Hàng ghế sau của Rolls-Royce Phantom.
Cô gái ngốc nghếch Lý Tịch Nhan trực tiếp đưa điện thoại di động cho An Lương: “An Lương, anh xem Quách Vũ Tình nói này.”
An Lương nhanh chóng kiểm tra, Quách Vũ Tình quả nhiên có chút thông minh!
Bởi vì Quách Vũ Tình thực sự đã đoán được cậu nghĩ gì.
Cái tên Ngưu Quốc Soái này, sớm không đến muộn không đến, cứ phải đến ngay tuần này để mở cuộc họp chia sẻ về công việc của một phóng viên tài chính gì đó, An Lương không cấm hắn, hắn cấm được ai?
Tuần sau tới không được à?
Thời gian của An Lương rất quý giá!
“An Lương, anh thật sự nghĩ như vậy sao?” Lý Tịch Nhan hỏi An Lương.
An Lương nghiêm mặt trả lời lại: “Không phải, anh chưa từng nghĩ tới chuyện như vậy, Quách Vũ Tình, cô ấy nghĩ nhiều quá rồi.”
“Quan hệ của gia đình của anh chủ yếu là ở Thịnh Khánh, ở Đế Đô cũng có chút quan hệ với bạn bè, còn ở Ma Đô anh hoàn toàn không có quan hệ nào hết. Làm sao anh có thể làm chuyện như vậy được?” An Lương nói thêm.
Lý Tịch Nhan khẽ gật đầu: “Có vẻ cũng hợp lý.”
“Tất nhiên phải có lý rồi!” An Lương trả lời lại.
“Nhân tiện, An Lương, trường của anh thế nào?” Lý Tịch Nhan hỏi.
An Lương nôn khan: “Trường của anh thảm không kể xiết!”
“Hả?” Lý Tịch Nhan khó hiểu.
“Trường của anh giống như một sở thú. Có rất nhiều ếch và cóc, và cũng có rất nhiều đười ươi và khủng long. Anh chính là ‘hot boy học đường’ đầu tiên của trường đó, em hiểu không?” An Lương khoe.
“Nổ quá vậy!” Lý Tịch Nhan không tin.
“Tuy rằng anh cũng hơi đẹp trai, nhưng gì mà ‘hot boy học đường’ đầu tiên, em hoàn toàn không tin!” Lý Tịch Nhan trả lời.
“Anh và Thái Từ Khôn, ai đẹp hơn?” An Lương hỏi.
“Anh đẹp trai hơn!” Lý Tịch Nhan trả lời lại: “Em thích phong cách của anh, em không thích kiểu con trai mềm yếu mỏng manh.”
An Lương thấy thoải mái hơn rồi!
Nếu người khác nói những điều như thế này, An Lương vẫn sẽ nghi ngờ là đúng hay sai, nhưng cô gái ngốc nghếch như Lý Tịch Nhan đây rất vô tâm, cô ấy chắc chắn sẽ nói thật.
Về vấn đề nhan sắc, thực ra đó là quan điểm cá nhân của mỗi người.
Ví dụ, một số người thích Cao Văn, một số người thích Đường Vũ Nhu, một số người thích Đồng Vi Vi và cả Lâm Thiển, đều là quan điểm cá nhân của mỗi người.
Điểm nhan sắc trong hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” thực ra được đánh giá thông qua khái niệm sắc đẹp của An Lương.
Trong mắt Lý Tịch Nhan, An Lương đẹp trai hơn Thái Từ Khôn, bởi vì dựa theo thẩm mỹ của Lý Tịch Nhan, câu trả chính là như vậy!
Rolls-Royce Phantom đã đến Aman Winning.
An Lương nắm tay Lý Tịch Nhan ngồi trên xe bus tham quan để đến căn phòng suite 1 phòng ngủ có sân cổ kính.
Vừa bước vào phòng, sắc mặt Lý Tịch Nhan trở nên đỏ ửng.
An Lương ngồi trên sô pha trong phòng khách, cậu hô: “Cục cưng, lại đây một lát.”
“Hả?” Lý Tịch Nhan nghi ngờ nhìn An Lương, cô bước đến bên cạnh An Lương.
An Lương kéo tay trái của Lý Tịch Nhan, để Lý Tịch Nhan ngồi trên đùi mình: “Cục cưng, anh muốn tặng quà cho em.”
“Quà gì?” Lý Tịch Nhan thản nhiên hỏi.
An Lương lấy chiếc Patek Philippe 7140G-001 từ chiếc túi xách Louis Vuitton bên cạnh ra, mở hộp đồng hồ và bày nó trước mặt Lý Tịch Nhan.
“Cục cưng, em có thích chiếc đồng hồ này không?” An Lương hỏi.
Trước tiên, Lý Tịch Nhan nhìn vào chiếc Patek Philippe 7140G-001 hoàn toàn mới, sau đó nhìn vào chiếc Patek Philippe 7121J-001 trên cổ tay trái của mình.
“Chiếc Patek Philippe này có vẻ khá đắt.” Lý Tịch Nhan đánh giá.
Thực tế, Lý Tịch Nhan không có nhiều khái niệm về đồng hồ.
“Chỉ cần cục cưng thích thì những thứ khác không thành vấn đề.” An Lương chiều chuộng nói, rồi sau đó tháo chiếc Patek Philippe 7121J-001 cũ trên tay của Lý Tịch Nhan và thay bằng một chiếc Patek Philippe 7140G-001 mới tinh.
“Thích không?” An Lương nắm bàn tay trái trắng nõn của Lý Tịch Nhan.
Patek Philippe 7140G-001 này là dòng Grand Complications White Moon Phase. Dây đeo bằng da cá sấu màu xám sáng rất phù hợp với làn da của Lý Tịch Nhan.
Những viên kim cương trong vòng tròn của mặt đồng hồ lấp lánh dưới ánh sáng, khá phù hợp với thẩm mỹ của phụ nữ.
Lý Tịch Nhan quan sát một lúc, sau đó mới gật đầu khẳng định: “Em rất thích!”
“Vậy thì tốt!” An Lương mỉm cười, trả lời.
“Được rồi, cục cưng, anh tháo ra trước cho em, lát nữa chúng ta chơi trò chơi, đeo đồng hồ không tiện!” An Lương giải thích.
Mặt của Lý Tịch Nhan đỏ bừng, cô yêu kiều nũng nịu nhìn An Lương, nhưng vẫn để cho An Lương tháo đồng hồ ra.
Một lúc sau, An Lương cũng tự mình tháo chiếc đồng hồ 6002G-010 xuống. Loại đồng hồ này tuyệt đối không được dính vào nước, An Lương băn khoăn có nên đổi chiếc đồng hồ khác không?
Tháng 5 tới sẽ có buổi đấu giá “Cuộc hội tụ của những đồng hồ nổi tiếng” ở Ma Đô, An Lương đang đợi Lưu Chí Hoành gửi thông tin liên quan đến, nếu có một chiếc đồng hồ tốt, An Lương chắc chắn sẽ tham gia.
“Cục cưng!” An Lương gọi Lý Tịch Nhan từ phòng tắm.
“Hả?” Lý Tịch Nhan khó hiểu.
“Để anh giới thiệu với em về các tuyến đi của trò chơi Hiệp Cốc. Thông thường thì trong tình huống hai người ghép cặp chung, nên chọn tổ hợp đường dưới.” An Lương giải thích.
(Thường trong game Hiệp Cốc có 3 đường: Top (đường trên) - Mid (đường giữa) - Bot (đường dưới).)
An Lương nói tiếp: “Hôm nay anh muốn chơi vị trí chính Xạ Thủ, em chọn Tahm để bảo kê anh nhé!”
(Tahm Kench là tướng trong game LOL, vị trí trợ thủ, khắc chế.)
Lý Tịch Nhan không biết chơi trò chơi trong Hiệp Cốc, nhưng sau khi An Lương giải thích, cô ấy hờn dỗi.
“Anh đúng là đồ xấu xa!” Lý Tịch Nhan hừ hừ nói.
Lý Tịch Nhan tuy có hờn dỗi nhưng cũng không từ chối chọn Tahm để hỗ trợ, dù sao thì trợ thủ Tahm cũng mạnh đến vậy mà, đúng không? Nếu là một trợ thủ mà lại không biết chơi Tahm?
Vậy thì học cách thổi bong bóng đi!
Chương 1048: Thật sự đã bị cấm rồi sao?Ngày 21 tháng 2, tầm 7 giờ sáng.
Lý Tịch Nhan tỉnh lại, đầu tiên cô liếc nhìn An Lương, phát hiện An Lương vẫn chưa tỉnh, cô cẩn thận dùng ngọn tóc vuốt ve chóp mũi An Lương, khiến An Lương đang ngái ngủ cũng phải dụi mũi.
Lý Tịch Nhan rất nghịch ngợm, cô tiếp tục dùng ngọn tóc vuốt ve mũi An Lương, nhưng lần này An Lương lại mở mắt ra.
“Ơ?” Lý Tịch Nhan chợt sửng sốt, cô thậm chí còn rút lại động tác dùng ngọn tóc quệt quệt chóp mũi của An Lương.
An Lương nhìn theo động tác của Lý Tịch Nhan, cậu khẽ hừ, nói: “Cục cưng, em dậy sớm như vậy, lại còn đánh thức anh, có phải em lại muốn chơi trò hai người ghép cặp nữa phải không?”
Lý Tịch Nhan vừa định phản bác, nhưng lại bị An Lương đè lại!
Khoảng nửa tiếng sau đó, cuối cùng một ván game cũng kết thúc.
Hai người tắm xong thì đã gần 8 giờ, An Lương nhắc nhở, nói: “Cục cưng, 9 giờ 30 sáng em có đi qua đó không?”
“Có!” Lý Tịch Nhan gật đầu.
“Vậy thì chúng ta mau ăn sáng thôi.” An Lương dẫn Lý Tịch Nhan đi đến quầy buffet ăn sáng.
Lựa chọn của An Lương khá là truyền thống, sữa đậu nành mới xay bổ sung protein, bánh mì sandwich đảm bảo dinh dưỡng và trứng luộc bổ sung thêm protein.
Trò Hiệp Cốc thì cái gì cũng tốt!
Vấn đề duy nhất là tốc độ tiêu thụ protein hơi nhanh một chút.
Bây giờ là 9 giờ 15 phút sáng.
Chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen đã đến bãi đậu xe ngoài trời của Học viện Phúc Đán. Lý Tịch Nhan đưa An Lương đến lớp học, nơi mà cô sẽ học hôm nay. Trải nghiệm buổi dự thính ở Học viện Phúc Đán rất tốt. Ngoại trừ một vài bài tiết học nhỏ cần phải trao đổi với giáo viên, những tiết học khác đều có thể tham gia dự thính một cách tùy ý.
Tất nhiên, những bạn tham gia dự thính cũng cần phải tuân thủ kỷ luật của lớp học.
“Tịch Nhan, bên này.” Quách Vũ Tình gọi Lý Tịch Nhan, cô ấy đã giành chỗ cho Lý Tịch Nhan.
An Lương và Lý Tịch Nhan bước tới ngồi xuống. Quách Vũ Tình ngồi ở bên trái, Lý Tịch Nhan ngồi ở giữa và An Lương ngồi ở bên phải gần bức tường. Vị trí này rất khó bị chú ý, thuận tiện cho cậu ngồi không chơi điện thoại.
Nghe giảng bài cái gì chứ…
Bỏ đi!
Xin đừng làm khó một đứa học dốt như cậu!
Lý do chính là chuyên ngành khác nhau, An Lương không cần phải học kiến thức chuyên môn về tin tức và truyền thông gì cả, được chứ?
Nếu là kiến thức về kinh tế thì An Lương nhất định tập trung lắng nghe trên lớp!
An Lương đã ngồi không chơi điện thoại suốt cả một buổi sáng, cậu không nghe giảng một câu nào. Thay vào đó, cậu trao đổi thông tin với Phạm Bình và Lý Cương của Công ty Đầu tư An Tâm trên điện thoại di động của mình.
Hiện số tiền mặt mà An Lương đang nắm trong tay là hơn 500 ức, mặc dù cậu dùng 500 ức để đầu tư vào ngành công nghiệp chip. Tuy nhiên, cậu không thể đầu tư hết 500 ức vào một lúc mà phải đầu tư dần dần.
Ví dụ, vào thời gian đầu, việc xây dựng nhà máy tiêu chuẩn cao phải không bụi, chống va đập, cách âm, nhiệt độ ổn định, độ ẩm ổn định v.v.., tuy là một vốn đầu tư lớn nhưng tối đa cũng không quá 30 ức.
Dù sao thì An Lương cũng chỉ có một cái máy quang khắc!
Nhà máy tiêu chuẩn cao cũng không cần phải làm quá to!
Trong quá trình xây dựng nhà máy, những số tiền khác đã được Công ty Đầu tư An Tâm sử dụng để tạo ra tiền, An Lương đang hỏi Lý Cương và Phạm Bình về kế hoạch bọn họ sẽ sử dụng số vốn này như thế nào.
Không phải An Lương muốn can thiệp vào hoạt động của bọn họ, mà An Lương muốn xem cách bọn họ vận hành theo quy tắc của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Bởi vì trong phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, tỷ suất lợi nhuận hàng năm của Công ty Đầu tư An Tâm đã đạt đến mức cao nhất là 15%.
Tỷ suất hoàn vốn này rất đáng sợ!
Xét thấy tỷ suất hoàn vốn cao như vậy, An Lương muốn xem Phạm Bình và Lý Cương sẽ vận hành như thế nào đây.
Nếu số tiền chỉ có 1 hoặc 2 ức với tỷ suất hoàn vốn là 15%, An Lương chắc chắn sẽ không ngạc nhiên. Tuy nhiên, tổng số tiền hiện có là 527,5 ức, với số tiền có quy mô lớn như thế này, làm sao Công ty Đầu tư An Tâm có thể đạt được tỷ suất lợi nhuận hàng năm là 15%?
Thị trường chứng khoán càng không có khả năng!
Trừ khi là hoạt động lâu dài như Berkshire Hathaway.
Tuy nhiên, hoạt động dài hạn sẽ có nhược điểm, hoạt động dài hạn với số tiền có quy mô lớn sẽ không thể nào rút tiền nhanh chóng nếu trong trường hợp cần tiền gấp.
Đây là lý do mà Công ty Đầu tư Thiên Vận đã bị cạy mở tầng phòng ngự đầu tiên!
Đối với thị trường trái phiếu?
Điều đó càng không thể!
Vì lợi nhuận của thị trường trái phiếu hầu như không vượt quá 8%.
Sau một hồi trao đổi với nhau, An Lương nhận thấy rằng số tiền này đều được phân tán vào các thị trường giao dịch vàng bạc đá quý và thị trường kỳ hạn, chẳng hạn như Thị trường Vàng có sẵn trên Quốc tế và Thị trường Bạc có sẵn trên Quốc tế.
Thậm chí, Lý Cương còn tích cực tham gia vào Giao dịch Kỳ hạn Ngũ cốc Quốc tế. Rủi ro của thị trường này rất cao, bởi vì 80% cổ phiếu giao dịch trên thế giới đều nằm trong tay của bốn tập đoàn ngũ cốc lớn ABCD.
Nhưng hệ thống Nhân Sinh Người Thắng rất mạnh, Lý Cương cũng đã đạt được thành tích tốt trên Thị trường Giao dịch Kỳ hạn Ngũ cốc Quốc tế.
Sau khi An Lương trao đổi với Phạm Bình và Lý Cương của Công ty Đầu tư An Tâm, cậu cũng học được một số kiến thức, chẳng hạn như cách đối phó với hướng đầu tư của các quỹ khổng lồ, v.v…
Gần 12 giờ, An Lương nhận được thông tin từ Công ty Bảo vệ Nhân Nghĩa An Toàn, bọn họ đã tìm được chính xác thông tin của Ngưu Quốc Soái và gửi thông tin liên lạc cho An Lương.
Trước đó, Quách Vũ Tình đã đoán đúng, An Lương thật sự muốn ngăn cấm Ngưu Quốc Soái. Khó lắm mới có dịp đến Ma Đô một lần, Ngưu Quốc Soái này còn muốn tranh giành thời gian với An Lương ư?
Đề nghị admin “BAN” hắn đi!
Mang người và ghế xuống cùng nhau!
Chương 1049: Cua gái trong thư viện?12 giờ 15 phút trưa.
An Lương và Lý Tịch Nhan ăn ở căng tin Tây Xuyên, Thịnh Khánh. Quách Vũ Tình cũng đến để ăn ké, cô và Lý Tịch Nhan giữ chỗ, An Lương lấy thẻ ăn của Lý Tịch Nhan để đi mua.
Đây có phải là một bữa ăn nhẹ không?
“Một phần gà xào ớt, thịt bò xào nấm hương, thêm một phần xíu mại kho nước sốt, sẵn thêm một phần salad cà chua trộn rau, và cả canh cải thìa đậu hũ.” An Lương đứng chọn món.
Gà xào ớt là 18 tệ, thịt bò xào nấm hương là 28 tệ, xíu mại kho nước sốt là 18 tệ, salad cà chua trộn rau là 6 tệ, canh cải thìa đậu hũ là 3 tệ, giá này cũng rẻ quá nhỉ?
Ba món mặn, một món chay và một món canh, hơn nữa những món ăn ngon như gà xào ớt, thịt bò xào nấm hương, tổng giá tất cả các món ăn chỉ mới 73 tệ, lại còn thêm ba phần cơm. An Lương chỉ tốn 1 tệ, còn Lý Tịch Nhan và Quách Vũ Tình chỉ có 5 xu, tổng cộng là 75 tệ.
Đây là Ma Đô đấy!
Giá cả thật sự rất rẻ!
Căng tin thật là tuyệt vời!
Khi An Lương đang gọi đồ ăn, Quách Vũ Tình ghen tị với Lý Tịch Nhan, cô hỏi: “Tịch Nhan, cậu ta lại tặng cho cậu một chiếc đồng hồ à?”
Quách Vũ Tình là người gốc Ma Đô, cô ấy có mức độ quan tâm nhất định đến đồng hồ cao cấp. Dù sao thì cô ấy đã sống trong môi trường thành thị từ nhỏ tới lớn, cho nên cô ấy nhạy cảm hơn về những chiếc đồng hồ.
Lý Tịch Nhan nâng cổ tay trái lên, để cho Quách Vũ Tình nhìn: “Ừm, tối qua anh ấy đã tặng cho mình.”
Quách Vũ Tình cảm thán, nói: “Lại là Patek Philippe, lại là loại khảm kim cương, hơn thế nữa lại còn là dòng White Moon Phase. Xem ra rất là đắt đấy.”
Lý Tịch Nhan lắc đầu, nói: “Mình cũng không biết giá của nó, anh ấy không có nói giá.”
“Dù sao thì Patek Philippe đều là dòng đắt tiền!” Quách Vũ Tình ghen tị nói: “Bạn trai của cậu thực sự quá tuyệt vời, Patek Philippe mà lại có thể tặng tùy tiện như thế! Cậu hỏi thử bạn trai của cậu xem, hỏi cậu ta có anh trai gì không.”
“Em trai cũng được. Mình không ngại nếu bạn trai mình ít tuổi hơn đâu.” Quách Vũ Tình nói.
Lý Tịch Nhan trả lời lại một cách phủ định: “Chắc là không có đâu.”
“Trước giờ, mình chưa từng gặp anh trai hay em trai của anh ấy bao giờ, anh ấy cũng chưa từng nói là có.” Lý Tịch Nhan trả lời.
Quách Vũ Tình lại thấy chua xót!
“Kiểu tình yêu phát triển từ thời cấp ba của hai người quả là khiến người khác ngưỡng mộ!” Quách Vũ Tình cảm thán, nói: “Cậu thì đẹp thế này, cậu ta cũng có tiền, cặp đôi thần tiên chẳng qua cũng thế thôi!”
“Ôi trời, Vũ Tình, cậu cũng rất đẹp mà.” Lý Tịch Nhan trả lời lại.
“Vẫn kém chút so với cậu.” Quách Vũ Tình thở dài: “Hãy nhìn lại những người đã từng theo đuổi mình đi, toàn vớ va vớ vẩn, ai nấy cũng kiểu nếu không phải dắt đi ăn sáng thì cũng là giúp lấy đồ chuyển phát nhanh gì đó, những đám người đó thật sự cảm thấy mình sẽ cảm động lắm ư!”
Xin hỏi, dẫn con gái đi ăn sáng hết ngày này đến ngày khác là có thể khiến con gái cảm động hay sao?
Nhưng những người biết suy nghĩ một chút đều sẽ cảm thấy mấy hành động đó đều là vớ vẩn.
Bởi vì những hành động như vậy không phải đang làm cảm động các cô gái mà chỉ đang tự cảm động chính mình, cảm thấy mình kiên trì làm tốt mỗi một việc là có thể cảm động được người khác.
Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại!
Đối với hầu hết các cô gái, hành động như vậy chẳng có hiệu quả gì cả, bởi vì hành động như vậy chẳng khác gì cứ đeo bám người ta.
Hơn nữa, trong lúc đang theo đuổi lại hèn mọn như vậy, đối phương đã kiểu có gì cho nấy rồi, còn hi vọng sẽ thành công sao?
Tắm rửa đi ngủ đi!
Người đàn ông tốt như An Lương phải nói cho những kẻ đeo bám biết một điều rằng, theo đuổi con gái đừng cứ bám mãi không bỏ, nhất định phải thể hiện điểm sáng của bản thân.
Ví dụ như giàu có, chẳng hạn như học lực giỏi, hát hay rap hay, chẳng hạn như chơi bóng rổ rất giỏi, hay là có sở trường gì đó.
Đây đều là những điểm sáng!
Nhất định phải thu hút con gái bằng điểm sáng của mình, chứ không phải như một con chó, cứ mãi bám theo con gái!
Đã nhớ lời khuyên của một người đàn ông tốt chưa?
Chờ đã!
Nếu là sở trường, là sở trường…
Trong trường hợp này, khuyên bạn nên giới thiệu về bản thân, ví dụ như bạn cao 1m80 hay sao đó, chuyện nên hiểu ắt sẽ hiểu rồi, rõ chứ?
Một lúc sau, An Lương trở lại với một mâm ba món mặn, một món chay và một món canh, anh cảm thán nói: “Đồ ăn trong căng tin của em thật là rẻ!”
Lý Tịch Nhan đồng ý: “Em cũng nghĩ vậy!”
Quách Vũ Tình ngồi ở một bên, nói: “Vậy thì tôi không khách sáo nữa, cám ơn ông chủ đã đãi bữa ăn.”
“Không cần khách sáo, dù sao tôi cũng dùng thẻ ăn của cục cưng.” An Lương cười xấu xa, nói.
Khoảng nửa tiếng sau, An Lương đặt đũa xuống, cậu khen ngợi một lần nữa: “Hương vị ở căng tin thật sự rất ổn!”
Lý Tịch Nhan trả lời lại một cách khẳng định: “Như lần trước em đã nói, các đầu bếp trong căng tin này đều đến từ khu vực Tây Xuyên và Thịnh Khánh. Nhân tiện, An Lương, chiều nay em phải nghiêm túc nghe giảng. Nếu anh muốn vẫn muốn đi dự thính thì đừng có phá em!”
An Lương suy nghĩ một chút, sau đó mới trả lời: “Vậy buổi chiều anh sẽ đi thư viện!”
“Anh đi không được đâu!” Lý Tịch Nhan trả lời.
“Hả?” An Lương khó hiểu.
“Thư viện của trường em không mở cửa cho người ngoài.” Lý Tịch Nhan giải thích.
Chuyện này...
Tất cả các phòng học và giảng đường đều mở cửa, chỉ cần bạn tuân thủ kỷ luật, bạn có thể dự thính tùy ý, nhưng thư viện thế mà không mở cửa cho người ngoài sao.
Quách Vũ Tình ngồi ở bên cạnh, nói: “Tất cả thư viện của trường chúng tôi đều không mở cửa cho người ngoài vào. Nếu cậu là sinh viên đại học có trình độ học vấn cử nhân trở lên, hoặc giáo viên từ các trường đại học khác, thì cậu có thể làm thẻ thư viện thông qua Thẻ sinh viên hoặc là Thẻ giáo viên.”
Khụ khụ!
An Lương không để đạt được nổi hai điều kiện này, vậy nên kế hoạch cua gái trong thư viện đã trực tiếp tan tành rồi sao?
Chương 1050: Bài kiểm tra bạn thân lại tới thêm lần nữa?Học viện Phúc Đán, căng tin Tây Xuyên Thịnh Khánh.
Cả Lý Tịch Nhan và Quách Vũ Tình đều tuyên bố rằng An Lương không thể vào thư viện của Học viện Phúc Đán.
“Thư viện của em cần thẻ gì?” An Lương hỏi.
Lý Tịch Nhan trả lời: “Phải có thẻ liên thông.”
Thẻ liên thông là thẻ sinh viên, cũng là thẻ ăn uống, thẻ thư viện, thẻ ra vào… Phàm những thẻ sử dụng nội bộ trong trường, toàn bộ đều được tích hợp trong thẻ liên thông.
Ví dụ, thẻ ăn uống mà vừa rồi Lý Tịch Nhan đưa cho An Lương, thực sự là thẻ liên thông của cô ấy, trong đó có tên và trường đại học của Lý Tịch Nhan, thậm chí còn có ảnh của cô.
Quách Vũ Tình ở bên cạnh nói: “Tôi có thể cho cậu mượn một thẻ liên thông. Thực ra thư viện quản lý không nghiêm đâu, có thể tự mình dùng thẻ để vào, cửa an ninh cũng không có ai kiểm.”
Quách Vũ Tình nói tiếp: “Chỉ cần khi cậu vào, tuân thủ kỷ luật của thư viện, hơn nữa không chủ động dùng thẻ của người khác mượn sách, thì không có vấn đề gì.”
“Cám ơn Quách nữ hiệp, vậy phiền Quách nữ hiệp giúp tôi mượn một tấm thẻ liên thông. Tôi sẽ đến thư viện của trường để đọc sách.” An Lương trả lời.
Quách Vũ Tình trêu chọc: “Tôi cảm thấy cậu muốn đi thư viện để cua gái!”
An Lương trả lời: “Chúng ta có sao nói vậy đi. Lúc nãy, khi tôi đi lấy đồ ăn, tôi đã xem cả một vòng. Cục cưng của tôi là đẹp nhất. Tôi còn cần phải cua em gái nào chứ?”
Khóe miệng Lý Tịch Nhan nhếch lên, hiển nhiên rất hài lòng với câu trả lời của An Lương.
Khoảng 1 giờ, ba người bọn họ trở lại phòng học, Quách Vũ Tình giúp mượn thẻ liên thông, An Lương đọc thông tin thẻ liên thông.
Tấm thẻ liên thông này là của một người bạn cùng lớp tên “Mã Anh Tuấn” theo thẩm mỹ của An Lương thì người này không “anh tuấn” lắm, anh ta cũng không giống An Lương một chút nào, cũng may lúc vào thư viện không có cửa an ninh kiểm tra, chỉ cần quẹt thẻ là có thể vào trong.
Nếu không, chỉ cần xem hình trên thẻ liên thông là có thể nhìn ra trong một giây!
Vào 1 giờ 30 phút, An Lương đang ở thư viện cùng Lý Tịch Nhan và Quách Vũ Tình, cậu chọn một vị trí trong góc, chọn một cuốn sách về kinh tế để xem thử.
Về nội dung kinh tế học, An Lương học rất nghiêm túc, có lẽ là nhờ sự trợ giúp của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. Dù sao kiến thức về phương diện học kinh tế học, An Lương thấy dễ học hơn.
Trong thư viện, An Lương lặng lẽ xem sách về kinh tế, cuốn sách này chủ yếu nói về việc trùm kinh tế tài chính một thời - Soros tấn công Hồng Kông như thế nào, sau đó là Hạ Quốc và HongKong phản công ra sao, cuối cùng là đẩy lùi Soros.
Đó là chuyện của 23 năm trước!
An Lương xem đi xem lại câu chuyện lịch sử kinh tế này.
Nếu bạn nhìn vào những gì đã xảy ra 23 năm trước bằng con mắt hiện tại, hành động của Soros hồi đó không hơn không kém, hơn nữa số vốn huy động của cả hai bên cũng không nhiều hơn.
Chỉ có thể nói rằng thời thế đã thay đổi!
Trong thế giới luôn thay đổi này, mỗi ngày, mỗi tháng và mỗi năm đều có một sự thay đổi rất lớn.
Vào 23 năm trước, Soros có thể hô mưa gọi gió, nếu phương thức hoạt động của Soros được sao chép về hiện tại, có thể tiếp tục khuấy đảo cả Hồng Kông?
Chỉ có thể nói là quá ngây thơ!
23 năm đã trôi qua, tại sao không ai sao chép phương pháp của Soros? Lý do quan trọng nhất là thời thế đã khác. Cách chơi bây giờ đã cao cấp hơn, thủ đoạn của quá khứ cũng không thể lừa được cả sinh viên học ngành tài chính, hiểu chứ?
“Xin chào bạn.”
Một giọng nữ êm dịu uyển chuyển truyền đến.
An Lương ngước đầu lên nhìn, một cô gái thân hình cao gầy đang đứng đối diện cậu, An Lương sử dụng hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” theo thói quen để kiểm tra thông tin cá nhân.
Diêu Kỳ:
Tuổi: 19
Chiều cao: 172 cm
Cân nặng: 50 kg
Nhan sắc: 96
Dáng người: 92
Thiện cảm: 60
Thể chất thuần khiết: 100
Đạo đức nhân phẩm: 90
Tình trạng sức khỏe: 95
Điểm nhan sắc tới 96 điểm?
Có chút thú vị!
Điểm nhan sắc của Lý Tịch Nhan cũng là 96 điểm, nhưng hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lại cộng thêm 1 điểm khí chất, chỉ xét về nhan sắc thì Diêu Kỳ và Lý Tịch Nhan không phân cao thấp.
Những điểm đánh giá khác cũng tương đối mạnh!
Vấn đề duy nhất chính là độ thiện cảm chỉ có 60 điểm?
Số điểm 60 điểm có nghĩa là đối phương coi An Lương như bạn, nhưng An Lương có thể chắc chắn 100% rằng cậu không quen biết Diêu Kỳ.
Dù sao trí nhớ của An Lương cũng rất tốt, nếu thật sự quen biết Diêu Kỳ, cậu sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp có một không hai này.
Vì vậy, Diêu Kỳ này quả là có vấn đề!
Cô ấy có phải là bạn của Lý Tịch Nhan không?
Hay là bạn của Quách Vũ Tình?
Hay là bạn của Lương Tuyết?
Chỉ có ba khả năng này thôi!
Vì đây là thư viện của Học viện Phúc Đán nên chỉ có thẻ sinh viên của Học viện Phúc Đán mới có thể vào được, Diêu Kỳ phải là sinh viên của Học viện Phúc Đán , vậy thì cô ấy là bạn của Lý Tịch Nhan hoặc Quách Vũ Tình.
Cho nên chuyện này là để kiểm tra An Lương?
Chuyện này An Lương đã quá quen rồi!
Kết quả của bài kiểm tra bạn thân lần trước khiến An Lương rất hài lòng!
Đối với chuyện lần này có phải là bài kiểm tra bạn thân hay không, An Lương vẫn chưa rõ, anh chỉ có thể án binh bất động, nhẫn nại ứng phó.
Vì vậy, đối mặt với lời chào của Diêu Kỳ, An Lương làm động tác “suỵt” khi nhìn về phía đối phương, sau đó phớt lờ Diêu Kỳ và tiếp tục xem sách kinh tế trên tay.
Là một người đàn ông tốt, An Lương tốt bụng nhắc nhở bạn rằng, đừng tiếp chiêu nếu không hiểu thủ đoạn!
Không hành động sẽ không thua!
Chương 1051: Xin chào, bạn Mã Anh Tuấn!Thư viện Học viện Phúc Đán.
An Lương dường như lại gặp phải một bài kiểm tra bạn thân mới, bởi vì tồn tại hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” An Lương dễ dàng nhận ra điểm mù, trực tiếp lựa chọn không tiếp chiêu.
Diêu Kỳ thấy An Lương nhìn cô một cái, đồng thời làm động tác “suỵt” rồi ngó lơ cô.
Diêu Kỳ khá bất ngờ trước tình huống này!
Bởi vì cô phát hiện ra rằng An Lương thật sự không quan tâm tới cô, chứ không phải chỉ giả vờ phớt lờ cô.
Diêu Kỳ biết rất rõ cô ấy xinh đẹp như thế nào, những người tán tỉnh cô ấy có thể xếp hàng dài từ Học viện Phúc Đán đến Bến Thượng Hải. Với dáng người cao, mảnh mai và yêu kiều, Diêu Kỳ quả là nữ thần của các chàng trai.
Nhưng mà một nữ thần như cô chủ động bắt chuyện, thế mà lại bị ngó lơ ư?
Diêu Kỳ ngồi xuống ngay đối diện An Lương, cô tò mò đánh giá An Lương, cô phát hiện An Lương thật sự đang đọc sách, cho dù ngồi đối diện với An Lương, An Lương cũng phớt lờ cô.
Hiển nhiên An Lương thấy Diêu Kỳ đang ngồi đối diện mình, nhưng anh không có ý định để ý Diêu Kỳ, anh đang đọc cuốn sách đánh giá về chuyện Soros tấn công Hồng Kông.
Những chiến thắng liên tiếp trước đó của Soros đã khiến Soros đắm chìm vào đại dương chiến thắng, vì thế mà bỏ qua việc có cả một Hạ Quốc khổng lồ phía sau hỗ trợ Hồng Kông.
Vì vậy, đôi cánh của Soros đã bị phá hủy.
Gần nửa tiếng sau, cuối cùng An Lương cũng đọc xong cuốn sách này, tuy rằng cuốn sách này đã lỗi thời, nhưng việc Soros thao túng Quantum Fund đối kháng với đất nước cũng khiến An Lương cảm thấy hứng thú.
Một ngày nào đó trong tương lai, An Lương có thể sử dụng Công ty Đầu tư An Tâm để làm những gì Soros đã từng làm không?
Ví dụ như ảnh hưởng đến thị trường tài chính của các nước Đông Nam Á?
An Lương đóng sách lại, cậu liếc nhìn Diêu Kỳ, chủ động hỏi: “Xin hỏi, có chuyện gì không?”
“Xin chào, bạn cùng lớp, tôi tên là Diêu Kỳ, rất vui được gặp cậu.” Diêu Kỳ tự mình giới thiệu.
An Lương liếc nhìn điện thoại của mình, bây giờ đã gần 5 giờ, anh trả lời lại Diêu Kỳ: “Vậy thì cô vui quá sớm rồi.”
An Lương nói xong thì đứng dậy, cậu còn nói thêm một câu: “Tạm biệt, bạn Diêu Kỳ.”
“Cậu tên là gì?” Diêu Kỳ hỏi.
“Tôi tên là Mã Anh Tuấn, đang học lớp Chuyên ngành báo chí và truyền thông 1 - Khóa 2019.” An Lương trực tiếp rời đi sau khi trả lời.
Diêu Kỳ nhìn theo bóng lưng của An Lương, cô ấy đang cố nén cười.
Sau khi An Lương rời đi, cuối cùng Diêu Kỳ cũng không nhịn được nữa, cô nén sự buồn phiền mà bật cười.
Mã Anh Tuấn là tên của một người bạn học mà Quách Vũ Tình đã mượn thẻ cho An Lương.
Trên sân vận động của Học viện Phúc Đán, An Lương đang chạy bộ, có hai nhân viên trông như là sinh viên cũng chạy theo sau An Lương, đó là nhân viên an ninh của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn.
Xung quanh An Lương luôn luôn có nhân viên an ninh của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn bao vây, hơn nữa phạm vi hoạt động của chi nhánh này vô cùng rộng lớn.
Khoảng 15 phút sau, khi An Lương dừng lại, một nhân viên của Công ty Bảo vệ Nhân Nghĩa đến, đưa một túi giấy kraft cho An Lương và nhanh chóng nói: “Tất cả thông tin của Căn hộ số 3901, Tòa Thiên Duyệt, Khu căn hộ Vịnh Trung Lượng Hải số 1 đã hoàn tất. Bao gồm cả giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở và kèm thêm hai chỗ đậu xe nữa.”
Trên thực tế, mỗi hộ gia đình chỉ được cung cấp một chỗ đậu xe ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1, nhưng nhà phát triển Tập đoàn Trung Lượng là một doanh nghiệp Đế Đô. Sau khi Lý Tồn Viễn biết An Lương muốn một căn hộ ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1, cậu đã đi thăm hỏi thông qua các mối quan hệ.
Mặc dù không giảm giá phòng, nhưng được cung cấp thêm một chỗ đậu xe, cho nên căn hộ 3901 được trang bị thêm hai chỗ đậu xe, hơn nữa là chỗ đậu xe dạng tài sản.
Hai chỗ đậu xe trị giá 300 vạn!
Hơn nữa nếu trong trường hợp không có quen biết, gần như sẽ không bán, được chứ?
Vậy nên giá trị của hai chỗ đậu xe đều rất cao!
An Lương cầm lấy túi giấy kraft, cậu không có ý định kiểm tra, trực tiếp đi tới bãi đậu xe ngoài trời, ném túi giấy kraft lên chỗ ghế lái phụ của Rolls-Royce Phantom.
Bây giờ căn nhà đã được hoàn thiện, An Lương đang nghĩ đến việc mua một chiếc xe hơi ở Ma Đô và để nó ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1, từ đó cậu thuận tiện sử dụng xe của mình.
Có điều phải mua loại xe nào đây?
Tất cả loạt siêu xe đều bị An Lương trực tiếp loại!
Từ Ferrari đến Lamborghini, từ McLaren đến các siêu xe khác nhau, tất cả đều bị An Lương loại bỏ.
Vạch trọng điểm!
Kỹ năng lái xe của Lý Tịch Nhan có vấn đề!
Cho dù sau này Lý Tịch Nhan lấy được bằng lái xe, An Lương có dám để Lý Tịch Nhan lái siêu xe không?
Vô lý!
An Lương đang suy nghĩ về việc mua một chiếc Cayenne Coupe S?
Dù sao thì Lý Tịch Nhan cũng thích Porsche, đúng không?
Bản thân An Lương có thể mua một chiếc Audi Q7 trang bị cao cấp, không chỉ thoải mái dễ chịu và tính năng tốt, mà còn rất khiêm tốn.
Khi An Lương đang suy nghĩ xem nên mua xe gì, Lý Tịch Nhan đã gọi điện thoại đến, An Lương vuốt màn hình để trả lời.
“Cục cưng, em tan lớp rồi à?” An Lương hỏi.
“Ừm, em vừa tan lớp, anh đang ở đâu?” Lý Tịch Nhan hỏi.
“Anh đang ở bãi đậu xe. Em qua chỗ anh hay là anh qua tìm em?” An Lương hỏi ngược lại.
“Em sẽ qua thẳng đó.” Lý Tịch Nhan trả lời lại.
Tuy nhiên, vài phút sau, An Lương nhìn thấy một người quen, chính là Diêu Kỳ đã từng gặp trong thư viện!
Người này quả nhiên là bạn của Lý Tịch Nhan hoặc Quách Vũ Tình, bởi vì cô ấy đến cùng với Lý Tịch Nhan và Quách Vũ Tình. Khi nhìn thấy An Lương, Diêu Kỳ còn chủ động khiêu khích chào hỏi.
“Xin chào, bạn Mã Anh Tuấn!” Diêu Kỳ cười như không cười, nhìn An Lương.
Chương 1052: Trận này, người đàn ông tốt đã chiến thắng!Bãi đậu xe ngoài trời của Học viện Phúc Đán. Diêu Kỳ đứng phía đối diện, cười như không cười, đồng thời còn gọi cậu là “Mã Anh Tuấn”. Sắc mặt An Lương không chút thay đổi, cậu trả lời: “Xin chào, xin hỏi cô là?”
“Ha ha ha!” Lý Tịch Nhan lại bật cười một cách vô tâm.
Quách Vũ Tình đứng bên cạnh, cảm thán nói: “Kỳ Kỳ, cậu thua rồi, mình đã nói cậu ta là một người rất láu cá mà.”
Quách Vũ Tình nhìn An Lương, cô ta đưa tay phải ra nói: “An Lương, thẻ thông hành của Mã Anh Tuấn đâu?”
An Lương đưa thẻ thông hành của Mã Anh Tuấn ra, nói: “Cảm ơn cô, Quách nữ hiệp.”
“Không có chi.” Quách Vũ Tình trả lời: “Nhân tiện, để tôi giới thiệu với cậu, người này là bạn của tôi, Diêu Kỳ.”
An Lương nghiêm mặt trả lời: “Xin chào, Diêu Kỳ, là lần đầu tiên gặp mặt, rất vui được gặp cô.”
Diêu Kỳ hừ nhẹ một tiếng: “Lần đầu tiên gặp mặt? Cậu cũng được lắm đấy!”
Lý Tịch Nhan ở bên cạnh, nói: “An Lương, Kỳ Kỳ là một người rất tốt, anh đừng có ghẹo cậu ấy.”
“Cục cưng, rõ ràng là mọi người đang ghẹo anh. Anh đang yên tĩnh đọc sách trong thư viện, đột nhiên xuất hiện một cô gái xinh đẹp, lúc đó anh phải phòng bị chứ!” An Lương hào phóng chỉ ra lỗ hổng trong chiêu trò này.
Xét cho cùng, ba người bọn họ đều là học sinh giỏi của Học viện Phúc Đán !
Nếu cứ che giấu rất dễ bị lộ, chỉ cần trực tiếp thừa nhận và đưa ra biện pháp phản lại chiêu trò!
Sau khi An Lương thừa nhận, Quách Vũ Tình tiếp lời, nói: “Tôi biết cậu có thể nhìn thấu. Dù sao trước đó bọn tôi cũng có nói, đừng để cậu cua gái trong thư viện, chắc chắn là cậu đã có tâm lý đề phòng.”
An Lương cố ý hừ nhẹ, nói: “Cục cưng, còn nói không phải do mọi người ghẹo anh à?”
Lý Tịch Nhan trực tiếp bán đứng Quách Vũ Tình: “Không phải em, là Vũ Tình, là ý tưởng của cậu ấy.”
“...” Quách Vũ Tình không nói nên lời.
An Lương mỉm cười, trả lời: “Được, được rồi, chỉ là chuyện nhỏ thôi. Mà này, Quách nữ hiệp, để cảm ơn chuyện cô đã mượn thẻ thông hành giúp tôi, buổi tối tôi và Tịch Nhan mời hai người đi ăn cơm, thấy thế nào?”
Diêu Kỳ ở một bên hỏi: “Tôi cũng có phần sao?”
“Đương nhiên!” An Lương trả lời một cách khẳng định: “Dù sao cô cũng là bạn của Quách Vũ Tình. Tôi lại có ơn với Quách Vũ Tình, hiển nhiên sẽ dẫn cô đi cùng.”
Diêu Kỳ khẽ khịt mũi: “Này cậu, cậu cũng giỏi trong việc chọc ghẹo người khác quá đấy!”
An Lương không trả lời cô ấy, cậu hỏi Quách Vũ Tình: “Quách nữ hiệp, cô muốn ăn gì?”
“Cái gì cũng được sao?” Quách Vũ Tình hỏi ngược lại.
“Bay trên trời, chạy trên mặt đất, bơi dưới nước, miễn là hợp pháp, vậy thì không thành vấn đề.” An Lương giải thích.
Quách Vũ Tình suy nghĩ một chút: “Chúng ta đi Quảng trường Văn Đạt đối diện, ăn ẩm thực Nhật Bản đi?”
Lý Tịch Nhan tán thành, nói: “Em thấy cũng được đó.”
Diêu Kỳ cũng đồng ý: “Ẩm thực Nhật Bản Hoan Dược ở Quảng trường Văn Đạt rất ngon, giá cả phải chăng, chất lượng lại tốt.”
“Được rồi! Vậy thì chọn ẩm thực Nhật Bản đi!” An Lương trả lời: “Các người đẹp, lên xe!”
“Hả?” Quách Vũ Tình sửng sốt: “Chúng ta trực tiếp đi bộ qua là được rồi mà?”
Lý Tịch Nhan nhắc nhở: “An Lương, chúng ta chỉ tốn nhiều nhất là 10 phút đi bộ thôi.”
Diêu Kỳ nghi ngờ nhìn An Lương, theo cô thấy, An Lương chắc không phải là loại người thích xe khoe xịn đâu nhỉ?
An Lương trả lời: “Chúng ta đổi quán ẩm thực Nhật Bản khác.”
“Đổi chỗ nào?” Quách Vũ Tình hỏi ngược lại.
“Lên xe thôi!” An Lương nói: “Tôi sẽ dẫn đường.”
An Lương kéo cửa xe ra, cậu nói với chú Dương hãy đi về một mình trước, lát nữa cậu sẽ tự mình lái xe trở về Aman Winning.
Chú Dương cũng không từ chối, ông ấy lau sạch ghế lái rồi giao chìa khóa xe cho An Lương.
Nguyên nhân chính là Rolls-Royce Phantom chỉ có hai chỗ ngồi ở hàng ghế sau, nếu là Rolls-Royce Gust thì sẽ không có vấn đề gì, hoàn toàn có thể cho ba cô gái ngồi ở phía sau.
Bây giờ, An Lương chỉ có thể đích thân lái xe để đưa ba cô gái đi cùng.
Xét thấy tình hình như thế này, An Lương cảm thấy việc mua một chiếc xe ở Ma Đô quả là rất cần thiết, đồng thời phải là dòng xe thực dụng.
Lý Tịch Nhan bước vào chỗ ghế lái phụ, cô ấy nhặt chiếc túi giấy kraft ở chỗ ghế lái phụ lên và hỏi: “Đây là cái gì?”
“Thông tin về công việc, em ôm nó trước đi.” An Lương thản nhiên trả lời.
Diêu Kỳ và Quách Vũ Tình ngồi ở ghế sau, Quách Vũ Tình nhìn bầu trời đầy sao trên trần của chiếc Rolls-Royce Phantom, cô thốt lên: “Đây có phải là trần xe bầu trời đầy sao của Rolls-Royce không?”
Diêu Kỳ trả lời: “Đúng rồi.”
“Chiếc xe này bao nhiêu tiền?” Quách Vũ Tình hỏi.
An Lương thản nhiên trả lời: “Cũng không đắt lắm, tầm khoảng 1000 vạn thôi.”
“Tôi...” Quách Vũ Tình không biết phản bác kiểu gì, một bên thì bảo không đắt, một bên thì bảo 1000 vạn?
Diêu Kỳ nói thêm: “Chiếc xe này có phải là Rolls Royce Phantom của Aman Winning?”
“Ồ?” An Lương nhìn Diêu Kỳ thông qua kính chiếu hậu.
“Trước đây tôi đã từng đến Aman Winning, tình cờ nhìn thấy chiếc Rolls-Royce Phantom của Aman Winning. Biển số xe của chiếc xe này rất dễ nhớ.” Diêu Kỳ nói.
“Ừm, quả thực đúng là xe của Aman Winning. Dạo này tôi đang sống ở đó, do là không có mua xe ở Ma Đô, nên tôi dùng xe của bọn họ.” An Lương thản nhiên nói.
Lý Tịch Nhan trả lời: “Em sẽ cố gắng hết sức để lấy bằng lái xe!”
“Khụ khu!” An Lương ho khan một tiếng.
Lý Tịch Nhan cố gắng hết sức để lấy bằng lái xe?
Các huấn luyện viên trong trường dạy lái xe đều sợ cô ấy cả rồi đó?
Chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen lướt đi êm mượt dưới sự điều khiển của An Lương, nó linh hoạt tiến về phía trước trong dòng xe cộ, An Lương đã đưa mọi người đến Bến Thượng Hải.
Chương 1053: Lật xe rồi!Ma Đô, Bến Thượng Hải.
An Lương lái chiếc Rolls-Royce Phantom vào hầm để xe của tòa nhà Ích Phong, sau đó đi thang máy lên tầng ba.
“Con Ve Sầu?” Diêu Kỳ hỏi khi cô bước ra khỏi thang máy.
“Ừ!” An Lương trả lời.
Tại lối vào của nhà hàng Nhật Bản Con Ve Sầu, một nhân viên phục vụ lịch sự hỏi: “Xin chào, xin hỏi anh có hẹn trước không?”
“Không có hẹn trước, bên các anh còn phòng không?” An Lương hỏi.
“Còn, thưa anh, xin hỏi bên anh có bốn người sao?” Nhân viên phục vụ hỏi lại.
“Ừ.” An Lương gật đầu.
“Xin mời qua bên này.” Nhân viên phục vụ dẫn bốn người của nhóm An Lương vào nhà hàng Con Ve Sầu.
Con Ve Sầu không có sảnh, chỉ có bốn phòng “mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, mùa đông”. Vì không đặt trước nên chỉ có phòng “mùa đông”.
Con Ve Sầu chỉ có ba combo, phân ra lần lượt là 1.888 tệ, 2.888 tệ và 3.888 tệ, đương nhiên An Lương sẽ chọn mức 3.888 tệ.
Theo nhân viên phục vụ đã nói, sở dĩ món ăn có giá đắt đỏ như vậy là do hầu hết tất cả các nguyên liệu đều được vận chuyển từ Hokkaido bằng đường hàng không.
Nhưng rốt cuộc chuyện đó là thật hay là giả, thì người nhân từ nhìn thấy lòng nhân từ, người khôn ngoan thì thấy sự khôn ngoan.
Bốn căn phòng?
Cho dù mỗi phòng đều có giá là 3.888 tệ, doanh thu hàng ngày sẽ là bao nhiêu?
Hầu hết tất cả các nguyên liệu đều được vận chuyển từ Hokkaido bằng đường hàng không ngay trong ngày?
Nếu có bốn mươi căn phòng thì sao, An Lương sẽ tin tưởng vô điều kiện, cho dù có 14 căn phòng, An Lương cũng sẽ chọn tin tưởng, nhưng chỉ có bốn căn phòng thôi nên An Lương phải đặt một dấu chấm hỏi.
Dù gì thì trước đây, An Lương đã biết cái món có tên là dưa vàng Hami Nhật Bản là hàng giả!
Gói thức ăn của Con Ve Sầu là cố định, không thể chọn món cũng không thể thêm món.
Sau khi An Lương chọn gói 3.888 tệ, nhân viên phục vụ lịch sự rời đi.
Quách Vũ Tình cảm thán: “Không hổ danh là đại gia! Ăn một bữa ăn thôi cũng đã bằng tiền sinh hoạt mỗi tháng của tôi.”
Lý Tịch Nhan ở bên cạnh bật kỹ năng đâm sau lưng: “Không đúng! Vũ Tình, tiền sinh hoạt mỗi tháng của cậu là 4.500 tệ, bữa ăn này chỉ tốn 3.888 tệ một người.”
“...” Quách Vũ Tình nhìn Lý Tịch Nhan không nói nên lời.
Chẳng lẽ người này là đồ đệ của Triệu giáo chủ phái cắm đao?
Quả là không khác gì với cắm đao!
“Ha ha ha!” Diêu Kỳ ngồi một bên cười ha ha: “Tịch Nhan, không hổ là cậu!”
Một lúc sau, món khai vị đã được dọn ra, món khai vị là món cải cúc vàng trộn với món cơm dân dã, đây là bước đầu để khơi gợi vị giác.
Lý Tịch Nhan trực tiếp ăn luôn, trong khi Quách Vũ Tình thì chọn chụp ảnh trước, Diêu Kỳ đợi Quách Vũ Tình chụp ảnh xong, cô ăn cùng lúc với Quách Vũ Tình.
An Lương nếm thử món khai vị, cậu đột nhiên có cảm giác muốn lật xe!
Ban đầu, cậu nghĩ rằng gói ăn 3.888 tệ một người sẽ rất tuyệt vời, nhưng món khai vị khiến cậu cảm thấy rằng đã xe trật đường mất rồi!
Vòng khai vị đầu tiên đã xuất hiện, bao gồm nhiều món ăn khác nhau, củ cải bào và trứng cá hồi, bào ngư cắt lát với sốt mayonnaise, gan cá cần câu, trứng cá trắm và hoa huệ tây xay nhuyễn.
An Lương nếm thử từng cái một. Sau khi nếm thử, An Lương cảm thấy rằng chiếc xe đã bị lật!
Nhưng Lý Tịch Nhan dường như cho rằng không sao cả, ít nhất cô ấy cũng không tỏ thái độ khó chịu.
Món thứ hai là cá tráp khô hầm với nấm tùng nhung, không nêm gia vị gì cả, mùi vị nguyên trạng, món này cũng coi như kéo lại được một ít điểm.
Tuy nhiên, món sashimi tiếp theo lại cho An Lương một cảm giác không có gì đặc biệt…
Không!
Không phải là không có gì đặc biệt!
Mà là cảm giác không đáng!
Đối với gói ăn 3.888 tệ một người, sashimi lại là loại tôm hoa mẫu đơn?
Mặc dù cá ngừ vây xanh có chất béo trung bình nhưng lại chỉ xứng với loại cá thông thường, điều này đã trực tiếp kéo điểm số xuống thấp.
Nếu loại bỏ chất béo của cá ngừ vây xanh, cảm giác của món sashimi này là 388 tệ.
Lại giảm thêm một chút.
Mức 298 tệ đều có trình độ cỡ như vậy!
Vòng thứ tư là các loại đồ ăn hấp, nguyên liệu trong vòng này cuối cùng cũng coi như có chút trình độ, từ vi cá mập đến cua hoàng đế, từ cá chình đến cá bơn vỉ, còn có sò điệp. Những thứ này chỉ có thể nói là ngon hơn cả sashimi của vòng trước, nhưng vẫn không đạt được tới trình độ 3.888 tệ.
Tiếp theo là đồ nướng Nhật Bản, chân cua hoàng đế là bình thường, trứng cá muối và gan ngỗng cũng bình thường, hoàn toàn không có gì ngạc nhiên cả, thậm chí còn không đạt yêu cầu.
Dấm, tempura và các món ăn chủ yếu ở phía sau, không có thứ nào khiến An Lương cảm thấy kinh ngạc, thứ duy nhất khiến mắt của An Lương long lanh chính là món tráng miệng cuối cùng.
Một chiếc bánh bí ngô, một cốc nước matcha.
Nếu đánh giá dựa theo thang điểm 10, kết hợp thêm mức giá 3.888 tệ, An Lương chắc chỉ cho nó 4 điểm!
Hoàn toàn không hợp lệ, được chứ?
Nói thẳng ra, nếu so sánh với Sushi Đồng ở Đế Đô, cũng là ẩm thực Nhật Bản, giá của Sushi Đồng rẻ hơn, đồ ăn cũng khiến người khác kinh ngạc hơn, quán đó An Lương có thể cho tới 8 điểm.
“… Cục cưng, em no chưa?” An Lương hỏi.
Lý Tịch Nhan gật đầu khẳng định: “Ừm! Không chỉ ăn no mà em còn cảm thấy mình ăn hơi nhiều.”
Quách Vũ Tình đồng ý: “Quả thực số lượng có hơi nhiều.”
Diêu Kỳ mỉm cười, hỏi: “Lẽ nào cậu còn chưa no?”
An Lương trả lời một cách khẳng định: “Quả thực là tôi vẫn chưa ăn no! Cục cưng, em có ăn bánh không?”
Lý Tịch Nhan chỉ cắn một miếng bánh bí ngô, cô trực tiếp đẩy bánh bí ngô qua: “Đưa cho anh này.”
An Lương ăn không ngừng.
Ăn xong bánh của Lý Tịch Nhan, An Lương vẫn cảm thấy chưa no.
“Cửa hàng này hơi bình thường!” An Lương thở dài, đưa ra đánh giá.
Thực ra, lần này đáng lẽ xe phải lật, An Lương thậm chí còn không định dùng “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon”, bởi vì cậu phát hiện đánh giá của Diêu Kỳ về Con Ve Sầu tương đối thấp!
Chương 1054: Món quà này có hơi quá mức?An Lương còn một “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon”.
Theo kế hoạch của An Lương, cậu định đưa Lý Tịch Nhan và hai người kia cùng đi nếm thử một bữa ăn ngon ở Con Ve Sầu, sau đó dùng “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon” để kiếm ‘tiền tiêu vặt’.
Kết quả là bị lật xe rồi?
Ngay cả khi “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon” không tính đánh giá của An Lương, nhưng An Lương nhận thấy rằng Diêu Kỳ không hài lòng với Con Ve Sầu, vì vậy cậu đã thận trọng để không lãng phí “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon”.
“Mọi người đợi một chút.” An Lương đứng dậy thanh toán.
Một người là 3.888 tệ, bốn người là 15.552 tệ, cộng thêm 15% phí dịch vụ, tổng cộng là 17.884,8 tệ. Sử dụng thanh toán qua điện thoại di động, thanh toán được thực hiện chính xác đến từng con số lẻ.
Sau khi thanh toán, An Lương đề nghị: “Cục cưng, chúng ta đi dạo Bến Thượng Hải không?”
Lý Tịch Nhan gật đầu lia lịa: “Ừm ừm, đúng lúc đang no vì mới ăn xong.”
An Lương nắm lấy tay phải Lý Tịch Nhan rất tự nhiên, khi bốn người bước ra ngoài, cậu thản nhiên nói: “Cửa hàng quả là có tiếng mà không có miếng, trước đây tôi nghe nói đánh giá ở quán Con Ve Sầu rất cao. Tuy nhiên, hôm nay khi tự mình đến thưởng thức, có hơi khiến người khác thất vọng.”
Quách Vũ Tình tiếp lời: “Tôi thấy cũng đâu tệ đâu!”
Lý Tịch Nhan đồng tình: “Quả thực rất tốt!”
Diêu Kỳ ở bên cạnh, nói: “Nói chung là không tệ, nhưng mà 3.888 tệ một người, hơn nữa còn thêm 15% phí dịch vụ, nếu kết hợp lại thì quả là hơi thất vọng.”
“Nếu trong trường hợp không biết giá mà đoán mò, cùng lắm thì tôi chỉ cho tầm khoảng 1000 tệ mà thôi.” Diêu Kỳ trả lời lại.
An Lương thản nhiên nói: “Gần như vậy!”
Quả nhiên, Diêu Kỳ không hài lòng lắm với Con Ve Sầu, An Lương đã chính xác khi không dùng “Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon”, nếu dùng nó thì độ hài lòng của Diêu Kỳ hẳn rất thấp đúng không?
An Lương và ba cô gái đi bộ dọc Bến Thượng Hải để tiêu hóa đồ ăn.
Đi được một lúc, Lý Tịch Nhan chỉ vào Tomson Riviera ở bên kia sông và nói với Quách Vũ Tình: “Vũ Tình, trước đây cậu nói với mình rằng Tomson Riviera là tốt nhất, phải không?”
Quách Vũ Tình gật đầu khẳng định: “Ừm ừm, Tomson Riviera quả thực rất tốt!”
Lý Tịch Nhan lại phủ định trả lời lại: “An Lương của mình nói rằng Tomson Riviera không phải là tốt nhất. Ví dụ như Vịnh Trung Lượng Hải số 1 nằm ở bên cạnh còn là lựa chọn tốt hơn.”
Gia đình của Quách Vũ Tình chỉ là một gia đình bình thường ở Ma Đô mà thôi, cô ấy chưa bao giờ nghiên cứu về mấy căn biệt thự, do là Tomson Riviera có độ nổi tiếng khá lớn cho nên cô ấy mới biết đến.
Diêu Kỳ ở bên cạnh, đồng ý: “Vịnh Trung Lượng Hải số 1 bên cạnh Tomson Riviera quả thực là tốt hơn! Nhưng giá cơ bản đều trên 20 vạn, hơn nữa chỉ có Tòa số 1, Tháp Thiên Duyệt mới là căn phòng hướng ra sông tốt nhất, những tòa còn lại thì toàn bình thường.”
Ồ?
Diêu Kỳ cũng có trình độ đấy?
Ngay cả Tòa lâu vương Thiên Duyệt cô ấy cũng biết nữa sao?
An Lương cẩn thận quan sát Diêu Kỳ, đồ mà đối phương mặc tương đối đơn giản, không có đeo phụ kiện, điều kiện gia đình trông có vẻ rất là bình thường?
Vậy, đối phương chuyên môn nghiên cứu những căn biệt thự?
Trước đó Diêu Kỳ có nói cô đã từng đến Aman Winning, nên cô nhớ biển số xe của chiếc Limousine.
Đồng thời, cô ấy biết Con Ve Sầu, và cô ấy rất trung thực khi nhận xét về Con Ve Sầu.
Có chút thú vị!
An Lương tiếp lời: “Ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1, quả thực chỉ có mỗi Tòa Thiên Duyệt mới là khu căn hộ cao cấp nhìn ra sông. Nó nằm chếch một góc 270 độ hướng ra sông Hoàng Phổ, tầm nhìn bất khả chiến bại!”
“Nhân tiện, cục cưng, anh muốn tặng cho em một món quà.” An Lương nói thêm.
“Hả?” Lý Tịch Nhan sững sờ: “Anh lại muốn tặng cho em cái gì?”
An Lương chưa kịp trả lời thì Lý Tịch Nhan đã từ chối: “Hôm qua anh vừa tặng em một chiếc đồng hồ rồi, em không cần quà nữa đâu, anh đừng phí tiền nữa.”
Cô gái ngốc ngếch này!
An Lương xoa xoa tóc của Lý Tịch Nhan, cậu hỏi: “Em còn nhớ ngày hôm trước anh đã nói gì với em không?”
“A?” Lý Tịch Nhan kêu lên sửng sốt.
“Anh đã nhờ Tồn Viễn chuyển giấy thông hành của em đến Ma Đô, sau đó kiểm tra tình hình của Vịnh Trung Lượng Hải số 1 ở phía đối diện. Cuối cùng, anh phát hiện căn hộ số 3901 ở Tòa Thiên Duyệt đang ở trạng thái nguyên trạng mới mua, vì vậy anh đã mua nó cho em.” An Lương giải thích.
“Anh làm gì vậy!” Lý Tịch Nhan hơn dỗi: “Em đã nói là không cần, sao anh vẫn cứ mua?”
“Giá nhà ở đây rất là đắt, hơn 20 vạn một mét vuông, một căn hộ cũng tầm mấy nghìn vạn, chẳng thỏa đáng tí nào!” Lý Tịch Nhan đau khổ nói.
Quách Vũ Tình đứng bên cạnh, ngây cả người!
An Lương mua nhà cho Lý Tịch Nhan?
Hơn nữa, còn ở Lộc Gia Chủy đối diện Bến Thượng Hải?
Còn là căn hộ cao cấp xịn hơn cả Tomson Riviera?
Chuyện này...
Xin hỏi, cô ấy đang mơ à?
Diêu Kỳ không quá ngạc nhiên, cô đứng bênh cạnh, trả lời: “Nếu là căn hộ số 3901 thì không phải mấy nghìn vạn, chắc là hơn 1,5 ức đúng không?”
“Đắt vậy?” Lý Tịch Nhan hỏi An Lương.
An Lương không giấu diếm: “1,68 ức, sẵn tiện còn tặng thêm hai chỗ đậu xe quyền tài sản. Nếu tính luôn cả hai chỗ đậu xe này, chắc là hơn 1,7 ức.”
“...” Quách Vũ Tình đã bị sốc hoàn toàn!
Hóa ra bạn trai của bạn cùng phòng lại khủng khiếp đến như vậy?
“Đi thôi, anh đưa em qua đó xem.” An Lương nắm tay Lý Tịch Nhan, cậu nói thêm: “Tiện thể, hai người có muốn đi xem luôn không?”
Lý Tịch Nhan mời: “Vũ Tình, Kỳ Kỳ, chúng ta đi chung nhé?”
Diêu Kỳ trực tiếp đồng ý: “Được rồi!”
Quách Vũ Tình cũng đồng ý: “Đi chung đi, tôi muốn xem căn biệt thự hơn 1 ức tệ trông như thế nào!”
Chương 1055: Cực kỳ tò mò!Ma Đô, Bến Thượng Hải.
An Lương dẫn Lý Tịch Nhan đến bãi đậu xe, Diêu Kỳ và Quách Vũ Tình theo sau, Quách Vũ Tình thực sự tò mò về căn hộ biệt thự trị giá hơn ức là như thế nào, Diêu Kỳ thì càng tò mò hơn về An Lương.
Một căn biệt thự trị giá hơn một ức, rốt cuộc là người như thế nào mới có thể mua được?
Lấy khu dân cư Vịnh Trung Lượng Hải số 1 làm ví dụ. Hầu hết những người trong khu dân cư này là giám đốc điều hành của các công ty nằm trong danh sách Fortune 500, thậm chí là cổ đông, còn có những người thành công khác nhau.
Ví dụ như Đại Minh, cầu thủ bóng rổ, anh ta có một căn ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1, hơn nữa anh ta chủ yếu là sống ở đây.
Diêu Kỳ nhìn thấy sâu hơn và xa hơn Quách Vũ Tình, Quách Vũ Tình chỉ muốn xem náo nhiệt, nhưng Diêu Kỳ nhìn bản chất thông qua hiện tượng, cô ấy càng tò mò về lai lịch và thân phận của An Lương.
Tại bãi đậu xe tòa Ích Phong.
Trong chiếc Rolls-Royce Phantom, Lý Tịch Nhan hiển nhiên ngồi ở ghế lái phụ, cô đặt túi giấy kraft lên đùi.
An Lương thanh toán phí đậu xe qua điện thoại di động trước, sau đó khởi động chiếc Rolls-Royce Phantom, cậu nhắc nhở: “Cục cưng, em mở túi giấy kraft ra đi.”
“Ồ!” Lý Tịch Nhan nghi ngờ nhìn An Lương, trước đó An Lương đã nói với cô rằng túi giấy kraft này đựng tài liệu liên quan đến công việc.
Lý Tịch Nhan thành thật mở túi giấy kraft theo lời nói của An Lương, sau đó cô phát hiện ra bên trong túi giấy kraft chứa ba tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở, một bộ chìa khóa, sáu thẻ cảm ứng an ninh, và cả hướng dẫn sử dụng nhà ở, còn có thẻ điện nước, v.v..
Khi Lý Tịch Nhan nhìn những thứ này, cô sửng sốt một hồi, sau đó kiểm tra ba tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở, quả nhiên như cô dự đoán, tất cả đều là tên của cô.
Dù là căn hộ số 3901, Tòa Thiên Duyệt, Vịnh Trung Lượng Hải số 1, hay hai chỗ đậu xe A06 và A07, toàn bộ đều là tên của cô ấy, và ngày giải quyết là hôm nay.
“An Lương ...” Lý Tịch Nhan nghiêng người nhìn An Lương.
“Sao vậy, cục cưng?” An Lương trả lời.
“Tại sao anh lại lấy tên của em để giải quyết những thứ này?” Lý Tịch Nhan hỏi.
???
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ đang ngồi ở ghế sau đều sững sờ!
Nghe Lý Tịch Nhan nói, tức có nghĩa An Lương đã dùng thân phận của cô ấy để mua nhà?
Đặc biệt là Diêu Kỳ, cô hết sức bàng hoàng, An Lương đã trực tiếp dùng thân phận của Lý Tịch Nhan để đăng ký hộ khẩu cho căn hộ có giá trị hơn một ức này sao?
Ban đầu, Diêu Kỳ nghĩ rằng đó là quyền sở hữu chung của An Lương và Lý Tịch Nhan, thậm chí có thể An Lương chiếm 99% và Lý Tịch Nhan chiếm 1%, tương tự như trường hợp cho Lý Tịch Nhan một danh phận.
Xét cho cùng, bất động sản có thể được sở hữu chung mà không cần kết hôn, giống như công ty cổ phần vậy.
Kết quả, ai biết được rằng An Lương đã trực tiếp giao quyền tài sản dưới danh nghĩa là Lý Tịch Nhan?
An Lương mua một căn hộ có giá trị hơn ức để Lý Tịch Nhan sinh sống là một khái niệm.
An Lương mua một căn hộ có giá trị hơn ức tặng cho Lý Tịch Nhan sinh sống lại là một khái niệm khác.
Trong trường hợp đầu tiên, Lý Tịch Nhan chỉ có quyền cư trú, một lúc nào đó trong tương lai, nếu An Lương và Lý Tịch Nhan có xung đột, thì Lý Tịch Nhan sẽ phải dọn dẹp và đi ra ngoài.
Trường hợp thứ hai thì không như vậy!
Trong trường hợp thứ hai, Lý Tịch Nhan trực tiếp có được một căn hộ với giá trị hơn một ức, hiểu không?
Cả hai trường hợp có thể là cùng một khái niệm sao?
Nếu diễn tả bằng ngôn ngữ giản dị, thì đó là An Lương đã trực tiếp mua tặng cho Lý Tịch Nhan một căn hộ có giá trị 1,68 ức vô điều kiện.
Diêu Kỳ cảm thấy bản thân đã nắm rõ thông tin, ở trong một thành phố huyền ảo như Ma Đô, Diêu Kỳ cảm thấy mình cũng coi như đã nhìn thấu mọi thứ, đúng không? Kết quả bây giờ là ăn một cái tát vào mặt!
Diêu Kỳ thực sự chưa từng gặp qua hành động nào giống như An Lương đã làm. Chỉ là yêu đương trai gái mà tôi, thế nhưng An Lương lại tặng cho Lý Tịch Nhan cả một căn hộ giá trị hơn 1,68 ức?
Chuyện này...
Cô thực sự chưa từng gặp qua!
Xét cho cùng, trong thời đại này, chưa nói đến chuyện yêu đương, cho dù đó là hôn nhân thực sự, có tất tần tật đủ các loại thủ đoạn để đề phòng người yêu như: Nhà cửa, xe cộ, tiền bạc, v.v.. Tất cả đều phải được xác định là tài sản trước hôn nhân, vì sợ phải chia tài sản do kết hôn.
Kết quả thì An Lương lại không giống như vậy?
Xin hỏi, rốt cuộc An Lương có bao nhiêu tiền?
Xin hỏi, rốt cuộc An Lương là kiểu gia đình gì?
Trong lòng Diêu Kỳ đầy sự tò mò.
An Lương lái chiếc Rolls-Royce Phantom đến Vịnh Trung Lượng Hải số 1. Trước khi tiến vào khu dân cư, An Lương phải tiến hành đăng ký trước, việc kiểm tra an ninh của khu dân cư này khiến An Lương rất hài lòng. Dù là Rolls-Royce Phantom, bọn họ không những không thả đi, trái lại còn kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Thường thì trong mấy khu dân cư, nếu gặp những chiếc siêu xe cao cấp, đa phần bọn họ sẽ không kiểm tra nghiêm ngặt.
Ví dụ như khu dân cư Thiên Lan ở Thịnh Khánh, nơi trước đây nhà của Lý Tịch Nhan ở đó, mới đầu An Lương lái chiếc Lamborghini Urus, cậu hầu như không bao giờ bị kiểm tra.
Một ví dụ khác là Hoa viên Hà Tân, nơi Lương Tuyết ở. Khi chú Dương lái chiếc Rolls-Royce Phantom chở An Lương đi vào bãi đậu xe, chỗ kiểm tra an ninh giống như chỉ để trưng cho đẹp, có vẻ đối phương tin rằng không có kẻ xấu xa nào sẽ lái chiếc Rolls-Royce Phantom?
Lần này, tại Vịnh Trung Lượng Hải số 1, tóm lại là phải gặp đủ kiểu kiểm tra nghiêm ngặt, sau khi thông qua chỗ soát vé, An Lương thuận lợi lái chiếc Rolls-Royce Phantom tiến vào bên trong hầm để xe dưới đất của khu dân cư.
Chương 1056: Biệt thự?“Cục cưng, sau này anh mua cho em một chiếc Porsche Cayenne, thấy thế nào?” An Lương thản nhiên hỏi.
Lý Tịch Nhan trả lời: “Ừm, ừm! Em vẫn thích chiếc Cayenne.”
“Được, vậy đặt chỗ đi, đợi đến khi em biết lái xe… Thôi bỏ đi, đột nhiên anh cảm thấy việc em lái xe có chút đáng sợ!” An Lương trêu ghẹo nói.
“Hừ!” Lý Tịch hờn dỗi.
Khi cô ấy lái xe, thực sự đáng sợ lắm sao?
Tại hầm đậu xe ở Vịnh Trung Lượng Hải số 1.
An Lương đỗ chiếc Rolls-Royce Phantom ở vị trí đậu xe số A06. Vị trí đậu xe này và vị trí đậu xe số A07 bên cạnh đều nằm đối diện thang máy, là một vị trí đắc địa tuyệt đối.
Vốn dĩ An Lương nghĩ, chỉ có giá trị tầm 300 vạn cho một vị trí đậu xe, nhưng bây giờ xem ra cậu đã đánh giá thấp giá trị của nó?
An Lương dẫn Lý Tịch Nhan và hai cô gái còn lại vào thang máy, trong thang máy không có kiểm tra an ninh, nhưng thang máy có hệ thống kiểm tra an ninh giới hạn, hơn nữa trong thang máy có thông báo nhắc nhở.
Nếu là khách đến thăm, trước tiên bạn phải đi thang máy đến sảnh lớn ở tầng 1 để đăng ký, sau đó liên hệ với chủ nhà mà bạn đến thăm, như vậy mới có thể dùng thang máy thông qua sự đồng ý của người quản lý ở sảnh lớn.
An Lương sử dụng thẻ từ để mở khóa nút bấm của thang máy, sau đó anh chọn tầng 39.
Thẻ từ tương ứng chỉ có thể được chọn tầng lầu tương ứng, ví dụ thẻ từ tầng 39 chỉ có thể chọn tầng 39. Trừ tầng 1 không cần thẻ từ, còn các tầng khác thì bắt buộc phải có.
Còn việc đi bộ thông qua cầu thang thoát hiểm?
Tỉnh táo chút đi!
Cầu thang thoát hiểm của các căn hộ siêu cao cấp hầu hết đều cần dùng thẻ từ để có thể đi từ bên ngoài vào bên trong, chỉ khi nào từ bên trong đi ra ngoài mới không cần thẻ từ.
Ví dụ khi xảy ra hỏa hoạn, nếu từ tầng 39 chạy vào cầu thang thoát hiểm, bạn không cần thẻ từ, bạn chỉ cần trực tiếp mở cửa là có thể thoát ra ngoài.
Nhưng nếu các chủ nhà của tầng 38 muốn leo cầu thang từ tầng 38 lên tầng 39, vậy thì bọn họ cần phải có thẻ từ tương ứng với tầng lầu mới có thể đi từ ngoài vào trong.
Các căn hộ siêu cao cấp gần như đều hoàn thiện tới bến về những chi tiết này.
Thang máy tốc độ cao chạy rất êm, nếu không có đèn báo tầng bên trong thang máy báo thang máy đang lên, thì hầu như không thể cảm nhận được thang máy đang chạy.
Tinh!
Thang máy đưa ra một lời nhắc nhở, đã đến tầng 39.
An Lương và ba cô gái bước ra khỏi thang máy, ngay khi bọn họ bước đến trước cửa căn hộ 3901, An Lương phát hiện ra một vấn đề, cửa chính của căn hộ là loại cửa có kết cấu khóa truyền thống.
Không có khóa vân tay sao?
Nghĩ lại thì thời gian mở bán Vịnh Trung Lượng Hải số 1 là tám năm trước, vấn đề này coi như đành miễn cưỡng bỏ qua nhỉ?
Dù sao đó cũng chỉ là một vấn đề nhỏ!
Sau này tự đổi là được.
An Lương dùng chìa khóa mở cửa ra vào, sau đó tìm được công tắc đèn, khi bật đèn lên thì thứ đập vào mắt là sảnh phòng cao lớn hơn 7 mét, quả thực nên đánh giá tốt về điểm này.
Lý Tịch Nhan đi về phía trước, trên tay cô cầm quyển hướng dẫn sử dụng căn hộ.
Quách Vũ Tình đã bị thu hút bởi cửa sổ sát trần và sàn khổng lồ, thông qua cửa sổ sát trần và sàn, cảnh sắc của sông Hoàng Phổ bên ngoài hoàn toàn đập vào tầm mắt.
Diêu Kỳ cũng nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.
Lý Tịch Nhan không có nhiều cảm giác với cảnh sông. Hầu hết mọi người ở Thịnh Khánh không có tình cảm đặc biệt với cảnh sông. Phòng có góc nhìn hướng ra sông thì có gì khác biệt không?
An Lương cùng Lý Tịch Nhan quan sát tổng thể căn hộ có diện tích tổng cộng hơn 500 mét vuông này, Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ cũng cũng đi theo để kiểm tra.
Nói chung, căn hộ này tương tự như căn hộ ở Lãm Cảnh Nguyên. Như là các thiết bị được sử dụng trong nhà bếp là của hãng Deutsches Miller, thuộc nhóm thiết bị bếp điện hàng đầu thế giới.
Nhưng về phương diện chi tiết thì còn kém rất xa!
Ví dụ như Lãm Cảnh Nguyên có hệ thống thông minh cho cả ngôi nhà và Phồn Hoa Nguyên cũng có hệ thống thông minh cho cả ngôi nhà. Tuy nhiên, căn hộ này không có hệ thống thông minh cho cả ngôi nhà. Hệ thống “thông minh” duy nhất chắc là rèm cửa tự động?
Còn bộ rèm cửa tự động này điều khiển bằng điều khiển từ xa, giống như điều khiển từ xa dùng để điều khiển máy lạnh, chỉ có thể nói đó là hệ thống giả thông minh, ngay cả ứng dụng trên điện thoại cũng không có, được chứ?
Về việc dùng điện thoại để điều khiển hệ thống sưởi ấm dưới sàn, hệ thống không khí trong lành và hệ thống kiểm soát độ ẩm không khí tại nhà từ xa thì như thế nào?
Hoàn toàn đều không có!
Tệ hơn nữa là ngoài phòng ngủ chính với phòng tắm và phòng thay đồ riêng, không có phòng ngủ nào khác?
Bởi vì căn hộ này thuộc kế hoạch thiết kế của thế hệ nhà sang trọng thời đại trước!
Dù là Tomson Riviera hay là Vịnh Trung Lượng Hải số 1, cả hai đều là đại diện của thế hệ nhà sang trọng của thời đại trước. Vào thời đại của bọn họ, những ngôi nhà 4 phòng, 5 phòng và 6 phòng vẫn được ưa chuộng. Trong thời đại đó, việc có nhiều phòng cảm giác rất xa xỉ.
Ví dụ, có rất nhiều các căn hộ 4 phòng, 5 phòng của Tomson Riviera!
Vì vậy, An Lương luôn cảm thấy Tomson Riviera rất bình thường, ngoài độ nổi tiếng cao, ngoài vị trí địa lý đẹp và cả ngoài việc có góc nhìn hướng ra sông đẹp, những thứ khác đều rất là bình thường.
Chương 1057: 5 phòng để dùng làm gì chứCăn hộ cao cấp của Tòa Thiên Duyệt, Vịnh Trung Lượng Hải số 1 cũng giống như vậy, căn hộ được thiết kế có 5 phòng, kiểu thiết kế như vậy quả thực có vấn đề.
Theo quan niệm của người hiện đại, đặc biệt là quan niệm của giới trẻ hiện nay, chẳng mấy ai chịu sống với bố mẹ chứ đừng nói đến sống với ông bà.
Có nhiều phòng khách thì có tác dụng gì chứ?
Chiêu đãi bạn bè?
Giới trẻ hiện nay không thích chiêu đãi bạn bè tại nhà. Dù bạn bè có đến thì bọn họ vẫn ở khách sạn bên ngoài, hiểu không?
Chính vì lý do này mà thiết kế của những ngôi nhà sang trọng thế hệ mới hầu như chỉ giới hạn có ba phòng để ở, có rất ít những căn hộ bốn phòng, phần lớn đều biến thành phòng đa năng.
Gì mà phòng làm việc của ông chủ, phòng tập thể dục của bà chủ, phòng xem phim gia đình, phòng rượu gia đình, phòng giải trí cho trẻ em và thậm chí là phòng trà, chứ không phải là phòng khách bị bỏ trống hầu hết trong năm.
Sau khi Lý Tịch Nhan đi dạo quanh căn hộ 3901, cô thở dài một hơi: “Căn hộ như vậy mà hơn 1 ức sao? Em cảm thấy nó thực sự rất bình thường!”
???
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ đều ngạc nhiên nhìn Lý Tịch Nhan, căn biệt thự cao cấp như vậy mà chỉ “rất bình thường”?
Vịnh Trung Lượng Hải số 1, căn hộ số 3901, tòa Thiên Duyệt
Sau khi Lý Tịch Nhan xem xét toàn bộ căn hộ, cô ấy nói rằng căn hộ siêu sang trị giá 1,68 ức này là rất bình thường!
Trên thực tế, trong mắt An Lương, căn hộ này cũng rất bình thường.
Nguyên nhân...
Cũng là vấn đề về chuyện thay đổi của thời đại.
Đại nhân à, thời thế đã thay đổi rồi!
Phương án thiết kế nhà sang trọng thế hệ mới nhất là mỗi căn phòng đều sẽ kèm theo phòng thay đồ và phòng vệ sinh riêng, đây là phương án chăm sóc cơ bản nhất.
Hơn nữa, toàn bộ ngôi nhà được trang bị hệ thống thông minh, từ điều hòa trung tâm đến tất cả hệ thống chiếu sáng, cộng với hệ thống sưởi ấm dưới sàn, hệ thống không khí trong lành v.v.., tất cả đều phải được điều khiển bằng điều khiển thông minh, hiểu chứ?
Quách Vũ Tình đứng bên cạnh trả lời: “Không phải chứ, Tịch Nhan, căn hộ như thế này mà cậu còn cảm thấy bình thường?”
Lý Tịch Nhan trả lời lại một cách khẳng định: “Nó thực sự rất bình thường!”
Cô nói thêm: “Ngoại trừ giá của căn hộ này, nó không thể nào bì được với căn hộ của mình.”
“Hả?” Quách Vũ Tình sửng sốt, ý của Lý Tịch Nhan là căn hộ của cô ấy tốt hơn?
Diêu Kỳ cũng phát hiện ra điểm mù này.
Lý Tịch Nhan trực tiếp lấy điện thoại ra, lật ảnh trong album điện thoại: “So căn hộ của mình với căn hộ này, mình cảm thấy quả thực tốt hơn một chút, cho dù là phong cách trang trí hay là các chi tiết tinh xảo.”
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ cùng quan sát.
Lý Tịch Nhan giới thiệu: “Lấy khu vườn trên mái làm ví dụ. Mặc dù căn hộ này cũng có khu vườn trên mái, nhưng khu vườn trên mái này quá thô sơ. Ngoài khu vực nướng thịt ra, không có quy hoạch cho khu trồng cây xanh. Khu vườn trên mái ở căn hộ của mình thậm chí còn có một bể bơi tràn viền."
Lý Tịch Nhan lật lại bức ảnh của bể bơi tràn viền, cô ấy tiếp tục giới thiệu: “Bể bơi này có hệ thống làm ấm, hơn nữa còn được trang bị chức năng làm sạch và khử trùng.”
“Điều mà mình thích nhất vào ban đêm là nhìn ra sông Gia Thịnh từ xa trong bể bơi. Dòng sông rất trong xanh. Mình thấy nó đẹp hơn sông Hoàng Phổ rất nhiều. Nó được bao quanh bởi công viên và cây cối, không khí cũng trong lành.” Lý Tịch Nhan nói.
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ hơi sững sờ!
Có hồ bơi tràn viền trên nóc nhà của Lý Tịch Nhan?
Quan trọng hơn, từ trong hình cũng thấy được, có vẻ diện tích của hồ bơi tràn viền không hề nhỏ?
Quách Vũ Tình tò mò hỏi: “Khu vườn trên mái của nhà cậu rộng bao nhiêu?”
“Hơn 260 mét vuông?” Lý Tịch Nhan trả lời: “Hồ bơi rộng 99 mét vuông. Mình rất thích”.
“...” Quách Vũ Tình không nói nên lời, cô cũng thích khu vườn trên mái hơn 260 mét vuông và hồ bơi vô cực rộng 99 mét vuông, được chứ?
“Nhân tiện, hầu hết các thiết bị điện trong căn hộ của mình có thể điều khiển từ xa bằng điện thoại di động, chẳng hạn như hệ thống sưởi ấm dưới sàn. Mình có thể bật hệ thống sưởi ấm dưới sàn trước khi về nhà, sau đó lại bật hệ thống không khí trong lành, sẵn tiện có thể bật luôn máy lạnh điều hòa độ ẩm.” Lý Tịch Nhan giải thích.
Lý Tịch Nhan tiếp tục nói thêm: “Mặc dù căn hộ của mình chỉ có 3 phòng ngủ nhưng mỗi căn phòng ngủ đều có phòng vệ sinh riêng, hơn nữa trong phòng ngủ chính và phòng ngủ đầu tiên còn được trang bị phòng thay đồ, còn có phòng tập yoga gì đó nữa.”
“Khi so sánh giữa hai căn hộ, căn hộ này thực sự rất bình thường!” Lý Tịch Nhan phàn nàn một cách hợp tình hợp lý.
Nếu chỉ thiếu hệ thống thông minh của ngôi nhà thì sau này vẫn có thể thay đổi thông qua sửa chữa, nhưng những vấn đề về thiết kế thì không thể thay đổi được, ví dụ như thiếu phòng vệ sinh và phòng thay đồ, những thứ này về sau không thể nào sửa được.
5 phòng để dùng làm gì chứ?
Chương 1058: Không phải đều là đồ cặn bã sao?Diêu Kỳ nói đùa một cách hời hợt: “Lẽ nào căn hộ đó cũng là do bạn trai cậu tặng sao?”
Diêu Kỳ đã đánh giá được, điều kiện gia đình của Lý Tịch Nhan không tốt lắm, ít nhất không phải là kiểu gia đình giàu có, vì có những bản chất mà chúng ta không thể nào thay đổi.
Quách Vũ Tình cũng tò mò nhìn Lý Tịch Nhan.
Lý Tịch Nhan rộng lượng thừa nhận, cô trả lời không chút mảy may khúc mắc: “Đúng vậy, căn hộ hiện tại của mình quả thực là quà tặng của An Lương.”
“A!” Quách Vũ Tình kêu lên: “Mình ghen tị quá!”
Diêu Kỳ thở dài: “Mình cũng ghen tị quá!”
An Lương trả lời: “Mọi người không cần phải ghen tị đâu, mọi người chỉ cần tìm một người bạn trai giống như tôi là được.”
Quách Vũ Tình lại nhắc tới chuyện cũ: “Xin hỏi, anh có anh trai hay em trai gì không?”
“Không có!” An Lương trả lời: “Nhưng đám bạn của tôi, điều kiện của bọn họ đều rất tốt.”
Quách Vũ Tình tò mò hỏi: “Bạn của anh còn độc thân sao?”
“Tất cả đều độc thân.” An Lương trả lời một cách khẳng định: “Đúng rồi, cục cưng của anh cũng quen biết bọn họ đó.”
Lý Tịch Nhan trả lời: “Có phải là Tồn Viễn, Tiểu Cương, và Hải Dương không?”
An Lương gật đầu: “Đúng vậy, điều kiện của bọn họ rất tốt.”
“Là bọn họ?” Lý Tịch Nhan trực tiếp nói: “Không phải bọn họ đều là đồ cặn bã sao?”
???
Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương đã bị bôi nhọ như vậy sao?
Chờ đã!
Hình như cũng không phải là bị bôi nhọ…
Dù gì ba người bọn họ đúng là những tên đàn ông cặn bã, đặc biệt là Vân Hải Dương, cậu ta là tên cặn bã trong số đám cặn bã, đường đường là tỷ phú nhưng lại đi lừa dối dụ dỗ bạn gái?
Điều này quả thực quá là điên khùng!
Xét thấy Lý Tịch Nhan đã chỉ ra chuyện Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương là những kẻ cặn bã, mấy cái như giới thiệu này nọ e là An Lương cũng không thể nào tiếp tục được nữa, chỉ có thể nói “có duyên không phận”?
Trong hầm đậu xe của Vịnh Trung Lượng Hải số 1, An Lương và ba cô gái bước lên xe.
An Lương chủ động nói: “Cục cưng, hay là chúng ta tu sửa lại căn hộ 3901 lần nữa đi?”
Lý Tịch Nhan từ chối: “Không cần! Em không thích căn hộ đó! Em cảm thấy thiết kế của nó có vấn đề.”
“Được rồi!” An Lương trả lời: “Căn biệt thự cao cấp thời đại trước quả thực có chút vấn đề, tạm thời cứ để ở đó đi. Sau này nếu có căn hộ nào tốt hơn, anh sẽ lại mua cho em.”
“Anh còn muốn mua?” Lý Tịch Nhan từ chối: “Đừng mua nữa, mấy căn hộ ở Ma Đô đắt quá!”
“Đúng rồi, căn hộ này anh đem bán đi, em không thích đâu!” Lý Tịch Nhan nói ra ý của mình.
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ ở hàng ghế sau cảm thấy tê liệt!
Quả nhiên, kẻ ngốc có phước của kẻ ngốc nhỉ?
Có đôi khi, Lý Tịch Nhan trông như thể rất là ngu ngốc, cô nàng học giỏi này e là đã tham gia vào giáo phái cắm đao của Triệu giáo chủ Triệu Tiểu Đao.
Ít nhất thì Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ cảm thấy, Lý Tịch Nhan đôi khi thiếu một chút tình cảm và sự tinh tế của con người, cô ấy cũng có chút vấn đề trong việc xử lý các mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau.
Nhưng Lý Tịch Nhan như vậy lại được An Lương cưng chiều đến thế sao?
Khi Lý Tịch Nhan bảo cô ấy không thích căn hộ cao cấp giá 1,68 ức, An Lương lại bảo rằng sẽ mua căn khác cho cô ấy?
Chuyện này...
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ đều là người gốc Ma Đô, bọn họ thậm chí còn nảy sinh ra một ảo giác, lẽ nào nhà ở Ma Đô lại rẻ đến vậy sao, chỉ cần muốn mua là có thể mua ngay một căn?
Điều đáng nói hơn nữa là, rõ ràng An Lương dùng tên của Lý Tịch Nhan để đứng tên quyền sở hữu căn hộ cao cấp giá trị 1,68 ức, nhưng Lý Tịch Nhan lại yêu cầu An Lương lấy lại?
Hành động này là sao đây?
Người bình thường có làm được không?
Dù sao thì, Quách Vũ Tình đã nói rằng cô ấy không thể làm được!
Diêu Kỳ cũng không chắc bản thân cô có làm được không, vì chuyện này không xảy ra với cô ấy, và cô ấy không biết mình có thể chịu được sự cám dỗ hay không.
Suy cho cùng, trong các tình huống giả định, hầu hết mọi người đều chọn hình mẫu đạo đức!
Ví dụ, câu hỏi giả định kinh điển nhất: Nếu đưa cho bạn 100 vạn để bạn chia tay với bạn gái, bạn có đồng ý không?
Đối với một câu hỏi như vậy, e là phỏng vấn 1000 chàng trai thì 1001 người đều sẽ lựa chọn không đồng ý?
Bởi vì tất cả những người được phỏng vấn đều biết rằng không ai cho bọn họ 100 vạn cả, bọn họ đương nhiên biết cách lựa chọn.
Tuy nhiên, nếu thực sự đặt 100 vạn trước mặt, đồng thời đưa luôn cả bản cam kết tương ứng, chỉ cần chia tay sẽ có ngay 100 vạn. Có bao nhiêu người có thể chịu được sự cám dỗ này?
Đừng nhìn một số người bề ngoài đầy nhân từ và đạo đức, nhưng thực chất tâm hồn của bọn họ còn xấu xa hơn ai hết!
Vì vậy, An Lương rất quý trọng sự ngây thơ của Lý Tịch Nhan, cho dù có đôi lúc Lý Tịch Nhan biến thành đệ tử của phái Cắm Đao, An Lương cũng rất thích cô.
Chương 1059: Lương ca không đùa đâu!“Bán rồi thì làm gì?”An Lương hừ hừ nói: “Cho em thì là của em, nếu em không thích, anh có thể bán giúp em.”
“Hả?” Lý Tịch Nhan hơi sửng sốt, căn hộ hơn 1 ức, An Lương nói sẽ bán giúp cho cô?
“An Lương, em không cần tiền của anh.” Lý Tịch Nhan từ chối.
“Đồ ngốc!” An Lương trêu ghẹo: “Em cứ giữ đó đi! Nguồn tài nguyên khan hiếm như thế này, để bảo quản làm tài sản dự trữ cũng không tệ.”
Lý Tịch Nhan lại ngu ngốc hỏi: “Anh không sợ sau này em không ở cùng anh nữa sao? Há chẳng phải anh đã tổn thất lớn rồi?”
“Này!” An Lương hừ hừ nói: “Cô gái ngốc nghếch, ngoài anh ra, còn ai dám muốn em?”
“Hừ!” Lý Tịch Nhan hừ dỗi hờn.
An Lương nói thêm: “Anh là một người rất ích kỷ, ai mà dám có ý đồ lệch lạc gì đó với em, em có thấy nước bẩn trong sông Hoàng Phổ không, anh nghĩ ném một hai người xuống dưới đó chắc sẽ không tìm được đâu nhỉ?”
“Anh chỉ biết dọa người ta!” Lý Tịch Nhan thực sự rất thích cách An Lương quan tâm cô như thế này.
Nhưng điều mà Lý Tịch Nhan không biết là An Lương không phải đang nói đùa!
“Quách nữ hiệp, Diêu Kỳ, hai người muốn về Phúc Đán phải không?” An Lương chuyển chủ đề.
Bây giờ đã hơn 9 giờ, An Lương định đưa “hai cái bóng đèn” về. Cậu và Lý Tịch Nhan muốn về để chơi trò chơi rồi. Trong trò chơi Hiệp Cốc hôm nay, An Lương đang nghĩ liệu cậu vẫn có thể chọn con đường chỉ hai người tham chiến hay không?
Diêu Kỳ trả lời lại: “Thôi, chúng ta về lại trường đi.”
Quách Vũ Tình nhắc nhở: “Tịch Nhan, ngày mai có hoạt động tình nguyện, cậu đừng quên.”
Lý Tịch Nhan trả lời một cách khẳng định: “Biết rồi, mình đã nói với An Lương rồi, chủ nhật mình có việc.”
An Lương cắt ngang: “Thật ra Quách nữ hiệp đã đoán đúng. Chủ nhật tuần này, đàn anh của các cậu rất bận. Anh ta không có thời gian để mở cuộc họp chia sẻ về công việc của một phóng viên tài chính gì đó đâu, tuần sau rồi nói!”
Quách Vũ Tình bật cười ha ha: “Cậu nghe đi, cậu nghe đi, mình biết ngay bạn trai nhà cậu sẽ xử lý chuyện này mà.”
Lý Tịch Nhan liếc An Lương một cái, nhưng trong lòng cô rất là mong đợi, cô thực sự rất muốn đi chơi cùng An Lương.
Gần 10 giờ, An Lương đưa Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ trở lại Học viện Phúc Đán, cậu lập tức đưa Lý Tịch Nhan đến Aman Winning, thời gian không còn sớm nữa, mau chóng trở về để chơi trò chơi thôi!
Bây giờ Lý Tịch Nhan cũng đã hóa thân thành một người chơi có kinh nghiệm, hôm nay sắp xếp hai ván Hiệp Cốc chắc không quá đáng đâu nhỉ?
Khuôn viên Học viện Phúc Đán.
Quách Vũ Tình và Diêu Kỳ cùng nhau đi bộ đến ký túc xá nữ.
“Mình thật ghen tị với Tịch Nhan!” Quách Vũ Tình đột ngột nói.
Quách Vũ Tình tiếp tục nói: “Hai người bọn họ không hổ danh là bạn học thời cấp 3, nền tảng tình cảm thực sự rất bền vững.”
Diêu Kỳ trả lời lại một cách bông đùa: “Cậu và Mã Anh Tuấn cũng là bạn học thời cấp 3 mà nhỉ?”
Trước đó, khi An Lương mạo danh Mã Anh Tuấn trong thư viện, đó hoàn toàn là sự lựa chọn “tự chui đầu vào lưới”, bởi vì Diêu Kỳ có quen biết với Mã Anh Tuấn!
“Mã Anh Tuấn có ý với cậu, phải không?” Diêu Kỳ tiếp tục nói.
Quách Vũ Tình thở dài: “Đúng vậy, mình biết cậu ấy có ý với mình, nhưng cậu ấy… hầy, chắc mình là một cô gái xấu xa!”
“Điều kiện gia đình của Mã Anh Tuấn khá bình thường, mặc dù nhà anh ấy ở Ma Đô, nhưng cũng giống với nhà của mình vậy, chỉ là một người gốc Ma Đô bình thường mà thôi.” Quách Vũ Tình nói rõ.
Trong mắt người ngoài, những người sống ở thành phố lớn có điều kiện rất tốt, suy cho cùng một căn nhà cũng phải mấy trăm vạn, bình quân thì toàn là triệu phú?
Nhưng tình hình thực tế thì chỉ có những người sống ở thành phố lớn mới biết!
Lấy Ma Đô làm ví dụ, những người sống trong thành phố lớn như Ma Đô, đặc biệt là thế hệ trẻ, nếu không phải điều kiện gia đình của bọn họ khá tốt, vậy thì sẽ rất là cực khổ, được chứ?
Gia đình của Quách Vũ Tình chính là gia đình gốc Ma Đô tiêu chuẩn. Mặc dù trong nhà của bọn họ có phòng, nhưng cũng chỉ có một căn phòng, không thể nào chuẩn bị cho Quách Vũ Tình một phòng riêng.
Còn việc Quách Vũ Tình tự mua một căn nhà?
Theo giá nhà hiện tại ở Ma Đô, Quách Vũ Tình rất khó có khả năng mua được một căn nhà.
Nếu là dân ngoài vào Ma Đô làm việc, khi tình hình phát triển không được tốt, bọn họ có thể lựa chọn trở về quê hương. Thế nhưng, nếu như người gốc Ma Đô có nhà ở Ma Đô, hơn nữa tất cả các mối quan hệ cũng đều ở Ma Đô, bọn họ còn có thể đi đâu được nữa?
Tình huống này có thể áp dụng cho bất cứ thành phố lớn nào!
Cho dù là Đế Đô hay là Ma Đô, hoặc là những thành phố lớn khác, toàn bộ đều có khả năng xảy ra tình huống như vậy.
Người gốc thành phố không hề đẹp đẽ như những người hóng hớt đã tưởng tượng!
“Nếu mình quen với Mã Anh Tuấn, bọn mình phải tự lực cánh sinh, chỉ mỗi việc mua nhà thôi mà mình cũng cảm thấy muốn suy sụp rồi.” Quách Vũ Tình thở dài.
“Nếu như lựa chọn một nơi xa hơn, ít nhất cũng cần tới 500 vạn?” Quách Vũ Tình giải bày: “Ngay cả khi tiền cọc là 200 vạn, 300 vạn còn lại phải trả sạch trong vòng 20 năm, tiền thế chấp nhà mỗi tháng là 2,5 vạn. Áp lực như vậy lớn biết bao nhiêu?”
Chương 1060: Cảm thấy hứng thú? Vậy thì tiêu rồi!Có tin đồn rằng Ma Đô có mức lương rất cao, nhưng thực tế thì chỉ toàn là giả!
Mức lương ở Ma Đô cao là vì mức sống ở Ma Đô cao, có một số công ty trong danh sách “Fortune Global 500” đã xâm nhập vào Ma Đô, từ đó cung cấp một số công việc trông có vẻ lương bổng rất là cao.
Nhưng đối với người bình thường, thực tế mức lương ở Ma Đô sau khi đã trừ đi tiền thuê nhà, tiền giao thông, tiền ăn uống v.v.., cũng là sự sinh tồn cơ bản mà thôi.
Tiền thế chấp nhà mỗi tháng là 2,5 vạn?
Ngay cả mức lương mỗi tháng 2,5 vạn ở Ma Đô cũng có thể lọt vào danh sách trước 5%!
“Mình biết rằng suy nghĩ của mình thực tế hơn một chút, nhưng thực tế chính là vậy đó. Mình không muốn trong 20 hoặc thậm chí 30 năm tới, việc đầu tiên mình làm mỗi khi mở mắt ra lại là áp lực của tiền thế chấp nhà cửa. Sau đó không dám ăn gì, không dám mặc gì, không dám uống, thậm chí không dám để bản thân bị bệnh, không dám xin nghỉ phép, không dám từ chức, cái gì cũng không dám.” Quách Vũ Tình nói.
“Cuộc sống như vậy không phải là cuộc sống mà mình muốn!” Quách Vũ Tình nói ra suy nghĩ của chính mình.
Cô ấy nghĩ như vậy thì có gì sai?
Cô ấy chỉ muốn sống một cuộc sống tốt hơn mà thôi!
Điểm nhan sắc của Quách Vũ Tình đạt 82 điểm, thuộc dạng ngàn dặm có một, người đẹp ở trình độ như thế này, tại sao nhất định phải chịu khổ chứ?
“Kỳ Kỳ, tình hình gia đình cậu thế nào rồi?” Quách Vũ Tình quan tâm hỏi han.
Diêu Kỳ thở dài: “Không tốt lắm!”
“Hầy!” Quách Vũ Tình thở dài: “Tuy rằng khả năng của mình có hạn, nhưng nếu cậu cần giúp đỡ, mình sẽ cố gắng hết sức để giúp cậu!
“Cảm ơn!” Diêu Kỳ cảm kích, trả lời.
“Nhân tiện, Kỳ Kỳ, cậu cảm thấy An Lương thế nào?” Quách Vũ Tình hỏi một cách thản nhiên.
Diêu Kỳ không trả lời ngay, cô vừa mới quan sát kỹ An Lương, chẳng hạn như chiếc đồng hồ Patek Philippe 6002G-010 mà An Lương đeo. Có thể Quách Vũ Tình không để ý đến chiếc đồng hồ này, hoặc Quách Vũ Tình có để ý nhưng không biết giá trị của nó.
Nhưng Diêu Kỳ biết giá trị của nó!
Patek Philippe năm đó là vua của các đồng hồ, có giá 1700 vạn!
Loại đồng hồ đẳng cấp như vậy lại được đeo hàng ngày, e là không cần phải suy nghĩ đến những nhân tố khác nữa, nhân tố cần phải nghĩ tới chính là “nhất định cực kỳ giàu”.
Nếu không thì làm sao có thể mua được chiếc đồng hồ 1700 vạn để đeo hàng ngày?
Tình huống sau đó đã chứng minh giả thuyết này, An Lương thực sự đã tặng Lý Tịch Nhan một căn hộ siêu sang trị giá 1,68 ức, điều này quả thực là đang khoe giàu.
Ít nhất thì, Diêu Kỳ chưa bao giờ nghe nói về một chuyện như vậy.
Kể cả bạn học Tiểu Vương, người được mệnh danh là ông chồng quốc dân, có bao nhiêu cô bạn gái, nhưng có bao giờ rộ tin cậu ta tặng cho cô bạn gái nào căn hộ siêu cao cấp đâu?
Trên thực tế, có đôi khi, những người giàu còn xem xét tỷ lệ giá cả - hiệu suất!
Đại đa số những người giàu thích coi tiền bạc và sắc đẹp như một cuộc giao dịch!
Chính vì hầu hết những người giàu có đều thích coi sắc đẹp và tiền bạc như một cuộc giao dịch, trường hợp như An Lương càng trở nên vô cùng hiếm, càng khiến người khác cảm thấy hứng thú…
Nếu An Lương biết được suy nghĩ của Diêu Kỳ, cậu chỉ có thể nói tuyệt đối đừng thấy hứng thú!
Bởi vì một khi cảm thấy hứng thú, đó sẽ là thứ mở đầu cho đủ loại tình huống, tiếp theo…
Tóm lại một câu mà thôi: Cảm thấy hứng thú tức là xong đời!
Ngày hôm sau.
Thứ bảy.
6 giờ sáng, Lý Tịch Nhan đã dậy từ sớm, An Lương cũng đặt đồng hồ báo thức, cậu cũng dậy cùng lúc với Lý Tịch Nhan.
Hôm nay Lý Tịch Nhan sẽ tham gia công việc tình nguyện, cô ấy sẽ tập trung ở cổng trường Học viện Phúc Đán vào lúc 7 giờ 30 phút sáng, vì thế cô ấy đã dậy từ rất sớm.
“An Lương, anh ngủ tiếp đi, em tự đi là được!” Lý Tương nhìn An Lương cũng đã dậy, cô ần cần nói với An Lương.
An Lương trả lời: “Không sao, anh cũng dậy để tập thể dục, định sẽ đi xem vườn long não, coi thử Aman Winning bị tát vào mặt thế nào.”
Trước đó, Aman Winning đã đắc tội với một người bạn trong giới truyền thông, trong bản tin tuyên truyền, rừng long não ở Aman Winning được cho là có hơn 10.000 cây, và chúng đều là cây cổ thụ.
Kiểu dữ liệu này, nếu bạn đã từng đến Aman Winning, bạn sẽ biết đó chỉ là đang chém gió!
Kể cả khi bạn chưa đến Aman Winning, chỉ cần đăng nhập vào phiên bản tiếng Anh trên trang web chính thức của Aman Winning, kiểm tra phần giới thiệu về khách sạn Aman Winning phiên bản tiếng Anh, đồng thời hiểu một chút tiếng Anh, là có thể phát hiện ra trong phần giới thiệu rừng long não trên trang web chính thức của Aman Winning, chúng chỉ có 1.000 cây.
Điều thô tục hơn nữa là trang web chính thức bản tiếng Hạ Quốc của Aman Winning cũng đã giới thiệu số lượng cây long não chỉ có 1.150 cây, kết quả lại có hơn 10.000 cây trong bản tin tuyên truyền?
Đây chắc chắn đã đắc tội với ai đó rồi!
Càng thảm hơn nữa là nhân viên chăm sóc khách hàng của Aman Winning đào tạo chưa được tới nơi tới chốn, khi đối mặt với những lời chất vấn của thế giới bên ngoài, họ đã cắn lấy cắn để bản tin tuyên truyền, không làm rõ chuyện thật giả, bọn họ lại bảo rằng Aman Winning quả thực có hơn 10.000 cây long não.
Chuyện này...
Trang web chính thức đã giới thiệu chỉ có hơn 1.000 cây mà!
Chỉ có thể nói Aman Winning quá thảm!
Chương 1061: Hình tượng của diễn viên nhỏ không còn nữa!6 giờ 15 phút sáng, An Lương đã chuẩn bị bữa sáng mang đi cho Lý Tịch Nhan trong phòng ăn sáng. Lý Tịch Nhan sẽ dùng bữa sáng trên ghế sau của chiếc Rolls-Royce Phantom, dù sao hàng ghế sau của chiếc Rolls-Royce Phantom cũng có một cái bàn nhỏ.
Mặc dù hầu hết thời gian, chiếc bàn nhỏ đó được sử dụng để ký hợp đồng, nhưng bây giờ dùng nó để ăn sáng thì cũng đâu có vấn đề gì mấy?
Tính ổn định của chiếc Rolls-Royce Phantom rất tuyệt vời, chắc sẽ không xảy ra hiện tượng đổ cháo đâu nhỉ.
“Cục cưng, chiều nay khi nào em xong?” An Lương hỏi.
Lý Tịch Nhan trả lời: “Em không chắc, chưa kể tối nay có buổi tiệc tụ họp nữa, đến lúc đó em sẽ gọi điện thoại cho anh.”
“Ừ!” An Lương trả lời.
“Em đi trước đây!” Lý Tịch Nhan chào hỏi.
“Em nhớ chú ý an toàn khi tham gia công việc tình nguyện.” An Lương nhắc nhở.
“Đừng lo lắng, không có vấn đề gì đâu.” Lý Tịch Nhan trả lời lại.
Sau khi Lý Tịch Nhan rời đi, An Lương ăn sáng xong, cậu tập vài động tác thể dụng đơn giản, tiếp đó cậu vào sảnh lớn để làm thủ tục sử dụng xe, cậu đã đưa dịch vụ Limousine Rolls-Royce Phantom cho Lý Tịch Nhan sử dụng, bây giờ cậu phải làm lại thủ tục sử dụng Limousine thêm lần nữa.
Lần này An Lương không chọn Rolls-Royce Phantom, chủ yếu là bởi vì Rolls-Royce Phantom quá cao cấp, hôm nay cậu đi xem tình hình của Lương Tuyết, không cần quá cao cấp làm gì.
Lần này An Lương chọn Mercedes-Benz S450L, một mẫu xe tương đối khiêm tốn.
Mới vừa qua 7 giờ sáng, An Lương bắt một chiếc Mercedes-Benz S450L đến Hoa viên Hà Tân, trong lúc ngồi trên xe, An Lương trò chuyện với người lái xe Limousine và biết được họ của người kia là Viên, người gốc Ma Đô, thuộc dạng dân gốc thành phố điển hình, thế nhưng tính cách hòa nhã, lúc nói chuyện phiếm cũng rất thoải mái.
Thông qua những lúc nói chuyện phiếm với chú Viên, An Lương phát hiện ra rằng trong ngành dịch vụ Limousine của Aman Winning, hóa ra cũng có tầng lớp!
Ví dụ, nếu chú Viên mới gia nhập Aman Winning được hai năm, chú ấy không đủ điều kiện để lái chiếc Rolls-Royce Phantom, chú ấy chỉ có thể lái Limousine Mercedes-Benz, thậm chí ngay cả Bentley cũng không được lái.
Quả nhiên, nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ.
Trong một vòng tròn nhỏ cũng sẽ có tầng lớp của chính nó.
Hoa viên Hà Tân, tòa số 6.
An Lương ra hiệu cho chú Viên đợi ở dưới lầu, cậu tự mình lên lên lầu, gõ cửa phòng 303.
“Cộc cộc cộc~”
An Lương gõ cửa, nhưng cô diễn viên nhỏ không trả lời lại.
“Cộc cộc cộc~”
An Lương tiếp tục gõ cửa, nhưng cô diễn viên nhỏ kia vẫn không trả lời lại.
Chuyện này...
Chẳng lẽ cô nàng này không có ở nhà?
Trước khi An Lương đến, cậu không có liên hệ trước với cô ấy, bây giờ lại gặp phải tình huống như vậy?
Nhưng ngay sau đó, giọng nói của cô nàng diễn viên nhỏ đã phát ra: “Ai đó?”
“Phía quản lý tài sản, kiểm tra đồng hồ nước, dưới lầu báo nhà của gia chủ bị rò rỉ!” An Lương cố ý đổi giọng trả lời lại.
Cô diễn viên nhỏ không nghĩ nhiều, trực tiếp mở cửa, sau đó cô nhìn thấy An Lương ở ngoài cửa.
An Lương cũng nhìn cô diễn viên nhỏ. Cô diễn viên nhỏ này lại mặc đồ ngủ, tóc tai bù xù, rõ ràng là vừa mới từ trên giường chui ra, nếu như không phải An Lương biết đối phương là diễn viên, e rằng cậu còn tưởng đối phương là một cô gái thất nghiệp cứ ru rú trong nhà?
“Sao anh đến sớm vậy?” Lương Tuyết nhìn An Lương nói không nên lời.
An Lương châm chọc: “Người hâm mộ của cô có biết cô lôi thôi như vậy không?”
“Tôi...” Lương Tuyết không thể phản bác, hình ảnh hiện tại của cô quả thực có chút luộm thuộm.
An Lương tự mình bước vào phòng, vừa bước vào thì nghe thấy một giọng nói khác vang lên: “Ai đến vậy?”
“Trợ lý?” An Lương nghi ngờ hỏi.
“A?” La Tố Phân kinh ngạc, hét lên: “Anh An? anh... anh... tại sao anh lại ở đây?”
Hoa viên Hà Tân, tòa số 6, phòng 303.
An Lương không biết trợ lý cũng ở cùng Lương Tuyết, cậu tò mò hỏi ngược lại: “Sao cô lại ở đây?”
“Tôi…” La Tố Phân nghi ngờ nhìn An Lương, cô đoán, chẳng lẽ Lương Tuyết và An Lương đang ở cùng nhau?
Có vẻ là như thế!
Lúc đầu, An Lương đã đầu tư 500 vạn cho Lương Tuyết, La Tố Phân cảm thấy có vấn đề.
Dù gì theo cách nhìn của La Tố Phân, trong tình huống không thân không thích, An Lương dựa vào cái gì để tự nhiên lại giúp Lương Tuyết?
Lương Tuyết trả lời: “Sau khi tôi chấm dứt hợp đồng với công ty, Tố Phân cũng rời đi cùng với tôi. Cô ấy hiện là đại lý và trợ lý của tôi.”
“Còn nữa, cô ấy không có chỗ để ở trong Ma Đô, cho nên bây giờ cô ấy tạm thời sống với tôi.” Lương Tuyết nói thêm.
An Lương gật đầu, cậu đưa mắt nhìn căn phòng ngăn nắp, sau đó nhìn La Tố Phân, anh nói đùa: “Cô trợ lý đã dọn dẹp giúp ư?”
La Tố Phân gật đầu: “Đúng vậy, anh An.”
“Hôm nay có dép mang trong nhà không?” An Lương hỏi.
Lương Tuyết gật đầu, cô lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép mới tinh: “Tôi đã mua nó trong siêu thị nhỏ ở dưới lầu, chỉ là loại dép bình thường, anh đừng chê.”
“Lời cô nói như thể tôi chưa ăn khói lửa nhân gian bao giờ.” An Lương cởi đôi giày thể thao Gucci ra, mang dép vào và bước đến sô pha, ngồi xuống.
“Anh ăn sáng chưa?” Lương Tuyết hỏi.
“Lẽ nào cô còn biết nấu ăn?” An Lương hỏi ngược lại.
“Tại sao tôi lại không biết?” Lương Tuyết hừ nhẹ: “Tôi còn biết luộc trứng, còn biết nấu mì gói nữa.”
“...” An Lương không thể phản bác.
Không phải…
Kiểu bữa sáng này, chẳng phải là chỉ cần có tay là được rồi sao?
“Chúng tôi định đi luộc trứng, anh có muốn ăn một ít không?” Lương Tuyết lại hỏi.
An Lương xua xua tay: “Không cần, tôi đã ăn sáng rồi, hai người tự ăn đi, lát nữa đi ra ngoài cùng với tôi.”
“Ờ!” Lương Tuyết cũng không hỏi nhiều mà đồng ý luôn.
Chương 1062: Đầu tư: Nữ phụ?Trên ghế sô pha, An Lương kiểm tra điện thoại.
Trong phần mềm liên lạc bí mật của Công ty Bảo vệ Nhân Nghĩa, Đường Cẩm Thắng - Số 1, đã gửi cho cậu một tin nhắn.
‘Số 1: Chúng tôi đã an toàn giao mục tiêu cho các đồng minh của mình.’
Tin nhắn này được gửi vào tối hôm qua, An Lương tự hỏi không biết Cục Điều tra An ninh Quốc gia đã làm xong chưa?
Vì vậy, An Lương đã gửi tin nhắn trong phần mềm liên lạc bí mật của Cục Điều tra An ninh Quốc gia.
‘An Lương: Lão Hoàng, anh đã nhận được gói hàng chưa?’
‘Hoàng Quốc Tường: Nó đang được vận chuyển và dự kiến sẽ đến Đế Đô vào ngày mai.’
‘Hoàng Quốc Tường: Vì để đảm bảo an toàn, tốc độ chậm hơn một chút.’
‘Hoàng Quốc Tường: May mắn thay, gói hàng này thông thạo tiếng Hạ Quốc, vì vậy khó khăn đối với chúng tôi đã giảm đi đáng kể.’
‘An Lương: Khi nào gói hàng đến Đế Đô, anh hãy báo tôi biết.’
‘Hoàng Quốc Tường: Lực lượng ở Đế Đô không thông báo cho cậu sao?’
‘An Lương: Anh xem này, như vậy thì chán lắm, nói chuyện bình thường đi, đột nhiên anh thăm dò, vất vả thế làm gì?’
‘Hoàng Quốc Tường: Tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi.’
‘An Lương: Tôi nghe nói rằng bên anh bị mất một chiếc máy bay CZ-10?’
‘Hoàng Quốc Tường: …’
‘Hoàng Quốc Tường: Chúng tôi không đánh mất nó!’
‘Hoàng Quốc Tường: Không nói nữa, đợi khi nào gói hàng đến, phía bên tôi sẽ liên lạc với anh.’
‘An Lương: Chúng ta thảo luận lại chút đi!’
‘Hoàng Quốc Tường: Làm phiền rồi, tạm biệt!’
‘An Lương: Hãy thảo luận về thứ mà bên anh đã đánh mất!’
‘An Lương: Tôi không có ý gì khác.’
‘An Lương: Có đó không?’
‘An Lương: Lão Hoàng?’
Được lắm!
Hoàng Quốc Tường trực tiếp ngó lơ An Lương, chủ yếu là vì An Lương có chút tham lam.
Không không không!
Thực tế, Hoàng Quốc Tường là người khởi đầu những suy nghĩ lệch lạc, vì vậy An Lương mới chuyển sang đánh tâm lý vào Hoàng Quốc Tường.
Mặc dù những gì Hoàng Quốc Tường nói là sự thực, quả thực là An Lương đã bố trí lực lượng ở Công ty Bảo vệ Nhân Nghĩa, nhưng nó nghiêng về phòng thủ hơn là chủ động đi trinh sát.
An Lương rất hiểu các quy tắc, cậu làm mọi thứ trong khuôn khổ quy tắc để tránh vấn đề vượt qua ranh giới.
Ngay sau khi cuộc trao đổi giữa An Lương và Hoàng Quốc Tường kết thúc, cậu đã nhận được tin nhắn mới trên wechat của mình.
‘Chu Thao: Giám đốc An, cậu có ở đó không?’
‘Chu Thao: Có một chuyện mà bên Truyền hình Hoan Du chúng tôi muốn nhờ giám đốc An giúp.’
‘Chu Thao: Chúng tôi hiện đang chuẩn bị quay bộ phim truyền hình 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 , trước mắt vẫn thiếu chút tiền đầu tư, cần khoảng 1000 vạn.’
‘Chu Thao: Nếu giám đốc An đồng ý đầu tư, chúng ta có thể trao đổi 20% cổ phần của bộ phim này, bao gồm lợi nhuận từ bản quyền gốc. Ngoài ra, còn cho cậu chỉ định nhân vật nữ phụ.’
‘Chu Thao: Bộ phim này, Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du của chúng tôi đã đầu tư vào 4000 vạn. Hiện tại chúng tôi đang chuẩn bị cho nó và dự kiến sẽ hoàn thành trong vòng một tháng.’
An Lương kiểm tra tin nhắn do Chu Thao gửi, cậu hiểu ý của Chu Thao, Chu Thao không phải đang nhờ giúp đỡ mà là đang đưa lợi ích tới cửa.
Trước đó, An Lương nhờ Chu Thao giải quyết chuyện của Lương Tuyết, nhưng Chu Thao đã miễn cưỡng coi như làm hỏng chuyện, mặc dù sau đó anh ta đã nhờ Chu Vinh Hoa dọn dẹp đống lộn xộn, nhưng trông vẫn rất lung tung.
Vì vậy, bây giờ Chu Thao đang đưa lợi ích tới cửa.
Lần này, khoản đầu tư 1000 vạn chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng hơn là Chu Thao đã cung cấp quyền quyết định nữ phụ.
An Lương thầm cảm thán trong lòng, Chu Thao thật sự quá tốt!
Chu Thao biết Lương Tuyết đã nghỉ việc ở Công ty Môi giới Thánh Quang, nên chắc đang rảnh rỗi không có gì để quay phim, thêm nữa là trước đó anh ta đã làm hỏng việc của An Lương, bây giờ anh ta lại trao quyền chỉ định nữ phụ cho anh.
Người đàn ông này quả là một yêu tinh!
Nếu như dán lông lên người anh ta, e là còn “thành tinh” hơn cả khỉ nữa nhỉ?
Đối mặt với sự sắp xếp chu đáo của Chu Thao, đương nhiên An Lương không thể từ chối.
Dù sao ngày hôm qua cô diễn viên nhỏ cũng đã bày tỏ lòng mình, cho nên An Lương cũng muốn dành phúc lợi cho cô.
‘An Lương: Được rồi, cảm ơn.’
‘An Lương: Giám đốc Chu, gửi tài khoản công ty của anh qua đây, tôi sẽ thu xếp thanh toán ngay lập tức.’
‘Chu Thao: Cảm ơn giám đốc An!’
‘Chu Thao: Về việc thanh toán thì cũng không cần gấp, khi nào giám đốc An thuận tiện thì cứ gửi qua thôi.’
‘Chu Thao: [Tài khoản công khai của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du]’
‘Chu Thao: Nhân tiện, giám đốc An, hãy để lại địa chỉ Email, chúng tôi sẽ gửi kịch bản cho cậu sau.’
‘An Lương: [Địa chỉ Email]’
‘An Lương: Được rồi, tôi sẽ thu xếp thanh toán ngay lập tức.’
Đúng lúc trước đó An Lương mới nhận được số tiền 1500 vạn được gửi qua của Công ty Môi giới Thánh Quang. Bây giờ bỏ ra 1000 vạn để mua vị trí nữ phụ cho Lương Tuyết cũng không thành vấn đề!
Không không không!
Không phải bỏ ra 1000 vạn mà là đầu tư 1000 vạn!
Bởi vì hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra lời nhắc nhở, lần này đầu tư 1000 vạn, có thể kiếm lại được 2000 vạn, hoàn 200% vốn đầu tư.
Kiểu hoàn vốn đầu tư này hoàn toàn áp đảo Công ty Đầu tư An Tâm!
Thật tiếc khi môi trường đầu tư của ngành giải trí quá phức tạp, nhìn bề ngoài có vẻ hào nhoáng nhưng thực tế thì bề dày tiền đầu tư của ngành giải trí rất nông, không có chỗ cho Công ty Đầu tư An Tâm.
Chương 1063: Muốn quay phim sao?Lấy ngành điện ảnh hàng đầu trong giới giải trí làm ví dụ, doanh thu phòng vé năm 2018 của Hạ Quốc là 609 ức tệ, toàn bộ doanh thu phòng vé của cả ngành giải trí, bao gồm cả phim nhập khẩu từ nước ngoài.
Doanh thu phòng vé năm 2019 cũng chỉ có 642 ức tệ.
Doanh thu phòng vé của phim tương đương với doanh thu phim. Dù chỉ là doanh thu trong rạp chiếu phim chứ không phải doanh thu của toàn bộ, nhưng chỉ với doanh thu hơn 600 ức, làm sao có thể tiếp nhận nổi Công ty Đầu tư An Tâm?
Hiện tại, Công ty Đầu tư An Tâm đang nắm giữ hơn 500 ức tiền mặt, chỉ cần mỗi Công ty Đầu tư An Tâm là có thể thổi bay tổng lợi nhuận phòng vé hàng năm, hiểu chứ?
Vì vậy, việc sử dụng 1000 vạn để kiếm được 1000 vạn khá dễ dàng, nhưng dùng 1 ức kiếm được 1 ức thì mới khó, nếu như dùng 100 ức kiếm 100 ức, quả thực là khó mà xảy ra.
An Lương cũng không thể đầu tư vào ngành giải trí, cùng lắm chỉ là lăng xê diễn viên nhỏ, hoặc là trong tương lai có thể sẽ đưa diễn viên nhỏ trở thành nữ hoàng điện ảnh!
‘An Lương: Nhân tiện, giám đốc Chu, trong kịch bản của bên anh, có mấy thứ linh ta linh tinh không?’
Chu Thao đã hiểu ý của An Lương trong vài giây!
‘Chu Thao: Xin giám đốc An yên tâm, không có cảnh tay đôi với nữ phụ, cũng không có nam phụ, thậm chí cảnh nắm tay cũng không có. Cũng giống như 《 Ước Định Của Chúng Ta 》 , nó là một bộ phim trong sáng.’
‘An Lương: [Like]’
‘An Lương: Tốt!’
‘An Lương: Cảm ơn giám đốc Chu về sự sắp xếp lần này.’
‘Chu Thao: Giám đốc An quá khách sáo, chúng tôi nên cảm ơn giám đốc An đã đầu tư.’
Hai người lại tiếp tục nói vài câu gượng gạo về việc kinh doanh, sau đó mới kết thúc cuộc trò chuyện. Tiếp đó, An Lương nhận được kịch bản của 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 trong địa chỉ email của mình, cậu mở ra xem một cách tự nhiên.
Trong lúc An Lương đang kiểm tra kịch bản, Lương Tuyết sửa soạn xong, cô gái lôi thôi thích ở nhà vừa nãy đã biết mất.
An Lương liếc nhìn Lương Tuyết, Lương Tuyết của bây giờ mới chính là tiểu tiên nữ từng khiến cậu động lòng!
“Diễn viên nhỏ, lại đây một lát.” An Lương kêu gọi.
“Hả?” Lương Tuyết lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng rất ngoan ngoãn đi về phía An Lương, lại ngồi xuống trên đùi An Lương.
“Trông tôi bây giờ có đẹp không?” Lương Tuyết mạnh dạn hỏi.
An Lương cười cười, nói: “Lần này không tệ!”
An Lương nói xong, cậu hỏi: “Cô vẫn còn muốn quay phim sao?”
Lương Tuyết hỏi ngược lại: “Anh có để ý không?”
“Nếu là quay phim bình thường, tôi chắc chắn không để ý.” An Lương trả lời: “Đương nhiên, nếu như mà có mấy cảnh nam chính nữ chính tiếp xúc với nhau, tôi nhất định sẽ để ý.”
“Độc tài!” Lương Tuyết hừ nhẹ.
“Đây mà là độc tài?” An Lương nói thêm: “Tôi còn chưa nói xong!”
“Mấy cảnh nắm tay cũng không được phép!” An Lương nói thêm.
Lương Tuyết đau khổ trả lời: “Vậy thì rất ít phim có thể quay được, hơn nữa các vai diễn cũng sẽ bị hạn chế rất nhiều. Gần như không cần phải để mắt tới nữ chính, nữ phụ số 1, nữ phụ số 2. Vì những nhân vật này đều bị hạn chế như anh đã đề cập.”
An Lương đưa điện thoại qua, ra hiệu cho Lương Tuyết kiểm tra xem, trong điện thoại của An Lương có hiện kịch bản của 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 .
“Truyền thuyết Cổ Thần?” Lương Tuyết kinh ngạc nói.
“Cô đã từng nghe qua?” An Lương hỏi ngược lại.
“Đương nhiên!” Lương Tuyết trả lời một cách khẳng định: “Là một trong những tác phẩm thường niên của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du năm nay, với tổng vốn đầu tư là 5000 vạn, thù lao của các diễn viên được nén trong 1000 vạn, hơn nữa chỉ có 24 tập phim. Dựa theo thực lực của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du, bộ phim này đã được dư luận truyền miệng khen ngợi trước trong năm nay.”
Hóa ra 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 lại nổi tiếng đến thế sao?
Khó trách lời nhắc nhở hoàn vốn đầu tư 200% của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, đầu tư 1000 vạn có thể kiếm lại được 2000 vạn, đã khiến Chu Thao bán nhân tình!
Không!
Có lẽ Chu Thao cũng không biết bộ phim này lại thành công đến thế, phải không?
Nếu không đối phương có khả năng sẽ đổi phim khác?
“Vậy cô có muốn tham gia diễn bộ phim này không?” An Lương hỏi.
Trong nhà của Lương Tuyết, An Lương đang ngồi trên sô pha, Lương Tuyết ngồi trên đùi An Lương cực kỳ thân mật, An Lương thậm chí có thể ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể của Lương Tuyết.
Chắc là mùi của sữa tắm?
Lương Tuyết nghe được câu hỏi của An Lương, cô ấy do dự hỏi ngược lại: “Ý của anh là, tôi có thể tham gia vào bộ phim 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 sao?”
“Ừ!” An Lương khẳng định câu hỏi của Lương Tuyết.
Anh tiếp tục nói thêm: “Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du đã gửi kịch bản bộ phim đó qua cho tôi rồi, lát nữa tôi sẽ gửi cho cô. Nhân tiện, cô sẽ là nữ phụ.”
“Thật sao?” Lương Tuyết kích động nhìn An Lương.
“Thật!” An Lương gật đầu.
“Wow!” Lương Tuyết mừng rỡ reo lên, vòng tay qua cổ An Lương, sau đó hôn lên mặt An Lương: “Cảm ơn!”
La Tố Phân nghe thấy tiếng hoan hô của Lương Tuyết, cô từ phòng bếp liếc nhìn tình hình trong phòng khách, sau đó nhìn thấy Lương Tuyết đang ngồi trên đùi An Lương, cô sững sờ đứng trong phòng bếp.
Quả nhiên tình hình giống y như cô đã đoán!
Chương 1064: Đứng dưới bóng cây thật là mát!Sau khi xác nhận tình hình, La Tố Phân cẩn thận rụt đầu vào, cô tiếp tục nấu bữa sáng trong bếp, tài nấu nướng của cô tốt hơn Lương Tuyết, cô còn biết luộc trứng chần.
Trong phòng khách, sau khi Lương Tuyết hôn An Lương, cô hỏi: “Khi nào thì Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du cho tôi thử vai?”
“Không cần phải thử vai. Người khác đều biết cô, cũng biết cô đã từng xuất hiện trong bộ phim 《 Ước Định Của Chúng Ta 》 , cô được trực tiếp chỉ định là nữ phụ, hiểu không?” An Lương nói rõ.
“Tốt như vậy sao?” Lương Tuyết kêu lên.
Không cần thử vai?
Điều đầu tiên cô ấy nghĩ đến không phải là kỹ năng diễn xuất của cô ấy tốt như thế nào, cũng không phải danh tiếng của cô ấy tốt như thế nào, càng không phải cô ấy xinh đẹp như thế nào để thu hút Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du.
Vì những lý do này là vô ích!
Lương Tuyết biết lý do không có buổi thử vai là vì An Lương đang thao túng ở phía sau hậu trường, nên cô lại hôn lên mặt An Lương một cái.
Nhưng lần này lại bị An Lương bắt được, tay trái An Lương ôm lấy chiếc eo thon của cô, tay phải thì đỡ lấy gáy của cô, sau đó ghì xuống hôn cô một cái.
Lương Tuyết giật nảy mình trước phản ứng của An Lương, bản chất trong sáng của cô diễn viên nhỏ này là 100 điểm, bây giờ nụ hôn đầu tiên của cô hoàn toàn dựa theo sự chỉ dẫn của An Lương.
La Tố Phân đã luộc xong món trứng chần, cô vừa định vào phòng khách, nhưng thấy tình hình trên ghế sô pha, cô chỉ có thể hét lên trong bếp: “Tuyết Tuyết, tôi luộc trứng xong rồi, cô muốn ăn mấy quả?”
Hiển nhiên An Lương cũng nghe thấy tiếng của La Tố Phân, cho nên mới thả Lương Tuyết ra.
Mặt Lương Tuyết đỏ bừng, cô liếc mắt yêu kiều nhìn An Lương, sau đó từ trên đùi An Lương đứng dậy đi về phía phòng bếp: “Tôi chỉ cần hai quả.”
An Lương thực sự rất muốn khuyên Lương Tuyết ăn nhiều hơn hai quả, bổ sung chút không tốt sao?
Tình trạng sức khỏe của Lương Tuyết không tốt!
Thôi bỏ đi, lát nữa nói rõ ràng với cô ấy sau.
Tình trạng sức khỏe hiện tại của Lương Tuyết chỉ là 82 điểm. Hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” đã đưa ra thông báo nhắc nhở rằng, Lương Tuyết đang ở trong tình trạng làm việc cường độ cao trong một thời gian dài, và tình trạng sức khỏe hiện đang ở dưới mức bình thường.
“Giám đốc độc tài, anh có ăn không?” Lương Tuyết bưng một chén trứng chần ra, hỏi.
“Cái danh xưng tào lao gì thế?” An Lương hừ hừ nói.
“Anh chính là giám đốc độc tài!” Lương Tuyết cười mỉm.
An Lương độc đoán đặt ra các quy tắc quay phim cho Lương Tuyết, hình như quả thực rất giống giám đốc độc tài?
Hơn nữa, trong tương lai, khi An Lương thừa kế Công ty Xây dựng An Thịnh, cậu chính là một giám đốc độc tài, được chứ?
“Tôi không ăn nữa, cô ăn nhiều thêm đi!” An Lương trả lời: “Tiện thể, dạo này cô hãy nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo lắng về chuyện bên phía Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du, 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 vẫn đang trong quá trình chuẩn bị, đợi bọn họ làm xong việc trong giai đoạn đầu, bọn họ sẽ tự thông báo cho cô.”
“Được.” Lương Tuyết trả lời.
La Tố Phân thấp giọng hỏi: “Gì mà 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 , cô đã tham gia vào Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du à?”
Lương Tuyết cũng hạ giọng giải thích, nói rằng An Lương đã giúp cô có được vai phụ trong 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 từ Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoan Du, hơn nữa còn không cần để cho cô thử vai.
La Tố Phân là một nhân viên trong ngành giải trí, cô ấy biết để làm được việc này phải khó khăn đến mức nào, cô nén giọng chúc mừng: “Tốt quá, tốt quá, Tuyết Tuyết, chúc mừng cô!”
Lương Tuyết gật đầu: “Quả thực rất tốt.”
Nếu để Lương Tuyết tự mình kiếm được tài nguyên như thế này.
Nói một cách khó nghe, cho dù cô ấy khuất phục ngành giải trí, cùng lắm thì chỉ có cơ hội được thử vai!
Suy cho cùng, trong ngành giải trí này, có biết bao nhiêu phó đạo diễn phụ trách buổi thử vai đều hứa hẹn “sẽ không như vậy” vào buổi tối, đúng chứ?
Rất nhiều người mới ước mơ được bước chân vào ngành giải trí, đặc biệt là những người mới từ các lớp học không chuyên của Học viện Điện ảnh và Truyền hình, bọn họ đều bị cái gọi là “phó đạo diễn” kéo xuống.
Dù sao, khi đã bị kéo xuống nước một lần, vậy sẽ rất dễ có thêm lần thứ hai, sau đó là vô số lần bị kéo xuống nước.
Lương Tuyết thì khác!
Lương Tuyết có An Lương, một cây đại thụ che mưa chắn gió!
Đây chính là “đứng dưới bóng cây đại thụ thật là mát”. Cô ấy leo lên cây đại thụ An Lương. Tuy rằng định mệnh đã định trong mối quan hệ này, cô không bao giờ có thể tranh được vị trí chính thất, nhưng bây giờ không phải cũng rất tốt rồi sao?
Những tài nguyên mà cô có nằm mơ cũng không với tới được, bây giờ lại tự mình đưa đến trước cửa, đây chính là lợi ích khi trèo lên đại thụ!
Chương 1065: Năng lực kiếm tiền vạn tuế!Bây giờ là 9 giờ 30 phút sáng.
An Lương và Lương Tuyết cùng nhau ra ngoài, trợ lý La Tố Phân hiểu chuyện, cô ấy không đi theo để làm bóng đèn.
Trong thang máy, Lương Tuyết chủ động nắm lấy cánh tay An Lương, cô hỏi: “Chúng ta đi đâu?”
“Tôi định mua một chiếc Audi Q7 làm chiếc xe sử dụng hàng ngày ở Ma Đô.” An Lương nói rõ.
Lương Tuyết sửng sốt: “Rất khó lấy được biển số xe của Ma Đô!”
“Chẳng lẽ cô không có xe?” An Lương tò mò hỏi.
Lương Tuyết lắc đầu phủ định: “Không, tôi không thể lấy được biển số xe của Ma Đô.”
Giá biển số xe ở Ma Đô khá đắt!
Hơn nữa còn cần phải đấu giá!
Năm nay, biển số xe của Ma Đô mỗi cái khoảng 9 vạn, nhưng xác suất để trúng đấu giá là khoảng 1%.
Tất nhiên, đây là cách mà những người bình thường vẫn làm.
Đối với An Lương, người có năng lực kiếm tiền, cậu còn cần phải tự mình đi đấu giá?
An Lương chỉ cần mua một công ty làm biển số xe là được rồi!
Cái gọi là công ty làm biển số xe, bao gồm những công ty ma làm biển số xe ở Ma Đô. Những công ty này chuyên đấu giá biển số xe Ma Đô, sau đó mua một chiếc xe giá rẻ để niêm yết, kiên nhẫn chờ đợi trong ba năm, cuối cùng là đóng gói công ty và bán luôn.
Bằng cách này, nó sẽ trực tiếp bỏ qua những hạn chế khó có được trong vấn đề biển số xe của Ma Đô.
Điều này cũng chỉ ở Ma Đô mà thôi!
Nếu ở Đế Đô, An Lương dễ dàng lấy được biển số xe hơn.
Đương nhiên, nếu sử dụng sức mạnh của Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, An Lương cũng có thể trực tiếp lấy được biển số xe ở Ma Đô, nhưng điều đó hoàn toàn không cần thiết.
Nếu tiêu tiền có thể giải quyết vấn đề, An Lương càng thích dùng tiền để giải quyết hơn.
Dù gì, có thể sẽ phải nợ ân huệ nếu dùng Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh xử lý.
Tiền thì dễ kiếm, ân huệ thì không dễ trả!
An Lương đã từng nói một lý thuyết như vậy, lấy việc dọn nhà làm ví dụ, tiêu chút tiền là có thể giải quyết vấn đề, tại sao phải lãng phí ân huệ, nhờ bạn bè giúp đỡ?
Tình hình hiện tại cũng vậy, An Lương sẵn sàng dùng tiền giải quyết những vấn đề nhỏ nhặt.
Chỉ là biển số xe, còn phải nhờ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh xử lý, há chẳng phải hạ thấp thân phận?
“Vậy sẵn tiện mua cho cô một chiếc!” An Lương nói.
“Hả?” Lương Tuyết sửng sốt một chút.
“Cô thích xe gì?” An Lương hỏi.
Lương Tuyết nhất thời không biết trả lời như thế nào, trong số những người phụ nữ của An Lương, Lương Tuyết là người đặc biệt nhất, những người phụ nữ khác đều được An Lương chủ động theo đuổi, nhưng Lương Tuyết lại khuất phục cậu một cách bị động.
Theo quan điểm của Lương Tuyết, An Lương sẵn sàng giúp cô giải quyết một số vấn đề của ngành giải trí và tìm kiếm một số tài nguyên cho cô trong ngành giải trí, ví dụ như vai nữ phụ trong bộ phim 《 Truyền thuyết Cổ Thần 》 lần này khiến cô rất hài lòng.
Kết quả bây giờ An Lương còn muốn mua xe cho cô?
“Anh định giải quyết vấn đề biển số xe như thế nào?” Lương Tuyết hỏi ngược lại.
An Lương cười, trả lời: “Chuyện này cô không cần lo lắng.”
Ở lầu dưới của tòa số 6, Hoa viên Hà Tân. Chú Dương, tài xế Limousine Aman Winning, nhìn thấy An Lương và Lương Tuyết, ông ấy tự động bỏ qua Lương Tuyết đang ở bên cạnh An Lương. Phẩm chất quan trọng nhất để bọn họ có thể làm tài xế Limousine chính là giữ kín miệng.
Khi Aman Winning lựa chọn tài xế Limousine, bọn họ cũng sẽ tiến hành khảo nghiệm tương ứng.
Nhìn thấy An Lương và Lương Tuyết đến gần, chú Dương mở cửa ở hàng ghế sau.
An Lương lịch lãm phong độ, nhường Lương Tuyết lên xe trước.
Sau khi đợi An Lương lên xe, Chú Dương giúp An Lương đóng cửa lại, đi vòng qua bên kia bước vào chỗ lái xe, sau đó hỏi: “Cậu An, xin hỏi bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Cửa hàng Audi 4S ở gần đây.” An Lương dặn dò.
Là một người hâm mộ Audi, cuối cùng An Lương cũng muốn ủng hộ Audi!
Lần trước, An Lương định sẽ hỗ trợ Audi Q8, An Lương nghĩ tỉ lệ giữa hiệu suất và giá của Audi Q8 quá thấp, cảm giác như đang chà IQ của khách hàng dưới đất, vì vậy cuối cùng anh đã chọn Lamborghini Urus.
Lần này, cậu chọn Audi Q7, anh nghĩ bản thân chắc sẽ không thay đổi ý định nữa?
Chú Dương làm theo hướng dẫn của An Lương, ông ấy bật hệ thống chỉ đường, cửa hàng Audi 4S gần nhất cách đó 3 km, sau khi xác định được vị trí thì ông bắt đầu lái xe.
Ở hàng ghế sau, An Lương nắm tay phải của Lương Tuyết, sau khi quan sát một hồi anh mới bình luận: “Gần đây cô nên nghỉ ngơi một thời gian đi, tôi thấy sức khỏe của cô khá kém!”
“Hả?” Lương Tuyết nhìn An Lương nghi hoặc.
An Lương buông tay phải của Lương Tuyết xuống, cậu ấn vào quầng thâm của Lương Tuyết: “Gần đây có phải cô hay thức khuya không? Quầng thâm của cô đã thế này rồi, quả thực đúng là đệ tử của thời gian.”
“Tôi không có!” Lương Tuyết phủ định nói.
“Tôi vẫn… tôi…” Lương Tuyết xấu hổ nói rằng bản thân vẫn chỉ là một người chơi mới.
An Lương cười thầm trong lòng, cậu nghiêng đầu nhìn khuôn mặt bên phải của Lương Tuyết hơi ửng đỏ, anh trêu ghẹo nói: “Được rồi, tôi biết rồi. Dù sao gần đây cô cũng đang rảnh, trước khi bên phía Hoan Du thông báo, cô cứ nghỉ ngơi cho tốt.”
Lương Tuyết gật đầu: “Ừm, tôi biết rồi.”
An Lương nói đúng, gần đây Lương Tuyết thường xuyên thức khuya, đặc biệt là trong quá trình quay phim 《 Ước Định Của Chúng Ta 》 , khi thời gian ngủ trung bình hàng ngày của cô ấy chưa đến sáu tiếng.
Gần mười phút sau, chú Dương lái chiếc Mercedes-Benz S450L đến cửa hàng Audi 4S.
Sau khi An Lương và Lương Tuyết xuống xe, Lương Tuyết lại chủ động ôm tay An Lương, An Lương lại hỏi: “Sau này tôi mua xe cho cô. Cô thích xe gì?”
Đây là lần thứ hai An Lương hỏi, cuối cùng Lương Tuyết khẳng định, An Lương thật sự muốn mua xe cho cô, không phải chỉ là một câu nói đùa khách sáo.
Vì vậy, chắc là cô ấy đã bám vào đúng người, phải không?