Chương 4738 - Khiêm nhường
Chương 4738 - Khiêm nhườngChương 4738 - Khiêm nhường
Trần Tư Vũ lập tức gửi một tin nhắn cho Hồ Tiểu Ngư trong ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, và giải thích rằng muốn mượn xúc xắc, sau đó đề nghị Hồ Tiểu Ngư gửi bằng mô tô bay.
Mặc dù Hồ Tiểu Ngư không biết tại sao Trân Tư Vũ lại muốn xúc xắc, nhưng xúc xắc không phải là thứ quý giá, chưa kể mối quan hệ giữa Hồ Tiểu Ngư và Trân Tư Vũ cũng khá tốt, vì vậy cô ấy đã đồng ý mà không do dự.
Chưa đầy 2 phút, Trân Tư Vũ cất điện thoại của mình đi và nói: "Xong rồi, Tiểu Ngư sẽ lập tức dùng mô tô bay đưa xúc xắc tới."
"Chúng ta đi ăn cơm trước đi, lát nữa xúc xắc tới rồi thì tính tiếp." An Lương trả lời.
Trong vòng chưa đầy 15 phút, mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đã hạ cánh xuống cảng hàng không nhỏ của biệt thự, khoang phi hành đoàn được Hồ Tiểu Ngư mở ra từ điều khiển từ xa, một chiếc hộp nhỏ được đặt trên ghế lái phụ.
An Lương đi tới lấy cái hộp nhỏ xuống, sau đó trở lại phòng khách, mở cái hộp nhỏ ra, thấy bên trong có sáu viên xúc xắc. Trần Tư Vũ lấy điện thoại di động ra và trả lời tin nhắn của Hồ Tiểu Ngư, ý nói rằng bọn họ đã nhận được xúc xắc.
Trên thực tế, Hồ Tiểu Ngư cũng biết tình hình giao hàng thông qua mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, nhưng Trần Tư Vũ vẫn gửi cho Hồ Tiểu Ngư một tin nhắn, đó là thể hiện sự tinh tế và lịch sự.
Gần 9 giờ tối, Triệu Uyển Hề cuối cùng cũng trở lại biệt thự. An Lương đang ngồi trên ghế sô pha kiểm tra dữ liệu nên của [Người Sống Sót], Triệu Uyển Hề đi tới và ngồi xuống bên cạnh An Lương, An Lương cũng thuận tay ôm vòng eo thon thả của cô.
Trò chơi may rủi của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sao lại lây nhiễm tới liên minh hậu cung của bọn họ rồi?
Triệu Uyển Hề trả lời: "Gần đây tâm trạng của chị ấy không tốt, nên em sẽ dành nhiều thời gian hơn cho chị ấy."
"Nhân tiện, nhóm của Tư Vũ đang chờ em về để ném xúc xắc đó." An Lương mỉm cười.
"Ừm"" Triệu Uyển Hề biết An Lương cũng có bạn gái ở Thiên Phủ, vì vậy cô ấy không hỏi quá nhiều.
An Lương đoán chắc mỗi tháng cũng chỉ có mấy ngày mà thôi, vậy nên anh cũng không hỏi nhiều thêm, đổi chủ đề khác: "Ngày mai anh sẽ về Thiên Phủ."
"Ném xúc xắc?" Triệu Uyển Hề bối rối.
"Bên phía chị Tử Câm có chuyện gì vậy?" An Lương thuận miệng hỏi.
"Không thành vấn đề." Trần Tư Vũ đồng ý.
Trần Tư Vũ vừa chơi xong một bản nhạc piano, cô ấy đứng dậy và đến ngồi ở bên cạnh của An Lương để chào hỏi: "Chị Uyển Hề, cuối cùng chị cũng về rồi, An đại sư đã nói cho chị rồi phải không, chúng ta mau tới ném xúc xắc đi."
Triệu Uyển Hề gật đầu đồng ý: "Được, anh ấy nói rồi, chị là người ném cuối cùng được không?"
An Lương tiến lại gần tai Triệu Uyển Hề, và giải thích ngắn gọn tình hình, đôi tai trắng của Triệu Uyển Hề nhanh chóng đỏ lên, cô ấy nhìn An Lương một cách ngại ngùng.
Ninh Nhược Sương tán thành: “Mình sao cũng được." "Ai ném trước?" Tống Thiến đặt con xúc xắc vào đĩa trái cây, cô ấy thản nhiên nói.
Trần Tư Vũ hỏi: "Mình có thể."
Tống Thiến mang tới một đĩa trái cây và một viên xúc xắc, Ninh Nhược Sương cũng xem xong video dạy khiêu vũ trong yên lặng.
"Vậy mình đi trước nhé?" Trần Tư Vũ nhặt con xúc xắc và ném nhẹ vào bát trái cây, sau đó viên xúc xắc lăn lộn và dừng lại ở 1 điểm. ...
Tống Thiến hít một hơi thật sâu, cầm xúc xắc thổi, sau đó ném vào bát trái cây, nhưng kết quả cuối cùng cũng không như ý, cũng là 1 điểm. ...
Bản thân Trân Tư Vũ cũng lộ ra vẻ bất lực, cô dựa đầu vào vai An Lương, như thể đang cầu xin An Lương an ủi. Ninh Nhược Sương cầm xúc xắc lên, nhẹ nhàng tung, khi xúc xắc dừng lại, quả nhiên 5 điểm.
Vận may của Trần Tư Vũ hơi tệ!
Triệu Uyển Hề mím môi.
Mặc dù kết quả này không phải là 6 điểm tối đa, nhưng cơ hội chiến thắng của Ninh Nhược Sương rất cao.
"Ha haI" Tống Thiến cười thẳng thừng. Ninh Nhược Sương cũng nở một nụ cười trên khuôn mặt.
"Ha ha ha!" Trần Tư Vũ cũng không nhịn được cười.
Ninh Nhược Sương không khỏi cười ra tiếng.
Triệu Uyển Hề lắc đầu bất lực, kết quả này thực sự nằm ngoài dự kiến.
"Chị Uyển Hàề, đến lượt chị." Trần Tư Vũ nhìn Triệu Uyển Hề.
Triệu Uyển Hề xua tay: "Chị không ném đâu, chị là người cuối cùng, mọi người không được trách chị tham lam."
Trần Tư Vũ không nói nhiều, cô ấy nhìn Tống Thiến: "Thiến Thiến, chúng ta thêm một ván nữa nhé?"
"Được!" Tống Thiến đương nhiên đồng ý.
Kết quả của lượt ném thứ hai là Trần Tư Vũ 4 điểm và Tống Thiến 3 điểm, vì vậy thứ tự của trò chơi là Ninh Nhược Sương, Trân Tư Vũ, Tống Thiến và cuối cùng là Triệu Uyển Hề.
Nếu không phải Triệu Uyển Hề khiêm nhường, e rằng Tống Thiến sẽ được xếp ở vị trí cuối cùng, Triệu Uyển Hề cũng không thể nào lại ném ra được 1 điểm đâu nhỉ? Chỉ có thể nói vận may ném xúc xắc của Tống Thiến hình như rất tệ?
Về phần An Lương có thể chịu được bốn hiệp đấu hay không, chỉ có thể nói An Lương có sức mạnh của chiến binh tài năng kép, người bình thường làm sao có thể hiểu được?
Mới hơn 1 giờ sáng.
Triệu Uyển Hề nhắm mắt lại và rúc vào lòng An Lương, An Lương vuốt ve tấm lưng mịn màng của Triệu Uyển Hề.
Sau khoảng 5 hoặc 6 phút, Triệu Uyển Hề nhẹ nhàng nói: "Tình hình hoạt động của [Người Sống Sót| có tiến triển tốt không?"
"Rất thuận lợi." An Lương trả lời với giọng khẳng định.
"Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ ngoài mong đợi." An Lương nói thêm. Tổng số người chơi toàn cầu đã vượt quá 4,000 vạn, tốc độ tăng trưởng cuối cùng cũng chậm lại.
"Ừm”" Triệu Uyển Hề nhẹ nhàng đáp lại.
An Lương thở dài nói: "Tuy nhiên, chi phí đầu tư vào hoạt động của bọn anh đã cao tới 13,6 ức Hạ Quốc tệ.'