“Có cách giải quyết không?” Triệu Hưng Quốc hỏi.
“Có hai cách.” An Lương đáp.
“Có tận hai cách giải quyết sao?” Triệu Hưng Quốc hơi ngạc nhiên.
Vốn dĩ Triệu Hưng Quốc cho rằng chuyện này nhất định sẽ mang đến cho An Lương rất nhiều rắc rối, nhưng An Lương thực sự có tới hai cách giải quyết sao?
“Tất nhiên là có hai giải pháp.” An Lương giải thích.
“Giải pháp đầu tiên là để Nhật Bản rơi vào một vòng đấu đá nội bộ mới. Bọn cháu hoàn toàn ủng hộ sự trở lại của cựu Thủ tướng Nhật Bản, ông ta và Suga Yoshihide đấu đá với nhau.” An Lương giải thích.
“Chú Triệu, chắc chú cũng biết cháu và cựu Thủ tướng Nhật Bản có quan hệ rất tốt, đúng không?” An Lương hỏi ngược lại.
Triệu Hưng Quốc trêu chọc: “Cái gọi là quan hệ tốt mà cháu gọi là dùng thủ đoạn đặc biệt để thao túng đối phương?”
“Không không không, bọn cháu là quan hệ hợp tác với nhau!” An Lương đáp lại.
Triệu Hưng Quốc đáp lại một cách tùy tiện: “Giải pháp này sẽ giải quyết vấn đề cản quang, nhưng nó sẽ tạo ra những vấn đề mới. Ví dụ, nước Mỹ chắc chắn sẽ cảnh giác hơn với cháu.”
“Dù sao thì cháu cũng có thể ảnh hưởng đến quyết sách của chính quyền Nhật Bản, hơn nữa nước Mỹ ắt hẳn sẽ nâng cao mức đe dọa của bọn cháu.” Triệu Hưng Quốc nói thêm.
Điều lo lắng của Triệu Hưng Quốc rất hợp lý. Chí ít thì Triệu Hưng Quốc cũng có suy nghĩ như vậy!
An Lương khẽ gật đầu: “Vâng, cháu cũng lo lắng về điều đó.”
Quan trọng hơn, phương pháp này giải quyết được vấn đề cản quang, nhưng nó có thể ảnh hưởng đến việc xây dựng chính quyền bóng tối, An Lương chắc chắn không thể vì chuyện nhỏ mà đánh mất chuyện lớn.
Ưu tiên xây dựng chính quyền bóng tối trong Nhật Bản vượt xa việc giải quyết các rắc rối về quang học.
“Và giải pháp thứ hai là gì?” Triệu Hưng Quốc hỏi.
“Chú Triệu có biết phần mềm EDA không?” An Lương không trả lời câu hỏi của Triệu Hưng Quốc.
Triệu Hưng Quốc gật đầu: “Tất nhiên biết, nngành công nghiệp chip ở Hạ Quốc của chúng ta bị hạn chế theo nhiều cách khác nhau, trong đó phần mềm EDA cũng là một phần quan trọng. Phần mềm EDA trong nước của chúng ta khá lạc hậu.”
“Công ty kỹ thuật Ám Tâm có phần mềm EDA và chức năng của nó gần như đã đạt đến trình độ của nước ngoài.” An Lương đáp.
Triệu Hưng Quốc nhướng mày nhìn An Lương.
An Lương cũng không nhượng bộ: “Hiện tại, nước Mỹ đang nhắm vào chúng ta, ý tưởng cốt lõi là không thể giải quyết vấn đề tắc nghẽn công nghệ, mà là giải quyết người tạo ra vấn đề là chúng ta, phải không?”
Triệu Hưng Quốc hiểu ý của An Lương: “Đây có phải là cách mà cháu có phần mềm EDA không?”
“Đương nhiên!” An Lương trả lời một cách khẳng định, “Chúng ta không thể phát triển phần mềm EDA mới trong thời gian ngắn, nhưng phần mềm EDA ở nước ngoài thì đã đạt đến trình độ thuần thục, hơn nữa người phát minh ra nó... nếu chúng ta không thể giải quyết vấn đề, chúng ta có thể giải quyết người mang tới vấn đề.”
“Chúng tôi đã thu thập thông tin liên quan thông qua Dark Web, đồng thời tiến hành học hỏi và bắt chước, cuối cùng đã tạo ra phần mềm EDA phù hợp với chúng ta.” An Lương nói thêm.
“Mặc dù phần mềm EDA của bọn cháu không được công khai và chỉ có thể được sử dụng bí mật, nhưng ít nhất bọn họ không còn có thể hạn chế chúng ta về mặt phần mềm EDA.” An Lương giải thích.
“Giống như cháu đã mua hàng trăm máy quang khắc tia cực tím sâu DUV thông qua Tập đoàn Samsung, bọn cháu chỉ có thể sử dụng trong bí mật. Nói về vấn đề này, An Lương cảm thấy có chút may mắn.
Do thái độ không rõ ràng hiện tại của AMSL, nó không chỉ hạn chế việc bán máy quang khắc cực tím EUV cho Hạ Quốc mà còn có thái độ không rõ ràng đối với việc bán máy quang khắc cực tím sâu DUV.
Xem ra nước Mỹ đang chịu áp lực rất lớn?
Mặt khác, làm thế nào có thể hạn chế máy quang khắc cực tím sâu DUV?
Triệu Hưng Quốc trả lời: “Vì vậy, cháu định nhận công nghệ liên quan đến chất cản quang từ Nhật Bản, để có thể tự mình tìm cách sản xuất chất cản quang?”
An Lương gật đầu: “Đúng vậy. Không giải quyết được vấn đề, hay là không giải quyết được người gây ra vấn đề?”
Triệu Hưng Quốc không thể nhịn cười: “Thằng nhóc này!”
An Lương bất lực trả lời: “Tất cả đều do nước Mỹ ép buộc!”
“Kể ra thì, tổng thống Mỹ chẳng ra làm sao cả!” Có một chút khinh thường trong giọng điệu của An Lương.
“Hả?” Triệu Hưng Quốc hỏi lại, “Thế giới bên ngoài đánh giá Biden còn vượt xa hơn cả Donald Trump, thực tế thì Biden cũng tàn nhẫn hơn Donald Trump rất nhiều, tạo ra rất nhiều tổn thất nghiêm trọng cho chúng ta.”
An Lương lắc đầu: “Cho dù đó là Donald Trump hay Biden, hai người đều không được, chẳng quả chỉ có người tệ hơn mà thôi.”
“Trong câu chuyện mà chú Triệu vừa kể, cháu sẽ không nói về tổng thống Carter, cháu sẽ kể một câu chuyện mà cháu biết, một câu chuyện trong lĩnh vực kinh doanh.” An Lương bắt đầu chế độ kể chuyện.
“Khi Bill Gates, cựu người giàu nhất thế giới, lần đầu tiên quảng bá hệ điều hành Windows cho Hạ Quốc, hệ thống chính hãng có giá lần lượt là 1,498 tệ và 1,998 tệ, nhưng hệ thống lậu chỉ có giá từ 5 tệ đến 30 tệ.” An Lương kể chuyện.
“Vào thời điểm đó, những người bình thường ở Hạ Quốc làm sao có thể mua được hệ thống chính hãng?” An Lương lắc đầu chế giễu.
“Nhưng Bill Gates là một người rất quyền lực. Ông ta hoàn toàn không có ý định công kích vào việc vi phạm bản quyền, chứ đừng nói đến việc truy cứu sử dụng vi phạm bản quyền. Thậm chí còn có tin đồn rằng chính Bill Gates đã thúc đẩy hệ thống vi phạm bản quyền.” An Lương nói thêm.
“Do đó, vì vi phạm bản quyền tràn lan, hệ thống Windows nhanh chóng thống trị Hạ Quốc và trở thành hệ thống máy tính chủ đạo tuyệt đối ở Hạ Quốc. Bất kể là người bình thường, doanh nghiệp hay thậm chí là chính quyền, hệ thống Windows đều được sử dụng.” An Lương thở dài.