văn Hoá lúc một giờ cho tôi, nếu nhanh thì một giờ tôi sẽ đến nơi, chậm thì một giờ ba mươi, cậu giải quyết chuyện này đi." An Lương nói.

"Được, giám đốc An, tôi sẽ giải quyết ngay." Phạm Bình nói.

Kết thúc cuộc điện thoại, An Lương chủ động nói: “Lần đầu tiên đến nhà gặp dì, tặng một bộ mỹ phẩm thích hợp chứ?”

Hạ Như Ý trêu đùa nói: "Woa! Lão đại, anh thật sự đã xem bản thân là anh rể của em sao?"

"Nếu không thì sao? "An Lương lại trêu chọc: "Chẳng lẽ em cũng muốn trở thành bạn gái của anh?"

"Em cũng muốn!" Hạ Như Ý to gan đáp lại: "Nhưng anh dám không?”

Chương 894: Nhiệt tình!

Đối mặt với sự khiêu khích táo bạo của Hạ Như Ý, An Lương sao có thể sợ hãi?

'Tinh'

'Hệ thống lại một lần nữa phát hiện thấy những rủi ro không xác định đến từ phương diện pháp luật và đạo đức, hiện đang cố gắng tìm kiếm phương án giải quyết. Một khi tìm được giải pháp có đầy đủ tính khả thi, sẽ thông báo đến cho ký chủ sớm nhất có thể, xin vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.'

Chết tiệt?

Cái này mà cũng có rủi ro nữa hả?

“Anh dám đấy! Em có dám không nào?” An Lương hỏi ngược lại: “Em không sợ chị gái em sao?”

Hạ Hòa Tâm dịu dàng đáp trả: “Em không để ý đâu.”

“Đấy anh nhìn đi?” Hạ Như Ý trêu ngươi hỏi.

“Vậy được thôi!” An Lương cũng không có ý định rút lui: “Đợi lát nữa đi đến nhà em, thẳng thắn ngả bài?”

An Lương nói tiếp: “Lúc đến nơi, hẳn là anh nên ăn ngay nói thật nhỉ?”

“Thưa dì, đây là bạn gái cháu Hạ Hòa Tâm, đây là bạn gái Hạ Như Ý, thật ra cháu cũng chẳng phân biệt rõ lắm bọn họ ai ra ai đâu, nhưng dù sao thì cũng đều là bạn gái của cháu hết, có phân rõ hay không cũng chẳng quan trọng, đúng không?” An Lương nở nụ cười gian xảo.

Hình như là cách nói này thì phải?

“Anh thắng!” Hạ Như Ý tỏ vẻ nhận thua.

“Thế cho nên là, em có phải là bạn gái của anh không nhỉ?” An Lương nghiêm túc mà hỏi.

“Hứ!” Hạ Như Ý hừ nhẹ.

An Lương cũng không tiếp tục trêu chọc hai chị em nhà họ Hạ nữa, anh bắt đầu tập trung lái xe.

Hai chị em họ Hạ ngồi phía sau lại đang trao đổi với nhau qua điện thoại.

'Hạ Như Ý: Cái tên này trơ trẽn quá đi!'

'Hạ Hòa Tâm: Giờ mới biết à?'

'Hạ Như Ý: Chị, nên làm gì bây giờ?'

'Hạ Hòa Tâm: Cạnh tranh công bằng?'

'Hạ Như Ý: Còn Bạch Nguyệt thì sao?'

'Hạ Hòa Tâm: Thống nhất đối ngoại!'

'Hạ Như Ý: Được!'

Hai chị em nhà họ Hạ không hổ là chị em song sinh, khi phải đối mặt với cạnh tranh bên ngoài, nhất định phải đồng lòng.

Lúc một giờ mười lăm phút chiều, An Lương lái xe đến phố Văn Hóa, anh đang chuẩn bị gọi điện cho Phạm Bình, thì chợt nhìn thấy Diệp Tử Huyên, nhân viên lễ tân của công ty đầu tư An Tâm đang đứng ở phố Văn Hóa.

An Lương dừng xe bên vệ đường, phố Văn Hóa không phải là con đường chính, tạm thời dừng lại một lát thì sẽ không có vấn đề gì lớn. Sau khi anh đỗ xe xong, mới lên tiếng chào hỏi: “Tiểu Diệp!” Diệp Tử Huyên nghe thấy An Lương gọi, bèn lập tức đáp lời: “Giám đốc An!”

Cô vừa trả lời An Lương, vừa xách theo hai túi đựng quà đi tới, sau khi đi đến bên cạnh An Lương, cô mới tiếp tục giới thiệu: “Giám đốc An, giám đốc Phạm vừa mới mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da Sisley, bốn bình rượu dân tộc, bốn gói thuốc lá Trung Quốc. Anh thấy đã ổn chưa?”

“Không vấn đề gì.” An Lương kéo cửa xe chỗ ghế phụ bên cạnh tài xế ra, sau đó để hết mấy túi quà tặng kia lên ghế lái phụ.

“Được rồi, Tiểu Diệp, lần này làm phiền cô quá, cô có thể về được rồi.” An Lương đáp lại.

“Không phiền đâu, giám đốc An.” Diệp Tử Huyên vội vàng khiêm tốn trả lời.

An Lương khẽ gật đầu, sau đó leo lên ghế lái, dò hỏi: “Nhà hai người ở đâu, tiếp tục chỉ đường đi?”

Hạ Như Ý đáp lại: “Anh cứ đi thẳng về phía trước, cỡ ba trăm mét, nhà của em ở số hai mươi sáu phố Văn Hóa. Đến giao lộ số hai là có thể tìm thấy chỗ đậu xe.”

Hạ Hòa Tâm bổ sung: “Bình thường luôn có sẵn chỗ đậu xe tạm thời, năm tệ một giờ, có camera ghi lại hồ sơ, thanh toán tự phục vụ, nếu không trả phí thì sẽ bị phạt.”

“Có chỗ đậu là được!” An Lương đáp.

Còn về phí đỗ xe?

Cho dù cộng dồn hai mươi bốn giờ không giới hạn thời gian lại, như vậy cũng mới có một 120 tệ thôi nhỉ?

Hừm?

Hình như hơi đắt!

Thôi bỏ đi, lần trước đến đây ăn gà Bát Bát, anh cũng đã đỗ xe ở loại bãi đậu tự phục vụ này rồi. Dù sao đã từng bị hố một lần, tâm lý cũng chai lì nhỉ?

Số hai mươi sáu phố Văn Hóa.

An Lương đỗ xe tại bãi giữ xe tự phục vụ, anh hỏi: “Hai người có muốn lấy vali xuống không?”

“Không!” Hạ Như Ý trả lời: “Đợi lát nữa chúng ta đến thẳng trường học luôn.”

“Ồ!” An Lương lên tiếng.

Trong lòng anh ngầm cảm thấy kỳ lạ, học viện sư phạm Thiên Phủ của bọn họ chẳng phải tuần sau mới khai giảng hay sao, hiện tại đã đến nhà rồi, sao lại không muốn về?

Tay trái an Lương xách túi quà đựng bộ mỹ phẩm Sisley, tay phải cầm theo túi rượu dân tộc với thuốc lá Trung Quốc, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đi trước dẫn đường.

Căn số hai mươi sáu phố Văn Hóa này trước kia là một ngôi nhà cổ, cũng không phải theo kết cấu kiểu chung cư, mà mở rộng thành quảng trường.

Trên đường luôn có người chào hỏi Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, hơn nữa còn tò mà nhìn về phía An Lương.

An Lương đi theo hai chị em nhà họ Hạ lên cầu thang, trong những tòa lầu cũ như thế này hầu hết đều không có thang máy.

Hạ Như Ý chủ động nói: "Nhà em trên lầu bốn."

“Ừm, chuyện nhỏ thôi.” An Lương gật đầu.

Vài phút sau, An Lương theo sau hai chị em họ Hạ đứng ở trước cửa phòng số bốn trăm lẻ hai, Hạ Như Ý đang gõ cửa.

“Mẹ! Chúng con về rồi này!” Hạ Như Ý gọi lớn.

“Đến đây đến đây!” giọng nói của Thái Vũ San truyền ra.

“Cùm cụp...”

Cửa chống trộm lâu năm được đẩy ra ngoài, Hạ Như Ý tránh qua một bên, mở hẳn cửa chống trộm ra.

An Lương nhìn về phía Thái Vũ San, đối phương hơi khác lúc nói chuyện qua video một chút. Người thật ngoài đời thoạt nhìn trông có vẻ nhiều thăng trầm hơn?

“Chúc mừng năm mới, thưa dì. Cháu là An Lương.” An Lương chủ động chào hỏi.

Thái Vũ San mỉm cười đáp lời: “Chúc mừng năm mới, An Lương, mau vào nhà đi.”

Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đi vào trong phòng trước, An Lương bước vào cửa, trước tiên đưa hai túi quà ra: “Thật ngại quá, dì, lúc Hòa Tâm nói cho cháu biết, chúng cháu đã xuất phát mất rồi, vậy nên không có chuẩn bị quà gì nhiều. Mong dì thứ lỗi cho.”

Thái Vũ San hai tay nhận lấy quà tặng, bà chỉ nhìn lướt qua đã biết giá trị mấy món quà này không hề thấp!

Bà nhiệt tình mà chào hỏi: “Cháu đến là được rồi, không cần chuẩn bị quà cáp gì đâu.”

Bình Luận (0)
Comment