Trong khu triển lãm Ferrari, Trần Hào tính thông qua việc mua xe để xin wechat của Trần Tư Vũ, nhưng Trần Tư Vũ lại mỉm cười đổi chủ đề.
“Quý khách, quý khách còn muốn hỏi thêm gì về 488 Pista không?” Thái độ Trần Tư Vũ công ra công, tư ra tư.
Trần Hào đáp lại: “Tôi còn muốn tìm hiểu thêm một chút về thông tin ưu đãi của hãng, chúng ta thêm wechat, cô dùng wechat gửi thông tin ưu đãi cho tôi, được không?”
“Đúng rồi, Công ty Giải trí Thâm Tình của chúng tôi chủ yếu khai thác tìm kiếm người nổi tiếng, tôi cảm thấy điều kiện của cô rất tốt, có lẽ chúng ta có cơ hội hợp tác ở mảng khác.” Trần Hào giải thích thêm.
An Lương cũng nhớ ra tại sao cậu lại cảm thấy Công ty Giải trí Thâm Tình nghe quen tai, là bởi lúc trước Tiểu Tâm Thống thuộc ban phụ trách Thâm Tình, chắc là ban phụ trách Thâm Tình đó thuộc Công ty Giải trí Thâm Tình này.
“Khụ khụ!” An Lương ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của Trần Hào và Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ nhìn thấy An Lương, ánh mắt cô sáng lên, cô biết An Lương là người có tính cách rất quái gở, lúc trước khi ở trên máy bay, An Lương từng dùng thái độ kỳ quái của cậu chọc tức người đàn ông trung niên mập mạp đến nỗi ông ta phải câm nín.
Bây giờ đúng lúc cô đang cần thái độ đó của An Lương!
“Chú ơi, rốt cuộc chú đến mua xe hay đi tán gái?” An Lương mở miệng là dùng ngay thái độ quái gở, hoàn toàn không có ý định trì hoãn mà trực tiếp tra hỏi.
Trần Tư Vũ suýt chút cười ra tiếng!
‘Cái tên này!’ Ánh mắt Trần Tư Vũ nhìn về phía An Lương, quả nhiên An Lương đúng là người có tính cách rất quái gở.
Đối với câu hỏi thẳng thắn của An Lương, Trần Hào thầm nhíu mày, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp lại: “Chú em, tôi thật sự muốn mua xe. Dù sao xe này hơn 4 triệu tệ, tìm hiểu kỹ một chút cũng là việc nên làm.”
An Lương hỏi xoáy lại: “Chỉ là một chiếc xe mà thôi, tham số trên mạng đầy ra, thật sự muốn mua xe nhưng lại không tìm hiểu trước?”
“......” Trần Hào bị hỏi xoáy, á khẩu không trả lời được.
An Lương nói rất có lý, ông ta không biết phải phản bác thế nào.
Nếu thật muốn mua, hẳn đã tra các loại tham số trên mạng từ lâu rồi mới đúng?
An Lương thuận tay cầm một cuốn sách giới thiệu đưa cho Trần Hào: “Đây, tất cả thông tin và tham số của chiếc xe này, không sót chi tiết nào, chú mau xem đi, sau đó quyết định có mua hay không.”
Đương nhiên Trần Hào không nhận cuốn sách giới thiệu, mục đích của ông ta chính là Trần Tư Vũ, không phải chiếc xe Ferrari có giá hơn 4 triệu tệ kia.
“Chú em, tôi có mua hay không có vẻ cũng không liên quan đến cậu?” Trần Hào lạnh lùng nhìn về phía An Lương.
An Lương cười ha ha đáp lại: “Đúng là lúc trước chú có mua hay không không liên quan gì đến tôi, nhưng bây giờ tôi lại muốn mua chiếc xe này, chú lải nhải lề mề mất thời gian, đó chính là lãng phí thời gian của tôi!”
“Cậu muốn mua?” Trần Hào đánh giá An Lương.
Mặc dù An Lương mặc một bộ trang phục mùa hè của Gucci, hơn nữa còn đeo Patek Philippe 5160/500G-001 hơn 1 triệu tệ, thế nhưng Trần Hào chỉ nhận ra bộ đồ Gucci, không nhận ra Patek Philippe 5160/50G-001.
Đối với người bình thường mà nói, mặc đồ của Gucci đúng là có tiền, tuy nhiên với Ferrari 488 Pista mà nói, chỉ một bộ Gucci cũng không tính là gì?
“Tôi muốn mua, chú có muốn ý kiến gì không?” An Lương hỏi lại.
Trần Hào cười lạnh: “Vậy cậu mua đi! Chú em, tôi nhắc nhở cậu một chút, chiếc xe này có giá khởi điểm là 4,18 triệu tệ, đủ loại trang trí khá nhau, đủ loại thuế má, cho dù bây giờ không tăng giá, cũng phải tốn tầm 6 triệu tệ mới có thể lăn bánh ra đường.”
6 triệu tệ nghe có vẻ không nhiều, thế nhưng số người có thể vung ra thì rất ít!
Lấy Đế Đô làm ví dụ, cho 6 triệu tệ là giới hạn, nếu gộp giá trị của bất động sản, cổ phiếu, quỹ ngân sách, xe cộ và đủ loại tiền mặt.
Theo lý lẽ của người bình thường, phần lớn người Đế Đô đều có thể làm được?
Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy!
Số người có tài sản giới hạn 6 triệu tệ ở Đế Đô ước chừng tầm 300.000 người, dân số của Đế Đô là 21 triệu người!
Về chuyện cầm 6 triệu tệ tiền mặt?
Năm 2019, toàn bộ Ferrari ở Đại Hạ Quốc, bao gồm Đài Đảo, Hồng Khang và Môn Úc, tổng lượng tiêu thụ là 836 chiếc.
80% trong đó là các xe có giá lăn bánh dưới 5 triệu tệ.
Còn loại Ferrari Rafa hơn 20 triệu tệ?
Anh chàng nào ở thời đại này còn bốc phét về Ferrari Rafa, 99% là anh hùng bàn phím, hoàn toàn không hiểu rõ bước tiến của thời đại.
Đại nhân!
Triều Thanh đã suy vong từ lâu rồi!
Mua Ferrari Rafa phần nhiều là để ôm ấp tình cảm.
Còn về tính năng?
Chiếc Porsche 911 TurboS của An Lương có thể đánh bại nó trong vòng một giây, hiểu chứ?
Nói tóm lại, xe thể thao 6 triệu tệ không có duyên với 99.9999% người trên địa cầu, nếu không thì 1,4 tỷ người của Đại Hạ Quốc, mà lượng tiêu thụ một năm không tới một ngàn chiếc?
An Lương trông rất trẻ tuổi, Trần Hào nhìn An Lương, ông ta còn không chắc An Lương liệu đã tới 20 tuổi chưa, thế nên Trần Hào hoàn toàn không tin An Lương mua được Ferrari 488 Pista gần 6 triệu tệ.
Vân Hải Dương và Lý Tồn Viễn đang xem náo nhiệt cũng quay ra nhìn nhau.
“Này, cậu ta thật sự muốn mua 488 Pista à?” Vân Hải Dương có chút sững sờ, một anh chàng tình cờ gặp trong buổi triển lãm xe lại là một đại gia siêu cấp?
Lý Tồn Viễn nói: “Cũng rất có khả năng, đồng hồ của cậu ta là Patek Philippe 510/500G-001, có giá hơn 1 triệu tệ, điều kiện gia đình thế nào, cậu tự nghĩ xem?”
“Trùng hợp vậy! Bác Ba của tôi ở Thịnh Khánh, chị họ tôi cũng ở bên đó, tôi lên wechat hỏi một chút xem, loại công tử nhà giàu này hẳn là rất nổi tiếng?” Vân Hải Dương suy nghĩ.
Chương 97. Mua Xe Là Tặng Nhân Viên Sao?Vân Hải Dương là người nôn nóng, cậu ta lập tức lên wechat gửi tin nhắn cho chị họ của mình.
‘Chị Hai chị ở Thịnh Khánh đúng không?’
Câu trả lời Vân Hải Dương nhận được chỉ một một cái dấu chấm hỏi: ‘?'
‘Phiền chị Hai tra một người giúp em, người này tên An Lương, chừng 20 tuổi, người Thịnh Khánh, đeo một chiếc đồng hồ Patek Philippe hơn 1 triệu tệ.’ Vân Hải Dương tiếp tục gửi tin nhắn.
‘Chuyện gì đây?’ Vân Hải Dương lại nhận được tin nhắn.
Vân Hải Dương kể sơ tình hình một lần, sau đó gửi tin nhắn bổ sung: ‘Em chỉ tò mò, sẵn muốn làm quen với vị đại gia này một chút.’
Mười mấy giây sau, Vân Hải Dương nhận được một đường link tin tức.
《 Thang cuốn ở Trung tâm Quốc Kim: Học sinh tốt nghiệp cấp ba khiến người khác ấm lòng 》
Không sai!
Chị họ của Vân Hải Dương chính là Vân Hi Nguyệt!
Vân Hải Dương xem tin nhắn Vân Hi Nguyệt gửi xong, cậu ta trả lời: ‘Chuyện này quá trùng hợp!'
‘Đúng là rất trùng hợp! Em trai, em giúp chị chiêu đãi cậu An một chút.’ Vân Hi Nguyệt gửi tin nhắn dặn dò.
‘Yên tâm, chị Hai, chị cũng biết, em rất thích ôm đùi!' Vân Hải Dương đùa một chút.
Vân Hi Nguyệt lại dặn dò vài câu, sau đó mới kết thúc cuộc trò chuyện, Vân Hải Dương đưa điện thoại di động cho Lý Tồn Viễn: “Viễn, cậu xem, cái gì gọi là duyên phận, đây chính là duyên phận!”
Lý Tồn Viễn nhanh chóng kiểm tra tin tức: “Người này chính là người từng cứu cô công chúa nhỏ của nhà cậu?”
“Đúng vậy!” Vân Hải Dương cảm thán: “Ông trời quả có mắt, trước giờ tôi vẫn luôn muốn lái thử 488 Pista, bây giờ được đưa đến cửa, cậu xem, chẳng lẽ đây đều là do ông trời sắp xếp?”
Lý Tồn Viễn trêu chọc: “Chỉ sợ là ông trời bị mù, người ta cứu được cô công chúa nhỏ nhà cậu, còn gặp tên xui xẻo nhà cậu, đây không phải là ông trời bị mù rồi sao?”
“Viễn, cậu nói vậy khiến tôi rất đau lòng!” Vân Hải Dương ra vẻ ủy khuất.
Đương nhiên An Lương vẫn chưa biết thế giới nhỏ như vậy, cậu còn đang trên sảnh triển lãm Ferrari đối đầu với Trần Hào, sau đó nhìn về phía Trần Tư Vũ nói: “Người đẹp, tôi nghe nói trước đây mua xe được tặng người mẫu xe, bây giờ mua xe được tặng nhân viên bán hàng, tôi mua chiếc xe này, cô nên giải thích sao đây?”
Đối với việc An Lương trêu chọc, Trần Tư Vũ cũng không chút luống cuống: “Quý khách, quý khách nghe không lầm đâu, nếu quý khách mua nó, đương nhiên sẽ được tặng kèm nhân viên bán hàng.”
"Nhân viên như cô à?” An Lương lại trêu chọc.
“Vâng, không thành vấn đề.” Trần Tư Vũ trả lời.
Trần Hào có chút sững sờ, ông ta đang muốn tán tỉnh Trần Tư Vũ, bây giờ lại nhìn thấy tán gái đơn giản như vậy sao?
Chờ đã!
Tuyệt đối không đơn giản!
Theo thông tin trò chuyện giữa hai bên, số tiền cần dùng để tán gái là 6 triệu tệ!
Trần Hào khẽ nhíu mày, ông ta hoài nghi nhìn An Lương, chẳng lẽ An Lương thật sự mua được chiếc xe này?
Trần Hào lại cẩn thận quan sát An Lương, cuối cùng ông ta cũng phát hiện Patek Philippe 5160/500G-001 trên cổ tay trái của An Lương, mặc dù Trần Hào không biết loại cụ thể, nhưng ông ta cũng không phải đồ ngu, chiếc đồng hồ đó thuộc dạng phi phàm.
Dù gì đó không phải kiểu đơn giản mộc mạc, cũng không phải loại xoắn ốc không tròn không vuông, điều đó đồng nghĩa giá của nó rất mắc!
‘Cái này...’ Nhìn Patek Philippe 5160/50G-001 nổi bật trên cổ tay trái của An Lương, đột nhiên Trần Hào cảm thấy An Lương thật sự mua được Ferrari 488 Pista?
“Chú, sao chú còn chưa đi?” An Lương nhìn Trần Hào đang sững sờ, lại dùng cái cách quái gở, đánh vào tâm lý đối phương.
Trần Hào cắn răng, ráng chống đỡ: “Tôi không được ở lại nhìn một chút sao?”
An Lương trực tiếp vạch trần ý đồ của đối phương: “Chú muốn xem tôi có mua hay không, đúng chứ? Nếu tôi không mua, có phải lại muốn nhảy ra lải nhải?”
Trần Hào im lặng không nói.
“Đúng rồi, có phải Công ty Giải trí Thâm Tình của chú là ban phụ trách Thâm Tình trên Răng Hổ không?” Đột nhiên An Lương hỏi thăm.
“Hửm?” Trần Hào nghi hoặc nhìn An Lương, sao đối phương lại biết?
“Xem ra tôi đoán không sai!” An Lương lộ ra nụ cười quỷ dị: “Chú à, ban phụ trách Thâm Tình của chú đúng là một ban phụ trách lớn, hà hà hà!”
“Chú em cũng xem livestream?” Trần Hào khách sáo hỏi.
An Lương cũng không định trả lời: “Tôi mua xe trước! Miễn là chú không bỏ cuộc!”
Nói đến đây, An Lương bổ sung tiếp: “Tán gái, tuyệt đối không nên hẹp hòi, chú muốn wechat của đối phương nhưng lại không mua xe, vậy sao được?”
“Người đẹp, quẹt thẻ đi, tôi mua!” An Lương trực tiếp lấy thẻ ngân hàng ra, thẻ ngân hàng của cậu cũng không phải loại thẻ đen hay thẻ vàng gì, chỉ là thẻ tiết kiệm bình thường, mở thẻ để tiêu xài mà thôi.
Thời điểm An Lương móc thẻ ngân hàng ra, Trần Tư Vũ ngây ngẩn cả người, cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện An Lương thật sự sẽ mua xe, cô chỉ cho rằng An Lương muốn khiến Trần Hào thấy tức tối mà thôi.
Kết quả An Lương thật sự mua xe?
“Này, người đẹp, hối hận rồi sao?” An Lương trêu ghẹo: “Chúng ta vừa nói mua xe sẽ tặng nhân viên, hơn nữa nhân viên đó còn là cô, cô sẽ không lừa tôi đâu nhỉ?”
Trần Tư Vũ hơi đỏ mặt, cô liếc An Lương một cái: “Cậu thật sự muốn mua?”
“Tôi tới Đế Đô là để xem triển lãm xe, xe cũng không quá đắt, đương nhiên là sẽ mua!” An Lương vừa cười vừa nói: “Hơn nữa trước khi tôi đi, bố tôi đã nói ông ấy sẽ trả, sao tôi có thể khách sáo?”
An Thịnh Vũ đang ở Thịnh Khánh nơi phương xa đột nhiên cảm giác toàn thân lạnh lẽo.
Chương 98. Cậu Là Anh Trai Của Tôi!Trần Tư Vũ hỏi lại: “Mua thật à?”
“Thật!” An Lương nghiêm túc nhìn Trần Tư Vũ, xóa bỏ sự lo lắng của Trần Tư Vũ: “Đợi đã, chiếc xe này bao nhiêu tiền, vừa rồi tôi quên hỏi.”
“......” Trần Tư Vũ im lặng.
“......” Trần Hào cũng không nói nên lời.
An Lương không biết giá cả?
Làm ơn!
Tốt xấu gì cũng là siêu xe gần 6 triệu tệ, vậy mà An Lương lại không hỏi giá cả?
“Chiếc 488 Pista này gần như là cấu hình đầy đủ, bao gồm hệ thống treo khí nén, nhớ vị trí ghế điện ở ghế lái phụ, phanh đĩa gốm carbon, độ nghiêng của ghế, còn có công nghệ tiêu chuẩn CarPlay, tổng chi phí là 6,5 triệu tệ, chúng tôi có tặng kèm..." Trần Tư Vũ còn chưa nói xong thì bị An Lương ngắt lời.
“Đồ tặng kèm thì không cần nói thêm nữa, dù sao thì nhân viên bán hàng như cô thì vẫn nên tặng nhỉ?” An Lương lại đùa giỡn.
Trần Tư Vũ liếc An Lương một cái: “Nếu cậu thật sự mua, vậy thật sự tặng.”
“Nhớ giữ lời đấy, quẹt thẻ đi!” An Lương đưa thẻ ngân hàng ra.
Nhân viên quản lý của Ferrari đã đứng vừa chờ từ sớm, đợi Trần Tư Vũ nhận thẻ ngân hàng, anh ta vội vàng xen vào nói: “Quý khách, chúng ta ký hợp đồng mua bán trước."
“Thanh toán đầy đủ trực tiếp, các cậu tự xử lý.” An Lương trả lời.
“Vâng, chúng tôi lập tức xử lý cho quý khách, hơn nữa sẽ đăng ký thẻ hội viên Ferrari cho quý khách.” Nhân viên quản lý cung kính trả lời, mua xe trả hết 6,4 triệu tệ một lần, bây giờ thế hệ sau cũng ngang tàng quá đi?
Không đầy 15 phút sau, hợp đồng mua xe, đồ tặng kèm và quẹt thẻ trả tiền đều đã được giải quyết thuận lợi, Ferrari 488 Pista 6,4 triệu tệ bị hốt một cách nhẹ nhàng.
Thời điểm An Lương ký kết hợp đồng mua xe, Trần Hào đã yên lặng rời đi không tiếng động, đợi An Lương trả tiền xong, Vân Hải Dương và Lý Tồn Viễn đi qua, Vân Hải Dương nhiệt tình hô: “Chúc mừng An Lương xách 488 Pista về nhà!”
Nhân viên quản lý Ferrari nhìn thấy Lý Tồn Viễn, anh ta khách sáo chào hỏi: “Anh Lý, anh Vân, hoan nghênh hoan nghênh.”
An Lương đặc biệt liếc mắt nhìn hai chàng trai này, từ thái độ của nhân viên quản lý Ferrari, hai người này cũng không đơn giản?
“Đúng rồi An Lương, tôi trân trọng giới thiệu một chút, tôi tên Vân Hải Dương, Vân Hi Nguyệt là chị họ tôi, cảm ơn cậu đã cứu Hinh Hinh, về sau cậu chính là anh trai tôi!” Vân Hải Dương tự giới thiệu.
???
An Lương mặt đầy dấu chấm hỏi, chuyện này...
Thế giới này cũng nhỏ quá đi?
Nhưng mà Vân Hải Dương nhận cậu là anh trai là có ý gì?
“Anh trai của tôi, cho tôi mượn Pista ra ngoài hóng gió một chút nhé?” Vân Hải Dương bổ sung.
“......” An Lương muốn nôn rồi.
Người này thật sự là em họ của Vân Hi Nguyệt?
“Đợi chút, tôi đi hỏi cô Vân.” An Lương gửi tin nhắn hỏi thăm Vân Hi Nguyệt, còn đặc biệt chụp hình Vân Hải Dương, Vân Hải Dương cũng phối hợp chụp ảnh.
Sau khi gửi tin nhắn qua, một lát sau nhận được tin nhắn giọng nói của Vân Hi Nguyệt, An Lương bấm nghe.
“Cậu An, xin chào, Vân Hải Dương đúng là em họ tôi, tính cách em ấy có hơi năng động một chút, mong cậu tha thứ cho em ấy." Vân Hi Nguyệt vội vàng nói.
An Lương cũng nhận ra tính cách năng động của Vân Hải Dương: "Được rồi, cô Vân, bên tôi còn có việc."
“Tạm biệt.” Vân Hi Nguyệt chủ động kết thúc cuộc trò chuyện.
Vân Hải Dương hoài nghi nhìn An Lương, cậu ta khá hiểu chị họ mình, làm sao cậu ta lại không biết tính cách lạnh lùng của chị họ mình chứ?
Nhưng bây giờ nhìn chị họ cậu không hề lạnh lùng tí nào!
“Anh trai, bây giờ đã tin tôi chưa?” Vân Hải Dương da mặt dày hỏi thăm.
“Tin thì tin, cho cậu mượn hóng gió chút cũng không có vấn đề gì, nhưng cậu cũng biết, tôi là người Thịnh Khánh, tôi chuẩn bị xách nó về Thịnh Khánh, cậu muốn hóng gió thì đến Thịnh Khánh." An Lương nói ra yêu cầu của mình.
Vân Hải Dương cắn răng nói: “Đi! Đúng dịp ghé qua thăm chị họ một chút!”
An Lương trêu chọc: “Nói thật, chiếc xe này cũng không đã lắm, cần tới 2,85 giây để đạt vận tốc từ 0 đến 100km/h!"
“2,85 giây mà chưa đủ mạnh sao?” Vân Hải Dương im lặng nhìn An Lương: “Anh trai, có phải hiểu lầm gì với xe thể thao không?"
An Lương nghi ngờ: “Chiếc xe bây giờ tôi đang đi chỉ cần 2.7 giây là đủ, quan trọng hơn giá chỉ phân nửa chiếc xe này, cho nên chiếc này có gì đã đâu?”
???
Vân Hải Dương mặt đầy chấm hỏi.
“Anh trai, xin nói tiếng người một chút, thời gian đạt tới 100km/h chỉ cần 2.7 giây?” Vân Hải Dương ghen tị đến nỗi biến thành trái chanh chua: “Bây giờ anh trai đang chơi xe gì?”
Lý Tồn Viễn mở miệng trước: “Loại Porsche 911 cao cấp nhất?”
Qua câu gợi ý của Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương cũng đã nghĩ ra đáp án: “Anh trai, chừng nào về Thịnh Khánh, tôi về với, Porsche 911 Turbo S lại thêm Ferrari 488 Pista, chuyến đi này không lỗ!”
An Lương trêu chọc: “Không phải cậu nói đi thăm chị họ sao?”
“A ha ha ha!” Vân Hải Dương cười ngượng ngùng: “Chủ yếu là qua thăm chị họ và bé Hinh Hinh, thuận tiện lái thử hai chiếc xe thể thao một chút, anh trai thấy có được không?”
An Lương cũng đoán được thân phận Vân Hi Nguyệt không đơn giản, vừa rồi nhân viên quản lý của Ferrari chủ động ra chào hỏi hai người họ, cho thấy thân phận của hai người này cũng không đơn giản, chắc chắn An Lương sẽ không từ chối.
“Tất nhiên là không thành vấn đề!” An Lương đáp ứng.
Lý Tồn Viễn chen vào: “Trưa nay tôi mời, chúc mừng quen được với người anh em An Lương.”
Chương 99. Thưởng Thức Đồ Ngon Cùng Bạn BèĐây là trận cá cược trước đó của bọn họ!
An Lương dùng 6,4 triệu tệ mua Ferrari 488 Pista, đương nhiên cậu có thể xin được wechat của Trần Tư Vũ.
“Ha ha, trưa nay tôi mời, thực ra tôi đã quen biết với người đẹp này từ trước.” An Lương thẳng thắn.
Dù sao đây cũng chỉ là chuyện nhỏ, không quan trọng.
“Anh trai đỉnh đấy!” Vân Hải Dương hâm mộ, cậu ta thấp hơn Trần Tư Vũ một cái đầu, lại không biết hát bài 《 Dũng Khí 》 của Lương Tĩnh Như.
Lý Tồn Viễn mỉm cười trả lời: “Có chơi có chịu, bất kể có quen từ trước hay không.”
An Lương lại coi trọng Lý Tồn Viễn hơn một chút, tính cách của người này không tệ.
“Được, vậy cảm ơn cậu chiêu đãi.” An Lương trả lời nói.
Lý Tồn Viễn lấy điện thoại di động ra, cậu ta mở mã QR trên wechat: “Trước tiên thêm bạn wechat đi, tôi và Hải Dương còn muốn qua gian hàng khác một chút, lát nữa gọi cậu?”
An Lương thêm wechat của Lý Tồn Viễn và cả Vân Hải Dương, sau đó trả lời: “Đi chung đi, tôi còn muốn xem Audi Q7, bố tôi đã đặc biệt dặn dò chuyện này.”
“Được.” Lý Tồn Viễn tò mò trong lòng, An Lương tự mua Ferrari 488 Pista hơn 6 triệu tệ, bố cậu ta lại xem trọng Q7?
Khiêm tốn vậy sao?
Ba người đi qua gian hàng Audi nhìn một vòng, Audi Q7 kiểu mới vẫn còn nhiều vấn đề, ví dụ như vẻ ngoài không đủ ngầu, vẫn giống đàn em Audi Q5L, thế nhưng giá cả lại cao hơn đời trước.
Nhưng vì là Audi mà, ra thị trường được 2 tháng, không phải giá giảm 20% rồi sao?
Gần tới trưa.
Lý Tồn Viễn dò hỏi: “An Lương, trưa nay chúng ta đi ăn lẩu dê nhúng không?”
Đương nhiên An Lương cũng không từ chối: “Mọi thứ đều nghe theo cậu sắp xếp.”
“Ừm, chúng ta đi luôn đi.” Lý Tồn Viễn quyết định: “Đúng rồi, anh trai có muốn gọi nhân viên Ferrari kia không?”
An Lương xua tay: "Đây là chuyện của ba anh em chúng ta.”
“Đúng đúng đúng, chuyện của ba anh em chúng ta.” Vân Hải Dương đồng tình.
Tại bãi đỗ xe Trung tâm Triển lãm Quốc tế, chiếc xe Lý Tồn Viễn dùng là Mercedes E300L, tình huống như vậy khiến cậu không thể xỉa xói, cậu cũng đi Mercedes E300L.
Trước khi lên xe, An Lương đặc biệt dùng máy quét kiểm tra độ thiện cảm của hai người họ, trong đó độ thiện cảm của Vân Hải Dương cao hơn một chút, lên tới 69 điểm, một điểm nữa sẽ vào phạm trù bạn thân.
Độ thiện cảm của Lý Tồn Viễn cũng hơn 60, đạt tới 62 điểm, vượt qua mối quan hệ ‘người qua đường’, tiến vào phạm trù bạn bè.
Chừng 30 phút sau, Lý Tồn Viễn dẫn An Lương tới một chỗ Tứ Hợp Viện, cậu ta vừa đi vừa giới thiệu: “Chỗ này không dễ tìm, nghe đồn trước kia ông chủ ở đây từng là một cao thủ trong cung thời xưa!”
Vân Hải Dương bổ sung: “Hương vị của lẩu dê nhúng ở đây rất ngon, khắp Đế Đô này, cá nhân tôi cảm thấy ông ấy là số một.”
“Đúng rồi anh trai, tôi...”
An Lương trực tiếp ngắt lời Vân Hải Dương.
“Hải Dương, cậu khách sáo quá rồi, trực tiếp gọi tên tôi là được.” An Lương thật sự không chịu nổi cách xưng hô anh trai này, tên này gốc là người Đế Đô, sao giờ lại tốt quá vậy?
Vân Hải Dương gọi ‘anh trai’ chỉ là đùa giỡn, cậu ta rất mê xe, nhưng cũng không phải chưa từng lái thử Ferrari và Porsche cao cấp, đa phần đều là nói đùa.
Về việc muốn đi Thịnh Khánh với An Lương, đó cũng chỉ là đang thăm dò An Lương mà thôi, xem có thể kết giao cùng An Lương hay không.
Còn nếu muốn đi Thịnh Khánh?
Ở Thịnh Khánh, ngay cả bãi đua xe địa hình cũng không có, còn chơi siêu xe cao cấp cái gì?
Chơi khỉ khô!
Trong phòng riêng ở phía Bắc của Tứ Hợp Viện, ba người ngồi xuống, một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi đi vào, ông ấy thân thiện chào hỏi: “Tồn Viễn, hôm nay muốn sắp xếp thế nào?”
“Chú Chu, chú tự sắp xếp đi, ngoài ra về phần đồ chấm thì làm theo phong cách cay cay của Thịnh Khánh, hôm nay bọn cháu chiêu đãi người anh em đến từ Thịnh Khánh.” Lý Tồn Viễn giải thích.
Chú Chu nhìn An Lương một cái, rồi mới gật đầu nói: “Được rồi! Chú đi chuẩn bị một chút cho mấy đứa.”
Đợi chú Chu rời khỏi phòng, Vân Hải Dương nói tiếp: “Nghe đồn ông nội của chú Chu từng phục vụ cho Lão Phật Gia, bố chú kế thừa tay nghề, chú cũng thừa hưởng tay nghề của cụ ông.”
Lý Tồn Viễn cảm thán: “Chỉ tiếc không được nếm thử tay nghề của cụ ông chú.”
Không đầy 10 phút sau, một cái nồi bằng đồng đặt trên bếp than truyền thống được đưa lên, sau đó là bốn mâm thịt dê có độ dày vừa phải.
Vân Hải Dương giới thiệu tiếp: “Thịt dê nhà chú Chu đều là cắt tươi, mặc dù không mỏng như giấy giống các loại thịt dê đông lạnh kia, nhưng hương vị chắc chắn ngon hơn, cậu nếm thử xem.”
An Lương dùng đũa kẹp miếng thịt dê bỏ vào nồi đồng được đốt bằng than, khuấy khuấy vài lần, sau đó cậu nhúng với nước chấm ớt khô, hương vị thịt dê tươi mới kết hợp với ớt khô tạo thành một mùi vị rất đặc biệt!
“Nước chấm ớt khô không tệ, có phong cách Thịnh Khánh!” An Lương khen ngợi.
An Lương lại nhúng tiếp một miếng thịt dê khác, chấm với nước chấm cay, sau đó vẫn đưa ra lời khen ngợi: “Không tệ không tệ! Không chỉ nước chấm ngon, thịt dê không bị mất mùi, ngược lại còn có một mùi hương thoang thoảng.”
“Ha ha ha, tôi còn tưởng cậu không nếm ra!” Vân Hải Dương nhanh chóng nói: “Đây chính nguyên nhân hạn chế nhà chú Chu mở rộng quy mô, toàn bộ dê nhà chú đều là tự nuôi, nhà của chú có một trại chăn nuôi ở Hạ Ninh, vì chi phí nuôi dưỡng quá cao, lại thêm việc phương thức nuôi dưỡng phải được bảo mật, nhà của chú mới không thể mở rộng quy mô.”
‘Tinh!’
‘Thông qua việc thưởng thức đồ ngon cùng bạn bè, vị giác ký chủ thưởng thức đạt mức độ hài lòng.
‘Chúc mừng ký chủ nhận được 【 Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức 】 ’
Chương 100. Đặc Sản Thịnh Khánh: Bảo Miểu Long!‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức’: Ký chủ tổ chức hoạt động thưởng thức đồ ăn ngon cùng với bảy người, sau khi hoạt động kết thúc, ký chủ sẽ được hoàn tiền từ 1-10 lần, hơn nữa còn có thể nhận thêm tiền tùy theo độ hài lòng của tất cả thành viên ngoại trừ ký chủ.’
Mức hoàn tiền của ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức’ thua xa ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’, vì mức hoàn tiền của ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’ là rút ngẫu nhiên từ 1-100 lần.
Nhưng mà An Lương phát hiện một điều quan trọng!
‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’ giới hạn thức ăn, hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ có thể mời ba người.
Nhưng ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức’ lại không giới hạn thức ăn!
Hơn nữa, số người tham gia cũng nhiều hơn, tận 7 vị trí, đồng nghĩa với việc có thể nhân 7 lần.
Xét thấy ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức’ không giới hạn thức ăn, An Lương đang suy nghĩ xem có nên đi dạo một vòng 'Trung Tâm Sân Vận Động' hay không? (1)
(1) Thường thì xung quanh mấy trung tâm sân vận động sẽ có mấy quán bar.
Nói lý thì, người đàn ông tốt như An Lương còn chưa từng vào quán bar nào!
Nghe nói quán bar có Armand de Brignac, loại lớn loại nhỏ gì đó, mười mấy ngàn tệ một bộ, dựa theo mức hoàn tiền này, 8 người tiêu tiền ở mức sáu con số cũng không thành vấn đề?
Lỡ như vận may tốt rút trúng hoàn tiền gấp mười lần, lại thêm số lần của bảy người theo cùng nữa?
“An Lương, nếm thử miếng xương cột sống của con cừu này đi.” Vân Hải Dương giới thiệu: “Cột sống cừu nhà bọn họ thuộc dạng thuốc, thế nhưng hương vị rất cân bằng, không chỉ ngon, còn có thể tẩm bổ thân thể, cậu ăn nhiều một chút, tối nay sắp xếp gặp mặt nhân viên Ferrari kia đi.”
An Lương phản lại: “Cậu nghĩ nhiều quá rồi! Hải Dương, tôi nói thật, tôi quen cô ấy từ trước, quan hệ của chúng tôi chỉ là bạn bè.”
“Bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè mà thôi!” Vân Hải Dương cười nham hiểm.
An Lương thưởng thức cột sống cừu một chút, quả nhiên có một chút mùi dược liệu nhàn nhạt, nhưng lại rất khó nhận ra, có lẽ chủ quán đã đặc biệt giữ lại mùi vị, để chứng minh trong món này có bài thuốc?
Hơn 1 tiếng sau, lẩu dê nhúng chuẩn bị đến hồi kết, Lý Tồn Viễn hỏi trước: “Cậu Lương, kế hoạch chiều nay thế nào?”
An Lương trả lời: “Chiều nay tôi phải đi xử lý chiếc Audi Q7 kiểu mới một chút, đó là chuyện bố tôi dặn dò, tránh việc ông ấy không thanh toán Ferrari cho tôi, nếu không khóc chết mất?”
Vân Hải Dương mặt đầy chấm hỏi, ý An Lương là cậu ta tự trả trước, sau đó lại đi tìm bố mình đòi tiền, vậy có nghĩa là số tiền An Lương nắm giữ là hơn 6 triệu tệ?
Rõ ràng Lý Tồn Viễn cũng nghĩ đến điểm này, cậu ta và Vân Hải Dương, hai mắt nhìn nhau.
Vân Hải Dương trêu chọc: “Tôi xin cậu đấy, làm người đi!”
“Tôi làm sao?” Dáng vẻ An Lương đầy nghi hoặc.
Vân Hải Dương nhìn thấy An Lương không giống đang giả bộ, cậu ta lại trêu chọc: “Trong lúc nhất thời tôi không phân biệt được rốt cuộc cậu có đang khoe khoang hay không!”
Vân Hải Dương nói tiếp: “Cậu Lương, ý của cậu là, quỹ tài chính nhàn rỗi của cậu có hơn 6 triệu tệ, sau đó cậu mua Ferrari hơn 6 triệu tệ trước, tiếp đó lại về đòi tiền, đúng không?”
“Có vấn đề gì sao?” An Lương hỏi lại.
“......” Vân Hải Dương im lặng.
“Hình như thật sự không có vấn đề gì...” Vân Hải Dương thở dài: “Xem như tôi hiểu rõ, lúc trước người trong nhà nói về thái độ của cậu sau khi cứu được Hinh Hinh.”
“Thái độ gì?” An Lương tò mò hỏi lại.
“Tôi tin cậu cũng biết, thân phận chị họ tôi không đơn giản?” Vân Hải Dương có ý định ngả bài.
“Chờ một chút! Hải Dương, cậu chờ một chút!” An Lương ngắt lời Vân Hải Dương.
“Hửm?” Vân Hải Dương nghi hoặc nhìn An Lương.
An Lương cố ý đặt hai tay lên mặt bàn, sau đó mới mở miệng: “Cậu có thể bắt đầu, có phải theo kịch bản 《 Tỷ Phú Phố Tây Hồng 》 , cậu muốn ngả bài rồi?”
An Lương bổ sung: “Yên tâm, tôi chịu được!”
“Cút, cút, cút!” Vân Hải Dương bị An Lương chọc cười: “Nhưng mà cũng đúng là như vậy, điều kiện nhà cậu không tệ, đúng là không cần lấy lòng nhà chị họ tôi.”
An Lương bình tĩnh trả lời: “Lấy sự chân thành mà kết bạn, hợp thì chơi, ghét thì tan, không cần quan tâm tới những thứ nhỏ nhặt.”
An Lương nói tiếp: “Tính cách bọn tôi khá hợp, tam quan lại giống nhau, lập trường cũng giống nhau, đương nhiên có thể trở thành bạn bè.”
“Ví dụ như ba anh em chúng ta, nếu trong buổi triển lãm xe, các cậu nói ‘Mày nhìn gì', chắc chắn tôi sẽ trả lời ‘Nhìn mày đó, làm sao’, sau đó chúng ta sẽ không thể ngồi chung với nhau ăn lẩu dê nhúng như bây giờ?” An Lương nêu ví dụ.
Lý Tồn Viễn nói đùa: “Cậu có biết mình đang bêu xấu anh em không?”
An Lương lúng túng vò đầu: “Tuyệt đối không có ý bêu xấu, nét đặc sắc của địa phương, đặc sắc của địa phương, ví dụ như Thịnh Khánh bọn tôi, cũng có nét đặc sắc của địa phương.”
Vân Hải Dương tò mò: “Bên cậu có nét đặc sắc gì, tôi hỏi trước cho rõ, tránh sau này qua gặp chị họ lại dính.”
An Lương đàng hoàng chững chạc trả lời: “Ở chỗ chúng tôi, nếu có người nhìn cậu, cậu trả lời hắn ta: “Cậu đúng là một con bảo miểu long!”
An Lương nói tiếp nói: “Bảo miểu long là phương ngôn của Thịnh Khánh bọn tôi, bảo chính là bảo bối, miểu long chính là con cao quý nhất trong 9 đứa con của rồng, hợp lại chính là đứa con tôn quý, dùng để biểu đạt thiện ý.”
Lý Tồn Viễn nghi ngờ: “Còn có cách nói này?”
Đột nhiên Vân Hải Dương bật điện thoại di động lên, âm thanh Hinh Hinh truyền ra từ loa điện thoại di động: “Này này này, cậu Hải Dương là bảo miểu long!”
“Vân Hinh!” m thanh Vân Hi Nguyệt cũng truyền tới, rõ ràng là đang quát Vân Hinh.
“Lương, cậu nói xem tôi tin không?” Vân Hải Dương im lặng nhìn An Lương.
------------
PS: Có ai muốn đổi kim phiếu lấy tlt thì nhắn tin cho Ngọc_Trúc_Anh theo link https://truyenyy.vip/user/11366721/ nha
Chương 101. Chia Sẻ: Tình Nghĩa Qua LạiSau một sự việc xen giữa vô thưởng vô phạt, An Lương đưa ra đề nghị: “Tồn Viễn, Hải Dương, tối nay chúng ta đi một vòng sân vận động không?”
An Lương nói tiếp: “Thịt dê nướng này không tệ, rất cảm ơn các cậu đã giới thiệu, tối nay cứ giao cho tôi sắp xếp.”
“Đã nghe danh của sân vận động từ lâu, đúng lúc đi xem cho biết.” An Lương giải thích.
Lý Tồn Viễn cũng không từ chối, cậu ta trả lời: “Cậu muốn đi quán nào?”
An Lương cũng trả lời không giấu giếm: “Trước giờ chưa từng đi quán bar, cũng không biết quán nào vui, Tồn Viễn và Hải Dương có đề cử quán nào không?”
“Nếu chưa bao giờ đi, tôi đề cử quán Thập Tam Tiên Sinh, một quán bar cũ rất nổi tiếng, sau khi kinh doanh đã trở thành kiểu mẫu tiêu chuẩn trong ngành ở Đế Đô, mỗi ngày đều có các buổi biểu diễn lớn.” Lý Tồn Viễn giải thích.
Vân Hải Dương gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi cũng đề cử Thập Tam Tiên Sinh, không khí ở đó cũng không tệ.”
Hai người họ không nói vấn đề tốn kém bao nhiêu.
Dù sao An Lương là loại người có thể trực tiếp quẹt 6,4 triệu tệ mua Ferrari, số tiền tiêu thụ ở một quán bar không phải là vấn đề gì lớn lao.
“Không thành vấn đề!” An Lương gật đầu: “Đúng rồi, nếu chỉ ba chúng ta đi bar, có phải hơi cô đơn hay không?”
Lý Tồn Viễn cũng không rõ ý An Lương, cậu ta trực tiếp hỏi: “Ý cậu là?”
Vân Hải Dương nói thẳng: “Yên tâm, quán bar nào cũng có nhóm tạo bầu không khí và nhóm tiếp thị, đầy đủ người đẹp, ba chúng ta đi vào, chắc chắn sẽ là nhóm nổi bật nhất cả khu!”
An Lương phủ định: “Tôi chỉ đơn thuần là đi xem một chút, không muốn chơi linh tinh. Đợi đã, để tôi hỏi nhân viên Ferrari kia có tới hay không.”
“Mạnh đấy!” Vân Hải Dương cười ha hả: “Cậu Lương à, cậu còn nói mình không biết võ công?”
An Lương cũng không trả lời Vân Hải Dương, cậu gửi tin nhắn cho Trần Tư Vũ, hỏi thăm xem cô có đi quán bar Thập Tam Tiên Sinh hay không, hơn nữa cũng khẳng định sẽ có uống rượu.
Trần Tư Vũ nhanh chóng trả lời tin nhắn: ‘Được chứ, đại gia đã gọi, nhân viên bé nhỏ tôi cũng không từ chối.’
‘Sao cô lại trở thành nhân viên của Ferrari?’ An Lương tò mò hỏi.
Trần Tư Vũ trả lời: ‘Làm thêm thôi, một ngày 2000 tệ, bán được còn có phần trăm hoa hồng, cũng đâu phải làm người mẫu xe hơi, có lời sao không kiếm. Được rồi, tôi gửi số điện thoại của tôi cho cậu, đợi lát nữa tan làm tôi sẽ liên hệ với cậu, quản lý đang nhìn tôi, khéo lát nữa bị trừ lương!’
An Lương lưu số điện thoại của Trần Tư Vũ, sau đó mới trả lời: “Tồn Viễn, Hải Dương, tôi đã mời được nhân viên Ferrari, các cậu có gọi cô gái của mình không?”
Lý Tồn Viễn trả lời trước: “Chuyện nhỏ!”
Vân Hải Dương có chút khó khăn nói: “Bên tôi có chút vấn đề, cô gái của tôi ở đâu, bọn họ đều phòng bị tôi!”
Lý Tồn Viễn suy nghĩ một chút mới trả lời: “Danh tiếng của cậu Vân hơi có vấn đề, để tôi sắp xếp!”
An Lương bổ sung: “Vậy phiền cậu Viễn!”
“Không có gì.” Lý Tồn Viễn cười trả lời, cậu ta rất thưởng thức hành vi có qua có lại này của An Lương.
Sau khi đôi bên quen biết, bọn họ mời cơm trưa, An Lương lập tức mời đi chơi đêm, không có chút ý định lợi dụng nào.
Cái này gọi là có qua có lại.
Ngạn ngữ nói thật đúng: Có qua có lại, đến mà không trả lễ thì không hay, đến mà không tiếp lễ cũng không được.
Ý câu này là, bạn bè chơi với nhau, nếu lúc nào cũng một bên trả tiền, bên còn lại không báo đáp gì, chắc chắn mối quan hệ này có vấn đề.
Ví dụ như bạn bè mời bạn đi ăn cơm, một hai lần thì không có vấn đề gì, ba bốn lần cũng có thể khoan nhượng, nhưng nếu không bao giờ mời lại, quan hệ bạn bè này có thể lâu dài không?
Ai thích loại bạn bè như vậy?
Đâu phải bồ bịch?
Hay là quan hệ thân mật?
Đến chiều, ba người họ quay lại cuộc triển lãm xe quốc tế, An Lương qua khu Audi Q7 nhìn thêm lần nữa, cuối cùng vẫn không có ý định đặt trước, dù sao mua xe Audi với giá vừa được đưa ra thị trường có hơi xúc phạm IQ.
Không phải nói xe Audi không đáng số với tiền kia, mà là Audi sẽ tự hạ giá, bây giờ lấy 1 triệu tệ mua Audi Q7, hai tháng sau nó lại hạ xuống 80.000 tệ, đây không phải là chuyện thiệt thòi 20.000 tệ, mà là cảm thấy trí thông minh của bản thân có vấn đề.
Thiệt thòi 20.000 tệ cũng không có gì quan trọng, quan trọng là trong lòng thấy oan ức!
Tóm lại muốn mua xe Audi đời mới, cứ đợi là được, kiểu gì Audi cũng sẽ hạ giá.
5 giờ chiều.
Trần Tư Vũ kết thúc việc làm thêm ở Ferrari, Lý Tồn Viễn cũng đã hẹn bạn bè, bọn họ định tụ tập ở một quán cháo, thuận tiện ăn chút cháo làm ấm dạ dày.
Thời điểm đang ăn cháo, An Lương bắt đầu suy tính đến vấn đề số người, bây giờ chỉ có sáu người, ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức’ có thể chứa tới tám người.
Nếu thiếu đi hai người, rất có khả năng tổn thất cực lớn!
An Lương cân nhắc đợi lát nữa gọi thêm hai người trong nhóm tạo bầu không khí của quán bar, từ đó gom đủ tám người?
Nhân viên của nhóm tạo bầu không khí, hẳn là độ hài lòng sẽ rất cao?
Gần 6 giờ 30, bạn bè Lý Tồn Viễn mời cũng đã đến, thế nhưng tâm trạng của Lý Tồn Viễn vẫn không tốt lên được.
Vì Lý Tồn Viễn vốn chỉ mời hai cô gái, nhưng lại có bốn người tới, hơn nữa trong đó còn có một người là con trai, chuyện này là sao?
Con gái ké rượu thì thôi không tính, nhưng con trai cũng chơi cái trò này à?
Chương 102. An Lương Thật Sự Quá Điềm Tĩnh!Cửa hàng cháo gần trung tâm sân vận động.
Sắc mặt Lý Tồn Viễn cứng ngắc, mở miệng: “Phan Lâm, cậu theo tôi một chút.”
Phan Lâm chính là cô gái Lý Tồn Viễn mời, cậu ta kêu Phan Lâm mời thêm một cô gái nữa để giả làm bạn gái của Vân Hải Dương, thế nhưng Phan Lâm lại dẫn một nam một nữ tới, hơn nữa hai người họ còn là người yêu của nhau, đây không phải là đang khiến cậu ta khó chịu sao?
Nếu bữa này là do Lý Tồn Viễn mời, Lý Tồn Viễn trái lại có thể chấp nhận việc uống ké.
Thế nhưng bữa này lại là do An Lương tổ chức, tình huống bây giờ, hoàn toàn là đang vả mặt Lý Tồn Viễn.
An Lương cũng nhìn ra vấn đề, cậu vốn đang suy nghĩ có nên để bên quán bar mời thêm người hay không, kết quả lại có thêm hai người tới, há chẳng phải đang buồn ngủ thì gặp cái gối sao?
“Gì đấy gì đấy, Viễn à, cậu thử một chút, xem có giống vị Đế Đô hay không?” An Lương ngắt lời Lý Tồn Viễn.
“Đúng rồi Hải Dương, trưa nay là Tồn Viễn mời, tiệc rượu tối nay là do tôi giải quyết, có phải cậu nên xử lý bữa cháo này hay không?” An Lương đổi chủ đề.
Vân Hải Dương cũng biết An Lương đang xoa dịu bầu không khí, cậu ta gật đầu nói: “Đương nhiên là không thành vấn đề.”
Thời điểm Vân Hải Dương trả tiền, An Lương nói tiếp: “Tồn Viễn, để tôi giúp cậu giới thiệu, tôi là đàn em mới đến, không quen biết những chàng trai cô gái các cậu, nhưng tất cả mọi người đều là bạn bè của Tồn Viễn, cho nên sẽ là bạn bè của An Lương tôi.”
An Lương trực tiếp xem bọn họ là bạn bè, cho Lý Tồn Viễn mặt mũi, giúp sắc mặt Lý Tồn Viễn giãn ra rất nhiều.
Lý Tồn Viễn giới thiệu, cô gái mà cậu ta gọi tới là Phan Lâm, hai người cũng không phải người yêu, nhưng cũng là có mối quan hệ người yêu.
Trong ba người mà Phan Lâm dẫn tới có một chàng trai tên là Tào Nhất Minh, cậu ta cũng giống An Lương, toàn thân đều mặc đồ Gucci nhưng là loại bình thường, toàn bộ đều làm theo tiêu chuẩn logo lớn, hơn nữa đôi giày trông có chút cũ cũ, có thể là chỉ có một đôi Gucci này để mang?
Hai cô gái theo sau tên là Tạ Dĩnh và Hàn Oánh Oánh, An Lương nhìn sơ thông tin của ba người, độ thiện cảm đều hơn 50, thuộc trạng thái người qua đường, còn nhan sắc hai cô gái cũng chỉ 65 điểm, thuộc dạng con gái cưng, cao hơn người bình thường.
Trong đó Tào Nhất Minh và Hàn Oánh Oánh là người yêu.
Giới thiệu xong, An Lương biết được quan hệ của bọn họ, Phan Lâm và Tạ Dĩnh là bạn thân, Tạ Dĩnh và Hàn Oánh Oánh lại là bạn tốt, sau đó bạn bè dẫn bạn bè theo.
Phan Lâm là bị hiểu lầm!
“Đi đi đi, tới Thập Tam Tiên Sinh!" An Lương hô, mặc dù bây giờ chưa tới 7 giờ, thế nhưng bầu không khí lại có chút lúng túng, nếu không đi quán bar, có quỷ mới biết chuyện này sẽ đi tới mức nào.
Lý Tồn Viễn cố ý đi đằng sau, Trần Tư Vũ cũng phát hiện hành động này của Lý Tồn Viễn, cô làm bộ nhìn điện thoại, để Lý Tồn Viễn có không gian trao đổi cùng An Lương.
“Hầy, chuyện ngày hôm nay, An Lương, để tôi mời chầu tối nay đi.” Lý Tồn Viễn chủ động thể hiện cậu ta sẽ là người trả tiền.
Hành động như vậy lại giành được thiện cảm của An Lương, thế nhưng An Lương trả tiền là vì muốn được hoàn tiền!
“Đừng đừng đừng, Tồn Viễn, không phải đã nói để tôi bao sao?” An Lương ra vẻ phàn nàn: “Thật sự không có vấn đề gì, tất cả mọi người đều là bạn bè, trước lạ sau quen, thêm một người bạn thêm một con đường.”
Lý Tồn Viễn biết An Lương đang giữ thể diện cho mình, cái gọi là thêm một người bạn thêm một con đường, chính là nói đến quan hệ bạn bè ngang hàng như bọn họ và An Lương, ba người bọn họ đều nhìn ra dáng vẻ vô dụng của Tào Nhất Minh, kết giao cùng loại người này thì có con đường gì?
E là gặp ngõ hẹp mà thôi!
Cái gọi là mạng lưới mối quan hệ chính là khi bạn có năng lực, thì mạng lưới đó mới đúng nghĩa là mạng lưới mối quan hệ, nếu không thì có lợi ích gì?
Đó sẽ gọi là liếm chân đại gia!
Quan trọng hơn là đại gia còn không thèm để ý tới bạn, hiểu không?
Mọi người đi bộ từ cửa hàng cháo đến quán bar Thập Tam Tiên Sinh, Lý Tồn Viễn đã liên lạc với giám đốc tiếp thị của đối phương từ trước, ngay khi bọn họ vừa đến, một chàng trai trẻ tuổi mặc áo sơ mi quần tây vội vàng đi tới, khom người nói: “Anh Viễn, anh Hải Dương, hoan nghênh hoan nghênh!”
Lý Tồn Viễn giới thiệu: “Vị này là An Lương.”
“Xin chào anh Lương, tôi là Tiểu Điền, anh Lương có bất kỳ yêu cầu gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ hỗ trợ xử lý.” Tiểu Điền cung kính nói, làm việc ở quán bar đã lâu, Tiểu Điền luyện được Hỏa Nhãn Kim Tinh, thứ đầu tiên anh ta nhìn tới là đồng hồ của An Lương, sau đó xác định được giá trị.
Còn quần áo?
Ai là người cắn răng cũng không thể mua được mẫu trang phục mùa hè của các thương hiệu cao cấp?
Dù sao Tiểu Điền cũng không thèm liếc mắt nhìn Tào Nhất Minh!
“Chào Tiểu Điền, hôm nay chúng tôi có tám người, cậu xem nên sắp xếp thế nào?” An Lương hỏi thăm.
“Mời anh Lương vào bên trong, tôi đề nghị sắp xếp một phòng lớn, vừa có thể xem tiết mục biểu diễn lớn của chúng tôi, vừa có thể thể hiện được sự cao quý của anh Lương, nếu như anh Lương có nhu cầu, chúng tôi sẽ sắp xếp nhóm tạo bầu không khí.” Tiểu Điền vừa nói vừa quan sát phản ứng của mọi người.
An Lương hoàn toàn không hỏi vấn đề số tiền thấp nhất cho phòng lớn là bao nhiêu, trực tiếp nói: “Vậy cứ xử lý theo đề cử của Tiểu Điền, còn nhóm tạo bầu không khí thì không cần, Tiểu Điền à, cậu hơi thiếu tinh ý rồi, chúng tôi đều dẫn con gái theo, cậu muốn kiếm chuyện phải không?”
Đối với việc An Lương trêu chọc, Tiểu Điền vội vàng biểu thị áy náy: “Anh Lương nói đúng, tôi thật ngu ngốc, bên này, để tôi dẫn mọi người tới phòng.”
Chương 103. Sự Hào Phóng Của An Lương!Trong quán bar Thập Tam Tiên Sinh, nhân viên tiếp thị Tiểu Điền dẫn đám người An Lương vào một căn phòng lớn cạnh sàn nhảy, hơn nữa còn đích thân chuẩn bị rượu cho An Lương.
“Anh Lương, anh xem xem có yêu cầu gì nữa không.” Đợi An Lương ngồi xuống xong, Tiểu Điền trực tiếp ngồi xổm, khụy một chân xuống, thái độ của phục vụ khiến người khác rất thoải mái.
An Lương vừa lật thực đơn rượu vừa hỏi: “Nghe nói quán bar có Armand de Brignac gì đó, chỗ các cậu có không?”
Ánh mắt Tiểu Điền sáng lên, giới thiệu càng thêm ân cần: “Có, anh Lương, chỗ chúng tôi có ba loại, trong đó mẻ rượu nhỏ bao gồm Brut Gold, Rosé và Demi Sec tổng 42888 tệ, thêm dòng Green và Armand de Brignac Blanc de Blancs là 78888 tệ, nếu thêm dòng Armand de Brignac Blanc de Noirs sẽ là mẻ rượu lớn, giá 98888 tệ.”
An Lương lập tức mở miệng: “Lấy mẻ rượu lớn đi!”
Ý cười trong mắt Tiểu Điền càng rõ ràng hơn: “Vâng, anh Lương, chúng tôi sẽ lập tức mang mẻ rượu lớn lên cho anh, ngoài ra sẽ tặng thêm cho anh Lương một đĩa đủ loại trái cây, đồ ăn vặt và bia.”
“Cậu cứ tự thu xếp là được.” An Lương trả lời.
Sau khi Tiểu Điền rời đi, Vân Hải Dương lập tức nói nhỏ: “An Lương đỉnh vậy, cậu thật hào phóng, mẻ rượu lớn đấy, gần 100.000 tệ!”
“Cảm ơn An Lương!” Lý Tồn Viễn trả lời.
Kẻ uống ké Tào Nhất Minh chỉ biết ngồi ở một góc, hắn ta cũng không định nói gì, dù sao hắn ta cũng chỉ tới uống ké, càng không quen biết nhóm của An Lương, hiển nhiên chọn sự im lặng.
Trần Tư Vũ ngồi bên trái An Lương, cô trêu ghẹo: “Không hổ là đại gia mua trọn Pista 488 một lần!”
“Xe của tôi đã được thu xếp xong chưa?” An Lương hỏi lại.
Chiếc xe Ferrari Pista 488 cần xe tải chở về Thịnh Khánh làm biển số, An Lương không phải người Đế Đô, cũng không có hộ khẩu Đế Đô, thế nên sẽ không có tư cách làm biển số của Đế Đô.
“Yên tâm, chiều nay đã có thợ tới dán phim cách nhiệt, giờ này chắc cũng đã đưa lên xe tải rồi, chậm nhất là ngày mai có thể đến Thịnh Khánh.” Trần Tư Vũ giải thích.
“Ngày mai cô còn đi triển lãm xe không?” An Lương thuận miệng hỏi thăm.
Trần Tư Vũ gật đầu khẳng định: “Đương nhiên! Lúc trước tôi đã nói rồi, 2000 tệ một ngày, cũng không phải làm người mẫu xe hơi, nếu gặp dạng đại gia như cậu, bán xe còn được trích phần trăm, sao lại không đi?”
“Nghe cũng có lý.” An Lương trả lời.
“Đương nhiên đại gia như cậu sẽ không để tới ý điều này!” Thời điểm Trần Tư Vũ đang trả lời, đột nhiên đủ loại đèn led của Thập Tam Tiên Sinh sáng lên, ánh đèn hội tụ càng khiến cho căn phòng của An Lương nổi bật.
DJ trên sàn nhiệt tình hăng hái nói: “Chúc mừng phòng số 3 mua một mẻ rượu lớn!”
Với sự ồn ào náo động của DJ, một vài khách quen của quán bar Thập Tam Tiên Sinh nhìn về phía phòng An Lương, vào Thập Tam Tiên Sinh phải tiêu ít nhất 1000 tệ, nhưng số người mua Armand de Brignac không nhiều.
“......” An Lương có chút chết lặng.
Chọn một bộ rượu chưa tới 100.000 tệ mà đã ‘diễu hành’ lớn như vậy?
May mà An Lương không nói ra, bằng không chắc chắn Vân Hải Dương sẽ lại hâm mộ, ghen tị chửi bậy một phen, mẻ rượu lớn của Armand de Brignac gần 100.000 tệ, đặt ở quán bar nào sẽ không náo nhiệt đây?
Thế nhưng An Lương là người đã trải qua sóng to gió lớn trên Răng Hổ, chỉ là gần 100.000 tệ, xem thường ai đây?
Lúc trước mỗi lần An Lương làm mưa làm gió trên Răng Hổ đều tiêu 1 triệu tệ, sao chỉ mới 100.000 tệ mà đã như vậy?
Một ‘Bunny girl’ đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ tới, sau đó là một đống ‘Bunny girl’ cầm đủ loại đạo cụ tới.
Tiểu Điền đi về phía An Lương, hắn ta lại ngồi xổm xuống, khách sáo nói: “Anh Lương, chúng tôi trang trí phòng của anh một chút, dự án quan trọng của Armand de Brignac.”
An Lương cũng không có từ chối, mặc dù An Lương cảm thấy chuyện này có chút xấu hổ, nhưng khi cậu thấy vẻ mặt kích động của Vân Hải Dương và những người khác, An Lương không có ý định ngăn lại.
Dù sao cậu cũng cần mức độ hài lòng của những người thợ công cụ này!
Sáu bình Át Bích A đặt ở giữa bàn, trái phải đều có một mâm đựng trái cây lớn, còn có một đống bia, nhóm ‘Bunny girl’ cũng đã trang trí xong.
An Lương gọi: “Tiểu Điền, còn ngơ gì đó, mở hết rượu ra đi!”
Tiểu Điền mặt đầy chấm hỏi!
Kỹ năng nhìn mặt để nói của Tiểu Điền rất cao, hắn ta đã nhìn ra An Lương cũng không quá thân với những người khác, đặc biệt là những người của Tào Nhất Minh đang ngồi trong góc, thế nên Tiểu Điền đoán An Lương gọi mẻ rượu lớn Armand de Brignac là để bày vẽ hình thức, sau đó chỉ mở một hai chai, để bốn chai kia lại, rồi lại gọi thêm vài chai sâm banh để góp đủ số lượng.
Kết quả An Lương lại kêu mở hết!
Tiểu Điền tỏ vẻ mình chưa bao giờ gặp khách hàng kiểu này!
Đám nam nữ thường đi quán bar, có ai lại không có kỹ xảo tồn rượu?
Kỹ năng cơ bản không phải là nhìn đĩa trái cây sao?
“Mở hết?” Tiểu Điền hỏi lại để xác nhận, từ đó tránh việc bản thân nghe lầm.
“Đương nhiên!” An Lương khẳng định: “Chúng tôi có tám người, thế nhưng lại chỉ có sáu chai rượu, tôi cảm thấy không đủ.”
“Vâng, anh Lương.” Tiểu Điền không do dự nữa, không cần hiểu An Lương có ý gì, dù sao chỉ cần nghe rồi làm là được, An Lương dặn dò, anh ta chỉ cần làm theo thôi.
Lý Tồn Viễn giơ ngón tay cái lên nói: “An Lương hào phóng!”
Vân Hải Dương đồng tình: “Ha ha ha, An Lương thật sự hào phóng!”
Tào Nhất Minh cũng tâng bốc: “Cảm ơn anh Lương, anh Lương thật sự hào phóng, đỉnh quá!”
Vừa rồi Tào Nhất Minh cũng nghĩ giống Tiểu Điền, hắn ta vốn cho rằng An Lương chỉ bày vẽ mà thôi, kết quả thì, mẹ nó, mở hết à? Làm phiền rồi, làm phiền rồi, hắn ta thật sự không hiểu thế giới của đại gia!
Chương 104. Thêm Lần NữaNhóm người của Tào Nhất Minh là tay lão luyện trong quán bar, thời điểm An Lương gọi mẻ rượu lớn, bọn họ hoàn toàn không quá kích động, vì bọn họ cũng cho rằng An Lương chỉ là đang bày vẽ hình thức, nhiều nhất cũng chỉ mở một hai chai nếm thử.
Kết quả lại lập tức mở hết?
Tạ Dĩnh ngồi cạnh Vân Hải Dương, cô ghé vào tai Vân Hải Dương hỏi: “Anh Hải Dương này, gia cảnh của anh Lương thế nào, sao có thể ngang tàng như vậy?”
Hơi nóng thở ra từ Tạ Dĩnh khiến lỗ tai Vân Hải Dương có chút ngứa, cậu ta thuận tay ôm Tạ Dĩnh, Tạ Dĩnh là tay lão luyện trong quán bar, cô hoàn toàn không né tránh, ngược lại còn dựa sát vào ngực Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương trả lời: “Anh chàng này là ghê gớm lắm, nghe nói là trong nhà có mỏ, làm việc ngang tàng không thương lượng!”
Câu trả lời này tương đương với việc không nói gì!
Vân Hải Dương cũng không phải bị ngu, sao có thể tùy tiện nói ra thông tin của An Lương?
Tiểu Điền mở hết sáu chai Át Bích A ra trước, sau đó rót mỗi người một ly, cuối cùng cung kính lui sang một bên.
An Lương nhìn thấy hành động này của Tiểu Điền, cậu mở miệng nói: “Tiểu Điền, tầm nhìn của cậu thật sự không ổn, cậu làm nhân viên mà lại không uống vài ly với khách hàng?”
“......” Tiểu Điền câm nín.
Anh ta quả thật là nhân viên quán bar, thế nhưng có nhân viên nam nào lại đi uống cùng khách hàng không?
Quan trọng hơn là rượu An Lương gọi là Át Bích A. Một ly gần trăm ngàn tệ, có khách hàng nào mời nhân viên uống loại rượu này?
Lý Tồn Viễn kêu: “Tiểu Điền, An Lương bảo cậu uống rượu, cậu còn thất thần gì đó?”
Tiểu Điền lập tức đi tới, anh ta vẫn không có ý định đụng vào Át Bích A, anh ta mở một chai bia, khách sáo nói: “Ngại quá, anh Lương, tôi tự phạt một chai.”
An Lương ngăn lại nói: “Sao lại uống bia, Tiểu Điền, cậu lại giở thủ đoạn gì đấy, tới đây, tự rót đi!” An Lương chỉ vào chai Át Bích A bản Armand de Brignac Blanc de Blancs.
Tiểu Điền vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn anh Lương.”
Anh ta vừa cảm ơn vừa tự rót một ly nhỏ.
An Lương quở trách: “Đổ đầy!”
“......” Tiểu Điền bất lực, là nhân nhiên viên át chủ bài của Thập Tam Tiên Sinh, bây giờ anh ta cũng đang rất hoảng, có phải anh ta không theo kịp thời đại hay không, bây giờ khách đến uống rượu đều chơi như vậy sao?
“Tất cả mọi người rót đầy đi, chúng ta cạn trước một cái, trong biển người mênh mông, chúng ta gặp nhau chính là duyên phận, mời mọi người!” An Lương nâng ly.
Với tư cách là người tổ chức, tất cả mọi người đều nể mặt.
Nhóm người của Tào Nhất Minh chụp hình cũng đã chụp rồi, đương nhiên phải nâng ly thôi.
Độ cồn của Át Bích A cũng chỉ có 12-13 độ, tửu lượng của An Lương rất tốt, uống một ly hoàn toàn không có áp lực gì, cậu lại kêu: “Tiểu Điền, rót rượu, rót đầy cho mọi người.”
Trần Tư Vũ hạ giọng nói: “Đại gia, uống như vậy có sao không?”
“Sao trăng gì, lát nữa gọi thêm là được.” Nói đến đây, An Lương nhìn về phía Tiểu Điền nói: “Tiểu Điền, lát nữa nếu gọi thêm Armand de Brignac, cậu đừng làm ba cái trò kia nữa, bưng thẳng lên là được, lòe loẹt khôi hài làm gì!”
Tiểu Điền lại bất lực!
Tới quán bar gọi Armand de Brignac cao quý mà lại không muốn được đãi ngộ tôn kính?
Chuyện này, Tiểu Điền thật sự chưa bao giờ gặp!
“Vâng, anh Lương.” Tiểu Điền trả lời.
Dù Tiểu Điền không hiểu ý An Lương, thế nhưng vẫn theo cách cũ, An Lương dặn dò, Tiểu Điền làm theo là được, anh ta chỉ là thợ, không cần suy nghĩ cho bản thân nữa.
Ai bảo anh ta không có tiền, không thể hiểu được suy nghĩ của kẻ có tiền.
Hơn 1 tiếng sau, quả nhiên An Lương lại gọi thêm một mẻ rượu lớn, hơn nữa còn thân thiết tặng cho Trần Tư Vũ mấy lon sữa bò Vượng Tử, cậu cũng không phải thèm thuồng cơ thể Trần Tư Vũ, không cần phải rót rượu...
Được rồi!
Kỳ thực An Lương cũng thèm!
Nhưng An Lương là người đàn ông tốt, cậu không thích rót rượu, càng không muốn làm gì với đối phương trong tình trạng hoàn toàn mất đi ý thức vì say rượu, kiểu ăn cá chết như thế này cũng tởm quá đi!
Sau khi gọi mẻ rượu lớn thứ hai lên, An Lương tiếp tục kêu: “Mở hết, hôm nay tôi rất vui vẻ, mọi người không say không về!”
Cái gọi là không say không về đương nhiên chỉ là thoái thác, vốn dĩ chính là tiêu tiền, đợi lát nữa xem Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức hoàn bao nhiêu tiền.
Trần Tư Vũ lắc lon sữa bò: “Tôi cũng không say không về?”
“Cô nên uống ít một chút, ngày mai còn phải đi làm!” An Lương nhắc nhở.
Trần Tư Vũ chăm chú nhìn An Lương, cô nhìn con mắt An Lương, giống như đang phán đoán An Lương nói thật hay đang nói láo.
Thời điểm Trần Tư Vũ nhìn An Lương, An Lương hoàn toàn không tránh né mà nhìn Trần Tư Vũ, thậm chí cậu còn dùng hệ thống 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' kiểm tra độ thiện cảm của Trần Tư Vũ.
Độ thiện cảm của Trần Tư Vũ vốn chỉ có 60 điểm, bây giờ đã đã tăng tới 69 điểm, thiếu chút nữa tiến vào phạm trù bạn thân.
Cuối cùng Trần Tư Vũ vẫn không gồng nổi, sắc mặt cô ửng đỏ, hừ nhẹ nói: “Thủ đoạn lạt mềm buộc chặt thật nhuần nhuyễn!”
An Lương bình tĩnh trả lời: “Cô nghĩ nhiều rồi, phải có sự tin tưởng cơ bản giữa người với người.”
“Tôi tin cậu mà!” Trần Tư Vũ cười đùa trả lời, nhưng cô thật sự không thể uống tiếp.
Gần 11 giờ đêm, An Lương nhìn thấy vẫn còn hai chai Át Bích chưa uống xong, cậu không gọi thêm rượu, giống như lần hoàn tiền trước, cậu có cơ hội tiêu xài thêm, thế nhưng cậu lại không làm như vậy.
Tình huống bây giờ cũng là như vậy, còn thừa hai chai Át Bích A, cậu có thể mua thêm hai ba mẻ rượu lớn, thế nhưng đó là điều hoàn toàn không cần thiết.
Cơ hội kiếm tiền còn rất nhiều, không cần tự dán cho mình cái nhãn ‘nhà giàu mới nổi’ và ‘thằng ra vẻ’.
Chương 105. Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức: Phát Tài!“Thời gian cũng không còn sớm, mọi người tranh thủ uống hết chai rượu còn lại. Tồn Viễn, Hải Dương, hai người các cậu nuôi cá lâu quá rồi đó?” An Lương nhạo báng.
Cậu gọi sữa bò Vượng Tử cho Trần Tư Vũ, bây giờ đã trở thành thứ trong ly của Lý Tồn viễn và Vân Hải Dương.
Hai người đều thành cá ướp muối thối cả rồi!
“Tiểu Điền, cậu mang hoá đơn lên đây.” An Lương định tính tiền.
Tiểu Điền cảm thấy khó khăn!
Hôm nay anh ta cũng uống rất nhiều, ít nhất cũng phải hơn một chai, dù sao Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương đều đã nghỉ ngơi, anh ta đành góp cho đủ số người.
“Vâng, anh Lương, vui lòng đợi một chút.” Tiểu Điền vội vàng trả lời.
Một lát sau, Tiểu Điền cầm một tờ phiếu nhỏ và máy POS tới, trước tiên anh ta đưa tờ phiếu nhỏ cho An Lương, chủ động nói: “Anh Lương, hai mẻ rượu lớn là 197.776 tệ, những thức uống khác đều là tặng thêm.”
Sữa bò Vượng Tử vốn là 68 tệ một bình!
“Ngoài ra sẽ bỏ hết số lẻ cho anh Lương, tổng cộng là 197.000 tệ.” Hành động này của Tiểu Điền gần như đã khấu trừ gần 1000 tệ.
Mặc dù không nhiều tiền, thế nhưng thái độ này lại giúp cho người khác thấy thoải mái.
An Lương trả lời: “Tính 200.000 tệ đi! Xem như tiền boa cho cậu.”
Tiểu Điền cũng không có từ chối, anh ta vội vàng cúi người cảm ơn: “Cảm ơn anh Lương!”
Tiền boa đại gia khen thưởng chắc chắn phải lấy rồi, nếu từ chối, vậy tức không cho đại gia mặt mũi?
An Lương trực tiếp quẹt thẻ trả tiền, cậu nói trước: “Tồn Viễn, Hải Dương, chúng ta đi thôi, còn lại mọi người tự giải quyết?”
Lý Tồn Viễn trả lời: “Đi, đi chung!”
Vân Hải Dương cũng gật đầu: “Ừm, đi chung thôi!”
Nhóm người Phan Lâm và Tạ Dĩnh thì không hề rời đi, hiện trường còn hai chai Át Bích A mới và một đống bia rượu, đống bia rượu này đối với tay lão luyện như bọn họ mà nói, bọn họ còn có thể điên cuồng ra vẻ, sao có thể gấp gáp rời đi?
Bên ngoài quán bar Thập Tam Tiên Sinh, An Lương đưa Trần Tư Vũ lên xe trước, hơn nữa còn dặn dò cô sau khi về đến nơi nhớ gửi tin nhắn cho cậu.
Trần Tư Vũ gần như không có uống rượu gì, nên bây giờ vẫn rất tỉnh táo, An Lương cũng không có tiễn cô về.
Đưa Trần Tư Vũ lên xe xong, ba người An Lương nhìn nhau một cái, cuối cùng đều cười phá lên.
“Xin lỗi An Lương, chuyện hôm nay, thật sự, thiếu cân nhắc.” Lý Tồn Viễn nhắc lại.
An Lương vỗ vỗ cánh tay của Lý Tồn Viễn: “Anh em với nhau không cần nói chuyện này!”
Vân Hải Dương đề nghị: “Hay là chúng ta ghé qua cửa hàng đồ nướng đi? Tối nay chỉ mới húp nửa bát cháo, lại uống một bữa rượu nhàm chán, bây giờ đói muốn chết rồi!”
“Tôi hiểu!” An Lương đồng ý.
Lý Tồn Viễn khẳng định: “Đi đi đi, tôi biết một cửa tiệm rất ngon.”
Vì tất cả mọi người đều đã uống rượu, đương nhiên không thể lái xe, ba người gọi một chiếc taxi, dưới sự chỉ dẫn của Lý Tồn Viễn, bọn họ đi tới một con hẻm nhỏ.
Mặc dù bây giờ đã khuya, thế nhưng con hẻm nhỏ này vẫn rất náo nhiệt, hai bên hẻm bày rất nhiều những chiếc bàn nhỏ, hai cái vỉ nướng đang nướng đủ loại que nướng.
Lý Tồn Viễn kêu: “Lão Dương, ba mươi que thịt xiên, sáu que ba chỉ cừu, sáu que gân chân, ba mươi que xương sườn, thêm một bát óc và mấy chai bia Wusu!”
“Có ngay!” Một người đàn ông trung niên trả lời.
Lý Tồn Viễn giới thiệu: “Đây là nơi chỉ người gốc Đế Đô mới biết, tôi đã ăn đồ nướng nhà bọn họ từ lúc học tiểu học, tay nghề của bọn họ rất tốt.”
Vân Hải Dương cũng gật đầu đồng ý: “Không cần nói nhiều, đợi lát nữa que nướng lên là biết.”
Một lát sau, xiên dê nướng được đưa lên trước, An Lương lập tức nếm thử, tiệm dê nướng vô danh này khiến cậu khá ngạc nhiên, thịt dê tinh tế tỉ mỉ không có mùi, mấu chốt là thịt rất thơm, hơn nữa không có cảm giác bị ngấy.
Đúng là rất đáng với sự khen ngợi của Lý Tồn viễn và Vân Hải Dương.
“Không tệ!” An Lương lại cầm một que khác lên.
Ba người vừa uống rượu vừa ăn que nướng tới gần rạng sáng mới tách ra, sau đó An Lương trở lại khách sạn Di Hanh, nằm trên giường khách sạn, An Lương bắt đầu kiểm tra thông báo từ hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành một lần tụ tập thưởng thức, tổng tiêu phí là 197.750 tệ, đang tiến hành rút hệ số khuếch đại ngẫu nhiên...’
‘Chúc mừng ký chủ rút trúng 8.5 lần!’
‘Đang phân tích độ thiện cảm cuối cùng...
‘Chúc mừng ký chủ nhận được sự hài lòng 5.6 lần!
‘Chúc mừng ký chủ được hoàn tiền gấp 47.6 lần, tổng phần thưởng hoàn tiền là...’
‘Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên: Xoa dịu cảm giác áy náy của bạn bè.’
‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, được nhân 2 ngoài định mức.’
‘Đang tính toán lại kết quả cuối cùng!’
‘Sau lần kết toán thứ hai, ký chủ được hoàn tiền tổng cộng gấp 95.2 lần, tổng cộng là 18.754.400 tệ, có lập tức rút ra hay không?’
An Lương lựa chọn lập tức rút ra, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lại gửi nhắc nhở đặc biệt, chủ yếu là chứng minh nguồn gốc hợp pháp của số tiền lần này, tính an toàn tuyệt đối không có vấn đề.
An Lương xem nhắc nhở đặc biệt từ hệ thống xong, do vừa tiêu phí hơn 6 triệu tệ xong, tổng tài sản của cậu đã rơi xuống mốc 20 triệu tệ, bây giờ lại được thưởng hơn 18 triệu tệ, tổng số tiền tiết kiệm của cậu lại bứt phá lên 38 triệu tệ!
Mặc dù được hoàn hơn 18 triệu tệ từ việc tụ tập thưởng thức, thế nhưng An Lương lại phát hiện một vấn đề.
Chương 106. Báo Đáp Của Lý Tồn ViễnĐộ hài lòng lần này quá thấp?
Độ hài lòng tối đa của 7 người là 7,0 điểm, nhưng bây giờ chỉ được 5,6 điểm, đồng nghĩa với việc độ hài lòng trung bình của một người là 0,8?
Để tăng độ hài lòng, An Lương trực tiếp gọi thêm hai diễn viên quần chúng, thế mà độ hài lòng trung bình vẫn chỉ có 0,8?
Chắc chắn độ hài lòng của Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương sẽ hơn 0,8, dù sao An Lương cũng cho bọn họ thể diện.
Độ thiện cảm của Trần Tư Vũ cũng hơn 0,8?
Lúc ở Thập Tam Tiên Sinh, An Lương rất quan tâm Trần Tư Vũ.
An Lương hỏi hệ thống, hy vọng hệ thống Nhân Sinh Người Thắng sẽ đưa ra độ hài lòng chi tiết của mỗi người.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lập tức hiển thị độ hài lòng của mỗi người ra.
Lý Tồn Viễn: 0,99
Vân Hải Dương: 0,99
Trần Tư Vũ: 0,95
Phan Lâm: 0,8
Tạ Dĩnh: 0,7
Hàn Oánh Oánh: 0,7
Tào Nhất Minh: 0,49
Nhìn hệ số hài lòng của mỗi người, An Lương thở dài một hơi, quả nhiên không ngoài dự kiến của cậu, người có hệ số hài lòng thấp nhất chính là Tào Nhất Minh, tên này uống ké thì thôi, vậy mà độ hài lòng lại thấp như thế?
Tuy nhiên nếu suy nghĩ kỹ thì cũng có thể hiểu được, dù sao Tào Nhất Minh cũng là ‘hạng Đồng’ trà trộn vào nhóm ‘Cao Thủ’, trong lòng hắn ta tức giận bất bình cũng đúng thôi.
Tạ Dĩnh thì hẳn là do không có câu được bất kỳ kẻ nào, từ đó cảm thấy không vui.
Độ hài lòng của Phan Lâm thì đạt trung bình, thuộc về cấp bậc không tốt không xấu.
May là sau đó An Lương, Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương lại ghé qua quán que nướng, nếu không 'Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức' tốt như vậy lại không hoàn được tới 10 triệu tệ, chẳng phải sẽ khiến An Lương buồn bã lắm sao?
An Lương còn một tấm 'Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon', cậu nhất định phải lựa chọn đối tượng để mời thật cẩn thận, nếu hệ số hài lòng quá thấp, cậu sẽ thua lỗ lớn, đúng không?
Hôm sau.
Gần 10 giờ sáng An Lương mới dậy.
Uống hai trận rượu bia liên tục, cho dù tửu lượng An Lương rất tốt nhưng vẫn cần thời gian để giải rượu.
Trước tiên An Lương đi rửa mặt, thay bộ đồ mùa hè khác của Louis Vuitton, sau đó nhận được cuộc gọi từ Lý Tồn Viễn.
Lúc ăn đồ nướng đêm hôm qua, bọn họ đã trao đổi số điện thoại.
An Lương quẹt màn hình để nghe điện thoại, cậu mở miệng trước: “Tồn Viễn, dậy sớm vậy?”
Lý Tồn Viễn vừa cười vừa mắng: “Không phải cậu cũng đã dậy rồi sao?”
“Vừa dậy thôi, hôm nay có uống tiếp không?” An Lương hỏi thăm.
Lý Tồn Viễn phủ định: “Hôm nay thì thôi, trưa nay chúng ta tụ tập một chút, ăn chút cháo dưỡng dạ dày, buổi chiều tôi sắp xếp hoạt động cho cậu.”
“Hửm?” An Lương nghi hoặc: “Hoạt động gì?”
“Cậu từng nghe qua Công viên Ô tô Goldenport chưa?” Lý Tồn Viễn hỏi thăm.
“Có ai mà chưa từng nghe qua?” An Lương trả lời: “Đó là nơi đua xe nổi tiếng nhất ở Đế Đô, nắm giữ đường đua tiêu chuẩn cấp bậc F3, tối đa có thể cho 25 chiếc xe xuất phát cùng một lúc, tổng chiều dài là 2.4 km, bề ngang rộng tối đa 20 mét, hẹp nhất cũng được 12 mét, có tổng cộng 16 khúc cua, trong đó có 4 chỗ phải rẽ liên tục.”
Nếu lấy 5 sao để đo, độ khó có thể cao tới 4.5 sao!
“Từ 5 giờ tới 7 giờ chiều, tôi bao vé rồi, hơn nữa tôi còn sắp xếp thêm một chiếc Ferrari 488 Pista, một chiếc Porsche 911 Turbo S, còn có một chiếc Nissan GTR 1000HP, BMW 8 Series Golden Thunder Edition, Mercedes AMG-GTR, Lamborghini Daniel, McLaren 720S, sẵn sắp xếp thêm Porsche 718 để giải trí.” Lý Tồn Viễn nói rõ.
An Lương nhíu mày, cậu đã hiểu ý của Lý Tồn Viễn, đây là sự có qua có lại của Lý Tồn Viễn, hôm qua An Lương bao rượu ở Thập Tam Tiên Sinh, bên Lý Tồn Viễn lại gặp sự cố, thế nên hôm nay Lý Tồn Viễn mới sắp xếp hoạt động, có qua có lại đền bù vấn đề ngày hôm qua.
Nếu là những hoạt động khác, bất kể là đi ăn cơm hay đi uống rượu, An Lương đều sẽ từ chối, thế nhưng Lý Tồn Viễn rất để tâm, cậu ta biết rõ Thịnh Khánh không có đường đua, cho nên mới sắp xếp hoạt động bao vé cả đường đua xe.
Càng đúng chỗ hơn chính là Lý Tồn Viễn biết An Lương sở hữu một chiếc Porsche 911 Turbo S, hơn nữa còn vừa mới mua 488 Pista, cậu ta bao cả hai chiếc xe này, lại còn thu xếp thêm một vài kiểu xe khác, từ đó giúp An Lương cảm thấy thoải mái hưởng thụ đường đua.
“Đúng rồi An Lương, hoạt động lần này, tôi còn mời thêm một vài anh em khác, toàn bộ đều là thành viên trong hội chơi xe, trong đó cũng có cao thủ, đến lúc đó phải đua so tài một chút.” Lý Tồn Viễn báo trước.
An Lương đồng ý: “Tồn Viễn, cậu để tâm rồi!”
“An Lương khách sáo rồi!” Lý Tồn Viễn trả lời, sau đó nói tiếp: “Tôi và tên tóc vàng sẽ đến khách sạn Di Hanh đón cậu, sau đó mới đi húp cháo. Đúng rồi An Lương, hôm nay cậu có dẫn nhân viên Ferrari theo không?”
Đối với lời trêu ghẹo của Lý Tồn Viễn, An Lương cười đáp lại: “Tôi hỏi trước xem sao.”
“Được! Lát nữa gặp.” Lý Tồn Viễn nghe thấy An Lương trả lời xong mới cúp điện thoại.
An Lương dùng wechat gửi tin nhắn cho Trần Tư Vũ, trước mắt độ thiện cảm của Trần Tư Vũ là 69 điểm, An Lương ngẫm nghĩ hẳn là cô sẽ đồng ý?
Chừng 2 phút sau, Trần Tư Vũ mới trả lời tin nhắn, có lẽ là bận không kịp trả lời?
‘Được thôi, đại gia, tôi sẽ xin ra sớm một chút. Tầm 4 giờ tới đón tôi, được không?’ Trần Tư Vũ trả lời tin tức.
Đương nhiên An Lương đồng ý.
Còn việc không có xe?
Đó cũng là vấn đề à?
An Lương vừa được hoàn hơn 18 triệu tệ, hiểu giùm đi?
Chương 107. Xe Và Vợ, Tuyệt Không Cho Mượn?11 giờ rưỡi trưa.
Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương đi đến khách sạn Di Hanh, ba người gặp mặt tại đại sảnh.
“Tôi đã đặt trước cháo rau củ cho buổi trưa, thêm một chút rau trộn làm đồ nhắm, An Lương, cậu cảm thấy thế nào?” Lý Tồn Viễn hỏi thăm trước.
An Lương gật đầu: “Hoàn toàn không thành vấn đề, hôm qua uống quá nhiều, hôm nay ăn chút cháo rau củ dưỡng bụng một chút, sau đó vừa vặn đi đua xe!”
“À, nữ nhân viên Ferrari kia có đi không?” Lý Tồn Viễn hỏi thêm.
An Lương giải thích tình huống một chút, nói rằng 4 giờ sẽ qua đón cô ấy.
Lý Tồn Viễn đưa chìa khoá xe cho An Lương, logo trên chìa khóa xe là Lamborghini.
“Con đời cũ, đừng ghét bỏ.” Lý Tồn Viễn nói rõ.
An Lương cũng nhận không chút khách sáo: “Cảm ơn Tồn Viễn!”
Mặc dù trong giới chơi xe có một câu nói được lưu truyền rộng rãi: Xe và vợ, tuyệt không cho mượn!
Thế nhưng trong thực tế lại không phải như vậy.
Cái việc sợ cho mượn xe, thật ra chỉ đúng khi cho người ở tầng lớp trung lưu và hạ lưu, đặc biệt là xe sang trọng cấp độ mới chơi, vì cho tầng lớp này mượn xe, thường sẽ không có đủ khả năng bồi thường.
Ví dụ như một chiếc BMW Series 3 hơn 300.000 tệ, đối với An Lương, Lý Tồn Viễn hay Vân Hải Dương mà nói đều không đáng kể chút nào, cho dù thật sự được mượn một chiếc, sau đó đụng banh chành, không phải chỉ cần phất tay là có thể bồi thường đầy đủ sao?
Thế nhưng đối với người bình thường mà nói, hơn 300.000 tệ chính là một khoản tiền lớn, nếu cho mượn xe, đối phương không có đủ khả năng bồi thường, lại xảy ra tai nạn giao thông, đồng thời còn thuộc về kiểu tai nạn mà công ty bảo hiểm sẽ không bồi thường, vậy phải làm thế nào?
Thế nên mới có câu ‘Xe và vợ, tuyệt không cho mượn’.
Lý Tồn Viễn đã tận mắt thấy An Lương trực tiếp mua trọn Ferrari 488 Pista 6,4 triệu tệ trong một lần, cậu ta còn có gì để lo lắng?
Buổi trưa, ba người đi ăn cháo rau củ.
Vân Hải Dương chủ động nói: “Chiều nay chúng ta lại đi dạo triển lãm xe?”
An Lương nghi hoặc: “Có vẻ không còn gì để xem?”
Hôm qua sau khi mua Ferrari 488 Pista xong, An Lương lại đi dạo một vòng, hầu như không còn quá nhiều xe để có thể làm cậu thấy hứng thú.
Vân Hải Dương hơi ngượng ngùng nói: “Tôi chuẩn bị qua xem Porsche 718, tính năng của chiếc xe này không tệ, giá cả cũng được, tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận.”
Lý Tồn Viễn ngồi bên cạnh bổ sung: “Nhà cậu ta quản khá nghiêm, lại thêm việc lúc trước cậu ta đua xe đụng hư hai chiếc, nếu lần này cậu ta thật sự muốn mua, chắc phải đi vay!”
An Lương cũng không định chế giễu, cậu gật đầu: “Không thành vấn đề, đi xem Porsche 718 một chút, tỷ lệ hiệu suất của Porsche cũng khá cao, chỉ 1 triệu tệ đã có thể đánh bay sạch một đống xe thể thao!”
Trước mắt An Lương đã có Porsche 911 Turbo S, giá lăn bánh không tới 3 triệu tệ, thế nhưng bất kể là tính năng hay độ thoải mái, mọi thứ đều hơn Ferrari 488 Pista.
Thứ mà Ferrari 488 Pista mạnh hơn chắc chỉ có logo và tạo hình bên ngoài?
Vân Hải Dương đầy kích động nói: “Đúng vậy, tỷ lệ hiệu suất của Porsche thật sự rất cao, tôi chuẩn bị mua dòng Cayman, nếu có ưu đãi, giá 800.000 tệ là có thể mua trọn, thời gian đạt tới 100km/h là 4,4 giây, thế nhưng Porsche khiêm tốn, mọi người hiểu mà!”
Porsche khác biệt với đa số công ty xe hơi khác.
Đa số công ty đều thích phóng đại, bọn họ luôn bốc phét về vận tốc tăng từ 0km đến 100km, sau đó khi đến lúc đo thực tế thì số liệu không bao giờ đạt đến mức mà bên công ty đã nêu.
Ví dụ như Honda, bốc phét là tốc độ bắn nhanh bằng mặt trời, trái đất, khí quyển, sau đó tình huống thực tế thì sao, một chiếc xe tốt lại bị bốc phét đến nỗi bại hoại, tin nổi không? (1)
(1) Bắt nguồn từ việc một người trong giới chơi xe bảo rằng Honda có thể đánh bại những loại xe dưới 500.000 tệ trong một giây.
Porsche thì không như thế!
Lấy 718 làm ví dụ, công ty bảo rằng động cơ công suất cao bản 2.0T mất 4,9 giây để đạt tốc độ 100km/h, nhưng khi đo thực tế thì có thể chỉ cần 4,6 giây; Động cơ phiên bản 2.5T cao hơn một bậc được công ty bảo rằng mất 4,4 giây để đạt tốc độ 100km/h, tuy nhiên sẽ là 4 giây nếu có chút kỹ thuật.
4 giây còn chỉ là trình độ tương đối!
Nếu cải thiện một chút, thậm chí có thể vào nhóm siêu xe 3 giây.
Tỷ lệ hiệu suất kiểu đó không cao sao?
Nếu cảm thấy tỷ lệ hiệu suất kiểu này còn không cao, điều này chứng minh bạn không phải khách hàng mục tiêu của Porsche, đương nhiên cũng không cần cân nhắc ý kiến từ những người đó.
Chẳng lẽ bạn không thấy hãng điện thoại Meizu trong nội địa, sản phẩm cấp thấp đến tầm trung vốn đang phát triển rất tốt đẹp, kết quả lại nghe theo đám cư dân mạng, muốn làm điện thoại chất lượng gì đó.
Cuối cùng biến điện thoại Meizu thành điện thoại rởm, trực tiếp bước vào hàng ngũ ‘Others’.
Sao Porsche có thể phạm phải sai lầm như vậy?
Thường thì cảm thấy Porsche 718 không có tỷ lệ hiệu suất vậy thì đó không phải là khách hàng tiềm năng.
2 giờ chiều, An Lương lái chiếc Huracán cũ của Lý Tồn Viễn, còn Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương thì lái Mercedes E300L, ba người đều có đích đến là Trung tâm Triển lãm.
Lần này có mục tiêu rõ rệt, ba người đi thẳng tới gian hàng Porsche.
Trên sàn triển lãm của Porsche, vị trí trung tâm đương nhiên là Porsche 911, hơn nữa còn cùng là phiên bản Turbo S như của An Lương, nhân vật phụ là Cayenne và Taycan, sau đó là Panamera và Macan.
Còn 718 nho nhỏ thì sao?
Đương nhiên là nằm ở một góc bên cạnh, thuộc về cấp bậc vừa nhỏ bé bất lực vừa đáng thương.
An Lương theo Vân Hải Dương và Lý Tồn Viễn đi tới gian hàng Porsche, đợi Vân Hải Dương hỏi thăm thông tin của 718.
Thế nhưng dự đoán của Vân Hải Dương quá lạc quan!
Có lẽ là vì tỷ lệ hiệu suất của Porsche 718 cao, hoặc có lẽ là do giá cả siêu xe cấp bậc nhập môn tương đối rẻ, Porsche 718 hoàn toàn không thiếu đơn đặt hàng, vì thế mà không có ưu đãi, hơn nữa còn phải có đủ hạn mức nhất định mới có thể mua xe. Điểm đặc biệt nhất của Porsche chính là lắp ráp!
Một chiếc Porsche 911 khoảng 1 triệu tệ, sau khi lắp ráp trang bị đủ thứ thì tăng lên 3 triệu tệ?
Một chiếc Porsche 718 nhập môn là 500.000 tệ, lắp ráp xong cũng phải 1 triệu tệ, giá cả như vậy khiến Vân Hải Dương không thể chấp nhận!
Chương 108. Ván Cược Đua Xe Dưới Đường?Vân Hải Dương cầm đơn lắp ráp của Porsche 718, cậu ta vừa mô phỏng lắp ráp, sau khi lắp ráp xong, Porsche 718 cậu ta chọn giá đã hơn 1 triệu tệ.
Với giá như thế này mà qua tay anh hùng bàn phím sẽ là: Sao không mua Porsche 911?
Giống lúc mua Porsche Macan hơn 800.000 tệ, kiểu gì cũng sẽ gặp linh hồn tra hỏi, với giá tiền này sao không mua Porsche Cayenne luôn?
Dù sao cũng là anh hùng bàn phím, bọn họ đâu có mua Porsche, sao có thể biết lắp ráp Porsche hại người như thế nào, nhưng chính nó cũng hấp dẫn biết bao!
Nếu không phải phần lắp ráp của Porsche mê người như thế, làm sao hấp dẫn người khác phải đôn thêm?
“Hơi vượt qua dự tính!” Vân Hải Dương rầu rĩ nói.
Vân Hải Dương đoán chỉ có 800.000 tệ, mặc dù nghe 800.000 tệ và 1 triệu tệ có vẻ cũng không chênh lệch lắm, thế nhưng nếu dùng số liệu để xem, từ 800.000 tệ đến 1 triệu tệ tăng gần 25%.
Nhiêu đây đã thấy không ít?
An Lương đề nghị: “Nếu chỉ mua chơi, vậy suy nghĩ về hàng đã qua sử dụng xem?”
Tỷ lệ chiết khấu của xe đã qua sử dụng khá lớn, cho dù là Porsche cũng vậy.
Cái gọi là giữ giá Porsche, có nghĩa là sau khi mua xe đã qua sử dụng, dùng một khoảng thời gian, tỷ lệ rớt giá trong khoảng thời gian này rất thấp, cũng không phải sẽ không thể rớt giá.
Lý Tồn Viễn gật đầu đồng tình: “Tôi cũng cảm thấy xe đã qua sử dụng phù hợp.”
Lý Tồn Viễn bổ sung: “Hôm nay tôi thu xếp phiên bản 718, chiều nay cậu có thể thử một lần, sau đó đưa ra quyết định.”
Gần 4 giờ chiều, An Lương nhận được tin nhắn từ Trần Tư Vũ, cậu đi qua sảnh triển lãm Ferrari đón cô.
Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương đã đi qua Công viên Ô tô Goldenport để chuẩn bị trước.
Thời điểm An Lương tới vừa đúng lúc Trần Tư Vũ hết giờ, An Lương trực tiếp dẫn Trần Tư Vũ tới Công viên Ô tô Goldenport.
Gần 5 giờ chiều, An Lương và Trần Tư Vũ mới đến, trong bãi đỗ xe, An Lương phát hiện Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương, hai người bọn họ đang bắt chuyện cùng những người khác.
An Lương và Trần Tư Vũ đi qua, Lý Tồn Viễn chủ động giới thiệu An Lương cho mọi người, nhưng có khoảng 10 người, An Lương có thể nhớ trong một lần mới là lạ!
“Bây giờ đã tới giờ của chúng ta, cảm ơn hôm nay mọi người đã cho tôi thể diện, lát nữa chúng ta sẽ chạy 2 vòng với An Lương trước, để An Lương làm quen đường đua một chút, sau đó chúng ta lại sắp xếp chuyện đua xe.” Lý Tồn Viễn nói.
Mọi người nhiệt tình hưởng ứng, chuyện hôm nay rất hài hòa, mọi người đều khách sáo, giữ thể diện cho Lý Tồn Viễn, An Lương cũng vậy.
Dễ nhân thấy là sau khi bị mất mặt trong vụ quán bar hôm qua, hôm nay Lý Tồn Viễn đã phát huy.
Đúng 5 giờ, thời gian đặt trước đã bắt đầu, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên, mọi người cùng đi vào sân, nhân viên còn giúp mọi người kiểm tra xe trước, đương nhiên chiếc đầu tiên An Lương lái thử là Ferrari 488 Pista.
Chủ chiếc xe này là một người trẻ tuổi, thoạt nhìn không có chút cao ngạo nào, cậu ta có cùng họ với Trần Tư Vũ, tên là Trần Minh, nằm trong số ít tên An Lương nhớ được.
Dù sao đối phương cũng là chủ của Ferrari 488 Pista, chung quy vẫn đặc biệt hơn một chút.
“Cảm ơn người anh em!” An Lương nhận chìa khóa xe đối phương đưa qua.
Trần Minh cười trả lời: “Anh em khách sáo quá rồi!”
An Lương nhiệt tình kêu gọi Trần Tư Vũ lên xe.
Trần Tư Vũ thắt chặt dây an toàn bên ghế lái phụ, cô dò hỏi: “Tên chướng khí nhà cậu có lái được hay không? Vừa nãy tôi nghe đám con gái nói nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu đua xe.”
An Lương trêu ghẹo ám muội: “Tôi được hay không lẽ nào cô không biết?”
Trần Tư Vũ nghe hiểu được ý An Lương, cô liếc An Lương một cái: “Chuyên tâm làm quen đường đua, tôi nghe nói đua xe phải có cá cược!”
“Đánh bạc phi pháp?” An Lương đùa giỡn.
“Không biết, chắc là không phải?” Trần Tư Vũ không chắc chắn.
Nửa tiếng mau chóng trôi qua, An Lương đã thử Ferrari 488 Pista, Porsche 911 Turbo S và cả GTR có danh xưng là chiến thần 1000HP.
Tổng thể mà nói, GTR có danh xưng chiến thần 1000HP có chút thú vị!
Ô tô là tổng hợp từ những sản phẩm công nghiệp có độ tinh vi cao!
Nếu chỉ có mã lực lớn thì chẳng thú vị lắm, ví dụ như ở phương diện lái xe, Porsche 911 Turbo S cho An Lương tự tin vô hạn, thế nhưng chiến thần GTR lại không thể, ngược lại lại có cảm giác không dễ lái.
“Các anh em dừng lại một chút!” Lý Tồn Viễn cầm loa nói: “Sau đây chính là khoảng thời gian chúng ta vui chơi thỏa thích, tất cả mọi người, tất cả kiểu xe đều có thể tham dự, tính toán thống nhất theo lịch trình ba vòng, tính theo thời gian về đích.”
“Phí báo danh là 10.000 tệ, ngoại trừ người đứng nhất có thể nhận lại phí báo danh của mình ra, số tiền báo danh còn lại sẽ được dùng tên của người đứng nhất quyên tặng từ thiện cho Đế Đô, bao gồm trại trẻ mồ côi, viện dưỡng lão, viện phúc lợi người khuyết tật, mọi khoản tiền đều sẽ được hội từ thiện công bố cụ thể hướng sử dụng, chấp nhận sự giám sát của người tham gia và cộng đồng xã hội.” Lý Tồn Viễn nói tiếp.
An Lương khẽ gật đầu, đặt cược kiểu này mới đúng!
Cách nói vừa nãy của Trần Tư Vũ khiến vụ này tựa như đánh bạc phi pháp.
Đường đua của Công viên Ô tô Goldenport cho phép 25 chiếc xe tham dự cùng một lúc, hạn mức báo danh của vòng thứ nhất là 25 người, An Lương dùng con nghé của Lý Tồn Viễn tham gia, còn Lý Tồn Viễn thì dùng Mercedes E300L.
Đây không phải là do đầu óc có vấn đề, mà chỉ đơn thuần muốn dùng 10.000 tệ để làm từ thiện.
Dùng Mercedes E300L để đua với một đám siêu xe, đây không phải là tặng thì là cái gì?
Chương 109. Kỹ Năng Chuyên Nghiệp!Thực tế An Lương cũng là đi tặng!
Vừa nãy An Lương đã thử Ferrari 488 Pista, Porsche 911 Turbo S và cả GTR có danh xưng là chiến thần 1000HP trên đường đua có độ khó 4,5 sao này.
Nếu dùng Lamborghini Huracán đời cũ đua với Ferrari 488 Pista và Porsche 911 Turbo S, trên cơ bản là không có bất kỳ phần thắng nào.
Thực tế kỹ năng lái xe của An Lương là ‘thành thạo’, thế nhưng vừa nãy cậu quan sát Trần Minh, chủ của chiếc Ferrari 488 Pista, kỹ thuật lái xe của đối phương cũng không tệ.
Chủ chiếc Porsche 911 Turbo S tên là Mông Tưởng, kỹ thuật lái xe của cậu ta còn ghê hơn nữa!
Ít nhất An Lương đã tận mắt nhìn thấy đối phương bẻ cua nhiều lần trên đường đua.
Không phải nói drift đỉnh (1), mà là drift chứng minh được kỹ thuật cậu ta không phải dạng bình thường.
(1) Drift tức là khiến cho xe trượt trên đường khi cua nhưng không bị mất kiểm soát.
Vòng thứ nhất không hạn chế báo danh, thế nên đủ quân số rất nhanh, cũng vì biết phí báo danh được dùng để làm từ thiện, cho dù mọi người biết rõ mình sẽ thua vẫn tấp nập tham gia.
Kết quả cuối cùng cũng không khác dự đoán của An Lương là mấy, quả nhiên người về đầu tiên là Mông Tưởng, lái Porsche 911 Turbo S, cậu ta dễ dàng dẫn trước người đứng hạng hai gần 5 giây.
Đứng hạng hai là Trần Minh, lái Ferrari 488 Pista, thứ ba là McLaren 720S, An Lương đánh giá cao chủ nhân của chiếc xe này, đối phương cũng là cao thủ, nếu không phải là do vận may hơi xấu, bị áp chế lúc xuất phát, e rằng có thể phóng lên hạng nhất.
An Lương đứng hạng thứ bảy, vốn theo tính năng của con nghé và kỹ thuật lái xe của An Lương, cậu không thể thảm như vậy, nhưng An Lương cũng là một trong những người xui xẻo, cậu rút trúng vị trí số 22 khi xuất phát.
Vị trí xuất phát như vậy đương nhiên mười phần là bi kịch!
Ví dụ như Mercedes E300L ở số 19, chiếc xe này vừa chậm vừa dài, số 20 càng quá đáng hơn là một chiếc Buick GL88, cái này chính là MPV đấy?
Những người này đều đua xe với trạng thái giải trí!
Vòng thứ nhất không hạn chế tranh tài, vốn là một trận giải trí, hoàn toàn là góp một viên gạch cho sự nghiệp từ thiện.
Sau khi vòng thứ nhất kết thúc, vòng đua xe thứ hai bắt đầu, 5 chiếc xe là một nhóm, toàn bộ nhóm thứ nhất đều là xe có tính năng tốt, Ferrari 488 Pista, Porsche 911 Turbo S và McLaren 720S, còn có Lamborghini Aventador SVJ, toàn bộ đều là siêu xe có khả năng đạt tới vận tốc 100km/h dưới 3 giây.
Lý Tồn Viễn lái một chiếc BMW M8 Thunder qua, cậu ta kêu: “An Lương, cậu tham gia nhóm thứ nhất sao, nếu muốn tham gia, cậu có thể dùng chiếc xe này.”
Nhóm thứ nhất là nhóm siêu xe, phí báo danh là 50.000 tệ, người về nhất sẽ được nhận lại phí báo danh của mình, sau đó phí báo danh của 4 người còn lại sẽ được dùng để quyên tặng cho những đứa trẻ bị bệnh bạch cầu.
An Lương gật đầu nói: “Không thành vấn đề!”
Thời điểm An Lương đồng ý, hệ thống lập tức gửi thông báo.
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng ngẫu nhiên: Kỹ thuật lái xe 【 Chuyên Nghiệp 】 .’
Kỹ thuật lái xe của An Lương vốn chỉ ở mức thành thạo, bây giờ đã tăng lên tới cấp độ chuyên nghiệp, An Lương vốn không có niềm tin quá lớn đối với việc giành được thắng lợi, vì cho dù là BMW 8 Series Golden Thunder cũng rất mạnh, thế nhưng vẫn có sự chênh lệch nhất định với Ferrari 488 Pista và Porsche 911 Turbo S.
Khi nhận được kỹ thuật lái xe chuyên nghiệp hỗ trợ, An Lương lại có lòng tin!
Có lẽ kỹ thuật lái xe chuyên nghiệp không dễ lý giải, vậy có hiểu được chênh lệch giữa tuyển thủ LoL chuyên nghiệp và người chơi bình thường, hai người này có thật sự đang chơi một trò chơi không?
Kỹ thuật lái xe cũng giống như vậy!
Không thể hiện được trên một đoạn đường thẳng tắp, thế nhưng Công viên Ô tô Goldenport lại có tới 16 khúc cua, trong đó có 4 cái phải rẽ liên tục.
Khi người bình thường quẹo cua, họ không thể tính toán tốc độ cao nhất có thể dùng để quẹo, và khi drift cũng không thể giữ đúng tuyến đường, thế nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp lại giỏi hơn rất nhiều.
Nhóm thứ nhất bắt đầu tranh tài, dưới tình huống chỉ có 5 chiếc xe, đường đua rộng lớn hơn rất nhiều, BMW 8 Series Golden Thunder nằm ở vị trí ngoài cùng, dù sao tất cả những đối thủ khác đều có thời gian đạt 100km/h dưới 3 giây.
Cho dù là 720S thì cũng chỉ cần 2,9 giây!
Thời gian đạt tới 100km/h của BMW 8 Series Golden Thunder lại tới 3,2 giây.
Vừa bắt đầu lại bị rớt ở phía sau, An Lương cũng không gấp gáp, có kỹ thuật lái xe chuyên nghiệp, An Lương tin cậu có thể vượt qua những khúc cua, hơn nữa vị trí của cậu ở số 5, vừa bắt đầu đã bị rơi lại phía sau cũng là chuyện bình thường.
Thành tích cuối cùng cũng được tính theo thời gian quy định, thế nên nằm ở vị trí thứ năm cũng không thiệt thòi gì.
Dù sao bây giờ trên đường đua cũng chỉ có 5 chiếc xe, không phải đấu hỗn loạn như vòng thứ nhất, những chiếc xe ở phía sau bị chèn ép.
Thời điểm bước vào khúc cua đầu tiên, An Lương vẫn duy trì tốc độ rất cao, khi vào khúc cua cậu khống chế rất tốt, trực tiếp vượt qua chiếc Lamborghini Aventador SVJ màu xanh.
Chiếc xe này cũng là một trong những chiếc trong nhóm siêu xe 3 giây, thời gian đạt tới 100km/h là 2.8 giây, nằm ở vị trí xuất phát thứ tư, thế nhưng vẫn bị An Lương vượt qua, đồng nghĩa với việc chắc chắn thành tích của An Lương sẽ hơn cậu ta.
Thời điểm vào khúc cua thứ sáu, An Lương vượt qua Ferrari 488 Pista của Trần Minh, kỹ thuật của Trần Minh hơi kém một chút, ít nhất vẫn có chênh lệch nhất định với Mông Tưởng, chủ nhân của McLaren 720S.
Sau khi An Lương vượt qua Trần Minh, cậu vội vàng đuổi theo Porsche 911 Turbo S của Mộng Tưởng và chiếc McLaren 720S.
Quả nhiên Mông Tưởng có thực lực!
Vòng này cậu ta chiếm được vị trí xuất phát số một, đến bây giờ vẫn đang dẫn đầu.
Trước khi bắt đầu, An Lương đã làm quen đường đua, cậu biết khúc cua sắp tới sẽ là khúc cua liên tục, cậu có cơ hội vượt qua McLaren 720S!
Chương 110. Thì Ra Là Thích Đua Xe!Trong Công viên Ô tô Goldenport, An Lương xuất phát ở vị trí thứ 5 đã vượt qua Lamborghini Aventador SVJ ở vị trí thứ tư và Ferrari 488 Pista xuất phát ở vị trí thứ hai.
McLaren 720S xuất phát ở vị trí thứ ba cũng đã vượt qua Ferrari 488 Pista.
Không thể không nói, dưới tình huống tính năng xe không chênh lệch bao nhiêu, kỹ thuật của người lái xe rất quan trọng!
Thời điểm đến chỗ rẽ liên tục, An Lương ôm cua sát hơn, tốc độ cũng nhanh hơn lần trước, hơn nữa còn dễ dàng vượt qua chỗ rẽ liên tục, cuối cùng cũng vượt mặt McLaren 720S.
Trần Tư Vũ ngồi bên ghế lái phụ đã hét lên!
Tốc độ bẻ cua vừa rồi của An Lương hơn 80km/h, tốc độ này trông thì không nhanh, nhưng đã phá vỡ kỷ lục hàng năm của Công viên Ô tô Goldenport.
“Tên chướng khí nhà cậu cẩn thận một chút, tôi vẫn chưa được hẹn hò lần nào!” Trần Tư Vũ nói lớn.
An Lương không trả lời Trần Tư Vũ, cậu đã đuổi kịp Porsche 911 Turbo S của Mộng Tưởng, An Lương chuẩn bị vượt mặt ở đoạn cua tiếp theo.
Đương nhiên Mông Tưởng cũng không muốn An Lương vượt qua, cậu ta ép tốc độ bẻ cua, nhìn thấy Porsche 911 Turbo S bên cạnh drift có chút mất khống chế, rõ ràng là đối phương đang đóng lại vài hệ thống điện tử hỗ trợ.
An Lương cũng không cố vượt mặt, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đến đoạn rẽ liên tục cuối cùng, rốt cuộc An Lương cũng tìm thấy cơ hội, cậu vượt mặt thành công, sau đó bảo trì vị trí đầu cho tới khi về đích!
Ở khu vực đậu xe, thời điểm An Lương dừng xe lại, Trần Tư Vũ vội vàng xuống xe, cô vẫn còn chút cảm giác run chân, vừa rồi đua xe cực nhanh khiến Trần Tư Vũ có chút sợ, nhưng lại cảm thấy rất kích động.
An Lương bước xuống xe, đi đến bên cạnh Trần Tư Vũ, cậu quan tâm hỏi thăm: “Không sao chứ?”
Trần Tư Vũ hít sâu một hơi, liếc An Lương một cái: “Cậu nói xem?”
Nói xong, cô lấy tay phải gác lên bả vai An Lương: “Vừa nãy làm tôi sợ muốn chết!”
An Lương lén kiểm tra độ thiện cảm của Trần Tư Vũ, quả nhiên nhảy trực tiếp từ 69 đến 79 điểm, vậy ra người này là miệng nói không nhưng cơ thể lại rất thành thực?
Cô ấy thích đua xe!
Ít nhất thì từ điểm thiện cảm cậu nhìn ra là như vậy!
Trước khi đua xe, độ thiện cảm của Trần Tư Vũ chỉ mới có 69 điểm, cho thấy trạng thái bạn bè bình thường, bây giờ sau khi đua xe xong, độ thiện của cô trực tiếp tăng tới trạng thái trên tình bạn dưới tình yêu.
Nếu không sao cô lại khoác tay lên vai An Lương?
Trần Tư Vũ cao 1m78 thật sự có mê lực đặc biệt!
Dù sao dáng người cũng 98 điểm, đôi chân dài có tác động mạnh tới thị giác, lại thêm ngực ít nhất cũng là cấp C, đúng là rất có sức hấp dẫn.
“Khụ khụ!” Một chàng trai có làn da hơi ngăm đen, tuổi chừng 25-26 đi tới, cậu ta ho khan hai tiếng nhắc nhở.
An Lương nhìn về tiếng âm thanh phát ra, cậu nhớ tên của đối phương: “Xin chào!”
Người bước tới chính là chủ chiếc Porsche 911 Turbo S, tên Mộng Tưởng, mọi người gọi cậu ta là anh Mông Tưởng.
Mông Tưởng lên tiếng: “Kỹ thuật lái xe của cậu thật lợi hại! Có thể dùng loại M8 kia thắng chúng tôi!”
Một chàng trai trông trắng trẻo cũng đi tới, cậu ta nhìn Trần Tư Vũ sau đó mới nhìn về phía An Lương, nói: “Đúng là kỹ thuật lái xe của anh Lương rất lợi hại.”
An Lương cũng nhớ tên của người này, đối phương là chủ của chiếc McLaren 720S, tên là Lâm Mộc Phong, một cái tên có rất có ý nghĩa.
“Kỹ thuật lái xe của anh Lâm cũng rất mạnh!” An Lương trả lời.
Chỉ là khen xã giao vài cái, sao lại không làm?
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ giành được hạng nhất trong nhóm siêu xe thứ nhất, nhận được một lần rút thưởng ngẫu nhiên.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phát thông báo chúc mừng.
An Lương cũng không lập tức rút thưởng, cậu lại bắt đầu tâng bốc cùng với mọi người, tất cả mọi người đều không có ý ra vẻ, dù sao bọn họ đều là thầy, bậc thầy và cao thủ, mỗi người đều có chút kỹ năng, ai rảnh đi ra vẻ làm gì?
Chỉ có người không có gì mới thích ra vẻ.
Có câu: Nếu giỏi, hoàn toàn không cần phải ra vẻ.
“Tư Vũ, cô có muốn thử hay không?” An Lương nghe thấy Lý Tồn Viễn chuẩn bị tổ chức một trận đua nữ, cậu lập tức hỏi thăm.
An Lương đã đoán được từ trước, chắc chắn là Trần Tư Vũ thích đua xe!
Ánh mắt Trần Tư Vũ sáng lên, nhưng lại có chút ngượng ngùng, nói: “Làm vậy không được tốt lắm?”
“Cô có bằng lái không?” An Lương hỏi.
“Có, đương nhiên.” Trần Tư Vũ trả lời.
“Vậy thì không sao, chúng tôi vẫn dùng BMW 8 Series Golden Thunder, nó có hệ thống dẫn động bốn bánh, người mới cũng có thể lái một cách dễ dàng.” An Lương giải thích.
Bây giờ BMW cũng bắt đầu học theo Audi, lấy mã lực lớn lắp trực tiếp vào hệ thống dẫn động bốn bánh, giúp giảm độ khó khi lái xe.
Xe có mã lực lớn vốn phải có kỹ thuật nhất định mới có thể lái, bây giờ được lắp thêm hệ thống dẫn động bốn bánh, vậy chẳng phải người mới cũng có thể dễ dàng lái sao?
Trên thực tế, bây giờ càng ngày càng nhiều xe thể thao cao cấp sử dụng hệ thống dẫn động bốn bánh, ngay cả hãng đã từng rất cố chấp như Ferrari.
Thế hệ Ferrari 488 Pista này vẫn là xe thể thao dùng trục ổ đĩa phía sau, sau đó Ferrari SF90 Stradale 1000HP mới nhất lập tức ngoan ngoãn sử dụng hệ thống dẫn động bốn bánh.
Vì dẫn động bốn bánh thật sự rất tuyệt!
1000HP dùng trục ổ đĩa phía sau, người bình thường có thể chơi được sao?
Drift không chú ý một chút sẽ gặp tai nạn xe cộ!
Ngay cả ngựa đua Ferrari còn khuất phục, đương nhiên một BMW nho nhỏ khuất phục càng sớm hơn nữa, bất kể là đời M5 mới hay M8 mới nhất đều bắt chước Audi, lắp ráp hệ thống dẫn động bốn bánh.
Còn Audi cảm thấy thế nào?
BMW cần cân nhắc cảm nhận của nó nữa sao?
“Thật sự người mới cũng có thể lái sao?” Trần Tư Vũ rơi rung động, hỏi.
An Lương đoán không sai, đúng là Trần Tư Vũ thích đua xe!
Chương 111. Ôm Anh Vào Lòng!Mặc dù ban nãy khi An Lương đua xe, Trần Tư Vũ bị dọa đến thét lên liên tục, nhưng trên thực tế độ thiện cảm lại tăng vọt, tiêu chuẩn miệng nói không nhưng thân thể lại rất thành thực.
“Chắc chắn là thật!” An Lương khẳng định.
Siêu xe BMW và hệ thống dẫn động bốn bánh là tuyệt phối, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, ngay cả người mới cũng có thể lái, từ đó giúp tăng doanh số bán hàng của siêu xe.
An Lương chủ động giúp Trần Tư Vũ báo danh, để Trần Tư Vũ tham gia trận đấu.
Trận đua nữ cũng là đấu hỗn loạn có tổng cộng 25 người báo danh, vừa có Ferrari 488 Pista, vừa có loại ấm áp đáng yêu như Beetle.
Đương nhiên Trần Tư Vũ dùng BMW 8 Series Golden Thunder để báo danh, An Lương ngồi ở ghế lái phụ, để bảo đảm sẽ không xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Ví dụ như Trần Tư Vũ thao tác sai, dùng tốc độ cực cao khi quẹo cua.
Chỉ cần tránh những sự cố ngoài ý muốn cực đoan, dựa theo tính an toàn của BMW 8 Series Golden Thunder và bảo hộ trên đường đua, cho dù xuất hiện sự cố ngoài ý muốn cũng sẽ không quá nghiêm trọng.
Vận may của Trần Tư Vũ rất tốt, cô rút trúng vị trí xuất phát số hai, mặc dù không phải vị trí số một, thế nhưng vận may còn tốt hơn, chiếc xe ở vị trí số một lại là một chiếc Beetle đáng yêu.
Xe Beetle sử dụng động cơ 1.2T, tổng mã lực cũng chỉ 105, thời gian đạt tới 100km/h hơn 10 giây, dù có chiếm vị trí số một thì cũng có ích lợi gì?
Trần Tư Vũ mở màn bằng cách nằm không cũng thắng?
An Lương ngồi bên ghế lái phụ, cậu hướng dẫn Trần Tư Vũ cách tăng tốc: “Dùng chân trái đạp phanh trước, nhớ phải đạp phanh thật chắc, sau khi đạp xong, bắt đầu dùng chân phải đạp ga, tăng tốc đến trước khu vực màu đỏ.”
“Ừ!” Trần Tư Vũ hành động theo An Lương hướng dẫn.
Mặc dù hệ thống dẫn động bốn bánh của BMW khác với Audi, hệ thống tăng tốc cũng không bằng Porsche, thế nhưng hình thức tăng tốc của BMW vẫn rất lợi hại, Trần Tư Vũ vừa bắt đầu thao tác khởi động, sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ, đầu xe hơi vểnh lên, cho thấy nó đã sẵn sàng xuất phát.
Thời gian đếm ngược vừa kết thúc, trong nháy mắt, Trần Tư Vũ buông lỏng chân phanh ra, một cảm giác mạnh mẽ ập tới sau lưng, BMW 8 Series Golden Thunder xông ra ngoài!
Thời điểm tiến vào khúc cua đầu tiên, Trần Tư Vũ đã đứng vững ở vị trí thứ nhất, hơn nữa còn có ưu thế khá lớn.
Dù sao cũng là đấu hỗn loạn, xuất phát ở vị trí sau khá yếu thế.
Vào khúc cua đầu tiên, Trần Tư Vũ lại tăng tốc một chút. Tốc độ lên tới 60km/h, sau đó được hệ thống dẫn động bốn bánh giúp tăng tốc độ bẻ lái.
An Lương cũng không nhắc nhở Trần Tư Vũ.
Trên thực tế, thứ mà tài xế lái xe ghét nhất chính là người ngồi bên ghế lái phụ chỉ huy, chẳng lẽ người ta không biết lái xe?
Lúc vừa xuất phát, An Lương không chắc Trần Tư Vũ có biết cách tăng tốc hay không, cho nên mới chỉ đạo từng bước từng bước một.
Bây giờ Trần Tư Vũ đã tiến vào trạng thái tranh tài, nhìn thấy bộ dáng chăm chú của cô, đương nhiên An Lương sẽ không phân tán sự chú ý của cô.
Trừ khi thao tác của Trần Tư Vũ có khả năng dẫn đến chuyện xe hư người chết, nếu không An Lương sẽ không giúp đỡ cô.
Tính năng của BMW 8 Series Golden Thunder chỉ kém hơn siêu xe một chút, thế nhưng vận may của Trần Tư Vũ quá tốt, khi vòng thứ nhất kết thúc, cô dẫn trước người thứ hai tận 10 giây.
Thời điểm vòng thứ hai bắt đầu, rõ ràng là Trần Tư Vũ đã tìm được cảm giác, ở khúc cua đầu tiên, cô dùng tốc độ cao tới 70km/h, hơn nữa cách bẻ cua càng dứt khoát, hăng hái tăng tốc.
An Lương âm thầm cho Trần Tư Vũ một sự tán dương trong lòng, cô gái chân dài này còn có thiên phú đua xe?
Trận đấu của phái nữ kết thúc, đương nhiên Trần Tư Vũ nhận được vị trí đầu tiên, thời điểm xuống xe, cô trực tiếp nhào vào ngực An Lương, la lớn.
“Chúng ta thắng rồi!”
“Chúng ta đứng thứ nhất!”
“Chúng ta là quán quân!”
Tâm trạng Trần Tư Vũ rất kích động.
Tâm trạng An Lương cũng rất kích động, mặc dù hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không có nói cụ thể vòng ngực, thế nhưng An Lương cảm thấy phán đoán của cậu không có sai.
“Đúng vậy, chúng ta là quán quân!” An Lương cười trả lời: “Chúc mừng cô giành được danh hiệu Đại Thiện Nhân.”
Dựa theo quy tắc đấu hỗn loạn, Trần Tư Vũ có thể lấy lại phí báo danh của mình lại, sau đó phí báo danh của 24 người còn lại sẽ lấy danh nghĩa của Trần Tư Vũ để quyên tặng cho trại trẻ mồ côi, viện dưỡng lão, viện phúc lợi người khuyết tật của Đế Đô.
Tâm trạng của Trần Tư Vũ cuối cùng cũng bình tĩnh lại, sắc mặt cô đỏ bừng rời khỏi ngực An Lương, làm bộ ra vẻ điềm tĩnh trả lời: “Những người này thật thú vị, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của tôi về việc đua xe.”
“Ai nói không phải thế?” An Lương cảm thán.
Đối với đa số người mà nói, một khi nhắc tới đua xe, gần như đều cho là hoạt động không lành mạnh.
Dĩ nhiên rồi, đua xe trên đường lớn thật sự có vấn đề, không chỉ trái pháp luật, mà còn có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. Bất kỳ hành động đua xe trên đường nào, An Lương đều sẽ nghiêm nghị ngăn chặn!
“An Lương, đợi lát nữa có trận đua chuyên nghiệp Porsche 718, cậu muốn tham gia không?” Lý Tồn Viễn đi tới hỏi thăm, vừa nãy cậu ta nhìn thấy Trần Tư Vũ nhào vào ngực An Lương, tình huống như vậy khiến Lý Tồn Viễn cảm thán, quả nhiên đúng là sức mạnh của đồng tiền!
“Cấu hình của 718 khác nhau hẳn sẽ có sự chênh lệch rất lớn?” An Lương nghi ngờ hỏi lại.
Porsche 718 cấp độ nhập môn mất 5.6 giây để đạt tới 100km/h, mặc dù theo sự khiêm tốn của Porsche, thời gian đó có thể ngắn hơn một chút, thế nhưng chắc chắn không có khả năng bước vào nhóm siêu xe 5 giây .
Nhưng Porsche 718 cao cấp lại thoải mái đột phá 4 giây, bước vào nhóm siêu xe 3 giây.
Khoảng cách này thật sự thật lớn!
Chương 112. Tôi Là Nam Thần!Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Lý Tồn Viễn trả lời: “Lần này chúng tôi chuẩn bị rất đầy đủ, sắp xếp tổng cộng 5 chiếc Porsche 718 Cayman GTS, tổng thể mà nói rất công bằng, tuyệt đối đều dựa vào kỹ thuật.”
Lý Tồn Viễn nói tiếp: “Trận đua GTS này vẫn là để làm từ thiện, ngoại trừ quán quân ra, tất cả phí báo danh còn lại sẽ được dùng để cho một bệnh nhân 2 tuổi bị đục thuỷ tinh thể.”
An Lương cười trả lời: “Đã vậy thì tôi phải tham gia. Đúng rồi, ngoại trừ nhóm này ra, còn nhóm nào khác hay không, tôi báo danh cho Tư Vũ, để cô ấy lái thử 718.”
Porsche 718 là loại xe động cơ giữa, theo góc độ linh hoạt mà nói, thậm chí nó còn có thể hơn Porsche 911, nó và Porsche 911 là hai kiểu thú vui khác nhau.
“Đương nhiên là có, trận đua nữ chuyên nghiệp, và cả đấu hỗn hợp, dù sao đều là vì từ thiện, trận đua cũng không có quá chính quy, tất cả mọi người đều là đùa giỡn.” Lý Tồn Viễn trả lời.
“Không thành vấn đề, vậy báo danh cả hai loại cho Trần Tư Vũ đi!” An Lương trả lời.
Lần này Trần Tư Vũ không từ chối, cô vừa sung sướng vì giành được hạng nhất khi sử dụng BMW 8 Series Golden Thunder trong trận đấu hỗn hợp cho trận đua nữ, điều đó khiến cô thích cảm giác đua xe này.
Một lát sau, trong trận đua Porsche 718 Cayman GTS, An Lương dùng vị trí xuất phát thứ tư giành được hạng nhất, dù sao cũng là đua xe phiên bản xe điện, kỹ thuật lái xe trở thành điểm mấu chốt để quyết định chiến thắng, kỹ thuật lái xe của An Lương là mức chuyên nghiệp, sao có thể không giành được giải nhất?
Vận may của Trần Tư Vũ hơi kém hơn một chút, cho dù là trận đua nữ chuyên nghiệp hay đấu hỗn hợp, cô lái xe 718 Cayman GTS cao cấp, thế nhưng cuối cùng vẫn không có giành được hạng nhất.
Tuy nhiên Trần Tư Vũ cũng không thèm để ý, thắng hạng nhất thì cô sẽ vui, không thắng hạng nhất thì cô cũng vẫn vui, vì Trần Tư Vũ phát hiện Porsche 718 thoải mái hơn BMW 8 Series Golden Thunder.
“Chiếc 718 này thật sự quá tuyệt!” Trần Tư Vũ cảm thán.
Xét theo tính linh hoạt khi lái xe mà nói, Porsche 718 quả thực hơn BMW 8 Series Golden Thunder, đặc biệt là thời điểm quẹo cua, BMW 8 Series Golden Thunder có cảm giác như không thể bẻ hẳn đuôi xe được.
Nhưng Porsche 718 lại không như vậy, dễ dàng bẻ cua, có cảm giác người và xe hợp nhất.
"Quả thực rất tuyệt.” An Lương trả lời: “Quan trọng là giá cũng rất rẻ.”
Trần Tư Vũ trợn trắng mắt, giá Porsche 718 rẻ?
Đây là tiếng người sao?
Đối với An Lương mà nói, đúng là giá cả của Porsche 718 thật sự rất rẻ, dù sao cấp bậc nhập môn thì giá khởi điểm chỉ mới 500.000 tệ, chẳng lẽ còn không rẻ?
“Xin cậu làm người đi!” Trần Tư Vũ chửi bậy.
An Lương cười trả lời: “Tôi chọn làm nam thần!”
“Hứ!” Trần Tư Vũ ra vẻ khinh miệt hứ một tiếng, biểu thị không đồng ý An Lương là nam thần.
An Lương cố ý xoa đầu cô, nói với vẻ mặt tự nhiên: “Tôi còn không phải nam thần? Tôi đã học được kỹ năng lái Ferrari một tay, còn mua Ferrari, tôi nghĩ, tôi chính là vị chủ xe Ferrari tôn quý thứ 4999 trên Tiểu Hồng Thư?” (1)
(1) 小 红书 : Một app của Trung Quốc.
Tiểu Hồng Thư tuyệt đối có vấn đề!
Lượng tiêu thụ một năm của Ferrari ở Đại Hạ Quốc không cao hơn 1000 chiếc, thế nhưng trên Tiểu Hồng Thư, số lượng chủ xe Ferrari một năm đã hơn bốn ngàn người.
Còn về chuyện ai mới là chủ nhân thật của Ferrari, ai biết được?
Đừng hỏi!
Vừa vào đại học đã lái Ferrari!
Trần Tư Vũ không phản cảm với việc An Lương xoa đầu, trái lại còn thẹn thùng cúi đầu xuống, như An Lương nói, cậu không là nam thần, vậy ai là nam thần?
Chẳng lẽ nhất định phải là đại gia có mục tiêu nhỏ?
Bây giờ An Lương đã có gần 2/5 cái mục tiêu nhỏ, nếu cố gắng hơn một chút, không chừng trước khi kết thúc năm nhất lại đạt được một mục tiêu nhỏ!
“An Lương!” Vân Hải Dương gọi: “Đi đi đi, ăn cơm!”
5 giờ 58 tối, cách thời gian bao vé chỉ còn 2 phút, Vân Hải Dương bước tới nói về việc ăn uống.
“Tối nay ăn gì?” An Lương hỏi thăm.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng có phần thưởng ẩm thực, nếu An Lương có cảm giác thoải mái khi thưởng thức đồ ăn, cậu có thể kích hoạt ban thưởng liên quan tới ẩm thực từ hệ thống.
Nói chung, có sự đặc sắc của địa phương, vừa phù hợp với khẩu vị của An Lương vừa là lần đầu được ăn, như vậy càng dễ nhận thưởng.
Vân Hải Dương trả lời: “Tồn Viễn định đi Nông Gia Nhạc ở Đồng Châu, nơi đó có cá hấp khác đặc sắc, hơn nữa còn là loại cá được nhân giống tối ưu hóa.”
Ánh mắt An Lương sáng lên: “Đi đi đi!”
Hơn 7 giờ tối, một nhóm siêu xe muôn hình vạn trạng và cả một vài xe gia đình, xếp thành hàng đi tới quận Đồng Châu.
Vì kẹt xe, bọn họ phải đi hơn 1 tiếng mới tới.
Khi vừa đến, Nông Gia Nhạc đã chuẩn bị xong bữa tối, chỉ cần khởi động thiết bị hơi nước là có thể hoàn thành công đoạn nấu nướng cuối cùng.
Tốc độ hấp cá rất nhanh, hơi nước có nhiệt độ rất cao, thậm chí có thể lên tới 120 độ, vì thế mà vừa nhanh vừa ngon hơn cả phương thức truyền thống.
Vậy đây chỉ là đổi phương thức nấu cá mà thôi?
Đột nhiên An Lương không xác định được món cá hấp này có thể đạt được phần thưởng ẩm thực hay không.
“An Lương, tối nay có uống chút không?” Lý Tồn Viễn hỏi thăm.
An Lương và nhóm của cậu ngồi ở bàn chính, nhóm mấy cô gái đều ngồi bàn bên cạnh.
Mông Tưởng có làn da ngăm đen chen vào: “An Lương, lần đầu gặp mặt, hôm nay chúng ta uống một chút đi?”
“Đương nhiên là không thành vấn đề!” Sao An Lương có thể sợ uống rượu?
Tuổi những người này đều còn rất trẻ!
Chương 113. Nhiệm Vụ Ngẫu Nhiên: Kerry Cô ĐơnCó lẽ là vì hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, nhờ đó tửu lượng của An Lương trở nên rất tốt.
Ít nhất hai trận ‘ba vị anh hùng chiến Lữ Bố’ mà Lưu Khải tụ tập, An Lương đều là thắng toàn diện.
Sao bây giờ An Lương có thể thua cuộc?
Mọi người lựa chọn Mao Đài, một loại rượu rất có tiếng.
“An Lương, kính cậu một ly!” Mông Tưởng có làn da ngăm đen là người đầu tiên khiêu chiến, ban nãy cậu ta thua An Lương trên đường đua, bây giờ tìm lại thể diện trên bàn rượu.
“Mông Tưởng quá khách sáo, cạn ly!” An Lương cụng ly cùng Mông Tưởng, hai người đều uống cạn.
Chủ yếu là do ly rượu đế tương đối nhỏ, chỉ bằng nửa cái ly bình thường.
Lý Tồn Viễn chủ động nhập cuộc, nhưng cậu ta gia nhập bên phe An Lương, cậu ta chủ động cạn ly cùng Lâm Mộc Phong, chủ xe McLaren 720S: “Lâm, chúng ta cạn một ly!”
Lâm Mộc Phong vội vàng nâng ly lên: “Tồn Viễn quá khách sáo!”
Vân Hải Dương cũng gia nhập vào trận chiến, đương nhiên là cũng theo phe An Lương, cậu ta mở miệng nói: “Trần Minh, chúng ta tùy ý hay là cạn một ly?”
Chủ xe Ferrari 488 Pista, Trần Minh trả lời: “Tất cả mọi người uống cạn, nếu chúng ta tùy ý, vậy chẳng phải là quá mất mặt rồi sao?”
Chủ xe Lamborghini Aventador SVJ là một người rất có tinh thần, tên là Tiền Tiểu Cương, đối phương cắt tóc kiểu con nhím, ăn mặc theo phong cách hip-hop, cậu ta tới tìm An Lương.
“An Lương, chúng ta bốn đấu ba, thế nào?” Tiền Tiểu Cương thoải mái biểu đạt ý muốn lấy nhiều đánh ít.
‘Tinh!’
‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Giành được chiến thắng chung cuộc trong trận chiến Mao Đài!’
‘Ban thưởng: Sẽ căn cứ theo kết quả cuối cùng.’
‘Trừng phạt khi thất bại: Không.’
Vậy mà lại kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên!
Đương nhiên An Lương chấp nhận: “Không thành vấn đề! Tồn Viễn, Hải Dương, ba chúng ta có thể!”
Lý Tồn Viễn ra vẻ thở dài, trả lời: “Hồ đồ! An Lương hồ đồ! Mộng Tưởng và Cương Tử đều là cao thủ, Lâm Thiếu và Trần Minh cũng không phải hạng dễ nhằn, chúng ta bị lừa rồi!”
Tiền Tiểu Cương trực tiếp phản bác: “Cậu cũng vậy! Tồn Viễn, tôi còn không rõ tửu lượng của cậu sao?”
Lâm Mộc Phong đồng tình: “Mặc dù tửu lượng của Hải Dương kém hơn Mông Tưởng một chút, thế nhưng toàn bộ chúng tôi đều hiểu rõ tửu lượng của Tồn Viễn.”
Vân Hải Dương mặt đầy chấm hỏi, cậu ta nằm không cũng trúng đạn?
An Lương nâng ly lên, cụng ly với Tiền Tiểu Cương trước, uống xong mới trả lời: “Tôi đi một vòng trước, rất cảm ơn sự tán thưởng hôm nay mọi người, hôm nay tôi rất vui!”
An Lương khởi động cuộc chiến, cậu uống với mỗi người một ly, bao gồm cả Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương.
Biểu hiện phóng khoáng của An Lương giành được thiện cảm của những người khác, sáu người còn lại cũng học theo An Lương, chạy một vòng, tương đương với trong thời gian ngắn, mỗi người uống hết 12 ly rượu.
Ly rượu chỉ to bằng nửa ly thường, uống 12 ly cũng chỉ bằng 6 ly.
Bao nhiêu người có tửu lượng không tới nửa cân?
Vân Hải Dương là người đầu tiên ‘tử trận’!
Vốn là ba đối bốn, nay đã trở thành hai đối bốn, áp lực lại tăng thêm, thế nhưng hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gần như biến An Lương thành ngàn ly không say, cậu đối phó với mỗi người trong cuộc chiến hết bằng ly này đến ly khác.
Lý Tồn Viễn cũng giúp An Lương chiến đấu, tửu lượng của Lý Tồn Viễn vượt xa Vân Hải Dương.
Tiền Tiểu Cương, người khiêu khích cuộc chiến lại là người ngã xuống thứ hai, An Lương vốn cho rằng tửu lượng của Tiền Tiểu Cương không tệ, kết quả tửu lượng của Tiền Tiểu Cương cũng chỉ tầm bảy tám lạng.
Mông Tưởng mới thật sự lợi hại!
Lâm Mộc Phong, Trần Minh và Lý Tồn Viễn đều đã ngã xuống, Mông Tưởng lại muốn sống chết cùng An Lương.
“Nữa không?” An Lương hỏi thăm.
Hai gò má đen thui của Mông Tưởng lộ ra một nét đỏ au: “Tới!”
Bàn của bọn họ là bàn chính, dù sao toàn bộ đều là chủ siêu xe, mặc dù hôm nay An Lương không có lái xe tới, thế nhưng Lý Tồn Viễn cũng có tiết lộ tình hình của An Lương, mọi người đều biết An Lương bao trọn Ferrari 488 Pista trong một lần.
Một bàn đấu rượu tự nhiên sẽ hấp dẫn những người khác.
Sao Mông Tưởng có thể chịu thua?
“Kỹ thuật lái xe của An Lương bất khả chiến bại, giờ tửu lượng cũng không có ai đấu lại, tôi thật sự bội phục!” Mông Tưởng tâng bốc An Lương.
An Lương đùa lại: “Mộng Tưởng, cậu khen nữa đi, tôi cảm thấy cỡ này chưa đủ! Ví dụ như kỹ thuật lái xe của tôi đã đạt đến trình độ tuyển thủ chuyên nghiệp, cho dù có tham gia thi đấu chuyên nghiệp cũng không thành vấn đề!”
“Về phần uống rượu?” An Lương dùng ngón trỏ tay phải chỉ vào những ‘chiến sĩ tử trận’ nằm la liệt trên bàn: “Tôi không hề nhằm vào ai trong các cậu, toàn bộ các cậu đều là gà!”
“......” Mông Tưởng chỉ có thể giơ ngón cái cho An Lương.
Cậu ta vốn định tâng bốc An Lương một chút, nhân cơ hội này khiêu chiến một bình Mao Đài, chỉ cần An Lương chần chừ, cậu ta lui lại nửa bước, sau đó kết thúc trò uống rượu hôm nay.
Kết quả hành động này của An Lương quá rối loạn, khiến Mông Tưởng không kịp đề phòng.
“Mộng Tưởng, tôi thấy mọi người đã ăn gần xong, chúng ta quyết chiến đợt cuối cùng, mỗi người một bình Mao Đài, uống xong tính là hoà, thế nào?” An Lương đưa ra đề nghị đúng như Mông Tưởng mong muốn.
“......” Mông Tưởng còn có thể nói gì?
Suy nghĩ của cậu ta và lời nói của An Lương, khác nhau hoàn toàn!
“Được!” Mông Tưởng không thể không đồng ý.
Nhưng chỉ vừa uống được nửa bình, Mông Tưởng bỏ cuộc, chỉ còn An Lương - Kerry cô đơn ở trận chiến này! (1)
(1) Bắt nguồn từ một tuyển thủ LoL một mình cân cả trận.
Chương 114. Phần Thưởng Và ‘Thức Ăn Cho Chó’!‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên!’
‘Đang tính toán ban thưởng cuối cùng...’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được một lần rút thưởng ngẫu nhiên!’
‘Xét thấy ký chủ cô đơn trong trận, khen thưởng thêm một lần rút thưởng ngẫu nhiên!
‘Xin hỏi ký chủ có rút ngay lập tức hay không?’
Sau khi An Lương đơn độc chiến thắng, nhận được ban thưởng ngoài định mức.
‘Tạm thời không rút.’ An Lương không lập tức rút thưởng.
Bây giờ là thời gian tàn cuộc, An Lương chuẩn bị đi tính tiền, thế nhưng nhân viên nói rằng Lý Tồn Viễn đã sắp xếp xong, cho dù cậu ta uống say thì An Lương cũng không cần quan tâm đến vấn đề trả tiền.
Tình huống như vậy khiến An Lương lại đánh giá cao Lý Tồn Viễn, người này đáng kết giao!
“Tư Vũ, cô không có uống rượu chứ?” An Lương dò hỏi.
“Đương nhiên!” Trần Tư Vũ khẳng định: “Cả bàn bọn tôi đều không có uống rượu, các cậu thì có đấy!”
“Cô lái xe đi.” An Lương đưa chìa khoá xe Lamborghini Huracán cho Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ nhận chìa khóa xe, cô hơi lo lắng nói: “Tôi có thể lái nó được không?”
“Yên tâm!” An Lương an ủi: “Nó cũng sử dụng hệ thống dẫn động bốn bánh, hơn nữa tham số cũng không khác BMW M8 lắm, cô có thể lái thoải mái.”
An Lương lại nói đùa: “Đương nhiên vẫn nên chạy chậm một chút.”
“Ừ!” Trần Tư Vũ khôi phục lòng tin: “Khách sạn Di Hanh đúng không?”
“Đúng vậy.” An Lương xác nhận.
An Lương ngồi vào ghế lái phụ của Lamborghini Huracán, cậu chỉ Trần Tư Vũ khởi động động cơ xong trả lời: “Tôi chợp mắt một chút.”
“Ừm, tôi sẽ lái chậm một chút.” Trần Tư Vũ trả lời.
An Lương không trả lời, nhưng trong lòng lại cho Trần Tư Vũ một lời khen.
Rõ ràng Lamborghini Huracán chỉ cần 3.3 giây có thể đạt tới tốc độ 100km/h, Trần Tư Vũ còn là người thích đua xe, thế mà lại bằng lòng lái chậm một chút, điều này nói rõ cô có nghĩ cho An Lương, cho thấy An Lương có địa vị trong lòng cô, không phải công cụ.
An Lương nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm nhận tốc độ của Lamborghini Huracán, quả nhiên vừa chậm vừa ổn định, cậu thầm hài lòng, sau đó dặn dò hệ thống Nhân Sinh Người Thắng rút thưởng.
‘Xin chờ một chút, đang rút thưởng ngẫu nhiên...’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được 【 Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồng Hồ 】 , hạn mức tối đa là 2 triệu tệ, chỉ có thể sử dụng một lần, hoàn tiền từ 1-3 lần.’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được 1 triệu xu Răng Hổ.’
Rút thưởng ngẫu nhiên hai lần, lần thứ nhất rút trúng một phần thưởng rất tuyệt vời, hạn mức tối đa 2 triệu tệ, mặc dù chỉ có thể mua đồng hồ, thế nhưng lỡ như được hoàn gấp ba thì sao?
Hơn nữa được miễn phí một cái đồng hồ 2 triệu tệ không ngon sao?
Còn phần thưởng thứ hai, An Lương chỉ có thể nói có cũng được mà không có cũng chẳng sao!
Lần trước rút trúng 1 triệu xu Răng Hổ, lần này lại rút trúng 1 triệu xu Răng Hổ, tạm thời An Lương không có ý định tiếp tục làm đại gia internet, chủ yếu là vị streamer kia cũng không có liên hệ cậu.
Làm một người đàn ông tốt, An Lương am hiểu hai phương châm ‘không chủ động, không từ chối’.
Chủ động?
Không thể nào!
Đoạn đường từ Đồng Châu về thành thị có lực lượng tuần tra giao thông kiểm tra vấn đề lái xe khi say rượu, do đó Lamborghini Huracán chỉ chạy với tốc độ 20-30km/h thành mục tiêu bị chú ý.
Lực lượng tuần tra giao thông cũng biết điểm mạnh của chiếc xe này, nó hoàn toàn là một con nghé con có tính khí nóng nảy, thế mà bây giờ lại lấy ‘tốc độ như rùa’ để di chuyển, tự nhiên sẽ bị lực lượng tuần tra giao thông nhận định là có vấn đề.
“Tên chướng khí này, mau tỉnh lại, chúng ta bị kiểm tra nồng độ rồi!” Trần Tư Vũ có chút hốt hoảng.
An Lương mở mắt ra, cậu nghi hoặc nhìn Trần Tư Vũ: “Cô uống rượu à?”
Rõ ràng vừa nãy Trần Tư Vũ nói cô không có uống rượu?
“Tôi không uống rượu!” Trần Tư Vũ trả lời.
???
An Lương mặt đầy chấm hỏi, nếu Trần Tư Vũ không uống rượu, cho dù gặp lực lượng tuần tra giao thông kiểm tra thì có sao đâu?
“Cô không có uống rượu thì hoảng cái gì?” An Lương hỏi lại.
“Cũng đúng!” Trần Tư Vũ thở nhẹ một hơi.
An Lương không biết nói gì, chẳng lẽ đây chính là kiểu ngực càng to thì càng ngu ngốc?
“Cốc cốc cốc!”
Lực lượng tuần tra giao thông gõ cửa sổ bên tay lái của Lamborghini Huracán, đợi Trần Tư Vũ hạ cửa sổ xuống, một tuần tra giao thông trẻ tuổi lập tức ngửi thấy mùi rượu.
Cậu ta bình tĩnh thực hiện một cử chỉ, ba người tuần tra giao thông còn lại âm thầm bao vây Lamborghini Huracán.
“Này cô, xin xuất trình bằng lái xe và giấy tờ xe ô tô.” Tuần tra giao thông trẻ tuổi mở miệng.
Trần Tư Vũ lấy bằng lái ra trước, sau đó An Lương lấy giấy tờ xe ô tô trên tấm che nắng đưa ra, sau khi tuần tra giao thông trẻ tuổi thấy không có vấn đề gì, mới nói tiếp: “Cô à, chúng tôi cần kiểm tra xem cô có đang say rượu hay không, xin cô hãy phối hợp!”
“Được!” Trần Tư Vũ trả lời, sau đó phối hợp tiến hành kiểm tra nồng độ cồn, cô thuận lợi thông qua kiểm tra, chứng minh cô không có uống rượu.
Tuần tra giao thông trẻ tuổi không nhịn được hỏi: “Cô à, sao cô lại lái chậm như vậy?”
Trần Tư Vũ do dự một chút mới trả lời: “Cậu ấy vừa mới uống rượu, tôi lo lắng lái nhanh cậu ấy sẽ không thoải mái, thế nên mới lái chậm một chút.”
“......” Tuần tra giao thông trẻ tuổi đang FA đột nhiên thấy thương chính mình, sao mình lại nhiều chuyện đi hỏi làm gì?
Thức ăn cho chó này, cậu ta đã lỡ ăn rồi!