An Lương đã xem nhanh thỏa thuận thành viên do tập đoàn doanh nghiệp xây dựng cho hoạt động của taxi thông minh Thắng Hành - Bình An ở nước Mỹ, thỏa thuận thành viên này được thiết lập khá nghiêm ngặt.
Hầu như tất cả các vi phạm đều được tính, tránh được trường hợp thành viên ưu đãi vi phạm hợp đồng. Đặc biệt là khoản thiết lập cuối cùng, vô cùng hợp lý!
Nếu muốn sử dụng dịch vụ xe đặt trước, phải đảm bảo tài khoản thành viên có số dư trên 15 đô la Mỹ. Chỉ cần nạp trước đủ số dư, sẽ không sợ người dùng vi phạm, vì dù sao cũng có thể trừ trực tiếp vào số dư của người dùng.
“Tuyệt vời, ông Blaze, tập đoàn doanh nghiệp của ông quả thực đã làm rất thỏa đáng!” An Lương thở dài nói.
Blaze mỉm cười trả lời: “Bởi vì chúng tôi thực sự muốn hợp tác với các cậu một cách chân thành.”
“Không thành vấn dề, chúng ta có thể hợp tác!” An Lương đồng ý.
Blaze ngay lập tức cười: “Cảm ơn cậu An!”
“Không có chi, chúng ta hợp tác cùng có lợi.” An Lương mỉm cười trả lời.
Sau khi hai bên xác nhận hợp tác, bọn họ nhanh chóng tiến hành tham vấn pháp lý, đương nhiên, những việc này không cần An Lương giải quyết, An Lương đã giao các vấn đề cụ thể cho Dương Tư Quá.
Blaze cũng bàn giao các vấn đề cụ thể cho nhóm pháp lý do tập đoàn doanh nghiệp thuê, hai bên sẽ ký điều khoản hợp tác bằng hai thứ tiếng Hạ Quốc và tiếng Anh, tuân theo luật pháp của Hạ Quốc và nước Mỹ.
Vào lúc gần 6 giờ tối, An Lương mời Blaze dùng bữa tối với tư cách là người chủ trì, An Lương cũng mời Lý Tồn Viễn, Tiền Tiểu Cương, Vân Hải Dương và Kito Takeo, đại diện của Công ty cổ phần trí tuệ Nhật Bản ở Đế Đô.
Hiện tại, Công ty cổ phần trí tuệ Nhật Bản đã thành lập văn phòng tại Đế Đô, Hạ Quốc và Kito Takeo chịu trách nhiệm hoàn toàn về các công việc liên quan của Công ty cổ phần trí tuệ Nhật Bản tại Hạ Quốc.
Người này thông thạo ngôn ngữ Hạ Quốc, quen thuộc với văn hóa Hạ Quốc và thích Hạ Quốc, anh ta là một phần tử ủng hộ Hạ Quốc tiêu chuẩn, vì vậy anh ta đã được Công ty cổ phần trí tuệ Nhật Bản chọn làm người đại diện cho Hạ Quốc.
Vào khoảng 7 giờ tối, bên sông Vĩnh An ở làng Thanh Cốc.
Thanh Cốc - Trần Gia Thái, trong phòng riêng Thanh Tùng Các, An Lương đã giới thiệu Kito Takeo và Blaze Ted với nhau. Kito Takeo chào bằng tiếng Hạ Quốc: “Xin chào, ông Ted.”
Blaze cũng trả lời bằng tiếng Hạ Quốc: “Xin chào, anh Kito.”
An Lương không nhịn được cười khi nghe hai người họ nói “anh/ông” với giọng Đế Đô: “Hai vị đừng khách sáo quá, chúng ta đều là đối tác. Sau này, trong việc vận hành dự án taxi thông minh Thắng Hành - Bình An, chúng ta cần hợp tác giải quyết mọi vấn đề.”
“Phải, phải.” Kito Takeo đáp lại một cách lịch sự.
Blaze cũng trả lời với giọng khẳng định: “Không thành vấn đề, đây là nghĩa vụ nên làm của chúng tôi.”
…
“Thử món Phật Nhảy Tường đi, món này là đặc sản của nhà hàng cung đình này!” An Lương lôi đề tài ăn uống trên bàn ăn.
Thanh Cốc - Trần Gia Thái hiển nhiên là một nhà hàng tư nhân do An Lương và tiểu hồ ly Dương Mậu Di cùng mở, đầu bếp là Trần Tam Tỉnh, người mà Dương Mậu Di đã gặp khi quay một bài đánh giá ẩm thực ở tỉnh Nam Hà.
Trình độ nấu những món ăn cung đình của Trần Tam Tỉnh rất cao, hiện tại danh tiếng về ẩm thực gia đình của Thanh Cốc - Trần Gia Thái đã hoàn toàn lan rộng ở Đế Đô, giá của món Phật Nhảy Tường cao tới 6,888 tệ, nhưng như vậy vẫn không đủ để cung cấp cho khách hàng.
Đến mức, muốn đặt bàn trước tại Thanh Cốc - Trần Gia Thái, phải xếp hàng hơn nửa tháng. Tuy nhiên, An Lương thì không cần phải xếp hàng!
Cho dù bản thân An Lương đầu tư vào Trần Gia Thái hay là nể mặt của Dương Mậu Di, thì An Lương cũng không cần phải xếp hàng.
Kito Takeo nếm thử món Phật Nhảy Tường, anh ta nhắm mắt lại và cảm nhận bong bóng cá trong miệng. Hương vị cá tươi nồng đậm, mềm và rất có cảm giác, đây là bong bóng cá chất lượng cực phẩm.
“Ngon!” Kito Takeo lớn tiếng khen ngợi.
“Quả nhiên là Thanh Cốc - Trần Gia Thái, tôi đã nghe nói về tiêu chuẩn cao của nhà hàng này, nhưng việc đặt trước thât là phiền phức. Trong trường hợp bình thường, cần phải đợi đến nửa tháng sau mới có lịch, hôm nay được dịp thưởng thức, quả nhiên danh bất hư truyền!” Kito Takeo bày ra khuôn mặt hài lòng.
Vào khoảng 9 giờ tối, một bữa ăn cung đình làm hài lòng cả chủ lẫn khách.
Lý Tồn Viễn, Kito Takeo và Blaze cảm thấy có cảm giác như “mới gặp tựa quen lâu ngày”, cả ba cùng hẹn đi đến quán bar phía trước để tiếp tục hiệp thứ hai.
An Lương hiển nhiên muốn về nhà, trước kia anh không thích đi quán bar, hiện giờ càng không đi. Vân Hải Dương muốn đi, nhưng Vân Hải Dương không thể, cậu ta dám đi sao?
Tiền Tiểu Cương thì kiểu lòng có thừa nhưng nghị lực không đủ.
Tiền Tiểu Cương học cách làm chàng trai tốt giống như An Lương, nhưng cậu ta lại không sở hữu tài năng kép giống An Lương, làm gì có thể chịu được đạo làm trai tốt?
Gần 10 giờ tối rồi, tại căn biệt thự nhỏ.
Khi An Lương trở lại, Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đã ở trong nhà, An Lương thản nhiên hỏi: “Thiến Thiến đâu?”
Triệu Uyển Hề trả lời: “Đang giải quyết chuyện của QueenTea. Gần đây, thu nhập hoạt động của QueenTea đang tăng đều đặn và triển vọng phát triển của nó rất tốt. Thiến Thiến đang cân nhắc có nên phát triển QueenTea ở các thành phố khác hay không.”
An Lương hỏi: “Em có nghĩ rằng việc mở QueenTea ở các thành phố khác là phù hợp không?”
Triệu Uyển Hề lắc đầu: “Em không nghĩ là thích hợp.”
An Lương đi đến chỗ Triệu Uyển Hề và ngồi xuống, sau đó vòng tay qua eo cô: “Tại sao không thích hợp?”
“Giá của QueenTea quá cao. Lấy Thịnh Khánh và Thiên Phủ làm ví dụ, chắc anh cũng rất quen thuộc với hai thành phố này. Anh có nghĩ rằng hai thành phố này có thể đáp ứng mức tiêu thụ của QueenTea không?” Triệu Uyển Hề hỏi.