Ninh Nhược Sương liên tục phủ nhận: “Em thực sự muốn học cách làm bữa sáng.”
“Nếu như là học tập, vậy thì anh sẽ đánh giá một chút.” An Lương cầm đũa lên, dùng đầu đũa chỉ vào quả trứng chín hơi quá.
“Sương Sương, lần sau em có thể dùng máy chiên trứng, nó có thể cố định hình dạng của món trứng chiên, sau đó điều chỉnh lửa một chút để trứng không bị nhũn. Về phần nấu mì, em có thể tham khảo những video dạy học, không nên bỏ quá nhiều nước tương.” An Lương nói thêm.
Sau khi đánh giá xong, An Lương dùng đũa khuấy đều mì, rồi nếm một ít từ đũa, thực sự rất mặn, nhưng sợi mì cũng rất mềm, hoàn toàn không có tình trạng cứng và sống.
“Bữa sáng ngoài nước đậu nành và coca cô còn món nào khác không?” An Lương hỏi.
Ninh Nhược Sương trả lời: “Còn có cháo Bát Bảo.”
“Vậy ăn cháo Bát Bảo đi.” An Lương thực sự cảm tạ không ngớt với “bữa sáng tình yêu” của Ninh Nhược Sương.
Khoảng 15 phút sau, Tống Thiến tới biệt thự, cô mang theo một túi đồ ăn sáng.
Vậy Tống Thiến chính là “người giao hàng” đấy à?
Tiếc là Tống Thiến đến vào buổi sáng, nếu như tối qua cô ấy đến đây, vậy thì cô ấy sẽ giống như dê vào miệng cọp!
Tống Thiến đặt đậu nành, bánh vòng chiên và cháo Bát Bảo lên bàn ăn, sau đó cô ấy nhìn thấy bát mì trứng, cô ấy nói đùa: “Đại sư An, anh không trúng chiêu à?”
Trước khi An Lương trả lời, Tống Thiến đã nói thêm: “Dạo này tư tưởng của Sương Sương có vấn đề, cô ấy nói muốn học nấu nướng. Bọn em đã bị trúng chiêu của cô ấy, bữa sáng mà cô ấy làm thực sự rất khó ăn!”
Triệu Uyển Hề tán thành: “Đúng vậy, Sương Sương làm bữa sáng quả thực rất kinh khủng, bọn em vì tình chị em mà cố nén nước mắt vào trong.”
Ninh Nhược Sương có chút xấu hổ: “Chắc cũng không khó ăn đến vậy đâu phải không? Khi bọn họ ăn, em cũng có ăn mà. Em cảm thấy chỉ là không ngon lắm thôi.”
An Lương vừa nghe vừa lắc đầu: “Anh đi gọi Tư Vũ dậy trước.”
An Lương quyết định không tham gia vào cuộc thảo luận nấu ăn của bọn họ. Dù sao thì giữa bọn họ cũng có tình chị em sâu đậm, cho dù bữa sáng không ngon miệng, bọn họ cũng có thể nuốt nước mắt, chu toàn cho chị em của mình, An Lương thì không muốn bản thân phải thiệt thòi.
Trong phòng ngủ của Trần Tư Vũ, An Lương đi đến bên giường, anh cũng đã học được cách mà trước đây Trần Tư Vũ đã làm, anh lấy tóc của Trần Tư Vũ và chọt chọt vào trong mũi của cô.
Trần Tư Vũ mơ màng đưa tay ra quờ quạng hai lần rồi tiếp tục ngủ, nhưng làm sao An Lương có thể buông tha cho cô?
“Ôi trời!” Trần Tư Vũ nói với giọng hờn dỗi, “Đại sư An, em còn muốn ngủ thêm một lát.”
“Sao em buồn ngủ đến thế?” An Lương hỏi.
“Không phải là bởi vì anh sao?” Trần Tư Vũ khẽ hừ.
“Mau dậy đi, Thiến Thiến đến rồi, còn mang bữa sáng cho chúng ta nữa đó.” An Lương giải thích.
“Hay đấy, cô ấy còn dám tới đây. Tối hôm qua em bảo cô ấy đến nhưng cô ấy lại chạy mất, hại em bị anh giày vò đến mệt mỏi. Hôm nay dù ra sao đi nữa, cô ấy cũng phải bị trừng phại!” Trần Tư Vũ bày tỏ rằng cô ấy đứng về phía An Lương, cô ấy cũng sẽ cùng trừng phạt Tống Thiến.
“Không thành vấn đề, đêm nay chúng ta cùng nhau trừng phạt Thiến Thiến!” An Lương đồng ý.
Sau khi nhận được sự đồng ý của An Lương, Trần Tư Vũ nhanh chóng đứng dậy.
Khoảng 9 giờ sáng, mọi người vừa ăn sáng trong nhà vừa tán gẫu.
An Lương thản nhiên hỏi: “Vào lúc 1 giờ chiều nay, tập đoàn của bọn anh sẽ tổ chức một cuộc họp báo tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, mọi người đi cùng nhau chứ?”
An Lương nói thêm: “Hôm nay sẽ có rất nhiều người đi, bao gồm cả thành viên của câu lạc bộ.”
Triệu Uyển Hề nói thêm: “Mấy người đó cũng sẽ dẫn bạn gái theo.”
An Lương khẽ gật đầu: “Hôm nay Tư Vũ nghỉ, Sương Sương cũng nghỉ. Thiến Thiến, hôm nay em không cần quản lý chuyện của QueenTea đâu nhỉ?”
Tống Thiến gật đầu: “Được, em cũng muốn đi.”
“Vậy tốt, anh sẽ liên hệ với nhóm của Tồn Viễn trước. Mọi người xem thử lát nữa chúng ta sẽ ăn trưa ở đâu, sau đó cùng nhau đi đến Trung tâm Hội nghị Quốc gia.” An Lương nói.
Sau một hồi thương lượng, An Lương quyết định buổi trưa ăn nhẹ cùng với nhau, vì buổi họp báo sẽ bắt đầu lúc 1 giờ chiều, tiếp đó thì tụ tập với nhau vào buổi tối. Tiền Tiểu Cương thậm chí còn bao cả trang trại Sơn Thủy Mộc ở quận Đồng Châu.
…
12 giờ 50 phút trưa, tại sảnh lớn của Trung tâm Hội nghị Quốc gia.
Tại hiện trường diễn ra buổi họp báo của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, có hơn 2,000 học viên truyền thông tin tức từ khắp nơi trên thế giới, cộng với các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, nhiều gia đình có liên quan, cũng như nhân viên làm việc v.v… số người tại hiện trường đã vượt hơn 4,000 người.
May mắn thay, sảnh lớn này được thiết kế để có thể chứa được hơn 5,100 người!
Tại sảnh lớn của Trung tâm Hội nghị Quốc gia.
Triệu Uyển Hề và nhóm của Trần Tư Vũ ngồi ở hàng thứ ba, Hồ Tiểu Ngư, Lâm Vân Tư và các thành viên gia đình của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh như Diệp Chi Di cũng ngồi cùng với nhóm của Triệu Uyển Hề.
Những người như An Lương và Lý Tồn Viễn trốn ở phía sau khán đài, hoàn toàn không xuất hiện ở phía trước.
Còn vị trí đầu tiên thì sao?
Tất nhiên là đại diện từ các bộ khác nhau của chính quyền trung tâm, các bộ trưởng của chính quyền và các quan chức chính quyền của quận Thạch Sơn, nơi Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai tọa lạc. Hàn thứ hai cũng là những đại biểu của chính quyền.
Lúc 12 giờ 58 phút chiều, một người phụ nữ cao và xinh đẹp trong chiếc váy chữ A bước lên bục trong buổi họp báo.
Tống Thiến, người đang ngồi ở hàng thứ ba, tò mò hỏi: “Chị Uyển Hề, đây là ai?”